nghe chuyện Hà nội ;.. c̣n phở.. c̣n thơ.. c̣n quê hương Việt...
,, chào quí Bạn ,
lại nói truyện về phở... phở du nhập Nam kỳ quốc, đó là vào thời tuyển dân phu đi làm đồn điền cao su.. va người dân phu đă trốn về Saigon.. lập ra quán hàng bán phở ở góc đường La Somme, bên cạnh chùa Chà và.. tên quán phở ; phở Turc.. nước dùng cũng là xương ḅ.. nhưng thêm mực khô và củ cải (betterave).. rôi sau đến phở ở hẻm Casino. Cùng thời với phở Turc là bún bung bà Ba Bủng ở Thủ khoa Huân...
Một chút kinh nghiệm về thị lực ( vision) và focusing...
nmq bị hư mất một con mắt trong thời gian bó gối để nghiền ngẫm tư tưởng vĩ đại.. của boác..
.. tuy nhiên, nhờ tài vặt và kinh nghiệm dân gian..như rửa mắt bằng nước muối.. cũng như giữ giấc ngủ đúng giờ, thời gian nằm.. đúng cữ mặt trời lặn đến mặt trời mọc..
Về thị lực, nmq tránh đọc chỗ tối, giữ chế độ ăn uống, ăn đúng bữa.. ăn nhiều rau tươi.. thời đó chỉ có rau Ban.. cán bộ cho ăn rau muống, nmq không ăn, giả đ̣ nhường bạn..(.. rau muống sống dễ ở bất cứ nơi nào, thu hút tạp chất..( cũng có thể rau muống là một trong những loại rau dễ tạo ra chứng bệnh tê thấp.. thứ đến rau cải xanh..).
.. về focusing.. đến tuổi già.. đồng tử bị lăo hoá, độ co dăn chuyển đổi gần xa chậm hơn lúc c̣n trẻ, có thể là v́ cườm (mộng thịt) tạo màng mỏng làm mờ như khi làm scan ta thường thấy, cái này sau khi được tha trở về, nmq dùng cá biển làm phương thuốc chữa trị cho con mắt c̣n lại, ăn cá nấu canh, cá rán non.. v́ rán già th́ dễ bị carcinogen..
... cũng có thể nhờ sự tiết độ ẩm thực, ăn chay (diet) đúng nghĩa; món chay là rau sống, rau luộc, hoa quả tươi.. chứ không phải là làm món chay mà giả làm thịt cá, giả làm nem công chả phượng bằng ḿ căn hay.. tạp vật.. Nước uống trung b́nh(cofee, sữa, bẻer, beverage.. một ngày trên hai lít...
Đời sống hoàn toàn chay tịnh, vô ưu.
Kể từ 2001 đến nay, nmq duy tŕ thị lực và focusing trong t́nh trạng ổn định, không bị hoa mắt..không phải thay kiếng.Cơ thể th́ blood pressure trong tầm 120/70, pulse 60., không bị lipomas (bụng dư mỡ).HCL/LCL 130 R>50. Hiện tại ra vô bv v́ đi t́m polyps, cyst nghi ngờ. v́ sau khi khám phá ra có calculs trong bladder, lục lọi trong prostate qua biopsy hai lần rồi vẫn chưa t́m thấy., mới đây cho biết Gleason scores (negative).
... khi đọc sách báo, lên mạng dùng computer.. nguồn sáng nmq luôn luôn để ở phía sau, tránh recfraction/ reflection. hàng ngày đi bộ hay đạp xe đạp khoảng chừng một giờ..
Chút kinh nghiệm của bản thân về giữ ǵn sức khoẻ, an tâm.. ./.nmq
nghe chuyện Hà nội ;... đo áp huyết theo cách nào ??
Gởi đến quí Bạn..
Đo áp huyết, theo nmq đă làm từ khi c̣n là sinh viên như sau ;
Đo lúc an nghỉ ( fully at rest ); tốt nhất và ít sai biệt nhất là lúc sáng sớm thức dậy, chưa bước xuống khỏi giường, nằm ngửa(supine) yên trên giường, chân tay duỗi thằng, hô hấp đêu đều.. nhờ người phối ngẫu... khẽ nâng cánh tay, luồn bao cao su lên qua khuỷu tay, rồi cuốn vừa khớp khít, buộc lại.. bóp cho hết hơi ở nơi nút bơm, thả nút ra.. điều chỉnh áp kế cho đúng neutral.. nếu là máy digital trên screen có dấu hiệu của nhịp thở.. bắt đầu bơm cho vượt mức 220/240.. ngưng bơm... để cho kim từ từ rớt xuống theo độ thoát hơi bơm của bao cao su... đến khi digits trên digital screen xuống từ từ và tiếng bip... bip báo hiệu mức đo... bạn sẽ được systolic.. sau đến diatolic.. rồi sau là pulse.. tiếp đến là số nhịp thở trong một phút....
Đo nhịp tim ngay khi hoạt động tối đa (max)..thông thường người y sĩ sẽ yêu cầu bạn lên/xống cầu thang, khoảng hơn một trăm(100) bậc để tạo nhịp tim/mạch mạnh nhất,( cách này chỉ áp dụng cho người có sức khoẻ, rất nguy hiểm đối với người có bịnh cao áp). cũng như cách đo trên nhưng chỉ khác là đứng.
Nhịp tim có thể lên đến 240/100.. pulse 160/200 (dễ bị đứt hơi thở mà ngất đi) c̣n nhịp thở tăng lên đến 100/120(rất nguy hiểm)..
NB; trong message bạn nói trước đây blood pressure của bạn tốt, mới thay đổi gần đây, có nhiều nguyên nhân; có thể bạn lo nghĩ, hăy quẳng gánh lo đi.. v́ vất vả cho thể lưc; bớt làm việc nặng, dành chút thời giờ cho đi bộ mà đi chậm.. hít thở không khí.. hay v́ ẩm thực; ăn mặn ăn ngọt.. giảm bớt ảnh hưởng của đường muối, mỡ.. giảm bớt rượu..ăn rau trái nhiều hơn b́nh thường.. và nhất là vấn đề sinh lư nên tiết độ. Giữ cho giấc ngủ đủ ít là tám(8) giờ nằm trên giường.
... Nếu khó ngủ th́ hăy t́m vào đạo giáo, nmq sỏ dĩ có sức khoẻ được như vậy cũng nhờ Phật giáo Đại thừa... nghiền ngẫm Bát nhă tâm kinh để đi t́m cái vướng mắc.. sau rồi tự ḿnh ngộ được tất cả đều là KHÔNG,.. CÓ mà KHÔNG CÓ... Kính ./.nmq
..... chi tiết này nmq gơ lên nhưng rất dè dặt (warning). nmq
Đúng là LƯƠNG Y NHƯ TỪ MẪU
[QUOTE=nguyễn mạnh Quốc;169134]Gởi đến quí Bạn..
Đo áp huyết, theo nmq đă làm từ khi c̣n là sinh viên như sau ;
Đo lúc an nghỉ ( fully at rest ); tốt nhất và ít sai biệt nhất là lúc sáng sớm thức dậy, chưa bước xuống khỏi giường, nằm ngửa(supine) yên trên giường, chân tay duỗi thằng, hô hấp đêu đều.. nhờ người phối ngẫu... khẽ nâng cánh tay, luồn bao cao su lên qua khuỷu tay, rồi cuốn vừa khớp khít, buộc lại.. bóp cho hết hơi ở nơi nút bơm, thả nút ra.. điều chỉnh áp kế cho đúng neutral.. nếu là máy digital trên screen có dấu hiệu của nhịp thở.. bắt đầu bơm cho vượt mức 220/240.. ngưng bơm... để cho kim từ từ rớt xuống theo độ thoát hơi bơm của bao cao su... đến khi digits trên digital screen xuống từ từ và tiếng bip... bip báo hiệu mức đo... bạn sẽ được systolic.. sau đến diatolic.. rồi sau là pulse.. tiếp đến là số nhịp thở trong một phút....
Đo nhịp tim ngay khi hoạt động tối đa (max)..thông thường người y sĩ sẽ yêu cầu bạn lên/xống cầu thang, khoảng hơn một trăm(100) bậc để tạo nhịp tim/mạch mạnh nhất,( cách này chỉ áp dụng cho người có sức khoẻ, rất nguy hiểm đối với người có bịnh cao áp). cũng như cách đo trên nhưng chỉ khác là đứng.
Nhịp tim có thể lên đến 240/100.. pulse 160/200 (dễ bị đứt hơi thở mà ngất đi) c̣n nhịp thở tăng lên đến 100/120(rất nguy hiểm)..
NB; trong message bạn nói trước đây blood pressure của bạn tốt, mới thay đổi gần đây, có nhiều nguyên nhân; có thể bạn lo nghĩ, hăy quẳng gánh lo đi.. v́ vất vả cho thể lưc; bớt làm việc nặng, dành chút thời giờ cho đi bộ mà đi chậm.. hít thở không khí.. hay v́ ẩm thực; ăn mặn ăn ngọt.. giảm bớt ảnh hưởng của đường muối, mỡ.. giảm bớt rượu..ăn rau trái nhiều hơn b́nh thường.. và nhất là vấn đề sinh lư nên tiết độ. Giữ cho giấc ngủ đủ ít là tám(8) giờ nằm trên giường.
... Nếu khó ngủ th́ hăy t́m vào đạo giáo, nmq sỏ dĩ có sức khoẻ được như vậy cũng nhờ Phật giáo Đại thừa... nghiền ngẫm Bát nhă tâm kinh để đi t́m cái vướng mắc.. sau rồi tự ḿnh ngộ được tất cả đều là KHÔNG,.. CÓ mà KHÔNG CÓ... Kính ./.nmq
..... chi tiết này nmq gơ lên nhưng rất dè dặt (warning). nmq[/QUOTE]
Những lời dẫn giải cuả bác Quốc thật là cặn kẽ và tuyệt vời.
PHẢI TIẾT ĐỘ trên đủ mọi mặt mới toàn vẹn.
Bố cuả Vân cũng dạy vân và các anh chị của Vân tương tự như thế.
bố Vân tuổi Đinh Hợi sinh năm 1887, không vào Nam năm 54, chịu nhiều khổ cực nhưng cũng rất thọ nhờ bí quyết tiết độ trong đời sống.
Kính
VN
Người yêu phở kể chuyện phở - tiếp theo
“...Người thủy chung với phở bao giờ cũng muốn nh́n tô phở nước trong, giống như người đàn ông trung thành với vợ, chỉ muốn nh́n ngắm nàng trong nét đẹp chính chuyên, không son phấn. Phở cũng vậy. Chẳng có người sành điệu nào lại nỡ tàn nhẫn đến độ cho cả tương đen lẫn tương đỏ vào tô phở của ḿnh cả. Màu sắc ấy không phải là sắc màu cổ điển của tô phở đă định h́nh từ bao thập kỷ nay”.
Cung cách ăn phở th́ vẫn c̣n là vấn đề tranh căi, ăn thua quan niệm và khẩu vị của từng người. Một ông nhà văn Nam Kỳ là Trang Thế Hy th́ trong lúc nói chuyện phở với bạn bè, đă nghĩ sao nói vậy theo kiểu phổi ḅ ruột ngựa, phang một câu... dễ xa nhau:
“Tao là dân Nam Kỳ chánh gốc, vô quán phở, thấy tô phở nước trong khá đẹp, hấp dẫn, vậy mà có cha dzọng vô cục tương đen, ngó hết muốn ăn!”
Một số "phở gia" lại c̣n bàn rằng ăn phở th́ ăn vào thời điểm nào mới tuyệt ngon? Ăn lúc sáng sớm th́ đă đành là ngon rồi, hầu như đa số dân ḿnh thường ăn phở lúc sáng sớm, bắt đầu một ngày làm việc, coi như bữa ăn sáng, bữa lót ḷng. Nhưng có người lại cho rằng ngon nhất vẫn là lúc khuya khoắt "nửa đêm giờ Tư trống canh ba", thả bộ lang thang trên đường phố, bụng đói, là đà con nhạn trong men say lẫn buồn ngủ mà lơ mơ nhớ lại những phiền muộn trong ngày, những bất hạnh trong đời, lúc đó mà "chơi" một tô phở nóng thơm lừng th́ sẽ thấy tỉnh hẳn, tỉnh như cái con sáo sậu, để rồi lại thấy yêu đời như... thường lệ! Cũng v́ lư do đó mà trong cái phong trào ăn khuya - đang trở thành thói quen của dân Sài G̣n hiện nay - phở vẫn là món được chiếu cố đông đảo.
Nhà văn nhà báo người ta mới dám b́nh loạn linh tinh các cái như thế, chứ tôi đâu là cái thá ǵ, lại bất tài vô tướng, cho nên hổng dám bàn ẩu về cung cách ăn phở của người khác, quyền tự do của người ta mà, miễn sao người ta ăn thấy ngon th́ thôi, mặc kệ người ta, ḿnh cứ ăn theo cách của ḿnh, tại sao lại chỉ trích người ta, bắt người ta phải giống ḿnh? "Không ǵ quư hơn độc lập tự do" mà! Ông bô tôi ăn phở kiểu Bắc Kỳ cổ điển, cho nên từ lúc di cư năm 1954 cho đến lúc ăn phở.... cúng, không bao giờ ăn loại rau thơm nào khác rau mùi (ng̣) với lư do ng̣ là rau của phở, húng quế là của tiết canh và thịt cầy, húng giũi là của ḅ thui bê thui, kinh giới là của bún riêu, tía tô là của ốc ếch v.v... Đời tôi c̣n đỡ, chớ đời con tôi th́ rau ǵ tụi nó cũng "phang" tá lả, chả c̣n theo sách vở ǵ ráo trọi. Con gái lớn của tôi năm nay 41, tâm sự với tôi: "Tiệm phở nào không có ng̣ gai th́ đừng có ḥng con vô!". Nhiều lúc nghĩ cũng sợ là cha con tôi làm tủi vong linh ông cụ! Nhiều quán phở Sài G̣n bây giờ dọn ra đủ loại rau thơm, có nơi c̣n có cả rau xà lách nữa! Từ Bắc di cư vào Nam, phở đă nghiêm túc thực hiện nhuần nhuyễn câu tục ngữ “nhập giang tùy khúc, nhập gia tùy tục”, chẳng những có đủ rau thơm các loại, kể cả rau dấp cá, ng̣ gai, ng̣ om (là những thứ rau của canh chua Miền Nam)... mà c̣n cả giá sống (của hủ tiếu) nữa, giống như mảnh đất Miền Nam rộng mở ṿng tay đón nhận dân nhập cư từ khắp miền đất nước, cũng như dễ dàng như đồng hóa mọi khác biệt văn hóa vậy.
Tuy nhiên đến nay vẫn c̣n một quán phở giữ đúng hương vị Bắc. Ấy là Phở Bà Dậu, người Nam Định, ở cuối Hẻm 288 đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa (Công Lư cũ). Giới sành ăn gọi là phở Cây Trứng Cá, v́ từ năm 1950, ở trước quán có một cây trứng cá lớn. Cách gọi tên dễ nhớ như vậy rất quen thuộc ở Sài G̣n - Ḿ Cây Nhăn, Ḿ Cây Gơ - chẳng hạn. Trải qua bao hưng phế tang thương, cây trứng cá không c̣n, bà Dậu cũng trở thành "người muôn năm cũ", con trai bà là ông B́nh nối nghiệp nhà, cho nên dù quán không có bảng hiệu, người ta cũng có thể gọi là phở Ông B́nh, hoặc phở Lâm cũng không sao, v́ anh chàng tên Lâm là người thâu tiền. Ở quán phở này, từ trước 1975 và đến cả bây giờ, người ta đă gặp khá nhiều nghệ sĩ, ca sĩ, nhà thơ nhà văn nhà báo... Ở đây bánh phở sợi nhỏ, mềm nhưng không nát. Nước lèo đậm đà cái vị ngọt thanh, dịu, của xương và tủy ḅ hầm rục, chứ không phải của bột ngọt, của đường. Các loại thịt nạm, gầu, sụn, gân, gị, vè, nạc... đâu ra đó. Không có bất cứ loại rau ǵ kèm theo, chỉ có hành tây và những cọng hành trần.
Yếu tố hấp dẫn của bất cứ quán ăn nào cũng không chỉ là cách nấu món ăn, mà c̣n là cung cách phục vụ, hiểu ư khách. Hồi thời bao cấp, cửa hàng ăn uống c̣n là của nhà nước, từ anh chạy bàn đến cô thâu ngân bán phiếu đều là cán bộ, thực khách xếp hàng mua phiếu vô ăn bị coi như đi ăn xin, nay th́ lại quay 180 độ cái rẹt, trơ trẽn tôn xưng khách hàng là "thượng đế"! Nhưng ở quán phở Minh và phở Bà Dậu th́ khác, traœi bao vật đổi sao dời mà thời nào cũng vậy, khách chỉ đến quán vài lần là chủ quán biết ngay cái gu ra sao, và c̣n nhớ mặt. Sài G̣n hiện nay có cái nạn tốn tiền gửi xe khi đi ăn uống - nhiều khi gửi rồi mà vẫn mất xe như thường - nhưng nơi đây gửi xe không mất tiền, có người trông coi chu đáo. Nếu là khách quen th́ cứ việc lững thững bước vào, thong thả ngồi xuống ghế. Không cần lên tiếng gọi, chỉ sau khoảnh khắc, một tô phở đúng ư được ân cần bưng ra, đặt nhẹ nhàng ngay trước mặt, khói nghi ngút thơm điếc mũi. Người đến ăn tưởng ḿnh không phải đến quán, mà có cảm giác như ăn ở nhà người bạn thân vậy.
Cái gánh phở mới xuất hiện trên lề đường Chi Lăng Phú Nhuận nói ở đầu thư khiến tôi nghĩ đến những người ngày xưa từ Bắc vô Nam chỉ có gánh phở trên vai, mà rất tự tin rời bỏ quê nhà đi lập nghiệp. Một gánh phở dựng lên, rồi truyền nghề lại cho con, cho cháu. Và cũng chính nghề ấy đă tạo cho con cháu họ một hiện tại, một tương lai như ngày nay. Con cháu họ hôm nay học lên Đại học, du học ngoại quốc, đi khắp năm châu bốn biển cũng chỉ bắt đầu từ một gánh phở của ông cha. Chính ông Minh, ông An đă tự hào khi tâm sự với khách như thế. Chắc chắn c̣n có nhiều người bán phở cũng tự hào như thế.
Nhưng phở Ḥa th́ lại là trường hợp ngoại lệ - ngoại lệ đến cái độ tréo ngoe - v́ chủ phở Ḥa sau này lại là người Miền Nam, nhưng vẫn tự hào phở Ḥa của ḿnh mới là "phở Ḥa gin" (từ tiếng Pháp "origine" - nguyên chất, nguyên gốc). Số là khoảng những năm 1950, có một người Bắc di cư vào ở Xóm Mới (G̣ Vấp), tên là Hoánh, không rơ họ ǵ. Cứ vào lúc xế chiều, ông Hoánh đẩy xe phở đến vỉa hè Ngả tư Pasteur - Hiền Vương (Vơ Thị Sáu bây giờ), bày ra vài cái bàn và ghế đẩu, bán cho khách ăn tối, ăn khuya. Xe phở ấy có tiếng là ngon với nước lèo trong và ngọt, bánh phở mềm, có đủ loại thịt theo ư khách. Do đó, tuy là xe phở vỉa hè nhưng khách ăn rất đông, nhất là dân chơi khuya từ các hộp đêm, vũ trường ra thường coi xe phở ông Hoánh như điểm hẹn cuối cùng. Để khách dễ nhận diện mà t́m đến, ông Hoánh nghĩ là phải có một bảng hiệu nhỏ treo ở xe phở của ḿnh, nhưng không biết đặt tên ǵ cho dễ nghe, v́ cái tên Hoánh của ông nó kỳ cục quá, ông bèn chọn cái tên Ḥa, chẳng có liên quan ǵ tới ông, có thể chỉ v́ cái tên Ḥa nghe nó có vẻ... hiền ḥa mà thôi. Từ đó xe phở ông Hoánh có tên phở Ḥa. Theo lời kể của bà Cao Thị Xiêm, chủ tiệm phở Ḥa hiện nay, th́ công thức nấu phở từ xe phở Ḥa ông Hoánh đến phở Ḥa Pasteur ngày nay vẫn không có ǵ thay đổi. Chẳng những lưu truyền công thức, mà cả cái tên Ḥa cũng đứng vững cả nửa thế kỷ. Điều tréo cẳng ngỗng là bà Xiêm lại chẳng có họ hàng bà con hoặc dây mơ rễ má ǵ với ông Hoánh cả. Bà là dân Nam Kỳ rặt, quê ở Trà Vinh, c̣n ông Hoánh là dân Bắc Kỳ "ri cư". Nhưng duyên số lại sắp xếp bên cạnh xe phở ông Hoánh có xe nước mía ăn theo của ông Phan Anh Ngoạt - dượng của bà Xiêm. Khi đó vợ chồng cô và dượng của bà Xiêm ở Sài G̣n không có con, mới nhận đứa cháu gái tên Xiêm từ Trà Vinh lên làm con nuôi. Ông Hoánh bán phở được một thời gian th́ đổi nghề qua chạy xe, nuôi chim cút... và xe phở được chuyển sang cho ông Ngoạt. Ông Ngoạt vẫn giữ nguyên tên phở Ḥa, giữ nguyên cả cách nấu phở và khách hàng quen thuộc. Sau th́ ngày một khá giả, xe phở trở thành tiệm phở Ḥa đường Pasteur, đứa cháu gái làm con nuôi trở thành bà chủ. Sau 1975, ông Hoánh ra định cư ở nước ngoài, vợ chồng ông Ngoạt cũng ra người thiên cổ.
Trong cái ḍng hợp lưu Nam-Bắc ấy, không biết từ bao giờ phở Bắc đă biến thành phở Sài G̣n. Trước hết là sự thay đổi phẩm chất và mùi vị của nước lèo. Phở Bắc chính cống th́ nước lèo chỉ là nước hầm xương ḅ đă lóc hết thịt, hớt bọt rất kỹ. C̣n nước lèo của phở Sài G̣n thường cũng được hầm từ xương ḅ, nhưng lại bỏ thêm tai vị, tôm khô, mực khô, nhiều nơi c̣n nện cả.... củ cải vô! V́ thế phở Bắc thường hơi gây gây mùi ḅ, c̣n phở Sài G̣n thường bị gia vị phụ lấn mùi. Nhưng phở Ḥa th́ khác, không Bắc rặt mà cũng chẳng lai Nam, mà là phở Việt Nam. Bà Xiêm cho biết phở Ḥa không được hầm từ xương, mà từ mỡ, tủy, và gân bao quanh các tảng thịt (mà bà gọi là "da tái"), và cũng được hớt bọt rất kỹ. Vị ngọt của nước lèo phở Ḥa là thứ ngọt thanh, không c̣n gây mùi ḅ. Một số thực khách, kể cả du khách ngoại quốc, vào tiệm có khi chỉ cần ăn phở "không người lái" (không có thịt) là đủ. Ngoài cái ngọt của nước, cái mềm của thịt, và nhất là mùi thơm của cả nước lèo lẫn các loại thịt chín, phở Ḥa ngày nay c̣n quyến rủ người ăn bởi ưu điểm sạch sẽ, đầy đủ rau, giá, tương, ớt, nhất là tác phong chiều khách của các nhân viên phục vụ. Yêu cầu của khách được đáp ứng rất nhanh. Muốn ăn tái, chín, gầu, gị, vè, sách, nạm, gân... đều có đủ. Người ăn cũng có thiện cảm với những lát chanh mọng nước xắt khéo, những khoanh ớt tươi đầy ụ trên đĩa do chính bà chủ cầm dao xắt hằng ngày. Chính cái mùi thơm, cái vị ngọt mềm thâm niên trên 40 năm trong nghề phở ấy đă tạo nên một sự nghiệp vững vàng. Cái nồi phở liu riu hằng ngày ấy đă nuôi sống, rồi làm giàu cho một gia đ́nh gồm vợ chồng với 6 đứa con (4 trai, 2 gái) nay đều thành đạt. Một cậu đă ra trường là Kỹ sư Điện tử, 2 cậu đang học Công nghệ Thông tin ở Úc, một cậu đang học Đại học Bách Khoa, 2 cô con gái đang học Nghiệp vụ Du lịch.
Kể từ khi đất nước đổi mới, phở Ḥa càng đông khách nhờ người dân Sài G̣n bắt đầu kiếm ra tiền, cuộc sống ngày càng khá hơn, Sài G̣n cũng ngày càng xuất hiện nhiều du khách ngoại quốc hơn, chính quyền thành phố thấy có ăn, bèn đ̣i... liên doanh với phở Ḥa, bà Xiêm cũng thấy liên doanh là có lợi cho cả đôi bên, cho nên giờ đây phở Ḥa đă trở thành một doanh nghiệp liên doanh nhỏ với 20 nhân viên, công nhân, và đă trở thành địa chỉ ẩm thực quan trọng trong các cẩm nang du lịch của Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan... đồng thời c̣n được giới thiệu trên các báo chí ở Mỹ, Úc... Cô Phương Châu - Kế toán viên của Công ty Cổ phần Du lịch Quận 3, là đơn vị nhà nước liên doanh với phở Ḥa - cho biết, hằng ngày có đến 600-700 thực khách đến với phở Ḥa, trong đó có nhiều khách nước ngoài. Phở Ḥa đóng thuế cho nhà nước 25-26 triệu đồng mỗi tháng, con số không nhỏ. Tên “Ḥa” cũng được "đăng kư sở hữu công nghiệp" để chống cạnh tranh không lành mạnh, chống kiểu "hàng dỏm, hàng nhái" đang xuất hiện lia chia trên thị trường hiện nay. Lư do là cách nay khá lâu, trên một số tờ báo ở Sài G̣n có một dạo đăng quảng cáo “Phở Ḥa đă dời về đường An Dương Vương, gần chợ An Đông”, báo hại khách đến phở Ḥa ăn đều hỏi tới tấp, hóa ra phở Ḥa An Đông là phở Ḥa dỏm, không phải là phở Ḥa Pasteur. Mặc dầu đă "đăng kư thương hiệu", nhưng bà Xiêm cũng chẳng kiện tụng ǵ - vô phước đáo tụng đ́nh mà - cứ để thực khách làm "quan ṭa". Một tiệm phở khác mở kế cận phở Ḥa lấy tên là phở Hoa (không có dấu huyền). Nhưng chỉ thời gian ngắn, thực khách đă phân biệt Ḥa thật với Ḥa dỏm, Ḥa nhái! Hai tiệm phở dỏm và nhái đó ế ẩm, phải dẹp tiệm! Chuyện ăn uống th́ trăm người trăm ư. Không phải ai cũng khen phở Ḥa, nhất là những thực khách gốc Bắc vào Sài G̣n sau này, vốn chỉ quen với phở Bắc, nhưng hầu hết giới sành ăn ở Sài G̣n trước 75 - nhiều người từng ăn phở Ḥa từ lúc c̣n là xe phở vỉa hè, nay tuổi hạc đă cao - vẫn là những thực khách trung thành.
Dù bà Xiêm có kiện phở Ḥa dỏm ở Sài G̣n th́ cũng khó ḷng kiện được phở Ḥa dỏm ở nhiều nước hải ngoại, mà ra hải ngoại để mở phở Ḥa Thiệt, bà cũng chẳng ham. Cùng với mấy triệu người Việt sống ở hải ngoại, mùi phở VN dần dần bay xa khỏi biên giới đất nước. Đă có nhiều Việt kiều từ Mỹ, Nhật, Đài Loan, Hàn Quốc... gửi lời mời với lương bổng, lợi tức hấp dẫn để bà Xiêm qua nấu phở, nhưng bà từ chối. Cũng có người hỏi, sao không mở rộng kinh doanh phở Ḥa ra thành một hệ thống gồm nhiều chi nhánh như Phở 2000 chẳng hạn, bà Xiêm cho rằng phải biết lượng sức ḿnh, thành công của phở Ḥa nhờ ở phẩm chất, nếu mở ra nhiều địa điểm sẽ không có người trông coi, phẩm chất kém đi sẽ mất uy tín, vả lại căn tiệm bề thế hiện nay - có thể gọi là "Nhà hàng phở " - phục vụ một lần tới 150 thực khách là đă "quá đạt yêu cầu" của bà rồi, bà không quá tham lam, lại đă lớn tuổi, con cái đều thành đạt, bà không ước mong trở thành đại phú. Trong khi bà chủ phở Ḥa “chánh hiệu Bà Lang Trọc” trên đường Pasteur bằng ḷng với cái tiệm phở duy nhất ở Sài G̣n có tới 600-700 lượt khách mỗi ngày của ḿnh và phát triển dưới h́nh thức liên doanh với nhà nước, th́ bà không thể biết hiện nay trên đất Mỹ và các nước khác trên thế giới có bao nhiêu tiệm phở, lư do dễ hiểu là các tiệm phở ấy không hề có liên hệ bà con thân thuộc ǵ với bà, có chăng là cùng họ Hồng Bàng. Trên thực tế, tất cả những tiệm phở Ḥa hải ngoại đều là phở Ḥa dỏm, cũng như những tên gọi phở Công Lư, phở Hiền Vương, phở Pasteur... ở hải ngoại chỉ được dùng để đánh vào ḷng hoài niệm của kẻ tha hương.
Tất nhiên là về t́nh h́nh phở hải ngoại th́ tôi mù rồi, nhưng may là ngày nay nước ta văn minh tiến bộ lắm, ngon lành lắm, nhiều tờ báo có phóng viên thường trực ở nhiều nước trên thế giới - đến cả cái nước Áp-Gha-Nít-Tăng ở măi tận hóc bà tó kia mà cũng có phóng viên VN ăn dầm ở dề để hằng ngày gởi tin tức bài vở về nước nữa là - cho nên tôi cũng như đông đảo dân Sài G̣n ngày càng được biết nhiều về sinh hoạt của người Việt hải ngoại, kể cả những chuyện khó tin nhưng có thật. Chẳng hạn một bài báo kể rằng ở Cali có ông Y sĩ tốt nghiệp Đại học Y khoa Cali đă bỏ nghề cứu nhơn độ thế để mở tiệm phở, bây giờ có đến 5 tiệm lớn, kiếm tiền c̣n bộn hơn nghề y sĩ nhiều. Có điều, bề thế nhất vẫn là hệ thống phở Ḥa ở Mỹ. Hồi năm 1999 là thời điểm phở tại Việt Nam khủng hoảng v́ cơn sốt phọt-môn, th́ bên ngoài Việt Nam, phở đă vươn về tới Á Châu, đến tận Hán Thành. Rồi một nhà báo Sài G̣n đi dự SEA Games 19 ở Indonesia, lang thang các đường phố thủ đô Jakarta, đă bất ngờ gặp cái bảng hiệu phở Ḥa ở một tiệm phở. Chủ quán phở người Indonesia cho biết đă học nấu phở từ một tiệm phở Ḥa ở California. Về Jakarta mở tiệm phở, ông ta đă trương bảng hiệu tiếng Việt, chỉ v́ yêu món ăn VN này và muốn giới thiệu với đồng bào của ông, chớ đào đâu ra khách người Việt ở Jakarta! Hương Cảng cũng có một tiệm phở mà ông chủ là ...người Tàu chưa từng đặt chân đến VN v.v... Trong khi bà chủ phở Ḥa Pasteur chẳng thiết đem cái thương hiệu của ḿnh ra kinh doanh thêm để trở thành đại phú, cũng chẳng thưa kiện ai, th́ phở Ḥa (dỏm) ở Mỹ đang bành trướng để hốt bạc. Phóng viên VN ở California gửi bài viết về Sài G̣n cho biết, từ năm 1983, quán phở Ḥa đầu tiên mở tại San Jose, đến năm 1995, Công ty Aureflam - sở hữu chủ thương hiệu phở Ḥa tại California và phở Công Lư tại Texas - đă mở cả thảy 41 tiệm phở tại Mỹ, Gia Nă Đại, Đại Hàn... trong đó phở Công Lư có 5 tiệm. Người mở tiệm phở, muốn lấy thương hiệu phở Ḥa hay phở Công Lư th́ phải trả tiền tác quyền 12.500 USD... Ôi, đă chôm thương hiệu của người ta để hốt bạc túi bụi, rồi c̣n đem bán lại búa xua như vậy, sao mà khéo kinh doanh thế không biết!
Cuối cùng th́ phở Ḥa Pasteur vẫn không sợ hệ thống dây chuyền Phở 2000 của ông Việt kiều Mỹ Huỳnh Trung Tấn cạnh tranh, mặc dầu hệ thống này được tổ chức kinh doanh theo kiểu Mỹ, có những địa điểm tốt, những cơ sở bề thế. Bởi v́ tôi cũng như nhiều dân ghiền phở ở Sài G̣n đều "nhất trí cao" với nhận xét của một kư giả nào đó, rằng Phở 2000 chỉ là "phở cao giá" mà không phải là "phở cao cấp", dành cho những kẻ dư tiền, muốn "tự khẳng định", chớ chưa chắc đă là những địa điểm thu hút người sành phở.
Hồi cuối năm 2000 th́ ông Tổng thống Mỹ Lin-Tơn đă đến với phở Sài G̣n. Rời phố đồ cổ vào lúc 11g45 phút trưa, cha con ông Lin Tơn vào tiệm "Phở 2000" tại Cửa Tây Chợ Bến Thành, ở số 1 và 3 đường Phan Chu Trinh. Tất nhiên là trong chuyến đi của ông, từ một chi tiết nhỏ cũng được sắp xếp trước, và chính quyền thành phố chọn món phở cho ông thưởng thức là rất đáng hoan nghênh. Ở Hà Nội đă bị xem kịch Tây, vào Sài G̣n mà lại bị chiêu đăi bít-tết hay bánh bi-dzà th́ thảm lắm! C̣n tại sao Phở 2000 được chọn, th́ lư do rất giản dị - đây là tiệm phở lớn nhất, sạch nhất, văn minh nhất Sài G̣n, chứ chưa hẳn là ngon nhất. Tôi mới chỉ vô ăn phở ở tiệm này được 2 lần, phần v́ xa nhà, đường phố khu trung tâm lại kẹt xe thường xuyên, phần v́ phở ở đây cũng chẳng có ǵ thật xuất sắc, không phân biệt được với những tiệm phở ngon khác, giá tiền lại mắc hơn chút đỉnh, nói tóm lại là Phở 2000 chưa "tự khẳng định" được. Tôi là tín đồ đạo Phở, mê phở từ lúc chưa mọc răng. Bà bô tôi kể lại rằng hồi tôi được 7-8 tháng, cho ăn bột mà rất lười ăn, nhưng một lần ông bô tôi gọi phở gánh đi ngang cửa nhà ở đường Hiền Vương (phố Montgrand cũ) Hà Nội, tự nhiên bà bô tôi nảy ra sáng kiến là ḥa thêm chút nước phở vô bát bột rồi xúc cho tôi ăn, thế là thằng bé cứ há mồm ra mà ăn lấy ăn để. Lớn lên, tôi giống ông bô tôi ở chỗ chọn phở, không chọn tiệm, bởi thế bố con tôi mới sáng sáng cất công từ đường Hiền Vương, gần hồ Thuyền Quang (Hồ Halais) ṃ lên tận phố Hàng Vôi để đứng sắp hàng ăn phở gánh Hàng Vôi ngoài vỉa hè, gần Ấu Trĩ Viên Hà Nội. Với Sài G̣n hôm nay, Phở 2000 th́ sang nhất rồi, đẹp nhất rồi, sạch nhất rồi, cách sắp xếp, tổ chức cũng nhất, cái ǵ cũng nhất, kể cả trẻ nhất, nhưng phở th́ chưa ngon nhất. Tiệm chưa "tự khẳng định" được, chỉ có khách vô Phở 2000 là để "tự khẳng định", v́ toàn là dân sang, ngồi xế hộp, giá chót cũng cỡi Dream xịn, giắt theo điện thoại di động. Ăn Phở 2000 là "tự khẳng định" thành phần xă hội. Thành thử sắp xếp cho ông Lin-Tơn vô Phở 2000 cũng là đúng thôi, v́ Phở 2000 là "phở quư tộc", với nhà bếp sạch bóng, tổ chức kiểu Mỹ, nhân viên trên dưới đều mặc đồng phục đẹp mắt, nhân viên nhà bếp th́ ngoài đồng phục c̣n đội nón vải trắng tinh để bịt tóc v.v... Cách nay không lâu, hồi tiệm phở này mới khai trương, tôi đă có hẳn một chuyên đề phở báo cáo bạn hiền rồi, dịp này, cũng xin bổ sung chút đỉnh. Phở 2000 mới chỉ được thai nghén... t́nh cờ gần đây thôi. Người sáng lập là ông Huỳnh Trung Tấn, tuổi ngoài 40, cái tuổi đẹp nhất để lập sự nghiệp. Gia đ́nh ông Tấn qua Mỹ từ năm 1975, kinh doanh nhà hàng, và ông Tấn cũng là một trong những Việt kiều Mỹ trở lại VN sớm sủa nhất. Từ năm 1989 đến nay, ông đă lần lượt sáng lập nhiều nhà hàng lớn theo thể thức liên doanh ở Sài G̣n như Le Mekong, Vietnam House, Blue Ginger, Lemon Grass v.v... với mục đích là giới thiệu các món ăn VN với người ngoại quốc trong khung cảnh văn hóa VN. Ông Tấn kể rằng trên chiếc Boeing của Hàng không Tân Gia Ba cất cánh từ Cựu Kim Sơn (San Francisco) trong một lần trở lại VN, ông say sưa đọc cuốn hồi kư tựa đề Starbucks Coffee - mà cô em gái tặng ông ở phi trường San Francisco - nói về chuyện làm ăn của tác giả trong lănh vực mở quán càphê. Tự nhiên ông nghĩ rằng phải làm ăn theo kiểu Starbucks, như kiểu McDonald, Burger King, KFC, nghĩa là đi theo mô thức phát triển hệ thống nhà hàng thức ăn nhanh, tức là làm franchise. Tôi đâu biết "phen-chai phen-lọ" là cái quái ǵ, nhưng kư giả Thục Đoan giải thích là "một công ty cho phép công ty khác sử dụng công nghệ và nhăn hiệu nổi tiếng của ḿnh để kinh doanh". Có điều khác ở chỗ, thức ăn nhanh ở đây không phải là ổ bánh ḿ Bưu Điện, mà là tô phở VN. Do đó ông Tấn quyết định thành lập "Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Phở 2000" với số vốn luật định là 500 triệu đồng VN. Mục tiêu ngắn hạn là sẽ mở 5 tiệm Phở 2000 tại Sài G̣n, một số tiệm ở Hà Nội, Hải Pḥng, Huế, Nha Trang... Hiện nay Phở 2000 đă đăng bộ độc quyền nhăn hiệu trong nước và ở nước ngoài. Dự trù là nay mai Phở 2000 sẽ có những tiệm đầu tiên ở Tân Gia Ba, Hương Cảng, và ở cả bên Mỹ nữa.
Một hệ thống phở tầm cỡ như thế mới xứng đáng đón tiếp cha con ông Lin-Tơn. Cha con vô tiệm th́ dân chúng lại tụ tập đón chờ bên ngoài, chờ ổng ăn xong đi ra để được... bắt tay! Trong đám đông có 3 thiếu nữ xinh tươi, bận đồ vía như ngày hội, là Nguyễn Kim Thanh, Nguyễn Kim Oanh, và Vũ Phương Lan, xôn xao bàn tán chỉ trỏ. Từ dưới đường, người ta có thể thấy rơ bố con ông Clinton ngồi ăn tại một cái bàn gần cửa sổ. Các cô cho biết từ 8g30 phút sáng đă đứng đợi ở phía Ṭa Đô Chánh cũ, v́ theo chương tŕnh Tổng thống Clinton sẽ ghé đây để gặp các nhà doanh nghiệp Mỹ gốc Việt, nhưng các cô không biết là buổi chiều mới đến mục đó. Cô Phương Lan xuưt xoa:
“Bọn em cố đến sớm, xếp hàng đầu tiên sát hàng rào, hy vọng sẽ được bắt tay... “Anh Bill” (?)”.
Ối dzời! "Anh Biu" đào hoa mà ở lại Sài G̣n ít ngày nữa th́ cô Phương Lan cũng như khối cô gái Sài G̣n khác sẵn sàng làm những "Monica made in Saigon" ngay thôi! Sau một tiếng đồng hồ ăn uống, anh Biu ra cảng Tân Thuận để gặp gỡ một số nhà doanh nghiệp Mỹ. Ngay sau khi ảnh đi khỏi, không khí tiệm Phở 2000 nhộn nhịp, tưng bừng quá cỡ, cứ là vui c̣n hơn Tết. Bà chủ Nancy Le (họ Lê) là Việt kiều Los Angeles, về làm ăn ở Sài G̣n từ 5 năm trước đây. Bà đă mở 2 tiệm phở, và Phở 2000 là tiệm thứ 3 mới mở được 1 năm. Phở của bà có đặc tính là nấu bằng nước lọc tinh khiết, các loại rau được rửa và sắp xếp từng lá một. Bà sung sướng khoe là ông Lin-Tơn đă ăn 2 tô phở - 1 tô chín và 1 tô phở gà không lấy da (đă được dặn ḍ trước) và khen ngon lắm, "gút" lắm. Ổng c̣n uống hết ly sinh tố xoài, ly cà phê sữa đá, và chai nước suối. Bà cho biết cà phê phải pha loăng và nhiều sữa, v́ cà phê kiểu VN rất "nặng" đối với người Mỹ. Bà hớn hở khoe tiếp:
“Chính tôi nấu phở cho ông ấy ăn!”
Cô Trương Thị Phương Hà, kế toán trưởng của tiệm, hứng phấn nói là sẽ giữ lại từ cái ghế ông Clinton đă ngồi, những cái tô, ly, muỗng nĩa, đũa ông đă sử dụng, để trưng bày trong một tủ kính. Cô hănh diện:
“Em sẽ đề nghị bà chủ viết hàng chữ là “Nơi đây Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton đă đến ăn phở, và đây là những vật dụng Ngài đă dùng...”
C̣n cô Hoàng Kim Vân, 22 tuổi, tốt nghiệp Đại học Tin học Thành phố Nam Định, kiếm việc không ra, chỉ mới vào Sài G̣n làm tại tiệm phở này 3 ngày nên chưa có bảng tên, phải đeo bảng tên của cô Chi làm ca chiều. Cô nói cô là người may mắn nhất, v́ mới vào làm đă được bắt tay Tổng thống Mỹ! Cô tỏ vẻ xúc động:
“Sẽ chẳng bao giờ cháu được niềm vinh hạnh như vậy trong suốt đời cháu, dù là với vị nguyên thủ nước nào”.
Trên hai chục nhân viên trong tiệm đều vui sướng, măn nguyện, dù họ rất mệt mỏi v́ căng thẳng. Hơn 1 tiếng đồng hồ bố con ông Lin-Tơn ngồi trong tiệm đă tạo không khí căng thẳng, lo âu cho toàn thể nhân viên, v́ chỉ sợ có những sơ sót. Bà chủ cho biết đă tăng cường thêm người từ ca chiều lên, nên một số nhân viên phải làm việc liên tục 2 ca. Bà tỏ ra hào phóng:
“Tôi sẽ bồi dưỡng cho anh chị em nhân viên. Cả đời tôi biết bao giờ mới lại được đón tiếp một vị nguyên thủ Hoa Kỳ vào cửa tiệm của ḿnh”.
Thế là Phở 2000 đă đi vào lịch sử! Trong tương lai gần, ông Lin-Tơn có thèm phở th́ sẽ có thể ăn Phở 2000, biết đâu lại mở ở Nữu Ước, là nơi mà ổng mới mua nhà và bả có Văn pḥng Nghị Sĩ.
Làm một tô phở tỉnh người, rồi tán dóc về phở - nói theo kiểu văn chương báo chí Sài G̣n là "tản mạn phở" hoặc "một thoáng phở", rồi về viết một "lá thư phở" gởi bạn hiền, thấy con người hân hoan thơ thới ǵ đâu!
NGƯỜI TÂN ĐỊNH.
nghe chuyện Hà nội ;.. mắt mơ huyền hay mắt yếu..
Đọc tin mắt của t/v Tigon bị mơ huyền!!... thôi th́ tuổi đă cao.. đôi mắt cũng yếu kém đi chứ đâu c̣n như thời thanh xuân đôi tám. Xin hỏi ;
1/ tv Tigon đă đi khám mắt chưa ?? đo thị lực chưa ?? c̣n nhăn sĩ(opthos) nói sao ?? hay chỉ thích bán kiếng !!
2/ nmq có chút mẹo nhỏ ; nếu là tuổi già, mắt bị "lăo hoá"..
nmq thường ngày nhỏ dung dịch làm trơn(lubrificant) mỗi khi cảm thấy cộm rát..; thí dụ Murine để tránh bào ṃn thuỷ tinh thể v́ mắt bị khô rát.. Sáng/tối đều rửa mắt bằng nước muối pha loăng.. sau đó nhỏ lubrificant..
Chế độ ẩm thực; ăn rau quả nhiều hơn, nhất là rau lá xanh... tránh ăn rau muống ( rau muống hay sanh chứng "mộng thịt/cườm" che mờ một khoảng trên retina.
Chế độ nghỉ dưỡng... không ngồi net quá 60 phút,nên đứng dậy đi làm việc khác ít phút.. cần có thời gian cho focus điều tiết, thay đổi khoảng cách vật nh́n xa/gần.. và thay đổi độ sáng... bảo vệ được tầm nh́n và độ nh́n. Ra nắng chói nên đeo kiếng mát để giảm bớt độ hoại tử của X-Ray...
Giữ giấc ngủ đủ khoảng tám(8) giờ nằm trên giường, nếu khó ngủ, nên t́m đến giáo lư..
giáo lư làm bừng sáng tâm thức... sẽ cảm thấy an tâm.. dễ dàng cho giấc ngủ.
Gơ ra th́ nhiều điều, chứ thật sự đều là những điều thông thường.
Nhân dịp này cũng mong quí vị Thiện tri thức góp ư để quí vị bô lăo.. vui nhập Diễn đàn góp thêm kinh nghiệm.. vừa vui.. vừa ích lợi cho bản thân.
nmq gơ đôi hàng thô thiển, xin cảm ơn sự tiếp tay, duy tŕ.. Thân./. nmq