Hàng dong, hàng Mận, hàng Đào
Gặp ai em cũng mời chào hãy mua
Chào rằng mận ngọt mía đưa
Đào thì ửng đỏ hoa vưà nụ xuân,
Quẩy đôi quang gánh xa gần
Gặp anh Đào bỗng nở bừng đoá tươi.
TBCM
Printable View
Hàng dong, hàng Mận, hàng Đào
Gặp ai em cũng mời chào hãy mua
Chào rằng mận ngọt mía đưa
Đào thì ửng đỏ hoa vưà nụ xuân,
Quẩy đôi quang gánh xa gần
Gặp anh Đào bỗng nở bừng đoá tươi.
TBCM
[QUOTE=ahem;16434].... thị .. NGỌ ... h́nh như là nữ sinh trường Huỳnh thị Ngà khu Tân Định . Thi sĩ Phạm thiên Thư h́nh như nhà trên đường Bà Lê Chân cũng ở khu Tân Định .[/QUOTE]
**************
Ngày Xưa Hoàng Thị
Phạm Thiên Thư
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non dấu mỏ
Dưới cội hoa vàng
Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài
Anh đi theo hoài
Gót giày thầm lặng
Đường chiều uá nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây tỏ
Anh t́m theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
T́m lời mở nói
Ḷng sao ngập ngừng
Ḷng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nh́n em ngại ngần
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở
Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Mà chẳng gặp nhau
Ôi mối t́nh đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nḥa mau
Tưởng đă phai màu
Đường chiều hoa cỏ
Mười năm rồi Ngọ
T́nh cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu
Chân theo t́m nhau
C̣n là vang vọng
Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ
Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân t́nh
T́m xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng em nho nhỏ
Trong cơi xa vời
T́nh ơi ! t́nh ơi !
Hoàng Thị Ngọ là người con gái có mái tóc dài , học tṛ trường Huỳnh Thị Nga` , Tân Định , Phạm Thiên Thư đi theo nàng , cũng như bao cây si cổ thụ khác thôi , chứ Thí Sĩ chưa bao giờ là người yêu có hẹn ḥ của nàng .
Chàng Thi Sĩ chỉ dám ngày ngày đi theo mái tóc thề , chứ nào dám đưa thư tỏ t́nh . Để rồi sau mấy tháng hè , nàng đă lên xe hoa về nhà người ta . Chàng đành than thở một ḿnh :" ai mang bụi đỏ đi rồi".
Bài thơ này đă được Phạm Duy phổ nhạc , và hầu như cô học tṛ nào cũng thuộc ḷng , cùng thời với bản " Trưng Vương Khung Cửa Mùa Thu " ( Đây là một bản nhạc ngoại quốc , đặt lời Việt vào , nhưng nhiều người cứ tưởng là nhạc VN , v́ gịng nhạc dịu dàng , trầm trầm , mang âm hưởng của nhạc Việt )
Tigon
... thưa chị/bà Tigon :
[quote] Hôm sau vào lớp
Nh́n em ngại ngần[/quote]
cho thấy ông Phạm Thiên Thư cùng trường/lớp vối cô Hoàng thị Ngọ !!
2/ ông Nam Lộc đáng lănh giải ...."can đảm" khi "biến" bài hát nổi tiếng "Tell Laura I Love Her" (ca sĩ Ray Paterson) thành .... "Trưng Vương khung cửa mùa Thu" !!
Tự ư xoá bài .
V́ sơ ư , bấm submit 2 lần .
Nếu thấy , xin B Đ H /VL xoá đi dùm
Tigon
Bà con dắt Tigon đi lang thang lâu rồi , hôm nay trở lại với chuyện Hàm Long .
Hôm trước nói tới đâu rồi nhỉ ? H́nh như chuyện cái chuông nhà thờ .
[CENTER][IMG]http://i52.tinypic.com/5dtorc.jpg[/IMG][/CENTER]
Như quư bạn thấy trong h́nh đó , các nhà thờ ở VN , cũng như ở nhiều nước trên thế giới , có kiến trúc cầu kỳ , không giản dị như các giáo đường mới xây sau này .
Bên góc phải của tấm h́nh , cây hoa đại ( bông sứ ) của tôi ngày nào , vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt . Loại cây này , càng già càng đẹp . Thân cây uốn éo như con rắn , tới mùa hoa nở , lá ít hơn bông , mùi hoa thơm dịu , thoang thoảng trong gió .
Trở về nhà : sân trước Ngoại cho trồng nhiều bông hồng trắng ( hồng bạch ) , từ cổng rào , dọc theo lối vào cửa nhà . Mỗi thứ Bảy , Ngoại sai Tigon lấy kéo cắt hoa ( người Hà Nội không gọi là " bông " như trong Nam ), để Ngoại đem cắm trên bàn thờ Đức Mẹ ( bên trái Cung Thánh ) trong nhà thờ .
Bên hông nhà , Ông Bác lại thích hồng đỏ ( hồng nhung ). Những cánh hồng ở đây dầy và to , màu đỏ đậm , đẹp như một cô gái đang thời xuân sắc . Luật của Bác là < ngắm hoa thôi , cấm hái > . Có một lần , Tigon lỡ dại vặt vài cánh hoa lớn , chơi bán hàng , bị Bác phạt nhốt trong nhà tắm , sợ gần chết .
Qua nhà trên , tới hành lang dẫn xuống nhà dưới . Bên phải hành lang là hai cây táo , không biết trồng tự hồi nào . Loại này trái lớn hơn ḥn bi ( có lẽ gấp hai ), khi chín ngả màu vàng xanh , ḍn và ngọt . Nếu ăn lúc chưa chín th́ chua và nhớt .
H́nh như trong Nam không có thứ Táo này . Tới mùa táo chín , Tigon gần như cả ngày loanh quanh bên 2 gốc tào , chờ táo rụng .
Phía sau nhà bếp là một cây dâu tằm rất lớn , trái đỏ , nhưng nhỏ xíu và chua , nên hầu như không ai thèm rớ tới .
Thời gian sống ở đây thật êm đềm . Ba đi làm thư kư ở một nhà in của Pháp ( quên mất tên rồi ) , Me ở nhà săn sóc con cái . Ông Bác làm ở kho bạc .
Kể một chút về ông Bác . Ngoại chỉ có 2 người con , cách nhau 15 tuổi ( không hiểu tại sao ) : Bác và Me . Bác gái mất sớm , để lại 4 người con , 2 trai -2 gái . Năm 1946 , hai người con lớn đi theo Việt Minh kháng chiến chống Pháp ( Hồi đó , chưa lộ bộ mặt tay sai của CS quốc tế , họ rất có chính nghĩa và được nhiều thanh niên , thiếu nữ đi theo ).
Hai anh chị ở lại nhà , Chị gái đi làm , anh trai đi học Chu Van An .
Tigon ngủ chung giường với Chị trên lầu . Đêm nằm trên giường , nhưng sáng nào chị cũng phải bê Tigon lên giường lại , v́ ngủ mà giẫy thế náo cũng lăn xuống sàn .
Năm 1952 , chị có bạn trai . Mỗi lần anh chị hẹn ḥ , Tigon bị Bác bắt đi theo làm con kỳ đà .
Năm 1953 , dù chưa chính thức đám cưới , gia đ́nh đồng ư cho chị theo anh vào Nam , v́ anh ṭng quân , gia nhập trường Vơ Bị Quốc Gia Đà Lạt ( Hồi đó h́nh như gọi là Trường Vơ Bị Liên Quân ).
Đêm trước khi chị lên máy bay vào Nam , hai chị em ôm nhau khóc suốt đêm . Sáng ra , thức dậy th́ chị đă đi mất . Anh đến đón chị sớm , để tránh cảnh bịn rịn lúc tiễn đưa , sợ chị đổi ư không theo anh nữa .
Năm ấy , Tigon không c̣n học trường công giáo Trần Văn Thưởng nữa , mà vào trường công lập Ngô Sĩ Liên .
( c̣n tiếp ...)
Tigon
Tell Laura I Love Her |
Laura and Tommy were lovers he wanted to give here everything
Flowers presents and most of all a wedding ring
He saw a sign for a stockcar race a thousand dollar prize it read
He couldn't get Laura on the phone so to her mother Tommy said
Tell Laura I love her tell Laura I need her
Tell Laura I may be late I've something to do that cannot wait
He drove his car to the racing ground he was the youngest driver there
The crowd roared as they started to race
Around the truck they drove at a deadly pace
No one knows what happened that day how his car overturned in flames
But as they pulled him from the twisted wreck
With his dying breath they heard him say
Tell Laura I love her tell Laura I need her
Tell Laura not to cry my love for her will never die
Now in the chapel Laura prays for her Tommy who passed away
It was just for Laura that he lived and died alone in the chapel she can hear him cry
Tell Laura I love her...
My love for her will never die .
Các bạn nào theo dơi diễn đàn này về vụ CSVN đàn áp giáo dân xứ Thái Hà , và Ḍng Chúa Cứu Thế Hà Nội , hẳn c̣n nhớ đến địa danh Giáo Xứ Hàm Long ? Giáo dân Hàm Long đă có mặt trong tất cả các cuộc đấu tranh chống bạo quyền đàn áp tôn giáo tại Hà Nội .
Trở lại với xứ Hàm Long ngày xưa với những ngày tháng êm đềm , dưới sự chăm sóc và nuôi dưỡng của Ngoại và Bác . Chị Gái đă vào Nam theo chồng , và niềm nhớ nhung chị của Tigon cũng vơi dần theo năm tháng .
Ḍng đời như con nước , nào măi chảy theo xuôi ḍng .
Cho tới một hôm , sân trường bắt đầu có nhiều người lạ mặt đi ra đi vào , cách ăn mặc của họ không giống những thầy cô trong trường . Bạn học trong lớp cũng thưa dần .
Trong nhà th́ Bác , Ba và một số bà con tối nào cũng tụ tập bàn tán . Lúc đó , Tigon chẳng hiểu ǵ cả , và cũng chẳng t́m hiểu làm ǵ , chỉ thấy nhà có nhiều khách th́ vui thôi . Ngoại phải về Phùng Khoang , v́ đă tới mùa gặt .
Sau này khi lớn lên , mới nghe Ba Me kể lại : người Hà Nội vào thời điểm đó đang bàn tán xôn xao về việc đi hay ở . Với những người lao động , họ không phải suy nghĩ , v́ nghe nói trong Nam trù phú , dễ sống hơn .
Nhưng đối với những nhà trưởng giả , có ít nhiều của cải từ đời ông cha để lại , th́ là một quyết định to lớn . Đành bỏ lại hết sao? Bao nhiêu đời mới có một gia tài như ngày nay .
Bác và Ba Mẹ vẫn c̣n chần chừ .Gia đ́nh người cháu ở chung biệt thự cạnh Hồ Ha Le đă qua Hải Pḥng để chờ tàu vào Nam . Bà ấy trở ra Hà Nội và khuyên Ba Mẹ sửa soạn đi đi . Nghe những người đă vào tới trong Nam , được Chính Phủ Quốc Gia cung cấp tiền bac , đất đai để cất nhà , và cả thực phẩm của Viện Trợ Mỹ . Ba Mẹ vẫn chưa quyết định .
Mỗi buổi tối , cô giáo bảo học tṛ phải vô trường học nhảy Sol-Đố -Ḿ , với sự hướng dẫn của một số người không mặc áo dài như cô giáo , nhưng mà thấy cô giáo cũng phải nể họ .
Tigon c̣n nhớ một số lời của những bài hát mà họ dạy , vừa hát , vừa nắm tay nhau đi ṿng ṿng trong sân trường :
" son mí son , là son đố ḿ
Son ḿ son , là ôm nhau đi ,
V́ Bác Hồ , mà ta mê ly ...'
Rồi c̣n bài này nữa :
" Chim bồ câu trắng bay cao trên trời xanh ,
Có đoàn thiếu nhi...."
C̣n nhớ nhiêu đó thôi .
Trong khi Tigon ở trường tập nhảy Hoà B́nh , th́ tại nhà , bà con vẫn ra vô nhộn nhịp .
( c̣n tiếp ...)
Tigon