-
Lỗi tại Hoa Kỳ
Sáng nay đọc báo, số lượng kiều hối năm nay lên đến 10 tỷ hơn năm ngoái 10%. Bài báo nói rơ là lực lượng xuất khẩu (i.e. công nhân, osin, làm nails, chị em ta,...) gửi về được khoảng 1 tỷ... bạc cắc, nhỏ như tiền típ ta để lại trên bàn lúc rời quán ăn. Lượng tiền 9 tỷ c̣n lại do Mít Mỹ, Mít Điên, Mít Kangaroo chuyển về. Có thể nào Mít ta ở hải ngoại đă đổi hướng, nghe tiếng gọi của Nghị Quyết ǵ ǵ, yêu thương thân nhân đến có bao nhiêu gửi hết về. Lạ thật những lần lại thăm bạn bè, tôi vẫn c̣n thấy cờ vàng, vẫn c̣n nghe chửi chế độ, nghe kể đời sống thân nhân bớt cơ cực.
Kiều hối chỉ v́ cái ḷng tham. Tiền gửi ngân hàng bên Mỹ cuối năm nhận 0.35% lời tượng trưng trong khi đó gửi về cho thân nhân bên nhà, tiền lời ngân hàng lên đến 15... 20%. Người Việt ta nổi tiếng là cần cù, những bài toán nhỏ như vậy là sở trường của chàng và nàng. Nh́n xa hơn th́ chàng và nàng chịu.
Nghĩ cho cùng đây là lỗi Hoa Kỳ. Đă áp đặt cho toàn thế giới chính sách tiền lời thấp như vậy th́ phải có biện pháp trừng trị những quốc gia xé lẻ như Việt Nam. Nước Vịt Điên tôi nghe lời đại quốc Hoa Kỳ răm rắp.
-
CHXHCNVN đă có lạm phát nặng nhât´ thê´giơí và tiền đồng là đơn vị tiền tố tệ nhât´ thê´giơí th́ chẳng ai ngu mà gởi tiền đô la để lâư tiền đồng mât´giá, lạm phát đă cao hơn tiền lớ .
Chẳng qua các tập đoàn chính phủ và cơ quan Nhà nươc´ CHXHCNVN đă tăng nhiêù giá và lệ phí, mục đích moi tiền bà con kiêù bào.
-
[B]
Nguy cơ và nợ xâú ngân hàng, lạm phát tại CHXHCNVN [/B]
Coi các bài trong thread :
CHXHCNVN trong các bảng xếp hạng quốc tế
[url]http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=10585&page=5[/url]
Kinh tế CHXHCNVN
[url]http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=8349&page=4[/url]
-
Không thẳng đuồn đuỗn như vậy đâu bác Dac Trung. Phản ứng con người có nhiều cái kỳ lạ, dựa trên “perception” hơn suy luận, mà có suy luận th́ cũng đầy mâu thuẫn.
Đối với đa số người Việt sống ở hải ngoại, đời sống bên nhà c̣n rẻ chán v́ vậy lạm phát không là một cái trở ngại. Để tôi kể cho bác một mẩu đối thoại khá lư thú.
Cách đây ít lâu, tôi có gặp một cặp vợ chồng trong một bữa ăn. Không quen nhiều, chỉ giao thiệp sơ qua trong những lần gặp mặt, không thân thiết hơn để trao đổi những chuyện chính trị. Tôi biết là cặp này hay về Việt Nam, không chừng mỗi năm một lần. Trong bữa ăn, câu chuyện chuyển từ từ về đời sống bên nhà., khí hậu, môi trường, vật giá leo thang,...
Tôi đặt câu hỏi “ Đời sống mắc mỏ như vậy chắc anh chị bây giờ về phải tiêu nhiều hơn xưa?”
Anh ta trả lời : “ Không nhiều hơn những năm trước đâu. Tụi này mỗi lần về 3 tháng, mang về 10,000 đô là dư dả. Những năm sau này, tụi này gửi trước một số tiền vào một chi nhánh ngân hàng ngoại quốc ở VN. Ngân hàng cho tụi này lời có lúc đến 20% bù lại vật giá leo thang”.
Tôi không hỏi thêm là bên nhà có đánh thuế trên đó không.