VNCH rất xui khi có "đồng minh" như Mỹ!
Nếu có đánh trực tiếp, đầy đủ đạn dược, như hồi 1968, 1972, th́ Tướng Trưởng không thể nào thua, và nếu CS có vào được th́ phải bước qua xác ông.
[B][COLOR="#0000FF"]Năm 1975, do Mỹ bỏ rơi, không cung cấp đạn dược, tiền bạc, y cụ, VNCH hết bông băng, thuốc đỏ, đành phải bỏ rơi cho CS BV, VC chiếm.[/COLOR][/B]
Khi đó, TT Thiệu dự tính với số tiền, số đạn dược c̣m cơi, có thể rút về miền Tây đánh lâu dài.
[B][COLOR="#FF0000"]Đây là 1 sự tính toán hết sức cao minh, do đă có tiền lệ bên Nam Hàn hồi tháng 10/1950. Khi đó, Trung quốc xua quân qua đánh, Nam Hàn và Liên quân bị thua phải chạy về Busan là miền gần cực Nam của Nam Hàn, tựa như Cà Mau của VN: [/COLOR][/B]
[CENTER][IMG]http://www.lonelyplanet.com/maps/asia/south-korea/map_of_south-korea.jpg[/IMG][/CENTER]
Khi đó, Bắc Hàn và TQ đă chiếm 9/10 Nam Hàn, vẫn bị đánh bật trở lại, thiệt hại vô cùng thảm khốc.
Thây quân TQ chết tràn ngâp các thành phố, đường xe chạy phải cán lên xác quân TQ trên đường Liên quân và quân Nam Hàn đánh tốc lên 2000 km trở lại, tận bờ sông Yalu sát biên giới TQ!
----------------------
Hồi 1950, lẽ ra Mỹ đă thua rút bỏ chạy khỏi Nam Hàn, bỏ rơi Nam Hàn vào tay TQ. Quân TQ rượt quân Nam Hàn, Liên quân xuống tận Busan, cách parallel 38 hơn 1000 km (xin xem bản đồ trên).
[B][COLOR="#0000FF"]Nhưng tướng MacArthur rất táo bạo, cho rút Liên quân ra khỏi Busan, lên tàu, chạy ṿng qua East China Sea theo chiều kim đồng hồ, ṿng lên Tây Bắc, đổ bộ lên Incheon. Xin xem bản đồ trên.[/COLOR][/B]
[B][COLOR="#FF0000"]Từ đó, Liên quân cắt đứt đường cung cấp đạn dược của TQ, đánh xuống Nam, ép chết quân TQ, giết hại gần 1 triệu lính TQ và Bắc Hàn! [/COLOR][/B]
----------------------
Năm 1975, TT Thiệu nhận thấy, nếu đánh TRỰC TIẾP, từ Nam đánh lên, th́ CS BV sẽ thắng chắc, phe ta thua chắc và sẽ bị THẢM SÁT hết 1 triệu lính, v́ LX, TQ có thể viện trợ vô hạn định, trong khi phe ta chỉ có số đạn rất hạn chế, cho dù bán ra 17 tấn vàng quốc gia cũng chỉ kéo dài 1, 2 tuần.
[B][COLOR="#0000FF"]Do đó, mới có dự định rút lui xuống miền Tây, hy vọng đến mùa mưa CS BV sẽ khó hành quân tiêu diệt, trong khi nếu Mỹ cho rút quân rồi giúp chở lính đổ bộ lên các cảng miền Trung (Cam Ranh, v.v...) đánh xuống, ép gọng kềm quân CS, th́ có thể lật ngược thế cờ như Nam Hàn từng làm, giết trọn ổ quân CS BV không chừa 1 đứa.[/COLOR][/B]
Đây là 1 bí mật ngày nào đó sẽ công bố, v́ phải giấu kín, do sợ CS BV hại sĩ quan VNCH.
[B][COLOR="red"]Tuy nhiên, TT Thiệu tính sai con cờ CHÍNH TRỊ, phía Mỹ không ủng hộ, mà nếu xem lại lịch sử th́ chính trị gia Mỹ, đám bị thịt cực kỳ ngu xuẩn trong Nhà Trắng cũng không ủng hộ vụ Đổ bộ Incheon tại Nam Hàn, v́ họ không dám làm TQ thiệt hại quá nặng, sợ xảy ra chiến tranh nguyên tử.[/COLOR][/B]
TT Thiệu là 1 thiên tài quân sự, nhưng ông không đánh lại các CHÍNH TRỊ GIA Mỹ, Do Thái.
[B][COLOR="blue"]Đầu năm 1973, đă có tin CSVN dự định đầu hàng do hết hoả tiển, quân lính không ăn ngủ 12 ngày và đêm bắt đầu lăn quay ra chết hàng loạt, th́ TT Nixon sợ trở lại hồi tháng 3/1951 tại parallel 38, SỢ THẮNG, nên hoảng hồn xin ĐƯỢC H̉A, rút lui, kư Hiệp định Paris.[/COLOR][/B]
---------------------------
[B][SIZE=5][COLOR="#FF0000"]CHÍNH TRỊ GIA Mỹ sợ Trung Quốc hơn sợ cha mẹ họ, hồi 1951 đă vậy, 1968, 1972, 1973, 1975 không khác và NAY CŨNG VẬY.[/COLOR][/SIZE][/B]
TT Truman cách chức Tướng MacArthur ngày 10/4/1951, v́ "tội" làm cho quân Nam Hàn và Liên quân tái chiếm Seoul tháng 3/1951, làm chết quá nhiều quân TQ!
[B][SIZE=5][COLOR="#0000FF"]"Đánh, nhưng KHÔNG ĐƯỢC THẮNG"[/COLOR][/SIZE][/B], các chính trị gia Mỹ luôn luôn ra lệnh cho các Tướng lănh của họ như vậy!!!
[B][COLOR="#FF0000"]Hồi đầu 1973 đă có thể ép CS BV giải giáp, tịch thu hết vũ khí của họ, để đổi lấy việc chấp nhận cho CS BV đầu hàng.[/COLOR][/B]
---------------------------
[B][COLOR="#0000FF"]Tại VN, sau khi VNCH đánh thắng 2 cuộc xâm lăng của CS BV vào năm 1968, 1972, lẽ ra Mỹ phải tiếp tục bỏ bom xuống miền Bắc, trong khi quân Miền Nam truy kích quân CS BV khi đó bị đại bại, cho họ chạy tuốt về TQ!
[/COLOR][/B]
[B][COLOR="#FF0000"]Lẽ ra VNCH phải đánh và phá hủy tan hoang ít nhất 10 tỉnh phía Bắc vĩ tuyến 17, làm CS sau đó khó thể đóng quân, làm bàn đạp xâm lăng trở lại.[/COLOR][/B]
Đằng này, lại không cho truy kích, làm CS BV nghĩ "Cứ xâm lăng, 3 năm 1 lần, thua th́ chạy về, không sao hết!"
VNCH rất xui khi có "đồng minh" như Mỹ!
---------------------------
[B][COLOR="#0000FF"]Tiếc là nay, tàn dư VNCH vẫn coi Mỹ là bạn, thiệt hết biết.[/COLOR][/B]
Ngu cũng ngu vừa vừa, chừa chỗ cho người khác, chứ sao lại tham lam ôm hết vào ḿnh như vậy?
[B][COLOR="#FF0000"]Tôi không biết có ngày nào, phe nào, sẽ thắng CSVN hay không, nhưng dám chắc phe đó không thuộc phe Mỹ, không ôm chân Mỹ, mà có thể nói là PHẢI phản bác Mỹ th́ mới có thể thắng CSVN, v́ CSVN nay là đồng minh thân cận nhất của Mỹ tại Đông Nam Á.[/COLOR][/B]
Ông Hồ, ông Thiệu sống gần nhau, th́ ông Hồ hại chết ông Thiệu, không có ǵ đáng ngạc nhiên.
[QUOTE=Yêu_dân ca;120536]
Những người như Tướng Ngô Quang Trưởng, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu...vân vân và những người theo họ đă chết hết rồi...Họ cũng chẳng c̣n trăn trở , suy tính cho việc ǵ nữa!...Và ai cũng biết những người như họ không trăn trở, suy tính cho riêng bản thân ḿnh bao giờ...Ai cũng biết rơ ràng như vậy!
...C̣n những người c̣n sống hôm nay, ai cũng biết rơ ràng – Người sống hôm nay luôn luôn suy tính chỉ riêng cho bản thân ḿnh mà thôi![/QUOTE]
Đầu tháng 4/1975, ba tôi từ Pháp về SG, sau 8 năm lưu vong.
Ông vào gặp TT Thiệu - do nhiều liên hệ gia đ́nh và công việc, 2 ông biết nhau rất rơ trong nhiều năm - và được giao cho nhiều tài liệu quan trọng, trong đó có bản đồ kế hoạch như trên đây, đổ bộ ṿng lên Quảng trị, Huế, Đà nẳng, đánh SAU LƯNG quân CS BV.
Mỹ mà chấp thuận, th́ đại cuộc đă định.
------------------------
Ngoài ra c̣n 3 đại kế khác, đó là,
(1) Đào con sông từ Lào chạy ngang miền Trung, cho chảy ra biển, để chứa nước mùa mưa, tưới mát mấy triệu hécta miền Trung;
(2) Lập Tô giới, cho ngoại quốc thuê, để lấy tiền phát triển quốc gia và học hỏi khoa học kỹ thuật nước ngoài;
(3) Lập Trung tâm tài chánh Á châu, dự định lập tại Chợ lớn.
Và 1 số việc nữa.
Trước khi ra khỏi VN hồi 25 năm trước, ba tôi bảo tôi đọc, ráng nhớ, do hồi đó không biết có trở lại VN không, và không có máy chụp vi phim. Sau đó đốt hết.
3 đại kế trên đây rất chi tiết, riêng việc đào đất xây con sông th́ đă có Corps of Engineers của Mỹ khảo sát, rất khả thi. Nếu thành công th́ miền Trung khỏi lo bị lụt, bị hạn hán, 2 bên bờ sông sẽ rất đẹp, và có tàu chạy từ sông bên Lào ra tận biển Đông, và ngược lại, giúp Lào xuất nhập khẩu hàng thuận lợi.
------------------------
Tánh TT Thiệu chỉ ham cặm cụi làm, không thích nói nhiều, và ông rất ghét phải giải thích cho người khác. Ông bị "oan Thị Kính" rất nhiều, nhưng luôn KHÔNG THÈM giải thích.
Trong nhà có 2 anh em, 1 đứa hiền hậu, lo làm việc; 1 đứa làm biếng, mánh mung gian xảo. Kết quả, trong Thánh kinh Cựu ước cũng có ghi, thằng ác giết đứa hiền, Cain giết Abel.
Ông Hồ, ông Thiệu sống gần nhau, th́ ông Hồ hại chết ông Thiệu, không có ǵ đáng ngạc nhiên.
Miền Bắc CS kế cận miền Nam Dân chủ th́ chắc chắn miền Bắc sẽ xâm lăng, hại chết miền Nam. Sẽ ḅn rút, ăn cắp, hết tiền của miền Nam.
VN nếu được "tái tạo" lại đúng cách, th́ nhảy vọt lên thành quốc gia công nghiệp phát triển chẳng mấy chốc
[QUOTE=Anh Núp;120588]Chưa nói đến chuyện được không nhưng cá nhân tôi rất interested vào (1). Tiếc là thớt đó phải dừng thảo luận nửa chừng.[/QUOTE]
Việc này hoàn toàn khả thi, nếu khó xây các con đập điều ḥa nguồn nước th́ đem Netherlands vào. Tôi cố t́nh dùng tên "xưa" này để chỉ Nether-lands là đất thấp, đất duới mặt nước biển. VN có đất rất tốt, so với nhiều vùng khác như bên Trung đông, nóng nhưng không có nước.
VN tuy nóng nhưng nước rất nhiều, miền Trung mưa rất lớn, nếu biết xây sông, đập chứa nước th́ không phải là nơi khô cằn chút nào.
Do Thái không có nước bằng 1/10 VN theo tỉ lệ đất đai, họ c̣n xuất khẩu lương thực được, do trồng trong nhà kiếng. Nhật bỏ ra rất ít đất vẫn trồng đủ lương thực.
VN bỏ ra quá nhiều đất trồng lương thực, cũng chẳng xuất khẩu bao nhiêu, bán gạo không đủ nhập xe hơi xịn hàng năm cho quan chức, chưa kể tốn ngoại tệ mua phân bón, thuốc trừ sâu, chữa bệnh cho nông dân.
VN nếu được "tái tạo" lại đúng cách, th́ nhảy vọt lên thành quốc gia công nghiệp phát triển chẳng mấy chốc cả, nhưng phải bắt đầu thật mau, trễ 15 năm trở lên là tiêu.
V́ khi đó thế hệ 1,5 già, chết, không c̣n ai đủ tâm, tầm, trí, để thực hiện việc tái sinh, Renaissance, cho VN.
Tướng Ngô Quang Trưởng, Một V́ Sao Sáng
[B]Tướng Ngô Quang Trưởng, Một V́ Sao Sáng
Tư Lệnh Quân Đoàn I và Vùng I Chiến Thuật[/B]
[IMG]http://www.luanhoan.net/danang/pics/TTNgoQuangTruong.jpg[/IMG]
Trong "kết quả cuộc thăm ḍ dư luận do Tạp Chí Phổ Thông thực hiện nhân ngày kỷ niệm 20 năm (1955 -1975) tạp chí Phổ Thông" được phát hành ngày 20 tháng 2 năm 1975, dưới đề bài " Người Của Năm 1974", đă công bố 16 nhân vật được tôn vinh v́ đă nổi bật bởi thiện chí, sắc thái trong các sinh hoạt văn hóa, chính trị, kinh tế, xă hội trong năm 1974.
Theo tạp chí Phổ Thông, cuộc thăm ḍ năm 1974 được bắt đầu từ tháng 9-1974 qua những cuộc phỏng vấn trực tiếp với quần chúng ,gồm đủ thành phần : giáo sư, sinh viên, công tư chức, thương gia, nông dân, nội trợ, công nhân các giới, kư gỉa, nhà văn, nghệ sĩ... Tướng Ngô Quang Trưởng là một khuôn mặt trong 16 nhân vật được vinh danh. Và tạp chí Phổ Thông giới thiệu như sau:
" Tướng Ngô Quang Trưởng sinh tại Kiến Ḥa, năm nay khoảng 40 tuổi, một vợ bốn con. Vợ ông là con gái của nhà văn tiền chiến Thạch Lam. Ông đă xuất thân từ binh chủng nhảy dù sau khi tốt nghiệp Vơ Bị Đà Lạt. Đă phá kỷ lục về thăng cấp từ 1963 đến 1968.
" Năm 1969, Ông được nhật báo Diều Hâu cho là một trong bốn tướng "Sạch" của quân đội ( nhất Thắng, nh́ Chinh, tam Thanh, tứ Trưởng).
" Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, Ông được dư luận quốc nội, quốc tế xem là tướng tài khi ông trấn nhận vùng I, chỉ trong ṿng 489 giờ đă tái chiếm được tỉnh Quảng Trị nhờ các biện pháp cứng rắn, sát cánh với binh sĩ tại các tiền đồn nguy hiểm nhất. Ông ít nói tới độ, có lúc, gần như cả ngày ông không mở miệng.
" Trong giữa năm 1974, Ông đă có một hành động rất ngoạn mục. Lính của một sư đoàn tại vùng I đă lùa một đàn ḅ của dân chúng, đem cất giấu tại thung lũng Quế Sơn. Khi nghe dân chúng tố cáo, ông đích thân bay đi t́m và đem trao trả cho khổ chủ. Số ḅ c̣n thiếu, ông trừ lương từ Trung Đoàn Trưởng đến binh sĩ, lấy tiền mua ḅ trả đủ số cho dân, không dung dưỡng bao che các việc làm mờ ám của thuộc cấp, như một số các vị chỉ huy khác. Tuần báo Time tháng 7/74 đă cho rằng ông là người trong tương lai giữ nổi cái cung cách của một nhà lănh đạo vùng Đông Nam Á " (trang 11, Phổ Thông)
Trong một bài viết khác, được phổ biến trên mạng lưới điện toán, thuộc báo Con Ong, Ông Trần Viết Đại Hưng, đă dịch và trích dẫn một vài đoạn trong cuốn hồi kư "It does not take a hero" (Không Cần Có Một Anh Hùng) của một đại tướng Mỹ đă hồi hưu, Norman Schwarzkopf, nhận xét về Trung tướng Ngô Quang Trưởng, chúng tôi dám mong Ông Trần Viết Đại Hưng và báo Con Ong cho phép trích lại:
"Đại tá Ngô Quang Trưởng, là tham mưu trưởng của Tướng Đồng (Dư Quốc Đống). Ông ta không giống h́nh ảnh một thiên tài quân sự mà tôi thường nghĩ đến. Cao chỉ 5 bộ 7 (chừng 1, 70 mét) ở lứa tuổi giữa 40, rất ốm, với lưng gù và có cái đầu dường như quá to so với thân h́nh của ông. Gương mặt ông nhăn nhúm và rắn rỏi, không đẹp trai tí nào. Và trên miệng ông luôn có điếu thuốc lá nằm ở đó. Thế mà ông được những viên chức và binh lính của ông kính nể. Và làm kinh sợ những cấp chỉ huy của miền Bắc, những người biết khả năng của ông. Bất cứ khi nào có một cuộc hành quân, mưu mẹo đặc biệt nào xảy ra, Đống đều đặt ông vào nhiệm vụ chỉ huy" (....Colonel Ngo Quang Truong was General Dong's chief of staff. He did not look like my ideas of a military genius : only five feet seven, in his midforties, very skinny. with hunched shoulders and a head that seemed too big for his body. His face was pinched and intense, not at all handsome, and there was always a cigarette hanging from his lips. Yet he was revered by his officers and troops and feared by those North Vietnamese commanders who knew his ability. Any time a particular tricky operation came up, Dong put him in command ).
......"chỉ đơn giản h́nh dung ra địa thế và moi lại kinh nghiệm chiến đấu chống kẻ thù trong mười lăm năm, Trưởng đă chứng tỏ khả năng kỳ lạ của ông trong chuyện tiên đoán chúng sẽ làm ǵ " (...simply by visualizing the terrain and drawing on his experience fighting the enemy for fifteen years, Truong showed an uncanny ability to predict what they were going to do)
...."tôi chưa từng nghe thấy điều ǵ như thế này tại trường Vơ bị West Point. Tôi nghĩ: cái ǵ mà 8 giờ và 11 giờ thế này ? Ông ta sắp xếp trận đánh kiểu ǵ đây ? Nhưng tôi cũng nhận ra được nét đại cương kế hoạch của ông : Trưởng đă tái sáng chế ra cái chiến thuật mà Hannibal đă dùng vào năm 217 trước công nguyên, để bao vây và tiêu diệt quân đoàn La Mă trên những bờ hồ Trasimene.."
(I'd never heard anything like this at West Point. I was thing king" What's all this about eight o'clock and eleven o'clock ? How can he schedule a battle that way ? But is also recognized the outline of his plan : Truong had reinvented the tactics Hannibal had used in 217 B.C when he enveloped and annihilated the Roman legions on the banks of lake Trasimene)
Ngoài việc dịch, trích dẫn những đoạn trên, tác gỉa Trần Viết Đại Hưng, c̣n đưa vào bài viết của ông những lư do chính trong việc để thất thủ vùng I của Trung tướng Ngô Quang Trưởng. Đồng thời ông Hưng c̣n giới thiệu nội dung lời trần t́nh của Tướng Trưởng "V́ Sao Tôi Bỏ Quân Đoàn I", khi trả lời một số báo chí Việt ngữ tại hải ngoại. Những lư do cụ thể đă "trói tay" vị tướng từng cương quyết không để mất vùng I, nói chung, Đà Nẵng, nói riêng như sau:
Đầu năo chính phủ Việt Nam Cộng Ḥa không có tự tin, không vững lập trường, không dứt khoát khi ban hành lệnh.
Trung Ương Quốc Gia có ư đồ để mất miền Trung, hoặc thiếu khả năng điều hành, chỉ huy, khi:
Độc đoán không cho các thuộc cấp gồm Tổng, Bộ Trưởng, Tư Lệnh Sư Đoàn, Tư lệnh các quân binh chủng biết lệnh rút quân của quân đoàn I và II.
Không nắm vững t́nh h́nh chiến trận, ra lệnh triệt thoái khi lực lượng quân sự tại các mặt trận liên hệ c̣n vững mạnh, có nơi chưa kịp chạm súng, chưa biết khả năng của địch. Điều này vừa tạo ra những hoang mang, hổn loạn trong quần chúng, vừa tạo cơ hội, chợt được quyết định " thanh toán dứt điểm Việt Nam Cộng Ḥa" của đối phương.
Ấu trĩ trong chính trị, và thiếu hiểu biết về sự thay đổi t́nh h́nh thế giới, nhất là sự chuyển động trong khối Cộng sản, nên vị nguyên thủ Quốc Gia tự ư đem đất nước chơi tṛ cờ bạc cùng đồng minh.
Không đủ can đảm nh́n nhận khi đă sai lầm trong việc ban hành lệnh, trong những giờ phút cuối cùng, vị Thổng Tống c̣n phê chuẩn những lệnh phạt những người bị ép buộc phải thi hành lệnh của chính ḿnh trước đó không lâu.
Để hiểu thêm tâm sự và trường hợp của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng qua bài viết của ông Trần Việt Đại Hưng, bạn đọc có thể vào:
[url]http://www.conong.com/TranViet/931.htm[/url]
Một tác gỉa khác, từng là viên chức cao cấp trong ngành cảnh vụ, tùng sự tại Đà Nẵng, Ông Lê Xuân Nhuận , sau nhiều dịp tiếp xúc với Tướng Trưởng, đă ghi trong tác phẩm Về Vùng Chiến Tuyến, h́nh ảnh Tướng Trưởng, đại ư:
thường xuyên mặc quân phục với đầy đủ áo giáp, nón sắt
Ít thích vui chơi, nên nghiêm cấm sĩ quan thuộc cấp khiêu vũ tại các nhà hàng ca nhạc.
thường xuyên thị sát các tiền đồn, chốt điểm tại khắp các quân khu
dành hết tâm trí, công sức, và th́ giờ cho công vụ
nghiên cứu t́nh h́nh chiến sự tại mặt trận
được hầu hết quân, dân khen ngợi, tin tưởng.
Những nhận xét về Trung Tướng Ngô Quang Trưởng của Ông Lê Xuân Nhuận, có lẽ phù hợp với đa số đánh gía của thị dân Đà Nẵng dành cho vị chỉ huy Quân Đoàn I kiêm Vùng I Chiến Thuật này, mặc dù thời gian làm việc của Ông tại KBC này chưa được lâu dài.
Minh Dũng, sưu tập