Cô Tigon ơi , tôi nói ngày phụ nữ quốc tế chứ tôi đâu có nói ngày 8/3 .
Tôi nghĩ nó là ngày nào đó chứ nếu là ngày 8/3 th́ đă qua rồi .
Dù sao tôi cũng không ngờ rằng quốc tế chưa có ngày phụ nữ , thành thực xin lỗi quư vị .
Printable View
Cô Tigon ơi , tôi nói ngày phụ nữ quốc tế chứ tôi đâu có nói ngày 8/3 .
Tôi nghĩ nó là ngày nào đó chứ nếu là ngày 8/3 th́ đă qua rồi .
Dù sao tôi cũng không ngờ rằng quốc tế chưa có ngày phụ nữ , thành thực xin lỗi quư vị .
Chị Lê Thi
Việt Cộng lừa dối phụ nữ VN khi dùng ngày 8 tháng 3 của Phụ Nữ Quốc Tế .
Nếu không có bài viết của Dân Làm Báo , em cũng không biết .
Trên FB , người ta chúc mừng nhau ào ào trong ngày 8 tháng 3 , cho đến khi bài của DLB xuất hiện , th́ người ta xoá hết lời chúc
.. sáng nay, trời u ám.. những giọt nuóc bé tí ti nhỏ nhoi như hạt bụi nước, đủ làn ướt lạnh.. trên đường đưa các cháu đi học.. Về nhà th́ bà B.Thạch đă lên tiếng ;... hôm nay đầy tháng.. mẹ con nhà nó.. ở nhà chúng ḿnh cũng sẽ làm lễ cúng đầy tháng cho cháu bé..
các bà đang hội ư nhau th́ cô Lan đi ra..
- cheries.. je vais preparer pour... ư của Lacosse là đổi phương cách nuôi trẻ sơ sinh...
.. d' après vous... bonnes idees pour s' adapter ( tốt cho cháu làm quen..)
Cháu bé được nuôi trong lồng ấp đến nay đă đủ tháng, sơ sinh hăy c̣n đỏ hỏn, yếu ớt, hay bị chứng vàng da, cho nên nuôi trong lồng ấp có đèn năng lượng, đôi khi có oxy phụ thêm cho dễ thở..phát triển tốt, để biến đổi mô b́ làm tan biến chứng vàng da, dể dàng hội nhập với môi trường sinh sống b́nh thường.. đến nay y sĩ theo dơi thấy đủ sức tiếp nhận môi trường sinh sống của sơ sinh, sức đề kháng miễn nhiễm cũng đạt mức, nên cho cháu ra ngoài, hít thở không khí và đón nhận ánh sáng như mọi sinh vật.
Bé chắt tuy khoẻ mạnh, nhưng bị toàn là dân tu bíp nuôi con nên.. rất chi ly cẩn thận, hằng ngày chăm sóc cứ như là huấn luyện tân binh.. được cái là cháu hấp thụ dễ dàng, từ cách chăm nuôi nào sữa mẹ đầy bầu phải vắt ra b́nh trữ để lạnh rồi đến bô b́nh, cá đầu ti..giờ giấc.. bé bú được bao nhiêu..giấc ngủ dài ngắn.. tiểu ra sao, tiêu ra bao nhiêu ?? màu sắc thế nào ??.. Đến hôm nay các bà tuyên bố cho bé ra chung sống cùng gia đ́nh..
Thế là pḥng kiếng của cụ Nội lại có thêm cái nôi của chắt... các bà ngắm hướng nắng.. để chỗ này thêm màn che nắng chỗ này.. tíu tít.. rồi cô Lan bế bé đi ra theo sau là bà mẹ.. Lần đầu tiên cháu được ra chỗ ánh sáng chói chan.. bộ túi vải mỏng bọc hai bàn tay, hai bàn chân đuọc bỏ ra.. nay thoải mái đang vung tay đạp chân.. đôi mắt bé tí đang nh́n ngó mọi người.. rồi mấy cái đồ chơi xanh đỏ được buộc trên dàn cao cho bé nh́n.. ngó theo...
Bà Út đảm trách vụ nấu xôi chè để cũng MỤ cho bé.. cầu xin phù hộ cho bé ăn no chóng lớn.. c̣n cô mẹ trẻ nay được ngồi ghế dựa duỗi thẳng đôi chân đang say mê trên mạng đó đây.. chợt cô con dâu đi vô.. cái bầu khệ nệ..
.. Bonjour .. rồi đi đến nựng cháu Ray (Raymond)... wow.. mai đây sẽ có thêm một tên nữa cho có bạn.. hai đứa mặc sức vui đùa.. các Cụ sẽ bận tíu tít với.. hai chú bé...
-.. cẩn thận đấy chỉ c̣n vài tuần nữa là sanh đấy... tiếng cô Lan ...
-. dạ cháu biết.. mà hễ đi qua đi lại th́ nó im.. c̣n nằm trên giường th́ nó... đá...
- thế bây giờ ?? ... bây giờ nó đang chống cùi chỏ lên đây này .. h́nh như nó nghe mọi người nói chuyện ...
Trẻ sanh ra ở bên này thật là sung sướng, không như ngày xưa.
Cái thời đô hộ , thực dân c̣n có bán sữa con chim đen Nestles để pha cho bú.. mẹ c̣n đuọc ăn cơm gạo mùa nấu riêng trong cái niêu bé.. thịt thăn dim nước mắm ngon.. hay khúc cá quả kho mặn..bà mẹ th́ phải nằm ổ.. để nghỉ dưỡng v́ sợ di chứng "hậu sản ". Rồi khi đến năm sáu tháng th́ em bé được ăn cơm nhót do mẹ nhá cơm cho nát rồi mớm cho con..
..đến sau thời Nhật, đói kém, chẳng có sữa ḅ.. các bé đuọc cho uống nuóc cháo loăng.. rồi đến nước cơm xôi.. chắt nước cơm loăng hay đặc ra để nuôi sống bé... sau đó khi có đủ răng th́ em bé cũng khoai sắn như mọi người.
Cho đến thời Pháp trở(1947) lại sơ sinh mới được cho bú bằng sữa ḅ Nestles hay Blue Cross..Guigoz,..Di cư vô Nam cũng đủ loại sữa nhập cảng Nestles con chim vàng., con chim đen, Blue Cross, Ông Thọ.. cho đến khi có nhà máy Foremost ( 1960), Kim Cương, và trại chăn nuôi ḅ Bến Cát.. th́ sữa nhập cảng giảm bớt, nhưng vẫn c̣n các loại sữa bột như Guigoz, Klim..SMA...
Riêng về bịnh tật của trẻ sơ sinh, xa xưa c̣n có các bịnh sài đẹn.. khóc đêm, quai bị.. đậu mùa. uốn ván.thối tai, đau mắt đỏ..v.v... Đến năm 1948 Y tế VN đă có được quốc tế nh́n đến và chương tŕnh chích( tiêm chủng) ngừa binh nên các chứng bịnh này giảm hẳn chỉ c̣n có ban đỏ ( measles) hay sốt nóng. Chứng động kinh co giật cũng giàm gần như hết.. Chứng bịnh hậu sản cũng biến mất do dinh dưỡng, sức khoẻ đuọc theo dơi, được chú ư hơn cho các bà bầu...( Thời xưa theo chế độ Âu châu, chồng đi làm vợ và con đều có phụ cấp.
Thí dụ; một anh lính cấp binh nh́, lương của anh ta là 800 đồng, th́ vợ ở nhà cũng được phụ cấp 400 đồng và mỗi đứa con là 300/1con. Như vậy hàng tháng gia đ́nh có 2 con sẽ lănh 1800 đồng, gạo giá 400/100kilos bao chỉ xanh.
và miền Nam th́ thịt cá ê hề.. chịu khó chặn con mương cũng đủ cá lóc bông để... nhậu...
Vô đến miền Nam th́ chỉ c̣n ban đỏ là dai dẳng ( nổi tiếng Thày Ba cầu Bông), bịnh đậu mùa hết hẳn chỉ c̣n thuỷ đậu nhưng giàm dần..
Chỉ đến năm 1963 mới bắt đầu khó khăn đến cho dân miền Nam v́ bon Giải phóng miền Nam../. nmq
.. sáng hôm nay, đang ngồi coi màn h́nh, G Ngọc lại gần và ngồi xuống xem chung.. chơt nói ;
- này ḿnh ơi .. đă 40 năm qua rồi có phải không ?? .. mà sao người Việt ta chưa thức tỉnh được sao ??
- Sao bữa nay GN lại có câu hỏi cắc cớ khó khăm làm vậy ??
-.. th́ cũng chuyện hà rầm trên mấy tờ báo của Tỵ nạn.. nhất là báo vùng Cali đấy ..
- Q từ lâu không dám bén bảng đến mấy trang báo này.. thật giả khó lường, hơn nữa ḿnh vẫn c̣n là " phàm phu.. tục tử !!".. đâu giám hó hé ǵ.. dù là tranh luận cho vui câu chuyện ??
-.. ghê gớm vậy sao anh ?? ..... chúng tôi cùng cười...
Thay đổi trang báo, chợt nhớ tới chuyện xưa.. ngày đó cuối tháng Ba.. chiến trường đỏ lửa bừng bừng th́ chính trường cũng mưu bá đồ vương.. sát khí đằng đằng.. miễn sao bảo vệ cái ghế ngồi.. cái ngai đang chễm chệ... mà để mặc cho Cộng sản tung hoành.. c̣n quân giỏ, tướng cùng phe phái th́ rút về bao quanh, bảo vệ thành tŕ ngôi báu. Để cho đến nỗi ngoại bang phải áp tống ra xe đào tẩu ra xứ ngoài dung thân....
- anh là người trong cuộc mà anh nói vậy sao ??
-.. th́ GN người xa lạ.. có khi nào G Ngọc đặt ḿnh vào hoàn cảnh éo le này hay không ??
- GN chỉ có đọc qua các báo.. cho đến khi nghe theo BT sang đây định cư th́ mới rơ lẽ.. nhưng cũng chỉ là nghe truyền khẩu đọc qua bài của các bạn bốn phương, mà tinh thần cũng ngả nghiêng không c̣n cái tâm thức chuyên chính để bảo vệ sự trung thực của diễn t́nh đă xảy ra.. đưa đến thảm cảnh ngày nay. GN đang cố gắng t́m hiểu. cho nên GN đă theo sát những bài gơ mà Q gơ lên bàn phím...
- Nhờ truyền thông tiến bộ ngày nay, GN cứ việc t́m hiểu, cũng như lật lại các trang sử cũ, mỗi ngụi viết họ nh́n theo một góc cạnh riêng của họ.. Duy chỉ có tính chất nhận định của người đọc là cần phải có thái độ trung dung.. như vậy mới nh́n ra đuọc góc cạnh gai góc nhất, hay cái chủ đích mà ngụi ghi lại cố t́nh nắn uốn. Họ cố t́nh bẻ cong nắn uốn cũng là v́ cái tôi.. hay cái mục đích tuyên truyền phải làm để ru ngủ lớp người cạn suy, nhẹ dạ..
thời điểm này cũng là thời điểm tốt để nhắc nhở lại cái mùa xuân đưa đến mất miền Nam.. GN chịu khó lên mạng đọc đi... c̣n như GN muốn bày tỏ, hay đóng góp trên mạng, như ở Vietland này... th́ GN có thể lấy tên của nmq làm access đăng nhập..
Tiện nơi đây nmq xin giới thiệu ngay với Diễn đàn và quí Bạn đọc bốn phương rằng ; sẽ có thêm môt sub- member là Giáng Ngọc cũng sẽ đóng góp bài.. pḥng khi mà nmq " trái nắng trở giời !!".
Giáng Ngọc một agregee es lettres của Sorbonne (1958) cũng đă từng học Sciences Politique của trường. Nhưng trở lại Hà nội (1959) và thất nghiệp dài dài.. may có cụ thân sinh là một thày lang thuốc mát tay, nên cuộc sống không bị chao đảo dù có bị khó khăn. Vật lộn với cuộc sống đầy gian manh lươn lẹo, nhưng vẫn khôn khéo mềm mỏng vượt qua. Rồi sau đó qua đây đoàn tụ cùng với gia đ́nh thân hữu nmq, TV, BT..
Mong rằng G.Ngọc sẽ cho chúng ta đọc được gịng cảm nghĩ của GN về miền Nam, về các cố gắng của quân dân miền Nam.. cũng như về hậu quả của các cựu quan chức mũ cao áo thụng, và cái " tôi= le MOI..SELF " đầy tính kiêu căng tự măn, cũng là một đóng góp giúp đỡ cho Cộng sản huỷ diệt vài triệu sinh mạng quân dân ,để hoàn thành chủ trương Cộng sản hoá Việt Nam.
Dẫn đến cuộc lưu vong của cả triệu con người, mà biết bao sinh mạng đă bỏ ḿnh trong chốn rừng sâu nước độc ( học tập Cải tạo) và bao nhiêu sinh mạng nữa vong mạng trên biển cả... để có được một con số nhỏ nhoi đến được bến bờ Tư Do..
Là " lính mới ṭ te.." nmq xin giới thiệu đến Vietland và Bạn đọc. Xin quí Bạn nhẹ nhàng góp ư.. đừng để cô gái Hà Nội lưu vong bỏ chạy.. nmq cảm ơn ./.
Chào mừng chị G. Ngọc gia nhập vào gia đ́nh VL.
Cụ Quốc gợi ư cho tôi nhớ lại những chuyện xưa:
- Chuyện cách đây 42 năm. Vào 1 buổỉ trưa sau HĐ Paris vài tháng, tôi nhận lịnh cất cánh khẩn cấp 1 phi tuần 2 chiếc A-1, mục tiêu là đoàn xe Motolova của Cộng quân chỉ cách Pleiku 25 dặm vế hướng Tây Bắc, phía Nam căn cứ Polei Kleng củ(Lệ Khánh) mà PĐ 118 vừa phát hiện. Con đường nầy chạy theo chiều Bắc Nam, nằm phía Tây của rặng núi cuối cùng của dăy Trường Sơn. Sau nầy được biết đó là Trường Sơn Tây của CSBV. Nhưng khi bay tới mục tiêu, chúng tôi phải chờ lịnh trên. Con đường nầy vừa xây xong, đất đỏ nổi bật rất dể thấy trong khung cảnh rừng núi Tây Nguyên. Mặc cho chúng tôi bay quây quần trên không, đoàn xe Motolova khoảng chừng 40 chiếc không trốn chạy như mọi khi mà vẫn tiến đều tới trước. Hơn 1 giờ sau chúng tôi được lịnh từ 2 lần Tango (TT+Tổng Thống?)
"không được oanh tạc trừ phi bị tấn công (bị bắn)". Tôi phải làm sao bây giờ ? Bên kia ngọn núi là Pleiku, cách dây không xa. Nội dung của HĐ Paris như thế nào, ngay cả SĐT SĐ6KQ cũng không biết.Tôi báo cho chiếc số 2 quan sát khi tôi rà sát ngọn cây dụ cho chúng bắn lên, nhưng tôi đă phí công, đoàn xe vẫn di chuyển như là chúng tôi đang hộ tống bọn họ. Ngay sau khi chúng tôi giải toả bom (thả xuống đỉnh núi gần đó) tôi mới biết ḿnh ngu quá. Tại sao tôi không la hoăng lên là ḿnh bị bắn. Chỉ có trời biết, đất biết và chúng tôi biết mà thôi rồi tha hồ dội bom. Thật là điều vô lư, Cộng quân có quyền pháo kích giết hại chúng tôi, c̣n chúng tôi không có quyền tự vệ ? Cuộc chiến nầy sẻ về đâu ? Tương lai thật là u tối.
Rồi vài ba tuần sau, 1 toán độ 30-40 tên Vẹm ngang nhiên xuất hiện và chờ tại hậu trạm Pleiku (trạm hàng không quân sự) mọi cán ngố đều mang máy chụp ảnh. Đ/Uư Nguyễn Tiến Thuỵ chọc quê tôi "Mấy thằng nầy đang t́m mầy để cám ơn mấy hôm trước mầy đă hộ tống bọn họ. Thật vô lư bọn họ chụp h́nh phi trường rồi nghiên cứu để pháo kích mà ḿnh không có bất cứ biện pháp nào"
Rất may, sau đó Đ/Uư Lư Thành Phương LĐT LĐ Bảo Tŕ nhờ tôi bay thử 1 chiếc AD-6 vừa mới sửa chửa xong. Tôi không bỏ cơ hội tốt. Khi di chuyển, tôi xin đài Kiểm Soát Không Lưu Pleiku cho tôi mượn miếng đất dưới chân đài để thử máy. Thường khi chúng tôi thử máy ở 2 đầu của phi đạo chớ có bao giờ thử máy ở đây. Mấy anh trên đài đồng ư nhưng ngạc nhiên hỏi tôi lư do. Đài KSKL Pleiku được xây lên cao bởi 4 trụ sắt, cấu tạo như chiếc lồng cu, phía dưới trống trải. Khi thấy tôi đậu gần chân đài, bọn Vẹm bu phía sau và tha hồ chụp ảnh (có lẻ lần đầu tiên nh́n thấy chiếc máy bay làm bằng giấy cạt tông ?) Tôi từ tốn tăng cần ga lên tối đa rồi lần lượt nhả nhẹ chân thắng trái, rồi phải, rồi trái, rồi phải...để phi cơ quay đuôi thành những ṿng góc độ khoảng 90 độ. Với sức quạt 2.700 mă lực, 18 máy của chiếc A-1 vô t́nh (?) đă làm cho tất cả cán ngố bay qua bên kia đường, nón cối máy ảnh đều văng xuống hố ngoài ṿng rào pḥng thủ của phi trường, nếu không nhờ những lớp hàng rào kẻm gai chận lại có lẻ các cán ngố nầy đă phải theo boác hồ của chúng (tôi không thấy ǵ hết chỉ nghe các bạn trên đài KSKL gọi cho biết) Chuyện nầy tới tai Tr/Tá PĐT. Tôi trả lời ông "Đêm hôm phi trường bị pháo kích, tôi bị mất ngủ nên khi thử máy chân tôi bị rung và vô t́nh chiếc phi cơ quay qua quay lại. Tôi đâu có biết có người bu ở phía sau phi cơ ?"...
- Sau khi Phước Long thất thủ vài hôm, ngày đó tôi trực ở LĐ 23 Tác Chiến (các PĐ A-1 bị đ́nh động v́ tiết kiệm xăng, tôi bị biệt phái) và được biết LĐ 81 Biệt Cách Dù vừa mang được hàng trăm quân dân ra khỏi Phước Long. Tôi được lịnh theo dỏi, điều động và đốc thúc 2 phi vụ của 2 PĐ Quan Sát 112 và 124 cất cánh đúng 4 giờ sáng để bao vùng cho cuộc hành quân tái chiếm Phước Long đúng như kế hoạch của Tr/Tướng Dư Quốc Đống, TLQĐ III và Tr/Tg Trần Văn Minh TLKQ. Nhưng đến 2 giờ khuya tôi được lịnh huỷ bỏ tất cả các phi vụ đă dự trù và hôm sau tôi nghe tin Tướng Đống từ chức. Tôi linh cảm cuộc chiến nầy sẻ đi về đâu.
Trước hết , xin cám ơn người Saigon xưa là phi công Phi Long 51 đă vô thăm vùng đất b́nh yên này của ViêtLand .
Sở dĩ tui nói là vùng đất b́nh yên , v́ vào đây mà ăn nói hỗn láo , viết tục tĩu ...sẽ bị mời ra lien
Kế đến , Welcome cô Giáng Ngọc giá lâm vô Saigon Thuở Ấy .
Mỗi lần BS Quốc vắng 1 ,2 tuần , chúng em lại đau tim , không biết BS có b́nh an không , đến khi thấy tên xuất hiện , mới biết BS đă về nhà
Rất khâm phục và ngưỡng mộ đại gia đ́nh của các vị , trên thuận dưới hoà , thật rất hiếm có
.. nmq xin cảm ơn chân t́nh mà quí Bạn đă dành cho nmq và gia đ́nh.. Hôm nay Giáng Ngọc tập gơ ;
Chúng ta đă đọc nhiều, nghe cũng nhiều, và gần đây ngay như cả Dương thu Hương và bao nhiêu người khác nữa từ Hà nội, cũng viết khá nhiều về cái suy nghĩ của người miền Bắc với miền Nam, sau khi nh́n tận mắt cái tàn dư đang chỏng chơ phơi bày sau cơn tàn phá miền Nam...
Giang Ngọc trở về Việt Nam 1959, đi bằng máy bay Illuchyl ǵ đó ṿng quanh qua Tàu rồi Hongkong sau cùng th́ cũng tới Hà nội Gia Lâm. Lếch thếch kéo lê hai cái valises, may nhờ có đám công chức Pháp biệt phái ra đón thân nhân cho quá giang về.. đấy là may nhờ có cái quốc tịch Tây thực dân, với cái tên Jeannette..
.. đến nhà cũ gọi cửa... người ra mở cửa lạ hoắc.. nhỏ nhẹ hỏi thăm ra th́ mới biết là căn nhà đă bị trưng dụng chia cho cán bộ.. c̣n ông bà cụ thân sinh đă về Ngă tư Sở, phố Nam đồng rồi.. Đang lớ ngớ, may sao có cái xe ḅ cải tiến đến gần.. GN vội vàng nhờ vả.. thuê chở hai cái valises về phố Nam đồng.. chân bước đi giữa phố phường Hà nội, trong ḷng thật trống vắng lạ thường c̣n dân chúng đi đường.. sao mà nghèo nàn đến độ thảm thương.. chiếc xe đạp lọc cọc tiếng chuông báo hiệu len keng.. và chuyến tàu điện nước sơn đỏ vàng..hoen rỉ.. chậm chạp nghiền nghiến đường rầy i.. u trong vắng lặng..
Đây rồi đúng số nhà rồi.. thầy ơi... đẻ ơi... con đă về đây..này... thầy ơi.. u ơi... mà có đúng căn nhà này không ??... thế rồi có tiếng kẽo kẹt mở cửa... ánh sáng chiều đă nhấp nhem tối...
... cô.. chị này hỏi ai vậy ?? một bà lăo da mặt nhăn nheo , đôi mắt lờ đờ... ghé sát mặt để nh́n cho rơ...
.. U ơi.. con gái của U đây mà !! ... đứa nào ?? là con Ngọc của thày u đây mà...
.. bà cụ đứng trâng người ṛi.. từ từ đổ vào vười GN.. con của thày u... đă về..... chợt có tiếng ho và tiếng dép kéo lê từ nhà sau đi ra..
... thày ơi... con gái của thày đây.. con đă về với thày u đây..
- con đă về... con đă về.. mà thày u đă gởi thơ cho con cả mấy tháng nay rồi.. mấy cái nữa không biết... chỉ dặn con một điều là... hăy ở lại bên đó đi... đừng có về... nhà có đầy đủ người lo cho thày ..u rồi..!! sao con lại không nghe lời .. mà xách khăn gói quay về... trời ơi ... laf trời !!!
- Cả năm nay con có nhận được thơ từ ǵ đâu..!! làm con lo cho thày u.. nóng ḷng quá nên con phải trở về....
- hỏng hết rồi... rồi đây ra sao ?? thày u già lắm rồi có chết cũng không sao ... thế nhưng c̣n con lại là con gái...
Qua một đêm nói chuyện cùng với cha mẹ.. Hôm sau cô Thạc sĩ Tây vội vàng đến Tổng Lănh sự Pháp tŕnh diện và t́m việc làm v́ GN nay la Jeannette. công dân nước có lá cờ Tam tài !.
Nói truyện với cha mẹ th́ GN mới biết đến chính sách, mà những chính sách đó lại không có ở Liên Sô.. chỉ có xảy ra ở Trung quốc.. và Hà nội cũng đang làm theo Trung quốc.. đó là năm 1955 tết Nguyên đán đă xảy ra vụ giới thiệu hôn nhân do đảng và nhà nước chủ trương đăi ngộ anh hùng.. Trong số đó có chị Thịnh, hoa khôi phố hàng Gai.. học xong Kỹ sư Hóa Stradbourg trở về trước 54.. làm việc cho nhà máy nước Yên Phụ dưới quyền chú Nghiêm X T..
Đáp lời kêu gọi ở lại Hà nội không thèm di cư vào Nam v́... nước ta đă độc lập rồi.. tự do.. dân chủ.. th́ tội t́nh ǵ mà phải vào Nam.. để đi cạo mủ cao su hay sao ?? Hơn nữa lại được móc nối trước, có chức vụ cao.. được tín nhiệm của đảng... rồi sau đó.. được Đảng chiếu cố gán ghép trai anh hùng.. gái kỹ sư hoa khôi.. đưa lại cái thảm trạng tự tử nhày từ sân thuợng căn gác ba tầng xuống đất... vỡ đầu chết ngay tức khắc... rồi đến cảnh Tư sản bị hành hạ đuổi đi lên vùng rừng thiêng nước độc.. Hà Giang.. Hoà b́nh.. để làm kinh tế kiểu mới...
Đặt chân xuống Hà nội chưa được một tuần lễ... nghe biết bao nhiêu là chuyện.. gặp biết bao nhiêu điều tường là không thể xảy ra trên quả đất.. thế mà đă hiển hiện.. thật sự trước mắt ở ngay trên mảnh đất văn hoá Hà nội này..
Ngày ngày ra đường leo lên xe điện để đi đến TLS Pháp nghe ngóng.. chân bước đi, .. ngày xưa phố phường c̣n kẻ qua người lại.. c̣n buôn bán.. hàng rong.. c̣n tiếng rao mời gọi.. mà nay.. cả thành phố Thủ đô... sao mà vắng lặng đến thế.
Như vậy th́ có bao nhiêu người đă bỏ Hà nội, hay miền Bắc để đi vào Nam.. ngơ ngác bước chân khua đôi guốc gỗ lọc cọc vọng lại.. thật trống rỗng.. hoang vu đến rợn người ..../. G. Ngọc