Đánh Việt Cộng th́ phải nói THỰC LỰC.
Đa số là irrelevant, do không có kiến thức về KINH TẾ.
Đa số thất học, hoặc học rất ít.
Họ tham gia hay phá đều không thành vấn đề.
Vấn đề quan trọng nhất là phe nào NẮM KINH TẾ VIỆT NAM trong ḷng bàn tay.
Phe QUÂN SỰ cũng rất quan trọng, v́ KT nắm quân sự, nhưng Quân sự có thể đàn áp KT.
---------------------------------------
Phe tôi chi phối, lủng đoạn, KT Việt Cộng rất sâu sắc, tuy nhiên, bên Quân sự th́ chưa hoặc không rơ ràng. Có nhiều sĩ quan có ngôi sao trên vai cho biết họ ủng hộ hoặc không can thiệp, nhưng không thể TIN họ 100% được, do giờ chót vẫn có thể có phản bội.
Hàng tướng th́ không thể được tin tưởng hoàn toàn, và càng không thể dùng.
Do đó, phía Quân sự c̣n nhiều rắc rối.
Bên KT tài chánh do tôi lo, nên hiện nay đang thành công lớn, Việt Cộng tung vào hơn 1 triệu tỉ đồng trong năm nay vẫn không kích thích nổi nền KT, mà ngày càng lụn bại là khác.
Coi như phe tôi đang thắng VC trên 1/2 chiến tuyến.
TTCK Việt Cộng kể từ khi phe tôi tái tham gia đánh sụt từ giữa tháng 5 tới nay, không lên nổi cho dù Việt Cộng giảm lăi suất, tăng in tiền tung ra, và nói là đă LÀM MỌI CÁCH kể cả giảm thuế 29 ngàn tỉ. Vẫn không lên nổi, th́ sẽ bị xuống, kéo theo toàn bộ hệ thống ngân hàng, tín dụng, và toàn bộ nền KT.
=> Đánh Việt Cộng th́ phải nói THỰC LỰC.
Đinh Mạnh Vĩnh – Phong Trào Con Đường Việt Nam, không dành cho “trẻ em” dưới 18 tuổi.
[B][SIZE=2]Posted on June 24, 2012 by vidanquyetchien[/SIZE] [/B]
Đinh Mạnh Vĩnh
Gửi tới TTHN
-
Vụ án Trần Huỳnh Duy Thức – Lê Thăng Long – Lê Công Định – Nguyễn Tiến Trung (sau đây gọi tắt là “vụ án”) có thể xem là vụ án “đáng sợ” đối với ĐCSVN, mặc dù so về mức độ sôi động kém hơn so với vụ án TS. Cù Huy Hà Vũ. Không khó khăn để nh́n thấy tính chất hai vụ án này hầu như khác nhau khá nhiều, mặc dù cùng mục tiêu “Nhân quyền – Tự do – Dân chủ” cho người Việt Nam.
Cái “đáng sợ” thứ nhất: Vụ án dưới mắt ĐCSVN đủ để “kết tội” là một tổ chức hoạt động chính quy, chuyên nghiệp, thách thức rất lớn đến sự lănh đạo của ĐCSVN, trong khi vụ án TS. Cù Huy Hà Vũ đơn thuần là hoạt động đơn lẻ để bảo vệ luật pháp và dân oan. Có thể nói, cùng mục đích, nhưng vụ án TS. Vũ là phần nổi, phần ngọn. Nếu hoạt động của TS. Vũ thành công (ví dụ thắng kiện Nguyễn Tấn Dũng th́ cũng có một ông CS khác lên thay) cũng không giải quyết tận gốc rễ vấn đề cho Việt Nam chúng ta.
Cái “đáng sợ” thứ hai: Phần lớn các tù nhân chính trị khác, sau khi ra tù hầu như lặng lẽ và hoạt động có vẻ biểu hiện mỏi mệt, sau nhiều năm lao ải. Đó là điều cần cảm thông và đáng tri ân. Nhưng các hoạt động này không tỏ ra là mối nguy hại dài lâu, mang chất gốc rễ, có chăng, nó chỉ làm ĐCSVN bực ḿnh một chút và “chạy theo” quậy phá để các cựu tù nhân này thêm nản ḷng. Ví dụ, chạy theo phá gia đ́nh nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, anh Phạm Bá Hải (vụ xây nhà), anh Phạm Hồng Sơn v.v… Mục đích của họ là triệt diệt tính KIÊN TR̀ – đức tính mà tôi nghĩ là quan trọng bậc nhất cho bất kỳ ai đă quyết ḷng làm chính trị (bất kể v́ lo cho vận mệnh dân tộc hay v́ tranh quyền đoạt lợi). Đó chính là lư do tôi đánh giá cao hoạt động ngay tức th́ của ông Lê Thăng Long. Đó cũng chính là mối băn khoăn nghi ngại của nhiều người (dù được mời hay không được mời tham gia sáng lập PTCĐVN), do nó “quá lạ” mà nhiều người không nghĩ tới.
[B]I. Vụ án c̣n nhiều uẩn khúc?:[/B]
Xem lại một số bài báo liên quan đến vụ án này, cho thấy c̣n nhiều điều đáng bàn.
Dù cả 4 người, các anh : Thức, Định, Long, Trung ra ṭa cùng một ngày với vụ việc được cho là có “sự câu kết” và “hợp tác” chặt chẽ với nhau, như là những người cùng chí hướng. Có lẽ đây là lư do làm cho một số người thắc mắc, tại sao trong PTCĐVN không thấy có tên Nguyễn Tiến Trung với tư cách “đồng sở hữu dự án”?
Trả lời Đài VoA ngày 19/01/2010, ông Nguyễn Tự Tu – thân phụ của anh Trung cho biết (1):
Được gặp trong trại giam hôm 8/1. Trung nói rằng Trung làm ǵ cũng có nguyên nhân cả.
Trong cùng bài báo, ông Nguyễn Tự Tu cho biết thêm:
Gia đ́nh rất tôn trọng Trung, không biết Trung có kháng án hay không. Thật sự bản tính của Trung là người rất thương dân và rất trong sáng. C̣n tại sao Trung lại nhận tội th́ ta nh́n vào cái toà án, ta thấy rồi. Như anh Trần Huỳnh Duy Thức đấy, anh ấy phản đối th́ hậu quả ngay lập tức. Viện kiểm sát đề xuất 12-13 năm mà giờ thành 16 năm, rất kinh khủng. Người ta cố ghép cho tội thành lập tổ chức. Nhưng anh ấy chẳng có tổ chức nào, chỉ là nhóm nghiên cứu Chấn thôi, chả có tổ chức, tôn chỉ, mục đích, hay cương lĩnh hành động, điều lệ nào cả mà lại bị nặng nề như vậy.
Ngoài Đài VoA, bà Lê Thị Minh Tâm – thân mẫu của anh Trung cũng cho đài BBC biết (2):
LS của Trung nói khi đi bộ đội, Trung không can dự vào những vấn đề tiếp theo của anh Định và anh Thức. Trung không biết, không được chia sẻ bất kỳ thông tin nào.
Trung chỉ được giới thiệu với hai người này qua mạng internet mà hoàn toàn không biết mặt nhau.
Mọi người đều biết, phiên phúc thẩm, chỉ riêng có Nguyễn Tiến Trung là không kháng án. Ba người c̣n lại nhận án như dư luận biết rộng răi, trong đó, anh Trần Huỳnh Duy Thức với án cao nhất 16 năm tù giam và 5 năm quản chế, trong khi anh Định y án sơ thẩm, anh Long án giảm c̣n 3 năm 6 tháng tù và 3 năm quản chế.
Cách đây không lâu, trước khi anh Long được trả tự do sớm 6 tháng so với bản án, dư luận dồn mắt vào chú ư đến việc Lê Công Định có thể được trả tự do và đi tị nạn chính trị tại Mỹ (3), tuy nhiên sau đó, công an Tp.HCM đă đến gặp người nhà của anh Định mà đài RFA đă phỏng vấn bà Ánh (chị dâu của anh Định) và nhận được câu trả lời như sau (4):
“Trước khi Định nộp đơn, Bộ Nội vụ có vô trại giam làm việc và hỏi ư kiến Định về việc họ tính cho Định đi tị nạn chính trị. Định mới nộp đơn đồng ư đi Mỹ ngày 23/11. Đến ngày 12/2, hai cán bộ Sở Công an thành phố tới nhà làm việc với mẹ của Định, đề nghị khuyên Định rút đơn xin đi Mỹ lại v́ không có lợi. Mẹ Định vào thăm nói với Định, Định bảo đă quyết định rồi, không rút đơn lại. Từ ngày Định nộp đơn, nói chung cũng có nhiều áp lực. Người nhà tôi chỉ trông giải quyết cho Định được tự do. Nghe nói Bộ Ngoại giao và Bộ Nội vụ đă làm việc xong rồi, không hiểu sao thành phố chưa chuyển đơn của Định lên trên. Tôi hỏi thăm Ṭa đại sứ Mỹ, họ bảo chưa nhận được đơn đó. Ṭa đại sứ cho biết Bộ Ngoại giao và Bộ Nội vụ đồng ư cho Định đi tị nạn chính trị với điều kiện Định phải chịu định cư ở Mỹ. Định đă nộp đơn hợp lệ rồi, không hiểu lư do v́ sao họ cứ đợi chờ.
Song song đó, bà Lê Thị Minh Tâm trả lời phỏng vấn đài BBC:
Bà Tâm cho biết bà và gia đ́nh mới thăm con trai hôm 18 tháng Tám tại số 4 Phan Đăng Lưu, quận B́nh Thạnh, TP. Hồ Chí Minh, nơi mà thành viên lănh đạo đảng Dân Chủ Việt Nam (mới), bị giam giữ cùng với một phạm nhân kinh tế. Về lư do Thạc sỹ Trung nhận tội, bà Tâm cho biết:
“Theo tôi v́ cái áp lực của nhà tù là chính. C̣n những việc làm của Trung, th́ tôi nghĩ, Trung biết là Trung làm đúng, chứ không sai. Trung cũng động viên gia đ́nh là v́ nhiều nguyên nhân khác nữa mà Trung phải làm như vậy.”
“Những cái đó không thể đưa hết lên truyền h́nh đâu. Nhiều khi v́ những áp lực với gia đ́nh nữa, cho nên Trung không muốn ảnh hưởng đến bố mẹ… Trung rất thương gia đ́nh. Có lẽ bây giờ chưa tiện nói ra, nhưng sau này các anh sẽ hiểu thôi.
Ngoài ra bà Tâm cũng khẳng định con trai ḿnh:
“Trung có một niềm tin. Cái ǵ Trung không làm được th́ mọi người tiếp tục làm… Tôi tin rằng con tôi vô tội. Tôi nghĩ rằng Trung không làm ǵ sai cả, chỉ có điều Trung đi hơi sớm, đơn lẻ, chứ không như t́nh h́nh bây giờ,” bà Tâm nhận định.
Được hỏi về t́nh h́nh ân xá với Tiến Trung, bà Tâm cho biết con trai bà đang tiến hành một số thủ tục: “Ở trong trại người ta đang bảo Trung làm một số đơn từ để xin khoan hồng, Trung cũng có thực hiện một số vấn đề. Người ta cũng hứa, nhưng hoàn toàn gia đ́nh không nghe thấy ǵ cả.”
So với lời bạch hóa mới nhất của anh Long và lời giải bày của thân phụ anh Thức – ông Trần Văn Huỳnh, cùng các chứng cớ nêu trên, có thể nói, dường như cùng bị bắt trong vụ án, nhưng Nguyễn Tiến Trung chỉ có quan hệ b́nh thường với nhóm bạn Thức – Long – Định, v́ có cùng lư tưởng, mục tiêu mà không phải là sự hợp tác chặt chẽ, hay là cùng trong tổ chức??? Có thể chỉ v́ cảm cái nghĩa khí cũng như có thể trao đổi học hỏi lẫn nhau về tư tưởng, đường lối và phương pháp, mà đôi bên liên hệ??? Từ mối liên hệ này mà họ bị bắt VỚI TƯ CÁCH CÙNG PHẠM TỘI TRONG MỘT TỔ CHỨC???!!!
Có phải chính v́ vậy, trong thư bạch hóa của Lê Thăng Long, anh đă viết??? (5):
Đă một lần trải qua bị điều tra trong một vụ án an ninh quốc gia, tôi thấu rơ những nguy hại của việc sử dụng quyền bảo vệ sự riêng tư của công dân được Hiến pháp bảo vệ. Việc này đă bị biến thành những chứng cứ và lư luận quy là chúng tôi có hoạt động bí mật với mưu đồ đen tối.
Với những lời người thân và người trong cuộc cùng động thái Lê Công Định khẳng định chắc nịch “ĐĂ QUYẾT ĐỊNH RỒI” (việc đi Mỹ), tôi hoàn toàn tin sự trung thực về “Phong Trào Con Đường Việt Nam” mà Lê Thăng Long thay mặt cả hai người (Thức & Định) khởi xướng.
Tóm lại, theo quan điểm cá nhân tôi:
- Nhóm bạn Thức – Long – Định CHỈ LÀ MỘT NHÓM NGHIÊN CỨU lấy tên là “Nghiên cứu Chấn”, hoàn toàn không phải là tổ chức đảng phái ǵ cả, ĐCSVN đă vin vào cớ các anh có gặp ông Nguyễn Sĩ B́nh để áp đặt và bức cung họ như là tổ chức thuộc đảng hoặc có liên hệ chặt chẽ với ông Nguyễn Sĩ B́nh, nhằm kết tội thật nặng mang tính răn đe toàn xă hội phù hợp với “nguyên lư” tàn ác “diệt từ trong trứng”.
- Nhóm bạn Thức – Long – Định HOÀN TOÀN không dính dáng đến hoạt động của anh Nguyễn Tiến Trung và/hoặc THTNDC. Mối liên hệ đôi bên chỉ là tham khảo, học hỏi, chia sẻ kinh nghiệm lẫn nhau.
- Lư giải của Lê Thăng Long cho thấy có đủ cơ sở để tin kế hoạch của cả nhóm đề ra, nghĩa là: Thức tiếp tục thọ án nặng để giữ vững tính trong sáng, Định đi Mỹ để hoạt động hải ngoại, Long sử dụng đúng “khổ nhục kế” trong trường hợp này.
- Điều đọng lại trong suy nghĩ của tôi: Công an Tp.HCM “khuyên Định rút đơn xin đi Mỹ [...] v́ không có lợi”.. Không có lợi cho ai? Không có lợi việc ǵ? Hậu quả/kết quả của việc anh Định (nếu) đi Mỹ? Xin lưu ư, Công an Tp.HCM, chứ không phải Bộ Công An khuyên anh Định. Đó có phải là sự bất nhất và rạn nứt nghiêm trọng về đường lối trấn áp, giữa cấp trung ương và địa phương về cá nhân anh Định và nhóm Thức – Long – Định nói chung?
C̣n tiếp...
Con đường của ḷng nhân ái
[CENTER][IMG]http://i48.tinypic.com/2ev9gef.jpg[/IMG][/CENTER]
Diệu Hiền (Danlambao) - Đất nước ta đang như loạn lạc trong thời b́nh. Cũng dễ hiểu thôi. Ḷng người ly tán th́ tất sinh loạn ly. Đảng và Nhà nước đă hoàn toàn thất bại trong việc ḥa hợp ḷng người. Ḥa hợp dân tộc để tạo sức mạnh đoàn kết chỉ là một khẩu hiệu suông của Đảng. Kinh tế suy thoái, đạo đức suy đồi… đang đẩy hàng triệu người từ túng quẫn đến tệ nạn rồi tội phạm.
Nhưng Đảng lại cho rằng chỉnh đốn Đảng là “thuốc tiên” sẽ chữa hết bách bệnh cho một xă hội như thế. Nhưng đă nửa năm rồi, nó không có dấu hiệu ǵ gọi là “chẩn đúng bệnh”, mà c̣n làm cho con bệnh là Đảng ngày càng trầm trọng hơn. Chỉnh đốn đang trở thành công cụ để các thế lực lớn trong Đảng đấu nhau quyết liệt tranh giành quyền lực dưới danh nghĩa “làm trong sạch và tăng sức chiến đấu của Đảng”.
Đảng viên có lẽ chưa bao giờ ngao ngán và bi quan hơn lúc này. Rất nhiều người bắt đầu tin rằng cuộc chỉnh đốn này sẽ dẫn đến một sự lụn bại của Đảng trong nhiệm ḱ này. Cũng đă không ít người nghĩ về một sự sụp đổ và đang t́m cho ḿnh một con đường hậu.
Dân nghèo giờ chẳng biết bám víu vào đâu, cuộc sống tan tác nhưng vẫn thờ ơ với thế sự. Âu cũng là lẽ thường t́nh. Nhiều người đang cố gắng nhen nhóm những ngọn lửa hận thù vào ḷng những người dân này để hy vọng kéo họ ra đường để có “Mùa xuân Ả Rập”. Chưa biết có làm được không, cũng có thể, nhưng bạo lực, hận thù sẽ bùng lên thành những ngọn lửa hủy diệt đất nước này, thiêu cháy bao nhiêu sinh mạng. Rồi có thành công đi nữa th́ không biết đến lúc nào những người dân nghèo này mới có thể ngẩng mặt lên với đời. Hay sẽ là nhiều đảng cai trị luân phiên thay v́ một đảng như hiện nay. Điều này như một tṛ may rủi phụ thuộc vào “ḷng tốt” của những người đă khích động hận thù để làm cách mạng. H́nh như chưa thấy được một ḷng tốt như thế trên thế giớ từ những người làm cách mạng bằng hận thù.
Nhưng than ôi, bao dung nhân ái th́ làm sao thắng được sự cường quyền bạo ngược đang cai trị dân chúng bây giờ. Nhiều người đă bế tắc bao lâu nay với câu hỏi đó. Bạo ngược phải được đáp trả bằng bạo lực gần như trở thành đạo lư của những người làm chính trị từ xưa đến nay.
Nhưng tôi đă nh́n thấy một con đường như thế, Con Đường Việt Nam. Một con đường không hận thù nhưng sẽ thắng được cường quyền. Một con đường không bạo lực nhưng khiến những kẻ bạo ngược phải khiếp sợ. Một con đường không của riêng ai nên sẽ tụ ḷng người về một chỗ. Một con đường nhưng có rất nhiều lối đi mà ai cũng có thể bước đến. Một con đường cương quyết nhưng đầy ḷng nhân ái. Đó là con đường của Chúa.
Ngày 28 tháng 6 năm 2012
Diệu Hiền
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/[/url]
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/con-uong-cua-long-nhan-ai.html?utm_source=BP_recent[/url]