T́m một giải pháp đấu tranh cho Việt Nam
Trên tinh thần thảo luận về vận mệnh và t́m một giải đáp cho VN, tôi xin viết lên đây vài ḍng suy nghĩ. Tôi không rành chính trị cũng không giỏi lịch sữ .
Suy nghĩ của tôi cũng đi đến hồi này, ḷng ṿng với thật nhiều u uẩn, mà không suy được câu trả lời . Nó cứ như tôi muốn viết một bài văn nói về vấn đề vận mệnh đất nước VN trên hiện tại rồi dựa vào những bài học lịch sữ để giải đáp tương lai . Một bài viết th́ phải có mở bài, thân bài và kết luận . Mở bài với chủ ư là " VN lật đổ chế độ CS để giữ nước và dựng nước." Phần này phải nói rỏ là "bằng phương pháp, hành động nào" để giải đáp chủ ư . Chỉ có bao nhiêu đấy mà tôi đă bị bế tắc ... chưa nói đến phần thân bài (có bố cục, h́nh thức, nội dung) chi cả .
Chỉ cái mở bài "Bằng phương pháp, hành động và chủ trương nào" th́ tôi không thể khẳng định được lề lối hữu hiệu rồi .
Tôi đang học hỏi thêm về bối cảnh hiện tại, những yếu tố, những vĩ nhân thế giới và của VN . Nhưng đi theo con đường đấu tranh của vĩ nhân nào là hữu hiệu nhất ? Theo tôi, cho dù tôi qúy trọng và ngưỡng mộ các thầy tu như Thích Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lư, vv... nhưng tôi nghĩ thầy tu mà làm chính trị là thất bại . Cho dù tôn giáo dạy điều hay, điều lành, nghịch lại với cái bất công, độc ác, nhưng tôn giáo mà đấu tranh chính trị th́ sẽ làm cho con dân chia rẽ chứ không hoà hợp . Có nghĩa là thầy tu không thể là lănh tụ được .
Làm cách mạng chống thực dân như ông Gandhi (Ấn Độ), Dalai Lama (Tây Tạng) theo chủ trương bất bạo động hay cách mạng dùng vũ trang dành độc lập như ông Washington (Hoa Kỳ) lại khác biệt với đấu tranh dành tự do, dân chủ, nhân quyền trên đất nước của người đồng chủng . Bài học bất bạo động từ Aung San Suu Kyi (Miến Điện), Martin L. King (Hoa Kỳ), Mandela (Nam Phi), Lưu Hiểu Ba (TQ), vv... rất được thế giới ngưỡng mộ và cấp bằng Nobel Hoà B́nh . Nhưng nhận định rỏ ràng là chỉ những nước Tây Phương có chút lương tâm con người th́ bất bạo động mới đưa đến thành công (như trường hợp của Gandhi, ML King, Mandela) chứ c̣n các nước quân phiệt, vô thần, vô lương tâm, vô nhân đạo CS th́ đấu tranh bất bạo động chả thấy đạt được thành qủa nào (TQ, Miến Điện, VN, Bắc Hàn, Cuba, vv...) Bọn CS nó qúa thâm độc, nuôi dưỡng bộ máy công an và tay sai không có nhân tính . Chỉ một câu thở dài là đă bị đi tù.
Cho dù vậy, một vĩ nhân Lech Walesa (Ba Lan) đă thành công việc lật đổ CS . Ông này cũng được bằng Nobel Hoà B́nh trong lúc ông đấu tranh chống cộng . Cách đấu tranh hữu hiệu của Lech Walesa là tổng hợp các yếu tố, lập phong trào đấu tranh trong nước để lật được CS . Dựa vào công nhân và tôn giáo làm trụ cột, phong trào Solidarity, dựa vào bất bạo động, đ́nh công, biểu t́nh, lôi kéo người dân, đưa đến hoà đàm, bầu cử cách "nửa tự do" (half-free). và rồi hất cẳng đảng CS . Không có nghĩa là ông HHHG với đảng CS . Ông theo chủ trương tạo thời thế, ép buộc CS phải nhượng bộ và ông không hề cộng tác với chế độ cộng sản .
Dưới đây là phần rút gọn của cuộc đấu tranh của Lech Walesa:
[COLOR="purple"]Wałęsa sinh tại Popowo, Ba Lan, ngày 29.9.1943, con của một thợ mộc. Ông học trường tiểu học và trường dạy nghề, sau đó vào làm việc trong xưởng đóng tàu Lenin ở Gdańsk (Stocznia Gdańska im. Lenina, nay là Stocznia Gdańska) như một kỹ thuật viên ngành điện, năm 1970. Năm 1969 ông kết hôn với Danuta Gołoś và cặp vợ chồng này có 8 người con[1]. Con trai của ông - Jarosław Wałęsa - là nghị sĩ trong Hạ nghị viện Ba Lan (Sejm). Lech Wałęsa là một người Công giáo sùng đạo, đă từng nói là "đức tin của ông đă luôn luôn giúp ông trong những lúc khó khăn khi hoạt động trong Công đoàn Đoàn Kết".
[B]Công đoàn Đoàn Kết[/B]
Ông là thành viên của ủy ban tổ chức đ́nh công phản đối tại xưởng đóng tàu Gdańsk năm 1970.
Năm 1976, Wałęsa bị sa thải khỏi xưởng đóng tàu này.
Tháng 6 năm 1978 ông gia nhập phong trào "Công đoàn Tự do miền Duyên hải" (Wolne Związki Zawodowe Wybrzeża), một tổ chức bí mật bất hợp pháp do Bogdan Borusewicz, Andrzej Gwiazda, Krzysztof Wyszkowski, Lech Kaczyński, Anna Walentynowicz, Antoni Sokołowski, và một số người khác thành lập.
Ngày 14.8.1980, sau khi bắt đầu một cuộc đ́nh công ở "Xưởng đóng tàu Lenin" tại Gdańsk, Wałęsa trở thành người lănh đạo cuộc đ́nh công này. Sau đó có các cuộc đ́nh công tương tự tiếp theo cách tự phát, trước ở Gdańsk, sau lan ra khắp Ba Lan.
Tháng 9 cùng năm, chính phủ cộng sản Ba Lan kư một thỏa thuận với Ban điều hành phối hợp các cuộc đ́nh công, cho phép việc tổ chức (đ́nh công) hợp pháp, nhưng không do các công đoàn tự do hiện thời tổ chức. Ban điều hành phối hợp các cuộc đ́nh công đă tự hợp pháp hóa vào Ủy ban phối hợp quốc gia của Công đoàn Đoàn kết (Solidarność) và Wałęsa được chọn làm chủ tịch Ủy ban này.
Wałęsa giữ chức vụ này tới ngày 13.12.1981 th́ bị bắt. Tướng Wojciech Jaruzelski tuyên bố t́nh trạng thiết quân luật cùng ngày đó. Wałęsa bị bắt giam 11 tháng ở miền đông nam Ba Lan, gần biên giới Liên bang Xô Viết cho tới ngày 14.11.1982.
Năm 1983, ông xin trở lại xưởng đóng tàu Gdańsk như một thợ điện thường. Năm này, Wałęsa được thưởng giải Nobel Ḥa b́nh. Ông không thể tự ḿnh tới Na Uy nhận giải v́ sợ chính phủ Ba Lan sẽ không cho ông trở về nước, do đó bà vợ Danuta Wałęsa, đă thay mặt ông để nhận giải.
Từ năm 1987 tới năm 1990 Wałęsa tổ chức và lănh đạo "Ban chấp hành lâm thời Công đoàn Đoàn Kết", một cơ quan nửa bất hợp pháp. Năm 1988 Wałęsa tổ chức cuộc đ́nh công ở xưởng đóng tàu Gdańsk, chỉ yêu cầu tái hợp pháp hóa "Công đoàn Đoàn Kết". Sau 80 ngày, chính phủ đồng ư thương lượng trong tháng 9. Wałęsa là nhà lănh đạo không chính thức của bên không thuộc chính phủ trong cuộc đàm phán này. Rốt cuộc, chính phủ kư một thỏa hiệp tái thành lập Công đoàn Đoàn Kết và tổ chức cuộc bầu cử Nghị viện Ba Lan cách "nửa tự do" (half-free).
Năm 1989, Wałęsa tổ chức và lănh đạo "Ban quyền công dân của Chủ tịch Công đoàn Đoàn Kết" (Citizenship Committee of the Chairman of Solidarity Trade Union). Về mặt chính thức, đó chỉ là một cơ quan cố vấn, nhưng về thực tế, đó là một loại đảng chính trị, đă thắng trong cuộc bầu cử năm 1989 (phe đối lập đoạt mọi ghế ở Hạ viện (Sejm) dành cho bầu tự do và hầu hết (chỉ trừ 1 ghế) ở thượng viện; theo các thỏa thuận của Hội nghị bàn tṛn Ba Lan, chỉ các đảng viên của đảng Cộng sản và các đồng minh của họ mới có thể chiếm 64% số ghế c̣n lại của Hạ viện.
Tổng thống Hoa Kỳ George H. W. Bush (bên phải), Barbara Bush (bên trái) với Wałęsa (giữa) ở Warsaw, tháng 7 năm 1989.Tập tin:Lechu.JPG
Wałęsa lănh đạo phong trào Công đoàn Đoàn Kết
Thương thuyết bàn tṛnTrong khi về mặt kỹ thuật, chính Chủ tịch Công đoàn Đoàn Kết thời bấy giờ, Wałęsa đă đóng vai tṛ then chốt trong chính trị Ba Lan. Vào cuối năm 1989, ông đă thuyết phục các nhà lănh đạo từ các đảng đồng minh cũ của cộng sản để lập một chính phủ liên hiệp không cộng sản, một chính phủ không cộng sản đầu tiên trong khối Cộng sản chịu ảnh hưởng của Liên Xô. Sau thỏa hiệp này, nghị viện chọn Tadeusz Mazowiecki làm thủ tướng. Ba Lan, dù vẫn là một nước cộng sản trên lư thuyết, đă bắt đầu thay đổi nền kinh tế của ḿnh sang nền kinh tế thị trường.
Wałęsa là công dân ngoại quốc duy nhất với tư cách tư nhân, đă đọc diễn văn trong cuộc họp lưỡng viện của Quốc hội Hoa Kỳ ngày 15.11.1989 [2]. Ông cũng là người đầu tiên nhận Huy chương Tự do Philadelphia (Hoa Kỳ ) ngày 4.7.1989 ở Philadelphia, Pennsylvania. Trong diễn văn nhận huy chương, ông nói : "Tự do không chỉ là một quyền, nhưng cũng là trách nhiệm và bổn phận chung của chúng ta."[3]
Các tài liệu được đưa ra ánh sáng vào tháng 6 năm 2008 cho rằng Wałęsa đă là một cộng tác viên của Służba Bezpieczeństwa, công an mật vụ cộng sản (tajny współpracownik) với bí danh "Bolek", trước khi thành lập Công đoàn Đoàn Kết.[4][5] Ông đă phủ nhận các lời cáo buộc đó và các lời đồn đại là vô căn cứ.[6][7] Ngày 11.8.2000, ṭa Thượng thẩm Warsaw, V Wydział Lustracyjny, đă tuyên bố rằng Chính sách hạn chế các người cộng sản tham dự chính quyền của Wałęsa (Lustration) là đúng, nghĩa là ông không hề cộng tác với chế độ cộng sản.[/COLOR]
[ http://vi.wikipedia.org/wiki/Lech_Wa%C5%82%C4%99sa ]
Cách mạng lật đổ chế độ độc tài quân phiệt vô nhân CS là việc khó mà các nước Nga và Đông Âu đă làm được . Tôi mơ về VN có một cuộc cách mạng không máu đổ tương tàn, không trại cải tạo trả thù giết chóc, tôi mơ một đất nước VN độc lập, tự do, dân chủ, nhân bản, không c̣n chế độ băng hoại CS, trả lại đất nước VN cho người VN .
Tôi thấy thấm lời Nguyễn Trăi, B́nh Ngô Đại Cáo, trong hồi Tổ Quốc lâm nguy:
[B]Lấy chí nhân thay cường bạo[/B] ( trước lật đổ chế độ cường bạo CSVN bằng chí nhân)
[B]Đem đại nghĩa thắng hung tàn[/B] ( sau đem đại nghĩa giữ nước mà chống Tàu xâm lược )
NGƯỜI VN HỌC PHƯƠNG CÁCH ĐẤU TRANH CỦA DÂN NGA
Người Việt trong nước chưa học được phương cách đấu tranh của dân Nga !
(tác giả: Tiêu Kỳ Hồng)
Đảng Cộng Sản Việt Nam do Hồ Chí Minh thành lập và cầm đầu, rập khuôn đúng theo đảng Cộng Sản Liên Sô từ cơ cấu tổ chức đảng, hệ thống nhà nước, chế độ đọc tài, đấu tố, cải cách ruộng đất, đánh tư sản, kinh tế tập trung, nhà tù cải tạo, đến cách đi đứng của bộ đội trong các cuộc diễn binh....từ khuôn đúc ấy, đảng Cộng Sản Việt Nam tự hào về cái nôi Cộng Sản Quốc Tế tại đất Nga, do Lenin tạo dựng, được người theo Cộng Sản gọi là cuộc cách mạng vô sản tháng 10 năm 1917.
Đảng Cộng Sản Việt Nam, với lănh tụ Hồ Chí Minh, từng được đào tạo tại Trường Công Nông ở Nga vào năm 1924, hấp thụ được những phương cách để cướp chính quyền, lừa đảo, thủ đoạn gian manh.... Hồ là hiện thân của thứ tay sai đắc lực cho ngoại bang trong suốt cuộc đời, được đồng đảng gọi là: đi làm cách mạng.
Không phải chỉ có Hồ Chí Minh mới đi học ở Liên Sô, nhiều cán bộ Cộng Sản thâm niên như Trần Văn Giàu, Hoàng Minh Chính...sau đó có nhiều con cháu của đảng viên cao cấp thường chen chân để qua Nga du học trong thời kỳ ảnh hưởng của Nga bao trùm cả miền Bắc, nhất là vào thời tổng bí thư Breznev, trong lúc cao điểm của chiến tranh đánh phá, xâm lược miền nam qua đường ṃn Hồ Chí Minh và lực lượng du kích miền nam, cũng là công cụ tay sai của đảng Cộng Sản cả. Nhận vũ khí, được huấn luyện, kèm theo học tập lư luận của Karl Marx, Lenin, đảng Cộng Sản Việt Nam ở miền bắc cũng như tay sai công cụ miền nam, đều rập khuôn như một sinh vật được cloning vậy.
Rập khuôn theo đúng những ǵ mà dân Nga thực hiện tại quê quán của họ, là cái nôi Cộng Sản quốc tế. Trong thời kỳ Nga Hoang, người dân nước Nga bị lôi cuống vào quỉ đạo của một học thuyết không tưởng do Lenin mang vào áp dụng, thành công từ tháng 10 năm 1917 đến tháng 8 năm 1991, tức là khoản 74 năm, đưa nước Nga đến nghèo khổ, trong khi các nước chung quanh ở Âu Châu đă phát triển, từ đó mà dân Nga đứng lên giựt sập chế độ bạo quyền, đưa dần đất nước đến dân chủ. Sự xuất hiện của ông Boris Yelsin, với câu nói thời danh:" đảng Cộng Sản không thể sửa đổi, tốt nhất là bỏ phức nó đi", được nhiều đảng viên Cộng Sản nh́n thấy, nên họ cùng với toàn dân đứng lên, khiến cho chế độ bạo ác Liên Sô tan rả chỉ trong ṿng 3 ngày, dù đảng Cộng Sản có trong tay các thứ phương tiện để giữ đảng như quân đội Hồng Quân Liên Sô, tên lửa, vũ khí nguyên tử, đội ngũ công an mật vụ, cùng với hệ thống t́nh báo nhân dân giăng mắc như lưới cá. Bài học của dân Nga được chứng minh về sức mạnh của con người qua ḷng dân, được hướng dẫn một cách đứng đắn và có thiện chí, tinh thần dân tộc, biến thành sức mạnh vô địch, đó là những lư do hàng đầu, đưa đến sự tàn lụi của đế chế siêu cường Cộng Sản quốc tế.
Tại Việt Nam, nổi tiếng là theo dân Nga từ việc nhỏ đến lớn, lănh tụ cũng được đào tạo ở Nga; thế mà đảng và nhà nước, đảng viên Cộng Sản lại không rập khuôn theo Nga về cách nào để đưa đất nước đến dân chủ, tự do, có thể thích hợp dần để hội nhập vào cộng đồng nhân loại, đang chuyển ḿnh dân chủ hóa toàn cầu, các chế độ độc tài, Cộng Sản không c̣n chỗ đứng và nếu tồn tại cũng phải nương nhờ vào các nước dân chủ.
Hầu hết những đảng viên phản tỉnh, được một số người ngây thơ, nhất là đảng Việt Nam Canh Tân-Cách Mạng, tàn dư của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh thu h́nh lại, có lối đấu tranh dân chủ được coi là quá tiêu cực, hay đây là h́nh thức đấu tranh:" dị hợm", không giống ai, như cảnh sát với tay không, chắc chắn là không thể nào khuất phục bọn cướp hung hăng, có vơ trang súng ống.
Đối với đảng Cộng Sản tại bất cứ nơi nào trên thế giới, bản chất của họ là độc tài, tham lam, gian manh, ngoan cố....không bao giờ giác ngộ hay thức tỉnh, bỏ điều ác, làm lành, ăn năn hối cải như câu chuyện thần thoại Phật Giáo về 18 tên cướp nhận ra điều sai trái, tội ác, đoạn quăng khí giới, đem nấu thành nước và đắc quả La Hán. Đó chỉ là chuyện ngụ ngôn, để răng đời qua câu tục ngữ:" tu nhất kiếp ngộ nhất thời", c̣n đối với người Cộng Sản, không bao giờ có chuyện chúng ư thức được việc làm sai trái từ bỏ quyền lực, trả lại dân chủ tự do cho dân.
Tại Việt Nam, từ thập niên 1990, dấy lên phong trào phản tỉnh như Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Lê Hồng Hà, Tiêu Dao Bảo Cự, Hoàng Minh Chính.... đều là những kẻ có ít nhiều gây nợ máu, tội đồ dân tộc; thế mà có tên nào dám can đảm thú nhận tộc ác mà chúng đă gây ra trong suốt thời gian đi theo đảng, nhúng tay tích cực vào các chiến dịch đấu tố địa chủ, đánh tư sản, giết hại dân lành, bắt bớ biết bao người vô tội, tiếp tay với đảng gầy dựng một chế độ độc tài, chưa kể đến tội làm tay sai cho ngoại bang Nga, Tàu trong việc măi quốc cầu vinh.
Chẳng những không dám hay không thành thật thú nhận tội lỗi trước quốc dân, là khởi điểm và điều kiện tiên quyết để dân chúng tin, đưa đến tha thứ, là những người bỏ đảng Cộng Sản, phải thành thật khai báo, ăn năn tội ác; trái lại những đảng viên kỳ cựu như đại tá Bùi Tín, t́m cách biện minh cho thời gian theo đảng, gây bao tội ác là: đi làm cách mạng, Hồ Chí Minh có công với đất nước, hắn c̣n biện minh cả việc tàn sát khoản 5 ngàn dân Huế trong trận Tổng Công Kích Tết Mậu Thân 1968, là do cấp dưới làm sai, chớ đảng không có chủ trương ấy... điều nầy chẳng khác nào chống đảng cướp đang hoành hành, nhưng lại coi quá tŕnh thành lập đảng cướp là tốt và đầu đảng cướp là người lương thiện.
Chẳng những không rập khuôn theo người Nga để giành lại dân chủ, những kẻ phản tỉnh, được đảng Việt Tân gọi là" nhà đấu tranh, nhà dân chủ...." chỉ đấu tranh chống đảng bằng lời nói, tích cực nhất là viết vài bích chương treo vài nơi công cộng, để cho có thôi. Nhưng khi cần tập hợp dân, th́ không thấy các nhà dân chủ ở đâu, đợi lúc tan đám đông lại xuất hiện hô hào. Tức là các nhà đấu tranh tại Việt Nam không giống như các nhà dân chủ ở Nga, tiêu biểu là ông Boris Yelsin.
Những nhà đấu tranh tại Việt Nam chỉ làm công việc của cái đập, chận lượng nước bất măn của nhân dân đang dâng cao, để biến thành những ống nước, tiêu hủy và vô hiệu hóa sức mạnh của toàn dân; hay nói đúng hơn là các nhà dân chủ tại Việt Nam đang làm công việc chống đảng giả để giữ đảng Cộng Sản tránh bị nhân dân đứng lên kéo nhào xuống, là sách lược giữ đảng trong tương kế tựu kế, được rút từ kinh nghiệm qua sự cáo chung của Sô Viết và các nước Cộng Sản Đông Âu.
Các nhà dân chủ gốc đảng tại Việt Nam, dù từng theo Nga nhưng không học được những cái hay của người Nga là sẵn sàng vứt bỏ cái chế độ phi nhân để giành lấy quyền sống, tự do. Một điều trớ trêu là tin tức về các nhà dân chủ trong nước lại được ít người dân trong nước biết, trái lại tên tuổi, thành tích các nhà dân chủ lại vang lừng tại vùng đất đă có dân chủ từ lâu, là hải ngoại; điều nầy đă và đang xảy ra, do đảng Việt Tân là tổ chức mang các nhà dân chủ trong nước ra để quảng cáo, đoạn tổ chức thu tiền yểm trợ, tung hỏa mù, tiếp tay cho đảng Cộng Sản tại Việt Nam trong việc ru ngủ dân Việt đang sinh sống tại các nước Tây Phương về tiến tŕnh dân chủ giả ở Việt Nam.
Với cái lối đấu tranh vừa gảy ngứa và cũng để giữ đảng tránh sụp đổ, các nhà dân chủ, nhà đấu tranh, nhân vật đối kháng, cứ ḥ hét và nhận tiền yểm trợ từ sự quyên góp của đảng Việt Tân, để sau màng đấu tranh theo lối dùng bất bạo động để tháo gỡ độc tài, các nhà đấu tranh kéo nhau vào nhà hàng sang trọng để liên hoan mừng thắng lợi, điển h́nh là nhà dân chủ pḥng lạnh Nguyễn Khắc Toàn.
Một điều đang lưu ư là: Các nhà đấu tranh với bộ mặt là rất có ḷng yêu nước, họ thường hô hào chống Trung Cộng, khai thác tối đa ḷng yêu nước của dân trong và ngoài nước, để nhập chung vào, xóa bỏ bàn cờ mà đảng đang thất thế, cùng nhau ḥa hợp ḥa giải dưới sự lănh đạo của đảng, để cùng nhau đ̣i hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, đất vùng biên giới Việt Trung... đă bị đảng Cộng Sản Việt Nam dâng hiến cho Trung Cộng. Cuộc đấu tranh đ̣i đất, đảo, đầy ḷng yêu nước nầy của các nhà phản tỉnh phát động, chẳng khác nào chuyện khôi hài: kẻ cướp, sau khi lấy tài sản của khổ chủ bán sạch, lại kêu gọi khổ chủ cùng với bọn cướp hợp tác để đ̣i lại tài sản từ tay người mua. Trường hợp nầy được lập lại như thời Hồ Chí Minh, lợi dụng vai tṛ chủ tịch chính phủ liên hiệp, bí mật mời thực dân Pháp trở lại cai trị qua hiệp ước sơ bộ Sainteny 1946, sau đó cũng chính tên Hồ Chí Minh kêu gọi toàn quốc kháng chiến qua chiêu bài:" đánh Tây giành độc lập".
Những h́nh thức đấu tranh giữ đảng của các nhà dân chủ trong nước chỉ đơn thuần như viết báo kêu gọi đảng" sửa đổi", dán bích chương tại vài nơi, làm báo chui ( nhưng lại công bố người chủ trương báo chui là linh mục Chân Tín), dâng kiến nghị, thỉnh nguyện thư, phát biểu yêu cầu đảng trả lại dân chủ cho dân.... điển h́nh là vụ đảng Cộng Sản Việt Nam lén cho phép Trung Cộng vào Tây Nguyên khai thác quặng Bau Xít và vừa đóng quân để bảo đảm thế lực quân sự của Bắc Kinh, sau gần 10 năm mật ước, th́ mới tới giai đoạn thi hành, nên Tàu Cộng cứ vào xây cất, khai thác mỏ. Không lẽ các nhà dân chủ gốc lớn trong đảng như Vơ Nguyên Giáp, Trần Trọng Vĩnh, Đ̣ng Sĩ Nguyên....lại không biết đảng Cộng Sản Việt Nam đă làm chuyện nầy gần một thập niên hay sao?. Tuy nhiên, khi Trung Cộng vào xây dựng và khai thác quặng Bau Xít, th́ lập tức đa số các nhà đấu tranh lên tiếng suông, rồi chính trung tướng Đồng Sĩ Nguyên cho biết: chỉ nói cho họ biết, c̣n thi hành, sửa đổi là không biết thế nào, tùy thuộc vào họ. Vụ bán rừng cho Trung Cộng khai thác 50 năm cũng được các nhà dân chủ đưa lên, rồi họ chỉ nói mà không hể có hành động quyết liệt như dân Nga.
Sau khi nghe tin nước Hungary bị vở hồ chứa bùn đỏ của một quặng khai thác Bau Xít, gây ô nhiễm, độc chất tràn vào sông, làm chết cá, nguồn nước bị độc...th́ ở trong nước, các nhà dân chủ, nhà ái quốc như tiến sĩ Lê Đăng Doanh, Nguyễn Quang A....cùng với các nhà" trí thức yêu nước" vận động chữ kư, dâng kiến nghị lên quốc hội bù nh́n và đ̣i được có cuộc trưng cầu dân ư về chuyện cho phép Trung Cộng vào khai thác quặng Bau Xít, đoạn yêu cầu ngưng các công tŕnh đang làm...trưng cầu dân ư tại các nước Cộng Sản là quá thừa và ngây thơ, đảng Cộng Sản có thừa công an, cán bộ, bộ đội để bắt dân bầu theo ư họ, nếu không th́ đảng của dư khả năng gian lận phiếu, tức là đảng luôn thắng lợi.
Được biết, các cơ quan truyền thông hải ngoại, nhất là các đài phát thanh, báo giấy, báo mạng....thường hay mời các trí thức tại Việt Nam như tiến sĩ kinh tế Lê Đăng Doanh, Nguyễn Quang A, tiến sĩ toán Nguyễn Thanh Giang....phát biểu khi trong nước có biến động, các tiến sĩ nầy tại Việt Nam cũng làm việc cho nhà nước, cũng là một lũ cả. Trong khi đó ở hải ngoại có rất nhiều tiến sĩ kinh tế, giáo sư đại học...thừa khả năng và kiến thức để nói về hiện t́nh kinh tế tại Việt Nam.
Khi lên phát biểu tại các cơ quan truyền thông nước ngoài bằng tiếng Việt, các tiến sĩ như Lê Đăng Doanh, Nguyễn Quang A...phải được đảng cho phép nói, họ chỉ nói những ǵ theo chính sách, giải độc và ru ngủ hải ngoại, nói đúng hơn là các đài phát thanh, báo... đă từng mời các" phát ngôn viên" đặc trách kinh tế của đảng để nói những ǵ đảng cần, muốn; tức là những phát ngôn viên nầy không khác ǵ Phan Thúy Thanh, Lê Dũng.
Trí thức Việt Nam đa số là công cụ cho đảng, nếu muốn làm việc phục vụ trong các cơ phận chuyên môn, điển h́nh như tiến sĩ Vơ Ṭng Xuân, từng du học ở Nhật, nay làm việc cho đảng và nhà nước Việt Nam, h́nh như làm việc cho Việt Cộng cũng lây bịnh gian-lừa. Theo nguồn tin từ một số người trong nước cho biết là: tiến sĩ Vơ Ṭng Xuân từng có lối" lấy của người làm của ḿnh:" y như Việt Cộng, khi các sinh viên của ông phát minh ra cái ǵ, ông chấm điểm và tiếp thu luôn, đoạn biến thành công tŕnh phát minh của ḿnh; do đó, người ta có quyền nghi ngờ về tài năng và những phát minh của giới trí thức Việt Nam, nhất là các tiến sĩ, bác sĩ, bác học.... được đào tạo từ ḷ xă hội chủ nghĩa.
Nhà đấu tranh lừng danh huề thượng Thích Quảng Độ cũng vừa có thông báo, kêu gọi dân chúng trong nước:- Không coi phim nói về lịch sử ngàn năm Thăng Long do đảng và nhà nước Việt Nam tŕnh chiếu.-Tẩy chay hàng hóa của Trung Cộng. Nhưng rất tiếc là thông cáo kêu gọi của Thích Quảng Độ không được phổ biến rộng rải tại Việt Nam, v́ có báo quốc doanh nào, đài phát thanh nào, truyền h́nh nào phổ biến để biến lời kêu gọi thành hành động? Ngay cả trong Phật Giáo, có bao nhiêu ngôi chùa của giáo hội phổ biến lời kêu gọi nầy?.
