Page 2 of 5 FirstFirst 12345 LastLast
Results 11 to 20 of 45

Thread: Cảm Nghĩ Nhân Ngày 2 Tháng 11 :

  1. #11
    Member
    Join Date
    12-08-2011
    Posts
    163

    Ai có Tội?

    Tổng Thống Đệ Nhất Cộng Hoà có cái chết như vầy :




    th́ mới có Đệ Nhị Cộng Hoà ra đời. VNCH2 tiêu diệt 1 chế độ độc tài gia đ́nh trị để xây dựng 1 chế độ khác đúng nghĩa hơn. Giờ này c̣n đem chế độ Diệm ra ca ngợi tiếc nuối th́ khác ǵ làm chuyện ngược đời ủng hộ độc tài th́ c̣n làm sao kêu gọi xoá độc tại CS được. Đừng để lịch sử tái diễn với 2 chế độ độc tài đè lên đầu dân tộc Việt Nam.

  2. #12
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    "Biết th́ thưa thốt..."

    Quote Originally Posted by Tu Trong View Post
    Đọc những bài viết về cái chết của vị tổng thông Lybia, nhà lănh đạo Gadhafi cùng những lời b́nh luận hoan hỉ và cay nghiệt về chế độ độc tài, gia đ́nh trị của những người yêu mến tự do, người ta lại nhớ đến nội chiến ở Việt Nam cách đây 36 năm về trước. Dưới sự lănh đạo của tổng thống chế Ngô Đ́nh Diệm cùng anh em của ông ta trong suốt gần 20 năm cầm quyền. Một sự tương tự của lịch sử đă lại xảy ra ở Lybia. Thật là đáng tiếc v́ Gadhafi đă chết nếu không ông sẽ có nhiều cơ hội và thời gian để ngồi tù và đọc lại những trang lịch sử trong đó có bài học ở Việt Nam 36 năm về trước. Mặc dù cái chết của Gadhafi có những điểm khác biệt đáng kể so với cái chết của họ NGÔ (Gadhafi bị phe nổi dậy bắt và bắn chết trong sự van xin, cầu cứu c̣n ho NGÔ bị bắn chết bới chính quân lính của ḿnh và những toan tính của đồng minh Mỹ) nhưng người ta vẫn thấy lẩn khuất sau những lời van xin cầu cứu của Gadhafi là h́nh ảnh của người anh hùng dám đương đầu với sự can thiệp của lực lượng ngoại quốc hùng hậu - NATO, c̣n ở họ NGÔ người ta thấy thương cảm nhiều hơn là h́nh ảnh anh hùng bởi nội chiến đă là đau thương rồi nhưng “cơng rắn cắn gà nhà” rối lại bị chính con rắn đó ăn thịt th́ thương quá.
    Giờ đây hoà b́nh đă trở lại Lybia và cái khó đầu tiên gặp phải trong quá tŕnh tái thiết đất nước là sự hoà hợp dân tộc, là sự đồng sức, đồng ḷng của người dân Lybia xây dựng một nhà nước mới. Câu hỏi cấp bách được đặt ra là làm thế nào để tàn quân của Gadhafi chấp nhận sự thất bại của họ và nhà lănh đạo của họ? làm ǵ để lực lượng trung thành với Gadhafi xoá hết hận thù, cay cú, hoà cùng dân tộc xây dựng lại quê hương của họ. Tuy nhiên, nhiều người theo dơi sự kiện Lybia vẫn ngờ vực rằng cuộc chiến đó chưa kêt thúc mặc dù sau cái chết của Gadhafi chẳng c̣n ai muốn cầm xúng đánh nhau nữa.
    "... không biết th́ dưa cột mà nghe" chứ nói sai th́ tự thú cái kiến thức của ḿnh. SAi ở chỗ vu oan cho Cụ Diệm là "cơng rắn cắn gà nhà" Sự thực trái ngược lại. Chính v́ Cụ Diêm khước từ lời yêu cầu của Mỹ xin đổ 8000 quân Mỹ vào VN tiêu diệt VC, nên Mỹ bật đèn xanh cho nhóm phản loạn đảo chánh. Nhóm này bị loá mắt v́ phái Ân Quang, và VC tuyên truyền nhử bả danh lợi di đén chỗ hại dân hại nước. vào thời đó Mỹ muốn chặn đứng sự bành trướng của CS, lấy VNCH là thành tŕ chống cộng. Cứ coi Nam Hàn, Đài Loan th́ rơ. Mỹ chỉ xoay thế cờ sau này: phát triển , hợp tác kinh tế với Chệt cộng để ḱnh chống với Nga. Con chốt VNCH bị thí là thế cờ mơi đó.

  3. #13
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Chống Cái Ǵ? View Post

    VNCH2 tiêu diệt 1 chế độ độc tài gia đ́nh trị để xây dựng 1 chế độ khác đúng nghĩa hơn. tộc Việt Nam.
    Đúng " nghĩa " ǵ đây , hả Chống Cái Ǵ ?

    Không biết khoảng năm 1963 , CCG đă 10 tuổi chưa ? Có biết là t́nh h́nh chính trị sau khi bọn phản loạn nắm quyền vô cùng rối ren không ? Hết chỉnh lư này , tới chỉnh lư nọ . Bon tham ăn , tham danh lợi giành nhau quyền lực , phe đảng c̣n tệ hơn " gia đ́nh trị " nữa , đưa đất nước đến t́nh trạng chia rẽ trầm trọng , tạo cơ hội cho CS Bắc Việt và bè lũ nằm vùng tay sai Cộng Sản có cơ hội cưỡng chiếm miền Nam .

    Dù Đệ Nhất Cộng Ḥa không toàn mỹ , nhưng đó là thời kư tốt đẹp nhất trong lịch sử cận đại nước VN đấy , CCG ạ .

    Việc lật đổ và thảm sát Ông Diệm là vết nhơ lớn nhất trong Lịch Sử nền Cộng Ḥa VN

    Hậu quả là bây giờ VN dưới ách thống trị của CS đấy , sướng chưa ? Hạnh phúc hơn thời Đệ Nhất Công Ḥa chưa ?

    Hồi đó động chút là làm rầm lên , bây giờ CS cướp nhà , cướp đất , đưa gái VN đi làm nô lệ t́nh dục tứ phương , đàn ông VN sao không mạnh dạn đứng lên phản đối chính quyền đi ?

    Bọn biểu t́nh chống Đệ I CH ngày xưa , vẫn c̣n sống sờ sờ ở Saigon đó ( thí dụ như Huỳnh Tấn Mẫm ) , sao cúi đầu khi bạo quyền CS dẹp biểu t́nh , bỏ tù người yêu nước . Hèn !

    Tigon

  4. #14
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Ai trực tiếp giết TT/Ngô Đình Diệm và Ông Cố vấn Ngô Đình Nhu ?

    Nguyễn Đ́nh Hoài Việt


    NGUOI TRUC TIEP GIET TT/ NGO DINH DIEM va O. NGO DINH NHU :

    Nghia (Duong Hieu)& Nhung (Nguyen van): assassins of brothers Diệm & Nhu


    "... An investigation by Don later determined that Nghiahad shot the brothers at point-blank rangewith a semi-automatic firearmand that Nhung sprayed them with bullets before repeatedly stabbing the bodies with a knife.[7]"

    :Sự việc do tướng đôn diều tra xác nhận :


    ":NGHĨA ( Duong Hieu Nghia ) đă bắn că 2 anh em (Nhà Ngô) ỡ tầm sát cận bằng vũ khí bán tự động (semiautomatic Thompson rifle) và NHUNG ( Nguyen van Nhung ) ria đạn vào người của 2 anh em ông Diệm & Nhu trước khi dùng lưỡi lê liên tiếp đâm nát ḿnh họ."

    Diệm’s assassinationEditMai n articles: 1963 South Vietnamese coup and Arrest and assassination of Ngô Đ́nh DiệmThe ARVN conducted a coup against Diệm on November 1, and Xuân led some of the units. He used some newly enlisted troops from the Quang Trung Training Camp to capture the headquarters of the National Police, which also included the secret police under the direct control of Diem’s brother and adviser Ngo Dinh Nhu.[4]
    The next morning Diem and Nhu, who had escaped from the siege on the palace, agreed to surrender. The coup leader, General Dương Văn Minh dispatched a convoy to pick them up from their hideout in Cholon. The convoy was led by Xuan and consisted of Colonels Nguyen Van Quan and Duong Ngoc Lam. Quan was the deputy of Minh and Lam had been the commander of Diem's Civil Guard until defecting mid-way through the coup once a rebel victory seemed assured. Two further officers made up the convoy: Major Duong Hieu Nghia and Captain Nguyen Van Nhung, Minh's bodyguard.[5]

    When the officers arrived, Diem requested that the convoy stop at the palace so that he could gather personal items before being exiled. Xuan turned him down, clinically stating that his orders were to take the brothers directly to headquarters. Nhu expressed disgust that they were to be transported in an APC, asking "You use such a vehicle to drive the president?"[6]

    Xuan said that it was selected to protect them from "extremists". Xuan ordered the brothers' hands be tied behind their backs before shoving them into the carrier. One officer asked to shoot Nhu, but Xuan turned him down.[6]


    After the arrest, Nhung and Nghia sat with the brothers in the APC. Before the convoy had departed for the church, Minh was reported to have gestured to Nhung with two fingers. This was taken to be an order to kill both brothers. An investigation by Don later determined that Nghia had shot the brothers at point-blank range with a semi-automatic firearm and that Nhung sprayed them with bullets before repeatedly stabbing the bodies with a knife.[7]

    The generals were shocked to see the dead bodies and Tran Van Don ordered another officer to tell reporters that the brothers had died in an accident. He went to confront Minh in his office.[6]

    •Don: Why are they dead?

    •Minh: And what does it matter that they are dead?[6]

    At this time, Xuan walked into Minh's office through the open door, unaware of Don's presence. Xuan snapped to attention and stated "Mission accomplie".[6] Although the blame was widely placed on Minh, US Ambassador Henry Cabot Lodge, Jr. thought that Xuan was also partly culpable asserting that "Diem and Nhu had been assassinated, if not by Xuan personally, at least at his direction."[8]


    Xin bấm vào đây để xem tài liệu:
    http://pediaview.com/openpedia/Mai_Huu_Xuan

    Nguồn : Nhận trực tiếp từ email của anh Nguyễn Đ́nh Hoài Việt

    ***

  5. #15
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    VNCH, biết mới tiếc....

    VNCH, biết mới tiếc....
    Đào Nương

    Sau 36 năm Miền Nam rơi vào tay cộng sản, ngày nay không chỉ những người sinh sống tại Miền Nam Việt Nam trước đây, không công nhận lá cờ đỏ sao vàng của đảng cộng sản Việt Nam mà ngay cả những người trong nước cũng không tôn trọng lá cờ này mặc dù đó là lá cờ đang tung bay khắp lănh thổ Việt Nam ngày nay. Người Việt hải ngoại tôn trọng lá cờ vàng ba sọc đỏ, không chỉ thuần túy v́ đó là lá cờ của Việt Nam Cộng Ḥa, của chính phủ Miền Nam Việt Nam mà v́ đó là một biểu tượng cho một quốc gia mà đáng lẽ dân tộc Việt Nam phải có, một chính phủ tự do dân chủ, một nền kinh tế thịnh vượng, một xă hội công bằng bác ái mà lá cờ đỏ và cái chính phủ Việt gian cộng sản ngày nay tại Hà Nội sau 36 năm làm chủ đất nước đă chứng minh những điều ngược lại.

    Dĩ nhiên, lá cờ vàng ba sọc đỏ là lá cờ mà những người sinh sống tại Miền Bắc không quen mắt, không chấp nhận dù họ có thù ghét chế độc cộng sản mà họ đang sinh sống đến tận xương tủy. Người ta không thể chấp nhận một biểu tượng mà người ta không biết, không hiểu, không có những kỷ niệm đẹp, không hy sinh xương máu để bảo vệ nó. Nhất là khi chỉ một sớm, một chiều, những người Việt Nam không chấp nhận Cộng Sản đă mang theo lá cờ vàng trên đường lưu vong, dù phải trải qua những nơi địa ngục trần gian là những nhà tù của cộng sản, và đă phải để lại sau lưng quê hương yêu dấu, mảnh vườn nhỏ, mái nhà ấm cúng, con sông hiền hoà, sau khi đă được chứng kiến chủ nghĩa xă hội cộng sản tiêu biểu cho văn hoá, đạo đức, luân lư Việt Nam phân hoá dần dần trước mắt. Việt Nam Cộng Hoà mặc dù là một xă hội chưa hoàn bị nhưng đă h́nh thành được mọi cơ cấu của một xă hội văn minh, công b́nh và dân chủ. Người Việt sống tại Miền Bắc đói khổ, đă phải hy sinh mọi thứ cho nhu cầu chiến tranh theo sự tuyên truyền của cộng sản nên có thể nói hầu hết đều không biết ǵ về Việt Nam Cộng Hoà.

    Việt Nam Cộng Ḥa không phải là Ngô Đ́nh Diệm, Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ.... mà là xă hội Miền Nam Việt Nam xây dựng trên căn bản giáo dục. Đó là những cô bé, cậu bé đến trường mỗi buổi sáng, mặc đồng phục với nét mặt tinh anh trong sáng của tuổi thơ. Đó là những cô nữ sinh áo trắng dễ thương và ngoan ngoăn, thuần hậu trong gia đ́nh. Đó là những thầy, cô giáo sống và hănh diện với thiên chức của một bậc thầy và được mọi người trong xă hội kính trọng.

    Trước 1975 Việt Nam Cộng Hoà đă đào tạo nhiều chuyên viên với tiêu chuẩn quốc tế, văn bằng của VNCH được chính phủ Hoa Kỳ, Pháp và nhiều quốc gia khác công nhận tương đương hoặc gần tương đương. Nghề thầy do đó không phải là một thứ... "chuột chạy cùng đường mới vào sư phạm" như ngày nay. Nhưng trong kư ức của tuổi trẻ miền Nam Việt Nam th́ Việt Nam Cộng Hoà là những con đường ngợp bóng lá me, các nam sinh đi theo nữ sinh mỗi khi tan học nhưng không dám có một cử chỉ sàm sỡ, một lời nói vô lễ. Phải nhắc đến điều này v́ những kỷ niệm đẹp của thời thiếu niên thường ghi sâu trong kư ức người ta suốt đời:

    Lời ru nào níu được
    Lúc những cánh me xanh
    Bay mềm con lộ nhớ

    Em sau khung cửa đạn soi
    Sách ngăn tầm mắt đời ngoài lộ cao
    Khi không ḷng bỗng dạt dào
    Sông tôi cạn nước nguồn nào bỗng đi
    (Bài cho người trong vườn dược thảo, thơ Du Tử Lê)


    Cuộc chiến càng thảm khốc th́ lại có biết bao thanh niên theo tiếng gọi của núi sông lên đường nhập ngũ để bảo vệ một hậu phương b́nh yên trong đó có cha, có mẹ, có anh, có em, có cái gia đ́nh nhỏ bé của ḿnh. Đó là lư tưởng. Đó là những chàng trai anh hùng của thế hệ. Hàng trăm ngàn bài hát, bài thơ đă được viết ra trong giai đoạn này và cho đến nay vẫn c̣n là nguồn cảm hứng bất tận cho toàn nước Việt Nam thống nhất. Nó chính là "nhạc vàng" của văn hoá Việt:

    Anh rót cho khéo nhé
    Kẻo trúng nhằm nhà tôi
    Nhà tôi ở cuối thôn Đoài
    Có giàn thiên lư có người tôi thương. (thơ Yên Thao)


    Hay

    Năm năm rồi đi biệt
    Đường xưa chưa lối về
    Thương người em năm cũ
    Thương goá phụ bên song (thơ Phạm Văn B́nh)


    H́nh ảnh của những tân sinh viên sĩ quan trong quân phục đại lễ ngày tốt nghiệp ở Đà Lạt, ở Nha Trang, ở Thủ Đức là những h́nh anh tinh anh của dân tộc Việt, không phải là h́nh ảnh của "nợ máu với nhân dân" sau ngày 1975 đâu. Họ đă chọn binh nghiệp để bảo vệ từng tấc đất của quê hương đang bị dày xéo v́ bom đạn gây ra bởi bọn lănh tụ cộng sản vô thần. Bây giờ sau 36 năm nh́n lại, nh́n thế hệ thanh niên tan ră mệt mỏi, tương lai không lối thoát của Việt Nam thời cộng sản mà thương cho họ không biết là bao nhiêu. Thương tuổi thơ của những người không lư tưởng, chỉ nắm "cái đuôi của đảng cộng sản Việt Nam" mà nh́n ra thế giới bên ngoài và trở thành một thế hệ "vô cảm" đến rợn người. Đời sống chỉ c̣n là sự tranh đua để đạt được điạ vị trong đảng v́ quyền đi với tiền. Bằng được mua bằng tiền chứ không cần học để có kiến thức. Trong một quốc gia nghèo đói vào hàng nhất thế giới nhưng có hàng nửa triệu "tiến sĩ ma" làm tṛ cười cho thế giới.

    Xă hội Việt Nam Cộng Hoà trước 1975 không phải là hoàn toàn trong sạch, không có bóng dáng của tham nhũng nhưng tham nhũng không phải là một chính sách để cai trị nước như đảng cộng sản Việt Nam ngày nay. Người dân Miền Nam sống hiền hoà trong tôn ti trật tự, trong đời sống hàng ngày, họ không phải đối đầu với cảnh sát, công an. Không phải bất cứ khi nào có việc liên hệ với chính quyền th́ phải trả tiền cho công an từ xă, huyện, tỉnh đến trung ương. Khi vào bệnh viện, không có việc đút lót tiền th́ mới có được giường nằm. Trẻ con học giỏi th́ được xếp hạng cao, được cho đi du học dù là con nhà nghèo. Sĩ quan đánh trận oai hùng, gan dạ th́ được thăng thưởng. Nhà cháy th́ được cứu hỏa chữa cháy chứ không phải trả tiền mới được chữa cháy.

    Về chính trị, Việt Nam Cộng Hoà là một nước dân chủ tự do thực sự mặc dù cũng có những khuyết điểm. Trước 1975 tại Miền Nam Việt Nam, chính phủ công nhận đối lập, cho biểu t́nh chống đối tự do nên từ những năm 1965 đă có nhiều cuộc biểu t́nh chống Mỹ, chống Thiệu Kỳ, chống tham nhũng thoải mái của sinh viên học sinh, của nhân dân. Có những ông giáo sư đại học nhận ḿnh là thành phần thứ ba, theo chủ thuyết xă hội chứ không phải là chủ thuyết Mác Lê công khai ra báo, viết sách, viết luận án đại học lên án chính phủ, lên án chiến tranh, nhưng lại ve văn cộng sản v́ lư luận ấu trĩ rằng chính phủ Miền Nam bị Mỹ giựt dây, muốn chấm dứt chiến tranh th́ phải nói chuyện với Hà Nội. Kinh tế thương mại tự do không bị chính phủ kiềm chế, về an ninh xă hội người dân được luật pháp bảo vệ, cảnh sát công an ức hiếp nhân dân bị truy tố ra trước pháp luật ngay.

    Xă hội Miền Nam tự do tạo môi trường để tinh anh phát tiết trên mọi phương diện. Ngày nay, sau 36 năm nh́n lại, đảng cộng sản Việt Nam vẫn không biết rằng khi giam hăm, đầy đọa hàng triệu người sống ở Miền Nam có liên hệ với chính quyền đem nhốt vào ngục tù, họ đă hủy diệt đi hầu hết những nhân tài về mọi mặt của đất nước, những trí thức khoa bảng mà có thể vài trăm năm sau, Việt Nam chưa thể có lại. Miền Nam Việt Nam không chỉ "sản xuất"có hai "thiên tài" là Trịnh Công Sơn và Bùi Giáng đâu. Nhưng Việt cộng chỉ "chấp nhận" có hai người này v́ một anh th́ trốn lính, sống hèn mọn trong sự che chở bao dung của chính phủ Miền Nam tôn trọng nghệ sĩ, c̣n người kia th́ mang bệnh tâm thần. Cứ đếm lại số sách đă được xuất bản tại Miền Nam trong 20 năm từ 1954 đến 1975, từ khoa học đến chính trị, từ truyện ngắn, truyện dài, thơ văn đến âm nhạc rồi so sánh với 60 năm cộng sản CAI TRỊ Việt Nam th́ sẽ hiểu.

    Do đó, so với xă hội Việt Nam dưới thời Việt gian cộng sản th́ xă hội Việt Nam Cộng Hoà là thiên đường, là con đường mà Việt Nam cần nhiều thập niên mới "back to the future" được. Những người Việt Nam sống tại Miền Nam trước 1975, biết rơ điều này. Lá cờ vàng và danh hiệu Việt Nam Cộng Hoà v́ sao vẫn được họ sùng kính dù Việt Nam Cộng Hoà đă mất đi phần đất cuối cùng đă 36 năm.


    V́ không được sống, không được trưởng thành, không được hoạt động chính trị, văn hoá hay sống đời quân ngũ của xă hội Miền Nam nên không có ǵ ngạc nhiên khi những người trí thức Cộng Sản thù ghét bọn cầm quyền cộng sản v́ đă hất cẳng họ, đă đẩy họ ra khỏi nước, rồi v́ hậm hực nên suốt ngày ngồi viết những điều phản đối bọn cầm quyền cộng sản nhưng vẫn vinh danh bác Hồ và "kẻ cả" xem cộng đồng Người Việt hải ngoại là những kẻ bại trận, lá cờ vàng là vô nghĩa nên không muốn đoàn kết để lật đổ chế độ độc tài cộng sản mà họ là một thành phần cốt cán trước đây. Sống nơi xứ sở tự do này, chúng ta nên tôn trọng họ. Thái độ không muốn đứng chung trong hàng ngũ với Người Việt quốc gia cũng là một điều dễ hiểu: bối cảnh lịch sử do đảng cộng sản Việt Nam từ 60 năm qua đă chia dân tộc và đất nước Việt Nam ra thành nhiều khối: trí thức, công nhân, cộng sản, quốc gia, vv...vv... Điều khó hiểu là những người cán bộ đảng trung kiên bị thất sủng như ông Nguyễn Minh Cần, ông Bùi Tín, ông Vũ Thư Hiên thường viết bài dạy Người Việt quốc gia, những công dân của Việt Nam Cộng Hoà chống cộng trong khi họ nh́n thấy trước mắt, cái đảng tạo ra họ, cho họ một vị thế, một tên tuổi, chính cái đảng đó đang làm tan ră đất nước và con người Việt Nam. Cái đảng bất nhân đó đang chia 85 triệu Người Việt ra làm hai khối: đại đa số quần chúng b́nh dân, không có phương tiện về an sinh xă hội, không có giáo dục, sống đời nô lệ phục vụ cho một thiểu số cán bộ tham ô mà ngôn ngữ Việt cộng gọi là "quan tham". Cái đảng bất nhân đó đang đưa đất nước đến cái họa diệt vong trong tay Tàu Cộng.

    Sau 1975, Người Việt Quốc Gia, những công dân của Việt Nam Cộng Hoà v́ thất thế nên chúng gọi là "ngụy", đày ải quân dân cán chính trong rừng già để chết dần chết ṃn, gia đ́nh ly tán, con cái thất học, nên bằng mọi cách Người Việt Quốc Gia phải ra đi và bằng ư chí cương cường quật khởi của dân tộc Việt Nam, khối Người Việt Tự Do, những công dân cuả Việt Nam Cộng Hoà đă chọn thế giới làm lănh thổ, phát triển tài lực và trí tuệ, ngăn chận được sự tuyên truyền và bành trướng của bọn Việt gian cộng sản khắp nơi. Có mà nằm mơ, người ta cũng không thể nghĩ rằng những công dân Việt Nam Cộng Ḥa trong điều kiện sinh sống dù lưu vong, dù trong lao tù cộng sản đă giữ vững được ư chí chống cộng đến thế. Thế hệ thứ hai của cộng đồng Người Việt tị nạn cộng sản, của những công dân của Việt Nam Cộng Ḥa vẫn giữ được nguyên vẹn đạo đức và luân lư của Việt Nam. Trong mọi gia đ́nh, những đứa trẻ không nói rành tiếng Việt hay nói tiếng Việt với giọng ngọng nghịu của người bản xứ nhưng đều là những đứa trẻ ngoan ngoăn v́ chúng biết rằng cha mẹ chúng phải lưu vong, phải hy sinh nhiều để chúng được lớn lên ở một đất nước tự do, có cơ hội để phát triển trí tuệ, những điều chúng sẽ không có được nếu sống dưới một chế độ cộng sản, như Việt Nam cộng sản ngày nay, như Cuba, như Bắc Hàn, hay ngay cả Trung cộng...

    Nhưng những người như ông Nguyễn Minh Cần, ông Bùi Tín đâu phải là ngụy. Các ông này là những "trí thức cộng sản" lớn lên trong ḷng chế độ. Đáng lẽ các ông đừng hèn, hăy ở lại Việt Nam, hăy kêu gọi nổi dậy, hăy dẫn dắt toàn dân chống lại cái đảng cướp đă tạo ra các ông, hăy cho toàn dân biết "chúng" đă đi sai... đường cách mạng. "Con đường Bác đi" cuả các ông không lẽ lại là con đường... bi đát, đưa hàng trăm ngàn gái Việt ra hải ngoại lấy chồng Đại Hàn, Đài Loan, làm măi dâm mới có cơm ăn? "Con đường Bác đi" không lẽ lại là con đường dâng nước Việt cho Tàu? Các ông hăy can đảm đứng dưới ngọn cờ do các ông lựa chọn miễn là các ông bảo vệ được dân, được đất nước khỏi rơi vào tay giặc là được. Hăy hành động như các chiến sĩ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà đă làm trước khi bị tước súng v́ một thế cờ chính trị thế giới: họ đă đứng lên, đă anh dũng hy sinh, đă chống lại áp bức của chính quyền để bảo vệ dân, bảo vệ từng tấc đất Miền Nam để rồi đảng các ông đă lừa gạt dân Miền Bắc, đưa họ vào Nam, đem sinh mạng làm bia đỡ đạn để "giải phóng" một Miền Nam trù phú, một xă hội tôn ti trật tự, đạo đức văn hoá, luân lư cần được bảo tồn.

    Mới đây có một bài viết của một người thuộc thế hệ trẻ có tựa đề "Hăy để cho Việt Nam Cộng Ḥa lùi vào dĩ văng một cách tự nhiên" do diễn đàn danchimviet.com phổ biến với lời toà soạn như sau:

    (Trích)
    LTS: Trong công cuộc đấu tranh dân chủ hóa VN hôm nay, t́m hiểu tư duy của lớp người trẻ không tham dự vào cuộc chiến quốc-cộng trước kia - mà sẽ là chủ lực cách mạng nay mai - là một điều cần thiết. ĐCV chọn đăng bài viết của tác giả Tiên Sa trên mạng xă hội facebook cũng nằm trong tinh thần đó. Mời bạn đọc cùng suy tư và chia sẻ. (hết trích)


    Nội dung bài viết của người bạn trẻ này cũng như nội dung bài viết của ông cán bộ già thất sủng Nguyễn Minh Cần giống nhau ở chỗ: cuộc cách mạng lật đổ bạo quyền cộng sản chưa xảy ra nhưng họ đă sợ lá cờ vàng và chế độ Việt Nam cộng hoà được tái lập ở Việt Nam... sau 36 năm bỏ chạy.

    Đào Nương tôi không tin đây là bài viết của một người viết trẻ ở hải ngoại. Thật ra, tháng 4, 1975, Người Việt Miền Nam đă quá mệt mỏi với một cuộc chiến không lối thoát giữa hai ư thức hệ tự do và cộng sản. Cái thành tŕ bảo vệ thế giới tự do đă không c̣n đứng vững sau khi tổng thống Hoa Kỳ Nixon qua gặp Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai. Giữa một bên chiến đấu với viện trợ có điều kiện và một bên được viện trợ vô điều kiện của khối cộng sản, sự chiến thắng khó ḷng ở về phía VNCH.

    Khi buông súng năm 1975, Người Việt Miền Nam đă muốn "Hăy để cho Việt Nam Cộng Ḥa lùi vào dĩ văng một cách tự nhiên" để hai miền cùng nhau xây nước và dựng nước chứ. Nhưng việc ǵ đă xảy ra sau đó, chắc Ban Biên Tập của Đàn Chim Việt, nơi phát tán những bài viết của ông Nguyễn Minh Cần và "người bạn trẻ" Tiên Sa chắc đă biết rơ hơn ai hết: hàng triệu quân dân cán chính Miền Nam bị đầy vào ḷ "cải tạo", gia đ́nh họ bị đẩy đi vùng kinh tế mới, cướp nhà, cướp cuả, con cái họ không được đến trường. Cho đến ngày nay, những người sinh sống tại Miền Nam vẫn c̣n là những công dân hạng hai trên đất nước ḿnh. V́ nghĩ rằng "Hăy để cho Việt Nam Cộng Ḥa lùi vào dĩ văng một cách tự nhiên" nên hàng triệu người Miền Nam đă buông súng, xếp hàng đi tù cải tạo v́ nghĩ rằng một giai đoạn chiến tranh tương tàn đă đi qua, đi tŕnh diện một tháng rồi về sống đời công dân của một quốc gia độc lập và thống nhất. Chuyện ǵ đă xảy ra cho họ, cho những người sinh sống tại Miền Nam sau 1975?

    Không lẽ ngày nay, trong công cuộc cứu nước, khi không c̣n ở vị thế cầm quyền th́ những công dân của Việt Nam Cộng Hoà không thể là một tiếng nói đối lập với cái chính quyền vô nhân đang cai trị đất nước Việt Nam hay sao? Chúng ta sẽ đấu tranh để những người dân của đất nước Việt Nam dân chủ và tự do có quyền lựa chọn cho họ một đảng phái cầm quyền, họ sẽ biểu quyết về một lá cờ tượng trưng cho đất nước.

    Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay có 3 triệu đảng viên hầu hết là bọn thất học, tham ô. Cứ nh́n vào xă hội Việt Nam ngày nay th́ thấy rơ. Cộng đồng Người Việt tị nạn cộng sản ở nước ngoài có 3 triệu người nhưng đồng thời họ cũng là công dân của những quốc gia tự do và dân chủ. Việc họ phải sống lưu vong ở hải ngoại không phải là một việc trốn chạy hèn nhát mà là hậu quả tất nhiên cuả một cuộc chiến tương tàn có kẻ thua, người thắng. Khi họ tập hợp để nói lên tiếng nói của Người Việt không chấp nhận chế độ cộng sản, một tiếng nói đối lập là một việc làm cần thiết khi Người Việt không thể làm được điều này ở quê hương. Tiếng nói đối lập này và lá cờ vàng trong giai đoạn này chắc hẳn là cần thiết cho công cuộc đấu tranh hơn là tiếng nói "lèm bèm" của những ông đảng viên thất sủng "chạy trốn" ra nước ngoài chứ?

    Hy vọng bài viết này sẽ giải thích được phần nào tại sao Người Việt không cộng sản không thể "Để cho Việt Nam Cộng Ḥa lùi vào dĩ văng một cách tự nhiên" được. V́ đó là tương lai của đất nước Việt Nam. Đừng bàn căi trên những trang giấy hay trên những trang mạng điện tử. Thực tế chứng minh cho hành động. Trong 60 năm, đảng cộng sản Việt Nam đă tàn phá đất nước và con người Việt Nam đến tận cùng đáy vực, khi các ông "trí thức cộng sản" đủ hết hèn để la làng (nhưng cũng phải núp đàng sau cái xác c̣n thở của "đại tướng") về cái họa mất nước mà cũng chỉ như tiếng rên trong lăng Ba Đ́nh cuả cái xác thối rữa chưa chôn th́ chúng ta có cần bàn căi thêm về cờ vàng hay cờ đỏ không? Ngược lại, chỉ trong 36 năm, cộng đồng Người Việt tị nạn cộng sản đă "bành trướng" địa bàn hoạt động khắp năm châu, những khu phố Việt Nam sầm uất, vững mạnh hơn các ChinaTown của người Tàu, mỗi năm cộng đồng Người Việt gửi về nuôi thân nhân hàng chục tỷ đô la.

    "Chạy trốn, thua trận" mà làm nên ... nghiệp lớn như vậy trong khi bọn cộng sản Việt Nam th́ co cụm lại trong các toà sứ quán, ra đường th́ mắt la, mày lét sợ người dân bắt gặp. Lănh tụ ngoại giao như tên Nguyễn Xuân Việt ở Jordanie th́ hành xử như bọn đầu gấu, du đăng khiến thế giới phải bàng hoàng và người nữ công nhân 20 tuổi bị xúc phạm đă được Hoa Kỳ cho nhập cảnh v́ lư do chính trị th́ đủ hiểu.

    Dĩ nhiên, ở đâu, xă hội nào th́ cũng gồm đủ con gà, con công, con phụng... đừng nh́n vào đàn gà của cộng đồng Việt Nam hải ngoại rồi kết luận tất cả chỉ là một đàn gà mà lầm to. Nhưng có một điều có thể coi như là chân lư "không thay đổi" dù bên này hay bên kia bờ Thái B́nh Dương: đảng viên cộng sản th́ anh nào cũng hèn, cứ phải dựa vào nhau để sống c̣n, để được làm "quan tham" bóc lột dân lành. Chúng đoàn kết theo đúng tôn chỉ "tranh đấu đến cùng với kẻ thù, chỉ hoà giải với nội bộ". Trong khi nếu v́ tương lai dân tộc th́ phải t́m cách liên kết mọi người với nhau chứ. Ra đến hải ngoại vẫn c̣n sợ lá cờ vàng nhưng tiền bạc của cờ vàng th́ đưa lên mặt mà hít hà. Khinh bọn "thất trận, giặc ngụy" bỏ chạy, nhưng lại sợ chúng nó trở thành một thế chính trị đối lập trở về nhưng vẫn ra chính sách ve văn Việt kiều. Chơi với cái đầu "ngụy" th́ không dám chơi chỉ muốn chơi với các "khúc ruột thừa" của họ?

    Việt Nam Cộng Hoà phải sống măi trong ḷng người Việt không cộng sản là v́ thế! V́ không muốn nhận sự nhục nhă là công dân của một nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, muốn bảo vệ ngư dân cũng phải xin phép "thằng" Tàu cộng!

    Chúng ta hăy hành động. Tự cứu ḿnh và cứu những người khác nữa. V́ tương lai, xin tất cả hăy t́m cách liên kết với nhau trong t́nh dân tộc.

    Đào Nương

    Nguồn

    Nhắn:
    Nếu Ai đó không hoặc chưa biết th́ nên "dựa cột mà nghe" => sẽ bổ ích cho kiến thức (không bổ chiều ngang cũng bổ chiều dọc). C̣n nếu muốn tự bó đầu th́ cũng chẳng ai cấm ... chỉ mong "tự bịt luôn dùm cái mồm" (= đừng nói sảng) cho bà con VL nhờ chút.
    SB

  6. #16
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Lịch sử sẽ trả lại sự thật, danh dự và công bằng cho Tổng Thống Ngô Đình Diệm

    Tài liệu mới vừa nhận được của Nguyễn Đ́nh Hoài Việt ( email )

    Quỳnh Thi

    Kể từ sau hiệp định Genève 54 chia đôi đất nước giữa Pháp và chính quyền cộng sản Hà Nội . Cuộc chia đôi đất nước đẫm máu đầy bi thương của dân tộc ! Miền Bắc thuộc quyền cai trị của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa , tức là thuộc về cộng sản . C̣n miền Nam thuộc về Việt Nam Cộng Ḥa (VNCH ), tức là thuộc về thế giới tự do .

    Như mọi người đều biết , VNCH có nền Đệ I và Đệ II Cộng ḥa. Đệ I Cộng ḥa được thành lập vào ngày 07 / 07 / 1954 do Chí sĩ Ngô Đ́nh Diệm bôn ba từ hải ngoại về nước sáng lập và lănh đạo.

    Ông được dân chúng miền Nam từ vĩ tuyến 17 đến mũi Cà Mâu bầu lên, bằng một cuộc tổng tuyển cử tự do đầu phiếu làm Tổng Thống đầu tiên của nền Đệ I của nước Việt Nam Cộng Ḥa cho đến ngày Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm bị Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng lật đổ ngày 01-11-1963.

    Sau đó Đệ II Cộng ḥa được thành lập cho đến ngày miền Nam rơi vào tay Cộng sản Bắc Việt .

    Đây là một bước ngoặt đánh dấu cho một nền dân chủ đầu tiên của dân tộc, chấm dứt chế độ độc tài phong kiến cai trị đất nước cả hàng ngh́n năm và một trăm năm đô hộ của người Pháp.

    Sau khi hiệp định Genève 54 có hiệu lực. Một làn sóng người di cư tị nạn Cộng sản vĩ đại từ miền Bắc tràn qua sông Bến Hải xuống miền Nam Việt Nam . Đó là một cuộc di cư lánh nạn lớn nhất trong lịch sử, kể từ khi lập quốc. Hơn 1 triệu người từ bỏ tài sản nhà cửa ruộng vườn để đi vào Nam t́m tự do no ấm .

    Trước đó những người dân miền Bắc đă sống trong vùng Việt Minh kiểm soát. Họ đă hiểu thế nào là Cộng sản. Thế nào là độc tài sắt máu. Thế nào là sự lừa bịp mị dân.

    Họ đă từng chứng kiến những cuộc đấu tố dă man. Con tố cáo cha, vợ tố cáo chồng. Những cuộc ám sát thủ tiêu bí mật.

    Những vụ thanh trừng bắn giết để tiêu diệt các đảng phái yêu nước đối lập như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng Đảng… những người không chịu đứng chung trong hàng ngũ với Cộng sản.

    Tôn giáo được coi là mê tín dị đoan phải xóa bỏ.

    Chỉ có Bác và Đảng là trên hết .

    Cả một xă hội bị ly tán và phân hóa chia rẽ giầu nghèo, người ta gây căm thù giữa hàng ngũ địa chủ và nông dân khiến họ xâu xé, tố khổ lẫn nhau , kể từ khi chính quyền của cái gọi là Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa được thành lập từ mùa Thu năm 45. Mà người Cộng sản thường gọi là Cách mạng tháng 8.

    C̣n tiếp...

  7. #17
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Sau này khi đă lớn khôn , tôi được nghe mẹ kể lại những hệ lụy do cuộc Cách mạng tháng 8 mang lại những bi thương khổ ải cho cả đất nước và dân tộc. Đó cũng là sự nhức nhối ray rức, không chỉ riêng của người viết, mà là với mọi người Việt Nam yêu nước. Đó cũng là động cơ khiến người viết làm nên một bài thơ đă lâu. Nhân đây muốn xin được chia sẻ với bạn đọc. Bài thơ có tên là Một Chiều Thu Ấy như sau:

    Có một ngày đă xa c̣n đó
    Quên làm sao vết sẹo ngh́n đời
    Thân ngă sấp cơng hồn tím lặng
    Vách núi sầu lăng đăng trời mây
    Giữa ngọ d́m ngày không níu được
    Thuyền không neo Trời nước mênh mông
    Cứ lênh đênh từ đó tang bồng

    Mẹ đứng khóc một chiều Thu ấy
    Chưa mừng vui đă vội hao gầy
    Kể từ đó tương tàn cốt nhục
    Bắc Nam Trung ch́m ngập đạn bom

    Biết hận thù khi nao xóa được
    Chảy biển Đông ngập máu chia ĺa

    Như chim Yến mỗi ngày thổ máu
    Dán đời ḿnh vách đá điêu linh
    Ôm trần gian trợn tṛn hai mắt
    Đá xám đen nghẹn uất chiêm bao

    Mùa Thu vàng xác người ướp lá
    Nuốt âm thầm lênh láng đau thương
    Trách làm chi Trời chập âm dương
    Trụ lại thành con người vật vă
    Trên trần gian chắp cánh vô thường

    Nghe gió thổi rơi vào ngh́n kiếp
    Vàng rộm hong một chiếc lá bay
    Xin ngàn sau thôi trở lại nơi này
    Nhưng Trời hỡi ! Đất này tôi yêu quá.


    Từ khi hiệp định Genève được hai bên kư kết, khắp miền quê xa xôi hẻo lánh đến các thành phố lớn nhỏ, đồng bào xôn xao bàn tán về chuyện di cư vào Nam .

    Nhất là đồng bào theo đạo Công giáo. Người ta loan truyền có “tầu há mồm khổng lồ” của Mỹ tới các hải cảng để đón rước đồng bào.

    Thế là dân chúng lũ lượt về thu xếp gia đ́nh, bồng bế nhau già trẻ lớn bé chạyï trốn. Bất kể đe dọa, bắt bớ lẫn phủ dụ tuyên truyền.



    Bốn thủy thủ hải quân căng biểu ngữ đón chào người Di Cư lên chiến hạm
    USS Bayfield (APA-33) từ bến Hải Pḥng để đi Saig̣n vào ngày 3-9-1954


    Cán bộ Việt Minh khuyên lơn đồng bào ở lại. Họ nói, “bây giờ đất nước đă được ḥa b́nh độc lập rồi hăy ở lại làm ăn, đừng nghe theo đi làm tay sai cho địch” !

    c̣n tiếp...

  8. #18
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Theo nguyên tắc trong văn bản hiệp ước qui định, người dân Việt Nam có quyền ai muốn sinh sống ở đâu, th́ được tự do lựa chọn. Nghĩa là ai theo Bác và Đảng th́ ở lại miền Bắc. C̣n ai yêu quí tự do dân chủ th́ đi vào miền Nam sinh sống. Nhưng đó chỉ là trên văn bản giấy tờ, c̣n trên thực tế th́ chính quyền Bắc Việt ra sức ngăn cấm. Nên ở các vùng xa xôi hẻo lánh, ai muốn đi t́m tự do ở miền Nam th́ phải lén lút lẩn trốn. Họ chỉ tiết lộ tin tức ra đi cho những người thân quen và bạn bè với nhau mà thôi. Ngoài ra tất cả phải giữ bí mật. Nếu không muốn bị ngăn cản hay bị bắt giữ.

    Cuộc di cư của hơn 1 triệu người miền Bắc lánh nạn Cộng sản vĩ đại nhất, từ trước đến nay ở Việt Nam như đă nói. Công lao lớn nhất phải được nhắc đến, là của anh em trong gia đ́nh Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. Suốt thời gian c̣n ở Hoa Kỳ chuẩn bị về nước chấp chánh lănh đạo đất nước, Chí sĩ họ Ngô đă vận động trong khối Thế giới tự do, đặc biệt là sự giúp đỡ to lớn về tài chính, lương thực,thực phẩm các phương tiện vận chuyển của chính phủ Mỹ và giáo hội Công giáo Vatican đối với người tỵ nạn Cộng sản. Ân nhân của những người di cư tỵ nạn cụ thể nếu không được nói đến là một điều thiếu sót, là Đức Hồng y giáo chủ Spellman của Hoa Kỳ.

    Những người tỵ nạn sau khi được các phương tiện đưa tới Sài g̣n. Họ được tập trung vào các trại tạm cư, được giúp đỡ phương tiện chuyên chở, tiền bạc, thực phẩm thuốc men một thời gian dài, rồi sau đó họ được đưa về các nơi ruộng đồng ph́ nhiêu để định cư, tạo dựng cuộc sống mới. Những địa danh sau này nổi tiếng như vùng Cái Sắn Rạch Giá, Hố Nai, Gia Kiệm, Phương Lâm, Blao Bảo Lộc… không một người miền Nam nào là không biết đến .

    Suốt 9 năm cầm quyền lănh đạo miền Nam Việt Nam của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, người dân có dịp sống trong thời gian đó và sống trong thời gian nhiễu nhương của các Tướng lănh cầm quyền sau này. Khi chế độ Đệ I Cộng ḥa bị lật đổ, người ta mới vô cùng tiếc nuối một vị lănh đạo yêu nước, đức độ tài ba có một tinh thần độc lập quốc gia dân tộc, rất đáng kính trọng .

    Ông đă bị một số Tướng lănh thuộc hạ thân tín, cam tâm nhận tiền bạc, và bị mua chuộc của ngoại bang phản bội. Dưới chiêu bài, lật đổ Chế độ độc tài gia đ́nh trị nhà Ngô, vào ngày 01-11-1963, cả hai anh em ông là Cố vấn Ngô Đ́nh Nhu đều bị sát hại một cách thê thảm .

    C̣n tiếp...

  9. #19
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Sau hiệp định Genève 1954, khi ông Ngô Đ́nh Diệm được Hoàng Đế Bảo Đại mời về làm Thủ tướng, công việc của ông lúc đầu thật là khó khăn đầy gian nan vất vả.

    Chính phủ của ông vừa được thành lập chân ướt chân ráo, ngoài việc t́m những nhân tài yêu nước, có tinh thần quốc gia dân chủ tham gia vào trong Nội các, Quân độI, chính phủ c̣n phải đối phó với những Đảng phái đội lốt tôn giáo như Cao Đài, Ḥa Hảo, B́nh Xuyên.

    Mỗi đảng phái chiếm cứ một vùng để kiểm soát sách nhiễu dân chúng. Những đảng cướp khác cũng nổi lên khắp nơi như hồi Thập Nhị Sứ Quân thời Đinh Bộ Lĩnh, chúng hà hiếp cướp bóc dân chúng , rất khó khăn cho việc ổn định an ninh trật tự.

    Đó là chưa kể đến sự phá hoại của phía Cộng sản Bắc Việt c̣n cài Quân đội và t́nh báo ở lại để đánh phá gây rối loạn cho miền Nam Việt Nam .

    Trong khi chính quyền c̣n phải lo xây dựng tổ chức một thể chế chính trị, như tổ chức Trưng cầu dân ư, Tổng tuyển cử bầu ra tổng thống, quốc hội Lập Hiến. Củng cố chính quyền và Quân đội được bàn giao từ phía chính quyền cũ do người Pháp thành lập theo hiệp định Genève qui định .


    Dưới thời chính phủ của Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm , đời sống dân chúng rất là sung túc và thịnh vượng . Trong những năm đó đất nước có thể nói được là thanh b́nh an vui , sau vài năm giặc giă loạn lạc cướp bóc được quét sạch do hậu quả của chế độ thực dân phong kiến để lại .

    Chưa có thời gian nào kinh tế của đất nước lại được độc lập và ổn định như vậy. Người dân ở vùng đồng bằng sông Cửu Long có tiếng là làm chơi ăn thật, v́ đất đai ruộng đồng ph́ nhiêu bát ngát, thẳng cánh c̣ bay, nông dân canh tác không hết. Sông rạch th́ tôm cá rất nhiều, bắt không xuể. Ở những miền quê khắp nơi đời sống thanh b́nh êm ả, nông dân ăn nhậu, đàn hát thâu đêm suốt sáng . Họ không phải lo toan đến cái ăn cái mặc. Cuộc sống tuy phải lam lũ với ruộng đồng , nhưng tinh thần th́ rất là thoải mái , sự vô tư và tánh t́nh mộc mạc chất phát càng làm cho người nông dân Nam Bộ dễ gần , dễ mến hơn .

    Ngày đó nền kinh tế của miền Nam rất là thịnh vượng. Đồng tiền Việt Nam rất là có giá trị. Người ta có thể xé đôi tờ bạc 1 đồng ra để mua bán, chi tiêu.

    V́ con cá, mớ rau được tính từ xu, từ cắc.

    Muốn rủ bạn đi ăn tô phở chỉ tốn có dăm sáu đồng bạc. Rồi cho đến những năm cuối thập niên 60, t́nh h́nh chiến sự ngày càng tồi tệ, do miền Bắc cho quân xâm nhập vào miền Nam , mỗi lúc mỗi gia tăng.

    Lúc đó chính phủ Mỹ nôn nóng muốn gửi quân sang can thiệp để giải quyết cuộc chiến cho mau lẹ.

    Biết được ư định đó của Mỹ, chính phủ Ngô Đ́nh Diệm chỉ chấp thuận cho cố vấn Mỹ ở miền Nam và phản đối việc Mỹ đem quân chính quy sang tham chiến trực tiếp ở miền Nam Việt Nam .

    C̣n tiếp...

  10. #20
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Vào cuối những năm thập niên 60 người ta bàn tán , đồn đoán là ông Diệm đă bí mật cho người tiếp xúc với chính quyền Hà Nội để thương thuyết ḥa giải giữa người Việt Nam với nhau.

    Sau này sự việc đổ bể không thành, khiến người Mỹ tức giận nên họ đă quyết định mượn tay các Tướng lănh sát hại và lật đổ chính quyền của Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm vào ngày 01-11-1963 .

    Trong thời gian 9 năm cầm quyền của Chính phủ Ngô Đ́nh Diệm, những đảng phái đối lập cho rằng, Chính phủ của Tổng thống họ Ngô là độc tài gia đ́nh trị, kỳ thị tôn giáo. V́ trong chính phủ có ông Ngô Đ́nh Nhu là Cố vấn Chính trị , bà Trần Lệ Xuân vợ của Cố vấn Ngô Đ́nh Nhu là chủ tịch Hội Phụ Nữ Liên Đới. Ông Ngô Đ́nh Cẩn là bào đệ của Tổng thống được cử giữ chức Cố vấn đặc trách miền Trung Nam phần. Ông Ngô Đ́nh Luyện là Đại sứ Việt Nam ở Anh quốc. Tổng Giám mục Ngô Đ́nh Thục làm Tổng Giám mục Giáo phận Huế. Ông Trần Trung Dung cháu gọi Tổng thống Diệm là cậu được cử làm Bộ trưởng Bộ Quốc pḥng….

    Hồi đó phong trào chống đối mạnh nhất và dữ dội nhất phải kể, là của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.

    Rồi của Sinh viên Học sinh các trường Đại học Trung học do Cộng sản đứng sau lănh đạo giật dây.


    Họ cho rằng Chính quyền Ngô Đ́nh Diệm dành ưu đăi cho Giáo hội Công giáo như giúp đỡ xây dựng nhiều nhà thờ, các cơ sở Tôn giáo, Trường học… Đề bạt người Công giáo vào các chức vụ then chốt, và kỳ thị các tôn giáo khác, nhất là Phật giáo.

    Có dư luận cho rằng những viên chức trong Chính phủ và Quân đội muốn được đề bạt từ cấp Tỉnh trưởng trở lên phải là người có đạo Công giáo. Nên hồi đó đa số Tướng Tá theo đạo Công giáo. Rồi sau ngày Đảo chính 01-11-63 khi Chế độ ông Diệm không c̣n, họ âm thầm bỏ đạo.

    Người ta c̣n nhớ hầu hết những Tướng Tá, viên chức Chính phủ khúm núm nịnh bợ gia đ́nh họ Ngô một cách thái quá. Thường trong cách xưng hô mỗi ngày khi vào yết kiến hay tiếp xúc, họ gọi ông Ngô Đ́nh Diệm bằng cụ và xưng con. Gọi Ngô Đ́nh Cẩn bằng Cậu cũng xưng con, tuy có người bằng tuổi hay hơn cả tuổi ông Cẩn !

    Suy cho cùng Chế độ của Tổng thống Ngô Đ́nh diệm bị sụp đổ và anh em ông bị giết thảm, ngoài bàn tay lông lá của ngoại bang ra, phần nào cũng là do những viên chức, tay chân trong Chính quyền bợ đỡ quá mức làm hại đất nước và gia đ́nh ông.


    C̣n tiếp...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 12-12-2011, 09:47 AM
  2. Replies: 12
    Last Post: 16-08-2011, 03:57 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 24-04-2011, 05:08 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 25-01-2011, 12:35 PM
  5. Tưởng nhớ các nạn nhân ngày 11 tháng 9
    By quansu in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 12-09-2010, 02:13 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •