Page 18 of 121 FirstFirst ... 81415161718192021222868118 ... LastLast
Results 171 to 180 of 1204

Thread: "Pháp nạn 1963" đang được khởi động lại tại Hải ngoại

  1. #171
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Xin trân trọng nhắc lại là NDTV tôi không có chủ đích nói xấu Phật Giáo, chỉ có mục đích dẫn chứng những tài liệu lịch sử khách quan và trung thực dựa trên luật công bằng của chánh đạo để nhằm đập tan những lư luận nói xấu một tôn giáo nào đó dựa theo lư luận một chiều phản luật công bằng -không phải từ một quan điểm cá nhân của một tên cắc ké nào đó; nhưng là từ cả một hệ thống lập luận của một đảng phi tôn giáo có tôn chỉ ma đạo - .
    Chiến tuyến hiện nay là cộng sản và chống cộng sản. Không phải là Công Giáo và Phật Giáo .Nếu có bất kỳ một kẻ nào vận dụng một hệ thống lập luận phản luật công bằng để bôi lọ một tôn giáo nào đó theo lư luận một chiều nhằm chia rẽ nhóm chống cộng sản mà đa số là Phật Tử, th́ ta cần phải phá vỡ nó .
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 11-01-2013 at 02:15 AM.

  2. #172
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Hoàng Nguyên View Post
    Chỉnh lại cho chính xác là v́ nghe theo Mỹ giết ông Diệm ông Nhu nên "dựa" vào Mỹ 100% là điều không thể "tránh" được, v́ nếu không muốn dựa vào Mỹ 100% th́ đă không lật ông Diệm lẫn ông Nhu.
    Đồng ư , Phe phản tướng "dựa vào Mỹ 100%".

    Chẳng là bà Nhu đă "sống" theo kiểu "chống dựa vào Mỹ" cho đến hơi thở cuối cùng sao? kể từ hồi Mỹ giết chồng bà cùng anh của chồng bà ấy .
    Đồng ư đoạn : bà Nhu đă "sống" theo kiểu "chống dựa vào Mỹ" trước ngày đảo chánh ONLY ..

    Xin chỉnh lại cho chính xác , tài liệu chính tụi CIA bạch hoá cho thấy rằng:

    Sau khi nghe tin đăo chánh, lúc đó Bà Nhu đang ở tại Mỹ có kư giă hỏi :

    - Có cần xin tỵ nạn tại Mỹ không ?

    Th́ bà Nhu chơi một câu chửi cha tụi Mỹ như thế này :

    "Tôi không thể ở lại tại một đất nước mà chánh phủ ở đấy đă đâm sau lưng tôi."



    Một câu chửi lên đầu cha tụi US như vậy th́ câu hỏi được đặt ra :

    Mỹ c̣n mặt mũi và tự ái(của một super power) để cho bà Nhu tiếp tục "chống dựa vào Mỹ" sau đăo chánh tháng 11/1963 nữa khg ?



    V́ vậy nói cho cùng th́ chính bọn "phản tướng" là bọn Mỹ dựng nên cũng đúng. Mỹ cũng "dựng" nên ông Diệm ông Nhu nhưng Mỹ thấy "cứng đầu" nên dựng bọn "phản tướng cúi đầu" đó sao?
    Đồng ư, Mỹ tự biên sọan script, tự diễn .

    Xui cho VNCH không có 1 Nam Hàn, biết khi mềm khi cứng với Mỹ với không có ba cái bọn phản tướng (Trần Thiện Khiêm, Dương Văn Minh, Tôn Thất Đính, Nguyễn Văn Thiệu, v.v và v.v.)
    Đồng ư ,rất là xui,dân trí các tướng dưới thời VNCH I rất là ư ẹ c̣n thua cả dân trí các tướng Phi cùng thời . Họ cũng bất măn chế độ Marcos nhưng nào có đảo chánh đâu ! (so sánh với các tướng Phi cùng thời cũng thấy thua xa rồi khỏi cần nâng lên một bậc so với Tướng Hàn hay dân trí NH )
    Last edited by Viet xưa; 11-01-2013 at 05:01 AM.

  3. #173
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Nữa!...
    Mệt cho mấy ôb "hậu duệ NĐD" ni thiệc.

    Ở cái bốt số 22 (post # 22) nơi trang 3, tui đă tŕnh bày rơ những vu khống của cái đám "Cần Lao Công Giáo" về vụ tự thiêu của ông thầy Thích Quảng Đức rùi. Bi chừ lại gặp 3 cái thứ lải nhải ni nữa th́ đúng là hết thuốc chữa.

    "ngọn «Lửa Từ Bi» đă bừng bừng đốt cháy một người đă hôn mê qua những tấm h́nh trên các trang báo".
    những tấm h́nh nào trên các trang báo?. Chẳng thấy ôb vanthanhtrinh đưa ra. Nhưng trong post # 22, tui đă đưa ra "những tấm h́nh" tuần tự diễn tiến vụ tự thiêu mà tui t́m thấy được trên báo:





    Ở tấm h́nh số 1, we thấy thầy TQĐ ngồi xuôi tay và hơi nghiêng đầu khi 1 ông thầy chùa khác tưới xăng lên ḿnh ngài.

    NT chỉ giơi nói cho có nói, dai như đĩa đói thôi .

    Có biết định nghĩa tự tử là ǵ hong ?

    Là tự ḿnh làm everything từ đầu chí cuối cho đến khi tắt thở , c̣n có người phụ giúp gọi là tự tử set up hay tự tử trá h́nh, tính toán sẳn.

    - Nhảy lầu hay nhảy cầu B̀nh Lợi tự tử có cần người phụ giúp xô té khg ?

    - Thắc cổ tự tử có cần người cột dây thừng dùm khg ?

    - Mổ bụng tự tử có nhờ người khác ấn cán dao dùm khg ?

    - Bắn súng tự tử có cần người khác lẩy c̣ dùm khg ?

    - Uống thuốc tự tử có cần nhờ người khác giúp bỏ viên thuốc vô miệng ḿnh khg ?


    Nếu dùng tiêu chuẩn tự tự mà có người giúp dùm như đổ xăng lên đầu chẳng hạn .

    TH́ có thể nói bức h́nh lừng danh tướng Loan, là Bẩy lốp có ư muốn tự tử nhưng không đủ can đảm tự làm những hành động TT mới nhờ vả năn nĩ Tướng L bóp c̣ giúp sức dùm.

    Thầy TQD nếu muốn có khí khái của một kẻ tự tử phải tự làm hết everything ngay cả chuyện tự tưới xăng lên người ḿnh, rồi tự quẹt lữa luôn .

    Đằng này có ngừơi pḥ trợ giúp dùm chứng tỏ người đó có ư mưu sát TQD ..hoặc là TQD đang ở trạng thái chưa đủ tiêu chuẩn sáng suốt làm chuyện tự tử phải có kẻ khác giúp dùm .

    Có biết trong Pháp lư kẻ đi giúp kẻ khác tự tữ vướng account nào khg vậy ?

    NHất là "được tưới xăng" bỡi một tên thầy chùa chưa thông Phật Pháp là cấm sát sanh ngay cả con thú ..

    Kết luận :

    Nh́n h́nh 1 là thầy TQD chưa đủ khí thế (ước nguyện từ đáy ḷng) muốn tự tử

    Có thêm một kẻ (tuới xăng lên đầu thầy TQD ) ṭng phạm có ư mưu sát .


    Qua tấm h́nh số 2, we thấy rơ là cánh tay của thầy TQĐ nâng lên ở tư thế như đang bật quẹt lửa.

    Nhưng khg có h́nh ảnh TQD tự bật lữa .

    Nt toàn là lư sự theo kiểu lề phải "giao điếm" nghe phát muốn mắc địt cho trần chung ngọc hữi .:D
    Last edited by Viet xưa; 11-01-2013 at 04:39 AM.

  4. #174
    Ngụy Tặc
    Khách
    Quote Originally Posted by Nhân Dân Tự Vệ View Post
    1/ THIỀN SƯ VẠN HẠNH LÀM CỐ VẤN CHÍNH TRỊ TỪ THỜI LÊ ĐẠI HÀNH, QUA THỜI LÊ LONG ĐĨNH ĐẾN THỜI LƯ CÔNG UẨN

    THỜI VUA LÊ LONG ĐĨNH CÓ HÀNH VI BẠO NGƯỢC, THIỀN SƯ VẠN HẠNH Ở ĐÂU, SAO KHÔNG CÓ MẶT BÊN CẠNH VUA LÊ LONG ĐĨNH ĐỂ CAN NGĂN VUA ĐỪNG THI HÀNH NHỮNG HÀNH VI BẠO NGƯỢC ?

    2/ THỜI HẬU LƯ TH̀ PHẬT GIÁO THỊNH NHẤT, KẾ LÀ ĐẾN ĐỜI NHÀ TRẦN

    KHI THÁI SƯ TRẦN THỦ ĐỘ LẬT NHÀ HẬU LƯ ĐỂ LẬP NHÀ TRẦN, ĐĂ LẬP MƯU CHÔN SỐNG TÔN THẤT NHÀ HẬU LƯ- RẤT CHUỘNG PHẬT GIÁO - VÀO LỄ GIỖ . SAO LÚC ĐÓ KHÔNG CÓ MỘT THIỀN SƯ NÀO BÊN CẠNH ĐỂ KHUYÊN CAN TRẦN THỦ ĐỘ ĐỪNG LÀM VIỆC ÁC ?
    he he......

    Sao ôb NDTV biết là hông có vị thiền sư nào can ngăn vua Lê Long Đĩnh? Ngay cả những "giai thoại" về LLĐ c̣n bàn căi lung tung nữa là.

    Có điều we rất dễ công nhận rằng th́ là con người ta một khi đă có quyền lực trong tay, đă say đắm vào trong cái quyền lực ấy th́ đa phần bị màn u mê nó phủ che dày đặc. Thời nào cũng thía. Và không phải thời nào sự dấn thân của các vị thiền sư đều mang lại thành quả tốt đẹp, hoàn hảo hết.

    Như tui đă noái là th́ rằng cái "mạng đế vương", cái "thiên tài bẩm sinh" của các chính trị gia th́ các vị thiền sư không thể định đoạt hay đào tạo nên. Nó tùy vào cái định nghiệp mà cá thể ấy mang sẵn và tài năng cũng được hun đúc bởi nhiều yếu tố trong cả môi trường lẫn nhân sự mà cá thể ấy trưởng thành. Nhưng có thể bằng một công năng tu chứng, các vị thiền sư có thể nhận biết là ai có chân mạng đế vương, ai có căn trí sung túc để các ngài tùy duyên mà dấn thân hộ tŕ.

    Và như tui đă noái là th́ rằng các vị thiền sư như Khuông Việt, Vạn Hạnh....đă không những cố vấn cho các vua Lư vua Trần về kiến thức mà c̣n mang cả chính hành trạng "sống đạo" của các ngài để nhắc nhở các vua Lư vua Trần. Do đó các vua Lư vua Trần nào mà sáng suốt nh́n ra những bài học cố vấn uyên thâm của các vị thiền sư tham mưu bên cạnh th́ đều là các vị vua biết chăm lo việc nước việc dân mà không màng nhiều đến bản thân và danh lợi.

    Điển h́nh là lịch sử nước ḿnh c̣n để lại h́nh ảnh 1 vị minh quân như vua Trần Nhân Tông. Dù đă hết ḷng v́ dân v́ nước, nhưng khi nhận biết hoàn cảnh quốc gia cần "thay da, đổi thịt", cần hấp thụ sức sống mới, sáng tạo , hợp thời hơn th́ ngài sẵn sàng nhường ngôi lại cho thế hệ mới, sẵn sàng rủ bỏ những tham lam quyền quư để lẳng lặng lên đỉnh non Yên Tử mà vui sống với cảnh ly trần thoát tục. Nhưng khi quốc gia hữu sự, ngài cũng không quá bám víu nơi đời sống an lạc cho chính bản thân mà sẵn sàng xuống núi, dấn thân v́ an lạc của con dân.
    Tui nghĩ nếu không có h́nh ảnh, gương sáng từ hành trạng "sống đạo" của các vị thiền sư th́ chưa chắc lịch sử quê hương ḿnh lại sản sinh ra 1 v́ minh quân độc đáo như thía.

    Cho nên chi chiện có mặt những v́ vua tham đắm vương quyền, xa hoa trụy lạc là chiện thường t́nh. Những ông vua này dù được các bậc thánh nhân, các thiền sư lỗi lạc t́m cách hóa độ họ cũng khó mà thành công. Bởi lẽ tại v́ do bị cái màn u mê nghiệp chướng nó sâu dày quá.

    Thử ôn lại lịch sử cận đại mà h́nh ảnh ông Ngô Đ́nh Diệm là điển h́nh. Ông ta cái phước phần kể ra cũng lớn lắm chứ chẳng chơi. Ngoài cái chiện khơi khơi v́ thời thế mà ông được nhặt ra từ 1 cuộc sống lưu vong thầm lặng. Thiên hạ, từ ông cựu vương Bảo Đại, đến mấy tay phù thủy đế quốc Mỹ-Vatican, chăm chút, tô son trét phấn, dọn bàn, dựng ghế rùi bồng ông ta đặt lên. Cái mạng "đế vương" của ông bổng chốc kết trái. Từ 1 "chí sĩ" ban đầu, ông trở thành "bạo chúa" sau chỉ vỏn vẹn 9 năm tham đắm trên quyền lực. Chín năm tham đắm quyền lực đó đă vô t́nh "đơm hoa" cho muôn nghiệp báo tiền kiếp nó có "cơ duyên" tụ về trên cái mạng "đế vương" của ông. Dù trong quá tŕnh "làm vua" ông không có cái cơ duyên thích gần gũi các bậc thiền sư PG. Ngược lại c̣n dung dưỡng cái tâm địa "tiêu diệt" PG nữa là khác. Và khi cái diện mục bạo chúa của ông nó hiển hiện quá ghê tởm trước dân tộc, đồng bào của ông th́ các vị thiền sư PG đă phải chẳng đặng đừng mà chung vai với tầng lớp Phật tử bị bức hiếp bởi chính sánh kỳ thị tàn độc của anh em nhà ông. Không dễ ǵ mà ông được 1 đống các vị thiền sư lỗi lạc như các ngài Tịnh Khiết, Trí Quang, Thiện Hoa, Thiện Minh, Tâm Châu.....đồng thời cất tiếng khơi động cái tâm từ cần có nơi ông để thể hiện tư cách minh quân, thu phục ḷng dân. Không dễ ǵ mà ông Diệm có được 1 vị thiền sư hùng lực vô biên, dám đem cả thân ḿnh làm đuốc sáng cầu mong lay chuyển nghiệp thức trong ông mà kịp thời "hồi đầu bĩ ngạn". Không dễ ǵ mà ông Diệm được cả những em bé nữ sinh như Quách Thị Trang, Nhất Chi Mai....không màng hy sinh thân xác để cảnh tỉnh ông.

    Thế nhưng ông Diệm có bao giờ màng đến những "tâm thành" của "con dân" đang cuồn cuộn tràn dâng? Anh em ông c̣n ngạo mạn, thách thức, phỉ báng, bịa đặt trước những "tâm thành" kia.

    Ngô Đ́nh Diệm có thể là hiện thân Lê Long Đĩnh thời cận đại đó thôi.

    Ngày xưa, không biết cái di họa của cái "tinh thần Lê Long Đĩnh" nó tồn tại bao lâu. Nhưng thời nay th́ xem ra cái di họa của cái "tinh thần Ngô Đ́nh Diệm" nó đă dây dưa xấp xỉ nửa thế kỷ rùi đó.

    Tui nghĩ rằng ngày nào cái "tinh thần Ngô Đ́nh Diệm" nó chưa phục thiện, hồi đầu th́ mỗi gieo tạo khổ tâm mà nó gây ra th́ nghiệp lực của "chúng sanh" Ngô Đ́nh Diệm một thêm chồng chất.

    Ui thui....ai tai......

  5. #175
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Gởi anh member Dac Trung

    Tôi đă nhận được message của anh gởi riêng trong hộp thơ của tôi. Nhắc chừng tôi "không nên động đến tôn giáo " .Tôi xin trả lời cho anh ngay nơi đây cho mọi người tỏ tường.

    Thưa anh, tôi chỉ nêu đúng các dữ kiện lịch sử khách quan dựa đúng trên luật công bằng để nhằm phá tan những thành kiến cho bất kỳ một tôn giáo nào dựa vào nèn tảng lập luận thiên vị . Chúng ta đang chiến đấu cho sự thật. Để ôn cố tri tân th́ chúng ta phải chấp nhận sự thật của lịch sử, đó là : CHÍNH V̀ KHÔNG DÁM ĐỘNG ĐẾN TÔN GIÁO - KHÔNG HÀNH XỬ THEO CÁCH THƯỢNG TÔN PHÁP LUẬT -MÀ NỀN TỰ DO ; DÂN CHỦ CỦA VNCH BỊ PHÁ NÁT

    Tôi xin đưa một thí dụ cụ thể về chuyện tôn giáo không đứng trên tinh thần thuợng tôn pháp luật :

    1/ Bàn thờ Phật xuống đường




    (“Phật xuống đường” trên đường Huỳnh Thúc Kháng - Ảnh: N.N.)

    Trên phương diện thượng tôn pháp luật, mang hàng chục; hàng trăm cái bàn thuộc loại đồ dùng nội thất ra để giữa đường với hai người " Escort " làm nhiệm vụ bảo vệ đứng hai bên mỗi cái bàn LÀ VI PHẠM TRẦM TRỌNG LUẬT LỆ LƯU THÔNG v́ cản trở lưu thông. Bất luận trên cái bàn đó để những ǵ, trang trí những ǵ và với mục đích ǵ, c̣n hai người đứng hai bên thuộc thành phần nào, nhóm nào, tôn giaó nào th́ cũng không cần biết. Chỉ biết là người đứng ra tổ chức cho hàng loạt bàn nội thất ra nằm giữa đường phải ra toà và chịu h́nh phạt trên luật giao thông dựa trên tinh thần thượng tôn pháp luật, Và bổn phận của người đứng ra tổ chức họ phải tự mang các bàn ra khỏi các con đường để giải tỏa lưu thông, văn hồi an ninh trật tự cho thành phố .VÀ LỰC LƯỢNG DẸP CÁC BÀN PHẢI NÊN LÀ LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT GIAO THÔNG VNCH CHỨ KHÔNG PHÀI LÀ BINH CHỦNG TQLC VNCH.

    CHÍNH V̀ KHÔNG DÁM ĐỘNG ĐẾN TÔN GIÁO, KHÔNG DÁM DỰA TRÊN TINH THẦN THƯỢNG TÔN PHÁP LUẬT CHO NÊN MỚI SINH LOẠN

    2/ Biểu t́nh đ̣i TT Thiệu Từ chức tức khắc và Thượng Tọa Thích trí Quang làm Tổng thống


    TT Thiệu nếu bất xứng th́ đă có Quốc Hội luận tội dựa trên hiến pháp
    TT Thích trí Quang muốn làm Tổng Thống th́ phải ra tranh cử trong nhiệm kỳ mới theo đúng luật hiến pháp

    Sao có luật nào biểu t́nh đ̣i TT đương nhiệm phải từ chức tức khắc, khi kư giả Mỹ phỏng vấn hỏi " nếu thế th́ ai làm TT thay thế ", th́ nói là "TT Thích trí Quang "

    Chính v́ không thượng tôn pháp luật ,nể nang tôn giaó thái qúa mới có những hành vi như vậy.

    Trong trận VC tổng công kích Sài G̣n Chợ Lớn đợt 2 1968, t́nh báo VNCH biết rơ bộ chỉ huy mặt trận giải phóng miền nam VN đóng trong chùa Ấn Quang. TT Thiệu lại sợ động đến Phật Giaó không cho tấn công vào Chuà để hốt bọn " Trung ương cục " Anh thấy rơ cái tai hại của năo trạng " không nên đụng đến tôn giáo" chưa

    Tôi xin thuật lại nhận xét dựa trên thực tế, dựa trên sự thật 100 % của các quân nhân VNCH mà đại đa số là Phật tử hành quân miền quê nơi đơn vị tôi phụ trách :

    "Nơi nào có xóm đạo th́ không có một tên cộng sản nằm vùng nào hoạt động được, nơi nào có chùa th́ trong đồn có bao nhiêu lính, tên đồn trưởng là ǵ, thói quen hành quân như thế nào bọn VC biết rơ hết, chưa kể khi bị pháo kích th́ đạn pháo VC rơi vô đồn ngay chóc "

    Thí dụ điển h́nh :

    Tha La xóm đạo và xă Lộc Giang thuộc tỉnh Hậu Nghĩa chỉ các nhau có một con sông có một cái cầu sắt xe lữa. Tha La xóm đạo an ninh 99,99 %
    Lộc Giang là xóm phật giaó 99,99 % .VC nằm vùng đầy dẫy, đêm nào xă trưởng cũng phải chui vào đồn ngủ, nằm ở nhà là VC ṃ về cắt cổ, đồn địa phương quân Lộc Giang bị VC đánh úp, mất liên tục, tụi tôi phải tái chiếm mệt nghỉ.

    Ôn cố tri tân, không chấp nhận sự thật của quá khứ, dẹp bỏ sai lầm th́ không đoàn kết chống cộng được
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 12-01-2013 at 05:30 AM.

  6. #176
    Cao Cầu
    Khách
    Quote Originally Posted by Nhân Dân Tự Vệ View Post
    Tôi đă nhận được message của anh gởi riêng trong hộp thơ của tôi. Nhắc chừng tôi "không nên động đến tôn giáo " .Tôi xin trả lời cho anh ngay nơi đây cho mọi người tỏ tường.

    Thưa anh, tôi chỉ nêu đúng các dữ kiện lịch sử khách quan dựa đúng trên luật công bằng để nhằm phá tan những thành kiến cho bất kỳ một tôn giáo nào dựa vào nèn tảng lập luận thiên vị . Chúng ta đang chiến đấu cho sự thật. Để ôn cố tri tân th́ chúng ta phải chấp nhận sự thật của lịch sử, đó là : CHÍNH V̀ KHÔNG DÁM ĐỘNG ĐẾN TÔN GIÁO - KHÔNG HÀNH XỬ THEO CÁCH THƯỢNG TÔN PHÁP LUẬT -MÀ NỀN TỰ DO ; DÂN CHỦ CỦA VNCH BỊ PHÁ NÁT

    Tôi xin đưa một thí dụ cụ thể về chuyện tôn giáo không đứng trên tinh thần thuợng tôn pháp luật :

    1/ Bàn thờ Phật xuống đường




    (“Phật xuống đường” trên đường Huỳnh Thúc Kháng - Ảnh: N.N.)

    Trên phương diện thượng tôn pháp luật, mang hàng chục; hàng trăm cái bàn thuộc loại đồ dùng nội thất ra để giữa đường với hai người " Escort " làm nhiệm vụ bảo vệ đứng hai bên mỗi cái bàn LÀ VI PHẠM TRẦM TRỌNG LUẬT LỆ LƯU THÔNG v́ cản trở lưu thông. Bất luận trên cái bàn đó để những ǵ, trang trí những ǵ và với mục đích ǵ, c̣n hai người đứng hai bên thuộc thành phần nào, nhóm nào, tôn giaó nào th́ cũng không cần biết. Chỉ biết là người đứng ra tổ chức cho hàng loạt bàn nội thất ra nằm giữa đường phải ra toà và chịu h́nh phạt trên luật giao thông dựa trên tinh thần thượng tôn pháp luật, Và bổn phận của người đứng ra tổ chức họ phải tự mang các bàn ra khỏi các con đường để giải tỏa lưu thông, văn hồi an ninh trật tự cho thành phố .VÀ LỰC LƯỢNG DẸP CÁC BÀN PHẢI NÊN LÀ LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT GIAO THÔNG VNCH CHỨ KHÔNG PHÀI LÀ BINH CHỦNG TQLC VNCH.

    CHÍNH V̀ KHÔNG DÁM ĐỘNG ĐẾN TÔN GIÁO, KHÔNG DÁM DỰA TRÊN TINH THẦN THƯỢNG TÔN PHÁP LUẬT CHO NÊN MỚI SINH LOẠN

    2/ Biểu t́nh đ̣i TT Thiệu Từ chức tức khắc và Thượng Tọa Thích trí Quang làm Tổng thống


    TT Thiệu nếu bất xứng th́ đă có Quốc Hội luận tội dựa trên hiến pháp
    TT Thích trí Quang muốn làm Tổng Thống th́ phải ra tranh cử trong nhiệm kỳ mới theo đúng luật hiến pháp

    Sao có luật nào biểu t́nh đ̣i TT đương nhiệm phải từ chức tức khắc, khi kư giả Mỹ phỏng vấn hỏi " nếu thế th́ ai làm TT thay thế ", th́ nói là "TT Thích trí Quang "

    Chính v́ không thượng tôn pháp luật ,nể nang tôn giaó thái qúa mới có những hành vi như vậy.

    Trong trận VC tổng công kích Sài G̣n Chợ Lớn đợt 2 1968, t́nh báo VNCH biết rơ bộ chỉ huy mặt trận giải phóng miền nam VN đóng trong chùa Ấn Quang. TT Thiệu lại sợ động đến Phật Giaó không cho tấn công vào Chuà để hốt bọn " Trung ương cục " Anh thấy rơ cái tai hại của năo trạng " không nên đụng đến tôn giáo" chưa

    Tôi xin thuật lại nhận xét dựa trên thực tế, dựa trên sự thật 100 % của các quân nhân VNCH mà đại đa số là Phật tử hành quân miền quê nơi đơn vị tôi phụ trách :

    "Nơi nào có xóm đạo th́ không có một tên cộng sản nằm vùng nào hoạt động được, nơi nào có chùa th́ trong đồn có bao nhiêu lính, tên đồn trưởng là ǵ, thói quen hành quân như thế nào bọn VC biết rơ hết, chưa kể khi bị pháo kích th́ đạn pháo VC rơi vô đồn ngay chóc "

    Thí dụ điển h́nh :

    Tha La xóm đạo và xă Lộc Giang thuộc tỉnh Hậu Nghĩa chỉ các nhau có một con sông có một cái cầu sắt xe lữa. Tha La xóm đạo an ninh 99,99 %
    Lộc Giang là xóm phật giaó 99,99 % .VC nằm vùng đầy dẫy, đêm nào xă trưởng cũng phải chui vào đồn ngủ, nằm ở nhà là VC ṃ về cắt cổ, đồn địa phương quân Lộc Giang bị VC đánh úp, mất liên tục, tụi tôi phải tái chiếm mệt nghỉ.

    Ôn cố tri tân, không chấp nhận sự thật của quá khứ, dẹp bỏ sai lầm th́ không đoàn kết chống cộng được
    Tôi theo dơi loat bài của ông . Ông tỏ ra hiểu biết, có đọc lịch sử. Cũng là thành phần Nhân Dân Tự Vệ bảo vệ nhà thờ Hồ nai, bảo vệ Chuá, nhưng ông tỏ ra hiểu biết chứ không phải thành phần răng đen mă tấu, trốn lính, Cha sai đâu đánh đó, xuống đường với gậy gộc, dao búa, đằng đằng sát khí trên đường phố Saigon năm nào với khẩu hiệu " Thà mất nước chứ không mất Chúa" . Tôi không tham dự tranh cải qua lại làm ǵ v́ nghĩ là tất cả chỉ là giai đoạn đen tối của lịch sử, vận nước đến hồi mạc vận th́ phải xảy ra như thế mà thôi: "Nhất Tướng, Nh́ Cha, Tam Sư, Tứ Đĩ". Dân tộc VN không có tinh thần kỳ thị tôn giáo. Con người VN sống với nhau hài hoà. Thỉnh thoảng có vài đụng độ có tính cách cá nhân chứ con người VN không hề có óc kỳ thị . Kỳ thị tôn giáo th́ chỉ có nhà Ngô kỳ thị với dân VN để biến cả nước VN theo đạo Thiên chúa và VC kỳ thị với "nguỵ" mà thôi .
    Ông luôn luôn lặp đi lặp lai là luôn luôn nói lên sự thật nhưng rơ ràng lần nầy ông nói láo quá rơ. Mấy ông sư đi biểu t́nh đ̣i Thiệu từ chức chứ đ̣i Thích trí Quang lên làm Tổng thống hồi nào ? Tôi chưa bao giờ nghe nói như vây . Tôi ráng nh́n chăm chú vào tấm h́nh ông Post, chỉ thấy khẩu hiệu đ̣i Thiệu từ chức, không t́m đâu ra khẩu hiệu đ̣i Thích trí Quang làm Tổng thống . Ông khôn mà không ngoan. Thời buổi bây giờ cắt dán h́nh vào h́nh đoàn biểu t́nh với khẩu hiệu " Thỉnh cầu Thích trí Quang lên làm Tổng thống" có khó ǵ? Ông không làm nên nói láo bị vỡ mặt. TTQ là ông sư thích làm chính trị, " Con người làm rung chuyển nước Mỹ" th́ đâu ngu dại ǵ đ̣i làm Tổng thống. Đàu óc như TTQ mà đ̣i làm Tổng thống th́ có khác nào xă xệ, lư toét? TTQ đâu có đần độn đến như vậy. Thiệu là thằng lính Tây, tay chơi gái thuộc loại ngoại hạng, già không chê, trẻ không tha,con nít cũng chơi luôn, tên buôn lậu, buôn dân, bán lính, bán cả thuốc tây, súng đạn, cả thiết vận xa M113 cho VC th́ thử hỏi đ̣i Thiệu từ chức có phải là hành động yêu nước không? Mấy Ông thầy chùa không lôi đầu thằng THiệu bán nước xuống được nên mất nước là chuyên đương nhiên đă phải đến thôi. Nước mất v́ PG không có khả năng lật đỗ tên phản quốc NVT. Nếu mấy ông thầy chùa lôi đầu được thằng Thiệu xuống vào lúc đó th́ nước đă không mất và nô lệ giăc Tàu như ngày nay
    Chuyện đưa bàn thờ Phật xuống đường th́ ai cũng lên án. Đây là tṛ chơi của TTQ, bày đặt học đ̣i chơi kiểu CS. Mấy ông tưởng lợi dụng VC được nhưng VC là con cáo c̣n mấy ông thầy chùa là con gà trống thiến nên bị cáo ăn thịt .
    Xóm đạo nơi có tổ chức, kỷ luật , và bảo vệ chặt chẻ theo kinh sách, kỷ thuật tổ chức của Vatican cả ngàn năm . Chính CS đă học cách tổ chức của Vatican để lập nên đảng CS. Trước 75, đố thằng Cảnh sát nào dám bước vào nhà thờ để xét giấy tờ bọn trốn lính núp áo Cha th́ thử hỏi làm sao VC xâm nhập được vào xóm đạo. Tên Quận trưởng nào về Hố nai mà không đến tŕnh diện Cha là từ bị thương tới chết, không thọ nổi một tháng. C̣n nói đến Phật giáo là nói đến Tự do, tự tu, " tự đốt đuốt lên mà đi", th́ việc VC xâm nhập vào xóm "99.9% theo Phât" là chiện quá dễ dàng, chứ có ǵ mà phải thắc mắc giữa xóm đạo và xóm không theo đạo . Thật ra nói đến Phật giáo mà nói đến Giáo hội là sai . Phật giáo không cần thiết có giáo hội . GHPGVNTN được thành lập là do sáng kiến của mấy ông thầy chùa người Trung, muốn thành lập một lực lượng để đương đầu với Thiên chúa giáo v́ bị Thiên chúa giáo, mặc dù là thiểu số,nhưng lúc nào cũng chơi cha, chơi ông cố nội trên đầu trên cổ dân tộc VN

  7. #177
    Cao Cầu
    Khách
    Quote Originally Posted by Nhân Dân Tự Vệ View Post
    Xin trân trọng nhắc lại là NDTV tôi không có chủ đích nói xấu Phật Giáo, chỉ có mục đích dẫn chứng những tài liệu lịch sử khách quan và trung thực dựa trên luật công bằng của chánh đạo để nhằm đập tan những lư luận nói xấu một tôn giáo nào đó dựa theo lư luận một chiều phản luật công bằng -không phải từ một quan điểm cá nhân của một tên cắc ké nào đó; nhưng là từ cả một hệ thống lập luận của một đảng phi tôn giáo có tôn chỉ ma đạo - .
    Chiến tuyến hiện nay là cộng sản và chống cộng sản. Không phải là Công Giáo và Phật Giáo .Nếu có bất kỳ một kẻ nào vận dụng một hệ thống lập luận phản luật công bằng để bôi lọ một tôn giáo nào đó theo lư luận một chiều nhằm chia rẽ nhóm chống cộng sản mà đa số là Phật Tử, th́ ta cần phải phá vỡ nó .
    Ông cần ǵ phải nhắc đi nhắc lại "trân trọng nhắc lại là NDTV tôi không có chủ đích nói xấu Phật giáo..." để làm ǵ? Phải chăng có tật giật ḿnh ? Mà cũng kỳ lạ cho ông, nếu ông có nói xấu, phỉ báng Phật giáo th́ đă sao? Ngay cả ông trong đội quân thánh chiến cố t́nh muốn tiêu diệt Phật giáo th́ Phật giáo cũng chẳng rụng sợi lông nào ? Đạo phật có 8 van pháp môn, hay muốn nói có 8 vạn Giáo hội cũng được th́ làm sao tiêu diệt cho được dù có 2 tỉ tín đồ trong đội quân thánh chiến của Vatican, và mấy trăm triệu tín đ̣ CS Mao Hồ . Đạo Phật như biển đông lai láng. Đánh vào đạo Phật như tác cạn biển đông, như cú đấm vào không khí th́ mọi mưu mô, phương pháp tàn độc nào để tiêu diệt Phật giáo đều thành công cốc . Ông đă bỏ công sưu tầm tài liệu để chứng minh là đạo Phật cũng là thứ ngoại lại được nhập vào VN cũng y như Thiên chúa giáo hay CS, và cố t́nh biện minh cho nhà Ngô, làm nảy sinh tính ṭ ṃ của tôi nên tôi đi t́m một bài viết của tác giả Đào văn B́nh khả dĩ có thể phản bác lại ư kiến của ông được chăng . Đào văn B́nh là tác giả tôi có phần ngưỡng mộ. ĐVB tốt nghiệp cao học hành chánh , có vợ rất đẹp, sau 75 đi ở tù, được thả về th́ bị vợ bỏ . Sang Mỹ tỵ nan, đi rửa chén part time, bỏ th́ giờ đi đây đi đó để diễn thuyết, vận động cứu nước. Sau thời gian dài thấy không được ǵ nên bây giờ tu thiền. Vậy mời ông đọc lại mấy ư kiến của ĐVB về một cuốn sách thử xem sao. Nếu có thể được xin ông cứ tự nhiên góp ư. Đừng sợ bi mang tiếng chông phá Phật giáo ǵ cả:


    Cuốn Sách Bị Bỏ Quên: Phật Giáo Tranh Đấu

    Đây là “Tập tài liệu và h́nh ảnh trong vụ Phật Giáo tranh đấu từ Tháng 5 tới Tháng 11 năm 1963”(*) của tác giả Quốc Oai do nhà xuất bản Tân Sanh số 12 Bùi Viện, Sài G̣n, điện thoại 22.641 phát hành chỉ ít tháng sau khi chế độ độc tài gia đ́nh trị của Ô. Ngô Đ́nh Diệm bị lật đổ. Quốc Oai là bút hiệu lúc bấy giờ của nhà báo Thanh Thương Hoàng đă từng đảm nhiệm các chức vụ: Chủ Bút tờ Phim Kịch (1963), Tổng Thư Kư nhật báo Chính Luận (1964-1965), Chủ Tịch Nghiệp Đoàn Kư Giả (1965). Quốc Oai chính là tên người con trai thứ tư của ông vừa chào đời. Tác giả có nhắc lại cuốn sách này trong phần giới thiệu các tác phẩm đă xuất bản tại Hoa Kỳ nơi tuyển tập truyện ngắn Cơi Đời Cơi Người (2011). Theo nhà văn Thanh Thương Hoàng th́ lịch sử báo chí Miền Nam, từ trước tới giờ chưa có cuốn sách nào bán chạy đến như vậy. Sách vừa ra ḷ đă bán hết ngay 3000 cuốn, tái bản lần thứ nhất hết ngay 5000 cuốn và in lần thứ ba 10,000 cuốn cũng hết bay.

    Là kư giả, ông có cơ hội thu thập các tài liệu, h́nh ảnh từ phía chính quyền, Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam, Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo, kư giả ngoại quốc, bản tin của các hăng thông tấn, các đoàn thể thanh niên, sinh viên và cá nhân tranh đấu thường gửi tài liệu tới báo chí để nhờ phổ biến. Đây là cuốn sách tổng hợp các tài liệu và h́nh ảnh xác thực, chứ không phải cuốn hồi kư phản ảnh chủ quan, thương ghét cá nhân.

    Vào những ngày đầu của biến cố 30-4-75, tác giả tiên liệu những sách xuất bản ở Miền Nam thế nào cũng bị đem ra đốt hết cho nên nhân có bà chị từ Hà Nội vào thăm, tác giả đă gửi gấm cuốn sách này. Chính v́ thế mà hơn 47 năm, tức gần nửa thế kỷ, cuốn sách vẫn sống sót và ngày hôm nay được nhắc tới như “Một Cuốn Sách Bị Bỏ Quên”. Sau đó tác giả, theo quân-cán-chính, văn nghệ sĩ, đảng phái VNCH tŕnh diện “học tập cải tạo” và bị giam giữ 10 năm. Phóng thích năm 1985, Thanh Thương Hoàng được Văn Bút Quốc Tế cũng như Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại gửi cho ít tiền để sinh sống. Nhưng chính v́ thế mà ông bị Bộ Nội Vụ nghi ngờ ông là nhân vật quan trọng, nên không cho xuất cảnh sang Hoa Kỳ theo chương tŕnh tạm gọi là HO. Sau nhờ sự can thiệp của Ô. Robert L. Funseth cựu Phụ Tá Thứ Trưởng Hoa Kỳ – người cùng kư thỏa hiệp cho phép “Định Cư Tù Cải Tạo” với Thứ Trưởng Phạm Quang Cơ…mà năm 1999 ông được ra đi…như thế là rất trễ.

    Ra tới hải ngoại, dù tuổi đă cao, năm nay đă hơn 80, Thanh Thương Hoàng vẫn theo đuổi nghiệp văn chương và viết rất khỏe. Ông đă cho ra đời tuần báo Đời ở San Jose. Nhưng v́ thiếu quảng cáo nên báo phải đóng cửa vĩnh viễn. Riêng tại hải ngoại ông đă xuất bản các tác phẩm:

    - Tập truyện Tiến Sĩ Lê Mai (1999)

    - Người Mỹ Cô Đơn (tiểu thuyết Anh Ngữ năm 2000)

    - Tập truyện Những Nỗi Đau Đời (2001)

    - Tập Truyện Ông Tướng Tỵ Nạn (2005)

    - Tập Truyện Ḍng Suối (2009)

    - Tuyển tập truyện ngắn Cơi Đời, Cơi Người (2011).

    Là bạn viết văn, bạn vong niên, thấy tôi thỉnh thoảng có viết bài giới thiệu sách, tác giả hứa tặng một một bản sao của cuốn Phật Giáo Tranh Đấu. Có lẽ cũng phải mất gần hai năm, sau khi cho con về Hà Nội chụp lại…và ngày hôm nay cuốn sách đến tay tôi. Sách dày 245 trang bao gồm 8 Phần và Kết Luận.

    Phần Thứ I: Tiêu Diệt Phật Giáo

    Mở đầu phần này tác giả viết, “Một sự kiện hiển nhiên không ai có thể chối căi được là tám mươi phần trăm dân chúng Việt Nam theo Phật Giáo. Từ lúc mới lập quốc, hơn bất cứ đạo giáo nào khác, Phật Giáo đă xuất hiện ở nước ta. Phật Giáo như một cây Bồ Đề to lớn, gốc rễ ăn sâu bám chặt và cành lá xum xuê trùm phủ kín mảnh đất Việt Nam. Dù giông to băo lớn, dù sấm sét dữ dội cũng không thể nào lật đổ cây Bồ Đề to lớn ấy được. Lịch sử và thời gian đă chứng minh Phật Giáo đóng góp một phần công lao rất lớn vào việc xây dựng đất nước, ṇi giống. Biết bao vị chân tu từ xưa tới nay đă làm rạng danh đất nước. Dân chúng yêu kính và tôn sùng như những bậc Thánh.” (*)

    Bởi v́ “Phật Giáo không ồn áo náo nhiệt, sôi nổi hời hợt bề mặt. Phật Giáo không phô trương thanh thế; không tổ chức thành một lực lượng để bảo vệ cũng như tranh đấu cho đạo. Phật Giáo không bao giờ chen lấn, áp đảo các đạo giáo khác, ngay như hồi Phật Giáo được nâng lên hàng Quốc Giáo ở các đời Lư, Đinh, v.v…(Lúc đó Khổng Giáo và Lăo Giáo đă truyền sang nước ta từ lâu.) Phật Giáo lúc nào cũng chủ trương ôn ḥa, bất bạo động theo đúng như giáo lư của Phật. Bởi những nguyên cớ ấy nên tới ngày nay mới có người coi thường, (hay quá sợ?) Phật Giáo và nhất định ra tay đàn áp, trừ diệt. Những kẻ đó chính là anh em nhà họ Ngô: những bạo chúa, hung thần của nước Việt Nam cuối Thế Kỷ Hai Mươi.” (***) Để minh chứng, tác giả đă dùng “một số tài liệu chính xác về sự đàn áp Phật Giáo của chính quyền Ngô Đ́nh Diệm từ năm 1959 tại các Tỉnh Quảng Ngăi, B́nh Định và Phú Yên.” (*)

    1. Tỉnh Quảng Ngăi: “Chính quyền đă bắt hai Phật tử Hà Thừa và Đỗ Trọng cho “học tập” dài hạn tại Trại Cải Huấn. Ngày 12/10/1961 lại bắt thêm hai Phật tử Dương Khanh và Nguyễn Hữu Khánh (nhân viên trong ban trị sự Phật Giáo) đem về Trại Cải Huấn “học tập” dài hạn. Ngày 12/12/1961 Hội Đồng Xă Sơn Trung Sơn Trung đă tổ chức một lớp học tập về Thuyết Duy Linh trong bốn ngày tại Thôn Hà Nhai. Sau khóa học tập chính quyền địa phương đă bắt buộc các Phật tử phải bỏ Phật Giáo và kư giấy theo Thiên Chúa Giáo. Ngày 19/10 năm Tân Sửu (1962) Phật tử Phạm Thơ 52 tuổi vô cớ bị bắt đưa vào Trại Cải Huấn giam hơn 3 tháng. Viên quản đốc trại cải huấn rỉ tai cho ông Thơ biết nếu chịu bỏ Phật Giáo và kư tên theo Thiên Chúa Giáo th́ sẽ được thả ngay tức khắc. V́ gia đ́nh đông con lại nghèo và nhất là đương ở trong hoàn cảnh tù đày bất đắc dĩ kư giấy theo Thiên Chúa Giáo. Quả như lời viên quản đốc nói, một giờ sau ông được thả ngay. Nhưng sau khi đă được về với gia đ́nh, ông Thơ không chịu được sự cắn rứt của lương tâm nên đă nhất định trở về với Phật Giáo. Ngày 20/11/1961 tại Xă Sơn Mỹ, Quận Sơn Tịnh một số Phật tử là Nguyễn Ngạt, Ngô Phong, Đỗ Hoài, Nguyễn Đài, Vơ Trung, Nguyễn Văn Đường, Nguyễn Kư đă bị hai ông Lưu Truyên và Lê Đạt là người Thiên Chúa Giáo, đại diện cho chính quyền địa phương lạm dụng chức vụ của ḿnh bắt những người nói trên phải rửa tội và đe dọa nếu không chịu nghe theo sẽ bị bắt đi trại cải huấn ba tháng. Ngày 20/8/1961 Khuôn Hội Phật Giáo Kim Sa thuộc Xă Sơn Kim, một số đạo hữu là: Hà Ngu, Phạm Phẩm, Trần Đến, Nguyễn Thị Lễ, Nguyễn Chẩn, Nguyễn Nhung đă bị ông thôn trưởng Hà Sơn Mai và hai cán bộ truyền giáo Thiên Chúa Giáo đến tận từng nhà bắt kư giấy theo đạo Thiên Chúa. Họ ngang nhiên đưa ra điều kiện nếu chịu kư giấy gia nhập Thiên Chúa Giáo sẽ được sống yên ổn làm ăn, c̣n trái lời sẽ bị ghép vào thành phần t́nh nghi là cán bộ cộng sản và sẽ bị bắt về trại cải huấn giam giữ. Năm 1960 Thày Thích Minh Tịnh tục danh là Lê Hồng Vân tọa chủ Chùa Phước Long ở Thôn Lộ Bàn, Xă Phổ B́nh, Quận Đức Phổ, vô cớ bị bắt giam tra tấn cực kỳ dă man và bị vu khống là cán bộ cộng sản. Sau một thời gian tra tấn tù đày, Thầy Thích Minh Tịnh được trở về chùa mang theo nhiều vết thương và bệnh tật trên ḿnh. Nhưng được ít lâu Thày lại bị bắt và bi vu khống là xâm phạm thuần phong mỹ tục (với phụ nữ). Đứng trước sự vu khống trắng trợn này người phụ nữ bị t́nh nghi dan díu với Thày Thích Minh Tịnh đă hơn một lần làm đơn kêu oan cho Thày lên ṭa án do đấy Thày mới được phóng thích. Nhân Ngày Thành Đạo (tức ngày 13-1-1962) Chi Công An Quận Đức Phổ lại bắt Thày Thích Minh Tịnh, tra tấn cực h́nh rồi hạ ngục với tội mà họ tự dựng đứng lên là Thày tiếp tế cho Việt cộng.” (*)

    2. Tỉnh B́nh Định: “Ngày 15/13/1961 tại Vức Diêm Vân thuộc Khuôn Hội Phước Thuận, Quận Tuy Phước, các Phật tử là Nguyễn Giang, Trần Tích Trần Cang bị ghi vào danh sách di dân mặc dầu những người này thuộc hạng giàu có nhất trong vùng. Nguyên do chỉ v́ họ đă bỏ tiền làm chùa và là Phật tử. Ngày 12/12/1961 tại Thôn Quảng Vân, Xă Phước Thuận, Quận Tuy Phước những đạo hữu là Trần Thích, Trần Cũng, Trần Chim, Lê Có là những người giàu có nhất vùng nhưng bị bắt đi di dân chỉ v́ họ là những người theo đạo Phật. Ngày 21/11/1961 ông Nguyễn Đức Chỉnh mang thẻ căn cước số T300048. A001077 tại Thôn Lạc Điền, Xă Phước Thắng, Quận Tuy Phước, công an tới nhà tịch thu thẻ căn cước và bắt buộc phải di dân, chỉ v́ ông là một huynh trưởng Gia Đ́nh Phật Tử. Ngày 15 và 16/11/1961 công an Xă Phước Thắng, Quận Tuy Phước đă thu giấy kiểm tra các đạo hữu ở các Khuôn Lạc Điền: Gia đ́nh đạo hữu Nguyễn Vi 4 thẻ, gia đ́nh Trần Ân 2 thẻ, gia đ́nh Nguyễn Văn Cương 2 thẻ, gia đ́nh Bùi Xuân B́nh 4 thẻ, gia đ́nh Trần Cao Thăng 1 thẻ; tại Vức Hội, Phổ Đồng: Gia đ́nh Vơ Lư Bá 2 thẻ, Nguyễn Bong 5 thẻ, Lê Thị Ngưu 3 thẻ, Vơ Thị Phiếm 1 thẻ; Vức Hội An Lợi: Gia đ́nh Lê Ṭng 4 thẻ, Trần Khánh Đinh 2 thẻ, Phạm Thẩm 2 thẻ. Tổng số đạo hữu bị thu thẻ căn cước là 33 người. Những người này đều bị bắt đi di dân v́ họ là Phật tử.”

    3. Tỉnh Phú Yên: “Ngày 24/6 năm Tân Sử, tại Xă Xuân Phước, Quận Đồng Xuân, có một ông thày đến giảng đạo Thiên Chúa tên là Tùng. Đă cấu kết với tên Phan Khằn là trưởng ban quản trị Làng Phước Ḥa, bắt hai đạo hữu Trần Thư và Mai Phước Hữu. Ông Khằn lại c̣n đe dọa nếu không chịu rửa tội th́ đừng trách là không nói trước. Ông Vơ Oanh pháp danh Tâm Tiếng, 41 tuổi, thẻ kiểm ra số 20A.0664 cấp ngày 30/10/1955 tại Tuy Ḥa và vợ là Lê Thị Bàn pháp danh Tâm Kính cùng ở Làng Trường Thạnh, Xă Ḥa Vinh đều bị bắt ra quận giam ngày 24/1/1962 và buộc phải theo Thiên Chúa Giáo mới được tha. Bà Lương Thị Phượng 30 tuổi, kiểm tra số 31B.0030 tại Thôn Phú Thạnh, Xă Ḥa Quang, ủy viên Tỉnh Hội Phật Giáo Phú Yên. Ngày 20/8/1961 có làm đơn nhờ Tỉnh Hội Phật Giáo Phú Yên can thiệp về việc chồng bà là ông Đặng Dương Oai bị Đặng Sĩ, dân vệ Xă Ḥa Quang bắt đi mất tích vào hồi 8 giờ sáng ngày 21/1/1961 măi tới nay không thấy tin tức. Nguyên do chồng bà bị bắt chỉ v́ là người có công với Phật Giáo tại địa phương này. Theo đơn thưa của Ban Trị Sự Khuôn Hội Phật Giáo Ḥa Vinh ngày 27/11/1961 v/v chính quyền địa phương đă bắt cóc thủ tiêu các hội viên dưới đây: a) Lê Đức Ngưng b) Vơ Cho c) Một số hội viên không ở trong ban quản trị khuôn hội cũng bị hội đồng xă bắt và buộc phải theo Thiên Chúa Giáo mới cho về d) Bà Hà Thị Đam 60 tuổi nạp đơn lên Tỉnh Hội Phật Giáo Phú Yên xin can thiệp về việc chồng bà là Nguyễn Chuyển 60 tuổi bị hội đồng xă bắt đi đem chôn sống. Bà Nguyễn Thị Thiện làm đơn thưa về việc chồng bà là Đỗ Th́n bị bắt đi đem chôn sống. e) Ông Vơ Xuân Chính cán bộ tư pháp Xă Xuân Phước, Quận Đồng Xuân hăm dọa và bắt giam Phật tử Lê Hồng Hải. Sau khi giam 17 ngày Chính buộc ông Hải phải theo Thiên Chúa Giáo mới toàn mạng sồng. g) Bà Hà Thị Voi, Xă Phước Ḥa ngày 12/4/1961 cũng bị Vơ Xuân Chính vu cho là Việt cộng và bắt ép phải theo Thiên Chúa Giáo mới toàn mạng sống. h) Ông Trần Kỷ 43 tuổi ở Làng Phú Xuân, Xă Xuân Phước bị Nguyễn Cù và Lê Ngọc Mai thuộc chính quyền địa phương bắt ép phải bỏ Phật Giáo để theo Thiên Chúa Giáo ngày 26/8/1961. i) Khuôn Hội Phật Giáo Xă Ḥa Quang có những đạo hữu sau đây đă bị chính quyền địa phương thu thẻ kiểm tra và buộc theo Thiên Chúa Giáo: Trần Di thôn Mậu Lâm, Phan Đích thôn Thạnh Lâm, Ngô Thị Ràng và chồng ở Thạnh Lâm. k) Ông Đỗ Sửa bị Trần Văn Thiện và Lê Năng Đắc bắt tra tấn vu cho là Việt cộng, nếu theo Thiên Chúa Giáo sẽ được thả. l) Bà Nguyễn Thị Đôn và chồng Lê Trung Thành bị Trần Văn Thiện, Lê Năng Đắc, Dương Nhảy bắt giam và ép vào Thiên Chúa Giáo mới tha.” Theo tác giả “ Trên đây chỉ là hồ sơ đại cương của 21 vụ trong số 50 vụ của ba Tỉnh Quảng Ngăi, B́nh Định và Phú Yên từ năm 1960-1961. C̣n những năm về sau chưa kể tới…Dân tộc Việt Nam quen nhẫn nhục chịu đựng, nhưng sức người có hạn mà sự hà hiếp, đàn áp, khủng bố của chính quyền Ngô Đ́nh Diệm ngày một gia tăng quá mức, nên trước sự mất c̣n của Đạo, họ phải vùng lên công khai chống đối lại bạo lực, chống đối lại cường quyền. Việc phải đến đă đến!” (*)
    (C̣n tiếp)

  8. #178
    Cao Cầu
    Khách
    Quote Originally Posted by Cao Cầu View Post
    Ông cần ǵ phải nhắc đi nhắc lại "trân trọng nhắc lại là NDTV tôi không có chủ đích nói xấu Phật giáo..." để làm ǵ? Phải chăng có tật giật ḿnh ? Mà cũng kỳ lạ cho ông, nếu ông có nói xấu, phỉ báng Phật giáo th́ đă sao? Ngay cả ông trong đội quân thánh chiến cố t́nh muốn tiêu diệt Phật giáo th́ Phật giáo cũng chẳng rụng sợi lông nào ? Đạo phật có 8 van pháp môn, hay muốn nói có 8 vạn Giáo hội cũng được th́ làm sao tiêu diệt cho được dù có 2 tỉ tín đồ trong đội quân thánh chiến của Vatican, và mấy trăm triệu tín đ̣ CS Mao Hồ . Đạo Phật như biển đông lai láng. Đánh vào đạo Phật như tác cạn biển đông, như cú đấm vào không khí th́ mọi mưu mô, phương pháp tàn độc nào để tiêu diệt Phật giáo đều thành công cốc . Ông đă bỏ công sưu tầm tài liệu để chứng minh là đạo Phật cũng là thứ ngoại lại được nhập vào VN cũng y như Thiên chúa giáo hay CS, và cố t́nh biện minh cho nhà Ngô, làm nảy sinh tính ṭ ṃ của tôi nên tôi đi t́m một bài viết của tác giả Đào văn B́nh khả dĩ có thể phản bác lại ư kiến của ông được chăng . Đào văn B́nh là tác giả tôi có phần ngưỡng mộ. ĐVB tốt nghiệp cao học hành chánh , có vợ rất đẹp, sau 75 đi ở tù, được thả về th́ bị vợ bỏ . Sang Mỹ tỵ nan, đi rửa chén part time, bỏ th́ giờ đi đây đi đó để diễn thuyết, vận động cứu nước. Sau thời gian dài thấy không được ǵ nên bây giờ tu thiền. Vậy mời ông đọc lại mấy ư kiến của ĐVB về một cuốn sách thử xem sao. Nếu có thể được xin ông cứ tự nhiên góp ư. Đừng sợ bi mang tiếng chông phá Phật giáo ǵ cả:


    Cuốn Sách Bị Bỏ Quên: Phật Giáo Tranh Đấu
    (tiếp theo)
    Phần Thứ II: Cuộc Tranh Đấu Phát Khởi tại Huế

    Vụ hạ cờ Phật Giáo trong đại lễ Phật Đản tại Huế được tác giả dẫn chứng bằng công điện đánh đi vào lúc 5 giờ ngày 6/5/1963 theo chỉ thị của Ngô Đ́nh Diệm và “bản sao bức công điện đă được Tỉnh Trưởng kư tên chuyển tới Thượng Tọa Thích Trí Quang vào hồi 20 giờ 30 ngày 6/5/1963: Trân trọng yêu cầu qúy liệt vị giáo hội thông báo cho các cơ quan phụng tự và các tín đồ thi hành đúng chỉ thị trên đây của tổng thống.” Sau đó Thượng Tọa Thích Trí Quang được ủy thảo bức điện văn: một gửi cho Hội Phật Giáo Thế Giới, một gửi cho Ngô Đ́nh Diệm và một gửi cho các tập đoàn Phật Giáo Việt Nam. Điện văn gửi Ngô Đ́nh Diệm viết như sau “Phật Giáo rất xúc động nhận được công điện 9195 không cho treo cờ Phật Giáo Thế Giới trong đại lễ Phật Đản quốc tế. Chúng tôi không tin rằng quyết định đó phát xuất từ Tổng Thống. Thỉnh cầu Tổng Thống ra lệnh điều tra và thu hồi công điện trên. Trân trọng.” (*)

    Cả ba điện văn nói trên đều do Ḥa Thượng Hội Chủ Tổng Hội Phật Giáo VN kư tên. “Nhưng ba bức điện văn này đă bị chánh quyền địa phương can thiệp không cho đánh đi. Viên Tỉnh Trưởng Thừa Thiên Nguyễn Văn Đẳng đă thân hành tới Chùa Từ Đàm mời Thượng Tọa Thích Trí Quang và hai thượng tọa nữa tới tư dinh Cố Vấn Miền Trung Ngô Đ́nh Cẩn để hội kiến. Về phía chính quyền có Ngô Đ́nh Cẩn, Bùi Văn Lương – Bộ Trưởng Nội Vụ, Nguyễn Văn Đẳng – Tỉnh Trưởng Thừa Thiên. Bùi Văn Lương chịu về Sài G̣n để gấp thỉnh cầu Ngô Đ́nh Diệm thu hồi công điện số 9195, nếu không được khắp toàn quốc th́ ít ra cũng phải ở Huế.” (*)

    Nhưng “Công việc chưa giải quyết xong th́ ngay buổi chiều hôm đó 7/5/63 cảnh sát đi khắp Thành Phố Huế, tự tay triệt hạ cờ Phật Giáo và xé nát, lại c̣n công khai đánh đập chửi rủa, đe dọa bắt bỏ tù những tín đồ Phật Giáo có thái độ phản đối. Tất cả tượng Phật thờ trong nhà và đèn lồng treo ngoài cửa của các tư gia đều bị đập phá tan nát. Nhân dân khắp Thành Phố Huế sục sôi, căm phẫn. Họ ùn ùn kép tới Chùa Từ Đàm…Thượng Tọa Thích Trí Quang phải đứng ra dàn xếp mọi công việc. Thượng Tọa đề nghị ban tổ chức Lễ Phật Đản mời viên tỉnh trưởng Thừa Thiên hoặc đại diện tới Chùa Từ Đàm để giải quyết sự kiện trên nhưng chính quyền địa phương từ chối cuộc tiếp xúc này.” (*)

    Thượng Tọa Trí Quang phải cùng quư Ḥa Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết, Ḥa Thượng Pháp Chủ Thích Huyền Tôn, Thượng Tọa Thích Mật Hiển, Thượng Tọa Thích Thanh Trí và mấy vị thượng tọa khác tới tỉnh đường để gặp viên tỉnh trưởng Nguyễn Văn Đẳng. Trong khi đó khoảng 5000 Phật tử tụ tập trước ṭa tỉnh để nghe ngóng, chờ đợi phản ứng của chính quyền. Viên tỉnh trưởng giải thích là cảnh sát đă quá “sốt sắng” chứ thực ra ông ta chỉ ra khẩu lệnh khuyên đồng bào triệt hạ đèn và cờ Phật Giáo, nếu họ không nghe th́ thôi. Thượng Tọa Trí Quang yêu cầu cho xe Thông Tin loan báo trước 21 giờ là cờ Phật Giáo không bị triệt hạ để cử hành đại lễ. Viên tỉnh trưởng bằng ḷng. Sáng hôm sau 8/5/1963 là ngày đại lễ. Các Phật tử tập trung tại Chùa Diệu Đế để rước tượng Phật lên Chùa Từ Đàm là nơi cử hành Lễ Phật Đản. “Như mọi năm, vào lúc 20 giờ Ngày Phật Đản, đài phát thanh Huế sẽ dành riêng để phát thanh về Phật Giáo và các Phật tử sẽ đứng quanh khu đất trống của đài để nghe. Nhưng năm nay, mọi người tụ họp lại chờ đợi măi mà đài phát thanh không nói ǵ. Mọi người xôn xao bàn tán tỏ vẻ bất b́nh. Thượng Tọa Trí Quang tới đài can thiệp nhưng không có kết quả. Chính quyền địa phương lo ngại, sợ biến thành cuộc biểu t́nh phản đối nên phải cho xe cứu hỏa tới xịt nước giải tán, sau dùng lựu đạn cay và bắn đạn mă tử. Nhưng ngọn lửa v́ Đạo đang dâng lên ngùn ngụt. Tiếng la ó phản đối át tiếng súng.” (*)

    Thượng Tọa Thích Trí Quang yêu cầu viên tỉnh trưởng cho ngưng xịt nước để Phật tử yên ổn ra về th́ “Viên Phó Tỉnh Trưởng Nội An Đặng Sĩ đă bất chấp quyền tỉnh trưởng, huy động xe tăng, thiết giáp ủi vào đám người vô tội, trong tay không có một thư khí giới nhỏ.” (*)

    Kết quả 08 em nhỏ đă bị giết hại. Quư vị có thể xem tấm h́nh thảm sát tại đài phát thanh Huế và h́nh gia đ́nh nạn nhân đang cầu siêu tại chùa nơi trang 28 & 31.

    Chuyện đáng lư ra có thể giải quyết êm đẹp nếu như Ngô Đ́nh Diệm thật sự là tổng thống “anh minh”. Nhưng “Máu người Phật tử đă đổ để tranh đấu cho ngọn cờ Phật Giáo được tung bay.” (*) Và cuộc đấu tranh khốc liệt bắt đầu bằng: Bản Tuyên Ngôn của Tăng, Tín Đồ Phật Giáo Việt Nam do Ḥa Thượng Thích Tường Vân – Hội Chủ Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam kư tên và được gửi cho Ngô Đ́nh Diệm và Đại Biểu Chính Phủ Trung Nguyên – Trung Phần. “Sau đó một phái đoàn Phật Giáo vào yết kiến Ngô Đ́nh Diệm tại Dinh Gia Long nhưng kết quả cũng không đi tới đâu.” (*) Trong tấm h́nh nơi trang 32 chúng ta thấy có TT. Ngô Đ́nh Diệm, TT. Thích Tâm Châu, TT. Thích Thiện Hoa và một vị nữa đeo kính mát, không biết có phải là TT. Thích Thiện Minh hay không?

    Rồi cuộc đấu tranh bắt đầu lan rộng vào Sài G̣n với sự kết hợp của nhiều tông phái Nam Tông cũng như Bắc Tông bằng sự ra đời của Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo qua Bản Tuyên Ngôn ngày 25/5/63

    “Đồng ḷng: Ủng hộ năm nguyện vọng tối thiểu và thiêng liêng nhất của Phật Giáo Việt Nam. Thệ nguyện đoàn kết đến cùng trong cuộc tranh đấu bất bạo động và hợp pháp để thực hiện những nguyện vọng ấy.” (*)

    - Tại Sài G̣n các vị thượng tọa chuẩn bị lễ cầu siêu cho những Phật tử bỏ ḿnh ở Huế vào ngày 15-5-1963.

    - Đoàn Sinh Viên Phật Tử Huế ra tâm thư gửi đồng bào toàn quốc “Chúng tôi báo nguy cho đồng bào toàn quốc sự kỳ thị tôn giáo đă đến giai đoạn trầm trọng và nỗi lầm than của tín đồ Phật Giáo Việt Nam cũng đă dâng cao…” (*) “Thấy phong trào Phật Giáo tranh đấu lan rộng và nhanh quá, chính quyền Ngô Đ́nh Diệm liền ra mặt thẳng tay đàn áp Phật Giáo. Chúng dùng đủ mánh khóe, thủ đoạn để dẹp phong trào Phật Giáo đang ồ ạt dâng lên. Nào tung người vào trong nội bộ Phật Giáo để chia rẽ, xúi giục những gia đ́nh có con em tử nạn trong vụ đàn áp ở Huế rút tên ra khỏi danh sách Phật tử, nào cho mật vụ tới các chùa chiền canh chừng, ḍ xét, hăm dọa theo dơi và khủng bố Phật tử.” (*)

    Phần Thứ III: Ngọn Lửa Thích Quảng Đức

    Trong giai đoạn này, Đoàn Sinh Viên Phật Tử Huế lại ra tâm thư gửi sinh viên học sinh toàn quốc kêu gọi đấu tranh cho “Lư tưởng tự do, b́nh đẳng.”

    Rồi vào ngày 31/5/1963 Đoàn Sinh Viên Phật Tử Huế trong đó có: Đại diện các trường Đại Học Y Khoa, Đại Học Sư Phạm, Đại Học Văn Khoa, Đại Học Luật Khoa, Đại Học Khoa Học, Viện Hán Học, Trường Cán Sự Y Tế Điều Dưỡng, Trường Nữ Hộ Sinh Quốc Gia, Trường Cao Đẳng Mỹ Thuật, Trường Quốc Gia Âm Nhạc cùng kư tên gửi Tổng Thống và Chính Phủ VNCH kiến nghị 4 điểm trong đó “Yêu cầu Tổng Thống và Chính Phủ thực thi tính cách tự do dân chủ và b́nh đẳng thật sự là lư tưởng mà toàn thể thanh niên trí thức hằng thiết tha cầu đạt. Yêu cầu chính phủ t́m mọi biện pháp để đánh tan sự chia rẽ trầm trọng giữa dân tộc hiện tại do chính sách bất b́nh đẳng tôn giáo gây nên. Yêu cầu chính phủ ra lệnh triệt để đ́nh chỉ những mánh lới trẻ con thiếu trí thức của cán bộ đối với tín đồ Phật Giáo trong cuộc tranh đấu. V́ chính những mánh lới đó không lừa bịp được ai mà chỉ mất uy tín của cán bộ và của chính phủ.” (*)

    “Nhưng chính quyền Ngô Đ́nh Diệm vẫn cố t́nh làm ngơ trước sự đ̣i hỏi nồng nhiệt và chính đáng của tăng, ni, Phật tử và thẳng tay đàn áp, khủng bố, bất chấp cả dư luận trong, ngoài nước.” (*) Thế nên “Vào ngày 11/6/1963 Ḥa Thượng Thích Quảng Đức đă tự nguyện tự thiêu thân cúng dường Phật pháp, để làm động cơ thúc đẩy chính quyền Ngô Đ́nh Diệm phải giải quyết gấp rút 5 nguyện vọng của Phật Giáo và giải tỏa ba ngôi chùa ở Huế đang bị vây khốn.” (*) Chúng ta có thể nh́n thấy tấm h́nh HT. Thích Quảng Đức đang đứng trang nghiêm trước sân Chùa Quan Thế Âm (trang 58), h́nh HT. Thích Quảng Đức ngồi kiết già giữa ngă tư Đường Lê Văn Duyệt & Phan Đ́nh Phùng (trang 59), h́nh HT. Thích Quảng Đức ngồi uy nghi trong biển lửa (trang 60), h́nh ngài ngă xuống, thân thể cháy gần thành than nhưng tay vẫn giữ Ấn Tam Muội (trang 61) và h́nh ngài đang b́nh thản viết Lời Nguyền Tâm Huyết tại Chùa Ấn Quang gửi Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm trong đó lời lẽ thật cảm động “Mong ơn Phật Tổ gia hộ cho Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm sáng suốt chấp nhận 5 nguyện vọng tối thiểu của Phật Giáo Việt Nam ghi trong Bản Tuyên Ngôn. Nhờ ơn Phật từ bi gia hộ cho Phật Giáo Việt Nam được trường tồn, bất diệt. Cầu nguyện cho đất nước thanh b́nh, quốc dân an lạc.” (*)

    Ngoài sự ngưỡng mộ và ngạc nhiên của toàn thế giới. Riêng tác giả đă nhận định như sau về việc tự thiêu của Ḥa Thượng Thích Quảng Đức “Trước sự hy sinh bảo vệ Phật Pháp vô cùng cao cả, hào hùng của Bồ Tát Thích Quảng Đức, thiết tưởng khó có ng̣i bút nào có thể viết nổi, cho dù viết cả ngàn trang vẫn không đủ lời để ca tụng cái đẹp thánh thần, ngàn năm có một đó.” (*) Cảm nghĩ này giống như nhà thơ Vũ Hoàng Chương trong bài thơ Lửa Từ Bi:

    Lửa! Lửa cháy ngất toà sen!
    Tám chín phương nhục thể trần tâm hiện thành thơ, quỳ cả xuống.

    Hai Vầng Sáng rưng rưng
    Đông Tây nḥa lệ ngọc
    Chắp tay đón một Mặt Trời Mới Mọc

    Chỗ người ngồi: một thiên thu tuyệt tác

    Vần điệu của thi nhân chỉ c̣n là rơm rác.

    Và chỉ nguyện được là rơm rác.

    Sau đó nhục thân của Ḥa Thượng được rước về quàn tại Chùa Xá Lợi. Hằng ngày không biết bao nhiêu đồng bào, Phật tử tới chiêm bái, phúng viếng. V́ “Ảnh hưởng của việc tự thiêu của Bồ Tát Thích Quảng Đức vộ cùng rộng lớn nên chính quyền Ngô Đ́nh Diệm hoang mang, bối rối, sợ sệt. Chúng tăng cường cả một lực lượng khổng lồ cảnh sát, công an, mật vụ bao vây quanh Chùa Xá Lợi. Một tuần lễ sau, ngày 16/6/1963 hằng trăm ngàn Phật tử từ các nơi kéo về để chờ đưa linh cữu Ḥa Thượng Thích Quảng Đức lên An Dưỡng Địa…và cảnh sát, công an, cảnh sát chiến đấu, mật vụ đă vây chặt các ngả đường và đàn áp bằng lựu đạn cay, ma- trắc.” (*) Chúng ta có thể nh́n thấy h́nh ảnh chống trả của quần chúng Phật tử trên đường phố Sài G̣n, nơi các tấm h́nh ở các trang 65 & 66.

    Phải đợi tới ngày hôm sau 17/6/1963 sau khi Bản Thông Cáo Chung được kư kết vào lúc 1:30 đêm ngày 16/6/1963, chính quyền Ngô Đ́nh Diệm mới cho phép làm lễ rước linh cữu của Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tới An Dưỡng Địa. Những dăy nhà hai bên đường, khi đoàn xe tang đi qua, dân chúng lén bày bàn, thắp hương, làm lễ vô cùng trang trọng, kính cẩn. Dưới sức nóng ngót 4000 độ, dù thiêu hai lần mà trái tim của ngài vẫn c̣n nguyên. “Cả thế giới đều xúc động, bàng hoàng về ngọn lửa và Trái Tim Bồ Tát Thích Quảng Đức nhưng chỉ có anh em họ Ngô là dửng dưng không xúc động lại c̣n tỏ ra căn uất. Trong một thông điệp kêu gọi dân chúng, Ngô Đ́nh Diệm đă trắng trợn phủ nhận sư hy sinh cao cả của Bồ Tát Thích Quảng Đức lại c̣n gán cho là “một vụ mưu sát”. C̣n Trần Lệ Xuân – vợ Ngô Đ́nh Nhu th́ gọi là một vụ nướng người. Thiết tưởng tôi chẳng cần ghi thêm lời lẽ của họ nữa e làm bẩn mắt, rác tai bạn đọc”

    Phần Thứ IV: Giai Đoạn Tranh Đấu Quyết Liệt

    Do ảnh hưởng của cuộc tự thiêu của Ḥa Thượng Thích Quảng Đức, chính quyền Ngô Đ́nh Diệm miễn cưỡng phải làm bộ ḥa hoăn và một cuộc họp kéo dài 3 ngày (14/6-16/6) tại Hội Trường Diên Hồng giữa Ủy Ban Liên Bộ do Phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ cầm đầu và Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo bao gồm: TT. Thích Thiện Minh- Trưởng Phái Đoàn. Đoàn viên gồm: TT. Thích Tâm Châu, TT. Thích Thiện Hoa, TT. Thích Huyền Quang (Thư Kư) và Đại Đức Thích Đức Nghiệp (Phó Thư Kư) và Bản Thông Cáo Chung ra đời với chữ kư (Khán) của Ḥa Thượng Hội Chủ Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam Thích Tịnh Khiết và Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm trong đó có những điểm chính như sau:

    - Tách hiệp hội có tính các tôn giáo ra khỏi Dụ Số 10

    - Chính phủ sẽ lập một Ban Điều Tra để xét lại các hồ sơ khiếu nại của Phật Giáo

    - Tất cả những ai có liên quan đến cuộc vận động thực hiện 5 nguyện vọng của Tổng Hội Phật Giáo đề ra bất luận ở đâu sẽ được Tổng Thống đặc biệt khoan hồng. (Đoạn này phải hiểu là tất cả những ai bị bắt v́ tranh đấu cho Phật Giáo phải được thả ra)

    - Chính phủ sẽ xác nhận lệnh sửa sai đă ban ra cho các cán bộ để thực thi chính sách b́nh đẳng tôn giáo của chính phủ (Đoạn này phải hiểu là chính phủ đă thấy sai trước đây và ban hành lệnh sửa sai (chuyện này có thật không?) nay ban hành lệnh mới để “xác nhận” mệnh lệnh đó, tự hậu cấm không được làm sai nữa.)

    - Những cán bộ có trách nhiệm về các vụ xảy ra từ ngày 8/5/1963 (tức từ ngày nổ ra vụ triệt hạ cờ Phật Giáo) bất kỳ thuộc thành phần nào cũng sẽ bị nghiêm trị, nếu cuộc điều tra đang tiến hành chứng tỏ lỗi của họ.

    - Các gia đ́nh nạn nhân ở Huế đă được trợ giúp kịp thời và có thể được trợ giúp thêm tùy theo gia cảnh từng người.

    “Sau khi Bản Thông Cáo Chung được công bố, người người đều tưởng tất cả mọi việc sẽ diễn ra êm đẹp. Nhưng không! Ngô Đ́nh Diệm vốn ngoan cố, quỉ quyệt, phản trắc đă ngấm ngầm truyền lệnh cho bọn tay sai trong toàn quốc triệt hạ bằng được Phật Giáo.” (*) Sau đây là những biến động xảy ra sau ngày kư kết Bản Thông Cáo Chung:

    - Ngô Đ́nh Diệm và Ngô Trọng Hiếu dàn dựng lên cái gọi là “Giáo Hội Cổ Sơn Môn” và đánh điện tín cho Trung Tâm Điểm Phật Giáo Thế Giới tại Tích Lan vu khống Phật Giáo Việt Nam lợi dụng danh nghĩa để hoạt động chính trị, nhưng bị Trung Tâm Điểm bác bỏ với lập luận như sau “Chúng tôi cũng biết rằng tại Việt Nam cũng có một Tổng Hội Phật Giáo và theo như chỗ chúng tôi biết Tổng Hội này có đủ uy tín để đại diện và thay lời cho Phật tử ở Việt Nam. Chúng tôi tin chắc rằng Tổng Hội Phật Giáo này không bao giờ làm những điều ǵ, hoặc thái độ nào có thể gọi là phản Phật Giáo.” (*) Tổng Thư Kư W.P. Daluwatte kư tên. (Toàn văn thư phúc đáp nơi trang 81)

    - Ngày 18&19/6/1963, chỉ ba ngày sau ngày kư Thông Cáo Chung, Pḥng Thông Tin Sông Cầu (Phú Yên) đă tổ chức tại các Xă Xuân Phương và Xuân Lộc hai cuộc mít-tinh, lập kiến nghị lên án nặng lời việc làm của Phật Giáo. Ở Xă Nhân Ḥa, Quận An Nhơn, Tỉnh B́nh Định dân chúng cũng bị bắt buộc phải làm kiến nghị như thế.

    - Chùa Phật Giáo ở Quảng Trị hiện c̣n đang bị phong tỏa và sự lùng bắt các cán bộ Phật tử, thanh niên Phật tử mạnh mẽ hơn lúc nào hết.

    - Sự đi lại của tăng ni giữa các tỉnh và thủ đô bị chặn lại, mời trở lui hay xe đ̣ từ chối bán vé v́ có lệnh cấm của nhà chức trách địa phương.

    - Tăng ni, Phật tử lui tới các Chùa Xá Lợi, Ấn Quang, Giác Minh bị mật vụ biên số xe theo dơi tới tận nhà hăm dọa.

    - Cao Xuân Vỹ – Tổng Giám Đốc Nha Thanh Niên dự định tổ chức một cuộc biểu t́nh đại qui mô với lực lượng Thanh Niên – Thanh Nữ Cộng Ḥa yêu cầu tổng thống duyệt lại Bản Thông Cáo Chung.

    - Nhiều cấp quân-cán-chính đă được chỉ thị nhân nhượng trước khí thế tranh đấu của Phật Giáo và đợi lệnh phản công.

    Tất cả những tin tức này nằm trong thư tố cáo“ Kính đệ Tổng Thống VNCH” do Ḥa Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết kư này 26/6/1963 mà đoạn cuối bày tỏ sự tôn kính uy quyền của vị nguyên thủ quốc gia như sau “Tôi trân trọng kính xin Tổng Thống cương quyết tỏ rơ quyền uy lănh đạo quốc dân của Tổng Thống, gạt bỏ mọi điều xàm tấu nguy hại và nhất định cho thi hành thẳng thắn Bản Thông Cáo Chung để cho toàn dân hân hoan ca ngợi, và đồng thời để xóa nḥa những ấn tượng không hay của những ngày qua mà quyền lợi tối cao của quốc gia dân tộc bắt buộc phải để cho trôi theo gịng nước của dĩ văng. Xin Tổng Thống nhận ḷng kính mến của tôi và toàn thể Phật Giáo đồ trong nước.” (*)

    - Ngày 12/7/1963 TT. Thích Thiện Minh đại diện cho Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo gửi thư cho Phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ tố cáo:

    1) Những vị phạm có tính cách công khai Bản Thông Cáo Chung: Như công an bao vây Chùa Xá Lợi ngay trước cửa Dinh Phó Tổng Thống. Cảnh sát và công an Quận Tân B́nh ồ ạt bao vây Chùa Quan Âm của Cố Ḥa Thượng Thích Quảng Đức. Ở B́nh Định suốt ba đêm 24,25&26 nhiều loạt đạn bắn vào Tu Viện Nguyên Thiều suưt gây tai nạn cho các vị sư ở trong ấy. Tại Tỉnh Hội Khánh Ḥa, có bàn tay bí mật đập phá khuôn kính và lấy đi h́nh ảnh của Cố Ḥa Thượng Thích Quảng Đức, đốt chiếc xe của ông Trần Quang Ba là chiếc xe thường cho chùa mượn xử dụng. Chùa Quan Âm Quận Quảng Long, Tỉnh An Xuyên (Cà Mau) bị khủng bố bằng tạc đạn khiến tăng ni phải tản cư đi nơi khác. Hai tập đoàn Phật Giáo Miền Trung đă than phiền với ông Đại Biểu Chính Phủ tại Huế rằng công chức và quân nhân Phật tử bị cấm cản đi chùa ở nhiều nơi. Những người bị bắt trong cuộc vận động của Phật Giáo chưa được thả hết c̣n nhà sư Đặng Văn Cát th́ mất tích luôn, mặc dù Phó Tổng Thống nói rằng chính quyền không hề bắt nhà tu hành ấy. C̣n Ni Cô Trang Thị Thắm căn cước số 733.126 bị mất tích bỗng nhiên xuất hiện sáng ngày 12/7/1963 tay chân bị trói bằng giây thép và bỏ nằm trước cửa Chùa Huê Lâm.

    2) Những vi phạm có tính cách nguyên tắc quan trọng: Công điện MẬT từ Phủ Tổng Thống đánh đi chỉ thị cho các cấp quân-chính “Phải tạm thời nhún nhường trước khí thế đấu tranh quyết liệt của bọn tăng ni và Phật Giáo phản động và chuẩn bị dư luận cho giai đoạn tấn công mới theo kế hoạch sẽ gửi đến sau.” (*) Các tài liệu chính huấn cho tổ chức Thanh Niên Cộng Ḥa nhục mạ và vu khống Phật Giáo lại được đài phát thanh quốc gia đọc đi đọc lại nhiều lần. “Tại sao cơ quan thông tin của chính phủ lại cho công bố những tài liệu chống báng lập trường của chính phủ và chủ trương tốt đẹp của Tổng Thống trong việc kư kết Bản Thông Cáo Chung?” (*)

    Nơi trang 95 tác giả đă nói về cái chết của Nhất Linh vào ngày 7/7/1963 và thuật lại đám tang của nhà văn nổi tiếng trong Tự Lực Văn Đoàn này. Đây đúng là “trái bom nổ” vào thời kỳ căng thẳng và “đă gây một mối xúc động lớn cho tất cả các giới trong nước và ảnh hưởng rất lớn tới cuộc tranh đấu của Phật Giáo.” (*)

  9. #179
    Cao Cầu
    Khách
    Quote Originally Posted by Cao Cầu View Post
    (Tiếp theo)
    Phần Thứ V: Tranh đấu thực thi Thông Cáo Chung

    Do chính quyền Ngô Đ́nh Diệm không thực thi những ǵ đă kư kết “Nhân dân trong nước nói chung, Phật tử nói riêng, sục sôi, căm hận đến tận cùng độ. Nhất là giới sinh viên học sinh ở Huế và Sài G̣n. Họ bỏ học để hưởng ứng lời kêu gọi của Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo và phản đối hành động quỷ quyệt phản bội của cường quyền.” (*)

    - Ngày 16/7/1963 Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo ra tâm thư gửi quư đại đức tăng ni và đồng bào Phật Giáo kêu gọi “Quư liệt vị hăy cùng chúng tôi thề hy sinh đến người cuối cùng cho nguyện vọng chân chính của chúng ta và tung hô Phật Giáo Việt Nam Bất Diệt” (*)

    - Nơi trang 103 quư vị có thể thấy tấm h́nh TT. Thích Tâm Châu và các tăng ni đang đứng biểu t́nh hơn hai tiếng đồng hồ trước tư dinh Đại Sứ Mỹ Nolting (người hết ḷng bênh vực Ngô Đ́nh Diệm, sau bị triệu hồi)

    - Nơi trang 105& 106 h́nh ảnh chư tăng ni tuyệt thực tại Chùa Xá Lợi và Chùa Ấn Quang và nơi trang 107 h́nh ảnh của cuộc biểu t́nh khổng lồ của đồng bào tại Đường Phan Thanh Giản, khu vực Chùa Giác Minh cùng với công an, cảnh sát, mật vụ và kẽm gai giăng đầy.

    - Rồi h́nh ảnh Phật tử đi thăm quư thầy, quư cô tuyệt thực rồi biến thành cuộc biểu t́nh với những biểu ngữ đ̣i chính quyền thực thi Bản Thông Cáo Chung. (trang 108)

    - Nơi trang 111 quư vị có thể thấy h́nh Đại Đức Thích Quảng Độ đương giải thích cuộc tranh đấu của Phật Giáo trong khi đó xe thông tin của chính quyền oang oang nói chơ vào để quấy nhiễu và lực lượng công an, cảnh sát, mật vụ áp tới “Gậy gộc, báng súng tới tấp quất xuống đầu, xuống lưng những kẻ vô tội. Tiếng la ó, phản đối, kêu thét phản đối vang lừng. Một số tăng ni chịu chung số phận như các Phật tử: bị bóp cổ, bẻ gẫy tay, đánh vỡ đầu, máu me chảy ṛng ṛng ướt đẫm cả bộ áo tu hành.” (*)

    - Cùng ngày 17/7/1963 vào lúc 8:15 sáng, một cuộc biểu t́nh khác xảy ra từ Chùa Xá Lợi tới Chợ Bến Thành được mệnh danh cuộc biểu t́nh “đại tốc hành” bao gồm 400 tăng ni. Khi tới Chợ Bến Thành biểu ngữ “Yêu Cầu Chính Phủ Thực Thi Bản Thông Cáo Chung” được căng lên th́ công an, cảnh sát chiến đấu vây chặt và bắt phải hạ biểu ngữ và cờ Phật Giáo xuống. Nhưng “tăng ni sẵn sàng chịu chết chứ quyết không hạ cờ Phật Giáo và biểu ngữ.” (*) (trang 115) và “cảnh sát chiến đấu như đàn cọp dữ ào ào sấn lại đấm đá, đánh đập túi bụi vào đầu, vào ḿnh các tăng ni. Rồi cứ hai, ba tên túm một nhà sư quăng lên xe hơi trong khi các vị này cố níu lấy tay nhau chống đỡ. Cuộc giằng co, níu kéo giữa lũ sát nhân và các nhà tu diễn ra gay go” th́ Giám Đốc Cảnh Sát Đô Thành Trần Văn Tư xuất hiện và thi hành độc kế. Y làm bộ thân thiện, bắt tay một vị đại diện tăng ni rồi nói “Tôi lấy danh dự cá nhân và tư cách đại diện chính phủ xin thề với ông rằng chúng tôi sẽ đưa các ông về Chùa Xá Lợi. Nhưng khi quư tăng ni lên xe rồi th́ đoàn xe phóng thẳng ra tới Đường Lục Tỉnh rồi phóng vụt tới An Dưỡng Địa nằm giữa cánh đồng hoang vắng có sẵn công an, cảnh sát và hàng rào kẽm gai chờ đón.” (*)

    - Vào ngày 18/7/1963 Ngô Đ́nh Diệm đọc một bản thông điệp mục đích làm dịu cuộc đấu tranh của Phật Giáo “Tôi mong đồng bào hăy ghi nhận ư chí ḥa giải tột bực của chính phủ…” (*)

    - Ngày 19/7/1963 TT. Thích Tâm Châu gửi văn thư kính đệ Tổng Thống VNCH trong đó yêu cầu chính phủ giải quyết 05 điểm:

    1) Phóng thích tất cả tăng ni, thiện tín, sinh viên, học sinh, Gia Đ́nh Phật Tử bị bắt bất luận ở đâu trong khắp nước.

    2) Tất cả các tăng ni bị bắt nhốt tại An Dưỡng Địa cần phải được trả về Chùa Xá Lợi đầy đủ.

    3) Xin chính phủ can thiệp để các báo đăng hoặc các gia đ́nh có người bị bắt hay mất tích mà chưa thấy trở về từ đây tới Chủ Nhật 21/7/1963 kịp thời thông báo cho Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo biết để chuyển đến chính phủ.

    4) Xin chính phủ công bố danh sách và truy tố những cán bộ có trách nhiệm trong vụ đổ máu tại Đài Phát Thanh Huế 8/5/1963.

    5) Xin chính phủ bồi thường xứng đáng cho các nạn nhân đêm 8/5/1963 và cuộc đàn áp ngày 4/6/1963 tại Huế. Văn thư nói tiếp “Kính thưa Tổng Thống: Toàn thể tăng ni chúng tôi trong Ủy Ban Liên Phái thà chết chứ không chịu để cho ḷng tin tưởng của chúng tôi nơi thành tín của chính phủ bị thực tế đánh đổ một lần nữa.” (*)

    Tại nơi trang 125 quư vị có thể thấy h́nh ảnh chư tăng ni rời An Dưỡng Địa sau khi Giám Đốc Cảnh Sát Đô Thành Trần Văn Tư và Bộ Trưởng Ngô Trọng Hiếu và phái đoàn báo chí trong và ngoài nước tới.

    Những tin tức về cuộc tranh đấu của Phật Giáo trong những ngày qua đă được các Đài VOA, BBC, các hăng thông tấn AP và Stars And Stripes truyền đi và họ đă dùng những danh từ như “kỳ thị tôn giáo”. Đài VOA trong buổi phát thanh lúc 12:30 ngày 18/7/1963 cho biết trong cuộc họp báo ngày Thứ Tư, một kư giả đă hỏi TT. Kennedy “Chúng tôi xin Tổng Thống cho biết những nỗi khó khăn hiện giờ giữa Phật Giáo đồ ở Việt Nam và chính phủ Việt Nam có làm trở ngại ǵ đến nhiều năm viện trợ của Mỹ trong công cuộc chiến đấu chống Việt cộng tại đó không?” (*) Và TT. Kennedy đă trả lời “Tôi hy vọng cuộc tranh chấp này sẽ được giải quyết ổn thỏa, v́ lẽ chúng ta muốn thấy có một chính phủ vững vàng ở Việt Nam Cộng Ḥa để tiến hành cuộc chiến đấu duy tŕ độc lập quốc gia của họ.” (*)

    - Ngày 27/7/1963 Sư Bà Diệu Không, thân mẫu nhà bác học Bửu Hội – đại sứ tại nhiều nước tại Châu Phi mở cuộc họp báo tại Chùa Xá Lợi tuyên bố sẽ noi gương Bồ Tát Thích Quảng Đức để cúng dường Phật pháp. Trong khi đó khoảng 100 người tự xưng là thương phế binh biểu t́nh dùng máy phóng thanh chĩa vào chùa phản đối và cho rằng Phật Giáo đă bị cộng sản lợi dụng. Một số “thương phế binh” c̣n nhẩy lên tường rào cao, đạp lên đầu mấy sư đang đứng phía trong, ném tung vào chùa nào là truyền đơn, h́nh vẽ chiến sĩ đóng khung…ung dung kéo đi diễn hành trên nhiều đường phố trước mắt cảnh sát và cảnh sát chiến đấu đang giữ trật tự cho họ trước chùa. Quư vị có thể thấy tấm h́nh chụp thương phế b́nh ngồi trên xe xích-lô biểu t́nh trên đường phố nơi trang 140.

    - Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo ra tâm thư gửi anh em thương phế binh đă biểu t́nh trước Chùa Xá Lợi trong đó có những đọan như sau: (trang 142 & 143)

    “Chúng tôi không lầm th́ trong số anh em tàn tật v́ đă hy sinh cho quốc gia, đă có trên 80% Phật tử.”

    “Chúng tôi chỉ phản đối những kẻ chủ trương dợi dụng chiêu bài chống cộng để bắt tội những người này, kẻ nọ là thân cộng, là không chống cộng để nhằm tiêu diệt họ dưới nhiều h́nh thức trong đó có Phật Giáo.”

    “Chúng tôi cực lực lên án âm mưu dùng xương máu toàn dân để xây dựng ngai vàng của một nhóm.”

    - Ngày 30/7/1963 hằng vạn đồng bào và tín đồ đă kéo tới Chùa Xá Lợi nhân lễ chung thất (49 ngày) của HT. Thích Quảng Đức. Cũng trong ngày hôm đó một bản Tuyên Ngôn do TT. Thích Tâm Châu kư tên đă ra đời trong đó có đoạn “Kiểm điểm lại cuộc vận động nói trên đến nay chỉ mới được giải quyết trên giấy tờ và bằng lời nói. Nhưng trên thực tế chưa có một thực thi cụ thể nào khả dĩ làm dịu nỗi đau khổ triền miên của toàn thể Phật Giáo đồ Việt Nam. Ngược lại những thực tế đau ḷng ngày càng dồn dập làm cho Phật Giáo đồ mất hết tin tưởng. Dù vậy Phật Giáo đồ Việt Nam quyết định không ĺa bỏ tinh thần thuần túy tôn giáo bằng cách áp dụng nghiêm chỉnh phương pháp bất bạo động để đưa phong trào tới mức thành công.” (*)

    - Ngày 12/8/1963 tại Chùa Xá Lợi, nữ sinh Mai Tuyết An tự chặt cánh tay trái của ḿnh để phản đối chính quyền Ngô Đ́nh Diệm đàn áp Phật Giáo với tấm h́nh nơi trang 149.

    Phần Thứ VI: Sáu ngọn lửa bi hùng tiếp nối ngọn lửa Thích Quảng Đức

    - Đại Đức Thích Nguyên Hương tự thiêu và để lại Trần T́nh Thư gửi Ḥa Thượng Hội Chủ và Quư Thượng Tọa, Đại Đức, Tăng Ni, Tín Đồ Phật Giáo trong và ngoài nước, phát nguyện tự thiêu để “Phản đối t́nh trạng bắt bớ, khủng bố các tăng, ni, tín đồ Phật Giáo và để ḥa nhịp với sự đau buồn của các Phật tử bị thiệt mạng và đang bị thương trong thời gian tranh đấu v́ chính pháp.” (*) Và bức thư gửi “Tía Má” (Bố Mẹ) ở Phan Thiết, trong đó có đoạn “Tuy thể xác đă văng nhưng linh hồn con lúc nào cũng nhớ tới tía má. Đến đây con xin ngừng bút, đây là nét cuối cùng của con tiễn biệt tía má, con xin tía má nhận ḷng thành kính của con.” (*)

    - Đại Đức Thích Thanh Tuệ tự thiêu ở Huế ngày 13/8/1963

    - Ni Cô Diệu Quang ba ngày sau tức ngày 15/8/1963 tự thiêu trước Chi Hội Phật Học Ninh Ḥa.

    - Thượng Tọa Thích Tiêu Diêu 71 tuổi, tự thiêu tự thiêu tại Huế lúc 4 giờ sáng ngày 16/8/1963 trước sự hộ niệm của chư vị ḥa thượng, đại đức, tăng ni và rất đông Phật tử.

    - Ngày 5/10/1963 Đại Đức Thích Quảng Hương tự thiêu trước bồn binh Chợ Bến Thành. Khi ngọn lửa bùng lên được mấy phút th́ xe cứu hỏa chạy tới xịt nước và đem nhục thân của đại đức đi. Hiện nay chưa ai biết thi hài của đại đức chôn ở đâu.

    - Đại Đức Thích Thiện Mỹ tự thiêu trên vỉa hè đối diện với Nhà Thờ Đức Bà (Sài G̣n) vào lúc 10 giờ sáng ngày 27/10/1963 để lại ba bức thư gửi Ḥa Thượng Hội Chủ, Ngô Đ́nh Diệm và Ô. U Thant- Tổng Thư Kư Liên Hiệp Quốc.

    Phần Thứ VII: Giai đoạn chót cuộc đàn áp Phật Giáo

    - Ngày 18/8/1963 Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo tổ chức lễ cầu siêu cho những vị tử đạo tại Chùa Xá Lợi. Khoảng mười vạn người, đủ mọi thành phần đă tham dự buổi lễ này. “Có người cả quyết rằng trong giờ phút này chỉ cần một lời hô của các vị thượng tọa là đám người sẽ bùng bùng kéo tới thẳng Dinh Gia Long đạp b́nh địa ngay tất cả. Nhưng nhờ sự điều khiển khéo léo, tài ba của của các vị thượng tọa, đại đức nên buổi lễ không xảy ra điều ǵ đáng tiếc…nên tới 6 giờ chiều, tất cả bằng ḷng giải tán.”(*)

    - V́ Chùa Xá Lợi là nơi tập trung các nhân vật đầu năo của Phật Giáo như: HT Hội Chủ Thích Tịnh Khiết, TT. Thích Tâm Châu, TT. Thích Thiện Minh, TT. Thích Trí Quang, TT. Thích Thiện Hoa cùng các Đại Đức Thích Đức Nghiệp, Thích Quảng Độ, Thích Giác Đức, Thích Hộ Giác cùng Sư Bà Diệu Không cho nên “anh em Ngô Đ́nh Diệm, Ngô Đ́nh Nhu quyết định cho lực lương đặc biệt tấn công chùa để bắt chư ḥa thượng, tăng ni đem đi.” Cuộc tấn công hung hăn khởi đầu vào lúc 0:30 khuya ngày 20/8/1963. “Trong lúc một số tăng ni t́m cách thoát cuộc bao vây của cường quyền vượt bức tường bên hông chùa để sang khu vực USOM nhưng bọn cảnh sát đă hay kịp. Những loạt đạn tuôn ra. Vài thây người ngă gục trong đêm tối. Tuy vậy cũng có hai vị thoát được sang địa phận USOM xin tỵ nạn.” (*) Cả Ḥa Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết cũng bị xô ngă mang vết thương nơi mắt. Cuộc tấn công chấm dứt lúc 2:15 sáng. Năm chiếc xe cam-nhông hốt tăng ni về nhà giam.

    - Sáng 21/8/1963 Ngô Đ́nh Diệm ban hành lệnh giới nghiêm trên toàn quốc. Nhưng cuộc tấn công vào Chùa Xá Lợi như đổ thêm dầu vào lửa – một tính toán hoàn toàn sai lầm của anh em Ngô Đ́nh Diệm.

    - Sáng ngày 22/8/1963 sinh viên các trường Đại Học Y Khoa, Cao Đẳng Kỹ Thuật, nổi dậy hưởng ứng cuộc đấu tranh của Phật Giáo. Ngoại Trưởng Vũ Văn Mẫu cạo trọc đầu, từ chức để hưởng ứng cuộc đấu tranh.

    - Sáng ngày 23/8/1963 sinh viên, học sinh khắp nơi kéo tới Đại Học Luật Khoa để bầu ủy ban tranh đấu.

    - Cùng ngày vào lúc 10 giờ sáng sinh viên học sinh tổ chức cuộc biểu t́nh tai bùng binh Chợ Bến Thành và nữ sinh Quách Thị Trang 15 tuổi đă bị bắn chết và 10 người khác bị thương.

    - Cũng trong thời điểm này học sinh các trường Chu Văn An, Trưng Vương, Gia Long, Vơ Trường Toản bỏ học, không chịu vào lớp biểu t́nh phản đối chính quyền Ngô Đ́nh Diệm. Tại nơi trang 198 chúng ta thấy h́nh học sinh Chu Văn An biểu t́nh tại sân trường, cầm cờ Phật Giáo và dùng khăn bịt miệng để pḥng ngừa hơi cay. H́nh nữ sinh Trưng Vương biểu t́nh phản đối đàn áp tôn giáo. Tại nơi trang 188 chúng ta thấy tấm h́nh học sinh Chu Văn An vẽ phấn trên bảng “Ngô Đ́nh Nhu là con quỷ cái. Nhu Diệm độc tài.” (*), h́nh cảnh sát chiến đấu leo lên tường để gỡ những biểu ngữ đả đảo chính quyền Ngô Đ́nh Diệm của học sinh.

    - Ngày 24/8/1963 Ủy Ban Chỉ Đạo Sinh Viên Học Sinh ra mắt tại Đại Học Luật Khoa trước mấy ngàn sinh viên. “Điều đáng nói là trong buổi này có cả sự hiện diện của GS. Vũ Văn Mẫu, GS. Vũ Quốc Thúc và GS. Nguyễn Văn Bông và được hoan nghênh nồng nhiệt.” (*)

    - Mỗi ngày hàng ngàn sinh viên học sinh bị bắt đưa đi giam tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung.

    - Ở Huế hằng ngàn sinh viên học sinh đă kéo tới ở ngay trong Chùa Từ Đàm để hợp sức với chư tăng ni.

    - Ngày 19/9/1963 Liên Hiệp Quốc quyết định ghi vào chương tŕnh nghị sự vấn đề chính phủ Ngô Đ́nh Diệm vi phạm nhân quyền.

    - Hồi 0:30 ngày 24/10/1963 phái đoàn Liên Hiệp Quốc tới Việt Nam để điều tra, Đại Sứ Raman Pazhwak đại diện A Phú Hăn (Afghanistan) làm trưởng đoàn. Phái đoàn đă tiếp xúc với Ô. Nguyễn Ngọc Thơ, Ngô Đ́nh Nhu và viếng thăm Chùa Xá Lợi, Chùa Giác Lâm và tiếp xúc riêng với từng vị thượng tọa, đại đức. Trong dịp này Ḥa Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết đă gửi mật thư cho đại sứ trưởng phái đoàn Liên Hiệp Quốc trong đó có những đoạn như sau:

    a) Ngày lễ Chúa giáng sinh, tất cả các công sở phải treo đèn kết hoa; hơn thế nữa trước Ṭa Đô Chánh Sài G̣n, một trong những hang đá nguy nga đồ sộ được dựng lên bởi toàn lực của cơ quan quân đội cũng như dân chính mà phần lớn là những Phật tử, đài phát thanh trong ba ngày liên tiếp dùng để truyền thanh các buổi thánh lễ và những bài thánh ca, Tổng Thống đọc thông điệp hiệu triệu tất cả quốc dân hướng về ngày đó.

    b) Nhà thờ được xây cất tự do bởi sự khuyến khích của viện trợ của chính phủ nhưng Phật Giáo muốn xây chùa chiền phải được phép của chính phủ và điều này rất khó khăn.

    c) Trong quân đội có nghành Tuyên Úy Thiên Chúa Giáo trong khi đó 70% binh sĩ Phật tử không có Tuyên Úy Phật Giáo.

    “Mục đích của chính phủ hiện tại là muốn biến Miền Nam Việt Nam thành một nước Thiên Chúa Giáo, nên đă thành lập một tổ chức mênh danh là Công Giáo Tiến Hành hoạt động rất mạnh trên toàn lănh thổ với nhiều kế hoạch rất tinh vi nhắm tiêu diệt Phật Giáo mà tôi xin đơn cử một vài điển h́nh dưới đây” (*)

    a) Đến từng gia đ́nh Phật tử nghèo túng khuyên rửa tội theo Thiên Chúa Giáo bằng cách giúp cho một số tiền, gạo hoặc t́m cho việc làm.

    b) Mở các khu dinh điền và khu trù mật gồm toàn những người theo Thiên Chúa Giáo rồi khuyến dụ Phật Giáo đến lập nghiệp và theo đạo, nếu ai không đi sẽ bị đe dọa đủ điều.

    c) Lập các Ấp Chiến Lược ở miền quê, bắt dân chúng phải dỡ nhà, tập trung vào một chỗ, tất cả các chùa chiền cũng phải dỡ đi, nhưng khi vào Ấp Chiến Lược chỉ được cất nhà mà không được phép tái lập chùa, trong khi đó th́ trong Ấp Chiến Lược được tự do xây cất nhà cửa. Nếu các chùa không chịu dời vào ấp th́ nhà sư trụ tŕ đó bị nghi là lừng khừng.

    - Ngày 23/8/1963 Luật Sư Trần Văn Chương (thân phụ Trần Lệ Xuân) – Đại Sứ VNCH tại Hoa Kỳ đánh điện từ chức v́ chính phủ đàn áp và nhục mạ Phật Giáo.

    - Ngày 19/9/1963 Giáo Sư Nguyễn Thanh Thái, một Việt kiều ở Pháp “đă hành động một cách phi thường” (*) bằng cách thản nhiên lấy một con dao găm tự rạch ngực cho máu chảy rồi lấy một cái chén nhỏ bằng bạc, hứng máu viết thư gửi Ô. U Thant – Tổng Thư Kư Liên Hiệp Quốc tố cáo những tội ác của chính phủ Ngô Đ́nh Diệm. Viết xong ông giơ cao lên cho mọi người nh́n và nói lớn: “Đây là máu của nhân dân quật khởi chống một chính phủ vi phạm nhân quyền.” (*)

    Phần Thứ VIII: Dư luận thế giới

    Bao gồm các báo chí khắp nơi như tờ Straits Times Mă Lai, Tờ Nanyang Siang Pan viết bằng Hoa Ngữ tại Singapore và Miến Điện.

    Tại Cao Miên Thủ Tướng Căm Bốt đă bày tỏ thiện cảm với Phật Giáo Việt Nam. Thái Lan các báo chí tại Vọng Các đều đều đăng tải các tin tức liên quan đến những biến cố ở Huế. Trung Hoa Quốc Gia, rồi Lời Hiệu Triệu của Ô. Hội Trưởng Hội Phật Giáo Thế Giới tại Ngưỡng Quang, Miến Điện, Nhật Bản, Ấn Độ, Ai Lao, Đại Hàn, Indonesia, Hongkong.

    Tại Hoa Kỳ, báo News and World Report viết như sau “Người Mỹ ở Sài G̣n cho biết cuộc sinh sự với các nhà lănh đạo Phật Giáo của Ô. Diệm là một lỗi lầm tệ hại nhất từ xưa tới nay…khiến cho vai tṛ của Hoa Kỳ tại Miền Nam Việt Nam lâm vào t́nh trạng khốn quẫn.” (*)

    Rồi tới các báo chí ở Thụy Sĩ, Anh Quốc, Úc Đại Lợi, Pháp. Riêng tờ Neak Cheat Niyum ra ngày 30/6/1963 trong bài xă luận nhan đề “Bước Đường Cùng Của Sự Dối Gạt” đă viết “ Ông Ngô Đ́nh Diệm với những anh em ông ta và người em dâu bất khả xa ĺa, đă dùng hai tuần lễ cuối cùng để chuẩn bị cho những cuộc chiến đấu tới, những người cuồng tín nhất trong bọn đă nhận được vũ khí và tất cả phải tức khắc ra tay trước khi Phật Giáo đồ thực hiện chủ trương tạo một Thánh Barthelemy như của Gia Tô Giáo. Nói riêng th́ tập đoàn này không thể v́ cớ ǵ lùi bước được nữa v́ chúng tôi lượm được những tin này tại các trung tâm Gia Tô Giáo người Âu ở Nam Việt Nam.” (*)

    Tại Bruxelles (Bỉ) Linh Mục Pire- người đoạt giải Nobel về ḥa b́nh, gửi Ô. U Thant – Tổng Thư Kư một bức thư yêu cầu ông gấp rút mở cuộc điều tra tại chỗ để làm sáng tỏ vấn đề.

    Tờ Washington Post viết “Phật Giáo đồ khắp Á Châu sẽ có cảm tưởng rằng dù sao Hoa Kỳ cũng dung túng sự kỳ thị tôn giáo. Đó là một cảm nghĩ sai lầm, nhưng trót là bạn của một chế độ độc tài, áp bức nên Hoa Kỳ dù sao cũng bị ảnh hưởng.” (*)

    Tờ New York Times số ra ngày 19/6/1963 viết “T́nh h́nh ở Sài G̣n đă đến giai đoạn giống hệt như những ngày cuối cùng của Ô. Lư Thừa Văn tại Hán Thành.” (*)

    Tờ Sunday Examiner của Thiên Chúa Giáo xuất bản ở Hongkong viết “Mong rằng những người tuy khác đạo giáo nhưng phải tôn trọng giá trị về tôn thờ đạo giáo của họ, và đó là tinh thần b́nh đẳng tự do con người.” (*)

    Nữu Ước UPI “Trong khi chính phủ đang cần sự tin tưởng của dân chúng hơn bao giờ hết th́ chính phủ lại đang mất sự ủng hộ của tín đồ Phật Giáo chiếm ba phần tư tổng số dân chúng tại Miền Nam Việt Nam.” (*)

    UPI Hoa Thịnh Đốn ngày 19/7/1963 đưa tin “Hôm Thứ Năm, Thượng Nghị Sĩ Wayne L. Morse nói rằng ông sẽ không đồng ư cho một đô-la nào nữa để ủng hộ cho một chế độ độc ác tàn bạo của TT. Ngô Đ́nh Diệm tại Miền Nam Việt Nam.” (*)

    Tờ Christian Science Monitor trong bài “ Sự Đau Khổ Tại Miền Nam Việt Nam” đă viết “Chế độ gia đ́nh trị của TT. Ngô Đ́nh Diệm đang tự đào hố chôn ḿnh.” (*)

    Phần Kết Luận:

    Không dông dài, trong phần kết luận, tác giả đă kết thúc ngắn gọn như sau:

    “Cuộc tranh đấu thần thánh của Phật Giáo Việt Nam đă góp một phần không nhỏ vào cuộc Cách Mạng ngày 1/11/1963 của Quân Đội VNCH lật đổ cường quyền họ Ngô. Phật Giáo đă tô đậm nét vàng son hào hùng vào lịch sử dân tộc.

    Phật Giáo đă nói lên tiếng nói bất khuất của dân tộc trước cường quyền. Việc bảy tăng ni châm lửa tự thiêu để tranh đấu cho sự sồng c̣n của Phật Giáo Việt Nam đă khiến cho cả thế giới cúi đầu kính phục sự hy sinh cao cả, sự can đảm phi thường của người Việt nói chung và Phật Giáo nói riêng.

    Ánh sáng của đạo Từ Bi đă khuất phục được cường quyền, đó là bài học vô cùng quư báu để loài người từ nay về sau lấy đó làm gương.

    Cuộc tranh đấu của Phật Giáo từ ngày 8/5/1963 tới ngày 1/11/1963 đă mở kỷ nguyên mới cho Phật Giáo Việt Nam: Kỷ nguyên của tranh đấu bất bạo động mà chiến thắng được cường quyền.” (*)

    (California Tháng 8, 2011)

    Cước chú:

    (***) Ngô Đ́nh Diệm được liêt kê trong cuốn History’s 100 Most Evil Despots & Dictators (100 Bạo Chúa và Các Nhà Độc Tài Gian Ác Nhất Trong Lịch Sử) của Nigel Cawthorne do Barnes & Noble xb năm 2006. Nigel đă luận tội Ngô Đ́nh Diệm nơi trang 167 “He sought to prove anti-Communist credentials by brutal repression” (“Ông ta tạo thành tích chống Cộng bằng đàn áp dă man.”) Và nơi trang 168 “Meanwhile he ruthlessly repressed political dissenters and religious factions, and installed member of his familiy in important jobs” (“Trong khi đó ông ta đàn áp không nương tay các nhà đối lập chính trị và tôn giáo đồng thời đưa gia đ́nh nắm giữ những chức vụ quan trọng.”)

    (*) Những chữ in nghiêng là phần trích dẫn.

    Quư vị muốn có bản chụp của cuốn sách xin liên lạc với tác giả theo địa chỉ:

    Thanh Thương Hoàng PO. Box 51625 San Jose, CA 95151-9998. Điều kiện thế nào, tùy tác giả.

    Bài được đăng Thứ Hai, 22 Tháng Tám 2011 trong mục Giới thiệu sách, Phật giáo.
    Nhận xét về “Cuốn Sách Bị Bỏ Quên: Phật Giáo Tranh Đấu”

    1.
    Cuốn Sách Bị Bỏ Quên: Phật Giáo Tranh Đấu « Việt Minds:
    Thứ Sáu, 14 Tháng Mười 2011 lúc 5:22 Chiều

    [...] http://daovanbinh.cattien.us/?p=582 [...]

  10. #180
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    Dù cố giải thích cách nào, th́ vẫn không thể chối bỏ PG đă đóng một vai tṛ lớn trong biến cố 1963 mà tu dĩ PG là những người đă lợi dung chiếc áo thầy tu mà thao túng tinh thần Phật tử cho mục đích chính trị

    Những cái tên như Thích trí Quang, Thích quảng Đức ....đă gắn lien với biến cố không thể nào xoá bỏ, những cuộc biểu t́nh của Phật tử đă là nguyên nhân tạo loan làm sụp đổ chế độ Ngô th́ không thể chối bỏ

    Nếu lịch sử có viết lại, th́ vẫn là như vậy, mà những tên nước ngoài viết sách chỉ là những thẳng đần với xu hướng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 11
    Last Post: 14-07-2012, 11:05 PM
  2. Replies: 57
    Last Post: 08-12-2011, 09:43 PM
  3. Replies: 3
    Last Post: 16-08-2011, 10:37 AM
  4. Replies: 1
    Last Post: 31-10-2010, 03:53 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •