Saigon thuở ấy ; mùa Thu lá bay...
... một thoáng hương xưa.. con đường .. con phố dài từ đầu từ gần kho đạn Thị nghè chạy dài tới tận giáp ranh Cholon.. khúc cuối thuở đó mang danh đường 20 nối dài (prolongee..).. hai bên vệ đường c̣n có đường dành riêng cho người đi bộ..đi xe máy( xe đạp).. hai hàng cây sao cao vút.. và mùa Thu đến .. lá sao chớm vàng rơi đầy đường.. khi gió Thu thổi .. tiếng xào xạc dưới bước chân ai khua động không gian... ngày đó (1954) trường Gia Long cho Trưng vương mượn tạm..
Gia Long, con đường Le Grand De la Liraye ( cũng có cô Hiệu trưởng tên là Liraye thời thuộc địa)..sau này là Phan thanh Giản... nay là Điện biên phủ.....
54-55.. lúc nmq chờ đợi đi Pháp.. th́ bà Hiệu trưởng của Trưng vương là bà Tăng xuân An.. có cô con gái h́nh như tên là Tăng thị Minh Tuyết.. biết đến Trưng vương là nhờ ơn cô giáo dạy sử ở Trưng Vương. nmq lạc mất người bạn này từ thuở đó... gần 60 năm xa cách rồi.......
.... chỉ biết ḷng ḿnh... là hương cốm.
chẳng biết tay ai... làm lá sen !!!...NTM.
một thoáng hương xưa .....nmq
Saigon thuở ấy ; bên canh những hơi thở cuói đời....5..
tiếp theo.... cụ Khả cũng đă tỉnh táo hơn.. biết đ̣i ăn.. xin cho ăn chả gị.. cho ăn .. giả cầy !!
Bác ơi !! ở nơi này con chó nó quí lắm.. đừng có mơ đến thịt chó mag... mụ C̣i. hắn... ấy...
.. th́ ḿnh .. cứ ... nói cho đở thèm.. mà chú..
chả gị th́ để tôi gọi về cho chúng nó đem lên.. chiều nay là có ăn liền ấy mà ..!!
Thưa Bác.. tôi lên thăm bác cũng đă gần tuần lễ rồi.. cũng đến ngày về với đàn gà ở nhà.. bỏ nhà đi hoài.. tuy răng trông nhà cho con gái chứ... nó cũng có chừng mực thôi... vậy chiều nay... tôi xin phép bác... trở về mái nhà xưa..!!
- Thế c̣n.. bác nhắc đến ... nếu bác có mệnh hệ nao..!! da..
Tất cả mọi sự đă lo chu đáo cho bác... tôi và bà C̣i đă giao cho Salon funeraile mọi truyện rồi.. lễ lạc, quan quách, chỗ quàn..như ư bác muốn là thiêu.. vâng sau khi thiêu th́ rải ra biển... cụ ngồi trầm ngâm... .. thiêu.. rồi rải ra biển... thế là hết.. không có mồ mả.. không có thờ tự..cúng giỗ.. không có ... và không có..!! thế c̣n có sư săi đến tụng niệm không ? lễ nghi có mà tổ chức ra sao ??
. Thưa bác.. phần lễ nghi tôn giáo th́ bác đợi các con cháu của bác... chúng sẽ tới chiều nay... chúng sẽ thưa truyện với bác...
Sao chú không lo giúp cho tới chót ?? dạ thưa bác.. cái đó không thuận lẽ bác ạ.. mong bác hiểu cho !!.. cụ trầm hẳn xuống..
Vậy tôi hỏi chú.. nếu như chú chết th́ hậu sự chú đă sắp đặt chưa ?? sắp đặt ra sao?? chú nói thử xem... tôi muốn biết chú nghĩ thế nào ?? chứ bầy con cháu của tôi.. tôi cũng buồn chúng nó lắm !!
Bác hỏi th́ tôi xin thưa.. quan niệm của tôi .. chết là hết.. tuy nhiên cái thế giới ta bà này nó nhiều phiền trược lắm.. để trang trải tất cả nợ nần từ duyên nghiệp đến tiền tài.. hư danh... tôi đều cố gắng trả.. trả bằng tinh thần.. trả bằng vật chất.. rồi đến sám hối tội lỗi do nghiệp chướng gây ra.. sám hối tất cả cầu mong cho yên giấc.. nhẹ nhàng ra đi.. v́ theo đạo giáo Đông phương, đạo Phật cũng truyền giảng cái triết lư vô thường, nhưng cái nghiệp.. khi đă vay th́ phải trả.. v́ vậy có luân hồi.. có đầu thai.. ḿnh làm ra th́ ḿnh phải hứng chịu thôi !! Đức Phật chỉ cho ḿnh đường đi tới đích.. lói thoát kiếp nanj chứ Ngài không tḥ tay vớt ḿnh lên Niết bàn...
Chú lư luận hay đấy nhỉ ?? người ta bảo; không có sư tụng kinh.. dẫn độ th́ vong đi lạc lối đấy ???
Vậy đă có ai đi lạc lối trở veef thế gian này nói lại cho nghe chưa ?? Riêng phần của tôi.. một mai khi tôi giă từ cái thế gian này... xin hăy để cho tôi thanh thản bước đi, xin đừng khóc lóc tiếc thương.. níu kéo tôi lại..
Như vậy là chú đi...
Lúc bấy giờ th́ biết ǵ !! đă có ai trở lại nói rằng ở bên kia thế giới nó ra sao ?? Cuộc sống coi như thời gian tạm trú.. ra đi đến bờ bến nào trong vũ trụ vĩnh hằng nào ai có biết !! Vậy th́ canh cánh bên ḷng lo nghĩ vẩn vơ làm ǵ ???
Ông bà ngày xưa.. đ̣i phải thế này thế kia.. tôi nghĩ răng con cháu phải báo hiếu .. phải...
Thưa bác... xưa mất rồi.. ngày nay.. bác có thấy lũ trẻ lăn lưng.. sáng tối làm việc để lo cho có mọi thứ cân cho cuộc sống cần cho đàn con.. đâu có rảnh.. ngồi trên sập gụ.. ăn trầu... hút thuốc.. chỉ tay năm ngón sai bảo hoạnh hoẹ như thời xa xưa nữa đâu ??.
Chắc Cụ chán không thèm nghe nữa.. tôi quay sang nói chuyện với bà C̣i và chào trước khi trở về Miisissauga... cùng đàn gà ... nghĩ đến đàn cháu bu quanh đ̣i quà... vuiơi là vui.. ./. nmq
Saigon thuở ấy ; một câu hỏi mà chưa được trả lời...
Gởi đến quí Bạn,
nmq đă về đến nhà.. thật đông vui bầy đàn.. Trên thư mục này có nhắc tới "một thoáng hương xưa ", mà trước đây nmq cũng đă gơ, nhưng trên Diễn đàn khác. Nay nmq có ư gơ lại.. để các Bạn trẻ chưa có thời gian ở miền quê đất Bắc.. và Hà nội thời Cách mạng mùa Thu... nh́n lại quê hương.. khuất sau dĩ văng..
Xin cho biết, nmq cảm ơn thịnh t́nh của Bạn Đọc ./. nmq