Page 10 of 24 FirstFirst ... 6789101112131420 ... LastLast
Results 91 to 100 of 237

Thread: THÁNG TƯ ĐEN UẤT HẬN

  1. #91
    Member
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    509

    THÁNG TƯ ĐEN UẤT HẬN

    Trung cộng đă thực hiện mộng bành trướng từ khi VC được xă cấm vận và VN sẽ là nước thứ 5 thuộc địa của Tầu cộng trước khi VC thức giấc (ngũ quên trong chiến thắng 30/4/1975)??? Việt Cộng đă ngũ quên trong chiến thắng (huynh đệ tương tàn)với thằng Anh Em ruột thịt cùng Ḍng Máu Lạc Hồng Miền Nam đă qua 36 năm .
    CSVN đă thức giấc chưa ? Hăy nh́n cs Bắc hàn ,Đài Loan , Nam hàn , Nhật … để rút kinh nghiệm ??? phải tỏ ra có Nhân Cách của Dân Tộc VIỆT và Bản Lĩnh ” dám làm th́ dám chịu ” trước Tổ Quốc , nếu thật sự Đảng và Nhà nước CSVN c̣n giử cái Bản Sắc Dân Tộc Tính có 4.000 năm Văn Hiến . C̣n ngược lại … là kẻ thù không đội trời chung với những người c̣n tự nhận TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM .

    TND

  2. #92
    Member
    Join Date
    17-08-2010
    Posts
    54

    CSVN không phải là người VN

    Quote Originally Posted by Tu_Nhan_Dan_ View Post
    Trung cộng đă thực hiện mộng bành trướng từ khi VC được xă cấm vận và VN sẽ là nước thứ 5 thuộc địa của Tầu cộng trước khi VC thức giấc (ngũ quên trong chiến thắng 30/4/1975)??? Việt Cộng đă ngũ quên trong chiến thắng (huynh đệ tương tàn)với thằng Anh Em ruột thịt cùng Ḍng Máu Lạc Hồng Miền Nam đă qua 36 năm .
    CSVN đă thức giấc chưa ? Hăy nh́n cs Bắc hàn ,Đài Loan , Nam hàn , Nhật … để rút kinh nghiệm ??? phải tỏ ra có Nhân Cách của Dân Tộc VIỆT và Bản Lĩnh ” dám làm th́ dám chịu ” trước Tổ Quốc , nếu thật sự Đảng và Nhà nước CSVN c̣n giử cái Bản Sắc Dân Tộc Tính có 4.000 năm Văn Hiến . C̣n ngược lại … là kẻ thù không đội trời chung với những người c̣n tự nhận TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM .

    TND
    CSVN không phải là người VN. V́ người VN không bán đất và biển của cha ông cho giặc Tầu. Nói trắng ra, chúng nó là tay sai cho Tầu cộng hết cả, bắt đầu từ tên đầu đảng HCM, 1 tên lính đánh thuê cho CS Quốc tế! Người VN sinh đẻ ở VN phải vùng dậy tiêu diệt quân CSVN để cứu Tổ Quốc VN khỏi bàn tay nham nhở của quân cướp nước TC!

  3. #93
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nghị Quyết Số 40 của Quốc Hội Tiểu Bang California :Kỷ Niệm “THÁNG TƯ ĐEN”

    Nghị Quyết 40 của Quốc Hội tiểu bang California- Assembly Concurrent Resolution No.40- gọi tắt là ACR 40, do Dân Biểu Solorio đệ tŕnh liên quan đến một giai đoạn Lịch Sử của Người Mỹ gốc Việt.

    · Nghị Quyết này công nhận tuần lễ từ ngày 21 tháng Tư năm 2011 đến ngày 30 tháng Tư năm 2011 là Tuần Lễ Tưởng Niệm Tháng Tư Đen, và Tháng Tư là tháng dành để Vinh Danh Lịch Sử Người Mỹ Gốc Việt.

    * * *

    XÉT RẰNG: ngày 30 tháng Tư 2011 đánh dấu 36 năm kỷ niệm ngày kết thúc chiến tranh Việt nam, và cũng là ngày khởi đầu việc bỏ nước ra đi của hàng triệu người Việt sau khi thủ đô Sàigon, miền Nam Việt Nam bị rơi vào tay Cộng Sản trong ngày 30 tháng Tư năm 1975.

    XÉT RẰNG: Đối với nhiều nguời Việt Nam, nhất là những cựu quân nhân thời chiến tranh Việt nam đang định cư tại Hoa Kỳ, Chiến Tranh Việt Nam là một thảm kịch đầy đau khổ, thiệt hại về sinh mạng của nhiều người Mỹ, người Việt, và người Đông Nam Á khác.

    XÉT RẰNG: Trong số 2 triệu 590 ngàn chiến sĩ Hoa Kỳ phục vụ trong Chiến Tranh Việt Nam, có 58,169 người bị giết, và hơn 304,000 người bị thương. Như vậy, cứ mười người Mỹ phục vụ trong Chiến Tranh Việt Nam có một người trở thành nạn nhân chiến cuộc.

    XÉT RẰNG: Trong đợt di tản của người Mỹ ra khỏi Sàig̣n, có 135,000 người tị nạn Việt Nam, đa số là sĩ quan trong quân đội và gia đ́nh. Họ được tạm trú trong các trại tị nạn quốc tế, và Trại Pendleton ở San Diego, Trại Fort Chaffee ở Arkansas, và Indiantown Gap ở Pennsylvania.

    XÉT RẰNG: Bắt đầu từ năm 1977, kéo dài đến giữa thập niên 1980, đợt sóng tị nạn thứ hai của người Việt, đa số là “thuyền nhân” bắt đầu t́m cách vượt thoát khỏi Việt Nam.

    XÉT RẰNG: Nhận thấy không có tương lai khi sống dưới chế độ cộng sản, gần 800,000 thuyền nhân đă liều mạng ra đi trong những chiếc thuyền nhỏ bé, nguy hiểm để đến được những trại định cư ở Hồng Kông, Mă Lai, Nam Dương, Thái Lan, và Phi Luật Tân trước khi được định cư tại Hoa Kỳ.

    XÉT RẰNG: Tổ Chức Hồng Thập Tự ước tính rằng trong khoảng thời gian này có khoảng 300,000 người Việt nam đă bị chết ngoài biển khơi trên đường trốn chạy chế độ cộng sản.

    XÉT RẰNG: Sau năm 1985, một đợt người tị nạn Việt Nam khác đến Hoa Kỳ theo Chương Tŕnh Ra Đi Có Trật Tự.

    XÉT RẰNG: Năm 1988, Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua Đạo Luật “Homecoming Act” là một chương tŕnh đón nhận vào Hoa Kỳ 80,000 con Mỹ lai, những đưá trẻ có cha là Lính Mỹ, và mẹ Việt Nam.

    XÉT RẰNG: Vào năm 1990, một đợt tị nạn Việt Nam thứ tư bắt đầu vào Hoa Kỳ theo Chương Tŕnh Humanitarian Operation – Chiến Dịch Nhân Đạo, thường gọi là HO, và đến nay có khoảng 1 triệu 700 ngàn người Việt di dân định cư tại Hoa Kỳ.

    XÉT RẰNG: Nhiều cuộc nghiên cứu sử dụng tài liệu thống kê dân số cho thấy người Việt sanh trưởng ở nước ngoài, di cư vào Hoa Kỳ trong những thập niên 1980, 1990 và 2000 đến 2005 rất thành công. Nhiều người trong số di dân gốc Việt có khả năng Anh Ngữ giỏi, tốt nghiệp đại học, làm chủ căn nhà họ ở, lợi tức gia đ́nh trung b́nh khá, và trở thành công dân Mỹ.

    XÉT RẰNG: Sau nhiều năm, di dân gốc Việt đă khắc phục được những khó khăn về ngôn ngữ, kinh tế, và xă hội trên một qui mô lớn để họ trở thành một nhóm di dân hội nhập trọn vẹn vào xă hội Mỹ, giống như những nhóm sắc dân lớn khác ở Mỹ.

    XÉT RẰNG: Qua nhiều cuộc nghiên cứu sâu rộng, người Mỹ gốc Việt đă đạt những thành tựu rất cao về nhiều lănh vực như kinh doanh, làm chủ công ty doanh nghiệp, trong lănh vực khoa học, kỹ thuật, du hành trong không gian, y khoa, ngành hành pháp của chính phủ Hoa Kỳ, sinh hoạt chính trị, quân đội Hoa Kỳ, hệ thống tư pháp, thể thao chuyên nghiệp, và gần đây nhất, họ từng trở thành thần tượng trong lănh vực ẩm thực, làm người mẫu, kịch nghệ, và cả tấu hài.

    XÉT RẰNG: Để phục vụ cộng đồng của họ, và thành đạt ở Mỹ, người Mỹ gốc Việt đă lập ra những khu vực thương mại phồn thịnh của người Mỹ gốc Việt trên khắp Hoa Kỳ và California, với những những khu buôn bán của người Việt ở Oakland, Orange County, Sacramento, San Diego, San Francisco và San Jose.

    XÉT RẰNG: Hơn 450,000 người Việt hiện đamg sống ở California. Những nơi tập trung nhiều nguời Việt nhất là ở Orange County, nhất là các thành phố Garden Grove, Santa Ana, Westminter và Fountain Valley.

    XÉT RẰNG: San Jose với dân số 900,000 người, là điạ điểm có sự tập trung lớn nhất của sắc dân người Việt so với bất cứ thành phố nào ở Mỹ. Người ta ước lượng rằng 10% dân số thành phố San Jose là người Việt.

    XÉT RẰNG: Kết quả cuộc kiểm tra thống kê năm 2006 của US Census Bureau về số chủ cơ sở kinh doanh, cho biết tại California có 50,321 cơ sở kinh doanh của người Việt.

    XÉT RẰNG: Chúng ta cần dạy trẻ em và các thế hệ tương lai bài học quan trọng về Chiến Tranh Việt Nam, kể cả những nỗi khổn khổ của người tị nạn Việt Nam sau khi chiến tranh kết thúc, là những thí dụ hùng hồn về giá trị của tự do và dân chủ.

    XÉT RẰNG: Ngưởi tị nạn và di dân của Việt Nam Cộng Hoà trước đây di cư đến Hoa Kỳ là người Mỹ gốc Việt yêu tự do, nên họ phải được vinh danh, tưởng niệm về những hy sinh đổi lấy tự do và nhân quyền, và những đóng góp liên tục của họ vào xă hội dân chủ của chúng ta.

    XÉT RẰNG: Thống Đốc Arnold Schwarzenegger vinh danh sự đóng góp của cộng đồng người Mỹ gốc Việt cho tiểu bang California và ghi nhận ḷng yêu quí dân chủ, công lư, và khoan dung của sắc dân người Việt, v́ vậy, ông đă đưa ra một quyết định hành pháp công nhận Lá Cờ biểu tượng cho Tự Do và Di Sản Việt nam.

    XÉT RẰNG: Lá cờ Tự Do và Di Sản Việt nam, tức lá cờ nền vàng ba sọc đỏ chính là biểu tượng duy nhất có thể đoàn kết tất cả người Việt sống trên khắp thế giới, và đem lại họ gần lại với nhau dưới cùng một khẩu hiệu là ước mong sẽ có tự do và dân chủ trên quê hương cũ của họ.

    XÉT RẰNG: Mặc dù đoàn kết trong nỗi đau thương, người Mỹ gốc Việt kỷ niệm ngày 30 tháng Tư năm 2011 là Tháng Tư Đen. Coi sự kỷ niệm đó như một cơ hội để hồi tưởng lại những hy sinh đau khổ trong quá khứ của những cộng đồng người Mỹ gốc Việt trên toàn tiểu bang California. Họ sẽ coi Tháng Tư Đen là một dịp để kỷ niệm sức đề kháng của người Việt trước nghịch cảnh, trên bước đường đi t́m tự do, dân chủ.

    Do đó, Thượng Viện và Hạ Nghị Viện tiểu bang California, đồng thanh quyết định như sau: Ghi nhận những đau khổ, thảm kịch, và mất mát về sinh mạng rất lớn trong Chiến Tranh Việt Nam, tuần lễ từ 24 tháng Tư 2011 đến 30 tháng Tư 2011 được tuyên cáo là tuần lễ tưởng niệm tháng Tư Đen. Đây là thời gian đặc biệt người dân California dành riêng để tưởng nhớ đến vô số nhân mạng bị mất trong chiến tranh Việt Nam, và hy vọng sẽ đem lại một cuộc sống công chính, và nhân đạo hơn cho người dân Việt Nam.

    Quyết định rằng Tháng Tư năm 2011 sẽ được công nhận là Vietnamese American Month – Tháng Dành Cho Người Mỹ Gốc Việt – để vinh danh một cộng đồng đă đóng góp rất nhiều vào đời sống văn hoá, kinh tế, và cá nhân trong mạng lưới xă hội tạo thành tiểu bang California.

    Trân trọng,

    Patty Schapiro

    Văn Pḥng Chủ Tịch Quốc Hội tiểu bang California Fiona Ma
    Điện Capitol,Trụ sở Quốc Hội tiểu bang California, Pḥng số 3173.
    Điện thoại: 916.319.25.11
    Fax: 916.319.2112.
    Patty.scapiro@asm.ca .gov

  4. #94
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Quốc lộ 20, Hành Lang Tử Thần


    Những ngày cuối cùng cúa cuộc chiến, Thiết Đoàn 5 KB và SD 18 BB đă đánh một trận để đời tại Xuân Lộc , Long Khánh . Trận đánh là một trong những trận chiến hào hùng nhất của QLVNCH . Trận đánh đă làm nức ḷng và được toàn dân ngưởng mộ. Qua ng̣i bút tài hoa của Đại Uư Vũ Đ́nh Lưu , Chi Đoàn Trưởng CD 2/5 Thiết Kỵ, cho chúng ta thấy sự chiến đấu dũng mănh , sự hy sinh mà không bút mức nào diễn tả được trong một trận đánh mà sự chênh lệch về quân số tham chiến và vũ khí quá lớn giữa ta và địch . Trận chiến cô đơn, nhưng hào hùng trong một t́nh thế tuyệt vọng tại Long Khánh đă “khép lại” tạm thời Chiến sữ QLVNCH .

    Một h́nh ảnh tuyệt đẹp và uy nghiêm là h́nh ảnh toàn thể Kỵ Binh CD 2/5 TK, giữa chiến trường máu lửa, đă đứng nghiêm chào kính để đưa tiển những đồng đội về nơi an nghĩ cuối cùng sau khi đă làm tṛn nhiệm vụ của người trai trong cơn binh lửa

    Xin trân trọng giới thiệu Bút kư chiến trường: Quốc lộ 20, Hành Lang Tử Thần, tác giả Đại Uư KB Vũ Đ́nh Lưu, Chi Đoàn Trưởng chi đoàn 2/5 thiết kỵ , cùng quư độc giả , Quư Chiến Hữu và những Kỵ Binh can trường để nhớ lại một thời chinh chiến điêu linh.


    Quốc lộ 20, Hành Lang Tử Thần
    Thiết Giáp Tại Mặt Trận Tây Bắc Xuân Lộc, Tháng 4/1975

    Bút Kư Chiến Trường: Kỵ Binh Vũ Đ́nh Lưu





    Sau khi chiếm Tây nguyên, đại binh Cộng Sản Bắc Việt (CSBV) gồm hàng chục sư đoàn Bộ Binh có chiến xa và trọng pháo yểm trợ đă lần lượt chiếm các tỉnh miền Trung và tiếp đến Phan Rang, Phan Thiết, B́nh Tuy, Lâm Đồng cũng rơi vào tay chúng

    Cuối tháng 3 năm 1975, Quận Định Quán thuộc Tiểu Khu Long Khánh bị tràn ngập bởi Sư Đoàn 341 CSBV. Lực Lượng Đặc Nhiệm 52 (LLĐN 52) được thành lập, án ngữ tại xă Túc Trưng (trên quốc lộ 20 cách ngă ba Dầu Giây 25 km về hướng Bắc), để ngăn chận bước tiến của địch gồm các đơn vị trực thuộc Sư Đoàn 18 Bộ Binh như sau:

    * Trung Đoàn 52 Bộ Binh (Đại Tá Ngô Kỳ Dũng chỉ huy, cũng là chiến đoàn trưởng), với 3 tiểu đoàn:

    - Tiểu đoàn 1/52 (Thiếu Tá Cam Phú, tiểu đoàn trưởng)
    - Tiểu đoàn 2/52 (Đại Úy Huỳnh Văn Út, tiểu đoàn trưởng)
    - Tiểu đoàn 3/52 (Thiếu Tá Phan Tấn Mỹ, tiểu đoàn trưởng)
    - Thiết đoàn 5 kỵ binh (Trung Tá Trần Văn Nô, thiết đoàn trưởng)

    - Chi đoàn 1/5 chiến xa (Đại Úy Lê Đức Việt, chi đoàn trưởng)
    - Chi đoàn 2/5 thiết kỵ (Đại Úy Vũ Đ́nh Lưu, chi đoàn trưởng)
    - Chi đoàn 3/5 thiết kỵ (Đại Úy Lê Sơn, chi đoàn trưởng)
    - Tiểu Đoàn 182 Pháo Binh
    - Lực lượng tăng phái: Công binh và đơn vị hỏa tiễn TOW
    - Địa Phương Quân: một tiểu đoàn và Nghĩa Quân thuộc Tiểu Khu Long Khánh

    Lực Lượng Đặc Nhiệm 52 được thành lập nhằm ngăn chặn đại binh CSBV đang tiến công dữ dội về hướng Nam (Biên Ḥa, Saigon). Chiến trường khốc liệt máu lửa chính của những ngày tháng 4 là địa danh ngă ba Dầu Giây, cũng là giao điểm của quốc lộ 1 và quốc lộ 20 cách thị xă Xuân Lộc 12 km về hướng Tây.

    Vùng Túc Trưng, Kiệm Tân Gia Kiệm là vùng đất đỏ miền Đông trù phú, với vườn cao su bạt ngàn và ruộng rẫy xanh tươi. Cư dân phân nữa là công nhân cạo mủ cho đồn điền cao su và xen kẽ là nhũng rẫy cà phê xanh tươi bát ngát, những vườn sầu riêng, chôm chôm, xoài và các loại trái cây khác của nông dân bản địa. Họ là những người miền Bắc di cư năm 1954. Sau bao năm dài thanh b́nh thịnh vượng của miền Nam tự do, nay lại phải tức tưởi gồng gánh lánh nạn cộng sản một lần nữa. Trước mắt tôi, dài theo QL 20 xuôi về hướng Biên Ḥa Sài G̣n cả ḍng người chạy giặc bằng mọi phương tiện từ thô sơ đến cơ giới. Chiếc xe gắn máy hai bánh phải chở đến 4, 5 người nheo nhóc trẻ con. Chiếc xe lam cong cả nhíp với bao người đu bám xung quanh. Xe ḅ, xe trâu, xe thồ tấp nập di chuyển về một chiều. Tất cả cùng một hướng xuôi Nam, nơi họ tin tưởng rằng c̣n là phần đất tự do được bảo vệ, che chở bởi người lính Việt Nam Cộng Ḥa. Trên tất cả mọi khuôn mặt từ những ông bà già đến đứa trẻ con đều lộ vẻ hốt hoảng, nặng trĩu lo âu không biết chuyện ǵ sẽ xảy ra cho gia đ́nh họ trong những ngày sắp tới.

    Đêm 3 tháng 4 năm 1975, trời vừa tối, một trung đoàn của Sư Đoàn 341 CSBV tấn công vào đồn Địa Phương Quân ở cầu La Ngà thuộc Chi khu Định Quán, tỉnh Long Khánh. Lực lượng trú pḥng một tiểu đoàn trừ bị và một chi đội Thiết Vận Xa M113 (thuộc CĐ 2/5 TK) bảo vệ cầu La Ngà (cầu La Ngà nằm trên quốc lộ 20 cách ngă ba Dầu Giây 29 km về hướng Bắc). Chúng pháo kích ác liệt suốt đêm và sau đó là tấn công biển người. Rạng sáng ngày 4 tháng 4, Thiếu Úy Nho – chi đội trưởng M113 Thiết Kỵ – báo cáo cho tôi (chi đoàn trưởng Chi Đoàn 2/5 thiết kỵ): “2 xe M113 bị bắn cháy, đồn Địa Phương Quân bị tràn ngập, địch đang cận kề.” Tôi ra lệnh cho Th/úy Nho dùng hết hỏa lực chống trả và rút lui bằng đường rừng theo cánh rừng chồi xuôi về phía Túc Trưng nơi có quân bạn. Chi đội này có 4 xe 113 th́ 2 xe bị bắn cháy, 2 xe bất khiển dụng v́ bị bắn đứt xích. Th/úy Nho cũng đă dụ địch bằng hai M113 bất khiển dụng. Ông lệnh cho anh em binh sĩ dùng dây thun cột mỏ vịt 2 trái lựu đạn rồi rút chốt bỏ vào thùng xăng, một lúc sau hai chiếc M113 cháy nổ dữ dội. Hơn nửa giờ, Chi Đoàn 2/5 Thiết Kỵ đă đến bắt tay với chi đội và một trung đội Địa Phương Quân trở về Túc Trưng. Riêng phần chi đội thiệt hại 4 xe M113 và 5 hy sinh và bị thương.

    Ngày 5 tháng 4, 1975, địch bao vây thị xă Xuân Lộc. Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh được lịnh rút về Long Khánh để tăng cường pḥng thủ Xuân Lộc. Chỉ c̣n Chi Đoàn 2/5 Thiết Kỵ và 1 chi đội chiến xa M41 của Chi Đoàn 1/5 CX ở lại tiếp tục tăng phái cho LLĐN 52.

    Cầu La Ngà đă bị chiếm, áp lực của địch rất nặng nề với khoảng cách chỉ c̣n 9 km từ cầu La Ngà đến Túc Trưng nên ngày 8 tháng 4, 1975 Lực Lượng Đặc Nhiệm 52 lui binh về hướng Nam lập căn cứ dă chiến tại ấp Nguyễn Thái Học, nằm trên QL 20 cách ngă ba Dầu Giây 4km về hướng Bắc. Đây là một ấp nhỏ, chung quanh là vườn cao su bạt ngàn. Dân cư phần lớn là phu cạo mủ của đồn điền, một số nhỏ là nông dân làm các rẫy cây ăn trái ven lộ. Hầu hết dân chúng đă di tản khỏi ấp khi thấy chiến trận đă cận kề.

    Ngày 9 tháng 4, 1975, Quân Đoàn 4 của CSBV bắt đầu mở cuộc tấn công vào thị xă Xuân Lộc với cường độ khốc liệt tiền pháo hậu xung.

    Ngày 11 tháng 4, 1975, Tiểu Đoàn 2/52 tăng cường bảo vệ Xuân Lộc. Thời điểm này, LLĐN52 chỉ c̣n 2 tiểu đoàn Bộ Binh, Chi Đoàn 2/5 Thiết Kỵ 1, chi đội chiến xa M41, Đại Đội 52 Trinh Sát, Tiểu Đoàn Pháo Binh 182, Công Binh và đơn vị hỏa tiễn TOW; đối diện với Sư Đoàn 341 CSBV tăng cường chiến xa và pháo tầm xa.

    Ngày 12 tháng 4, Chi Đoàn 2/5 và một đại đội của Tiểu Đoàn 1/52 (trừ bị) hành quân mở rộng pḥng tuyến an ninh xuống ngă ba Dầu Giây. Chi đoàn băng qua vườn cao su di chuyển lên hướng Đông (Long Khánh) dọc theo phía Nam quốc lộ 1 cạnh khu nhà Tây (ấp Trần Hưng Đạo, dân địa phương c̣n gọi là ấp 97, cách ngă ba Dầu Giây 4km). Bất ngờ đụng phải một lực lượng CSBV pḥng thủ kiên cố, cuộc giao tranh cực kỳ quyết liệt. Sau hơn nửa giờ, một Thiết Vận Xa M113 của Thiếu Úy Sơn bị bắn cháy, Thiếu Úy Sơn thoát thân ra ngoài với thân thể bốc lửa. Phía Nam của đội h́nh chi đoàn xe của Thiếu Úy Chiến cũng trúng đạn, Thiếu Úy Chiến và Binh Nhất Thành hy sinh. Tuy vậy, kỵ mă sắt vẫn c̣n khả năng tác chiến dưới sự điều động của Trung Sĩ Hiếu, một hạ sĩ quan hành quân dày dạn kinh nghiệm mặc dù đă bị thương, vừa bắn trả vừa lui lại phía sau. Sau nhiều giờ giằng co, chi đoàn lùi về hướng ngă ba Dầu Giây và bố trí pḥng thủ đêm trong rừng cao su tại đây. Một đêm không thể chợp mắt được v́ phía xa, hàng trăm ánh đèn soi sáng chập chờn. Tôi bảo thiếu úy tiền sát viên pháo binh xin pháo. Khi tiếng “depart” pháo th́ ánh sáng đèn tắt ngấm, sau loạt pháo chúng lại tiếp tục soi đèn. Tôi bồn chồn đi vội lại xem t́nh h́nh anh em hy sinh và bị thương. Tổng kết ngày hôm đó, chi đoàn 3 hy sinh, 3 bị thương. Bên phía Bộ Binh 2 hy sinh và 4 bị thương nằm rải rác trong các xe. Quỳ xuống gốc cây cao su, tôi làm dấu Thánh Giá và cầu nguyện cho linh hồn các anh sớm về chốn b́nh yên vĩnh hằng. Các anh đă trả nợ nước non, tôi cầu xin các anh che chở cho những người c̣n lại thoát khỏi cơn hiểm nguy c̣n chập chùng trước mặt. Vĩnh biệt các anh với đôi mắt ngấn lệ. Nhưng đêm đó địch không đánh, có thể v́ chưa biết chính xác vị trí của chúng tôi.

    Ngày 13 tháng 4, 1975, lực lượng chúng tôi lại lùi về hướng căn cứ Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn LLĐN ở ấp Nguyễn Thái Học và tái bố trí pḥng thủ trong rừng cao su cách Căn cứ 1.5 km, cạnh QL 20. Đến trưa, chúng tôi lại hứng pháo, CSBV pháo từng chập, đạn nổ khắp nơi, xung quanh, trên đầu, những cành lá cao su và miểng đạn bay tung tóe. Hạ sĩ Thảo, Hiệu thính viên Truyền Tin đă ngă gục trên người tôi, máu anh đă nhuộm đỏ bộ quân phục màu xanh của tôi. Sau tiền pháo là hậu xung, chúng ồ ạt tấn công. Với địa h́nh đă chuẩn bị sẵn sàng, Thiết Giáp bố trí ṿng tṛn, Bộ Binh đào hầm sâu xen kẽ, chúng tôi sẵn sàng chờ địch tới. Cường độ trận đánh thật ác liệt, địch ẩn núp sau các gốc cây cao su to, hết lớp này đến lớp khác ḅ tới, Thiết Giáp bắn đỏ ṇng các khẩu đại liên 50 và 30. Khói súng không thoát khỏi các tàng cao su dày đặc, mờ mờ như màn sương. Hơn 1 giờ giao tranh, với ḷng quả cảm và kinh nghiệm chiến đấu Kỵ Binh và Bộ Binh đă đẩy lùi được địch. CSBV rút lui với tổn thất nặng nề. Xác địch nằm rải rác trong vườn cao su từ gần đến xa, đếm không xuể. Bộ Binh lao lên thu chiến lợi phẩm gom thành một đống cao đủ loại vũ khí. Tinh thần mọi binh sĩ cả Thiết Giáp và Bộ Binh lên cao, hăng hái sau nhiều ngày lui binh từ chết đến bị thương. Số vũ khí tịch thu được tôi cho 1 chiến xa M41 cán nát v́ có giữ cũng vô ích, cần chỗ trong xe để chở thêm đạn dược, xăng dầu, lương khô sẵn sàng cho những ngày sắp tới.

    Trinh sát báo về, địch quân chỉ c̣n cách căn cứ không đầy 2km. Tôi gọi 18 (danh hiệu truyền tin của Đại Tá Ngô Kỳ Dũng) xin chi đoàn về bố trí pḥng thủ ở Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn (LLĐN 52) để tải thương và tiếp tế. Chúng tôi về và bố trí các xe thành một ṿng cung ŕa ấp Nguyễn Thái Học, giữa các xe là Bộ Binh của Đại Đội 52 Trinh Sát. Công việc xong lúc 6 giờ tối.

    Đêm đó, 13 tháng 4, ngă ba Dầu Giây được pḥng thủ bởi Tiểu Đoàn1/52 Trừ Bị, Sư Đoàn 6 CSBV tràn ngập. Mất ngă ba Dầu Giây, toàn bộ lực lượng Đặc Nhiệm 52 c̣n lại như cá nằm trên thớt, tứ bề thọ địch. Trên QL20 địch đă tiếp cận đơn vị chúng tôi. Phía Nam trên QL1, địch đă chiếm ấp Trần Hưng Đạo và giao tranh với chúng tôi trọn ngày hôm qua. Đêm nay lại mất Dầu Giây nữa. T́nh h́nh mặt trận chắc c̣n tệ hơn lực lượng Pháp đóng tại Điện Biên Phủ vào năm 1954.

    Ngày 14 tháng 4, 1975, một ngày yên b́nh hiếm hoi, sáng dậy tôi mới biết là ḿnh c̣n sống. Tôi xin trực thăng tản thương, tiếp tế xăng dầu, đạn dược lương khô được chở theo bằng xe M548 (một loại xe tải chạy bằng xích) và GMC. Tôi cho anh em kiểm tra bảo tŕ xe, vũ khí sau 2 ngày liên tục quần thảo với CSBV, sẵn sàng cho một cuộc giao tranh mới.

    Tôi cùng các đơn vị trưởng trực thuộc có cuộc họp khẩn cấp tại Trung Tâm Hành Quân của LLĐN 52. Nơi họp là một căn hầm kiên cố do Công Binh xây dựng vách dày 1 mét, nóc với hàng chục lớp bao cát. Sau cuộc họp tôi được biết t́nh h́nh vô cùng nguy ngập. Trên tấm bản đồ Hành quân nhiều kư hiệu màu đỏ chỉ LLCSBV đang bao vây và tiếp cận chúng tôi gồm Sư Đoàn 341, Sư Đoàn 6, Trung Đoàn 95 thuộc Sư Đoàn 325, 2 Trung Đoàn Địa phương 33 và 274.

    Trong khi đó LLĐN52 th́ có Tiểu Đoàn 1/52 kiệt sức và thiệt hại nặng (200 hy sinh và bị thương). Tiểu đoàn 3/52 trấn giữ đồi Móng Ngựa (hướng Tây Bắc cách Xuân Lộc 12km) để yểm trợ Bộ chỉ huy LLĐN52. Một trung đội hỏa tiễn TOW. Chi đoàn 2/5 Thiết Kỵ, Đại Đội 52 Trinh Sát, Pháo Binh, Công Binh.

    So sánh lực lượng th́ quân số CSBV 20 c̣n quân ta chỉ có 1. Địch dùng lực lượng áp đảo này để mong xóa sổ toàn bộ Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa ở đây, để mở đường cho đại binh CSBV tiến chiếm Saigon.

    Trong những ngày kịch chiến vừa qua, chỉ có Pháo Binh yểm trợ cầm chừng v́ mặt trận Xuân Lộc đang hồi quyết liệt, nên tất cả các phi tuần oanh tạc đều tập trung vào đó. Đơn vị tiếp ứng là Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh th́ bị chận đứng tại ấp Hưng Nghĩa hai ngày không tiến lên hướng Dầu Giây nổi. Trên QL1, địch quân bao vây thị xă Xuân Lộc và khống chế một đoạn đường dài 20km từ ngă ba Cua Heo ven thị xă Xuân Lộc đến ấp Hưng Nghĩa thuộc xă Hưng Lộc. Phía QL20, địch quân chiếm toàn bộ tỉnh Lâm Đồng, Chi Khu Định Quán, Túc Trưng, Gia Kiệm. Lực lượng ta như một ốc đảo trên sa mạc, bốn bề là địch quân.

    Ra khỏi pḥng họp hành quân, tôi không về xe vội. Ngồi xuống 1 thân cây ngă, lấy thuốc ra hút. Miệng cay xè, râu ria tua tủa v́ mấy đêm không ngủ. Nh́n về hướng chi đoàn các binh sĩ đang tất bật lau chùi vũ khí chuẩn bị cho trận kịch chiến sắp tới, biết chắc là sẽ xảy ra, bất cứ lúc nào, hôm nay, ngày mai. Cường độ đánh sắp tới chắc sẽ vô cùng khốc liệt, ai c̣n, ai mất? Đem thân làm lính Kỵ Binh th́ ngày xưa lấy da ngựa bọc thây, ngày nay nguyện chết trong ḷng xe bọc thép. Bất giác tôi nhớ đến 4 câu thơ cổ của Tàu mà bây giờ không c̣n nhớ tên tác giả:

    Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
    Dục ẩm tỳ bà mă thượng thôi
    Túy ngọa sa trường quân mặc tiếu ?
    Cổ lai chinh chiến kỹ nhân hồi

    (Bồ đào chén ngọc khuyên mời
    Tiếng tỳ trên ngựa dục người ra đi
    Sa trường nghiêng ngả cười chi?
    Xưa nay chinh chiến mấy khi trở về)

    Ḍng suy nghĩ miên man, thân nhân của đồng đội tôi sẽ đau khổ như thế nào khi biết chồng con họ không bao giờ trở lại sau tấm thảm kịch này? Nghĩ đến H. người vợ hiền thục, thủy chung tháng nào cũng lặn lội thăm chồng trong vùng hành quân xa xôi: Tây Ninh, Rạch Bắp, Dầu Tiếng, B́nh Giă, Căn cứ 4… Thằng bé D. mới vừa 3 tuổi và con bé L. 2 tuổi, cứ thấy cha cười toe toét đ̣i bồng. H. ơi! Liệu anh có về được để gặp em và 2 con không?

    Về lại xe tôi gọi các sĩ quan chi đội trưởng phổ biến t́nh h́nh. Gương mặt mọi người nặng trĩu nhưng không ai lộ vẻ hốt hoảng, hoang mang. Chấp nhận đối mặt với mọi t́nh huống xấu nhất! Đêm đó toàn thể quân nhân từ Kỵ Binh đến Bộ Binh, Pháo Binh. Từ cấp chỉ huy cao nhất đến anh tân binh vừa bổ sung đơn vị tuần qua đều không ai ngủ được, căng mắt nh́n bóng đêm. Bóng dáng tử thần lảng vảng mọi nơi, trên không trung, từ hàng trăm gốc cao su già mập mờ trong màn sương, từ những tàng cây rậm rạp ven suối… Nhưng đêm đó Cộng quân không tấn công. Định chơi tṛ hú tim sao đây?

    Con suối Gia Nhan rộng chừng 10 mét, chảy ṿng cung ôm trọn hướng Nam và Tây Bắc ấp Nguyễn Thái Học, bọc lấy Đồi Móng Ngựa; mùa này khô cạn, nước chảy róc rách. Hai bên bờ là cây cối rậm rạp, chằng chịt dây leo, rất dễ cho địch quân len lỏi tiếp cận đơn vị chúng tôi.

    Ngày 15 tháng 4, 1975, ngày dài nhất đă đến. Rạng sáng, đồi Móng Ngựa nơi đóng quân dă chiến của Tiểu Đoàn 3/52 hứng pháo, lúc càng dồn dập. Pháo 130 ly, hỏa tiễn 122 ly, cối 82 ly từ nhiều hướng nổ chụp lên đồi Móng Ngựa. Cả ngàn trái trên vị trí diện tích chưa đầy 5km vuông. Sau chừng 1 giờ mưa pháo, Trung Đoàn 95 của Sư Đoàn 325 CSBV tấn công biển người vào vị trí pḥng thủ của Tiểu Đoàn 3/52 từ ven suối Gia Nhan. Các pháo đội của Tiểu Đoàn Pháo Binh 182 bắn yểm trợ tối đa từ căn cứ ấp Nguyễn Thái Học. Nhưng không bao lâu chính vị trí Pháo Binh của TĐ 182 PB cũng bị đè bẹp bởi mưa pháo 130 ly và hỏa tiễn 122 của CSBV, hết phương yểm trợ cho Tiểu Đoàn 3/52. Tới trưa sau hơn 4 giờ giằng co từng mét đất, đồi Móng Ngựa bị tràn ngập. Những lời yêu cầu tuyệt vọng của các đại đội trưởng của TĐ 3/52: Trung Úy Nguyễn Thanh Trường, Trung Úy Mai Mạnh Liêu mà tôi nghe được qua hệ thống truyền tin của LLĐN52, xin phi pháo dội nát đồi Móng ngựa, Pháo Binh cứ bắn lên đầu họ, họ đă bị tràn ngập. Lời yêu cầu lặp đi lặp lại vài lần rồi tắt hẳn. Tôi ứa nước mắt khi nghe những lời yêu cầu này. Thật là bi hùng, mă thượng. Các cao điểm bảo vệ Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn đă hoàn toàn bị địch khống chế. Tới 4 giờ chiều, Ban Chỉ Huy Tiểu Đoàn 3/52 len lỏi địa thế rậm rạp rút được về bố trí tại phía Tây quốc lộ 20, gần ấp Nguyễn Thái Học.

    ( C̣n tiếp...)

  5. #95
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Mất Đồi Móng Ngựa, căn cứ chiến đoàn bị pháo liên tục. Mặt khác, Sư Đoàn 6 CSBV được bổ sung thêm 2 Trung Đoàn địa phương là Trung Đoàn 33 và 274 bắt đầu tấn công căn cứ chiến đoàn từ hướng Nam, Đông và hướng Bắc là hướng Đồi Móng Nhựa vừa chiếm được. Bắt đầu 1 giờ chiều, căn cứ nằm trong biển lửa, hàng ngàn quả pháo đủ loại dội lên đầu chúng tôi. Khoảng 2 giờ trưa, hầm của Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn hứng hàng chục quả đạn pháo 130 ly chính xác nên sụp đổ. Như một trận đại hồng thủy đổ ập xuống Bộ Chỉ Huy Căn Cứ, Tôi đứng trong xe, nh́n thấy toàn bộ Bộ Chỉ Huy chạy băng qua bên kia quốc lộ 20 vào vườn cao su.

    Và tiếp theo, địch bắt đầu tấn công chúng tôi, dưới ánh nắng gay gắt. Ḅ sau hàng trăm gốc cao su già tiến tới, len lỏi bờ suối chạy lên. Sau hàng chục quả ḿn định hướng (ḿn Claymore) được kích hỏa nổ vang trời,và tiếp theo, 4 khẩu đại bác76 ly của chi đội chiến xa M41, 20 khẩu đại liên 50, 40 khẩu đại liên 30, 3 khẩu cối 81 ly, 3 khẩu 106 ly không giật và hàng trăm vũ khí cá nhân, M16, M79 của Bộ Binh đồng loạt khai hỏa vang cả một góc trời chiến địa. Bên kia, từng lớp từng lớp người như những con thiêu thân, lao lên và ngă gục. Cơn cuồng phong dữ dội không quật nổi tinh thần quyết chiến của con cháu Thánh Gióng. Giữa hỗn độn âm thanh súng đạn của ta của địch, tôi nhận được báo cáo một chiến xa M41 và một M113 bị bắn cháy, một M113 bị đứt xích v́ B40. Tuyến một của Đại Đội 52 Trinh Sát đă bị cày nát. Phía sau xe chỉ huy của tôi, chiếc M548 và chiếc GMC chở đạn cũng bị pháo trúng và bốc cháy. Rất may ngày hôm trước các xe này đă tiếp tế nhiên liệu và đạn cho tất cả xe trong chi đoàn, nếu bằng không trên 5,000 lít xăng dầu, cả tấn đạn các loại chắc chắn xe chỉ huy của tôi và vài chiếc M113 gần đó sẽ bị hỏa thiêu. Trong lúc vạn tử nhất sinh, Thiếu Tá Nguyễn Thanh Trước, Tiểu Đoàn 182 Pháo Binh mặt mày đen sạm v́ khói súng, cố gắng kéo hai khẩu 105 ly c̣n lại ra sát pḥng tuyến trực xạ vào địch quân.

    T́nh thế cực kỳ hiểm nghèo, tôi buộc ḷng phải liên lạc với Đại Tá Ngô Kỳ Dũng chiến đoàn trưởng để xin lệnh rút lui, nguy ngập quá, trước sau ǵ cũng bể tuyến v́ lực lượng địch quá đông và hung hăn. Lúc đó, Đại Úy Mừng đại đội trưởng 52 Trinh Sát leo lên xe tôi và bảo: “Lưu ơi! Rút lui mày ơi.” Tôi với tay bịt miệng anh ta và nói: “Tao đang liên lạc với 18 (danh hiệu truyền tin của Đại Tá Dũng) im chút coi.”

    Hôm nay, Đại Úy Mừng khác chi lạ. Cách đây hơn năm, ở Bến Cát, An Điền, Rạch Bắp, Đại Úy Mừng ngày đó tự tin, giọng nói oang oang, tiếng cười sảng khoái. Nh́n ông bụi đất đầy người, bộ quân phục tác chiến lấm lem, nhàu nát, mặt mày như được vẽ màu ngụy trang trông te tua quá!

    Tôi bảo Đại Úy Mừng cho anh em lên xe gấp, kể cả bị thương và tử thương đều được đưa lên xe càng nhanh càng tốt rồi ra lệnh rút lui qua bên kia QL 20,vào vườn cao su. Đoạn hậu là 3 xe M41 và 2 chi đội Thiết Kỵ dưới sự điều động của chi đoàn phó là Đại Úy Hồ Thúc Hạ, và phá hủy chiếc M113 bất khiển dụng c̣n lại.

    Xe chỉ huy của tôi vừa trờ qua chiếc xe Jeep bể bánh tôi nh́n thấy chú chó cưng Lucky nằm bẹp dưới gầm xe. Ḷng tôi lại chợt nhói lên. Con chó cưng trung thành, hằng sáng thường cắn mùng đánh thức tôi dậy để khi tôi uống cà phê, rót cho nó 1 dĩa nhỏ cà phê bốc khói. Chó mà ghiền cà phê! Tôi nhờ anh xạ thủ đại liên xoay ṇng qua, một loạt đạn bắn tung chiếc xe Jeep… Lúc đó, Đại Úy Hạ cũng cho bắn cháy chiếc M113 và hai khẩu pháo 105 ly anh hùng.

    May mắn làm sao, chi đoàn và đại đội Trinh Sát đă rút lui an toàn dưới làn mưa pháo của địch. Vừa vào sâu được trong vườn cao su phía Tây bên kia QL20 và bố trí xong, tôi liên lạc với Đại Tá Dũng. Ông đến và lên xe tôi. Nếu không nhờ cặp lon đại tá trên bâu áo, tôi đă không nhận ra ông. Trước đây 24 giờ, ông oai phong,với giọng miền Nam ấm áp, rộn ràng, mệnh lệnh chắc nịch có phần cộc cằn. Ngay trước mắt tôi lúc đó, cả thân thể quần áo ông nhuộm đỏ màu đất và đen màu thuốc súng, lượm thượm chỉ có đôi mắt là sáng quắc đầy nghị lực. Ngay lập tức tôi cũng nhận ra ḿnh h́nh dáng cũng không khác ông và Đại Úy Mừng. Màu xanh olive của chiến bào nay đă thành màu loang lổ nâu đen đỏ lem luốt tả tơi. Chúng tôi trao đổi chừng 10 phút th́ ngoài đường dầu, người dân chạy loạn báo là hàng đoàn chiến xa CSBV đang chạy xuống từ Gia Kiệm. Tiếp liền đó, một xe M113 lại bị bắn bởi 75 ly không giật. Đến nay tôi nhớ măi h́nh ảnh anh lính lái xe Nghiêm khôn ngoan và dũng cảm, đă lái chiếc xe ra khỏi đội h́nh pḥng thủ chạy lẹ ra hướng quốc lộ 20, một khoảng xa.Tới đó anh liền nhảy ra khỏi xe thoát thân bằng cửa tài xế. Vừa chạy được khoảng 100 mét, chiếc M113 bật cháy ngùn ngụt.

    Chưa bao giờ tôi có cái cảm giác vừa buồn vừa đau khổ như lúc nầy, miệng th́ khô đắng, mắt cay xè. Chỉ trong 12 ngày chi đoàn mất 8 xe M113 và 1 xe M41, chỉ c̣n lại 15 xe. Địch quân nhất quyết xóa sổ chúng tôi. Hướng Đông, nơi chúng tôi vừa lui quân, địch đă xuất hiện. Hướng Tây vườn cao su tức hướng ấp Bàu Hàm nh́n bằng mắt cũng thấy địch quân lố nhố. Hướng Bắc, tức hướng Gia Kiệm địch bắt đầu tấn công mạnh. Hướng Nam tức hướng ngă ba Dầu Giây súng nổ như bắp rang. Tứ bề thọ địch. Nếu c̣n chần chờ không quyết định nhanh, chúng tôi, LLĐN52 sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Địch quân đă bịt kín tất cả mọi nẻo đường. Tôi liền nghĩ ngay phải mở đường máu xuyên qua ṿng vây. Nh́n qua Đại Tá Dũng, tôi đọc được trong ánh mắt của ông. Chúng tôi gần như cùng nói một lúc: “Mở đướng máu.” Tôi vội vă cho lệnh Bộ Binh lên xe, gần xe nào lên xe ấy. Chúng tôi quyết định mở đường máu về phía Tây vườn cao xu hướng về ấp Bàu Hàm (một ấp nhỏ của người Nùng chuyên sống về nghề rẫy hoa màu phụ cách ngă ba Dầu Giây 7 km về hướng Tây Bắc).

    Dựa vào hỏa lực mạnh, di chuyển nhanh của thiết giáp, và yếu tố bất ngờ, chúng tôi xuyên phá ṿng vây. Ba chiến xa M41 dẫn đầu, các xe M113 bố trí trái, phải rồi cùng tiến về phía trước với đội h́nh quả trám. Cũng may vườn cao su non nên chiến xa dễ dàng cán rạp đè bẹp hầm hố địch. Tất cả các súng liên tiếp nhả đạn. Đại bác 76 ly của chiến xa M41 hạ thấp ṇng bắn trước đầu xe bằng đạn nổ, xới tung từng hầm hố. Hàng chục khẩu đại liên 50 và đại liên 30, hàng trăm cây M79 và M16 thi nhau bắn xối xả trước, bên hông xe để địch không ngóc đầu lên bắn B40 và đại bác 75 ly. Địch quân chống trả mănh liệt nhưng thiết giáp càn qua đầu mà tiến chúng bung ra khỏi chốt chạy tán loạn và bị bắn hạ. May mắn thay, chi đoàn có 2 hạ sĩ quan trưởng xa và 2 anh tài xế là người địa phương trước làm rẫy ở ấp Bàu Hàm. Họ đóng góp quan trọng vào việc dẫn đoàn quân thoát nhanh và chính xác ra khỏi ṿng vây địch quân. Vừa di chuyển vừa bắn. Không biết bao nhiêu trở ngại gặp phải: suối sâu, đá lớn, gốc cao su lớn vừa cưa chưa mục, lởm chởm dễ dàng làm trật xích chiến xa. Hỏa lực địch chống trả nặng nề nhất trong bề dày 500 mét đầu, tới gần bờ suối Bàu Hàm, áp lực nhẹ dần.

    Hơn một giờ hành quân vượt thoát, lực lượng chúng tôi bắt tay được với Chi Đoàn 1/18 Thiết Kỵ do Đại Úy Hà Trung Hiếu bạn cùng khóa với tôi làm chi đoàn trưởng thuộc Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh. Đến gần ấp Bàu Hàm, chúng tôi bố trí pḥng thủ trong một khu rừng chồi thưa thớt. Xa xa,về hướng ấp Nguyễn Thái Học lửa c̣n cháy đỏ cả ṿm trời. Lúc đó là 8 giờ tối ngày 15 tháng 4, 1975, một ngày dài nhất trong cuộc đời binh nghiệp của tôi. Trên bầu trời hàng chục ánh hỏa châu treo lơ lửng cộng với khói, và những áng mây trôi lững lờ, tất cả quyện vào nhau tạo thành một thứ ánh sáng vàng vọt buồn phiền. Nơi đóng quân cây cối, xe cộ, bóng người lúc ẩn lúc hiện chập chờn ma quái.

    Tôi mời Đại tá Dũng ở lại xe, ăn cơm và nghỉ ngơi qua đêm. Ăn cơm gạo sấy nóng và cá Tuna. Thiết giáp lúc nào cũng được ăn cơm nóng, chỉ cần đổ nước vào bịch gạo sấy, treo ở nắp bô xe là có cơm nóng ăn khi tới chỗ dừng quân..

    Người lính của tôi bưng ra một nón sắt đầy nước mời Đại Tá Dũng và tôi rửa mặt. Hai người vội vàng bốc nước vào mặt để xóa bớt những bụi, khói mồ hôi bám dầy từ sáng đến giờ rồi ra tuyến pḥng thủ. Ông và tôi đến từng chi đội để kiểm tra đôn đốc và quan trọng là khen ngợi để củng cố tinh thần anh em binh sĩ; Ở đó tất cả các y tá làm việc hết sức ḿnh. Cả hai dừng lại từng xa đội để thăm hỏi.Những cảnh tượng quá đau thương. Tim tôi nhói lên mỗi khi những người lính Bộ Binh, Thiết Giáp, Pháo Binh rên rỉ. Họ cố gắng chịu đựng những cơn đau nhức. Vết thương đă được băng bó tạm thời nhưng cũng làm cho họ vô cùng đau đớn. Ḷng tôi quặn thắt trước những chiến hữu đă hy sinh v́ tổ quốc nằm gọn trong chiếc poncho buồn thảm. Trong các xe M113 nhiều thương binh, nhưng đă tối và t́nh h́nh c̣n nguy hiểm nên không thể tản thương được. Tôi ngậm ngùi trở về xe chỉ huy với Đại Tá Dũng.

    Hai người, Đại Tá Dũng và tôi nh́n nhau rồi cúi mặt, cơm nuốt không vô mặc dù từ sáng sớm đến giờ không có ǵ bỏ bụng ngoài một ly cà phê nóng. Trong ḷng dâng tràn nổi nghẹn ngào. LLĐN52 đă gánh vác một công việc quá lớn, quá tầm tay. Không được yểm trợ phi pháo, không được các đơn vị bạn tiếp cứu. Cơ sự đă thế này biết tỏ cùng ai! Tổng kết t́nh h́nh nhân lực vô cùng đau đớn, 3 phần 4 quân số bị thương hoặc hy sinh của Trung Đoàn 52 Bộ Binh. Về thiết giáp, 9 chiến xa và M113 bị tiêu hủy, hơn 1/4 quân số bị loại ra khỏi ṿng chiến đấu chỉ trong 12 ngày đêm. Canh bạc thua gần trắng tay. Ôi! phải chăng đây là đỉnh tột cùng của đau thương và nghiệt ngă đời lính? Chúng tôi không thể h́nh dung nổi ngày mai của cuộc chiến sẽ như thế nào, cho tôi và đồng đội thân yêu của tôi.

    Ngày 16 tháng 4, 1975: Sáng sớm toàn bộ Chiến Đoàn 52 c̣n lại di chuyển ra hương lộ đất đỏ nối liền QL1 và ấp Bàu Hàm. Chúng tôi vừa đến cùng một lúc với đoàn xe GMC và Hồng Thập Tự để tản thương và đưa Trung Đoàn 52 Bộ Binh về Long B́nh.

    Tôi tiễn Đại Tá Dũng đến tận xe jeep của ông, chào tạm biệt và bắt tay từ giă, ông bắt tay tôi thật chặt, thật lâu và nói hy vọng chúng ta c̣n gặp nhau trên cùng một chiến trường và cảm ơn với giọng trầm buồn. Nhưng vận nước nổi trôi, từ đó đến giờ tôi và ông chưa một lần gặp mặt. Tôi trở lại và đứng nghiêm trên xe, và hầu hết Kỵ Binh của chi đoàn đều đứng nghiêm đưa tay chào khi đoàn xe bắt đầu chuyển bánh. Chào vĩnh biệt các anh đă anh dũng hy sinh v́ nước non, bây giờ các anh đang được vui sống muôn đời; “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời” (Kinh Ḥa B́nh). Chào tạm biệt các anh đă hiên ngang chiến đấu, can trường xả thân v́ dân tộc trong suốt thời gian 12 ngày đêm vừa qua cùng với Chi Đoàn 2/5 Thiết Kỵ. Nguyện cầu cho các anh gặp nhiều may mắn trong thời gian tới. Tất cả đều đứng nghiêm chào cho đến khi đoàn xe khuất hẳn sau đám bụi đỏ mịt mù.

    Trích từ web thietgiap.org

  6. #96
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

  7. #97
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Anh hùng tử khí hùng bất tử


  8. #98
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Cánh Hoa Thời Loạn

    Tôi bước vào chương tŕnh Asia số 66, chủ đề “Cánh Hoa Thời Loạn” bằng những xúc động lớn lao, ngay trong giai đoạn chuẩn bị. Nhất là kể từ hôm một nữ khán giả trẻ, cô Tăng Thị Ngọc Lan t́m đến trung tâm Asia để trao lại cho tôi những lá thư viết từ chiến trường cùng một số h́nh ảnh của người anh trai, cố thiếu tá Tăng Ngọc Nhă, tiểu đoàn trưởng 487 Địa Phương Quân, người đă anh dũng hy sinh tại chiến trường Bạc Liêu ngày 21 tháng Tư năm 1974.

    Cả đêm hôm ấy tôi cứ trằn trọc măi và không thể nào nhắm mắt nổi. Đầu óc cứ bị ám ảnh bởi tấm h́nh chụp ngày tang lễ của thiếu tá Nhă hơn 36 năm về trước với h́nh ảnh người góa phụ trẻ chưa đầy 20 tuổi, khuôn mặt buồn vời vợi, ôm đứa con gái vừa mở mắt chào đời, chưa kịp nh́n thấy mặt cha. Bên cạnh là nét mặt khổ đau, chịu đựng của bà mẹ già đang nuốt lệ để tiễn đứa con trai yêu quư vừa đền xong nợ nước! Chiếc quan tài phủ lá cờ vàng cùng hàng chữ “ghi ơn” mờ nhạt, im buồn như bóng dáng của người em gái rụt rè đứng ở phía sau. Thật là một h́nh ảnh tàn nhẫn của chiến tranh, nó đă làm tả tơi bao cánh hoa trong thời ly loạn. Chỉ một tấm ảnh đó thôi người ta đă nh́n thấy cả 3 thế hệ để tang!


    Nhưng người lính nằm xuống trong cái “ḥm gỗ cài hoa” được phủ cờ đó nghĩ ǵ? Chúng ta hăy đọc một đoạn của lá thư mà thiếu tá Nhă gởi về cho cô em gái lúc ông c̣n sống khi hay tin một người thân trong gia đ́nh của ông vừa tử trận:

    Kontum 14 tháng 3, 1968
    Ngọc Lan em,
    Anh rất lấy làm đau buồn khi nhận được tin anh Phương đă đền xong nợ nước ………..
    Anh biết lúc này gia đ́nh ḿnh bị xúc động nhiều, em hăy thay anh khuyên nhủ ba má bớt sầu năo, cầu nguyện cho linh hồn người đă ra đi, và hănh diện cho gia đ́nh ḿnh, đă có người hy sinh v́ tổ quốc, v́ dân tộc…

    Dồn dập những ngày sau đó, hàng trăm h́nh ảnh cùng nhiều lá thư đầy kỷ niệm với những nét chữ đă hoen nḥa v́ nước mắt, kèm theo bao tài liệu lịch sử quư giá và sống thật, đă được khán thính giả lần lượt gởi đến cho trung tâm Asia, mà tôi là người được hân hạnh trao cho trách nhiệm thực hiện những video clips để giới thiệu trong chương tŕnh! Nhưng làm sao mà chỉ trong một vài phút tôi có thể diễn tả hết được những trang sử trác tuyệt của thời chinh chiến, nhất lại là những mẩu chuyện liên quan đến sự chịu đựng, cùng gương hy sinh và ḷng quả cảm của những người phụ nữ Việt Nam thể hiện qua nhiều vai tṛ trong cuộc chiến dài nhất của lịch sử dân tộc. V́ thế tôi tự nhủ sau buổi thu h́nh ḿnh sẽ phải viết và phải viết thật kỹ càng để ghi chép lại cho thế hệ mai sau biết được và hiểu được bao tấm gương hy sinh hào hùng của những người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa cùng những “cánh hoa thời loạn”!

    Tôi sẽ phải kể cho các con tôi nghe câu chuyện của nữ quân nhân Nguyễn Thị Kim Lang, người đă bị xử bắn v́ chống đối chế độ Cộng Sản vào ngày rằm tháng 7 năm 1975 tại sân vận động G̣ Công trong lúc chị đang mang thai đứa con đầu ḷng trong bụng! Tôi cũng sẽ không thể không nhắc đến chiến công hiển hách của nữ trung sĩ Ngô Thị Hồng Phượng tại Sóc Trăng trong trận Tết Mậu Thân 1968.

    Tôi sẽ phải nói đến h́nh ảnh can trường của nữ thiếu úy cảnh sát tên là Thái Kim Vân, người con gái độc thân, mới 22 tuổi đầu đă phải chịu lưu đầy trong các trại tù Việt Bắc, từ cải tạo cho đến h́nh sự với bản án chung thân khổ sai cũng chỉ v́ chị đă hiên ngang và công khai lên tiếng tranh luận về những sai lầm của chủ nghĩa CS với các tên cai tù và cán bộ giảng huấn!

    Thậm chí ngay khi vừa được thả ra sau gần 3 năm “học tập cải tạo”, thiếu úy Thái Kim Vân đă lập tức tham gia vào các hoạt động phục quốc, mà hậu quả là những trận đ̣n chí tử khi chị bị CS bắt lại. Người con gái tuy có trái tim gan dạ, nhưng với thân xác nhỏ bé, cô đă gục ngă trước những cuộc tra tấn dă man. Hậu quả của những tháng năm bị biệt giam trong thùng sắt, vừa đói, vừa lạnh khiến thiếu úy Thái Kim Vân bị lao phổi nặng. Nhưng CS đă không săn sóc hay chữa trị, măi cho đến khi người nữ tù nhân can trường đang thoi thóp chết th́ tổ chức Ân Xá Quốc Tế (Amnesty International) mới biết đến và lên tiếng can thiệp mạnh mẽ, đồng thời với áp lực của nhiều cơ quan nhân đạo khác trên thế giới, CSVN đă phải trả tự do cho thiếu úy Thái Kim Vân sau hơn 18 năm giam giữ!

    Nhưng Trời Phật đă không phụ kẻ có ḷng, trong lúc tả tơi v́ bệnh hoạn, ai cũng sợ bị lây, không dám đến gần! Ngoại trừ người bạn tù, đại uư Nguyễn Thanh Nguyên, cựu SVSQ khoá 16 Vơ Bị Đà Lạt, v́ tội nghiệp nên thỉnh thoảng đem thức ăn và thuốc men đến chỗ cô bị biệt giam để thăm viếng và săn sóc. Rồi từ thương hại đến thương… yêu, sau gần hai mươi năm lao lư, Việt Cộng đă phải thả tất cả tù chính trị, họ thành hôn và được chính phủ Hoa Kỳ nhận định cư qua diện tỵ nạn đặc biệt, đợt Z-05. Thượng đế thật công bằng, ngài đă bù lại cho họ một đứa con gái thông minh, xinh xắn và giỏi giang. Cháu Tina Nguyễn năm nay mới 12 tuổi, nhưng đă là một học sinh xuất sắc nhất trường với những bằng khen từ tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama, và c̣n là một nhạc sĩ nổi tiếng trong học khu nơi cháu đang sống hạnh phúc bên cha mẹ.

    Thượng đế cũng không phụ ḷng người “góa phụ ngây thơ”, nàng tên là Ngọc Di, 20 tuổi, mang bào thai 6 tháng được chồng vội vă đưa lên phi cơ để lánh nạn vào giờ phút lâm chung của thành phố Sàig̣n. Cô con gái “di tản trong bụng mẹ” tên là Đan Vi giờ đă trở thành một bác sĩ nhăn khoa và cháu đă cùng người mẹ thủy chung, đồng thời cũng là vợ trung úy phi công Nguyễn Văn Lộc đi t́m xác chồng sau 33 năm biệt tín.

    Hai người phụ nữ, một mẹ, một con miệt mài trong nước mắt hơn 10 năm trời. Cho đến một ngày cuối tháng 10, 2008 mới t́m được nắm xương tàn của chàng phi công cảm tử cùng người bạn tù, trung úy phi hành Lê Văn Bé, cả hai đă bị CS bắn chết trong lúc rủ nhau vượt ngục. 33 năm sau vợ con mới chính thức đội khăn tang và đau xót nhặt từng mảnh di hài với những ḍng lệ khô trên khoé mắt.

    Ngày 3 tháng 11, 2008 mẹ con ngồi trên phi cơ ôm mỗi người một b́nh tro trở về Hoa Kỳ. Ngọc Di ôm xác chồng, cháu Đan Vi ôm b́nh tro chiến hữu của cha! Có người ṭ ṃ hỏi tại sao lại mang thêm di hài của người bạn tù vượt ngục? Ngọc Di trả lời “dạ tại khi c̣n sống nhà em vẫn thường nói, tâm nguyện của lính Không Quân là – không bỏ anh em, không bỏ bạn bè -”!

    Và c̣n nhiều nữa, nhiều nữa, tôi sẽ phải viết một cách thật chi tiết về sự hy sinh vô bờ của những “nữ điệp viên” Cảnh Sát Quốc Gia VNCH, của người biệt đội trưởng t́nh báo Thiên Nga (*), cùng bao thiên hùng sử và ḷng quả cảm của những “V́ Sao Mùa Quốc Hận”!

    Có nhiều bạn trẻ sinh ra và lớn lên ở VN vẫn thường thắc mắc hỏi: “Ai gây nên cảnh chiến tranh?”. Làm tôi chợt nhớ đến câu nói thật thà và b́nh dị của nữ ca sĩ Sơn Ca khi trả lời lư do tại sao cô lại thích hát những nhạc phẩm ca ngợi hoà b́nh, cô nói: “Cũng như những người dân miền Nam VN thời bấy giờ, Sơn Ca rất mong chờ hoà b́nh sớm trở lại trên quê hương…”! Tuy nhiên, cô đă không quên nhắc nhở mọi người rằng chiến tranh là do Cộng Sản Hà Nội chủ trương dùng vũ khí để xâm chiếm hầu áp đặt thể chế Cộng Sản trên toàn đất nước. C̣n quân dân miền Nam VN chỉ luôn luôn ở thế tự vệ và lúc nào cũng yêu chuộng hoà b́nh!
    Nhưng đă 35 năm qua, “hoà b́nh” đă đến trên quê hương ta, vậy tại sao những người phụ nữ VN vẫn khổ? Hàng ngàn, hàng vạn những “cánh hoa thời…b́nh” giờ phải hy sinh thân xác làm cô dâu bất đắc dĩ ở Đài Loan hay Hàn Quốc để nuôi sống gia đ́nh. Bao trẻ thơ bị bán đi làm nô lệ t́nh dục, và “nỗi buồn chiến tranh” vẫn đè nặng xuống thân phận của người dân miền Nam. Các bạn trẻ ở trong nước hăy t́m đọc tập truyện cùng tên (Nỗi Buồn Chiến Tranh) của nhà văn cùng chế độ, Bảo Ninh. Ông viết: “Họ, những người chiến bại cùng gịng máu ấy – sau khi tiếng ồn ào của những cuộc xung sát đă im bặt – tiếp tục hứng chịu khổ nạn: khổ nạn ḥa b́nh. Người lành lặn thoát chết th́ đi ở tù, người tàn tật th́, cho đến bây giờ, 35 năm sau, vẫn c̣n là những công dân…không-có-hạng trên đất nước của ḿnh! Và những người đă chết phải chết thêm một lần nữa! Kể cả những bức tượng!

    Sau chiến tranh, người chiến thắng vẫn tiếp tục tiến hành một cuộc chiến khác: cuộc chiến chống những người chiến bại… Đến bao giờ?!!!”

    NAM LỘC

    http://nguoivietboston.com/?p=27184

  9. #99
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    NHỮNG V̀ SAO THỜI LỬA ĐẠN ( tập 1)


  10. #100
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Location
    USA
    Posts
    789
    Tháng Tư chướng khí kéo về
    Tigon cũng héo, Pensée cũng tàn
    Tháng Tư ôn dịch tràn lan
    Thê lương phủ kín từ ngàn xuống sông
    Last edited by hatka; 16-04-2011 at 05:26 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 18-04-2012, 09:17 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 12-05-2011, 03:56 PM
  3. Replies: 4
    Last Post: 02-05-2011, 08:06 PM
  4. Replies: 1
    Last Post: 28-04-2011, 06:25 PM
  5. Replies: 6
    Last Post: 07-12-2010, 12:21 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •