Page 8 of 27 FirstFirst ... 45678910111218 ... LastLast
Results 71 to 80 of 270

Thread: Vũ Văn Lộc, ông là ai?

  1. #71
    Member
    Join Date
    09-02-2011
    Posts
    670
    Posted on Tháng Một 12, 2012




    MẶT THẬT CỦA MỘT “NHẠC BẤT QUẦN” THỜI ĐẠI



    (BÀI 1)

    LĂO MÓC

    Lẽ ra loạt bài “Nịnh Sằng – Nổ Sảng” của nhà văn, Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc đă tạm ngưng v́ có quá nhiều chuyện nóng bỏng đang xảy ra tại hai miền Nam, Bắc California như chuyện hai h́nh ảnh trái ngược nhau qua hai buổi tiệc gây quỹ của Ủy Ban Băi Nhiệm (trên 700 người hiện diện) và Ủy Ban Chống Băi Nhiệm (khoảng 100 người trong đó có khoảng 20 người Mỹ gốc Việt) vào ngày 11-1-2009 vừa qua cho thấy HỒI CHUÔNG BÁO TỬ cho nghị viên Madison Nguyễn, Đảng, Đài và bọn BỒI THẦN đang gần kề. Như cuộc triển lăm “Nghệ Thuật Lên Tiếng” với ảnh cờ đỏ sao vàng và tượng Hồ tặc, cờ Vàng Ba Sọc Đỏ (với 3 hàng kẽm gai tuợng trưng cho 3 sọc đỏ) nhằm mục đích khiêu khích đồng bào tỵ nạn cộng sản do Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA) mà Lê Đ́nh Y Sa làm giám đốc đang diễn ra tại Nam California.

    [Nên “ôn cố” một chút để “tri tân”: Lê Đ́nh Y Sa là con gái của cố nhà báo Lê Đ́nh Điểu của nhật báo Người Việt. Ông cố nhà báo Lê Đ́nh Điểu vào năm 1993 đă cùng các ông Vũ Văn Lộc, Nguyễn Bá Trạc điều hợp buổi hội luận với chủ đề “Hoàn Cảnh Và Tâm T́nh Của Những Người Cầm Bút Hải Ngoại” nhằm mục đích cổ vơ giao lưu văn hóa với các tham luận viên: nhà văn Đào Khanh (lúc đó dịch tin cho tờ Thời Báo, hiện nay là Tổng Thư Kư nhật báo Việt Nam Mới ở Houston), Hoàng Khởi Phong, Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Liên (đă quá cố), nhà phê b́nh Bùi Vĩnh Phúc. Nhà thơ Hà Thượng Nhân cũng có tên trong danh sách tham luận viên, nhưng ban tổ chức cho biết v́ bị bệnh và người thay thế là Thượng Văn (tức kư giả Lâm Văn Sang, Tổng Thư kư của tuần báo V.Times hiện nay).


    Nguyễn Mộng Giác, Bùi Vĩnh Phúc đă được CSVN “trả công bội hậu” bằng cách cho in các tác phẩm của các ông này và cho phổ biến ở trong nước. [Nguyễn Mộng Giác, trường thiên tiểu thuyết “Sông Côn Mùa Lũ”, Bùi Vĩnh Phúc “Trịnh Công Sơn, ngôn ngữ & những ám ảnh nghệ thuật”, chuyên luận do nhà xuất bản Văn Hóa Saigon in ấn và phát hành]. Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Khởi Phong (người hănh diện khoe là ḿnh “chạy trốn tổ quốc” và hiện nay đă về sinh sống ở VN) c̣n được tên Việt gian Nguyễn Bá Chung trả công bội hậu bằng cách cho tham dự công tŕnh viết “tờ căn cước đỏ” cho 3 triệu người Việt tỵ nạn cộng sản do Trung Tâm William Joiner thực hiện. Ông Lâm Văn Sang là người đă t́m cách phỏng vấn Nguyễn Huệ Chi là một trong hai cán bộ văn hóa của VC được WJC thuê mướn viết lại tờ căn cước cho 3 triệu người Việt tỵ nạn cộng sản, để tên này t́m cách biện bạch này nọ. Và, nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc dù đă lớn tiếng tuyên bố “chống hợp lưu và giao lưu văn hóa” nhưng chính ông ta với bút hiệu Giao Chỉ đă viết lời giới thiệu “khoe” cán bộ VC Hoàng Ngọc Hiến là khách mời của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, là “nhà văn trong nước viết bài phản kháng đợt đầu tiên,” gọi những ngày sau tháng 4 – 1975 là “ thời kỳ THỐNG NHẤT Đất Nước” (2 chữ THỐNG NHẤT do chính ông nhà văn Giao Chỉ viết hoa) khi giới thiệu bài viết “Ngọn Gió Thổi Những Chiếc Lá Bay Qua Đại Dương” của cán bộ VC Hoàng Ngọc Hiến lấy từ tạp chí Hợp Lưu do Khánh Trường chủ trương đăng lại trên mục “Tạp Ghi” của tờ Thời Báo). Và hiện nay, cả hai ông Vũ Văn Lộc, Lâm Văn Sang đang ra sức bưng bợ nghị viên Madison Nguyễn.]

    *

    Như đă nói trên, lẽ ra “chuyện dài nhân dân tự vệ” về ông nhà văn Giao Chỉ đệ nhất cao thủ môn phái “nịnh sằng, nổ sảng” nên chấm dứt v́ đồng bào Bắc Cali đă biết quá rơ về ông ta và những việc làm của phe nhóm ông ta nếu tôi không t́nh cờ đọc một bài viết về “Câu Chuyện Văn Thơ” của nhà thơ Hà Thượng Nhân, đoạn viết về ông nhà văn Giao Chỉ như sau:



    “Góp gom di vật trăm năm lại

    Để vạn đời sau biết tỏ tường

    Chiến tích oai hùng nghe dậy sóng

    Đâu đây tiếng súng vọng sa trường.”



    Chưa có ở đâu mà chiến tranh xảy ra dai dẳng như ở Việt Nam. Khởi từ mùa thu năm 1945 đến năm 1975. 30 năm. Cả một thế hệ rưỡi bị hy sinh trong lửa đạn. Tôi đă đi dự cuộc họp của sinh viên khóa 1 Thủ Đức, trong đó có nhiều người là bạn, nhiều người là em út. Ba mươi năm chính chiến mà những thanh niên thời 51 đến nay c̣n sống, c̣n đầy nhựa sống. Họ chưa già, hay không hề già như có người nói. Có người c̣n nói: “Những người lính không thể chết được, họ chỉ mờ nhạt, chỉ tàn đi mà thôi.” Giai nhân tự cổ như danh tướng. Có lẽ không nước nào có nhiều danh tướng như nước ta, hiểu theo nghĩa danh tướng là những chiến sĩ sống để bảo vệ tổ quốc và chết để bảo vệ thanh danh của một quân nhân. Cộng sản độc ác thật, nhưng chính v́ thế mà chúng ta mới có những anh hùng.

    Phải nói rằng những người đă từng nằm trong trại cải tạo Cộng Sản hàng chục năm liền, nhất là những người bị biệt giam phải được kể như là những anh hùng. Không anh hùng th́ không thể sống. Phải có một niềm tin sắt đá rằng họ là những người yêu nước, chiến đấu v́ tổ quốc! Nếu không thế th́ làm sao mà sống được. Ăn đă không đủ no, lao động quá sức, con người c̣n tệ hơn con vật. Người sống chung với sâu bọ, với rệp, với muỗi, với ruồi. Vẫn không chết. Vẫn tin tưởng. Vẫn tin có một ngày ta về đ̣i lại núi sông ta!

    Một cuộc chiến tranh dai dẳng đến như thế, ghê gớm đến như thế mà có thể trôi qua không dấu vết. Cám ơn những người bạn đă nghĩ đến nó, đă ghi lại nó để vạn đời sau biết tỏ tường. Đâu đây c̣n tưởng vọng lại tiếng súng từ sa trường. Ông bạn Giao Chỉ. NHIỀU NGƯỜI CÓ THỂ KHÔNG ƯA ÔNG, CÓ LẼ V̀ ÔNG KHÔN NGOAN HƠN HỌ (do Lăo Móc viết hoa), nhưng có một điều ai cũng phải đồng ư với tôi: ÔNG LÀM ĐƯỢC NHIỀU VIỆC CÓ ÍCH. Xă hội thiếu vắng những người như ông là thiếu vắng nhiều lắm. Có thể là tôi chủ quan nhưng nghĩ về người về việc làm sao không chủ quan. Chủ quan nhưng thành thực.” (Ngưng trích).

    Nhà thơ Hà Thượng Nhân, chủ nhiệm nhật báo lớn nhất của QLVNCH là tờ Tiến Tuyến, là người ngay từ trước tháng 4 năm 1975 đă được nhiều anh em văn nghệ sĩ kính trọng và gọi ông là Hà Chưởng môn. Dù không phải là học tṛ của ông nhưng tôi vẫn kính trọng và coi ông là chưởng môn của tôi nhưng XIN ĐƯỢC PHÉP không đồng ư với Hà chưởng môn về nhận xét: “NHIỀU NGƯỜI CÓ THỂ KHÔNG ƯA ÔNG (GIAO CHỈ), CÓ LẼ V̀ ÔNG KHÔN NGOAN HƠN HỌ.”

    Nhiều người, trong đó có tôi, không ưa ông nhà văn Giao Chỉ v́ ông ta THÍCH NỊNH SẰNG, NỔ SẢNG và nhất là chuyện DỐT MÀ HAY KHOE CHỮ! Chuyện nhiều người “ứa gan” với ông ta là ông ta KHÔNG BIẾT SỬA SAI lại c̣n tỏ ra MỤC HẠ VÔ NHÂN!

    [Xin kể lại câu chuyện cách đây cũng vào khoảng 10 năm. Khi ông nhà văn Giao Chỉ tự biến thành “gia phả gia” viết “gia phả dỏm” biến ông nhà báo Chử Bá Anh thành hậu duệ của thần tiên Chử Đồng Tử, tôi có viết bài “Hạc Vàng Bay Mất” (xin t́m đọc quyển THIÊN HẠ PHONG TRẦN do Tiếng Dân xuất bản) chê ông nhà văn Giao Chỉ “dốt mà hay khoe chữ” th́ ông nhạc sĩ Vũ Đức Nghiêm có t́m đến ṭa soạn tuần báo San Jose Rao Vặt nói với tôi (nguyên văn): ‘“Moa’ có hỏi Lộc, ‘lủy’ (ông ta) nói Nguyễn Thiếu Nhẫn nó ghét ‘moa’ nên nó mới phịa chuyện chứ ‘moa’ ĐÂU CÓ VIẾT NGU như thế [sic!]” Tôi đă lấy bài báo do ông Vũ Văn Lộc viết cắt ra từ tờ Thời Báo đưa cho nhạc sĩ Vũ Đức Nghiêm. Coi xong tác giả “Gọi Người Yêu Dấu” im lặng ra về. Chuyện khó tin nhưng có thật là năm sau, ngay ngày giỗ của nhà báo Chử Bá Anh, nguyên con bài viết năm trước của ông “gia phả gia” Giao Chỉ lại xuất hiện ch́nh ́nh trên trang 3 của tờ Thời Báo. Điều này cho thấy ông ta dù là dốt nát nhưng LẠI RẤT CAO NGẠO, KHÔNG BIẾT SỬA SAI, COI THƯỜNG DƯ LUẬN!

    *

    Như mọi người đều biết, qua các bài viết trước, chúng tôi có chứng minh… sơ sơ về chuyện NỊNH SẰNG NỔ SẢNG của ông nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc. Có nhiều người ở San Jose ví von ông Vũ Văn Lộc là nhân vật Nhạc Bất Quần trong truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ của Kim Dung. Ông này là nhà hoạt động cộng đồng, nhà văn, nhà báo, nhà xây dựng kỳ đài, công viên văn hóa (trên cát), và hiện nay là nhà xây dựng viện bảo tàng…

    Như đă nói, chuyện NỊNH SẰNG, NỔ SẢNG của ông nhà văn Giao Chỉ có thể viết thành một quyển sách dài cả ngh́n trang.

    Như chuyện khi (Phó) Thủ Tướng VC Trần Đức Lương đến San Francisco để kêu gọi đầu tư th́ ông ta và hai ông Hồ Quang Nhật, Lại Đức Hùng vào trong khách sạn Mariott để DÂNG “Thỉnh nguyện thư”. Bị TS Nguyễn Thiện Căn, chủ bút Việt Nam nhật báo bắt gặp, th́ các ông này “phân trần với công luận” là “dâng” thỉnh nguyện thư về… kinh tế!

    Thành tích “nịnh bợ VC một cách lẫy lừng” của ông nhà văn Giao Chỉ là ca tụng nước Việt Nam xă nghĩa thời của Thủ Tướng VC Phan Văn Khải là “người dân có đầy đủ tự do, dân chủ, nhân quyền và… DÂN QUYỀN” khi viết bài đăng trên tờ Thời Báo “ca tụng” cụ Tổng Trần, một cư dân ở San Jose về Việt Nam để sinh sống giống như chuyện của những con cá hồi sau bao nhiêu năm tháng ra biển về cuối đời đều trở về với quê hương – cứ giống như chuyện “Nếu Đi Hết Biển” của tên văn nô VC Trần Văn Thủy phỏng vấn mấy anh “nhà văn Việt gian” Nhật Tiến, Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Khởi Phong… Chuyện NỔ SẢNG của ông nhà báo “Tin Trời Biển” Giao Chỉ bị “bể” ra là chỉ sau một tháng cụ ông, cụ bà Tổng Trần đă phải vội vă từ giă cái nơi mà ông nhà văn Giao Chỉ đă “nịnh sằng, nổ sảng” là “có đầy đủ tự do, dân chủ, nhân quyền và… dân quyền” để quay lại Mỹ khiến ông nhà văn đă phải ngậm câm miệng hến từ bấy tới nay!

    Chuyện nịnh sằng, nổ sảng là chuyện ông nhà văn Giao Chỉ đă viết một cách lấp liếm để bênh vực cho nghị viên Madison Nguyễn về chuyện bà này đă áp đặt cái tên “Sàig̣n Business District cho khu thương măi trên đường Storty như sau: “Rồi mai đây, dù thắng hay bại, phe nào cũng chỉ là người Việt tỵ nạn. Nguyên do bắt đầu bằng một bản tin chết tiệt của cộng sản Hà Nội, đăng trên Web phóng đi từ Sàig̣n khen ngợi bà con ta làm ăn phát đạt, bây giờ Mỹ đặt tên cho cả khu phố ở San Jose. Từ phía bên kia bán cầu, nó phóng tin ra khen người nào, là bên này phải có đứa từ chết đến bị thương. Từ đó cuộc chiến bắt đầu…” (Trích “Chuyện San Jose” – Việt Tribune số 88/04-10-01-2008).

    Lập luận này y chang cái cách của Cao Sơn lập luận để bênh vực Đỗ Vẫn Trọn khi ông “nhà văn trẻ” này bị luật sư Nguyễn Tâm tố cáo đem tiền quyên góp về Việt Nam để VC làm nghĩa vụ quốc tế ở Kampuchea. Hơn ai hết, ông Vũ Văn Lộc phải biết v́ sao nghị viên Madison Nguyễn bị cộng đồng Việt Nam Bắc Cali quyết tâm băi nhiệm. Hơn ai hết, ông Vũ Văn Lộc phải biết chính ông và ông Phạm Phú Nam là “đầu dây mối nhợ” trong vụ biểu quyết tên cho khu phố thương măi trên đường Story là “Vietnam Businees District” v́ chính 2 ông đă biểu quyết chấp thuận tên này trong phiên họp của Hội đồng Thành phố vào ngày 5 tháng 6 năm 2007, trong lúc cả cộng đồng người Mỹ gốc Việt đều chú tâm vào cuộc bầu cử nghị viên khu vực 4 giữa hai ứng cử viên Kansen Chu và Hon Liên. Cũng chính trong cuộc bầu cử này, bà Đoan Trang đă hùng hổ mắng mỏ không tiếc lời các vị cựu Tướng Tá đă “dám” ủng hộ ứng cử viên Hon Liên, người có cơ sở làm ăn ở Việt Nam, là những kẻ “Gái tơ không biết thù nhà/Bên sông c̣n hát khúc ca Hậu đ́nh!”.

    Nay, không biết v́ sao các ông bà Đoan Trang, Cao Sơn, Hoàng Thế Dân, Kư C̣m Vũ B́nh Nghi… lại cúi xuống liếm lại, liếm sạch, liếm hết những ǵ mà các ông bà này đă nhổ ra, khi trước?! Quyền Lực nào, Thế Lực nào chắc đồng bào Bắc California đă rơ.

    Và cả ông nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc, chắc ông đă quên chuyện mấy năm trước đây bà “Phượng Hoàng chống Cộng” Đoan Trang v́ nghe lời “mách bu” về chuyện “Giao Chỉ luận anh hùng” của cháu Thiện Thành, con của một ông H.O., mà đă phát động cuộc biểu t́nh, tuyệt thực, có mang cả quan tài để trống với quyết tâm giật sập cái “Hội Quán Việt Nam”của ông? Chuyện ông đă sai ông người Mỹ Richard Derus đến mắng chửi những người biểu t́nh là “bọn ăn thịt đồng loại” th́ cũng y chang việc làm của bà “nghị viên ăn cháo” Madison Nguyễn và cái Ủy Ban Chống Băi Nhiệm của bà ta hiện nay – đối với việc làm của Ủy Ban Băi Nhiệm!

    Ông quả xứng danh Nhạc Bất Quần khi đă bằng mọi cách bịt… miệng bà Đoan Trang, khiến bà ta phải la làng lên là “Tắt đài, đổ máu!”

    Đài th́ đă tắt nhưng máu không đổ, bà này lại được ân nhân là bà Nga Bùi cho mượn tiền thuê đài 24/24 để nói cho đă cái miệng, nhưng, sau đó, bà ta đă đối xử một cách ăn cháo đái bát với ân nhân của ḿnh ra sao, chắc mọi người đều đă rơ!

    *

    Như đă nói, chuyện “nịnh sằng, nổ sảng” của ông nhà văn Giao Chỉ là một trường thiên tiểu thuyết, nên khi kể lại dễ có chuyện nọ xọ chuyện kia. Xin trở lại chuyện “dốt mà hay khoe chữ” của ông nhà văn Giao Chỉ.

    Chuyện xưa kể rằng: Có anh học tṛ ngày ngày ê a câu:

    “Bần cư náo thị vô nhơn vấn

    Phú tại thâm sơn hữu khách tầm”.

    Có nghĩa là:

    “Nghèo hèn ở chợ không ai tới

    Phú quư ở rừng lắm kẻ thăm”

    Có anh thợ xẻ gỗ bèn cũng bèn bắt chước anh học tṛ mà ê a rằng:

    “Bần cưa ván ngựa hai ba tấm

    Suốt tháng, quanh năm cứ ngủ vùi.”

    Ông nhà văn Giao Chỉ v́ là người có học, lại làm tới cấp bậc Đại Tá của Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa nên “tŕnh độ” hơn anh thợ xẻ gỗ nhiều.

    Trong một bài viết, v́ nghe hơi nồi chơ, ông nhà văn Giao Chỉ sửa lại câu ca dao:

    Thương nhau thương cả lối đi

    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng.”

    Thành câu:

    “Thương nhau thương cả lối đi

    Ghét nhay ghét cả TÔNG TI họ hàng!”

    T́m trong tất cả tự điển Việt ngữ không thấy có hai chữ TÔNG TI mà chỉ có hai chữ TÔNG CHI.

    Th́ ra ngoài “tài nghệ tưởng tượng cao cường” của một “gia phả gia”, ông nhà văn Giao Chỉ c̣n có tài về NGỮ HỌC. Ông “hiện đại hóa” tiếng Việt BIẾN hai chữ “TÔNG CHI” thành “TÔNG TI!” cho gọn việc sổ sách.

    Chưa hết! Ông nhà văn Giao Chỉ c̣n “cách tân” cách diễn tả khi viết về Nghĩa Trang Biên Hoà như sau: “Từ khi chiến tranh Việt Nam gia tăng cường độ giữa thập niên 60, vùng đất trên 120 mẫu bao la, bên TẢ NGẠN (do Lăo Móc viết hoa) CON ĐƯỜNG đi Vũng Tàu là khu được Bộ Tổng Tham Mưu chọn làm nghĩa trang…” (Ngưng trích).

    Gớm! Văn với chương! Chữ với nghĩa! Trong văn học sử Việt Nam Cộng Ḥa, KHÔNG CÓ ông bà nhà văn nào DÁM DÙNG hai chữ TẢ NGẠN, HỮU NGẠN để chỉ BÊN PHẢI, BÊN TRÁI của một CON ĐƯỜNG. Bởi v́ ai cũng biết NGẠN là một danh từ chỉ BỜ BIỂN, BỜ SÔNG… Chỉ có ông nhà văn Giao Chỉ v́ DỐT MÀ HAY KHOE CHỮ mới dám diễn tả là Nghĩa Trang Quân Đội ở bên TẢ NGẠN CON ĐƯỜNG đi Vũng Tàu! Đề nghị cơ sở Thi văn Cội Nguồn trong Hội Tết Lời Ăn Lỗ Chịu do ông Tổng Thư Kư Lại Đức Hùng của Liên Hội tái tổ chức, nên phát giải Văn Chương Cội Nguồn cho ông “nhà văn nhớn” là Giao Chỉ đại nhân cho trọn bề… ô nhục!

    Chưa hết! Giao Chỉ đại nhân là người “trên thông thiên văn” nhưng “dưới lại KHÔNG đạt địa lư” khi “nổ sảng” bắt chước gọi “cô Tây ba lô” Tim Allen Ribaud – cái máy hái tiền từ thiện của VC – là “CÔ GÁI BẮC ÂU”. Theo bản đồ thế giới th́ làm quái ǵ có chuyện nước Thụy Sĩ lại thuộc Bắc Âu?!

    Đề nghị Giao Chỉ đại nhân BIẾT TH̀ THƯA THỐT, KHÔNG BIẾT TH̀ DỰA CỘT MÀ NGHE. ĐỪNG CÓ LÀM CHUYỆN NỊNH SẰNG NỔ SẢNG CHẲNG RA LÀM SAO CẢ!

    Chuyện ông nhà văn Giao Chỉ DỐT MÀ HAY NÓI CHỮ, ĐEM CHUYỆN NỌ XỌ CHUYỆN KIA ĐỂ NỊNH SẰNG, NỔ SẢNG c̣n rất nhiều.

    Chuyện đáng trách nhất là khi viết về nhà chí sĩ NGUYỄN NGỌC HUY, MỘT NGƯỜI CẢ ĐỜI LO CHO DÂN, CHO NƯỚC – NGƯỜI ĐĂ GỤC CHẾT NGAY TRÊN ĐƯỜNG CÔNG TÁC, ông ta đă viết một cách cẩu thả VÀ VÔ CÙNG TẮC TRÁCH như sau:

    “… Bẳng đi một thời gian, người ta thấy có chỉ dấu đấu tranh chính trị ngay trong nước. Một chương tŕnh hội thảo dân chủ do NGƯỜI ĐỒNG CHÍ CÙNG TÊN NGUYỄN NGỌC HUY tại Việt Nam phác họa. Phía Hoa Kỳ có giáo sư Stephen B. Young. tiếp tay.”

    Ngay cả tên ông NGUYỄN Đ̀NH HUY là Chủ tịch của Phong Trào ở trong nước mà ông Lộc cũng không biết lại DÁM CẢ GAN viết ra giấy trắng mực đen là “NGƯỜI ĐỒNG CHÍ CÙNG TÊN NGUYỄN NGỌC HUY” th́ thiệt là “hết nước nói!”

    Chuyện lạ là những người THỪA KẾ SỰ NGHIỆP ĐẤU TRANH của nhà chí sĩ Nguyễn Ngọc Huy lại im hơi, lặng tiếng trước một bài viết NỊNH SẰNG NỔ SẢNG VÔ CÙNG BÔI BÁC của ông nhà văn Giao Chỉ, tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc.

    *

    Kính thưa Hà chưởng môn,

    Mặc dù rất kính trọng chưởng môn, nhưng đệ tử xin được phép không đồng ư với ư kiến: “NHIỀU NGƯỜI CÓ THỂ KHÔNG ƯA ÔNG (GIAO CHỈ), CÓ LẼ V̀ ÔNG KHÔN NGOAN HƠN HỌ” của chưởng môn. Ông ta KHÔN NGOAN khi “33 năm ngồi gốc cây si IRCC Inc.” để hưởng “fund”- như ông ta tự khoe – chỉ v́ quyền lợi cá nhân và gia đ́nh của ông ta. Ông ta viết lách để được LÀM NHÀ VĂN, ông ta NỊNH SẰNG, NỔ SẢNG chỉ với mục đích được NỔI NANG chứ chẳng có chút ích lợi cho văn chương, chữ nghĩa MÀ CHỈ CÓ HẠI V̀ NHỮNG ĐIỀU VIẾT LÁCH BẬY BẠ CỦA ÔNG TA!

    Hăy h́nh dung văn chương chữ nghĩa của chúng ta nó SẼ UNG THỐI ra sao khi lớp hậu bối truyền tụng nhau chuyện nhà báo Chử Bá Anh là “hậu duệ” của thần tiên Chử Đồng Tử, chuyện ông luật sư Nguyễn Hữu Thống, người Việt tỵ nạn cộng sản ở San José, đỗ TAM QUỐC TRẠNG NGUYÊN… là những “nọc độc” do ông nhà văn Giao Chỉ truyền nhiễm?!

    Người ta KHÔNG ƯA ông GIAO CHỈ VŨ VĂN LỘC v́ cách-hành-xử- nhạc-bất-quần của ông ta; trong khi chính ông ta không có tài năng của Nhạc Bất Quần! Người ta không ưa ông ta v́ ông ta BẤT TÀI nhưng lại ưa đi làm chuyện NỊNH SẰNG, NỔ SẢNG MỤC HẠ VÔ NHÂN!

    Về chuyện “ÔNG (GIAO CHỈ) LÀM ĐƯỢC NHIỀU CHUYỆN CÓ ÍCH!” – theo “nhận xét chủ quan” của Hà chưởng môn, đệ tử xin tŕnh bày vào một bài viết khác.

    Chuyện trong quá khứ CỦA ÔNG TA là XÂY DỰNG KỲ ĐÀI VÀ CÔNG VIÊN VĂN HÓA… TRÊN CÁT, KHÔNG THỂ GỌI LÀ CHUYỆN CÓ ÍCH!

    LĂO MÓC

    http://nguyenthieunhan.wordpress.com


    http://hoalaivn.wordpress.com/2012/0...BA%A1-i-bai-1/

  2. #72
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by hihihi View Post
    Nếu nói cho đúng chữ. Tám gọi Cờ Vàng là cờ VNCH 1954-1975, cờ Máu VC là cờ ǵ ?. Cờ VN là cờ Đỏ, Tám gọi là cờ Máu. Tám về VN nói cờ VN là cờ Máu, Dân sẻ có thái độ với Tám ngay....đừng nói chi tới Chính Quyền. Dân VN bây giờ gần 90 triệu, họ yêu quê hương họ....Tụi trẽ nó quơ cờ Máu đầy đường khi VN thằng trận đá banh, điều này chứng tơ bọn nhóc yêu thương cờ máu của chúng.
    ai nói th́ nói người đó nói, đừng nói như việt cộng, lôi dân vô, cđ tị nạn việt cộng hải ngoại hỏi thử ai ko gọi cờ việt cộng là cờ máu, đừng nói láo như việt cộng là người dân trong nước ko biết là cđ người Việt tị nạn việt cộng coi cờ việt cộng là cờ máu nhen, ôi cha ôi, cái cờ máu đó có liên hịp cuốc nó công nhận mà ko dám mặc cho con chó thả rong vô phố Bôn Sa là sao? c̣n nói cái chính quyền việt cộng nữa chi? cái chính quyền tó dân biểu t́nh chống tàu cộng nó cũng làm, th́ nói chi ba cái chuyện đụng tới cái cờ máu của nó, đụng tới cái cờ thằng tàu cộng nó c̣n xung nói chi đụng tới cái cờ máu của nó, nói chi tới ba cái tụi nhỏ quơ ba cái cờ máu, khi nào tàu cộng cút, việt cộng nhào, th́ nói cho tụi nó hiểu, th́ ba cái cờ máu đó tụi nó dục vô thùng rác liền, giữ chùi đít chưa chắc tụi nó tiếc giữ mà chùi đâu, mỗi lần chùi đít, tụi nó nghĩ tới ba cái vụ việt cộng khủng bố chôn sống người Việt gớm cho cái đít. Cờ đỏ, tại sao đỏ? tại v́ tắm máu dân "địa chủ", tắm máu "dân vượt biên", tắm máu "dân Huế trong ngày việt cộng tạm chiếm", cờ in máu "bao dân Quảng Trị chạy loạn trên Quốc Lộ 1", sao ko chịu hiểu vậy? ngoan cố giống cái bọn việt cộng khủng bố vậy?:confused:

  3. #73
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289
    Quote Originally Posted by Lăo Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn View Post

    Trong một bài viết, v́ nghe hơi nồi chơ, ông nhà văn Giao Chỉ sửa lại câu ca dao:

    Thương nhau thương cả lối đi
    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng


    Thành câu:

    Thương nhau thương cả lối đi
    Ghét nhay ghét cả TÔNG TI họ hàng!


    T́m trong tất cả tự điển Việt ngữ không thấy có hai chữ TÔNG TI mà chỉ có hai chữ TÔNG CHI.

    Th́ ra ngoài “tài nghệ tưởng tượng cao cường” của một “gia phả gia”, ông nhà văn Giao Chỉ c̣n có tài về NGỮ HỌC. Ông “hiện đại hóa” tiếng Việt BIẾN hai chữ “TÔNG CHI” thành “TÔNG TI!” cho gọn việc sổ sách.

    Về chữ TÔNG (chữ Hán, âm Việt), ngoài bắc th́ viết và đọc là TÔNG (vua Lê Thánh Tông, vua Trần Nhân Tông); trong nam th́ đọc và viết Tôn (vua Lê Thánh Tôn, vua Trần Nhân Tôn).
    Với sự dùng lẫn lộn giữa Tông và Tôn như vậy, cho nên câu:
    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng
    Ông Giao Chỉ viết là:
    Ghét nhau ghét cả TÔNG TI họ hàng
    Chứ nếu viết là:
    Ghét nhau ghét cả TÔN TI họ hàng
    th́ cũng vẫn đúng và vẫn có ư nghĩa.
    Nhưng câu ca dao truyền khẩu vẫn là:
    Thương nhau thương cả lối đi
    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng

    Tôn ti: trật tự trên dưới (tôn ti họ hàng là từ ông tổ cao nhất cho đến đứa chắt chít thấp nhất)
    Tông chi: các nhánh nhỏ trong một họ.

    Xét về nghĩa của 2 chữ kép trên th́ câu ca dao trên dùng tông chi hay tôn ti đều có nghĩa gần giống nhau.
    Nhưng câu của ông Giao Chỉ dùng (tông ti) th́ sai hoàn toàn, đó là do lẫn lộn giữa chữ Tông (theo miền bắc) và chữ Tôn (theo miền nam) như đă phân tích trên.

  4. #74
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by hihihi View Post
    Bạn yêu màu cờ của bạn nhưng là người tự trọng không nên xem thường cờ người khác, trong khi đó bạn là thiểu số, và là một kẽ thua cuộc. Nhửng NVHN tranh đấu cho Tự Do ,và Dân Chủ cho VN không biết cách Dân Vận (Public Relation)....tối ngày cứ nhục mạ, mạ lỵ lá cờ Đơ VN. Họ đă làm mất ḷng Dân trọng nước....Họ xem dân là kẽ thù v́ Dân sống vùng VC (VN ngày nay là của VC), củng như bên trang Mỹ Lai, họ lập luận v́ dân làng Mỹ Lai là vùng VC nên dân làng đó tiếp xúp với VC nên bắn giết là lẽ thường t́nh, không được kêu ca ???.
    Nói thiệt, thấy tức cười cho cái lập luận trên. Buồn cho nhửng người chống Cộng bị nhóm này làm cho phá săn.
    Nói sai rồi, tôi ko những yêu thương Cờ Vàng, mà tôi c̣n có bổn phận nêu cao chính nghĩa của cái Cờ Vàng nữa đó, đó là cờ tượng trưng cho dân tộc Việt Nam (ko ngoại lai như cái cờ máu việt cộng lai cái cờ tàu cộng, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt), thiểu số mà sao việt cộng nằm mùng trên đất Mỹ chỉ dám treo trong ba cái lănh sự, liên hịp cuốc? c̣n cờ máu hó hé ra, len vô chợ búa, vô trường học là bị dục vô thùng rác liền, thiệt tức cười cho cái cờ máu, chỉ treo được trong nước bởi vc có nuôi 1 bầy công an chó săn, c̣n ra đến hải ngoại là vc bó tay, nên chỉ c̣n thuê bọn lính đánh thuê trên mạng nói bạt mạng, ko rụng 1 cọng lông dân chống cộng nào, dù là lông chân của bọn chống cộng dổm nhứt, mắc cười muốn bể bụng cho cái cờ máu, ló là bị tó vô thùng rác, thiệt buồn cho nước Việt bị bọn khủng bố vc bắt trưng cái cờ máu, cái cờ phúc kiến, cái cờ lai cờ tàu cộng, danh giá ǵ cái cờ ngoại lai, bọn khủng bố vc c̣n th́ VN sẽ phá sản

  5. #75
    Member
    Join Date
    09-02-2011
    Posts
    670
    Posted on Tháng Một 11, 2012


    KHI NHÀ VĂN GIAO CHỈ PHÓNG… BÚT!




    LĂO MÓC

    “Nhà văn” Giao Chỉ – San Jose, tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc, là người cầm bút thích dựa hơi người khác để “chơi nổi” và “chơi… dại!”

    Nhiều năm trước đây, ông ta lợi dụng cái chết của nhà báo Chữ Bá Anh để KHOE DỐT bằng cách phịa chuyện nhà báo Chữ Bá Anh là hậu duệ của “thần tiên” Chữ Đồng Tử! Tháng trước, lợi dụng cái chết của giáo sư Hà Mai Phương, ông nhà văn Giao Chỉ đă phóng… bút chê bàng dân thiên hạ không thuộc phe nhóm của ông ta là NHỮNG NGƯỜI KHÔNG TỬ TẾ (do Lăo Móc viết hoa). Bị nhiều người viết bài “dạy dỗ” tới nơi, tới chốn khiến ông “nhà văn” phải im hơi, lặng tiếng. Ai cũng tưởng ông ta sẽ… “t́m nơi vắng vẻ” để soi gương nh́n lại bóng h́nh thực tế dơ dáng, dại h́nh của chính ḿnh! Nhưng chuyện vậy mà không phải vậy. Non sông dễ đổi, bản tính khó dời. Mới đây, ông ta lại mượn chuyện cuộc đời của mấy ông Trần Ngọc Châu, Vơ Đại Tôn, Mai Xuân Tùng để “phân trần với độc giả” về những việc làm nịnh xằng, nổ sảng, dốt lại hay khoe chữ của ông ta!

    Chúng tôi đă có nhiều bài viết về ông nhà văn Nhạc Bất Quần tân thời này với những bằng chứng xác đáng, những lập luận vững chắc về NHỮNG SAI LẦM cũng như NHỮNG DỐT NÁT không thể chối căi của ông ta trong các bài viết của ông ta. Lẽ ra, nếu là một người cầm bút có liêm khiết trí năng và biết phục thiện, ông ta nên công khai nhận lỗi với độc giả và sửa chữa những sai lầm; nhưng trái lại, ông ta luôn luôn t́m cách căi chầy căi cối, lúc nào cũng bô bô cái miệng là ông ta đă làm NHỮNG CHUYỆN HẾT SỨC TỬ TẾ!

    Xin mời độc giả đọc đoạn cuối bài viết “HỒI KƯ VỀ NHỮNG CUỘC ĐỜI” có cái tiểu tựa “ĐỘC GIẢ CỦA TÔI” mà ông nhà văn Giao Chỉ đă phóng… bút như sau:

    “Hơn 30 năm qua, chúng tôi làm công tác của MỘT HẠ SĨ QUAN CHIẾN TRANH CHÍNH TRỊ cấp chi khu. Mỗi tuần viết tin tức và những mẩu chuyện về anh em. Chiến hữu, bằng hữu và thân hữu. Tổng cộng có gần 2.000 bài tạp ghi và PHÓNG BÚT (do Lăo Móc viết hoa). Hôm nay gần ngày 30 tháng 4 lần thứ 34. Xin gửi tặng quí độc giả thêm h́nh ảnh những cuộc đời đặc biệt, và cả những cuộc đời tiêu biểu rất gần gũi với chúng ta. Với 2.000 bài viết, chúng tôi sẽ lựa chọn và in lại để xuất bản ghi dấu 2010 với thành quả 35 năm di cư tị nạn. Đọc lại những bài viết, THỰC MAY MẮN ghi nhận ĐÔI KHI TÁC GIẢ CÓ THỂ CHỦ QUAN VÀ SAI LẦM NHƯNG KHÔNG HỀ ÁC Ư. TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÓI XẤU CÁ NHÂN, KHÔNG BÚT CHIẾN GÂY HIỂU LẦM PHIỀN PHỨC. Chúng tôi quyết tâm làm công việc của các cán bộ hạ sĩ quan chiến tranh chính trị cấp chi khu, HẾT SỨC TỬ TẾ.”

    *

    Qua đoạn văn trên, phải nói đây là lần đầu tiên chúng tôi ghi nhận ông nhà văn Giao Chỉ xác nhận là ông ta CÓ THỂ CHỦ QUAN và SAI LẦM! Nhưng chưa ai thấy ông ta lên tiếng công khai xin lỗi về những điều sai lầm V̀ DỐT NÁT mà người khác đă vạch ra cho ông ta thấy như chuyện cố nhà báo Chử Bá Anh là hậu duệ của Chử Đồng Tử, như chuyện Nghĩa trang Quân Đội nằm bên “TẢ NGẠN” CON ĐƯỜNG đi Long Thành, như chuyện “Ghét nhau ghét cả TÔNG TY họ hàng…”

    Một người vào năm 1992 tự xưng tại Mạc Tư Khoa là “viết văn 40 năm, viết văn từ 18 tuổi, đại diện cho các nhà văn ở hải ngoại” KHÔNG THỂ PHÓNG BÚT VIẾT CÀN như thế!

    Viết càn như thế không phải là “phóng bút” mà là PHÓNG UẾ VÀO VĂN CHƯƠNG CHỮ NGHĨA! Viết càn như thế mới chính là làm cho chữ nghĩa của người xưa lem luốc!

    Ông nhà văn Giao Chỉ lớn tiếng khoe mẽ là trong 2.000 bài viết ông ta “Tuyệt đối không nói xấu cá nhân, không bút chiến gây hiểu lầm phiền phức”.

    Đúng! Ông nhà văn Giao Chỉ qua 2.000 bài viết mà ông ta khoe là ông ta đă viết KHÔNG NÓI XẤU CÁ NHÂN nhưng ông ta LẠI NÓI XẤU TẬP THỂ! Điển h́nh, gần đây nhất, ông ta đă lợi dụng cái chết của giáo sư Hà Mai Phương để NÓI XẤU những người không cùng phe cánh với ông ta là NHỮNG NGƯỜI KHÔNG TỬ TẾ!

    Qua các bài viết “San Jose Đất Bằng Nổi Sóng”, “Cho Vừa Ḷng Nhau”, ông ta nhai đi, nhai lại miếng kẹo cao su đă nhả ra

    Ở Bắc California ai cũng biết ông Kư C̣m Vũ B́nh Nghi qua mục “Thiên Hạ Sự” trên tờ Thời Báo đa số là những bài viết rác rưởi, chuyên cà khịa những người hoạt động cộng đồng và ngay cả những nhà tu hành ông kư giả này cũng chẳng chừa. Ông chủ báo này đă xấc xược gọi những anh em H.O. là “đạo quân tấn công restroom” Thành tích ô nhục của ông chủ báo này là đă bị ṭa án quận hạt Santa Clara tuyên phạt trên 70.000 đô-la về tội vu cáo, mạ lỵ. Vậy mà chính ông nhà văn Giao Chỉ lại viết bài khen tặng ông kư giả này là: “Văn phong nhẹ nhàng, vui tươi, không thù hận [sic!]”

    Viết càn, nịnh ẩu như thế không phải là PHÓNG BÚT mà là PHÓNG UẾ VÀO LÀNG BÁO HẢI NGOẠI!

    Những chuyện phóng uế vào làng văn, làng báo của ông nhà văn Giao Chỉ c̣n nhiều.

    Bài viết này xin bàn đến chuyện “HƠN 30 NĂM QUA CHÚNG TÔI LÀM CÔNG TÁC CỦA MỘT HẠ SĨ QUAN CHIẾN TRANH CHÍNH TRỊ CẤP CHI KHU HẾT SỨC TỬ TẾ” mà ông nhà văn Giao Chỉ đă khoe mẽ với độc giả trong bài viết của ông ta.

    Chuyện mà ông nhà văn Giao Chỉ bảo là “làm công tác của một hạ sĩ quan chiến tranh chính trị cấp chi khu” là “mỗi tuần viết tin tức và những mẩu chuyện về anh em. Chiến hữu, bằng hữu và thân hữu…”

    Không biết “trong 2.000 bài tạp ghi và phóng bút sẽ được chọn và in lại để xuất bản ghi dấu 2010 với thành quả 35 năm di cư tị nạn” như ông nhà văn Giao Chỉ đă quảng cáo sẽ gồm những bài nào; do đó, trong bài viết này, chúng tôi qua các bài viết mà ông Giao Chỉ gọi là “tạp ghi và phóng bút” mà chúng tôi đă được đọc xin chứng minh là ông nhà văn Giao Chỉ đă NÓI MỘT ĐÀNG, LÀM MỘT NẼO!

    -Cách đây khá lâu, khi cụ Tổng Trần, một vị cao niên rất đáng kính trọng tại San Jose chuẩn bị đưa cụ bà về Việt Nam để yên hưởng tuổi già th́ ông nhà văn Giao Chỉ đă “phóng bút” viết bài ca tụng việc trở về quê hương Việt Nam của cụ Tổng Trần cũng giống như những con cá hồi trở VỀ NGUỒN sau khi ĐĂ ĐI HẾT BIỂN! (lập luận y chang cái cách lập luận của tên đạo diễn VC Trần Văn Thủy trong cuốn “NẾU ĐI HẾT BIỂN”). Trong bài viết, ông nhà văn Giao Chỉ đă “phóng bút” ca tụng cụ ông, cụ bà Tổng Trần sẽ sống một cuộc sống ở Việt Nam CÓ ĐẦY ĐỦ NHÂN QUYỀN và DÂN QUYỀN. Xui cho những lời phóng bút của nhà văn Giao Chỉ ca tụng nước Việt Nam xă nghĩa của thời Thủ Tướng VC Phan Văn Khải “có đầy đủ nhân quyền và dân quyền” là chỉ sau một tháng hưởng ĐẦY ĐỦ NHÂN QUYỀN và DÂN QUYỀN theo như lời “phóng bút” của nhà văn Giao Chỉ, cụ ông, cụ bà Tổng Trần đă phải vội vă trở lại Mỹ v́ “không thể chịu nỗi cái bọn Việt Cộng!”

    -Ông nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc không những chỉ viết bài ca tụng Việt Cộng như bài viết về cụ Tổng Trần mà chúng tôi vừa dẫn chứng, ông ta c̣n công khai viết bài hạ nhục người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa.

    Nhà văn Giao Chỉ có phải là “người đă làm công tác của một hạ sĩ quan chiến tranh chính trị cấp chi khu hết sức tử tế” hay ông ta là KẺ THÙ CỦA NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG H̉A?!

    Xin mời đồng hương đọc về người lính QLVNCH mà nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại tá QLVNCH Vũ Văn Lộc diễn tả về bức tượng “Ngậm Ngùi” mà ông ta cho biết là sẽ được trưng bày trong cái gọi là “Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân và QLVNCH” do ông ta và cơ quan IRCC bỏ tiền túi ra để thành lập:

    “Làm thế nào có được tại miền Bắc Cali một tượng đài nói lên h́nh ảnh đơn độc, đau thương của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa, sau cuộc chiến dài 25 năm từ 1950 đến 1975. T́m đâu ra được một tượng đài đích thực phản ảnh của lịch sử chiến tranh Việt Nam với một người lính già quỳ gối bên mộ phần chiến hữu đă hy sinh. Tay cầm thẻ bài gỡ từ xác bạn, mở mắt lớn mà chỉ thấy không gian mờ nhạt. Chung quanh anh ta không có ai.

    Anh chiến sĩ Cộng Ḥa sẽ ngồi đó vĩnh viễn ngàn năm” và “Tôi muốn người lính Cộng Ḥa phải có nét mặt già nua đau khổ cùng cực… Và dứt khoát không có bóng dáng đồng minh bên cạnh. Người Chiến Sĩ Cộng Ḥa một đời chinh chiến. Anh đă mất đi một đồng đội và anh CŨNG MẤT LUÔN CẢ CUỘC CHIẾN TRANH (do Lăo Móc viết hoa). Bàn tay vẫn nắm chặt cây súng nhưng anh SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỨNG LÊN ĐƯỢC NỮA. Với h́nh ảnh uy dũng tuyệt vời trong cái giai đoạn chiến bại cuối cùng.”

    Bài viết nhục mạ Quân Lực VNCH qua việc giải thích ư nghĩa bức tượng “Ngậm Ngùi” được chính Vũ Văn Lộc đọc trong chương tŕnh Dân Sinh và đăng trên các báo Việt Mercury, Tin Việt News, Thời Báo.

    Nhà văn Kiêm Ái đă lên tiếng về việc làm trái khoáy của ông cựu Đại tá Vũ Văn Lộc trong việc thực hiện bức tượng “Ngậm Ngùi” như sau:

    “Trước hết, khi nói đến người lính th́ ai cũng liên tưởng đến những thái độ, cử chỉ kiêu hùng, bởi một lẽ giản dị họ là người lính. Ngoại trừ khi quỳ xuống tuyên thệ để nhận lănh trách nhiệm trong bất cứ trường hợp nào, người lính cũng không thể quỳ. Người lính có thể ngồi, đứng, nằm, ḅ, nhảy, chạy v.v… chứ người lính không thể quỳ, dù là quỳ trước ngôi mộ đồng đội, cho dù có trựng hợp hăn hữu, th́ h́nh ảnh người lính quỳ gối cũng không thể tiêu biểu cho Chiến Sĩ VNCH được. Người lính không thể quỳ trước cấp chỉ huy để xin những ân huệ, không thể quỳ dưới chân Tổng Cục Trưởng để xin lên lon, lên chức, người lính lại càng không thể quỳ trước quân thù để xin tha mạng, nếu đó là một người lính đúng nghĩa… Người lính VNCH chiến đấu để bảo vệ bờ cơi chống lại bọn Cộng sản xâm lược, bảo vệ đồng bào, tại sao chung quanh anh ta lại không có ai? Trong suốt cuộc chiến, người lính VNCH luôn luôn có dân bên cạnh, luôn luôn bảo vệ dân chúng. Người lính đến đâu dân quy tụ đến đó. Khi người lính rút lui, dân chúng cũng chạy theo. Khi người lính rút khỏi Quảng Trị, người dân liều chết chạy theo lính, khiến bọn Việt Cộng điên cuồng tàn sát dân chúng trên Đại lộ Kinh Hoàng Quảng Trị – Mỹ Chánh.” (Trích bài “Dù sao đi nữa cũng là…” trong quyển Cuộc Hư Trường của Kiêm Ái do Tiếng Dân xuất bản năm 2005.

    Ngày 30-4-1975, người lính QLVNCH vẫn c̣n ngăn chận quân thù để cho đoàn người di tản lên tàu ra Đệ Thất Hạm Đội, trong đó có gia đ́nh cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc.

    Là một cựu Đại tá QLVNCH mà nhà văn Giao Chỉ lại viết: “Anh đă mất đi một đồng đội và anh cũng mất luôn cả cuộc chiến tranh. Bàn tay vẫn nắm chặt cây súng NHƯNG ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỨNG LÊN ĐƯỢC NỮA [sic!].”

    Để hỗ trợ cho hành vi bôi bẩn người lính Việt Nam Cộng Ḥa, ông cựu Đại tá Vũ Văn Lộc đă viện dẫn lời của cựu Thiếu Tướng Đỗ Kế Giai. Ông Lộc viết: “Ông (TT Đỗ Kế) Giai mới đây khi được hỏi chuyện cũ đă nói rằng: “Bại binh chi tướng, bất khả ngôn dũng. Thất quốc chi đại phu, bất khả ngôn trí (tạm dịch: Tướng thua trận không thể nói mạnh. Quan mất nước không thể nói hay). Là một cựu Đại Tá QLVNCH, dù dốt nát cách mấy, chắc chắn ông Vũ Văn Lộc không dốt đến độ không hiểu hai câu này và cũng không đến nỗi không hiểu ư cựu TT Đỗ Kế Giai khi nhắc lại câu nói của người xưa. Ông cựu Đại tá Vũ Văn Lộc đă lợi dụng cựu Thiếu Tướng Đỗ Kế Giai và câu nói này để cho rằng NGƯỜI LÍNH VNCH TỪ NAY KHÔNG NÊN NÓI ĐẾN CHUYỆN CHIẾN ĐẤU NỮA, dù có súng cũng nằm xuống luôn cho được việc!

    *

    Ông Vũ Văn Lộc quả xứng danh “Nhạc Bất Quần tân thời” mà người đời “xưng tụng!”

    Một mặt ông ta và đồng bọn giương cao chiêu bài “Xây dựng cộng đồng, giải phóng quê hương” để tổ chức Chợ Tết Lời Ăn Lỗ Chịu lấy tiền bỏ túi. Một mặt ông ta “phóng bút” viết bài ca tụng nước Việt Nam xă nghĩa thời cựu Thủ Tướng VC Phan Văn Khải là một nước có ĐẦY ĐỦ NHÂN QUYỀN và DÂN QUYỀN!

    Một mặt ông ta viết bài khoe mẽ là “đă viết 2.000 bài viết để LÀM CÔNG TÁC CỦA MỘT HẠ SĨ QUAN CHIẾN TRANH CHÍNH TRỊ CẤP CHI KHU, HẾT SỨC TỬ TẾ” nhưng, trong thực tế ông ta đă làm VIỆC LÀM CỦA TRƯỞNG BAN BINH VẬN của CỤC R (tức TRUNG ƯƠNG CỤC MIỀN NAM) ngay trên đất nước Hoa Kỳ khi viết bài HẠ NHỤC NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG H̉A qua bài viết giải thích về bức tượng “Ngậm Ngùi”!

    Là một người cầm bút viết báo, viết văn, ông nhà văn Giao Chỉ đă không viết tạp ghi, “phóng bút” mà ông nhà văn Giao Chỉ đă “phóng… uế” vào văn chương, báo chí hải ngoại!

    Là một cựu sĩ quan cao cấp của QLVNCH, việc viết bài hạ nhục người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa của ông cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc là một việc làm c̣n đốn mạt và THÂM ĐỘC hơn cả việc làm đốn mạt của (cố) Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ! V́ việc làm thâm độc này được bọc bởi một lớp vỏ bọc đường “xây dựng cộng đồng, giải phóng quê hương” mà cái gọi là Liên Hội Người Việt Quốc Gia Bắc Cali đă sử dụng trong hơn 35 năm qua!


    LĂO MÓC

    http://nguyenthieunhan.wordpress.com


    http://hoalaivn.wordpress.com/2012/0...%89-phong-but/

  6. #76
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Gop ư thêm : Tông chi / Tôn ti

    Quote Originally Posted by dqtran View Post
    Về chữ TÔNG (chữ Hán, âm Việt), ngoài bắc th́ viết và đọc là TÔNG (vua Lê Thánh Tông, vua Trần Nhân Tông); trong nam th́ đọc và viết Tôn (vua Lê Thánh Tôn, vua Trần Nhân Tôn).
    Với sự dùng lẫn lộn giữa Tông và Tôn như vậy, cho nên câu:
    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng
    Ông Giao Chỉ viết là:
    Ghét nhau ghét cả TÔNG TI họ hàng
    Chứ nếu viết là:
    Ghét nhau ghét cả TÔN TI họ hàng
    th́ cũng vẫn đúng và vẫn có ư nghĩa.
    Nhưng câu ca dao truyền khẩu vẫn là:
    Thương nhau thương cả lối đi
    Ghét nhau ghét cả TÔNG CHI họ hàng

    Tôn ti: trật tự trên dưới (tôn ti họ hàng là từ ông tổ cao nhất cho đến đứa chắt chít thấp nhất)
    Tông chi: các nhánh nhỏ trong một họ.

    Xét về nghĩa của 2 chữ kép trên th́ câu ca dao trên dùng tông chi hay tôn ti đều có nghĩa gần giống nhau.
    Nhưng câu của ông Giao Chỉ dùng (tông ti) th́ sai hoàn toàn, đó là do lẫn lộn giữa chữ Tông (theo miền bắc) và chữ Tôn (theo miền nam) như đă phân tích trên.
    Tông là họ, là ngành, là phái. Ví dụ : Tổ tông, tông chi, tông phái.
    Tôn là là trọng, là thứ bậc bề trên. Ti là bậc dưới thấp, đàn em.
    Ví dụ tôn ti trật tự theo hệ thống từ trên cao xuống dưới thấp trong một hệ thống xă hội nào đó.

    Câu ca dao nói về t́nh yêu ghét của con nguời có hai versions :

    Yêu ai yêu cả tông chi
    Ghét ai ghét cả đường đi lối về
    hay
    Thương ai thương cả đường đi
    Ghét ai ghét cả tông chi họ hàng.

    Cả hai trường hợp, yêu hay ghét ai th́ yêu ghét lây ra cả thân thuộc họ họ hàng người ta. C̣n nếu thay bằng hai chữ tôn ti e không chỉnh, v́ tôn là cụ tổ cao nhất (theo đinh nghĩa của TV ) trong họ người yêu này th́ cụ ấy đâu c̣n sống nữa mà yêu với ghet.
    Vài hàng mua vui thôi,
    Chúc vui quí vị.
    VN

  7. #77
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289
    Quote Originally Posted by Vân Nương View Post
    Tông là họ, là ngành, là phái. Ví dụ: Tổ tông, tông chi, tông phái.
    Tôn là là trọng, là thứ bậc bề trên. Ti là bậc dưới thấp, đàn em.
    Ví dụ tôn ti trật tự theo hệ thống từ trên cao xuống dưới thấp trong một hệ thống xă hội nào đó.

    Câu ca dao nói về t́nh yêu ghét của con nguời có hai versions:

    Yêu ai yêu cả tông chi
    Ghét ai ghét cả đường đi lối về
    hay
    Thương ai thương cả đường đi
    Ghét ai ghét cả tông chi họ hàng.

    Cả hai trường hợp, yêu hay ghét ai th́ yêu ghét lây ra cả thân thuộc họ họ hàng người ta. C̣n nếu thay bằng hai chữ tôn ti e không chỉnh, v́ tôn là cụ tổ cao nhất (theo đinh nghĩa của TV ) trong họ người yêu này th́ cụ ấy đâu c̣n sống nữa mà yêu với ghet.
    Vài hàng mua vui thôi,
    Chúc vui quí vị.
    VN
    Ư muốn nói là ghét cả "gia phả" từ trên xuống dưới đó mà.
    Chẳng hạn VC mới thành lập đảng CS từ năm 1930, cha của Hồ Chí Minh (là Nguyễn Sinh Sắc) làm quan triều Nguyễn nhậu say đánh chết dân nên bị triều Nguyễn cách chức. Từ đó Hồ căm hận nhà Nguyễn, ghét cả triều đại nhà Nguyễn từ vua Gia Long trở xuống, mà vua Gia Long đă chết từ lâu rồi, đâu phải vua Gia Long cách chức Nguyễn Sinh Sắc đâu.
    Không những vậy mà VC c̣n ghét cả Tổ tiên của vua Gia Long từ Nguyễn Hoàng lận.
    Sau 30/4/ 1975, VC vào Saigon đă xoá ngay tên đường Nguyễn Hoàng và đường Hiền Vương, xoá luôn những tên đường mang tên những công thần của nhà Nguyễn, nhiều lắm (ví dụ đường Nguyễn Văn Thoại, đường Vơ Tánh, đường Ngô Tùng Châu chẳng hạn).

    P/S: những định nghĩa trên là của Từ điển, không phải do TV tự định nghĩa.

  8. #78
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289

    Câu ca dao trên, vùng địa phương của dqtran hát như sau:
    Thương người thương cả lối đi
    Ghét người ghét cả tông chi họ hàng

  9. #79
    meha
    Khách
    Quote Originally Posted by hihihi View Post
    Nếu nói cho đúng chữ. Tám gọi Cờ Vàng là cờ VNCH 1954-1975, cờ Máu VC là cờ ǵ ?. Cờ VN là cờ Đỏ, Tám gọi là cờ Máu. Tám về VN nói cờ VN là cờ Máu, Dân sẻ có thái độ với Tám ngay....đừng nói chi tới Chính Quyền. Dân VN bây giờ gần 90 triệu, họ yêu quê hương họ....Tụi trẽ nó quơ cờ Máu đầy đường khi VN thằng trận đá banh, điều này chứng tơ bọn nhóc yêu thương cờ máu của chúng.
    Bạn yêu màu cờ của bạn nhưng là người tự trọng không nên xem thường cờ người khác, trong khi đó bạn là thiểu số, và là một kẽ thua cuộc. Nhửng NVHN tranh đấu cho Tự Do ,và Dân Chủ cho VN không biết cách Dân Vận (Public Relation)....tối ngày cứ nhục mạ, mạ lỵ lá cờ Đơ VN. Họ đă làm mất ḷng Dân trọng nước....Họ xem dân là kẽ thù v́ Dân sống vùng VC (VN ngày nay là của VC), củng như bên trang Mỹ Lai, họ lập luận v́ dân làng Mỹ Lai là vùng VC nên dân làng đó tiếp xúp với VC nên bắn giết là lẽ thường t́nh, không được kêu ca ???.
    Nói thiệt, thấy tức cười cho cái lập luận trên. Buồn cho nhửng người chống Cộng bị nhóm này làm cho phá săn.
    1/ Yêu quê hương quá nên sẳn sàng xếp hàng, cởi truồng ra cho thiên hạ rờ nắn, mua bàn để được .. RA khỏi quê hương !!

    2/ Nếu dân là kẻ thù của VNCH th́ tại sao ở khắp chốn trên miền Nam khi có chiến sự xảy ra th́ người dân luôn luôn chạy về phía quân đội VNCH và đồng minh Mỹ mà không chạy về phía việt cộng bắc kỳ !!

  10. #80
    Member
    Join Date
    09-02-2011
    Posts
    670
    GHI CHÚ : (Dưới đây là bản tin đang luân lưu trên diễn đàn emailgroup, chưa được kiểm chứng, xin tuỳ nghi dư luận thẩm định)longquan


    -----Original Message-----
    From:
    To: undisclosed recipients: ;
    Sent: Thu, Jan 12, 2012 11:57 am
    Subject: IRCC, Inc. cáo lỗi.


    Lời cáo lỗi của cơ quan IRCC, Inc. San Jose. (10-01-2012).


    Trong dịp tất niên vừa qua, cơ quan IRCC có tổ chức họp mặt ân nhân thân hữu hoàn toàn đơn giản trong không khí gia đ́nh. Chúng tôi khôngdự trù có nghi thức khai mạc chào cờ và mặc niệm. Trong số quan khách, có một số cựu quân nhân, thương phế binh và quả phụ tử sĩ VNCH. Sự khiếm khuyết trong nghi lễ khai mạc đă gây bất b́nh trong dư luận.

    *Thứ nhất:* Chúng tôi xin chân thành cáo lỗi cùng quan khách hiện diện. Quư vị đều là những thành phần quốc gia và luôn luôn tôn kính quốc kỳ, quốc ca VNCH. Rất tiếc v́ khiếm khuyết của chúng tôi mà quư vị đă bị mang tiếng. Cá nhân tôi xin nhận hoàn toàn trách nhiệm, và xin quư vị niệm t́nh bỏ qua. Ước mong t́nh bằng hữu trong niềm thông cảm tiếp tục bền chặt.

    *Thứ hai:* Chúng tôi thành thực xin lỗi anh chị em cựu quân nhân hiện diện. Quư vị đă hiểu biết về lập trường quốc gia chống Cộng Sản của chúng tôi, cũng đă hiểu biết rơ ràng về thành tích lâu dài của cơ quan nên đă thông cảm, nhưng cũng bị dư luận phê phán. Ngoài ra, với các đoàn thể và cá nhân cựu chiến binh Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa đă từng sát cánh với IRCC trong nhiều năm qua, chúng tôi không đáp ứng kỳ vọng của quư vị, thực là một điều đáng tiếc. Xin quư chiến hữu vui ḷng nhận lời cáo lỗi của chúng tôi.

    *Thứ ba:* Riêng đối với niên trưởng Trần Văn Chơn, Hải Quân Đô Đốc nay đă ngoài 90 tuổi. Tất cả những điều rầy la trách móc của niên trưởng, tôi xin ghi nhận và xin Đô Đốc nhận nơi đây lời xin lỗi của cá nhân tôi và toàn thể ban tổ chức.

    *Thứtư:* Theo lời quư niên trưởng và cũng theo sự yêu cầu của các thành viên Hội Đồng Quản Trị IRCC, các ân nhân và thân hữu, chúng tôi sẽ tập trung các câu hỏi, các thắc mắc, các vấn đề đặt ra cho cá nhân, cho cơ quan và sẽ giải đáp rơ ràng từng tiết mục nhân dịp tổng kết 35 năm công tác tại Miền Bắc California.

    Trân trọng,

    *Vũ Văn Lộc*

    Giám Đốc Cơ Quan IRCC,Inc. San Jose

    ***

    From: BMH <amsfv@aol.com>
    Subject: Lời cáo lỗi của cơ quan IRCC, Inc. San Jose. (10-01-2012).
    To:
    Date: Thursday, January 12, 2012, 3:06 PM




    Thưa Quư Vị, Quư NT và CH....

    Dù không nhận được trực tiếp và yêu cầu của NT Đại Tá Vũ Văn Lộc...

    Nhận được e-mail này do một Chiến hữu gởi đến .." Lời cáo lỗi của cơ quan IRCC, Inc. San Jose. (10-01-2012)".

    Tôi cũng xin được chuyển đến Quư Vị để tường và thẩm định...


    BMH
    Washington, D.C


    ***
    From: Thuan Do <dothuan@sbcglobal.n et>
    To: Dien Bao AnhDuong <dienbaoanhduong@yah oogroups.com>; ThanHuu@yahoogroups. com
    Sent: Friday, 13 January 2012 9:19 AM
    Subject: [PhoNang] Fw: Lời cáo lỗi của cơ quan IRCC, Inc. San Jose. (10-01-2012).


    Ông Vũ Văn Lộc xin lỗi là phải ; hoan nghênh ông Vũ Văn Lộc đă nhận ra khuyết điểm .
    Hy vọng lần sau sẽ có chào cờ đàng hoàng . Dân tị nạn ai cũng yêu mến là cờ vàng của tổ quốc cũng như bài quốc ca .. càng hát chào cờ th́ người ta càng vui chứ không có bao giờ cảm thấy là thừa thăi cả ....


    ***

    From: Tuan Le <tuanle72@yahoo.co m>
    To: "PhoNang@yahoogroups .com" <PhoNang@yahoogroups .com>; Dien Bao AnhDuong <dienbaoanhduong@yah oogroups.com>; "ThanHuu@yahoogroups .com" <ThanHuu@yahoogroups .com>
    Sent: Thursday, January 12, 2012 5:53 PM
    Subject: Re: [PhoNang] Fw: Lời cáo lỗi của cơ quan IRCC, Inc. San Jose. (10-01-2012).


    Thưa quư vị,

    Sáng nay TL có email gởi đến ông Paul Van,( người chuyển email của ông VVL vào diễn đàn) nói lên nhận xét của TL về lá thư gọi là Lời Cáo Lỗi của cơ quan IRCC. Ban đầu TL không muốn công khai trên Diễn Đàn v́ sợ mọi người cho là TL "vạch lá t́m sâu" chưa già khó tánh.


    Nhưng trong vài giờ qua, có nhiều phản ứng trước lá thư này, TL xin phép được có ư kiến.

    Nếu quư vị đọc kỹ lại emal của ông VVL:


    *Thứ nhất:* Chúng tôi xin chân thành cáo lỗi cùng quan khách
    hiện diện. Quư vị đều là những thành phần quốc gia và luôn luôn
    tôn kính quốc kỳ, quốc ca VNCH. Rất tiếc v́ khiếm khuyết của
    chúng tôi mà quư vị đă bị mang tiếng. Cá nhân tôi xin nhận hoàn
    toàn trách nhiệm, và xin quư vị niệm t́nh bỏ qua. Ước mong t́nh
    bằng hữu trong niềm thông cảm tiếp tục bền chặt.

    đây là phần xin lỗi những người tham dự đă bị mang tiếng v́ sự khiếm khuyết của ông VVL.

    Chúng tôi thành thực xin lỗi anh chị em cựu quân nhân
    hiện diện.
    với các đoàn thể và cá nhân cựu chiến binh Quân
    Lực Việt Nam Cộng Ḥa đă từng sát cánh với IRCC trong nhiều năm
    qua,

    Riêng đối với niên trưởng Trần Văn Chơn, Hải Quân Đô
    Đốc nay đă ngoài 90 tuổi. Tất cả những điều rầy la trách móc của
    niên trưởng, tôi xin ghi nhận và xin Đô Đốc nhận nơi đây lời xin
    lỗi của cá nhân tôi và toàn thể ban tổ chức.


    Như vậy, chỉ có những người v́ sự khiếm khuyết của ông mà bị oán trách, nên ông có lời xin lỗi đến họ.
    Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là với công luận, với đồng bào Hải Ngoại, với những người yêu lá Cờ Vàng. đặc biệt ba vị Cựu Quân NHân đă bỏ ra về. Vẫn chưa có lời xin lỗi.
    Nhưng được ông VVL ghi rơ:


    chúng tôi sẽ tập trung các câu hỏi, các thắc mắc, các vấn đề đặt
    ra cho cá nhân, cho cơ quan và sẽ giải đáp rơ ràng từng tiết mục
    nhân dịp tổng kết 35 năm công tác tại Miền Bắc California.

    Rất mong ông VVL dành thời gian từ nay đến ngày tổng kết 35 năm công tác, ông thấy được hiểu được phản ứng của dư luận chung và ông sẽ có đôi lời thích hợp hơn.
    TL trân trọng những ǵ ông VVL đă cống hiến cho Hải Ngoại, những chiến công hy sinh máu nước mắt trong những ngày chiến đấu chống VC trước năm 1975, TL hy vọng không v́ sự khiếm khuyết như ông nói mà cuốn trôi đi thành quả ông đạt được hôm nay.


    Kính

    Tuan Le

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •