Chính trị Mỹ, nhân quyền Việt
[B][SIZE=1]Posted on March 16, 2012
Phạm Trần[/SIZE][/B]
[U]Chính trị Mỹ và Nhân quyền Việt Nam có khác nhau không ?[/U]
Câu hỏi th́ dễ mà trả lời không phải là chuyện “ăn cơm, uống nước” v́ ở giữa c̣n có một lằn ranh phân cách quyền lợi của nhau không bên nào dám xóa đi.
Quyền lợi của Mỹ và Việt Nam dính liền với mậu dịch, ngọai giao và hợp tác chiến lược, gồm cả an ninh và quốc pḥng trước bối cảnh phồn thịnh kinh tế và sức mạnh quân sự của Trung Quốc mà cả hai nước cùng có những lợi ích trong quan hệ ngọai giao và hợp tác.
[B]VIỆT NAM-HOA KỲ[/B]
Về kinh tế, theo lời Bùi Thanh Sơn, Thứ trường Bộ Ngọai giao CSVN th́ trong năm 2011 quan hệ thương mại song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam “tăng rất nhanh, đạt kim ngạch trên 21 tỉ USD, tăng hơn 20% so với năm 2010.”
Ông Sơn nói : “Quan hệ hợp tác giữa hai nước trong hơn 15 năm qua- kể từ khi b́nh thường hóa quan hệ- đă phát triển rất sâu rộng và ngày càng hiệu quả trên tất cả các lĩnh vực, đặc biệt là về kinh tế, thương mại, đầu tư, khoa học kỹ thuật, giáo dục đào tạo, và đó chính là cơ sở để hai nước tiếp tục mở rộng quan hệ hợp tác trong thời gian tới. (Thông tin Điện tử Chính phủ Việt Nam, 13-02-2012).
Ông Sơn nói như thế khi bàn đến kết qủa chuyến thăm-làm việc tại Thủ đô Hoa Thịnh Đốn từ ngày 07 đến 12 tháng 02 (2012) của Phái đ̣an Thương mại Việt Nam do Vũ Văn Ninh, Phó Thủ tướng dẫn đầu.
Tuy nhiên, Hoa Kỳ và Việt Nam vẫn c̣n một số trở ngại trong hợp tác kinh tế, mặc dù đă 6 năm qua hai đời Tổng thống George W. Bush và Barrack Obama, kể từ khi Việt Nam được gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO, World Trade Organization) ngày 11/07/2006.
Một trong những lư do hàng đầu để cho Việt Nam có đủ điều kiện gia nhập Tổ chức WTO là do quyết định của Tổng thống Bush rút Việt Nam ra khỏi danh sách Các nước Đáng quan Tâm (Country of Particular Concern, CPC) trước khi ông qua Hà Nội họp Hội nghị hợp tác Kinh tế Á châu-Thái B́nh Dương (Asia-Pacific Economic Cooperation, APEC) cuối tháng 11/2006.
Những điều ràng buộc trong CPC liên quan đến các vi phạm quyền tự do tôn giáo và nhân quyền của người dân của một nước, trái với tiêu chuẩn và điều kiện của WTO.
Thật ra trong thời gian 11 năm thương thuyết và vận động để được vào WTO, phiá Việt Nam đă nới rộng một phần các quyền tự do, kể cả tự do tôn giáo theo chế độ xin-cho và thả một số tù nhân lương tâm và chính trị.
Do đó, Tổng thống Bush đă rút Việt Nam ra khỏi CPC để đáp lại yêu cầu của Quốc hội Mỹ muốn nới rộng hợp tác kinh tế với Việt Nam để giải tỏa chính trị nội bộ và đáp lại nhu cầu của các Công ty Mỹ.
Tuy vậy, cho đến tháng 3/2012, Hoa Kỳ vẫn chưa công nhận Việt Nam có đủ điều kiện của nền Kinh tế Thị trường v́ Nhà nước Cộng sản chưa chịu từ bỏ chủ trương theo đuổi điều được gọi nền “Kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa” và tiếp tục vi phạm nhân quyền, khủng bố và bắt giữ những người chỉ v́ muốn bầy tỏ quan điểm của họ.
Chính sách kinnh tế của chính phủ Việt Nam dành đặc quyền lănh đạo kinh tế cho nhà nước và các Doanh nghiệp nhà nước được giao cho vài tṛ “chủ qủan” của nên kinh tế nên không có tự do kinh doanh và thiếu công bằng với các thành phần kinh tế tư nhân và giữa các công ty trong nước và nước ng̣ai.
Sự “kỳ thị” rơ nhất được thể hiện trong hai lĩnh vực thuê mướn đất đai và cơ sở làm việc.
Sự bất b́nh đẳng c̣n chênh lệch trong các lĩnh vực thuê-mua, thuế khóa phức tạp, thủ tục, giấy tờ chồng chất và cách cử xử không minh bạch trong kế toán và t́nh trạng “tham nhũng, bôi trơn” dưới gầm bàn cho các viên chức nhà nước đă đến mức như bắt buộc nên đă làm cho nhiều nhà đầu tư nước ng̣ai nản ḷng bỏ cuộc.
Ng̣ai ra các Công ty nước ng̣ai c̣n phải đối phó với chế độ Công đ̣an tại các xí nghiệp do cán bộ đảng nắm giữ để gây áp lực với chủ nhân khi họ thấy cần. Do đó nhiều cuộc đ́nh công, lăng công của công nhân đ̣i tăng lương, đ̣i thay đổi chế độ ẩm thực gây không ít khó khăn cho các nhà đầu tư.
V́ vậy, mặc dù đă nhiều lần thương thảo, mới nhất là các cuộc họp ở Hoa Thịnh Đốn và Hà Nội giữa Vũ Văn Ninh, Phó Thủ tướng và các viên chức Mỹ, đề nghị “Hoa Kỳ công nhận Việt Nam là nền kinh tế thị trường đầy đủ và dành cho Việt Nam quy chế ưu đăi thuế quan phổ cập” ( Generalized System of Preferences (GSP), nhưng Hoa Thịnh Đốn vẫn chưa cho.
Quy chế GSP ra đời ngày 01/01/1976, từ Luật Thương mại của Mỹ có hiệu lực năm 1974 nhằm chủ yếu nâng đỡ các nước có nền kinh tế non kém, nhưng minh bạch và tự do và nhất là không tranh thương bất chính với hàng hóa của Mỹ.
Khi một nước được hưởng chế độ GSP th́ sẽ được miễn thuế hay chỉ phải đóng theo chỉ số rất thấp trong tổng số 4,800 lọai hàng nhập cảng vào Hoa Kỳ.
Cho đến nay đă có 129 nước trên thế giới được hưởng quy chế GSP của Mỹ.
Việt Nam chưa được hưởng GSP v́ chưa thỏa măn được những tiêu chuẩn của nền kinh tế tự do thị trường, b́nh đẳng và được luật pháp bảo vệ như các quốc gia khác quy định bởi WTO.
Trong cuộc họp ở Hoa Thịnh Đốn trong chuyến làm việc của Phái đ̣an Vũ Văn Ninh, theo lời Bùi Văn Sơn th́ phiá “Việt Nam mong muốn phía Hoa Kỳ, nhất là các doanh nghiệp, đẩy mạnh hợp tác chặt chẽ đồng thời xóa bỏ những rào cản thương mại đối với những mặt hàng xuất khẩu của Việt Nam sang Hoa Kỳ như cá tra, cá ba sa, tôm, ống thép cuộn các-bon, trụ điện gió.”
Nhưng tại sao lại có “những hàng rào cản” này ?
Bởi v́ tất cả hàng ḥa của Việt Nam xuất cảng sang Mỹ đều do các Doanh nghiệp của Nhà nước làm chủ. V́ vậy các công ty này đă nhận được nhiều ưu đăi về thuế, tiền thuê đất xây cơ sở sản xuất và của chế độ nâng đỡ tài chính được gọi là “bao cấp” của chính phủ.
Do đó gía thành của mỗi mặt hàng đều thấp hơn phí tổn thật sự, nếu các sản phẩm này sản xuất bởi công ty tư nhân. Do đó khi hàng đem vào nước Mỹ th́ được được bán với giá rẻ hơn gía của các loại hàng cùng lọai của các nhà sản xuất Hoa Kỳ khiến cho các doanh nghiệp Mỹ bị thiệt tḥi.
V́ vậy, các nhà sản xuất và nuôi trồng thủy sản của Mỹ đă phản đối chủ trương bán phá gía của các công ty Việt Nam và áp lực các Dân biểu và Nghị sỹ của họ ở Quốc hội chấp thuận các biện pháp chế tài đối với các mặt hàng của Việt Nam.
C̣n tiếp...
Bài thơ gửi những vị Tổ chức " Tổng biểu t́nh "
[CENTER][B][COLOR="#800080"]Trả thẻ Đảng[/COLOR][/B][/CENTER]
[B][SIZE=1]Hoàng-Minh-Phú –
Posted on March 15, 2012[/SIZE][/B]
[CENTER][COLOR="#B22222"]
Kể từ nay tôi giả từ đảng cướp.
Cướp đất đai,cướp giáo xứ,chùa chiền.
Từ đồng bằng lên đến tận cao-nguyên.
Khắp mọi nơi dân kêu gào thảm thiết.
Mặc cho dân oan nghẹn ngào,rên xiết.
Từ ngày xưa gia sản của ông bà.
Chẳng kể ǵ mồ mả của mẹ cha.
Đều đă bị san bằng mà trưng dụng.
Các đảng viên: anh nào cũng”một bụng”.
Ăn quá nhiều mà chẳng thấy đi tiêu.
Cả trung-ương tham-nhũng hảy c̣n nhiều.
Mặt-bụng to ph́nh chứa đầy giun-sán.
Trong cộng đảng có nhiều người bất mản.
Muốn nói ra mà chua xót dâng trào.
Cùng xẽ chia cay đắng với đồng bào.
Nh́n bà con máu đào đang rên rỉ.
Đồng đội ta:những nấm mồ liệt-sĩ.
Chết cũng không yên ,giờ bị quật lên.
Đảng đầu-cơ xương máu lấy đồng tiền.
Đồng chí ḿnh đă…lầm đường,lạc lối.
Đất nước ta càng ngày càng tăm tối.
Đám mây Tàu đang bao-phủ quê-hương.
Bắc-bộ-phủ không một chút xót thương.
Người Việt-Nam đang tận cùng địa-ngục.
C̣n đợi ǵ mà ta không thúc-giục.
Đồng-chí ơi!Đừng mê ngủ miệt-mài.
Cùng một lần t́m lấy lại tương-lai.
“Dậy mà đi”với toàn dân giải-phóng.
Hành-động nầy phải cần nên nhanh chóng.
Chậm một ngày càng xa khuất ngày mai.
“Trả thẻ Đảng” là việc đúng chẳng sai.
Là trở về với Gia-đ́nh,Dân-tộc.
Hảy thoát-ly cái kiếp làm nô-bộc.
Cùng mọi người đứng dậy chống xâm-lăng.
Các đồng chí quân-đội chớ bâng-khuâng.
Hạ bệ Đảng là việc cần thanh-toán.
Quỳ trước Tổ-tiên khói trầm hương án.
Cùng xung-phong với “cách-mạng Hoa-Lài”
Dân-Quân Việt-Nam cờ phất hôm nay.
Mau tuyên-thệ lên đường đi cứu nước.
[/COLOR][/CENTER]
Mar-15-2012.
Hoàng-minh-Phú.
[url]http://gianhlaiquehuongvietnam.wordpress.com/2012/03/15/hoang-minh-phu-tr%e1%ba%a3-th%e1%ba%bb-d%e1%ba%a3ng/[/url]
The Kim Nhung Show voi NV Phan Nhat Nam ( PhầnI & II )
[CENTER][video=youtube;WAdRTjGQW84]http://www.youtube.com/watch?v=WAdRTjGQW84&feature=channel[/video]
Nghe kỹ từ phút thứ 15 trở đi
[video=youtube;2S9Inj1F9BI]http://www.youtube.com/watch?v=2S9Inj1F9BI[/video][/CENTER]