Thơ Nguyễn Khuyến (tiếp theo)
[b]
CẢM HỨNG[/b]
Ngày trước cũng lên lạy cửa trời
Lâu nay vắng vẻ bặt tăm hơi
Nước non man mác về đâu [color=red]tá[/color]
Bè bạn lơ thơ sót mấy [color=red]người[/color]
Đời loạn [color=blue]đi về[/color] như hạc độc
Tuổi già [color=blue]h́nh bóng[/color] tựa mây côi
Đă hay nhờ được hao ṃn lắm
Một thí ḷng son chửa rơ mười
[b]Nguyễn Khuyến[/b]
[color=Navy]Bài thơ này cũng vậy, bị thất đối.
Cụ Nguyễn Khuyến là một đại danh gia thi sĩ cho nên nhiều người đời sau không dám chê v́ nghĩ rằng cụ học rộng hiểu nhiều nên làm th́ phải đúng, mà đúng th́ phải theo.
Chúng ta phải khách quan mà nhận xét, không thể hùa theo như vậy. Cũng như nếu chúng ta viết sử th́ không thể nói Trần Thiêm B́nh, Lê Chiêu Thống là yêu nước được.
[/color]
Thơ Hồ Xuân Hương (tiếp theo)
[b]
ĐÈO BA DỘI[/b]
Một [color=red][U]đèo[/U][/color] một đèo lại một đèo
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo
Cửa son đỏ loét tùm hum nóc
Ḥn đá xanh ŕ lún phún rêu
Lắt lẻo cành thông cơn gió thốc
Đầm đ́a lá liễu giọt sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo
[b]Hồ xuân Hương[/b]
[color=Navy]Bài thơ này bị thất niêm, nhưng người đời sau không dám nói lên sự thật mà nói thác ra rằng đó là bài thơ phá cách.
Đă là luật th́ không có phá. Chỉ có làm sai mà không kiểm lại trước khi lưu hành.
Sách dạy: dù cho đó là danh gia thi sĩ, nhưng chúng ta không thể lấy cái sai của họ mà làm gương bắt chước theo.
Cũng như chúng ta không thể bẻ cong ng̣i bút mà viết sách nói trái đất h́nh vuông !
[/color]
Thơ Hồ Xuân Hương (tiếp theo)
[b]
CẢNH THU[/b]
Thánh thót tầu tiêu mấy hạt mưa
Khen [color=red]ai[/color] khéo vẽ cảnh tiêu sơ
Xanh um cổ thụ tṛn xoe tán
Trắng xóa tràng [color=red]giang[/color] phẳng lặng tờ
Bầu dốc [color=red]giang[/color] sơn say chấp rượu
Túi lưng phong nguyệt nặng v́ thơ
Ơ hay cảnh cũng ưa người nhỉ
[color=red]Ai[/color] thấy [color=red]ai[/color] mà chẳng ngẩn ngơ
[B]Hồ xuân Hương[/B]
[color=Navy]Thơ của Bà Hồ Xuân Hương có nhiều bài bị lỗi điệp ngữ, ngoại trừ những bài cố ư dùng kỹ thuật điệp ngữ pháp.
[/color]
Thơ Bà Huyện Thanh Quan (tiếp theo)
[b]
THĂNG LONG THÀNH HOÀI CỔ[/b]
Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thắm thoắt mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền [color=red]cũ[/color] lâu đài bóng tịch dương
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước c̣n cau mặt với tang thương
Ngàn năm gương [color=red]cũ[/color] soi kim cổ
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường
[B]Bà Huyện Thanh Quan[/B]
[color=indigo]Bài thơ này bị lỗi điệp ngữ.
[/color]