TÊN CAI TỔNG VAN NGHỆ VIỆT CỘNG
“QUAN CÁCH MẠNG” LÀM THƠ: TỐ HỮU
C̣n nhớ hồi ĐCS (Đảng Cộng sản) Nga làm đảo chính tháng 8 năm 1991, đài báo VN sướng rên lên tuyên bố :"Lật đổ bọn phản động" và 'sung sướng' khoe là " thật là trùng hợp CM đă nổ ra vào tháng 8 gần ngày với CM tháng 8 của VN".
Cuộc đảo chính thất bại do không được nhân dân ủng hộ, Elsin lên nắm quyền họ quay sang dè bỉu nói xấu nước Nga mới TB đủ điều. Khi Putin lên những nhà lănh đạo VN lại hy vọng. Việc đón tiếp ông Putin có hai lư do thế này: thứ nhất tất cả 'tứ trụ triều đ́nh' Việt nam hiện nay đều tốt nghiệp đại học ở Liên xô cũ. Thứ hai nhiều nhà lănh đạo (già) của Đảng CS Việtnam hiện nay đang cho rằng Putin sẽ là người phục hồi lại đế chế XHCN xô viết cũ. Họ hy vọng sẽ lại có 'cây cao bóng cả' để dựa dẫm...
Tôi xin giành công sức chép lại bài thơ này để mọi người cùng xem xem bạn Dương có nói đúng không. Đây là bài Tố Hữu 'khóc ông' tức là khóc Xtalin, một kẻ mà hiện nay cả nhân dân Nga lẫn nhân loại đều coi là một tên bạo chúa khát máu nhất của mọi thời đại.
NGUYỄN XUÂN, HÀ NỘI.
(Trích từ trang Web của đài BBC đăng ư kiến của các thính giả Việt Nam về Liên Sô cũ)
In August 1991, the Russian Communist Party made a coup d’état to hopefully regain the political power held for so many years. Thinking that the Communist Party would be in full control of Russia again, the Vietnamese Communist media was maddeningly happy, and flatly declared, “The reactionary clique has been thrown out from political power”, and said that this Revolution coincided with the August Revolution of Vietnam. But the coup d’état failed in that there was no support whatsoever from Russian people.
President Elsin took power, and the Vietnamese Communist Party began blaming Russia for everything. But when Mr. Putin was elected as President of Russia, they began putting more hope in him. The warm welcome reserved for President Putin has two reasons: first: all the Vietnamese Communist leaders currently holding the key positions in Vietnam graduated from Russian Universities. Second: The senile Vietnamese communist leaders sort of thought that Putin would be the very person who could restore the communist regime in Russia, a strong ally on which they could rely.
I would like to re-write this poem so everybody could read and to judge whether Mr. Duong’s opinions are correct or not. Here’s a poem composed by Tố Hữu who has mourned for the death of Stalin, a person unanimously considered by Russian people and even by human beings as a first-rated blood-thirsty dictator of all times
(Translated into English by Da Cau Bong, Thơ Tố Hữu Da Cau Bong đối lại
“Bữa trước mẹ cho con xem ảnh”
Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng
Áo ông trắng giữa mây hồng
Mắt ông hiền hậu miệng ông mỉm cười
Ối trời ơi, ối đất ơi
Nịnh “ông” rứa đó cả trời cũng thua
Nó cho mày cái ǵ chưa?
Mà mày nịnh thế thằng kia! mặt “đồ”
Yêu biết mấy nghe con tập nói
Tiếng đầu đời con gọi Xta-lin !
Mồm con thơm sữa xinh xinh
Như con chim của ḥa b́nh trắng trong
Nịnh chi nịnh thế mày ơi
“Ma, ma” con gọi những lời đầu tiên
Sao mày dám nói đảo điên
Gọi tên thằng Xít , mày điên rồi à?
Mồm con thơm sữa rơ là
Chưa ăn đồ tạp, chỉ là thế thôi
Mồm già, mày thở hơi hôi
Chim này, mày nghĩ trên đời có chăng?
@@@
Đêm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé ḷng biết bao !
Làng trên xóm dưới xôn xao
Ngôi sao sáng nhất trời cao băng rồi !
@@@@
Đêm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa báo tử cái thằng chết đâm!
Làng trên xóm dưới chửi ầm
Tổ cha thằng Xít, giờ nằm chết queo!
@@@
Ông Xta-lin ơi ! Ông Xít ta lin ơi
Hỡi ơi ông mất, đất trời biết không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương ḿnh thương một, thương Ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu ṇi
Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu...
Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Bây giờ mới có ít nhiều vui tươi
Ngày xưa đói rách tơi bời
Bây giờ mới có được nồi cơm no
Ngày xưa cùm kẹp giày ṿ
Bây giờ mới có tự do tháng ngày
Ngày mai dân có ruộng cày
Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai ?
Ơn này, nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác, một vai ơn Người
Con c̣n bé dại con ơi
Mai sau con nhé, trọn đời nhớ Ông !
Thương Ông, mẹ nguyện trong ḷng
Yêu làng yêu nước yêu chồng yêu con
Ông dù đă khuất không c̣n
Chân Ông c̣n măi dấu son trên đường...
Trên đường quê sáng tinh sương
Sáng nay nghi ngút khói hương xóm làng
Ngàn tay trắng những băng tang
Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời.
(Đời Đời Nhớ Ông, 5/1953).
@@@@@
Ông Xít Ta Lin ơi, Ông Xít Ta Lin ơi
Bây giờ ông chết, đất trời đều mong
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương ḿnh lắm lắm, rủa ông rủa mười
Yêu con, yêu nước yêu ṇi
Yêu bao nhiêu lại ghét "Người" bấy nhiêu
Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Bây giờ lại khổ trăm điều hơn xưa
Ngày xưa cơm có cá, dưa
Bây giờ sắn lát sớm trưa, trẹo hàm
Ngày xưa cùm kẹp khổ nàn
Ngày nay “cải tạo” làng làng khiếp kinh
Ngày xưa không có ruộng ḿnh
Ngày nay độc lập hăi kinh thất thần
Tại sao lại phải tri ân
Hồ già cùng Xít, hai quân lẻo mồm
Con c̣n bé dại nớt non
Lớn lên chẳng phải nhớ ơn thằng nào!
Cái tên Tố Hữu tào lao
Khuyên thương lăo Xít, ngu sao hơn cầy!
Việt Nam đất nước là đây
Yêu làng, yêu nước, kính thầy dậy ta
Yêu người thân, yêu mẹ cha
Ấy là đạo đức, dân ta ngàn đời.
Cớ sao lại phải yêu người
Ḷng lang dạ sói, giết người không nương
Trên đường quê sáng tinh sương
Sáng nay nghe nó chết dường vui thay
Mẹ cha chết để băng tay
Cái thằng Xít chết ta đây chẳng màng
Buồn thay đất nước Việt Nam
Có thằng nịnh thối, thật oan quá trời !
Da Cau Bong