Page 10 of 11 FirstFirst ... 67891011 LastLast
Results 91 to 100 of 106

Thread: Hiện tượng cờ máu xuất hiện tại hải ngoại và phương cách đối phó

  1. #91
    Member
    Join Date
    14-02-2011
    Posts
    77

    Đừng để HVB đánh lạc hướng thảo luận

    Quote Originally Posted by suthat View Post
    Nói vậy xứ Mỹ củng phải có giấy đi đường ???. Nói chung luôn cho các ông bà. Cái lệ làng tp nào trên xứ Mỹ gọi là Little Saigon không cho nhửng lảnh đạo VN tới ?. Chẳng q3ua là họ nói không có tiền mướn cảnh sát băo vệ, và xin liên bang tài trợ.
    Tóm lại cái câu PVTLL (phép vua thua lệ làng) là một cách hành xừ lạm dụng quyền hành của thời Quân Chủ, v́ chính quyền trung ương không kiểm soát nổi nhửng địa phương xa xôi. Do đó mới có câu nói trên. Nhửng người ngồi đáy giếng mới tự hào câu nói trên là đúng và hănh diện không đúng chổ của ḿnh.
    Cháu HVB này càng nói càng lộ ra cái dốt đặc cán mai !
    Một là hắn quá dốt. Hai là hắn cố t́nh cù nhầy để đánh lạc hướng thảo luận của chúng ta, và làm những bạn đọc khác bỏ sang các thread khác v́ thấy chúng ta đi lạc hướng chủ đề.

    Ở đây chúng ta không làm công tác "gơ đầu trẻ" (nhất là những cái đầu đội vài ba cái nón cối HVB). Các bác đừng mất thời giờ để ư đến mất tên HVB nữa mà hăy tiếp tục thảo luận chủ đề là đề ra những phương cách chống lại hiện tượng ôm cờ máu 1 sao vàng đi biểu t́nh ở hải ngoại.

    Sẵn đây xin được nói thêm: nếu các cháu du sinh nào trưng được các bằng chứng hùng hồn và rơ ràng là các cháu bị lănh sự quán VC gửi thư hoặc gọi điện thoại hăm dọa bắt đi biểu t́nh ôm cờ máu, hoặc làm những công việc gián điệp như thực hiện nghị quyết 36 nhằm phá hoại cộng đồng người Việt hải ngoại th́ các cháu cứ lên diễn đàn này liên lạc với tôi. Tôi sẽ giúp các cháu được xin ở lại luôn theo diện tị nạn chính trị ở Úc hoặc Hoa Kỳ. Đây là một cơ hội rất tốt cho các cháu để từ bỏ "thiên đường" Xạo Hết Chỗ Nói. Vấn đề là các cháu phải thu thanh cho bằng được những ngôn từ VC đe dọa tương lai hoặc tính mạng của các cháu và cả những lá thư (hoặc email) bắt tham dự biểu t́nh hoặc đi xem văn công nhỏ "đờm" răi .

  2. #92
    Cháu ngoan Bác Hồ
    Khách
    Quote Originally Posted by suthat
    Xưa rồi diễm, bây giờ có c̣n CS nửa đâu mà đ̣i tỵ nạn. CS đă chết từ khuya chỉ c̣n CCCD sống thêm khoảng 5năm nửa là đi đong. Bởi vậy mới nói thiếu văn hoá nên không hiểu người đối thoại nói ǵ ?. PVTLL là một cách hành xữ của nhửng người thiếu Dân Chủ. Vậy mà đi đ̣i Dân Chủ cho VN. Đúng là lệ làng Little Saigon, CA......
    Bạn này càng nói càng hay, tiếc là những lời ngọc ngà của bạn phun sai chổ nên bị muỗi tấn công dữ quá.
    Chổ này chỉ dành cho cccđ bằng các biện pháp mạnh, không nhân nhượng với CS như: Xịt tương ớt, chửi tục, chụp mũ CS,.. nếu không thực hiện được điều này tui biết chắc bạn sẽ tiếp tục bị .... baned như tui.

  3. #93
    Member
    Join Date
    26-05-2011
    Posts
    691
    Quote Originally Posted by suthat View Post
    Xưa rồi diễm, bây giờ có c̣n CS nửa đâu mà đ̣i tỵ nạn. CS đă chết từ khuya chỉ c̣n CCCD sống thêm khoảng 5năm nửa là đi đong. Bởi vậy mới nói thiếu văn hoá nên không hiểu người đối thoại nói ǵ ?. PVTLL là một cách hành xữ của nhửng người thiếu Dân Chủ. Vậy mà đi đ̣i Dân Chủ cho VN. Đúng là lệ làng Little Saigon, CA......
    À phát hiện suthat nói láo nhé. Mày nói thế th́ cái "cờ đập đầu cắt cổ" treo trước lăng Hồ ở Ba Đ́nh là ǵ thế ? Mày nói thế th́ mấy thằng Việt Cộng đang thờ xác Hồ thế nào nhỉ ? chúng thờ thứ không có thật à ? Mày nói thế th́ cái chữ "Đảng Cộng Sản Việt Nam" to đùng nằm ở giữa Hà Nội là ǵ thế ?

  4. #94
    Cháu ngoan Bác Hồ
    Khách
    Quote Originally Posted by sinhvienthanhphoBac View Post
    Chị Gánh ơi
    Em nghe chị khuyên dùng đầu óc mà phân tích, giờ th́ em hiểu rùi……
    Em hiểu là chị nói khéo, chứ em biết rất nhiều du sinh (gặp nhau chat hoặc bạn học cũ) cũng yêu nước như tụi em thôi, nhưng cách họ thể hiện “vàng_đỏ đứng chung” th́ tụi em trong nước không chấp nhận, chắc chị cũng đồng ư với em về điều này?

    Ngoài nước không chấp nhận th́ tụi em cũng không chấp nhận.

    Chị nói cũng đúng một phần về du sinh, họ cũng chỉ lo bản thân họ là chính, nói thiệt tụi em cũng ít khi thân thiện khi đa phần nh́n thấy trong số họ là gốc gác dân nhà giàu, có tiền, tŕnh độ học thức chưa chắc bằng tụi em trong nước, nhưng thôi, họ có điều kiện th́ cứ đi ra nước ngoài, họ muốn thân thiện với ai là chuyện của họ, vậy nhe chị?
    Thật ra em nghĩ Đảng không cần ra lệnh cho toà đại sứ bắt du sinh phải đi biểu t́nh mang cờ đỏ và h́nh Chủ Tịch HCM đâu chị. Cờ đỏ th́ khắp thế giới, nước nào cũng biết là đại diện cho nước Việt Nam bây giờ, chuyện ngày mai quốc kỳ VN thế nào th́ do toàn dân lựa chọn, có điều em sẽ tẩy chay tới cùng cờ vàng.

    Dứt khoát em đă và đang làm điều đó, và em tin nhiều bạn bè của em cũng giống như em, không cớ ǵ phải để cho đất nước này lọt vào tay những kẻ điên cuồng chống phá cuộc sống hôm nay.
    Em nói vậy v́ chính em khi vào đây đă nh́n tận mắt thấy rơ những ǵ những kẻ đó muốn mà? Những kẻ đó chửi cả dân tộc, cười cợt mỉa mai trên sự đau khổ của từng trẻ thơ đến người già họ cũng không tha!
    Thầy Cô trong nước dạy tụi em “thương người như thể thương thân” chứ nào dạy tụi em khinh rẻ đồng bào? Dẫu Thầy Cô hôm nay vẫn c̣n khó khăn trong cuộc sống, nhưng họ vẫn là cao quư hơn những kẻ tự vỗ ngực xưng tên Tiến Sĩ Hải Ngoại này nọ mà ăn nói c̣n thua xa anh xem ôm, chị bán rau ngoài chợ!
    Dẫu biết đây đó vẫn có những Thầy Cô v́ đồng tiền, song em không bao giờ vơ đũa cả nắm v́ c̣n đó rất nhiều Thầy Cô đáng kính, vẫn hàng ngày dạy tụi em điều hay lẽ phải, vẫn âm thầm v́ tương lai nước nhà chứ đâu như những kẻ đang tán tận lương tâm?
    Em khinh bỉ những kẻ đó đến cùng.
    Em cũng biết chị v́ “công tác” cấp trên giao cho mà đành phải “im lặng”, chấp cho kẻ đó lật tẩy, ở đây th́ em yên tâm rồi bởi v́ em biết trong đây đang có “người nhà của ḿnh”, chị xem, họ xóa bài em liên tục, nhỏ mọn, chị thấy đó, những kẻ đó nói dân chủ làm ǵ mà không biết ngượng mồm?

    Sự láo toét này cũng phải tẩy chay đến cùng

    Chính em cũng không ngờ là khi biết chị…? Tụi bạn em nó chụp được nguyên xi màn h́nh lúc y post bài bên thegioinguoiviet nói CS nằm vùng trong VL, bây giờ dẫu cho y xóa rồi nhưng dấu tích vẫn c̣n ghi, làm sao y chạy tội được khi không có bằng chứng về “người chiến sĩ biệt động” ấy?
    Em đọc mấy câu y viết
    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...879;t/page1034
    giống như rằng y đang nói chính y?
    Em cũng rất yên tâm khi y vẫn tiếp tục tuyên bố trong VL vẫn c̣n “phe ta” :

    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...879;t/page1033

    ổng là ông thánh mà : lời nói nào của ổng nói ra th́ ai cũng phải tin…hi hi…

    Tới giờ em vô giảng đường, em chúc chị ḥan thành nhiệm vụ, em thông cảm và hiểu khi chị bị buột phải nói những ǵ theo ư họ muốn.

    chúc chị mạnh khỏe
    Chị GHH là một bác sĩ đáng quư, đó là nghề tay trái c̣n nghề tay phải th́ bí mật không được bật mí, bạn nói như vậy là bị lộ hết rồi sẽ hại chết chị ấy.

    Khi bị chửi, chúng ta phải b́nh tĩnh phân tích nguyên nhân v́ sao bị chửi, không nên hồ đồ chửi lại v́ có thể vô t́nh "quân ta bắn quân ḿnh".

    C̣n ông dóc Trần nói bậy th́ kệ ổng, v́ ổng là người Việt gốc Tàu lớn lên ở Mỹ nên đâu có biết rằng tuổi trẻ VN như chúng ta cao hơn hắn một cái đầu (cả nghĩa đen lẫn nghĩa trắng), số lượng người xem không bao giờ đi đôi với chất lượng hiểu biết, bạn đừng lo

    Chiến tranh trong thế giới ảo cũng giống như chiến tranh trong đêm tối, không thể nào nhận diện được đâu là kẻ thù đâu là bạn mà phải biết động năo phân tích kỹ lưỡng.

    Chúc bạn SV học hành thành đạt và cẩn thận hơn kẻo hại chết người của chúng ta th́ nguy.
    Last edited by Cháu ngoan Bác Hồ; 09-09-2011 at 01:52 PM.

  5. #95
    Member
    Join Date
    27-01-2011
    Posts
    2,054
    Quote Originally Posted by Cháu ngoan Bác Hồ View Post
    Chị GHH là một bác sĩ đáng quư, đó là nghề tay trái c̣n nghề tay phải th́ bí mật không được bật mí, bạn nói như vậy là bị lộ hết rồi sẽ hại chết chị ấy.

    Khi bị chửi, chúng ta phải b́nh tĩnh phân tích nguyên nhân v́ sao bị chửi, không nên hồ đồ chửi lại v́ có thể vô t́nh "quân ta bắn quân ḿnh".

    Chiến tranh trong thế giới ảo cũng giống như chiến tranh trong đêm tối, không thể nào nhận diện được đâu là kẻ thù đâu là bạn mà phải biết động năo phân tích kỹ lưỡng.

    Chúc bạn SV học hành thành đạt và cẩn thận hơn kẻo hại chết người của chúng ta th́ nguy.

    Ối giời ơi ! Sao không nói luôn tui là gián điệp CS , là t́nh báo Hoa Nam , là đặc công VC đi .. :D Mấy cái nón này tui cũng được tặng dài dài mà . CSVN mà có loại gián điệp thật thà như tui cái ǵ về bản thân cũng khai tuốt th́ đă sập từ lâu rồi !!

    Người lớn rồi chơi tṛ trẻ con mà không cười vỡ bụng cũng hay thiệt !

  6. #96
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171

    Chuyện chuởi cha DCSBV là chuyện thiên kinh địa nghĩa

    Quote Originally Posted by Cháu ngoan Bác Hồ View Post
    Chị GHH là một bác sĩ đáng quư, đó là nghề tay trái c̣n nghề tay phải th́ bí mật không được bật mí, bạn nói như vậy là bị lộ hết rồi sẽ hại chết chị ấy.
    Muốn khen ai ,hay thích bài ai viết th́ cứ bấm nút (nút "thanhks" nút "like" ch́nh ́nh ra đó ),bộ khg thấy sao ?

    Đâu cần phải viết những loại hành văn chận đầu đón ngỏ đi ăn xin viện trợ như trên chứ .

    Khi bị chửi, chúng ta phải b́nh tĩnh phân tích nguyên nhân v́ sao bị chửi, không nên hồ đồ chửi lại v́ có thể vô t́nh "quân ta bắn quân ḿnh".
    Trong đây nên tập thói quen "phân tích nguyên nhân v́ sao " khi thấy thiên hạ chuởi già hồ lẩn đảng CS bắc kỳ ư quên Đảng CS bắc Việt ,chớ nên dị ứng mạnh mẽ dể bị hiểu lầm là lủ con nít choàng khăn đỏ .

    Trong đây khg có lệ làng khen già hồ hay DCSBV ,hăy tập sống theo lệ làng ...Cho dù có thân phận làm CS nằm gầm giuờng theo gót chân của PX ẩn ,nguyên huu hạnh đi nữa cũng phải cắn răng chịu trận (như Đảng CSBV cắn răng chịu trận duới sự đạp chân của Đảng CS Chệt ) khi nghe thiên hạ chuởi cha gịng họ hồ . Đó là lệ làng .


    C̣n ông dóc Trần nói bậy th́ kệ ổng, v́ ổng là người Việt gốc Tàu lớn lên ở Mỹ nên đâu có biết rằng tuổi trẻ VN như chúng ta cao hơn hắn một cái đầu (cả nghĩa đen lẫn nghĩa trắng), số lượng người xem không bao giờ đi đôi với chất lượng hiểu biết, bạn đừng lo
    Nicks Trần đôi lúc cuơng nói trật đuờng rầy ,nhưng cũng có thiện tâm chọt Đảng CSBV theo kiểu của nicks Trần .

    "tuổi trẻ VN như chúng ta" ,chúng ta là ai ? có phải chỉ vỏn vẹn có hai nick svtpb và cnbh ,mà trên Net khg bảo đảm 2 nicks là hai nguời khác nhau nên tránh dùng "chúng ta", "chúng ḿnh" th́ hay hơn ..

    "tuổi trẻ VN như chúng ta "hơn cái đầu ai đây ! Khi nhân loại nh́n vào sự kiện biễn Đông thấy quá rỏ ràng :

    "Tuổi già Bắc Kinh" đang hơn 1 cái đầu "tuổi già Hanội"
    cả nghĩa đen lẫn nghĩa trắng, mà "tuổi già Hanội"
    lại ngồi đầu cha "tuổi trẻ VN như chúng ta "...


    Th́ thử hỏi "tuổi trẻ VN như chúng ta " hơn cái đầu ai đây? Ngoài chuyện bị xỏ mũi dài dài ...không bao giờ ngẩn đầu lên đuợc cho dù có thiên tài toán học như tuổi trẻ Ngô bảo Châu.

    Chiến tranh trong thế giới ảo cũng giống như chiến tranh trong đêm tối, không thể nào nhận diện được đâu là kẻ thù đâu là bạn mà phải biết động năo phân tích kỹ lưỡng.

    Chúc bạn SV học hành thành đạt và cẩn thận hơn kẻo hại chết người của chúng ta th́ nguy.
    Trong chiến tranh thế giới ảo ,bât cứ phe nào hể bị dị ứng khi nghe thiên hạ chữi già hồ hay DCSBV đều xem như là phe bưng bô hồ hay DCSBV , tuy khg cùng phe hồ hay DCSBV nhưng bưng bô là một tánh nịnh hót, mà một kẻ nịnh hót hay có cái đuôi phản phúc ..

    Như đă nói bên trên chuyện chuởi cha DCSBV là chuyện thiên kinh địa nghĩa ,ai dị ứng là biết loại nào rồi ...

    Đó chính là loại nịnh hót Đảng CSBV ....như ng cao kỳ, ng hữu liêm nào đó...vv .
    Last edited by Viet xưa; 09-09-2011 at 11:55 PM.

  7. #97
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513
    Sắp chầu ông bà vải cả rồi, không buôn bán danh được chán lắm phải chăng?


    Nếu Quốc nô được ghi lại qua bức biếm họa của Babui đăng trên danchimviet.info [xem h́nh], diễn tả sự nô lệ Mao Trạch Đông của Hồ Chí Minh, khiến tất cả các cấp lănh đạo hàng đầu của CSVN liên tiếp mấy thế hệ đều trở thành những Thái thú khiếp nhược; nhứt là sau khi Đặng Tiểu B́nh dạy cho Lê Duẩn bài học bằng cuộc xâm lăng tàn sát mấy tỉnh biên giới năm 1979; rồi Nguyễn Văn Linh dẫn phái đoàn đi bằng đầu gối qua Thành Đô xin xác nhận thân phận nô lệ; cho đến lúc Nguyễn Tấn Dũng được Bắc Kinh chỉ thị Đại hội Đảng cho làm Thủ tướng nhiệm kỳ trước, cho đến nhiệm kỳ mới đây, chỉ thể hiện cái Quốc nhục triền miên ở trong nước, th́ cái Quốc nhục của 36 người tự nhận là trí thức hải ngoại viết “THƯ NGỎ GỬI CÁC NHÀ LĂNH ĐẠO VIỆT NAM VỀ HIỂM HOẠ NGOẠI BANG VÀ SỨC MẠNH DÂN TỘC” làm đau ḷng hơn 3 triệu người Quốc gia Việt Nam hải ngoại, đang từng ngày t́m thế giải thể độc đảng độc tài, Dân chủ hóa Việt Nam, mà cơ may đang đến từng ngày theo trào lưu Dân chủ hóa toàn cầu mà cuộc Cách mạng Bông Lài và Mùa Xuân Ả Rập đang là những gợi hứng rộn ràng. Nó khiến ông Lư Văn Phước, trong “Bản Tin Buổi Sáng”, nhận định:

    “Người ta chưa rơ xuất sứ từ đâu, ai chủ trương, ai vận động để cho ra văn bản này và hậu ư của nó tiếp theo sau chuyến đi của TS Nguyễn Nhă từ trong nước ra ‘du thuyết’ khắp nơi về biển đảo theo luận điệu cộng sản. Là nạn nhân của chế độ tàn bạo CSVN, chúng ta cần lên tiếng trước một cách dứt khoát rằng không tin và không thể ḥa hợp với bọn gian manh xảo quyệt CSVN. Do đó, bất cứ sự vận động nào, bất cứ hành động của kẻ nào, dẫn đến ḥa hợp ḥa giải cứu nguy cho bọn lừa đảo CS đều phải bị loại trừ...”

    Người đứng đầu trần danh sách 36 người đó là Doăn Quốc Sỹ và người đứng cuối cùng [thứ 36] là Vũ Quốc Thúc, và Lê Xuân Khoa đứng hàng thư 6; nhưng theo ông Trần Văn Tích th́:


    GS Lê Xuân Khoa

    “Qua phỏng vấn của thông tín viên RFA, tôi được biết người đứng ra viết thư mời tham gia ư kiến (và mời kư tên) là Lê Xuân Khoa” [xem h́nh].

    Đồng thời, qua một email Giáo Già nhận được th́ “3 nhà trí thức hàng đầu, nếu không nhầm có thể những kiến trúc cho bản kiến nghị này là: tiến sĩ Phùng Liên Đ̣an, Giáo sư Lê Xuân Khoa, tiến sĩ Phạm Phan Long. Chính 3 vị này, vào tháng 6 vừa qua đă gởi bản kiến nghị với ư tương tự đến Quốc hội cộng sản Việt Nam. Việc thiếu trung thực khi 3 vị đă không ghi đúng địa chỉ của ḿnnh như: Phùng Liên Đ̣an thay v́ đang ở Las Vegas lại ghi là ở Tennesse, Phạm Phan Long ở Santa Maguarita, CA, lại ghi ở Oregon và Lê Xuân Khoa ghi Virgina thay v́ ở Irvine, CA . Sự kiện thiếu trung thực này nhằm vào mục đích ǵ chắc không ai ngoài quư vị có thể nắm rơ”. Email cũng ghi thêm: “Khi bản kiến nghị này được gởi đi và phát tán. Vô h́nh chung quư vị đă đóng góp nhân tố trí thức của quư vị cho việc chấp nhận sự hiện thực chính danh của chế độ độ độc đảng cộng sản hiện nay. Điều mà 36 năm qua bao nhiêu người đă hy sinh nằm xuống tranh đấu nhằm lấy đi sự hiện thực tiếm danh đó”. Nhận định về Thư Ngỏ này Giáo sư Lưu Trung Khảo viết:


    “Chuyện tào lao! Bản Kiến nghị này sẽ được đặt vào vị trí xứng đáng nhất: sọt rác! Cộng sản đâu có thèm nghe mấy người. Khi không quư vị tự biến thành kẻ đi xin Job Ḥa hợp Ḥa giải với Cộng sản. Mặt khác, quư vị đă cho bọn cộng sản sự chính danh và tính chính đáng của chính quyền chuyên chính vô sản này. Ngôn từ khúm núm đầy sự quỵ lụy không tỏ được tinh thần bất khuất hiên ngang của giới sĩ phu Việt Nam. Thật đáng chê trách và tủi hổ”.

    Phần Ngô Kỷ th́ không ngần ngại nói: “Sự kiện Việt gian Lê Xuân Khoa rời bỏ thủ đô Hoa Thịnh Đốn, nơi đă nuôi hắn “béo bở” suốt mấy mươi năm, để rồi bây giờ hắn dọn về sống tại vùng Little Saigon, Nam California, việc này không phải là chuyện ngẫu nhiên hay vô t́nh, mà đây là sự sắp xếp có tính toán lớp lang của tên đại sứ cộng sản Lê Công Phụng. Để thành công trong việc thực thi Nghị Quyết 36, và để phá cho thủng cái thành tŕ chống cộng ở thủ đô tỵ nạn Little Saigon này, cộng sản đang quyết tâm dồn mọi nỗ lực và tăng cường tối đa nhân lực, tài lực cho công tác xâm nhập và bám rễ tại đây. Chính v́ vậy Việt gian Lê Xuân Khoa từ Hoa Thịnh Đốn đă về đây để cầm đầu đường dây xâm nhập phá hoại cộng đồng đúng đường lối và kế hoạch của ṭa đại sứ cộng sản”.

    Phần Giáo Già th́ trong “Thư Cho Con tập 5” [Mekong-Tỵnạn xuất bản, 2005] có riêng 2 bài viết về Lê Xuân Khoa [từ trang 66 đến 88], trong đó Giáo Già rất phẫn uất khi biết Lê Xuân Khoa đă về hùa với Việt cộng trong việc cưỡng bức hồi hương người tỵ nạn Cộng sản Việt Nam đang vô cùng khốn đốn ở các trại tỵ nạn. Tại các nơi nầy đă có người t́m đến cái chết vô cùng phẫn hận, sau khi không lọt được lưới thanh lọc, mà Lê Xuân Khoa đă nhận lănh ngân khoản góp phần tích cực thực hiện, để khỏi bị trả về nơi họ đă phải thách đố với tử thần, vượt qua những đe dọa của hải tặc, đạp qua trùng trùng gian khổ mới đào thoát khỏi nơi họ bị kỳ thị, ngược đăi... nếu không bị tù đày [Xin cho Giáo Già có được giây phút lắng ḷng tưởng niệm những người đă bỏ ḿnh trong các trại tỵ nạn, trên hoang đảo, để phản đối chuyện cưỡng bức hồi hương, có sự can dự ít nhiều của Lê Xuân Khoa; và xin ông phóng lớn bức h́nh được kèm theo đây để đọc kỹ lời ghi bên dưới, rồi xin hỏi ông có nghe nhói lên từ chỗ sâu kín nhứt của cơi ḷng ḿnh chút nhức nhối nào khi nh́n thấy người phụ nữ bất hạnh đó không?]...

    Giáo Già cũng rất phẫn uất khi thấy Lê Xuân Khoa từ hải ngoại về Saigon, xuất hiện trong buổi tiếp tân mừng sớm lễ Độc Lập của Hoa Kỳ [1.7 thay v́ đúng ngày 4.7.2005] ở Ṭa Tổng Lănh Sự Mỹ ở Saigon, hănh diện gắn [hay được gắn] trên ve áo màu tím than lá cờ Cộng sản Việt Nam nền đỏ sao vàng, tay cầm tấm thiệp cũng có h́nh cờ đỏ sao vàng [Tin trích từ trang nhứt của Việt Báo Miền Nam, số 511, ngày Thứ Sáu & Bảy (08 & 09-07-2005) được nhiều diễn đàn Internet đăng lại để lên án Lê Xuân Khoa... phản bội Quốc gia, đi theo Việt cộng; xem h́nh Lê Xuân Khoa cầm tấm thiệp mời có in cờ Việt cộng hớn hở đối diện với Trần Khuê đang cười toe toét].




    Hơn nữa, khi đề cập đến trường hợp Lê Xuân Khoa, dư luận cũng không ngớt bàn tán đến đồng tiền [chưa biết đen hay đỏ] ông hăm hở đầu tư ở Việt Nam, đang mang lại nhiều lợi lộc nhờ sự cấu kết và bao che của hệ thống cầm quyền tham ô độc đảng độc tài, nên ông đành ngoảnh mặt làm ngơ với lá cờ Quốc gia Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ, ngậm miệng không dám hát Quốc ca Việt Nam, ngay trong buổi lễ ra mắt sách của chính ông ở San Jose, California, Hoa Kỳ. Khi bị chất vấn ông hoảng sợ tránh né, mở miệng nói là... ông “ôm ấp lá cờ vàng ba sọc đỏ trong tim”.


    Trở lại Thư Ngỏ của 36 trí thức hải ngoại, Giáo Già vừa nhận được, qua email, mẫu đối thoại lư thú, xin phép tác giả BXC cho được trích lại nơi đây:

    “...-Không phải khi mày xin mà “chính phủ” không cho th́ mày “không mất ǵ đâu”, con khỉ ạ! Mày mất nhiều thứ lắm đấy, và toàn là các thứ quan trọng cho cái logic của người trí thức như mày.
    - Thưa anh, ḿnh mất ǵ đâu? ngoài cái công khom lưng viết kiến nghi và kư tên!
    - Trước hết, Mày mất mặt! cái mặt mày bị nó nhổ vào! Sau nữa, từ lúc mày viết kiến nghị, là mày đă khấu đầu bỏ cuộc đấu tranh để giải trừ cộng sản. Này nhé, Mày đang chiến đấu để tống cổ một thằng ăn cướp ra khỏi nhà, nay mày “kiến nghị” nó, tức là mày đầu hàng và công nhận nó có cái quyền ăn cướp, và mày chỉ c̣n cái “quyền” kiến nghị! Mày cũng mất luôn quyền chiến đấu để giải trừ nó, v́ mày đă mặc nhiên khúm núm, thưa gởi nó, công nhận tính chính thống của nó! Phải thế không, đồ ngu?... Tiện đây, tao cũng nói nhỏ để mày biết rằng: ở Hải ngoại này, sự quyết tâm tiêu diệt cộng vẫn c̣n rất mạnh mẽ . Ông nhà văn Trường Sơn Lê xuân Nhị đă nói ra cái ư quyết liệt đó. Ổng nói rằng: bố ông mà theo cộng, ông cũng phơ cho một phát, rồi tự sát...”

    Hẹn con thư sau,
    Giáo Già

  8. #98
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    V́ Việt Nam vi phạm nhân quyền, Mỹ chưa bán vơ khí

    Cũng đúng thôi v́ Mỹ có bán vơ khí cho nguỵ quyền Việt cộng th́ kỹ thuật vũ khí của Mỹ sẽ bị nguỵ quyền VC chuyển giao cho Trung cộng ngay.


    HÀ NỘI 9-9 (TH) - Chính phủ Hoa Kỳ chưa sẵn sàng bán vơ khí sát thương cho Việt Nam v́ một trong những trở ngại là t́nh trạng vi phạm nhân quyền ở nơi này vẫn không có bao nhiêu cải thiện.

    Trong cuộc họp báo lần đầu tiên từ khi đến Hà Nội nhận chức đại sứ của Hoa Kỳ, ông David Shear cho hay việc bán vơ khí cho Việt Nam “vẫn c̣n xa vời v́ vấn đề nhân quyền,” theo AFP.

    Chi tiết này không xuất hiện trong các bản tin của báo chí trong nước. Bản tin thông tấn xă Việt Nam nói thoáng qua về hợp tác quân sự hai nước rằng “Đại sứ khẳng định công việc của ḿnh sẽ là xác định cụ thể hơn mối quan hệ đối tác chiến lược và điều cần làm đầu tiên là xây dựng ḷng tin. Đại sứ khẳng định sẽ làm tất cả những ǵ có thể để xây dựng ḷng tin với các đối tác Việt Nam.” Tin của báo điện tử VNExpress nói “Ông Shear cho biết Mỹ vẫn chưa có chính sách cung cấp vũ khí sát thương cho Việt Nam”.

    Ngày 24 tháng 8, trước khi rời Việt Nam, Nghị Sĩ Jim Webb, trưởng tiểu ban Đông Á-Thái B́nh Dương Thượng Viện Hoa Kỳ, họp báo cho hay Hoa Kỳ đang cân nhắc xem có nên băi bỏ lệnh bán kỹ thuật quân sự cho Việt Nam hay không.

    Lệnh cấm vận vơ khí của Hoa Kỳ đối với một số nước trong đó có Việt Nam có từ năm 1984 dưới thời Tổng Thống Ronald Reagan. Đến năm 2006 được Tổng Thống George W. Bush băi bỏ một phần, phần chính là cấm bán vơ khí sát thương th́ vẫn giữ lại.

    Theo tin tức, Bộ Trưởng Quốc Pḥng Việt Nam Phùng Quang Thanh khi sang thăm Hoa Kỳ hồi tháng 12 năm 2009 đă xin Mỹ bỏ lệnh cấm bán vơ khí sát thương cho Việt Nam.

    Tới nay, lệnh này vẫn c̣n nguyên đó. Nghị Sĩ Jim Webb tiết lộ ở Hà Nội hồi tháng 8 là Hoa Kỳ có thể cứu xét bán cho Việt Nam các trang bị quốc pḥng không có tính cách sát thương, cứu xét tùy từng trường hợp, thí dụ như radar.

    Nay, Đại Sứ David Shear nêu ra một trong những trở ngại của vấn đề dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm vận vơ khí cho Việt Nam nằm trong vấn đề nhân quyền.

    Hầu hết vơ khí, trang bị quốc pḥng của Việt Nam đến từ Nga, nước cầm đầu khối Cộng Sản của thời Chiến Tranh Lạnh. Vào tháng 6, Phạm B́nh Minh, khi đó c̣n là thứ trưởng ngoại giao, cầm đầu một phái đoàn đến Washington dự hội nghị “đối thoại chiến lược về chính trị, an ninh, quốc pḥng Việt-Mỹ lần thứ 4”. Bản tin của đài phát thanh Hà Nội loan tin “một điểm mới và đáng chú ư hơn cả là tại cuộc đối thoại này là lần đầu tiên Việt Nam và Mỹ sẽ bàn bạc về việc nâng cấp quan hệ hai nước lên mức quan hệ đối tác chiến lược. Hai bên sẽ thảo luận cụ thể về định nghĩa quan hệ đối tác chiến lược, đồng thời chỉ ra Mỹ và Việt Nam sẽ làm ǵ và làm như thế nào để nâng quan hệ lên tầm cao mới và làm cho quan hệ đó có hiệu quả”.

    Khu trục hạm USS Chung-Hoon của hạm đội 7 Hoa Kỳ đến thăm cảng Tiên Sa, Đà Nẵng, hồi tháng 7. Mối quan hệ quốc pḥng giữa hai nước Việt Nam và Hoa Kỳ ḍ dẫm từng bước với hy vọng trở thành đối tác chiến lược. (H́nh: AFP/Getty Images)

    Sau đó hơn một tháng, bộ trưởng ngoại giao Việt Nam lúc đó, Phạm Gia Khiêm, gặp Ngoại Trưởng Mỹ Hillary Clinton bên lề Hội Nghị ASEAN và các đối tác cấp ngoại trưởng ở Indonesia. TTXVN ngày 23 tháng 7, 2011 viết rằng “Hai bộ trưởng nhất trí hai nước tiếp tục phấn đấu thúc đẩy, nâng quan hệ song phương lên mức cao hơn, hướng tới quan hệ đối tác chiến lược”.

    Một năm trước, tháng 8 năm 2010, Thứ Trưởng Quốc Pḥng Mỹ Robert Scher cầm đầu một phái đoàn đến Hà Nội dự hội nghị “Đối thoại chính sách Quốc Pḥng” cấp thứ trưởng với Thứ Trưởng Quốc Pḥng Nguyễn Chí Vịnh.

    Cái ǵ cụ thể nhất sau các phiên họp và những lời tuyên bố mà người ta muốn nh́n thấy, đến nay, qua lời tuyên bố của ông tân đại sứ Mỹ ở Hà Nội David Shear, sẽ không thấy xảy ra trong tương lai gần.

    Các vi phạm nhân quyền, tự do tôn giáo của chế độ Hà Nội vẫn được Hoa Kỳ nêu ra trong các bản báo cáo thường niên về t́nh h́nh nhân quyền và tự do tôn giáo trên thế giới. Ủy ban Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế (USCIRF) những năm gần đây đều yêu cầu Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa tên nước Việt Nam trở lại danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt (CPC) v́ tự do tôn giáo ở đây vẫn không được tôn trọng.

    Nhà cầm quyền Hà Nội luôn luôn phủ nhận các cáo buộc dù sự thực được chứng minh bằng các trường hợp cụ thể.

  9. #99
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    Bút Chiến?

    1) NGHI VẤN

    Vài suy nghĩ rời về thư ngỏ của nhóm trí thức hải ngoại gửi nhà nước CSVN

    Trần Phong Vũ


    Lá thư ngỏ của một nhóm trí thức hải ngoại gửi giới lănh đạo trong nước hiện đang được phổ biến rộng răi ở trong cũng như ngoài nước qua các mạng lưới điện toán. Mấy ngày gần đây, cá nhân chúng tôi cũng nhận được một bản trong hộp thư.

    Nhiều ư kiến thuận nghịch đă được tung ra tạo nên một cuộc tranh luận khá sôi nổi giữa các công dân mạng. Người ta vừa được đọc bằng mắt trên các trang web, vừa được nghe những lời tán thưởng, hoặc bài bác trên các “Rooms” của hệ thống Paltalk, một dạng thái truyền thông hiện đại, khá phổ biến trong tập thể người Việt hải ngoại mấy năm gần đây.

    Qua Email và điện thoại, khá nhiều bằng hữu tỏ ư muốn tôi bày tỏ quan điểm về thư ngỏ này. Nhưng tôi đă từ chối. Không phải v́ tôi không có ư kiến riêng. Nhưng xét thấy đây là một vấn đề hệ trọng, không thể trả lời “Yes” hay “No” qua mấy câu trao đổi trên điện thoại hoặc ít gịng ngắn ngủi trên điện thư. Thêm nữa, nh́n vào danh tính 34 vị trí thức khoa bảng, trong số có những khuôn mặt đáng kính như Giáo sư Vũ Quốc Thúc, nhà giáo, nhà văn Doăn Quốc sĩ, tôi ngại sẽ bị coi là khiếm lễ nếu câu trả lời quá giản lược dễ gây hiểu lầm!

    Đấy là lư do thúc đẩy tôi viết bài này. Nếu không nói hết th́ ít nhất cũng bày tỏ được phần nào những suy nghĩ chân thật và thành khẩn của tôi trong tinh thần tương kính và xây dựng.


    I. Nội dung thư ngỏ


    Kiến nghị, thư ngỏ...
    Nguồn: OntheNet
    Sau khi bày tỏ thái độ “ủng hộ bản ‘Tuyên cáo’ ngày 25 tháng 6, 2011 của 95 nhân sĩ, trí thức, tố cáo và lên án nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục gây hấn, xâm phạm chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của Việt Nam” và “hưởng ứng bản “Kiến nghị” ngày 10 tháng 7, 2011 của 20 nhân sĩ, trí thức, kêu gọi Quốc hội và Bộ Chính trị công khai hoá thực trạng quan hệ Việt-Trung,” các vị kư tên trong lá thư ngỏ tóm tắt một số những nhận định bổ túc, gồm những vấn đề sau đây: Hiểm Họa ngoại bang, sức mạnh dân tộc, vị thế chính quyền, những việc cần làm.

    Trong “Những việc cần làm”, lá thư ngỏ nêu lên 4 điểm đối với, Trung Quốc, ASEAN và các nước khác, nhân dân trong nước, cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài.

    II. Đối tượng thư ngỏ

    Thư ngỏ được gừi tới “các nhà lănh đạo Việt Nam” trong đó gồm có Chủ tịch nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hoà Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, Chánh án Toà án Nhân dân Tối cao nước Cộng hoà Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, Thủ tướng và Chính phủ nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam, Tổng Bí thư và Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam.

    III. Vài suy nghĩ của người viết

    Trước hết về nội dung, chúng tôi đồng ư với một số quan điểm của các thức giả được tŕnh bày trong lá thư ngỏ. Từ sự đồng t́nh ủng hộ bản ‘Tuyên cáo’ ngày 25-6-2011 của 25 nhân sĩ, trí thức trong nước, tố cáo và lên án nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục gây hấn, xâm phạm chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của Việt Nam”…“hưởng ứng bản ‘Kiến nghị’ ngày 10 tháng 7, 2011 của 20 nhân sĩ, trí thức, kêu gọi Quốc hội và Bộ Chính trị công khai hoá thực trạng quan hệ Việt-Trung,…” tới nhận định vể hiểm họa Trung Cộng từng được báo Sự Thật công khai xác nhận ư đồ xâm lược của Bắc kinh qua câu, “Việt Nam là một đối tượng quan trọng cần khuất phục và thôn tính”. Những phân tích về sức mạnh dân tộc trong đó bao gồm tiềm năng và triển vọng của khối 3 triệu người Việt hải ngoại và những lời phê phán về sự “lúng túng, mâu thuẫn” trong chính sách đối nội, đối ngoại của giới cầm quyền trong nước dẫn tới hệ quả tai hại là “hiển nhiên làm suy yếu sức mạnh dân tộc”… cũng phản ánh được phần nào quan điểm chung của tập thể tị nạn, trong đó có cá nhân người viết những gịng này.

    Đi sâu vào khía cạnh ngôn từ, cung cách đạo đạt ư kiến, quan điểm trong “Những việc cần làm” gói ghém vào bốn chủ điểm: “Đối với Trung Quốc”; “Đối với Asean và các nước khác”; “Đối với nhân dân trong nước”; “Đối với cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài”, nhất là khi đọc lại địa chỉ để nhận ra đối tượng thư ngỏ, quả thật chúng tôi không khỏi bận tâm.

    Về đối tượng thư ngỏ, phía trên tiêu đề thư ngỏ ghi, Thư ngỏ gửi các nhà lănh đạo Việt Nam và sau đó liệt kê chức danh của hầu hết những thành phần chóp bu của chế độ như Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc Hội, Chánh án Ṭa án Nhân dân Tối cao, Thủ tướng chính phủ đi kèm với danh xưng “nước Cộng hoà Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam”. Đáng chú ư hơn cả là đối tượng sau chót được thư ngỏ gửi tới, Tổng Bí thư và Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam.

    Đọc qua những trao đổi của công luận, nhất là các nhân sĩ, trí thức trên các điện thư, các diễn đàn Paltalk cũng như những lời tâm sự qua điện thoại liên quan tới thư ngỏ, tôi thấy nhiều ư kiến tỏ ra hết sức bất b́nh, nếu không muốn nói là bất măn, bất măn đến độ phải thốt ra những lời lẽ được coi là nặng nề! Theo nhận định của riêng chúng tôi, điều bất b́nh lớn và quan trọng nhất của công luận đối với thư ngỏ là sự lựa chọn đối tượng.

    Có hai căn do cho sự bất b́nh này.

    Một là phần đông, nếu không là tất cả 34 nhân sĩ, trí thức minh danh kư tên trong thư ngỏ đều là những người “tị nạn chính trị”. Cũng như hơn 3 triệu đồng bào, kẻ trước người sau quư vị đă phải bỏ nước ra đi t́m tự do v́ không thể sống dưới chế độ cộng sản. (Trường hợp có vị nào không thuộc thành phần tị nạn chính trị xin minh danh cho biết để người viết có lời xin lỗi). Như thế cậu hỏi do công luận đặt ra là quư vị đă đứng trên cơ sở, vị trí nào để gửi thư cho những tay đầu sỏ trong đảng và nhà nước CSVN? Phải chăng đây là một cách của những người sớm quên căn cước “tị nạn chính trị” của ḿnh để công khai nh́n nhận tính chính đáng của một thứ nhà nước đang bị toàn dân coi là “bè lũ cướp ngày”?

    Căn do thứ hai được gói vào câu hỏi, thực chất cái gọi là “Cộng hoà Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam” sau hơn 36 năm thử nghiệm trên toàn đất nước là ǵ? Cung cách ĺ lợm, ngao mạn (Hà Sĩ Phu Nguyễn Xuân Tụ gọi là thói “Kiêu ngạo cộng sản”) mà chế độ này đối xử với các nhân sĩ trí thức trong nước ra sao? Số phận của những loại “Kiến Nghị”, “Thỉnh Nguyện Thư”, “thư ngỏ” kể cả những “Góp Ư Xây Dựng” trong những kỳ bầu cử Quốc hội, Đại hội Đảng như thế nào? Câu trả lời xét thấy không cần nhắc lại v́ mọi người đều đă biết.

    Quả thật, dù nể nang, e ngại đụng chạm, hoặc v́ muốn tránh né, cá nhân chúng tôi không thể không chia sẻ những bất b́nh này.

    Là một tín hữu Thiên Chúa giáo, từ lâu chúng tôi không ngần ngại lên tiếng phê phán chủ trương gọi là “hợp tác”, “đối thoại” với chế độ của một vài vị trong hàng giáo phẩm của chúng tôi ở trong nước. Chúng tôi quen gọi chủ trương “hợp tác”, “đối thoại” ấy là kiểu “hợp tác”, “đối thoại’, một chiều, bất cân xứng!

    Tại sao gọi là “Hợp tác một chiều, bất cân xứng”? V́ chỉ có một bên, mà v́ thiện chí, v́ t́nh bác ái, lăn xả vào xin hợp tác với kẻ có quyền, có thế để mong xoa dịu phần nào những vết thương lở lói trong xă hội, trong khi bên kia (là đảng và nhà nước CSVN) chỉ biết lợi dụng để trốn trách nhiệm, để tiếp tục làm “kẻ cướp ngày” mà hệ quả là ngày càng làm cho vết thương xă hội thối rữa thêm. Chỉ cần nh́n vào lănh vực giáo dục, vốn là lănh vực giáo hội Thiên Chúa giáo có thẩm quyền nhất, thế mà cho đến nay khi nhân loại đă bước qua thập niên đầu của thiên niên thứ ba, các nhà giáo dục chân chính của Giáo hội Công giáo Việt nam “thời cộng sản” mới chỉ chính thức mon men tới cấp mẫu giáo! Thế th́ đâu là kết quả của chủ trương “hợp tác”?

    C̣n “đối thoại”? “Đối thoại” với ai? Người ta có muốn nghe hay không mà “đối thoại”?
    Cho nên, tôi không thể không cảm thông với một thức giả nào đó trong nước đă mệnh danh những cuộc “đối thoại” giữa cá nhân hoặc nhóm này nhóm khác với các ông trong đảng và nhà nước “Cộng hoà Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam” hiện nay là những cuộc “đối thoại với những người điếc”!

    Cũng với tư cách một tín hữu đang trực tiếp làm công tác truyền thông, văn hóa Thiên Chúa giáo Việt Nam ở hải ngoại, chúng tôi xin chia sẻ thêm với quư độc giả rằng chúng tôi đă có quá nhiều kinh nghiệm đau đớn xuyên qua những thiện chí và nỗ lực để “đối thoại” với đảng và nhà nước CSVN.

    Xin nhớ lại những lời đối thoại thẳng thắn đầy tinh thần xây dựng của linh mục Ngô Quang Kiệt, nguyên TGM Hà Nội cách đây vài năm và những hệ quả khốc hại xảy đến cho ông, nói chung cho GHTCGVN hiện nay ra sao, quư độc giả sẽ hiểu được điều tôi muốn gửi gấm.

    Trong thư, 34 trí thức có đề cập bản ‘Tuyên cáo’ ngày 25 tháng 6, 2011 của 95 nhân sĩ, trí thức và bản “Kiến nghị” ngày 10 tháng 7, 2011 của 20 nhân sĩ trí thức khác. Quư vị cũng nhắc tới danh xưng của “Viện Nghiên cứu Phát triển IDS” do TS Nguyễn Quang A đứng đầu. Hơn ai hết, hẳn các tác giả thư ngỏ cũng đă rơ về số phần của những thứ gọi là “tuyên cáo”, “Kiến nghị” và “Viện Nghiên cứu Phát triển IDS” ra sao rồi!

    Người viết những gịng này cũng chưa quên cuộc “đi đêm” giữa Thứ trưởng Ngoại giao CSVN Hồ Xuân Sơn với các đồng nhiệm Trung cộng của ông ta ngày 25-6-11. Khi về nước, trong khi Hồ Xuân Sơn và bộ Ngoại giao im tiếng th́ chính TTX Trung cộng (Xinhua - DCVOnline) công khai cho biết về những cam kết “nhục nhă” của Hà Nội với Bắc Kinh, không ngoài ư đồ dấn sâu vào con đường bán nước! Và trí thức trong nước đă tức thời phản ứng. Ngày 02-7-2011, 18 vị trong số có những khuôn mặt quen thuộc như Nguyễn Quang A, Nguyễn Huệ Chi, cựu tướng Lê Trọng Vĩnh, v.v… đă viết một Kiến nghị (lại Kiến nghị!) đ̣i Bộ Ngoại Giao phải bạch hóa chuyến đi đêm của Hồ Xuân Sơn. Kết quả của thiện chí này đă bị Bộ Ngoại Giao cư xử “đẹp” ra sao, mời độc giả t́m đọc bài viết của tác giả Nguyễn Huệ Chi tựa đề “Chúng Tôi Đi Gặp Bộ Ngoại Giao” trên các trang mạng hoặc trên các báo Việt ngữ trong cộng đồng Việt tị nạn ở hải ngoại, gần đây. Riêng nguyệt san Diễn Đàn Giáo Dân, bài viết của GS Chi đă được đăng tải trên số 117 phát hành tháng 8-2011 trang 37. Hơn ai hết, chắc chắn 34 vị trí thức kư tên trong thư ngỏ đă rơ.


    Vài mẩu chuyện thời sự

    Những thực chứng rất thời sự đang diễn ra từng ngày từng giờ ngay lúc này trên đất nước cũng là những bằng cớ cụ thể cho người viết những gịng này cảm thông với tâm trạng bất b́nh của công luận trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại khi đọc thư ngỏ của một nhóm trí thức Việt Nam hải ngoại gửi các lănh đạo CSVN.

    Mẩu chuyện thứ nhất. Sáng Thứ Năm 31-8-2011, tôi đọc được trên mạng basamnews on 31.08.2011 lá thư ngỏ của nhà văn Nguyễn Ngọc với nội dung nguyên văn như sau:


    Đây là bức thư của tôi gửi ông Phạm Quang Nghị, Bí thư Thành ủy Hà Nội, chiều 25-8-2011.

    Định là thư ngỏ, nhưng tôi chưa công bố ngay, mà gửi trước cho vài người bạn qua email để tham khảo ư kiến.

    Không biết qua đường nào, ông Phạm Quang Nghị đă biết được thư này và tối 25-8 đă đến nhà tôi, trong khi tôi đi vắng. Sáng 26-8 ông ấy đă gọi điện thoại cho tôi, nói rằng có thể Đài Phát thanh-Truyền h́nh Hà Nội “đă non nớt” trong khi phát phóng sự (về những người biểu t́nh).

    Từ đó đến nay, tôi chưa công bố bức thư này để chờ xem Đài PT-TH Hà Nội trả lời ra sao về việc làm sai trái của họ.

    Nay đă có trả lời phủi tay và vô liêm sỉ của ông Trần Gia Thái, tôi quyết định đưa bức thư ra trước công luận.

    Nguyên Ngọc

    Cộng ḥa xă hội chủ nghĩa Việt Nam
    Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

    Ngày 25-8-2011

    Kính gửi ông Phạm Quang Nghị,
    Bí thư Thành ủy Đảng Cộng Sản Việt Nam thành phố Hà Nội,

    Tôi viết thư này cho ông v́ ông là Bí thư Thành ủy Đảng Cộng sản Việt Nam của thành phố Hà Nội, là người lănh đạo cao nhất của thành phố này, đương nhiên chịu trách nhiệm về mọi hoạt động của các tổ chức và cơ quan dưới quyền lănh đạo của ông, không chỉ là tổ chức Đảng mà cả tổ chức và cơ quan chính quyền theo cơ chế ở nước ta hiện nay.

    Tối ngày 22 tháng 8 năm 2011, đài phát thanh và truyền h́nh Hà Nội, trong chương tŕnh thời sự hằng ngày của ḿnh từ 18 giờ 30 đến 19 giờ, đă cho phát một phóng sự về những cuộc biểu t́nh và những người biểu t́nh ở Hà Nội trong thời gian vừa qua, mà chính ông Nguyễn Đức Nhanh, Giám đốc Công an thành phố, đă trịnh trọng tuyên bố trong một cuộc họp báo trước đó là biểu t́nh yêu nước chống Trung Quốc gây hấn, đe dọa nghiêm trọng nền độc lập của Tổ quốc Việt Nam. Vậy mà đến tối 22 tháng 8, đài phát thanh và truyền h́nh Hà Nội đă quay ngược hoàn toàn, coi các cuộc biểu t́nh và những người biểu t́nh ấy là phản động, và trong khi nói như vậy đă đồng thời đưa rơ h́nh ảnh ba người là giáo sư Nguyễn Huệ Chi, tiến sĩ Nguyễn Văn Khải và tôi.

    Thưa ông,

    Tôi năm nay đă 80 tuổi. Cho đến nay, trong suốt cuộc đời 80 năm qua của tôi, chưa có ai dám vu khống và xúc phạm tôi nặng nề như đài phát thanh và truyền h́nh Hà Nội, một cơ quan đặt dưới dưới sự lănh đạo của Thành ủy Hà Nội, đứng đầu là ông. Ở nước ta, như chắc chắn ông biết, gọi một người là phản động cũng tức là kết tội người ấy là một tên phản quốc. Đối với tôi, đây là một sự lăng nhục cực kỳ nghiêm trọng, nhất quyết không thể tha thứ.

    Đài này c̣n sử dụng một thủ đoạn ti tiện mà tôi nghĩ ở tuổi ông hẳn có thể ông cũng từng được biết, vào thời cải cách ruộng đất và Nhân văn Giai phẩm, dùng những người không được bất cứ ai cử ra nhưng lại được coi là đại biểu của “quần chúng nhân dân” lớn tiếng vu khống và chửi bới chúng tôi trên một phương tiện truyền thông chính thức của Đảng bộ và Chính quyền Hà Nội.

    Tôi xin hỏi:

    1 – Thành ủy Hà Nội, đứng đầu là ông, có chủ trương và chỉ đạo việc thực hiện chương tŕnh sai pháp luật và cực kỳ vô văn hóa này của đài phát thanh và truyền h́nh Hà Nội không?

    2 – Nếu không có chủ trương và chỉ đạo đó, mà đây chỉ là hành động “tự phát” của đài phát thanh và truyền h́nh Hà Nội, th́ ai chịu trách nhiệm về việc làm sai trái nghiêm trọng này?

    Thành ủy Hà Nội sẽ xử lư những người đó như thế nào?

    Bởi v́ sự xúc phạm của đài Hà Nội là công khai, với toàn dân, với cả nước, cả thế giới, nên bức thư này của tôi là thư ngỏ, và tôi yêu cầu câu trả lời của ông cũng phải công khai.

    Tôi và tất cả những người có lương tri yêu cầu và chờ đợi câu trả lời đó.
    Trân trọng,

    Nguyên Ngọc

    Mẩu chuyện thứ hai. Cũng trên mạng basamnews trước đó một ngày, nhà văn Nguyên Ngọc đă công bố bài viết ngắn sau đây.

    Thôi nhé, hiểu rơ quá rồi!

    Xin đọc một mẩu văn chương thánh thót của nhà văn Hoàng Thu Vân trên báo Hà Nội Mới (*) ngày 29-8-2011 sau đây:

    “Sáng chủ nhật 28-8, Hà Nội thật thanh b́nh, yên ả. Chớm thu, nắng và gió nhè nhẹ trải quanh hồ Hoàn Kiếm. Không c̣n những cuộc tuần hành, biểu t́nh tự phát, không c̣n những đám người tụ tập gây huyên náo…

    Người già chậm răi thả bước dạo quanh hồ, trẻ em tung tăng nô đùa ở sân trước tượng đài Lư Thái Tổ, c̣n những đôi uyên ương th́ tranh thủ chụp h́nh ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ bên Hồ Gươm khi mùa cưới đă về. Hơn hai tháng qua, nhiều người dân ở khu vực này nói riêng và hơn 7 triệu người Hà Nội cùng gần 90 triệu người dân Việt Nam nói chung luôn mong muốn được chứng kiến những h́nh ảnh b́nh dị như vậy về một thành phố được UNESCO trao tặng danh hiệu Thành phố V́ ḥa b́nh, đại diện cho sự phát triển ổn định của một quốc gia đang vươn lên mạnh mẽ…”

    Rồi hôm nay, 30-8-2011, đọc mẩu tin này trích từ bài viết về việc tướng Nguyễn Chí Vịnh vừa sang hội đàm với tướng Trung Quốc Mă Hiểu Thiên(**).

    “Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng Việt Nam cũng thông báo chủ trương kiên quyết xử lư vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn.”

    À ra là vậy, ông tướng Vịnh vất vả lặn lội sang tận Bắc Kinh, trịnh trọng hứa với ông tướng Tàu “sẽ kiên quyết” (tất nhiên là với nhân dân của ḿnh) chỉ là để cho “Hà Nội thật thanh b́nh, yên ả. Chớm thu, nắng và gió nhè nhẹ trải quanh hồ Hoàn Kiếm …” thôi mà!

    Có vậy mà các vị nhân sĩ trí thức ta cứ phản đối, kiến nghị này nọ um sùm. Thật là chẳng hiểu biết ǵ cả!

    Thôi nhé, nay th́ đă hiểu rơ quá rồi!

    Nguyên Ngọc

    (*) V́ b́nh yên bền vững của Thủ đô yêu dấu (Hà Nội Mới, 29/8/2011).
    (**) Đối thoại chiến lược quốc pḥng-an ninh Việt – Trung lần thứ hai: Mở rộng hợp tác, xây dựng tin cậy, góp phần thúc đẩy quan hệ hữu nghị truyền thống (QĐND).

    Suy nghĩ chót

    Cũng sáng nay (Thứ Năm 31-8-11) tôi đọc được trong bài phỏng vấn của đài RFA những câu trả lời của giáo sư Lê Xuân Khoa, một trong những vị kư tên trong thư ngỏ. Tôi không có điều ǵ để thưa với GS Khoa. Chỉ xin GS và mọi người đọc kỹ lại lá thư gửi Phạm Quang Nghị và bài viết ngắn trên đây của nhà văn, nhà báo Nguyên Ngọc.

    Xin lưu ư GS một chi tiết đáng suy nghĩ về nội dung lời “đoan hứa” của tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Quốc pḥng CSVN sau cuộc mật đàm với tướng Mă Hiểu Thiên của Trung cộng được nhà văn Nguyên Ngọc trích trong bài viết của ông. Lời “đoan hứa” không phải công bố năm trước hay tháng trước. Nó c̣n nóng hổi v́ mới được công bố hôm qua, 30-8-2011.

    Sau khi lập lại chi tiết này, nhà văn Nguyên Ngọc đă phát hiện điều ǵ khác lạ đánh động ông khi cay đắng kết thúc bài viết:

    “Có vậy mà các vị nhân sĩ trí thức ta cứ phản đối, kiến nghị này nọ um sùm. Thật là chẳng hiểu biết ǵ cả!

    Thôi nhé, nay th́ đă hiểu rơ quá rồi!”

    Bây giờ đến lượt những người Việt “tị nạn chính trị” chúng ta ở hải ngoại, dĩ nhiên gồm cả 34 tác giả thư ngỏ gửi lănh đạo nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam. Liệu chúng ta có cần xét lại xem ḿnh đă thật sự sáng mắt, sáng ḷng để nhận chân được những sự thật trên quê hương chưa?

    IV. Một gợi ư chợt đến

    Sau khi bài viết được gửi đi để chia sẻ với vài người bạn, một suy tư bất chợt đến với tôi qua câu hỏi: liệu các nhân sĩ, trí thức Việt Nam ở hải ngoại có cần phải có một bản Bản Lên Tiếng chính thức về t́nh h́nh đất nước trong lúc này không? Nếu cần th́ nội dung và đối tượng của văn kiện này sẽ ra sao?

    Thiết nghĩ sự kiện 34 nhân sĩ, trí thức vừa công bố thư ngỏ là một dấu chỉ cụ thể cho thấy đây quả là một nhu cầu cấp bách khi mà hiểm họa xâm lăng của kẻ thù phương Bắc ngày càng trở nên rơ rệt, đ̣i buộc mọi người, mọi giới phải quan tâm. Như thế vấn đề c̣n lại là xác định đối tượng và nội dung cho Bản Lên Tiếng.

    Đối tượng - Theo thiển kiến, đối tượng của Bản Lên Tiếng sẽ là toàn thể đồng bào trong và ngoài đất nước, bao gồm tất cả mọi thành phần trẻ, già, trai, gái, giàu nghèo, thuộc mọi giai tầng xă hội, kề cả đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.

    Nội dung - Tŕnh bày cô đọng nhưng đầy đủ và trung thực, không thiên kiến về t́nh h́nh đất nước hiện nay trên cả hai mặt nội trị (chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, xă hội) và ngoại giao. Đặc biêt nhấn mạnh tới những h́nh thái xâm lược tinh vi và sâu độc của Trung quốc nhắm vào Việt Nam gần đây. Đưa ra những gợi ư cụ thể về những biện pháp cấp thời phải có cùng với hướng nh́n vào tương lai… giúp mở ra một vận hội mới cho dân tộc (Hẳn sẽ có thắc mắc đặt ra khi đối tượng Bản Lên Tiếng mở rộng cho cả đảng và nhà nước CSVN. Tôi thành thực nghĩ rằng vấn nạn này sẽ được giải tỏa qua nội dung văn kiện này).

    Câu hỏi chót được đặt ra. Ai, tập thể nào sẽ đứng ra đảm nhiệm việc phác thảo nội dung Bản Lên Tiếng? Về điểm này, tôi chân thành chờ đợi những đóng góp ư kiến rộng răi của các thức giả trong cộng đồng người Việt hải ngoại, kể cả những vị đă có thiện ư kư tên trong thư ngỏ vừa qua.

    Nam California, Thứ Tư ngày cuối cùng tháng 8 – hoàn chỉnh ngày 01-9- 2011.

  10. #100
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    Bút Chiến? (tiếp theo)

    2.) TRẢ LỜI


    Lê Xuân Khoa


    Mấy ngày trước đây tôi được một người bạn chuyển cho bài viết của ôngTrần Phong Vũ, nhan đề : “Vài suy nghĩ rời về Thư Ngỏ của Nhóm Trí thức hải ngoại gửi Nhà nước CSVN”. V́ có quen biết tác giả, tôi chú ư đọc hết bài này và tôi thấy cần phải hồi âm v́ hai lư do: (1) đây là một bài phản biện của một trí thức có tư cách, đặt vấn đề thảo luận “trong tinh thần tương kính và xây dựng” và (2) ở phần cuối bài, tác giả lưu ư tôi đến một nhận xét “cay đắng” của nhà văn Nguyên Ngọc về lời “đoan hứa” của tướng Nguyễn Chí Vịnh với tướng Mă Hiểu Thiên của Trung Quốc, cho thấy rằng những phản đối, kiến nghị của trí thức là vô ích.

    Về nội dung của Thư Ngỏ, ông Trần Phong Vũ cho biết là ông đồng thuận một số quan điểm được tŕnh bày trong Thư Ngỏ, từ việc ủng hộ hai bản Tuyên cáo (25-6-11) và Kiến nghị (10-7-11) của nhân sĩ, trí thức trong nước, đến nhận định về hiểm họa Trung Quốc đang từng bước thôn tính Việt Nam, những phân tích về sức mạnh dân tộc và những lời phê phán nhà cầm quyền về các chính sách đối nội và đối ngoại. Như vậy th́ có thể nói là ông đồng ư với toàn thể nội dung của Thư Ngỏ, mà chỉ bất đồng ư, đúng ra là bất b́nh, về sự lựa chọn đối tượng của Thư Ngỏ. Đây là điểm then chốt mà theo ông là một sai lầm lớn của những người kư Thư Ngỏ. Ông nêu rơ hai căn do của sự bất b́nh này, dưới h́nh thức hai câu hỏi:

    1. Phải chăng 34 (đúng ra là 36) nhân sĩ trí thức, nếu tất cả đều là người tị nạn chính trị, đă “sớm quên căn cước tị nạn chính trị của ḿnh để công khai nh́n nhận tính chính đáng của một thứ nhà nước đang bị toàn dân coi là bè lũ cướp ngày?”

    2. Chẳng lẽ những người viết Thư Ngỏ không biết đến “số phận của những loại Kiến nghị, Thỉnh Nguyện Thư, Thư Ngỏ, kể cả những Góp Ư Xây Dựng trong những kỳ bầu cử Quốc hội, Đại hội Đảng như thế nào?”

    Về tính chính đáng của Nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN), trước hết chúng ta cần phân biệt “chính danh” (legality, légalité) với “chính nghĩa” (legitimacy, légitimité) của một chính quyền. CHXHCNVN là một thực thể được quốc tế nh́n nhận là một thành viên của Liên Hiệp Quốc, được ASEAN nhận làm hội viên, được Hoa Kỳ và tất cả những quốc gia dân chủ khác thiết lập quan hệ hợp tác trên nhiều lănh vực. Như vậy, về mặt bang giao quốc tế, CHXHCNVN là một thực thể pháp lư có tính chính danh. Tuy nhiên, một chính quyền có chính danh không đương nhiên là một chính quyền có chính nghĩa , v́ vậy trong khi hợp tác với Việt Nam, chính phủ Hoa Kỳ, Liên hiệp Châu Âu và các nước dân chủ khác vẫn không ngừng đ̣i hỏi chính quyền độc tài ở Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền và các quyền tự do căn bản của người dân.

    Đối với cộng đồng người Việt ở hải ngoại, chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam không có chính nghĩa và cũng không có chính dạnh. Nhưng v́ chính quyền này đang nắm giữ vận mệnh của dân tộc nên người Việt hải ngoại không thể không đặt vấn đề trách nhiệm lịch sử với thực thể pháp lư này. Họ, và chỉ có họ, mới có quyền tham gia và triệu tập các hội nghị thượng đỉnh. Chỉ có họ mới có quyền thảo luận và kư kết thỏa ước với các chính phủ. Vậy ta phải đặt vấn đề với họ và phải dùng danh xưng chính thức của họ dù ḿnh có nh́n nhận danh xưng ấy hay không. Chẳng hạn, khi viết cho Nguyễn Tấn Dũng th́ phải gọi ông ta là Thủ tướng Chính phủ CHXHCNVN, chứ không thể gửi cho “bè lũ cướp ngày”. Văn thư của những người trong hàng ngũ trí thức cần phải phù hợp với ngôn từ và thủ tục quốc tế, nhất là khi những văn thư này được dịch ra ngoại ngữ để thông báo và vận động các chính phủ và dư luận quốc tế.

    Viết đến đây, tôi liên tưởng đến kinh nghiệm bản thân trong thời gian vận động cho người tị nạn vài ba chục năm về trước. Ai cũng biết là chương tŕnh định cư H.O. và R.O.V.R. là kết quả của nhiều năm vận động, đối thoại và điều đ́nh giữa Hoa Kỳ và CHXHCNVN, trước khi Washington thiết lập quan hệ ngoại giao với Hà Nội. Và trong tiến tŕnh đối thoại lâu dài đó, một số đại diện tị nạn không chỉ làm việc với chính phủ Mỹ mà đă có đôi ba lần trực tiếp đặt vấn đề với đại diện cao cấp của CHXHCNVN qua trung gian của Bộ Ngoại Giao và một số Nghị sĩ và Dân biểu Hoa Kỳ. Vấn đề này đă được tôi tŕnh bày với dẫn chứng cụ thể trong tài liệu tham khảo “The Voice of Refugees” viết cho Văn khố Thuyền nhân (Boat People Archive) của Thư Viện Quốc Hội trong ngày hội thảo về tị nạn Việt Nam tại Washington, DC ngày 2 tháng Năm, 2009 (độc giả muốn có tài liệu này, xin email về địa chỉ ThuNgo2108@gmail.com).

    Về sự vô ích của việc gửi thư hay kiến nghị cho lănh đạo Việt Nam, chúng ta cũng cần phân biệt “Thư Ngỏ” không phải là “Kiến nghị”. Đúng như tên của nó, Thư ngỏ không gửi riêng cho đối tượng mà được mở cho toàn thể mọi người, trong và ngoài nước. Vẫn biết rằng nhà cầm quyền cộng sản không quan tâm ǵ đến tiếng nói của trí thức chân chính, dù ở trong hay ngoài nước, nhưng người trí thức có trách nhiệm không thể giữ thái độ im lặng trước những vấn đề hệ trọng của đất nước. Nhà cầm quyền nghe hay không nghe là quyết định của họ, nhưng họ cần được nhắc nhở rằng chính quyền phải dựa vào sức mạnh của dân tộc th́ mới bảo vệ được chủ quyền và phát triển đất nước. Muốn dựa vào dân th́ phải đáp ứng nguyện vọng của nhân dân, nếu đi ngược với ḷng dân và c̣n đàn áp dân th́ sớm muộn ǵ cũng sẽ bị dân lật đổ. Cổ nhân đă ví quan hệ giữa nhân dân và nhà nước như nước với thuyền: nước chở thuyền nhưng nước cũng lật thuyền tùy theo thuyền đi xuôi hay đi ngược ḍng nước. Đó là cái thông điệp của Thư Ngỏ gửi đến giới lănh đạo và đến mọi thành phần dân tộc, dù cho cơ quan nhà nước có ngăn chặn thông tin. Qua các trang blogs và những phương tiện thông tin điện tử khác, Thư Ngỏ đă được phổ biến rộng răi cả trong và ngoài nước.

    Về lời phát biểu “cay đắng” của nhà văn Nguyên Ngọc được ông Trần Phong Vũ trích dẫn, tôi không thể trả lời thay cho ông Nguyên Ngọc về ư nghĩa thật sự trong lởi phát biểu của ông đối với việc Thứ trưởng Quốc pḥng Nguyễn Chí Vịnh hứa với tướng Trung Quốc Mă Hiểu Thiên là sẽ “kiên quyết xử lư vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn.” Ông Nguyên Ngọc viết:

    “Có vậy mà các vị nhân sĩ trí thức ta cứ phản đối, kiến nghị này nọ um sùm. Thật là chẳng hiểu biết ǵ cả!

    Thôi nhé, nay th́ đă hiểu quá rồi!”

    Nếu tôi hiểu đúng th́ khi lưu ư tôi rằng “nhà văn Nguyên Ngọc đă phát hiện điều ǵ khác lạ đánh động ông khi cay đắng kết thúc” như thế, ông Trần Phong Vũ cho rằng ông Nguyên Ngọc đă phát hiện được rằng nhà cầm quyền không thèm đếm xỉa đến những phản đối hay kiến nghị của trí thức.

    V́ đă có dịp gặp gỡ trao đổi thân t́nh với nhà văn Nguyên Ngọc, ở Hoa Kỳ cũng như ở trong nước, đặc biệt về vấn đề giáo dục đào tạo, tôi thấy không nên hiểu lời phát biểu trên đây của ông Nguyên Ngọc một cách đơn giản như một “phát hiện” về thái độ khinh thường trí thức của giới lănh đạo. Ông Nguyên Ngọc cũng như các thân hữu của ông đă thừa biết thái độ này của nhà cầm quyền nhưng vẫn phải tiếp tục lên tiếng với họ và với nhân dân như một vấn đề trách nhiệm. Bởi thế, ông đă kư tên trên cả hai bản Tuyên cáo (25.6) và Kiến nghị (10.7). Cho đến khi tướng Vịnh “trịnh trọng hứa với ông tướng Tàu” là sẽ “kiên quyết” không cho tái diễn những cuộc biểu t́nh yêu nước ở Việt Nam, th́ ông Nguyên Ngọc hết chịu nổi thái độ khinh thường trí thức quá mức của chính quyền và ông đă cất tiếng tự trách ḿnh và bạn bè về sự bày tỏ thiện chí với chính quyền. Tôi hiểu đây chính là một biểu lộ tức giận, vạch rơ thái độ phục tùng Bấc kinh của một nhân vật lănh đạo Việt Nam. Như vậy, không có nghĩa là trí thức phải cam chịu mà sẽ tiếp tục tranh đấu bằng mọi phương cách, có thể ở mức độ cao hơn. Mới đây, sau khi viết Thư Ngỏ cho Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị, nhà văn Nguyên Ngọc đă cùng chin nhà trí thức khác đứng đơn khởi kiện Đài Phát thanh và Truyền h́nh Hà Nội về việc vu khống, xuyên tạc, xúc phạm những người biểu t́nh phản đối Trung Quốc gây hấn, vi phạm luật báo chí và bộ luật h́nh sự.

    Nhà văn Nguyên Ngọc đă sớm nổi tiếng về tác phẩm mang tên “Đất nước đứng lên”. Ngày nay, ở tuổi 80, h́nh như ông đang hô hào “Trí thức đứng lên!”.

    Một vần đề khác liên quan đến việc nh́n nhận “bè lũ cướp ngày” như một đối tượng “hợp tác”, “đối thoại”. Ông Trần Phong Vũ dẫn ra những kinh nghiệm đối thoại và “hợp tác một chiều”, bất cân xứng của một vài vị trong hàng Giáo phẩm ở trong nước. Với tư cách một tín hữu làm công tác truyền thông Công giáo Việt nam hải ngoại, ông cũng chia sẻ rằng “chúng tôi đă có quá nhiều kinh nghiệm đau đớn xuyên qua những thuện chí và nỗ lực để “đối thoại” với đảng và nhà nước CSVN.”

    Tôi hoàn toàn đồng ư với nhận xét của ông Trần Phong Vũ về sự “hợp tác một chiều“ và kinh nghiệm “đối thoại với những người điếc” của Giáo hội Công giáo với nhà nước CSVN. Nhưng Thư Ngỏ của 36 trí thức hải ngoại không đề cập đến vấn đề hợp tác và đối thoại với lănh đạo Việt Nam mà chỉ đưa ra những khuyến cáo và đ̣i hỏi thay đổi về các chính sách đối nội và đối ngọai. Nếu trong Thư Ngỏ có sáu ḍng chữ nói về vấn đề ḥa giải và ḥa hợp dân tộc, một vấn đề được lănh đạo Việt Nam nêu ra, th́ tất cả đều là những điều kiện cụ thể: tái thiết Nghĩa trang Biên ḥa, t́m kiếm hài cốt những người đă bỏ ḿnh trong các trại tù cải tạo, và không ngăn cản việc xây dựng bia tưởng niệm thuyền nhân ở Đông Nam Á, như những bước đầu tiên cần thiết để có thể thực hiện những bước ḥa giải tiếp theo.

    Trở lại vấn đề Thư Ngỏ, tôi đă cố gắng làm sáng tỏ mấy vấn đề mà ông Trần Phong Vũ đă nêu ra, cũng trong tinh thần tương kính và dân chủ. Trước t́nh h́nh cấp bách về hiểm họa Trung Quốc, sau khi trí thức trong nước lên tiếng được gần hai tháng, một số chuyên gia nghiên cứu về Biển Đông và Đồng bằng Cửu Long thấy cần có sự hưởng ứng của trí thức ở ngoài nước. Chúng tôi trao đổi ư kiến với nhau về nội dung của bản lên tiếng, từ đó lá Thư Ngỏ ra đời. Chúng tôi quyết định những người kư tên sẽ là những trí thức độc lập, không thuộc một tổ chức chính trị nào, để tránh cho trí thức trong nước bị chính quyền chụp mũ “cấu kết với thế lực thù địch.” Chúng tôi cũng không chủ trương kêu gọi lấy chữ kư của mọi người để tránh bị hiểu lầm là có ư đồ lănh đao cộng đồng. Nhóm kư tên, dự liệu khoảng 25 người, không đại diện cho cộng đồng nhưng điển h́nh cho những lứa tuổi, giới tính, ngành nghề và khuynh hướng khác nhau. V́ tính chất điển h́nh này, chúng tôi rất tiếc đă bỏ sót một số thân hữu có thể muốn tham gia. Rốt cuộc con số kư tên lên đến 36 người. Chúng tôi nghĩ rằng quư vị tán thành Thư Ngỏ có thể lên tiếng với tư cách cá nhân hay tổ chức của quư vị, và thông báo cho chúng tôi ở địa chỉ ThuNgo2108@gmail.com, chúng tôi sẽ cám ơn và ghi nhận ư kiến của quư vị.

    Ở phần cuối bài viết “Vài suy nghĩ rời . . .” ông Trần Phong Vũ cũng nêu ư kiến là, trước nhu cầu cấp bách của t́nh thế, cần có một Bản Lên Tiếng của mọi người, mọi giới, với đối tượng và nội dung khác. Tôi nghĩ rằng nếu các đại diện của mọi giới trong cộng đồng có thể đồng thuận về một bản lên tiếng chung th́ tốt nhất. Nếu không th́ tiếng nói của những nhóm khác nhau cũng có thể có hiệu quả tích cực, miễn là cùng có chung một mục đích là hỗ trợ cho trí thức và đánh động ư thức của đồng bào trong nước. Riêng cá nhân tôi, nếu có điều ǵ liên quan đến Thư Ngỏ cần được thảo luận hay làm sáng tỏ thêm, tôi rất sẵn sàng thảo luận và giải đáp trong một buổi họp công khai. Những buổi trao đổi ư kiến công khai như vậy sẽ giúp mọi người hiểu rơ vấn đề hơn, xây dựng t́nh đoàn kết và gia tăng sức mạnh của cộng đồng. Những hành động chia rẽ, phá hoại cộng đồng của những phần tử xấu sẽ bị đẩy lui và chấm dứt.

    10 tháng Chín, 2011

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •