Page 8 of 9 FirstFirst ... 456789 LastLast
Results 71 to 80 of 84

Thread: CÁI GIÁ CUẢ TỰ DO : NHỮNG CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU

  1. #71
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674



    V́ đă từng Nguyện giữa Biển Đông dậy sóng bên cạnh tử thần.

    V́ hằng vạn oan hồn uổng tử vẫn c̣n phiêu bạt trên không chưa có nơi yên nghỉ.

    V́ sự linh thiêng về những cái chết oan khiên của người Việt trên bước đường đi t́m tự do,

    và cũng để cho thế giới thấy chứng tích hùng hồn là sự Tự Do rất cần thiết đối với con người dù phải đổi bằng máu hay mạng sống, Ông Bà Thái Tú Hạp quyết chí kiên tŕ vượt mọi khó khăn thực hiện cho kỳ được Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân.

    Và để thực hiện Lời Nguyện Giữa Biển Đông này, Ông Bà Thái Tú Hạp đă quyết định thành lập dự án Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân với sự giúp đỡ và hưởng ứng của một số người khác .

    Ủy ban thành lập Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân được thành h́nh gồm ông bà Thái Tú Hạp - Ái Cầm, Ông Bà Bác Sĩ Lê Hồng Sơn - Thu Thủy, nghệ sĩ Việt Dũng, xướng ngôn viên Minh Phượng - Chí Thiện, Bà Vân Bằng - Phu Nhân Chánh Án Nguyễn Trọng Nho, BS Ngô Phùng Hỷ, Đan Tâm - Cựu Chủ Tịch Tổng Hội Sinh Viên Nam Cali, Kỹ Sư Tăng Khánh Hiền, Ca Sĩ Thái Doanh Doanh, Kư Giả Khúc Minh, Luật Sư Từ Huy Hoàng.

    Nhờ sự vận động liên tục trên 10 năm nay không biết mỏi mệt của Ông Bà Thái Tú Hạp và mọi người trong uỷ ban, Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân mới hoàn tất được ư nguyện và đă được dựng trong một vùng đất mang nhiều ư nghĩa, đó là Nghĩa Trang Peek Family.

    V́ là biểu tượng thiêng liêng của niềm khát vọng Tự Do và Nhân Quyền nên uỷ ban đă đặt điêu khắc gia Vi Vi nghiên cứu sáng tác cho một bức tượng mang ư nghĩa tâm linh để tượng đài này sẽ là nơi an nghỉ ngh́n thu cho hằng trăm ngàn thuyền nhân và bộ nhân đă hy sinh trên bước đường đi t́m Tự Do.

    Được biết Đài Tưởng Niệm do Tổ hợp Clack and Green Association Landscape Architecture thực hiện theo quan niệm Đông phương h́nh số 8.

    Pho tượng được đặt trên bệ trong hồ nước, h́nh thể chiếc tàu có ṿi phun nước và đèn chiếu sáng. Ban đêm ánh đèn sẽ toả sáng rực rỡ toàn thể khu Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân.

    Chung quanh trồng 18 cây Palm sẽ tỏa bóng mát cho toàn thể khu vực này.

    Pho tượng là một khối đồng màu nâu nặng 10 tấn.

    Sau bao năm miệt mài điêu khắc, kiến trúc sư ViVi đă hoàn thành Tượng Đài như ư nguyện.

    Tượng Đài Thuyền Nhân được đúc bằng đồng là một quần thể 4 thuyền nhân gồm già trẻ d́u nhau trong những bộ áo quần rách tơi tả. Người thiếu phụ gương mặt đầy sầu thảm, tay trái ôm con dại trong ḷng, tay phải giơ lên như cầu cứu mọi người trong thế giới Tự Do hăy ra tay cứu vớt và giúp đỡ!

    Nh́n vào bức tượng ai cũng cảm thấy ngậm ngùi đến rơi lệ v́ đây là cái giá của Tự Do mà nam phụ lăo ấu thuyền nhân Việt nam đă phải trả!

    Tượng đài được dựng trong một hồ nước tượng trưng cho đại dương và chung quanh hồ là những phiến đá khắc tên 6 ngàn thuyền nhân lên 54 tấm bia đá đă hy sinh trên đường đi t́m Tự Do.

    C̣n tiếp...

  2. #72
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Như vậy, sau các Tượng Đài đă được dựng lên tại Nam Dương, Úc, Canada, từ nay trở đi tại Hoa Kỳ, nơi trung tâm Thủ Đô Tinh Thần của người Việt tỵ nạn Cộng Sản thuộc miền Nam tiểu bang California, một Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân đă được dựng lên để cho hằng vạn oan hồn uổng tử chết ngoài Biển Đông hay trên đường bộ lúc băng đèo vượt suối trong rừng sâu núi thẳm v́ đi t́m Tự Do, được đến đây để an giấc ngh́n thu sau mấy mươi năm phiêu bạt khắp trời không nơi trú ngụ.

    Xin nguyện cầu các linh hồn được sớm về cơi vĩnh hằng.

    Xin nguyện cầu các linh hồn được an giấc ngh́n thu.

    Hỡii các oan hồn uổng tử! Xin vĩnh biệt ngàn đời !


    Van Nuys, Los Angeles, California,
    ngày 30 tháng 04 năm 2009

    Dương Viết Điền

    http://saigontimesusa.com/bai/thuyen...niem1136.shtml

  3. #73
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Vượt Biên, Ghe Ch́m, 33 Năm Sau Gặp Con ở 1 Làng Thái

    (11/11/2011)

    Vượt Biên, Ghe Ch́m, 33 Năm Sau Gặp Con ở 1 Làng Thái; Ông Hảo Trương đang xin TNS Mỹ giúp visa gấp để con sang thăm Mỹ

    HENRIETTA, N.Y. -- Hai cha con đă hội ngộ sau hơn ba thập niên ngăn cách.

    Thông tấn WHEC.com nói hôm Thứ Tư 9-11-2011 rằng hồi đầu năm nay, ông Hao Trương, cư dân Henrietta, đă gặp được đứa con trai tưởng là đă chết ở Thái Lan sau khi hai người thất lạc nhau v́ ghe ch́m khi vượt biên.


    Bây giờ một thượng nghị sĩ đang thúc đẩy thủ tục để đưa cậu con trai thất lạc hơn ba thập niên tới thăm Rochester và để người này gặp đầy đủ những người khác trong gia đ́nh nơi đây.

    Hồi 33 năm về trước, ông Trương, cùng vợ và cậu bé sơ sinh của ông lên ghe vượt biên từ VN sang Thái Lan, th́ bị ghe ch́m. Vợ ông Trương chết, và cậu bé sơ sinh kể như nhiều phần là chết.

    Sau khi được vớt, ông Trương về định cư ở Rochester, trở thành công dân Mỹ, nhưng luôn luôn hy vọng rằng con ḿnh có thể c̣n sống.

    Đầu năm nay, ông Trương thăm Thái Lan để t́m đứa con trai ch́m ghe, thông tin chỉ có số ghe và về vết bớt bẩm sinh trên cơ thể con trai.

    Sau khi phát truyền đơn khắp Thái Lan, ông Trương được biết con ḿnh bây giờ là Samart Khumkham, 34 tuổi.

    Trương đang xin visa du lịch để Samart có thể vào Mỹ thăm toàn bộ gia đ́nh c̣n lại ở Rochester, và thăm ông bà ngoại đang sống ở Texas.

    Thượng nghị sĩ Chuck Schumer đă viết thư cho đaị sứ Mỹ ở Thái Lan Kristie Kenney, hy vọng tăng tốc thủ tục visa.

    TNS Schumer giaỉ thích, “Đây là một phần nhiệm vụ của tôi. Điều quan trọng [của một dân cử] là mang tiền tới cho Rochester, quan trọng là quyết định các vấn đề lớn. Nhưng đôi khi những chuyện nhỏ hơn laị làm cho vai tṛ dân cử thêm ư nghĩa.”

    TNS Schumer nói ông mới nói chuyện với đạị sứ Kenney đêm qua, và bà hứa làm nhanh thủ tục visa để cả gia đ́nh họ Trương sẽ hôi ngộ trong vài tuần nữa.

    VIETBAO
    11/11/2011

  4. #74
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG




    - Lạnh quá anh ơi! Anh Tâm! Anh Tâm ơi!

    Thoa giật ḿnh, giật ḿnh đánh toát và mở to đôi mắt ngơ ngác nh́n quanh réo gọi:

    - Anh Tâm, anh Tâm ơi? Anh đâu rồi? Anh Tâm ơi!!! Hai tay quờ quạng, Thoa mân mê trên tấm đệm và dừng lại cầm chặt nơi góc. Mọi người đứng quanh vui mừng. Bà “Sister” thiện nguyện người Úc Đại Lợi thật t́nh mừng rỡ, bà nói to như loa:

    - Cô ta tỉnh lại - Cô ta tỉnh lại rồi!

    - Cô ấy đă tỉnh lại - cô ấy sống rồi!

    Mọi người đồng thanh:

    - Cô ấy sống lại?

    - Ngoài tôi ra, c̣n có ai nữa không? Tôi đang ở đâu? Có ai nữa không?

    - Có năm người tất cả và cô đă sống.

    - Có ai tên là Tâm không?

    Làm ơn...

    - Hỏi rồi, không có ai tên là Tâm cả. Họ đă tỉnh hết, chỉ có cô là người sau cùng. Họ cả thảy là ba người trai và một em nhỏ. Tâm là ai?

    - Tâm là anh của tôi - Tôi tên là Thoa. Anh tôi... Trời ơi!..

    Thoa vật ra ngất lịm hồi lâu mới tỉnh, làm cho mọi người lo lắng. Cô khóc sướt mướt v́ quá đau khổ và kinh hoàng. Có lẽ cái khóc của cô cũng làm cho cô giảm đi phần nào chua chát.

    - Tôi c̣n sống, tôi c̣n sống ư? Tôi đang ở đâu đây?

    - Phải, cô từ đảo Zambaless chuyển về đây, đây là Transit, cô nằm bất động đă ba ngày đêm, bây giờ cô được cứu sống.

    Nước mắt chảy ṛng ṛng trên khuôn mặt nhợt nhạt tái xanh của người vừa thoát khỏi từ cơi thâm u lạnh lẽo của quỷ môn à.

    Thoa nói, nói trong tiếng nấc nghẹn ngào...

    C̣n tiếp...

  5. #75
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thật rơ ràng mới đây mà bay giờ như câu chuyện thần thoại nào xa xưa cũ. Đêm mùng bốn rạng ngày năm tháng ba năm một ngàn chin trăm tám mươi chín.

    Tối đó mẹ tiễn hai anh em tôi ra cửa, mẹ dặn đủ điều:

    - Tâm săn sóc em nghe con. Chỉ có hai anh em con ở xứ người, cố mà đùm bọc lẫn nhau. Đến nơi hai con chụp h́nh gởi về cho mẹ thấy, và Anh Tâm hứa với mẹ, rồi tay ôm bao quần áo bằng bọc nylon, tay dắt Thoa.

    Một chiếc xe tải trờ tới, người ta ra hiệu lên xe. Đỡ Thoa lên xe trước, Tâm nhảy phóc một cái lên sau.

    Xuống xe theo tốp người đó, chúng tôi băng qua băi cát trắng phau, hạt mịn nhỏ như bột. Mọi người im lặng, chỉ nghe tiếng gió biển thổi rít lên từng chập âm vang rờn rợn ḥa lẫn sự sợ hăi và hồi hộp của tâm trạng người chạy trốn, và tiếng cát “chip chít, chíp chit” dưới mỗi bước chân hoang mang cùng tột.

    - Lạnh quá anh ơi! Em lạnh quá anh Tâm ơi?

    - Anh cũng vậy. Cố lên em, sắp ra đến ghe rồi.

    Nhờ cái bọc nylon quần áo nổi lênh bềnh như một cái phao cá nhân, sóng đánh nhấp nhô, gió biển ào ào, như muốn nuốt mất chúng tôi.

    Bơi được đến ghe, chúng tôi bám vào mạn thuyền, anh Tâm dùng một tay cố đẩy tôi lên thuyền. Lên được, tôi lập tức kéo anh tôi lên... Hai anh em tôi ngồi nép lại một bên góc. Dưới ánh đèn nhỏ lờ mờ trong ghe tôi đếm được trên một trăm người. Anh Tâm nói:

    - Hơn một trăm, anh đếm được !

    Người chủ ghe cầm đèn pin soi lại một lần. Bên trên, người tài công nói vọng xuống hầm nho nhỏ vừa đủ để mọi người nghe:

    - Bà con, mọi người nằm im và tắt hết đèn ngay.

    Tất cả im lặng và dường như không dám thở. Chiếc thuyền tṛng trành, tiếng máy nghe x́nh xịch... Thuyền bắt đầu chạy, tiếng máy gầm rú lớn hơn. Người tài công vận hết tốc lực vượt sóng ra khơi.

    Trời về khuya, dễ chừng đă thoát ṿng nguy hiểm của công an. Tiếng người chủ ghe nói:

    - Tất cả lớn nhỏ một trăm hai mươi lăm người.

    Đại gia đ́nh của ông, cả con, dâu rể, cháu nội ngoại là ba mươi người rồi. Trước khi đi, ông đă chuẩn bị chu đáo cho gia đ́nh ông.

    C̣n tiếp...

  6. #76
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chiếc ghe chạy được tám tiếng đồng hồ, lúc này tiếng máy được giảm nhỏ lại.

    Quê tôi bây giờ hoàn toàn mất hút ở cuối chân mây.

    Chung quanh toàn là nước trời mênh mông. Tôi cảm thấy bồi hồi xúc động, một sự nối tiếc dâng lên...

    Quê tôi có núi Nhạn, sông Đà. Quê hương tôi có núi có sông, có người thân, có bạn bè. Quê hương ơi! Người thân ơi? Tại sao tôi phải trốn ra đi? Thật tội t́nh ǵ mà phải rời bỏ quê tôi một cách tủi nhục tội nghiệp.

    Biết bao giờ trở lại để sống trong t́nh mặn nồng êm ấm của gia đ́nh, có cha, có mẹ, có anh chị em?

    Đến khi nào tôi mới có thể hít thở cái không khí trong lành của quê hương dịu ngọt của tôi?

    Sao tôi phải rời bỏ quê hương trong nước mắt tủi đau và nối tiếc thế này?

    Tôi, để cho nước mắt chảy dài xuống... và nuốt thật mạnh sự uất nghẹn...

    Ngày nào tôi trở lại? Ngày ấy bao xa làm sao biết được ?

    Ra đi là chấp nhận thương đau và trả giá cho tự do.

    Từ trong một góc hầm ghe, có tiếng sụt sùi khóc ḥa lẫn tiếng thở dài ảo năo. Thoang thoảng nỗi xót xa.

    Phải chăng tất cả người ở đây đều cũng mang tâm trạng như tôi, đang khóc hận cho quê hương, thương tiếc mái ấm gia đ́nh và khóc thương cho chính thân phận ḿnh như anh em tôi?...

    Đến ngày thứ tư (ghe chạy được ba ngày đêm) khoảng hai giờ chiều, bỗng mây đen vần vũ hạ thấp, gió lạnh thổi tới, giữa khoảng trời nước giáp nhau, sấm chớp vang lên...

    “Trước đó mấy hôm liền có ǵ đâu, trời quang mây tạnh, từng đàn chim hải âu, bói cá bay lượn bắt mồi... và đă qua mấy ngày ḷng tôi bớt dằn vặt xót xa. Mường tượng nghĩ tới một tương lai sáng sủa hơn. Tiếng máy vẫn nổ đều đưa chiếc ghe vượt sóng đến phương trời xa lạ.

    Tôi đang nghĩ tới ngày mai nơi chân trời mới sẽ làm sao.

    Đảo mắt chung quanh, tôi chỉ thấy ít người cũng đang suy tư, và dơi mắt nh́n xa vắng mông lung, c̣n lại đa số đều say sóng ngủ gà, ngủ vịt mệt mỏi.”

    - Biển động, biển động mạnh, chúng ta không kịp nữa rồi!!!

    - Trời êm một tuần, động một tuần. Tiếng người tài công và ông chủ x́ xào.

    Gió lớn thổi mạnh, mưa bắt đầu nặng hột, sóng biển dâng cao.

    C̣n tiếp...

  7. #77
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ấm... Ầm... Chiếc ghe như chiếc lá chao đảo vô nước. Mọi người không ai bảo ai, tự động ai t́m được vật ǵ hay là tay không cố mà tát, múc nước ra khỏi ghe. Tiếng cầu kinh, cầu Phật, cầu Chúa cứu rỗi, chen lẫn tiếng thút thít, sụt sùi đó đây bấn loạn. Tiếng gió rít, sóng biển gào thét rú lên, ḥa nhập vào nhau, làm cho ai nấy kinh hồn lạc phách. Hai tiếng đồng hồ giữa bầu không khí căng thẳng tột độ. Thật là bi thảm, ai nấy nh́n nhau như ḍ hỏi: "Số phận sẽ ra sao?"

    Nhưng ôi rồi! Than ôi! Sóng to gió mạnh liên tiếp dội vào hai bên mạn sườn ghe... Ghe chỉ chịu được hai tiếng đồng hồ. Đến bốn giờ chiều, chiếc ghe vỡ tan trong biển lộng gió rợn người... Tiếng la hét, tiếng than khóc náo loạn...

    - Nắm tay anh, Thoa ơi! Anh em ta nắm tay lại!

    Nắm chặt tay anh Tâm. Tôi và anh lặn hụp giữa đám đông, nào người, nào đồ, vật dụng, ván thuyền vỡ lênh bềnh. Sóng lớn, gió to, tích tắt nhận ch́m và tản mát đi tất cả.

    - Có tấm ván trôi đến, ráng lên em Thoa ơi!

    Chúng tôi vớ được tấm ván, đó là mảnh vỡ của mạn thuyền, dài hơn một mét. Hai anh em tôi bám, vịn vào nó ( bơi đi, bơi măi giữa trùng dương vô định. Chúng tôi gặp hai anh em Lâm và Sơn đang bơi, họ xin tấp vào ván với anh em tôi. Dặn nhau mỗi người một góc, không ai được đè lên nó, chỉ được vịn vào nó, hễ cứ thấy loạt sóng xô đến, cùng nhau hụp xuống cho sóng phủ qua đầu. Thấy sóng chúng tôi la to, hụp xuống, hụp xuống, không th́ bị sóng đánh văng mất. Trời càng lúc càng tối, nước thấm lạnh cắt da, người mệt nhừ.

    Anh Tâm nói:

    - Ráng lên em, hy vọng chúng ta được cứu, cứ đu theo ván, trôi theo nó, đừng ch́m là được cứu.

    - Nín đi anh, đừng nhắc nữa, em biết. Giữ ǵn sức khỏe để tiếp tục đi theo ván. Mặt anh đă tím ngắt rồi nề.

    Tôi nghe thằng Sơn nói:

    - Anh Lâm, anh đu theo ván đi nghe, em không đu, không vịn được nữa đâu, em chết anh Lâm ơi! Em chết đây!

    Nó thả tay. Tôi nh́n thấy thân xác thằng Sơn đang bị sóng biển vùi dập cuốn trôi xa.

    Trời nước tối tăm, tôi rùng ḿnh trong bóng tối thê lương vô tận, một mảnh trăn thượng tuần vừa ló, th́ bị những đám mây đen che lấp. Cơn biển động bắt đầu giảm, không c̣n hùng tráng dữ dội như những giờ trước đây. Giữa trùng dương sóng dữ, chỉ c̣n ba đứa chúng tôi, lúc này tang thương tàn khốc, quạnh hiu lạnh lẽo vô vàn.

    Một lằn chớp sáng lên, nh́n đồng hồ tay bốn giờ sáng. Như vậy chúng tôi đă chịu đựng mười hai tiếng đồng hồ vật vă nổi trôi trên mặt đại dương. Bỗng nghe anh Tâm trong hơi đứt quăng...

    - Thoa, em choàng cánh tay giữ chặt qua đây, bây giờ ít người rồi, em đi đi. Anh bỏ cuộc rồi, nói với má, anh xin lỗi. Em tự săn sóc lấy em, Anh đi...

    Trong đau khổ tột đỉnh, h́nh ảnh cuối cùng c̣n chứa đựng trong tâm trí tôi: Gương mặt của anh, tiếng nói của anh. Ở giây phút hoảng hốt chia ly ấy, tôi không khóc được, há miệng cứng, mà cố nh́n anh lần cuối, để sóng biển mang anh tới tận trời nào. Anh tôi đi vào biển đen...

    C̣n tiếp...

  8. #78
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Một chặp sau, bỗng tấm ván nghiêng hẳn về bên tôi. Nước vào miệng mặn chát. Tôi ngủ mê chợt tỉnh, gọi:

    - Lâm, Lâm, Lâm ơi! Lâm đâu rồi!!!

    Lâm cũng bỏ cuộc... Bỏ tôi vĩnh viễn, c̣n tôi với biển đen... Tôi sợ quá bật khóc ̣a, khóc ngất với tấm ván vô tri. Và tôi đă thiếp đi.

    Biển đen đă không mang tôi đi với anh tôi. Tôi đă không đủ sức và bị sóng đánh giạt vào bờ...

    Trong tiếng uất nghẹn ngào. Thoa kể lại mọi người nghe, ai nấy cũng nước mắt tuôn rơi, xẻ chia thêm bất hạnh kẻ ra đi t́m tự do vĩnh viễn giữa biển khơi và khóc cho thân phận tha hương của chính ḿnh.

    Họ cho Thoa biết, mấy người dân Philippines chài lưới đánh cá đă nhặt Thoa ở băi biển đảo Zambaless rải rác với bốn người nữa. Cả năm người đă bị đá cắt nát nhiều chỗ, quần áo tả tơi...

    Than ôi! Một trăm hai mươi lăm người đi t́m tự do, chỉ c̣n có năm người. Số tỷ lệ sao mà thấp đến nghiệt ngă...

    Vậy sao mà dân tộc tôi, người người v́ tự do, vẫn cứ phải ra đi! Sự sống sót như sợi chỉ mành! Tù tội, chém giết, đày đọa không làm họ nản ḷng v́ hai chữ "TỰ DO".

    Group 5/125 - Zambaless, của Thoa, không cần thanh lọc, được Cao Ủy Tỵ Nạn cho định cư tại Hoa Kỳ sau đó.

    Thời gian ở đảo, tại trại tập trung, tôi thường đến Barrack, nơi mà các thuyền nhân, từ các đảo đưa về. Tôi đă phải nghe thấy không biết bao nhiêu là chuyện thương tâm. Thương quá đất nước tôi, thương quá dân tộc Việt của tôi - Việt Nam đất nước tôi!!!



    Ừ ḿnh lại… ra đi

    Chiếc thân phiêu bạt ngại ǵ nổi trôi

    Ừ… ừ… dân Việt của tôi,

    Nổi trôi trên khắp đất trời tự do.


    DẠ HƯƠNG

    http://saigontimesusa.com/bai/thuyen...nhan1145.shtml

  9. #79
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Khánh thành Tượng đài Thuyền nhân Việt Nam tại thành phố Sydney


    Tối thứ Sáu vừa qua 4/11/2011 là một ngày rất quan trọng trong lịch sử định cư của Cộng Đồng Người Việt tại NSW nói riêng và Cộng Đồng Người Việt tại Úc nói chung, đó là ngày Khánh Thành Tượng Thuyền Nhân Việt Nam tại thành phố Sydney – vậy là một mơ ước lâu nay của người Việt tỵ nạn Cộng Sản đă được toại nguyện.

    Tượng đài này được đặt trong khu phố Sài G̣n Place ngay trung tâm Bankstown, nơi tập trung người Việt đông thứ nh́ tại tiểu bang NSW chỉ sau Cabramatta.

    Ngoài Tượng đài này, Bankstown c̣n có một đặc điểm nữa là khu phố Bankstown Plaza trước đây, một khu phố nhộn nhịp nhất của thành phố Bankstown, đă được đổi tên thành Saigon Place từ đầu năm nay – cả hai thành quả này là niềm hănh diện chung cho người Việt tại Úc, được như thế là do sự vận động bền bỉ của Cộng Đồng Người Việt Tự Do/NSW, một số những tấm ḷng khác và sự đóng góp công sức tài chánh của rất nhiều đồng hương.

    Từ sáng sớm thứ Sáu chúng tôi đă thấy những lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và cờ Úc bay phấp phới trong khắp khu phố Saigon Place, và bắt đầu từ 6 giờ chiều mọi người từ khắp nơi đă kéo về đây. Ngoài những người trong Cộng Đồng c̣n có nhiều thiện nguyện viên đứng rải rác trong khu phố để hướng dẫn và phân phát nến cho đồng bào.

    Đến lúc buổi lễ chính thức bắt đầu 7.30PM, chúng tôi nhận thấy có khoảng 3000 đồng hương đến tham dự, đứng chật cả đường chánh của khu phố này. Con số này ngoài sự dự đoán của tất cả mọi người.
    C̣n tiếp...

  10. #80
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Đúng 7.30pm, sau hồi chiêng trống kéo dài mấy phút, tất cả đồng hương và các quan khách Úc-Việt cùng nhau đứng nghiêm chỉnh để chào Quốc ca Úc-Việt.

    MC cho buổi lễ này gồm có hai người, đó là bà Kerry Sebio, nhân viên của Bankstown Council, là ông Nguyễn Văn Thân, Phó Chủ Tịch Cộng Đồng.

    Buổi lễ từ đầu đến cuối diễn ra thật suông sẻ và mạch lạc nhờ tài điều khiển chương tŕnh thật khéo léo của hai MC , chắc chắn là ông Nguyễn Văn Thân và bà Kerry đă bỏ khá nhiều thời gian chuẩn bị .


    Khai mạc buổi lễ là bài phát biểu rất ư nghĩa và thật cảm động của ông Nguyễn Văn Thanh, Chủ tịch Cộng đồng Người Việt Tự Do/NSW.

    Sau phần chào mừng quan khách, Ông Thanh nói: “Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, trước sự trả thù tàn nhẫn của cộng sản Việt Nam đối với người dân miền Nam Việt Nam, đă có hàng triệu người Việt bỏ nước ra đi t́m tự do. Đa số người tỵ nạn đă ra đi bằng thuyền, từ đó có danh từ thuyền nhân, Boat People.

    Những người tỵ nạn đă trốn chạy chế độ cộng sản bằng những con thuyền đánh cá, hoặc ghe chở hàng trên sông cũ kỹ và thiếu phương tiện đi biển.

    Nhiều người đă chết, hoặc mất tích trên biển v́ bị băo táp, ghe thuyền bị hư hỏng, bị lạc vào các hoang đảo, thiếu lương thực, bị chết v́ đói khát, bị hải tặc tấn công, cướp bóc, hăm hiếp và giết chết.

    Không ai biết được có bao nhiêu thuyền nhân Việt Nam đă chết trên đường vượt biển trốn chạy CS. Nhưng theo sự phỏng đoán của Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc th́ trong khoảng thời gian từ năm từ 1975 đến đầu thập niên 90 có khoảng hơn 500,000 người Việt tỵ nạn đă bỏ ḿnh trên biển.

    Nhiều năm đă trôi qua, nhưng chúng ta không bao giờ quên được những đau thương mà những thuyền nhân Việt Nam đă phải gánh chịu trên đường t́m tự do, điều mà chúng ta đang được hưởng ở nước Úc này.

    Để tưởng nhớ và vinh danh các Thuyền Nhân Việt Nam, nhiều cộng đồng người Việt trên thế giới đă lập những đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân.

    Riêng tại NSW nhiều năm qua CĐNV chúng ta cũng ước mong xây dựng một tượng đài để tưởng niệm các thuyền nhân Việt Nam, những người đă bỏ ḿnh trên đường vượt biển t́m tự do. Ước vọng của cộng đồng chúng ta đă được HĐTP Bankstown hỗ trợ.

    Ngoài việc chấp thuận và cho đất để xây dựng tượng đài, HĐTP Bankstown đă hỗ trợ CĐ chúng ta rất nhiều trong tiến tŕnh xây dựng tượng đài về hành chánh cũng như tài chánh”.

    C̣n tiếp...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 8
    Last Post: 14-11-2011, 05:53 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 18-03-2011, 06:40 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 02-03-2011, 12:43 AM
  4. KHI NHỮNG SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY!
    By Kiêm Ái in forum Tin Việt Nam
    Replies: 34
    Last Post: 27-10-2010, 01:56 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 17-10-2010, 06:17 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •