-
[QUOTE=người cũ;240056]Bác Pheng,
Tôi t́m khắp nơi trên mạng, không có cái ǵ là bằng chứng cho "lời nói ước ao" của ông Lư Quang Diệu "Sing được như Saigon" nói là có thật. Chỉ có câu:
[B]"If one looked at Saigon and Singapore in 1954, one would have said Singapore was the goner, not Saigon."[/B]
từ bài báo do Joel R. Kramer viết ngày 23 tháng 10 năm 1967
[url]http://www.thecrimson.com/article/1967/10/23/lee-kuan-yew-plee-kuan-yew/[/url]
Tôi e rằng tất cả những ǵ mà Bác Pheng đem ra để support your self-proclaimed "political analysis" chỉ là những suy diễn cá nhân, nhét chữ vào miệng ông Lư Quang Diệu.
[Tự nhiên nhớ đến cái "Di Chúc Trần Nhân Tông" lời lẽ đanh thép, mang đầy hồn thiêng sông núi được đăng tùm lum trên mạng. Hoá ra "Di Chúc Trần Nhân Tông" này do ông Hoàng Quốc Hải viết trong bộ tiểu thuyết "Huyền Trân Công chúa", xuất bản năm 2003, chẳng phải do vua Trần Nhân Tông viết!]
Lư Quang Diệu là một nhà độc tài khôn ngoan, là một Bố Già chánh hiệu. Cái style khiêm tốn tự đánh giá thấp ḿnh chính là biểu hiện bề ngoài sự khôn ngoan đó. Ông c̣n có sự khôn ngoan hiếm có ở các nhà lănh đạo Châu Á, là sự tôn trọng cao độ với mỗi cá nhân, với từng quốc gia, với từng nền văn hóa. [/QUOTE]
Biết rằng khi đi ngoại giao ăn nói đầu môi chót lưỡi có nét "khiêm nhường" ,nhưng khi lời nói xuất ra th́ phải có 1 ngụ ư nào đó chứ! ..
Vậy theo tầm nh́n của NC nghĩ sao về câu nói trên khen Saigon hay chê Saigon tệ hơn Singapore vậy ?
[QUOTE]
Ông Lư Quang Diệu và ông Diệm có lẽ đều là những người theo chủ nghĩa dân tộc, đều cùng bắt đầu đất nước bằng dân chủ. Khác nhau ở chỗ ông Diệm nắm chính quyền rồi mới làm dân chủ. C̣n ông Lư Quang Diệu phải dùng dân chủ để nắm chính quyền.
Ông Diệm là nhà độc tài nửa vời thiếu dứt khoát, c̣n ông Lư Quang Diệu là một độc tài thâu tóm quyền lực tuyệt đối,.[B] thẳng tay đàn áp đảng cộng sản đối lập..[/B] Hành động đàn áp đó xảy ra vào thời điểm hai cực của thế giới đang xung đột mạnh mẽ, chứng tỏ ông là một lănh đạo biết đánh giá thời cuộc và biết nắm bắt cơ hội.
Ngoài những vấn nạn xă hội như nghiện ngập ma tuư, cờ bạc, măi dâm, nạn thiếu thực phẩm... c̣n tệ hơn cả VN vào cùng thời điểm lịch sử, Singapore c̣n phải đối đấu với vấn đề lớn nhất là đa chủng tộc, đa văn hóa, đa ngôn ngữ. Và ông Lư Quang Diệu đă có hai quyết sách giải quyết triệt để vấn đề này: Tất cả đều phải được sống theo văn hóa của họ, niềm tin của họ, nhưng họ phải sống được với nhau trong ḥa b́nh.
1. Chọn tiếng Anh là tiếng phổ thông (song vẫn để tiếng Trung, tiếng Malay, tiếng Ấn có vị trí của chúng (Chinatown, Malay village, Little India ... rất thú vị.),
2. Chính phủ can thiệp vào sự phân bổ thị trường căn hộ (để không cho h́nh thành các ghetto, dẫn tới mầm mống chủng tộc chủ nghĩa)
Ông Lư Quang Diệu đă thành công trong việc xây dựng một xă hội dựa trên quyền Tự Do, quyền B́nh Đẳng, nhân phẩm được tôn trọng, .[B]con người có cơ hội để mưu cầu hạnh phúc một cách hiệu quả nhất, tốn ít xương máu nhất. [/B] C̣n ông Diệm?
(Chúng ta đang nói về ông Lư Quang Diệu và ông Ngô Đ́nh Diệm, không nên lôi thêm ông Park Chung-hee vô cho nó dây mơ rễ má) [/QUOTE]
Tại sao khen Lư Quang Diệu kiểu đoạn sau đá đít đọn đầu vậy ??
Thế lúc LQD [B] thẳng tay đàn áp đảng cộng sản đối lập..[/B] bằng Đức Nhân thắng hung tàn hay bằng đẩm máu vậy ..
Ông Diệm chế ra hệ thống Áp chiến lược là rất nhẹ tay đàn áp cộng sản đó nhen ...
-
[QUOTE=Tran Truong;240064]
Còn HCM thì áp dụng câu : " Thà sống nhục , hơn chết vinh " hàm ý vun xới cho chính mình . Tổ quốc tổ cò chỉ là lừa mị .[/QUOTE]
Tôi đă correct chỗ này, Hồ chí Minh hoàn toàn không có tư tưởng ǵ cả, chỉ là 1 anh láu cá vặt, chứ cũng không phải là gian hùng, mà nếu ông ta thành công, th́ chỉ là nhờ vào thời cơ và hoàn cảnh dân việt lúc bấy giờ, cộng với được TQ back up.
Người Việt lúc bấy giờ mong muốn chủ quyền và hoàn cảnh đói kém sau chiến tranh, nhất là vụ đói 1945, đă làm cho người Việt bằng mọi giá, đánh đuổi Pháp để dành độc lập chủ quyền.
Trí thức salon lúc báy giờ đă không dám dùng vũ lực, chỉ muốn dùng ngoại giao chính trị, nhưng thất bại nên họ tự giác đă nhường lại quyền cho HCM, th́ một phần cũng v́ lư do đó.
-
[QUOTE=Sig Sauer;240028]
...
..
Ông tranh luận dở chít mịa...Tán dóc với ông Nhộng bao nhiêu đó đủ rồi nhé.[/QUOTE]
Bí lối qua rồi qua option nói người ta "tranh luận dở chít mịa" .
Biết "tranh luận dở chít mịa" th́ nói qua nói lại với tui làm chi vậy ?
Trên forum mọi người đều có quyền vào góp ư, khác ư nhau là chuyện thường t́nh, khg phải v́ khác ư mà nói kẻ khác "tranh luận dở chít mịa" chỉ chứng minh ḿnh ăn cướp la làng giỏi thôi.
-
[QUOTE=Tran Truong;240064]Thật hào hứng khi thấy tư tưởng Á Âu " choảng " nhau . Nói Á Âu cũng chưa đúng , mà là cũ mới choảng nhau . Mừng khi chưa thấy bom " tấn " xuất hiện .... mới suýt soát thả thôi ! Thưở còn bé ,mài đũng quần trường lớp , thường nghe câu : " Thà chết vinh , hơn sống nhục " hàm ý danh dự là trên hết .
Nhưng danh dự ở đây không riêng cho cá nhân , mà cho cả gia đình , giòng tộc ... hơn nữa , rộng nữa là cho quốc gia , dân tộc .
Còn HCM thì áp dụng câu : " Thà sống nhục , hơn chết vinh " hàm ý vun xới cho chính mình . Tổ quốc tổ cò chỉ là lừa mị .
Cho dù nhục ngàn năm , nhục với dân tộc , đất nước sau này có đắm chìm trong nghèo nàn ,đau khổ cũng không sao . Nhưng cá nhân vinh hiển một đời , làm vua làm chúa .... thì có mang tiếng như Lê chiêu Thống , cũng chẳng sao ![/QUOTE]
Trong đây có nick SS khen đáo khen để nhân vật Hàn Tín có bản lĩnh trong Tam Quốc Chí, th́ cũng nói lên cái thuyết : " Thà sống nhục , hơn chết vinh " .
Ngày nay th́ hậu duệ của Hcm đi dúng thuyết này rồi .
[QUOTE]
Cộng sản thì lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện . Quốc gia thì không , không thể chấp nhận làm điều độc ác , thất đức , bần tiện , hạ cấp , lưu manh ... !
Cuối cùng quốc gia thua !!! [B]Vậy bài học rút được là gì ? [/B]
Theo tôi cái yếu của quốc gia là thiếu dứt khoát , lừng khừng , nhiều cảm tính ; nên cs dựa vào đó mà sống , sinh sôi nẩy nở , phá phách ....
Ngoài ra cs dùng [b]tổng lực và toàn diện ,chui lòn , rúc sâu ,chờ thời cơ và không ngừng phá hoại [/b]: như dùng bàn thờ xuống đường , khích động sinh viên học sinh biểu tình ,đốt xe Mỹ .... chẳng hạn .
Trong khi ta chỉ có chống đỡ về quân sự cũng như chính trị , luôn ở thế bị động !!!
Cộng sản là loài ký sinh , loài tầm gửi . Chúng bám vào cây tư bản , hút máu hút nhựa mà sống . Chúng bám vào quyền tự do ngôn luận , tự do biểu tình , và các thứ tự do khác như báo chí ,ấn loát , quyền sống .... để phát triển , làm suy yếu chính quyền .
Khi chúng mạnh ,đủ sức " cướp chính quyền " và cướp xong , thì chả còn quyền mẹ gì cho người dân . Còn mỗi quyền là nói và làm theo đảng !!!! Sáng mắt thì quá muộn , nhưng vẫn còn nhiều người mê ngủ .... trên thế giới này !!!
Xin các vị cao minh góp ý trong tinh thần tương thân . [/QUOTE]
Bài học được rút ra là:
Kẽ nào có dă tâm độc ác , thất đức , bần tiện , hạ cấp , lưu manh ..vv. sẽ có sác xuất rất cao "thắng cuộc" kẻ có tâm địa ít độc ác hơn, ít thất đức hơn , khg hạ cấp , khg lưu manh.
Lúc sau khi "thắng cuộc" th́ ca hớn hở bài Miễn sao là thắng, là sống c̣n th́ có tài, có đủ thứ ..vv
-
[QUOTE=người cũ;240071]
Không phải là người cũ thần tượng ǵ ông Lư Quang Diệu, nhưng khi đánh giá một nhân vật nào đó th́ ḿnh phải nắm đủ kiến thức (coi ít nhất 10 cái video clips interview ông, đọc 10 cuốn sách về ông chẳng hạn) và khi đánh giá th́ phải khách quan và công bằng, loại trừ mọi thiên kiến, định kiến, cảm t́nh riêng. [/QUOTE]
Để khỏi mất thời giờ, thật ra tôi đă t́m hiểu và so sánh hai chính sách và hai con người khác nhau, giữa Ngô đ́nh Nhu và Lư quang Diệu, chứ không phải Ngô đ́nh Diệm.
C̣n nói về đoàn kết giữa người Việt với nhau, th́ tôi tin tưởng rằng, điều mà tôi lên tiếng với anh TT, không chấp nhận quan điểm chín bỏ thành mười ở trên là bắt buộc với người VN. V́ quá khứ lịch sử như chị Lê Thi đă nói về đám trí thức nủa nạc nửa mỡ đă phá hoại nền đệ I cộng hoà, tiếp tay với CS như thế nào. Cũng thế, bản chất của người VN là chỉ chịu thua sau khi bị trấn áp chứ không bao giờ là kẻ bị thuyết phục, nên hai chữ đoàn kết với người VN phải hiểu nghĩa khác, hay phải ỏ một concept khác hơn.
C̣n lại chuyện phê b́nh đánh giá, anh đúng ở chỗ khác chữ không ở topic này, hăy đọc lại những đoạn đối thoại giữa tôi và SS, tôi đă rất ôn hoà phát biểu hạn chế ở những điểm chính, nhưng ông ta ít nhất hai lần gọi tôi là người làm chính trị và chê bai, nhưng tôi vẫn làm ngơ, cho tới khi ông ta đi quá giới hạn cho phép tôi nhẹ nhàng, mà nếu anh để ư th́ tôi có tới 3 cách đối thoại ở đây, thứ nhất ôn hoà nói về những cái đúng và sai lúc ban đầu, sau đó, tôi chứng minh cho ông ta thấy con người của tôi theo quan điểm tranh luận là phải dành phần thắng như ông ta muốn, và phần thứ ba mới là tôi phê phán.
Tôi không đủ kiên nhẫn để đọc những bài phát sinh từ những tư tưởng cơ bản sai ngay từ ban đầu, v́ dù họ có điểm đúng sao nữa, th́ vẫn là những kẻ khiếm khuyết khó thuyết phục, mà theo kinh nghiệm của tôi, với bản chất của người Việt th́ rất dễ sinh đụng chạm.
Anh có thể phê phán tôi và tôi nh́n nhận những cái sai của ḿnh nếu có, nhưng đa số người Việt không phải như vậy, mà bằng chứng là ông SS, là con cái VNCH mà ca tụng như cái sai trái của HCM rồi tự khoác cái áo của Hồ chí Minh cho ḿnh một cách khiếm nhă.
Chính trị thực tiễn của người Mỹ vẫn không là những tṛ của Hồ chí Minh.
-
[QUOTE=người cũ;240071]Trên chủ đề Singapore và ông Lư Quang Diệu, bác Pheng có cái nh́n quá hạn hẹp và c̣n nông cạn nữa, chắc chắn là do sự thiếu hiểu biết (trên chủ đề, và cái nh́n xin hiểu đúng ư là người cũ không nói bác là [B]người[/B] thiếu hiểu biết hay là[B] người [/B]hạn hẹp.)
Không phải là người cũ thần tượng ǵ ông Lư Quang Diệu, nhưng khi đánh giá một nhân vật nào đó th́ ḿnh phải nắm đủ kiến thức (coi ít nhất 10 cái video clips interview ông, đọc 10 cuốn sách về ông chẳng hạn) và khi đánh giá th́ phải khách quan và công bằng, loại trừ mọi thiên kiến, định kiến, cảm t́nh riêng.
Bác đọc thấy 1 điều vô lư là bỏ ngay không thèm đọc nữa, không chịu kiểm tra coi ḿnh có đúng hay không. Vội vă và không kiên nhẫn là hai phẩm chất không có mặt nơi một người có khả năng đánh giá tốt, nhận định tốt.
Và nhất là thói quen khoác áo quan ṭa phán xét người ta thay v́ phán xét điều họ tŕnh bày, rồi hạ người ta xuống (trẻ con, con nít) là cái tối kỵ trong mọi tranh luận. Bác có thể kiêu ngạo, nâng ḿnh lên 9 tầng mây all you want, tự ca tụng ḿnh all day long cũng okay luôn. LOL. Nhưng tự cho ḿnh là bề trên và belittling người đang (bỏ thời gian) đối thoại trao đổi với ḿnh là cách cư xử thiếu tử tế, không đẹp, không cần thiết tư nào.
Bác muốn [HIGHLIGHT]phe ta phe ḿnh[/HIGHLIGHT] đoàn kết mà cư xử với nhau như vậy th́ làm sao được.
.[/QUOTE]
Wait a minute!
Khi định nghĩa [HIGHLIGHT]phe ta phe ḿnh[/HIGHLIGHT] th́ nên nói rỏ ràng thế nào nhen ..
[HIGHLIGHT]phe ta phe ḿnh[/HIGHLIGHT] là loại bợ cộng, bưng bô cộng hay loại chống , khg ưa cộng ! hay loại ba phải sao cũng được .
Nếu là loại loại chống , khg ưa cộng th́ nó lai có 4 class khác nhau đó :
1) Class thẳng tay chơi , đàn áp phe CS kiểu chủ trương tàn ác đẩm máu ..vv
2) Class thẳng tay trừng trị, đàn áp phe CS kiểu chủ trương hết mọi h́nh thức ngoại trừ đẩm máu moi móc gan, tim tụi VC ăn sống hay nướng trui BBQ thôi .
3) Class Vừa Vừa tay trừng trị, đàn áp phe CS kiểu chủ trương " làm bồ tèo với VC rồi chờ cơ hội lụi 1 dao chí tử"
4) Class nhẹ tay trừng trị, đàn áp phe CS kiểu chủ trương " Ấp chiến Lược" của cụ Diệm .
-
[QUOTE=người cũ;240073]No Sir. Lưu Bị mới là nhân vật gian hùng nhất trong Tam Quốc Chí.
.[/QUOTE]
Cái này theo tôi th́ đúng, Lưu Bị mới là chính trị gia và gian hùng, c̣n Tào tháo là người toàn diện, không chỉ là tướng giỏi, một con nhà mưu trí mà c̣n là 1 chính trị gia.