Nghe chuyện Hà nội ; chúc mừng năm mới 2015
....... năm hết Tết đến.....
........................... Vinh danh Thiên Chúa trên trời..,
.............b́nh an dưới thế cho người thiện tâm...................
Chúc mừng quí Bạn Đọc bốn phương và Diễn đàn Vietland..;
......... sang năm mới 2015 ; an b́nh, thịnh vượng.....
Kính chúc,
đại gia đ́nh nguyenmanhquoc
Nghe chuyện Hà nội ; quốc nội.. ngoại quốc ..
Chào quí Bạn.. câu truyện trong luỹ tre làng và khi bước ra đến chợ... Sau khi để hai đứa cháu hờ gởi lại, hai vợ chồng cậu Lân, tuy già mà vẫn c̣n hăng hái.. gặp bạn bè đi chơi miết mấy ngày nay, hôm nay được bạn quư đưa về nhà.. Mọi người lánh ra chỗ khác để cậu Lân nói chuyện riêng tư với chị Thạch.. căn pḥng khách lại sặc mùi thuốc lá.
Một lúc lâu, Thạch chạy vội sang pḥng kiếng.. t́m gặp T.Vân.... đôi ben nói ǵ sau đó T Vân t́m tôi hỏi xem có tiền mặt không .. rồi nói chị Thạch cần tới khoảng 5 ngàn đô... để đưa cho cậu Lân đi chơi tiếp. May sao trước hôm Noel... tôi laị đi lănh tiền mặt nhiều.. nên có sẵn để đưa cho Thạch.. Thạch cầm tiền ra đưa cho em rồi khách đứng dậy đi ra...
Thạch sau khi tiễn khách rồi vào.. ngồi thừ trên ghế .. nước mắt rưng rưng kể lể ; hai vợ chồng đi đến nhà bạn.. rồi đi casino.. rồi thua bạc.. đến nỗi hết sạch cả tiền mà phải về vay.. hôm nó sang chúng mang cả thẻ nhựa.. tiền mặt cả sấp... chúng nó có về đây hỏi nữa th́ anh làm ơn đuổi chúng ra khỏi nhà đi.. kẻo không rồi lại mang nợ vào ḿnh !! em của Thạch mà giờ đây.. Thạch biết nói ǵ hơn... giúp Thạch đuổi chúng đi đi !!
Hai đứa nhỏ con Hoài thàng Tự nghe nói cậu Lân sạch túi phải vay.. chúng nó sợ mặt xanh.. hỏi có làm sao không ?? rồi G. Ngọc hỏi các cháu ;.. thế sổ Thông hành và vé máy bay ai giữ ??
- dạ cả cháu th́ cháu giữ.. của chị Hoài th́ chị Hoài giữ.. v́ lúc kiểm soát th́ của ai người ấy đưa... cậu Lân chưa có gom lại....
Thế là B.Thạch vội gọi phôn về Hà nôi bảo cho cậu Long biết truyện.... sau đó chúng tôi quay lại với truyện trong nhà đối với quư khác mới đến... sao để có thể giúp đỡ được..
Riêng hai cháu Hoài và Quí Tự th́ qua đầu năm mới đưa đến thăm trường Secondary bên này, Q cũng đă xin hẹn với ban Giám đốc rồi.. phải thi thử để xem tŕnh độ của các cháu, có như vậy khi ḿnh muốn xin cho du học mới có lư được.. chưa kể đến bảo trợ tài chánh và giám hộ...cũng khó khăn lắm..
riêng câu truyện nhờ vả của anh Lịch th́, theo ư của Q là; các cháu hăy c̣n nhỏ, cứ tiếp tục cho hoc tư đi.. thiếu thốn th́.. B.Thạch và gia đ́nh nếu có thể, giúp đỡ thêm cho trẻ đi học, chứ mang sang đây, chúng ḿnh th́ cả đám tuổi đă già rồi... không c̣n sức để chăm lo đến chúng.. mà bỏ lơ.. lỡ chúng không nên người th́ tội lỗi đó là do chúng ḿnh bên này gây ra... vậy riêng Q, th́ cứ để yên ở VN thôi..
Ngay như trường hợp hai cháu Hoài và Tự... chúng đă lớn khôn, việc thay đổi quan niệm, làm cho chúng hiểu lịch sử khó lắm, v́ chúng đă bị nhồi sọ từ mẫu giáo mất rồi. Q có nơi chuyện với cả hai đứa về Sử Việt.. chúng chẳng hiểu ǵ cả.. và lúc nào cũng bảo rằng phong kiến cổ hủ.. thối nát cho nên các ông Lư thường Kiệt.. Trần hưng Đạo.. Quang Trung hay Lê Lợi là những giai cấp nông dân nổi dậy.. theo đúng đường lối Các Mác Lê nin hay ngay như cả HcM cũng làm là như vậy!!
Thật hết cách giải thích, đến khi hỏi thế các cháu có vào internet không ?? th́ chúng trả lời rằng có mà trong đó họ viết bậy... bác và đảng dậy mới đúng... làm cho Q phân vân không biết có nên giúp cho chúng sang đây du học hay không? sợ nhất là hai đứa nó làm hỏng cả bầy cháu chắt của ḿnh.. v́ gia đ́nh này đang lo dạy cho các cháu chắt.. thế hệ mai sau cách nh́n ra ngoài sao cho chính nhân... Chưa kể đến vấn đề lối sống của hai đứa, hiện nay ḿnh chưa biết cách hay lối sống của hai đứa trẻ này ra sao ? che đậy hay thật t́nh, tuy nhiên chúng đối đáp rất tinh ranh, biết tránh né.... mai mốt vợ chồng Lân quay lại bảo đưa cả hai về đi.. chứ ḿnh.. lo không nổi đâu !
Một chút chuyên gia đ́nh.. dây mơ rễ má.. bạn bè; quả thật là khó lắm đấy .....các bạn lượng thứ cho.../.
Đàn ông càng già càng.....giầu
Đây là chuyên vui ngày xuân.
[SIZE=5]Rùng ḿnh .......[/SIZE]
[COLOR="#B22222"]Đàn ông càng nhiều tuổi .......càng giàu :
- Có bạc trên đầu .
-Có vàng trên răng .
-Có đá quư trong .....thận .
- Và có .....bất động sản trong .....quần .[/COLOR]
Bổng nhiên tưởng tượng đến lúc " tài sản " của ḿnh bất động
mà rùng cả ḿnh .....
Huhuhu .......
Nghe chuyện Hà nội ; ngày đó xa rồi !!!
Thế giới băo bùng.. vậy th́ nmq lại lui về với vùng trời kỷ niệm.. mà trong đời sống của con người, có lẽ kỷ niệm về những mối t́nh có lẽ nó in sâu đậm hơn vào trong kư ức con người, có phải vậy không, quí Bạn nghĩ thử xem...
Ngoài trời nắng mà lạnh thấu xương.. cái máy phu tuyết cũng đă mệt rồi và lối đi cũng đă gọn cho bước chân đi.. Thơ thẩn nh́n hai con chó Retriever và con Bob lại hai con chó Nhật V one, V two đua nhau chạy.. đùa rỡn trên những đống tuyết trắng.. nhẹ như bông.. làm tung toé, rồi đến bày trẻ cho chúng ra chơi để sưởi chút nắng ban mai, ḥ hét cười đùa.. chợt tay đưa lên buộc sợi dây quai mũ.. đụng ngay vào cḥm râu lởm chởm mà đang đọng dính đầy những hạt nước đóng băng.. để rồi thấy ḿnh đă già , già lắm rồi...
Bánh xe lăn ai đó đụng vào chân làm ngoảnh lại.. à đó là G. Ngọc. Trong đám mấy bà th́ chỉ có bà GN là tinh ư mà t́nh tự kín đáo vô cùng..
- .. anh.. chuyện ǵ vậy !! hay lại .. ngày đó chúng ḿnh.. c̣n bây giờ...
Bây giờ th́, cũng đă qui tụ đầy đủ các bạn bè dưới một mái nhà hay như là giữ liên lạc thăm hỏi thường xuyên.. giúp đỡ lẫn nhau.. an ủi. Thế nhưng bản thân của Q th́ nó có một cái ǵ âm thầm kín đáo, mà đôi khi không nói ra được, v́ ơn nghĩa xa xưa hay v́ đồng điệu ư t́nh.. sống cùng nhau ngay cả trong hoàn cảnh khắt khe... ngày đó........
Nhất là cuộc t́nh với Yvonne.. tưởng chừng như giấc mộng đẹp vô bờ bến, thế mà số kiếp gẫy ngang v́ khói lửa quê hương.. Yvonne bị tai nạn chết năm 1955... mái đến 1960 mới can thiệp được để đem về Bordeaux 1960... Cái hũ tro chỉ c̣n lại những đốt xương đă nâu đen xám xịt.. được bày ra trước ánh nến của giáo đường để làm phép tiễn đưa.. sau đó được xếp vào chiếc hộp nhung bé nhỏ... chiếc ca nô cùng gia đ́nh đem Yvonne ra biển cả, trời trong xanh thiệt rạng rỡ.. sóng vỗ mạn thuyền b́ bộp đều đều cùng tiếng máy êm êm.. th́ trên đai phát thanh hôm đó phát đi một gịng nhạc làm năo ḷng người.. mà ai ai cũng phải lắng nghe... SUMMER PLACE... âm thanh nhẹ nhàng ,xao xuyến như khao khát cuộc sống..đôi lúc th́ thầm như ước vọng thanh xuân..
Rồi đến 1965... trên chiến trường Bắc Phi... chăm sóc cho thương binh không phân biệt màu da... con người trước cái chết.. ai ai cũng sợ.. nhất là nh́n cảnh thân nhân ôm lấy thi thể của người thân thương nằm xuống.. khóc ngất.. mà ṿng tay ôm chặt không buông... Dr ZHIVAGO - Lara's Theme 1965...
cũng chưa hết.. đến Mậu Thân, những người dân bị tên bay đạn lạc.. thương tích máu me.. tiếng khóc thấu trời xanh.. th́ đài phát thanh Saigon cho phát truyền đi bài nhạc mới, làm nhạc hiệu bằng bài EXODUS......
C̣n ngày hôm nay CQFR 95.5 vừa cho phát bài nhạc Summer place.... một nỗi buồn nhè nhẹ len lỏi qua tim...
Cuộc đời tưởng là dài mà thật là ngắn ngủi, có đến có đi, có vay có trả.. Saigon đă bị tàn phá đến tận cùng, c̣n Hà nội giờ đây chắc cũng đă chẳng c̣n ǵ để nhớ..
mai đây, dù có bao giờ,
c̣n ai nhắc nhở chuyện ngàn năm xưa..............................
Nghe chuyện Hà nội ; năm xưa..và dư âm ngày đó...
. trời bữa nay thật buốt lạnh.. lại là ngày thứ bẩy, đàn trẻ vẫn co ḿnh trong chăn ấm, mấy lăo bà cũng vần c̣n nằm nướng cho ấm thân già.. nmq trở ḿnh.. ngồi dậy, ngoài trời đă mờ sáng, nền trời xanh thẫm mà chưa ló ánh b́nh minh. Những khúc củi được bỏ thêm vô ḷ sưởi để có thêm hơi ấm trong nhà.. ấm nước đặt bên.. lát nữa là lại có tách cà phê buổi sáng. Ngó đến bầy chó, hai con ở trong nhà V1, V2.. đang ngoe ngẩy vẫy đuôi rồi lại gần ḷ sưởi.. Hai con chó ngoài sân cũng đă qua lổ nhỏ chui vào sân đậu xe.. gọi cửa xin ăn.. uống..
chuông đồng hồ báo 8 giờ, mấy chú nhỏ nhao ḿnh trở dậy làm cho mấy lăo nương tất bật phải dậy theo.. tiếng nước máy mở ra ào ào.. tiếng cười nói chộn rộn trong hai pḥng tắm.. ba cháu nhỏ cũng ngồi dậy bi bô...
Bữa ăn sáng vẫn như thường lệ.. các lăo bà ngồi thoải mái bên tchs cà phê sơm mai.. câu truyện gia đ́nh vui vẻ.
Bà Liểng cất tiếng ; c̣n vài ngày nữa là qua tháng củ mật ( tháng thứ 11 giáp tháng Chạp ta ), ngày đó ở Hà nội, cái giá rét đầu đông lại mưa phùn ẩm ướt làm đă lạnh lại rét thêm, co ro.. cho nên phải đốt thêm ḷ than tàu để sưởi, các cụ già th́ c̣n có thêm cái ḷ ấp, trong đựng than tàu cháy đỏ, nóng ấm .. các cụ ôm cái ḷ sưởi này trong ḷng cho bớt đi cái giá lạnh, cũng có nhà dùng cái chai hai lít đun nước sôi rồi đổ vào.. đưa cho các cụ ôm giữ cho ấm đôi bàn tay gầy guộc.
Thời đó, cái chăn bông trần bọc ngoài là áo bao bằng vải chúc bâu dầy được yêu thích, người th́ nửa chăn lót dưới để nằm lên trên cho bớt đi cái giá lạnh từ cái xập, bộ ghế ngựa hay ngay như cả trên vuông chiếu đậu, gối cũng bằng bông.. nằm xuống rồi lật nữa kia chùm lên đôi khi phủ lín cả đầu để giữ ấm.. và giâc ngủ đi vào miền yên nghỉ.
Trở dậy sáng mai th́ lại có áo bông, áo bông ngắn lót vải phin, áo bông dài lót nhiễu.. c̣n đôi chân, có bít tất chứ thời cổ th́ đôi ủng da ḅ có lót vải bông dầy.. c̣n đầu.. đă có mũ ni.. mũ ni khác ở chỗ là có hai cái vạt hai bên để che kín từ sau gáy đến mang tai ra đến hai bên thái dương, giữ ấm cho cái đầu.. Cửa nhà th́ hết cửa lùa khép kín lại đến cwar kính chặn khí lạnh ùa vào nhà.. mà dưới nền gạch th́ , v́ mưa phùn ra vào đă mang theo bùn đất nên mỗi bước chân dù cho đi guốc cũng tạo tiếng lẹp nhẹp dính dất, đôi khi trơn trượt...
Sa lông, ghế dựa đều có nệm bông.. nếu trên nhà lạnh lẽo vắng vẻ bao nhiêu th́ dưới bếp lại ồn ào ấm cúng bấy nhiêu.. ánh lửa bập bùng, tiếng nước sôi reo phun khói ph́ ph́ hay tiếng tí tách của thanh củi khô nứt nẻ trước cửa bếp đang đun rực nóng... nhũng củ khoai được dấu vùi bên bếp từ lúc nào..đang bốc mùi thơm bén cạnh ở bên dưới, gần trên là những nồi kho cá, kho thịt sôi lăn tăn bốc mùi thơm gợi gọi con t́ con vị .
Hàng phố, ngoài đường.. tiếng rao lanh lảnh thưa thớt... ai bánh tây nóng ḍn của mấy anh trai con nhà nghèo lặn lội đem bán để bù đắp sinh nhai.. những tiếng raoquaf sáng hàng ngày..rồi đến bánh khúc bánh gị nóng hổi.. nào Thời sự.. Tia sáng.. Giang sơn.. Liên Hiệp...của anh bé con..
.. mở cữa ra phố, gịng người lao động đă chuyển ḿnh từ tiếng xe điện i..u.. mỗi khi bẻ ghi đổi hướng.. nhưng sản phẩm tươi xanh, những bu lồng gà vịt .. từ bên ngoại ô chuyển vào thành phố và đàn trẻ tuy co ro mà vẫn tung tăng chạy nhảy trong cái nắng ban mai trong vắt..đi đến trường t́m xin con chữ.. c̣n riêng tôi...
Ṿng bánh xe đạp lại lăn đều trên con phố quen thuộc thân thương.. lạy ông ạ.. lậy bà ạ.. mỗi khi nh́n thấy người quen... rồi mỗi đoạn đường đi lại thêm một bạn đồng học.. chuyên tṛ ríu rít.. viên kẹo bạc hà hay viên kẹo gừng bản xứ.. vừa cay thơm.. vừa nóng ấm.làm hơi thở bốc khói trắng ph́ ra trước miệng...chẳng mấy chốc, đến trường, tíu tít tay bắt mặt mừng trao đổi truyện trong nhà ngoài ngơ... tiếng chuông báo đến giờ vào lớp.... đâu vào đó lại thầy với bạn.. lại phấ trẳng bảng đen và lời thầy dơng dạc giảng bài.. tiếng bút lướt trên trang giấy vở .. mắt đăm đăm nh́n lên hay cúi xuống khẽ mỉm cười... vui nhỉ cuộc sống sinh viên thời bảo hộ..
.. ấy đấy tuy là trường ta mà dạy bằng tiếng Tây... có đủ cả da vàng da trắng.. hoạ hoằn mới có một anh đen thui hay cá trê cà ri dê xồm ... đùa nhau gọi vậy.. mà thiếu vắng th́ lại... nhớ đến nhau../.
Nghe chuyện Hà nội ; tháng lạnh đầu đông.....
Cuối tháng một rồi nay sắp sang tháng Chạp, mưa phùn tựa như bụi nước bay.. vừa đủ làm ướt áo và cũng đủ làm cho chân tay tê cóng. Quần mặc lồng hai cái.. áo th́ lót trong, áo cánh ngoài, sơ mi.. rồi đến áo len.. đến áo khoác, cổ lại phu la( foulard), trên đầu th́ cái mũ nồi chùm hụp.. nước mắt nước mũi chảy có giọt. Thế nhưng v́ cuộc sống vẫn phải làm . Chỉ c̣n ông già bà cả là êm ấm tại gia, tay nâng tách trà sớm mai, ngồi trầm ngâm bên cái ḷ than để sưởi ấm.. để rồi bắt đầu suy nghĩ đến một thời .. c̣n ngày nay th́.. lại sắp hết năm.. năm hết Tết đến những ǵ phải làm để rồi ḥ hét con cháu vào việc sao cho phải đạo... mà ít ai ngoại lệ cả...
Sáng hôm nay, Mẹ Hai nhắc nhở Q rằng sắp đến Tết rồi, họ hàng th́ c̣n ông chú bà cô,.. anh phải làm sao cho có chút quà biếu Tết, bên nội.. bên ngoại cho phải đạo làm con...
.. Dạ vang.. mẹ day.. con nghe rồi.. con sẽ làm theo ư của Mẹ...
- thế anh đi học hay đi làm có luơng tháng Tết chưa ?? ráng để dành mà chi tiêu.. lại c̣n tiền cho thuê nhà nữa đấy nhé.. tháng này tôi cũng cần để trang trải mua bán vài thứ cần dùng...
.. dạ.. tiền nhà th́ tháng vừa qua đă trả tiền cơm cho cậu kư Đức chủ nhà rồi số c̣n lại cũng đă đưa cho mẹ hêt rồi.. c̣n tiền gánh nước thuê th́ họ cũng đă trừ vào tiền mấy tháng trước mà mẹ " dựt= vay) tạm rồi...
- thế có mà Tụng nói rằng có gặp anh đang làm cho nhà thương Tây mà.. có phải không ?
dạ.. vâng con có gặp bà Tụng ở chỗ con đang học việc ấy mà... đă làm ǵ có lương lậu.. mỗi tháng họ chỉ cho tiền mua lốp sửa xe đạp thôi ạ...
Câu truyện lam ma th́ ra, sau khi bà Tụng gặp tôi trong Bịnh viện th́ về kháo với nhau rằng.. có gặp thằng Q con bà Hai.. nó đang làm ở trong BV mà nó sai đầm giúp việc chạy tới chạy lui.. chắc nó làm infirmier đó.. cũng đă khôn lớn rồi.. thế là các bà đă xúm nhau bàn tán, gán ghép.. thằng này với con kia.. xứng đôi vừa lứa.. rồi có bà lại nói rằng ; h́nh như nó đi làm bồi cho nhà quan tây nào đó.. mật thám th́ phải !! thật lắm chuyện !!
Thế là lại có màn đánh tiếng, xem mặt... mà mấy bà chị cô em ở cái phố hàng Bông th́ đă nhẵn mặt tôi rồi, c̣n đám ở trường, toàn là con quan cũng đă " gườm/nguưt " nhau mỗi lần trông thấy nhau.. có bà đă nói thăgr vào mặt tôi.. thấy mặt mà "đáng ghét..", nhưng rôi vắng mặt th́ lại hỏi nhau.. nó bỏ đi đâu rồi hả mi ??
C̣n phố hàng Bông ngay góc phố với hàng Da lại có bà thầy bói, bói bá tây... các bà nhàn rỗi thường hay quá cảnh góp chuyện thiên hạ này nọ mà cũng là chỗ cho các bà chuyên mai mối có việc nhàn du hay moi móc... mà lại là tháng giáp Tết, v́ giáp Tết có màn biếu xén, sêu Tết ra mắt cầu thân cho đôi bên.
Chị Xinh gánh hàng rau ra ngơ Hội Vũ th́ gặp tôi ở ngay đầu ngơ với Trường Thi... chị hét tướng lên.. tôi vội ngừng xe...
nay.. đồ phải gió...
dạ.. thưa chị em làm ǵ mà sáng ngày ra.. chị đă.. to mồm mắng mỏ thằng bé.. chị có thấy .. tội nghiệp không ??
- khỉ gió... mẹ Hai của em đang nghe bà thầy bói góc hàng Da... h́nh như muốn hỏi con Mùi cho mày đó !! chết em rồi..!!
- Dạ có sao đâu.. mẹ em hỏi th́ mẹ em lấy... chứ em đâu có lấy ai ! .. thôi em đi học đay kẻo lại trể giờ..
Mớ có thế thôi ma cả phố đă có chuyện bàn tán... ừ thằng Q cũng đă lớn rồi, hơn 20 rồi bé bỏng ǵ nữa.. mẹ nó đi hỏi vợ cho nó cũng là chuyện thường thôi... mà nó vẫn c̣n đi học mà.. thế nó đang học ở trường nào vậy ?? và câu truyện lọt về nhà cậu mợ Dần, hàng xóm rồi đến tai Bích Thạch.. đến tai A.Liểng..rồi cả Yvonne..nhóm trực bịnh viện.. cả trường khúc khích cười.. ai cũng hỏi rồi felicitations, bonne nouvelles...
Trở lại với tháng ngày giáp Tết, ngoài đồng nay đă vắng bóng người, thưa thớt v́ bóng c̣ lội trên ruộng bùn cóp nhặt vài ba con tép.. khoai rỡ rồi.. chỉ c̣n tát ao.. chặn đ́a gom cá thôi.. mấy con lợn cũng đă chọn ra, chung chia lối xóm.. rồi đến bầy gà.. cây cảnh.. nào chăm lo chậu quất, luống hoa cúc.. phù dung.. vào đến trong nhà th́...
Mưa phùn dai dẳng.. nền nhà ướt nhếch nhác lại trơn.. thế là nạ cạo bùn lau nhà.. đến tường gạch cũng phải quét mạng nhện.. nấp sau khung ảnh hay giưởng tủ.. quần áo phải dỡ ra hong sấy cho khô thơm hết mùi mốc meo.. Riêng con người th́ mùa này, tắm là một sự kiện vĩ đại.. nào đóng kín cửa, đun nước nóng.. pha nước cho đến quần áo sửa soạn đầy đủ. Đến khi tắm th́ làm sao cho nhanh, gọn sạch.. chứ không th́ chết rét không chừng.
C̣n nhà quê th́ ra sau vườn, quây cót cho bớt gió ráng mà ch́u chứ để người mùa rét lạnh này bốc mùi th́ cũng... hết thở! mà nào đâu đă hết, chứ nhà nghèo chân đất lội bùn giờ này lại nạn nứt nẻ kẽ chân.. ngứa vô cùng.. găi đến chảy máu mà vẫn chưa hết ngứa.. đầu th́ gầu gải bay ra như vỏ chấu.. nách sát phèn chua đến dộp cả da mà mùi vẫn xông ra nồng nạc.. thay quần áo ra th́ ngại giặt, mà đem vào bếp hong nhờ chút lửa nóng th́ đượm mùi cá kho hay canh dưa khú.. thôi th́ đủ chuyện...riêng Q th́ chịu khó ra hứng nước máy sớm mai.. gánh về nhà c̣n ấm thế là tắm giặt, đôi khi hết ca là tắm luôn trong BV.... ngày mai đến cảnh sửa soạn Tết.. đói ngày giỗ cha,.. no ba ngày Tết...