Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 24
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 24
Mandarin Hotel là một khách sạn rẻ tiền hai tầng lầu nằm ngay trung tâm khu phố Tàu. Cách khu phố Mott Street không bao xa.
Kelly và Diane vừa bước xuống xe taxi, Diane nh́n qua bên kia thấy tấm bảng áp phích quảng cáo cỡ lớn h́nh ảnh Kelly mặc bộ đồ ngủ xinh đẹp trên tay cầm lọ nước hoa. Diane ngạc nhiên nh́n theo:- Bà đấy hở?
- Bà nh́n lầm, - Kelly nói - V́ mưu sỉnh tôi phải làm, Stevens. Tôi không phải vậy đâu!
Ngắm nh́n lại ḿnh, Kelly bước vô bên trong khách sạn, Diane dùng dằng bước theo sau.
Người nhân viên tiếp tân đang ngồi đọc báo bên trong quầy.
- Chúng tôi cần một pḥng ở lại qua đêm, Diane nói.
Anh chàng ngước nh́n hai khách hàng ăn mặc lịch sự, rồi nói lớn tiếng.
- Ở lại đây? - Gă đứng lên. - Dạ có - Gă nh́n bề ngoài khách hàng. - Ở đây giá pḥng một trăm đô-la.
Kelly há hốc mồm:
- Một trăm…
Diane nói xen vô:
- Vậy cũng được.
- Quư bà trả tiền trước.
Diane mở ví rút mấy tấm giấy bạc đưa ra.
- Bàn giao ngay ch́a khoá.
- Pḥng số mười, đi thẳng rồi rẽ bên trái. Hai bà có hành lư?
- Tư nữa sẽ mang tới đây, Diane nói.
- Quư khách cần ǵ gọi máy hỏi Ling.
Kelly nói:
- Ling hở?
- Vâng, tên người bồi pḥng.
Kelly ngẩn ngơ nh́n lại th́ ra.
Khách trọ bước đi ngang qua dăy hành lang đèn mờ.
- Bà trả tiền nhiều vậy, Kelly nói.
- Một nơi ta cần ẩn náu đáng giá là bao nhiêu.
- Tôi thấy chỗ nầy cũng chưa phải yên, - Kelly nói.
- Th́ cứ vậy đi đă rồi tính sau. Cậu chớ lo đă có ông Kingsley lo.
Đến trước cửa pḥng số mười, Diane lấy ch́a ra mở bước vô nh́n căn pḥng trống trải bốc mùi dường như lâu ngày không có khách trọ. Pḥng hai giường tấm dra trải nhàu nḥ, hai chiếc ghế cũ kỹ bên chiếc bàn trầy xước lỗ chỗ.
Kelly đứng nh́n quanh.
- Pḥng nhỏ hẹp trông chả ra hồn, chắc là không người lo dọn dẹp, sờ tay lên chiếc gối bụi bay đầy.
- Bao lâu Ling mới đi qua chỗ nầy?
- Ta chỉ ở một đêm, - Diane nói cho nàng yên tâm.
- Tôi phải gọi ông Kingsley!
Kelly nh́n theo Diane bấm số máy ghi trên tấm danh thiếp Tanner Kingsley đưa hôm nọ.
Người nghe nhấc máy:
- Tanner Kingsley tôi nghe.
Diane thở ra một hơi.
- Chào ông Kingsley, tôi là Diane Stevens, xin ông cảm phiền, có bà Harris với tôi đang cần nhờ ông một việc. Bọn xấu đang ŕnh rập đ̣i giết hai chúng tôi, vậy là sao. Chúng tôi cần t́m chỗ ẩn nấp.
- Cám ơn bà Stevens, bà cứ nghỉ ngơi cho khoẻ. Chúng tôi biết rơ vụ nầy do ai cầm đầu. Bà không lo bị quấy rầy nữa đâu. Từ nay tính mạng hai bà đảm bảo an toàn.
Diane nhắm hai mắt lại. Lạy chúa, nàng nghĩ:
- Ông có thể cho biết là ai…
- Lúc nào gặp nhau tôi sẽ cho bà hay. Bà cứ ở một chỗ. Trông ṿng nửa giờ nữa sẽ có người tới đón.
- Nghĩa là…
Máy bị cắt ngang. Diane buông máy nh́n Kelly, mặt mày hớn hở.
- Tin vui! Vậy là mọi chuyện đă được giải quyết!
- Ông ta nói sao?
- Ông ta biết rơ hết vụ nầy do ai cầm đầu, từ nay ta cứ yên tâm.
Kelly thở ra một hơi dài.
- Khá lắm. Vậy là tôi có thể về Paris lập lại cuộc đời. Nửa giờ nữa sẽ có người tới đón.
Kelly nh́n quanh gian pḥng bẩn thỉu thật khó mà bỏ đi được, nàng nói mỉa.
Diane quay lại nói giọng hờ hững.
- Kể cũng lạ.
- Lạ sao nhỉ?
- Trở về lại chốn xưa không c̣n Richard. Tôi nghĩ phải tính làm sao để mà…
- Th́ đừng làm. - Kelly quát khiến nàng giật thót. - Đừng cho tôi về lại đó kẻo rồi lại cô đơn. Tôi không dám mơ tới ngày đó. Với tôi Mark là tất cả, là lẽ sống không thể thiếu vắng.
Diane nh́n khuôn mặt Kelly đờ đẫn, ngẫm nghĩ chẳng khác nào một pho tượng đá… khoe bên ngoài một vẻ đẹp lạnh lùng.
Kelly nh́n lại và ngồi xuống giường quay lưng về phía Diane. Nàng nhắm nghiền mắt cố quên hết nỗi đau trong ḷng… vơi đi… vơi dần…
***
Kelly đang dạo bước trên bờ sông với Mark nói năng đủ thứ chuyện, và chưa bao giờ nàng t́m thấy được những giây phút thoải mái bên anh như lúc nầy.
Nàng quay qua Mark.
- Tối mai sẽ có cuộc triển lăm tranh, anh có thích mấy…
- À rất tiếc Kelly. Tối mai anh bận việc.
Kelly bất chợt thấy máu ghen nổi lên:
- Th́ bận hẹn người khác vậy? Nàng cố giữ vẻ mặt b́nh thản.
- À không. Anh chỉ có một ḿnh, tối hôm đó có tiệc lớn… Anh nh́n thấy Kelly biến sắc. - Anh… dự tiệc do các nhà khoa học chiêu đăi. Em sẽ thấy
Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 25
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 25
Báo xuất bản buổi sáng loan cùng một cái tin như nhau. Một đợt hạn hán ở nước Đức làm thiệt mang gần một trăm người, thiệt hại mùa màng lên tới hàng triệu đô-la.
Tanner nhấn nút gọi Kathy.
- Gửi bài nầy tới văn pḥng thượng nghị sĩ Van Luven, ghi chú thêm: "Báo cáo hiện tượng trái đất ấm dần lên. Trân trọng kính chào…"
Khách sạn Wilton Hotel dành riêng mấy bà khác xa khách sạn Mandarin. Một toà nhà năm tầng lộng lẫy xây theo lối hiện đại. Lối đi vô cổng có mái che màu xanh mát mẻ.
Tại bàn tiếp tân Kelly và Diane đứng chờ đăng kư khai tên giả. Người nữ tiếp viên quầy giao ch́a khoá cho Kelly.
- Pḥng 424. Bà có mang theo hành lư?
- Không, chúng tôi…
- Hành lư chúng tôi thất lạc. - Diane nói xen vô. - Chốc nữa chồng tôi đến đây đưa đi. Bà có thể cho ông lên trên pḥng để…
Người nữ tiếp tân lắc đầu.
- Không thể được, nội quy không cho phép các ông lên pḥng.
- Th́ ra vậy? - Diane nh́n Kelly cười trừ.
- Bà muốn gặp các ông dưới nầy…
- Không sao. Nếu không gặp được đành chịu.
***
Pḥng 424 được bố trí đẹp mắt, pḥng khách bày một ghế sofa, bàn ghế đầy đủ, tủ đứng, buồng ngủ hai giường đôi.
Diane nh́n quanh:
- Đẹp quá nhỉ?
Kelly nói mỉa.
- Ta muốn đi tới đâu nữa mai được ghi vô sách kỷ lục Guinness… nửa tiếng đồng hồ một khách sạn?
- Bà có chương tŕnh nào mới lạ hơn?
- Chả có ǵ, - Kelly khinh khỉnh nói - Khác nào tṛ đùa mèo vờn chuột, ta là lũ chuột.
- Kể cũng lạ, bọn người phục vụ cho cơ sở nghiên cứu khoa học hàng đầu thế giới bày tṛ săn đuổi đ̣i lấy mạng hai người, - Diane nói.
- Thôi, đừng nghĩ tới nữa.
- Nói dễ hơn làm. Đem mấy cái đầu ở cơ sở KIG ra làm món chả trứng phải to bằng một bang Kansas. Ờ ta nên nghĩ lại kỹ. - Kelly cau mày nói:
- Ta cần trang bị một món vũ khí, bà biết bắn không?
- Không.
- Khỉ thật. Tớ cũng chả biết.
- Không sao. Không cần súng.
- Bà có học vơ Karaté?
- Không, nhưng mà có tham gia trổ tài tranh luận trong trường học. - Diane nghiêm giọng nói.
- Tôi có thể thuyết phục bọn chúng từ bỏ ư định giết người.
- Khá lắm.
Diane bước tới bên cửa sô nh́n ḍng xe xuôi ngược trên phố. Bất chợt nàng trố mắt há hốc mồm. Kêu một tiếng:
- Chao ôi!
Kelly vội chạy tới:
- Sao vậy? Bà nh́n thấy ai?
Diane miệng mồm khô khốc:
- Một… một gă đàn ông vừa đi ngang qua, trông mặt mũi giống Richard. Ngay tức th́. Tôi… - Nàng quay mặt lại.
Kelly ra mặt bực bội:
- Bà chờ tôi t́m người trổ tài bắt ma quỷ giùm cho.
Diane toan buột miệng nói, nghĩ sao bỏ đi.
- Để được ǵ? Ta sẽ đi khỏi chỗ nầy thôi - nàng nghĩ.
Kelly đứng nh́n Diane, ngẫm nghĩ:
- Sao bà không chịu lấy cọ ra vẽ vời cho qua chuyện.
***
Flint liên lạc trên máy di động với Tanner khí sắc bừng bừng:
- Tha tội cho tôi, thưa ngài Kingsley. Bọn chúng vừa bỏ đi khỏi khách sạn Mandarin. Bọn chúng đă biết trước?
Tanner giận xanh mặt.
- Hai con quỷ cái muốn chơi xỏ ta một vố đây? Chơi ta à? Ta ra lệnh cho cậu quay về. - Ông đập máy xuống bàn.
***
Andrew nằm nghỉ trên chiếc ghế sofa trong văn pḥng, tâm trí hướng về bục sân khấu tại nhà hát lớn Stockholm. Quan khách vỗ tay chúc mừng.
- Andrew! Andrew!
Quan khách đồng thanh hô to, âm vang tiếng gọi dội lại khắp nhà hát. Bước chân lên bục tai c̣n nghe tiếng vỗ tay như sấm lúc nhận giải thưởng từ tay nhà vua Thuỵ Điển Carl XVI Gustav.
Lúc giơ tay ra nhận giải Nobel, ông nghe một tiếng chửi đổng.
- Andrew, quân khốn kiếp… lại đến đây.
H́nh ảnh nhà hát lớn Stoekholm mờ nhạt dần, Andrew đang ở trong văn pḥng nghe Tanner gọi tên.
Hắn đang cần nhờ ta, Andrew thích thú nghĩ.
Ông ngồi dậy bước qua bên văn pḥng người em trai.
- Có tôi đây! - Andrew lên tiếng.
- Vâng, nghe rồi. - Tanner quát - Ngồi xuống đó.
Andrew kéo ghế ngồi.
- Tôi có mấy điều muốn nói lại cho anh. Chia rẽ để chinh phục. - Gă lên mặt vênh váo.
- Tôi biết là Diane Stevens nghi cho mafia giết chồng bà, và Kelly Harris đang c̣n phân vân liệu có một nàng tên là Olga. Anh nghe rơ chưa?
Andrew hờ hững đáp.
- Ứ.
Tanner bước tới vỗ vai người anh.
- Anh là người có tài nghĩ ra sáng kiến. Tôi có mấy việc trước giờ chưa nói ra với ai. Tôi muốn nói ra hết bởi anh quá ngốc nghếch chả hiểu ǵ.
Ông nh́n sâu vô hai mắt Andrew lờ đờ.
- Không nghe, không biết, không nói.
Tanner đổi ra giọng nghiêm trọng:
- Chúng ta c̣n một việc cần giải quyết. Hai người đàn bà mất tích. Bọn chúng biết ta đang truy đuổi, đ̣i mạng, nên t́m mọi cách lẩn trốn. Chạy đi đâu hở Andrew?
Andrew ngồi nh́n người em trai.
- Tôi… Tôi chả biết ǵ.
Có hai cách để lư giải. Một là dựa theo phương pháp Descartes, đúng lôgíc, từng bước một. Ta thử t́m cho ra lẽ.
Andrew lờ đờ nh́n lại nói:
- Dù cậu có nói thế nào…
Tanner lê bước lui tới:
- Bọn chúng lo sợ cho tính mạng nên không dám trở lại căn hộ nơi Stevens ở… ta cho bao vây bên ngoài. Kelly Harris không có ai thân thiết ở Mỹ, cô ta sống ở Paris bao lâu nay không dám tin cậy vô ai lo cho ḿnh. - Ông nh́n người anh - Anh có chịu theo tôi không?
Andrew chớp chớp mắt:
- Ờ, có, Tanner.
- Nghe đây. Liệu Diane phải nhờ cậy bạn bè giúp đỡ? Tôi không cho vậy đâu, chẳng khác nào leo lên lưng cọp. Có thể bọn chúng đă tới cảnh sát khai báo, làm vậy mấy tay mật thám họ cười cho. Vậy th́ bọn chúng sẽ nghĩ mưu tính kế nào đây. - Ông nhắm mắt lại nghĩ ngợi một lúc mới nói ra - tất nhiên bọn chúng phải nhớ ra mấy chỗ sân bay, nhà ga, bến xe buưt, ở mọi nơi ta đều cho tai mắt theo dơi. Ta c̣n nhớ chỗ nào nữa?
- Tôi… Tôi…cậu muốn cho thế nào cũng được, Tanner.
Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 26
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 26
Harry Flint bước tới quầy tiếp tân khách sạn Wilton Holtel.
- Chào anh.
- Chào ông! - người nhân viên quầy tiếp tân nhận ra nụ cười không tắt trên gương mặt gă.
- Ông cần hỏi việc ǵ?
- Vâng, vợ tôi là Diane Stevens đi cùng với một cô bạn vừa mới tới đăng kư ở lại đây. Tôi muốn lên trên pḥng dành cho họ chút ngạc nhiên. Pḥng số mấy vậy hả anh?
Người nhân viên tiếp tân nói.
- Dạ không được! Khách sạn dành riêng cho mấy bà, không tiếp mấy ông. Ông có thể gọi máy đây…
Flint đứng nh́n quanh bên ngoài pḥng khách.
- Sao hôm nay đông người vậy.
- Không sao, - gă nói, - Chốc nữa mấy bà sẽ trở xuống.
Flint đi ra ngoài lấy điện thoại di động bấm số gọi:
- Bọn chúng đang ở tầng trên, thưa ngài Kingsley. Tôi không được phép lên đó.
Tanner lặng thinh một hồi, ngẫm nghĩ.
- Nầy Flint, theo đúng bài bản bọn chúng sẽ tính chuyện chia tay. Cậu ở lại đó, chờ tôi đưa Carballo tới trợ giúp. Đây là ư đồ của ta.
***
Bên trong căn pḥng ở trên lầu Kelly vặn radio nghe chương tŕnh đài phát thanh ca nhạc, khắp gian pḥng tràn ngập một điệu nhạc rap.
- Bà nghe được sao? - Diane cáu tiết hỏi. Bà không ưa nhac rap, - Nhạc ǵ mà lạ. Ồn ào quá sá.
- Bà không thích Eminem. C̣n LL Coll J và R Kelly, Ludacris?
- Bà muốn nghe mấy tên đó hát thôi sao?
- Không, - Kelly nói mỉa. - Tôi c̣n thích nghe Symphonie Fantastique của Berlior, Etudes của Chopin, Almira của Handel nữa đó. Tôi thích nhất là được nghe…
Kelly nh́n theo Diane bước tới tắt máy radio.
- Ta lo tính chuyện lúc ra khỏi đây xoay sở ra sao, Stevens?
- Bà biết ai muốn giúp bọn ḿnh?
Diane lắc đầu.
- Bạn bè của Richard cùng phục vụ cho cơ cở KIG, làm sao t́m được người ủng hộ giúp ḿnh? - Nàng nh́n Kelly - Bà th́ sao?
Kelly khẽ rùng ḿnh.
- Tôi với Mark sống ở Paris từ ba năm qua. Quen biết số bạn bè làm người mẫu ngoài ra không c̣n biết ai, dễ ǵ họ giúp được ta.
- Mark có nói với bà v́ sao phải đi qua Washington?
- Không.
- Richard cũng không bao giờ cho tôi hay. Tôi có cảm giác trong vụ nầy c̣n nhiều bí ẩn, cũng v́ lư do ra đi mà hai ông ấy bị giết chết.
- Khá lắm, ta biết được lư do. C̣n cách giải quyết th́ sao?
- Ta tính sau, - Diane nghĩ ngợi một hồi, mặt mày hớn hở. - Khoan đă. Tôi vừa nhớ ra một người có thể giúp chúng ta. - Nói hết câu bước tới bàn điện thoại.
- Bà gọi cho ai?
- Người thư kư của Richard?
Bên kia đầu dây nghe tiếng - Đây là cơ sở KIG.
- Cho tôi gặp Betty Barker.
***
Bên trong văn pḥng, Tanner ngồi theo dơi trên màn h́nh tín hiệu màu xanh phân tích giọng nói. Gă nhấn nút gọi máy. Nghe tổng đài báo:
- Miss Barker vừa đi ra ngoài.
- Ông có thể cho biết làm sao để gặp được?
- Không thể. Ông vui ḷng cho biết địa chỉ và số phone tôi sẽ cho cô ta…
- Không sao, - Diane gác máy.
Tín hiệu màu xanh vừa tắt.
***
Diane hỏi qua Kelly.
- Tôi có cảm giác Betty Barker là đầu mối để ta lần ḍ ra mọi việc bí ẩn. Tôi t́m mọi cách để tiếp cận. - Nàng cau mày - Chuyện nầy lạ.
- Nghĩa là sao?
- Bà thầy bói đoán trúng. Bà thấy chung quanh tôi là chuyện chết chóc, và… Chợt Kelly lêu lên:
- Đừng nói nữa? Bà chưa báo cho FBI và CIA chưa?
Diane trố mắt nh́n lại.
- Bà đừng lo. - Kelly cảm thấy trong người càng tức tối hơn. - Ta đi kiếm ǵ ăn.
Kelly buột miệng nói.
- Đợi tôi gọi chỗ nầy xong đă. - Nàng nhấc máy gọi tổng đài khách sạn - Cho tôi một cuộc gọi đi Paris. Nàng cho biết số, chờ máy. Thoáng chốc nh́n Kelly mặt mày sáng rỡ - À, Philippe, ông khoẻ chứ?… Tôi ở bên nầy b́nh yên… Nàng liếc nh́n Diane.
- Vâng… vài hôm nữa tôi về… Con Angel thế nào đó? - À khá lắm. Nó nhớ tôi chứ?… Ông để tôi nói chuyện với nó? Nàng đổi ra giọng người lớn nói chuyện với trẻ con. Angel cưng, khoẻ chứ?… Mẹ đây, cưng nhớ mẹ hở…, ta cũng nhớ mi đấy, mẹ sẽ về sớm nựng nịu con.
Diane chới với chưa hiểu.
- Thôi nhé, cưng… khá lắm, Philippe… cám ơn ông.
Hẹn gặp lại.
Kelly nh́n mặt mũi Diane ngơ ngác.
- Chuyện con cún của tôi đấy mà.
- Thế à. Con cún nó nói với cậu những chuyện ǵ?
- Nàng cún. Con chó cái nhà tôi đó.
- Th́ ra vậy.
***
V́ muốn được ở yên một chỗ, hai người dặn bộ phận phục vụ mang cơm tận nơi.
Câu chuyện thiếu đầu thiếu đuôi, Diane muốn nói lại từ đầu cho Kelly nghe.
- Th́ ra bà đă từng ở Paris?
- Có chứ.
- Mark là công dân Pháp.
- Không đâu.
- Hai người lấy nhau đă lâu chưa?
- Làm ǵ có.
- Mà sao lại gặp nhau được?
Chẳng ăn nhập ǵ tới bà, Kelly nghĩ trong đầu nói:
- Không nhớ từ lúc nào, tôi quen biết nhiều người.
Diane nh́n theo Kelly.
- Tại sao không muốn thoát khỏi cảnh ràng buộc lâu nay?
Kelly nói ra ngay.
- Có ai bảo với bà sống trong cảnh ràng buộc là để ngăn cách người ta?
- Có khi c̣n muốn giam cầm người ta măi nữa đó hơn nữa…
- Nầy Stevens, bà lo phần ḿnh đi. Tôi vẫn sống b́nh thường cho tới lúc t́nh cờ gặp bà. Thôi bỏ qua đi.
- Được thôi, - Diane chưng hửng. Người sao mà đanh đá, nàng nghĩ.
***
Bữa cơm lặng lẽ rồi cũng trôi qua, Kelly nói:
- Tôi muốn đi tắm.
Diane không nói ǵ.
Bước vô buồng tắm, Kelly thay đồ leo vô bồn nước mở ṿi. Được ngâm ḿnh trong nước nóng nàng cảm thấy dễ chịu. Nàng nhắm mắt thả hồn bay bổng…
Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 27
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 27
Sáng sớm Diane vừa thức dậy nh́n thấy Kelly ngồi trên ghế quay mặt vô tường.
- Chào cậu, Diane lên tiếng.
- Đêm qua ngủ được chứ?
Không nghe nói ǵ.
Lóng ngóng, Diane nói to hơn:
- Kelly, cậu nghe thấy ǵ không?
Kelly xoay người trên ghế.
- Cậu lo lắm sao? Tôi đang niệm thần chú.
- À xin lỗi. Tôi không…
- Thôi bỏ đi, - Kelly đứng lên - Cậu đă nghe ai nói ngủ mà ngáy chưa?
Diane cảm thấy bị đụng chạm. Nàng nhớ lại đêm đầu tiên hai người ngủ gần nhau, Richard hỏi:
- Em ơi, em có biết là em ngáy lúc đang ngủ không? Anh muốn nói nghe cho văn hoa hơn, không phải tiếng ngáy mà là tiếng nhạc du dương văng vẳng trong đêm, những cung đàn của thiên thần giáng thế. Nói xong ông ôm nàng vào ḷng…
- Ờ cậu ngáy. - Kelly nói. Nàng bước tới bên bàn vặn máy vô tuyến. - Để coi hôm nay trên thế giới có việc ǵ lạ?
Nàng ḍ đài rồi cho dừng lại. Người dẫn chương tŕnh là Ben vừa xuất hiện - Ben ḱa! Kelly kêu lên.
- Ben là ai vậy? Diane hỏi bâng quơ.
Ben Roberts. Anh chàng biên tập và phỏng vấn trên truyền h́nh, tôi thích lắm. Anh ta thân với Mark. Bữa nọ…
Kể giữa chừng nàng bỏ lửng.
Nội dung Ben muốn nói là:
"Trong một bản tin mới sáng nay nói là Anthony Altieri tên cầm đầu bọn mafia vừa được toà tuyên án tha bổng trong một vụ án h́nh sự đă chết v́ căn bệnh ung thư. Hắn là…
Kelly nh́n qua Diane:
- Cậu nghe rơ chứ? Altieri đă chết.
Diane tỏ ra dửng dưng. Chuyện đó thuộc về một thế giới khác, không ăn nhập ǵ tới ta.
Diane nh́n Kelly nói.
- Tôi với cậu từ nay nên tách ra đường ai nấy đi, nếu ta sáp lại rất dễ bị lộ tẩy.
- Vâng, - Kelly nói dứt khoát. - Tôi với cậu cao cao như nhau.
Ư tôi muốn nói là…
- Tôi hiểu mà. Tôi giả vờ thế thôi hơn nữa…
Diane mới nghe thấy ngỡ ngàng:
- Sao?
- Tôi đùa chút chơi - Kelly nói.
- Ta nên tách ra, đó là một ư tưởng hay, một mưu kế của ta, phải không, Kelly…
- Tôi được gặp gỡ cậu là một điều thật lư thú đó, Stevens.
Diane vội nói ngay:
- Thôi ta chuồn đi khỏi đây.
***
Bên ngoài pḥng khách, người đến đăng kư rất đông gần chục người trả lại pḥng. Kelly và Diane đứng sắp hàng.
Từ bên kia dăy phố đứng nh́n qua, Harry Flint thấy hết, hắn né mặt tḥ tay móc điện thoại di động gọi.
- Bọn chúng vừa xuống tới chỗ pḥng khách.
- Khá lắm. Carballo đă tới chưa, Flint?
- Rồi.
- Làm theo lời ta dặn. Cậu lo chặn đầu lối ra vô khách sạn và hai đầu góc phố, có chạy đàng nào cũng không thoát. Ta muốn sau khi thanh toán xong không để lại dấu vết.
--------------------------------------------------------------------------------
Last edited by Hăc Y Nữ Hiệp; hôm qua at 10:00 PM.
Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 28
--------------------------------------------------------------------------------
Sidney Sheldon
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 28
Kelly nh́n chăm chăm vô Diane, chưa hết kinh ngạc:
- Khá lắm. Nếu mà tôi nghĩ được như cậu.
Diane nói ngay:
- Th́ chờ tới lúc khác.
- Cậu tính làm ǵ lúc nầy?
- Đi khỏi Manhattan ngay.
- Làm sao được? Kelly hỏi lại.
- Ở đâu cũng thấy tai mắt bọn chúng, nhà ga, sân bay, bến xe buưt, chỗ cho thuê xe…
Diane nghĩ ngợi.
- Thôi th́ ta qua Brooklyn. Bọn chúng không qua tới đó đâu.
- Được, Kelly nói.
- Cậu cứ đi.
- Sao?
- Tôi không đi theo.
Diane toan buột miệng nói nghĩ lại thôi.
- Cậu nói thiệt chứ?
- Thiệt chứ, thưa bà Stevens.
Diane nói.
- Vậy th́, ta… tạm biệt nhau đây.
- Đi nhé.
Kelly đứng nh́n Diane gọi taxi bước lên xe. C̣n lại một ḿnh, Kelly ngại ngùng chưa biết tính sao. Nàng đứng chơ vơ giữa một nơi xa lạ, chưa rơ nên đi về hướng nào, không có bạn đồng hành chiếc xe taxi đóng cửa lại rồ máy vọt tới trước.
- Khoan đă! - Kelly vừa kêu lên.
Chiếc taxi dừng lại, Kelly vội chạy tới.
Diane mở cửa xe, Kelly bước lên ngồi vô băng ghế sau.
- Sao cậu lại đổi ư?
- Sực nhớ lại chưa biết Brooklyn lần nào.
Diane nh́n Kelly một hồi, nàng lắc đầu.
Người lái xe hỏi - Bà đi đâu?
- Cho tôi đi qua Brooklyn. Diane nói.
Chiếc taxi chạy tới.
- C̣n đi chỗ nào nữa?
- Chạy ṿng ṿng chơi.
Kelly nh́n Diane:
- Sao lạ thế? Cậu không biết bọn ḿnh muốn đi về đâu sao?
- Chờ tới nơi sẽ rơ.
V́ sao ta phải trở lại, Kelly nghĩ trong đầu.
Ngồi trên xe cả hai lặng lẽ.
Hai mươi phút sau xe băng qua cầu Brooklyn Bridge.
- Cho tôi tới khách sạn, Diane nói qua người lái xe.
- Tôi chưa biết ở nơi nào cho…
- Bà muốn ở khách sạn đủ tiêu chuẩn, tôi chỉ cho một chỗ. Khách sạn Adams. Bà thích ngay.
***
Adams Hotel năm tầng lầu, có mái che ngoài sân, có bảo vệ đón tiếp tại cổng.
Chiếc taxi vừa tấp vô lề, người lái xe hỏi:
- Chỗ nầy được chứ?
Diane nói:
- Chỗ nầy được.
Kelly lặng thinh.
Hai người bước xuống xe, bảo vệ bước tới.
- Chào hai bà.
Diane gật:
- Vâng.
- Hai bà có hành lư?
Diane nhanh miệng nói:
- Hăng máy bay để thất lạc chúng tôi phải mua sắm thêm quần áo ở đâu?
- Gần đây, ở đàng cuối phố. Quư bà đăng kư chỗ ở trước tại đây, chúng tôi sẽ lo đưa hành lư lên sau.
- Được! Chắc c̣n pḥng trống chứ?
- Mùa nầy th́ không lo thiếu chỗ.
***
Nhân viên quầy tiếp tân đưa mẫu đăng kư ra.
Kelly vừa kư tên xong hô lên một tiếng:
- Emily Bronte.
Diane nh́n theo coi anh chàng nhân viên tiếp tân có phản ứng ǵ không. Không sao.
Diane kư tên:
- Mary Cassatt.
Người nhân viên nhận lại phiếu.
- Hai bà có thể trả bằng thẻ.
- Vâng, chúng tôi…
- Không, - Diane nhanh nhẩu đáp. Kelly nh́n qua lưỡng lự gật đầu.
- Hành lư đâu?
- Sẽ tới sau. Chúng tôi c̣n trở lại.
- Hai bà ở pḥng số 515.
Người nhân viên nh́n theo hai khách hàng bước ra cổng. Hai người đẹp, đi một ḿnh. Uổng thật, anh ta nghĩ.
***
Tại shop dành riêng quư bà trưng bày nhiều nguồn hàng, thời trang đủ cỡ đủ kiểu, một quầy hàng da, túi xách, vali.
Kelly nh́n quanh một lượt nói.
- Bọn ḿnh cũng c̣n may.
Người bán hàng chào khách:
- Bà cần món nào?
- Chúng tôi đi xem qua một ṿng, Diane nói.
Vừa mới đi hai khách hàng đă kéo xe đẩy ra lựa chọn từng món.
- Nầy! - Kelly nói - Mua mấy chiếc vớ. Nàng cầm trên tay gần chục chiếc. Diane mua theo.
- Vớ đùi đây - Nịt ngực.
- Áo lót.
Thoáng chốc hàng mua sắm đă đầy xe.
Người bán hàng nhanh nhẹn kéo thêm hai xe.
- Có ngay đây.
- Cám ơn.
Diane và Kelly bỏ hàng qua xe khác.
Kelly c̣n tính mua thêm quần tây, chọn được bốn chiếc nói qua Diane:
- Nhớ là không nói tới chừng nào mới trở lại.
Diane mua thêm vài chiếc, một áo sọc mặc mùa hè.
Đừng nên mặc đồ sọc, - Kelly nói - nh́n vô thấy mập thêm.
Diane toan bỏ xuống, thấy Kelly nàng đưa qua cho người bán hàng:
- Để tôi coi lại.
Bà đứng nh́n theo chưa biết nói sao, Kelly bước theo Diane đẩy xe đi qua quầy khác. Đi một ṿng mua sắm được bốn vali.
Kelly nh́n vô xe nhếch mép cười - khác nào ta c̣n đây lâu.