Page 49 of 55 FirstFirst ... 39454647484950515253 ... LastLast
Results 481 to 490 of 549

Thread: 30 Tháng Tư Trong Ḷng Người Việt Hải Ngoại

  1. #481
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Dân chủ ở miền Nam không phải là sản phẩm của Mỹ được đóng thùng từ Washington DC gởi qua nhưng là hạt giống do Phan Chu Trinh, Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Phan Long, Phan Văn Trường, Nguyễn An Ninh và rất nhiều nhà cách mạng miền Nam khác gieo xuống hàng nửa thế kỷ trước đă mọc và lớn lên trong mưa băo. Không chỉ miền Nam Việt Nam mà ở đâu cũng vậy. Nam Hàn, Ấn Độ, Thổ Nhĩ Kỳ, Phi Luật Tân và nhiều quốc gia khác, dân chủ đă phải trải qua con đường máu nhuộm trước khi đơm bông kết trái.


    Khác với người lính miền Nam, người lính miền Bắc chết v́ viên thuốc độc bọc đường “thống nhất đất nước”. Bác sĩ Đặng Thùy Trâm bị giết ở Quảng Ngăi đă uống viên thuốc đó. Anh Nguyễn Văn Thạc, tác giả của hồi kư “Măi măi tuổi hai mươi” bị giết ở Quảng Trị đă uống viên thuốc đó. Cô bé Trần Thị Hường 17 tuổi và chín cô gái ở Ngă Ba Đồng Lộc bị bom Mỹ rơi trúng ngay hầm đă uống viên thuốc đó. Họ không biết đó là thuốc độc. Không biết th́ không đáng trách. Nhà văn Dương Thu Hương trải qua một thời thanh niên xung phong nhưng chị may mắn c̣n sống để nhắc cho các thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay biết “chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ v́ nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người.”


    Tại sao chiến tranh diễn ra tại Việt Nam mà không phải tại một quốc gia nào khác?


    Thật không công bằng cho đảng nếu tôi chỉ dùng tài liệu trong các thư viện ở Mỹ để chứng minh âm mưu xích hóa Việt Nam của đảng. Tôi sẽ trích những câu do đảng viết ra. Theo quan điểm lịch sử của đảng CSVN chiến tranh đă xảy ra bởi v́ “Ở miền Nam, lợi dụng sự thất bại và khó khăn của thực dân Pháp, đế quốc Mỹ đă nhảy vào để thay chân Pháp nhằm biến miền Nam thành thuộc địa kiểu mới và căn cứ quân sự của Mỹ.”


    Không ai h́nh dung “thuộc địa kiểu mới” h́nh dáng ra sao và đảng cũng chưa bao giờ giải thích một cách rơ ràng.


    Sau Thế chiến thứ hai, hàng loạt quốc gia trong đó có những nước vốn từng là đế quốc, đă nằm trong ṿng ảnh hưởng kinh tế và cả chính trị của Mỹ. Chẳng lẽ 18 nước châu Âu bao gồm Tây Đức, Áo, Bỉ, Pháp, Ư, Anh, Ḥa Lan v.v... trong kế hoạch Marshall chia nhau hàng trăm tỉ đô la của Mỹ để tái thiết đất nước sau thế chiến thứ hai đều trở thành những “thuộc địa mới” của Mỹ hay sao? Chẳng lẽ các nước Á châu như Nam Hàn, Nhật Bản, Đài Loan được viện trợ không những tiền của mà c̣n bằng cả sức người để xây dựng lại đất nước họ là “thuộc địa mới” của Mỹ hay sao?


    Chuyện trở thành một “căn cứ quân sự” của Mỹ lại càng khó hơn.


    Chính sách vô cùng khôn khéo của chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ dùng Đệ Lục Hạm Đội Mỹ làm hàng rào bảo vệ đất nước Thổ ngăn chặn làn sóng đỏ Liên Xô xâm lược là một bài học cho các lănh đạo quốc gia biết mở mắt nh́n xa. Mặc dù là một nước trung lập trong thế chiến thứ hai, để lấy ḷng Mỹ, lănh đạo Thổ đă t́nh nguyện gởi 5500 quân tham chiến bên cạnh Mỹ trong chiến tranh Triều Tiên. Quân đội Thổ chiến đấu anh dũng nhưng cũng chịu đựng tổn thất rất nặng nề. Một nửa lực lượng Thổ đă chết và bị thương trong ba năm chiến tranh. Ngày 18 tháng 2 năm 1952, Thổ Nhĩ Kỳ chính thức trở thành hội viên của NATO và hùng mạnh đến ngày nay.


    Nhật Bản là một ví dụ khác. Trong cuốn phim tài liệu Thế Giới Thiếu Mỹ (The World Without US) đạo diễn Mitch Anderson trích lời phát biểu của Thủ tướng Nhật Yasuhiro Nakasone “Nếu Mỹ rút khỏi Nhật Bản, chúng tôi phải dành suốt mười năm tới chỉ để lo tái vơ trang trong nhiều mặt, kể cả sản xuất vơ khí nguyên tử”.

    Một quốc gia có nền kinh tế lớn thứ ba trên thế giới với Tổng Sản Lượng Nội Địa năm 2011 lên đến 5855 tỉ đô la nhưng dành vỏn vẹn một phần trăm cho ngân sách quốc pḥng chỉ v́ Nhật dựa vào khả năng quốc pḥng của Mỹ và sự có mặt của 35 ngàn quân Mỹ.

    Khác với chủ trương “đánh cho Mỹ cút ngụy nhào” của Hồ Chí Minh, trong một thống kê mới đây, 73 phần trăm công dân Nhật biết ơn quân đội Mỹ bảo vệ họ.

    C̣n tiếp...

  2. #482
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Đứng trước một miền Bắc điêu tàn sau mấy trăm năm nội chiến và thực dân áp bức, một giới lănh đạo nếu thật tâm thương yêu dân tộc trước hết phải nghĩ đến việc vá lại những tang thương đổ vỡ, đưa đất nước ra khỏi cảnh đói nghèo, lạc hậu. Ngay cả thống nhất là một ước mơ chung và có thật đi nữa cũng cần thời gian và điều kiện. Con người trước hết phải sống, phải có cơm ăn, áo mặc, nhà ở, học hành trước khi nghĩ đến chuyện đoàn tụ với đồng bào và bà con thân thuộc.


    Ngoại trừ các lănh đạo Cộng Sản, trên thế giới chưa có một giới lănh đạo thể hiện ḷng yêu nước bằng cách giết đi một phần mười dân số, đốt cháy đi một nửa giang sơn của tổ tiên để lại, dâng hiến hải đảo chiến lược cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc mà gọi đó là “thống nhất đất nước” và “ḥa hợp dân tộc”.


    Cũng trong tài liệu chính thức của đảng, ngay cả trước khi kư hiệp định Geneve và khi Việt Nam chưa có một dấu chân người lính Mỹ nào, hội nghị lần thứ sáu của Trung ương Đảng CSVN từ ngày 15 đến 17 tháng 7 năm 1954, Hồ Chí Minh và bộ chính trị đảng CSVN đă nghĩ đến chuyện đánh Mỹ “Hiện nay đế quốc Mỹ là kẻ thù chính của nhân dân thế giới và nó đang trở thành kẻ thù chính và trực tiếp của nhân dân Đông Dương, cho nên mọi việc của ta đều nhằm chống đế quốc Mỹ".


    Vào thời điểm trước 1954, dân tộc Việt Nam thật sự có một mối thù không đội trời chung với Mỹ sâu đến thế sao hay giới lănh đạo CSVN chỉ vẽ h́nh ảnh một “đế quốc Mỹ thâm độc đầu sỏ” như một lư do để chiếm toàn bộ Việt Nam bằng vơ lực, và cùng lúc để phụ họa theo quan điểm chống Mỹ điên cuồng của chủ nô Mao Trạch Đông sau cuộc chiến Triều Tiên?


    Ngày 30 tháng 4 năm 1975, sau gần một thế kỷ với bao nhiều tổn thất máu xương, tù ngục, mục tiêu Cộng Sản hóa Việt Nam của đảng cuối cùng đă đạt được. Lê Duẩn, trong diễn văn mừng chiến thắng vài hôm sau đó đă nói “vinh quang này thuộc về đảng Lao Động Việt Nam quang vinh, người tổ chức và lănh đạo mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam”.


    Lời phát biểu của họ Lê nhất quán với nghị quyết của đại hội Đảng Cộng sản Đông Dương do Trần Phú chủ tŕ năm 1930 và được Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương phê chuẩn vào tháng 4 cùng năm, ghi rơ: "Vai tṛ lănh đạo của Đảng Cộng sản trong cuộc cách mạng; hai giai đoạn cách mạng từ cách mạng tư sản dân quyền chống đế quốc và phong kiến nhằm thực hiện mục tiêu độc lập dân tộc và người cày có ruộng và sau đó chuyển sang làm cách mạng xă hội chủ nghĩa.”


    Mới đây, Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư đảng CSVN, trong chuyến viếng thăm Cu Ba, cũng lần nữa khẳng định “Ngay khi mới ra đời và trong suốt quá tŕnh đấu tranh cách mạng, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn luôn khẳng định: chủ nghĩa xă hội là mục tiêu, lư tưởng của Đảng Cộng sản và nhân dân Việt Nam; đi lên chủ nghĩa xă hội là yêu cầu khách quan, là con đường tất yếu của cách mạng Việt Nam....

    Vào những năm cuối thế kỷ XX, mặc dù trên thế giới chủ nghĩa xă hội hiện thực đă bị đổ vỡ một mảng lớn, hệ thống các nước xă hội chủ nghĩa không c̣n, phong trào xă hội chủ nghĩa đang trong giai đoạn khủng hoảng, thoái trào, gặp rất nhiều khó khăn, Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục khẳng định: “Đảng và nhân dân ta quyết tâm xây dựng đất nước Việt Nam theo con đường xă hội chủ nghĩa trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh”.


    C̣n tiếp...

  3. #483
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Đối diện với thời đại toàn cầu hóa, nội chung chủ nghĩa Mác về mặt kinh tế đă phải thay đổi để đáp ứng nhu cầu tồn tại của đảng nhưng cơ chế nhà nước toàn trị sắc máu theo kiểu Lê Nin, Stalin chẳng những được duy tŕ mà c̣n củng cố chặt chẽ và nâng cấp kỹ thuật cao hơn. Dù ngoài miệng có hát bài ḥa hợp ḥa giải thắm đượm t́nh dân tộc, bên trong, các chính sách của Đảng vẫn luôn kiên tŕ với mục tiêu toàn trị và bất cứ ai đi ngược với mục tiêu đó đều bị triệt tiêu một cách tàn nhẫn.


    Dưới chế độ Cộng Sản, không những người dân bị ràng buộc vào bộ máy mà cả các lănh đạo cũng sinh hoạt trong khuôn khổ tổ chức và nghiêm chỉnh thực thi các nguyên tắc lănh đạo độc tài sắc máu do đảng của họ đề ra. Điều đó giải thích lư do giọng điệu của những cựu lănh đạo Cộng Sản như Vơ Văn Kiệt, Nguyễn Văn An, Nguyễn Khoa Điềm sau khi rời chức vụ giống như những người vừa được giải phẫu thanh quản, nói dễ nghe hơn nhiều so với thời c̣n trong bộ máy cầm quyền. Họ không phải là những người “buông dao thành Phật” nhưng chỉ v́ họ đă trở về với vị trí một con người b́nh thường, ít bị ràng buộc trong cách ăn cách nói, cách hành xử, cách khen thưởng và trừng phạt như khi c̣n tại chức.


    Giới lănh đạo Cộng Sản được trui rèn trong tranh đấu, được huấn luyện chính trị từ cấp đội, cấp đoàn trước khi giữ các vị trí then chốt trong đảng và nhà nước CS. Họ nắm vững tâm lư và vận dụng một cách khéo léo tâm lư quần chúng để phục vụ cho các chính sách của đảng trong từng thời kỳ. Sau biến cố Thiên An Môn, để đánh lạc hướng cuộc đấu tranh đ̣i dân chủ của thanh niên sinh viên, nhà cầm quyền Cộng Sản Trung Quốc khai thác ḷng căm thù chính sách quân phiệt của Nhật đă xảy ra từ thế kỷ trước. Lợi dụng việc Bộ Giáo dục Nhật bản liệt kê biến cố tàn sát Nam Kinh như một tai nạn trong sách giáo khoa, nhà cầm quyền Trung Quốc đă khuyến khích hàng chục ngàn thanh niên sinh viên Trung Quốc biểu t́nh suốt 3 tuần lễ trước ṭa đại sứ Nhật. Việt Nam cũng thế.

    Trong chiến tranh biên giới 1979, các lănh đạo CSVN đă lần nữa sử dụng thành công viên thuốc độc bọc đường “bảo vệ tổ quốc”. Máu của hàng vạn thanh niên Việt Nam đổ xuống dọc biên giới Việt Trung phát xuất từ t́nh yêu quê hương trong sáng và đáng được tôn vinh, tuy nhiên, nếu dừng lại một phút để hỏi, họ thật sự chết v́ tổ quốc hay chỉ để trả nợ xương máu giùm cho đảng CSVN?


    Với tất cả thông tin được phơi bày, tài liệu được giải mật cho thấy, cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước” mà giới lănh đạo CSVN đưa ra thực chất chỉ là cái cớ. Không có một người lính Mỹ nào đến Việt Nam, đảng vẫn cộng sản hóa miền Nam cho bằng được. Bộ máy tuyên truyền tinh vi của đảng thừa khả năng để nghĩ ra hàng trăm lư do khác để đánh miền Nam.


    Đảng CSVN là nguyên nhân khiến cho nhiều triệu người Việt vô tội ở hai miền đă phải chết một cách oan uổng, bao nhiêu thế hệ bị suy vong, bao nhiêu tài nguyên bị tàn phá và quan trọng nhất, chiếc c̣ng Trung Quốc mà đảng thông đồng để đeo trên cổ dân tộc Việt Nam mỗi ngày ăn sâu vào da thịt nhưng không biết làm sao tháo gỡ xuống đây.

    Nói theo cách viết của nhạc sĩ Việt Khang “Việt Nam ơi thời gian quá nửa đời, và ta đă tỏ tường rồi”, chiến tranh xảy ra tại Việt Nam mà không ở đâu khác chỉ v́ Việt Nam có đảng Cộng Sản.


    Ngoại trừ các em, các cháu bị nhào nặn trong nền giáo dục ngu dân một chiều chưa có dịp tiếp xúc với các nguồn thông tin khách quan khoa học, nếu hôm nay, những người có học, biết nhận thức mà c̣n nghĩ rằng cuộc chiến kết thúc vào ngày 30 tháng 4 năm 1975 là cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước”, những kẻ đó hoặc bị tẩy năo hoàn toàn hoặc biết ḿnh sai nhưng tự dối ḷng để tiếp tục sống cho hết một kiếp người.

    Cuộc đấu tranh v́ tự do dân chủ đất nước hiện nay, do đó, c̣n rất khó khăn, đôi gánh non sông c̣n rất nặng và hành tŕnh tự do c̣n khá xa xôi.


    Sau 37 năm, “hàng triệu người buồn” như ông Vơ Văn Kiệt nói, nếu chưa qua đời, hôm nay vẫn c̣n buồn.


    Nhưng người buồn không phải chỉ từ phía những người lính Việt Nam Cộng Ḥa bị buộc buông súng, từ phía nhân dân miền Nam bị mất tự do mà c̣n là những người miền Bắc, cả những người trong đảng CS đă biết ra sự thật, biết ḿnh bị lừa gạt, biết ḿnh đă dâng hiến cả một cuộc đời trai trẻ cho một chủ nghĩa độc tài, ngoại lai, vong bản.

    Gần mười năm trước tôi kết luận bài viết về ngày 30 tháng 4 bằng ba phân đoạn dưới đây và năm nay, tôi kết luận một lần nữa cũng bằng những ḍng chữ đó để chứng minh một điều, tuổi trẻ của tôi có thể qua đi nhưng niềm tin vào tuổi trẻ trong tôi vẫn c̣n nguyên vẹn.


    Như lịch sử đă chứng minh, chính nghĩa bao giờ cũng thắng. Không có vũ khí nào mạnh hơn sức mạnh đoàn kết dân tộc. Chỉ có sức mạnh Đoàn Kết Dân Tộc, chúng ta mới có khả năng bảo vệ được chủ quyền và lănh thổ Việt Nam, chỉ có sức mạnh Đoàn Kết Dân Tộc chúng ta mới có khả năng vượt lên những hệ lụy quá khứ để hướng vào tương lai tươi sáng cho đời đời con cháu mai sau và chỉ có sức mạnh Đoàn Kết Dân Tộc chúng ta mới có khả năng phục hồi sự kính trọng Việt Nam trong lân quốc cũng như trong bang giao quốc tế.


    Ngày 30 tháng 4, ngoài tất cả ư nghĩa mà chúng ta đă biết, c̣n là ngày để mỗi chúng ta nh́n lại chính ḿnh, ngày để mỗi chúng ta tự hỏi ḿnh đă làm ǵ cho đất nước, và đang đứng đâu trong cuộc vận hành của lịch sử hôm nay. Mỗi người Việt Nam có hoàn cảnh sống khác nhau, quá khứ khác nhau, tôn giáo khác nhau và mang trên thân thể những thương tích khác nhau, nhưng chỉ có một đất nước để cùng lo gánh vác. Đất nước phải vượt qua những hố thẳm đói nghèo lạc hậu và đi lên cùng nhân loại. Không ai có quyền bắt đất nước phải đau nỗi đau của ḿnh hay bắt đất nước phải đi ngược chiều kim lịch sử như ḿnh đang đi lùi dần vào quá khứ. Sức mạnh của dân tộc Việt Nam không nằm trong tay thiểu số lănh đạo CSVN. Tương lai dân tộc không nằm trong tay thiểu số lănh đạo CSVN. Sinh mệnh dân tộc Việt Nam do chính nhân dân Việt Nam quyết định. Và do đó, con đường để đến một điểm hẹn lịch sử huy hoàng cho con cháu, chính là con đường dân tộc và không có một con đường nào khác.


    Ba mươi bảy năm là một quảng đường dài. Chúng ta đă hơn một lần trễ hẹn với non sông, nhưng không phải v́ thế mà không c̣n cơ hội. Cơ hội vẫn c̣n đó nếu chúng ta biết đoàn kết, thấy được hướng đi chung của dân tộc và thời đại. Chúng ta có nhiều quá khứ nhưng đất nước chỉ có một tương lai, đó là tương lai tự do, dân chủ, nhân bản và khai phóng cho những ai, sau những điêu tàn đổ vở, c̣n biết nhận ra nhau, c̣n biết yêu thương mảnh đất thiêng liêng, vinh quang và thống khổ Việt Nam


    Trần Trung Đạo
    danlambaovn.blogspot .com

    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...g-tu.html#more

  4. #484
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    PARIS

    37 NĂM QUỐC HẬN - VIỆT NAM TÔI ĐÂU ?

    Biểu T́nh Trước Ṭa Đại Sứ Việt Cộng

    Ngày Thứ Hai 30-04-2012

    Từ 16g00 – 19g00





    Việt Nam Tôi Đâu….Việt Nam Tôi Đâu….. !


    Kính mời quư đồng hương mỗi người một lá cờ vàng cùng nhau

    biểu dương ư chí sắt đá : giải thể chế độ việt gian cộng sản bán nước

    để cùng toàn dân chống bọn bá quyền tàu cộng.

    Tập Thể-Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản Tại Pháp

  5. #485
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tháng 4 Năm Đó




    Tháng 4 Năm Đó


    Đôi mắt ướt, nh́n khung trời vôị vă

    Thăp’ đèn khuya, ngố kể chuyên. con nghe

    Đêm ba mươi, cha biên` biêt. không về.

    Thang’ 4 đó, quê hương min`h tang tóc.

    Than’g tư đó, non sông như ngộ độc

    Xác phơi chật đất,thây nôĩ đâỳ hồ

    Sự sông’ trong kẽ tóc đươn`g tơ

    Sản nghiệp mất vào tay quân cươp’ nước



    Thê thảm lắm, con ơi, không tả được

    Can?h núi rưng`, man rợ diễn han`g ngày

    Đói lâu năm,thâư no âm’ quá mê say

    Bât’ châp’ cả luân thươn`g đạo lư

    Miệng vị tha,lon`g gươm đao ic’h kỷ

    Có ai ngờ, cong san quá tham lam

    Chăn?g bao lâu cuoc song nuoc VIET NAM

    Thâp’ dươí mức dân PHI CHAU cun`g khổ

    Cán bộ kếch sù, than`h tư bản đỏ

    Xă hôị bây giờ băng hoại tân. bùn đen

    Kể đến đây.Me. tôi vôị tắt đèn

    Chỉ đêm tôí,con ơi, tim` lẽ sôn’g

    Dù đêm nay , có ba đạ biển độg

    Con hăy đi,để MẸ sôn’g yên lon`g

    Con hăy đi,nuôi môn.g cưú non sông

    MẸ nhắm mắt, thỏa long` nơi chín suôí



    Submitted by Hồn Nhiên on April 20, 2012 – 10:59 pm.


    Sent by linhthuy60015@gmail. com

  6. #486
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    SAU 37 NĂM, CHỜ NGÀY LỊCH-SỬ XOAY VẦN.

    Lời mở đầu : Tuong-niệm 30-04-75 là ngày QUỐC-HẬN tang thưong của cả Dân-tôc, là ngừoi yêu chuộng TƯ-DO không ai khỏi ngậm-ngùi khi DAT NUOC lâm vào cảnh nghèo đói và chờ ngày mât nưoc truớc suc mạnh mềm cua Bac-kinh.

    37 năm qua, ai vui, ai buồn và bao nhiêu nấm mộ oan-khiên cho những ngụi đang ‘’vui’’ ! Xin Quí-vi hăy cùng tôi, thắp một nén ‘’HƯONG L̉NG’’ cho những VONG-LINH Quân-Dân VNCH bị chôn vùi trong ḷng đất, ḷng biển , trong nhà tù CS v́ lư tửong TU-DO !!

    SAU 37 NĂM, CHỜ NGÀY LỊCH-SỬ XOAY VẦN.

    VânPhong Nguyễn-Đ́nh-Khánh

    37 năm qua, công cuộc đối-kháng lại tà-quyền CSHN dứoi nhiều xu-hứong chính-trị (phương-pháp) khác nhau, nhưng không v́ thế mà quay đầu …’’chống nhau’’!!! Ôn-ḥa – Bạo-động – Âm – Nhu – Dương – Cương, phương-pháp nào cũng cần-thiết cho từng giai-đoạn. Con cua th́ có hai càng tám ngoe, chỉ cần thiếu sót một trong tám ngoe là bị …suy-yếu, huống chi lại muốn bẻ đi… hàng loạt ‘’cái ngoe’’ mà không cho là …’’phe ta’’!!! CUA là biểu-tựơng của sự PHỐI-HỢP.

    Trước sự xâm-lăng qua quyền-lực mềm của Bắc-kinh, trước xu-thế thời-đại HƯƠNG HOA LÀI tại Bắc-phi, trứơc sự quay đầu đổi hướng cho tiến-tŕnh Dân-chủ tại Miến-điện, trước sự run sợ của bạo-quyền Bắc-kinh cũng phải t́m đừơng ‘’cải-tổ’’ chính-trị! 14 ‘’con chó nghiệp-vụ’’ của TC tại Hanoi, không c̣n cách nào hơn cũng phải … ‘’chỉnh-đốn’’ Đảng! CSHN như ‘’bầy kiến trên miệng chảo’’ không ‘’buông tay’’ là ‘’được rotie’’ cả nút!





    Trong mọi cuộc đấu-tranh và nhất là cuộc chiến đa dạng ‘’không đổ máu’’ nhưng mang đặc-tính đầy ‘’thù hận’’, th́ ai cũng mong nh́n thấy kẻ thù phải …gục ngă ngay trước mặt hoặc ít nhât phải đạt được…’’thành-quả’’ cụ-thể ‘’mắt thấy tai nghe rờ mó được’’, vậy th́ chỉ có hành-động như hai tay Cowboy, móc súng ra …’’pằng’’ một phát là có …kết-quả ngay! Nhà hoạch-định quân-sự th́ cũng phải có thời-gian. Đ̣i hỏi thắng lợi, đôi khi cũng chỉ là …vọng-tửong! Huống chi đấu-tranh chính-trị th́ rất đa-dạng đôi khi rất là …’’mềm’’ và phức-tạp trứơc một khối CSQT đầy tham-vọng và tàn-bạo ! Sơ-xẩy ‘’sai một ly đi một dậm’’ là đưa Dân-tộc vào chỗ diệt-vong! Điều này HCM và CSHN đă … kinh qua !

    Cuộc chiến trứoc 30-04-75, ‘’cục-diện’’ hai miền Nam – Bắc chỉ là hai ‘’con tốt thí’’, là đem sinh mạng của con dân VN làm ‘’vật hy-sinh’’ ra sức quần-thảo sát-phạt lẫn nhau không nương tay cho hai khối mệnh danh là tự-do và CSQT. Với ‘’chiến-công‘’ của hai cuộc-chiến Đông-dương 1954 và 1975 và 37 năm gọi là thống-nhất ‘’Ḥa-b́nh – Độc-lập – Tự-do – Hạnh-phúc’’! Thống-nhất th́ chỉ có trên mặt …hành-chánh, nhưng thống-nhất ḷng dân chỉ là sự …’’vô-cảm’’!!! Cuối cùng th́ Dân-tộc VN được ǵ!?

    CSHN phải trả giá thật đắt cho ‘’chiến-công’’ của họ trứoc lịch-sử của nhân-loại và lịch-sử VN, không khác ǵ như CSQT do Liên-sô cầm đầu vào thế-kỷ trứoc! Lenin – Stalin – Polpot th́ đă ….’’đền tội’’! Giờ lịch-sử đă điểm, Mao-Trạch-Đông – HoChiMinh, Kim-Nhật-Thành và ‘’hậu-duệ’’ của ‘’bộ ba’’ này rồi cũng đi vào lịch-sử ‘’cửa hậu’’ của thế-giới! Thập-niên này chạy đâu cho thoát!

    37 năm qua, trong công cuộc đấu-tranh của Ngừoi VN trong và ngoài nứoc, thừơng th́ chỉ thấy qua hai h́nh-thức:

    MẶT NỔI : Qua những cuộc biểu-t́nh, xuống đừong, kiến-nghị, phỏng-vấn những vị ‘’tai to mặt béo’’, họp hành, tuyên-dương, tuyên-cáo… phải nói là ‘’thành-công’’ của sự đóng góp của các Nhà Tôn-giáo : Phật-Giáo – Công-giáo – Tin lành – Cao-Đài – Ḥa-hảo, các nhà Dân-chủ, Dân-oan, Thanh-niên – Sinh-viên và các Đoàn-thể Hải-ngoại… rồi ‘’dậm chân tại chổ’’ ngồi chờ ‘’thủng đâu vá đó’’ và cùng t́m bài … ’’điệp khúc’’ cứ thế mà ‘’hát’’ kéo dài cho 37 năm qua!!! Gần đây, đặc-biệt nhất, với hai biểu-tựơng: Nhạc-sĩ Việt-Khang – anh Đoàn-Văn-Vươn đă vượt qua sự sợ hăi, nhưng vẫn không làm cho CSHN … chùn tay trấn-áp!!! Phải chăng, các nhà ‘’đấu-tranh’’ c̣n ‘’khó khăn’’ là phải t́m cho bằng được …’’phe ta’’! Ngựơc lại, là phải ‘’tranh căi’’ triệt-hạ lẫn nhau ‘’một sống một c̣n’’, ‘’đối thủ’’ ‘’trùm mền’’ càng đông càng tốt! ‘’Càng cua’’ là biểu-hiệu ‘’sức mạnh’’ của ‘’phe ta’’, các ‘’ngoe’’ khác đều phải ‘’chặt bỏ’’ !!! Mệnh-danh đấu-tranh Dân-chủ như thế mà kêu gọi LIÊN-KẾT, th́ cuối cùng chỉ c̣n …’’càng cua’’ … chẳng khác nào ‘’bàn cờ’’ có tướng mà không có quân!! THẾ và LỰC không bị …ră rời, là một …’’phép lạ’’ !!!???

    Hôn lên trán t́m HUONG LÀN TÓC

    ‘’Duoi vat áo’’ đă có ǵ thom!?

    ‘’Tranh căi’’ nhiêu nêu đuoc no com

    Không nhung thê ‘’núoc sôi’’ c̣n tat!

    V́ thế, ngay trong Cộng-đồng Hải-ngoại, với một tinh-thần chống-cộng cao-độ mà không có một sắc-tộc nào theo kịp, được hoàn-toàn sống trong tự-do, không bị bất cứ… áp-lực nào, nhưng tạo được THẾ và LỰC vẫn không khác ǵ trong nước bao nhiêu, mà c̣n như ‘’đống cát rời’’!

    Có lẽ các Đoàn-thể, Đảng phái vẫn c̣n …mắc phải cơn bệnh trầm-kha là mang nặng ….’’giáo điều’’ đầy tính-cách…’’gia-trửong’’, ngoài ra, ‘’CÁI TÔI’’ c̣n đặt nặng … ‘’quá cao’’ lên tận ‘’đỉnh đầu’’, nên không nh́n được … cục-diện thế-giới đang chuyển-vần và nhất là quên đi quyền-lợi Tối-thựong của Tổ-quốc!!! ‘’Sai một ly đi một dặm’’ là đưa Đất nước vào ‘’mạt lộ diệt-vong’’!!!

    C̣n tiếp...

  7. #487
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    MẶT CH̀M :

    Tất cả các cuộc Cách-mạng hay một cuộc …biến-động đă từng xẩy ra và thay đổi từ cục-diện quốc-gia hay cả thế-giới mà không một Nhà chính-trị nào tiên-đoán được! Nếu biết trước, th́ nhà cầm-quyền đương-thời cũng … dep tan ngay từ trong trứng nước! Cách-mạng Pháp 1789 – CM Nga 1917 – CM TC 1949. VN với cái gọi là ‘’CM Mùa thu’’ đă tạo ra ‘’cuộc-chiến Điện-Biên-phủ’’ - Biến-cố 30-04-75, Gần nhất là HƯƠNG HOA LÀI tại Bắc-phi, ‘’cách mạng mềm’’ tại Miến-điện cũng đă xẩy ra ngoài …dự-liệu!!!

    ‘’Mặt ch́m’’ th́ ít ai thấy đựơc, nếu nhận xét ra, th́ ‘’mặt nổi’’ hay ‘’mặt ch́m’’ cùng có giá-trị ngang nhau trên ‘’một đồng tiền’’. Radar hay Sonar là hai ‘’con mắt thần’’ khác nhau trong kỹ-thuật hàng-hải. Vậy ‘’con mắt’’ nào mới quan-trong cho vị ‘’Thuyền-trửong’’!? Lái đựoc ‘’con thuyền Quốc-gia’’, Nhà ‘’lănh-đạo’’ phải có … ‘’bản lănh’’ ‘’nh́n xa trông rộng’’ trên nhiều lănh vực khác nhau! Phối-hợp đựơc mọi xu-hướng chính-trị vẫn c̣n kỹ-thuật tùy thuộc vào ‘’CÁI TÂM’’ !!!

    Chính-trị th́ đa-dạng luôn luôn phức-tạp! 2 nhân 2 đáp số vẫn là …ẩn-số!!!???

    Để thay đổi ‘’chiến-lược’’ toàn cầu của Hoa-kỳ vào thập-niên 70s của Thế-kỷ trước. Sau cuộc ‘’ṃ mẫm đi đêm’’ của Kissinger để ‘’dọn đường’’ cho Nixon ‘’thưởng-thức’’ 84 món ăn do Chu-Ân-Lai khoản-đăi tại Băc-kinh. ‘’Kế-hoạch’’ của Ngũ-giác-đài là ‘’bán đứng’’ VNCH cho TC nằm trong ‘’bàn tiệc’’ này mà CSBV chỉ là ‘’con chó ngoan ngoăn’’ dưới chân chủ được … thừa-hưởng! Không đầy một thập-niên sau, Liên-sô phải rút khỏi ‘’vũng lầy’’ tại Afganistán, CSHN theo chân ‘’quan thầy’’ Liên-sô cũng triệt-thoái ra khỏi Campuchea vào cuối thập-niên 1980. Bức từơng Bá-linh sụp đổ 1989, lôi kéo theo ‘’bàn cờ DOMINO’’, đứng đầu là Liên-sô và các nước Đông âu sụp đổ hàng loạt!

    Ổn-định thế-giới của các thế-lực Quốc-tế vào thập-niên qua chỉ là giai-đoạn tạm thời, v́ trong năm 2012, là năm ngẫu-nhiên đặc-biệt bầu lại các nhà lănh-đạo trên thế giới : Pháp – Nga – TC và Hoa-kỳ…! Song song với điều trên, t́nh-h́nh quân-sự, tại Trung-Đông – Á-châu/TBD, hai vùng này đang thi đua ‘’leo thang’’ trang-bị vũ-khí tối-tân … để ‘’bảo-vệ ḥa-b́nh’’ – Bảo-vệ ‘’quyền-lợi cốt lơi’’ hoặc ‘’lợi ích quốc-gia’’ ! Tất cả chỉ là …’’môi mép’’!! “Bức tranh Ḥa-b́nh’’ th́ rất mong manh và chỉ cần một ‘’cơn gió’’ thổi tới là …tơi tả!!! ‘’GIÓ’’ th́ lúc nào cũng có thể … tạo được, nhưng đâu là DIỆN, đâu là ĐIỂM và biến-động, xung-đột đến mức-độ nào th́ vẫn c̣n là …ẩn-số!!!??? Ngoại-trừ phe ‘’diều hâu’’ của ‘’con giời’’ nổi …’’máu gà’’!!! ‘’Con giời’’ mà hung hăng, là giúp cho Mỹ và các nước bán vũ-khí giải-quyết kinh-tế!!!

    Năm 2012, biến-động dẫn đến xung-đột nhỏ hay lớn xẩy ra từ Trung-đông đến Á-châu/TBD là điều bất ngờ có thể xẩy ra ngoài dự-liêu hoạch-định chiến-lựơc của các siêu-cường trên toàn thế-giới!!!

    Xu-hướng Dân-chủ của thời-đại đang chuyển vần, ‘’Cách-mạng Hoa Lài’’ tại Bắc-phi là một điển-h́nh. Nhanh chân hơn, Miến-điện đă quay gót 180º. Các nước độc-tài c̣n sót lại trên thế-giới đang run sợ cũng đang t́m đường … đổi hướng, huống chi là các nước kỳ-cựu độc-tài CS đă từng ‘’tắm máu’’ của nhân-dân họ th́ đang ‘’tuyệt-vọng’’ chống đỡ từ mọi phía! ‘’Cải-tổ’’ của TC hay ‘’chỉnh-đốn’’ của CSHN chỉ là ‘’mảnh gỗ mục nát’’ đang …’’trám lỗ’’ cho con ‘’thuyền rệu rạo’’ sắp ch́m!!!

    Đông-dương là địa-chính chiến-lược tranh-giành quyền-lực giữa hai siêu-cường Mỹ - Trung mà c̣n lôi kéo theo: Ấn – Nga – Nhật – Úc - Liên-âu và các nứoc ĐNÁ vào ‘’canh bài’’ quyết-liệt trong vùng! THẮNG – BẠI đă đựơc …lộ rơ! Và nhất là VN đă gia-nhập vào WTO và TPP, đó là chưa nói đến những văn-kiện khác đă kư-kết thông qua Hiệp-ứoc QT. Th́ tất cả mọi biến-động… xẩy ra trên thế-giới đều ảnh-hửong không trực-tiếp th́ cũng gián-tiếp vào nội-t́nh chính-trị VN ! Hô hào ‘’độc-lập’’ như thời ‘’trung-cổ’’ chỉ là ngoan-cố …lấp-liếm cho có lệ!!!

    Nh́n vào ‘’bàn cờ DOMINO’’ đang …lung lay tại các nứơc độc-tài CS c̣n sót lại trên thế-giới : TC – VN – Bắc-hàn – Cuba, th́ chỉ cần một trong bốn ‘’con cờ’’ bị HƯƠNG HOA LÀI ‘’lướt’’ nhẹ là … ’’trốc gốc’’! Trước áp-lực ngày càng nặng nề của Mỹ trên nhiều mặt trận, đưa đến kinh-tế suy-sụp cho TC, cộng thêm ‘’biến-động tại Tân-cương – Tây-Tạng, Ô-khảm, ‘’đấu đá’’ qua vụ Bạc-Hy-Lai! Chưa nói đến là

    ‘’biến-động’’ tại Biển Đông mà ‘’con giời’’ loại ‘’diều hâu’’ đang ‘’khát dầu’’ không muốn … nhịn! Mỹ th́ đang ‘’chống lưng’’ cho Philippines … ‘’chọc tức’’ ‘’con giời’’, Nhật và các nước trong vùng cũng đang phụ-họa…cổ-vơ…’’ăn có’’ ! Xung-đột tại vùng này là điều khó tránh khỏi.

    Nh́n qua nội-t́nh của TC, VN là ‘’phiên-bản’’ cũng không khác bao nhiê! Đoàn-Văn-Vươn vẫn c̣n là nỗi… ám-ảnh bất-an trong nội-bộ TW Đảng CSHN!!! Và đang lan rộng qua Văn-Giang – Hưng-Yên…. và c̣n ‘’bay’’ ra khắp nứơc!

    Ngày nay, CSHN nh́n đâu cũng thấy ‘’bóng ma’’ ‘’Thế-lực thù địch’’ - ‘’Diễn-tiến Ḥa-b́nh’’ - HS-TS, là nỗi ám-ảnh cho HƯƠNG HOA LÀI thổi đến! Ngay Tổng-cục 2 của CSHN c̣n ‘’ṃ lặn’’ t́m kiếm mà không biết…’’mặt ch́m’’ nằm ở đâu!!! ‘’Chỉnh-đốn’’ nội-bộ, Đảng đă ‘’vuột’’ khỏi …tầm tay, luồn lách ‘’khe’’ nào th́ cũng Xuống Hố Cả Nút!

    Trong t́nh-h́nh suy thoái đang đang đi vào ‘’tuyệt-lộ’’ cho TC. T́m kế ‘’hoăn-binh’’, ai sẽ ngăn cản được là ‘’đồng-chí đàn anh’’ không đem ‘’đồng-chí đàn em’’ ra ‘’trao đổi’’ nói trắng ra là ‘’bán đứng’’ cho Mỹ khi cuộc ‘’trả giá’’ kết thúc!!! Đài-loan và CSHN đă được TC đưa lên ‘’bàn cân’’, ‘’nặng – nhẹ là điều ai cũng … suy-đoán được!!!

    Đó cũng là thời-điểm để ‘’LỊCH-SỬ XOAY VẦN’’!!!

    Ngày 30-04-2012

    Vân-Phong Nguyễn-Đ́nh-Khánh

    Nhận từ tác giả :d.khanh42@gmail.com

  8. #488
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tháng Tư về



    Người Việt trong các trại tị nạn sau 30/4


    Cứ mỗi lần tháng tư về là tiết trời bắt đầu oi bức, những cơn gió Nồm từ biển thổi vào cũng không làm sao xóa tan được cái cảm giác khô nóng của mùa hè.

    Tôi đi dọc theo bờ sông Bàn Thạch nh́n ḍng nước đục ngầu uể oải xuôi về Đông, mang theo nó là những rác rến, xác chết súc vật và rất nhiều những thứ bẩn thỉu khác.

    Trên bờ sông này trước đây là xóm làng trù phú, yên tĩnh và trong lành với rừng cây sưa tỏa bóng. Mỗi lần tháng tư về hoa sưa vàng rực một khoảng trời, mùi thơm dịu dàng quyến rũ, làm cho tôi ngày ấy – một cậu bé nhiều mơ mộng choáng ngợp trước vẻ đẹp rực rỡ của thiên nhiên mùa hè thường hay đứng ngẫn ngơ nh́n và suy nghĩ vu vơ… tháng tư về sân trường rộn ràng tiếng ve, khúc nhạc cất lên cùng giai điệu từ thưở ban sơ cho đến măi măi vô cùng, trong ḷng các cô cậu lúc này chùng xuống một nỗi buồn nhè nhẹ, khi những cánh phượng hồng chớm nở trên sân trường, trên đường đi học.

    Thiên nhiên hào phóng ban cho mùa hè thật nhiều vẻ đẹp: ḍng sông nước ngập đôi bờ lai láng trong veo tha hồ vùng vẫy, màu đỏ của hoa phượng, màu vàng của hoa sưa– mùi hoa sưa thơm dịu dàng — và tiếng ve buồn man mác và biển mênh mông hiền ḥa với bờ cát vàng óng mượt dưới chân… và c̣n nữa mùa hè là mùa của hoa trái trỉu cành đong đưa trong vườn, trước ngơ, mùa của hoa Ngọc lan thơm ngát…nhưng nếu chỉ có vậy thôi th́ tôi và những cô cậu bé cùng tuổi hạnh phúc biết bao nhiêu.

    Nếu trong kư ức của chúng tôi không có ngày 30 tháng 4 năm 1975, cái ngày mà chúng tôi tan tác như đàn chim non gặp cơn băo dữ, để rồi sau cơn băo đó, rất nhiều những khuôn mặt, những đôi mắt, những măi tóc thiên thần bé nhỏ, vĩnh viễn ra đi không trở về …chỉ c̣n lại trong tâm thức tuổi thơ nỗi đớn đau trở lại mỗi lần tháng tư về.

    Mỗi lần tháng tư về, tôi hay lẩm cẩm nhớ lại quá khứ với sự tiếc nuối và ước ao. Ước ǵ mọi việc xảy ra theo một cách khác, có rất nhiều chữ “Nếu như” được đặt ra để rồi hụt hẩng, thương tiếc

    - Nếu như không có ngày 30 tháng 4/1975 th́ đất nước chúng ta sẽ không phải như ngày hôm nay mà là một “Minh châu Trời đông”

    - Nếu như không có cuộc chiến tranh phi lư và vô nghĩa đó th́ đất nước chúng ta đâu có bị tàn phá, đâu có quá nhiều người phải ngả xuống, đâu có vết thương hằn sâu trong ḷng dân tộc này mà măi đến nay vẫn không lành.

    - Nếu như những người CS không có tham vọng thống trị người khác bằng mọi giá th́ đất nước chúng ta đâu có chia hai miền Nam Bắc, đâu có mâu thuẫn hận thù tàn phá đến thế lương.

    - Nếu như không có những người Cộng sản với chủ nghĩa Quốc tế Vô sản và chủ nghĩa đại đồng th́ dân tộc ta đâu có bị lôi kéo vào cuộc chiến tranh ư thức hệ tương tàn, làm quân cờ trong tay các thế lực siêu cường mà họ sẵn sàng hy sinh Dân tộc chúng ta để bảo vệ quyền lợi của họ và biến chúng ta thành một lũ ngốc.

    -Nếu không có ngày 30 thánh tư-1975 th́ đâu có thảm nạn thuyền nhân – với hàng triệu người vượt biên tỵ nạn-với hàng trăm ngàn người vĩnh viễn nằm lại dưới ḷng đại dương hay trên rừng sâu núi thẳm, trong số đó có rất nhiều thiếu nữ, phụ nữ bị hăm hiếp để lại vết đau ngàn năm không nguôi ngoai được, và ngày nay những tinh hoa của dân tộc chúng ta đâu phải đem tài năng để phục vụ cho sự phồn vinh của xứ người

    - Nếu như không có ngày 30 tháng Tư năm 1975 th́ ngày hôm nay đâu có những tên Tư bản đỏ ngông nghênh kệch cỡm tham tàn và nền kinh tế thị trường định hướng rừng rú tàn phá đất nước này với sự cai trị ngu ngốc, phiêu lưu làm kiệt quệ tài nguyên quốc gia, khánh tận tinh thần và đạo đức dân tộc.

    - Nếu không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 th́ đất nước chúng ta đă là một quốc gia Tự do–Dân chủ hùng mạnh, một đất nước văn minh, nhân bản lănh đạo khối Đông Nam Á chứ đâu có là một con vịt đẹt bị khu vực và quốc tế coi thường, người dân chúng ta đâu có bị khinh miệt.

    - Nếu như không có ngày 30 tháng 4 và nguyên nhân của nó th́ đất nước của chúng ta đâu có bị xâm thực, Hoàng sa và một phần Trường sa đâu có mất. Tài nguyên trong vùng biển này đâu có bị Tàu cộng cưỡng chiếm, đủ giúp đất nước chúng ta tự cường, tự lập về an ninh năng lượng và sự phong phú về Hải sản đủ để nuôi sống dân tộc này …và một điều quan trọng hơn rất nhiều là con đường để dân tộc chúng ta vươn ra biển lớn đâu có bị phong tỏa

    - Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 th́ ngày nay ngư dân chúng ta đâu có bị bắn giết bị đánh đập và sỉ nhục, bị cướp tài sản,bị giam giữ trái phép và bị đ̣i tiền chuộc khi hành nghề trên ngư trường truyền thống của cha ông ḿnh và trong tương lai gần chúng ta sẽ mất biển Đông, lúc đó ngư dân chúng ta sẽ phải “cày đường nhựa” để sống.

    - Nếu không có ngày 30 tháng tư 1975 thanh niên VN sẽ có mặt tại rất nhiều trường đại học danh giá trên thế giới để trở thành những tài năng lớn phục vụ đất nước ,phục vụ dân tộc và nhân loại ,làm vẽ vang cho ṇi giống Tiên rồng chứ đâu có bán thân để kiếm sống hoặc làm lao nô trên xứ Mă Lai, Đài Loan, Hàn Quốc để chịu đựng sự hành hạ và tủi nhục.

    - Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 th́ dân tộc này đâu có chỗ cho bọn độc tài ngu dốt,cho bất công và tha hóa, dân tộc ta đâu có bị hàng hóa của Tàu đầu độc hằng ngày, đâu phải sống trong một môi trường ô nhiễm, tai nạn giao thông làm chết người c̣n hơn cả một cuộc chiến tranh

    - Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 th́ dân tộc chúng ta đă là một ngọn Hải đăng trong khu vực Đông Á,một cường quốc chứ đâu có bế tắc về tương lai,khốn cùng trong hiện tại và đang đứng trước nguy cơ mất nước và bị Bắc thuộc như bây giờ.

    Tháng Tư về ngồi ưu tư, lẩm cẩm viết lại những ḍng này khi cả nhà tôi đang bị ba cái lệnh cưỡng chế v́ “vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin” treo lơ lững trên đầu với những cáo buộc nghiêm trọng,đầy tính ngụy biện, chụp mũ và hồ đồ…

    …. Nhưng mặc kệ họ, tôi xin được mượn lời của Iouri Chevtchouk, thủ lĩnh nhóm nhạc Rock DDT huyền thoại, đă nói với Putin trong những cuộc xuống đường chống bầu cử gian lận tại nước Nga để nói với những người cộng sản VN rằng: “V́ con cháu chúng ta, nước VN không nên trở thành một quốc gia độc ác, tham nhũng, toàn trị, chỉ có một đảng với một lời ca ngợi, một tư tưởng”.


    Năm nay, tháng tư một lần nữa lại về trên đất nước VN với ngổn ngang bao điều day dứt trong những tâm hồn c̣n tha thiết với quê hương, với tư cách của một người từng trải qua thời niên thiếu trong chế độ Việt nam Cộng ḥa, tôi xin được mượn lời của một nhà văn Tây Ban Nha đă từng nói với chế độ độc tài Franco vào năm 1936:

    “Các ông thắng nhờ nắm được sức mạnh thô bạo cần thiết, nhưng các ông không thuyết phục được v́ muốn thuyết phục cần phải có lư”.

    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...urce=BP_recent

  9. #489
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tản mạn Tháng Tư - Anh hàng xóm

    TĐL (Danlambao) - Gần bốn mươi năm đi qua nhưng anh chưa nguôi say men chiến thắng. Cứ mỗi độ cuối xuân, khi những con ve bắt đầu cất tiếng ca đưa đất trời vào hạ, các anh cũng bắt đầu ca bài ca “hào hùng”.

    Những thước phim chớp nháy như mưa rào, đầy người, đầy xe và đầy súng đạn. Giọng sang sảng. Cờ và hoa.


    Khi anh đội nón cối từ miền Bắc tập kết trở về làng cũng là lúc anh hàng xóm kia- người sĩ quan miền Nam ngẩn ngơ xoa đầu thằng con để vào trại cải tạo nơi rừng xanh núi đỏ.


    Anh bảo đă giải phóng cho chúng tôi khỏi ách kềm kẹp của mỹ ngụy, tôi vội tin, mặc dù trước đó tôi không thấy bị kềm kẹp ǵ, có chăng là cái hàng rào ấp chiến lược mà kể từ khi có nó những chiếc xe đ̣ chở bà con qua làng ít bị dính ḿn bẫy hơn.


    Anh bảo thằng hàng xóm kia là ngụy, là ôm chân đế quốc, là bán nước và có tội với nhân dân.

    Tôi phân vân. Anh ta về phép lúc nào cũng tới lui thăm bà con, đến Niệm Phật đường sinh hoạt cùng đoàn sinh Gia đ́nh Phật tử; anh ta cùng bạn lính làm Lễ đài Phật đản hay dựng cây thông Giáng sinh; thỉnh thoảng mang cho bọn con nít tụi tôi mấy lon chè trái cây, mấy lon thịt hộp “ba lát” quân tiếp vụ... như thế là có tội với nhân dân sao?


    Thế rồi, trong một thời gian ngắn anh đă làm cho cả cái làng này thay đổi. Tất cả những ai dính dáng đến Mỹ, đến thể chế miền Nam anh đều gọi là thằng: “thằng mỹ”, “thằng thiệu”, “thằng ngụy quân”, “thằng ngụy quyền” và thậm chí có lần tôi nghe anh gọi là “thằng cha cố” khi nói đến một Linh mục.

    Những cụm từ khinh mạn đó bắt đầu từ cán bộ “ủy ban lâm thời” của anh rồi lây sang tụi con nít và thanh niên choai choai.

    Lá Quốc Kỳ trước đây giờ anh gọi là “cờ ba que”, các anh đem may quần đùi, mặc vào coi bộ hể hả. Tôi tự hỏi có người anh hùng chiến thắng nào trên trái đất này xử sự như anh?

    Anh bắt đầu mâu thuẫn giữa nói và làm. Trong các cuộc họp triền miên đêm này qua đêm khác, anh đả kích gay gắt những thanh niên mặc quần tây hip-pi ống “bat”, những cô gái mặc áo cổ trái tim hay cổ thuyền; anh chửi bới thậm tệ và gọi họ mặc áo “cổ đợi chờ”.

    Người ta x́ xầm măi sau mới hiểu ra ư anh: “đợi chờ” tức là chờ đợi Mỹ quay trở lại. Nhưng tôi phát hiện ra một điều, quá bất ngờ. Những áo quần, đồ đạc của đế quốc ấy nếu thấy ai dùng anh “trị cho trắng máu” nhưng nếu được ai đó lặng lẽ biếu cho, hoặc anh kiếm được bằng cách nào đó th́ anh có vẻ sướng lắm, cực sướng.

    Anh nói đùa nửa nạc nửa mỡ là “thấy Mỹ th́ ghét, thấy US th́ ham”.

    Lại nữa, anh răn dạy đất nước đang quá độ đi lên chủ nghĩa xă hội, phải “bỏ chợ đông đồng, tăng công sản xuất” và lùa bà con ra ruộng, trong khi người vợ anh đưa từ miền Bắc vào lại lén lút móc ngoặc cửa sau, đổi chác tem phiếu, áp phe với nhân viên quốc doanh mậu dịch.

    Ngay đền miếu trong làng, là phần hồn làm nên dân Bách Việt, anh cũng cho du kích đập phá tan tành; đ́nh làng anh biến thành kho lúa, ngôi chùa thành trụ sở thôn.

    Anh gọi tất cả sách báo trước tác của miền Nam là văn hóa đồi trụy, thu gom đốt sạch, nhưng sách trong nhà tôi là những cuốn “cổ học tinh hoa”, dạy cách làm người, sách viết về t́nh yêu quê hương và ḷng hiếu thảo.

    Vậy ra hơn hai mươi năm đi kháng chiến anh đă khác chúng tôi đến vậy sao, t́nh yêu quê hương và ḷng hiếu thảo là đồi trụy phải đốt bỏ đi!

    Anh cấm người ta đi xe Honda, nhưng thỉnh thoảng anh vẫn mượn ngay chiếc Honda 67 ấy kéo ga một ṿng quanh làng với nét mặt cực kỳ rạng rỡ.

    C̣n chuyện này chắc không thể hỏi anh, v́ nó thuộc lĩnh vực anh gọi là “nhạy cảm”. Cái anh sĩ quan hàng xóm tôi đă nói trên kia đi cải tạo không hẹn ngày về, không hay sống chết nhưng vợ anh ta tự nhiên có bầu rồi đẻ ra thằng cu giống anh như đúc.

    Anh hấp dẫn đến độ người phụ nữ kia đă hiến thân bất chấp tai tiếng với xóm làng hay anh đáng sợ đến độ người phụ nữ kia không c̣n lựa chọn? chỉ có anh biết, người phụ nữ đáng thương kia biết, nhưng nỗi đau th́ có thêm một người chia sẻ, nếu anh sĩ quan có tội với nhân dân kia c̣n sống sót trở về từ Cổng Trời, Suối Máu.


    Anh muốn kiểm soát người dân đến tận cái vung nồi. Năm ấy, cha tôi dậy lúc bốn giờ sáng, âm thầm làm con heo c̣i giỗ ông nội, nào ngờ anh đă bí mật cho du kích phục sẵn, tịch thu con heo đem treo ở trụ sở khi chưa kịp cạo sạch lông.

    Đây gọi là “được giải phóng khỏi ách ḱm kẹp” sao anh?

    Lời anh nói, việc anh làm có điều ǵ đó mờ ám, tiền hậu bất nhất; cái sự vừa bỉ vừa tham đă làm cho mọi người nghi ngờ tư cách của anh. Anh không có tư cách của người đi giải phóng, vậy anh chính nghĩa ở chỗ nào?!

    Tháng Tư về, anh lại đeo nhiều hàng huân chương rủng rẻng trên ngực.

    Các anh tụ tập, tự sướng và bốc thơm nhau.

    Dân làng nh́n các anh đi cà rèng, cà rèng… thấy nó ngố, có cái ǵ đó bất b́nh thường.

    Nếu anh là anh hùng của họ chắc chắn họ đă ngưỡng mộ, đă tỏ thái độ kính trọng mỗi khi anh mang những tấm huân chương trên người.

    Nhưng trớ trêu thay, nếu hỏi bất kỳ một người dân nào chợt gặp rằng anh đeo huân chương ǵ chắc chắn người ta không biết; nếu hỏi v́ sao không chịu biết, người ta sẽ dửng dưng trả lời biết để làm ǵ. Chiến công của anh không cần cho họ, vậy xin hỏi anh: anh là anh hùng của ai?


    Sau gần bốn mươi năm, anh không quay đầu nh́n lại để thấy anh đă làm những ǵ.

    Anh biện minh và dẫn chứng: chỉ cần anh “lệnh” một tiếng sẽ có ngay vài ngàn dân sắp hàng đứng trong sân ủy ban; anh hô “nhiệt liệt”, người ta sẽ lặp lại “nhiệt liệt” ba lần; anh hô “vinh quang” hay “muôn năm” người ta cũng lặp lại như thế.

    Anh kết luận hùng hồn toàn dân một ḷng theo anh. Tôi không nghĩ vậy. Khi anh không đủ tư cách làm chính nghĩa; khi người dân không coi anh là anh hùng của họ th́ tất cả những ǵ anh có được chỉ là từ họng súng mà thôi.

    Anh măi gặm nhấm men chiến thắng đến bao giờ. Anh măi say nguội và ngỡ tất cả đă ngủ yên dưới đáy ḍng đời vội vă, nhưng không, đâu đó trong ḷng người dường như cơn tao loạn chưa dễ đi qua.


    * Đêm 29/4/2012




    TĐL
    danlambaovn.blogspot .com


    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...urce=BP_recent

  10. #490
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nguyễn Thanh Phượng, Đỗ Thị Minh Hạnh - Hai cuộc đời trong một đất nước cộng sản





    Ngọc Ẩn (Danlambao) - Nguyễn Thanh Phượng là con gái của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Thanh Phượng sinh ngày 20-3-1980. Đỗ Thị Minh Hạnh là con của cán bộ cấp thấp, là gia đ́nh có công với cách mạng.

    Minh Hạnh sinh ngày 13-3-1985.

    Cả hai cô gái trẻ này cùng lớn lên trong một đất nước nhưng họ có ước vọng khác xa nhau. Thanh Phượng yêu thích quản lư tiền bạc và làm tổng giám đốc ngân hàng Bản Việt.

    Minh Hạnh th́ yêu thương người cùng khổ, can đảm đứng lên bênh vực quyền lợi công nhân và bảo vệ nhân phẩm công nhân Việt Nam.

    Hiện tại Minh Hạnh đang bị bỏ tù 7 năm dưới một chế độ lúc nào cũng đề cao vai tṛ công-nông trong hiến pháp.


    Hai cô gái trẻ này có hai cuộc đời thật khác biệt, thật xa cách như quả đất và mặt trời, như đêm đen và b́nh minh. Trích từ website Việt Capital Bank (1), Thanh Phượng “tốt nghiệp Cử nhân ngành Tài chính – Ngân hàng ở Trường Đại học Kinh tế Quốc dân (Hà Nội) và đă hoàn tất chương tŕnh Thạc sĩ chuyên ngành Quản trị tài chính của Trường Đại học Quốc Gia Geneva, Thụy Sĩ”, “25 tuổi, chị đă là Giám đốc đầu tư của Công ty Vietnam Holding Asset Management, Thụy Sĩ, với số vốn đầu tư 112 triệu đô la niêm yết trên thị trường chứng khoán London”.


    Nói về hạnh phúc gia đ́nh th́ Thanh Phượng là một phụ nữ rất hạnh phúc như lời kể của cô (2) “Chị không quên nhắc đến điều may mắn nữa của ḿnh khi có được điểm tựa vững chắc là người chồng hết mực yêu thương và sẵn sàng san sẻ những khó khăn, những áp lực của vợ. Chồng của chị, doanh nhân Nguyễn Bảo Hoàng, người cũng… nổi tiếng không kém vợ, hiện là Tổng Giám đốc điều hành Quỹ Đầu tư IDG Ventures tại Việt Nam. Chỉ với chuyện Bảo Hoàng, một cử nhân xuất sắc của Harvard, “chịu” về nước lập nghiệp, hẳn đă làm không ít người ngạc nhiên.”


    Trích lời phát biểu của Thanh Phượng “Quan trọng là người này phải t́m hiểu gu của người kia để chưa nói đă biết “đối phương” cần ǵ, vợ biết chồng yêu thích xem những kênh thể thao, nghe nhạc rock, xe cổ, rượu vang; chồng hiểu vợ có “chân đi”, thích hành hương về đất Phật, mê vẽ, yêu nghệ thuật đương đại...” (3).


    Theo lời tường thuật lại cuộc phỏng vấn Thanh Phượng th́ sau những ngày tháng làm việc mệt mỏi th́ gia đ́nh cô ta được hưởng những tuần lễ du lịch tuyệt vời ở các địa danh nổi tiếng trên thế giới “Họ c̣n dành cho nhau những phút thong thả hiếm hoi trong cuộc sống thường nhật bộn bề để được cưỡi ngựa hành hương trên Hy Mă Lạp Sơn, ngắm nh́n “nóc nhà thế giới” giữa mùa hè nắng vàng chói chang, óng ả; dành cho nhau những ngày mùa đông chỉ có tuyết rơi trắng xóa, để bàn tay t́m đến bàn tay, để họ hiểu ḿnh cần có nhau trong đời; dành cho nhau những mùa xuân hoa nở lung linh sắc màu trên thảo nguyên xanh thẳm ở Vương quốc Bhutan, đẹp như cổ tích, đẹp như chuyện t́nh của họ” (4).


    “Chị hiện là chủ tịch quỹ từ thiện mang tên Sống để yêu thương tại Việt Nam với mục đích thật giản đơn: Giúp người cần giúp. Sống để yêu thương đă cùng chị đến với hàng ngàn học sinh nghèo ở các tỉnh Long An và An Giang, đến với những bệnh nhân nghèo không đủ khả năng chữa bệnh ở tận Thái B́nh xa xôi…”


    Sau khi đọc qua bài phỏng vấn Thanh Phượng th́ chúng ta phải công nhận cô là người có tiền, có quyền lực, có hạnh phúc và đời sống của cô đẹp như chuyện thần tiên. Những ǵ cô đang tận hưởng th́ rơ ràng là cung cách của bọn đại tư sản mà cha mẹ cộng sản của cô đă ra sức đạp đổ, chém giết. Cô Thanh Phượng nên đốt quách cái thẻ đảng để trở thành kẻ hoàn lương.


    Đỗ Thị Minh Hạnh là một cô gái trẻ đẹp, yêu công bằng và có ḷng bác ái. Ước vọng của Minh Hạnh là mang đời sống ấm no, hạnh phúc đến với những công nhân và bảo vệ nhân phẩm cho công nhân. Cô đă thực hiện ước vọng đó bằng cách kêu gọi thành lập nghiệp đoàn công nhân để có sức mạnh bảo vệ quyền lợi công nhân và nhất là chống lại sự bóc lột tàn nhẫn từ Nhà Nước và các ông chủ Trung Quốc. Theo lời bà Minh thuật lại lời Minh Hạnh từ trong tù ngục, Minh Hạnh rất bất nhẫn trước hành động chủ TQ đánh đập công nhân Việt Nam, ném giầy vào mặt họ, nhốt họ cho đến khi ngất xỉu. 25 tuổi, Minh Hạnh đă bị bỏ tù với bản án 7 năm chỉ v́ muốn bảo vệ nhân phẩm của công nhân.


    Hạnh phúc của Minh Hạnh không phải là cưỡi ngựa cùng chồng trên Hy Mă Lạp Sơn, xem thể thao, nghe nhạc Rock, lái xe cỗ, uống rượu vang. Minh Hạnh chỉ ao ước rất nhỏ nhoi là không bị đối xử như người tù hạng hai. Hạnh phúc của cô là được cai ngục cho phép đi khám bệnh. Hạnh phúc của cô là không bị công an đánh đập tàn nhẫn. Theo lời thuật của mẹ Minh Hạnh là bà Trần Thị Ngọc Minh (5) th́ công an trại giam Trà Vinh đă đánh đập Minh Hạnh và hai người bạn tù là Đoàn Huy Chương và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng thấy vậy đă hô đả đảo cộng sản th́ cũng bị lôi ra đánh gần chết. Huy Chương và Quốc Hùng là hai người bạn cùng muốn thành lập nghiệp đoàn công nhân với Minh Hạnh và hiện tại Chương bị tù 7 năm và Hùng tù 9 năm. Hạnh phúc của Minh Hạnh là không bị xúc phạm nhân phẩm bởi đám cai tù cộng sản khi cô tâm sự với mẹ. “Con không thể chịu nhục với những cô cán bộ nó không lịch sự tí nào… bước ra cửa th́ nó không cho con ra mà phải xin phép đàng hoàng, rồi phải kêu to “chào cán bộ A, chào cán bộ B… con không làm được điều đó… Tại sao con người với nhau phải đối xử như vậy? Con đến đây để thi hành án, chứ không phải cúi đầu chào người này người kia, tại sao làm nhục con người như vậy?” (6). Những mơ ước của Minh Hạnh “Con đ̣i hỏi phải cho con đọc sách pháp luật, phải cho con t́m hiểu các lư luận chính trị, đồng thời là phải cho con lên thư viện, phải cho con nghe điện thoại…” (7). Làm công dân nước CHXHCNVN mà bị cấm đọc sách luật Việt Nam th́ quả là đang sống dưới tay thái thú.


    Ở VN hiện nay chỉ có đảng CSVN dành độc quyền lư luận từ chính trị, văn hóa, kinh tế. Văn hóa CSVN ngày nay dùng chữ “đéo” thay cho chữ “không”. “Đéo” yêu Bác Hồ, đéo yêu đảng, đéo sợ công an, “ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam đéo phải của Tầu” lời dân nói. Kinh tế th́ có Vinashin lỗ trên 3 tỉ dollars, chính trị th́ dâng bô xít Tây Nguyên và biển đảo cho Tầu. Ông nội Minh Hạnh là người có công với CS và bà nội là liệt sĩ. Mẹ cô muốn kể công của ông bà nội để đảng và nhà nước suy xét mà giảm án. Minh Hạnh đă phản ứng như sau “Má lấy thành tích cách mạng của gia đ́nh để được hưởng những quyền lợi, để được giảm án, chính là điều làm sỉ nhục đối với con, vô t́nh làm nhục con. Minh Hạnh nói nếu không làm được ǵ nhiều th́ “ít nhất, để ḿnh được khóc cùng bà con” (8). Tôi hiểu tâm trạng của các bậc cha mẹ, khi con phạm trọng tội và bị bỏ tù th́ ḷng cha mẹ đau như cắt. Khi con trẻ không phạm tội mà ngược lại là người yêu nước, biết chăm sóc cho đời sống công nhân, muốn bảo vệ nhân phẩm của công nhân mà bị bỏ tù oan ức th́ nỗi đau của bậc sinh thành càng thẩm thấu tận xương tủy, tim óc. Mẹ Minh Hạnh vừa trả lời phỏng vấn vừa khóc khiến người nghe phải nhỏ lệ.


    Ông Nguyễn Tấn Dũng trước khi làm thủ tướng th́ ông đă biết lợi dụng thời cơ mua bán để kiếm vàng lá. Khi phong trào vượt biển lên cao ông bán băi và bán dân để thu vàng. Nay được làm thủ tướng th́ cơ hội buôn bán càng lớn và ông bán cả vùng mỏ nhôm ở Tây Nguyên cho Tầu. Những hợp đồng béo bở của nước ngoài hoặc trong nước với tiền tham nhũng được đầu tư vào ngân hàng Bản Việt th́ chỉ có trời mới biết. Cha làm thủ tướng trong một quốc gia độc đảng, quốc hội là nơi chứa bù nh́n, con gái làm tổng giám đốc ngân hàng đầu tư th́ chuyện rửa tiền chỉ là chuyện nhỏ.


    Cô Thanh Phượng đă nói là cô có chân đi lễ chùa và hiện là chủ tịch quỹ từ thiện Sống Để Yêu Thương với mục đích thật giản đơn là giúp người cần giúp. Hạnh phúc của Minh Hạnh quá đơn giản là ngồi tù mà không bị xúc phạm nhân phẩm, không bị cai ngục và phạm nhân đánh đập, được đọc sách, được đi khám bệnh trong tù. Tôi nhờ cô Thanh Phượng chứng minh lời cô nói là sự thực mà khuyên nhủ ba cô bớt bạo tàn. Cô có chân đi chùa lễ Phật và cha cô có chân đạp chùa, đánh sư, đàn áp tôn giáo th́ tương lai chỉ c̣n chùa “Hồ”. Hy vọng mong manh là cha cô lạy “Hồ” giáo chủ c̣n cô lạy Phật. Cha cô là nguồn gốc đau khổ lên hàng vạn công dân yêu tổ quốc như Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng. Những bản án 7 và 9 năm tù cho những người trẻ vô tội là một hành động cực kỳ độc ác. Họ chẳng có tội t́nh ǵ để bị giam cầm, hành hạ hết tuổi xuân. Tuy cô Thanh Phượng hiện tại giàu sang, quyền lực, danh vọng nhưng lịch sử sẽ ghi rơ cha cô là kẻ bán nước. Ông vua Lê Chiêu Thống mà lịch sử vẫn không bỏ qua. Minh Hạnh tuy đang bị tù đầy, đánh đập, phỉ báng nhưng lịch sử sẽ dành một chỗ trang trọng cho Minh Hạnh. Bàn tay của cha mẹ Thanh Phượng đă và đang nhuộm đầy máu đồng bào. Chỉ hy vọng là cô không giống cha th́ nhà có phước.


    29-4-2012


    Ngọc Ẩn
    danlambaovn.blogspot .com


    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...urce=BP_recent
    Last edited by Tigon; 30-04-2012 at 12:30 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 10-02-2012, 05:17 AM
  2. Replies: 3
    Last Post: 15-11-2011, 11:27 PM
  3. Replies: 10
    Last Post: 27-10-2011, 08:54 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-09-2010, 06:41 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •