Saigon thuở ấy ; gian khổ qua rồi, ..............
... sáng hôm nay trời vẫn u ám.. mưa lác đác rớt hạt giống như băo dớt qua nhà. Kéo tấm mền lên đắp cho ba đứa cháu nhỏ và bà Liểng.. nhẹ bước ra khỏi pḥng rồi đi xuống bếp.. nany cũng đă dậy.. rồi Út Hiền cũng đang lui cui cắm điện đun nước.. vồng tay nhẹ nhàng ôm ấp hai bà.. một cảm giác thân t́nh ..
- Em sửa soạn ăn sáng cho bầy nhỏ rồi..anh.
- Để anh pha ly cà phê.. nh́n qua b́nh lọc.. cái ấm chuyên cũng đă gần đầy.. lấy ra ba cái tách.. rót ra đưa cho hai bà..
this for you... and this for me....
hai bà mỉm cười .. đón nhận tách cà phê đang bốc khói ấm tay..
Chúng tôi lan man nói chuyện về A Liểng và cái bất ngờ..
... có tiếng động từ bên toilet... đàn trẻ đă dậy và bà Tám .. bà Hương đang xúm vô lo cho cháu.. rồi tiếng của các bà.. cũng đă trở dậy.. tiếng xối nước tắm ào ào.. rồi tiếng cười nói..
Đàn trẻ đă ngồi lên ghế.. bảnh choẹ.. chờ đợi ly sữa ấm tay và đĩa bánh ḿ có trứng chiên.. hai miếng thịt muối (bacon).. và hai mảnh táo được gọt vỏ...
Các bà bây giờ đă rảnh tay.. cũng vào chỗ đợi hay cùng nhau mang ra khay thức ăn sáng cho người lớn... bà Liểng bước ra... mọi người vỗ tay chào mừng.. hello..
- Cảm ơn các chị.. Liểng khoẻ rồi vui lắm rồi.. ngủ được giấc ngủ thật ngon lành.. các chị em ơi.. đêm rồi Liểng mới có được giấc ngủ thật ngon.. nằm bên các cháu nhỏ.. nghe ông lăo kể chuyện thần tiên ( fairy tales) rồi tiếng líu lo của đám trẻ.. không lâu tiếng thở đều đều.. và bàn tay già nua đang vuốt tóc mai.. vuốt xuôi mi mắt... c̣n thân ḿnh có cảm giấc nhẹ nhơm.. như muốn bay lên rồi cứ thế ch́m vào giấc ngủ... thật là hạnh phúc.. có chồng có con có cháu có chắt.. c̣n ǵ hạnh phúc hơn...
-... ḿnh cũng cảm thấy thật b́nh an sung sướng.. cái hạnh phúc đơn sơ của một gia đ́nh.. B.Thạch nói.. rồi Út Hiền;
- í.. a.. Út mê nhất là nghe anh lăo.. hát thầm th́.. giọng hát đă khàn khàn như Louis Amstrong... mà thật ấm áp..
.. ngủ đi em.. nắng chia nửa băi trầu vàng..vườn hoang.. trinh nữ xếp đôi lá trầu.. ngủ đi em...
-.. anh ấy lại hát nữa à.. Tường Vân hỏi.. làm Mitche ngơ ngác..
- some one please.. rồi Giáng Ngọc nói cho nghe..
Mitche cười.. rồi nói;... xin dành cho tôi đêm nay nghe !! thế là các bà cười oà... thật vui..
Mitche nói ; ở bên này.. ít khi cha mẹ cho con nhỏ ngủ chung.. cũng đúng thôi, nhưng cũng mất đi cái ấm áp thân t́nh của hai thế hệ.. mà mất đi rồi.. muốn t́m lại th́.. quả là khó khăn.. Nhất là ở .. nhất là khi đến tuổi về hưu.. hai vợ chồng già thui thủi.. ông già lọm khọm.. nay vui với ly rượu.. cô đơn ngồi nh́n mọi người vật lộn với kế sinh nhai.. hay như bà vợ c̣n trẻ.. đi t́m vui trong hội hè đ́nh đám.. tối về dư âm của đ́nh đám hội hè đâu có giúp cho giấc ngủ..rồi.. hay khi chợt thức giấc.. cái trống vắng vô h́nh làm cho tâm thần càng ủ rũ hơn.. nỗi buồn già lăo.
Mitche xuống đây được gia đ́nh chứa chấp.. cho Mitche một cuộc sống vui tươi hơn.. cùng nhau, chung sức làm dù là chút việc bé bỏng, đâu có nhọc nhằn ǵ.. có vườn hoa cây trái.. coa thiên nhiên bao la, có nắng sớm có hoàng hôn và trăng sao trên bầu trời khuya lấp lánh.. lúc nào bên ḿnh cũng có tiếng nói yêu thương.. đó là cái sướng nhất của tuổi già, không có ảo giác tù đầy như bị giam hăm trong bốn bức tường vuông trắng.. lạnh lùng nh́n nhau chỉ toàn những bóng già nua chờ ngày yên giấc.. Đi ra đi vô.. thèm tách cà phê thơm nóng th́ tự ḿnh đun nước lấy phin lọc.. mang ra ngoài hè.. nhâm nhi.. ngắm nh́n dàn hoa vẫy cào trong gió.. nghe tiếng chim ḥ hét ( blue jay) hay lốc cốc g̣ cây của mocking bird... rồi đến ṿng tay tuổi thơ ôm chầm lấy khi chúng tan học về.. ấm áp làm sao!
- I feel great.. how.... wonderful ... we live.. God love us... God protect us...
- Cảm ơn Tường Vân nhiều lắm.. cảm ơn ông lăo nữa chứ !... may sao trời Phật lại run rủi thâu gom tất cả chúng ḿnh về chung sống cận kề.. Từ ngày ở Pháp về.. đi qua đi lại.. bôn ba đi t́m một chút ǵ dành cho mai hậu.. t́m măi mà chẳng thấy đâu..thật cô đơn.. thật lẻ loi.. cô độc ! cho tới ngày gặp lại Th. Thương ngồi bán nước chè nóng đầu đường..
... để rồi từ đó.. như mối chỉ tâm t́nh gỡ lần hồi .. G Ngọc đi đến quyết định theo B. Thạch sang xứ "Lạnh t́nh nồng..", sống những ngày thử thách chung đụng đầu tiên.. Thật may thay, tự hỏi ḷng ḿnh.. thiên đường hạ giới phải chăng là nơi đây?.. tiền bạc đâu có mua được t́nh người.. và rồi nhất định xin nhập vào chung sống cùng gia đ́nh.. để bây giờ cũng có tiếng u ơ.. bà.. bà.. cháu.. cháu.. thật thân t́nh...
Bà Tám dắt cháu Alice đi ra.. nh́n thấy ông Nội.. thế là dằng tay ra... chạy đến bên ông rồi leo tót lên ḷng...
-.. sao khéo nịnh ông vậy !!... nó cười rồi quay qua.. vuốt má bà nội..rồi hôn bà Liểng ngồi bên...../. c̣n tiếp. nmq
Saigon thuở ấy ; đầu xuân.. và cái rét tháng ba...
Bữa nay Chúa Nhật, ngày nghỉ.. và nmq xin lan man chuyện nhà.
Sáng sớm đă có phôn từ bịnh viện gọi về.. cô Lan báo.. ở nhà sửa soạn.. ngày mai thứ hai, bịnh viện cho mẹ con.. thêm một thằng Cu nữa về cho đông.. vui. Các bà nghe nói mừng lắm .. ḥ hét.. mau sửa soạn.. mà có ǵ đâu.. căn pḥng bên của mấy cụ bà.. mới có một con cháu ngoại tạm chiếm, nay thêm cô con dâu út về cho nó có bạn.. hai thằng cháu bé th́ ở pḥng bà G Ngọc ( pḥng có trang bị Y tế), bé chắt đă ra ngoài hóng gió.. cái lồng ấp nay cho thằng cháu nội.. quần áo sơ sinh sẵn sàng.. b́nh sữa..tă lót đầy đủ... khỏi có phải lo..
là ngày nghỉ.. mấy đứa cháu lớn hôm nay chúng kéo xuống chalet để dọn dẹp.. cũng phôn về..;
.. nội ơi.. cá lội ngược gịng.. đông lắm.. có bắt không..?? đứng bên là bà Út đang nhóng nghe.. la lên ;
- có to không ?? to th́ bắt đi.. càng nhiều càng tốt...
Trưa nay chúng đă xong, và vội về để chiều c̣n đi họp.. ba chiếc xe chạy vào sân.. cái Van đậu ngay cửa bếp phía sau.. nh́n ra bốn tên đàn ông đang h́ hục... khuân ra hai thùng nhựa đổ rác to nặng như... đầy những cá..
bà Út rồi bà Tám.. kéo theo chị Tư.. Nany... cũng ùa ra... Oh my God... fishes... nội ơi.. nội ơi. !
Q vội chạy ra.. chu choa toàn là cá.. nào silver fish.. nào saumon.. con nào cũng dài khoảng trên ba gang tay.. mà cái bụng th́ ph́nh ra.., mới đầu cứ tưởng bầy trẻ chọc ghẹo ông nội..poisson d' Avril !!!!!
- cá lội ngược gịng.. mùa này cá vượt gịng để đẻ trứng...
- ông nội đâu rồi.. sửa soạn ra mổ.. làm cá đi ...
có tôi.. th́ bà nào lo dọn freezer..
.. đành ngưng gơ để lo đi làm cá cho gia đ́nh... cái ǵ chứ món cá này người sông nước miền Nam nấu th́ khỏi có chê.. nào canh chua.. nào cá tộ.. này cá nướng.. mà c̣n quên.. chả cá chợ nổi Phụng Hiệp.. nói đă bắt thèm nhỏ dăi rồi !!
đôi hàng chũ ngày Chúa Nhật tháng Tư, đầu mùa ấm áp xú đất lạnh t́nh nồng !.../. nmq
Saigon thuở ấy ; mùa xuân về trến đất lạnh.. t́nh nồng !
.. Mấy ngày qua.. gió..lại mưa, và hôm nay trời sáng, sớm mai nắng ửng hồng soi tỏ chân trời.. các cháu đă đi học. Chỉ c̣n mấy bóng già và hai trẻ thơ.. mới chập chững vào đời.. Chú bé chắt ngoại mới chào đời.. cả hai bố mẹ xin đạt tên cho chắt là Johnny.. và hôm nay thứ hai.. lại có thêm em bé con của cậu Út Them.. cháu nội của gia đ́nh.
Nắng đă lên, chúng tôi sửa soạn ra quét dọn vườn.. cả nhà cùng ra vui lắm.. Các bà th́ lon ton đi lục lạo vườn hồng. Tiếng vui cười trong nắng mai của mấy bà lăo vẫn ṛn ră.. vui tươi.. hồn nhiên trong cuộc sống an bài nơi quê ngoại, tiếng gọi nhau í ới.. xúm xít vuốt ve những nụ chớm khoe mầu.. bỏ cháu bé Alice ( bị nhốt trong xe cũi, tuy cũng ở ngoài vườn ) la hét gọi đ̣i ra.. hai con chó tung tăng.. bên lề đă đầy những bông thuỷ tiên (narcisse).. vươn lên cao khoe sắc trắng tinh nguyên.. hương thơm đài các thật nhẹ..
Riêng bà G.Ngọc.. chân yếu.. thủ ngay cái tủ bếp lưu động đang lo đun nước pha cà phê.. Vạn vật như trở ḿnh sau giấc ngủ đông.. Lưỡng lự đôi phút rồi quyết định hái những bông sớm nở này .. tặng cho 10 bà lăo làm duyên "bô lăo.." .. rồi đưa đến gài lên mái tóc bạc .. và người cảm động nhất là nany người Phi .. Nany đón nhận bông hoa tươi rồi khoe..
- you.. all of you give me my days....I can't imagine that I have today.. God bless this family.. rồi quay sang ôm lấy tôi..
- cũng tội nghiệp cho nany.. chơ vơ đi kiếm tiền để nuôi con ăn học.. may đă gặp gia đ́nh chúng ḿnh..
... and me.. I have a beautiful family to join for my last days... you give me all your heart.. so happy to be ... Mitche nghẹn ngào ôm lấy Tường Vân.. các bà vui vẻ tay trong tay trong nắng đẹp..
Bà Liểng bữa nay hết buồn rồi.. quá khứ đă ngủ yên trong tiềm thức.. nhớ quên.. các bà vui bên nhau.. bên đàn cháu.. có tiếng gọi của G.Ngoc..
.. mấy em ơi.. có tách cà nóng đây nè...nghe tiếng gọi và mùi thơm của tách cà phê nóng.. các bà xúm xít lại quanh.. rồi nh́n nhau.. cánh cửa chợt mở.. và Út Hiền đang bê khay bánh cake c̣n nóng hổi đem ra...
mấy bà chị vôi la lên... cô Út cũng biết điệu nghệ đấy chứ..
-... th́ là bé nhất nên phải chiều ư mấy chị chứ sao ??
- th́ mấy chị .. đều thương Út mà.. phần bánh của Út có mà... hỏi anh ấy th́ biết...
... của chung mà.. đừng chọc quê anh ấy.. cả bọn cùng cười...
Tháng tư.. cứ nhắc đến lại thấy như có ưu tư.. đau buồn ǵ dày ṿ trong óc... mà dấy lên một nỗi buồn vu vơ dù cho ngoại cảnh yên vui trên quê mẹ kế.. cái t́nh quê hương sao vẫn canh cánh bên ḷng dẫu cho có vô tâm chăng nữa !.. Phải chăng những cái đau khổ. hăi hùng của một cuộc đổi đời, đă vùi dập những cuộc đời chân chỉ làm ăn.. bất chợt t́m về.. trong những đêm thao thức.. khi có tiếng gió giao mùa khua động không gian.. quê tôi đâu..? tại sao ?? tôi lại có mặt ở đây ?? biết bao nhiêu chữ "tại sao" cứ thể .. dồn dập đ̣i câu trả lời thích đáng.
Hớp ngụm cà phê nóng.. cắn miếng bánh ngọt.. nh́n qua mấy bà.. nay tóc đă trắng.. những ngọn tóc dài đang bay như vuốt ve, đong đưa trên g̣ má nhăn nheo.. ḷng thầm nghĩ..
-.. cảm ơn mẹ kế.. mẹ đă cho chúng con.. cho đàn con cháu chốn dung thân thật ấm áp t́nh người...
... anh có khi nào chợt nhớ mùa xuân...
.. nhớ nắng ban mai và chuyện t́nh hồng... ( ngothuymien)
.. một tiếng thở dài.. thời gian qua mau.. ngày nào tôi về quê vợ ; Vĩnh Long.. và hôm nay Út Hiền lại làm tôi nhớ..
Cuộc chiến này chưa tàn, chúng ta c̣n phải tranh đấu.. c̣n phải đối đầu để có cơ hội trở về dựng lại .. căn nhà xưa..nơi mà chúng ta đă sanh ra và sống một thời tuổi trẻ.. nmq giờ đây vẫn c̣n nhớ.. nhớ đến những ngày đầu Mẹ Cả cho lên đồn điền.. và Mẹ dạy cho cưỡi ngựa.. rong chơi trên những đồi chè.. vùng Việt Bắc.. Cái t́nh tự của nơi chôn nhau cắt rốn.. làm sao mà quên được !! ..
..có tiếng bi bô của bé Alice gọi... cúi đầu xuống.. bế bé lên trên tay...
cái vùng trời kỷ niệm ấy đă xa lắm rồi .. và bây giờ trên tay bồng chắt.. đời thứ tư.. đang sống trên đất nước xa lạ.. thế nhưng quê hương vẫn c̣n đó.. vẫn c̣n những con cháu đang cúi mặt bước đi trong những niềm đau không nói lên lời.
Không.. không.. chúng tôi không bỏ anh em.. làng nước.. nhưng con dân trong nước hăy đứng lên.. chúng tôi sẽ t́m cách hỗ trợ.. Dừng ngại v́ đường đi khó.. mà khó v́ ḷng người ngại núi e sông (NBH)..
... giọt buồn tháng tư lần thứ 40... tt.... nmq
Saigon thuở ấy ; t́nh thân trong gia đ́nh.....
.. bữa cơm chiều cho mấy người già và mấy cháu bé cũng đă gần xong. Chợt Mitche đưa ra câu hỏi ;
các chị.. anh.. Mitche đến với gia đ́nh đă được hơn ba tháng rồi.. Cũng đă quen ăn theo giờ giấc của gia đ́nh.. và nhất là khẩu vị.. xin ca ngợi tài nấu nướng thức ăn cho gia đ́nh.. Thật ngon miệng.. và không muốn ra ngoài ăn hàng nữa.. vậy xin các chị cho Mitche biết có cái bí mật nào mà làm cho người ta không rời bỏ đi đâu được..??
B. Thạch vội lên tiếng; ngay B. Thạch cũng thắc mắc như vậy đó.. c̣n G Ngọc th́ chỉ mỉm cười.. c̣n mấy bà Tám hay Út ngay cả Nany cũng chẳng để ư đến ...
Giáng Ngọc nói liền ; xin được ngợi khen.. khâm phục biệt tài của cô gái Cửu Long... và thôi th́ TV nói ra đi .. Riêng các món ăn kiểu Pháp th́ .. có lẽ bà mẫu nuôi đă truyền nghề cho rồi.. phải không ?? c̣n tài cơm lối Lục tỉnh chắc là gia truyền bên ngoại.. ngoài tài gia chánh lại c̣n có biệt tài giữ được con cháu trong ṿng tay của gia đ́nh.. nào cô em gái ơi.. hăy nói cho mọi người nghe cái bí quyết có một chưa có hai trên đời này đi.. có được không >??
Các chị đă sống chung bấy lâu chắc các chị cũng biết rồi mà.. T.V thừa nhận rằng , tuy là con dâu mà lại thừa hưởng tài năng quán xuyến từ bà mẹ chồng lại là con rể hụt của gia đ́nh Pháp.. kể cũng lạ lẫm có phải không các chị em..?
T.Vân là con gái Út của gia đ́nh, khi lấy anh Q th́ tuổi mới 18... TV có được nghe chuyện nhiều về người cha đă tự ḿnh vươn lên từ cuộc sống nghèo nàn của một gia đ́nh nhà nho ..chịu khắc khổ.. chăm lo cho gia đ́nh.. nuôi các em.. Rồi đến hai bà mẹ của anh.. một bà người Mông cổ,.. một công nương.. đủ tài nho y lư số..công dung ngôn hạnh.. lại đức độ quản xuyến, một bà mẹ sanh ra anh Q thật quê mùa chỉ biết quanh quẩn trong một gia đ́nh điền chủ.. và thêm một bà mẹ thứ ba.. một Pháp kiều học thức.. hoàn hảo...
Riêng cái tài nữ công gia chánh này là nhờ mẹ Bernard, bà đối với anh Q vừa là giáo sư.. vừa là mẹ vợ.. sau rồi trở thành mẹ nuôi.. bà thương anh Q nhiều lắm.. v́ bà biết và hiểu đuợc từ hoàn cảnh đến cả những ǵ anh Q muốn.. rồi cắm đầu làm.. bà biết bà chỉ theo bên coi chừng.. và hướng dẫn cho anh đi tới thành quả.. đó là những ǵ mà các chị, em đă thấy trong gia đ́nh này..
Thừa hưởng đức tính của mẹ Bernard của anh Q, anh Q xin cưới hỏi ḿnh làm người cùng đi trên đường đời .. sánh vai cùng gánh vác trách nhiệm gây dựng và bảo vệ gia đ́nh.. anh Q rất kiên tâm, tận sức lo lắng cho gia đ́nh th́ làm sao mà ḿnh có thể ngó làm lơ cho được.!! Sanh ra con th́ chỉ mất có 9 tháng .. c̣n nuôi cho con khôn lớn thành người th́ đôi ba chục năm chưa chừng !! nhưng bổn phận làm cha mẹ.. chúng ta đă có con.. chúng ta sẽ làm hết sức ḿnh để cho con có một tương lai.. Đó là ư nghĩ chung của cả hai vợ chồng..
Gia đ́nh của Q-TV chẳng ǵ, chồng cũng là bác sĩ chuyên ngành.. Q không chịu làm thêm, mà Q bảo rằng.. chỉ cần làm cho tốt th́ cũng đă hết giờ rồi.. thời giờ làm thêm th́ để lo cho gia đ́nh chứ.. mà lương cao ngất rồi... làm thêm làm chi !! Cuộc sống của TV có chồng bao lo đủ mọi chuyện thật sung sướng.
Cho đến khi mất Saigon.. ang Q bị bắt đi đâu không biết..mấy mẹ con lại bị đuổi đi Kinh tế mới.. lúc bấy giờ ḿnh mới biết cái quan trọng của sự thiếu vắng người chồng là quan trọng biết bao.. để rồi, những ǵ ḿnh đă học được từ anh Q.. từ hai bà mẹ ngoại quốc qua lời của anh Q.. ḿnh mới thấy rằng.. Dù thiếu vắng chồng th́ ḿnh cũng cố gắng bù đắp cho các con bằng cách chăm sóc mà các bà mẹ đă nuôi dạy dỗ anh Q cả một thời niên thiếu . Rồi trước t́nh cảnh loạn ly.. bước đường phải đến, khi đứng trước trách nhiệm bảo vệ đàn con.. để rồi nhất định đem 5 cuộc đời để đánh đổi lấy chữ Tự Do.. ai nghe đến cũng ngại ngùng.. chép miệng..
Nhờ trời thương.. chúng con đă đến được bến bờ tự do.. bé Tuấn mới 9 tuổi.. c̣n nhỏ nhất lại là hai bé nhặt được trên đườn vượt biển mới.. chắc chưa đầy tháng v́ cái cuống rốn hăy c̣n ướt chưa khô rụng.. Với 6 đứa trẻ.. lại một lần nữa phép lạ của trời ban xuống cho gia đ́nh.. Trải qua khó khăn nuôi đàn con ăn học.. rồi đứng trước tương lai..
TV đă đem truyện của cha mẹ ra kể cho các con nghe.. Đấy là cha mẹ đă làm.. cha mẹ tận tuỵ lo cho các con.. từ miếng ăn đến con chữ.. cố gắng lên. Các con hăy nh́n ra ngoài.. có phải những thứ mà người ta có là phải đi mua không.. và muốn có đồng tiền để sống.. muốn có chỗ ngồi cao.. và nhất là không để cho bất cứ ai có thể khinh rẻ ḿnh.. chúng ta phải vượt khó.. bằng sự thông minh và sở học.. các con sẽ có được và các con hănh diện với những ǵ các con làm ra và có trong tay. Ngày nào cũng phải giảng " moral" cho bầy trẻ ngây thơ.. mới đầu chúng chưa hiểu.. rồi TV cố dạy cho chúng làm những homeworks.. và chúng được trường khen..con học th́ mẹ cũng học.. từ đó lấy làm ví dụ.. các con nghe lời mẹ.. các con học tấn tới.. các con được học bổng của trường.. của tỉnh...
Tuấn.. rồi Tú vô Đại hoc..mà lại đ̣i theo gót bố.. nào bằng khen nào học bổng đến lượt các em cũng vậy.. bầy trẻ nay say mê với thành tích.. chúng ngửng cao mặt.. hănh diện.
Đến khi má Bernard qua.. bà đem lại niềm vui.. bà đă dạy TV cách giữ chân các con.. bà ví dụ; ngay từ thuở lọt ḷng bé đă biết dành ăn.. giữ lấy của ḿnh cho ḿnh.. đó chỉ là bảo vệ.. mà cũng là cái tham sơ khởi. ta nên t́m cách sửa ngay từ lúc sơ sinh.. cho con ăn no.. đồ chơi hai ba thứ.. con chơi chán th́ đưa thêm cái khác chứ không cho hai thứ một lúc.. là v́ cho một lúc, bé sẽ giữ chặt lấy cái kia dù đang chơi cái này..hay khi biết hơn th́ trẻ thường hay khoe.. ganh với bạn..hăy cho chúng những đồ chơi khác hẳn với bạn vè chúng có..
.. và khi lớn lên.. quần áo cho trẻ lúc nào cũng sạch sẽ.. thẳng nếp.. gọn ghẽ.. để chúng tự nh́n ḿnh rồi chúng hiểu được rằng.. chính bàn tay của mẹ lo lắng cho con.. về đến nhà vấn đề ẩm thực.. cho con ăn những món ăn hợp khẩu vị.. ưa thích.. kể cả những món ăn mà địa phương cho con cháu họ ăn.. nhưng làm theo khẩu vị đúng cách Âu châu, Pháp.. chúng sẽ nhận ra để rồi các món ăn Canada, Italy mà nấu đúng cách Âu châu do mẹ làm ngon hơn tất cả những hàng ngoài đường phố.. Vừa ngon.. lại sạch sẽ.. chăm lo cho chúng đến nơi..
... kết quả ngày hôm nay các chị, em thấy.. nhà này ít khi đi nhà hàng.. mà đi nhà hàng th́ lại phải dặn trước.. làm thức ăn phải kén chọn thực phẩm tươi.. và nấu đúng " gout/ khẩu vi" Âu châu..
C̣n bây giờ học hành đă có anh Q trông lo.. lại thêm các cô chú.. cơm xong, xem chút síu Tv rồi vô pḥng hoc.. home works.. các gia sư đă có kề bên.. làm sao mà chúng rời bỏ mái ấm này được cơ chứ..
Có vợ có chồng th́ lại có đại gia đ́nh này trông nom bầy con nhỏ.. hai vợ chồng đi làm.. chiều về có cơm ngon.. con cái ngoan ngoăn sạch sẽ..
Đó là những ǵ mà cả hai vợ chồng Q&TV vun trồng cho con cháu, của cải để cho chúng.. nếu chúng hư hỏng th́ chẳng được bao lâu.. c̣n như để chữ để cái phong cách sống tốt, có trí có tài th́ chúng chẳng bao giờ lo đói, và cũng chẳng có ai nói rằng chúng là con cái nhà này nhà nọ.. hư thân mất nết.. hay đầu trộm đuôi cướp.. mà hàng xóm láng giềng đều khen rằng;.. con cái nhà ấy thật là khéo dậy.. thật ngoan..
- forty years abroad.. you did not forget your family traditions , how wonderful your training that is... now I learn something from you.. thank you for to be a member.. I love so much.. ( bốn mươi năm rồi xa quê mà các anh chị không quên truyền thống gia đ́nh, việc dạy dỗ các con thật là hoàn hảo.. bây giờ tôi học được từ các chị anh.. xin cảm ơn đă cho tôi làm một thành viên của gia đ́nh.. tôi yêu quí vô cùng .)
Gia đ́nh của chúng tôi.. chúng tôi trân trọng vô cùng.. và dù cho có tuổi già sức yếu.. nhưng chẳng bao giờ cảm thấy cô đơn.. Trong ḷng thật vui.. và t́nh người đầy ắp qua nhưng nụ hôn của bầy trẻ mỗi khi chúng tan học về nhà..
C̣n ǵ mong uớc hơn đâu... !..chút truyện gia đ́nh..... /. nmq
Saigon thuở ấy ; ngh́n trùng vẫn nhớ...
.. Sáng bữa nay, các cháu vẫn yên ấm ngủ bù.. Riêng ông Nội đă sang nhà bếp.. pha tách cà phê rồi đem về pḥng kiếng, nơi chốn của rieng ông và ba đứa cháu chắt.. ḷ củi đă bắt đầu bắt lửa bập bùng.. văng vẳng bên ngoài.. đàn chim Jays đang chí choé la hét.. trên màn h́nh nhấp nháy báo tin..
.. ông Ngoại ơi.. cháu Hiếu Hoà đây mà ông !!.. cháu đă làm những ǵ ông đă dặn.. Hồ sơ.. giấy tờ tuỳ thân.. bản sao cháu cũng đă gời qua cho bà Ngoại Francine rồi.. cháu trông chờ từng ngày.. bà Ngoại TT th́ bảo rằng;.. sang với bên ấy cháu phải cố gắng.. ngoan ngoăn.. bà Francine.. cũng là cousine của bà Yvonne.. nhà gịng dơi.. học cao.. sau này thành tài bà (TT) cũng được tiếng thơm.. tất cả tương lai.. hy vọng của cháu của ngoại TT đều trông nhờ vào sự giúp đỡ của toàn thể gia đ́nh bên Ngoại đấy..
Con bé này đă sang Canada. ở với gia đ́nh cả tháng.. tính nết cũng nhu ḿ.. hiếu học. Nhưng đem ngay qua th́ e ngại rằng gia đ́nh bên này chưa nắm vững những cảm tính (feelings/reactings) của cháu.. nên con đường cho cháu qua Pháp sẽ giúp cháu làm quen với môi trường hải ngoại Âu châu có lẽ dễ dàng hơn cho cả đôi bên cùng nhận xét..
Rồi lan man cháu kể chuyện Hà nội.. sau những vụ chặt hạ cây to bóng mát ồ ạt rồi bị dân phản ứng.. Làm cho cầm quyền phải nhức đầu xoay xoả sao cho yên chuyện tạm thời.. Rồi mới đây mấy ngày, lại xuất hiện vụ gắn bảng lên cây.. như ghi lên bệnh án nào là sâu rỗng.. nào là bện hoạn.. để có được đồng thuận.. Thấy dân do dự.. họ tiến thêm bước nữa là lột vỏ thân cây... để...cây sẽ héo mà chết.. thế là lại có cớ để chặt hạ cây..
Con phố hàng Ngang của bà trẻ Út Diễm, ngày xưa, ngay ngắn thẳng hàng lối, dù có cao thấp khác nhau nhưng không có cái vào cái ra như "răng chó mọc hai hàng", th́ nay lấn dưới hè đă hết cách rồi th́ ngay cả những chung cư mới xây cất được chưa đầy chục năm.. Trung Hoà Nhân chính ǵ đó, cao ngất ngưởng 16, 18 tầng.. mà nay cũng chuồng cọp chuồng gà.. nhấp nhô như những ung bướu trên tấm thân mỹ nữ...
Rồi đến Giáo dục.. thay đổi xoành xoạch nay tuyển đầu vào theo lối này.. mai lại cách kia.. rồi hết ông bộ đến ông nha.. bà sở tại.. ngay như cả trường Ams-Hanoi là trường có tiếng chuẩn ở Hà nội th́ cũng bị ép xuống hàng thứ hai.. ba để con cháu mấy ông bà cán c̣n có thể chạy chọt.. vào học được,.. chỉ v́ đám tiểu yêu con cán.. đầu óc giống cha mẹ.. chúng đâu có học hành ǵ.. lo chơi nhiều hơn v́ cha mẹ có tiền đầy tủ,, tội ǵ mà không phung phí vui chơi . Nếu như Ams-Hanoi giữ đúng quy cách th́ đám công tử đỏ này chỉ có mà đứng ngoài mà ngắm thôi ! Trước đây cũng có đám con cháu bọn cán quyền cao, hạng chóp bu đấy.. cậy thế lực để vào.. nhưng học hành th́ .. ngồi ngáp...
Có tiếng ọ ẹ của đám con nít.. rồi chúng tung mền nhảy xuống khỏi giường.. Nh́n đàn trẻ mắt hăy c̣n ngái ngủ.. luống cuống t́m đôi dép.. rồi đua nhau chạy vô toilet...
Ngoài nhà các bà cũng đă dậy.. đang sửa soạn cho chúng ăn sáng.. cuộc sống hàng ngày trở lại b́nh thường.
Chợt bà GN hỏi;.. sáng nay anh dậy sớm.. chứ có tin ǵ từ Vn hay không ??
- không.. tôi chỉ nhận được tin của cháu H.Hoà thôi.. chuyện Vn ấy mà.. nó trở thành chuyện dài nhiều tập mất rồi..
thế G.Ngọc tối qua xem bài vở của bon trẻ ra sao ??
-.. chúng học được lắm, cả chị Mitche cũng coi các bài dissertations của chúng.. cũng khen là chúng đă biết lập luận ( raisonning và phân cách bố cục (plan) sao cho chỉnh ( correct) trước khi đi đến conclusion.
... sau đó lang bang trên mạng lại gặp tin vui ;... ông Bush đă đi tu đạo Phật cả vài bốn năm rồi.. mà ở tận bên Hymalaya.. trông h́nh dắn giỏi, khoẻ mạnh lắm.. và râu tóc ra vẻ tiên phong đạo hạnh.. đáng kính phục .. ./.
Saigon thuở ấy và cái rét nàng Bân....
Hôm nay là sang tháng Ba.. tối hôm qua.. nhiệt độ trong nhà đă bớt sưởi.. có lẽ vậy mà mấy bà cháu hôm nay giờ này vẫn ngủ vùi trong chăn nệm ấm..
Đi ra ngoài cho hai con chó ăn.. cho đàn vịt hoang chút sữa thừa và bánh khô dở.. chúng đang sù lông đứng sưởi nắng ấm sớm mai.. nay vội ùa chạy theo xin chút thức ăn.. Cây cỏ như thức giấc sau giấc ngủ dài.. cỏ đă lú mầm non nhẹ xanh xanh trắng.. c̣n những búp lá non đang cuốn chụm vào nhau vươn ra từ đầu hay nhánh bên cành khẳng khiu.. Đàn Jays.. thấy có bóng người bỗng vụt bay lên cao.. gió sớm mai nhẹ nhàng se lạnh..
Đi khắp ṿng nhà xem xét.. chỗ này hàng rào phải sửa.. chỗ kia mấy luống rau của mấy bà.. nào mồng tơi.. nào bắp cải..lại cái giàn cho bí, bầu.. thôi đủ thứ việc.. nhà vườn th́ chỉ thuê họ dọn dẹp rác .. cắt cỏ.. tỉa cây cho ra trái..
Đă 11, giờ sáng rồi.. bước vô nhà.. các nữ chủ nhân đang vươn vai ngáp.. rồi than.. ngủ ngon quá.. c̣n đán con trẻ.. cũng ríu rít.. như đàn sáo sậu tranh dành.. co ro trong tấm áo lạnh..
Ông ơi.. lạnh quá.. để sưởi lên đi ! vội vàng khơi lại đống tro tàn cho thêm khúc củi.. làn khói nhỏ bốc len đốm than hồng le lói.. rồi ngọn lửa nhỏ lớn dần.. hơi nóng lan toả..
- Thế các bà không coi lịch sao ? hôm nay đă là ngày đầu tháng Ba ta đấy ! các bà có nhớ là ngày ǵ không ??
.. tháng Ba cái rét cuối đông c̣n gọi là rét nàng Bân.. nàng Bân may áo cho chồng.. mà may măi chưa xong.. đến khi xong th́ trời sang mùa ấm áp.. nàng Bân khóc thương cho chồng .. nàng Bân có ḷng đan áo.. mà nay trời nóng lên rồi.. nàng Bân khóc lóc cầu trời.. và Ngọc hoàng Thượng đế đă ra ân làm cho rét lạnh thêm vài ngày để cho nàng Bân được dâng cho chồng tấm áo ngự hàn.. t́nh nghĩa.
Cái t́nh tự quê hương cũng từ đó làm thấm đậm t́nh dân tộc, bản sắc của hiếu hoà.. của mái ấm gia đ́nh../.
Saigon thuở ấy ; ḥn ngọc Viễn đông ..
.. Sáng nay, nmq lướt mạng, khi đọc đến VNExpress.. th́ thấy một bài mới nói về Saigon 50 năm về trước. H́nh ảnh được một phóng viên Life chụp về sự kiện đi máy bay ở Saigon(1965).. Đọc qua 124 ư kiến..
.... Thật lạ lùng, tuy đă mờ phai, hầu hết di tích của Saigon đă bị đập phá,xoá đi ( nghe đâu sắp đến lượt Sở Thú Saigon sẽ được giải toả, ngay cả vườn ông Thượng- phía sai dinh Độc Lập cũng bị ḍm ngó..để lấy đất làm dự án..). mà nay lớp tuổi trẻ vẫn c̣n nhớ đến.. để mà so sánh nếp sống của 50 năm về trước với nếp sống hiện tại.
Saigon, miền đất thuộc địa của Pháp đă được xây cất, tôn tạo hài hoà giữa vân minh Âu và văn hoá Á đông, miền đất trời bao dung đất ruộng c̣ bay thẳng cánh, tôm cá đầy đồng, khí trời không lạnh, cuộc sống dễ dăi và bản tính hiền hoà chân chất của người dân đẽ dàng hoà đồng cùng cḥm xóm. Không so đo, rộng răi lại xuề xoà.. đấy miền Nam là thế đó !..
c̣n hôm nay..Saigon đă thay tên, 45 năm rồi.. nhà cầm quyền đă làm được những ǵ cho đời sống của người dân được tốt đẹp hơn, hay chỉ là cái bánh vẽ ru ngủ.. rồi đe doạ tâm thần.. làm cho người dân thấp cổ bé miệng phải cúi đầu chấp nhận cuộc sống tủi nhục cho qua kiếp sống ??.....
Xin hăy giữ lại chút t́nh quê hương của một thời được sống, ở nơi đó và những gịng kỷ niệm, lâu lâu lại le lói như đốm than vụt cháy đỏ hồng khi có ngọn gió vô h́nh ve văn thổi qua.. ./. nmq