Tuy nhiên, thông báo nầy của huề thượng Thích Quảng Độ lại được phổ biến rộng rải tại các châu lục, những nơi có người Việt định cư; các nước Tây Phương đă biết và tẩy chay hàng Trung Cộng từ lâu, chính phủ từng kiểm dịch và các cơ quan truyền thông đă làm. Người Việt tỵ nạn hải ngoại quá rơ bất cứ tài liệu, sách báo, phim ảnh từ bộ thông tin văn hóa của Cộng Sản Việt Nam la ǵ, nên họ cũng tẩy chay, cũng như từng tẩy chay các văn công Việt Cộng như tên Đàm Vĩnh Hưng vậy.
Do đó, lời kêu gọi của Thích Quảng Độ được phổ biến lộn môi trường, trở thành tṛ hề đấu tranh, cũng đi theo con đường và chủ trương" biểu t́nh tại gia hay" bất tuân dân sự" được chính huề thượng phát động vào ngày 29 tháng 3 năm 2009, khiến cho những người từng ủng hộ Quảng Độ ngưng khi biết được huề thượng cũng nằm trong danh sách các nhà đấu tranh dỏm, nên không c̣n chút kỳ vọng ǵ vào nhà đấu tranh nầy. Một điều thường thấy là: dù phản tỉnh giả, nên cũng phải dàn dựng màng kịch là bị đàn áp, bị cô lập, bị tịch thu máy vi tín, điện thoại, bao vây tứ bề...thế mà các nhà dân chủ lại được lên đài phát thanh phát biểu, lưu trong youtube, như trung tá Trần Anh Kim, mới đây có bài phát biểu, kêu gọi cùng nhau đoàn kết chống Trung Cộng, nhưng khi bị hỏi về đảng Cộng Sản Việt Nam, th́ ông nầy ú ớ, nói quanh co, ḷi ra đây là tên cán bộ giả vờ phản tỉnh để lừa dân chúng hải ngoại. Các nhà đấu tranh giả, sau khi bị dàn dựng màng bị đàn áp, được các cơ quan truyền thông của đảng Việt Tân cho là:" đấu tranh ôn ḥa mà vẫn bị bắt". Như vậy, tại sao họ không thay đổi phương cách: hăy thành thực, can đảm, ném hai chữ ÔN H̉A vào thùng rác, để cùng toàn dân đứng lên hành động như dân Nga...từ đó, ai cũng biết phong trào phản tỉnh do các nhà tranh đấu, dân chủ trong nước chỉ là công cụ để giúp đảng tồn tại.
Người Việt Nam mong muốn đảng và nhà nước, cũng như các nhà đấu tranh, từng theo Nga, phải học theo y như cách hành động của dân Nga để cho dân chúng được tự do. Người Việt Nam cần một Boris Yelsin thật sự có tâm với dân tộc, đất nước; chứ không cần một Boris Yelsin Việt Nam, được những kẻ đón gió, Việt Tân, hay cả Việt Cộng đánh bóng là tên Nguyễn Tấn Dũng, nay nhờ cấp tiến theo Tàu, ăn tiền Mỹ, tham ô, cắt xén, đụt khoét... mà Boris Yelsin Việt Nam là Nguyễn Tấn Dũng đă có tài sản gần 2 tỷ Mỹ Kim, đang theo đuổi con đường dâng nước Việt Nam cho Trung Cộng, và tập đoàn đảng Cộng Sản được dân chúng coi là quan thái thú cho Trung Cộng, nên chúng lợi dụng ngày kỷ niệm ngàn năm Thăng Long để cùng ăn mừng tưng bừng, có diễn binh, bắn pháo bông, liên hoan, tiệc tùng, cùng mừng ngày quốc khánh 1 tháng 10 của Trung Cộng./.
- TIÊU KỲ HỒNG ( tinparis.net))-
11.10.2010
gia phap dau tranh cho Viet Nam : KHONG BAT BAO DONG
CAm on tac gia, co mot y tuong va duong loi vo cung sau sac , ro rang, that kham phuc, hoan toan ung ho