Hình ảnh một "Nhạc Bất Quần thời đại"
[COLOR="#A52A2A"][SIZE=5][CENTER]VẪN C̉N ĐẤY, NHẠC BẤT QUẦN [/CENTER][/SIZE][/COLOR]
Posted on Tháng Một 17, 2012
Thường thường, một kẻ phạm lỗi, dù là lỗi với đất nước, lỗi với gia tộc, gia đ́nh hay cá nhân, nếu người đó biết hối lỗi, ăn năn và nhất là ‘quyết ḷng chừa cải’, đều được “ăn mày” sự tha thứ. Ngày 17 tháng 4 năm 1961, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă kư một Sắc Luật chiêu hồi những tên VC đang phá hoại b́nh yên của miền Nam. Thời Đệ Nhị Cộng Ḥa, kế hoạch chiêu hồi chẳng những duy tŕ mà c̣n có hệ thống tổ chức qui mô hơn, tiến bộ hơn. Tinh thần chiêu hồi đó đă ảnh hưởng mạnh mẽ đến người Việt tị nạn Cộng Sản ở hải ngoại. Mỗi khi có một tên “đón gió trở cờ”, Việt Cộng nằm vùng lộ diện, người Việt Hải Ngoại luôn luôn khuyến khích những kẻ này “trở về với chính nghĩa Quốc Gia”. “Đánh kẻ chạy đi, ai đánh người chạy lại?”, ngay cả những kẻ chuyên môn đánh phá người chống Cộng mà nay “im hơi lặng tiếng” chúng ta cũng coi như chúng đă buông đao, hay chúng không c̣n hiện diện trong cộng đồng chúng ta là xong chuyện. Những kẻ một thời đă đánh phá linh mục Nguyễn Văn Lư tận t́nh, bịa điều đặt chuyện, vu khống ngài không biết bao nhiêu chuyện động trời, như vu cho ngài “có 5 vợ và 5 con”, như ngài ham xe 60 chỗ ngồi nên phải lụy Đoan Trang, ngài sụp hầm v.v… nhưng khi chúng thấy quá lố bịch và im lặng th́ chúng ta cũng “cho qua”.
Trái lại, những kẻ vẫn ngoan cố, cứ tưởng ḿnh là kẻ trí thức, là trùm thiên hạ, khôn khéo hơn người, nhưng người ngu mà biết ḿnh ngu c̣n hơn những kẻ ngu mà không biết ḿnh ngu, cứ cho ḿnh là khôn ngoan. Đó là trường hợp của Nhạc Bất Quần Vũ Văn Lộc. Trong bài “Vẫn c̣n đây, người lính QL/VNCH” chúng tôi đă tŕnh bày một số hành động điển h́nh của Vũ Văn Lộc để bà con biết Vũ Văn Lộc là ai. Trong bài đó, chúng tôi có viết “Ông Vũ Văn Lộc đă dốt mà c̣n ngoan cố” và tôi đă chứng minh điều đó, không ngờ hôm nay Vũ Văn Lộc lại để cho người Việt Tị Nạn Cộng Sản thấy bộ mặt khinh rẻ Quốc Kỳ VNCH mà c̣n dùng tṛ “Cáo Lỗi” để khinh miệt người khác, khinh luôn cả những ai mà Vũ Văn Lộc gọi là “Niên Trưởng”. Do đó, đáng lẽ chúng tôi chỉ viết một bài “Vẫn c̣n đây, người lính QL/VNCH” đă quá đủ, v́ thực t́nh mà nói, mỗi khi phải đề cập đến hạng người này, chúng tôi không muốn, nó vừa dơ dáy, vừa bẩn thỉu, nhưng, qua cái gọi là “Chân Thành Cáo lỗi”, một lần nữa, buộc ḷng chúng tôi phải vạch trần cái gian xảo của Vũ Văn Lộc để mọi người thấy, v́ đây là bằng chứng mới nhất mà Vũ Văn Lộc tự ư tố cáo hành vi đáng ghê tởm của ḿnh. Và cũng để báo động với đồng hương, mỗi khi tên này tổ chức bất cứ cuộc nhóm họp nào cũng phải đề pḥng, t́m hiểu trước. V́ để thực hiện nghị quyết 36, Việt Cộng đă dùng nhiều mưu ma chước quỷ lại sẵn sàng tiêu tiền như nước, làm tối mắt những kẻ tham lam.
Mở đầu cái “Chân Thành Cáo Lỗi”, Vũ Văn Lộc vẫn khẳng định bữa tiệc đó là “đơn giản trong không khí gia đ́nh”. Vũ Văn Lộc dù dốt cũng biết đây không thể gọi là gia đ́nh được, hai chữ gia đ́nh có thể tạm dùng thân mật trong một hội đoàn thuần nhất như gia đ́nh Mũ Đỏ, gia đ́nh Thủy Quân Lục Chiến v.v… chứ không thể dùng khi có “quan khách”. Cơ quan IRCC nói trắng ra là một cơ quan thầu việc của chính phủ Hoa Kỳ, thực hiện những kế hoạch, dự án mà chính phủ không thể đảm nhận, và được bồi hoàn. Lời ăn lỗ chịu, không ai chia xẻ với IRCC, luận điệu “gia đ́nh” của Vũ Văn Lộc không những sai trái mà c̣n kiêu ngạo, khinh dể những người tham dự, coi như dưới trướng của Vũ Văn Lộc. Trong bốn mục xin lỗi, Vũ Văn Lộc đă khinh dể cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản, nhất và không cần biết hành động “không dự trù có nghi thức khai mạc chào cờ và mặc niệm” là khinh khi quốc gia và tử sĩ. Ông ta chỉ xin lỗi những người dự tiệc. Cái xảo trá của Vũ Văn Lộc là ở chỗ đó.
Cái xảo trá này có nghĩa ǵ?
- Một là xác nhận chuyện không chào cờ và mặc niệm, ông ta không có lỗi. – Hai là, v́ khi dư luận lên án ông ta (dĩ nhiên, theo ông là oan chứ không ưng) mà những thành phần đă “ngồi dự bữa cỗ” với ông ta bị dư luận lên án luôn:
(trích)
*Thứ nhất* Chúng tôi xin chân thành cáo lỗi cùng quan khách hiện diện.
*Thứ hai* Chúng tôi thành thực xin lỗi anh chị em cựu quân nhân hiện diện
*Thứ ba* Riêng đối với niên trưởng Trần Văn Chơn…
*Thứ tư*Theo lời quư niên trưởng và cũng theo sự yêu cầu của các thành viên …chúng tôi .. sẽ giải đáp rơ ràng từng chi tiết… (hết trích)
Trong bốn mục “Chân Thành Cáo Lỗi” này, ông ta dứt khoát không công nhận cái sai lầm. Dư luận người Việt tị nạn Cộng Sản muốn dạy cho Vũ Văn Lộc biết, lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là biểu tượng của Quốc Gia Việt Nam, là “căn cước của người tị nạn Cộng Sản”. Ông ta nhân danh “người tị nạn CS” mới được Hoa Kỳ chấp nhận, nuôi dưỡng. Nay phản bội lá cờ đó, những ai “không biết” lá cờ đó là quân vô ơn bạc nghĩa, là phường vô liêm sỉ. Hơn nữa, dù là lính không đánh giặc, ông ta cũng đă lên đến Đại Tá, tại sao lại ngu muội cho đến nỗi không biết ư nghĩa sơ đẳng về Quốc Kỳ? Chỉ nói riêng những ngày cuối tháng Tư năm 1975, ai đă hy sinh cầm cự với Việt Cộng để ông ta và gia đ́nh lên tàu di tản? Cái sự hy sinh đó không đáng cho ông ta nhớ ơn mỗi khi tổ chức lễ lạc sao? Vũ Văn Lộc c̣n viện cớ “gia đ́nh” để “cố ư không chào quốc kỳ và mặc niệm” chẳng khác nào những tên Cộng Sản không biết cha mẹ là ai, chỉ biết Đảng? Thế mà dám lên mặt thách thức người Việt tị nạn qua cái mục “xin lỗi thứ ba”.
“Theo lời quư niên trưởng, quư ân nhân và thân hữu, thành viên IRCC, ân nhân và thân hữu” Vũ Văn Lộc sẽ giải đáp thắc mắc. Ngoài Đô Đốc Trần Văn Chơn ra, gồm có những niên trưởng nào? Thiếu tướng Nguyễn Khắc B́nh, Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền và ai nữa? Tôi dám chắc không có niên trưởng nào lại bày mưu kế cho Vũ Văn Lộc tạo cơ hội để biện bạch rằng không chào quốc kỳ và mặc niệm của ông ta là đúng!!! Bởi v́ “giải đáp rơ ràng từng tiết mục” có nghĩa là dư luận hiểu lầm, dư luận lên án sai. Ông ta phải giải thích cho họ hiểu, phải dạy cho họ biết. Ngoại trừ “niên trưởng” cũng đón gió trở cờ như Vũ Văn Lộc (nếu có), những niên trưởng như Nguyễn Khắc B́nh, Trần Thanh Điền không ai yêu cầu “giảp đáp” để đồng hương biết không chào cờ là đúng. Các “niên trưởng” đă thấy cái xảo trá của Vũ Văn Lộc chưa? Quư “niên trưởng” đă thấy quư vị bị Vũ Văn Lộc cho vào xiếc chưa? Dưới mắt Vũ Văn Lộc quư “niên trưởng” chỉ là cái bung xung, cái mộc để hắn chẳng những chống đỡ mà c̣n bị hắn gom về phe của ông ta
Nếu là con người có liêm sĩ, biết hối cái tội “không tôn kính Quốc Kỳ, không biết ơn tử sĩ”, Vũ Văn Lộc phải công nhận hành vi “không chào cờ và mặc niệm là một hành vi sai trái. Sai trái đối với tổ quốc, đối với tử sĩ là điều quan trọng bực nhứt, sai trái đối với những kẻ tham dự tiệc với hắn chỉ là thứ yếu. Chính những người này cũng phải biết cái lỗi của ḿnh, để không ngồi chung mâm với tên vô liêm sỉ. Trái lại, hắn thách thức người Việt tị nạn Cộng Sản rằng hắn ta chẳng lỗi chi cả, nếu cần hắn ta sẽ “tập trung các câu hỏi .. sẽ giải đáp. Nghĩa là hắn ta sẽ giải tích cái “vô tội” của hắn ta. Nói cách khác là người Việt tị nạn đă sai khi lên án hắn ta làm cho những quan khách ngồi với hắn ta trong bữa tiệc phải chịu tiếng oan. Với luận điệu đó, Vũ Văn Lộc mập mờ ghép Đô Đốc Trần Văn Chơn vào cùng phe với hắn ta, hay Đô Đốc cũng đồng quan điểm với hắn ta? V́ “những điều rầy la trách móc” của Đô Đốc hắn không nói ra? Đô Đốc Trần Văn Chơn “rầy la trách móc” những ǵ? – Anh đă quyết tâm khinh miệt lá cờ Quốc Gia VNCH th́ anh đừng mời tôi đến, anh mời tôi đến để chứng kiến cái phản bội người Việt tị nạn Cộng Sản để người ta lên án anh và lên án cả tôi? Tôi già rồi, ăn uống thường ngày c̣n kiêng cữ, sá ǵ một bữa tiệc, tôi nể anh không ngờ anh làm chuyện có lợi cho VC, từ nay đừng ḥng mời tôi? Hay là “Anh không chào cờ là đúng, tôi cũng đồng ư, nhưng thôi th́ dư luận đang lên án, anh hăy nói vài lời qua quít cho yên chuyện cho êm đi. Tết nhứt đến nơi rồi”? Hay “Anh có tiếng là Nhạc Bất Quần, những việc làm của anh đều có lợi cho VC, nhưng anh luôn luôn lách tránh để gạt dư luận, nhưng không ngờ hôm đó anh dám kéo cả tôi và Thiếu Tướng Nguyễn Khắc B́nh vào làm cái bung xung cho anh, để bây giờ tôi ăn nói làm sao với bà con đây? Lo mà xin lỗi họ đi”. Đấy, Vũ Văn Lộc cố ư không nói Đô Đốc Trần Văn Chơn trách móc la rầy hắn ta thế nào. Nếu là kẻ biết ḿnh có lỗi Vũ Văn Lộc phải nói là Đô Đốc Trần Văn Chơn cũng la rầy trách móc tôi, v́ không chào cờ, không mặc niệm là một hành vi sai trái, nếu anh không xin lỗi và hứa sẽ chừa bỏ, có nhiều người lầm tưởng anh đúng, tạo nên một tiền lệ “không chào cờ” trong các buổi hội họp, đưa đến thắng lợi cho Cộng Sản và tạo nên một tiền lệ cho các hội đoàn khác, v́ dù sao anh cũng là Đại Tá QLVNCH”… Đằng này, với cái “Chân Thành Cáo Lỗi” Thứ tư, Vũ Văn Lộc đă thách thức đồng hương hắn ta sẽ tập trung thắc mắc để giải đáp. Phải chăng, hắn ta đă trả lời ông Đô Đốc rằng hắn ta không có lỗi ǵ cả, “Đô Đốc sẽ thấy tôi dạy chúng một bài học cho mà xem.”
Cần ǵ phải “tập trung thắc mắc”, Vũ Văn Lộc hăy cắt nghĩa tại sao nhân danh “Tinh thần Lư Tống”, quyên góp của đồng hương mà góp bao nhiêu tiêu sạch, không c̣n đồng nào dành cho Lư Tống”. Vũ văn Lộc cho rằng Lư Tống có “tinh thần” làm tiền đồng hương như vậy? Vũ Văn Lộc tức nhà văn Giao Chỉ khoe ḿnh có thành tích 40 năm viết văn hăy giải thích những lời chú thích cái tượng nhục mạ người lính VNCH mà hắn ta đă phát biểu: “bầu trời u ám, chung quanh anh không một ai. Anh đă thua một trận chiến là thua luôn một cuộc chiến” ư nghĩa ra sao? Phải chăng, anh lính này cũng như đồng đội đă nằm xuống “không có ai ủng hộ cuộc chiến của họ, ngay cả trời đất cũng không đồng t́nh với họ nên đă có bộ mặt u ám? Đă thua một trận rồi là thua luôn cuộc chiến mà đă thua luôn cuộc chiến th́ tiếc ǵ mà không vứt khẩu súng đang cầm trên tay? Đă ngu mà tưởng thiên hạ ngu như ḿnh, đă theo nịnh bợ VC mà cứ tưởng lừa gạt được người quốc gia. Vũ Văn Lộc đă hám ăn lại c̣n cho ḿnh có quyền ăn. Đó là cái vụ “mới nạp đơn xin giấy phép xây dựng kỳ đài, giấy phép chưa được chấp thuận mà đă dùng tiền quyên góp để sắm 8 cái khánh vàng, mỗi cái nặng 1 lượng vàng ṛng, rồi bận áo thụng vái nhau, tặng cho nhau mỗi người một lượng vàng. Mới nhân danh Lư Tống quyên được 11 ngàn mấy trăm đô là tiêu sạch, mới quyên được hơn 10 ngàn đă trích ra 8 ngàn bỏ túi cho nhau. Giải thích đi. Những ai là “niên trưởng của Vũ Văn Lộc” hăy dạy Vũ Văn Lộc giải thích những điều ghi trên đây.
Chuyện dài Nhạc Bất Quần Vũ Văn Lộc nói ra không hết. Thế nhưng, “người Việt Quốc Gia mau quên”, mai mốt Vũ Văn Lộc mời cũng lại đến như thường. Dĩ nhiên, mỗi lần Vũ Văn Lộc lại bày một tṛ khác, và cứ thế, các niên trưởng, các cựu quân nhân, các quan khách lại cùng ngồi chung dưới mái gia đ́nh do Vũ Văn Lộc làm gia trưởng. Có thể lần sau, hắn sẽ mời một tên VC ở San Francisco, ai hỏi th́ nó nói nó không biết, có thể có một tṛ ngoạn mục nào đó khác nữa, và “quư niên trưởng và quan khách lại vấp lầm, lại quên đi v.v…
Sau khi đọc bài “Vẫn c̣n đây, người lính QLVNCH” có một văn hữu “khiếu nại” Vũ Văn Lộc không xứng mang danh Nhạc Bất Quần, phải là Lao Đức Nặc, nhưng người viết thiển nghĩ cả Lao Đức Nặc, cả Nhạc Bất Quần đều không phải là cái tên xứng đáng để đại diện cho Vũ Văn Lộc. Thôi, tạm dùng tên Nhạc Bất Quần vậy. Lại có đồng hương khác cho rằng những ai tham dự buổi tiệc của Vũ Văn Lộc –dĩ nhiên phải trừ ba người phản đối và bỏ ra về – đọc “Chân Thành Cáo Lỗi” của Vũ Văn Lộc sẽ c̣n tức như bị ḅ đá, v́ Vũ Văn Lộc muốn bắt chước Việt Cộng ngày trước, xua đàn bà con nít đi trước đỡ đạn cho chúng mỗi khi chúng tấn công đồn bót của VNCH. Kiêm Ái không có ư kiến.
“Vẫn c̣n đấy, Nhạc Bất Quần. Vẫn c̣n đấy sẽ có nhiều “niên trưởng và quư quan khách” sang năm lại tham dự tất niên “36 năm nh́n lại” của Vũ Văn Lộc.
Kiêm Ái
[url]http://hoalaivn.wordpress.com/2012/01/17/v%e1%ba%abn-con-d%e1%ba%a5y-nh%e1%ba%a1c-b%e1%ba%a5-t-qu%e1%ba%a7n/[/url]