-
Tiếp theo
Ngày khai trương, Đa La đă mời được Linh Mục Viện Trưởng Viện Đại Học Đà Lạt đến dự và đă chuẩn bị một chương tŕnh văn nghệ hết sức rôm rả với những bản nhạc “nhức nhối” của Lê Uyên Phương, Nguyễn Trung Cang, Lê Hữu Hà…
Chừng đó là đủ chết người ta rồi. Dân Đại Học Xá kéo qua, dưới Sư Phạm, Khoa Học lên; Y Khoa, Phú Thọ xuống.
Cả Petrus Kư, Chu Văn An nữa là đủ bộ, quanh quanh khu Ngă Sáu chấm Đa La và dồn tới .
Những ngày đó Đa La đông vui lắm, nó trở thành một chốn tụ tập hết sức văn nghệ. Nó đă chứng kiến sự nở hoa của nhiều mối t́nh và cũng chia xẻ sự héo tàn của nhiều mối t́nh khác.
Nó có thể tiếp tục buồn vui với những người bạn trẻ như thế nếu như đất nước không có những đột biến to tát: Biến cố Tết Mậu Thân với cảnh nhà cháy người chết ngay tại thủ đô Sài G̣n .
Rồi tổng công kích đợt hai. Rồi tổng động viên lần thứ nhất năm 1968 . Quân sự học đường. Tổng động viên lần thứ hai năm 1972 .
Tất cả những điều đó đă làm thay đổi rất nhiều nhịp sống chung và tác động sâu xa đến suy nghĩ và hành động của từng con người.
Đa La vắng dần những người khách cũ, lưa thưa có thêm những người mới với dáng vẻ ủ dột trầm ngâm hơn .
Lác đác những bộ đồ vàng quân sự học đường, những bộ đồ phép Thủ Đức, những bộ đồ lính thứ thiệt của nhiều quân binh chủng vội đến, vội đi .
Đa La lần lượt nhận được tin tức về nhiều người bạn cũ không bao giờ c̣n trở về. Đa La tiếp tục có thêm nhiều buổi cà phê cuối cùng để tiễn những người đến lượt ra đi .
Đa La không vui và những người bạn của Đa La cũng không vui ... bởi v́ cả đất nước không vui, cả dân tộc đang phiền muộn .
Đa La c̣n đến lúc nào? Đóng cữa bao giờ tôi không biết . Có điều là đă có thời Đa La giống như một tri kỷ của nhiều người .
Nó cũng buồn, cũng vui, cũng hy vọng, cũng ră rời, cũng phấn chấn, cũng mệt mỏi, cũng khóc, cũng cười, cũng muốn ngoan ngoăn xây dựng, cũng thích tung trời phá phách, cũng tỉnh, cũng điên ...
Nói chung là nó chung chịu với bạn bè những tháng ngày nhiều chuyện, dễ thương lắm và đáng nhớ lắm ... một chút Sài G̣n.
Hồi đă vào Thủ Đức tôi c̣n rất nhiều dịp để ngồi cà phê Hân, đường Đinh Tiên Hoàng.
Thật ra phải nói tôi bị bắt buộc phải ngồi ở đó v́ thời gian trong quân trường , tôi thuộc loại con bà phước .
Gia đ́nh ở xa, người yêu th́ mặc dù đă quen từ thời c̣n ở tỉnh nhỏ quê nghèo , nhưng cũng vẫn chưa qua được giai đoạn “mặt ngoài c̣n e ” . Cuối cùng tôi chỉ c̣n bạn bè.
Hồi đó mỗi lần đi phép, xe quân trường sẽ thả xuống và đón về ở khu Mạc Đĩnh Chi, gần Hội Việt Mỹ.
Tuy nhiên dạo đó t́nh h́nh sôi động lắm, quân trường lúc cắm trại, lúc xả phép, không chắc lúc nào có thể về được .
V́ vậy tôi chỉ có thể nhắn chung chung là “đón tao ở Hân” pḥng hờ có trục trặc ǵ th́ bạn bè kể như đi uống cà phê chơi với nhau, đỡ sốt ruột .
Tôi thật sự vui mừng và cảm động, chưa bao giờ tôi đến Hân mà không có người chờ, cũng chưa bao giờ tôi chờ ở Hân mà không có người đến .
Bạn bè ! Biết nói sao cho đủ cái nghĩa đặc biệt của hai chữ ấy.
Hân là quán cà phê thuộc loại sang trọng, khách phần lớn ở lớp trung niên và đa số thuộc thành phần trung lưu, trí thức.
Bàn ghế ở đây đều cao, tạo cho khách một tư thế ngồi ngay ngắn, nghiêm chỉnh và bàn nào cũng có đặt sẵn những tạp chí Pháp ngữ số phát hành mới nhất .
Câu chuyện ở Hân chắc là quan trọng lắm, lớn lắm . Nh́n cái cách người ta ăn mặc. Trông cái vẻ người ta thể hiện là biết ngay chứ ǵ .
Có lẽ cả thời sự chính trị, kinh tế tài chánh, văn chương, triết học đều có cả ở đây. Một chỗ như vậy tốt lắm, đáng trân trọng lắm chứ. Tuy nhiên, dường như có một chút ǵ rất xa ... rất lạ với một người lính !!!
-
Cám ơn bạn Thanh Lan đã post lên youtube ý kiến của tôi bản Đường về Sài Thành . Điều này nói lên sự đồng cảm .... và bạn cũng là người yêu Sàigòn một thưở ! Nhớ thạch chè Hiển Khánh Phan đình Phùng , nhưng chắc chưa ghé cà phê Năm Dưỡng Cao Thắng ... vì bạn có tên phái nữ .
-
[QUOTE=Tran Truong;237097]Cám ơn bạn Thanh Lan đã post lên youtube ý kiến của tôi bản Đường về Sài Thành . Điều này nói lên sự đồng cảm .... và bạn cũng là người yêu Sàigòn một thưở ! Nhớ thạch chè Hiển Khánh Phan đình Phùng , nhưng chắc chưa ghé cà phê Năm Dưỡng Cao Thắng ... vì bạn có tên phái nữ .[/QUOTE]
Á à . ai biểu phái nữ không biết thưởng thúc cà phê ?
Kể ra để bạn tin : Khách cà phê Năm Dưỡng là phải ngồi kiểu nuóc lụt . Cà phê nóng quá th́ đổ ra sauce cho nguội bớt để uống
Tui theo ông cụ ra Năm Dưỡng từ khi c̣n là cái quán lụp xụp , trước khi xây lên 3 tầng
C̣n cái màn Thạch Chè Hiển Khánh , từ Đa Kao tới Phan Đ́nh Phùng đều có tôi . Đa Kao là thời c̣n đi học TV , lên đại học th́ lại tới Phan Đ́nh Phùng ( v́ gần trường )
Cà phê Thu Hương ở Hai Bà Trưng cũng có mặt . Thời sinh viên cũng quay lắm , dù sống trong lồng sắt của ông cụ
-
[QUOTE=Tigon;237107]Á à . ai biểu phái nữ không biết thưởng thúc cà phê ?
Kể ra để bạn tin : Khách cà phê Năm Dưỡng là phải ngồi kiểu nuóc lụt . Cà phê nóng quá th́ đổ ra sauce cho nguội bớt để uống
Tui theo ông cụ ra Năm Dưỡng từ khi c̣n là cái quán lụp xụp , trước khi xây lên 3 tầng
C̣n cái màn Thạch Chè Hiển Khánh , từ Đa Kao tới Phan Đ́nh Phùng đều có tôi . Đa Kao là thời c̣n đi học TV , lên đại học th́ lại tới Phan Đ́nh Phùng ( v́ gần trường )
Cà phê Thu Hương ở Hai Bà Trưng cũng có mặt . Thời sinh viên cũng quay lắm , dù sống trong lồng sắt của ông cụ[/QUOTE]
Ai dám nói phụ nữ không biết thưởng thức caphê đâu chị . Ý là nữ sinh viên ... "dám" vào Năm Dưỡng vì ghiền cà phê ... không ? Còn chị ,nắm ve áo ông cụ đến Năm Dưỡng , giỏi lắm thì được húp dĩa sữa như ba con Mén ,cho nó ,mỗi sáng chủ nhật , không bị cấm trại ! Hề ... hề ...
Tui kéo về cho chị cả ngàn view rùi . Thưởng công đi chứ .
-
[QUOTE=Tigon;237107]Á à . ai biểu phái nữ không biết thưởng thúc cà phê ?
Kể ra để bạn tin : Khách cà phê Năm Dưỡng là phải ngồi kiểu nuóc lụt . Cà phê nóng quá th́ đổ ra sauce cho nguội bớt để uống
Tui theo ông cụ ra Năm Dưỡng từ khi c̣n là cái quán lụp xụp , trước khi xây lên 3 tầng
C̣n cái màn Thạch Chè Hiển Khánh , từ Đa Kao tới Phan Đ́nh Phùng đều có tôi . Đa Kao là thời c̣n đi học TV , lên đại học th́ lại tới Phan Đ́nh Phùng ( v́ gần trường )
Cà phê Thu Hương ở Hai Bà Trưng cũng có mặt . Thời sinh viên cũng quay lắm , dù sống trong lồng sắt của ông cụ[/QUOTE]
Úi chà, bà chị này quậy ghê ta
Những quán thường xuyên của minh bà đều có mặt.
Tặng bà chị bản nhạc thuở đó nghe để nhớ lại cái thuở ấy
[video]http://www.azlyrics.com/lyrics/santana/shesnotthere.html[/video]
-
[video=youtube;xoz8iXjfH4Y]https://www.youtube.com/watch?v=xoz8iXjfH4Y[/video]
-
Cám ơn chân t́nh của quư ACE . Đó là lư do tôi không thể bỏ VL , chân trong chân ngoài rồi cũng phải bước trở vô .
Chúng ta , dù có khoác áo mới , vẫn nhận ra nhau qua lời văn , chữ viết
C̣n chờ Bác Cả và anh Peterphu trở lại
Tiếng Xưa th́ tôi gặp thường xuyên trên FB
Hai Nhái ( Người Cũ Việc Mới ) vẫn lien lạc qua email . Anh chàng nhạc sĩ đă phổ nhạc bà thơ Biển Chiều của tôi , bây giờ đă là một nhạc sĩ , thầy dạy nhạc khá nổi tiếng ở VN , có nhiều show trên youtube
Saigon Thuở Ấy , đối với tôi , vẫn có thể xem là một Mái Ấm Gia Đ́nh , dù đi đâu vẫn nhớ đường về