Câu hay nhất trong bài điếu văn cuả Cựu Bộ Đội Trần Hồng Tâm
[QUOTE=Tigon;198939][CENTER][B][COLOR="#FF0000"]Một bài điếu văn vĩnh biệt Tướng Giáp
(Cựu Bộ Đội Trần Hồng Tâm)[/COLOR][/B][/CENTER]
[B][SIZE=1]Posted on October 14, 2013 by Lê Thy[/SIZE][/B]
[B][COLOR="#FF0000"]VĨNH BIỆT HUYỀN THOẠI[/COLOR][/B]
Nh́n ḍng người xếp hàng chờ viếng ông trên đường phố Hà Nội, gợi tôi nhớ đến h́nh ảnh người dân Bắc Hàn than khóc trong tuyết lạnh trên đường phố B́nh Nhưỡng để chia tay với vị lănh tụ kính yêu Kim Chính Nhật.
Tôi lớn lên ở vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng. Đến tuổi đi bộ đội th́ cuộc nội chiến đẫm máu Bắc-Nam kết thúc. Nhưng bất hạnh thay, chiến tranh vẫn không buông tha đất nước này. Thế hệ chúng tôi phải tham dự vào một cuộc chiến kế tiếp nằm ngoài lănh thổ Việt Nam. Đảng gọi chúng tôi là ‘[COLOR="#FF0000"]’Quân t́nh nguyện’’. Thế giới gọi chúng tôi là ‘’Quân xâm lược’’[/COLOR]. Bốn năm trong đội quân do ông chỉ huy, là khoảng thời gian đủ dài để tôi suy ngẫm về sự tàn bạo của chiến tranh và những tṛ đùa trên số phận con người.
Với tôi, cái ḷng chảo Điện Biên chỉ là một vạc dầu oan nghiệt u mê, ấu trĩ, cuồng tín. Tôi sẽ gọi ông là thánh nếu ông giành độc lập mà không cần phải có một Điện Biên Phủ hung tàn. Nh́n sang những quốc gia lân cận Ấn Độ, Miến Điện, Malasia, Singapore, Indonesia, người ta cũng giành độc lập mà không cần nhiều xương máu như ông.
Bao nhiêu thế hệ trai làng quê tôi ra đi không trở lại. Có gia đ́nh chết đến tám người con trai. Tuổi thơ của tôi ngập ngụa trong sợ hăi đớn đau, oán giận, khóc than. Nỗi kinh hoàng cứ ập đến mỗi gia đ́nh hằng đêm khi nghe tin người thân của ḿnh đă chết. Tôi căm ghét chiến tranh. Nhưng chiến tranh lại cứ liên miên. ‘’Năm năm, mười năm, hai mươi năm, hoặc lâu hơn nữa…’’ Đất nước hoang tàn. C̣n đâu là đời người, c̣n đâu là ṇi giống.
Diễn văn nhận chức của Tổng Thống Obama có nhắc đến Khe Sanh như một niềm tự hào về sự chiến đấu ngoan cường và ḷng quả cảm của người Mỹ. Tết Mậu Thân là môt bằng chứng ông đă thất bại trong trận đánh đẫm máu này. Người Mỹ đă nhận ra sự tàn khốc của cuộc chiến. Họ hy sinh ḷng kiêu hănh để cứu vớt mạng người. Đó là một quyết định khôn ngoan và nhân đạo.
Ḷng nhân đạo không chỉ giành cho những công dân Mỹ, mà cho cả chúng ta. Nếu nước Mỹ không làm như vậy, th́ có lẽ tôi đă không c̣n ngồi đây viết những ḍng này và cái chế độ mà ông phục vụ chắc cũng đă tiêu tan từ đời kiếp nào!
Tôi đă học, đọc nhiều về thiên tài quân sự của ông, nhưng có một câu hỏi đến nay tôi vẫn không t́m thấy câu trả lời. Năm giờ sáng ngày 17 tháng 2 năm 1979, người Tầu đă dùng đến 15 quân đoàn, tấn công ồ ạt trên toàn tuyến biên giới có chiều dài khoảng 1500 km, xấp xỉ với khoảng cách từ Hà Nội đến Sài G̣n, nhưng ông không hay biết ǵ. Phải chăng đó là một sỉ nhục của ngành t́nh báo do ông lănh đạo.
Qua sự việc này chúng tôi mới thấy rơ được đích thực ‘’thiên tài quân sự’’ của ông Tổng Tư Lệnh Giáp!
Ông rời quân ngũ, rời trận mạc đă lâu, vậy mà càng về già ông càng hay mặc quân phục rất chỉnh tề, thậm chí nằm trên giường bệnh cũng mang quân hàm. Cả nước này, ai không biết ông là tướng. Nh́n lon đại tướng bốn sao ông mang trên vai áo, nh́n những huân chương ông mang đầy ngực, tôi thấy hơi lố bịch và tàn nhẫn. Bởi những huân huy chương kia đồng nghĩa với giết chóc, máu lửa, tử khí, oan hồn.
[B]Năm triệu người thiệt mạng để ông khai sinh ra một chính quyền. Nhưng chính quyền của ông lại tồi tệ hơn những chính quyền mà ông đă khai tử.[/B] Liệu vong linh của những người đă chết có cho ông được b́nh yên nơi chín suối.
Nhiều người rất măn nguyện và nở mày nở mặt v́ đám tang của ông được đảng tổ chức trọng thị. Từng sợi tóc của ông được chẻ làm tư để ca ngợi. Quan tài của ông lung linh qua những khải hoàn môn. Nhưng những người dân nước Việt được ông giải phóng vẫn đang vùng vẫy trong lầm than, oan ức, bất công, tủi nhục, đói nghèo.
Tôi đốt nén nhang vĩnh biệt ông với t́nh người và Vĩnh Biệt những chiến công thật ra chỉ là huyền thoại.
Bộ Đội Trần Hồng Tâm từ Việt Nam
[url]http://baovecovang2012.wordpress.com/2013/10/14/mot-bai-dieu-van-vinh-biet-vo-nguyen-giap-cuu-bo-doi-tran-hong-tam/[/url][/QUOTE]
Trận trọng gởi tới các tay Cộng Sản và pḥ cộng cực đoan một đoạn cuả bác Cựu Bộ Đội Trần Hồng Tâm đánh giá về thành qủa cuả Tướng Giáp. Một đoạn ngắn nhưng qúa đủ :
[B]Năm triệu người thiệt mạng để ông khai sinh ra một chính quyền. [U]Nhưng chính quyền của ông lại tồi tệ hơn những chính quyền mà ông đă khai tử[/U].[/B]
Cám ơn bác Cựu Bộ Đội Trần Hồng Tâm đă vinh danh Quốc Gia Việt Nam và Việt Nam Cộng Hoà thay cho chúng tôi .
[CENTER]-0-[/CENTER]
[I]- Quân Đội Singapore hoàn toàn không có môt chiến công quân sự nào cả và Singapore cũng không có một tướng lănh nào nổi tiếng với một chiến thắng quân sự nào nhưng nhân dân Singapore sống hạnh phúc trong một quốc gia phú cường hơn hẳn VN hôm nay rất xa.
- Mông Cổ hănh diện với thành tích quân sự trong qúa khứ với danh tướng Thành Cát Tư Hăn, Nhung chính quyền Mông cổ ngày nay kinh tế quá tồi cho nên nước Mông cổ chỉ ngồi ôm hào quang quân sự qúa khứ với thành tích ông tướng của họ nhưng vẻ vang hiện tại trên thế giới chỉ là một con số Zero.
-Quân đội Nhật Bản bị đại bại trong trận đệ II thế chiến, nhưng kinh tế Nhật ngày hôm nay kiệt xuất. Người dân Nhật đi đâu cũng được thế giới nể trọng v́ thành tích kinh tế. Người dân Nhật không bao giờ bị khinh bỉ v́ là kẻ bại trận.
-Cộng Sản VN đi đâu cũng khoe thành tích quân sự quá khứ từng đánh Tây đánh Mỹ với ông Tướng Giáp nhưng vô văn hoá; kinh tế tồi. Làm một cái đinh ốc đúng tiêu chuẩn quôc tế cũng chưa được ( mặc dù tiến sĩ với phó tiến sĩ th́ xe xúc rác chở không hết ). Xây cầu th́ cầu sập; xây đập th́ đập trôi; Xây nhà th́ nhà lún..cho nên quốc gia VN dưới thời cộng Sản ngày hôm nay đứng bét trong khu vực trên toàn thể mọi phương diện; hoàn toàn không được quốc tế tôn trọng, nhân dân VN trong nước đi đâu cũng bị quốc tế coi thường - Y hệt như nhân dân Mông Cổ -. Cán bộ CS hôm nay chỉ cùng nhau ngồi thủ dâm thành tích quân sự.Tự khen nhau và xác nhận cái tài cuả bọn [B]RỢ[/B]. Là bọn chuyên đánh đấm nhưng vô văn hoá và kinh tế tồi .
[QUOTE]Một người dân VN trong nước ngày hôm nay ra Hải ngoại; Nếu có mang h́nh tướng Giáp và bảng : Nhân Dân VN chúng tôi từng đánh bại hai tên đế quốc ; thực dân sừng sỏ là Tây và Mỹ th́ chắc chắn cũng chẳng có một ai tôn trọng. Cũng y như trường hợp một người dân Mông cổ nếu họ đi đâu cũng mang h́nh danh tướng Thành Cát Tư Hản với hàng chử : Kỵ binh Mông cổ chúng tôi đă từng chinh phục cả thế giới.
C̣n nhân dân Nhật Bản, Singapore; Đài Loan, Nam Hàn.. luôn luôn được thế giới nể trọng v́ thành tích kinh tế và tổ chức xă hội , văn hoá tốt đẹp và cho dù cho họ chẳng có một thành tích quân sự nào .[/QUOTE]
-Quân Đội VNCH không có một thành tích quân sự như trận Điên biên Phủ nhưng VNCH ( Quốc Gia VN ) vẫn đạt được một nền độc lập và thống nhất đất nước không đổ máu. Kinh tế và văn hoá VNCH hơn hẳn Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà khi đó và Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa VN hôm nay. Xă Hội VNCH khi ấy không hề có cảnh dân oan, không hề có cái cảnh ngư dân đánh bắt cá trên biển đông bị Tàu Trung công cướp phá; muốn yên thân phài treo cờ Tàu cộng và mua thông hành hải do tàu cộng bán như VN hôm nay..v..v..[/I]
Sự gian dối là do ác quỷ mà có!
Trong những ngày vừa qua, báo chí của VC trong nước "bốc phét" tướng Vơ Nguyên Giáp lên tận mây xanh! Nhiều khi chỉ thấy các tựa đề là đă phát ngượng dùm cho họ, chẳng có can đảm đọc vào chi tiết!
Theo Tin Mừng theo Thánh Matthêu, Chương 5, câu 37 th́ sự gian dối là do ác quỷ mà có, nhất là sự gian dối do bịa điều đặt chuyện về tướng Vơ Nguyên Giáp để làm lợi cho Đảng CS:
“[COLOR="#0000CD"]Nhưng hễ "có" th́ phải nói "có", "không" th́ phải nói "không". Thêm thắt điều ǵ là do ác quỷ.[/COLOR]” (Mt 5,37).
(Xin xem [url]http://www.catholic.org.tw/vntaiwan/vnbible/vnmattheu/mat05.htm[/url])
Thời Chúa Giêsu chưa có Cọng sản, chưa có Việt cọng, nên Chúa Giêsu mới nói người Do-thái bởi ma quỷ mà ra, theo Tin Mừng theo Thánh Gioan, Chương 8, câu 44 sau đây:
“[COLOR="#0000CD"]Các ngươi bởi cha tức là quỉ mà ra, và các ngươi muốn làm theo các ước vọng của cha các ngươi. Từ khởi thủy, nó đă là kẻ sát nhân nó đă không đứng vững trong sự thật; khi nó nói dối là nó nói theo bản chất của nó, v́ nó là đồ điêu ngoa, và là cha sự láo khoét.[/COLOR]” (Ga 8,44).
(Xin xem [url]http://www.catholic.org.tw/vntaiwan/vnbible2/yoan/yoan08.htm[/url])
Trong câu trên, “Các ngươi” chỉ người Do-thái và “nó” tức là ma quỷ.
Ngày nay, chỉ cần thay chữ “Các ngươi” bằng chữ “Việt Cọng” trong (Ga 8,44) là chúng ta có thể hiểu được sự gian dối của Việt Cọng không thua ǵ sự gian dối của người Do-thái khi xưa.
Vietnam’s Giap Reappraised
Tác giả: Mark Moyar
Wall Street Journal
09-10-2013
Người dịch: Nguyễn Quốc Khải
H́nh: Đại Tướng Vơ Nguyên Giáp (1970).
H́nh: Đại Tướng Vơ Nguyên Giáp (1970).
Ông Vơ Nguyên Giáp, từ trần vào tuần vừa qua ở tuổi 102, được nhớ tới ở Đông cũng như Tây như một vị tướng lỗi lạc nhất của chiến tranh Việt Nam. Sơ lược tiểu sử của những người chết trong báo chí Tây phương đă quảng bá vị tướng nổi tiếng giống như huyền thoại này như một người đă hoạch định sự thất bại của Pháp và Hoa Kỳ bằng cách lănh đạo “một đoàn quân du kích ô hợp đến thắng lợi” trong cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất (1946-54) và chiến tranh Đông Dương thứ hai (1960-75). Trong khi Ông Giáp quả thực đă chứng tỏ tài năng đáng kể của một vị tướng, những thành tích thực sự của ông ít gây ấn tượng sâu sắc hơn là những kết luận từ những công bố gần đây.
Đúng là trong chiến tranh Đông Dương thứ nhất, Ô. Giáp đă biến một đoàn quân nhỏ bé trang bị nhẹ thành một quân lực quy ước kỷ luật. Chiến công này đáng lẽ chấm dứt những viện dẫn sau này về từ “ô hợp”. Ông xuất chúng về tiếp vận, một công tác bị đánh giá thấp nhưng thiết yếu của chiến tranh. Tuy nhiên vào những năm đầu tiên của Chiến Tranh Đông Dương thứ nhất, trong đó quân Cộng Sản Việt Minh của ông đánh Pháp và đồng minh Việt Nam của Pháp, quân đội của Ô. Giáp đă chịu nhiều thất bại về quân sự do quyết định kém cỏi của ông.
[COLOR="#FF0000"]Lực lượng Việt Minh đă không đạt được tiến bộ nào đáng kể cho đến khi nhận được hỗ trợ lớn lao của Trung Quốc sau khi nội chiến Trung Quốc chấm dứt vào năm 1949. Vào năm 1950, Trung Cộng cấp phát cho Việt Minh 14,000 súng trường, 1,700 súng máy và súng trường không giật, và 300 súng phóng tên lửa chống xe tăng bazooka. Trong ṿng bốn năm sau, viện trợ của Trung Quốc cho Việt Minh tăng 10 lần, lên tới 4,000 tấn mỗi tháng. Bắc Kinh cũng cung cấp 281 cố vấn quân sự, gồm cả Ô. Trần Cảnh (Chen Geng), một trong những tướng lănh giỏi nhất của Mao. V́ hồ sơ thành tích của Ông Giáp yếu, Tướng Trần Cảnh nắm vai tṛ hoạch định chiến lược cho Việt Minh, một điều làm cho Ông Giáp sẽ mất tiếng tăm đối với những biến cố tiếp theo nếu được nhiều người biết đến.[/COLOR]
Trong trận chiến Điện Biên Phủ vào 1954, Việt Minh được trợ lực bởi nhiều binh sĩ tiếp vận Trung Quốc và xe vận tải. Nếu không có những thứ này, Việt Minh đă không thắng thế. Như người ta đă thấy, vào thời điểm này quân đội Việt Minh rất tồi tệ hơn là thế giới bên ngoài tưởng. Ông Giáp sau này tâm sự với nhà ngoại giao Hung Janos Radvanyi rằng Điện Biên Phủ “là một nỗ lực liều mạng cuối cùng của quân đội Việt Minh.” Những năm chiến đấu trong rừng “đă làm cho tinh thần của những đơn vị chiến đấu xuống rất thấp,” và quân đội “sắp rơi vào t́nh trạng hoàn toàn kiệt lực.”
May mắn cho Việt Minh, Hoa Kỳ từ chối yểm trợ không lực tại Điện Biên Phủ theo yêu cầu của Pháp, một phần không nhỏ v́ ước tính phóng đại về lực lượng Việt Minh. Tuy nhiên, Việt Minh đă chịu một sự tổn thất to lớn với 22,900 binh sĩ chết và bị thương tại Điện Biên Phủ, gần một nửa tổng số quân lực, trước khi đè bẹp quân pḥng thủ với quân số ít hơn vào thời điểm sau cùng.
[COLOR="#FF0000"]Vai tṛ của Ô. Giáp trong Chiến Tranh Đông Dương thứ hai nhỏ hơn một cách đáng kể. Khi Hoa Kỳ tham dự vào cuộc chiến trên bộ vào 1965, Ô. Lê Duẩn và những viên chức cao cấp của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă đẩy Ô. Giáp ra ŕa. Họ tố cáo Ô. Giáp thiên về chủ thuyết Xô Viết hơn là chủ thuyết Mao. Khi Ô. Lê Duẩn và vị tướng ông ưa chuộng Nguyễn Chí Thanh đ̣i tăng cường nhanh chóng cuộc chiến đấu quân sự vào năm 1965, Ô. Giáp phản đối nhưng không ai nghe.[/COLOR]
Như Ô. Giáp đă cảnh cáo, Hoa Kỳ đă phản ứng đối với sự tăng cường chiến tranh này bằng sự can thiệp lớn lao trên bộ. Sự kiện này đă cứu Nam Việt Nam và liên tiếp tạo ra nhiều thất bại cho Bắc Việt. Trong hai năm kế tiếp, mức tổn thương của Bắc Việt gia tăng gấp bội, Ô. Giáp khuyên cáo trở lại chiến tranh du kích. Một lần nữa đề nghị của ông không được để ư đến.
Ô. Giáp chỉ đóng góp một vài tiếng nói về cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân 1968. Ông lấy lại một ít ảnh hưởng vào đầu thập niên 1970, chia sẻ quyền hành với những tướng khác. V́ thế, ông chịu một phần trách nhiệm về sự thất bại của cuộc tấn công Lễ Phục Sinh 1972, theo đó bộ binh của Nam Việt Nam và không lực Hoa Kỳ tiêu diệt 14 sư đoàn của quân Bắc Việt. Ô. Giáp tham dự nhiều vào việc hoạch định cuộc tấn công sau cùng vào năm 1975, nhưng việc thi hành dành cho Tướng Văn Tiến Dũng. Sự thành công của cuộc tấn công lật đổ chính quyền Saigon này không chủ yếu do kế hoạch của Ô. Giáp, mà là v́ Hoa Kỳ chấm dứt hỗ trợ miền Nam Việt Nam khiến cho pḥng tuyến phía đông không giữ vững được.
Một sự thiếu sót trong những bài tán dương Tướng Giáp gần đây là sự liên hệ của Ô. Giáp với tội ác chiến tranh. Điều này đặc biệt rơ rệt bởi những sơ lược tiểu sử của Tướng William Westmoreland, đối tác Hoa Kỳ của Ô. Giáp, có đề cập đến luận điệu tội ác chiến tranh.
[COLOR="#FF0000"]Những trường hợp rơ rệt nhất về tội ác của Ô. Giáp xẩy ra vào năm 1946 khi Ô. Giáp đă chỉ huy những cuộc ám sát hàng trăm nhà lănh đạo chính trị của Việt Nam Quốc Dân Đảng và những tổ chức quốc gia khác. Ô. Giáp không bao giờ hối hận về những vụ giết người này mà c̣n viết về sự thật như sau: “Việc thanh toán những kẻ phản động của Việt Nam Quốc Dân Đảng được ban thưởng với sự thành công và chúng ta có thể giải phóng được những vùng đă rơi vào tay chúng.”[/COLOR]
Không có ǵ khó khăn để biết tại sao những người Cộng Sản Việt Nam muốn phóng đại giá trị của Ô. Giáp và giảm thiểu những thất bại của ông. Nhưng những người Mỹ cũng làm như vậy là một điều gây ngạc nhiên và phiền hà. Việc lăng mạng hóa kẻ thù của thời chiến tranh xem ra không quan trọng đối với những người Mỹ chưa bao giờ nghe thấy những tiếng súng bắn ra trong tức giận, nhưng những người đánh nhau ở tiền tuyến có quyền cảm thấy oán giận đối với hành vi như vậy. Họ xứng đáng được đối xử tốt hơn.
© Đàn Chim Việt (Bản tiếng Việt)