Page 74 of 304 FirstFirst ... 246470717273747576777884124174 ... LastLast
Results 731 to 740 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #731
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by CảThộn View Post
    Đó là hai khía cạnh của cuộc đời, hai môi trường khác nhau.
    ........
    Cái trăn trở của cô Tiếng Xưa bây giờ chính là cái trăn trở của VTP trong buổi giao thời muốn canh tân xă hội. Viên công sứ người Pháp vô tư tận tuỵ với công vụ, không hề biết những mưu gian tṛng tréo của quan lại hủ nho cấu kêt bao che cho nhau.
    Dọc Giông Tố, dộc giả thấy băn khoăn nhức đầu. Đó chính là sức manh của ng̣i bút VTP vậy.
    Trái với VTP, dọc Nhất Linh hay Khái Hưng nhu Hồn bươm mơ Tiển, như Bác Hoà Hàng Cơm, hay các tác phẩm của nhóm Tự Lực Văn Đoàn, cũng như các tác phẩm văn thơ của nền văn học Miền Nam trước 1975 là thích thú, thoải mái.

    Tóm lại Lều Chơng là thể văn kư sự, c̣n Giông Tố là thể tiểu thuyết xă hội.
    Nhờ bác Cả giải thich cặn kẽ, TX mới muốn đọc tiếp GT, vì khi đọc truyện thấy nó không có cảm giác thư thái như đọc những sách cuả những tác giả khác. Ngay cả khi đọc "Thế rồi một buổi chiều" cuả Nhất Linh, đến đọan gay cấn nhất cũng không thấy bị hồi hộp mà giao động mạnh như đọc Giông Tố, có lẽ vì lời văn nhẹ nhàng cuả NL làm giảm bớt căng thẳng.
    Thú thật la có lúc TX thấy rất hồi hộp và có cái gì đó thật bất bình khi đọc VTP. Biết rằng chuyện là có dàn dựng, nhưng những phản ứng cùng lối nói cuả nhân vật trong truyện làm không khí câu chuyện lúc nào cũng rất ...căng thẳng một cách đầy đe dọa.
    Chắc tại mình đọc với cái nhìn cuả phụ nữ nên nó thế chăng?

  2. #732
    Member
    Join Date
    14-09-2011
    Posts
    11
    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Nhờ bác Cả giải thich cặn kẽ, TX mới muốn đọc tiếp GT, v́ khi đọc truyện thấy nó không có cảm giác thư thái như đọc những sách cuả những tác giả khác. Ngay cả khi đọc "Thế rồi một buổi chiều" cuả Nhất Linh, đến đọan gay cấn nhất cũng không thấy bị hồi hộp mà giao động mạnh như đọc Giông Tố, có lẽ v́ lời văn nhẹ nhàng cuả NL làm giảm bớt căng thẳng.
    Thú thật la có lúc TX thấy rất hồi hộp và có cái ǵ đó thật bất b́nh khi đọc VTP. Biết rằng chuyện là có dàn dựng, nhưng những phản ứng cùng lối nói cuả nhân vật trong truyện làm không khí câu chuyện lúc nào cũng rất ...căng thẳng một cách đầy đe dọa.
    Chắc tại ḿnh đọc với cái nh́n cuả phụ nữ nên nó thế chăng?
    I felt the same thing too. I just wish those people are more educate so they know how to fight back instead of silence. I like this story eventhough I wish the author doesn't describe "su thật một cách trần trụi nhu vậy". I also like "Buom Trang", so innocent and so peaceful.
    Sorry mấy bác nha. Biết noi, đọc tiếng viet nhung viết th́ dở lám. Typing th́ khoi phai noi nhung thấy may bac ban luan chuyen nen cung xi xon.

  3. #733
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Giông Tố th́ phải "căng"

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Nhờ bác Cả giải thich cặn kẽ, TX mới muốn đọc tiếp GT, vì khi đọc truyện thấy nó không có cảm giác thư thái như đọc những sách cuả những tác giả khác. Ngay cả khi đọc "Thế rồi một buổi chiều" cuả Nhất Linh, đến đọan gay cấn nhất cũng không thấy bị hồi hộp mà giao động mạnh như đọc Giông Tố, có lẽ vì lời văn nhẹ nhàng cuả NL làm giảm bớt căng thẳng.
    Thú thật la có lúc TX thấy rất hồi hộp và có cái gì đó thật bất bình khi đọc VTP. Biết rằng chuyện là có dàn dựng, nhưng những phản ứng cùng lối nói cuả nhân vật trong truyện làm không khí câu chuyện lúc nào cũng rất ...căng thẳng một cách đầy đe dọa.
    Chắc tại mình đọc với cái nhìn cuả phụ nữ nên nó thế chăng?
    HIền muội Tiếng Xưa nhận xé rất đúng. Mời quí vị xem một đoạn trích trong bài phê b́nh Giông Tố của Nguyễn Đăng Mạnh :

    ".... Đọc Giông tố, thấy gần như toàn bộ xă hội Việt Nam thời Pháp thuộc thu nhỏ lại, thu h́nh lại - mà không phải xă hội trong trạng thái tĩnh tại mà trong trạng thái đầy biến động với các tầng lớp xă hội phân hóa hết sức dữ dội về kinh tế, xă hội, về chính trị và tâm lư. Dữ dội và nhanh chóng đến mức chính bản thân người trong cuộc cũng phải ngạc nhiên, bàng hoàng. Nhân vật cứ ngớ ra, cứ ngẩn mặt ra không hiểu ra sao cả, như Thị Mịch đến nhà Nghị Hách, như Long xuống nhà bà Nghị ở Hải Pḥng, như mấy bố con Nghị Hách bắt quả tang bà Nghị ngủ với thằng cung văn..., như Nghị Hách bỗng gặp lại hải Vân và nghe ông ta nói vanh vách về tiền vận, hậu vận của ḿnh, v.v... Như cả làng Quỳnh Thôn vừa hôm nào chứng kiến tai họa ghê gớm giáng xuống gia đ́nh cụ đồ Uẩn đă lại được mời đến ăn cỗ cưới linh đ́nh của cô Mịch lấy chính kẻ đă gieo tai họa cho ḿnh..., vân vân... Những số phận thay đổi, những tính cách chuyển biến, đột ngột quá, đảo ngược quá, khiến các nhân vật cũng phải thay đổi thái độ với nhau một cách thật mau lẹ, như là quay 180o. Những cuộc sắp xếp lại các quan hệ một cách hấp tấp, vội vă như thế đă làm cho nhiều nhân vật giẫm đạp vào nhau, chơi xỏ nhau, tạo thành những màn đại hài kịch để tô rất đậm sự thối nát, sự chó đểu của những con người tráo trở, đổi trắng thay đen... Tóm lại xă hội Giông tố bày ra đủ cảnh tượng đảo điên, láo nháo, quay cuồng như đèn cù, như trong một cơn lốc mănh liệt, một trận giông tố. Không phải ngẫu nhiên mà tác giả đă đặt tên cho tác phẩm của ḿnh là Giông tố. Cuốn tiểu thuyết lần đầu đăng trên Hà Nội báo từ số 1 (2-1-1936) với tên Giông tố, đến hết chương X th́ bỗng dừng lại 7 tuần lễ. Nghe nói tờ báo đăng tải tác phẩm đă bị lôi thôi v́ đụng đến một vị tai to mặt lớn đương thời. Khi tác phẩm đăng tiếp th́ phải đổi tên thành Thị Mịch.

    Như thế là tác giả ngay từ đầu đă cho tác phẩm của ḿnh cái tên Giông tố. Một cái tên rất đúng với tinh thần của tác phẩm. Giông tố. Vâng, xă hội Việt Nam được phản ánh trong cuốn tiểu thuyết là một xă hội trong cơn giông tố. Nó làm đảo lộn tất cả, làm tanh bành tất cả và lật tẩy tất cả mọi thứ mặt nạ đắp điếm lên một cái thực chất bất công, tàn ác, đểu giả, thối nát, hết sức vô nghĩa lư của xă hội Việt Nam thời Pháp thuộc
    ....."

    Quí vị thất́nh tiết trong Giông Tố đă "giông tố" rồi, nay đọc doạn văn phê b́nh trên, ta lại thấy giọng điêụ gay gắt, hằn học, nặng nề hơn. Xă hội Vi VN trải qua mấy triều đại hay trong thời kỳ Pháp thuộc có tệ hại như thế thật chăng? Dân chúng tại vùng nông thôn Viêt Nam tuy nghèo ít học nhưng Quyền lực như Vua và chính phủ Pháp cũng thua (lệnh vua thua lệ làng). Tiếc thay VTP chỉ là một v́ sao trong một bầu trơi đầy trăng sao văn học nghệ thuật của quê hương ta.
    Last edited by CảThộn; 30-09-2011 at 05:46 AM.

  4. #734
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Giông tố - tiếp theo

    Chương 10



    Long đă đi qua những cảnh nguy nga choáng lộn trong ấp Tiểu Vạn trường thành. Chàng cũng có hồi hộp lo sợ về cái thế lực ghê gớm của kim tiền ấy, nó khiến cho chàng như thấy hiện ra trước mắt một bọn người nhỏ bằng cái đầu tăm là gia đ́nh vợ chồng chàng, mà lại đương muốn khiêu khích với một ngọn núi hùng vĩ cao cả là nghị Hách vậy. Trong cái trận kỳ lạ, mà sức của hai bên chênh lệch nhau đến vậy. Long thấy trong ḷng băn khoăn... Cái sợ sệt, cái nhút nhát. Với cái nản chí, đă hợp lực nhau đến lũng đoạn sự căm hờn, cái thú bất cộng đái thiên trong ḷng chàng.

    Long đă đi qua những dăy hành lang dài như không bao giờ hết, trèo những cái thang và cũng như trong một ṭa khách sạn lớn ở bên Tây phương.

    Một tên người nhà đă bảo Long ngồi chờ ở một căn pḥng để báo trước cho ông chủ biết đă.

    Giữa lúc ấy, nghị Hách đương ngồi làm việc trong pḥng giấy riêng. Một căn pḥng rộng răi thênh thang có những đồ đạc tối tân, một tủ sách to tát, y như pḥng của một ông tổng trưởng.

    Nghị Hách ngồi trên ghế tṛn xoay, chân đi giầy da, mặc áo khoác dài, trên cổ có một cái khăn quàng lông chiên tua tủa. Thị Tín một cô nàng hầu trẻ nhất và đẹp nhất của lăo, th́ nằm... trong ḷng lăo, hai cánh tay mềm mại ṿng vào cổ lăo, đôi chân ruỗi thẳng cẳng trên bàn.

    Chợt một hồi chuông điện kêu ran lên... Nghị Hách cứ để nguyên như vậy, khoan thai cầm lấy ống điện thoại.

    - Allo! Allo! Phải! Chính ông chủ đây... À, thế nào nữa?... Được... Sao nữa?... Sở than ḥn Gay hạ giá than xuống dưới năm đồng? Được! Thế than nắm, nó bán bao nhiêu? Allo, được rồi! Phù gọng phải cho làm đêm, được. Thế cai thầu với hăng tàu biển Năm Sao ra làm sao?... Thế à! Thế th́ ông phải cố mà tranh lấy bốn đồng rưỡi một tấn thôi vậy... phải, cứ hạ hẳn giá xuống. Nếu sợ lỗ th́ hạ lương kíp phu ngày xuống hào hai... Không sợ! Allôallô Thằng nào phản đối th́ đổi nó vào kíp đêm... Không th́ loại vợ con chúng nó ra... Ừ! Trên một ngh́n nghỉ việc, được... Được đấy, thằng nào kỳ kèo th́ đuổi hẳn... Sao nữa? Ừ, được rồi!... Bảo là đầu tháng sau ông chủ xuống. Thôi!

    Nghị Hách bỏ ống điện thoại xuống, quay về... .............

    mỹ nhận................ ......

    Hai mắt lăo đỏ ngầu lên, v́ lúc ấy con người đă trái mặt đi, để cho con quỉ dâm dục xuất hiện.

    Chợt có ba tiếng gơ nhẹ vào cửa...

    Nghị Hách bực ḿnh ngửng lên hỏi:

    - Cái ǵ?

    Bên ngoài cánh cửa có tiếng nói vào:

    - Bẩm quan lớn, ông Tú Anh có người lên hầu chuyện quan lớn đấy ạ.

    - Đàn ông hay đàn bà?

    - Bẩm một cậu con giai.

    - Bảo ngồi ở pḥng tĩnh tâm mà đợi.

    ...

    Giữa lúc ấy, tên người nhà đưa Long vào một căn pḥng rồi khép cửa lại. Trên tường, không biết bao nhiêu hoành phi, câu đối, màu son, màu vàng chói lọi. Những cái đĩa cổ rất quư giá, to, nhỏ, đủ thứ, làm cho bốn phía tường có cái vẻ chi chít những mắt kính như đầu một con sư tử Tàu của những dịp tết Trung thu. Sừng hươu và sừng ḅ rừng, điểm vào những dẫy đĩa ấy làm chỗ để mũ, mắc áo.

    Trên cái tủ chè có một dăy ngà voi. Trên sập gụ có một khay đèn. Hai bên khay đèn là hai cái da hổ mà đầu hổ là gối. Rồi th́... những tủ, ghế, kỷ con, kỷ lớn, yên gụ.v.v... nghĩa là một trăm thứ đồ đạc kỳ lạ và sang trọng vô cùng.

    Long ngồi chờ độ nửa giờ th́ cánh cửa bị đẩy... Nghị Hách bước vào, có Thị Tín vừa đi vừa xếp lại vành tóc rối loạn trên đầu, theo sau...

    - Lạy cụ ạ, chào cụ ạ.

    Nghị Hách không đáp lời chào chỉ hỏi:

    - Anh là người làm công trường Đại Việt?

    - Vâng.

    - Anh lên có việc ǵ?

    - Bẩm có nhiều việc, bẩm cụ xem thư đây.

    Nghị Hách cầm lá thư, lại hỏi:

    - Anh có biết tiêm thuốc phiện đấy chứ?

    - Bẩm vâng.

    - Thế anh cởi giày ra, lên sập.

    Nghị Hách nói xong nh́n Thị Tín một cái mà lắc đầu. Cô ả này ra khỏi gian pḥng khép cửa lại. Măi lúc ấy nghị Hách mới nh́n xuống phong thư.

    Hai người nằm đối diện nhau. Long th́ tiêm thuốc mà nghị Hách th́ xem thư... Xem xong một lá, nghị Hách vội hỏi:

    - Tại sao thằng Vạn nó lại biết rơ chuyện như thế được?

    - Chúng tôi cũng không rơ.

    Đến đấy, nghị Hách cau mày nghĩ ngợi, vỗ trán mấy cái rồi nói:

    - À phải! Đây là tại thằng tài Nh́ vào tiệm hút kháo chuyện đây!

    Rồi lăo lại bóc nốt mấy lá thư sau. Xem xong, lăo kéo điếu thuốc do Long mồi, rồi lại trầm ngâm nghĩ ngợi, Long hỏi:

    - Bẩm thế bây giờ cụ định thế nào ạ?

    Nghị Hách cười nhạt mà rằng:

    - Tao th́ tao chẳng bận tâm ǵ về việc ấy cả. Nghĩa là chủ mày cứ bắt tao phải lấy con bé ấy, chứ tao có thiết ǵ đâu!

    Long rất lấy làm ức về cách xưng hô ấy, song chỉ tươi cười:

    - Chúng tôi tưởng thế nào cũng là tùy ư cụ chứ... Nghị Hách nói:

    - Mày không biết rơ chủ mày. Ông ấy là một người đứng đắn lắm, tao có thể trông cậy vào ông ấy được nhiều điều lắm. Nếu trái ư ông ấy th́ sẽ hại to nhiều việc về sau. Mà theo ông ấy th́ khó lắm, v́ bà nghị dưới cảng ghen lắm. Như mày bảo tao nên làm thế nào?

    - Chúng tôi tưởng cụ cứ việc đền tiền cho người ta!

    - Nhưng mà chúng nó thua kiện rồi.

    - Đă đành vậy. Nhưng mà đó là ông Anh muốn, chứ có phải ṭa xử cho cụ thua kiện mà phải lấy người ta làm vợ đâu!

    - Ừ nhỉ! Thế mà tao không nghĩ đến đấy. Ḱa mày tiêm to nữa vào... Mấy điếu thuốc vừa rồi bé quá, không ăn thua ǵ cả. Thế mày bảo đền th́ đền độ bao nhiêu?

    - Cụ cứ cho người ta vài ba trăm bạc.

    Nghị Hách ngồi nhổm lên mà rằng:

    - Chết! Vài trăm bạc! Mày điên! Mày có biết những nàng hầu của tao ở đây, đáng giá bao nhiêu mỗi thị không? Cái đứa đẹp nhất, tao cũng chỉ mua của bố mẹ nó có bảy chục. C̣n phần nhiều không mất xu nào. Có bảy chục bạc c̣n phải về hầu hạ người ta suốt đời, huống chi... chỉ có một lần mà những vài trăm bạc!

    - Cụ nên biết cho là cô gái quê ấy sắp lấy chồng. Cụ làm cho người ta mất tiết trước khi lấy chồng th́ số tiền tưởng cũng chẳng là bao.

    Nghị Hách cười ha hả một hồi, cứ vỗ măi vào vai Long, cười như cười một điều ǵ thú vị lắm. Sau cùng lăo mới vừa nấc nấc, vừa nói.

    - Mày c̣n ngu lắm! Mày có biết ở những nơi phồn hoa độ hội như Hà Nội, Hải Pḥng, người ta bán chữ trinh của người ta bao nhiêu không? Đến đây, lăo x̣e bàn tay ếch ra. Năm đồng! Vợ một ông trạng, vợ một phán thường thua bạc, phải kiếm xu th́ đi ngủ săm với tao mà cũng chỉ lấy một đồng là cao nhất rồi.

    - Xin lỗi cụ, ông chủ con cho cái việc chơi ngông của cụ là đáng phải trả đắt lắm. Đấy cụ xem ông chủ con chả cứ buộc măi cụ lấy người ta làm vợ đó là ǵ!

    - Ông ấy hủ lậu th́ ông ấy mới có những cái cẩn thận vô ích thế.

    Làm như không nghe thấy câu ấy, Long cứ nói tiếp: - Đằng này cụ đă hưởng cả cái chữ trinh của người ta như thế, th́ hai trăm bạc với một lá thư cũng chẳng là bao. C̣n hơn lấy về làm vợ lẽ, một là điều đ́nh với người ta và với người mà ḿnh là sự rất khó, hai là ngộ sau này có con th́ nào con vợ cả, con vợ lẽ, sẽ có mối đáng lo về phần gia tài. Cụ cứ viết một lá thư cắt nghĩa rơ như thế rồi tôi xin quay về nói khó với ông chủ tôi.

    - Ừ! Mày nói nghe được! Thế hợp ư tao lắm. Hai trăm bạc...

    - Với một lá thư...

    - Lá thư như thế nào?

    Long ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

    - Nguyên ông chủ tôi lại để ư đến chỗ cô gái quê ấy sắp lấy chồng... Nếu viết cho họ một lá thư nói về việc nài hoa ép liễu, để cho người ta có chứng cớ với chồng người ta là không phải lỗi người ta hư, th́ người ta không lo bị chồng ghen và hành hạ. Được vậy, v́ chị vợ có hai trăm bạc đền th́ anh chồng sẽ v́ thấy của tối mắt mà không c̣n bực ḿnh về chỗ vợ đă mất tân. Mà có lẽ c̣n sung sướng nữa.

    - Ừ, mày nói nghe được đấy.

    Nghị Hách đỡ dọc tẩu kéo điếu thuốc xong, nhắm nghiền mắt lại khoan khoái. Nhưng bỗng lại mở choàng mắt ra mà rằng:

    - Ồ! Không được! Viết thư thế ngộ nó kiện cho th́ bỏ mẹ!

    - Đời nào bọn ấy c̣n dám đi kiện.

    - Phải, nhưng mà cái ǵ cũng đề pḥng th́ hơn.

    - Nếu thế th́ cụ chỉ c̣n cách lấy người ta thôi.

    - Lấy th́ nhiễu lắm, tao không muốn.

    - Mà không lấy, không được?

    - Ừ. Không lấy th́ ông chủ nhà mày lại không bằng ḷng!

    - Phiền thật!

    - Chó lắm!

    Long nghe xong ngẫm nghĩ một lúc. Chàng chỉ nằm tiêm thuốc mà không bàn tính ǵ thêm. Rồi chàng lôi ở túi áo ra hai số báo Lưỡng kỳ.

    - Đây này, việc của cụ làm cho dư luận Bắc Kỳ rất xôn xao. Cụ đừng tưởng là không hệ trọng và không ai b́nh phẩm về việc ấy đâu.

    Nghị Hách vồ lấy hai tờ nhật tŕnh. Khi xem xong cả hai số báo rồi, lăo ta tái mặt, trên trán thấy toát mồ hôi ra như giữa lúc mùa nực vậy. lăo bấm cái chuông ở đầu giường.

    Một lát, cô Kiểm mở cửa bước vào.

    - Quan lớn đ̣i ǵ?

    - Gọi thằng tài Nh́ và thằng Xuân lên đây ngay.

    Năm phút sau, tài Nh́ và Xuân cùng kéo nhau vào Nghị Hách ngồi lên, bảo:

    - Thằng Xuân, mày lấy cái roi cá đuối lên đây.

    Tài Nh́ bỗng tái xanh cả mặt mũi. Anh ta run run hỏi:

    - Bẩm quan lớn, thế con có tội ǵ ạ?

    Nghị Hách lạnh lùng:

    - Mày cứ chờ đây th́ biết.

    Đến lúc thằng Xuân xách cái roi cá đuối lên rồi và đă đứng khoanh tay chờ lệnh rồi Nghị Hách mới hỏi.

    - Tài! Mày có biết rằng khi tao cho mày về làm với tao th́ mày đă thề rằng mày sẽ không nói một chuyện ǵ của tao, mày không được tiết lộ một điều bí mật ǵ ở nhà này cho một người nào nghe, có thế không?

    Tài Nh́ run rẩy:

    - Bẩm đă.

    Nghị Hách hỏi Long:

    - Thày có biết khi một ông quan để bại lộ việc nước th́ nhà vua phải trị tội ông quan thế nào không?

    Long muốn đáp... Nhưng Nghị Hách lại hỏi thằng Xuân ngay:

    - Xuân! Mày có c̣n nhớ là khi xưa, mày đi theo rạp xiếc th́ mày vẫn được quật roi điện vào sống lưng những loài hổ báo, và mày đă v́ ăn cắp mà phải đuổi không? Mày có nhớ là nếu tao không thương mày th́ mày phải tù rồi không?

    Thằng Xuân cau đôi lông mày chổi sể, nhăn cái má có sẹo, làm một câu:

    - Có ạ!

    Tức th́ Nghị Hách đứng lên, cầm lấy cái roi.

    - Thằng Tài! Mày đă trót nhỡ nói chuyện tao cho thằng Vạn ở Hà Nội hôm xưa th́ hôm nay mày chịu cái vạ miệng ấy. Muốn khỏi chết th́ tức khắc ra đứng quay mặt vào tường!

    Tài Nh́ vâng lời ra đứng quay mặt vào tường rồi th́ Nghị Hách giơ cao roi vụt thằng xuân một cái vào ngang lưng. Tiếng roi đập xuống đánh đét một cái, nghe đến rùng ḿnh. Thằng Xuân co quắp cả người, nhăn mặt chịu đau. Nghị Hách từ tốn đưa cho nó cái roi cá đuối rồi lên ngồi sập.

    Lúc ấy, thằng Xuân cầm roi rồi. Nó mím môi lại, giơ cao tay. Từ đây trở đi, người ta chỉ thấy tiếng đen đét luôn hồi của cái roi. Người ta tưởng đương xem một đám đua ngựa.

    Tài Nh́, đương cái cơn mưa roi vọt ấy, oằn ḿnh đi như một sợi tóc bị hơ trên ngọn lửa. Long không dám nh́n phải nhắm mắt lại. Vậy mà những tiếng đen đét vẫn không thôi giáng xuống lưng Tài Nh́ như mưa...

    Oai nghiêm trên sập, nghị Hách vẫn chưa có lệnh cho ngừng.

    Hết chuong 10
    Last edited by CảThộn; 30-09-2011 at 06:23 AM.

  5. #735
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    You' re welcome

    Quote Originally Posted by khong_ai_ca View Post
    I felt the same thing too. I just wish those people are more educate so they know how to fight back instead of silence. I like this story eventhough I wish the author doesn't describe "su thật một cách trần trụi nhu vậy". I also like "Buom Trang", so innocent and so peaceful.
    Sorry mấy bác nha. Biết noi, đọc tiếng viet nhung viết th́ dở lám. Typing th́ khoi phai noi nhung thấy may bac ban luan chuyen nen cung xi xon.
    Chu'ng tôi vui mừng chào đón ư kiến đóng góp của bạn. Như thế là khá lắm rồi. Cứ tiếp tục như vậy nha. Your idea and feeling are more important than any other matter.
    chúc vui.
    CT

  6. #736
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Xă hội VN thời xưa

    Quote Originally Posted by khong_ai_ca View Post
    I felt the same thing too. I just wish those people are more educate so they know how to fight back instead of silence. I like this story eventhough I wish the author doesn't describe "su thật một cách trần trụi nhu vậy". I also like "Buom Trang", so innocent and so peaceful.
    Sorry mấy bác nha. Biết noi, đọc tiếng viet nhung viết th́ dở lám. Typing th́ khoi phai noi nhung thấy may bac ban luan chuyen nen cung xi xon.

    Xă hội VN thời xưa phong kiến như vậy đó . Tuy không phải tất cả , nhưng là phần lớn .

    Từ sau thập niên 1950 , văn minh của thế giới xâm nhập VN bằng nhiều cách , giới trẻ có ăn học nhiễm tư tưởng Âu Tây nên cởi mở hơn . Các nhà văn tiến bộ , cố t́nh dùng những câu chuyện lỗi thời để người ta nh́n thấy những cái sai mà từ bỏ . Nhóm Tự Lực Văn Đoàn có công lớn trong việc dùng tiểu thuyết để thay đổi hiện trạng xă hội.

    Cám ơn em nhắc tới " Bướm Trắng " . Nhóm Hà Nội sẽ t́m và post sau loạt bài này .

    Bướm Trắng của Nhất Linh , lời văn nhẹ nhàng , happy ending , được lắm . Đồng ư không các Bác ?

    Tigon

  7. #737
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Tó có một phiếu : OK

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Xă hội VN thời xưa phong kiến như vậy đó . Tuy không phải tất cả , nhưng là phần lớn .

    Từ sau thập niên 1950 , văn minh của thế giới xâm nhập VN bằng nhiều cách , giới trẻ có ăn học nhiễm tư tưởng Âu Tây nên cởi mở hơn . Các nhà văn tiến bộ , cố t́nh dùng những câu chuyện lỗi thời để người ta nh́n thấy những cái sai mà từ bỏ . Nhóm Tự Lực Văn Đoàn có công lớn trong việc dùng tiểu thuyết để thay đổi hiện trạng xă hội.

    Cám ơn em nhắc tới " Bướm Trắng " . Nhóm Hà Nội sẽ t́m và post sau loạt bài này .

    Bướm Trắng của Nhất Linh , lời văn nhẹ nhàng , happy ending , được lắm . Đồng ư không các Bác ?

    Tigon
    Tớ có một phiếu OK.
    Nhưng .... phải đơi hơi lâu v́ Giông Tố c̣n những 21 chương nữa. NHièu t́nh tiết không thể bỏ qua. Sắp tới phần chính của truyện rồi

  8. #738
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    ca dao với đầy đủ tên 36 phố Hà Nội.

    “Rủ nhau chơi khắp Long Thành
    Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai.
    Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai
    Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay
    Mă Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giầy
    Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn
    Phố mới Phúc Kiến, Hàng Ngang
    Hàng Mă, Hàng Mắm, Hàng Than, Hàng Đồng
    Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông
    Hàng Ḥm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè
    Hàng Thùng, Hàng Bát, Hàng Tre
    Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà
    Qua đi đến phố Hàng Da
    Trải xem phường phố thật là cũng xinh
    Phồn hoa thứ nhất Long Thành
    Phố giăng mắc cửi đường khoanh bàn cờ”.





    * Vậy chứ thử hỏi người Hà Nội bây giờ , mấy ai nhớ hết tên 36 phố phường .

    Những câu " 5 cửa ô Hà Nội " , Hà Nội 36 phố phường " , hay Cụ Rùa Hồ Gươm ...đă đi vào lịch sử .

    * Nhắn Bác Cả Thộn : Chỉ khoảng 1 tháng là xong mà , không lâu đâu .

    **
    Last edited by Tigon; 30-09-2011 at 08:02 PM.

  9. #739
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Xă hội VN thời xưa phong kiến như vậy đó . Tuy không phải tất cả , nhưng là phần lớn .

    ............
    Tigon
    Chị Tigon, cho em góp ý.
    VN ta dưới thời quân chủ như nhà Lê, Lý , Trần, Nguyễn, cuộc sống dù còn nghèo nàn, lạc hậu, nhưng có thái bình.
    Xã hội trật tự, có văn hoá hẳn hoi, như trong chuyện Lều Chõng.
    Ít có trường hợp "xâu dân mọt nước" hơn thời Pháp thuộc thì đúng hơn.
    Chỉ từ khi bọn Pháp biến nước chúng ta thanh thuộc địa, nó đẻ ra trong xã hội cái giai cấp có thể gọi chung lạ "tay sai" - vì phục vụ cho Pháp, dù cho dưới danh nghĩa gì đi nữa - thì chính bọn này đè đầu đè cổ đồng bào mình trực tiếp nhất - Nghị Hách, quan huyện già -

    Ấy vậy mà đối chiếu với chế độ "u vịt" cuả cái gọi là thiên đường xhcn tại VN ngaỳ nay nó cũng rập khuôn!!!


    Bướm Trắng của Nhất Linh , lời văn nhẹ nhàng , happy ending , được lắm . Đồng ư không các Bác ?
    Em đồng ý, cũng muốn đọc lại "Bướm Trắng" lắm.

  10. #740
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chia buồn cùng Đ H V Phương Anh


    Nhóm thân hữu " Chuyện Hà Nội " thành kính chia buồn cùng Đ H V Phương Anh .

    Sự mất mát lớn lao này , không ǵ có thể đền bù .

    Dù sao , PA cũng đă làm tṛn chữ hiếu , săn sóc Mẹ già trong suốt nhiều năm cuối của cuộc đời .

    Cô tigon rất là cảm phục và cảm mến tâm t́nh của em dành cho Mẹ già , em đă cực khổ nhiều , lo cho chồng con , kiếm sống và luôn ở bên cạnh săn sóc cho Mẹ bệnh lâu năm .

    Mong em luôn can trường trong cuộc sống , dù đường đời có cam go .

    Các bạn thân hữu Hà Nội :

    Phương Anh đă ngầm giúp chúng ta rất nhiều khi chúng ta mới mở thread Hà Nội này .

    Bây giờ " vạn sự khởi đầu nan " đă qua , thread Hà Nội có được một số độc giả đáng kể , là nhờ sự cộng tác của tất cả mọi người .

    Các bạn hăy qua trang đầu VL , gửi lời chia buồn tới gia đ́nh Phương Anh

    Tigon

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 6 users browsing this thread. (0 members and 6 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •