Page 50 of 55 FirstFirst ... 40464748495051525354 ... LastLast
Results 491 to 500 of 549

Thread: 30 Tháng Tư Trong Ḷng Người Việt Hải Ngoại

  1. #491
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nguyễn Ngọc Ngạn nghĩ ǵ về Ngày Quốc Hận?

    Khi Emxi Nguyễn Ngọc Ngạn giở thủ đoạn nguỵ biện (bài 2)


    Trần Kiên Cường
    khongthekhongnoi@gma il.com


    4. Nguyễn Ngọc Ngạn (NNN) với các ngày lễ của Việt Nam.

    Trong bài 1, tôi đă viết ở phần 1 về NNN mở màn cuộc phỏng vấn của cô Hoàng Anh bằng thủ đoạn ngụy biện tráo ngày 30 tháng 4 thành “long weekend”, ở phần 2 về NNN với Internet, và ở phần 3 về việc NNN tự cao tự đại bằng cách tự đề cao.

    Trong bài 2 này, tôi xin viết ở phần 4 về thủ đoạn ngụy biện của NNN chung quanh những ngày lễ của Việt Cộng.

    Trong cuộc phỏng vấn giữa ông NNN và cô Hoàng Anh nói về quan điểm của ông ta trong việc tổ chức văn nghệ 30.4.2012 tại Berlin, Ông Nguyễn Ngọc Ngạn giải thích “nhập nhằng” về ngày 30 tháng 4, vốn là ngày đau buồn cuả lịch sử dân tộc Việt Nam, ông ta “nhập nhằng” ngày 30 tháng 4 với ngày 1 tháng 5, ngày Quốc Tế Lao Động, nên Âu Châu có một cuối tuần dài nghĩ lễ, thuận tiện cho tổ chức show.

    Ông NNN “không đồng ư về cách chống Cộng kiểu này. Không lẽ cộng sản có bao nhiêu ngày lễ trong năm là chúng ta phải tránh xa hết cả”.

    Rồi NNN nhấn mạnh thêm rằng: “Nếu trung tâm Asia không tổ chức show trong ngày 19 tháng 5 và gặp sự chống đối th́ thế hệ thứ 2 đâu có ai biết đó là ngày sinh nhật cuả Hồ Chí Minh”.

    Nguyễn Ngọc Ngạn nghĩ rằng phải tổ chức ca nhạc vui chơi trong những ngày đặc biệt, dù là ngày lễ của Việt Cộng hay là Ngày Quốc Hận của dân tộc, th́ sẽ có lợi là… “giúp cho giới trẻ hiểu biết”.

    Đúng là tṛ ngụy biện!

    Có một chuyện rất tức cười cần phải kể ra đây đầu tiên là vụ mở đầu cuộc phỏng vấn của cô Hoàng Anh với Nguyễn Ngọc Ngạn, đó là vụ Hoàng Anh hỏi NNN “tại sao chú nhận làm MC cho show diễn vào đúng ngay cái ngày 30 tháng 4”, th́ NNN lập tức giải thích rằng show diễn này là show thứ 3 trong 3 shows tŕnh diễn ca nhạc của các nghệ sĩ trong dịp “long weekend” ở Âu Châu.

    Nhưng rất tức cười là mới đây có “Ban Tin Cua Tap Chi Dan Van – DanVan Magazine” phổ biến “Thư Gởi Cháu Hoàng Anh của ông Le Nam Son”.

    Ông Le Nam Son cho biết ông hiện cư ngụ tại Thành phố Hannover nước Cộng Ḥa Liên Bang Đức, ông có nhắc lại câu trả lời của NNN cho Hoàng Anh có đoạn:

    “ … Việc tổ chức văn nghệ là do một bầu Show tư nhân tổ chức và có đến 3 show diễn ở 3 địa điểm ở 3 nuớc khác nhau rơi vào thời điểm của một "long weekend" là ngày thứ bảy 28-4 tại Paris, chủ nhật 29-4 tại Oslo và thứ hai 30-4 tại Bá Linh mà những người chống đối đă nhập nhằng cố t́nh tách rời hai ngày trước đó mà chỉ nói có ngày thứ hai 30-4 tại Bá Linh để gây ngộ nhận trong cộng đồng…”.

    Kế đó ông Le Nam Son đă nói rơ cho “cháu Hoàng Anh” biết như sau: “Ở phần này chú xin giải thích thêm là ngày 30-4-2012 không rơi vào long weekend ở Đức cũng như ở Pháp và Na Uy v́ đó là ngày thứ hai, một ngày thứ hai thường như bao ngày thường thứ hai khác trong tuần ở những nước này, có nghĩa là mọi người đều phải đi làm và chỉ đến ngày thứ ba 1 tháng 5 ngày lễ lao động th́ mới được nghỉ” (nguyên văn).

    Than ôi, Nguyễn Ngọc Ngạn muốn tránh né nhắc tới mấy tiếng “Ngày Quốc Hận 30 Tháng 4 Đen” bằng mấy chữ “Long Weekend”, nhưng lời cắt nghĩa của ông Le Nam Son đang là cư dân ở Đức đă làm… tiêu tùng cái thủ đoạn ngụy biện của ông ta mất rồi. Từ đó mới biết “ông Trời có mắt”, kẻ gian rồi cũng phải “lọt hố” tức là phải té nặng, thật là… “tội nghiệp” biết bao!

    Tại sao Nguyễn Ngọc Ngạn lại trở cờ? Tại sao bây giờ y lại muốn tham dự vào “cuộc vui chơi ăn mừng ngày 30 tháng 4” mà tụi Việt Cộng đang quyết bỏ tiền ra tổ chức?

    Khi tôi nói có ṭa đại sứ Việt Cộng đứng sau vụ tổ chức chương tŕnh ca nhạc “T́nh Ca Mùa Xuân” ở Pháp, Na Uy và Đức, chắc chắn NNN sẽ lại… “ném chày với cối ra” để căi rằng không hề có cái vụ Việt Cộng đứng sau lưng chương tŕnh ca nhạc này.

    Nhưng NNN có nhớ là chính y đă thú nhận trong cuộc phỏng vấn của cháu Hoàng Anh rằng-th́-là: “trước đây khi NNN làm MC những chương tŕnh ca nhạc tổ chức ở Ba Lan và Tiệp Khắc, th́ những người tổ chức đă gặp sự chống đối của các Ṭa lănh sự Cộng sản về sự hiện diện của Nguyễn Ngọc Ngạn và Bằng Kiều”.

    Khi trước đây đă xảy ra như vậy, c̣n tại sao bây giờ lại không có ṭa đại sứ, ṭa lănh sự nào ở sau lưng chương tŕnh ca nhạc này, hở Nguyễn Ngọc Ngạn?

    Cho nên vấn đề nêu câu hỏi tại sao Nguyễn Ngọc Ngạn lại trở cờ, th́ chỉ có Nguyễn Ngọc Ngạn và… các ṭa đại sứ, ṭa lănh sự Việt Cộng mới trả lời nỗi mà thôi.

    Tôi nói NNN “trở cờ”, nghĩa là suốt 20 năm làm MC, lần này NNN mới bất chấp ngày lễ của Việt Cộng mà sẵn sàng tham dự (làm MC) cho cuộc vui chơi ca hát trong Ngày Quốc Hận là ngày đau buồn của dân tộc, chớ tôi không xác quyết ǵ hết, đừng có vội dùng chữ “chụp mũ” để gán cho tôi nhé.

    Do đó, bây giờ Nguyễn Ngọc Ngạn quyết không c̣n xem các ngày lễ của Việt Cộng là quan trọng nữa. Nếu ai có cắc cớ hỏi “ngày 30 tháng 4” có phải là ngày lễ của Việt Cộng không, th́ tôi xin được nói rơ rằng: đó là “Ngày Quốc Hận” của đồng bào Việt Nam Quốc Gia (c̣n kẹt lại ở trong nước và đang ở hải ngoại), mà đó lại là “ngày mừng chiến thắng của lũ Việt Cộng”. Do đó nếu vào ngày “30 Tháng 4 Đen” ai làm Lễ Tưởng Niệm, hoặc tổ chức Biểu T́nh để đả đảo Việt Cộng th́ biết là Người Quốc Gia, c̣n ai giả đ̣ không nhớ “ngày 30 tháng 4 đau buồn” này, mà lại cứ tổ chức vui chơi ca hát th́ phải… đặt câu hỏi về họ.


    Về vấn đề tại sao không nên vui chơi, liên hoan ca hát trong ngày 30 tháng 4 và những ngày lễ lớn của Việt Cộng, th́ theo tôi, tất cả những Người Việt Nam Quốc Gia yêu đất nước và dân tộc đều có thể trả lời dễ dàng, các vị từng trải qua thời chiến tranh Việt Nam, tức là đến nay cũng tới tuổi trên lục tuần đều thấu hiểu và có thể răn dạy cho con cháu.

    Bao nhiêu tội ác của Việt Cộng đối với người dân Trung Nam Bắc Việt Nam, kể cả chuyện chế độ Việt Cộng đă và đang bán nước buôn dân, nếu phải viết ra th́ phải dùng biết bao nhiêu giấy mực mới đủ.

    Riêng đối với Nguyễn Ngọc Ngạn, tôi xin phép được trích ra đây một đoạn trong bài viết của bà Đào Nương (báo Saigon Nhỏ), chẳng biết có phải bà viết để “tặng” cho Nguyễn Ngọc Ngạn không? Tôi xin phép trích ra đây chỉ một đoạn ngắn thôi, xin xem bà Đào Nương viết về Nguyễn Ngọc Ngạn như sau:

    (trích) “Khi ông giáo sư Việt Văn Đệ Nhất Cấp Nguyễn Ngọc Ngạn nói rằng ông không đồng ư với việc người Việt không cộng sản tránh tổ chức liên hoan ca nhạc trong ngày 30 tháng 4, trong những ngày Lễ cuả cộng sản, th́ thưa ông, ngày mà vợ con ông vượt biên rồi mất tích trên Biển Đông được ông ghi lại trong “những tác phẩm văn chương” của ông, ông có mời bạn bè, có tổ chức “t́nh ca” v́ ... đời ca hát ngày tháng cho người mua vui được không? Hay ngày đó, ông sẽ làm giỗ cho họ, sẽ thắp cho họ những nén hương, để người thân trong gia tộc của ông chia xẻ với ông nỗi đau thương của riêng ông mà đồng thời cũng là niềm đau của dân tộc. Đó chắc chắn sẽ là ngày duy nhất trong năm, ông sẽ tạm thời lánh xa những câu nói tục, những lời nói hàm hồ “cứ tưởng” là thông thái, là duyên dáng, xa lánh những thân thể lơa lồ của bầy ca nhi để nói với người thân về nỗi đau cuả ông dành cho đất nước, về cái đại họa đă đẩy thân nhân của ông ra Biển Đông măi măi không về. Trước ông, sau ông và cho đến bây giờ, mỗi thời, chúng ta đều phải nhỏ nước mắt khóc thương cho những người thân như thế…. Ông đă gần 70 tuổi, sao ông lại hàm hồ khi đoạn trên th́ viết “Tôi đi làm văn nghệ cũng như người ta đi vào nhà máy, vào hăng xưởng, ở tuổi gần 70 có c̣n nghĩ ǵ đến danh vọng nữa đâu. Đi làm để sống chờ ngày về hưu thế thôi”, rồi đoạn dưới lại kết luận: “Đối với chúng ta, văn nghệ có thể chỉ là giải trí. Nhưng với Cộng Sản th́ không đơn giản như vậy. Bài bản lúc nào cũng bị kiểm duyệt.

    Nếu sứ quán VN có dính dáng xa gần đến show này th́ họ có ngu ǵ mời ca sĩ Asia là những người chuyên hát nhạc lính? Họ có ngu ǵ mà mời tôi là tác giả hàng loạt truyện đả kích hoặc châm chọc họ?” Thế th́ ông giáo sư Việt Văn Đệ Nhất Cấp ơi, ông nghĩ sao về những “hiện tượng” mấy năm gần đây xảy ra cho giới nghệ sĩ ca nhạc vậy?

    Những “tác phẩm văn chương” của ông có “chống cộng” hơn ông Phạm Duy và tuyển tập Bầy Chim Bỏ Xứ của thập niên 80 thế kỷ trước không?” (hết trích)

    C̣n tiếp...

  2. #492
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tới đây, sau khi đọc thấy bà Đào Nương viết về “ông giáo sư Việt Văn Đệ Nhất Cấp Nguyễn Ngọc Ngạn” (có lẽ ư của bà Đào Nương muốn nói ông NNN là giáo sư dạy học sinh các lớp từ Đệ Thất đến Đệ Tứ, hay về sau này th́ là từ lớp 6 đến lớp 9, cuối năm Đệ Tứ th́ thi Trung Học Đệ Nhất Cấp), Trần Kiên Cường tôi lại xin có mấy lời bàn mao-tôn-cương rằng:

    Thưa bà Đào Nương, tôi thấy bà mô tả rơ ràng ông giáo sư Việt Văn Đệ Nhất Cấp Nguyễn Ngọc Ngạn đúng như con người của ông ta, nhưng tôi ngạc nhiên không thấy bà hỏi ông ta rằng:
    Ông giáo sư đệ nhất cấp ơi! Ông là ai?

    Mà ông phản bội vợ con ông khi họ đă… “đai” (= die)
    Ông Nguyễn ngọc Ngạn ơi! Ông là ai?
    Mà ông phản bội dân tộc, khiến đồng bào phải chê bai
    Ôi, ông tệ hại quá ông ơi, người MC của Paris by Night…

    Nguyễn Ngọc Ngạn muốn chứng minh rằng show ca nhạc ngày 30 tháng 4 ở Berlin Đức Quốc không có sứ quán Việt Cộng “chống lưng ở phía sau”, nên ông ta đă đặt ra hai câu hỏi. Nghe ông ta nêu ra câu hỏi rằng-th́-là: Việt Cộng… “có ngu ǵ” mà… thật là buồn cười. Ông ta nói: “Nếu sứ quán VN có dính dáng xa gần đến show này th́ họ có ngu ǵ mời ca sĩ Asia là những người chuyên hát nhạc lính? Họ có ngu ǵ mà mời tôi là tác giả hàng loạt truyện đả kích hoặc châm chọc họ?”. Nêu ra câu hỏi như thế, giả sử Nguyễn Ngọc Ngạn không phải là kẻ… vô cùng ngây thơ, hay cũng không phải là kẻ vô cùng… khù khờ, nếu không vậy th́ là NNN đă giở tṛ ngụy biện rất là… dở ẹc. “Giáo sư Việt Văn Đệ nhất cấp Nguyễn Ngọc Ngạn” có nhớ rằng, hồi 37 năm trước, vào những ngày cuối của tháng 4 năm 1975, bọn Việt Cộng muốn vào được Dinh Độc Lập, bọn chúng đă lừa bịp ông Đại sứ Pháp J.M. Merillon như thế nào, rồi ông Đại sứ này lại lừa bịp TT Dương Văn Minh như thế nào không? Nếu “Gs Đệ nhất cấp NNN” không nhớ và cũng không hiểu tại sao vậy th́ cứ thành thật lên tiếng cho biết, để có người sẽ kể và cắt nghĩa cho ông Gs nghe, nhé!
    Khi tôi viết mấy ḍng này th́ trên Net có tin “nóng hổi” là bọn lănh sự Việt Cộng đang quảng cáo cho “Chương tŕnh Ca Nhạc chào mừng 30-4 & 1-5 tổ chức tại địa điểm Nhà Văn Hóa VN - TTTM Thái B́nh Dương ở Berlin”. Sự kiện này cho thấy rơ là bọn Việt Cộng luôn luôn rất quan tâm đến chuyện tổ chức ca nhạc ở Berlin, Đức Quốc và các nước ở Đông Âu, dù ai đứng tổ chức và dù ca sĩ ở trong nước hay ở hải ngoại ca hát trong dịp Ngày Quốc Hận 30 tháng 4 (mà lũ Việt Cộng gọi là “chào mừng ngày lễ”), tức là sự việc không đúng như ông “giáo sư đệ nhất cấp” NNN cứ… tưởng bở.
    Trong cuộc “mạn đàm với cháu Hoàng Anh”, Nguyễn ngọc Ngạn đă dám thốt lên rằng “Đa số chúng ta đánh giặc cho hả giận, đánh giặc mà v́ không có giặc nên chế ra giặc để đánh, đúng là giận cá chém thớt”.
    Tôi nghĩ, nếu Nguyễn Ngọc Ngạn có đủ không ngoan trong phản ứng, th́ khi biết tổ chức ca nhạc trong ngày 30 tháng 4 là tầm bậy, ông tat ham gia làm MC là c̣n bậy hơn nữa, liền lập tức xin lỗi rồi rút lui th́ mọi chuyện sẽ im re, chắc chắn mọi người sẽ hài long, không ai c̣n phiền hà ǵ nữa. Đàng này, Nguyễn ngọc Ngạn chẳng những không rút lui, y c̣n trả lời phỏng vấn, mở cuộc mạn đàm để lếu láo đủ thứ chuyện bá láp, cho nên y phải lănh đủ về từng lời nói của y. Bây giờ bọn Việt Cộng thẳng thừng quảng cáo show ca nhạc ngày 30 tháng 4 của chúng, chẳng biết Nguyễn Ngọc Ngạn đă sáng mắt ra chưa? Vậy mới biết có phải như NNN nói là “v́ không có giặc nên chế ra giặc để đánh”, nay th́ rơ ràng “giặc đă sờ sờ ra đó”, có phải như NNN nói là “không có cá nhưng giận cá bèn chém thớt” nay th́ rơ ràng “cá đă leo lên thớt rồi đó”. Nguyễn Ngọc Ngạn hăy tỉnh táo mà xem đồng bào Việt Nam ở Berlin Đức Quốc đang kêu gọi nhau tẩy chay show ca nhạc của Việt Cộng rồi đó.

    C̣n tiếp ...

  3. #493
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    5. Nguyễn Ngọc Ngạn (NNN) và Văn Hóa Việt Nam.

    Trong cuộc “mạn đàm giữa hai chú cháu”, “diễn viên cháu Hoàng Anh” đă… mớm lời (gợi ư, kịch bản đă viết sẵn) cho chú Ngọc Ngạn như sau:

    “Suốt 20 năm chú phục vụ trên lănh vực văn nghệ, như trong gia đ́nh của cháu từ lớn tới nhỏ cũng đă học được rất nhiều về văn hóa của Việt Nam của ḿnh qua những bài nói chuyện của chú trên Paris by Night. Nhưng cháu rất thắc mắc là tại sao qua 20 năm chú phục vụ như vậy, chú làm được rất nhiều điều cho cộng đồng th́ cháu lại không thấy ai bàn tán trên mạng, cám ơn những cái tâm sức đó, mà chỉ có một cái show 30 tháng 4 th́ lại có rất nhiều lời bàn tán xôn xao và những lời rất là khó nghe” (nguyên văn).

    “Chú Nguyễn ngọc Ngạn” liền diễn tiếp với cô cháu gái: “Cháu có đọc cuốn Kỷ Niệm Sân Khấu của chú phải không. Chú có viết một câu mà chú tưởng người ta phải… có nhiều ông phải… nhảy dựng lên mà phản đối chú, nhưng chú không thấy ai phản đối. Chú viết rằng là: “Văn hóa Mỹ nặng về khuyến khích, văn hóa Việt nặng về đả kích”. Con em chúng ta làm được 100 điều hay, chúng ta không dám khen v́ sợ nó kiêu căng, nhưng nếu nó làm một điều lầm lỗi th́ chúng ta đay nghiến măi không thôi… Đó là văn hóa, mà văn hóa th́ phải một ngàn năm mới gột rửa được…” (nguyên văn).

    Hai chú cháu đóng tuồng hay quá, người tung kẻ hứng rất là đồng điệu, nhưng có điều hơi trơ trẽn một chút. Chú viết “lời khen ḿnh” trong kịch bản để cho cô cháu gái đọc nghe rất nực cười, là v́ 20 năm qua chú đă làm được việc ǵ ích lợi cho cộng đồng đâu nào?

    Chẳng lẽ mọi người phải viết bài ca tụng việc MC Nguyễn Ngọc Ngạn đứng giữa rạp phân phát tiền thưởng cho khán giả ra đánh bạc ở Casino sau khi trả lời đúng vài câu hỏi vớ vẩn về… băng nhạc Paris by Night.

    Rồi bây giờ ông MC muốn lấy cái gọi là “công lao” đó để thẳng-chân thẳng-tay chà đạp lên vết thương ḷng rớm-máu chẳng-bao-giờ-lành của đồng bào, và đó cũng là vết thương của hết thảy mọi người à?

    Vở kịch mà “hai chú cháu Nguyễn ngọc Ngạn & Hoàng Anh” diễn tới đoạn cuối đă khiến khán giả nhận thấy hết sức lố bịch v́ mang cái nội dung là “chửi” tất cả những ai bất đồng với hành động phản bội đồng bào của Nguyễn ngọc Ngạn.

    Xin quư độc giả hăy đọc câu nói của Nguyễn ngọc Ngạn mà tôi vừa đánh máy lại, quư vị thấy y dựng đứng ra để chửi, v́ y cứ tưởng bở rằng những ǵ y nói ra cũng đều đúng, cũng đều là… “khuôn vàng thước ngọc” hết.

    Đó là cái thói dỏm, lập lờ đánh lận của cặp MC Nguyễn ngọc Ngạn & Nguyễn cao Kỳ Duyên trên chương tŕnh Thúy Nga Paris, tức là cứ một câu nói nào đó, hay một câu chuyện nào đó được họ kể ra th́ họ cũng tự đánh giá là hay, bằng cách… “xin một tràng pháo tay”.

    Cặp “MC nam nữ” này và “cháu Hoàng Anh” có lẽ chưa hề biết rằng như thế là dỏm, nên bây giờ mới lên tiếng trách rằng “công lao lớn đó trong 20 năm” không ai nhớ tới hết, “bây giờ có mỗi một vụ 30 tháng 4 mà xôn xao, nói những lời khó nghe”.

    Khi vạch “cái mặt thật” của kẻ phản bội, th́ các lời nói vạch mặt này làm sao “dễ nghe” đối với những kẻ phản bội được hở “cháu Hoàng Anh”?

    Tôi vừa bàn xong về lời phát biểu của cô Hoàng Anh về “công lao” của NNN, bây giờ tôi xin bàn về hai chữ “Văn Hóa” của Việt Nam vừa được Nguyễn Ngọc Ngạn trịnh trọng nêu ra. Rơ ràng Nguyễn ngọc Ngạn nói rằng “Văn Hóa Việt nặng về đả kích”, nguyên văn, không dư không thiếu chữ nào.

    Quư độc giả thấy không, khi cô Hoàng Anh nêu ra câu hỏi một đàng, th́ NNN trả lời qua nẻo khác nhắm kết tội, hay chửi thiên hạ, đó là xảo thuật ngụy biện, tức là y “đánh” ra ngón đ̣n Văn Hóa, lấy nó để “đỡ ngón đ̣n” mà y đă nhận làm MC ngày 30 tháng 4.

    Tôi không hiểu kiến thức về hai chữ “Văn Hóa” của ông “giáo sư Việt Văn Đệ Nhứt Cấp” nó… cao siêu… tới cỡ nào, tôi thấy bà Đào Nương cứ nhắc đi nhắc lại mấy lần nghề nghiệp của Nguyễn Ngọc Ngạn hồi trước 1975 th́ chắc là phải đúng cho y vốn là “giáo sư Việt Văn Đệ… Nhứt Cấp” vậy.

    Theo tôi tra Hán Việt Tân Tự Điển của Tác giả Nguyễn Quốc Hùng, Nxb Khai Trí, trang 780 th́ “Văn Hóa” nghĩa là “Chỉ chung tất cả công tŕnh của con người, khiến cuộc sống được đẹp đẽ hơn (Pháp & Anh: culture). Văn Hóa là sự hiểu biết và thưởng thức tinh tế về nghệ thuật, văn học, sử học… Sự giáo hóa theo cái văn minh của một nước trong một thời kỳ nào đó, có nghĩa là những lề lối trong sự phát triển về tinh thần, đạo lư, nghệ thuật, phong tục v.v… phản ảnh ra trong đời sống của loài người…”
    .
    Tŕnh bày về hai chữ “Văn Hóa” phải cần nhiều trang giấy mới viết được đầy đủ, và khi nói về “Văn Hóa Việt Nam” th́ cũng phải cần cả cuốn sách mới viết hết.

    Nhưng Nguyễn ngọc Ngạn chỉ viết về “Văn Hóa” có mấy chữ “Văn Hóa Việt nặng về đả kích”, hẳn là Nguyễn ngọc Ngạn đă có tài “tóm gọn những cái ǵ mà tự điển đă ghi ở trên” tất cả vào hai chữ “đả kích”. Vậy tôi đề nghị một ngày nào đó, mong được Nguyễn ngọc Ngạn đăng đàn giải thích rộng ra cho mọi người biết rơ hơn cái kiến thức của ông “giáo sư Việt Văn Đệ… Nhứt Cấp” coi tại sao “Văn Hóa Việt Nặng về Đả Kích”

    Theo Tự Điển th́ trong “Văn Hóa” cũng có nói đến nghệ thuật, dĩ nhiên là có “ca, hát, vũ, kịch nghệ, v.v…”, do đó “chương tŕnh ca nhạc Thúy Nga Paris dĩ nhiên cũng liên quan đến Văn Hóa Việt.

    Té ra theo Nguyễn Ngọc Ngạn th́ chương tŕnh ca nhạc Thúy Nga Paris từ lâu nay vẫn “nặng về đả kích”. Vậy th́ ông “giáo sư Việt Văn Đệ… Nhứt Cấp Nguyễn ngọc Ngạn” hôm nào đẹp trời hăy cầm microphone đứng trước máy quay phim mà nói rỏ coi Thúy Nga Paris đă đả-kích cái ǵ, đả-kích ai, xin hăy nói rơ cuốn băng nào, đừng có giả vờ quên nghen.

    Nhờ vụ này mà tôi hiểu được rằng “DVD Thúy Nga Paris Mẹ VN 40” trước đây của Nguyễn Ngọc Ngạn đă có chủ trương rơ ràng là đả-kích Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, c̣n chối căi ǵ nữa.

    C̣n tiếp...

  4. #494
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tôi lại xin mạn phép trích ra đây bài viết của ông Nguyễn Thanh Tùng – 23/4/2012 - Cựu Học Sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng, được phổ biến bởi ông Hoàng Nam nr_tran@yahoo.com trên các Diễn Đàn ngày 24/4/-2012.

    Với chủ đề: “Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đă nói ǵ về Văn Hóa Việt Nam với Giới Trẻ”, ông Nguyễn Thanh Tùng viết:

    “Văn Hóa Việt Nam nặng về đả kích, Văn Hóa Mỹ nặng về khuyến khích” Người Việt Nam không hề biết khen bao giờ, chỉ chờ có lỗi lầm sơ hở là đả kích. Đối với Người Việt Nam không bị đả kích đă là may mắn lắm rồi” (sic) -- Nguồn YouTube, ngày 20/4/2012:

    http://www.youtube.com/watch?v=kgi_R7IKjt4 (*)

    Tôi ngẩn người ngạc nhiên khi nghe “Nhà Văn” Nguyễn Ngọc Ngạn đă nói với cháu Hoàng Anh như trên, trong video clip “Mạn Đàm Với Nhà Văn Nguyễn Ngọc Ngạn” được tung lên trên một Trang YouTube không ghi rơ danh xưng trang chủ, không biết đâu là xuất xứ.

    Nếu câu phát biểu này bất chợt thốt ra từ “Cửa Miệng” MC Nguyễn Ngọc Ngạn trên “Bục Sân Khấu” Paris by Night giúp cho khán giả cười ồ, để Người MC sảng khoái nhận tiền trả công bội hậu, th́ Người Viết tin rằng chẳng mấy ai quan tâm, giống như sau một “Câu Chọc Cười” của “Anh Hề”, Khán Giả nghe qua rồi bỏ.

    Đàng này, với phong cách của một Nhà Văn trên 30 năm “Cầm Bút”, trong tư thế “Phun Châu Nhả Ngọc” rao giảng điều hay lẽ phải cho “Thế Hệ Con Cháu” mà lại nói năng hợm hĩnh càng bừa, đem so sánh với Văn Hóa Mỹ để cười cợt chế giểu đến Văn Hóa Dân Tộc th́ quả là kiêu căng đến độ không thể chấp nhận được.

    Cái Văn Hóa Việt Nam mà ông Ngạn mạnh mồm mạnh miệng phê phán trước Công Chúng trên Internet như thế không biết Nhà Văn đă lôi từ đâu ra, không thấy nói ở vào thời đại nào, thể chế chính trị và hoàn cảnh xă hội ra sao, mà tệ hại đến nỗi con Người Việt Nam không bao giờ biết khen, chỉ chờ có sơ hở để chê mà thôi ?

    Nhà Văn cho biết rằng ông đến Canada năm 34 tuổi, cộng vào trên ba mươi năm “Viết Văn”, năm nay ông 67 tuổi, cho thấy ông đă thực sự bắt đầu cầm bút viết văn tại Canada.

    Cư Dân Người Việt Nam sống trên toàn xứ sở Canada trải dài từ Đông sang Tây không quá 300 ngàn, kể cả trên nhiều xứ sở khác nữa mà ông đă từng dừng chân khi “Chạy Show”, Nhà Văn đă tiếp cận được bao nhiêu trường hợp cho thấy Người Việt Nam đang sống trong xă hội Văn Minh Phương Tây này “chỉ có chê mà không biết khen”, để từ đó Nhà Văn gán ghép không bảo chứng sự thô lổ ấy vào cho nền Văn Hóa Dân Tộc Việt Nam, lại c̣n không chút e dè ngần ngại, rao giảng “Công Khai” đến cho “Thế Hệ Con Cháu” như một “Thứ Nọc Độc” làm băng hoại, tủi hổ Tinh Thần Dân Tộc nơi “Giới Trẻ” mầm non đang lớn lên tại Hải Ngoại.

    Chính cô Hoàng Anh đă thừa nhận Cô và Gia Đ́nh đă học hỏi rất nhiều từ Nhà Văn Nguyễn Ngọc Ngạn.

    Để có thể chứng minh sự xác tín có phải là Khuôn Vàng Thước Ngọc hay không vừa được thốt ra từ cửa miệng một Nhà Văn hết sức kiêu ngạo đă cố ư miệt thị Văn Hóa Người Việt như trên, là một Người Việt Nam yêu và trọng Văn Hóa Việt, tôi xin kêu gọi toàn thể Đồng Hương ở khắp nơi trên Thế Giới c̣n mong ǵn giữ và phát huy ḷng tự trọng Dân Tộc, hăy đồng loạt soi rọi xem xét lại nội dung lời phát biểu của ông Nguyễn Ngọc Ngạn để cùng t́m cách chặn đứng sự tác hại đến Tinh Thần Dân Tộc đang nhắm vào “Thế Hệ Con Cháu”của chúng ta.

    Riêng đối với Nhà Văn Nguyễn Ngọc Ngạn, chỉ xin được nhắc lại rằng trước khi trở thành một MC để dễ dàng hái ra tiền, đừng quên xuất thân của ông là một Nhà Giáo VNCH, đừng quá vong thân kiêu ngạo mà “Phun Nọc Độc” vào “Con Cháu” của chúng ta.

    Bởi v́ tôi vẫn chưa thể tin được rằng “Nhà Văn Viết Truyện Ma” Nguyễn Ngọc Ngạn có đầy đủ Kiến Thức và Tŕnh Độ để trở thành một Nhà Phê B́nh trong lănh vực Văn Hóa Dân Tộc.

    Nguyễn Thanh Tùng - 23/4/2012
    Cựu Học Sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng.


    C̣n tiếp...

  5. #495
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Khi nói về vụ Nguyễn Ngọc Ngạn là “nhà văn” chuyên viết Truyện Ma, th́ tôi chợt nhớ:

    Cuộc mạn đàm (# phỏng vấn) của Nguyễn Ngọc Ngạn với cô Hoàng Anh trên diễn đàn You Tube ngày hôm trước, th́ ngay ngày hôm sau trên diễn đàn You Tube cũng có cuộc mạn đàm của hai ông Lê Thanh Hùng và Trần Nghĩa Hiệp với cô Thu Sương.

    Cuộc nói chuyện của ba vị này cũng xoay quanh những vấn đề mà Nguyễn Ngọc Ngạn “quậy phá” dư luận như tôi tŕnh bày trong hai bài viết Bài 1 và Bài 2 này.

    Đặc biệt, khi đọc thấy ông Nguyễn Thanh Tùng cho biết là “ông vẫn chưa thể tin được rằng Nhà Văn Viết Truyện Ma Nguyễn Ngọc Ngạn có đầy đủ Kiến Thức và Tŕnh Độ để trở thành một Nhà Phê B́nh trong lănh vực Văn Hóa Dân Tộc”, lời nhận định này bỗng dưng giao thoa với câu nói vào lúc gần cuối cuộc trao đổi ư kiến của ông Trần Nghĩa Hiệp khi mạn đàm với ông Lê Thanh Tùng và cô Thu Sương. Ông Trần Nghĩa Hiệp nói rằng: “Ông Nguyễn Ngọc Ngạn chuyên viết truyện Ma, ông ta đi với Ma, cho nên ông ta đă thành Quỷ rồi”.

    Thưa quư vị, theo tôi th́ không cần phải Viết Truyện Ma, cứ Ngụy Biện nhiều th́ cũng thành Quỷ, và thành cả Quỷ Sứ nữa.

    6. Những tṛ ngụy biện vụn vặt của NNN
    Ai có theo dơi Nguyễn Ngọc Ngạn khi y làm MC với cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên trong DVD Thúy Nga Paris ắt thấy rơ lúc đối đáp với Kỳ Duyên trong các câu chuyện tào lao, lúc nào NNN cũng chơi tṛ ngụy biện vụn vặt. Không phải tôi ưa ǵ chương tŕnh ca nhạc của DVD Thúy Nga Paris, nhưng tôi đă có bài học từ sau 30 tháng 4 năm 1975, lúc đó tôi không thèm coi báo chí ǵ của Việt Cộng, ông anh tôi khuyên tôi rằng phải coi báo của bọn nó mới biết chúng nó muốn cái ǵ và ta sẽ lấy những điều chúng nói ra để ấn vô mặt mấy thằng công an khu vực của chế độ Việt Cộng. Tôi luôn nhớ bài học này, cho nên những tṛ ngụy biện của NNN tôi đều biết: NNN và Kỳ Duyên vẫn làm hề bằng cách tranh căi nhau về chuyện người lùn - kẻ cao, về chuyện người già - kẻ trẻ, người đẹp - kẻ xấu, và NNN hay có cái tṛ làm như thấy có một vị khán giả nào đó dưới kia bất đồng ư kiến, liền hỏi to trống không rằng “anh đó phản đối hả?” Đấy là kiểu NNN vừa làm hề (hề rẻ tiền) vừa đánh lạc hướng tranh luận của Kỳ Duyên.

    Nguyễn Ngọc Ngạn viết trong bài “Giá Không Có Tôi” như sau: “Thánh nhân xưa có câu: Ḷng ganh tị thường làm cho người ta trở nên nhỏ nhen và độc ác”. Viết câu này, ắt hẳn mục đích của Nguyễn Ngọc Ngạn là mong ngăn chận bớt số người dự tính đưa NNN “lên bàn mỗ” v́ có lẽ có người cũng sợ rằng ḿnh sẽ “bị mang tiếng là nhỏ nhen và độc ác” như NNN nói. Đây là tṛ ngụy biện cố hữu của Nguyễn Ngọc Ngạn, trong bất cứ mọi dịp lúc nào y cũng cố gắng moi ở đâu đó ra một “câu nói của người xưa” để không ai căi được, và NNN lấy đó mà “đánh chận đầu” thiên hạ. “Thánh nhân” nào nói câu này, chắc chắn NNN cũng chẳng biết là ai, nếu biết th́ y đă nêu ra để khoe tài rồi, nhưng dù không biết, y cũng cứ tự đặt ra mà nói đại, tró ngụy biện mà! Dĩ nhiên thủ đoạn này của NNN cũng có tác dụng với một số người (mà có người thực sự cũng không muốn… dây với hủi), nhưng y đừng mong trong số người đó có tôi và nhiều vị đă phổ biến bài viết phân tích về bản chất tự-đắc, cao-ngạo một cách xỏ-lá và láo-lếu của Nguyễn Ngọc Ngạn trên Internet. Chắc chắn không ai nghĩ rằng ḿnh ganh tị với Nguyễn ngọc Ngạn tới mức… “nhỏ nhen và độc ác” như y đă phát biểu. Trong phát biểu của Nguyễn ngọc Ngạn với cô Hoàng Anh ở cuộc phỏng vấn có phổ biến trên diễn đàn You Tube, Nguyễn ngọc Ngạn cho biết y năm nay được 67 tuổi. Cho nên tôi có thể nói thẳng với y rằng: với tuổi đó th́ Nguyễn ngọc Ngạn c̣n nhỏ hơn tôi đến gần một chục tuổi, và khi xét về tŕnh độ th́ có thể khi y c̣n đi học lớp Đệ Nhị Trung Học th́ tôi đă đi dạy về Vật Lư rồi. Do đó, v́ đă thuộc lớp người cao niên, tôi không cần phải ganh tị ǵ hết, tiền tài, danh vọng, jobs, gái đẹp, v.v… tôi đều không cần nữa, vậy ganh tị để làm ǵ? Tôi viết bài này để vạch mặt Nguyễn Ngọc Ngạn chỉ v́ Danh Dự của hầu hết Người Việt Quốc Gia đối với Ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư Đen, nhất là v́ tôi cũng từng là một quân nhân trong Quân Lực VNCH (Sĩ quan Biệt phái Bộ GD) và cũng đă đi tù mà bọn Việt Cộng gọi là “cải tạo”,
    cho nên tôi phải viết hết ra, để kịp có ư kiến về Ngày Quốc Hận.


    C̣n tiếp...

  6. #496
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tôi xin mạn phép trích ra đây nguyên văn email của Bà Thụy Vi - một Người Vợ Lính - được phổ biến bởi ông/bà Khanh Nguyen-Kim knguyenkim@hotmail.c om ngày Apr. 25, 2012
    From: thuyvihamnang@hotmai l.com
    Subject: “Ông Ngạn, Đừng Hỗn”
    (trích) “Trong một cuộc phỏng vấn của cô Hoàng Anh với ông Nguyễn Ngọc Ngạn vừa qua, chắc chắn có nhiều người đánh giá đây không phải là một cuộc phỏng vấn đúng nghĩa và họ sẽ tự hỏi: Không biết có phải người phỏng vấn c̣n quá trẻ chưa đủ kinh nghiệm để đặt những câu hỏi hóc búa, chận đầu kiểu “truy” cho tường tận để những thắc mắc những vấn đề của khán thính giả, của dư luận được thoả măn? Hay người phỏng vấn cố t́nh để ông Ngạn, một người có nhiều kinh nghiệm về vai tṛ MC trên sân khấu lèo lái câu chuyện bằng cách phô diễn ăn nói một cách lưu loát khúc chiết nghe tưởng đâu t́nh lư rơ ràng, nhưng thật ra ông không chỉ quanh co nhập nhằng thay v́ ông Ngạn hướng dẩn cho lớp trẻ ư thức và hiểu hơn những ngày đau buồn của dân tộc th́ ông dường như khuyến khích họ lơ là những ngày này? Trong câu chuyện ông bóng bẩy cốt “quan trọng hoá” ḿnh với những lời lẽ hằn học cao ngạo không nên có, v́ chung quanh ông c̣n có những chú bác anh em lớn tuổi ngồi đó. Tuy nhiên điều đáng nói là trong suốt câu chuyện người ta chỉ thấy ông cố t́nh ngụy biện - càng ngụy biện bao nhiêu ông càng thể hiện không đúng tư cách của một kẻ sĩ (dạy học và viết văn) nhưng trên hết là tư cách của một cựu Quân Nhân QLVNCH khi không biết ân hận dù (vô t́nh?) gây ra sự thương tổn “V́ những show ca nhạc vui chơi” đối với những người tỵ nạn Cộng Sản trong thời điểm “tưởng niệm ngày tang thương của Miền Nam Việt Nam”. Thái độ của ông, tôi cho là thái độ hỗn láo với “Những cái chết bi tráng để cho ông và chúng tôi được sống ngày hôm nay”.
    Tôi là một người vợ lính, tôi tự hào vai tṛ của ḿnh và tự hào hơn nữa v́ tôi vẫn là một người tỵ nạn tự trọng.
    Mong được đối chất một cách ngay thẳng cùng ông về vấn đề này. Trân trọng,
    thụyvi
    4412 Walton SW- Wyoming – 49548 – (616) 532-5003

    Sở dĩ tôi phải mượn bài viết của Bà Thụy Vi cho phần kết thúc 2 bài viết của tôi có chủ đề “Khi emxi Nguyễn Ngọc Ngạn giở thủ đoạn Ngụy Biện”, nguyên do là v́ bà Thụy Vi cũng nh́n thấy rơ Nguyễn Ngọc Ngạn đă giở tṛ Ngụy Biện, và do đó bài viết của bà là một kết thúc rất phù hợp với bài viết của tôi.
    Kính cám ơn bà Thụy Vi, và tôi cũng cám ơn ông Nguyễn Thanh Tùng (cựu học sinh Phan Châu Trinh – Đà Nẵng) và bà Đào Nương v́ tôi đă mạn phép trích bài của quư vị.
    Khi viết về Nguyễn Ngọc Ngạn th́ thật sự là c̣n mấy vấn đề khác nữa, nhưng v́ bài viết đă khá dài, nên xin tạm dừng bút bài 2 ở đây, kính cám ơn quư độc giả đă mất nhiều thời giờ để đọc cả hai bài viết dài này.
    Kính nhờ bà Phạm Hoài Việt chuyển giúp bài này lên các Diễn đàn, rất cám ơn Bà.

    Trần Kiên Cường
    Chủ Nhật 29/4/2012

    From: Tran Kien Cuong : Kien Cuong T <khongthekhongnoi@gm ail.com>

    To: Pham Hoai Viet : <phamhoaiviet1@msn.c om>

  7. #497
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Đôi dép tháng tư

    Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Sau ngày 30 tháng Tư năm 1975, hắn “được Cách Mạng khoan hồng nhân đạo tập trung để bảo vệ tính mạng cho, v́ nếu để ở ngoài sẽ bị nhân dân trả thù”.

    Huyện Củng Sơn thuộc tỉnh Tuy Ḥa là vùng hoạt động của “Cách Mạng” trước 75. Lúc mới “nhập môn” giữa vùng rừng núi này, mỗi lần đi ra ngoài “học tập lao động để sau này trở về không c̣n bóc lột như thời Mỹ Ngụy nữa, mà biết tự ḿnh làm ra của cải vật chất hầu nuôi sống bản thân, gia đ́nh và đóng góp cho xă hội”, hắn nơm nớp sợ đồng bào địa phương có tiếng là dân Cách Mạng, sẽ trả thù (thù ǵ th́ hắn không biết), nếu họ bắt gặp và nhận ra hắn là “ngụy quân.”


    Một hôm, trên đường đi “lao động là vinh quang” ngang qua khu chợ, có mấy người dân chạy theo đoàn tù binh.

    Hắn lo lo; đang lúc chuẩn bị tinh thần chịu trận “nhân dân trả thù” th́ có người dí vào túi áo hắn gói thuốc lá Sông Cầu.

    Đó là một nhân dân hoàn toàn xa lạ.

    Hắn sửng sờ, chưa kịp nói lời cảm ơn th́ người đàn bà ân nhân đă lách vội vào đám đông như t́m đường chạy trốn.

    C̣n tiếp...

  8. #498
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Từ đó về sau, nhiều người trong đám tù và hắn lâu lâu lại được “nhân dân trả thù” như thế; khi cục đường mía, lúc miếng kẹo lạc.


    Lại một hôm, đám tù được thả lỏng phân tán mạnh ai nấy tự đi t́m... cỏ tranh để cắt (về lợp nhà). Hắn được một phụ nữ quần áo vá đùm vá đụp mặt hốc hác, chạy đến trước mặt, mắt dáo dác ngó trước ngó sau một ṿng rồi dí vào tay cho cái bánh ú làm bằng bột củ sắn ḿ với nhân hột mít.

    Chị ta nói,” Anh ăn cho đỡ đói. Bây giờ chúng tôi mới hiểu ra..., và thương các anh quá”.

    Không thấy “nhân dân trả thù” mà chỉ gặp nhân dân “thương các anh quá”, nhưng Cách Mạng vẫn nhất quyết tiếp tục “bảo vệ tính mạng cho Ngụy quân ngụy quyền, những kẻ có tội với nhân dân mà lấy hết trúc Trường Sơn làm bút, lấy sạch nước Biển Đồng làm mực cũng tả không xiết”. Tháng lại tháng.

    Năm qua năm. Đêm đêm nằm nêm cối đến ngộp thở trong những dăy nhà được bao bọc bởi nhiều lớp kẽm gai xen kẽ lớp xương rồng rồi lớp ḿn bẩy, lớp hầm chông.

    Ngày ngày đi ra ngoài làm đủ thứ công việc của người tù khổ sai.

    Khi đi lẫn lúc về, đoàn tù binh phải dừng lại nơi cổng ra vào để lính gác đếm.

    Đi, đếm rất mau; về, vừa đếm vừa khám xét khắp người tù xem có lận theo trong túi áo thắt lưng con cóc con nhái, con rắn con rít, hay cọng rau nạm cỏ (như cỏ sam heo ăn được là tù ăn được)... gọi chung là những thứ “cải thiện linh tinh” bị cấm ngặt, nên trong khi chờ đợi, cứ phải ứa gan với cái bảng đỏ to tổ chảng trước mặt treo vắt ngang giữa hai cái lô cốt chằm chằm hai bên cửa ra vào, có hàng chữ màu vàng khè “KHÔNG CÓ G̀ QUÍ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO” phía trên hàng chữ “TRẠI CẢI TẠO A30” .

    Mỗi lần như thế, hắn lại h́nh dung ra cảnh tú bà cho treo trước cửa nhà chứa của mụ, cái băng trắng chữ đỏ “Chữ Trinh đáng giá ngàn vàng”.


    “Ngày như lá tháng như mây”, chỉ là với thế giới bên ngoài. Nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại.

    Hắn thường bày tỏ rằng, nhờ Ơn Trên phù hộ hắn mới qua khỏi hơn 2500 cái "thiên thu tại ngoại”, để có ngày được “Cách mạng khoan hồng” cấp cho tờ “Giấy Ra trại”.

    Trên đường về với gia đ́nh tận vùng Cao Nguyên, hắn phải ghé lại Nha Trang để chờ mua vé xe cho chặng đường cuối.

    Hắn đi lang thang để nh́n lại cảnh cũ người xưa nơi thành phố mà hắn đă qua nhiều thời kỳ gắn bó.

    Thuở nhỏ “du học”; lớn đi thi Tú Tài; mấy tháng học Không Trợ tại Trường Không Quân, và những lần “quá cảnh” trên đường đi đi về vê.

    Người thiếu nữ đầu tiên đi qua đời hắn cũng từ băi thùy dương cát trắng này. Nha Trang đă là một phần đời hắn.


    Hắn đi ngang quầy bán thuốc lá lẻ bên lề đường Nguyễn Hoàng. Bổng dưng hắn nhớ và thèm một điếu thuốc CAPSTAN ngày nào.

    Sau khi tính nhẩm và chắc chắn số tiền Trại cải tạo cấp cho theo tiêu chuẩn nhà nước làm “của ăn đi đường” c̣n đủ để mua được hai điếu thuốc lá Song Long (hắn biết giá thuốc v́ Trại thỉnh thoảng có mua giùm cho những ai có tiền cần mua), hắn mạnh bạo tiến đến phía quầy bán thuốc.

    Đă gần bảy năm, nay hắn mới được thấy lại nụ cười chào khách của những người bán thuốc lá bên đường mà trước kia hắn thường gặp. Hắn hân hoan như vừa t́m lại được một điều ǵ quư hóa đă mất từ lâu lắm.

    Nhưng bỗng dưng hắn chưng hửng khi thấy mặt cô gái bỗng nhiên tối sầm lại và tỏ vẻ dửng dưng với khách. Hắn ngạc nhiên trước thái độ thay đổi đột ngột của cô gái. Hắn kiểm điểm lại ḿnh, và đinh ninh ḿnh không hề có cử chỉ khiếm nhă nào hay nói năng ǵ khác ngoài lời hỏi mua thuốc lá.

    Hắn sực nhớ lúc năy cô gái có liếc mắt xuống đôi chân hắn. Hắn chợt thoáng “lư đoán” ra nguyên nhân.

    Nh́n thẳng vào mặt cô bán thuốc, với vẻ nghiêm trang, hắn nói:

    “Anh vừa từ trại Cải tạo ra, đang trên đường về, nên đành phải mang đôi dép này.”.

    Khi hắn vừa mới nói đến “Anh vừa từ trại cải tạo ra”, cặp mắt cô gái sáng lên và đôi má cô ửng hồng, nhếch lên để lộ ra cái núm đồng tiền.

    H́nh như cô muốn nói điều ǵ mà không cất lên được. Cô luống cuống lấy trong hộc ra gói thuốc Hoa Mai c̣n nguyên rồi bằng hai tay đưa lên sát ngực hắn, với ánh mắt thương cảm tŕu mến :

    “Anh cầm lấy, em biếu anh. Rất tiếc không c̣n thuốc trước 75.”

    Hắn đă bỏ hút thuốc từ lâu, nhưng vẫn nhớ măi gói thuốc của ba mươi năm về trước.

    Mỗi tháng Tư về, hắn lại càng thấy món nợ hắn mắc mỗi to hơn.

    Không phải nợ cái gói thuốc lá cô gái biếu. Nhưng là nợ chính cuộc đời cô mà hắn đă không bảo vệ được. Để ít ra cô khỏi phải nh́n thấy những đôi dép Tháng Tư.


    Nguyễn Bá Chổi
    danlambaovn.blogspot .com

    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...urce=BP_recent

  9. #499
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Cảm xúc ngày 30 tháng 4 hàng năm

    Nhà báo tự do Bùi Văn Phú

    Gửi cho BBC Tiếng Việt từ San Jose

    Cập nhật: 09:38 GMT - thứ hai, 30 tháng 4, 2012


    Sáng 30-4. Cái mốc thời gian không quên trong đời tôi, và trong tim hàng triệu người Việt.

    Lănh đạo cuối cùng của Việt Nam Cộng hoà ra lệnh cho binh sĩ buông súng. Miền Nam đầu hàng miền Bắc. Cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn chấm dứt.

    Mỗi năm hay ra biển vào cuối tháng Tư, nh́n về quê nhà mà ḷng quặn đau. Mặt trời tháng Tư chầm chậm vàng úa rồi tắt, để lại những tiếng sóng, khi nhẹ nhàng, khi bồng bềnh, nổi trôi. Như thân phận cuộc đời.

    Đứng trước biển nhớ bố mẹ và các em mà rơi nước mắt.

    Nhớ bạn bè thân thương thuở c̣n học chung với nhau mà buồn hơn cả buổi chiều tàn.



    Cảnh người vượt biên tìm tự do sau 1975


    Nhớ những ngày lênh đênh không mái che. Nhớ nước muối cùng nắng ăn sạm da mặt.

    Mong chờ một cơn mưa giông gột rửa. Nhớ nắm cơm thùng phuy. Mơ được đến bến bờ.

    Chiều ra biển nhớ về Subic Bay xanh cỏ. Nhớ băi biển Guam đầy đá nhọn. Nhớ Camp Pendleton ở lều lính giữa đồi cỏ khô.

    Đứng ở biển nh́n về San Francisco đêm rực rỡ ánh đèn nhớ Singapore của tháng 5-1975 khi con tàu đến đó. Không được lên bờ mà chỉ neo xa xa.

    Chiều nh́n ra biển. Xa thẳm bên kia là quê nhà. Ḷng thầm hát câu thương nhớ:

    Sài G̣n ơi! Tôi đă mất người trong cuộc đời

    Sài G̣n ơi! Thôi đă hết thời gian tuyệt vời…

    [Sài G̣n ơi! Vĩnh biệt, nhạc Nam Lộc]

    Nh́n qua biển rộng mà nghĩ mông lung. Quê nhà sau 30-4 thay đổi thế nào?

    Hoà b́nh đến rồi sao những con người Việt Nam c̣n lao ra biển lớn bất chấp thủy thần, sóng dữ.

    Ở bên nhà đôi tay ngà em vục bùn đen

    Ở bên nhà đôi môi mềm thu vạn tủi oán

    Ở bên này sống với ác mộng

    Từng đêm ngày anh ra biển rộng…

    [Ở bên nhà, nhạc Phạm Duy]

    C̣n tiếp...

  10. #500
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Mộ thuyền nhân Việt tử nạn trên biển Đông Nam Á


    Đứng nh́n biển. Bên này thấp thoáng tàu vào bến cảng.
    Bên kia thuyền vượt biển. Người thân, đồng bào đang trôi dạt về đâu.

    Trời mong manh ôi đời lênh đênh

    Thuyền bấp bênh cuộc sống mơ hồ

    Lời kinh cầu từng ngày quen thuộc

    Lời mẹ buồn như tiếng Nam Mô…

    [Lời kinh đêm, nhạc Việt Dzũng]

    Chiều tháng Tư ra biển. Nh́n về quê nhà. Nơi chân trời như thấy có trại học tập cải tạo.

    Như thấy các em đang lao động vinh quang.

    Thấy thanh niên xuống đường càn quét văn hóa Mỹ ngụy.

    Thấy công an xông vào đánh tư sản mại bản. Thấy bo bo, ḿ sợi.

    Gửi về cho mẹ dăm chiếc kim may

    Mẹ may hộ con quê hương quá đọa đầy…

    Gửi về cho em kẹo bánh thơm ngon

    Em ăn cho ngọt v́ đời nhiều cay đắng…

    [Chút quà cho quê hương, nhạc Việt Dzũng]

    Bây giờ ra biển. Cuộc đời không c̣n nhiều nỗi buồn. Nhưng sẽ chẳng bao giờ vui. Nếu đó là ngày cuối tháng Tư.

    Tác giả hiện dạy học và là một nhà báo tự do sống ở vùng Vịnh San Francisco. Bài viết thể hiện cảm nhận riêng của ông.


    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/foru...30_april.shtml

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 10-02-2012, 05:17 AM
  2. Replies: 3
    Last Post: 15-11-2011, 11:27 PM
  3. Replies: 10
    Last Post: 27-10-2011, 08:54 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-09-2010, 06:41 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •