Page 76 of 304 FirstFirst ... 266672737475767778798086126176 ... LastLast
Results 751 to 760 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #751
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Văn chương cuả người Việt ngày trươc tuy có nhhiều chữ hơi "cổ" và ít còn dùng đến, nhưng đọc lên vẫn không thấy có sự chói tai hay thô thiển, và nhất la không tối tăm như văn chương "thời đại xhcn".

    Nguyên lá thư Long viết cho Tú Anh cũng cả la một ánh văn thật hay, TX ...lượm đươc cái chân lý naỳ:

    Cũng như máu gọi máu, nước mắt cũng gọi nước mắt. Máu do một kẻ giết người tưới ra, vẫn gọi sự khát máu của thần công lư, th́ nước mắt của người nghĩa sĩ cũng dễ hợp với nước mắt của kẻ chịu đau thương. ....
    Hay! Hay thật!

  2. #752
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Lời Kim Trọng

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Văn chương cuả người Việt ngày trươc tuy có nhhiều chữ hơi "cổ" và ít còn dùng đến, nhưng đọc lên vẫn không thấy có sự chói tai hay thô thiển, và nhất la không tối tăm như văn chương "thời đại xhcn".

    Nguyên lá thư Long viết cho Tú Anh cũng cả la một ánh văn thật hay, TX ...lượm đươc cái chân lý naỳ:

    Hay! Hay thật!
    SAu khi nghe Kiều đàn, Kim Trọng nói với Kiều :

    Rằng hay thi thật là hay
    Xem ra ngậm đắng nuốt cay thế nào
    Lưa chi những khúc tiêu tao
    Hại ḷng ḿnh lại lao đao ḷng người !!!

    VTP ở đau đó cơi nào nếu đọc dược mấy gịng này của
    hiền muội Tiếng Xưa chắc cũng hả dạ.

  3. #753
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Bác Cả có lượng ...anh Cả nên không tiếc lời khuyến khich đàn em bao giờ, vạn tạ, vạn tạ!

    Thật ra lúc ...hơi có tuổi - nhất định là chưa "lớn tuổi" - thì khi đọc một tác phẩm nào đó, người ta không còn chú trọng đến cách dàn dựng chuyện cho eó le, nhiều tình tiết, hay nói chung là chuyện hư cấu nhiều hay ít, mà cái quan trọng còn đọng lại la những ý nghĩ, nhận xét đôi khi rất tầm thường, nhưng qua một cách diễn đạt tài tình, người đọc như được ...vỡ óc, hay như nhặt đươc một cổ vật quý giá bị bỏ quên trong đống đồ cũ.

    Từ lâu TX đã có thói quen ghi lại những lời tâm đắc, những ý tưởng tuyệt vời cuả các nhà văn vào một quyển sách riêng, đôi khi đọc lại cũng làm mình ...chấn chỉnh lại tâm hồn.

    Và TX cũng hiểu ra đươc lý do tại sao các nhà văn chống chế độ độc tài đảng trị cuả cả hai miền Nam Bắc nói chung bị lãnh đòn thù thê thảm nhất trong giới ca, kịch, văn, nghệ sĩ!

  4. #754
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Thế mới gọi là "Cửu hạn phùng cam vũ"

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Bác Cả có lượng ...anh Cả nên không tiếc lời khuyến khich đàn em bao giờ, vạn tạ, vạn tạ!

    Thật ra lúc ...hơi có tuổi - nhất định là chưa "lớn tuổi" - thì khi đọc một tác phẩm nào đó, người ta không còn chú trọng đến cách dàn dựng chuyện cho eó le, nhiều tình tiết, hay nói chung là chuyện hư cấu nhiều hay ít, mà cái quan trọng còn đọng lại la những ý nghĩ, nhận xét đôi khi rất tầm thường, nhưng qua một cách diễn đạt tài tình, người đọc như được ...vỡ óc, hay như nhặt đươc một cổ vật quý giá bị bỏ quên trong đống đồ cũ.

    Từ lâu TX đã có thói quen ghi lại những lời tâm đắc, những ý tưởng tuyệt vời cuả các nhà văn vào một quyển sách riêng, đôi khi đọc lại cũng làm mình ...chấn chỉnh lại tâm hồn.

    Và TX cũng hiểu ra đươc lý do tại sao các nhà văn chống chế độ độc tài đảng trị cuả cả hai miền Nam Bắc nói chung bị lãnh đòn thù thê thảm nhất trong giới ca, kịch, văn, nghệ sĩ!
    Hoặc như trẻ thơ khóc oà, nức nở khi thấy mẹ đi chợ về, mong ngóng đă lâu, khi ở nhà lại bị bắt nạt.

  5. #755
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Giông tố - tiếp theo

    Chương 14


    Chuyến xe hỏa cuối cùng, chuyến tàu đi lên những nơi thâm sơn cùng cốc, bữa ấy, lúc mặt trăng đă lên đến lưng chừng trời, đă nhả một ḿnh Long xuống thềm ga lạnh lẽo và vắng vẻ. Tàu đỗ lại độ hai phút, chỉ để đủ thời giờ cho một người của sở xe lửa chạy vội xuống mở khóa ḥm thơ, lấy thơ rồi lại chạy lên. Đứng trên con đường lô nhô những đá, Long vừa kịp nh́n hai dẫy rào găng lù lù và đen kịt, cái nhà ga bé nhỏ như một cái quán gạch ở cánh đồng, ngọn đèn dầu leo lét, cái đồng hồ hiện ra lờ mờ giữa cái sáng và cái tối, một mảnh trăng treo trên cành một cây xoan, ngọn đèn đỏ mà người xếp ga lắc đi, lắc lại, ở phía đầu tàu - cái phong cảnh khiến chàng thấy ḿnh là cô độc, trơ vơ, trên con đường đời dài dằng dặc - th́ bỗng một tiếng c̣i vang lên như một tiếng thét kỳ quái, với những tiếng hơi nước phụt ra ph́ ph́ và tiếng bánh xe śnh sịch nghiến trên đường sắt, lại làm cho chàng giật ḿnh và bàng hoàng run sợ như tiếng thét trên đầu chàng khi có nạn ǵ sắp xảy ra.

    Long đứng ngây người ra nh́n theo chuyến tàu biến thẳng trước mắt ḿnh, măi đến lúc nó chỉ c̣n là một cái chấm đỏ, măi đến lúc cái chấm đỏ - cái đèn ở toa cuối cùng - cũng trộn lẫn vào cái tối. Tàu khuất rồi, Long mới vào ga trả vé. Người coi ga, áo dạ cao cổ, mũ cát két bịt kín hai bên tai, ở cánh tay ḷng tḥng một chiếc gậy song, ở miệng lập ḷe một mồi thuốc lá, sau khi nhận được vé, hất hàm hỏi Long:

    - Về đâu khuya khoắt c̣n đi một ḿnh thế?

    Long bỏ cái mũ ở đầu ra rồi đáp:

    - Thưa ngài, tôi về Quỳnh Thôn, thuộc huyện...

    Nói được đến đấy th́ Long ngập ngừng, v́ quên khuấy mất. Người coi ga nói:

    - Thuộc huyện Cúc Lâm.

    - Vâng, chính thế.

    Người kia so vai một cái mà rằng:

    - Xa lắm. Mà bây giờ chẳng phu xe nào chịu kéo đâu.

    - Nhưng mà sáng trăng thế này th́, thưa ông...

    - Bẩy tám cây số, xa lắm, mà lại phải qua một lần phà.

    - Như vậy th́ không thể được ạ, thưa ông?

    - Nếu chịu khó đi đ̣ th́ nửa đêm cũng đến v́ đi đ̣ gần hơn.

    - Ông làm ơn bảo giúp bến đ̣ về phía nào th́ may quá.

    - Ra khỏi ga, th́ về phía tay trái độ hai trăm thước, th́ xuống bến.

    - Cám ơn ông.

    Long theo lời chỉ bảo, đi một lúc đă đến bến đ̣. Tiếng chó sủa ran lên đón chàng. Trên một mũi thuyền có một số đông mấy nhà chài lưới ngồi uống rượu, có lẽ thưởng xuân và thưởng trăng rằm tháng giêng. Sau khi gạn hỏi và ngă giá đâu đấy rồi, chỉ có một người đàn bà trên một chiếc thuyền nhỏ bằng ḷng chở.

    Tiếng chèo b́ bơm đưa chiếc thuyền nhỏ ra tới giữa khúc sông rồi, Long mới kịp để ư đến người đàn bà kia. Đứng chon von ở sau thuyền, người đàn bà hai tay khiến hai mái chèo một cách uyển chuyển mềm mại. Dưới cái khăn vuông mỏ quạ đen là một cái mặt tṛn trĩnh, rồi đến một cái ngực nở nang bên trong cái yếm trắng. Một cái váy cũn cỡn mà dưới là một đôi ống chân bầu bĩnh trắng trẻo chấm hết cho cái h́nh thể gọn gàng ấy. Long ngả lưng vào mạn thuyền, để đầu nhô ra một khe ở vỉa mui. Chàng tự nghĩ: “Ta mà là nghị Hách th́ người đàn bà này lại chết mất rồi!”. Muốn xua đuổi những tư tưởng bất chính ngẫu nhiên đến lúc ấy, Long lại ngồi nhổm dậy, nh́n chung quanh, nh́n trời, mây, nước...

    Mặt trăng như rung động lấp ló sau một ngọn đa. Những đám mây nhỏ bay về cả một chiều như một đàn ḅ bị dồn về ấp lúc đă hoàng hôn, hay là như một đám tàn quân bại trận. Hai bên bờ, trùng trùng điệp điệp những rặng cây hoặc cao hoặc thấp, những mẩu đường đê, những ngọn đồi c̣n xoai xoải vươn ḿnh như con vật khổng lồ triền miên về giấc ngủ đêm khuya. Thỉnh thoảng một ngọn đê hay một cây gạo nhô lên trên cái vạch đen ś những cây cối nhỏ, soi bóng xuống mặt nước. Tiếng mái chèo dịp dàng khoan thai khuấy nước b́ bơm hợp với những tiếng của muôn ngh́n thứ côn trùng ri rỉ dưới cỏ lại càng làm tăng sự tĩnh mịch của đêm trăng. Cảnh vật như trong mộng.

    Cảnh ấy kích thích đến tâm hồn Long. V́ Long giàu t́nh cảm, tâm hồn chàng là một thứ tâm hồn hay suy nghĩ, hay triết lư của hạng người phong trần, nên chỉ đáng lẽ âm thầm chịu đau khổ như những kẻ ngu đần b́nh dị, th́ Long đem từng nỗi khổ một ra phân tích tỉ mỉ. Sức say sưa của mọi điều suy nghĩ nhắc Long từ địa vị chủ quan sang địa vị khách quan. Những cảm giác tê mê, những cảm tưởng bi phẫn, đă tháo lui để nhường chỗ cho sự tự kỷ phê b́nh. Rồi nhờ cái phong cảnh mơ mộng ở ngoài nó kích thích Long tự thấy ḿnh như một vai tṛ quan hệ trong một cuốn tiểu thuyết cho nên sự đau khổ của chàng không phải là không có thi vị. Cái khổ của chàng thuộc về thứ khổ sướng của những người tự trọng, những người không bao giờ làm một điều ǵ lầm lỗi đến nỗi phải hối hận, những người không bao giờ tự ḿnh phải oán ḿnh, trách ḿnh, giận ḿnh, những người có lương tâm.

    Trong hai đường, một là nhận lời với Tú Anh: th́ được trở nên em rể ông giám đốc Đại Việt học hiệu, quí tế một nhà phú gia địch quốc, chồng của Tuyết hoặc của Loan... Đường kia là t́nh nhân của Mịch, chồng một người đă mất tân tiết, con rể một ông đồ nghèo, kẻ thù của một bậc phú gia địch quốc... Trong hai mặt trận, Long đă đứng về cái thế kém hơn. Một đường là sự giàu sang, sự thỏa măn về vật chất, một đường là sự nghèo khổ, là sự chật vật về tinh thần. Do sự lựa chọn ấy, Long thấy ḿnh cao thượng, đáng kiêu. Long đă đứng ở cái phương diện mà ḷng tự ái của chàng được nâng niu... “Quân tử đa truân”, phải chăng sự đời chỉ là thế? Long nghĩ vậy rồi cười nhạt cái cười khoái chí của người hiểu đời và khinh đời.

    “Tuy vậy, ta cũng là người có một tâm hồn vững lắm” Long nghĩ thế là v́ sức liên tưởng đă khiến Long nhớ thế. Cái mặt ngẩn ngơ của Tú Anh, buổi sáng hôm nay... Khi thấy bị đuổi ra một cách bất ngờ, Tú Anh chỉ từ tốn xuống thang, không giận dữ, không hề gặng hỏi. Cử chỉ ấy bảo Long rằng chủ ḿnh không những chỉ là người khoan ḥa mà lại c̣n hiểu rơ đến đáy ḷng ḿnh, lại c̣n đi guốc trong bụng ḿnh, v́ đă đoán được rằng sự nổi nóng, cách cự tuyệt thô lỗ của ḿnh chỉ là sự sợ hăi, chỉ là một cách từ chối sức cám dỗ của kẻ yếu hồn mà thôi. Long bất giác lại thở dài v́ thấy rằng đă trót có một cái xuẩn động.

    Rồi Long thấy trong ḷng nao nao sung sướng. Việc cự tuyệt sự giàu có, không v́ những cái bả vật chất mà sa ngă, sự chung t́nh với Mịch, sự xông pha 80 cây số trong đêm khuya, trên xe lửa, trên thuyền, một ḿnh liều với dặm trường, ngần ấy cái chỉ để qui về một mục đích, yêu Mịch - khiến cho Long thấy phấn khởi, thấy thỏa chí như đă làm được nhiều việc thiện, không c̣n thấy nông nổi là đáng ngại ngùng và đường là xa.

    Hơi gió bấc lạnh lùng, cái thuyền lướt êm ả trên nước, ánh sáng le lói của mặt trăng, sự muôn h́nh vạn trạng của cỏ cây, ngần ấy cái bao bọc Long trong một giấc mộng dịu dàng...

    Long ngủ.

    Long ngủ một giấc say sưa, v́ cả ngày hôm ấy tinh thần của Long cũng đă vất vả như xác thịt của Long.

    Đến khi thuyền cập bến, người chở đ̣ đánh thức khách dậy. Long hỏi thăm đường đất cẩn thận th́ biết ra rằng chỉ c̣n độ một cây số đường tắt qua cánh đồng là đến Quỳnh Thôn, v́ đi đường thủy gần hơn đi đường xe hơi Long đă đi mọi khi.

    Vào tháng giêng, cánh đồng cũng tạm gọi được là khô, việc đi trên những bờ ruộng cũng không vất vả là mấy, v́ không phải lội nước. Một tay giữ cổ áo dạ cho gió khỏi lùa vào ngực, tay kia vén cao hai ống quần cho khỏi lấm, Long cứ lần theo những bờ ruộng nhỏ, lúc rẽ sang hữu, lúc rẽ sang tả, nhiều khi lại ṿng lộn lại, nhưng vẫn cắm đầu cắm cổ mạnh bạo mà đi.

    Những thửa ruộng khoai lang mà hoa lá ḅ trên những luống đều đặn như những ḍng hoa gấm, những sào ngô đă cao tới ngực, những luống mía um tùm lướt trên đầu người và giao nhau như những cửa động lần lượt kế tiếp nhau... Long cứ đi dăm bước lại thấy cào cào, châu chấu, hoặc những sâu bọ có cánh khác rủ nhau đi trốn, bay trước mặt ḿnh rào rào.

    Tâm trạng của Long lúc bấy giờ thật là khó tả. Chàng thấy ḿnh là khổ lắm, nhưng trong cái khổ không phải là không thấy cái mùi vị sung sướng sinh ra bởi sự thúc giục của bổn phận, của một người chung t́nh, cái bổn phận đáng gọi là thiêng liêng. Những lúc như thế, Long chỉ ao ước sao cho có một việc mầu nhiệm phi thường ǵ dun dủi cho Mịch yêu quí của chàng, ra giữa chốn này trông thấy chàng khổ sở, vất vả như thế, để chứng giám cho tấm ḷng thủy chung của chàng. Chàng rất muốn đem ḷng yêu ra để kể công với người yêu. Chàng tin rằng nếu Mịch lại trông thấy sự chung t́nh như thế của chàng th́ những điều đau khổ của Mịch sẽ tiêu tán đi v́ ái t́nh, nhất là một cái ái t́nh đằm thắm, nồng nàn, một cái ái t́nh ở trên mọi sự hy sinh, th́ là một ông thầy thuốc rất giỏi.

    Nhưng có khi nào giữa đêm khuya, giữa cánh đồng, giữa lúc Long lận đận tận tụy v́ ḷng yêu mà lại có Mịch được! Nghĩ thế, Long lại tự an ủi rằng đă có quỷ thần hai vai chứng kiến cho là đủ, và chàng cũng không cần ǵ phải kể công. Long sẽ ung dung bước vào túp lều gianh, đến trước mặt người yêu, không khoe khoang, không kể lể. Chỉ có sự im lặng là cao.

    Rồi Long lại nghĩ một cách lẩn thẩn rằng nếu lúc ấy trời đất nổi lên một cơn giông tố để cho Long phải ướt lướt thướt, phải ngă lăn lộn ra đấy đă, rồi mới tới Quỳnh Thôn, th́ giá trị tấm ḷng yêu mới thật là vô cùng.

    Nhưng mà trước mặt chàng, đă hiện ra một vết đen ś là những cây tre làng Quỳnh Thôn. Long không thấy mỏi mệt nữa, mỗi bước chân đi lại thấy một thêm nhanh nhẹn.

    Thốt nhiên, đằng sau Long, thấy có một tiếng gọi thất thanh:

    - Anh Long!

    Chàng kinh ngạc hết sức, phải đứng hẳn lại. Chàng quay đầu lại, ngơ ngác nh́n chỉ thấy lù lù một dăy mía bên cạnh một dăy ngô. Hồi lâu vẫn thấy im... Sự ngạc nhiên của Long đă hóa ra sự sợ hăi, Long thấy rờn rợn người mà chợt nghĩ đến chuyện ma quỷ, chuyện yêu tinh, hiện lên để trêu cợt những kẻ đi đêm. Long tưởng như bị ma dẫn lối quỷ đưa đường mà không c̣n dám tin trước mắt ḿnh là làng Quỳnh Thôn! Long chính ḿnh đă cũng không tin ḿnh, phải dụi mắt hai ba lần, rồi mới biết là Long không mê ngủ. Thốt nhiên lại thấy:

    - Anh Long đấy à?

    Tiếng gọi từ ruộng mía vang ra. Mà nghe như tiếng gọi của Mịch! Long tuy thấy rợn lắm, song cũng cứng cỏi đáp với bụi mía:

    - Phải, tôi là Long đây! Ai gọi tôi đấy? Ai?

    Bụi ngô rung động một hồi, rồi một cái h́nh hiện dần ra:

    - Em Mịch đây anh ạ.

    Long trố mắt nh́n, v́ lúc ấy Long lại cũng hồi hộp, tưởng chừng như đó là một con yêu thiêng nào hiện lên, làm Mịch chăng. Khi người ấy đến gần Long, th́ Long vội nắm chặt lấy hai tay Mịch, v́ đó là Mịch thật. Khi Long thấy hai bàn tay Mịch nóng hôi hổi, và hơi thở của Mịch hổn hển th́ chàng lại càng lấy làm ngạc nhiên. Về phần Mịch, việc nắm tay ấy, khiến Mịch phải ngợ đó phải chăng là tại người yêu quá đỗi sỗ sàng. Sau Long hổn hển hỏi:

    - Mịch thật?

    Mịch cũng run rẩy đáp:

    - Vâng, chính em đây, sao anh lại đi đường đồng?

    - Sao Mịch lại ở đây?

    - Thế anh đi tàu hỏa, rồi đi đ̣ đấy à?

    - Phải.

    - Nếu anh về sớm mà đi ô tô có hơn không? Hay lại có việc ǵ thế?

    - Không... anh về là anh về. Tối rồi cũng về, v́ anh nóng ruột.

    - Chỉ v́ thế thôi à, anh?

    - Phải, thế Mịch làm cái ǵ một ḿnh ở đây?

    - Anh nói khẽ chứ. Đêm khuya, lại giữa cánh đồng mà nói thế là nó vang ra xa lắm đấy.

    Long khẽ hỏi một lần nữa:

    - Ừ, thế em ra đây làm ǵ? Mà sao lại có một ḿnh?

    Mịch cúi mặt lặng im một lúc rồi mới đáp, và chỉ đáp dưới cái mặt cúi:

    - Em đi bới khoai, bẻ ngô.

    Long nh́n Mịch trừng trừng, sự nghi ngờ trong ḷng bỗng nổi dậy lên. Chàng buông gọn:

    - Vô lư!

    - Vâng, em bẻ ngô, bới khoai thật... Nhưng mà...

    Long gần như gào thét:

    - Nhưng mà? Nhưng mà làm sao?

    Mịch nh́n lên một cách hăi hùng rồi ấp úng một cách hổ thẹn:

    - Nhưng mà là đi bới trộm, bẻ trộm, đi ăn trộm!

    Long hỏi thất thanh:

    - Øn trộm? Mịch! Thật à?

    - Vâng.

    - Mịch ăn trộm?

    Mịch nức nở, đáp qua ḍng lệ:

    - Vâng. Trời ơi! Nào anh có biết đâu những nỗi ở nhà!

    Rồi Mịch khóc sụt sịt, thảm thiết.

    - Chết chửa! Thế đầu đuôi ra sao?

    - Chiều hôm qua u nhịn cơm, em phải nấu cám cho thày ăn. Cả ngày hôm nay, nhịn đói cả. Thừa khi làng vào đám, tuần tráng xem chèo ở đ́nh, em mới phải liều ra đây.

    - Trời ơi! Làm sao lại đến nỗi thế?

    - Nhà có mấy sào ruộng màu th́ đem bán hôm mồng bảy tết rồi, bây giờ c̣n đâu là của ḿnh mà chả đi ăn trộm?

    - Sao lại khổ đến thế được?

    - Chứ anh tính! Khốn nạn, nào có ǵ! Thày u định bán nốt cái nhà và mấy con lợn rồi ra tỉnh với anh cả em... Ở làng măi th́ chết đói... Nhà có người gạn tậu rồi, v́ căi vă một trận om ṣm, người ta lại thôi. Lợn th́ cũng có người nhận mua rồi, nhưng mà mai người ta mới bắt. Anh tính bây giờ có ai c̣n đến học thày nữa đâu! Rồi th́ cứ xảy ra căi nhau luôn, nên u cũng không ai mượn đi làm đồng nữa. Đă chết dở sống dở lại thêm nỗi cả làng mai mỉa ḿnh, đay nghiến ḿnh. Khổ lắm, anh ạ.

    Long nghe xong cứ đứng đờ người ra. Rồi Long lôi Mịch về ḿnh, ôm chặt lấy người yêu, in lên miệng Mịch một cái hôn đau thương, rỏ trên má Mịch mấy giọt lệ rất nóng. Ngây thơ, Mịch c̣n muốn gỡ ra.

    Chợt. Long đẩy Mịch ra, nh́n bụng nàng măi... Mịch vội ṿng tay trước bụng, hổ thẹn, đứng im.

    - Mịch!

    - ... - Mịch!

    - Dạ! - Mịch! Có sự ǵ phải không? - Dạ.

    Long nghẹn ngào hỏi: - Em ễnh ruột ra đấy à?

    Mịch đáp bằng giọng lạnh lùng: - Thưa anh vâng.

    Long hỏi lại: - Thưa anh vâng? - Vâng... Thằng... nghị... Hách

    - Thật thế?

    Mịch cau mày đáp:

    - Sao anh c̣n phải hỏi thế?

    Long lại hỏi:

    - Thật chỉ v́ thằng nghị Hách?

    Mịch nhăn nhó mà rằng:

    - Thôi, c̣n nói ǵ nữa! Đến cả anh cũng nỡ nghi em cơ mà!

    Long đan tay lên để lại bỏ thơng xuống. Chàng nghiến răng lại, nhắc:

    - Nghị Hách! Nghị Hách!

    Rồi Long đứng thừ người ra, Mịch bảo:

    - Thôi, ta về nhà. Anh đi trước đi, để em nhặt nốt mấy bắp ngô.

    Long giơ tay ngăn mà rằng:

    - Thôi! Vứt đấy, anh có nhiều tiền đây rồi.

    - Anh về trước đi vậy.

    - Sao lại không cùng đi với nhau?

    - Người làng họ đàm tiếu. Hay để em về trước cho vậy. Rồi lâu lâu anh hăy về. Để em quay lại ruộng lấy con dao.

    Long ngồi phệt xuống cỏ, cũng chẳng buồn nh́n đến người yêu nữa. Chàng thấy đầu gối như muốn long ra, không thể đứng lên được nữa.

    Giữa lúc ấy, tiếng trống chèo vẳng đưa đến tai Long.

    Het chuong 14

  6. #756
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    .... đáng lẽ âm thầm chịu đau khổ như những kẻ ngu đần b́nh dị, th́ Long đem từng nỗi khổ một ra phân tích tỉ mỉ.
    À thì ra "ngu si hưởng thái bình" là đây!
    Có nghiã là người "ngu dốt" , ít học hay ít thì giờ ...rảnh rỗi để suy nghĩ, nghiền ngẫm thì "nỗi khổ" sẽ không hành hạ họ đến khốn đốn như những người có học thức chăng?
    Trường hợp Long thì vậy, nhưng cũng có thể không đúng cho nhiều người "hoc thức" khác trong xã hội.
    Cái quan trọng la khi nhận biết nỗi khổ rồi thì người ta phản ứng ra sao, và sẽ đưa đến kết quả hay hậu quả thế nào mới la điều đáng nói.

    Cái khổ của chàng thuộc về thứ khổ sướng của những người tự trọng, những người không bao giờ làm một điều ǵ lầm lỗi đến nỗi phải hối hận, những người không bao giờ tự ḿnh phải oán ḿnh, trách ḿnh, giận ḿnh, những người có lương tâm.
    Có còn bao nhiêu người sẵn sàng chịu "nỗi khổ" này ngày nay trong xã hội VN?

  7. #757
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Cao khiết là niềm tự hào, kiêu hănh của Nhà Nho

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    À thì ra "ngu si hưởng thái bình" là đây!
    Có nghiã là người "ngu dốt" , ít học hay ít thì giờ ...rảnh rỗi để suy nghĩ, nghiền ngẫm thì "nỗi khổ" sẽ không hành hạ họ đến khốn đốn như những người có học thức chăng?
    Trường hợp Long thì vậy, nhưng cũng có thể không đúng cho nhiều người "hoc thức" khác trong xã hội.
    Cái quan trọng la khi nhận biết nỗi khổ rồi thì người ta phản ứng ra sao, và sẽ đưa đến kết quả hay hậu quả thế nào mới la điều đáng nói.

    Có còn bao nhiêu người sẵn sàng chịu "nỗi khổ" này ngày nay trong xã hội VN?
    Ngày xư mới có Cụ Đồ Chiểu chỉ dùng bồ ḥn tắm rửa mà từ chối dùng cục sà bông thơm nức của Pháp. Giới sĩ tử đi thi mới ca tụng câu "Tiếu tư văn nhân lạc đệ thời" ( Nụ cười chua chát đắng cay của người hỏng thi, tuy chua chát đắng cay mà lại ngầm chứa niềm kiêu hănh bền gan, thách đố.
    C̣n trời c̣n nước c̣n non, có lẽ ta đâu măi thế này.
    Có phải không hiền muội Tiếng Xưa?

  8. #758
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Break time!

    Cả tuần qua trời vào thu cứ "sụt sùi" mưa với gió rõ là "Thu sầu"!

    Hôm nay thì nắng đã rất huy hoàng làm thắm sắc những cây phong đang chuyển mầu rưc rỡ.
    Đẹp làm sao ôi mùa thu..Gia Nã Đại! Hương thu thóang về theo từng chiếc lá bay bay...

    Gởi bác Cả và chị Tigon cây phong cuả mùa thu vàng Bắc Mỹ.

    Cây này không khác gì cây ngay ngã ba gần nhà em, các bác ạ.
    TX đang đọc một quyển truyện cho kỳ họp bookclub sắp tới - (TX có một bookclub riêng trong ...xóm, hàng tháng đọc một quyển truyện, sách được đề nghị và mượn tại thư viện, sau đó có bàn luận rất... nghiêm chỉnh bên những ly trà, cà-phê và bánh trái )- vừa lượm dược một câu này tả về hương vị mùa Thu nghe rất lạ.
    (Nguyên văn tiếng Anh)
    "I just love the smell of it. The smell of the fall, nature throwing off the summer things. What else rots so fragrantly?"

    Trong không khí lúc nào cũng vương vương một mùi thơm của hàng đống lá vàng ẩm ướt bên đường sau những con mưa, lẫn vào đó lại thoang thoảng mùi khói lò sưởi nhà ai đang toả ra...
    À, trong bếp nhà em thì lại có thêm mùi táo rắc cinnamon sugar xấy khô trên máy, hai bác có ...ngửi thấy gì không?

    Thế còn mùa thu Hà Nội cuả chúng ta ra sao hai bác?

  9. #759
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Mùa Thu Hà Nôi

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Cả tuần qua trời vào thu cứ "sụt sùi" mưa với gió rõ là "Thu sầu"!

    Hôm nay thì nắng đã rất huy hoàng làm thắm sắc những cây phong đang chuyển mầu rưc rỡ.
    Đẹp làm sao ôi mùa thu..Gia Nã Đại! Hương thu thóang về theo từng chiếc lá bay bay...

    Gởi bác Cả và chị Tigon cây phong cuả mùa thu vàng Bắc Mỹ.

    Cây này không khác gì cây ngay ngã ba gần nhà em, các bác ạ.
    TX đang đọc một quyển truyện cho kỳ họp bookclub sắp tới - (TX có một bookclub riêng trong ...xóm, hàng tháng đọc một quyển truyện, sách được đề nghị và mượn tại thư viện, sau đó có bàn luận rất... nghiêm chỉnh bên những ly trà, cà-phê và bánh trái )- vừa lượm dược một câu này tả về hương vị mùa Thu nghe rất lạ.
    (Nguyên văn tiếng Anh)
    "I just love the smell of it. The smell of the fall, nature throwing off the summer things. What else rots so fragrantly?"

    Trong không khí lúc nào cũng vương vương một mùi thơm của hàng đống lá vàng ẩm ướt bên đường sau những con mưa, lẫn vào đó lại thoang thoảng mùi khói lò sưởi nhà ai đang toả ra...
    À, trong bếp nhà em thì lại có thêm mùi táo rắc cinnamon sugar xấy khô trên máy, hai bác có ...ngửi thấy gì không?

    Thế còn mùa thu Hà Nội cuả chúng ta ra sao hai bác?
    Mùa thu Hà Nôi th́ mỗi người có một cái hoài cảm khác nhau hiền muội ạ.
    Nêu là thi sĩ như Cụ Nguyẽn Du th́ :
    Nh́n nước Hồ Tây như thế này, "Long lanh đáy nước in trời, Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng".
    Nh́n trăng thượng tuần treo lơ lửng trên trời Hà Nội trong một đêm thu th́ nhớ đến lông mày người yêu, như Kim Trọng nhơ Kiều, "Mày ai trăng mới in ngần, Phấn thừa hương cũ bội phàn sót sa."
    Nh́n rừng thu quê hương tuy không rực rỡ mầu sắc như rừng thu miền đông bắc Hoa Kỳ, nhưng mà cũng "
    Rừng thu lá biếc chen hồng
    Nghe ra như nhắc tấm ḷng thần hôn.
    Gió thu ngoài bắc c̣n gọi là gió heo may rải đồng. Nghĩa là thế này:
    Về mùa thu, cánh dồng lúa xanh bát ngát v́ lúa đến tuổi trưởng thành, mà người nông phu gọi là lúa con gái, sắp sửa có đ̣ng đ̣ng (dé lúa trong thời kỳ phôn thai nằm trong bẹ lúa).
    Gió heo may dịu dàng từng đợt đàn trải ra khắp cánh đồng trông mênh mông như biển, vơi những làn sóng thơm mát tuyệt vời...
    Rồi thu Hà Nội với bao nhiêu là thơ, là nhạc ca tụng nữa chứ.... kể biết đến bao giờ. hi hi
    Last edited by CảThộn; 05-10-2011 at 07:53 PM.

  10. #760
    Member
    Join Date
    22-09-2011
    Posts
    27

    Nghe chuyện Hà Nội

    Câu chuyện mà thực như như bác kể th́ không chỉ có tôi mà ai nghe cũng thấy buồn quá, tệ quá đấy. Đúng là ở đâu cũng có người tốt, người xấu, người lịch sự và người bất lịch sự. Nhưng bác nói rất chung chung, không có địa chỉ cụ thể nào cả, nên khó thuyết phục. Nếu có địa chỉ cụ thể, có dịp th́ tôi cũng mục sở thị xem sao!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 9 users browsing this thread. (0 members and 9 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •