Chào anh Lê Xuân Hiếu,
Tôi vừa đọc được thư anh Đỗ Nam Hải phản ứng về bài viết của anh. Là
một thành viên Khối 8406, ngay từ đầu tôi đă nhận ra anh Hải đang dấn
thân nhiệt t́nh cho phong trào dân chủ nói chung và cho Khối 8406 nói
riêng một cách hết sự tự nguyện và thành tâm. Thế nhưng, sự nhiệt t́nh
hăng hái một cách ngây thơ của anh đă bị những người có “sạn trong
đầu” như linh mục Lư, Lợi triệt để khai thác. Nhưng không hiểu sao đến
nay anh ấy vẫn không thoát ra khỏi cái ṿng luẩn quẩn đầy quỷ ám đó.
Phân tích của anh trong bài viết rất giống với nhận định của chúng
tôi. Tôi tham gia Khối 8406 chỉ v́ tiêu chí ban đầu đưa ra hợp với
ḷng dân, nhưng anh thấy đấy, sự làm việc thiếu tính công minh, trong
sáng của một số người trong Ban đại diện đă khiến người ta dứt áo ra
đi không thương tiếc. Cứ thử nh́n lại cái danh sách thành viên, những
người bên ngoài th́ không thể thẩm định, c̣n những người trong nước
chỉ là những cái tên, chẳng khác ǵ mỹ phẩm trang điểm cho Khối 8406
cho có vẻ được nhiều người ủng hộ. Họa hoằn có vài tên tuổi có chút
hoạt động th́ được họ nhắc đi, nhắc lại, thêu dệt với những mỹ từ bay
bổng, nhưng sau đó phải chứng kiến sự bộc lộ bản chất bẩn thỉu, trâng
tráo của những con người này khi họ lộ nguyên h́nh là những kẻ dân chủ
giả mạo, lợi dụng phong trào dân chủ để trục lợi như ông Nguyễn Chính
Kết (hoạt động dân chủ để được ra nước ngoài chữa bệnh lao phổi và đưa
cả gia đ́nh tỵ nạn ở Mỹ); Nguyễn Ngọc Quang giả tạo tai nạn để sử dụng
làm bằng chứng tố cáo nhà cầm quyền CSVN, sau đo cũng xin đi tỵ nạn;
Nguyễn Thu Trâm tích cực “hoạt động” dân chủ rồi bất ngờ trốn sang
Thái Lan với lư do bị đàn áp bắt bớ…cũng để được tỵ nạn, sống nhờ tiền
trợ cấp từ quỹ phúc lợi, chẳng khác ǵ những kẻ lười biếng, ăn bám, há
miệng chờ sung.
C̣n nữa, những tên tuổi thành viên Khối 8406 làm buồn ḷng những người
đă từng kỳ vọng như Trần Văn Huy, Bích Khương, Bạch Ngọc Dương, Lê Trí
Tuệ, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh…giờ đây, khi họ đă thỏa măn được nhu cầu cá
nhân họ th́ cái Khối 8406 hay phong trào dân chủ đă không c̣n là của
họ nữa.
Tôi thương anh Hải nhiều hơn là trách anh ấy. Một người trên 50 tuổi
rồi mà anh ấy luôn bồng bột như một đứa trẻ. Kẻ thù bên cạnh anh ấy
không nh́n ra, trong khi những lời góp ư chân thành th́ bị anh ấy phủ
nhận.
Anh Hiếu ạ, có lẽ v́ anh ấy đă bị thương tổn nhiều quá về t́nh cảm,
thiếu thốn t́nh yêu, lại bị chính quyền ô ép quá nên quẫn trí. Thiết
nghĩ, chính quyền cứ buông cho anh ấy được tự do th́ anh ấy cũng chẳng
làm nên tṛ trống ǵ. Nếu không giao du với những người như bà Dương
Thị Tân, Lê Thị Kim Thu, Thu Duyên… th́ cũng chẳng c̣n ai hứng thú với
anh ấy. Bs Quế từng xem anh ấy như một con “Tốt Thí” trên bàn cờ chính
trị; ông Trần Khuê th́ quá ngán ngẩm về tŕnh độ hiểu biết về lịch sử
thấp kém, và sự xấc láo, xem thường những nhân vật lịch sử Việt Nam
của Đỗ Nam Hải. Nguyễn Bắc Truyển ít tuổi hơn mà c̣n dám xem thường
anh Hải là có đầu nhưng không biết nghĩ…vậy th́, hỡi ôi, anh ấy rồi
cũng chỉ “giăi bày tâm sự” với ông Hoàng Tiến hay lao vào như con
thiêu thân với cái Khối 8406 hữu danh, vô thực, cực đoan không có tính
nhân văn, mặc sức cho linh mục Lợi nhào nặn.
Chính quyền đă không làm thế, nghĩa là nếu không tự thức tỉnh th́ cái
ṿng tṛn quỷ ám mà linh mục Lư, Lợi tạo ra sẽ tiếp tục cuốn anh Hải
sâu dần vào vũng bùn lầy lội đó… tiếc thay!
Lê Văn Bảy