Page 163 of 174 FirstFirst ... 63113153159160161162163164165166167173 ... LastLast
Results 1,621 to 1,630 of 1737

Thread: Những vấn đề đang xảy ra : Từ chuyện CHHV đến vụ Giàn Khoan của TC

  1. #1621
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Làm ǵ bây giờ?

    1 – Đệ đơn kiện ngay Trung Quốc ra Ṭa Trọng tài Luật Biển Quốc tế.

    Không nên chần chừ, không việc ǵ phải e ngại đối với khả năng Trung Quốc trả đũa về kinh tế. Hăy noi gương Phillipine. Hơn một năm qua, từ ngày bị kiện (1-2013), Trung Quốc chưa đưa ra được một đ̣n kinh tế nào đáng kể đối với Phillipines. Chẳng những thế, uy tín của tổng thống Philippines đă lên cao, toàn dân càng xiết chặt khối đại đoàn kết để cùng đương đầu.

    Sự xâm nhập về kinh tế của Trung Quốc đang gây cho ta nhiều hệ lụy, nếu họ dở tṛ trừng phạt kinh tế th́ “ta biêu đầu, họ cũng sứt trán”, đồng thời sẽ tạo điều kiện để ta hạn chế bớt những hệ lụy đang tiềm ẩn nhiều hậu họa khôn lường.

    Nhẽ ra, ta đă phải đưa vấn đề Hoàng Sa ra Liên Hiệp Quốc từ lâu, và nếu vậy th́ hôm nay đă không có việc họ dám đưa HD 981 vào vùng biển Hoàng Sa này.

    2 – Nhanh chóng thiết lập liên minh quân sự với Hoa Kỳ

    Hủy diệt HD 981 là khả năng trong tầm tay của ta nhưng e rằng ta không thể đương đầu với Trung Quốc trong trận chiến mở rộng trên Biển Đông.

    Chỉ hiểu nội lực là sức mạnh của riêng ḿnh th́ dù có vươn lên mạnh mẽ gấp mấy cũng chưa thể đương đầu với Trung Quốc trên Biển Đông. Nội lực phải gồm cả khả năng huy động được sức mạnh của quốc tế gộp vào cho ḿnh. Sức mạnh quốc tế mà hiện nay ta có thể huy động chủ yếu nằm ở Hoa Kỳ. Tiềm lực quân sự các nước Đông Nam Á không lớn. Trong các cường quốc quân sự trên thế giới hiện nay, Hoa Kỳ là một trong mấy nước sẵn sàng chia sẻ với ta hơn cả về mối quan tâm đối với quyền tự do hàng hải trên Biển Đông.

    Thực tế lịch sử và phân tích logic cho biết Hoa Kỳ không có nhu cầu (và không c̣n dám) xâm lăng hoặc đô hộ Việt Nam như âm mưu của bè lũ Đại Hán, cho nên liên minh quân sự với Hoa Kỳ thông qua những ràng buộc bởi những cam kết chặt chẽ sẽ không thể uy hiếp nền độc lập của ta.

    Liên minh với Hoa Kỳ, dựa vào Hoa Kỳ không thể xem là hèn, là thương tổn ḷng tự hào dân tộc. Không một ai trên thế giới có thể nghi ngờ về ư chí tự lực, tự cường và tinh thần tự tôn dân tộc của người Nhật.

    Liên minh với Hoa Kỳ cũng không thể xem là cớ chọc giận Trung Quốc bởi v́ Liên minh Việt Nam – Hoa Kỳ không phải để chống Trung Quốc mà là để bảo vệ Biển Đông của ta.

    *

    Vừa kết thúc bài viết, nước mắt tôi bỗng giàn giụa khi nghe ca sỹ Nhật Thủy đăng quang ngôi vị Idol Việt Nam 2014 bằng ca khúc “Tự nguyện” với câu hát hào hùng mê đắm “Là người, một lần khi nằm xuống, cùng anh em đứng lên phất cao ngọn cờ”. Thất vọng về bản thân đă ǵà (gần 80), thất vọng về những người lănh đạo, nhưng tôi hoàn toàn tin vào tuổi trẻ Việt Nam, hoàn toàn tin vào dân tộc tôi



    Nguyễn Thanh Giang

    Số nhà 6 ngơ 235 đường Trung Văn

    Phường Trung Văn – Quận Nam Trung Văn – Hà Nội

    Hotline: 0984 724 165

    http://anhbasam.wordpress.com/2014/0...sts_position=2

    Bao nhiêu người vẽ đường cho Hưu chạy mà Hưu nào dám chạy đâu .

    Tại v́ Hưu nó vuớn căn bệnh Lụy sư tử rồi th́ làm sao chạy cho nỗi ..

  2. #1622
    AU LAC
    Khách
    Quote Originally Posted by Viet xưa View Post

    Bao nhiêu người vẽ đường cho Hưu chạy mà Hưu nào dám chạy đâu .
    Tại v́ Hưu nó vuớn căn bệnh Lụy sư tử rồi th́ làm sao chạy cho nỗi ..
    Người ta đă "THỀ NON HẸN BIỂN" từ HỘI NGHỊ THÀNH ĐÔ cùng "ĐỊNH HƯỚNG XHCN" rồi th́ đâu c̣n muốn thay đổi. Cho nên tôi đă nói công cuộc CHỐNG CỘNG là một cuộc chiến về TÂM LINH chứ không c̣n là một vấn đề CHÍNH TRỊ hay XĂ HỘI nữa. Nếu không thế th́ làm sao QUÂN ĐỘI lại có thể "THỀ TRUNG THÀNH VỚI CS QUỐC TẾ" được.

  3. #1623
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    THƯ TÂM T̀NH CỦA HUỲNH TẤN MẪM GỞI CÁC BẠN THANH NIÊN – SINH VIÊN – HỌC SINH


    http://anhbasam.wordpress.com/2014/0...h/#more-134714
    Thứ Năm 10-07-2014

    TÂM T̀NH VỚI BÁC HUỲNH TẤN MẪM



    Lư Chánh Trung, Tố Hữu, Lê Quang Vịnh, Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Đ́nh Thi

    Trước khi vào đề cho cháu xin phép được xưng hô là bác cháu, v́ cháu là một thanh nữ đang sống ở Hải Ngoại. Nội, Cha, Chú cháu là những người là những người từng sống ở Sài G̣n trong khoăng thời gian mà bác quậy phá SG, và những người thân nầy của cháu đă phải xếp bút nghiên để bưóc vào quân ngũ, chứ không được ưu đải như bác, một thanh niên chưa từng bước chân vào nghiệp lính trong chế độ cộng hoà. Cũng có thể v́ đó bác không biết được sự khốc liệt của cuộc chiến và sự xăo trá của người cộng sản(?) Cháu cũng như bác chưa hân hạnh đưọc cầm súng ra chiến trường, nhưng cháu đưọc nghe kể và có tham khảo các tài liệu trên INTERNET, nên cháu cũng nhận ra được bề mặt phải và trái của cuộc chiến vừa qua. Cháu cũng có đọc qua về các việc làm của bác trong quá khứ, lúc bác c̣n là một sinh viên của Y Khoa SG.

    Cháu chỉ tâm t́nh với bác bằng một góc độ riêng và từ sự hiểu biết của cháu về Bác mà thôi. Lư do mà cháu phải tâm t́nh với bác v́ bác có đề cập đến người hải ngoại trong bức tâm thư của bác! https://www.facebook.com/tvietnam/posts/699625660084822

    Thưa bác,

    Mở đầu tâm thư bác có nói:

    "Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc."

    Lời nói của bác xem ra có chút ngậm ngùi chua chát cho đường công danh hoang (quan) lộ không đưọc thênh thang như những tên khác cùng thời cùng lứa tuổi, cùng tuổi đảng như bác, đúng ra vị trí bác không phải như vâỵ ? v́ bác có công rất lớn cho cuộc cách mạng cướp miền nam. Sự đóng góp của bác nhiều hơn những tên già gọi là lăo thành cách mạng đă từng ngồi chót vót trên cao như hiện nay. Bá Dơ Y Tá Nguyễn tấn Dũng mà c̣n làm tới chức Thủ Tướng, th́ làm sao có thể so sánh được với một trí thức miền nam như bác?; Có công đốt hàng trăm xe Mỹ, hàng ngày quậy phá khu vực Sài G̣n cùng với các ác tăng của Phật Giáo Ấn Quang đem bàn phật xuống đường và biểu t́nh khắp nơi, có phải vậy không bác? Thôi th́ bác đừng lên tiếng, cháu thấy hay hơn là bác thốt ra những lời chua chát như vậy! Mời các bạn tham khảo theo link nầy để biết những ǵ mà PG Ấn Quang đă làm ǵ cho chế độ VNCH?
    https://www.youtube.com/watch?v=OprRM20rfDs

    Trong mấy câu đầu của bác cháu có thấy bác khoe khoang về ư thức trách nhiệm của bác về t́nh h́nh đất nước hiện nay (?), cháu sẽ đề cập đến phần ư thức trách nhiệm nầy của bác ở phần cuối.

    C̣n tiếp...

  4. #1624
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    THÀNH TÍCH CỦA HUỲNH TẤN MẪM

    Theo sự tham khảo của cháu từ nhiều nguồn khác nhau trên INTERNET; Trong thời đệ nhị cộng hoà Huỳnh Tấn Mẫm hoạt động rất tích cực, mang thành tích cống hiến cho con đường cướp nước của đảng csVN, ngày 03 tháng 02 năm 1966, Mẫm được kết nạp làm đảng viên Đảng Nhân Dân Cách Mạng VN (Đảng Cộng Sản) do Nguyễn Ngọc Phương và Phan Đ́nh Dinh (tức Chín Kế, thuộc Đoàn ủy Sinh viên Khu Sài G̣n – Gia Định) giới thiệu. Nghi thức kết nạp đơn giản với cờ Đảng (cờ đỏ búa liềm) được diễn ra tại nhà người chị của Mẫm ở Bà Quẹo, xă Tân Sơn Nh́, quận Tân B́nh do chính Phan Đ́nh Dinh (Chín Kế) chủ tŕ. Đánh giá cao khả năng của Mẫm, Thành Đoàn đă tuyển chọn Mẫm làm bí thư chi bộ Đảng Đoàn Tổng hội Sinh viên Sài G̣n (SVSG), mang bí số L.71 với nhiệm vụ: bằng mọi cách phải nắm được những vị trí hợp pháp công khai trong tập thể sinh viên để dấy lên mạnh mẽ phong trào svhs đấu tranh ngay tại Thủ đô Sài G̣n.

    Vậy là bác HTM là một đảng viên csVN, từ năm 1966 c̣n Nguyễn tấn Dũng tuyên thệ đảng ngày ngày 10 tháng 6 năm 1967, sau bác 1 năm. Ngày bác HTM nổi tiếng khắp miền nam, th́ tên Y Tá chắc c̣n đang đi chích dạo đâu đó ở Cà Mau? Chiếu theo thành tích nầy, th́ bây giờ bác phải là Chủ Tịch Đảng hay Chủ Tịch nước mới xứng, phải không bác?

    Thành tích cách mạng của bác Huỳnh Tấn Mẫm không dừng lại ở đó mà ngày càng sôi nổi hơn; Vào năm 1970, nào là thành lập Uỷ Ban Đ̣i Quyền Sống thuộc Tổng Hội SVSG, tổ chức đốt xe Mỹ khắp nơi trong thủ đô Sài G̣n- Gia Định, chiến dịch nầy được giao cho tên Nguyễn Xuân Thượng và Vơ Thi Bạch Tuyết (kế nhiệm NXT). Năm 1969, khi Huỳnh Tấn Mẫm làm quyền Chủ tịch Tổng hội SVSG, Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, thành lập từ 1965, được phát động mạnh mẽ với chủ lực là Đoàn Văn nghệ SVHS Sài G̣n do Tôn Thất Lập làm trưởng Đoàn (khi mới thành lập vào năm 1965 Trương Th́n làm trưởng Đoàn, từ 1969 là Tôn Thất Lập, từ 1973 là Trần Xuân Tiến). Huỳnh tấn Mẫm, được sự tiếp sức của tổ chức Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, tạo thành một lực lượng lèo lái tập thể sinh viên Sài G̣n tham gia vào nhiều h́nh thức đấu tranh chống chính quyền, phá rối hậu phương.

    Nhóm chuyên sáng tác của phong trào nầy gồm có: Tôn Thất Lập, Miên Đức Thắng, La Hữu Vang, Nguyễn Văn Sanh, Nguyễn Tuấn Kiệt, Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Trần Xuân Tiến, Trương Th́n… Những bài ca quen thuộc được phong trào nầy thường xử dụng như: Hát Cho Dân Tôi Nghe, Hát Trong Tù (Tôn Thất Lập), Dậy Mà Đi (Nguyễn Xuân Tân cũng chính là Tôn Thất Lập), Tự Nguyện (Trương Quốc Khánh), Hát Từ Đồng Hoang (Miên Đức Thắng), Non Nước Tôi (Nguyễn Văn Sanh)…

    30 tháng 8 năm 1970, Huỳnh Tấn Mẫm lại tổ chức chống Quân sự Học đường tại Trung tâm Quốc gia Nông nghiệp: Cảnh sát ập tới giải tỏa cuộc tụ họp và bắt đi một số. Sau khi lập xong hồ sơ, tất cả đưọc thả chỉ giữ lại 3 đối tượng là Huỳnh Tấn Mẫm, Trần Hoài (Đại học Huế) và Lê Văn Nuôi (học sinh Cao Thắng).

    Ngày 30 tháng 9 năm 1970, được sự hổ trợ của một một số dân biểu, tăng ni thuộc Phật Giáo Ấn Quang và trí thức phản chiến tại Sài G̣n như: Gs. Lư Chánh Trung lại cầm đầu cuộc tuyệt thực chống ‘đàn áp svhs’tại Viện Đại học Sài G̣n, gồm một số giáo chức và phụ huynh, một ít sư cô thuộc tịnh xá Ngọc Phương của ni sư Huỳnh Liên, bà Thơm (má của Huỳnh Tấn Mẫm), một số svhs, Ls. Nguyễn Long (Chủ tịch Phong trào Dân tộc Tự quyết), Ls. Trần Ngọc Liễng (Chủ tịch Lực lượng Quốc gia Tiến bộ), Nguyễn Văn Cước (Chủ tịch nghiệp đoàn Hỏa xa), TTThích Măn Giác, TT Nhật Thường….Nhờ vậy, khi ra ṭa, cả ba đối tượng Mẫm, Hoài và Nuôi đều được thả tự do!

    MỘT VÀI ĐÓNG GÓP TIẾP BẢN TÂM SỰ CỦA BÁC HTM:

    1. Để tiếp tay với đảng csVN bác đă so sánh VN với Tàu Cộng như sau:

    "Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng- đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?"


    Thưa bác Huỳnh Tấn Mẫm,

    Nước VN chúng ta từ xưa tới nay có lớn và đông dân hơn Tàu Cộng bao giờ đâu?? Vậy sao 13 lần quân Tàu xâm lược nước ta đều bị đánh bại ?? Trong quá khứ nước Đại Việt chúng ta lúc nào cũng thua kém với Tàu về mọi mặt, như dân số, quân số, kinh tế, quốc pḥng, văn hoá...... Nếu không thua kém th́ bọn xâm lược Bắc Phương đâu bao giờ có cái tên quốc gia đầy ngạo mạn là TRUNG HOA hay TRUNG QUỐC? Nhưng ông bà ta vẩn hiên ngang hét to là "QUYẾT CHIẾN!! KHÔNG HOÀ " mổi khi giặc xâm lăng nước ta và cuối cùng quân dân ta đánh bại được quân cướp nước hùng mạnh gấp 3, 4 lần hơn chúng ta.

    C̣n bác là một trí thức, bác thừa để hiểu được Sử Việt và thế nào là sức mạnh của Tàu ?? Chẳng lẽ ngày xưa ông bà ta khi đánh với Bắc Phương , không biết được sự chênh lệch về quân số và quốc pḥng của đối phương hay sao??

    Từ ngày có mặt giàn khoan HD 981 và NH9 trong vùng biển VN, người dân VN đă từng chứng kiến được 16 con khỉ HÈN trong Bộ Chính Trị, một đám tướng bại liệt thần kinh như Phùng Quang Thanh, Trần Đại Quang, Nguyễn Chí Vịnh, đám tướng hải quân bưng bô, sống v́ Đại Hán , chết làm ma Đại Hán như Tư Lệnh Hải Quân, Chính Uỷ HQ, Tư Lệnh CSB....và 500 tên trong cái QH bù nh́n của nước CHXHCNVN. Không lẽ bác Huỳnh Tấn Mẫm muốn mọi người trong nưóc và hải ngoại chạy theo định hướng của bác hay sao?? Tức là không có chút hy vọng nào để đối đầu với Bắc Phương?? Bài lên lớp nầy của bác xem ra không khác mấy tên mà cháu đă nêu ra trong bảng phong thần phía trên của cháu?

    C̣n tiếp...

  5. #1625
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    2. Bác Huỳnh Tấn Mẫm nói:

    "Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng! Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đă là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?"

    Thưa bác,

    CHXHCNVN bưng bô cho Tàu Cộng từ thời Hồ chí Minh, một lảnh tụ anh minh của bác HTM, thời mà bác c̣n là sinh viên đang quậy phá thủ đô VNCH, lúc đó Hồ chí Minh và Phạm Văn Đồng đă dâng Hoàng Sa- Trường Sa cho Mao rồi! Chủ quyền nước ta, từ thời họ Hồ cũng nằm trong tay họ Mao lâu rồi!

    Những ngày bác HTM c̣n là sinh viên, sao bác lại không sớm nhận thức ra được điều nầy à? Phải chi lúc đó thay v́ bác đi đốt xe Mỹ, liên kết với PG Ấn Quang, đem bàn thờ xuống đựng, quậy phá khắp nơi ở SG-GĐ, th́ bác hô hào chống Tàu th́ hay quá? Bác đâu đến nổi thất sủng như 39 năm qua?

    Ngày xưa, bác quậy phá như thế, mà chính phủ VNCH vẩn cho bác đi học, cấp học bổng cho bác, không hề kỳ thị và bắt bác đi cải tạo mút mùa như bọn tà quyền csVN hiện nay. Vậy mà bác vẩn cấm đầu cắm cổ chạy theo chúng? Cháu không biết t́nh trạng nầy của bác trong y khoa gọi là ǵ?

    Tiếp theo HCM, các triều đại tiếp theo càng gắn bó hơn với Bắc Phương, csVN đă dâng hết chổ nầy đến chổ kia cho Bắc Phương như, Ải Nam Quan, 1/2 Thác Bản Giốc, cao điễm núi Lăo Sơn, các cột mốc bị di dời xa các cột mốc biên giới củ để VN phải mất nhiều đất nơi biên giới Trung Việt, rồi đến vịnh Bắc Bộ đảng csVN đă dâng cho Bắc Phương thêm 11.000km2, đảo Gạc Ma sau 1988 đến nay có đ̣i được ǵ đâu?? Đă vậy c̣n không dám nhắc tới cũng không cho dân là lễ truy điệu??

    Xin được hỏi, lúc đó bác đang ngậm ǵ trong miệng mà không ai thấy bác lên tiếng?? Nếu đang bị bệnh nơi đựng cuống họng, bác có thể viết được mà? phải không bác? Đằng nầy bác không dám hó hé và cũng không dám viết ǵ hết là sao?

    Ư thức Tổ Quốc và Dân Tộc của bác đang ở đâu ? hay là c̣n để trên đỉnh Hy Mă Lạp Sơn chưa lấy xuống??

    Thái độ của bác sao giống Ông bạn Lê Hiếu Đằng của bác như đúc? Nhưng ông LHĐ trước khi nhắm mắt mới từ bỏ đảng, c̣n bác đă từ bỏ đảng chưa?? Nếu như bác c̣n đảng tịch, th́ bác nên kêu đám Thanh Niên của Đoàn Thanh Niên Thành Phố HCM ra mà lên lớp. Bác lên tiếng, tâm t́nh với thanh niên sinh viên và đồng bào hải ngoại làm ǵ? không khéo mọi người lại tưởng bác đang bị thần kinh ?

    Thưa bác HTM,

    Bọn cháu thấy nơi bác c̣n có điểm rất lạ: Vào thời VNCH cháu được nghe mọi người kể, hàng ngày bác điều quân xuống đường không biết mấy bận?? Trong khoảng gần xấp xĩ 10 năm cầm quyền của Ông Thiệu, không biết mấy trăm cuộc xuống đường của bác và PG Ấn Quang? Trong khi đó, ngoài tiền tuyến th́ các chiến sĩ quốc gia đang đem xương máu ra để bảo vệ miền nam VN, lúc đó ngay trong hậu phương, bác đă hết ḿnh lập thành tích cống hiến cho cách mạng, không biết sao chính quyền lúc đó không bắt bác đi lính?

    Hôm nay đất nước mà bác đang sống, đă rơi vào quỷ đạo của Tàu cộng hơn nửa thế kỹ qua và sau 39 năm cướp được miền nam, trong đó có sự góp sức của bác; Vậy mà 39 năm qua, cộng sản hà hiếp nhân dân đũ mọi h́nh thúc, dâng đất biển cho đàn anh liên tục mà chỉ thấy bác xuất hiện đi biểu t́nh đúng có 1 lần, so với thời VNCH th́ c̣n chênh lệch xa lắm! Hay là bây giờ bác bạc nhược hơn xưa, không thể ra quân được nhiều? hay v́ gia đ́nh, vợ, con ? Không khéo bọn thanh niên nam nữ ở hải ngoại như bọn cháu lại hiểu lầm là bác đang tiếp tay với các tướng hèn trong QĐND, 16 con khỉ đột bán nước và 500 tên trong cái QH gia nô của đảng?? V́ những lời trong tâm thư nầy của bác, đọc kỹ, nội dung không khác các lời tuyên bố của đám bưng bô kể trên.

    3. Cuối cùng là 2 điểm mà bác không hài ḷng với đảng cầm quyền của bác, đâu có khác nguyện vọng của nhân dân từ bấy lâu nay? Dân muốn đảng phải nằm trong luật pháp từ lâu lắm rồi, c̣n việc đưa bọn tàu Cộng ra toà án quốc tế, nhân dân cũng đă lên tiếng hơn 2 tháng qua, trong đó că cháu nửa bác ạ!! Đâu cần đợi tới bác tâm sự rồi mọi người mới biết??

    Ư thức trách nhiệm để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc (?) Bác muốn đề cập tới cái hèn như mấy con khỉ đột, các tướng hèn và đám lục lâm gia nô trong QH nước CHXHCNVN đă lên tiếng từ một tháng qua? đó là tiếp tục giử hoà b́nh trong khu vực, né tránh đụng độ với nước lớn có sức mạnh không thể nào đối đầu đưọc???

    Nếu như thế th́ thanh niên nam nữ và đồng bào hải ngoại rất cám ơn tâm t́nh của bác, có thể nói là những ḍng tâm thư của bác mang ngụ ư là muốn sống tiếp tục với đảng bán nước cho tới ngày bác đi gặp quốc tặc hồ chí minh và bạn hắn là Mao sếng sáng. Tâm thư của bác viết, cháu đề nghị, bác dâng lên đảng để kiếm được một mảnh đất thật tốt để dành lo hậu sự cho bác, mà đảng chắc chắn sẽ ban tặng cho một anh hùng cứu đảng như bác. Trân trọng và chúc sức khoẻ bác! Mong cho bác sống để nh́n dân hành động, chứ không phải chúc bác sống lâu để viết tiếp tâm thư gởi ra hải ngoại đâu nhé.!

    Tóm lại với bức tâm thư nầy, theo cháu, bác không nên viết v́ nó không có tác dụng ǵ hết? Nó chỉ để nói lên điều ăn năn của bác trước khi theo ông Lê Hiếu Đằng về bên kia thế giới. V́ nếu như bác muốn làm, th́ những năm trước trước bác đă thể hiện được quyết tâm v́ TỔ QUỐC và DÂN TỘC VN của bác, chứ không đợi đến ngày hôm nay mới lên tiếng? Quốc gia hưng vong , thất phu hữu trách, mà bác đâu phải là hạng thất phu? Toàn dân trong và ngoài nước mấy năm nay đă lên tiếng, hàng chục cuộc biểu t́nh của đồng bào toàn quốc đă xăy ra để phản đối Tàu cộng cướp nước, bác lúc đó đang ở đâu, làm ǵ?? Ư thức về trách nhiệm của một ngựi thanh niên có tuổi, của một kẻ sĩ thời đại như bác như thế sao?

    ĐỪNG NGHE NHỮNG G̀ HUỲNH TẤN MẪM NÓI
    HĂY NH̀N NHỮNG G̀ HUỲNH TẤN MẪM LÀM

    Bichthuy Ly, FB

    http://www.trinhanmedia.com/2014/07/...h-tan-mam.html

  6. #1626
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thứ Năm 10-07-2014

    VỞ KỊCH TỒI CỦA "CON BUNG XUNG" HUỲNH TẤN MẪM


    tựa chính "Nhà Chinh Khách Hai Mang Huỳnh Tấn Mẫm Và Con Đường Thứ Ba"

    Trên mạng vừa lưu truyền bức tâm thư của Huỳnh tấn Mẫm (không xứng đáng có danh vị đi kèm) kêu gọi thế hệ trẻ Việt Nam về ḷng yêu nước trước hiểm họa Bắc thuộc và chỉ trích nhà cầm quyền csvn.

    http://bacaytruc.com/index.php?optio...c-gi&Itemid=53


    Xuyên xuốt bức thư là những con sóng hỏa mù làm cho giới trẻ trong nước cứ ngỡ rằng đây là tiếng nói của một chí sỹ yêu nước thương ṇi có tinh thần yêu thương Dân tộc.


    Ngay lập tức trên mạng Ba cây trúc đă có phản bài phản biện của một độc giả nêu bật gương mặt thật của Huỳnh Tấm Mẫm (HTM) ra ánh sáng thế nhưng đó chỉ là những ǵ HTM đă làm từ lúc xa xưa và động thái tuyên chiến với nhà cầm quyền hôm nay chỉ là một tṛ ma mị lừa đảo như hắn đă từng làm suốt mấy chục năm qua.


    Mở đầu bức thư hắn đă bố láo như đă từng bố láo hàng chục năm nay khi phát ngôn nguyên văn:


    - Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tôi dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay(sic).


    Thật ra HTM là một đảng viên cs,sống trong một chế độ đảng cử dân bầu hắn không thể nào leo lên đến cái chức vụ đại biểu quốc hội(bù nh́n không đáng viết hoa),chủ tịch mttq thành hồ,TBT báo Thanh niên và bảo vệ luận án tiến sỹ triết học tại Nga,một quốc gia cs.


    Những hành động của hắn đă được tác giả Hàn Giang Trần Lệ Tuyền bóc mẽ trên trang tin Hải ngoại phiếm đàm và gần đây nhất hắn đă là con bung xung cho chế độ khi lănh đạo một cuộc biểu t́nh chống TC tại Saigon có xin phép nhà cầm quyền !
    http://www.haingoaiphiemdam.com/Day-...Le-Tuyen-17886


    Lá thư của HTM nhằm mục đích định hướng ḷng yêu nước của giới trẻ trước sự bàng quan hôm nay,cũng như Lê Hiếu Đằng, một đ/c chí cốt của hắn đă về miền Lê Mác khởi xướng (không loại trừ theo chỉ đạo của đảng) nhằm khơi gợi ḷng yêu nước của người dân, thành lập một vài đảng phái nhằm ngụy biện cho thế giới trông thấy Việt Nam cũng có dân chủ nhằm giảm bớt sự chỉ trích chế độ độc tài toàn trị ngoài ra cũng mở cánh cửa thoát thân an toàn cho csvn khi chế độ sụp đổ sẽ biến tướng thành một đảng phái khác khi vẫn chấp nhận sống chung mái nhà xhcn, tranh thủ dư luận quốc tế ủng hộ Việt Nam tham gia Hiệp ước xuyên Thái B́nh Dương TPP, một điều kiện cần có để vực dậy nền kinh tế phá sản hôm nay.


    Trong bài "Phá xiềng hay Phá bĩnh" tôi viết sau khi Lê Hiếu Đằng tung luận điểm phá xiềng th́ những kẻ như Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận, Huỳnh Tấn Mẫm không c̣n chút giá trị ǵ trong con mắt người dân Việt Nam hôm nay, một miếng chanh đă bị đảng vắt hết nước và do không có đặc quyền đặc lợi như bọn công cháu công thần miền Bắc cho nên HTM mới lên tiếng và có những tuyên bố. Thế nhưng HTM vẫn tồi tàn hơn Lê Hiếu Đằng là không dám công khai tuyên bố ḿnh là đảng viên cs và dũng cảm từ bỏ nó như Lê Hiếu Đằng đă từng làm trước khi chết.


    Huỳnh Tấn Mẫm đừng nên khoác khuôn mặt đạo mạo yêu nước dạy bảo thế hệ trẻ với tinh thần tự tôn dân tộc mà cái cần thiết là phải dũng cảm đứng lên thú tội trước toàn dân tộc những tội lỗi của ḿnh gây ra:


    - Tôi, Huỳnh Tấn Mẫm thủ lĩnh của phong trào sinh viên học sinh dưới thời Việt Nam Cộng ḥa, tôi đă làm rối loạn xă hội với các buổi biểu t́nh của ḿnh,góp sức đưa cái chủ nghĩa vô loài mang tên cộng sản xâm nhập Việt Nam dẫn đưa đất nước trở thành một quốc gia nghèo hèn nhục nhă,một xă hội không c̣n trật tự,một chế độ vô thần toàn trị và bù nh́n hôm nay.


    - Tôi cũng là tác nhân chính gây rối, kích động và xúi giục người dân miền Nam,đâm sau lưng các chiến sỹ đang ngày đêm chiến đấu để bảo vệ Quốc gia,dẫn đến hoang mang và cũng là một tác nhân dẫn đến các cuộc biểu t́nh phản chiến tại Mỹ làm cho chính quyền chính phủ Hoa Kỳ cắt dần viện trợ quân sự cho miền Nam trước một miền Bắc dồi dào ủng hộ của khối cộng sản quốc tế tiến đến cưỡng chiếm thành công miền Nam Việt Nam,xóa sổ quốc gia Việt Nam Cộng Ḥa ra khỏi bản đồ thế giới và sự thua cuộc về ư thức hệ ngăn chặn làn sóng đỏ của Hợp chủng Quốc Hoa Kỳ tại Việt Nam.


    - Ngoài ra HTM vẫn không có phát ngôn về HCM, một lănh tụ diệt chủng dân tộc và công nhận chủ nghĩa cs là một sai lầm nghiêm trọng trong lịch sử Việt Nam.


    Các bạn trẻ Việt Nam thân mến,


    Tổng Thống Hoa Kỳ R.Reagan đă từng phát biểu chiến tranh Việt Nam không chỉ đơn giản là rút quân về mà hệ quả sau đó là ngh́n năm tăm tối cho thế hệ sau này, điều đó hoàn toàn chính xác nhưng không những chỉ là ngh́n năm tăm tối khi những mệnh đề Tự do, Nhân quyền đă hoàn toàn biến mất trên quê hương mà hiểm họa Bắc thuộc đă cận kề !


    Trước hiểm họa xâm lăng của bọn láng giềng phương Bắc,nhà cầm quyền csvn đă hoàn toàn bế tắc, không có phương án khả thi khi những chứng cớ bán nước đă được bạch hóa. Họ không có chính danh để đ̣i lại những vùng lănh thổ do họ đồng lơa dâng hiến và với một chính quyền tham nhũng bạc nhược th́ giải pháp chiến tranh cũng mau chóng bị lụi tàn khi tài lực và vật lực không cân xứng.


    Giải pháp của Lê Hiếu Đằng và Huỳnh Tấn Mẫm hôm nay úp mở nhằm dẫn dắt thế hệ trẻ trong nước về một xă hội khác, một chế độ khác, có màu cờ khác màu đỏ nhưng cũng không phải màu vàng nguyên thủy của Tổ Quốc Việt Nam là một hành động đánh lận con đen nhằm hai mục đích:


    1/ mở ra chiều hướng sống chung ḥa b́nh giữa người cs và toàn dân Việt Nam, nhằm mở ra một lối thoát, hạ cánh an toàn cho những tên đồ tể Việt Cộng cùng bè lũ trước những uất hận của đồng bào.


    2/ lừa đảo những người có tinh thần ái quốc nhưng ngây thơ nhằm mục đích lợi dụng và nếu cần th́ tiêu diệt.
    Đó là động cơ của Huỳnh Tấn Mẫm và những thế lực tăm tối đứng sau lưng hắn !


    Để thoát khỏi hệ tư tưởng mù màu mà hắn cùng với chế độ sắp đặt thế hệ trẻ hăy t́m hiểu về nền Cộng Ḥa mà miền Nam Việt Nam trước đây áp dụng trong đó ngoài chủ thuyết chính trị,quốc gia c̣n được điều hành tam quyền phân lập một mô h́nh quản lư xă hội công bằng mà các quốc gia văn minh bậc nhất thế giới vẫn c̣n sữ dụng cho đến ngày nay.


    Không một chính thể hay chính phủ nào có thể dẫn đưa nước Việt Nam thoát khỏi vũng lầy ư thức hệ,chủ quyền quốc gia bị xâm phạm,đoàn kết người dân Việt Nam thành một khối ngoài Quốc Gia Việt Nam Cộng Ḥa,điều đó chỉ có thể đến khi người dân thay đổi nhận thức,vứt bỏ h́nh tượng ma mị HCM,nhận rơ chủ thuyết cộng sản chỉ là một chủ thuyết hoang đường không thực tế gây nên những bất công xă hội sâu sắc mà không phương cách nào giải quyết.


    Không một quốc gia nào trên thế giới đồng ư,đồng t́nh và có những giúp đỡ thiết thực cho một quốc gia cộng sản ngoại trừ khối cộng sản c̣n sót lại ít ỏi trên hành tinh !


    Bài báo kêu gọi ḷng yêu nước của giới trẻ của Huỳnh Tấn Mẫm chỉ là vở kịch tồi, bản chất cs nói láo như vẹm của hắn vẫn không thay đổi,tư cách th́ lại không c̣n và cái cần thiết nhất : tố chất của một chính trị gia là liêm sỹ hắn lại càng không có !


    V́ thế hắn chỉ là một nhà chính khách hai mang .


    Nguyên Anh
    Trí Nhân Media



    http://www.trinhanmedia.com/2014/07/...huynh-tan.html
    Last edited by Tigon; 11-07-2014 at 09:37 AM.

  7. #1627
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    CHỌN AI: THỜI GIAN QUYẾT ĐỊNH KHÔNG C̉N NHIỀU NỮA


    9-7-2014

    Theo nhiều nguồn tin hành lang “không có cách ǵ kiểm chứng”, th́ trung ương đảng đang rất lo ngại về nội dung cuộc gặp Trung Quốc-Mỹ (Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ-Trung) đang diễn ra tại Bắc Kinh trong hai ngày 08-09/07/2014. (1)


    Nỗi lo của đảng là liệu rằng Mỹ và Trung Quốc, sau hàng loạt những phát ngôn leo thang của hai nước về việc Trung Quốc đang dùng các giàn khoan dầu bành trướng Biển Đông, đă nhận ra quyết tâm của nhau và “sự lừng chừng của Việt Nam”, nên có thể sẽ đi đến một thỏa hiệp “gạt Việt Nam sang một bên” nhằm chia chác các lợi thế địa chính trị của Việt Nam cho lợi ích riêng của các cường quốc. Nếu có thỏa thuận đó th́ “thân phận” Việt Nam sẽ như thế nào?


    Trước tiên, việc Mỹ muốn ủng hộ Việt Nam và tác động vào đảng cầm quyền để từ đó dựng lên một phe chính quyền thân Mỹ là điều có thể xẩy ra. Tuy nhiên, đó chỉ là điều kiện cần, điều kiện đủ là bản thân phe này phải tự ḿnh mạnh lên và nắm quyền chủ động khi t́nh thế đ̣i hỏi quyết tâm hành động. Bất kỳ v́ một lư do ǵ làm cho phe này lừng chừng lại và đưa Việt Nam vào một t́nh thế “muốn có cả Mỹ và Trung Quốc là đồng minh” để “vừa giữ nước vừa giữ đảng trong chiến lược lâu dài” th́ điều kiện đủ lại không có để điều kiện cần kia xẩy ra được. Đảng hăy nhớ rằng các cường quốc họ đối lập trong chiến lược nhưng luôn có sự hợp tác khi cả hai cùng có lợi trong từng thời điểm.


    Điểm qua những tuyên bố gần đây nhất của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư đảng CSVN, th́ dường như đảng vẫn chưa dứt khoát muốn thoát Trung. Ngày 1/7 phát biểu trước cử tri Hà Nội “bức xúc” v́ t́nh h́nh biển Đông, ông vẫn nói về Trung quốc như “người bạn láng giềng lớn, muốn hay không cũng phải ăn đời ở kiếp với nhau”, và cho rằng làm ǵ th́ cũng phải “giữ được an ninh chính trị, trật tự an toàn xă hội, bảo vệ chế độ, bảo vệ Đảng, bảo vệ nhân dân, không để nội bộ rối ren”. (2)


    Dù đảng có nói ǵ đi nữa, tôi biết đảng thừa hiểu rằng chỉ có thể dựa vào Mỹ để ngăn cản âm mưu lấn chiếm lănh thổ của Trung Quốc đối với Việt Nam nên hôm nay họ “lo lắng không yên” cũng là phải. Đảng biết kịch bản các nước lớn bắt tay để chia chác lợi ích trên vai các nước nhỏ là chuyện xưa nay không thiếu. Nhưng với những tuyên bố như trên từ người lănh đạo cao nhất nước, làm sao Mỹ yên tâm để “bắt tay” với Việt Nam?


    “Khu tự trị Việt Nam”


    Mỹ và Trung Quốc, trong chiến lược đường dài dĩ nhiên họ là đối thủ, nhưng trong chiến thuật ngắn hạn, sự liên minh tạm thời là điều luôn luôn có v́ những lợi ích kinh tế. Nhất là Mỹ, bản thân nhà nước Mỹ xây dựng trên học thuyết Tư Bản, có nghĩa là các bước đi ngoại giao, chính trị, quân sự nào đó…th́ cũng chỉ phục vụ cho lợi ích kinh tế. Trong quan hệ Mỹ-Trung-Việt cũng thế, khi Mỹ xét chọn, kết quả kinh tế sẽ là yếu tố quyết định cho quả cân nghiêng về bên nào.


    Trừ khi Trung Quốc xâm phạm đến Mỹ (hoặc những đồng minh lâu đời của Mỹ) một cách thẳng thắn và bá đạo th́ khác, c̣n lại đối với những nước mà quan hệ “chưa đạt được ǵ cụ thể” như kiểu Việt Nam th́ dù Trung quốc có “bắt nạt” kiểu nào, mà Việt Nam lại vẫn “lùng khừng” muốn “bắt cá hai tay”, Mỹ dĩ nhiên phải tính toán “được-mất”. Trong t́nh thế đó th́ lợi ích kinh tế sẽ là yếu tố chi phối quan trọng, theo đó Mỹ sẽ chọn chiến thuật mà cả Mỹ và Trung Quốc đều có sự hài ḷng tương đối. Việt Nam với một thị trường tiêu thụ chỉ bằng 8% thị trường Trung Quốc, kim ngạch Mỹ- Trung cũng cao hơn kim ngạch Mỹ-Việt gấp hơn 10 lần, dĩ nhiên Mỹ phải ưu tiên Trung Quốc hơn Việt Nam trong các quyết sách đối ngoại ngắn và trung hạn của ḿnh theo nhu cần trong từng thời điểm.


    Về địa chính trị, biết rằng vai tṛ của Việt Nam là quan trọng ở Biển Đông và với dự án Kênh Đào Kra, nhưng Mỹ cũng không thể bảo vệ Việt Nam được nếu đảng cầm quyền Việt Nam không tỏ ra một thiện chí cho thấy họ thật sự coi trọng quan hệ Việt-Mỹ hơn quan hệ Việt-Trung. Đó là nói về mặt lư thuyết chiến lược, c̣n lư thuyết chiến thuật ngắn hạn hiện nay th́ Mỹ cũng không thể bảo vệ Việt Nam được khi mà về công khai, chưa có hiệp ước quân sự hay đồng minh chiến lược nào được kư kết chính thức giữa hai nước.


    Trong quá khứ đến hiện tại (và nhiều khả năng là sẽ c̣n tiếp diễn ở tương lai), Việt Nam (dưới sự dẫn dắt của đảng CS) đă nhiều lần từ chối các bàn tay mà Mỹ ch́a ra cho ḿnh, khiến cho quan hệ Mỹ-Việt chiều rộng th́ có mà chiều sâu th́ chưa v́ vốn dĩ thể chế hai bên khác nhau, và đa số người dân Việt Nam (trong và ngoài nước) đều không tin cậy chính quyền Việt Nam, th́ làm sao Mỹ tin cậy đảng cầm quyền Việt Nam để cùng tiến vào chiều sâu được?


    Mỹ cần Việt Nam cho chiến lược của Mỹ ở Thái B́nh Dương và Đông Nam Á, nhát là trong chính sách xoay trục hiện nay không ? Khẳng định là có. Chính v́ thế nên từ năm 1991 Mỹ xem xét bỏ cấm vận, tái lập quan hệ đại sứ, ủng hộ cho Việt Nam vào Asean, WTO…cấp quy chế có lợi cho Việt Nam trong hiệp định thương mại Việt-Mỹ…khi các ông thủ tướng Việt Nam sang Mỹ vận động và xin giúp đỡ. Mới nhất là Mỹ đă “thông cảm” cho Việt Nam được tạm hoăn và thi hành dần dần một số điều kiện để vào TPP bất chấp nội lực của Việt Nam là yếu nhất và mô h́nh chính trị “không giống ai” của Việt Nam trong khối đó. Sự kiên nhẫn của chính phủ Mỹ với đảng cầm quyền Việt Nam theo tinh thần “chúng ta cùng thắng” (win-win) là thiện chí ai cũng có thể thấy và không thể phủ nhận.


    Thế nhưng bất chấp các thiện chí trên của Mỹ, đảng cầm quyền luôn lư luận rằng quan hệ với Mỹ không cần thiết bằng quan hệ với Trung Quốc, v́ mục tiêu giữ đảng và đường lối XHCN. Ngay cả khi lúc này, dù đa số nhân dân (và các đảng viên thân Mỹ) cũng đă biết rằng dă tâm của Trung Quốc là lấn chiếm lănh thổ (cả trên biển và đất liền) của Việt Nam. Dùng miếng mồi ư thức hệ XHCN để chi phối hệ thống chính trị Việt Nam, Trung Quốc đă và đang tiến tới việc biến Việt Nam chỉ c̣n là một quốc gia độc lập trên danh nghĩa nhưng trong thực tế th́ ở tư thế như một “tỉnh tự trị” của Trung Quốc. Các điều kiện cần của âm mưu này đều đă thể hiện ra bằng các thỏa thuận “ngầm” song phương mang tính áp chế và ràng buộc mà đến nay phe chính quyền đang x́ ra cho dân biết dần dần.


    Cường quốc thôn tính nước nhỏ tưởng chỉ có một bài bản. Đó là làm nước nhỏ suy yếu về nội lực, phụ thuộc về kinh tế-chính trị-quân sự…cô độc về ngoại giao để không phản kháng được. Điều này đảng cũng biết, thế nhưng đảng vẫn đưa Việt Nam sa vào ngày càng sâu. Trong các bước đi quan trọng, Trung Quốc đều muốn Việt Nam phải đi theo và đi sau ḿnh. Sự kiện Trung Quốc cản trở Việt Nam gia nhập WTO là một ví dụ gần và dể thấy nhất.


    Sau năm 1972, Mao Trạch Đông chủ động bắt tay với Mỹ để phát triển kinh tế theo học thuyết “mèo trắng mèo đen” của Đặng Tiểu B́nh để tái thiết Trung Quốc. Dù thế, họ vẫn ép đảng tiếp tục đánh Mỹ “đến người Việt Nam cuối cùng” và coi Mỹ là “thù địch”. Sau khi thành công trong việc làm Việt Nam xa lánh Nga và Mỹ, Trung Quốc đi các bước tiếp theo là tất yếu, xâm lấn lănh thổ và t́m cách “chi phối chính trị để gián tiếp đô hộ”. Tiến công chi phối-phá hoại toàn diện từ kinh tế, chính trị, an ninh quân sự cho đến việc hôm nay là các giàn khoan…tất cả là một bài bản nhịp nhàng logic và là chiến lược lâu dài.


    Vậy quan hệ thân thiết với Mỹ hay với Trung Quốc, quan hệ nào có lợi và bất lợi cho Việt Nam hơn, chắc mọi người Việt “tử tế” đều thấy rơ. Đảng chẳng lẽ không thấy sao, nhưng dường như đảng không muốn chọn lối đi tốt nhất cho đất nước và cho dân tộc. Nguyên nhân nằm ở đâu?


    Gần đây nhất, Mỹ và các đồng minh trong khu vực Đông Á đều chính thức lên tiếng là sẽ ủng hộ Việt Nam nếu Việt Nam thoát Trung cũng như cải cách chính trị để nội lực mạnh lên, nhằm phụ họ trong việc kềm chế Trung Quốc trong đường dài, nhưng phe đảng quyền vẫn tỏ ra không muốn thực hiện. Điều đó dĩ nhiên làm các nước phương Tây và đồng minh Đông Á càng có cơ sở để hoài nghi việc liệu họ có nên giúp đỡ Việt Nam mạnh mẽ hơn không? hay là họ giúp Việt Nam lúc này để rồi sau này Trung Quốc hưởng lợi v́ Việt Nam vẫn là đàn em của Trung Quốc ?


    Nếu Việt Nam cứ tiếp tục chọn con đường trở thành “khu tự trị và là tiền đồn ĐNÁ” của Trung Quốc như lâu nay, th́ tôi tin rằng Mỹ sẽ bỏ rơi Việt Nam mà thỏa hiệp với Trung Quốc để làm dịu đi sự căng thẳng v́ mấy cái giàn khoan lúc này. Nếu Việt Nam là “ông em” của “ông anh Trung Quốc"” th́ dĩ nhiên các “đại ca” như Mỹ sẽ không quan trọng đàn em nữa mà đàm phán với “ông anh-người có quyền quyết định”. Đó là phong cách làm việc của tư bản, nhanh gọn lẹ và đúng người đúng việc.


    Điều này đă bắt đầu hé lộ khi chúng ta thấy các phát biểu của Tập Cận B́nh (*) với John Kerry tại Bắc Kinh trong ngày 09/07/2014. Một mặt Trung Quốc khẳng định với Mỹ là lập trường của họ trong tranh chấp Biển Đông (với Việt Nam) hiện nay là đúng và sẽ không từ bỏ, một mặt Trung Quốc không muốn đối đầu với Mỹ và đề nghị củng cố thương mại để cùng nhau kiếm tiền. Tập Cận B́nh dùng những từ ngữ mang tính hàm ư rất cao như “Đối đầu TQ – Mỹ chắc chắn sẽ là một thảm họa (Mỹ-Trung không nên v́ một Việt Nam “thấp kém và không nhất quán” như thế mà đi đến đối đầu? ). Phát ngôn của Tập Cận B́nh hàm ư như thế e rằng không sai mấy nếu Việt Nam không nhanh chóng tỏ rơ lựa chọn đối ngoại của ḿnh.


    Nội dung quan chức hai bên như John Kerry và Tập Cận B́nh nói ra cho thấy khả năng thỏa hiệp Biển Đông theo mô thức “bỏ Việt Nam qua một bên” là có cơ sở để nhận định nếu Việt Nam vẫn cứ “thiếu nhất quán” như lâu nay. Nếu đảng cầm quyền Việt Nam vẫn tự huyển hoặc rằng Biển Đông, kênh đào Kra và cảng Cam Ranh là những lợi thế địa chính trị để mặc cả với Mỹ hơn là thiện chí chân thành hợp tác để hai bên cùng có lợi th́ Mỹ sẽ bỏ thật. Công thức thỏa hiệp có thể dự đoán theo kịch bản: tranh chấp lănh hải với các nước Philippin, Nhật Bản, Hàn Quốc (các đồng minh của Mỹ lâu nay) th́ Trung Quốc nên và phải dừng lại (ít nhất là tạm thời trong lúc này) v́ các nước này Mỹ không thể bỏ. C̣n lại là Nga cứ ở Cam Ranh, Trung Quốc cứ lấy Hoàng Sa-Trường Sa vả Mỹ sẽ giữ kênh đào Kra. Thế là xong vấn đề Việt Nam, và ba cường quốc Mỹ-Nga-Trung Quốc tạm chấm dứt vấn đề Biển Đông để quay qua các khu vực khác. Kịch bản đó là đối với Việt Nam chính là thời kỳ Hán thuộc lần thứ 3.


    Cơ hội cuối cùng cho tất cả


    Một quốc gia Do Thái Giáo nhỏ bé như Israel mà quyết tâm lập quốc và làm ḿnh lớn mạnh lên được trong một khu vực toàn các quốc gia Hồi Giáo, là nhờ làm đồng minh với Mỹ-Âu châu. Dù khác nhau về h́nh thức nhưng giống nhau về bản chất trong kiểu như Việt Nam ở sát bên Trung Quốc. Vậy v́ cái ǵ mà đảng cầm quyền Việt Nam không thể đưa đất nước làm được như dân Do Thái, phải chăng v́ chủ nghĩa Mác Lê và quyết tâm tiến lên CNXH quan trọng hơn lănh thổ và sự hùng mạnh, tự chủ của quốc gia-dân tộc trong một tư thế như Israel hôm nay ?


    Chừng nào đảng c̣n muốn giữ quan hệ cộng sản và XHCN cho “giống Trung Quốc” th́ sẽ không có ông Mỹ- ông Âu nào có thể giúp ǵ được cho Việt Nam v́ họ không tin và không cần mối quan hệ “thiếu nhất quán” đó. Nếu các quan chức trung ương đảng thuộc phe thân Mỹ lo sợ sự thỏa hiệp này sẽ làm Việt Nam “mất nước” như tôi nghe đồn sáng nay th́ hơ hăy nhanh chóng hành động trước khi quá trễ, đây là CƠ HỘI CUỐI CÙNG CỦA ĐẢNG để chọn con đường chuyển hóa từ trên xuống trước khi cuộc cách mạng quần chúng từ dưới lên xảy ra (mà các điều kiện cần và đủ đang dần hội tụ rồi) Coi chừng đây cũng là cơ hội cuối cùng, mà chọn lựa sai lầm sẽ “sai một ly đi một dậm”: sẽ dẫn đến mất nước và mất cả đảng.


    Chuyện xưa không xét, nếu Hoàng Sa-Trường Sa mất lúc này, dân tộc Việt Nam “có đầy đủ thông tin và thẩm quyền” để nhận định: “tội là ở đảng”


    Nguyễn An Dân
    -----------------------------------
    (1) http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/18...-tham-hoa.html
    (2) http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/18...ang-gieng.html

  8. #1628
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    CHƯA CÓ G̀ NGHIÊM TRỌNG !?!


    Hôm 19-06-2014, Dân Làm Báo đưa tin: “Nóng ruột trước t́nh h́nh căng thẳng tại Biển Đông, đại biểu quốc hội Trương Trọng Nghĩa đă phải đột ngột 'chiếm diễn đàn' nghị trường nhằm lên tiếng kêu gọi quốc hội Việt Nam ra một nghị quyết tuyên bố chính thức về Biển Đông, thể hiện rơ thái độ trước các hành vi xâm lược của Trung Quốc. Ư kiến của vị đại biểu đoàn Sài G̣n được nêu lên vào sáng ngày 19/6, giữa lúc quốc hội Việt Nam với 500 ông nghị, bà nghị đang mải mê thảo luận về dự án Luật Căn cước công dân. Phiên họp lần thứ 7 năm nay sẽ kéo dài trong 28 ngày, quốc hội chủ yếu bàn những việc tào lao mà không có chương tŕnh nói về t́nh h́nh Biển Đông hiện đang hết sức nguy cấp. Đơn cử như việc bỏ phiếu tín nhiệm, cả 500 ông bà nghị sau khi bàn tới bàn lui mới thống nhất việc chuyển từ 3 mức tín nhiệm xuống thành... 2 mức. (C̣n 'tín nhiệm' và 'tín nhiệm thấp')”.

    Sau đây là trích đoạn trong bài phát biểu đầy thổn thức của ông Nghĩa: “Nếu Quốc hội lần này không có tuyên bố hay nghị quyết chính thức ǵ cả về biển Đông, tôi tin rằng nhân dân ta sẽ rất thất vọng, thậm chí hoang mang. Các đại biểu Quốc hội chắc chắn sẽ nghẹn lời trước những ư kiến chất vấn của cử tri. C̣n dư luận thế giới th́ chắc chắn sẽ b́nh luận rằng hành vi xâm phạm và đe dọa chủ quyền của Việt Nam trắng trợn đến thế mà Quốc hội nước này lại không có phản ứng chính thức th́ việc ǵ các nghị sĩ và nhân dân các nước khác phải lên tiếng? Đây có thể mà một cái cớ để phía Trung Quốc tiến hành những việc làm hiếu chiến và nguy hiểm hơn nữa”.

    Sở dĩ ông Nghĩa bức xúc nói thế là v́ 20 ngày sau khi giàn khoan Tàu cộng đă được cắm xuống vùng biển của đất nước (01-05-2014), Quốc hội Việt cộng mới lên tiếng phản đối gọi là trong một “thông cáo báo chí” đơn giản do văn pḥng Quốc hội soạn thảo, bày tỏ lo ngại và xin xỏ Tàu cộng rút giàn khoan ra khỏi vùng biển của Việt Nam. Thế nhưng, đáp lại đề nghị tha thiết của ông dân biểu c̣n ư thức dân tộc cũng như đ̣i hỏi mạnh mẽ của mọi người Việt c̣n tinh thần ái quốc, khi kết thúc kỳ họp thứ Bảy hôm 24-06-2014, Quốc hội Việt cộng, qua miệng Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng (vốn câm họng trong gần 2 tháng), đă công khai “lên án” việc Tàu cộng đưa giàn khoan HD-981 vào vùng biển của Việt Namtrong… diễn văn bế mạc, thay v́ qua một nghị quyết hay một tuyên bố riêng biệt mà cái gọi là cơ quan quyền lực cao nhất nước này có bổn phận phải làm như thông lệ tại mọi quốc gia gặp hoàn cảnh tương tự.


    Biện minh cho thái độ lạ lùng, gây phẫn nộ và gieo thất vọng này, ông Trần Quốc Thuận, cựu Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội đă nói trong cuộc cuộc phỏng vấn với BBC cùng ngày: “Quốc hội Việt Nam chưa ra nghị quyết riêng về Biển Đông v́ t́nh h́nh chưa 'đặc biệt nghiêm trọng”. Trong khi đó, truyền thông Việt Nam tiếp tục đưa tin về các vụ đụng độ trên biển giữa tàu chấp pháp hai nước. Chẳng hạn báo cáo của Cục Kiểm ngư cho biết lúc 9g30 sáng ngày 23-06, tàu KN 951 của lực lượng kiểm ngư Việt Nam đă bị '5 tàu Trung Quốc vây ép'. VnExpress ghi nhận: "Trước tiên tàu Hải Tuần 11 ngăn cản. Sau đó, tàu Hữu Liên 09 và Tân Hải 285 đâm vào mạn chiếc KN 951". Sau cú va chạm, mạn phải và mạn trái con tàu Việt bị "móp méo, biến dạng hoàn toàn, một số thiết bị lan can hư hỏng". Mới đây, ông Hà Lê, Phó Cục trưởng Cục kiểm ngư, được báo trong nước dẫn lời cho biết từ khi căng thẳng lên cao, Tàu Cộng đă đâm hỏng 19 tàu Việt. Hồi cuối tháng Năm, một tàu cá của ngư dân Đà Nẵng đă bị tàu Trung Quốc cố ư đâm ch́m.


    “Chưa/không đặc biệt nghiêm trọng!” Đó là câu nói cửa miệng hay ư nghĩ trong ḷng của các lănh đạo Việt cộng từ xưa tới nay.

    Gần đây nhất là lời của đại tướng (chưa đánh đă đầu hàng) Phùng Quang Thanh tại Đối thoại Shanghi-La (Singapore) hôm 31-04. Sau khi ví von chuyện Trung Quốc xâm phạm chủ quyền lănh hải Việt Nam (mà chính Thủ tướng Nhật và bộ trưởng quốc pḥng Hoa Kỳ vừa phản đối kịch liệt giùm) như mâu thuẫn nội bộ gia đ́nh và cần giải quyết song phương (chứ không đa phương như khôn ngoan của thiên hạ), tướng Thanh nói: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước BẠN láng giềng Trung Quốc (dùng từ BẠN của ngành Tuyên giáo) về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ c̣n tồn tại vấn đề TRANH CHẤP chủ quyền trên Biển Đông nên đôi khi cũng có những VA CHẠM gây căng thẳng như sự việc ngày 1-5-2014”.

    Xa hơn chút nữa, cách đây vài năm (2010), là tuyên bố của TBT Nguyễn Phú Trọng trong ḱ họp của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội: “T́nh h́nh biển Đông không có ǵ mới”, giữa lúc Trung cộng cho đủ loại tàu quân sự trá h́nh ngang dọc vùng biển này, ra lệnh cấm đánh cá trong mấy tháng mùa hè, ngăn chặn, tấn công, bắn giết hay bắt bớ ngư dân và ngư thuyền Việt Nam…

    Nay th́ Trọng Lú vẫn thủ khẩu như b́nh, b́nh chân như vại, bất chấp “Thư yêu cầu nhà nước VN kiện TQ ra ṭa án quốc tế” của mấy trăm nhân sĩ kư hôm 19-06, bất chấp “Thư yêu cầu TBT Nguyễn Phú Trọng trả lời kiện (hay không kiện) Trung Quốc về biển Đông” của luật sư Trần Vũ Hải và đại tá Nguyễn Đăng Quang gởi ngày 22-06, bất chấp lời khuyên của Giáo sư Carl Thayer, một chuyên gia Úc về Việt Nam (VOA 26-06): “Đây là một trường hợp phải lên tiếng bây giờ, nếu không sẽ mất cơ hội măi măi. Trung Quốc muốn tăng mức độ uy hiếp các nước ở Á Châu, bằng cách trừng phạt và áp lực các nước này, để họ đừng lên tiếng phản đối những ǵ mà Trung Quốc đang làm. Nếu ngoan ngoăn im lặng th́ có thể làm ăn hợp tác với Trung Quốc, nhưng đây không phải là một quan hệ ngang hàng giữa hai quốc gia ngang nhau, mà phải trở về quan hệ giữa một nước lớn và chư hầu như thời phong kiến khi xưa”.


    Năo trạng “không có ǵ nghiêm trọng” (cho Tổ quốc và Quốc dân) này bắt nguồn từ chính đầu đảng Cộng sản là Hồ Chí Minh chứ không ai khác. Dù biết nhiều qua Việt sử (hay biết ít v́ bị đuổi khỏi trường Quốc học quá sớm?) rằng Trung Hoa là kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc, rằng Mao là hiện thân số một của đầu óc bành trướng Đại Hán, Hồ Chí Minh đă thản nhiên rước giặc vào nhà sau khi nắm được quyền lực: rước cố vấn của chúng, quân đội của chúng, rước chính sách giết nông dân, diệt trí thức, tàn sát đối lập của chúng, c̣n rước cả kế hoạch mở rộng lănh thổ và lănh hải của chúng nữa… khiến đời sống nhân dân điêu linh, nguyên khí quốc gia tàn lụi, biên giới đất tổ thu hẹp… Rồi đang khi các nước cũng bị qua phân v́ 2 chế độ chính trị đối lập như Đức Quốc, Đại Hàn chẳng hề gây chiến với nhau (nhất là từ phía Cộng) để bảo toàn giang sơn chung của tiên tổ, th́ Hồ Chí Minh quyết “đốt cả dăy Trường Sơn”, gây ra cuộc chiến xâm lăng Việt Nam Cộng Ḥa, khiến hao người tốn của cả hai bên, tiêu diệt hàng triệu mầm mống nhân tài của đất nước… “Không có ǵ nghiêm trọng” nên y đă ra lệnh (hay để mặc) cho đám “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” tại Huế giết hàng ngàn thường dân và viên chức vô tội trong Tết Mậu Thân…


    Năo trạng “không có ǵ nghiêm trọng” (cho Tổ quốc và Quốc dân) tiếp tục chi phối các thế hệ lănh đạo CS đàn em và học tṛ của Hồ. “Đánh Mỹ cho Liên Xô, Trung Quốc tới người VN cuối cùng cũng được” như Lê Duẩn tâm niệm. Tống cổ vào trại cải tạo cả triệu “binh lính Ngụy, viên chức Ngụy”, dùng sức lực cơ bắp của chúng để sản xuất của cải thay v́ dùng khả năng trí tuệ của chúng để xây dựng đất nước cũng được. Cứ hăy dâng Trung Quốc ải Nam Quan, thác Bản Giốc, núi Lăo Sơn, 1000km2 trên đất, 10.000km2 trên biển… Cứ hăy cho Trung Quốc thuê trong nửa thế kỷ 300ha rừng quốc pḥng, rừng đầu nguồn; cứ hăy để Trung Quốc xây trong cả trăm năm những thôn làng phố thị kiểu tô giới, biệt khu ở vành đai biên giới, ở yếu huyệt Tây Nguyên, ở trung tâm đồng bằng Nam Bộ, ở mũi cực nam Cà Mâu, xây những hải cảng dân sự (nhưng sẽ trở thành quân sự) ở Vũng Áng, ở Quảng Trị…; cứ hăy cho Trung Quốc trúng thầu 90% công tŕnh xây dựng và kỹ nghệ thiết yếu như điện, đường, khoáng sản…. Cứ hăy thỉnh thoảng đưa lá cờ 6 sao (1 lớn 5 nhỏ) lên màn ảnh truyền h́nh quốc gia, dúi vào tay các em bé đón quốc khách nước bạn, in trong sách giáo khoa mẫu giáo hay tiểu học; cứ hăy ghi lên sách địa lư, lên bản đồ quốc gia hai chữ Tây Sa và Nam Sa thay cho Hoàng Sa và Trường Sa “lạ lẫm”. Cứ hăy gây khó khăn cho các cuộc nghiên cứu thảo luận về chủ quyền đất nước, các cuộc triển lăm tư liệu về chủ quyền biển đảo; cứ hăy trấn áp các cuộc biểu t́nh chống nước bạn, giam nhốt các tên phản kháng quan thầy Bắc Kinh… Không có ǵ nghiêm trọng cả!


    Cũng không có ǵ nghiêm trọng việc lừa gạt toàn dân để ra một Hiến pháp mới rập theo Cương lĩnh đảng, trong đó đảng tiếp tục là lực lượng lănh đạo duy nhất của xă hội đất nước, là sở hữu quản lư duy nhất của tài nguyên quốc gia, là chủ nhân lớn nhất của kinh tế, thủ lănh cao nhất của công an quân đội, bất chấp công an quân đội phản bội bản chất của ḿnh, kinh tế phản bội nguyên tắc tự do của ḿnh, tài nguyên phản bội ư nghĩa của ḿnh là chia ra cho tất cả, để nhân dân sống ấm no, đất nước phát triển và Tổ quốc yên lành…


    V́ đối với đảng CS (cụ thể là giới lănh đạo), chỉ có một điều nghiêm trọng, đó chính là sự sống c̣n của đảng, là quyền lực tuyệt đối và muôn niên của đảng, là quyền lợi toàn diện và dài lâu của đảng. Trước “giá trị tối thượng” này, th́ sinh mạng của đồng bào (ngay cả đồng chí, đồng đảng) đều vô nghĩa, có chết hàng triệu cũng không sao. Trước “giá trị tối thượng” này, th́ đất nước của tổ tiên (lănh thổ, lănh hải) bị Tàu cộng chiếm dần hay nuốt hết cũng không sao, miễn là đảng c̣n được đàn anh che chở và cho tiếp tục cai trị như thái thú đất Việt. Trước “giá trị tối thượng” này th́ cứ nói to, nổ lớn, tuyên bố lên gân là sẽ “chống Tàu, kiện Tàu” nhưng phải “lựa chọn thời điểm thích hợp” để rồi sẽ chẳng làm ǵ cả và để mặc cho kẻ truyền kiếp tha hồ làm mọi chuyện.


    Thế nhưng nhân dân đang nhắc nhở đảng Cộng sản những điều nghiêm trọng như sau: Hồ Chí Minh và mọi lănh đạo CS từng hại dân bán nước, giết người cướp của mà đă về chầu tổ Mác-Lê của chúng th́ đă được ghi bia đá trăm năm và bia miệng ngàn năm là bọn tội đồ dân tộc tệ hại nhất, hơn cả Trần Ích Tắc, Mạc Đăng Dung, Lê Chiêu Thống và những hôn quân bạo chúa của Việt sử. C̣n đám lănh đạo đang từng ngày cướp đất của nông dân, cướp lương của công nhân, cướp tài sản của công dân, cướp tự do của giáo dân, đang từng ngày dùng luật pháp, ṭa án, công an, côn đồ để trấn áp dân lành, khủng bố người yêu nước, đang từng ngày làm ăn với giặc, mở cửa rước giặc, nhượng bộ cho giặc th́ nếu không sớm từ bỏ quyền lực đă chiếm đoạt, tài sản đă cướp bóc th́ cũng đoán được số phận đích đáng mà nhân dân và lịch sử sẽ dành cho các người.


    BAN BIÊN TẬP
    Bán Nguyệt San TDNL


    Trí Nhân Media


    http://www.trinhanmedia.com/2014/07/...iem-trong.html

  9. #1629
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    NHIỆM VỤ CỦA TÀU KIỂM NGƯ, CẢNH SÁT BIỂN VIỆT NAM : MỖI KHI THẤY TÀU TRUNG QUỐC LÀ ………BỎ CHẠY


    Kể từ khi Trung Quốc hạ đặt giàn khoan HD 981 trong vùng biển nước ta vào đầu tháng 5 năm 2014, mỗi ngày nhà nước đă điều động mấy chục tàu ra vùng giàn khoan của TQ đang neo đậu trái phép để ….. “hoạt động ”, nhằm thực hiện việc xác định chủ quyền lănh hải nước ta.

    Vậy các tàu của VN đă và đang “hoạt động ” như thế nào để bảo vệ chủ quyền biển đảo nước ta?

    Theo tin tức hàng ngày nhà nước loan tin , th́ các tàu của VN đă “anh dũng” tiếp cận giàn khoan của TQ với khoảng cách hàng chục hải lư. Cứ mỗi khi thấy tàu VN xuất hiện, th́ các tàu TQ dàn hàng ngang với tư thế chặn đầu, khóa đuôi, sẵn sang đâm trực diện vào tàu VN. Bên cạnh đó là các ṿi rồng công suất cực mạnh phun nước vào tàu ta. Ở cự ly gần th́ chúng ném đá, chai lọ sang tàu ta…vv.

    Cũng theo truyền thông nhà nước, các tàu VN đă “ dũng cảm, mưu trí, linh hoạt”……bỏ chạy thoát thân.

    Ôi cha mẹ ôi! Nhân dân ta cứ tưởng là các chiến sỹ trên các con tàu đó, đă “dũng cảm, mưu trí, linh hoạt” và có những hành vi và hoạt động sáng tạo thế nào để buộc các tàu của TQ phải rút lui, như người chủ nhà đă có những hành động quyết liệt, buộc những tên ăn trộm phải ….bỏ chạy. Nhưng thật là khôi hài . Ở đây không phải là những tên ăn cướp bỏ chạy. Mà chính chủ nhà, khi thấy quân ăn cướp th́ …..bỏ chạy. Và một khi đă bỏ chạy như thế, th́ có phải đó là các hành động “dũng cảm, mưu trí và linh hoạt” không?

    Vẫn biết rằng nếu so sánh tương quan lực lượng của hai bên, th́ thế và lực của ta yếu hơn.

    Nhưng hành động thông thường của người chủ nhà khi có kẻ gian đột nhập, là phản ứng quyết liệt, kiên quyết bảo vệ tính mạng và tài sản. Nếu thấy “đối phương” mạnh hơn, liệu không địch nổi, th́chủ nhà phải t́m cách báo động để liên kết, nhờ sự hợp lực trợ giúp của xóm giềng. Và cuối cùng là phải tŕnh báo nhà chức trách để nhờ pháp luật bảo vệ.

    Nhưng ở nước ta hiện nay, các nhà lănh đạo ĐCSVN đang làm … “ảo thuật”. Lúc đầu th́ ông Thủ tướng mạnh miệng tuyên bố chỗ này chỗ khác, nào là “không đổi độc lập chủ quyền lănh thổ thiêng liêng để lấy t́nh hữu nghị viển vông hăo huyền”, nào là sẽ kiện TQ ra các ṭa án quốc tế. vv.

    Nhưng sau đó, ông “ thượng thư Bộ Binh”lại coi mối quan hệ giữa VN và TQ hiện nay vẫn luôn tốt đẹp. Mặc dù “đôi khi” cũng có xảy ra xích mích, nhưng đó là chuyện nhỏ trong gia đ́nh, hai bên sẽ tự …..dàn xếp. Hiểu nôm na cách nói của ông “Đại tướng đầu tôm”, th́ dù VN có mất HS, TS về tay TQ đi nữa, nhưng đó là “chuyện nhỏ”. Cái chính là VN vẫn luôn luôn được TQ đối xử như một “đứa em ngoan”.

    Đă thế, TQ đă hai lần gửi thư lên LHQ, trắng trợn vu khống VN gây rối và làm gián đoạn hoạt động của giàn khoan HD 981. TQ nói rằng các hành động của VN là bất hợp pháp trên vùng biển chủ quyền của họ.

    Cái “bảo bối” mà phía TQ đưa ra để khẳng định HS, TS là của TQ, chính là bức công hàm năm 1958 của TT PVĐ.

    Nhiều người gọi đây là bức “cong hàm”, làm cho nhà nước VN “mở miệng mắc quai”.

    Do đó thiên hạ chẳng ai hiểu được mấy ổng nay đang sắp diễn cái tṛ ǵ?

    Ông Lú xin sang “thiên triều” yết kiến th́ nó không chấp nhận. Năn nỉ bọn kẻ cướp “ngồi xuống thương lượng ” th́ nó không nghe. Mà báo động láng giềng hợp lực giúp đỡ để đuổi kẻ cướp th́ không làm. Hoặc kiện TQ ra các ṭa án quốc tế như Phi th́ không dám. Nhiều ư kiến cho rằng, VN bây giờ rất lẻ loi và cô độc. Và việc giữ im lặng của các nhà lănh đạo ĐCSVN chẳng khác ǵ là hành động TỰ SÁT.

    Vậy câu hỏi đặt ra là, hàng ngày nhà nước huy động các loại tàu ra HS làm cái tṛ “chuột vờn mèo” nhằm mục đích ǵ? Phải chăng đó là những động tác giả mhằm đánh lừa dư luận và che mắt nhân dân,?C̣n thực chất là họ đang thực hiện những thỏa thuận ngầm với TQ? Nhiều ư kiến cho rằng, huy động lực lượng tàu bè như vậy ra biển là rất vất vả tốn kém, và với mục đích hễ thấy tàu TQ là bỏ chạy, th́ cho họ ở nhà cho khỏe.

    Trí Nhân Media


    http://www.trinhanmedia.com/2014/07/...-sat-bien.html

  10. #1630
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Từ an ninh Nhật – Úc đến 50 dàn khoan TQ

    Tin thứ Năm, 10-07-2014

    Nhân chuyến thăm Úc của Thủ tướng Nhật Bản, Shinzo Abe và các diễn biến tiếp tục tại Biển Đông, BBC Tiếng Việt xin trích đăng một số ý kiến đánh giá cục diện an ninh và chính trị khu vực.


    Hugh White, cựu Thứ trưởng Quốc phòng Úc

    Trả lời BBC tiếng Trung về đối thoại chiến lược Mỹ – Trung tuần này ở Bắc Kinh và về chính sách xoay trục sang châu Á của Obama:

    Bằng việc dồn ép Philippines và Việt Nam, Trung Quốc đang muốn cho các đồng minh và bạn của Mỹ thấy là Hoa Kỳ không thể tin tưởng được. Bằng hành động đó, Trung Quốc hy vọng sẽ làm suy yếu ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực. Họ đang đánh cược rằng Mỹ sẽ không đối đầu với Trung Quốc.

    Người ta có thể hiểu v́ sao Bắc Kinh nghĩ vậy. Chúng ta có thể thấy bảng thành tích của Obama ở Trung Đông, rằng Mỹ rất do dự khi quyết định tham gia vào xung đột ở đây, ở Ukraine, và các nơi khác.

    Nhưng có rủi ro là suy nghĩ đó có thể sai, bởi lợi ích của Mỹ ở châu Á là rất quan trọng. Ví dụ như nếu họ thất bại trong việc trợ giúp Nhật Bản trong cuộc khủng hoảng ở Senkaku/Điếu Ngư, điều này sẽ làm tổn hại quan hệ của Mỹ với Nhật, cũng như vị trí của Washington tại khu vực.

    Trung Quốc có thể đă sai bởi Mỹ có thể muốn trợ giúp Nhật Bản. Đó là lư do v́ sao rủi ro đối đầu là khá cao. Chúng ta có một t́nh huống cổ điển ở đây như hồi năm 1914 (thời điểm Thế chiến thứ nhất diễn ra).

    Trung Quốc nghĩ có thể dồn ép bởi Mỹ sẽ lùi bước, c̣n Mỹ cũng nghĩ có thể dồn ép bởi Trung Quốc sẽ lùi bước. Cả hai có thể đều sai.

    Ở châu Á, ông Obama muốn giữ vai tṛ chủ đạo của Mỹ, và phản ứng lại bất cứ thỏa hiệp nào với Trung Quốc. Đó thực sự là chính sách “xoay trục” của Obama.

    Ngay chính giữa của chính sách xoay trục là ư tưởng rằng nước Mỹ phải sử dụng, như lời Obama, tất cả các yếu tố của sức mạnh Mỹ để bảo vệ hiện trạng, không chấp nhận nhượng bộ với Trung Quốc. Tôi nghĩ đó là chính sách sai lầm. Tôi cho là ông ấy không thực hiện nó một cách hiệu quả.

    Cuối cùng, chính sách xoay trục đă không đưa lại nhiều sức mạnh Mỹ đến châu Á. Nếu nó làm được, sẽ khó để chỉ đơn giản là chấp nhận thách thức từ Trung Quốc và từ chối thỏa hiệp. Sau cùng, Trung Quốc hiện đang gần có một nền kinh tế lớn hơn Mỹ tính theo ngang giá sức mua (PPP).

    V́ thế việc Trung Quốc đối đầu với Mỹ là mối nguy lớn nhất mà Mỹ từng đối mặt.

    Về mặt kinh tế, họ mạnh hơn hẳn Liên Xô ngày xưa. V́ thế tôi nghĩ sẽ không thực tế cho chính sách ngoại giao của Obama khi cứ giả định rằng Mỹ có thể duy tŕ địa vị số một tại châu Á và từ chối thỏa hiệp với Trung Quốc.

    Nhưng đó là điều mà Obama đă cố làm. Ông ấy đă thử và thất bại, kết quả là uy tín an ninh của Mỹ tại châu Á đă bị xói ṃn.

    Tôi nghĩ đó là những thứ mà chúng ta thấy trong việc Nhật Bản lo lắng về tương lai đồng minh của ḿnh. Và đó là thứ đứng phía sau các thay đổi trong chính sách ngoại giao gần đây của Nhật Bản.

    Roger Mitton viết trên Myanmar Times

    Sang thăm Việt Nam, Ủy viên Quốc vụ viện Dương Khiết Trì nói thẳng với lãnh đạo Việt Nam rằng Trung Quốc sẽ tiếp tục “sử dụng mọi biện pháp có thể” để bảo vệ chủ quyền và hoạt động của dàn khoan dầu, mà theo quan điểm của Bắc Kinh, đang nằm hoàn toàn trong lãnh hải Trung Quốc.

    Ông cảnh báo rằng Việt Nam sẽ hứng chịu nặng nề nếu hợp tác với các nước khác, ví dụ như Hoa Kỳ, nhằm chống lại tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc hay tham gia cùng Philippines để khiếu nại lên Liên Hiệp Quốc.

    Một phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói thêm “Việt Nam cần phải đình chỉ quấy nhiễu đối với sự tác nghiệp của Trung Quốc, đình chỉ thổi phồng bất đồng, gây ra tranh chấp mới, xử lý và khắc phục tốt hậu quả các vụ bạo lực nghiêm trọng gần đây.”

    Đắng ngắt vì bị mắng mỏ, các lãnh đạo Hà Nội đã mở một cuộc họp Bộ Chính trị nữa ngay sau khi ông Dương ra về. Một cuộc tranh luận nảy lửa đã xảy ra.

    Ông Edmund Malesky, chuyên gia quan sát Việt Nam tại Đại học Duke, Hoa Kỳ nói:

    “Ban lãnh đạo Việt Nam bị giằng xé về quan hệ với Trung Quốc,”

    Một nhóm, do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dẫn đầu, lập luận rằng Hà Nội cần đứng vững và tiếp tục vận động để Washington trợ giúp.

    Một phái khác, do TBT Đảng, Nguyễn Phú Trọng dẫn đầu, chống lại chủ trương đó và kêu gọi để làm sao Bắc Kinh không bị bực bội thêm nữa, và phe của ông ta đã thắng.

    Kết quả là, một chuyến thăm dự tính xảy ra trong tháng này của Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh sang Hoa Kỳ đã bị xếp lại.

    Về cơ bản, Hà Nội đã đầu hàng. Sẽ không có thêm cuộc biểu tình nào cả, cũng chẳng có chuyện khiếu nại gì lên Liên Hiệp Quốc, không có diễn tập quân sự với Hoa Kỳ và cũng không đi đầu một khối ASEAN thống nhất chống lại Bắc Kinh.

    Trong khi đó, Trung Quốc đã đưa thêm một dàn khoan vào khu vực lãnh hải tranh chấp và nói họ có kế hoạch đưa them khoảng 50 dàn khoan nữa trong những năm tới. Và đó là điều Trung Quốc sẽ làm.

    Erin Zimmerman trong bài trên The Diplomat

    Có nhiều lợi ích trong việc tăng cường gắn kết với Trung Quốc thông qua các diễn đàn đa phương.

    Trước hết, đưa Trung Quốc vào các tiến tŕnh khu vực sẽ tạo ra môi trường gắn kết mang tính xây dựng, khuyến khích Bắc Kinh chứng tỏ ảnh hưởng tích cực của họ đến khu vực.

    Thêm vào đó, các nước châu Á nhỏ hơn có thể sử dụng các tiến tŕnh đa phương như Hội nghị Thượng định Đông Á, Diễn đàn Khu vực ASEAN, và Hội nghị Bộ trưởng Quốc pḥng ASEAN mở rộng (ADMM – Plus) để giảm thiểu ảnh hưởng của Trung Quốc và cho thấy một mặt trận thống nhất về những vấn đề an ninh.

    Sự thật là Bắc Kinh đă tăng cường tham gia vào các đối thoại đa phương, mặc dù có quá khứ chống đối điều này.

    Nó cho thấy sự cởi mở của Trung Quốc trong việc gắn kết khu vực, xu thế mà nên được khuyến khích bởi tất cả các quốc gia có lợi ích an ninh ở châu Á.

    Nói tóm lại, các nhân tố chính trị ở châu Á cần hiểu rơ t́nh h́nh chính trị nội địa của Trung Quốc và nhỏ tiếng hơn trong các diễn đàn chung, nếu không họ sẽ làm tăng thêm sự bất ổn mà chính họ muốn tránh.

    Các bên nên cho thấy nỗ lực công khai trong việc gắn kết Trung Quốc trong an ninh khu vực nhiều nhất có thể.

    Làm như vậy, họ sẽ loại trừ được bất cứ lư do nào Bắc Kinh đưa ra cho những hành động đơn phương, và tránh kích động t́nh huống nội địa ở Trung Quốc mà dẫn đến cách hành vi khiêu khích.

    Không nên im lặng các chỉ trích, nhưng nó nên được đưa ra một cách riêng tư hơn, qua đó cho phép Bắc Kinh phản ứng mà không chịu áp lực của chủ nghĩa dân tộc. Làm như vậy sẽ khiến sự trỗi dậy ḥa b́nh của Trung Quốc dễ đạt được hơn.

    Celia Hutton, BBC News Blog

    Trong quá khứ, lễ kỷ niệm vụ Nhật tấn công Trung Quốc 7/7/1937 (biến cố Lư Cầu Kiều hay Marco Polo Bridge Incident) thường được tổ chức rất nhỏ.

    Năm ngoái, truyền hình quốc gia Trung Quốc có chạy hai phút tin mô tả quan chức Đảng Cộng sản ở địa phương đặt hoa ở Lư Cầu Kiều.

    Nhưng năm nay, cả một chương trình 90 phút trên truyền hình Trung Quốc về ngày kỷ niệm có mục tiêu gây sức ép lên Tokyo để buộc Nhật xin lỗi về các tội ác chiến tranh, gồm cả chuyện buộc phụ nữ Trung Quốc làm nô lệ tình dục, và vụ thảm sát Nam Kinh năm 1937.

    Cả hai nước Trung Nhật cũng vẫn đang dính vào các vụ tranh chấp trong khu vực.

    Cả hai đều đang tuyên bố chủ quyền ở các dãy đảo ngoài biển Hoa Đông, mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư và Nhật Bản gọi là Senkaku.

    Tuần trước, Nhật Bản đã khiến nhiều người Trung Quốc nhột mình sau khi diễn giải lại hiến pháp cho phép lực lượng vũ trang của Nhật nhiều khả năng tham chiến ở nước ngoài hơn.

    Buổi lễ hôm thứ Hai 7/7 là chủ đề chính cho hàng triệu người dùng mạng xã hội Weibo ở Trung Quốc.

    Một lời bình điển hình: “Đây là sự sỉ nhục dân tộc mà chúng ta không thể nào quên.”

    Hay là câu hỏi: ”Tình hữu nghị Trung – Nhật là cái gì thế?”.

    “Sói luôn ăn thịt người, và làm bạn với kẻ thù là một tội ác.”

    Trong hàng nghìn lời bình trên mạng, chỉ có một thiểu số rất nhỏ đặt câu hỏi về buổi lễ được truyền hình trực tiếp với 1000 khách gồm các lãnh đạo cao cấp nhất.

    “Hãy xem, chính quyền làm gì thế để khuấy động dân chúng? Tạo ra căm giận vì mục tiêu chính trị là điều xấu và sẽ chỉ làm tình hình tồi hơn,” ý kiến trái chiều viết.



    http://anhbasam.wordpress.com/2014/0...0-dan-khoa-tq/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 3
    Last Post: 27-11-2012, 06:59 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 13-06-2012, 11:28 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 19-03-2012, 02:54 AM
  4. Replies: 41
    Last Post: 11-08-2011, 08:48 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 21-07-2011, 04:28 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •