[QUOTE=DrTran;127939]
C̣n những bài hát của francois Hardy th́ sao, bạn Trần có thích không?
Chẳng hạn "La maison ou j'ai grandi" et "Mon amie la rose".
Mỗi lần nghe lại tôi đều chảy nước mắt.
[QUOTE=DrTran;127939]
C̣n những bài hát của francois Hardy th́ sao, bạn Trần có thích không?
Chẳng hạn "La maison ou j'ai grandi" et "Mon amie la rose".
Mỗi lần nghe lại tôi đều chảy nước mắt.
Comme les fleurs dans mon jardin, j'aime chacune d'entre eux différemment...
Cũng như những cô gái đă đi qua trong đời tôi, và những bông hoa trong khu vườn, tôi yêu mến và trân quư mỗi một (bài hát, cô gái, bông hoa) trong số họ một cách khác nhau...
Françoise Hardy hơi quá ủy mị, Christophe th́ tha thiết níu kéo nhưng có khi cũng "je ne t'aime plus".
Nói chung, đó là 1 thời đă qua, và chúng ta nghe lại để nh́n vào dĩ văng, và buồn cho VN, dân Việt, đă không c̣n mấy ai giữ lại ḍng tư tưởng lăng mạn này.
Thanh Lan và Elvis Phương chuyên hát những bản nhạc này vào đầu thập niên 70. Tôi không rành tiếng Pháp nhưng vẫn thích nghe nhạc Pháp v́ nó êm quá. Sau này sang Mỹ th́ thích nghe nhạc Carpenters. Dr Tran có biết Paul Mauriat không?
Pháp nổi tiếng với bài quốc ca của họ. Tôi có lẽ được nghe bản này khi coi phim Casablanca th́ phải? Dr Tran có thể giải thích ư nghĩa bài quốc ca này không?
[QUOTE=Cộng con mất gốc;127898]Nếu Dr.Trần chưa trả lời th́ nhân đây
Nếu bạn hỏi chân thành th́ xin góp ư của riêng tôi , tuy ở Mỹ rất b́nh đẳng và thân thiện , nhưng họ rất coi trọng h́nh thức . Khi một giáo sư đại học có bằng Ph.D. (bất cứ ngành nào ) th́ học tṛ gọi người đó là Dr. , trong lớp khi có câu hỏi th́ bắt đầu mở miệng là gọi họ "Dr ( họ ǵ đó ) " , chờ cho người đó chú ư rồi mới hỏi tiếp, đó là phép lễ độ . Trong lớp ESL th́ tôi thấy học tṛ VN gọi thày cô là "teacher" th́ cũng được , nhưng vào college rồi it ra nên gọi thày cô là "Professor...(la st name only) " cho nó phải phép , họ có thiện cảm với ḿnh hơn .
Đúng vậy, trong phim Casablanca có đoạn này rất hay:
Sự tích và bản dịch La Marseillaise th́ có tại đây:
http://vi.wikipedia.org/wiki/La_Marseillaise
Nguyên bài, có lời Pháp - Anh:
How about Million Scarlet Roses ? :)
Quốc ca Miền Nam VN cũng có bản bằng tiếng Pháp rất hay:
http://vi.wikipedia.org/wiki/Ti%E1%B...hanh_ni%C3%AAn
La Marche des Étudiants
(Lưu Hữu Phước sáng tác nhạc, Mai Văn Bộ đặt lời tiếng Pháp )
Étudiants! Du sol l'appel tenace
Pressant et fort, retentit dans l'espace.
Des côtes d'Annam aux ruines d'Angkor,
À travers les monts, du sud jusqu'au nord,
Une voix monte ravie:
Servir la chère Patrie!
Toujours sans reproche et sans peur
Pour rendre l'avenir meilleur.
La joie, la ferveur, la jeunesse
Sont pleines de fermes promesses.
Te servir, chère Indochine,
Avec cœur et discipline,
C'est notre but, c'est notre loi
Et rien n'ébranle notre foi!
Này Công Dân ơi! Quốc gia đến ngày giải phóng
Đồng ḷng cùng đi hy sinh tiếc ǵ thân sống.
V́ tương lai Quốc Dân, cùng xông pha khói tên,
Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền.
Dù cho thây phơi trên gươm giáo,
Thù nước, lấy máu đào đem báo.
Ṇi giống lúc biến phải cần giải nguy,
Người Công Dân luôn vững bền tâm trí.
Hùng tráng quyết chiến đấu làm cho khắp nơi
Vang tiếng người nước Nam cho đến muôn đời!
Công Dân ơi! Mau hiến thân dưới cờ!
Công Dân ơi! Mau làm cho cơi bờ
Thoát cơn tàn phá, vẻ vang ṇi giống
Xứng danh ngh́n năm ḍng giống Lạc Hồng!
"...Mùa xuân năm 1792, liên quân Áo-Phổ đă tiến vào đất Pháp và áp sát thủ đô Paris. Để bảo vệ Tổ quốc, quần chúng nhân dân Pháp đă lập ra các đạo quân t́nh nguyện ra chiến trường chiến đấu. Lúc bấy giờ thành phố Strasbourg cũng tổ chức một đội quân t́nh nguyện. Trước khi đội quân xuất kích, thị trưởng thành phố là Philippe-Frédéric de Dietrich, Nam tước Dietrich (1748 - 1793), muốn tổ chức một buổi tuyên thệ. Ông nghĩ rằng trong buổi lễ tuyên thệ cần phải có một bài chiến ca để phấn khích tinh thần binh sĩ. Ông t́m gặp một sĩ quan trẻ tuổi thuộc quân đoàn công binh đang đóng quân tại đó là Rouget de Lisle, và nói:
- Lisle, nghe nói anh biết sáng tác nhạc và hay làm thơ phải không?
- Vâng, cũng có đôi lúc! Chàng thanh niên trả lời.
- Anh có thể sáng tác một bài chiến ca thể hiện tinh thần yêu nước được không?
- Để chống lại bọn xâm lược Áo-Phổ, vâng, để tôi thử xem sao.
- Được, tôi hẹn với anh phải hoàn thành ngay trong đêm nay để ngày mai hát trong lúc xuất quân.
- Tôi nhất định hoàn thành.
Lisle đă thức suốt đêm để sáng tác nhạc và viết lời cho bài hát..."
Tuy không thể sánh lại với Rouget de Lisle người viết La Marseillaise TRONG 1 ĐÊM, tôi viết HIẾN PHÁP 7 CỦA NỀN ĐỆ TAM CỘNG H̉A ĐẠI VIỆT DÂN QUỐC cũng trong 1 đêm, từ 6 giờ chiều 13/2/2009 đến 10 giờ sáng 14/2/2009, tại đền Jefferson, Washington DC:
http://images.vietnamthirdrepublic.m...nmid=273667183
Sau đó dịch ra:
http://images.vietnamthirdrepublic.m...nmid=273667183
Where it ALL began (Nơi MỌI việc khởi đầu từ đây):
Đêm đó, tôi đă khóc và cầu nguyện Thượng đế, Thượng phụ Hoa kỳ Thomas Jefferson soi sáng và dẫn đường cho tôi có đuợc sự sáng suốt để viết lên một văn bản mà nếu áp dụng chắc chắn sẽ đem lại hạnh phúc cho nhân dân Việt nam trong suốt nhiều trăm năm về sau.
Lời Thượng phụ Thomas Jefferson in trên vách:
"I am not an advocate for frequent changes in laws and Constitutions. But laws and institutions must go hand in hand with the progress of the human mind. As that becomes more developed, more enlightened, as new discoveries are made, new truths discovered and manners and opinions change, with the change of circumstances, institutions must advance also to keep pace with the times. We might as well require a man to wear still the coat which fitted him when a boy as civilized society to remain ever under the regimen of their barbarous ancestors."
"Tôi không phải là một người cổ vơ cho việc thường xuyên thay đổi luật lệ và Hiến pháp. Nhưng các luật lệ và thể chế phải đi song hành với tiến bộ của trí tuệ nhân loại. Trong khi nền văn minh nhân loại phát triển cao hơn, sáng suốt hơn, và trong khi các phát minh mới được thực hiện, các sự thật được t́m thấy và phong cách cùng ư kiến thay đổi, với sự thay đổi hoàn cảnh, các thế chế cũng phải thăng tiến để theo kịp thời gian. Nếu chúng ta buộc một xă hội văn minh vĩnh viễn bị các tiền nhân man dại của họ gông cùm xiềng xích lại th́ không khác gi chúng ta buộc một người lớn tiếp tục mặt chiếc áo choàng chỉ vừa cho ông ta khi c̣n là đứa trẻ con."
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks