Page 153 of 174 FirstFirst ... 53103143149150151152153154155156157163 ... LastLast
Results 1,521 to 1,530 of 1737

Thread: Những vấn đề đang xảy ra : Từ chuyện CHHV đến vụ Giàn Khoan của TC

  1. #1521
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    01/07/2014

    Việt Nam không cần đồng minh?


    Cuộc họp báo sau kỳ họp thứ 7 Quốc hội do ông Nguyễn Hạnh Phúc Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội chủ tŕ. Có phóng viên đặt câu hỏi:

    - “Trong cuộc điện đàm mới đây với ngoại trưởng Mỹ, Phó Thủ tướng Phạm B́nh Minh có nói, Việt Nam sẵn sàng phối hợp với Mỹ triển khai các biện pháp cụ thể nhằm tiếp tục thúc đẩy quan hệ Việt Nam – Mỹ theo tinh thần quan hệ đối tác toàn diện giữa hai nước. Quan điểm của ông thế nào?”.

    Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc trả lời:

    - “Quan điểm của Đảng, Nhà nước ta là quan hệ với tất cả các nước trên thế giới. Vừa qua, với Mỹ hay Trung Quốc cũng thế. Sau 1975 th́ quan hệ của chúng ta đă dần dần cải thiện và ngày càng tốt đẹp. Nhưng Việt Nam cũng là một nước độc lập, không liên minh, liên kết, đồng minh với nước nào, không dùng nước thứ ba, để chống lại nước khác. Quan điểm này đă được công khai nhiều lần”.
    Đúng là quan điểm này đă được công khai nhiều lần, nhưng đó là ở thời đoạn mà Trung Quốc chưa đưa giàn khoan Hải Dương 981 cắm sâu vào trong vùng đặc quyền kinh tế của nước ta, đưa hàng trăm tàu, có cả tàu chiến, máy bay có cả máy bay quân sự ngày đêm uy hiếp tàu cảnh sát biển và tàu cá ngư dân ta. Đó là thời đoạn chưa có chuyện Dương Khiết Tŕ sang Việt Nam mà theo Hoàn Cầu thời báo là nhằm răn dạy Việt Nam, “đứa con hoang đàng biết trở về”! Mới đây, Trung Quốc vừa công bố bản đồ mới “10 đoạn” bao gồm Hoàng Sa, toàn bộ Trường Sa và 80% Biển Đông. Vậy là họ chỉ c̣n chực chờ thời cơ để dùng vũ lực chiếm trọn những vùng biển đảo của Việt Nam. Đó là thủ đoạn ngàn đời của bọn bành trướng phương Bắc, từ Tàu Hoàng đế cho đến Tàu Tưởng, Tàu Mao. Hăy nhớ: Năm 1946 lợi dụng lúc chúng ta phải đối phó với Pháp, Tàu Tưởng chiếm đảo Phú Lâm thuộc Hoàng Sa, đảo Ba B́nh thuộc Trường Sa. Năm 1950 Tưởng thua chạy rút bỏ cả hai nơi. Năm 1956, lợi dụng quân Pháp rút đi, Tàu Tưởng chiếm lại Ba B́nh, Tàu Mao chiếm lại Phú Lâm. Tháng 1-1974, lợi dụng Việt Nam Cộng ḥa suy yếu, Tàu Mao chiếm toàn bộ phần c̣n lại của Hoàng Sa. Năm 1988 lợi dụng chúng ta giúp bạn Campuchia, chúng tấn công Trường Sa giết 64 hải quân ta, chiếm 7 đảo và băi đá thuộc Trường Sa.

    Sau thỏa hiệp Thành Đô 1990, chúng ta cứ tưởng đă cầm chắc “16 chữ vàng” và “4 tốt” sẽ đảm bảo “Sau kiếp nạn anh em c̣n đó. Trông nhau cười thù oán sạch không” (Thơ Giang Vĩnh đời Thanh. Giang Trạch Dân đọc tặng Nguyễn Văn Linh tại Thành Đô). Quá vui mừng, Nguyễn Văn Linh đáp lại cả bốn câu thơ tiếng Tàu, câu thứ tư là: “Thiên tải t́nh nghị hựu trùng kiến”. (T́nh nghĩa ngàn năm xây dựng lại). Nào hay đă bị chúng cho một quả lừa! Năm 2007, Trung Quốc bắt đầu bắn giết, bắt ngư dân ta đ̣i tiền chuộc. Ngày 26-5-2011, một bước ngoặt mới, chúng cắt cáp tàu B́nh Minh 2 của Việt Nam đang thăm ḍ trong vùng biển đặc quyền kinh tế của ḿnh. Tân Hoa Xă c̣n lớn tiếng: “Việt Nam láo xược xâm phạm vùng biển của Trung Quốc”. Thời báo Hoàn Cầu dọa sẽ “lấy máu Việt Nam tế cờ cho cuộc Nam tiến”.

    Phản ứng hành động láo xược của Bắc Kinh, ngày 10 tháng 7-2011, hàng ngàn người Việt Nam, gồm các lăo thành cách mạng, trí thức, đảng viên và nhân dân trong, ngoài nước kư “Bản kiến nghị về bảo vệ và phát triển đất nước trong t́nh h́nh hiện nay.” Đề mục thứ nhất của Bản kiến nghị là “I- Độc lập, tự chủ và toàn vẹn lănh thổ đang bị đe dọa nghiêm trọng”. Câu kết của Đề mục là: “Việt Nam càng nhân nhượng, Trung Quốc càng lấn tới!”.

    Bản kiến nghị, đă mô tả rất rơ bộ mặt của kẻ thù. Tiếc thay, đám mây mù ư thức hệ vẫn che mắt nhiều người. Từ đó đến nay có thể kể không biết bao nhiêu lời hay ư đẹp của nhiều nhà lănh đạo Việt Nam ca tụng mối quan hệ Việt – Trung. Đáng lo nhất là từ năm 2009, mỗi năm Bộ Quốc pḥng đều cử một đoàn sĩ quan cao cấp sang học tập ở Học viện chính trị Tây An của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.

    Bởi đặt hết ḷng tin vào “16 chữ vàng” và “4 tốt”, cho nên ngày 1-5-2014, khi Trung Quốc đưa giàn khoan khổng lồ đặt xuống vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam th́ chúng ta hoàn toàn bất ngờ! Phải mất đến 5 ngày sau, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm B́nh Minh mới có cuộc điện đàm với Bộ Ngoại giao Trung Quốc. Mất 6 ngày sau, chiều ngày 7-5, mới có cuộc họp báo của Bộ Ngoại giao. Từ đó đến nay, báo chí và các phương tiện truyền thông đă có những lời vạch rơ mưu đồ xâm lược của Trung Quốc, mà chỉ mấy tháng trước đây thôi, nếu nói như vậy đă bị coi là có tội. Tuy vậy, ḷng dân vẫn chưa yên, bởi c̣n quá nhiều âu lo chưa được giải tỏa:

    Phát ngôn của những người có trọng trách rất so le nhau. Trong khi Thủ tướng nói rơ ràng, mạnh mẽ về chủ quyền bị xâm phạm th́ Bộ trưởng Quốc pḥng cho rằng “trong quốc gia, hay mỗi gia đ́nh cũng c̣n có những mâu thuẫn, bất đồng huống chi là các nước láng giềng […] Việt Nam và nước bạn Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ c̣n tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên biển đảo, nên đôi khi cũng có va chạm […]”. Người dân không khỏi đoán già đoán non: Liệu lănh đạo nước ta có thống nhất với nhau, thực tâm kiện Trung Quốc, hay chỉ chống đỡ trước sự phẫn uất của nhân dân và bảo vệ tính chính danh của Đảng? Chuẩn đô đốc Lê Kế Lâm, Chủ tịch Hội Khoa học, Kỹ thuật và Kinh tế biển TP HCM, đặt câu hỏi với Chủ tịch nước: “Nhân dân, đặc biệt là trí thức, đặt vấn đề Đảng, Nhà nước ta nh́n nhận quan hệ thực chất với Trung Quốc như thế nào? Có c̣n là đồng chí tốt, bạn bè tốt, láng giềng tốt, đối tác tốt nữa không? Hay đây là chiêu bài được nêu lên nhưng thực tế họ, Trung Quốc không có cái ǵ tốt đối với chúng ta cả?”. Chủ tịch nước có nhiều ư kiến tích cực khẳng định chủ quyền đất nước, nhưng cử tri chờ đợi và bị hẫng hụt bởi ông không trả lời câu hỏi rất quan trọng đó. Chủ tịch nước nhận định rất đúng rằng “t́nh h́nh sẽ c̣n gay gắt, phức tạp hơn chỉ trừ khi nào họ nói họ từ bỏ đường chín đoạn hoặc chúng ta từ bỏ chủ quyền – mà điều này chắc chắn không người dân Việt Nam nào chấp nhận”. Nhưng sau đó ông lại cho rằng: “Phải kiên tŕ đấu tranh, năm nay không xong th́ năm tới, 10 năm này không xong th́ 10 năm sau, đời ta không xong th́ đến đời con cháu”. Thưa Chủ tịch, nói như vậy chỉ chứng tỏ được sự kiên tŕ, chứ không thực tế, do đó không đem lại hi vọng và niềm tin. Ông bà chúng ta có câu “Để lâu cứt trâu hóa bùn”. Và luật pháp quốc tế cũng thế, chúng ta chỉ c̣n 10 năm nữa là hết thời hiệu để kiện Trung Quốc đ̣i chủ quyền Hoàng Sa. Mọi người Việt Nam đang sống phải nhận lấy trách nhiệm của thế hệ ḿnh đúng như lời dạy của Đức Trần NhânTôn: “Một tấc đất của tiền nhân để lại, quyết không để lọt vào tay kẻ khác”! Chúng ta không được phép trao gánh nặng lại cho con cháu đời sau để chúng phải bó tay, không thể giải quyết! Mới đây giáo sư Thayer cảnh báo: “Việt Nam phải lên tiếng ngay bây giờ, nếu không sẽ mất cơ hội măi măi”.

    Chúng ta quá chừng mực, thậm chí e dè khi lên án hành động gây hấn, xâm lược của Trung Quốc, trong khi đó lại muốn các nước ASEAN, Mỹ và phương Tây phải lớn tiếng lên án Trung Quốc bênh vực Việt Nam. Ngày 5-6, tạp chí Cộng sản đăng lại bài “Cần có sự can thiệp của Mỹ trong tranh chấp ở Biển Đông” (năm ngày sau rút xuống). Ngày 24-6 nguyên đại sứ Việt Nam tại EU Tôn Nữ Thị Ninh nói với hăng tin Đức DW: “EU phải hiện diện, cất tiếng nói rơ ràng hơn, to hơn và ít nhất cũng gọi đúng tên các hành động của Trung Quốc ở Biển Đông”. Bị cướp vào nhà, lại bảo chúng như người trong gia đ́nh cũng có lúc bất ḥa, nhưng lại đ̣i hàng xóm phải gọi chúng đúng là kẻ cướp và đuổi chúng giùm! Không muốn làm đồng minh với bất cứ nước nào, nhưng lại muốn các nước phải bảo vệ ḿnh như một đồng minh! Làm được điều đó c̣n khó hơn là hái sao trên trời!

    V́ sao Trung Quốc chọn thời điểm 1-5-2014 đặt giàn khoan vào sâu trong vùng đặt quyền kinh tế của Việt Nam? Trước đó không lâu, Trung Quốc gây căng thẳng với Philippines, rồi với Nhật ở biển Hoa Đông, làm như chiến tranh sắp nổ ra ở đó. Dương Đông kích Tây và đánh vào chỗ bất ngờ, vốn là binh pháp Tôn Tử của Tàu. Từ lâu chúng đă xác định hướng bành trướng là phía Nam, mấu chốt là Việt Nam. Lúc này Việt Nam đang lâm vào khủng hoảng, nguy hiểm nhất là khủng hoảng niềm tin, và về đối ngoại cũng là lúc cô đơn nhất. Mỹ đang bận rộn chuyện Ucraina. Mặc dù từ năm 2013, đă có lời mời của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, nhưng đến chuyến công du tháng 4-2014 tới bốn nước châu Á, Tổng thống Obama vẫn không đến Việt Nam và Mỹ vẫn chưa đồng ư bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. C̣n nước Nga mà Việt Nam coi như đồng minh cũ và đặt nhiều hi vọng được che chở th́ đang khẩn trương chuẩn bị tập trận với Trung Quốc! Vậy th́ Trung Quốc, đồng minh lớn nhất và duy nhất của Việt Nam, bất ngờ chĩa mũi giáo vào Việt Nam, đâu c̣n phải sợ ai!

    Hai tháng qua, chúng ta trấn an ḿnh bằng dư luận quốc tế, mà phần lớn người ta chỉ là yêu cầu hai bên giải quyết bằng biện pháp ḥa b́nh và theo luật pháp quốc tế. Xưa nay bọn xâm lược không hề sợ dư luận, chúng chỉ sợ thua trận và thiệt hại kinh tế. Do đó, từ thượng cổ tới hiện đại, phương Đông cũng như phương Tây, trong tất cả các cuộc chiến tranh giành giật đất đai, người ta đều t́m kiếm đồng minh. Trung Quốc đă có những bậc thầy về tổ chức đồng minh với các chiêu “hợp tung”, “liên hoành”. Tôn Tử, tác giả bộ binh pháp lừng danh, là người giúp vua Ngô liên minh với hai nước nhỏ là Đường và Thái, nhờ đó chỉ với ba vạn quân, đă có thể đánh bại 25 vạn quân nước Sở. Ngày nay, dù xu thế của thế giới là ḥa b́nh, hợp tác, nhưng ở các vùng nóng đều có thể thấy sự t́m kiếm đồng minh. Nước ta, ngay khi đang “một cổ hai tṛng”, Việt Minh đă “gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát xít” nhờ đó mà có toán “Con nai” của Mỹ nhảy dù xuống Việt Bắc huấn luyện cho quân giải phóng của Vơ Nguyên Giáp. Rồi cả hai cuộc kháng chiến, Việt Nam đều dựa vào đồng minh để giành được chiến thắng. Chúng ta có thể t́m thấy nhiều bài học bổ ích trong việc chọn đồng minh của các nước láng giềng Nhật, Hàn, Philippines. Cuối thế kỷ trước, cả ba nước này đă từng muốn nới lỏng, hoặc thoát dần khỏi quan hệ đồng minh với Mỹ: Nhật đặt thời hạn cho Mỹ rút quân khỏi Okinawa. Hàn yêu cầu Mỹ có kế hoạch giảm số quân đang có mặt ở nước này. Phi đ̣i lại cảng Subic và các căn cứ quân sự. Nhưng khi Trung Quốc trỗi dậy, đe dọa với láng giềng th́ lập tức cả ba nước nói trên đều nhanh chóng thay đổi quyết sách chiến lược, ráo riết mời Mỹ gấp rút trở lại. Do đó, Mỹ tuyên bố quần đảo Senkaku được che chở bằng thỏa thuận quân sự giữa Washington với Tokyo. Mới đây, Tổng thống Obama nói bất cứ nơi nào trên thế giới khi các đồng minh của chúng ta bị đe dọa th́ quân đội Mỹ buộc phải can thiệp. Tháng 4-2014 Mỹ viện trợ cho Philippines 50 triệu USD, riêng hải quân được cho thêm 40 triệu USD và 3 tàu tuần tra lớn lớp Hamilton… Ba nước nói trên đâu có v́ chọn đồng minh chiến lược mà họ bị mất độc lập dân tộc? Phải chăng đă đến lúc chúng ta không nên khư khư “Việt Nam không liên minh với một nước để chống nước thứ ba”? T́nh thế đang đ̣i hỏi: “Việt Nam cần phải t́m mọi cách để liên minh được với các nước để chống lại kẻ nhất quyết sẽ xâm lược đất nước ḿnh”.

    Tuy nhiên chớ tưởng chỉ cần chúng ta muốn liên minh với nước nào đó th́ ắt được người ta đón nhận. Từ ngàn xưa, các nhà chiến lược đều có tiêu chuẩn để chọn đồng minh. Tôn Tử cho rằng “chưa biết ư đồ chiến lược của một nước th́ không thể tính đến chuyện kết giao. ” Ông cho rằng một quốc gia hùng mạnh không phải v́ có một đội quân lớn mà là trước hết, phải là quốc gia biết lấy chữ “đạo” làm đầu, tức là có “Một nền chính trị hợp ḷng dân, nhờ đó mà vua tôi đồng tâm, nhất trí”. Trần Hưng Đạo của ta nói “Phải khoan thư sức dân để làm kế sâu rể, bền gốc. Đó là thượng sách giữ nước vậy”. Một người biết lắng nghe và coi trọng ư kiến của những nông dân đan giỏ, ṃ tôm, thuần hóa voi như với Phạm Ngũ Lăo, Yết Kiêu, Dă Tượng th́ chữ “sức dân” của ông phải được hiểu là gồm cả tâm, trí và lực. Ngày nay, Mỹ và các nước phương Tây đặt tiêu chuẩn cao nhất để chọn đồng minh là dân chủ và nhân quyền. Lắm khi v́ lợi ích trên bàn cờ chính trị, các nhà cầm quyền đă châm chước khi xét tiêu chuẩn đối với các quốc gia mà họ cần lôi kéo, nhằm cô lập đối thủ nặng kư và hung bạo. Tuy nhiên điều ấy có thể bị nghị viện và nhân dân nước họ phát hiện, phản đối. Quan hệ hợp tác Việt – Mỹ đă phát triển nhiều mặt, nhưng cho đến nay, Mỹ vẫn chưa đồng ư bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, chưa công nhận Việt Nam thực sự có nền kinh tế thị trường. Vậy mà, Foreign Policy (Chính sách Ngoại giao), một tạp chí có tiếng của Mỹ, số ra ngày 1-2-2011 có bài: “Các đồng minh đáng xấu hổ của Hoa Kỳ”, chỉ trích chính phủ Mỹ quá dễ dăi đối với nhiều hành động vi phạm nhân quyền của Việt Nam! Tại sao vậy?

    Bởi v́ thật trớ trêu là chính sách đối nội và đối ngoại của nước ta giống hệt Trung Quốc, bệnh trạng tham nhũng của hai bên cũng hết sức giống nhau. Hai nước có chung một lập luận về “các thế lực thù địch từ Mỹ và phương Tây lợi dụng dân chủ và nhân quyền âm mưu lật đổ chế độ xă hội chủ nghĩa”. Thật ra, không hề có cái gọi là dân chủ và nhân quyền của phương Đông, hoặc của riêng Trung Quốc và Việt Nam! Nước ta là thành viên của Liên Hiệp Quốc. Nhà nước ta đă cam kết thực hiện Tuyên ngôn Nhân quyền và các Công ước của Liên Hiệp Quốc. Vấn đề là Việt Nam và Trung Quốc có cách hiểu các điều khoản của Tuyên ngôn và các Công ước của Liên Hiệp Quốc không giống cách hiểu của hơn 100 quốc gia khác trên thế giới. Rất dễ dàng để dẫn ra vô vàn ví dụ về các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, lập hội, biểu t́nh, bầu cử và ứng cử… Nhưng chỉ xin nêu một ví dụ về quyền tự do ngôn luận mà theo Voltaire “[…] là nền tảng của tất cả các quyền tự do khác. Không có tự do ngôn luận sẽ không có các quốc gia tự do”. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (Nhà nước Việt Nam đă kư kết gia nhập ngày 24-9-1982. Nhà xuất bản TP HCM xuất bản năm 1997) ở Điều 19 với nội dung như sau:

    “1- Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của ḿnh mà không bị ai can thiệp.

    2- Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm cả quyền tự do t́m kiếm, nhận và truyền đạt mọi loại tin tức, ư kiến, không phân biệt ranh giới, h́nh thức tuyên truyền miệng, hoặc bằng bản viết, in, hoặc bằng h́nh thức nghệ thuật, hoặc thông qua mọi phương tiện đại chúng khác tùy theo sự lựa chọn của họ.

    3- Việc thực hiện những quyền quy định tại Khoản 2 của điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó có thể dẫn tới một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được pháp luật quy định và cần thiết để:

    a/ Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác;

    b/ Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng”.

    Hơn 100 quốc gia đều hiểu nội dung của Điều 19 là: Mọi công dân đều có quyền phát biểu quan điểm của ḿnh đối với mọi học thuyết, mọi vấn đề về chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục mà không bị quy chụp, đàn áp, buộc tội. Tức là mọi người có quyền không đồng ư đối với một hệ tư tưởng, nghị quyêt của đảng cầm quyền, chính sách của chính phủ, khi nhận thấy nó có hại cho nhân dân, đất nước. Trong ngày nhận chức nhiệm kỳ đầu, Tổng thống Obama nói: “Một chính quyền không phải đối mặt với một giới truyền thông cương trực và mạnh mẽ, đó không phải lựa chọn của nước Mỹ!”. Mọi công dân đều có quyền t́m kiếm, nhận tin tức bao gồm những luận điểm mới, học thuyết mới và phổ biến cho mọi người bằng mọi h́nh thức. Mọi công dân đều có quyền xuất bản báo chí và báo chí chỉ trung thành với công chúng, với dân tộc, tôn trọng sự thật, không bị kiểm duyệt, không bị buộc phải viết theo định hướng, nghị quyết, không bị bưng bít thông tin v́ lợi ích nhóm, v́ lợi ích của đảng phái, kể cả Đảng cầm quyền. (Chỉ trừ hai điểm a và b nói trên).

    Nhà nước Việt Nam và Trung Quốc có cách hiểu Điều 19 giống nhau: Mọi công dân phát biểu ư kiến không được trái với quan điểm, đường lối, nghị quyết của Đảng lănh đạo. Báo chí là công cụ của Đảng phải đặt lợi ích của cách mạng, của Đảng lên trên hết, phải lấy nhiệm vụ tuyên truyền, cổ vũ và tổ chức phong trào cách mạng của quần chúng thực hiện thắng lợi nghị quyết của Đảng làm thước đo hiệu quả của báo chí. Phó Trưởng ban Tuyên Giáo Trung ương Nguyễn Thế Kỷ nói trong cuộc hội thảo quốc gia về Đạo đức nghề báo: “Cần tăng cường giáo dục đạo đức cho sinh viên báo chí, cho phóng viên trẻ; nâng chất lượng đầu vào đối với sinh viên báo chí, thậm chí “phải xét cả yếu tố nhân thân tương tự như với sinh viên vào các trướng công an, quân đội””. (báo Tuổi Trẻ ngày 12-10-2012). Trong dịp kỷ niệm ngày báo chí cách mạng Việt Nam 21-6 vừa qua, suốt một tuần, đài truyền h́nh HTV9 của TP HCM mở đầu bằng bài hát với điệp khúc: “Nhà báo, nhà báo Việt Nam, một ḷng trung thành với Đảng!”. Tư nhân không được phép ra báo, v́ e rằng sẽ làm rối dư luận xă hội. Ban Tuyên giáo của Đảng có trách nhiệm chỉ đạo báo chí thực hiện định hướng tuyên truyền từng thời kỳ, việc nào cần phải nói mạnh, nói kỹ, việc nào không nên nói, không được phép nói. Không chấp nhận có báo tư nhân.

    T́nh h́nh phát triển đất nước hiện nay, theo Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: “Động lực mà những cải cách trước đây đă không c̣n đủ mạnh để thúc đẩy phát triển” và “Nguồn động lực mới phải đến từ Đổi mới thể chế và phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của nhân dân”. Đúng vậy, vấn đề là phải dám quyết tâm thực hiện, bởi không c̣n th́ giờ để chần chừ nữa! Nhà nghiên cứu người Pháp Valérie Niquet cho rằng Trung Quốc đang bị suy yếu từ bên trong, cho nên cố thực hiện bành trướng để kích thích chủ nghĩa dân tộc, ḥng t́m lại tính chính đáng của Đảng Cộng sản đă bị hao ṃn. Trong khi đó, tạp chí t́nh báo nổi tiếng của Anh (Jane’s Intelligence Weekly ngày 27-6-2014) lại có nhận định: “Tranh chấp Biển Đông sẽ thách thức sự ổn định của chính phủ Việt Nam”; bởi v́: “Tính chính đáng của Đảng Cộng sản Việt Nam là dựa vào lịch sử đấu tranh chống ngoại xâm giành độc lập dân tộc”. Ngày nay, Đảng đang bị đứng trước một câu hỏi: “Phải chăng Đảng Cộng sản Việt Nam không có đủ khả năng đối phó với sự xâm lược của Trung Quốc?” Trong dân gian Việt Nam đang lan truyền hai câu có hàm ư như thế: “Đi với Tàu th́ mất nước, nhưng c̣n Đảng. Đi với Mỹ th́ c̣n nước, nhưng e sẽ mất Đảng”. Phải giải quyết dứt khoát vướng mắc tư tưởng này th́ mới có thể yên ḷng đổi mới thể chế, t́m được đồng minh v́ sự nghiệp chống bành trướng Bắc Kinh, bảo vệ Tổ quốc. Nhân dân bao giờ cũng rất tinh tường và công bằng, nếu một đảng dám đặt sự tồn vong của Tổ quốc lên trên vận mệnh của ḿnh th́ nhất định sẽ được nhân dân bảo vệ, tin yêu. Nhân đây xin nhắc lại, một chuyện rất đáng nhớ: Năm 2010, với cương vị Chủ tịch ASEAN, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă tới Myanmar, chuyển thông điệp ASEAN cho các tướng lĩnh quân phiệt cầm quyền: “Mong muốn các nhà lănh đạo Myanmar triển khai có hiệu quả lộ tŕnh dân chủ, v́ ḥa b́nh, ḥa hợp dân tộc, tổ chức bầu cử công bằng, dân chủ với sự tham gia của tất cả các đảng phái, qua đó sớm ổn định để phát triển đất nước”. Các tướng lĩnh cầm quyền Myamar đă nhanh chóng nhận thức, đó là con đường duy nhất để đưa đất nước thoát khỏi sự o ép của Trung Quốc. Họ không ngần ngại từ bỏ chế độ độc tài quân phiệt, đưa những tù nhân chính trị suốt hàng chục năm đối lập như bà Aung San Suu Ky lên địa vị đối tác, cùng ngồi với nhau b́nh đẳng bàn việc nước; quyết định xóa bỏ chế độ kiểm duyệt báo chí, rồi cho xuất bản báo chí tư nhân; đặc biệt là quyết định hủy bỏ dự án đập thủy điện của Trung Quốc 3,6 tỉ USD. Sau cải cách vĩ đại nói trên, Myanmar được Tổng thống Obama và nhiều nguyên thủ quốc gia tới thăm, kư kết viện trợ.

    Chẳng lẽ, một Đảng vốn “không phải là một tổ chức để làm quan phát tài. Nó làm tṛn nhiệm vụ giải phóng dân tộc, làm cho Tổ quốc giàu mạnh, đồng bào sung sướng” mà ngày nay trước vận nước hiểm nguy lại không thể chọn một hành động cao cả ngang tầm với các tướng lĩnh độc tài quân phiệt Myanmar?

    Ngày 30-6-2014

    T. V. C.

    Tác giả gửi BVN.



    http://anhbasam.wordpress.com/2014/0...can-dong-minh/

  2. #1522
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    01/07/2014

    Quan hệ với Trung Quốc: mềm hay rắn th́ đúng hơn?

    Kể từ ngày giàn khoan của TQ xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của VN, có thể nói cách nghĩ của người dân trong việc thể hiện thái độ với Tàu Cộng đang ngày một khác xa so với cách nghĩ của giới quan chức.

    Về phía các quan chức, mặc dù có vài vịở cấp cao phát biểu rất gay gắt vài lần, nhưng lắng kỹ lời lẽ của các vị lănh đạo th́ thấy đa số họ lên tiếng v́ buộc phải lên tiếng. Và dù khẳng định lập trường bảo vệ chủ quyền, nhưng họ cũng luôn nhấn mạnh vào những biện pháp để giữ vững ḥa b́nh hữu nghị. Họ khéo léo nói để dân chúng hiểu rằng chiến tranh là mất mát nhiều lắm, rằng ḥa b́nh kiểu ǵ cũng tốt gấp vạn lần so với chiến tranh. Họ cố t́m cách cho dân hiểu rằng chỉở tầm của họ mới có thể sáng suốt t́m ra được giải pháp hợp lư để lèo lái vận mệnh dân tộc, rằng nếu hành động theo “ḷng dân” th́ hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.
    Về phía dân chúng, dù có đến bất kỳ nơi nào trên đất nước này th́ cũng nghe đa số bà con thể hiện sự phẫn uất trước thái độ ngang ngược của Tàu Cộng. Đa số thể hiện thái độ chấp nhận mất mát nếu chiến tranh xảy ra.

    Vậy phải chăng người dân đa số là nông cạn? Hay là họ hiếu chiến? Hay không có ǵ để mất?

    Xưa nay, khi một con người hay một cộng đồng bị ăn hiếp, bao giờ cũng có hai quan điểm về cách phản ứng. Một là cứng: kiên quyết chống lại bằng hành động, hoặc ra những tuyên bố dứt khoát để cảnh cáo kẻ ăn hiếp, nhằm ngăn chặn những hành động ngang ngược tiếp theo. Hai là mềm. Nhưng mềm th́ có hai kiểu.

    Kiểu thứ nhất là làm ngơ, không thèm để tâm đến sự thóa mạ của kẻ khác khi nó không thể gây ra được những hậu quả tồi tệ. Đức Phật đă xử sự như vậy. Ngài không bận ḷng chút nào đến những lời nhục mạ đối với Ngài. Hàn Tín thời Tiền Hán, v́ cả sự nghiệp c̣n ở phía trước, đă chấp nhận chui qua háng một gă côn đồ để khỏi phí cuộc đời một danh tướng hạng nhất thiên hạ vào việc tranh chấp vặt với kẻ tiểu nhân.

    Kiểu thứ hai là quỳ gối, quỵ lụy, bợ đỡ, v́ hèn nhát hoặc v́ quyền lợi. Đôi khi, biết rằng nếu “mềm” th́ kẻ kia sẽ lấn tới măi, đến khi kẻ “mềm” mất sạch, mà vẫn tiếp tục “mềm”.

    Tuy nhiên, kẻ quỳ gối bao giờ cũng tự biện minh là ḿnh giống Đức Phật hay giống như danh tướng cỡ Hàn Tín. Nếu việc như vậy chỉ liên quan đến kẻ quỳ gối th́ mặc xác họ. Nhưng nếu sự việc liên quan đến cộng đồng th́ đó là chuyện khác.

    Cho dù cứng hay mềm, dù là mềm kiểu thứ nhất hay kiểu thứ hai, th́ bao giờ người ta cũng cho rằng ḿnh đúng. Người “cứng” theo kiểu liều lĩnh, hung cùn, vẫn cho ḿnh là bậc trượng phu. C̣n kẻ “mềm” theo kiểu quỵ lụy, hèn mạt, vẫn cho ḿnh là người thông thái, biết hy sinh cái nhỏ v́ “đại cục”.

    Vậy trong trường hợp Tàu Cộng liên tục gây hấn hai tháng nay (và nhiều tháng, nhiều năm tới) th́ thái độ nào đúng hơn, vàđúng đến mức nào?

    Lư sự chỗ này rơ ràng gần như vôích. Sẽ chẳng ai chịu ai. Mọi lư sự nghe ra đều hợp lư.

    Tôi không muốn lư sự. Đặc biệt khi những lư lẽ của tôi chỉ là lư lẽ của kẻ vô danh tiểu tốt. Tôi chỉ thích đối chứng. Trong trường hợp này là đối chứng với thái độ và giải pháp của hai quốc gia láng giềng khác của TQ: Nhật và Philippines. Nếu ai đó nói rằng cứng rắn hơn cách của lănh đạo VN hiện nay ắt sẽ dẫn đến chiến tranh với Tàu Cộng th́ người đó hăy xem lại thái độ của chính phủ hai nước này.

    Trong vấn đề quần đảo Senkaku và Hoàng Hải, Nhật Bản kiên quyết không nhượng bộ TQ. Nhật c̣n tiến hành quốc hữu hóa Senkaku để ra chỉ dấu cho TQ thấy rằng họ không nên đụng đến quần đảo này. Nhật cũng kiên quyết bác bỏ việc TQ đơn phương thiết lập vùng nhận dạng pḥng không. Trong việc nâng cao tiềm lực quốc pḥng, thủ tướng Shinzo Abe nói không úp mở về mục đích đối phó và tỏ ra sẵn sàng đối đầu quân sự với TQ. Trong vấn đề biển Đông, Nhật thể hiện rơ ràng quan điểm ủng hộ tích cực tất cả các nước có tranh chấp lănh hải với TQ. Nhật cũng đă điều tàu chiến đến hỗ trợ Philippines, và sẽ cung cấp nhiều tàu tuần duyên cho nước này. Ông Abe c̣n sang tận châu Âu để kêu gọi G-7 có những động thái kiên quyết phản đối sự gây hấn của TQ trên biển Đông.

    Một thái độ tương tự cũng được chính phủ Philippines thể hiện trước sự ngông nghênh của TQ. Đặc biệt, Philippines đă kiện TQ ra ṭa trọng tài LHQ về những yêu sách phi lư và những hành động của TQ cản trở hoạt động hàng hải của Philippines.

    Và kết quả là thế nào? Nhật Bản và Philippines đă bị TQ “trừng phạt” chăng? Không, ngược lại. Chính thái độ sẵn sàng đối đầu của chính phủ hai nước này đă làm TQ phải rụt ṿi, chỉ c̣n lu loa như mấy mụ đàn bà lắm mồm.

    TQ hiện đang hướng toàn bộ cách hành xử lưu manh của nó vào VN. Lư do chính v́ cái “mềm” vô nguyên tắc của VN.

    Nh́n lại mấy chục năm trước, chính quyền họ Mao ở Bắc Kinh đă từng rất muốn “giải phóng” Đài Loan. Nhưng chỉ sau vài vụ đụng độở vài đảo nhỏ trong vùng, Bắc Kinh đă phải im lặng bỏ cuộc, không c̣n dám nói đến việc chiếm lại Đài Loan bằng vũ lực nữa.

    Rơ ràng, chính quyền của cái quốc gia đông dân nhất thế giới này thuộc loại “mềm nắn, rắn buông”, nên “mềm” với bọn đó sẽ chỉ có hại.

    Tất nhiên, ai đó có thể phản bác. Một là Nhật và Philippines có Mỹ “chống lưng”, c̣n VN th́ không có cường quốc nào cỡ như Mỹ đứng sau. Hai là VN có cái khó v́ là “đồng chí” với giặc Tàu. Cả hai cái lư đó đều đúng. Nhưng, thử hỏi: Ai đă đẩy VN đến t́nh cảnh như vậy? Các thế lực thù địch chăng?

    Rơ ràng, nếu VN “rắn” từ trước th́ TQ đă không dám gây hấn như trong thời gian qua. Nhưng ngay cả bây giờ, một thái độ kiên quyết và tỏ ra sẵn sàng chấp nhận những đổ vỡ trong quan hệ vẫn sẽ làm TQ phải chùn tay. Bọn họ vẫn đe nẹt được VN chỉ v́ họ thấy nhà chức trách VN vẫn tỏ ra cần đến họ.

    NGUYỄN TRẦN SÂM

    http://anhbasam.wordpress.com/2014/0...-thi-dung-hon/

  3. #1523
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thêm phân tích về 'đường chín đoạn'


    Cập nhật: 12:40 GMT - thứ ba, 1 tháng 7, 2014


    Một học giả gốc Hoa đánh giá rằng Trung Quốc biết rõ ‘đường chín đoạn’ thiếu nhiều căn cứ pháp lý nhưng vẫn duy trì nói như một ‘chiến lược mờ ảo’ và quyết tâm dùng vũ lực để khẳng định chủ quyền ở vùng biển Đông Nam Á.

    Trong bài viết gần đây đăng trên Asia Pacific Bulletin của EastWestCenter.orgn, bà Tôn Vân (Yun Sun), một học giả tại Viện Stimson cho rằng Trung Quốc tiếp tục đẩy mạnh lập luận về ‘đường chín đoạn’ ở Biển Nam Trung Hoa.

    Đây là sự thay đổi rõ rệt với chính sách ngoại giao của Bắc Kinh vài năm về trước, khi mà Trung Quốc còn thảo luận về tính hợp pháp của ‘đường chín đoạn’.

    Nay, Trung Quốc đặt mọi sức nặng đằng sau ‘đường chín đoạn’ rất gây tranh cãi này, theo tác giả.

    Chủ quyền lịch sử

    “Trung Quốc hiểu rất rõ sự trái ngược của đường chín đoạn với Công ước Luật biển UNCLOS và vì thế bỏ sức đầu tư vào việc tìm tính hợp pháp cho ‘quyền lịch sử’ của lập luận họ nêu ra,”
    Thậm chí, theo tác giả, một số trường phái tại Trung Quốc hiện còn muốn nói rằng UNCLOS có sau khi Trung Quốc nêu ra chủ quyền nên không phải là căn cứ cho việc diễn giải chủ quyền ở Biển Đông.

    “Trung Quốc cũng cẩn thận khi nêu chi tiết điều gì họ muốn coi là chủ quyền trong khu vực đường chín đoạn. Lý do là để ở đó một sự mờ ảo chiến lược nhằm có chỗ cho các cuộc thương thảo tương lai.”

    “Đa số các nhà nghiên cứu Trung Quốc nay thiên về hướng coi vùng nước bên trong đường chín đoạn là Vùng Kinh tế Đặc quyền của mình dù chính chính phủ Trung Quốc chưa công khai nói ra điều này.”

    Bà Tôn Vân cũng nói:

    “Trong giới hoạch định chính sách của Trung Quốc có nhiều người hiểu rất rõ những điểm yếu của lập luận pháp lý này.”

    Tuy thế, họ tin rằng “có lập luận yếu còn hơn là không có gì”.

    Và Trung Quốc tin rằng quan điểm như thế “được quyền lực quốc gia mạnh mẽ ủng hộ và mong muốn sử dụng nó”.

    Tựu trung lại, bài viết cho rằng Trung Quốc tin là “tổn thất về uy tín” khi dùng vũ lực để khẳng định chủ quyền ‘đường chín đoạn’ sẽ là thứ giải quyết được vì Trung Quốc có sức mạnh kinh tế với cả vùng Đông Nam Á.

    Vẫn theo bà, giới chức Trung Quốc tin rằng Hoa Kỳ sẽ không muốn để xảy ra xung đột vũ trang với Trung Quốc và vì thế có thể tiếp tục lấn áp Việt Nam.

    Theo họ, Việt Nam chưa phải là đồng minh có hiệp ước với Mỹ.

    Chủ đề Biển Đông mà Trung Quốc gọi là Nam Hải tiếp tục là đề tài truyền thông quốc tế và khu vực theo dõi, nhất là sau khi các giàn khoan được Trung Quốc đem ra để khai thác dầu khí, bất chấp phản đối từ Việt Nam.

    Với chính giới Hoa Kỳ, đây cũng là chủ đề quan trọng và có nhiều khả năng được bàn thảo trong chuyến thăm tới của Ngoại trưởng John Kerry tới Bắc Kinh tháng 7 này.

    Bộ Ngoại giao và Bộ Tài chính Mỹ vừa công bố lịch trình chuyến thăm của ông John Kerry tới Bắc Kinh 9-10 tháng 7 năm nay để tham dự Diễn đàn đối thoại chiến lược và kinh tế Mỹ - Trung.


    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/worl..._opinion.shtml

  4. #1524
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Video mới ra ḷ :




    Published on Jul 1, 2014

  5. #1525
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ai muốn chê th́ chê , tôi vẫn phục họ , v́ tôi không làm được những ǵ họ đang làm

    Protest rally in Saigon on 24 06 2014



    Dù họ là " Dân Oan " , biểu t́nh để đ̣i đất , nhưng trong khi đó , họ cũng đă dám nói lên những lời chống quân xâm lược Tàu cộng , bên những lời đả đảo nhà cầm quyền VN " Ác với dân , hèn với giặc " .

    Những kẻ ở Hải ngoại , không dám lộ mặt đi biểu t́nh chống các lănh tụ VC , chỉ dám gơ bàn phím , lấy ǵ mà chê họ " có thế mà cũng biểu t́nh " ?

  6. #1526
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Phóng sự ABC 7 30 tại khu vực giàn khoan HD981 cắm đặt trái phép ( 1 )






    Phóng sự ABC 7 30 tại khu vực giàn khoan HD981 cắm đặt trái phép ( 2 )



  7. #1527
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    VN 'chuẩn bị cho t́nh huống xấu' với TQ

    Nhà cầm quyền Việt Nam cho biết đă chuẩn bị cho 't́nh huống xấu' với Trung Quốc, trong lúc ư kiến chuyên gia nói Bắc Kinh sẽ không chọn cách cắt giao thương.


    "Với t́nh huống xấu xảy ra, hoạt động giao thương kinh tế thương mại với Trung Quốc đ́nh trệ th́ cần mở rộng thị trường", ông Nguyễn Văn Nên, Chủ nhiệm văn pḥng chính phủ, được báo Dân Trí dẫn lời nói trong cuộc họp chính phủ hôm 1/7.


    “Trong các t́nh huống đó, tuy có ảnh hưởng nhưng không quá lớn đến mức chúng ta không giải quyết được".


    “Thực ra các kịch bản này đă được đề ra từ lâu. Với đường lối độc lập tự chủ của Việt Nam, các cấp lănh đạo nhà nước đă nêu yêu cầu làm sao để nền kinh tế Việt Nam không quá phụ thuộc vào thị trường nào”, ông nói thêm.


    Căng thẳng trên Biển Đông từ khi Bắc Kinh đưa giàn khoan vào vùng biển mà Việt Nam tuyên bố chủ quyền đă gây nhiều lo ngại rằng nền kinh tế Việt Nam, vốn dựa vào Trung Quốc để làm nguồn cung vật liệu và sản phẩm trung gian cho nhiều ngành xuất khẩu, sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực.


    Tuy nhiên, cũng có ư kiến cho rằng Trung Quốc sẽ không muốn quan hệ thương mại với Việt Nam bị xấu đi.


    Trả lời BBC ngày 2/7, tiến sỹ Vũ Minh Khương, giảng viên tại Đại học Quốc gia Singapore, nói "khả năng Trung Quốc đóng cửa hoàn toàn là không có".


    "Nếu Việt Nam bị thiệt hại một th́ Trung Quốc cũng bị thiệt hại thêm nhiều lần."


    "Hơn ai hết, Trung Quốc rất sợ rơi vào bẫy thu nhập trung b́nh, mà cách hành xử vừa qua của Trung Quốc đối với khu vực và thế giới đă tạo ra những trở lực rất lớn cho Trung Quốc phát triển nhanh chóng."


    "Việt Nam phải chủ động trong những t́nh huống có thể xảy ra và xem t́nh huống hiện nay là động lực để cải cách toàn diện, trong đó có những cải cách lâu nay vẫn ngần ngại."


    'Hy sinh cho thế hệ sau'

    Theo ông Khương, Việt Nam cần chú trọng vào việc "vượt trên đầu" những người muốn ngăn trở ḿnh, thay v́ chỉ "đối đầu".


    "Đây là một nguyên lư rất quan trọng để Việt Nam trỗi dậy trong những thập kỷ tới", ông nói.


    "3 chữ C: Con người, cơ chế, chiến lược sẽ cho Việt Nam khả năng vượt lên đầu và tránh đối đầu."


    "Cần t́m những người có ḷng với đất nước, cần có hệ thống chính trị sẵn sàng đổi mới cơ chế để cho phép người tài được cống hiến hết khả năng của ḿnh và từ nhiệm khi đă hoàn thành nhiệm vụ."


    Ông cho rằng căng thẳng hiện nay là động lực để Việt Nam tái cân bằng điều mà ông gọi là sự 'rối loạn về cơ cấu thương mại'.


    "Việt Nam xuất sang Trung Quốc chỉ hơn 15 tỷ đôla, hầu hết là hàng nông sản, nguyên liệu, trong khi nhập hơn 35 tỷ đôla. Đó là mức thâm hụt rất lớn", ông nói.


    "Việt Nam nhập siêu rất nhiều hàng tiêu dùng và nguyên vật liệu, nhưng không có tính chất ǵ về công nghệ hay giá trị cao cả, chỉ tham giá rẻ, chấp nhận chất lượng thấp."


    "Trong ngắn hạn mà nói th́ mọi rối loạn về thương mại đều gây sốc cho nền kinh tế, nhưng đó là cú sốc buộc Việt Nam phải chấn chỉnh cơ cấu thương mại mất hợp lư quá lâu dài".


    "Thế hệ ngày này phải chấp nhận những hy sinh gian khổ rất lớn để thế hệ sau có thể thừa hưởng những thành quả mà thế hệ này đă tạo ra."


    'Không thiếu nguồn lực'

    * Tiến sỹ Vũ Minh Khương nói nỗ lực của Việt Nam hiện nay không bằng Hàn Quốc và Đài Loan thời Chiến Tranh Lạnh


    Ông Khương cho rằng Việt Nam không thiếu nguồn lực mà thiếu 'tâm thế' để vượt lên.


    "Đài Loan và Hàn Quốc gặp rất nhiều thách thức trong thời Chiến Tranh Lạnh và tài trợ của thế giới vào họ rất hạn chế, chủ yếu là từ Mỹ," ông nói với BBC trong cuộc phỏng vấn ngày 2/7.


    "Nhưng tôi quan sát kinh nghiệm của họ th́ thấy các nhà đầu tư giúp đỡ họ đều cảm thấy kinh ngạc v́ nỗ lực của những nước này vượt xa kỳ vọng của nhà viện trợ."


    "Trong khi đó, nếu nh́n lại các dự án của Việt Nam th́ phần lớn đều bị đánh giá thấp hơn kỳ vọng hoặc trung b́nh thấp."


    "Như vậy vấn đề ở đây là sử dụng nguồn lực thế nào để vượt lên chứ không phải là thiếu nguồn lực."


    "Ba chữ C mà tôi nói: con người, cơ chế, chiến lược, mới là cái Việt Nam đang thiếu."


    "Cần phải có quyết tâm lớn từ Đảng, Nhà nước, Chính phủ Việt Nam. Rất nhiều bạn bè quốc tế cũng rất sẵn sàng tư vấn để giúp Việt Nam phát triển."


    "Có điều họ có coi trọng sứ mệnh đưa đất nước trở nên phồn vinh hay không, hay vẫn bám lấy thứ ư thức hệ giáo điều, lợi ích cá nhân và những thứ mơ hồ khác?"


    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...au-voi-tq.html

  8. #1528
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    V́ sao đồng chí X la to, hạ giọng, rồi… im bặt?


    Mọi người đều biết: trong tứ trụ triều đ́nh csVN, đồng chí X là kẻ la to nhất về vụ giàn khoan Haiyang 981 của Tàu.

    Ngày 11 tháng 5, tại Hội nghị cấp cao ASEAN diễn ra ở Myanmar, đồng chí đă nói một bài dài, với giọng điệu cực kỳ gay gắt, trong đó có câu: "...Yêu cầu Trung Quốc rút ngay giàn khoan và các tàu vũ trang, tàu quân sự ra khỏi vùng biển của Việt Nam.”


    Tiếp theo, ngày 22 tháng 5, trong cuộc họp báo chung với tổng thống Philippines tại Manila, đồng chí đă nói: “Nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ ḥa b́nh, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó.”


    Có vẻ như ḷng tận trung với nước, tận hiếu với dân đă làm cho thủ tướng kiên quyết vứt bỏ cái thứ “hữu nghị viển vông” đó. Hơn thế, một số bậc đại trí thức của nước nhà c̣n quả quyết phen này thủ tướng sẽ thay đổi thể chế, đưa Việt Nam lên con đường dân chủ đa đảng!


    V́ sao có chuyện lạ, một kẻ từng ráo riết xúc tiến các dự án Bauxite Tây Nguyên v́ quyền lợi của Trung Cộng, từng kư kết tay đôi các văn bản “hợp tác” với các tỉnh trưởng của TQ, bỗng tỏ ra bất b́nh với tập đoàn Tập Cận B́nh đến vậy? Chắc v́ cuối đời đồng chí bỗng thấy tội lỗi của bản thân (và của bè đảng) nên quyết tâm sám hối, dành hết những ngày tháng c̣n lại để phục vụ dân nhằm chuộc lỗi chăng?


    Theo các bậc đại trí thức nước nhà th́ đúng là vậy đó.


    Nhưng ta hăy thử nh́n lại diễn biến t́nh h́nh gần đây để nhận định cho chính xác hơn.


    Tháng 6 năm 2013, Tư Sang thăm TQ. Trước đó, ông này là nhân vật trong tứ trụ lạnh nhạt nhất với Tàu Cộng. Sau chuyến thăm đó, ông Sang bắt đầu nói những lời tốt đẹp hơn về ông bạn láng giềng “bốn khốn nạn”, bất kể sau đó mấy hôm ông đă qua Mỹ gặp Obama.


    Cũng trong năm 2013, ông Sang và ông Trọng (Lú) đă thay nhau đi thăm một số quốc gia đối tác quan trọng, trong khi đồng chí X do đang yếu thế chỉ được đi thăm những nước kém quan trọng hơn.


    Mặc dù thế trận giữa phe ông Dũng và phe hai ông Trọng-Sang luôn giằng co, khi nghiêng về bên này, lúc lệch về bên kia, nhưng hiện tại phe Trọng-Sang đang lấy nguyên tắc đảng ra để gây sức ép, trực tiếp “chỉ đạo” cả công việc hành pháp, tạo ra những khó khăn đáng kể cho đồng chí X. V́ vậy, X thường xuyên ở trong t́nh trạng ức chế.


    Một điều mà có vẻ như đồng chí X chỉ được biết mập mờ, do có kẻ từ “cung vua” mách bảo, là có một thỏa thuận béo bở giữa cánh Trọng-Sang với TQ trong thời gian gần đây. Điều này chỉ lộ ra trong lần ông Sang “tiếp xúc cử tri” tại Sài G̣n vừa qua. Một cử tri đă chất vấn ông Sang về thông tin TQ cung cấp 20 tỉ USD ODA và 100 tỉ USD tín dụng cho VN. Ông Sang đă lờ đi như không nghe thấy câu hỏi này.


    Như vậy, có thể đoán rằng trước khi giàn khoan của Tàu Cộng xuất hiện trong vùng đặc quyền kinh tế của VN, đồng chí X đă được nghe nói về các khoản ODA và tín dụng đó, và tất nhiên đồng chí vô cùng căm tức, v́ từ trước đến giờ những vấn đề như vậy được ủy thác cho đồng chí ấy, do các đồng chí kia quá ấm ớ về kinh tế - tài chánh. Đến khi cái giàn khoan vào nằm chềnh ềnh trong vùng biển VN th́ không ǵ c̣n có thể ngăn được sự “bùng nổ” của đồng chí ấy. Và cơn giận đến điên người của đồng chí X đă được trút ra không phải v́ “quyền chủ quyền” hay “quyền tài phán” con mẹ ǵ, mà đơn giản v́ miếng ăn mà thôi!


    Tất nhiên là sau đó th́ phe “vua” đă tức khắc phải vỗ về đồng chí X. Biểu hiện rơ ràng nhất là đồng chí này đă chuyển tức khắc từ thái độ khuyến khích biểu t́nh chống Tàu sang răn đe và cấm tiệt biểu t́nh.


    Tuy nhiên, cơn giận của đồng chí vẫn chưa xẹp hẳn. Và chuyến sang Hà Nội của sứ giả Dương Khiết Tŕ có mục đích chính là vỗ về đồng chí X (hứa sẽ bảo cánh Trọng-Sang chia phần cho, thậm chí cho điều hành phần vốn chính). V́ vậy mà, trong khi PTT ngoại trưởng Phạm B́nh Minh (vốn là con trai ông cựu ngoại trưởng ghét Tàu Nguyễn Cơ Thạch) trừng mắt nh́n Tŕ, th́ chính Ba X không hề tỏ thái độ giận dữ như đáng lư phải vậy. Và cái cụm từ “đứa con ngỗ ngược” không chỉ nói về VN, mà c̣n ngụ ư chính đồng chí X nữa. Trên thực tế th́ đồng chí này đă gần như ngậm miệng từ sau khi giáp mặt Dương Khiết Tŕ. Cũng chính v́ vậy mà sau đó TQ đă ngang ngược huy động thêm 4 giàn khoan nữa rập ŕnh gần vùng biển VN.


    Cũng nên nhớ rằng X, mặc dù lớn tiếng về giàn khoan, nhưng lại lờ hẳn đi một vấn đề có thể c̣n nghiêm trọng hơn, đó là việc Tàu Cộng đang xây một căn cứ ở Gạc Ma, điều mà chính quyền Philippines kiên quyết phản đối, c̣n nhà cầm quyền VN th́ lờ tịt.

    [COLOR="#FF0000"]
    Thật khôi hài v́ có những người vẫn đang hư hửng trông chờ đồng chí X làm “cách mạng dân chủ”.[/COLOR]



    Tạ Nhất Linh
    danlambaovn.blogspot .com

    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...ng-roi-im.html

  9. #1529
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    V́ sao đồng chí X la to, hạ giọng, rồi… im bặt?


    Mọi người đều biết: trong tứ trụ triều đ́nh csVN, đồng chí X là kẻ la to nhất về vụ giàn khoan Haiyang 981 của Tàu.

    Ngày 11 tháng 5, tại Hội nghị cấp cao ASEAN diễn ra ở Myanmar, đồng chí đă nói một bài dài, với giọng điệu cực kỳ gay gắt, trong đó có câu: "...Yêu cầu Trung Quốc rút ngay giàn khoan và các tàu vũ trang, tàu quân sự ra khỏi vùng biển của Việt Nam.”


    Tiếp theo, ngày 22 tháng 5, trong cuộc họp báo chung với tổng thống Philippines tại Manila, đồng chí đă nói: “Nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ ḥa b́nh, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó.”


    Có vẻ như ḷng tận trung với nước, tận hiếu với dân đă làm cho thủ tướng kiên quyết vứt bỏ cái thứ “hữu nghị viển vông” đó. Hơn thế, một số bậc đại trí thức của nước nhà c̣n quả quyết phen này thủ tướng sẽ thay đổi thể chế, đưa Việt Nam lên con đường dân chủ đa đảng!


    V́ sao có chuyện lạ, một kẻ từng ráo riết xúc tiến các dự án Bauxite Tây Nguyên v́ quyền lợi của Trung Cộng, từng kư kết tay đôi các văn bản “hợp tác” với các tỉnh trưởng của TQ, bỗng tỏ ra bất b́nh với tập đoàn Tập Cận B́nh đến vậy? Chắc v́ cuối đời đồng chí bỗng thấy tội lỗi của bản thân (và của bè đảng) nên quyết tâm sám hối, dành hết những ngày tháng c̣n lại để phục vụ dân nhằm chuộc lỗi chăng?


    Theo các bậc đại trí thức nước nhà th́ đúng là vậy đó.


    Nhưng ta hăy thử nh́n lại diễn biến t́nh h́nh gần đây để nhận định cho chính xác hơn.


    Tháng 6 năm 2013, Tư Sang thăm TQ. Trước đó, ông này là nhân vật trong tứ trụ lạnh nhạt nhất với Tàu Cộng. Sau chuyến thăm đó, ông Sang bắt đầu nói những lời tốt đẹp hơn về ông bạn láng giềng “bốn khốn nạn”, bất kể sau đó mấy hôm ông đă qua Mỹ gặp Obama.


    Cũng trong năm 2013, ông Sang và ông Trọng (Lú) đă thay nhau đi thăm một số quốc gia đối tác quan trọng, trong khi đồng chí X do đang yếu thế chỉ được đi thăm những nước kém quan trọng hơn.


    Mặc dù thế trận giữa phe ông Dũng và phe hai ông Trọng-Sang luôn giằng co, khi nghiêng về bên này, lúc lệch về bên kia, nhưng hiện tại phe Trọng-Sang đang lấy nguyên tắc đảng ra để gây sức ép, trực tiếp “chỉ đạo” cả công việc hành pháp, tạo ra những khó khăn đáng kể cho đồng chí X. V́ vậy, X thường xuyên ở trong t́nh trạng ức chế.


    Một điều mà có vẻ như đồng chí X chỉ được biết mập mờ, do có kẻ từ “cung vua” mách bảo, là có một thỏa thuận béo bở giữa cánh Trọng-Sang với TQ trong thời gian gần đây. Điều này chỉ lộ ra trong lần ông Sang “tiếp xúc cử tri” tại Sài G̣n vừa qua. Một cử tri đă chất vấn ông Sang về thông tin TQ cung cấp 20 tỉ USD ODA và 100 tỉ USD tín dụng cho VN. Ông Sang đă lờ đi như không nghe thấy câu hỏi này.


    Như vậy, có thể đoán rằng trước khi giàn khoan của Tàu Cộng xuất hiện trong vùng đặc quyền kinh tế của VN, đồng chí X đă được nghe nói về các khoản ODA và tín dụng đó, và tất nhiên đồng chí vô cùng căm tức, v́ từ trước đến giờ những vấn đề như vậy được ủy thác cho đồng chí ấy, do các đồng chí kia quá ấm ớ về kinh tế - tài chánh. Đến khi cái giàn khoan vào nằm chềnh ềnh trong vùng biển VN th́ không ǵ c̣n có thể ngăn được sự “bùng nổ” của đồng chí ấy. Và cơn giận đến điên người của đồng chí X đă được trút ra không phải v́ “quyền chủ quyền” hay “quyền tài phán” con mẹ ǵ, mà đơn giản v́ miếng ăn mà thôi!


    Tất nhiên là sau đó th́ phe “vua” đă tức khắc phải vỗ về đồng chí X. Biểu hiện rơ ràng nhất là đồng chí này đă chuyển tức khắc từ thái độ khuyến khích biểu t́nh chống Tàu sang răn đe và cấm tiệt biểu t́nh.


    Tuy nhiên, cơn giận của đồng chí vẫn chưa xẹp hẳn. Và chuyến sang Hà Nội của sứ giả Dương Khiết Tŕ có mục đích chính là vỗ về đồng chí X (hứa sẽ bảo cánh Trọng-Sang chia phần cho, thậm chí cho điều hành phần vốn chính). V́ vậy mà, trong khi PTT ngoại trưởng Phạm B́nh Minh (vốn là con trai ông cựu ngoại trưởng ghét Tàu Nguyễn Cơ Thạch) trừng mắt nh́n Tŕ, th́ chính Ba X không hề tỏ thái độ giận dữ như đáng lư phải vậy. Và cái cụm từ “đứa con ngỗ ngược” không chỉ nói về VN, mà c̣n ngụ ư chính đồng chí X nữa. Trên thực tế th́ đồng chí này đă gần như ngậm miệng từ sau khi giáp mặt Dương Khiết Tŕ. Cũng chính v́ vậy mà sau đó TQ đă ngang ngược huy động thêm 4 giàn khoan nữa rập ŕnh gần vùng biển VN.


    Cũng nên nhớ rằng X, mặc dù lớn tiếng về giàn khoan, nhưng lại lờ hẳn đi một vấn đề có thể c̣n nghiêm trọng hơn, đó là việc Tàu Cộng đang xây một căn cứ ở Gạc Ma, điều mà chính quyền Philippines kiên quyết phản đối, c̣n nhà cầm quyền VN th́ lờ tịt.

    [COLOR="#FF0000"]
    Thật khôi hài v́ có những người vẫn đang hư hửng trông chờ đồng chí X làm “cách mạng dân chủ”.[/COLOR]



    Tạ Nhất Linh
    danlambaovn.blogspot .com

    http://danlambaovn.blogspot.com/2014...ng-roi-im.html
    Một bài viết nặng tính bêu xấu ông Dũng nhiều hơn thực tiễn
    Bỏ ngoải chuyện ông Dũng là người đầu tiên trong số lănh đạo VN cho thấy thứ thái độ cứng rắn với TQ, cho tới bây giờ, ông Dũng vẫn là người lớn tiếng với TQ về vụ dàn khoan nhất trong những lănh đạo VN, hôm qua, ngày 2/7 yại Hải pḥng, ông vẫn có những tuyên bố cứng rắn hơn bất kể lănh đạo nào

  10. #1530
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by pheng View Post
    Một bài viết nặng tính bêu xấu ông Dũng nhiều hơn thực tiễn
    Bỏ ngoải chuyện ông Dũng là người đầu tiên trong số lănh đạo VN cho thấy thứ thái độ cứng rắn với TQ, cho tới bây giờ, ông Dũng vẫn là người lớn tiếng với TQ về vụ dàn khoan nhất trong những lănh đạo VN, hôm qua, ngày 2/7 yại Hải pḥng, ông vẫn có những tuyên bố cứng rắn hơn bất kể lănh đạo nào
    Bá viết họ thấy sao nói vậy .

    Thấy 3D lên tiếng to bự rồi lần lần bớt đi .

    Chuyện lên tiếng cứng rắn với CC là chuyện tự nhiên,3D mới ngang hàng về cái khoảnh lên tiếng cứng rắn này với dân V ở Hải ngoại thôi ..Cái mà người ta cân thấy là hành động cứng rắn versus tụi CC ḱa.

    Dĩ nhiên nếu so sánh giửa 3D với trong lú th́ 3D vẩn "ngon lành" .

    Nói toạt móng heo ra tức là dân Nam Kỳ CS vẩn "ngon lành" hơn dân Bắc Kỳ CS "hai nút" rồi ,c̣n giữa 3D với Pheng (hay Người Việt khác ở HN) th́ mới ngang hàng về phần lên tiếng nói cứng rắn cho tụi CC thôi .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 3
    Last Post: 27-11-2012, 06:59 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 13-06-2012, 11:28 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 19-03-2012, 02:54 AM
  4. Replies: 41
    Last Post: 11-08-2011, 08:48 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 21-07-2011, 04:28 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •