Anh hùng, Hảo hán, Tráng sĩ ....
Thoát Hán là phải THOÁT, nếu dân Việt muốn sinh tồn bên cạnh một nước lớn có khả năng đồng hóa khá cao. Người Mông Cổ, người Mãn Thanh đã từng đè dầu và bắt tộc Hán bưng & đổ bô cho họ và bây giờ thì họ ở đâu?!
Bên cạnh đó thì cũng có Nhật, đã từng thống trị Tàu, cũng đã tiếp cận & tiếp nhận văn hóa Trung Hoa. Nhưng Nhật vẫn là Nhật. Và nói về chữ viết + văn hóa thì tôi nghĩ Nhật văn và Hoa văn còn liên hệ nhiều hơn là là Việt & Hoa nữa.
Kế đến là Triều Tiên, thì cũng bị ảnh hưởng, vẫn phải xài chữ tượng hình. Nhưng Đại Hàn thì vẫn còn đó và vẫn khác Tàu.
Cuối cùng là Việt Nam, về chữ Viết, chúng ta không xài lối viết tượng hình của Tàu hoặc của Việt cổ nữa (dẫu có tự hào vể Việt cổ thì cũng lấy chi để làm nền tảng phát triển ?!) ; không viết chữ kiểu lăng quăng của Thái, Miên, Lào, Ấn độ, Á rập ... Nếu chỉ xét về mặt chữ viết thôi thì Việt Nam cũng đã làm một bước Thoát rất lớn rồi ... Thêm nữa, Bách Việt chỉ còn lại VN sau 4 lần Bắc thuộc =>
Người Việt Nam (chân chính) nào mà không muốn thoát Tàu đây?
Nói đến danh từ "tráng sĩ" là người ta ( dù là người Việt Nam) nghĩ ngay đến điển tích Kinh Kha. Cũng như "bạo chúa" điển hình là cho Tần thủy Hoàng.
Và sử dụng điển tích của Tàu, của Tây, của Việt ... thì cũng là sử dụng điển tích của nhân loại (1 sự kiện lịch sử lớn, khởi đầu và phổ thông của nhân loại) nói chung. Sử dụng "đúng" ( hoàn cảnh, bối cảnh ...) thì đâu có chi là "xấu".
Cho người Việt, thì chữ tráng sĩ là một hình ảnh của một người đàn ông xả thân - vì người, vì đời - sẵn sàng đối diện, trực diện với sinh tử ...
Thường thường , thì kết quả của TRÁNG (sĩ) là TỬ (sĩ) => Cho nên "tráng sĩ " thường là một hình ảnh "BI HÙNG". Với tôi, thì cũng là hình ảnh đáng kính trọng nhưng không phải làm "tráng sĩ" vẫn tốt hơn cho một người.
Cho Việt Nam, gần đây nhất thì Trần văn Bá là hình ảnh một tráng sĩ (và Trần Văn Bá là người Việt => nên nói tráng sĩ Việt là dư thừa).
Nó đến "hảo hán" thì người ta sẽ nghĩ đến điển tích 108 vị hảo hán Lương Sơn Bạc tụ tập, nổi lên chống đối sự cai trị của nhà "đương quyền"
(thường là bạo, cường, tà, ngụy quyền).
Cho người Việt, thì chúng ta có thể nghĩ đến những người tham gia các tổ chức chống đối thực dân Pháp chẳng hạn.
Nhưng
hảo hán & tặc tử cũng đều chống Pháp => Nên đôi lúc cũng bị lẫn lộn vì khó phân biệt.
Như Nguyễn Thái Học & các đồng chí hướng, như Hoàng Hoa Thám, như Phan Đình Phùng ... => Là những bậc anh hùng, các trang hảo hán vì nước vì dân.
Còn như Hồ và đồng đảng thì cũng chống Pháp, ... nhưng chỉ làm vậy cho "họ", chứ không phải vì nước , vì dân .. Mà còn cướp giựt luôn cả của dân chúng nữa => Họ là tặc tử, là phỉ đồ ... chứ không phải hảo hán .
Nói khác, chữ "hán" ở đây chỉ có nghĩa là một người đàn ông chứ không phải là người tộc Hán, người Hán dùng thì (hiểu ngầm) là đàn ông Tàu, người Việt, dùng thì là đàn ông Việt.
Ngoài ra thì còn các từ ngữ khác, như anh hùng, quân tử , tiểu nhân, vĩ nhân, trượng phu, sĩ phu, học giả, độc giả, thái giám, hoàng hậu, phu nhân...
Và học cái hay, rút tinh hoa của kẻ khác làm của mình cũng là một cách "học & hành" hay ho của 1 cá nhân, 1 tập thể, 1 quốc gia.
Nếu mà thoát Hán hoặc Hán(g) theo kiểu cởi trần truồng chỉ để khoe chim Việt xấu xí ... thì có lẽ nên ở dưới hán(g) thì còn tốt hơn.
Tôi là người Việt, dĩ nhiên tôi không thích và chống chủ trương Tàu cộng "ỷ mạnh hiếp yếu" (= bạo lực). Nhưng cho cá nhân thì tôi có thể kém xa rất nhiều người Tàu. Thí dụ, nếu so sánh, tôi có thể không bằng cái "gót chân" của Joshua Wong ( một thiếu niên Tàu thôi) hoặc bạn hữu của anh ta.
Nói khác Việt hay Tàu cũng là người, và cũng vậy cho tất cả các chủng tộc khác, xã hội nào cũng có tốt xấu. Vì vậy nếu có trách hờn , tôi không trách hờn Mao, Giang, Đặng, Tập ... và liên hệ.
Mà tôi trách Hồ và đồng đảng.
Cho Hồ ly tinh, thì Việt Nam không thiếu chữ để gọi:
- Nếu Hồ chồn ma là Tàu thì cô bé Phương Uyên còn biết cách gọi rất tượng hình, kêu vang rền và rất là chính xác và khỏi giải thích thêm => Tàu khựa <=
- Nếu Hồ chó mèo là Việt thì quá rõ ràng, hcm là 1 Việt gian (bán nước, phản quốc ...)
Thí dụ, như trước mắt, cái nick của ông Mậu Thân dùng cũng đã có dính dáng đến lịch Tàu rồi NHƯNG ĐÂU CÓ AI ĐỂ Ý ĐẾN CHUYỆN KHÁC, NGHĨA KHÁC .... ngoài việc chính là gợi nhớ lại cái Tết Mậu Thân, năm 1968 (tội ác của vc).
Và đâu có ai "thắc mắc" sự khác nhau Mậu Thân, Mậu Hầu, Mậu Tề, Mậu Khỉ ... etc...và loại tiếng Việt nào để mà làm chi?
(Mặc dù Mậu Thân thì đúng chữ nghĩa với can & chi , thanh lịch, thanh nhã và nên sử dụng. Nói theo kiểu trường phái "Việt nho chùm" ? Thì đâu cần phài có tên Tàu khựa nào dạy đâu?!)
***
"Việt Nho" là một một chủ đề lớn và người Việt chưa có đồng thuận ... => Không tiện bàn đến trong chủ đề này!
" Hán-Việt" (ở đây) thì cũng như Pháp-Việt, Anh-Việt, Mỹ-Việt, Latin- Việt, Miên-Việt... Chữ Việt có gốc gác từ "đó". (= những từ ngữ đã được Việt hóa )
***
Ở trên chỉ là nhận xét và góp ý (lạm bàn) của một thường dân, dân thường, thần dương ... của VN.
Chuyện dài, bàn hoài cũng không hết.. và hết "nho" rồi nên xin tạm ngưng để chờ mùa nho tới.
Lót dép ngồi chờ nghe "lời vàng tiếng ngọc" của các vị thâm nho...
SB
Bookmarks