Khi tay đă nhúng chàm - Đă chơi với cộng th́ khó thoát
Nhân nói về vụ thứ hai là con trai TP Trần Thúc Linh bị vc giết, th́ không thể bỏ qua 2 vụ khác .
Tôi vác về đây để hầu bạn đọc, tin từ Hồn Việt UK online: (bài viết của:)
LS. Lê Duy San
Chúng ta đều biết bọn cộng sản, nhất là cộng sản Việt Nam, chúng không bao giờ tha thứ cho những kẻ phản bội. Đó cũng là câu trả lời “Tại sao, ông Nguyễn Mạnh Tường, một người nổi tiếng trong giới luật sư trí thức trong thập niên 50, 60, một người yêu nước đă đi theo Việt Minh ngay từ đầu (1945), tới năm 1956, chỉ v́ phê b́nh thẳng thắn những sai lầm của đảng và nhà nước trong vụ “Cải Cách Ruộng Đất” mà đă bị trù dập dă man. Đến lúc gần chết và được cho sang Pháp sinh sống, ông mới dám cho xuất bản cuốn “Un Excommunié” (Kẻ Bị Khai Trừ) cũng như triết gia Trần Đức Thảo đến lúc gần chết mới dám viết “Những lời trối trăn” để lại cho hậu thế.
Sau đây, xin kể lại hai cái chết của hai sinh viên Việt Nam đă đi theo Việt Cộng rồi từ bỏ chúng đă bị chúng lên án tử h́nh và hạ sát như thế nào.
Vụ thứ nhất: Con ông Thẩm Phán Nguyễn Vạng Thọ:
Thời Đệ Nhất Cộng Hoà, Ông Nguyễn Vạng Thọ nguyên là Chánh Án toà Hoà Giải Rộng Quyền tỉnh Rạch Giá, sau là tỉnh Kiên Giang. Năm 1959, ông được Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đồng hoá cấp bậc Đại Tá và cử làm Chánh Thẩm Ṭa Án Quân Sự MặtTrận. Ông Thọ được Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm ban cho thanh gươm lịnh "Tiền Trảm hậu tấu". Đây là một toà án Đặc Biệt được thành lập theo luật số 10/59 nhằm xét xử trong 3 ngày các tội ác chiến tranh chống lại chế độ Việt Nam Cộng Ḥa.
Ông Nguyễn Vạng Thọ có một người con trai duy nhứt được cho đi du học theo kế họach Colombo ở Úc. Cậu này bị nhóm "Đoàn Kết", một nhóm sinh viên Việt Cộng ở Úc dụ dỗ nhập bọn.
Khi cậu ta về nghỉ hè ở Việt Nam ông bà Thọ thấy con ăn nói khác thường, sặc mùi cộng sản. Gặng hỏi măi mới biết con ḿnh bị nhóm sinh viên Việt Cộng kia nhồi sọ và dụ dỗ gia nhập. Ông bà Thọ đă phải vất vả để tẩy năo đầu óc non dại của cậu con và lập tức chuyển cậu ta qua Canada để tiếp tục học. Cậu ta đă nhận ra ngón đ̣n nhồi sọ, bóp méo sự thật của VC nên không gia nhập họat động với SV đ̣an kết Canada như năm trước ở Úc. Nhưng bọn chúng vẫn không tha. Chúng nó theo dơi con trai của Ông Thọ đến tận chỗ trọ học ở Canada. Bọn chúng gồm cả 7 đứa dụ khị cậu ta ra công viên vắng vẻ nói là để trao đổi học hành rồi bất th́nh ĺnh chúng dùng búa Tomahawk (1) để giết chết cậu ta.
Buá Tomahawk
[img]http://hon-viet.co.uk/BuaTomahawk2.JPG[/img]
Chúng bao vây, đập đầu giết chết con ông Nguyễn Vạng Thọ. Xong chúng c̣n chặt đầu nạn nhân, chắc chúng sợ nhỡ nạn nhân tỉnh lại th́ sự việc sẽ bại lộ, nên chúng chặt đứt dầu nạn nhân cho chắc ăn.
Khi đem xác về Saigon chôn, bọn Việt Cộng c̣n nhắn tin đe dọa gia đ́nh phải âm thầm chôn cất, chúng hâm dọa sẽ giết cả nhà nếu tin tức được loan tải trên báo chí.
Đây không phải là giết con để trả thù bố v́ nếu muốn trả thù th́ chúng đă giết ngay khi cậu ta c̣n ở Úc mà chỉ là giết người để cảnh cáo cho những ai đă theo chúng nhưng rồi lại bỏ chúng.
Áp lực nào mà người ta đi theo vc ?
Và đây là vụ thứ ba, xin trích tiếp
Vụ thứ 3: Cái chết của nhà văn Y Uyên:
Y Uyên, tên thật là Nguyễn Văn Uy , sinh năm 1943 tại làng Dục Nội, huyện Đông Anh, Hà Nội. Năm 1954 anh cùng với gia đ́nh di cư vào Nam, cư ngụ tại Hạnh Thông Tây, G̣ Vấp.
Anh tốt nghiệp trường Quốc gia Sư phạm Sài G̣n năm 1964, dạy học tại Tuy Ḥa.
Năm 1968 động viên khóa 27 Sĩ quan trừ bị Thủ Đức. Măn khóa anh được chuyển về đóng tại Nora, Phan Thiết. Không lâu sau đó bỏ ḿnh trong trận phục kích bên ḍng suối dưới chân núi Tà Lơn, tỉnh B́nh Thuận, Phan Thiết ngày 8.1.1969, hưởng dương 27 tuổi.
Là trai thời chiến, lại là một người lính chiến, th́ chuyện gục ngă nơi sa trường là chuyện thường. Nhưng cái chết của chuẩn úy Nguyễn Văn Uy không phải là một cái chết b́nh thường. Đoạn văn trích dẫn dưới đây là của bạn bè nhà văn Y Uyên nói về cái chết bi thảm của anh do bọn lính Việt Cộng đă gây cho anh. Xin trích một đoạn trong bài “Núi Tà Dôn và dấu chân Uy” của Lê Văn Chính (Sương Biên Thùy) đă đăng trong Tạp Chí Văn, số 129, phát hành ngày 1 tháng 5 năm 1969 -
Tưởng Nhớ Y Uyên:
“Tôi nghĩ Uy sẽ không bị chết nếu bị bắt, nếu Uy biết cách nói cho những người ở phía bên kia biết Uy là một nhà văn. Tôi cũng nghĩ đến trường hợp, sau khi bị bắt, Uy sẽ được ra Hà Nội, và guồng máy tuyên truyền phía bên kia sẽ khai thác nhà văn của chúng ta. Nhưng tất cả những điều tôi tưởng tượng đều trái ngược với thực tế, một thực tế phũ phàng, tàn nhẫn: Y Uyên, sau khi chết rồi, c̣n bị bắn bồi mấy phát súng ở mắt, tai và đâm bồi thêm mấy nhát dao ở hai cánh tay và hai bên hông.”
“Tôi không có mặt khi bạn hữu tẩm liệm chàng, nhưng Học nói lại những nhận định như thế khi quan sát xác chết với những đầu đạn, dấu dao trên ḿnh chàng. Có những dấu đạn người ta biết được là từ đâu, như thế nào, và ngươi ta cũng biết được những dấu đạn nào là vô ích, là của hận thù. Trên thân xác của Uy, khi chở về Quân y viện, có những dấu đạn thừa, những dấu dao vô lối. Những dấu đạn, vết dao không thể cắt nghĩa được. Nếu không phải là chúng có từ những thù hận ghê gớm, những chất ngất căm hờn, th́ không thể làm sao t́m ra lư do giải thích sự hiện diện của chúng trên thân h́nh một người đă chết.”
“Từ những dấu đạn vết dao đó, tôi có một nhận định về những người ở bên kia chiến tuyến. Tôi không hiểu bằng cách nào, trong cuộc chiến tương tàn, ṛng ră hơn hai mươi năm này, những người lănh đạo cộng sản đă dạy cho binh lính của họ như thể nào để ḷng thù hận chất ngất mênh mông đến thế? Tôi chấp nhận những viên đạn thứ nhất là hợp lư – Ừ, th́ cứ cho là hợp lư. Nhưng những viên đạn bắn bồi, những nhát dao đâm thêm trên một xác thân đă chết là những viên đạn, những nhát dao không thể cắt nghĩa, không thể chấp nhận được. Những người Cộng sản Việt Nam đă làm những điều dă man như thế, khởi đi từ ḷng thù hận, từ sự cuồng tín. Từ đó, chúng ta có một nhận thức mới, họ mù quáng trong khi chiến đấu, họ không mảy may hiểu về những căn nguyên cuộc chiến tương tàn này.”
Trên đây chỉ là ba vụ điển h́nh trong trăm ngàn vụ giết người một cách dă man và tàn bạo của bọn Việt Cộng mà ông Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam đă dậy chúng. Điều ngạc nhiên và đáng thắc mắc ở đây là không hiểu tại sao ông Trần Thúc Linh, thân phụ của anh Trần Quốc Chương, một trí thức và 2 em của anh Nguyễn Văn Uy tức nhà văn Y Uyên là Nguyễn Văn Nhă, Nguyễn Văn Hương (có cha bị Việt Cộng lên án tử h́nh khiếm diện) đă hưởng nhiều ân huệ của VNCH lại có thể cúi đầu nhẫn tâm làm tay sai cho giặc Cộng ?
Sunday, June 21, 2015
Ls Lê Duy San
===============================
Trong phần kết luận làm tôi nhớ đến con của học giả Phạm Quỳnh, bồi bút Phạm Tuân .
Vâng tại sao cũng như Phạm Tuân, Nguyễn Văn Nhă, Nguyễn Văn Hương (có cha bị Việt Cộng lên án tử h́nh khiếm diện) đă hưởng nhiều ân huệ của VNCH lại có thể cúi đầu nhẫn tâm làm tay sai cho giặc Cộng ?
Sợ bị hành quyết kiểu ISIS ? hay v́ tiền Hồ hay là cả hai ?
Việt cộng dă man c̣n hơn ISIS
[video=youtube_share;ZULOcjGkyrI]https://youtu.be/ZULOcjGkyrI?t=45[/video]
Trong cái an b́nh hạnh phúc của Sai G̣n, chúng ta không thể quên cái tội ác của bọn vc đă đem lại đau khổ cho người dân Sàigon`, mà giờ đây những kẻ gây ra điều đó th́ lại nhởn nhơ thụ hưởng vật chất từ cái chính quyền mà chúng chiếm được, đồng thời tiếp tục phá hoại tài nguyên và môi trường sống tại miền Nam .
Chợ Lớn hơn 100 năm trước
Nói đến Sài G̣n mà thiếu Gia Định và Chợ Lớn th́ vẫn chưa đủ về Sài G̣n, phải không ạ ?
Nếu vào Chợ Lớn đến nhà hàng Soái Ḱnh Lâm hay Đồng Khánh th́ ta có thể có 1 "Nhất dạ đế vương", chỉ nghe thôi, v́ ngày đó đi kèm trẻ tư gia th́ ăn ḿ ở cao lầu là vui rồi .
Hăy nh́n qua Chợ Lớn hơn 100 năm trước:
[video=youtube;JvO6vPETHTk]https://www.youtube.com/watch?v=JvO6vPETHTk[/video]