Page 9 of 81 FirstFirst ... 56789101112131959 ... LastLast
Results 81 to 90 of 802

Thread: Tiếu Vương Hội

  1. #81
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Nhà trường tiểu học nọ ở Dziệt Nam mời phụ huynh học sinh tới dự. Thầy giáo chủ nhiệm giới thiệu với những người đến dự cuộc họp về kinh nghiệm giáo dục học sinh:
    - Giáo dục trẻ em, đầu tiên cần bắt đầu từ đây!!….....Xong ông ta chỉ chỉ vào đầu ḿnh.....
    Một phụ huynh béo nung núc hầm hầm đứng dậy:
    - Tôi giáo dục cậu con trai của tôi, ban đầu cũng bắt đầu từ cái đầu của nó ..... ai ngờ mới một gậy mà đă lăn ra ngất luôn. Thực tiễn chứng minh, vẫn là nên bắt đầu ....từ mông của con là tốt hơn.
    Thầy giáo : !!!!!

    --------------

    Cô giáo :

    - Tèo !!! Em mà cứ tiếp tục lười học kiểu này th́ chỉ làm khổ bố mẹ thôi.

    Tèo :

    - Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố em khổ, .....phải suy nghĩ nhiều và đôi khi c̣n mất ngủ.

    - Em không đùa đấy chứ? - Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại :

    - Em nói rơ hơn đi?

    - Vâng ạ, .....v́ cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể

    --------------

    Một ngày, ông chồng già với vợ :
    - bà c̣n nhớ, khi cưới chúng ta có những hộp đựng hạt Đậu ?
    - hộp đựng hạt Đậu ?
    - đúng, chúng ta có giao hẹn với nhau, nếu ai không chung thuỷ với người kia, th́ mỗi lần phải bỏ một hạt Đậu vô hộp ?
    - à, à, tui nhớ
    Ông chồng tiếp :
    - bây giờ, chúng ta đều đă già, điều đó không c̣n quan trọng nữa, chúng ta có thể mở hộp cùng coi được không ?
    - tuỳ ông
    Hộp Đậu của ông được mở, trong đó có 5 hạt. Ông chồng găi tai phân trần :
    - có 5 hạt, nhưng tui cam đoan là thương yêu bà. C̣n hộp của bà ?
    Bà vợ đưa hộp ra. Ông chồng mở, và kêu lên :
    - chẳng có hạt nào ? bà thật là tuyệt, bà chẳng bao giờ lừa tôi cả
    - x́́́́́́, vậy chớ, cả thời gian chiến tranh tui lấy ǵ cho ông ăn ?

    ---------------

    Anh chàng nọ luôn lạc quan, chỉ nh́n thấy phía tích cực của mọi vấn đề. Mặc cho các bạn "bẫy" đủ mọi thứ, lúc nào anh ta cũng có thể trả lời :
    - vậy là vẫn c̣n may, có khi c̣n tồi tệ hơn.
    Lần này, các bạn anh ta nghĩ ra một trường hợp thật xấu xa và cho rằng anh ta không thể nói rằng c̣n ǵ tệ hại hơn. Khi họ ngồi trong quán, một anh kể :
    - cậu biết Tí không ? ... anh chàng làm Luật sư đó. Hôm qua, anh ta rời sở sớm. Về đến nhà, anh ta thấy vợ đang trên giường với một người đàn ông khác. Giận điên người, anh ta giết chết cả hai và sau đó tự vẫn.
    Anh chàng lạc quan trả lời :
    - ôi, thật kinh khủng, nhưng vẫn chưa phải là trường hợp xấu nhất
    Các bạn anh ta ngạc nhiên :
    - tại sao ? c̣n có ǵ khủng khiếp hơn ?
    - nếu sự việc thật sự như vậy tối qua, th́ tui đă không c̣n sống đến hôm nay

    -------------

    Anh chàng mới cưới xong th́ đi lính. Anh ta vô đơn vị đóng trên miền núi có Tuyết đóng không cách xa nhà bao nhiêu (cũng miền lạnh). Sau 6 tháng, anh ta được phép về nhà thăm vợ. Quay lại đơn vị, anh bạn cùng pḥng hỏi :
    - thế nào, nghỉ vậy có vừa ư không ?
    - hết sảy, tui trượt tuyết đến tận nhà. Vừa thấy vợ, tui vật cổ ra giường. Chúng tui làm như đêm tân hôn
    - rùi sao nữa ?
    - sau đó, chúng tôi lại làm lần nữa
    - biết rùi, những sau đó cậu làm ǵ ?
    - sau đó ..., à sau đó tui tháo đôi giày trượt

  2. #82
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Viện trợ : tiền rút từ túi của người nghèo trong nước giàu đổ vào túi của người giàu trong nước nghèo (đúng 1000000%)

    Love : t́nh yêu được tạo thành bởi 2 nguyên âm + 2 phụ âm và 2 kẻ ngốc

    baby siter : thanh niên trong vai người lớn (coi trẻ) để cho người lớn (Cha Mẹ của trẻ) trở lại thành ... thanh niên (quán bar, coi phim, ...)

    banker : người cho bạn mượn chiếc dù khi trời đẹp và lấy lại chiếc dù đó khi trời bắt đầu đổ mưa

    confidence : quyền hạn được trao cho một người để người đó làm những điều bậy bạ

    cố vấn : người lấy đồng hồ trên tay bạn, nói giờ cho bạn và đ̣i tiền bạn cho công nói giờ

    dân chủ : một chế độ, nơi mà mỗi người đều có quyền nói chính quyền của họ độc tài (đúng 1000000%)

    độc tài : một chế độ, nơi mà tất cả bị bắt buộc phải nói chính quyền của họ dân chủ (cũng đúng 1000000% )

    nhà Kinh tế học : người ngày mai biết giải thích tại sao cái ǵ ông ta đoán trước ngày hôm qua lại không sảy ra ngày hôm nay.

    hội đồng thẩm phán : hội đồng gồm những người được bầu ra để quyết định tội phạm hay nạn nhân, ai có Luật sư tốt hơn

    Nghèo khổ : t́nh trạng Kinh tế, nơi mà con người đỡ sợ kẻ cắp hơn

    Cha Mẹ : 2 người dạy cho trẻ cách đi và cách nói sau đó bắt chúng ngồi yên một chỗ và ngậm miệng lại ( không phải 100%)

    Cá : loài vật có mức tăng trưởng lớn nhất giữa lúc bị bắt và lúc người bắt kể với bạn của anh ta về h́nh dạng của nó (ư : người câu Cá thường nói dóc)

    Tâm thần học : người thông minh giúp những kẻ khác trở thành điên

    Máu lạnh : điều dể dàng để có vào tháng 12 (mùa đông, trừ ngoại lệ aussie)

    Ngoại giao : kẻ tống cổ bạn ra ngoài nhưng lại làm cho bạn có cảm giác như được kẻ đó mời đi một chuyến du lịch

  3. #83
    Member
    Join Date
    27-01-2011
    Posts
    2,054
    Nỗi khổ bị vợ 'quản thúc'


    Gửi ông!

    Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, c̣n ông sắp toi cả cuộc đời...

    Giờ này, tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nḥ ǵ, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đă xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi c̣i bắt đầu hiệp đấu.


    Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

    Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết th́ tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử h́nh... mong ông giữ mồm giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi ḍng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.

    Mụ ấy đổ đồng t́nh yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đă đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ x́-pam một cái. Không thấy th́ mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được th́ mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

    Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn v́ không có chồng trong 2-3 ngày, c̣n tôi như mở cờ trong bụng v́ không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

    Mụ thuê ôsin để trông con, c̣n mụ rảnh rang để... trông tôi.

    Năm th́ mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm ǵ, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có.


    Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào th́ mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”. Im lặng th́ mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ ṃ vào nhà nghỉ?”.

    Nếu đêm đó tôi mà về muộn th́ quả là thảm kịch. Biết ḿnh có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nh́n trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xơa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu ch́ vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù có mệt ră rời v́ bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài v́ đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đă nghe thấy tiếng mụ sa sả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

    Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước c̣n lịch lăm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn tḥ tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

    Than ôi, làm người đă khổ, làm chồng c̣n khổ hơn gấp bội.

    Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

    Về nhà, nếu tắt điện thoại th́ mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật ḿnh thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe th́ con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: "Tài liệu để đâu?". Nếu tôi nói nhỏ th́ mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... v́ sao nói nhỏ.

    Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ th́ tôi (và chúng ta) là vỏ quưt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.

    Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài ḷng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho ḿnh là Sơ-lốc Hôm, kiểu ǵ ông cũng “phải” có bồ.

    Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nh́n... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lư cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, c̣n phở th́ ai có thể xơi triền miên.

    Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lư (dù rằng ông vẫn một ḷng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đ́nh lư tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

    Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, c̣n 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.

    Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị d́m vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, v́ c̣n cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

    Chào ông,

    Mr. Hạnh Phúc

    :p

  4. #84
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Vợ Chồng hiểu nhau

    Ông cũng trên 70. Bả cũng ngoài 60. Hai người vẫn c̣n t́nh cảm như sau khi mới cưới. Họ cũng vẫn thường xuyên đến bác sỹ coi t́nh trạng sức khoẻ. Lần này, họ cảm thấy chới với khi bác sỹ thông báo rằng bà có thể bị nhồi máu cơ tim giai đoại cuối bất cứ lúc nào. Bác sỹ c̣n khuyên tránh t́nh trạng căng thẳng, tránh ăn mặn và đặc biệt phải tránh chuyện ... đó.
    Một, hai tuần qua đi. Cả hai vợ chồng để ư và làm theo lời dặn của bác sỹ. Xong, cái ǵ phải đến sẽ đến, ngày nọ khi thấy nguy cơ phạm lời bác sỹ tăng lên, ông chồng quyết định ... trốn vô pḥng một ḿnh với 2 tay nắm chặt nhau dưới mền để tránh hậu quả. Được mấy hôm nữa qua đi, tối đó khi ổng theo cầu thang lên lầu th́ cũng đúng lúc bà đi xuống. Bà ngần ngừ rùi nói :
    - ông à, tui đành thú thực với ông là tui muốn tự tử lắm
    Ông chồng gật đầu đồng t́nh :
    - tui tất nhiên là hiểu bà, tui cũng đang đi t́m bà, bởi v́ tui muốn giết bà..

  5. #85
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Tèo ngây ngô hỏi bố:

    - Bố ơi, sao gà trống gáy sớm thế?

    Mặt mày Na Tèo buồn hiu ....:

    - Th́ để mọi người nghe thấy tiếng chúng, v́ sau đó khi lũ gà mái thức dậy th́ chuyện đó là không thể được ...

    ----------------

    Làm khó

    Sau khi đăng trí dùng lộn xà bông bột gội đầu, một cụ vào hiệu cắt tóc, nói với thợ:
    - Này chú em, tóc tôi chỉ c̣n có ba sợi thôi. chú cắt cẩn thận nhé!
    Anh thợ hỏi:
    - Vậy cụ định cắt kiểu ǵ?
    - Mái lật!
    Anh thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
    - Ui chỉ c̣n hai sợi, cắt thế nào bây giờ?
    - Rẽ ngôi giữa!
    Thật không may, lóng ngóng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
    - Bây giờ lại rụng một sợi rồi… cắt kiểu nào hả cụ?
    - Rẽ ngôi giữa!
    - Làm sao rẽ nổi cụ ơi?
    - Th́ chú em..chịu khó chẻ sợi tóc của tôi làm hai đi!

    --------------

    Tuyển nhân viên

    Cơ quan t́nh báo nước nọ cần tuyển một nhân viên xuất sắc để thực hiện điệp vụ cực kỳ khó khăn. Qua nhiều ṿng sát hạch, kiểm tra về lư lịch, thể lực, tâm lư và phỏng vấn, cuối cùng, họ chọn được ba người, trong đó có một phụ nữ.

    Trong bài trắc nghiệm cuối cùng, các nhân viên t́nh báo đưa một trong hai người đàn ông tới một cánh cửa kim loại lớn và đưa cho anh ta khẩu súng ngắn:
    Chúng tôi cần cam đoan chắc rằng anh sẽ thực hiện mọi mệnh lệnh, bất kể trong t́nh huống nào. Trong pḥng này, anh sẽ thấy vợ anh đang ngồi trên ghế. Hăy giết cô ta!

    Người đàn ông đáp:
    Các ông đùa chắc. Tôi không thể bắn vợ tôi được. Không bao giờ.

    Đám điệp viên cựu trào nhún vai:
    Vậy th́ anh không phải là người thích hợp cho điệp vụ này. Hăy dẫn vợ anh về nhà đi!

    Người đàn ông thứ hai cũng được chỉ dẫn tương tự. Anh ta cầm khẩu súng và đi vào pḥng. Không khí tĩnh lặng trong 5 phút rồi anh ta trở ra, nước mắt lưng tṛng:
    - Tôi đă cố nhưng tôi không thể giết vợ được!

    Đám điệp viên tỏ ra thất vọng:
    - Anh không có được phẩm chất cần thiết. Hăy đưa vợ về nhà đi.

    Cuối cùng, đến lượt người phụ nữ được trao khẩu súng và nhận lệnh hạ sát chồng. Cô ta cầm khẩu súng, đi vào pḥng. Những phát súng nổ vang lên liên tiếp rồi các điệp viên nghe tiếng thét, tiếng đổ vỡ, tiếng đập huỳnh huỵch vào tường.

    Sau vài phút, tất cả trở lại yên tĩnh. Cánh cửa từ từ mở ra và người phụ nữ bước qua khung cửa. Cô ta lấy tay áo quệt mồ hôi trên trán:
    - Khẩu súng này nạp toàn đạn không đầu. Tôi đă phải dùng ghế để đập chết anh ta

  6. #86
    Member
    Join Date
    27-01-2011
    Posts
    2,054
    Điều kiện

    Cô giáo bảo một học sinh:

    - Em về chép phạt 100 lần bài này và xin chữ kư của bố mẹ, nghe rơ chưa

    - Thưa cô, em hứa sẽ chép đầy đủ, nhưng cô cho em xin 1 cái phong b́

    - Để làm ǵ

    - Bố vẫn bảo mẹ em rằng: “Thời buổi này phải có phong b́ tôi mới kư”.


    ************

    Cảm giác mạnh


    Một người đàn ông bảo bạn: - Trong cuộc đời tớ, mọi việc tốt đẹp nhưng chỉ thiếu cảm giác mạnh. Tớ đă mặc bộ đồ lặn rồi lặn xuống biển, tớ đă nhảy dù... nhưng tớ vẫn luôn muốn một điều ǵ đó thật mănh liệt.

    - Cậu kiếm một cô bồ vậy!

    - Tớ có ba cô bồ rồi, nhưng vẫn không ăn thua.

    - Thế th́ cậu hăy thử kể về các cô bồ ấy cho vợ cậu nghe xem sao...

  7. #87
    Member
    Join Date
    27-01-2011
    Posts
    2,054
    Toàn cầu hóa là ǵ?


    Hỏi: Định nghĩa đúng nhất của Toàn cầu hóa là ǵ?

    Trả lời: Cái chết của công nương Dianna

    Hỏi: Sao kỳ dzậy

    Trả lời: Một công nương Anh quốc, cùng với bạn trai Ai Cập, bị tông xe trong đường hầm Pháp. Họ được một tài xế Bỉ chở trên một chiếc xe Đức với động cơ Hà Lan, người này uống rượu whisky Scotland. Họ bị một đám paparazi Ư cỡi xe moto Nhật theo sát gót. Sau đó, họ được các bác sĩ Mỹ điều trị, sử dụng thuốc men của Brazil. Tin nhắn này được một người châu Phi gởi đến, đang dùng công nghệ của Bill Gates, và có lẽ bạn đang đọc những ḍng này trên máy tính mà main của nó là của Đài Loan.

    *********

    Giáo sư môn logic !

    Giáo sư môn logic học bị mất kính. Ông bèn suy luận: Ai lấy cắp? Đương nhiên là kẻ cắp rồi. Và tên này có thể bị cận thị, có thể không. Có thể hắn đă có kính, có thể chưa có. Nhưng nếu chưa có làm sao hắn có thể trông thấy kính của ḿnh? Điều này chứng tỏ hắn không bị cận thị. Mà không bị cận thị th́ đâu cần tới kính. Từ những giả thuyết trên, có thể kết luận là không ai lấy kính của ḿnh cả. Chắc chắn nó nằm ở đâu đây thôi. Nhưng ḿnh đă nh́n khắp rồi, không thấy ǵ cả. Mà ḿnh nh́n được như vậy có nghĩa là ḿnh đang đeo kính !!

    :cool::cool:

  8. #88
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Sáng sớm hừng đông tại một phiên ṭa , chánh án sẵng giọng với bị cáo :
    - Anh kia! Hăy cho biết, đang đêm anh lẻn vào cửa sổ nhà người ta để làm ǵ?
    Bị cáo rụt rè:
    - Thưa ṭa, tôi uống rượu về muộn, tôi tưởng đó là nhà ḿnh.......
    Chánh án giận quá dộng búa cái rầm như trời giáng :
    - Thế tại sao khi thấy chị chủ nhà thức giấc, anh lại bỏ chạy hả ????
    - Dạ ...dạ .....Tại tôi tưởng đó là vợ tôi ạ

    ---------------

    Quan ṭa: Anh bị cáo buộc là đă trộm một tiệm ba đêm liền, có đúng không?

    Bị cáo: Dạ đúng!

    Quan ṭa: Tại sao lại vào một tiệm ba đêm liền?

    Bị cáo: Tại v́ vợ tui muốn một cái áo đầm!

    Quan ṭa: Sao chỉ vào một tiệm?

    Bị cáo: Bả bắt tui đem đổi 2 lần

    -------------

    Tũn khóc nức nở với bạn gái:
    - Tèo là một tay đê tiện.
    - Hắn ta làm ǵ cậu vậy? - Người bạn lo lắng hỏi.
    - Tối hôm nọ hắn đến tặng tớ một bông hồng và nói: Anh đến nhà bạn anh xem trận khai mạc World Cup là anh về ngay. Anh xin thề sẽ lại có mặt bên em khi bông hồng này bắt đầu héo......Tớ th́ lúc ấy ..mắt nhắm mắt mở nên chụp đại . Thế rồi anh ta mất tăm từ lúc đó đến bây giờ.
    - C̣n bông hồng th́ đă héo tàn?
    - Không, đó là một bông hồng giấy...th́ bao giờ mới tàn hả

    --------------

    Tội làm le

    Công ty nọ muốn cải tổ nên mướn một giám đốc mới! Ông này muốn đuổi những nhân viên lười nhác nên đi một ṿng công ty để quan sát!
    Tới một pḥng kia, ông ta thấy một anh chàng đứng dựa lưng vào tường chẳng làm ǵ cả bèn tới gần hỏi:
    _ Anh kia, mỗi tuần anh làm được bao nhiêu?
    _ Ba trăm đô!
    _ Đây một ngàn hai trăm đô, bằng bốn tuần lương của anh đó! Cầm lấy và cút ra khỏi đây mau!
    _ Cám ơn! (Nói xong anh ta đút tiền vào túi tươi cười bước ra)
    Ông giám đốc lúc này rất hài ḷng v́ mới đuổi một nhân viên biếng nhác để làm gương, ông ta quay sang hỏi:
    _ Cho tôi biết anh ta làm ǵ ở đây?
    Một người lên tiếng: Anh ta là người giao pizza của Domino's

    ------------

    Gặp sư tổ

    Một cô đại diện của một hội từ thiện gọi điện thoại tới một luật sư nổi tiếng của thành phố để thuyết phục ông ta tặng ít tiền cho hội!
    _ Chúng tôi biết ông là luật sư rất thành công! Theo sự t́m hiểu của chúng tôi th́ thu nhập hàng năm của ông lên tới cả triệu đô! Xin ông giúp lại cộng đồng chút ít, ông đồng ư chứ!?

    Ông luật sư im lặng một chút rồi lên tiếng:
    _ Trước hết, sự t́m hiểu của cô có cho cô biết là mẹ tui chết sau một thời gian dài bịnh hoạn mà tiền viện phí cao gấp mấy lần tiền lương hàng năm của bả không?
    _ Um...không! (Cô đại diện hơi xấu hổ trả lời)
    _ C̣n anh tui nữa, một thương binh tàn phế bị mù và suốt ngày ngồi trên chiếc xe lăn..
    _ Tôi xin lỗi ông về điều này.. (Cô ta ấp úng nói)
    _ C̣n em gái tui, chồng cô ta chết v́ tai nạn xe để lại cho vợ con một đống nợ nần...
    _ Chúng tôi thật có lỗi v́ không biết ǵ cả. ..

    Ông luật sư gào lên:
    _ Thân nhân của tui như vậy mà tui c̣n chưa cho họ cắc nào, huống ǵ là cô

  9. #89
    Member
    Join Date
    27-01-2011
    Posts
    2,054
    Gọi hồn chồng


    Một bà góa đi gọi hồn chồng:

    - Anh đó phải không, Tèo ?

    - Ừ

    - Anh có khỏe không?

    - Khỏe, người nhẹ lắm.

    - Thế anh làm ǵ ở đó?

    - Ôi, tuyệt lắm! Suốt ngày đi bơi và bắt cá.

    - Có cần em gửi xuống thứ ǵ không?

    - Giun.

    - Anh nuôi cá cảnh ư? Hay làm mồi câu?

    - Để ăn, suốt ngày xơi cá, thèm thịt quá!

    - Khiếp! Anh đùa à, ai lại đi ăn giun?

    - Quên không nói cho em hay, anh bây giờ hóa thành con vịt rồi.

    :cool:


    ************


    Cái tội ăn trộm


    Có 3 thằng ăn trộm trái cây của vua bi bắt, thằng nào nuốt được trái ḿnh ăn trộm mà không cười th́ được tha.

    Thằng đầu nuốt hoài hông được trái quưt --> chém

    Thằng thứ 2 nuốt trái nho xong cười --> chém

    Hai thằng gặp nhau trên thiên đàng, thằng thứ nhất chửi thằng thứ 2: "có mỗi trái nho nuốt hông xong"

    - "Tao nuốt xong rồi, quay qua thấy thằng kia đang cầm trái sầu riêng"

    :D:D:D

  10. #90
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Hai bà bạn trút bầu tâm sự trong tiệm gội đầu:

    - Tôi thấy rằng nắm được giá cả thị trường nhiều khi có lợi ra tṛ đấy! Để tui kể chị nghe câu chuyện này thú vị lắm. Tôi vốn có tính hay theo dơi giá cả, cái ǵ cũng đều ghi lại vào sổ sách, lúc nào có thời gian rỗi là lôi ra học thuộc ḷng. Hôm ấy, tay chồng tôi chuẩn bị đi ra khỏi nhà vào buổi tối, nói là có tí việc.
    Ôi dào, các lăo ấy th́ có cậy răng ra các lăo ấy cũng chả nói thật bao giờ. Trước khi lăo đi, tôi lén rút hết tiền trong túi lăo, chỉ để lại 2 tờ 100 ngh́n. Lăo ta ṃ về nhà vào khoảng 10h31 phút. Khi lăo đang trong nhà vệ sinh, tôi lại bí mật kiểm tra lại ví của lăo…

    - Vậy kết quả ra sao? bà kia ṭ ṃ.

    - B́nh tĩnh tôi kể cho, đừng hồi hộp. Sau khi khám ví của lăo, tôi phát hiện chỉ c̣n 30 ngh́n, một tờ 20, một tờ 10 ngh́n. Vậy là lăo đă tiêu hết 170 ngh́n. Đợi lăo tắm xong tôi mới hỏi:

    - Anh yêu! Anh vừa đi đâu về thế?

    Lăo ta tỏ vẻ hơi lúng túng: -"À, anh đi uống cà phê".

    - Này đừng ḥng mà nói dối - Tôi bắt nọn.

    - Thôi th́… anh đi chọc bi-da vậy! - Lăo ta đại khái.

    - À ..à! Anh tưởng tôi không biết giá bi-a đấy phỏng?

    Lăo chồng tôi mặt tái xanh, tái dại. Lúc ấy tôi mới quẳng cái ví của lăo ra bàn và quạt cho một hồi:

    - Nghe đây! Tối nay anh đă xài hết 170 ngh́n. Đối chiếu theo bảng giá, tôi kết luận: Anh chỉ có thể vừa đi massage bậy bạ ở đâu về. Này nhé, vé vào cửa là 60 ngh́n, tiền boa cho mấy ẻm tiếp viên biết chiều khách và massage đúng. "huyệt" là 100 ngh́n, tổng cộng 160 ngh́n. Vậy loanh quanh cái giá trăm sáu, trăm bảy ấy tôi kết luận chắc chắn anh vừa ở chỗ massage về!

    - Trời! Anh phục em quá. -ông chồng kia thốt lên .

    - Giá cả thị trường em nắm vững như ḷng bàn tay, đúng là không nói dối em được điều ǵ. Thú thật, anh vừa đi massage vui vẻ một tí. Lăo đỏ bừng mặt, thành khẩn khai báo.Và rồi tôi bắt lăo ta ngay lập tức quay trở ra hàng massage ấy đ̣i lại 10 ngh́n bị hớ. Ḿnh biết giá, không thể để cho mấy con nhăi ranh ấy nó bịp ḿnh được.

    Từ đó trở đi, mỗi lần đi massage, lăo ấy cũng khôn ra ít nhiều, 160 ngh́n là đúng luôn, không thể có chuyện bị hớ như vậy. Thậm chí, có lần lăo c̣n mặc cả được cái giá một trăm rưỡi và đem tiền thừa về nộp cho tôi. Chị thấy không? Biết giá cả có lợi lắm chứ

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •