Page 4 of 4 FirstFirst 1234
Results 31 to 37 of 37

Thread: BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐĂ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ

  1. #31
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Viết truyện nhằm giáo dục ư thức xă hội là chuyện đáng làm ở bất cứ quốc độ nào. Bởi v́ con người khi chưa xả bỏ được tham sân si th́ c̣n tạo tác những "tệ nạn" gây bức xúc lương tâm thánh thiện.

    Nhưng có cần thiết để đăng bức ảnh của một cụ già nghèo khó bán rau độ nhật rồi chua cái tựa BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐĂ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ...? Có thực sự bà cụ trong bức ảnh đă chết và chết bởi nguyên nhân nào? Chớ có mà vô cớ đem thân phận của người khác ra để phục vụ ư đồ cá nhân ḿnh.



    Được đăng bởi Nguyễn Xuân Diện vào lúc 15:45

    http://xuandienhannom.blogspot.com/2...nh-chet-trong-

    Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt .

    Địa chỉ đó , thắc mắc th́ vô đó hỏi đi ?

    Tigon

  2. #32
    Member
    Join Date
    08-12-2011
    Posts
    1

    cũng chuyện về bà cụ ở gần phà Bắc Vàm Cống,Bà Cụ ở Công Viên ở Trà Vinh và Bà cụ ở Công Viên Bến Tre

    Tôi là một người sài g̣n gốc bến tre. tôi cũng rất thương những bà cụ như vậy, câu chuyện của tôi như sau. có một lần tôi chở mẹ tôi đi châu đốc trên đường về vừa đi qua phà bắc vàm cống một đoạn ngay chổ cái chợ ǵ đó quên mất tên rồi tôi đi ngang qua một cây cầu tôi đi mé bên phải chợt tôi nh́n thấy bên kia đường có một bà cụ khoăng tám mưoi mấy tuổi bán chuối nấu. lưng cụ đă c̣ng có lẽ v́ sương gió nhiều tôi đă chạy qua cụ khoăng 100 m rồi nhưng trong ḷng tôi bỗng quặng lên một cảm xúc, tôi quay xe lại đến bên cụ và hỏi cụ. " bà ơi, chuối này bà bán bao nhiêu một năy vậy bà." bà cụ nh́n tôi với một vẽ mặt vui mừng và nói với tôi rằng: " chuối 2000 đồng một năy cậu. chuối ngon lắm cậu mua dùm tôi" tôi thấy trong rổ chuối của bà có khoảng 7 năy chuối với vài ba trái nằm riêng ở ngoài có lẽ trong lúc nấu bị rụng ra. tôi hỏi bà:"bà ơi bà có con cháu ǵ không mà bà phải thức khuya dậy sớm bán chuối cực khổ vậy bà" bà trả lời tôi bằng giọng run run :" bà không có con cháu ǵ hết con ơi"," vậy bà bán chuối ngày bà kiếm đựợc nhiêu hả bà, rồi bệnh đau ai chăm sóc cho bà." bà trả lời tôi rằng: " ngày bà bán kiếm lời chừng 10000 đồng hà con, lâu lâu bên đạo cao đài có cho tiền bà, bà có để dành, mấy lúc bà bênh bên đạo có cho người sang mua thuốc cho bà với bà con cḥm xóm cũng có thăm hỏi." đến đây tôi bùi ngùi không nói nên lời nữa. tôi bảo với bà: " bà ơi, con mua hết chuối này cho bà bà về nhà nghỉ sớm nha bà." bà có vẽ vui mừng lắm bà túm chuối lại cho tôi bà nói cho tôi mấy trái dư ở ngoài luôn. lấy chuối xong tôi lấy ra 50.000 đồng đưa cho bà và bảo bà." bà ơi, con cho bà tền dư luôn khỏi thối cho con bà về nhà nghĩ sơm nha bà." bà cám ơn tôi rối rít c̣n tôi th́ thấy trong ḷng vô cùng vui vẽ và tôi lại tiếp tục lên đường lúc đó là khoăng 6 giờ sáng.
    Vài tháng sau tôi đi hỏi vợ ở Trà Vinh. Do đường xa nên tôi và mọi người nghỉ lại ở thị xă Trà Vinh v́ vợ tôi ở huyện đi không kịp. tối đó tôi và mẹ tôi đi một ṿng Trà Vinh. Mẹ tôi th́ thích ca cổ cải lương nên kiếm những chổ ca cổ giao lưu. đi một ṿng trong thị xă không có, nghe bà cô nói là ở ngoài chổ gần Ao Bà Om mới có tôi và mẹ chạy ra đó. đi ngang công viên Trà Vinh ngay chổ dựng cái tượng đài ǵ đó không biết nữa chổ đó có hướng đi Vĩnh Long, Hướng đi Cầu Quan đó. Chạy ngag công viên tôi thấy có một bà cụ ngồi bán hột vịt lộn. lúc đó trời mưa lâm râm bà ngồi đó bên thúng hột vịt lộn với một máy che tạm bợ bằng vải áo mưa không có đèn và cũng không có một người khách. tôi chở mẹ tôi đến quán gửi xe xong rồi vào trong quán kêu nước xong rồi trong ḷng tôi cứ nghĩ đến bà cụ bán hột vịt đó. ngồi được khoăng 10 phút tôi ra lấy xe. mẹ tôi hỏi con đi đâu vậy. tôi mới nói là chạy ra đây chút xíu. tôi lấy xe xong chạy một mạch ra chổ bà cụ lúc năy, trời vẫn mưa lâm râm. đường không một bóng người đi lại. tôi chay ra đến công viên th́ bà cụ vẫn c̣n ngồi đó bên ánh đèn đường le lói lúc có lúc không. tôi dựng xe xuống chưa kịp nói ǵ th́ bà hỏi tôi. "Hột vịt hôm nay ngon lắm con ăn dùm bà mấy trứng." tôi bước xuống xe hỏi bà." bà ơi hột vịt bà bán bao nhiêu một trứng." bà nói. "có 3500 đồng một trứng hà con. con ăn dùm bà nghen, hột vịt ngon lắm." tôi nói với bà. " dạ con không ăn đâu bà, con đi ngang đây thấy bà buôn bán cực khổ con thương bà quá nên con ghé." rồi tôi lấy trong túi ra 100.000 đồng cho bà tôi nói với bà:"cái này con cho bà, bà về nhà nghĩ sớm cho khỏe nha bà." lúc đầu bà không nhận nhưng tôi cố nài nĩ bà rồi th́ bả cũng lấy. Tôi quay xe đi trong tiếng cám ơn của bà. lúc đó khoảng 9 giờ 30. về tới quan mẹ tôi hỏi đi đâu vậy tôi mới nói hết chuyện cho mẹ nghe mẹ tôi nói tí chở mẹ ra chổ bà cụ. khoảng 15 phút sau th́ quán đóng cửa tôi chở mẹ ra chổ bà cụ. bà vẫn c̣n ngồi đó bên thúng hột vịt. mẹ tôi và tôi bước xuống xe đến bên cạnh bà. bà nhận ra tôi ngay, tôi nói với bà đây là mẹ tôi, và mẹ tôi hỏi bà vài điều mà tóm lại tôi biết được bà 84 tuổi nhà bà có con nhưng lo bận công chuyện hết rồi nên bà phải tư đi bán buôn nuôi thân. ngày bà bán kiếm lời khoảng 20 đến 30 ngàn. bà con kêu tôi khi nào có về Trà Vinh th́ ghé nhà bà chơi.
    đó là 2 mănh đời bất hạnh mà tôi vô t́nh gặp được. tuy là số tiền của tôi chẵng đáng là bao nhiêu nhưng cũng giúp đỡ được bà phần nào. lúc gặp bà ở Trà Vinh tôi chợt nhớ đến ngoại của tôi lắm. ngoại tôi cũng hiền từ nhân hậu ngoại tôi hay làm nhiều món tôi thích cho tôi ăn những ngày tôi ở quê. tôi hứa sẽ chăm lo cho ngoại thật nhiều. nhưng lời hứa chưa kịp thực hiện th́ ngoại tôi đă bỏ tôi mà đi rồi. bây giờ có muốn chăm lo cũng chẳng có ngoại đâu mà lo nữa. tôi chỉ c̣n mẹ thôi và tôi hứa sẽ chăm sóc mẹ tôi đến suốt đời.


    c̣n chuyện bà cụ bán chuối ở công viên Bến Tre nữa bữa sau sẽ post tiếp... v́ nhớ ngoại quá không thấy đường để gơ chữ nữa....:((

  3. #33
    Ngụy Tặc
    Khách
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt .

    Địa chỉ đó , thắc mắc th́ vô đó hỏi đi ?

    Tigon
    Dĩ nhiên tiến sĩ th́ không c̣n vô danh tiểu tốt rùi. Nhưng có thể là bị ô danh tiểu tử chớ có mà giỡn mặt thiên hạ.

    Theo cái link th́ tui t́m ra là nguồn gốc câu chuyện được đăng với tựa đề "CÂU CHUYỆN VỀ BÀ LĂO BÁN RAU". Báo Dân Việt khi trích đăng cũng ghi như thế. Nhưng tiến sĩ Diện khi bê về blog của ḿnh th́ chua với tựa: "BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐĂ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ".

    Ở bản gốc câu chuyện, người đọc có thể hiểu là câu chuyện được hư cấu từ bức ảnh bà cụ. Và bức ảnh chỉ có tính minh hoạ cho câu chuyện. Nhưng tiến sĩ Diện th́ dùng cái tựa đề để xác định bà cụ trong bức ảnh đă chết thật rồi. Và chết từ 1 t́nh tiết như câu chuyện đă kể.

    Nếu câu chuyện là sự thật về bà cụ trong bức ảnh và bà cụ ấy đă chết th́ chuyện tiến sĩ Diện mang nó đi răi th́ khó mà chê trách. Nhưng nếu bức ảnh chỉ được mang ra minh hoạ và bà cụ vẫn c̣n sống th́ sao? Có phải ông tiến sĩ Diện xạo không?

    Bây chừ đi vô nội dung câu chuyện: (theo tui chuyện hơi....bị dở)

    1- Tác giả dùng bức ảnh với dụng ư làm tăng sự ấn tượng về nếp sống nghèo khổ của bà lăo bán rau trong câu chuyện. Nhưng trong thực tế đời thường, nó c̣n những t́nh tiết khác mà người xem bức ảnh có thể h́nh dung ra. Ví dụ, thực tế là bà lăo hàng ngày gánh ra bán một gánh đầy rau. Bức ảnh được chụp trong thời điểm gánh rau của bà đă được bán gần hết. Chỉ c̣n vài bó không được tươi tốt cho lắm. Nhưng v́ c̣n th́ giờ nên bà lăo nán lại, bán được nốt th́ bán, không được th́ mang về nhà làm thức ăn bữa tối. V́ không c̣n "nặng nợ" nữa nên bà lăo cũng t́m cách "ngă lưng" kiếm chút thoải mái.

    2- Nếu bà lăo thường xuyên ra bán rau tại địa điểm đó th́ không nhất thiết bà phải chờ người thanh niên trở lại lấy rau trong "chiều mưa gió" để đến nỗi bị chết v́ cảm lạnh. Theo tui biết th́ cái cách mua bán của người Việt Nam họ rất giữ ǵn uy tín. Và cả lư lẽ thực tế nữa. V́ vậy theo tui th́ nếu đến giờ về rồi mà người thanh niên không trở lại th́ bà lăo cũng sẽ về nhà thôi. V́ đó là lỗi hẹn của người thanh niên kia chứ không phải của bà. Nhưng trong tâm bà vẫn ghi nhớ cuộc mua bán này. Nếu có dịp người thanh niên quay trở lại, chắc chắn bà lăo sẽ đưa đủ rau hoặc trong một trường hợp nào đó giữa bà lăo và người thanh niên sẽ thoả thuận để xí xoá cái "nợ" này.

    Thế thôi. Có ǵ mà phải trầm trọng hoá 1 sự việc đơn giản như thế?

  4. #34
    Ngụy Tặc
    Khách
    Chài!

    Vừa đánh bạc....í lộn....đánh bài trả lời ông đóc-tơ Tran xong th́ gặp lại cái thớt này để ở phía dưới nên đem nó lên....chém tiếp.

    he he......

    Ông tiến sĩ NXD hông biết giờ này ngồi "ṣng" ở đâu? Ăn rùi học ba cái "thói đời đối kháng" của bọn nguỵ. Viết lách linh tinh, nguỵ tạo láo lếu, đua đ̣i danh hăo. Đi đêm cũng có ngày gặp ma mà! Nói có mà sai.

    Hy vọng ông tiến sĩ NXD giác ngộ "cách mạng" mà "hồi đầu bĩ ngạn". Cửa "từ bi" th́ cuộc đời luôn luôn rộng mở. Hăy can đảm bước vào, rũ bỏ "bụi trần", lo tu thân là vừa lúc.

  5. #35
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    boy 8820011 :c̣n chuyện bà cụ bán chuối ở công viên Bến Tre nữa bữa sau sẽ post tiếp... v́ nhớ ngoại quá không thấy đường để gơ chữ nữa....(
    Chừng nào mới " tiếp..." đây , boy ? hay làm khách văng lai , ghé qua VL một cái rồi mất dạng luôn ?

    C̣n biết bao mảnh đời đáng thương như vậy , càng văn minh con người ta càng khô khan t́nh cảm gia đ́nh .

    Vào thăm các viện người già bên Mỹ , cũng thấy nhiều cảnh khiến người ta rơi nước mắt . Người ở đây không đói cơm , đói gạo , nhưng đói t́nh thân , t́nh gia đ́nh . Nhiều cụ già bị con cái " gửi " ( không muốn dùng chữ " bỏ " ) vào viện dưỡng lăo , rồi không bao giờ trở lại thăm , hoặc dọn đi tiểu bang khác

    Tigon

  6. #36
    Sao Linh
    Khách
    Thương Qúa Bà Ơi! .

    Đọc tin bà đă qua đời
    Ḷng con thảng thốt ngậm ngú xót xa
    Bài thơ con viết cho bà
    C̣n đây hàng chữ nhạt nhoà lệ rơi

    Từ nay trong cơi xa vời
    Bà không c̣n phải một đời lo toan
    Mong bà về cơi Niết Bàn
    Tây phương Cực Lạc b́nh an đời đời

    Sao Linh
    4/12/2011

    Thương quá bà ơi! .

    Bà ơi! Bà ngồi bán chi đây
    Bán gánh hàng rong nước mắt đầy
    Dăm bó rau xanh trên hè phố
    Bà c̣ng lưng quẫy nặng trên vai

    Thân bà cỏm cơi nắng hai sương
    Mỏi mệt trơ thân ngủ gục đường
    Phố xá xôn xao người vội vă
    Đâu ḷng nhân aí để xót thương

    Chiều nay rau cải c̣n đầy giỏ
    Chắc bà buồn lắm lẫn âu lo
    Chén cơm bà đổi bắng nưóc mắt
    Lây lất qua ngày không đủ no

    Con ở nơi nầy quá xót xa
    Thương bao cảnh ngộ ở quê nhà
    Cầu xin bác aí ḷng nhân thế
    Nhỏ chút t́nh thương sưởi ấm bà

    Sao Linh
    07/26/2009

  7. #37
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067

    Chi Tigon

    Ái chà,
    Vào đây mới biết chị vào mạng có khi trước cả tôi.
    Thấy chị đăng bài của Dr_Trần thì biết chị trước cũng vào "thegioinguoivie t".

    Tôi vào đó khoảng tháng chín 2011. Tôi có ghi lại những bài ở "thegioinguoivie t", khi rảnh thì coi lại.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 07-11-2015, 12:56 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 10-02-2012, 08:06 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 07-03-2011, 12:41 AM
  4. THƯ GIÁNG SINH TRONG NGỤC TÙ CỘNG SẢN
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 26-12-2010, 04:27 AM
  5. DI SẢN CỦA MỘT SỐ TRÍ THỨC TRONG NƯỚC
    By Son Ha in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 23-12-2010, 11:26 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •