Page 3 of 4 FirstFirst 1234 LastLast
Results 21 to 30 of 36

Thread: Tu thật / Tu giả ? Sư Quốc Doanh / Tôn Giáo vận?

  1. #21
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Thích Đôn Hậu



    Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)




    Sau khi cướp phá và chiếm trọn cả miền Nam Việt Nam vào ngày 30/4/1975, ngoài tập đoàn Việt-gian cộng-sản chủ trương ăn mừng, kỷ niệm linh đ́nh (chúng gọi là hoành tráng) các mốc thời gian cướp phá trong cuộc chiến làm tay sai của chúng, từ khi Hồ vâng lệnh Nga – Tàu đem súng đạn ngoại bang về Bolshevik hóa toàn đảng, toàn quân và toàn dân Việt cho tới nay; c̣n có lũ văn nô, bồi bút trong cũng như ngoài nước đă lần lượt bạch hóa phần nào bằng văn bản về tên tuổi, “công trạng” của những kẻ làm tay sai, những tên theo đóm ăn tàn, những đảng phái, hội đoàn đă ủng hộ bọn Việt-gian cộng-sản.



    Thích Thiện Hào với Huân chương trên ngực áo cà sa do tập đoàn VGCS "tưởng thưởng"



    Thí dụ như cuộc thảm sát gần bảy ngàn đồng bào tại cố đô Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968, mà đến nay tập đoàn Việt-gian cộng-sản vẫn rêu rao, và tổ chức kỷ niệm là cuộc chiến thắng Tổng công kích Tết Mậu Thân. Những kẻ tại miền Nam đă tham gia, tiếp tay cho cuộc cướp phá và thảm sát này, sau khi chúng thất bại trong việc chiếm đóng Huế làm bàn đạp cho mưu đồ cướp trọn nước VNCH, đă lần lượt bị phơi bày tên tuổi, âm mưu cũng như tham vọng đen tối của chúng từ đó cho tới nay.



    Từ những sinh viên, thanh niên, học sinh, giới văn nghệ sĩ, giáo chức, công chức, thầy tu... sau ngày 30/4/1975, những kẻ làm tay sai kể trên đă lần lượt được tập đoàn Việt-gian cộng-sản “ghi công, trao bằng tưởng lục, huân chương, quân công, chiến công...” và c̣n có kẻ được tiếp tục trọng dụng giữ các chức vụ, quyền hành trong guồng máy cai trị của tập đoàn Việt-gian cộng-sản. Trong đó phải kể Thích Đôn Hậu. V́ qua hồi kư của nhiều người và ngay chính của Thích Đôn Hậu: “Hồi Kư Ba Lần Được Gặp Cụ Hồ”.



    Tới đây, Nam Nhân tôi chợt nhớ bài: “Lần gặp bác Hồ tôi bị mất trinh” của Huỳnh thị Thanh Xuân (Quảng Nam - Đà Nẵng, 2/9/2005).



    Trong bài viết trên của Huỳnh thị Thanh Xuân, đương sự kể lại chỉ mới gặp lần đầu, mà đă bị tên đại Việt gian họ Hồ cướp đi cái trong trắng của ḿnh. C̣n Thích Đôn Hậu, đă ra Bắc và gặp Hồ tới ba lần, sau khi toa rập cùng tập đoàn Việt-gian cộng-sản lợi dụng “thời cơ” hưu chiến đón Xuân, ăn Tết của đồng bào miền Nam, để chiếm cố đô Huế. Sau đó, lại toa rập với bọn ngụy quân Việt-gian cộng-sản thi hành việc thảm sát gần bảy ngàn đồng bào tại cố đô vào dịp Tết Mậu Thân 1968. Thích Đôn Hậu đă vội vă cùng đồng bọn chạy theo ngụy quân cộng sản Bắc Việt ra Bắc v́ cuộc phản công vũ băo của Quân Lực VNCH chiếm lại cố đô.



    Ngoài những tác phẩm, các bài viết và các buổi hội luận của các tác giả là nhân chứng trực tiếp trong các cuộc Biến động, Bạo loạn tại miền Trung như ông Liên Thành, nguyên Thiếu tá chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy Cảnh Sát Quốc Gia tại Thừa Thiên ra, các cây bút Việt-gian cộng-sản trong nước, cùng một số ng̣i bút hiện đang trà trộn trong cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại, cũng xác nhận Thích Đôn Hậu đă theo đám tàn quân của cộng-sản Bắc Việt, sau khi rút lui khỏi Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968, đă tường thuật việc phái đoàn của Thích Đôn Hậu được tiếp đón, đối đăi và c̣n “được diện kiến” tên đại việt gian Hồ chí Minh ra sao, bao nhiêu lần.



    (Trích trong: SỰ THẬT VỀ ÔNG THÍCH ĐÔN HẬU (Liên Thành))



    “...Thiết nghĩ, lới phát biểu của chính bà Tuần Chi, t́nh nhân ông Đôn Hậu, đă quá đủ để trả lời ĐLHT Thích Quảng Độ và ông Vơ Văn Ái câu hỏi: ông Đôn Hậu có phải là cộng sản?

    Thứ 2, lời “không đánh mà khai” của Nguyễn Đắc Xuân:

    Xuân cũng là đệ tử của ôn Trí Quang Đôn Hậu, mới đây vào tháng 10/ năm 2009, trên nhiều báo, đặc biệt là báo điện tử Đảng Cộng Sản Việt Nam như sau:

    Xuất thân trong các cuộc vận động của Phật giáo (1963-1966), thời đi theo kháng chiến (1966-1975), tôi có nhiều dịp chuyển thư từ, h́nh ảnh của Ḥa thượng Thích Đôn Hậu và bà con Phật tử tập kết ngoài miền Bắc vào cho các chùa và đồng bào theo Đạo Phật ở Huế.
    Cuối những năm 80 của thế kỷ trước, tôi được Thành ủy Huế mời đóng góp bài cho cuốn sách Bác Hồ trong ḷng dân Huế. Trong tay tôi đă có sẵn bài “Ba lần được gặp cụ Hồ” của Ḥa thượng Thích Đôn Hậu, mà tôi đă ghi được ngay sau ngày Việt Nam thống nhất, tôi xin bà Tâm Hải Đào Thị Xuân Yến (tức bà Nguyễn Đ́nh Chi) đệ tử của Ḥa thượng Thích Đôn Hậu bổ sung thêm bài Vinh dự lớn lao. Bà Tâm Hải bảo tôi: Sư bà Thích Nữ Diệu Không rất quư trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, nên xin gặp Bà và đề nghị Bà viết cho một bài. Tôi đến xin gặp Sư bà ngay nhưng lúc ấy Sư bà không có ở Huế.



    Xin quư vị cho ư kiến về lời tự t́nh của Nguyễn Đắc Xuân về Ôn Linh Mụ làm ǵ ngoài nớ, về việc Ôn “3 lần được gặp cụ Hồ”.



    (Hết trích)



    Việt gian Dương Tiềm (phía sau) tháp tùng Thích Đôn Hậu thăm Mông Cổ (1969)





    Thích Đôn Hậu Nguyễn Hữu Thọ bà Tuần Chi



    Thích Đôn Hậu với chùa Một Cột, Hà nội





    Qua bài: “Lần gặp bác Hồ tôi bị mất trinh” của Huỳnh thị Thanh Xuân. Như đă viết ở trên, Huỳnh thị Thanh Xuân đă chỉ gặp Hồ lần đầu tiên, mà đă bị tên đại dâm tặc, đại Việt-gian Hồ cướp đi cái trong trắng của ḿnh rồi. C̣n Thích Đôn Hậu, sau khi trốn chạy ra Bắc và đă viết hồi kư tự thú “được” gặp Hồ (tới) ba lần, th́ cái... “trinh” của Thích Đôn Hậu có c̣n không và ở chỗ nào nhỉ???!!!



    Nên khi nhắc đến Thích Đôn Hậu, cho tới nay, người ta liên tưởng ngay đến một tên đội lốt thầy tu, đội lốt tôn giáo, một tên tội đồ của dân tộc, v́ tên tuổi của Thích Đôn Hậu đă gắn liền với những hố hầm chôn người tập thể, với đủ mọi h́nh thức hành quyết dă man các nạn nhân... là đồng bào ruột thịt của “Ôn”. Và, Thích Đôn Hậu c̣n được nhắc tới với những vành khăn tang trắng lạnh, phủ kín cố đô Huế sau cuộc thảm sát vào dịp Tết Mậu Thân 1968 của ngụy quân Việt-gian cộng-sản và lũ gọi là thành phần thứ ba, thành phần phản chiến, mặt trận giải phóng miền Nam, Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Ḥa b́nh Việt Nam... của tập đoàn Việt-gian cộng-sản Hà nội cầm đầu, nắm tóc điều khiển; với những tên có máu lạnh như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn thị Đoan Trinh, Lê văn Hảo...



    Lịch sử dân tộc sẽ chẳng bao giờ quên, sẽ không bao giờ có thể xóa nḥa một biến cố bi thảm, mà tập đoàn Việt-gian cộng-sản đă gây ra cho đồng bào vào dịp hưu chiến mừng Xuân, đón Tết thiêng liêng của dân tộc năm 1968 tại cố đô Huế, mà do chính tập đoàn Việt-gian cộng-sản đề nghị với chính quyền Việt-Nam Cộng-Ḥa, để cho mọi người dân Việt hai miền được vui vẻ, an b́nh đón Xuân!.



    Nhưng kết quả của tập đoàn Việt-gian cộng-sản đă mang lại là, hàng ngàn vành khăn tang vội vă được chít lên bao mái đầu của những trẻ thơ vô tội, những người vợ, những bà mẹ, những người thân của gần bảy ngàn nạn nhân bị Thích Đôn Hậu và đồng bọn đă tiếp tay lũ ngụy quân Việt-gian cộng-sản, cướp đi mạng sống của họ trong những ngày đầu năm Mậu Thân, 1968.



    Bằng chứng đă rành rành, hiển nhiên, không chỉ của những người là nhân chứng hiện c̣n sống và định cư tại các quốc gia tự do trên thế giới, không chỉ của những người trực tiếp bảo vệ tự do và sự an nguy của đồng bào như các lực lượng tham chiến đă đẩy lui giặc cộng và tái chiếm lại cố đô Huế... mà sau cái ngày cướp trọn cả miền Nam Việt Nam 30/4/1975, sách báo, bài viết, truyền thanh, truyền h́nh và bao hồi kư của những kẻ trực tiếp cũng như gián tiếp nhúng tay vào máu người dân miền Nam, đă ngông cuồng bạch hóa bằng mọi phương tiện truyền thông hiện nay trên thế giới.



    Dù tập đoàn Việt-gian cộng-sản và bọn tay sai cho chúng (những kẻ từng ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng-sản) đă dùng đủ mọi loại thuật ngữ, đủ mọi xảo quyệt ḥng che đậy và đánh bóng việc làm tay sai cho Nga xô, Tàu cộng của chúng, để cướp phá quê hương, đọa đày dân tộc; ngay cả cuộc tàn sát gần bảy ngàn đồng bào tại Huế vào dịp Tết Mậu Thân, năm 1968, th́ chúng cũng đừng mong che đậy được bao tội ác của chúng đă gây ra cho dân tộc, đất nước, mà lừa bịp người dân Việt thêm nữa.



    Riêng Thích Đôn Hậu, từng là “Ḥa thượng-Tăng Thống” của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, tức Ấn Quang; và cũng từng giữ chức: “Cố vấn Hội đồng Chính phủ Cộng ḥa Miền Nam Việt Nam”, và đă “đại diện” cho cái gọi là “Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Ḥa b́nh Việt Nam”, mang “chiến công” từ Huế ra miền Bắc; rồi sau đó, chính y đă viết lại “Hồi Kư Ba Lần Được Gặp Cụ Hồ”. Quả thật, Thích Đôn Hậu đă thâm hậu hơn Huỳnh thị Thanh Xuân những “hai lần”. Thảo nào!!!





    Anh quốc, ngày 6/8/2011



    Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
    http://hon-viet.co.uk/NamNhan_HuynhT...hichDonHau.htm

    ----------------------------------------------------------

    Lần Gặp Bác Hồ Tôi Bị Mất Trinh
    Huỳnh Thị Thanh Xuân Quăng Nam - Đà Nẵng
    2005/09/02

    http://ukdautranh-truyensuutam1.blog...-mt-trinh.html


    Năm 1964, tôi được cơ quan và Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam cho ra miền Bắc học văn hoá, đi bộ trên 3 tháng vượt Trường Sơn ra Hà Nội. Trường Hành Chính gần Cầu Giấy, Hà Nội là nơi đón tiếp chúng tôi đầu tiên. Năm đó tôi mới 15 tuổi. Bởi v́ sống trong vùng tạm chiếm của Mỹ - Diệm nên hiểu biết của tôi về Bác Hồ rất chi là ít ỏi.

    Tôi đă sớm giác ngộ cách mạng, đă tham gia làm giao liên hợp pháp cho Thành uỷ, Biệt động thành Đà Nẵng và Huyện uỷ Điện Bàn, Đại Lộc. Cho đến khi lên chiến khu, tôi được ba tôi và các chú trong cơ quan dạy bảo thêm về tiểu sử của "Bác Hồ" - nhà ái quốc vĩ đại của dân tộc ta. Phải lúc bấy giờ " Bác " như là thần thánh trong đầu tôi. Trước khi tôi ra miền Bắc, ba mẹ tôi ôm tôi ngồi trên chơng tre căn dặn : “Con ơi, ra đến miền Bắc nếu được gặp Bác Hồ, con nói ba mẹ và gia đ́nh ḿnh cũng như các cô chú trong cơ quan gởi lời thăm sức khoẻ của Bác. Con phải cố gắng học thật tốt để sau này về phụng sự quê hương nghe con”. Lúc đó tôi chỉ biết im lặng.

    Thật là vinh dự biết bao cho bản thân, gia đ́nh và quê hương chúng tôi, tôi có tên trong danh sách gặp Bác Hồ. Đó là lúc 17 giờ ngày 30/08/1964. Sau khi ăn cơm chiều về có lệnh tập trung, bác Tố-Hữu, người phụ trách chung, nói : “Các cháu có danh sách sau đây ở lại cùng với anh Hanh phụ trách đội thiếu niên tiền phong”. Bác Hữu đọc : “… Lập, Lộc, Dung (con bác Nguyễn Hữu Thọ), Đệ, Hoà (Khánh Hoà), Độ, Đâu và Thanh, Kiến (QNĐN)”. Bác Hữu nói : “Các cháu chuẩn bị tư trang, sau 20 phút tập trung lên xe và được đi gặp Bác Hồ”. Nghe vậy, tất cả chúng tôi có tên trong danh sách reo ầm cả lên làm vang dội cả pḥng. Trong ḷng ai nấy đều phấn khởi chạy về pḥng thay áo quần, quàng khăn đỏ, chải đầu tóc gọn gàng rồi chạy xuống cầu thang (lúc đó chúng tôi ở tầng 3 nhà A1 của Trường hành chính Hà Nội). Xuống khỏi cầu thang chúng tôi thấy có 4 xe đậu trước cửa, 2 xe Vônga - 1 xe màu đen, 1 xe màu cà phê sữa - và 2 xe com măng ca màu rêu. Tôi nhanh chân nhảy lên chiếc xe Vônga ở gần cùng với Ba Đen và anh Hanh phụ trách. Đoàn chúng tôi gồm 16 người lên xe đầy đủ. Chiếc xe từ từ lăn bánh rẽ tay trái đến cầu Giấy đi thẳng đường đê Bưởi rồi rẽ phải vào đường Hoàng Hoa Thám, đến đường Hùng Vương chạy từ từ và dừng lại. Một chú công an mở cổng và đoàn chúng tôi đi bộ vào dọc theo con đường rải đá sỏi nhỏ, hai bên trồng nhiều cây cảnh đều và gọn đẹp.

    Gần đến nhà khách, chúng tôi thấy xuất hiện ông già mặc bộ đồ kaki màu xám với đôi dép cao su đen đang từ từ đi ra nở nụ cười phúc hậu. Bỗng anh Hanh và tất cả chúng tôi reo lên : “Bác Hồ !” rồi thi nhau chạy đến ôm chầm lấy Bác. Chúng tôi tranh nhau ôm chặt lấy Bác, c̣n Bác th́ xoa đầu và vỗ lưng chúng tôi rồi Bác dẫn chúng tôi cùng đi vào nhà và bước lên cầu thang tầng 2. Chúng tôi ríu rít như đàn chim được tụ về tổ ấm. Lên khỏi cầu thang rẽ tay phải đi vào pḥng họp mặt, lúc đó chúng tôi và các chú, các bác đi cùng với Bác ngồi vào từng ghế quây quần xung quanh chiếc bàn lớn. Câu đầu tiên Bác nói : “Dân chố gộ có mặt đây không ?” (ư nói vui người dân QNĐN). Bạn Dung ngồi gần chọc nách và nói “có ạ”. Bác nói tiếp : “Dân dưa cải mắm cái có không ?” (ư nói chỉ người địa phương Quảng Ngăi), tất cả chỉ qua phía Ba Đen (người dân tộc Tây Nguyên) Ba-Đen nói “có ạ”. Bác lại nói : “Dân đầu gấu (đầu gối chân) có không ?” (ư nói người quê ở Phú Yên, Khánh Hoà, B́nh Thuận). Tất cả chúng tôi rất khó chịu với sự giả tiếng và hỏi một cách kỳ cục của Bác, Sau đó Bác chỉ qua phía bạn Hoà, rồi Bác nói tiếp : “Các cháu ăn mích chính ích ích thôi nghen” (ư nói quê ở Nam Bộ). Tất cả lại chúng tôi lại không biết Bác nói ǵ nữa, sao bác dễu dỡ quá vậy, những ǵ tôi học được về Bác khi c̣n ở miền Nam hoàn toàn ngược lại khi tôi gặp con ngướ bác thật sự.

    Bác nói : “Hôm nay là ngày vui mà Bác cháu chúng ta gặp nhau như vậy chúng ta lại hát bài Kết đoàn”. Bác vẫy tay bắt nhịp cùng chúng tôi, hội trường lúc này ngày càng tươi vui náo nhiệt. “Kết đoàn chúng ta là sức mạnh, kết đoàn chúng ta là sắt gang ...”. Khi mà chúng tôi say sưa hát th́ bác đi bóp vai những đứa con gaí, tới chổ tôi th́ bác không những xoa lưng tôi mà bac c̣n để cho bàn tay đi xuống hai bờ mông của tôi xoa xoa bóp bóp làm cho tôi thâư rất là khó chịu, nhưng tôi không dám lên tiếng đành đứng yên chịu thôi. Trước mắt chúng tôi là bánh cức chó và kẹo bột cám ngào đường và nước chè xanh mà Bác cho dọn sẵn, Bác nói : “Mời các cháu cùng ăn với các bác cho vui”. Nói xong, Bác giới thiệu với chúng tôi : “Bác là Hồ Chí Minh, c̣n đây là bác Phạm Văn Đồng, người dưa cải đấy ! Và đây là bác Trường Chinh, bác Vơ Nguyên Giáp, bác Lê Thanh Nghị, các bác ở Bộ Chính Trị hôm nay cũng có mặt với các cháu”. Bác đang nói th́ thấy một ông già từ từ đi vào, miệng cười, vừa đi vừa vỗ tay, Bác Hồ giới thiệu luôn : “Đây là bác Tôn của các cháu”, cả pḥng lại vỗ tay một lần nữa. Bác đi đến từng người trong chúng tôi và ôm hôn mỗi người một cái.

    Đến lượt tôi được Bác hôn vào môi tôi một cách say đắm lưỡi của bác c̣n tḥ vào miệng tôi ngoáy ngoáy, ngay lập tức tôi nhổm dậy và né khuôn mặt tôi qua một bên. Lúc này tôi muốn nói về t́nh cảm gia đ́nh tôi, quê hương tôi với Bác nhưng bàn tay của bác không chịu dừng lại sau bờ mông của tôi, c̣n tôi th́ nghẹn ngào và mắc cỡ rố Bác lướt qua bạn bên cạnh. Tự dưng tôi chảy nước mắt, tôi thấy Bác Hồ này có ǵ kỳ cục quá không giống như bác hồ mà chúng tôi học được trong miền Nam ... Bác nói : “Bây giờ có cháu nào đứng lên hát cho các chú và các bác ở đây nghe một bài nào ?”. Lúc này các bạn nh́n lẫn nhau v́ đột ngột quá và thấy mắc cỡ không ai chuẩn bị kịp. Sau đó, anh Hanh chỉ Dung hát một bài. Bạn Dung hát : “Ngày con mới ra miền Bắc con c̣n bé xíu như là cái hạt tiêu ...”, hát xong Dung nhận được một tràng vỗ tay khích lệ. Đến bạn Hoà mạnh dạn đứng lên hát bài : “Vui họp mặt. Từ ngàn phương về đây cùng nhau đoàn kết cùng đi tới tương lai ...”, lại một tràng vỗ tay khích lệ nữa vang lên. Sau đó Bác nói : “Bác đại diện các chú ở đây căn dặn các cháu mấy điều. Bác biết các cháu ngồi đây là ở khắp các địa phương của miền Nam, Bác muốn gặp tất cả các cháu cũng như gia đ́nh của các cháu và toàn thể đồng bào miền Nam song điều kiện chưa cho phép, đất nước đang bị chia cắt nhưng các cháu tin tưởng một ngày không xa Tổ Quốc ta được thống nhất, gia đ́nh chúng ta được sum họp, Bác sẽ có điều kiện đi thăm hỏi. Các cháu viết thư hoặc nhắn tin cho gia đ́nh là Bác và các chú ở đây gửi lời thăm gia đ́nh và bạn bè các cháu ở miền Nam”. Một tràng vỗ tay nữa lại vang lên trong không khí trang nghiêm và ấm cúng. Bác Hồ nói tiếp : “Các cháu đă ra đến miền Bắc xă hội chủ nghĩa rồi đấy. Bác mong các cháu ngoan, học giỏi để xứng đáng là cháu ngoan của Bác. Các cháu là những " hạt giống đỏ " của đồng bào miền Nam gửi ra đây học tập cho nên phải làm sao cho xứng đáng với ḷng mong mỏi đó. Bác chúc các cháu ngoan, khoẻ, vui và học tập thật giỏi”. Nói xong, Bác Hồ quay qua bên cạnh hỏi : “Các chú có ư kiến chi không ?” (ư hỏi ư kiến các bác trong Bộ Chính trị có mặt lúc đó). Các bác đều không nói thêm và tán thành ư kiến với Bác. Bác nói tiếp : “Bây giờ các cháu xuống dưới xem phim”. Chúng tôi đứng lên và đi xuống với Bác, bạn th́ đi cạnh bác Tôn, bạn th́ đi cạnh bác Đồng, bác Duẩn, bác Chinh, bác Giáp, bác Nghị ...



    Vào pḥng chiếu phim ở tầng 1, Bác chiêu đăi bộ phim thiếu nhi miền Nam đánh Mỹ (phim hoạt h́nh). Lúc đó tự nhiên tôi thấy vinh dự đến lạ kỳ, một niềm vui khó tả, Bác Hồ ngồi cạnh tôi bác ôm chặc tôi, một tay choàng qua vai tôi và xoa xoa lên ngực tôi bộ ngực mớí lớn của một cô gái miền Nam.

    Khi đèn pḥng bật sáng Bác hỏi về gia đ́nh tôi và cuộc hành tŕnh của tôi đi bộ vượt Trường Sơn hơn 3 tháng như thế nào kể cho Bác nghe. Bác xoa đầu và hôn lên trán tôi hai cái rất lâu, tôi nhớ rất kỹ, tôi kể sơ về hoạt động giao liên của tôi cho Bác nghe và nhớ đến lời căn dặn của ba mẹ tôi cùng các chú trong cơ quan, ba tôi ở chiến khu Đại Lộc QNĐN thế nào. Ngồi một lúc, Bác đi qua bên con Hoa, Con Lan và tôi thâư bàn tay của bác cũng không bao giờ chịu làm biếng.


    Hăy nh́n kỷ gương mặt tên Quỷ Ấu Dâm Hồ Tặc

    Đêm hôm đó tôi được một chị thư kư của bác nói nhỏ cho tôi biết là tôi hân hạnh được bác muốn cho gặp riêng bác, có những chuyện bác muốn hỏi tôi nhưng v́ sáng nay đông quá bác không tiện. Khi tôi cùng chị Nhàng đi tớí chổ Bác ở th́ tôi được chị Nhàng dẫn đi tắm rữa sạch sẽ và chị Nhàng nh́n tôi trong đôi mắt u buồn và tội nghiệp. Tôi được chị Nhàng dẫn đi qua môt hành lang, và tới pḥng ngủ của bác, chị Nhàng gơ cữa 3 tiếng cánh cửa mở ra, chị Nhàng bảo tôi đi vào và chị xoay lưng bỏ đi. Khi tôi vào, Bác ôm chầm lấy tôi hôn môi tôi, hai tay bác xoa nắn khắp người tôi, Bác bóp 2 bờ ngực nhỏ của tôi, bác bóp mông tôi, bác bồng tôi lên thiều thào vào trong tai tôi :
    - Để bác cấy hạt giống đỏ cho cháu, cháu mang về miền Nam cho bác nhé.

    Bác bồng tôi lên gường hai tay bác đè tôi ra và lột áo quần tôi, Bác như một con cọp đói mồi. Sau một hồ́ kháng cự tôi biết ḿnh không thể nào làm ǵ hơn nên đành nằm xui tay ... Hai hàng lệ một cô gái miền Nam vừa tṛng 15 tuổi đă bị bác cướp đi mất cái trong trắng.

    Những đêm sau mấy đứa con gái khác cũng được dẫn đi như tôi, tôi biết là chuyện ǵ sẽ xảy ra với chúng, nhưng chúng tôi không ai dám nói vớí ai lời nào. Và qua cái chết của con Lành và con Hoà th́ những ngày sau đó chúng tôi sống trong hoang mang và sợ sệt không biết là khi nào tới phiên của ḿnh.

    Cho đến khi thống nhất nước nhà, ba mẹ tôi không c̣n nữa, đă hy sinh cho độc lập dân tộc song họ hàng tôi vẫn vui ḷng bởi v́ tôi đă thay mặt gia đ́nh và các cô chú trong cơ quan cũng như bạn bè tôi được vinh dự gặp Bác Hồ. Nhưng có ai biết được rằng sau cái gọi là vinh danh gặp bác hồ là chuyện ǵ xảy ra đâu. Kể că chồng tôi khi hỏi tới trinh tiêt' của tôi, tôi cũng không dám nói v́ anh ấy là một đảng viên cao cấp là một người lảnh đạo của tỉnh QNDN. Tôi chỉ nói là khi đi công tác tôi bị bọn ngụy quân bắt tôi và hảm hiếp tôi, chứ làm sao tôi dám nói tôi bị hảm hiếp lúc mơí 15 tuổỉ và bị hảm hiếp ngay phủ chủ tịch và chính là " Bác hồ " hảm hiếp tôi cho chồng tôi nghe.

    Bây giờ ngồi đây tự điểm mặt lại trong số chúng tôi được vinh dự gặp Bác Hồ hơn 40 năm trước đây, chúng tôi đều trưởng thành, ngố ngậm ngú nhớ laị những đứa bỏ xác laị trong phủ chủ tịch và không bao giờ về lại được miền Nam. Tự nghĩ lại, chúng tôi thấy rất thấm thía lời Bác Hồ đă dạy : “Bác sẽ cấy những hạt giống đỏ của của bác cho đồng bào miền Nam”.

    Huỳnh Thị Thanh Xuân Quăng Nam - Đà Nẵng 02/09/2005


    2 bồ nhí của "Bác" trong chiến khu, Châu & Quyên

  2. #22
    Member
    Join Date
    05-10-2011
    Posts
    66

    Cảnh giác...!

    Trong chúng ta, ai cũng theo, cũng tôn thờ một tôn giáo, tín ngưỡng. Đức tin đó ăn sâu vào mỗi chúng ta, giúp con người có niềm tin hơn trong cuộc sống.
    Nhưng hiện nay, có một số kẻ lợi dụng "mác" tu hành( cũng có thể là giả tạo nhà sư) để lừa đảo, trục lợi cá nhân. Bằng rất nhiều cách như: giả đi khuất thực để xin tiền, lợi dụng để lừa đảo tiền bạc của người dân, tất cả đều đánh vào niềm tin, đức tín của con người.
    Qua bài báo tác giả vừa viết ở trên, cũng cảnh tỉnh mọi người hăy cảnh giác, không được để ḷng tốt của ḿnh bị kẻ khác lợi dụng

  3. #23
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Thích Không Tánh hay Thích Dâm Tánh



    Trọng Tín (Kyoto)

    http://blip.tv/kynguyen2000/tu-thich...a-nang-3747501
    Tu Thich Khong Tanh den Thich Dam Tanh tai Khach San Hoang Yen -Da Nang



    Ngày 05 tháng 6 năm 2010, trên youtube đột nhiên xuất hiện 1 video clip quay cảnh 1 gă đầu trọc được chú thích là Ḥa Thượng Thích Không Tánh đang phân bua với 1 ai đó về cô gái ở cùng pḥng. Sự kiện này nếu rơi vào trường hợp của 1 người b́nh thường th́ cũng có thể cho là mờ ám, nhưng tệ hại hơn đối tượng đang nhắm vào lại là 1 Người Tu Hành. Sau khi xem kỹ đoạn clip này tôi đă tự đặt nhưng câu hỏi như sau:






    1 – Gă đầu trọc kia có phải là Thích Không Tánh không?



    Không mấy khó khăn để t́m 1 tấm h́nh của Ḥa Thượng Thích Không Tánh trên Internet v́ “Ngài” khá nổi tiếng, được biết rằng đây là 1 “Cao Tăng” và là cánh tay phải của Tục Tăng Râu Rậm Thích Quảng Độ người rất nổi tiếng với màn kêu gọi Biểu T́nh Tại Gia và Bất Tuân Dân Sự để chống dự án Bauxite-Tây Nguyên mà thực chất là kêu gọi Ḥa Hợp Ḥa Giải với bọn VGCS. Hơn thế nữa Quảng Độ cũng c̣n là người rất nổi tiếng trong giới Đấu Tranh Dân Chủ, trước và sau năm 1975. Trước năm 1975 th́ Quảng Độ cùng đám tay sai VGCS khoác áo thầy tu dưới chiêu bài đấu tranh đ̣i b́nh đẳng tôn giáo đă làm tan nát chế độ chính trị của VNCH (những kẻ tiền nhiệm của Quảng Độ là Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Thích Huyền Quang,…vv đă được nhiều bài viết vạch mặt, tôi xin miễn nêu ra ở đây, quư vị độc giả có thể truy cập website hon-viet.co.uk để biết thêm chi tiết).



    Sau năm 1975 lũ tay sai những tưởng rằng sau khi đă góp sức khuyển mă để phá nát Miền Nam Việt Nam và rước VGCS vào, chúng có thể được VGCS ưu đăi mà thẩy cho những miếng mồi béo bở, những danh lợi mà cứ hễ mở miệng ra là lũ Gian Tăng này đều đề cập đến. Chớ trêu thay, không những đă không được miếng mồi nào, mà ngay đến khúc xương thừa cũng không có, VGCS lóa mắt trước núi của cải khổng lồ, ra tay cướp bóc để làm giàu, nhưng lại làm lơ trước Công Lao Cách Mạng của nhóm Phật Giáo Ấn Quang. Chính v́ không được khúc xương thừa nào mà những tên Gian Tăng đă tỏ thái độ bất măn để rồi sau đó biến thành những người Đấu Tranh Cho Tự Do Dân Chủ Tôn Giáo. Điều mà ai cũng có thể dễ nhận thấy là hầu hết những Gian Tăng này đều không hề có tâm tu hành thậm chí c̣n làm ngược lại giáo lư nhà Phật. Mặc dù khoác áo tu hành, nhưng Thích Đôn Hậu, Thích Chí Quang đều luôn có đàn bà để cặp kè, không những thế chúng c̣n không từ bất cứ 1 thủ đoạn tàn bạo dă man nào để thực hiện những âm mưu đen tối như giết người, khủng bố, chỉ điểm, chuyển lậu vũ khí vv… thậm chí đến cả đồng đạo chúng cũng mang ra thiêu sống như người ta nướng thịt Barbecue. Riêng Thích Quảng Độ th́ phá giới để râu để tóc xồm xoàm cho giống … Bin Laden.



    Trở lại vấn đề của Thích Không Tánh, sau khi đă kiếm được rất nhiều h́nh ảnh của Thích Không Tánh, cũng không mấy khó khăn để nhận dạng người trong clip trên Youtube và Thích Không Tánh nổi tiếng với những màn phát quà cứu trợ chính là 1. Tuy nhiên, nếu như ai đó cố t́nh căi rằng đó không phải là Thích Không Tánh bởi người giống người cũng là chuyện thường t́nh th́ cũng không thể có lư luận nào bác bỏ một cách khoa học cho được, bởi clip trên Youtube không thể giúp người ta phân tích nhân dạng được. Đáng tiếc là Thích Không Tánh đă vội vă cải chính rằng đó chính là ḿnh.





    2 – Tại sao Thích Không Tánh phải phân bua, và phân bua với ai trong đoạn clip? Nói 1 cách rơ hơn là đoạn clip đó do ai quay?



    Việt Nam dưới quyền cai trị của VGCS, những công cụ chuyên chính để bảo vệ chế độ luôn được ưu đăi đặc biệt, nói rơ hơn đó là chế độ Công An Trị. Công An Ngụy Quân Cộng Sản (CANQCS) có thể hành sử trên cả luật pháp, làm bất cứ điều ǵ, nếu là bảo vệ quyền thống trị cho bọn VGCS. Đă từng có những tên Công An Ngụy dám vỗ ngực tuyên bố “Pháp Luật Là Tao”, đây không phải là chuyện hiếm kể từ khi Hồ Chí Minh đă Việt Gian Hóa lực lượng chuyên chính thành công cụ bảo vệ cho Đảng Việt Gian. Chính v́ pháp luật là chúng, nên một khi nghi ngờ CANQCS có thể bất ngờ xông vào nhà ở, pḥng khách sạn để lục soát mà bất cần lệnh khám nhà hay một văn bản pháp luật nào. Chính v́ vậy, kẻ có thể quay clip đó chỉ có thể là CANQCS. Hơn thế nữa, cứ nh́n nét mặt gượng gạo, bị cưỡng ép của Thích Không Tánh Quư độc giả cũng có thể thấy chỉ có CANQCS mới có thể khiến Thích Không Tánh phải có thái độ như vậy. Cũng lại rất đáng tiếc, điều này lại được Thích Không Tánh tự khai ra.



    Tại sao Thích Không Tánh lại khai thật chuyện này? Không phải là v́ người tu hành th́ phải nói thật đâu nhé!!! Bởi có cả ngàn chuyện thực tế đă chứng minh rằng người tu hành có thể dối và c̣n dối trâng tráo hơn là người b́nh thường. Sở dĩ Thích Không Tánh khai chuyện CANQCS đột ngột xông vào pḥng để quay video là v́ hắn nghĩ rằng tất cả những người b́nh thường đều hiểu rằng CANQCS có động cơ để đánh phá Tập Đoàn Ấn Quang mà ngày nay được đổi tên lại thành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Và v́ có động cơ đánh phá như vậy th́ Thích Không Tánh lại có thể trở thành Người Chân Chính. Tuy nhiên Không Tánh quên mất 1 chuyện rằng, đoạn clip không hề có âm thanh, lẽ dĩ nhiên là bất cứ 1 máy quay video nào cũng có phận thu âm. V́ vậy nếu như đoạn video không có âm thanh th́ có thể hiểu rằng: Hoặc CANQCS lọc đoạn âm thanh trước khi tung lên mạng v́ đó có thể là bằng chứng để khống chế Thích Không Tánh sau này, hoặc là đoạn âm thanh không có nội dung đáng chú ư nên chúng lược đi. Tuy nhiên tôi sẽ lược bỏ giả thiết thứ 2 bằng những phân tích trong mục sau.





    3 – Sự xuất hiện của cô gái trong clip



    Nếu như Thích Không Tánh không vội vă cải chính, điều này có thể có nhiều giả thiết dẫn đến những kết luận chưa rơ ràng. Nhưng Không Tánh lại lên tiếng tự biện hộ cho ḿnh thông qua Blogger Tumasic rằng cô gái là một nữ phật tử thuần thành tự nguyện cùng thầy đi làm “từ thiện” chẳng may “giữa đường bị cảm” nên Không Tánh đă vào pḥng để “chăm sóc”. Nếu Quư vị độc giả quan sát kỹ đoạn clip trên youtube sẽ thấy rằng cô gái hoàn toàn không có vẻ ǵ là bơ phờ mệt mỏi khi đang bị bệnh, hơn thế nữa pḥng cô gái thuê riêng cho cô lại là pḥng đôi, cô gái lại trọn chiếc giường phụ (bởi v́ chiếc giường chính th́ Không Tánh đang ngồi) tại sao vậy? Nếu quả là không có pḥng đơn mà chỉ có pḥng đôi, khả năng này cũng có thể xảy ra, nhưng không nhẽ cô gái thích khiêm tốn chọn cho ḿnh chiếc giường phụ? C̣n chiếc giường chính th́ để … ngắm???



    Có rất nhiều mâu thuẫn trong lời tự biện hộ của Thích Không Tánh



    Thứ nhất, cho dù cô gái đă có chồng hay chưa có chồng th́ việc 2 người khác giới trong không có quan hệ gia đ́nh trên cùng 1 chuyến đi xa mà vẫn giữ được tính trong sáng là chuyện … xưa nay hiếm, tất nhiên sẽ không tránh được nhiều câu hỏi.



    Thứ 2, nếu quả cô gái có bị cảm mạo thật, th́ Thích Không Tánh phải giúp đỡ cho cô ta bằng cách đưa cô ta vào bệnh viện chứ không thể “tự chữa” được v́ chắc chắn Thích Không Tánh không phải bác sĩ.



    Thứ 3 là nếu như cô ta bị ốm đến mức không thể tự chăm sóc được mà phải nhờ đến Thích Không Tánh, th́ có nghĩa là cô ta phải nằm liệt chiếu. Vậy ai là người mở cửa cho Thích Không Tánh hay Thích Không Tánh có ch́a khóa riêng???



    Thứ 4, trong clip, nếu để ư kỹ chúng ta thấy cô gái nh́n Thích Không Tánh với 1 đôi mắt rất khinh bỉ, xem thường (cảnh quay cô gái cận mặt), và không hề mở miệng để nói 1 câu giải thích cho CANQCS. Chỉ có Không Tánh phải trả lời những câu hỏi của CA.

    Thứ 5, nếu bắt quả tang quan hệ bất chính th́ thông thường cả 2 đối tượng nam và nữ đều phải bị chất vấn. Nhưng Thích Không Tánh th́ phải trả lời trong khi cô gái th́ … cười ruồi…

    Những phân tích trên chỉ có thể cho chúng ta 1 giả thiết hợp lư là cô gái là điệp viên của VGCS, không phải là gái buôn hương, và CANQCS đă giăng bẫy để Thích Không Tánh đút đầu vào. Nếu như Không Tánh là bậc chân tu và trong sáng chắc chắn sẽ không để trường hợp thiếu trong sáng xảy ra, bởi Không Tánh có thể nhờ nghỉ qua đêm tại các chùa ở địa phương hoặc tổ chức chuyến đi với tối thiểu 3 người để bảo đảm sự trong sáng. Chính v́ bản năng ham nhục dục, định lợi dụng chuyện đi làm từ thiện để tính chuyện trăng hoa nên Không Tánh đă sập bẫy của CANQCS. V́ vậy tôi sẽ loại trường hợp đă giả thiết rằng đoạn audio thu kèm không có giá trị nên CAVGCS ko tung ra.



    Căn pḥng rơ ràng là được Thích Không Tánh thuê cho 2 người, hoàn toàn không có chuyện Thích Không Tánh ở buồng riêng rồi chạy sang như hắn đă kể, bởi cô gái phải chuyển sang chiếc giường phụ để né tránh Không Tánh, sau khi cá đă cắn câu CANQCS xông vào và thực hiện kế hoạch giải phóng điệp viên. Một sư tăng ở chung buồng với 1 nữ thí chủ…chúng ta có thể kết luận ǵ đây??? Thích Không Tánh hay Thích Dâm Tánh?!



    Tập Đoàn Ấn Quang từ trước đến nay đă nổi tiếng những màn chà đạp giáo lư nhà Phật, mượn chiếc áo cà sa để gây tội ác và làm chuyện dâm loàn. Tất cả bọn chúng đều có chung 1 thuộc tính là kiếm lợi công danh bằng con đường tu hành. Cùng với bọn sư săi Quốc Doanh mà thực chất là Công An Đầu Trọc, chúng đang trợ giúp cho tập đoàn Việt Gian Phản Quốc thực hiện âm mưu đoàn ngũ hóa, ḥa hợp ḥa giải để đưa toàn bộ Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại về chầu tại Ba Đ́nh, khuất phục trước sự cai trị của bọn VGCS. Sẽ có người lư luận rằng, nếu Ấn Quang là tay sai của VGCS th́ tại sao CANQCS lại lật tẩy chúng??? Chúng ta đă chứng kiến rất nhiều những bài học trong lịch sử, VGCS chỉ sử dụng những kẻ mà chúng hoàn toàn điều khiển được. Nếu Thích Dâm Tánh không sập bẫy và VGCS không có chứng cứ làm tin, làm sao chúng tiếp tục dùng Dâm Tánh.



    VGCS là tập đoàn cực kỳ lưu manh và nguy hiểm, chúng không từ bất cứ thủ đoạn nào để bảo vệ vị trí độc quyền cai trị đất nước, kể cả những việc giết dân, bán nước, không thủ đoạn nào chúng không dám làm. V́ quyền lợi của chúng mà chúng sẵn sàng phản bội dân tộc để đi làm Việt Gian, tay sai cho ngoại bang. Những con bài mà chúng sử dụng cũng không thể thoát khỏi ṿi bạch tuộc của chúng, bất cứ tổ chức, đoàn thể nào đă bị VGCS nắm gáy và điều khiển, đều không có cơ hội quay lại với dân tộc. Thích Dâm Tánh cùng tập đoàn Rậm Râu Quảng Độ cũng sẽ không ngoại lệ.



    Trọng Tín (Kyoto)

    http://hon-viet.co.uk/TrongTin_Thich...ichDamTanh.htm

  4. #24
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Bạch Thư Của Ḥa Thượng Thích Tâm Châu : Đại Nạn Của Phật Giáo và đất Nước,

    1966




    Sang năm 1966, Đại Hội Giáo Hội lại bắt buộc tôi phải làm Viện Trưởng thêm một nhiệm kỳ nữa. Giáo Hội e ngại các tướng lănh tranh giành ảnh hưởng nhau, không thể có cơ sở vững vàng để xây dựng đất nước được, Giáo Hội yêu cầu Hội Đồng Lập Hiến. Sự yêu cầu này được phát động khắp các cấp Giáo Hộị Nhưng chỉ trong vài tháng việc yêu cầu bầu cử Quốc Hội Lập Hiến đă được Chính Quyền các Tướng lănh chấp nhận vào ngày 14-4-1966.

    Sau khi phong trào bầu cử Quốc Hội Lập Hiến đă được thỏa măn, nhân danh Viện Trưởng, tôi đă gửi thư thông cáo tới các nơi biết : ngưng sự tranh đấu, và chỉ đặt các chương tŕnh xây dựng đạo pháp mà thôi.

    Ngày 2 tháng 5 năm 1966 tôi đáp máy bay sang Colombo, thủ đô nước Tích Lan, cùng đại biểu Tăng Già các nước soạn thảo Hiến Chương và thành lập Giáo Hội Tăng Già Thế Giới bắt đầu từ ngày 6-5-1966. và tôi đảm trách chức vụ Phó Chủ Ti.ch.

    Từ Tích Lan trở về, tôi ghé thăm Malaysia và Singapore để cảm ơn sự hộ trợ tinh thần trong cuộc tranh đấu 1963 vừa qua.

    Vào 11 giờ sáng ngày 29-5-1966, tôi về tới Saigon, được tin đang có biểu t́nh trong thành phố Saigon và một số nơi khác tại miền Trung. Tôi không hiểu, khi tôi đi vắng, ở nhà có Thượng Tọa Trí Quang, Thượng Tọa Thiện Minh, do đâu lại phát động lại phong trào tranh đấu ?

    Tôi về tới VN Quốc Tự, bước chân vào cửa văn pḥng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo của tôi th́ có một biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi : "Muốn quần chúng tuân theo kỷ luật th́ phải theo quần chúng". Tôi vào tới bàn giấy của tôi th́ có một đĩa máu, một con dao và một huyết thư : Yêu cầu các Thượng tọa trong Viện Hóa Đạo, không được theo Thượng tọa Tâm Châu".

    Tôi định lên chánh điện VN Quốc Tự lễ Phật, tại đây có mấy các vị Tăng thanh niên không cho tôi vào chánh điện VN Quốc Tự và hăm dọa, ai muốn vào chùa hăy bước qua xác chết của ho..

    Tôi vô cùng chán nản, không biết cách nào văn hồi trật tự được. Tôi trở về chùa Từ Quang. Về chùa Từ Quang cũng có một đĩa máu, một con dao và huyết thư "Cấm tôi không được hoạt động nữa". Và, người trong chùa cho biết là họ hăm dọa sẽ đốt xe, ám sát. Và, chính các vị Tăng thanh niên đang tụ tập tại Niệm Phật Đường Quảng Đức (Bàn Cờ) định sang chùa Từ Quang giết tôi. May có Sư Cô Vân biết được, cấp báo cho tôi biết. Tôi trốn thoát. (4)

    Từ đó, tôi phải đi nghỉ, nay tại nhà này, mai tại nhà khác, nay tại Viện Nhu Đạo Quang Trung, mai tại Nha Tuyên Úy Phật Giáo.

    Từ đó, VN Quốc Tự bị Tăng Ni và quần chúng theo CS nắm giữ, thao túng, liên tục ngày này qua ngày khác, ra đường Trần Quốc Toản, ngă 6 Saigon - Chợ Lớn biểu t́nh, đả đảo và đốt h́nh nộm Tổng Thống Mỹ, Tướng Thiệu, Tướng Kỳ. Tôi không dám tới và làm việc tại Việt Nam Quốc Tự nữa.

    Tại Huế, Đà Nẵng và vài nơi khác tại miền Trung cũng vậy, không sao văn hồi được trật tư.. Lại thêm, sự xích mích giữa Tướng Nguyễn Chánh Thi và các Tướng tại Saigon. Nhóm Lập Trường ở Huế ra đời, đ̣i hỏi bầu Quốc Hội, đ̣i hỏi ngưng chiến tranh.

    Kết cuộc, các Tướng Saigon mang quân ra văn hồi trật tự miền Trung. Thượng Tọa Trí Quang cùng nhóm tranh đấu tại Huế, kêu gọi Phật tử đem bàn thờ Phật ra đường, để ngăn cản bước tiến của Quân Đội Chính Phủ, cho các cán bộ CS nằm vùng, trà trộn tẩu thoát.

    Phong trào mang bàn thờ Phật ra đường lan tràn khắp nơi và vào cả đến Saigon. Tại Saigon họ đem ảnh Phật ra để trên đống rác.

    Nh́n cảnh tượng ấy tôi cảm thấy đau ḷng, liền ra một thông bạch yêu cầu Phật tử không nên đem Phật ra đường. Thượng Tọa Thiện Hoa Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo đột nhiên ra một thông báo tán thành việc đem Phật ra đường. (5)

    Tại Đà Nẵng cũng như một số nơi khác, ngoài việc đem Phật ra đường, c̣n gh́m súng, nấp sau tượng Phật bắn ra, khi quân đội tiến vào kiểm soát chùa.

    Đem Phật ra đường rồi, Thượng Tọa Trí Quang vào Ṭa Hành Chánh tỉnh Thừa Thiên tuyệt thực. Sau, chính phủ đưa Thượng Tọa Trí Quang vào Saigon, ở nhà bác sĩ Nguyễn Duy Tài. Thượng Tọa vẫn duy tŕ việc tuyệt thực (có uống nước thuốc dưỡng sức), cho đến khi chính phủ quân nhân y lời hứa hồi tháng 4-1966, bầu cử Quốc Hội Lập Hiến vào ngày 3-9-1966.

    Sau khi thanh toán sự hỗn loạn tại Huế và một số tỉnh khác tại miền Trung, th́ tại Đô thành Saigon, chính phủ cũng thanh toán xong nhóm náo loạn tại VN Quốc Tự. Ṭa Đô Chính Saigon chính thức viết thư xin lỗi Giáo Hội : "V́ nạn bất đắc dĩ phải thanh toán nhóm náo loạn tại Việt Nam Quốc Tự, chứ thực tâm, chính phủ không dám xâm phạm vào tôn giáo".

    Tôi trở về làm việc tại Việt Nam Quốc Tự, nhưng một số các vị tranh đấu nhất định không về. Các vị cho rằng, chính phủ xúc phạm đến tôn giáo và cho tôi là thân Chính Quyền. Tại miền Trung, Thượng Tọa Trí Quang cho tuyên truyền rằng : "Mỹ mua đứt Tâm Châu với 3 triệu Mỹ kim và cho tôi là cậu của Tướng Nguyễn Cao Kỳ, đem quân đội ra tàn sát Phật tử miền Trung v.v...".

    Đó là chỗ nẩy sinh ra sự mâu thuẫn giữa tôi và các vị tranh đấu. Từ chỗ mâu thuẫn ấy, tại Saigon, Thượng Tọa Trí Quang và nhóm tranh đấu vu khống cho tôi là người Mỹ cho tôi 1 triệu Mỹ kim và trả lương cho tôi mỗi tháng là 20 ngàn Mỹ kim. Thực ra, tôi chưa được một dollar của Mỹ, chứ nói chi đến vạn, đến triệu. (6)

    Tôi vẫn nhẫn nại làm việc, tuân theo lời dạy của Ḥa Thượng Tăng Thống Thích Tịnh Khiết triệu tập Đại Hội Giáo Hội tại Việt Nam Quốc Tự từ chiều 21-10-1966.

    Buổi chiều ngày 22-10-1966, Đại Hội mới duyệt xét chương tŕnh nghị sự xong.

    Bất ngờ, 3 giờ sáng ngày 23-10-1966, tại chùa Ấn Quang một số các Thượng Tọa đă lén lút thành lập Hội Đồng Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất và đề cử Thượng Tọa Thích Thiện Hoa làm Viện Trưởng, coi như lật đổ tôi. Từ đó có ra Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Ấn Quang.

    Vậy, đâu là chỗ chia đôi và lũng đoạn Giáo Hội Thống Nhất ?

    Sau đó, Viện Hóa Đạo Ấn Quang chuyển hướng theo đường hướng "Ḥa B́nh Khuynh Tả". Viện Hóa Đạo Ấn Quang cử các vị ra nước ngoài liên lạc với các nhóm phản chiến, yêu cầu Mỹ rút quân, phản đối chính sách chống Cộng của Việt Nam Cộng Ḥa, đ̣i ḥa b́nh. Viện Hóa Đạo Ấn Quang cử Thượng Tọa Nhất Hạnh làm Trưởng Phái Đoàn Ḥa B́nh bên cạnh Ḥa Đàm Paris.

    Ấn Quang là một Phật Học Đường danh tiếng, cung ứng cho nhu cầu phát triển Phật Giáo miền Nam rất nhiềụ Nhưng từ nửa năm 1966 trở đi, Ấn Quang đă bị cưỡng ép làm nơi tranh đấu của các vị ưa tranh đấu. Sang năm 1967, tôi triệu tập 8 Giáo Phái, Hội Đoàn tại VN Quốc Tự, tuyên bố rút lui chức Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Đại Hội đề cử Thượng Tọa Thích Thiện Tường (người Nam), lên thay thế tôi làm Viện Trưởng. Và, Đại Hội này nhận thấy Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất đă bị chủ trương "nhất thống", tiêu diệt các Giáo Phái, Hội Đoàn, nên Đại Hội đă tu chính bản Hiến Chương ấy, cho phù hợp với các Giáo Phái, Hội Đoàn. Bản Hiến Chương tu chính này được thông báo cho chính phủ của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu biết. Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đă kư sắc luật 23/67 ngày 18/7/1967, công nhận Hiến Chương ấy.

    Sau khi rút lui khỏi Viện Hóa Đạo, tôi trở ra chùa Từ Quang Vũng Tàu của tôi, vui cùng cảnh vật thiên nhiên, cho vơi bớt những sự ưu tư, vất vả.

    Tại Saigon, Giáo Hội Thống Nhất Ấn Quang lại phát động phong trào tranh đấu, đ̣i hỏi không được tu chính Hiến Chương. (Thực vô lư, Ấn Quang chỉ có 3 Giáo Phái, Hội Đoàn, mặc dù Tăng Ni Phật tử đông. VN Quốc Tự có 8 Giáo Phái, Hội Đoàn - dù rằng người ít - vẫn có quyền tu chính Hiến Chương, chứ không phải hủy bỏ Hiến chương).

    Đùng một cái, một hôm vào khoảng 7 giờ tối, một số Tăng tại chùa Ấn Quang, được sự hộ trợ của các dân biểu thân Ấn Quang có súng, như Kiều Mộng Thu v.v... đột nhập vào VN Quốc Tự bắt thượng Tọa Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Thiện Tường, cùng với rất đông chư Tăng, đem về nhốt tại chùa Ấn Quang. Ngày hôm sau, Nha Tuyên Úy Phật Giáo can thiệp, mời các vị Ấn Quang ra khỏi Việt Nam Quốc Tư.. Sau đó, Giáo Hội Thống Nhất tại VN Quốc Tự lại phải đề cử Thượng Tọa Thích Minh Thành (người Nam) lên làm Viện Trưởng.

    Vẫn chưa yên. Lại một hôm khác, vào chập tối, phe Ấn Quang lại đem người, đem khí giới, tái chiếm VN Quốc Tự một lần nữa Lần này họ bắt hết Tăng chúng, lấy hết đồ đạc, nhiều máy may của VN Quốc Tự và đốt cháy một dăy nhà phía tay trái Quốc Tự. Nha Tuyên Úy Phật Giáo lại phải can thiệp để văn hồi trật tư..

    Sau biến cố này, Giáo Hội Thống Nhất tại VN Quốc Tự phải đề cử Thượng Tọa Thích Tâm Giác, Giám Đốc Nha Tuyên Úy Phật Giáo, kiêm nhiệm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, mới yên.

    Hai lần Ấn Quang đánh phá VN Quốc Tự như trên, hỏi ai làm nhơ nhớp cho lịch sử Phật Giáo VN ?

    Sự việc rơ ràng như thanh thiên bạch nhật, mà nhóm tranh đấu của Ấn Quang, được sự hộ trợ ngầm của CS nằm vùng, lải nhải vu khống cho VN Quốc Tự chia rẽ Giáo Hội, Thích Tâm Châu phá hoại và lũng đoạn Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất. Thực như câu phương ngôn của Việt Nam thường nói : "Vừa đánh trống vừa ăn cướp, vừa ăn cướp vừa la làng". Cậy đông, lấy thịt đè người, mặc sức vu khống, thao túng không coi nhân quả là chi cả !

    Cho đến nỗi những vị Tăng không biết chút ǵ về việc tranh đấu, việc xây dựng Giáo Hội, cũng như các vị Tăng, Ni Phật - từ ở xa, hay sau này, cũng a dua, hùa theo sự tuyên truyền nhồi sọ của nhóm tranh đấu Ấn Quang và CS nằm vùng trong suốt hơn 30 năm naỵ Thực tội nghiệp !

    Nói thẳng thắn, cuộc chiến tranh Quốc Cộng tại Việt Nam, không có một tôn giáo, một đoàn thể nào, không bị CS nằm vùng gây chia rẽ, phá hoại. Thiên Chúa Giáo có những cán bộ gộc nằm vùng như Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng v.v... Phật Giáo cũng vậy, CS nằm vùng từ thượng tầng, tới hạ tầng, càng dễ dàng hơn.

    Thực sự, cuộc tranh đấu từ tháng 6-1966, cho đến nay chia đôi Giáo Hội, đều do bàn tay CS đạo diễn, làm hại cho Phật Giáo và quốc gia VN không nhỏ. V́ vậy, Phật Giáo không phải là không có trách nhiệm, liên đới đến sự để mất VNCH cho CS. Vấn đề này, chính Ḥa Thượng Thích Huyền Quang cũng thường nhắc đi nhắc lại : CS từng tuyên bố : "Phật Giáo Ấn Quang hai lần có công với Cách Mạng".

    * Vấn đề ḥa hợp ḥa giải và các tạp sự sau đó

    Đầu thập kỷ 1970. ḥa đàm Paris đang tiến đến hồi mặc cả có lợi nhiều cho CS, th́ tại VN phe tranh đấu Ấn Quang, do Thượng Tọa Thích Trí Quang lănh đạo, đă cho thành lập phong trào Ḥa Hợp Ḥa Giải Dân Tộc, do ông Vũ Văn Mẫu được coi là Thủ Lănh. Phong trào này không được sự tán thành của hai Thượng Tọa Thiện Minh và Huyền Quang. V́ hai Thượng Tọa này không tán thành phong trào Ḥa Hợp Ḥa Giải Dân Tộc, nên Thượng Tọa Trí Quang và phe nhóm của Thượng Tọa đă tung ra một chiến dịch bôi bẩn Thượng Tọa Thiện Minh và Thượng Tọa Huyền Quang một cách tàn nhẫn. Cũng vi chiến dịch này, trong suốt một năm, Giáo Hội Thống Nhất Ấn Quang không thể triệu tập được Đại Hội để bầu cử chức vụ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo v́ Thượng Tọa Thích Thiện Hoa đă viên tịch, khiến cho Thượng Tọa Thích Trí Thủ là một vị Tổng Vụ Trưởng phải đứng lên xử lư thường vụ.

    T́nh h́nh biến chuyển hoàn toàn bất lợi cho VNCH. Ngày 30-4-1975, là ngày cáo chung của chế độ VNCH. Những bộ mặt thân CS đă lộ rơ nguyên h́nh, không ai mà không rơ.

    - Khi quân CS từ rừng về Saigon, đă có lần 500 Tăng, Ni của phe tranh đấu Ấn Quang ra đón chàọ

    - Ngày 19-5-1975, phe tranh đấu Ấn Quang đă tổ chức sinh nhật Hồ Chí Minh tại chùa Ấn Quang.

    - Hiệp Thương Chính Trị thống nhất hai miền Nam-Bắc của CS, một Thượng Tọa của phe Ấn Quang đă làm một bài tham luận, nịnh CS, kể công của Ấn Quang và đả kích Nha Tuyên Úy Phật Giáo cùng Giáo Hội Thích Tâm Châu.

    - Vào khoảng năm 1980, 1981, chính Thượng Tọa Thích Trí Thủ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Ấn Quang cùng các vị cao cấp nhất phe tranh đấu Ấn Quang đă tích cực vận động thành lập và tham gia vào Giáo Hội Phật Giáo VN tại chùa Quán Sứ (Hà Nội), mà người ta thường gọi là "Giáo Hội Quốc Doanh", hay "Giáo Hội Nhà Nước". Chỉ có các Thượng Tọa : Thiện Minh, Huyền Quang, Đức Nhuận, Quảng Độ và một số nhỏ các vị khác không tán thành, nên bị bắt hay bị giết.

    - Vào khoảng năm 1986, 1887, Ông Gorbachev, Tổng Bí Thư Đảng CS Liên Xô chủ trương cởi mở, th́ tại VN ông Nguyễn Văn Linh, Tổng Bí Thư Đảng CSVN cũng theo chủ trương ấy. Sau đó, Chủ Nghĩa CS bị tan ră tại Nga, tại Đông Âu, th́ tại VN, h́nh thức chuyển hướng là sự cần thiết để sống c̣n của ho.. Họ đă cho các chùa được sinh hoạt tín ngưỡng một phần nào, trả một số cơ sở cho các chùa, cho một số thanh niên Tăng, Ni được học hỏi Phật Pháp. Và, có thể bước đầu thí nghiệm của họ, họ cho một số người nào đó, đ̣i hỏi quyền tự do dân chủ, để tiện dịp nhận diện những người quyết tâm tranh đấu, để có thể triệt hạ sau nàỵ

    Ḥa Thượng Thích Đôn Hậu đă khơi mở ra phong trào Phật Giáo Thống Nhất tại hải ngoại, và Ḥa Thượng Thích Huyền Quang tiếp nối sự nghiệp ấy.

    Tại Hoa Kỳ cũng tổ chức thống nhất rầm rộ. Kết cuộc có ra hai, ba Giáo Hội Thống Nhất. Tại Âu Châu, có nhiều Giáo Phái hoạt động riêng biệt. Nhưng có một số chùa, có các vị Tăng trung niên và thanh niên, kết hợp thành Giáo Hội Thống Nhất Âu Châụ Tại Úc, dân số VN tỵ nạn vào khoảng 150 ngàn người, Giáo Hội Thống Nhất Úc và Tân Tây Lan đă thành h́nh, với số Tăng, Ni ít ỏi, số chùa độ trên mươi ngôi, số Phật tử tới các chùa, tính chung lại vào khoảng 7, 8 ngàn người. Nội bộ Giáo Hội th́ không ổn định và có vẻ phức tạp.

    Ḥa Thượng Thích Huyền Quang tại VN, đang là người trỗi lên, đ̣i lại danh xưng và sự phục hoạt của Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất. Ḥa Thượng là người đầy đảm lược, đầy kinh nghiệm với chủ nghĩa CS. Tôi rất kính mến Ḥa Thươ.ng. Tôi đă viết thư khích lệ Ḥa Thươ.ng. Tôi luôn luôn cầu nguyện cho việc làm của Ḥa Thượng được thành công viên măn.

    Cuộc tranh đấu hiện nay tại VN do Ḥa Thượng Huyền Quang lănh đạo thực vô cùng khó khăn. Khó khăn bởi bao mưu cơ, sảo thuật của Thích trí Quang cũ, nằm trong Giáo Hội Nhà Nước, ngăn trở. Khó khăn bởi Hiến Pháp CS bao vây. Khó khăn ngay trong nội bộ Giáo Hội Thống Nhất Ấn Chương "Tập quyền, kỳ thị" thiếu thiện cảm với các Giáo Phái Phật Giáo khác. Và, có thể có khó khăn với các tôn giáo khác, qua những nhận xét sâu xa. (7)

    Tuy nhiên, CS là kẻ thù chung của nhân loạị Nhân loại xóa bỏ những mặc cảm riêng tư, và tích cực phục vụ chung cho chính nghĩạ Chính nghĩa quyết thắng. Chủ nghĩa CS không sao tránh khỏi luật đào thải, và chắc chắn phải nhường chỗ cho thể chế tự do, dân chủ của toàn dân VN.

    * Kết luận

    Giáo Pháp của đức Phật Thích Ca Mưu Ni thấm nhuần vào ḷng dân VN đă gần hai ngàn năm. Phật Giáo đă ḥa đồng cùng vận mệnh thịnh suy của dân tộc. Phật Giáo đă sản sinh những nhân vật đức hài ḥa trong sự nghiệp cứu nước và dựng nước. Nhưng, đôi khi, Phật Giáo cũng bị những nhân vật cậy tài, ỷ thế, kỳ thị, thiếu sáng suốt, thiếu hỷ xả, gây tan nát cho đạo giáo và Quốc Gia không ít.

    Phật Giáo tôn trọng tự do nhân chủ tuyệt đối, không chủ trương "tập quyền" cho một cá nhân hay một nhóm ngườị V́, hễ có tập quyền là có độc tài, có bè phái, có những thủ đoạn để củng cố quyền lực.

    Gần một thế kỷ nay, nhân loại bị đau khổ đến cùng cực bởi nạn "tập quyền" của CS. Ba mươi năm nay Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất chủ trương, "tập quyền" chưa thấy đem lại tia hy vọng ḥa hợp và an lạc cho đại chúng. Phật Giáo VN tại Hoa Kỳ triền miên trong sự chia rẽ, đă có hai, ba tổ chức thống nhất. Phật Giáo VN tại Úc, "tập quyền" thống nhất trong tay một nhân vật tham độc, thiếu tài đức, gây bè phái, kỳ thị Trung, Bắc, hăm hại huynh đệ đồng đạo, mặc cho gần trăm ngàn Phật tử VN tỵ nạn tại Úc không nơi nương tựa, mặc cho danh dự Phật Giáo VN bị tổn thương nặng nề !

    Ôi, Phật Giáo VN ! Ôi, Phật Giáo VN !

    Ai gây chi lắm niềm đau khổ,

    Vũ trụ nài van đến nghẹn lời !

    (Lửa thiêng đạo mầu)

    Kính bạch Quư Ngài,

    Kính thưa Quư vị,

    Bạch thư này viết ra trong hoàn cảnh bất đắc dĩ. Bạch thư này được viết ra bằng những gịng lệ nóng thương đời, thương đạọ Bạch thư này ra đời, có người ưa có người không ưa, v́ sự thật mất ḷng. Nhưng, giả dối phải nhường chỗ cho sự thật, để cho Quốc Gia, cho Đạo Pháp được trường tồn, cho nhân dân VN được thức tỉnh, và cho nhân loại được hưởng niềm an lạc của chính pháp.

    Cầu nguyện Tam Bảo từ bi gia hộ, chuyển hóa đất nước VN, đạo giáo VN, nhân dân VN sớm thoát khỏi ách CS, thành một nước tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc và thịnh vươ.ng. Chuyển hóa tâm niệm của các cấp Phật Giáo trong và ngoài nước, biết rơ ḿnh, như lời Phật dạy, tiến tu và đạt tới đích giác ngộ, giải thoát. Cầu mong Quư Ngài và Quư vị luôn luôn được niềm an vui như ư, trong ánh đạo từ bi và trí tuệ.

    Source: http://groups.google.com/group/ott.v...l=en&lnk=st&q= - 34a1d3f7bd9da762


    Thích Tâm Châu (1921- ) là một vị ḥa thượng Phật giáo Việt Nam. Ông từng là một vị lănh đạo trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.

    [sửa] Thân thế và hoạt động

    Ông sinh tại Ninh B́nh, Việt Nam, quy y học đạo từ năm 11 tuổi.

    Ông là một thành viên sáng lập Tổng hội Phật giáo Việt Nam tại Huế năm 1951, sang năm sau th́ được tôn là Phó chủ tịch hội đồng trị sự Giáo hội Tăng già Việt Nam.

    Đầu thập niên 1960 thời Đệ nhất Cộng ḥa Việt Nam, ông cùng Thích Trí Quang và Thích Thiện Minh điều hành Ủy ban liên phái bảo vệ Phật giáo để tranh đấu đ̣i b́nh quyền tôn giáo. Khi Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ra đời năm 1964 th́ ông được chọn làm Viện trưởng Viện Hóa Đạo của Giáo hội.

    So với đường lối đấu tranh kịch liệt chống chính phủ Việt Nam Cộng ḥa của Thích Trí Quang (nhóm Ấn Quang) th́ ḥa thượng Thích Tâm Châu cổ động con đường trung ḥa hơn[1] (thường gọi là nhóm Việt Nam Quốc tự hay nhóm Viện Hóa Đạo).

    Sau năm 1975, ông tỵ nạn tại Canada và định cư tại Montréal, nơi ông sáng lập Tổ đ́nh Từ Quang.

    Ḥa thượng hiện là Thượng thủ Giáo hội Phật giáo Việt Nam trên thế giới[2].

    Ông c̣n là một học giả Phật học với nhiều tác phẩm dịch thuật và khảo luận.

    http://nhavanqlvnchnamnhan.blogspot....6%B0%E1%BB%9Bc

  5. #25
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Những tên đảng viên, cán bộ tôn giáo của đảng CSVN hoạt động tại hải ngoại.



    LTS: H́nh ảnh, tài liệu cùng nhân chứng sống qua suốt thời gian nước Việt Nam Cộng Ḥa chống lại cuộc xâm lăng của Cộng sản quốc tế Nga, Tàu mà đảng Cộng sản VN, chúng làm tay sai cho hai nước CS đàn anh này, th́ thực tế người dân ba miền Nam-Trung-Bắc Việt Nam đă chứng kiến nhiều tên đảng viên của đảng CSVN trà trộn, trá h́nh, đội lốt, núp dưới nhiều h́nh thức trong mọi lĩnh vực sinh hoạt tại cả ba miền đất nước cho tới hiện nay.



    Tại hải ngoại, nơi tập thể người Việt tỵ nạn CS định cư, bọn cán bộ VGCS cũng đă và đang ra sức trà trộn, núp lén, đội lốt mọi thành phần, cả thày tu của mọi tôn giáo hầu đưa thêm người của chúng ngày càng nhiều ra hải ngoại, để tiếp tục tấn công cùng với nghị quyết 36 của chúng; mong chuyển đổi Cộng đồng người Việt tỵ nạn CS thành "Cộng đồng người Việt sinh sống tại nước ngoài", tức là Cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản sẽ biến thành tập thể những công dân nước CHXHCNVN mà chúng đang cai trị.



    Hồn Việt UK online nhận được bản tin dưới đây từ một thân hữu. Chúng tôi trân trọng gửi đến quư bạn đọc để rộng đường dư luận và đề cao cảnh giác trước mọi h́nh thưc gian manh của bọn Cộng sản buôn dân bán nước tức lũ VGCS.


    Đó là cái tai họa..


    (Trước tiên phải cám ơn Patrick Willay <pwillay@orange.fr >)


    Ngày nay sư săi quốc doanh từ VN tung ra hải ngoại đông lắm.


    VC đánh đúng tâm lư trọng đạo tôn sư của dân ḿnh ,thấy cà sa là một mực tôn kính , ủng hộ xây cất chùa chiền tối đa.Một sư cũng cất chùa, hai săi cũng cất chùa.Có chùa rồi xây thêm cho bự ,tổ chức gây quỹ quyên góp liên tục.Mượn tiền của Phật Tử dài hạn không trả lăi .


    Kính nễ các sư ,đồng bào ủng hộ hết ḿnh. Hiểu biết của đa số nong cạn và dễ dăi ,nễ nang...Sư VC lợi dụng tối đa. Dân ta không biết ai tu thật tu giă.


    Ngày nay tôn giáo nào cũng bị sâu mọt từ trong đánh ra ,giặc nằm vùng từ ngoài đánh vô ,giă chân lẫn lộn...ôi thôi !!!


    Các vị nào có tin tức về những kẻ ma đạo do VC tổ chức gởi sang đây ,xin đừng ngần ngại, hăy thông báo cho đồng bào biết.


    Chúng ta hăy thông báo cho tất cả dân địa phương nơi chùa tọa lạc ,đồng bào tẩy chay là chùa VC phá sản. Hầu hết các chùa quốc doanh nầy mới xây cất ,mua sắm chưa lâu, c̣n thiếu nợ dân ,c̣n thiếu nợ ngân hàng và lúc nào cũng cần tiền chi phí hàng tháng nhờ vào dân chúng cúng dường.


    Cắt ủng hộ của Phật Tử là sư quốc doanh chới với ngay.


    Các tôn giáo bạn cũng nên tiếp tay bởi v́ đây là cái đại họa của toàn dân chứ khg riêng ǵ Phật Giáo .


    Thân kính.
    Tâm Minh

    (Xin tiếp tay phổ biến nhứt là đồng bào vùng thủ đô và phụ cận)



    From: Patrick Willay <pwillay@orange.fr >
    Subject: [DiendanDanToc] Dac Công Phât Giao



    Thư gửi đến 1.700.000 người Việt

    tỵ nạn cộng sản VN bên Hoa Kỳ



    Qua bài viết của tác giả Trần Minh đăng tải trên diễn đàn Ba Cây Trúc có phần ghi rơ lư lịch của một trong nhiều vị tu sỉ Phật giáo tại Virginia (Hoa kỳ) như sau:



    GIẤY CÔNG VỤ

    Đồng chí: Đoàn công Thành

    Bí danh: Đồng Điển. Biệt Hiệu Thích Thông Kinh

    Sinh Ngày: 26/9/1958 tại Quận 4, Tp HCM

    Danh Bộ Đảng viên CS: 07143/R32/BCT/TG

    Hộ chiếu xuất nhập cảnh số PT.156937 ngày cấp: 29/9/1994

    nơi cấp: TP Hồ Chí Minh. Được phép đến tất cả các nước.

    Đồng chí Thành đượcđảng bộ cử ra nước ngoài công tác với nhiệm vụ:

    - Phân hóa sự đoàn kết chống cộng sản các cộng đồng và tôn giáo người Việt ở nước ngoài.

    - Đặt trụ sở hoạt động cho đảng bộ

    - Tạo cơ sở kinh tài xuất nhập cho đảng bộ.

    TP HCM ngày 20/7/1994

    Trưởng Pḥng PA.18

    Kư tên







    Hiện Thích Thông Kinh ở Chùa Đông Hưng (Tu viện Đông Hưng)

    249 Doyle Way

    Virginia Beach, VA. 23452

    HỘ CHIẾU SỐ: PT 156937









    Chúng tôi xin gửi đến đài truyền h́nh Quốc Gia Việt Nam tại Californie và đồng hương tỵ nạn Việt Cộng tại Hoa kỳ là yêu cầu thành lập một ủy ban với một bản thỉnh nguyện thư tŕnh lên Tổng thông Obama với câu hỏi:

    "Phải chăng đây là chủ trương của Bộ Di trú Hoa Kỳ?"

    Mong lắm thay.


    Vơ Diệu Đế

    http://hon-viet.co.uk/TamMinh_NhungT...aiHaiNgoai.htm

  6. #26
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Trụ tŕ chùa Sơn Đồng tự thiêu
    Gia Minh, biên tập viên RFA
    2012-12-02

    Truyền thông trong nước hôm nay loan tin về vụ tự thiêu của Đại Đức Thích Thanh Hoằng, trụ tŕ Chùa Sơn Đồng tại xă Quỳnh Giao, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái B́nh hồi ngày 28 tháng 11 vừa qua.

    Photo courtesy of Thư Viện Hoa Sen

    Một ngôi chùa cổ ở tỉnh Thái B́nh. (Ảnh có tính minh họa).

    Theo báo chí trong nước, Ban Tuyên giáo Tỉnh Ủy Thái B́nh ra thông báo khẳng định vụ tự thiêu đó là v́ Đại Đức nợ nần tiền bạc nên phải tự sát bằng h́nh thức mà cơ quan này gọi là ‘tự đốt’. Gia Minh hỏi chuyện một Phật tử nói có quan hệ thân quen với Đại Đức Thích Thành Hoàng, và được người này cho biết như sau.
    Phát nguyện tụng kinh Pháp Hoa

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Chúng tôi vừa ở dưới lễ tang lên. Chuyện này hiện nay chưa công bố tất cả các thông tin và cũng chưa công bố các thư để lại của Thầy. Các thư để lại đó đang giấu kín chưa công bố.

    Gia Minh: Ai đang giữ những thư để lại đó?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Sư phụ của Thầy (Thích Thanh Hoằng) giữ.

    Gia Minh: Vị đó Pháp danh là ǵ?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Đó là Thầy Thích Thanh Nghĩa. Sư phụ ở Chùa Măi Lâm, cách đó khoảng 5 cây số.

    Gia Minh: Địa điểm tự thiêu ở chỗ nào?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Ngay trong chùa. Trước đó không ai biết ǵ cả, đến khi vụ tự thiêu xong rồi nhân dân mới biết.

    Gia Minh: Như vậy Thầy ở trong chùa một ḿnh?

    Kinh Pháp Hoa là một bộ kinh Đại Thừa của Phật giáo. Trong bộ kinh này có đề cập đến một số đại hạnh nguyện của các vị Bồ Tát là tự ḿnh thiêu thân để cúng dường cho thế giới ḥa b́nh hay cầu cho đạo pháp được tiến triển.

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Đúng vậy, v́ ở miền Bắc đa số mỗi chùa chỉ có một vị sư thôi. Khi sự việc xảy ra rồi nhân dân mới biết; biết rồi mới báo chính quyền.

    Gia Minh: Nhân dân có cho biết họ phát hiện sự việc thế nào không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Chúng tôi chỉ là đồng đạo đến phúng viếng, chôn cất xong th́ ra về chứ không hỏi nhiều. Chỉ nghe nhân dân nói khi ra chùa phát hiện th́ sự việc đă rồi, Thầy đă viên tịch rồi. Lúc đó khoảng 10 giờ tối.

    Gia Minh: Nhân dân có đưa xác đến bệnh viện và các cơ quan chức năng có làm các thủ tục liên quan không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Ở Việt Nam thông thường người ta không đưa xác đến bệnh viện. Cơ quan chức năng làm thủ tục ngay tại chùa luôn. Cơ quan chức năng có làm thủ tục tại chùa, có sự chứng kiến của nhân dân, của giáo hội và của thân quyến.

    Họ có xét nghiệm tử thi, thu thập chứng cứ tại hiện trường để xem có phải là một vụ tự sát hay một vụ tự thiêu do phát nguyện, hạnh nguyện. Bởi v́ khi c̣n sinh thời Thầy hay tụng kinh Pháp Hoa. Thấy phát nguyện tụng kinh Pháp Hoa từ năm 2000. Những thường khóa của Thầy trong ngày sáng chiều Thầy đều tụng kinh Pháp Hoa chứ không tụng kinh khác.

    Gia Minh: Xin ông cho biết rơ tụng kinh Pháp Hoa th́ có phát nguyện ǵ?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Kinh Pháp Hoa là một bộ kinh Đại Thừa của Phật giáo. Trong bộ kinh này có đề cập đến một số đại hạnh nguyện của các vị Bồ Tát là tự ḿnh thiêu thân để cúng dường cho thế giới ḥa b́nh hay cầu cho đạo pháp được tiến triển. Đó là một nội dung mà các bậc thượng tức mới hiểu được. Chứ nếu một số người không hiểu đúng có thể làm sai.

    Gia Minh: Khi Thầy viên tịch rồi th́ c̣n ǵ ở hiện trường nữa không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Hiện trường chỉ c̣n đám củi và xác thôi.

    Gia Minh: Xin ông cho biết tại Việt Nam từ trước đến nay có trường hợp nào như thế chưa?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Trong lịch sử 2000 năm của Phật giáo miền Bắc, các chốn tổ đ́nh, các chùa đều có những lịch sử như thế.

    Ngay tại Thái B́nh của chúng tôi cũng có lịch sử như thế. Tại Thái B́nh chúng tôi cách đây khoảng 85 năm, có một vị sư tổ ở cách chùa đó chỉ 12 cây số mà người ta gọi là Chùa Hổ, Sư tổ cũng đă chất củi tự thiêu để cầu cho thế giới được ḥa b́nh.

    Ở Chùa Hà Tiên ở tỉnh Vĩnh Phúc, cách đây 350 năm cũng có một vị Sư tổ, lúc đó hạn hán, Sư tổ tụng kinh và phát nguyện tự thiêu để cầu mưa. Khi ngày tự thiêu xong th́ vùng đó có mưa và hết hạn hán. Chuyện này ở Việt Nam đă có tiền lệ rồi, chứ không phải chưa có.
    V́ nợ nần?

    Gia Minh: Hôm nay Báo Thanh Niên đăng tin Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Thái B́nh có thông báo khẳng định ‘việc của Đại Đức Thích Thanh Hoằng’ v́ vấn đề cá nhân nợ nần? Ông nói chưa thông báo th́ ngay tại buổi lễ hôm nay có nói ǵ về thông tin liên quan không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Hôm nay chưa có thông tin ǵ cả; những người dự lễ cũng không có thông tin ǵ. Chúng tôi Phật giáo không có phát ngôn nhiều ra bên ngoài. Không biết báo chí của Nhà Nước nói thế nào.

    Gia Minh: Bây giờ người ta nói nợ nần, vậy thực tế lâu nay ông có thấy biểu hiện ǵ về chuyện đó của Đại Đức không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Thực ra bản thân tôi là một người bạn (của Đại đức), tôi không thấy có biểu hiện ǵ cả. Bởi v́ ở trong chùa không có sử dụng nhiều về kinh tế mà có liên quan đến việc nợ nần. Tôi cho đó chưa chắc là một lư do chính đáng. Chúng tôi thường nói chuyện với nhau, và không thấy Đại Đức than thở về chuyện thiếu tiền nong thế nào đó.

    Gia Minh: Ông nghĩ sao về việc Ban Tuyên giáo tỉnh Thái B́nh tuyên bố về nguyên nhân cái chết của Đại Đức?

    Chúng tôi thường nói chuyện với nhau, và không thấy Đại Đức than thở về chuyện thiếu tiền nong thế nào đó.

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Tôi nghĩ rằng như thế là nóng vội. Bởi v́ cái chết của một vị tu sĩ có ảnh hưởng to lớn đối với không những người dân mà c̣n cả ở nước ngoài. Nếu như có tham khảo ư kiến của giáo hội Phật giáo ở địa phương trước khi có thông báo th́ hay hơn.

    Gia Minh: Và quan hệ (của Đại Đức) với Phật tử, với chính quyền quanh đó ra sao?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Theo tôi biết là tốt v́ tôi chưa nghe thấy sự phàn nàn nào về mối quan hệ giữa chính quyền, nhân dân và Phật tử với Thầy đó cả.

    Gia Minh: Trong lễ hôm nay, chính quyền có đại diện đến tham dự không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Tất cả đều có, họ tham gia Ban tổ chức Lễ tang đầy đủ.

    Gia Minh: Cụ thể là ai?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: Ủy ban nhân dân Xă, Ban tôn giáo huyện, Mặt trận tổ quốc Huyện.

    Gia Minh: Tỉnh th́ không?

    Người quen ĐĐ Thích Thanh Hoằng: V́ chúng tôi phân cấp các vị giáo phẩm ở cấp độ thế nào mới có tỉnh. Đại Đứcchưa phải là giáo phẩm cao cấp; nếu như ở trong Ban Trị sự cấp huyện mới có cấp tỉnh.

    Gia Minh: Cám ơn ông.

  7. #27
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865
    Đă đến lúc chưa?
    Trên các báo chí Tây Phương mấy năm gần đây người ta phanh phui nhiều vụ các Linh Mục ,Hồng Y ở nhiều nơi và ngay tại cả Ṭa Thánh La Mă đă có những hành động như xâm phạm t́nh dục trẻ em ,có nơi phải bán Nhà Thờ để trả tiền bồi thường ,như có vợ ,cờ bạc ,gian díu vào các vụ chính trị ....mấy vị Hồng Y ,Linh Mục ở Việt Nam đua nhau đổ xô qua Mỹ đến các nhà thờ có đông người Việt đứng xin tiền ....c̣n phía Phật Giáo th́ đầy dẫy mọi t́nh trạng như các bài viết trên ,bên trời Trung Đông các vị Giáo Sĩ th́ hô hào thánh chiến chém giết lẫn nhau . Những vị tu hành của mọi tôn giáo đều nhân danh đấng giáo chủ ,đấng tối cao ,và nói những lời mà họ nói rằng của đấng giáo chủ ,đấng tối cao ,Tín Đồ của mọi tôn giáo cứ cúi đầu nghe theo ,tin tưởng ,qùy lậy ,che rẽ ,hận thù ,chém giết và thất vọng ....hết thế hệ này đến thế hệ khác . Vậy đă đến lúc con người cần phải có một cuộc cách mạng tôn giáo hay chưa ? Phật Giáo nói " Phật tại Tâm " ,Thiên Chúa Giáo nói " Chúa ở trên Trời " vậy th́ Phật không có ở trong Chùa lại không bao giờ có ở trong mấy ông Sư ,Chúa không có ở Nhà Thờ lại cũng không ở trong ḿnh các Cha .Để tránh những trường hợp người tu hành lợi dụng làm tiền tín đồ ,làm điều bất chánh và hướng dẫn tín đồ đi theo cộng sản cùng tà ma ngoại đạo ....chúng ta sao không thử thay thế các Sư các Cha bằng những ...." Sư Rôbốt" ," Cha Rôbốt " xem sao ? thớ đại điện tử ,computer ,internet ,ipad,iphon ....mỗi một Chùa ,một Nhà Thờ mua một Rôbốt đưa vào memory trong Rôbốt những bài giảng ,bài kinh của tôn giáo ḿnh ,Sư ,Cha Rôbốt cứ theo chương tŕnh định sẵn tùy từng trường hợp mà hành động ,như thế chúng ta sẽ có những vị Sư ,vị Cha chân chính ṭan thiện (trừ khi bị tin tặc đưa bậy vào memory) không nháy mắt đưa t́nh với nữ tín đồ ,không nói dào trước đón sau xin tiền của tín hữu ,không tuyên truyền cho cộng sản ,ngoại bang ,không xua đuổi kẻ nghèo ,vồn vă đón chào người giầu ,với đôi mắt trang bị hệ thống sensor Cha Rôbốt chắc chắn sẽ từ chối nhưng kẻ ly dị năm bẩy lần ,mà lần nào cũng nhanh nhẩu để tay lên quyển Thánh kinh thề thốt yêu nhau trọn đời .Không phải là không tốt sao ?

  8. #28
    Ngụy Tặc
    Khách
    Quote Originally Posted by Cao Cầu View Post
    Hai sư đoàn công an đầu trọc hiện nay trong nước thường gọi là Phật giáo quốc doanh là 2 sư đoàn công an được huấn luyện thuần thục công tác tuyên vận, mật báo, phá rối, chia rẽ Phật giáo, mục đích là diệt gọn Phật giáo như tại miền bắc
    Tại hải ngoại Công an ào ạt đưa bọn công an đầu trọc ra hải ngoại. Nhâp vào Mỹ quá sức dễ dàng v́ lư do tôn giáo. Chỉ cần cạo trọc lóc cái đầu, mặc chiếc áo cà sa, có thằng trọc đầu nào trù tŕ một cái chùa ở Mỹ là có thể bảo lănh dễ dàng. Mấy thằng đầu trọc trù tŕ nhân đó cứ bảo lănh, hoặc là con chúng, cháu chúng, hoặc ăn tiền. Bởi thể ta thấy hiện nay ở Mỹ chùa chiền mọc lên như nấm. Tiền ở đâu mà chúng xây chùa nhiều lắm thế ? Hăy vào phía sau chánh điện của mấy cái chùa lớn, có đông "tăng ni" để thấy và nghe mấy thằng đầu trọc trẻ đấu láo với nhau, uống bia, coi phim con heo, nói tiếng đan mach để thấy CA VC tràn ngập như thế nào th́ đủ biết.
    Sách của Đặng văn Nhâm không sai một tí nào cả. Chẳng những thế tôi sợ Đ V N chưa lột tả hết được sự thật trần truồng của đám đầu trọc
    Nhắc tới tên đầu trọc Thích giác Đức tôi nhớ tới chuyện Bush con chơi đểu cộng đồng VN vào năm 2006? Để làm ra vẻ muốn tỏ ra quan tâm tới tiếng nói chống cộng của cộng đồng VN trước khi đi VN, Bush con cho mời đại diện cộng đồng VN để hỏi ư kiến . Bush con chọn Thích giác Đức, và Đỗ hoàng Điềm. Ai cũng tá hoả! Thấy h́nh trên TV, sư ông TGĐ, đầu trọc loc và mặc áo cà sa? Uả tay nầy tu xuất lâu rồi mà sao giờ lại chơi cái đầu trọc và bộ cà sa, lại c̣n đại diện cho cộng đông nữa chư? C̣n ĐHĐ, đảng trưởng đảng VT, mặt búng ra sửa, bị Nghi sĩ Jim Webb cắt ngang khi bố láo bố lếu về tự do ở VN. Bush con chơi đểu thật.
    Đám đầu trọc ở VN hiến nay sống như ông hoàng. Ở đâu có người chết mà mới chúng tới tụng kinh là chúng đi tới một lần 4, 5 chiếc Mercede hay BMW thấy mà phát khiếp, và tiền bồi dưỡng cho chúng phải từ 100 triệu trở lên chứ không thể dưới.
    Đám đầu trọc ở hải ngoại cũng đâu chịu thua. Bởi vậy ai ngu th́ cư đem tiền cúng cho chúng để được "phước" th́ cứ làm. Ngay cả Thích tâm Châu, kẻ được nhiều người sùng bái, mà nếu đem kế khai cái dâm dục của hắn ra th́ quyển sách của Đ V N có thấm vào đâu. Mà lạ đời là cái ṇi đầu trọc không biết tại sao mà chúng sống lâu quá xá trời. TTC hiện nay đă 95 tuổi rồi mà ăn nói c̣n rang răng? Không biết đây có phải là nhờ âm thuỷ của khe suối lún phún cỏ mọc hai bên khe không?
    Đạo phật như biển đông lai láng, là linh hồn của tộc Việt nên các thế lực ngoại xâm và CS luôn t́m cách tiêu diệt nhưng chúng không thể làm được v́ chận nước chỗ nầy th́ nước tràn ra chỗ khác. Làm sao tác cạn biển đông?
    Tu là tu tại tâm. Phật giáo có 80 vạn pháp môn." Hăy tự đốt đuốt lên mà đi". Đừng nghe lời, và tệ hại hơn là đóng tiền chọ bọn ác tăng ngày nay.

    Nam mô A Di Đà Phật.
    Phật tử thuần thành Cao Cầu
    Kính bạch chư vị phật tử bốn phương, tám hướng
    he he

    99% thầy chùa hiện nay ở trong nước hay hải ngoại là bọn công an đầu trọc

    Nếu cái giọng điệu này mà noái về Ca-tô Rô-ma Giáo (xưa nay mạo nhận là Công Giáo ở VN) th́ cái post này không biết "thọ" được bâu nhiu tiếng đồng hồ trên Vietland này nhể? Vậy mà nó đă được "trường tồn" những hơn 3 tháng rùi. Mà đa số lại im thin thít.....đồng lơa. Chư mà noái đến mấy cha ở nhà thờ Ca-tô Rô-ma Giáo như thế này th́ đă bị "ném đá" không ngưng nghỉ roài.

    Quote Originally Posted by Đại Lăn View Post
    Đă đến lúc chưa?
    Trên các báo chí Tây Phương mấy năm gần đây người ta phanh phui nhiều vụ các Linh Mục ,Hồng Y ở nhiều nơi và ngay tại cả Ṭa Thánh La Mă đă có những hành động như xâm phạm t́nh dục trẻ em ,có nơi phải bán Nhà Thờ để trả tiền bồi thường ,như có vợ ,cờ bạc ,gian díu vào các vụ chính trị ....mấy vị Hồng Y ,Linh Mục ở Việt Nam đua nhau đổ xô qua Mỹ đến các nhà thờ có đông người Việt đứng xin tiền ....c̣n phía Phật Giáo th́ đầy dẫy mọi t́nh trạng như các bài viết trên ,bên trời Trung Đông các vị Giáo Sĩ th́ hô hào thánh chiến chém giết lẫn nhau . Những vị tu hành của mọi tôn giáo đều nhân danh đấng giáo chủ ,đấng tối cao ,và nói những lời mà họ nói rằng của đấng giáo chủ ,đấng tối cao ,Tín Đồ của mọi tôn giáo cứ cúi đầu nghe theo ,tin tưởng ,qùy lậy ,che rẽ ,hận thù ,chém giết và thất vọng ....hết thế hệ này đến thế hệ khác . Vậy đă đến lúc con người cần phải có một cuộc cách mạng tôn giáo hay chưa ? Phật Giáo nói " Phật tại Tâm " ,Thiên Chúa Giáo nói " Chúa ở trên Trời " vậy th́ Phật không có ở trong Chùa lại không bao giờ có ở trong mấy ông Sư ,Chúa không có ở Nhà Thờ lại cũng không ở trong ḿnh các Cha .Để tránh những trường hợp người tu hành lợi dụng làm tiền tín đồ ,làm điều bất chánh và hướng dẫn tín đồ đi theo cộng sản cùng tà ma ngoại đạo ....chúng ta sao không thử thay thế các Sư các Cha bằng những ...." Sư Rôbốt" ," Cha Rôbốt " xem sao ? thớ đại điện tử ,computer ,internet ,ipad,iphon ....mỗi một Chùa ,một Nhà Thờ mua một Rôbốt đưa vào memory trong Rôbốt những bài giảng ,bài kinh của tôn giáo ḿnh ,Sư ,Cha Rôbốt cứ theo chương tŕnh định sẵn tùy từng trường hợp mà hành động ,như thế chúng ta sẽ có những vị Sư ,vị Cha chân chính ṭan thiện (trừ khi bị tin tặc đưa bậy vào memory) không nháy mắt đưa t́nh với nữ tín đồ ,không nói dào trước đón sau xin tiền của tín hữu ,không tuyên truyền cho cộng sản ,ngoại bang ,không xua đuổi kẻ nghèo ,vồn vă đón chào người giầu ,với đôi mắt trang bị hệ thống sensor Cha Rôbốt chắc chắn sẽ từ chối nhưng kẻ ly dị năm bẩy lần ,mà lần nào cũng nhanh nhẩu để tay lên quyển Thánh kinh thề thốt yêu nhau trọn đời .Không phải là không tốt sao ?
    Rất hay!
    Nhận định sát thực tế, Ư kiến độc đáo.

    Theo triết lư nhà Phật th́ một khi con người chưa kiểm soát được thân, khẩu, ư của ḿnh, chưa kềm chế được tham, sân, si trong ḿnh th́ rất dễ lún sâu vào thế giới ma chướng trước những cám dỗ đầy hào nhoáng của danh, sắc và lợi.
    Những vị tu sĩ, những người thế tục, ở lúc phát khởi tâm nguyện hy hiến cho lư tưởng giải thoát tâm linh hay cho sự nghiệp cứu độ tha nhân đều mang trọn vẹn tính lương thiện. Nhưng rồi càng thành tựu cái tâm phát khởi ban đầu th́ càng thọ nhận phước phần. Khi cái phước phần nó đến mức quá hào nhoáng th́ nó lại là nguồn cám dỗ khó cưỡng. Ánh hào nhoáng của danh, sắc, lợi đă che mờ trí tuệ và cái tâm phát khởi ban đầu đă có. V́ vậy mới sinh ra vấn nạn. Và vấn nạn này th́ ông "tôn giáo" nào cũng bị dính.

    Có điều xưa nay Phật Giáo nhờ vào lời dạy rất vi diệu của Đức Thích Ca mà cho dù là một lực lượng tôn giáo thống lĩnh Á Châu, nhưng PG chưa bao giờ chủ trương phát động chiến tranh tàn sát, phá hoại cho nhân loại cả. Bởi lẽ tôn chỉ của PG là "Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật". Mà phụng sự chúng sanh theo tôn chỉ "Ban vui-Cứu khổ" trong tinh thần Từ Bi-Trí Tuệ-Hùng Lực. Người theo Phật, thờ Phật th́ không thể nhân danh Phật hay nhân danh "làm sáng danh" Phật mà có những lời nói, hành động hay ngay cả ư nghĩ gieo rắc đau khổ, chết chóc cho tha nhân hay các loài sinh vật khác.
    Chính v́ vậy mà cho dù trong hệ thống tôn giáo Phật Giáo cũng chất chứa ít nhiều nhưng phần tử làm nên tệ nạn. Nhưng so ra th́ ở PG như vậy là có sự hạn chế.

    Cái giải pháp "Rôbốt" mà ôb đưa ra nghe cũng độc đáo đó. Nhưng thay v́ chờ đợi chế tạo rô-bốt th́ tại sao ḿnh không sử dụng c̣m-biu-tơ và in-tơ-nết bi chừ luôn đi. Giảm thiểu nhu cầu đi chùa, nhà thờ, thánh thất. Ở nhà cứ vào mạng th́ tha hồ mà t́m hiểu, học đạo. Ở đó chỉ có ḿnh và Phật, Chúa (thế giới vô h́nh). Và nếu cần thấu hiểu sâu sắc hơn về giáo thuyết của các ngài, chúng ta có thể t́m gặp trên mạng thay v́ phải đến hầu mấy ngài sư, cha lại dễ sinh ra tệ nạn này nọ.
    Thực ra th́ giáo thuyết của các giáo chủ tôn giáo đă được ghi lại đầy đủ bằng giấy mực roài. Có tŕnh độ đọc viết, có căn cơ phù hợp th́ tự nhiên ḿnh sẽ...ngộ đạo thoai.

    Đừng lo!

    PS: Loại "Phật tử thuần thành Cao Cầu" như trên cũng là 1 tệ nạn cho Phật Giáo đây.

  9. #29
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    he he

    99% thầy chùa hiện nay ở trong nước hay hải ngoại là bọn công an đầu trọc

    Nếu cái giọng điệu này mà noái về Ca-tô Rô-ma Giáo (xưa nay mạo nhận là Công Giáo ở VN) th́ cái post này không biết "thọ" được bâu nhiu tiếng đồng hồ trên Vietland này nhể? Vậy mà nó đă được "trường tồn" những hơn 3 tháng rùi. Mà đa số lại im thin thít.....đồng lơa. Chư mà noái đến mấy cha ở nhà thờ Ca-tô Rô-ma Giáo như thế này th́ đă bị "ném đá" không ngưng nghỉ roài.


    Chuyện công an ch́m làm thày chùa là De facto rồi .

    Chuyện để tượng hcm trong chùa tại VN cũng là De facto rồi .

    =========> TH́ đa số phải im "thin thít" thôi ...V́ đó là De facto

    - C̉N "ngặc tuỵ" có giỏi gian hơn alamit (về copy and p) th́ cứ đem vào VL một bài nói về :

    "Chuyện công an ch́m làm Cha Ḍng " đi .

    Nếu độc giả thấy đúng facts th́ cũng im thin thít luôn ....có ǵ đâu lạ chứ

    - C̣n chuyện "thọ" của thread do nick alamit mở ra , có thể lên tới cả năm là "b́nh thường", Mới trường tồn có 3 tháng thôi mà la lối cái ǵ đây ! :D

    C̣n chuyện "99%" là tuỳ vào tŕnh độ kiến thức từng ngừơi biết về Issues CS đội lớp thày Chùa .

    Ai kiu trong quá khứ Thầy Chùa làm mang tiếng bị VC xỏ mủi lợi dụng như con rối làm chi, đă có tiếng nhơ là một Tôn giáo có "tham vọng" khoái rớ vào Chính Trị th́ ngày nay chuyện CA làm Thầy chùa có ǵ đâu lạ chứ .

    Cũng như ngoài đời ai đó có quá khứ tiếng "nhơ" ăn cắp, ăn trộm rồi th́ vào nhà nào bị mất cắp đồ đạt th́ thiên hạ có quyền nghi ngờ kẻ đó đứng đầu list về chôm chĩa thôi .. ..có ǵ đâu lạ chứ .

    Cũng như ngoài đời ai đó có quá khứ tiếng "nhơ" mượn tiền rời giựt nợ chạy dài (Bad Credit) rồi th́ vào nhà Bank mượn tiền, Boss nhà Bank có quyền nghi ngờ kẻ đó mượn tiền sẽ dông luôn .. ..Có ǵ đâu lạ chứ .


    Cũng như ngoài đời ai đó , đă từng có quá khứ tiếng "nhơ" Sở khanh th́ vào nhà nào có con gái đông , chủ nhà có quyền nghi ngờ kẻ đó có tâm thuật bất chính của cái gọi là " quất ngựa truy phong" .. ..Có ǵ đâu lạ chứ .

  10. #30
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Tản mạn về cha Stêphanô Chân Tín





    VRNs (04.12.2012) - Roma, Italia - Hồi những năm 1985-1988, trong khi Ṭa Thánh đang sửa soạn tuyên phong hiển thánh cho 117 chân phúc tử đạo Việt Nam, báo đài nhà nước chộp lấy cơ hội đấy điên cuồng xuyên tạc, phản đối và kết án Công giáo. Không khí ấy lan toàn xă hội và tràn cả vào chốn học đường.



    Tại trường Trung học Yên Khánh A nơi tôi theo học, nhà trường cũng tổ chức một buổi cho các giáo viên đến các lớp tuyên truyền và kết án việc phong thánh và nhân đó kết án Giáo Hội. Trong không khí đấu tố mù quáng việc phong thánh ấy, tôi c̣n nhớ những cái nh́n miệt thị và những lời nói cay độc, thô lỗ của nhiều học sinh và giáo viên trong trường dành cho một số ít học sinh là người Công giáo chúng tôi, mà về sau tôi thấy họ đáng thương hơn là đáng trách.

    Đến tháng 7/1987, khi được cha Vũ Ngọc Bích kín đáo nhận vào tu ở Thái Hà, tôi mới hiểu vấn đề hơn một chút khi được đọc những bài viết của cha Chân Tín và của thầy Nguyễn Ngọc Lan, trong đó các ngài lên tiếng bảo vệ quyền chính đáng của Giáo Hội và phản bác lại các luận điệu tuyên truyền và kết án đầy ác ư, mù quáng và bất công của nhà nước, cũng như của những bồi bút theo đóm ăn tàn....

    Tôi nhớ ở Miền Bắc, cái tên cha Chân Tín được đón nhận với ḷng cảm mến và khâm phục. Khi ấy chúng tôi hoàn toàn không biết ǵ đến các việc làm của ngài hồi năm 1975 về trước tại Miền Nam, như làm báo Đứng Dậy và Đối Diện, làm Chủ tịch Phong trào Cải thiện Chế độ lao tù, tham gia vào Nhóm “Thành phần thứ ba” để vào trại Đavid theo lời Tổng thống Dương Văn Minh điều đ́nh với cộng sản trước ngày 30/4/1975.

    Về sau tôi biết, v́ những việc này mà ngài bị một số người cho là ngài theo cộng sản. Bản thân tôi không nghĩ vậy, bởi nếu sự thật là thế th́ sau năm 1975 các tờ báo của ngài như Tuổi Hoa, Đứng Dậy và Đối Diện đă không phải bị đóng cửa, trong khi đó báo Công Giáo và Dân Tộc, trước đó chưa có ở Miền Nam, th́ sau 1975 lại được “mở cửa”, mới đầu là tuần san về sau có thêm cả nguyệt san; hơn nữa nếu Chân Tín theo cộng sản thật th́ cũng đă “được” đảng Cộng sản “cơ cấu” vào những chức vụ bù nh́n nọ kia trong quốc hội hoặc trong các tổ chức khác như Mặt trận Tổ quốc, UBĐKCGYN. Mặt khác ngài đă không thường xuyên bị xách nhiễu, bị bắt bớ, quản chế, mưu sát và nhất là ngài đă không nói, không viết, không dấn thân như ngài đă làm để bảo vệ Giáo Hội, bảo vệ quyền lợi của người dân, cũng như để xây dựng đất nước và dân tộc như chúng ta đă thấy từ sau năm 1975 đến nay, mà nếu tôi không lầm th́ ngài là một trong những tiếng nói hiếm hoi đầu tiên và thường xuyên nhất trong những thập niên vừa qua kể từ khi cộng sản chiếm được Miền Nam Việt Nam.

    Dầu sao th́ trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng của Việt Nam Cộng Ḥa trước 1975, một số những việc làm của ngài hồi đấy bị cộng sản lợi dụng và it nhiều có lợi cho cộng sản và điều này người Miền Bắc chúng tôi, những người đă nếm trải sự thâm độc và tàn bạo của cộng sản, chúng tôi chẳng ngại nói thật cùng ngài. Bản thân tôi đă từng nghe Bà Cố Cha Vũ Khởi Phụng chia sẻ rằng bà đă nói như thế với cha Chân Tín khi ngài lần đầu ra Hà Nội.

    Năm 1989 cha Vũ Ngọc Bích gửi chúng tôi vào Sài G̣n. Bấy giờ học viện chưa tổ chức ăn học tập trung, các thầy ở gia đ́nh ḿnh, tự đi t́m việc phục vụ và tự kiềm việc làm để mưu sinh; nhà tập không mở thường xuyên và nếu có th́ cũng chỉ gặp nhau vào thứ bẩy, chủ nhật; dự tập th́ tháng gặp nhau một lần tại các địa điểm khác nhau trong ngoài thành phố. Các cha các thầy không có hộ khẩu ở tu viện Kỳ Đồng đều phải ở nhà thân nhân, nếu ban ngày có vào tu viện, th́ tối cũng phải ra, nếu không muốn công an gây khó dễ cho ḿnh và cho tu viện.

    Ngay đó cha Trần Ngọc Thao, dù là Giám Tỉnh, xong việc ở Kỳ Đồng, tối vẫn phải về ngủ bên Mai Thôn, trong căn pḥng bé tư của ngôi nhà ván gỗ lợp tôn lụp xụp, mà nhiều khi nước ngập tới chân giường. Trong hoàn cảnh ấy, việc đón chúng tôi từ Miền Bắc vào tu ở Sài G̣n, đối với các đấng bề trên là một quyết định khó khăn và táo bạo, bởi v́ Tu viên Kỳ Đồng phải bảo đảm toàn bộ cuộc sống và chi phí học tập của anh em chúng tôi, hơn nữa, một khi công an phát hiện có người trẻ thường xuyên ở trong tu viện, họ cho là Nhà Ḍng đào tạo tu sĩ “trái phép” và nhân đó, có thể kiếm cớ cướp nốt cơ sở duy nhất c̣n lại ở Sài G̣n.

    Lúc ấy nhiều anh em vẫn c̣n ám ảnh về vụ tu viện DCCT Thủ Đức bị cộng sản cướp hơn 10 năm trước và vụ Ḍng Đồng Công Thủ Đức vừa xảy ra năm 1987 vẫn c̣n ám ảnh nhiều anh em, bởi thế anh em không muốn mạo hiểm. Từ nỗi sợ này, một số anh em trong Tu viện không muốn đón nhận chúng tôi. May thay các cha trong Hội đồng Quản Trị Tỉnh Ḍng đă sáng suốt và cương quyết định kịp thời, mà một trong số những người có tiếng nói mạnh mẽ và có tính quyết định, khiến các anh em c̣n do dự phải chấp thuận, đó là cha Chân Tín, lúc đấy đang làm niên trưởng của Hội đồng Quản trị Tỉnh Ḍng, kiêm quản lư Tỉnh Ḍng, quản lư Tu viện Kỳ Đồng, Giám đốc Nhà sách Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Về sau chúng tôi biết được điều này là nhờ cha Trần Văn Hưng kể lại.

    Thế là từ tháng 8 năm 1989 đến đầu năm 2006 tôi liên tục sống chung với cha Chân Tín tại tu viện Kỳ Đồng, trừ khoảng thời gian 3 năm ngài bị bắt và giam lỏng ở Cần Giờ. Trong đó khoảng 10 năm, 1996-2006, tôi thường xuyên cộng tác với ngài trong việc mục vụ, ban đầu là phụ tá xóm giáo Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời và về sau là cùng ngài dạy các lớp giáo lư dự ṭng và hôn nhân do ngài tổ chức, cũng như cùng với các anh Nguyễn B́nh Định và Đinh Ngọc Lâm chở ngài xuống Cần Giờ vào những năm mới khởi sự việc truyền giáo ở ấp An Ḥa, xă An Thới Đông, trước khi cha Hoàng Minh Đưc nhập cộng đoàn Cần Giờ.

    Bởi tôi ở đó lâu và làm việc với ngài nhiều, nên trong tu viện hầu như có việc ǵ quan trọng ngài cũng chia sẻ với tôi, từ việc mục vụ đến việc dấn thân cho công lư, sự thật, cho nhân quyền, dân chủ, tự do. Có lần ngài đi theo đoàn Phật giáo Ḥa Hảo và Phật Giáo VNTN để cứu trợ đồng bào lũ lụt ở Miền Tây, biết là sẽ bị CA gây khó dễ và CA sẽ lại áp lực cha bề trên, cho nên ngài nói riêng với tôi: “Tôi đi chỉ nói cho anh biết, nếu có sự cố ǵ th́ anh giúp tôi tŕnh bày lại với bề trên. Tôi không muốn nói với ngài tôi đi làm việc này. Nếu nói, khi CA họ hỏi mà cha bề trên bảo là không biết th́ ngài phạm tội nói dối. C̣n nếu bảo là biết mà vẫn để tôi đi th́ ngài bị CA gây khó dễ thêm. Tôi không muốn làm khó cho ngài.”

    Những năm 2000-2006, thỉnh thoảng ngài có nhờ tôi chở ngài đi thăm bạn hữu đây đó, chẳng hạn đi thăm thầy Nguyễn Ngọc Lan, hoặc đến câu lạc bộ giải trí của các linh mục vào ngày thứ hai ở nhà thờ Phú Lâm chỗ cha Châu, về sau tôi về Hà Nội rồi, nhưng khi vào Sài G̣n, gặp ngày thứ hai, ngày vẫn kêu tôi đi cùng. Cũng v́ việc này mà hồi năm 2001-2002, một thời gian dài, có tôi bị mấy nhân viên theo đuôi mỗi khi ra khỏi tu viện Kỳ Đồng, khiến tôi khi ấy chưa quen, khá căng thẳng và phải tŕnh báo với các đấng bề trên xin hướng dẫn. Từ năm 2006 mặc dù tôi về Miền Bắc phục vụ, nhưng mỗi khi vào Sài G̣n ngài là một trong vài đấng bậc tôi thường đến thăm hỏi, gặp gỡ ngài và chia sẻ nhiều với ngài.

    Sống và làm việc chung với ngài nhiều năm tôi thấy ngài là một linh mục đạo đức, có ḷng tin và ḷng mến Chúa mạnh mẽ, có đời sống tu đức khá chuẩn mực. Lịch làm việc hàng ngày của ngài như tôi thấy như sau: Buổi sáng tham dự giờ kinh thánh lễ chung với anh em trong tu viện. Dù tuổi cao, nhưng ngài là một trong số những cha có mặt đều nhất và thường xuyên nhất trong giờ kinh thánh lễ ban ssáng của cộng đoàn. Khoảng 6 h ngài đều đặn xuống nhà cơm ăn sáng chung với anh em, không bao giờ tôi thấy ngài lấy cơm mang lên pḥng ăn riêng như một số anh em già trẻ khác.

    Cũng giống như một số cha già khác được học với các cha Canada, nhà bếp dọn sao ngài ăn vậy, không bao giờ than phiền chuyện đồ ăn thức uống ngon hay không ngon. Ăn sáng xong ngài ra văn pḥng làm việc ở ngoài nhà sách, tiếp khách, dạy giáo lư tại đó cho đến buổi trưa th́ về ăn cơm. Ngài dạy giáo lư dự ṭng và hôn nhân cả ngày. Lớp buổi tuối đông hơn cả, nhưng rả rích suốt ngày, 1 người, 2 người, năm ba người, ngày đều dạy. Bất cứ ai t́m đến xin học giáo lư, v́ hoàn cảnh công ăn việc làm, cuộc sống không theo học lớp chính thức vào buổi tối được, th́ ngài đều sắp thời gian để dạy riêng. Ngài thực sự v́ lợi ích của từng học viên chứ không tính lịch làm việc theo kiểu tiện lợi cho ḿnh, song cũng lại bị tiếng là người dễ dăi làm hư giáo dân và có thể bị người ta lợi dụng.

    Bởi lịch làm việc như vậy nên buổi tối thường xuyên buổi tối ngài ăn cơm muộn. Thường khoảng 9 đến 9 h 30 tối. Ngài ăn nhà ăn một ḿnh, rồi lên nhà nguyện cầu nguyện riêng rồi khoảng 10 h 30 ngài đi ngủ. Từ hơn chục năm trước đến nay tôi thấy ngài ngủ không nhiều. Có nhiều khi 2 h sáng ngài đă dậy. Hồi năm 2000, khi tôi mới dọn đến ở pḥng 208 gần pḥng ngài 201, có khi 2 h sáng tôi thấy pḥng ngài điện sáng, sợ ngài gặp chuyện ǵ tôi đến xem th́ hóa ra ngài đang đi lại lần hạt trong pḥng. Ngài nói ngài ngủ đủ rồi nên đi lại lần hạt một chút.

    Tôi vẫn thấy ngài cũng như cha Bùi Quang Diệm cùng thế hệ là một trong những cha có ḷng yêu mến Đức Mẹ đặc biệt. Anh em trong ḍng thỉnh thoảng phải đi chung xe v́ các việc tang ma hiếu hỉ đây đây đó, mỗi khi có ngài đi cùng th́ thường ngài chủ sự việc đọc kinh, cầu nguyện, ngoài kinh phụng vụ, ngài c̣n yêu cầu anh em lần hạt Mân Côi, nếu xê đường dài th́ ngày lần hạt hai ba lần. Ngay cả khi đi xe máy ngài chỉ có hai người ngài cũng kêu lần hạt.

    Tại pḥng làm việc của ngài, cuốn kinh phụng vụ luôn ở trên mặt bàn và ngài thường xuyên đọc kinh hay lần hạt vào những thời khắc thảnh thơi, giữa các ca tiếp khác hay các giờ dạy giáo lư tại pḥng làm việc. Những ai bất chợt đến khu vực pḥng làm việc của ngài th́ thấy rơ việc này hơn cả. Liên quan đến đời sống đức tin của ngài, có lần tôi hỏi sao chứ kỹ của bố lại có nét thẳng băng lớn ở bên trên bao trùm lấy tên của ngài bên dưới, ngài trả lời tôi rằng: “Tôi lấy Đức Chúa Trời làm nến tảng cho mọi sự, cho cả cuộc đời tôi, cho những điều tôi viết và nói chứ không phải là lấy nền tảng là những sự dưới đất như thường thấy”. Tôi thấy đấy ư tưởng truyền thống nhưng lại là một cách áp dụng độc đáo của một con người có đức tin mạnh mẽ. Quả thật trước những khó khăn phức tạp, những chống đối trong ngoài, kiên tŕ dấn thân được như ngài trong một đường hướng cụ thể trong nửa thế kỷ là điều không đơn giản mà nếu không có đức tin th́ khó có ai có thể làm được như vậy.

    Tôi cũng thấy ngài là người sống nghèo khó và rất trật tự ngăn nắp. Pḥng ở của ngài trong Tu Viện cũng như pḥng làm việc của ngài ở Nhà Sách, ai đến cũng thấy là nghèo khó, giản dị và ngăn nắp. Pḥng ở của ngài chỉ có cái giường sắt, cái tủ gỗ đựng quần áo, cái máy cassette cũ kỹ, cuốn Kinh Thánh, mấy cuốn sách tu đức và mấy ảnh tượng thánh cũ kỹ cùng tấm ảnh chụp ông bà cố và các anh chị em ngài trong gia đ́nh. Pḥng làm việc của ngài ở nhà sách th́ khác hơn, có bộ đồ hăm nước chè, cái tủ lạnh nho nhỏ, một cái giường bố loại gấp được cũng cao tuổi như chủ nhân của nó, một ít tranh ảnh và đồ lưu niệm bạn bè thân nhân tặng treo trên tường, một cái cassette nhỏ nhỏ và ít sách vở, tài liệu cần thiết. Tất cả được săp đặt gọn gàng, ngăn nắp trong cái pḥng nhỏ khoảng 10 m2 ấy. Tôi hiếm thấy có cha già nào ăn ơ ngăn nắp, sạch sẽ và gọn gàng như ngài.

    Quần áo ngài cũng có rất ít và ăn mặc rất giản dị, đố ai thấy ngài có cái đồ đoàn hay áo quần nào có vẻ sang trọng bao giờ. Có điều v́ ngài sống nghèo nên đôi khi ngài cũng muốn anh em như vậy. Tôi c̣n nhớ khi chúng tôi mới từ Hà Nội vào Sài G̣n, chúng tôi chưa được nhận ngay vào Dự tập, và trong Tu Viện chúng tôi làm việc dưới sự sắp đặt của cha Chân Tín va thầy Phạm Văn Thuyết. Cha Chân Tín, với tư cách là quản lư Tu Viện, giao cho chúng tôi phần việc quét dọn lau chùi toàn bộ hành lang và các nhà vệ sinh của Tu viện Kỳ Đồng, đồng thời giúp thầy Thuyết phơi lá cây và bổ củi làm chất đốt. Lúc đó, nhà vệ sinh không dùng giấy cuộn trắng văn minh như bây giờ, ngài đặt mua kư từng xấp giấy vệ sinh loại xấu rồi về cắt nhỏ ra đặt vào các hộp gỗ nhỏ trong nhà vệ sinh. Chúng tôi cắt đă nhỏ gần bằng khổ hộp gỗ rồi, thế mà ngài vẫn yêu cầu chúng tôi cắt nhỏ hơn nữa! Ngài nói cắt nhỏ bằng hơn 3 ngón tay khép lại thôi. Thầy Thuyết thấy thế th́ nói tục: “Bét mẹ cái ông quản lư này, ông bảo các anh cắt nhỏ thế th́ đi cầu anh em lấy tay mà lau à!” Cái lối sống nghèo của ngài phát xuất từ ḷng thương người nghèo và ngài tính nước làm sao có lợi cho người nghèo.

    Hồi nhiều giáo dân xóm 6 bị giải tỏa năm 1997-1998, đến thăm các gia đ́nh, thấy họ có hoàn cảnh đáng thương tôi thấy ngài thường chảy nước mắt trong khi chăm chú lắng nghe họ. Từ khi được giải quản khỏi Cần Giờ giữa năm 1993, hàng tuần chủ nhật và dịp lễ nghỉ đạo đời ngài vẫn xuống Cần Giờ thăm viếng và giúp đỡ dân ở đây (Cần Giờ 15 năm trước c̣n nghèo nàn thảm hại!) và khi đi bao giờ ngài cũng kiếm cái ǵ mang theo để giúp người nghèo, như tiền bạc, quần áo đồ dùng mới cũ. Có lần không kiếm được cái ǵ, hay kiếm được không đủ lượng ngài mong muốn, ngài viết trên thông báo chung ở bảng đen cạnh nhà cơm tu viện thế này, tôi đọc thấy buồn cười: “Xin anh em có quần áo hay đồ dùng ǵ không cần thiết th́ cho tôi để tôi mang đi chia sẻ cho người nghèo. Nếu không th́ quần áo mặc một thời gian th́ cho tôi cũng được rồi. Đợi cũ rách mới bỏ ra cho th́ anh em mặc hết phần của người nghèo sao?!”

    Ngài luôn nỗ lực phục vụ Giáo Hội, đặc biệt là những người nghèo khổ. Hầu hết thời gian trong ngày ngài dành cho việc mục vụ: Dạy giáo lư, giải tội, cử hành các bí tích, thăm viếng người nghèo, người bệnh. Công việc mục vụ thường xuyên của ngài là phụ trách xóm giáo 6 với khoảng 2500 nhân danh. Nếu tôi không nhầm th́ ngài giúp xóm giáo 6 từ trước năm 1975 cho đến năm 1998. Thời gian ngài bị quản chế ở Cần Giờ, th́ cha Thành Tâm thay thế. Đấy là một xóm giáo đông đúc, nghèo khổ, cơ cực, hầu hết các gia đ́nh đều sống chen chúc trong các căn nhà ổ chuột, hôi hám, ẩm thấp trên khu vực kênh Nhiêu Lộc, gần ga Ḥa Hưng, công ăn, việc làm th́ thiếu mà tội phạm th́ thừa, ma túy, trộm cướp, măi dâm đủ cả.

    Trước nỗi khổ của phần lớn người dân ở đây, ngài đă luôn t́m cách cảm thông, chia sẻ với họ. Khi làm phụ tá xóm giáo cho ngài tôi thấy bất cứ trường hợp nào có vấn đề ngài đều đích thân phối hợp với Ban Điều hành xóm giáo thăm hỏi, hướng dẫn, giúp đỡ tận t́nh. Tháng 9 năm 1989 xóm giáo bị hỏa hoạn nặng nề, cháy mất 48 căn nhà và có một hai hay người bị chết, ngài đă tổ chức cứu giúp người dân ở đây bất luận lương giáo, giúp họ cơm ăn áo mặc. Về chỗ ở th́ ban đầu ngài xin cha Bề trên Cao Đ́nh Trị cho giáo dân tạm cư tại các pḥng học giáo lư của giáo xứ và tại hành lang nhà thờ Kỳ Đồng, sau đó giúp đỡ họ dựng lại nhà cửa trên kênh.

    Năm 1997 lấy lư do cải tạo đô thị, nhà nước giải tỏa nhà nguyện xóm giáo 6, họ tưởng là phen này dẹp được “nhà nguyện của cha Chân Tín” và ngài hết chỗ gặp gỡ, giảng dạy cho dân nghèo trong khu vực, nhưng họ nhầm, v́ từ đó ngài đă sống với dân sâu sát hơn, bất chấp sự khó chịu của nhà cầm quyền, ngài đă tổ chức đi dâng lễ và đọc kinh lưu động vào các buổi tối ở tại các gia đ́nh, nay nhà này mai nhà khác, nay khu này, mai khu khác, khiến cuối cùng sang năm 1999 nhà nước phải cho cha Phan Đức Hiệp mua một căn nhà trong khu vực để làm lại thành nhà nguyện mới khi cha Hiệp thay thế ngài phụ trách xóm giáo. Gia đ́nh cha Lê Ngọc Thanh và cha Vũ Đ́nh Tùng là giáo dân thuộc khu vực này có thể biết rơ hơn và làm chứng về tấm ḷng mà cha Chân Tín dành cho người dân ở đây.

    Liên quan đến việc truyền giáo có người nghĩ Chân Tín không lo giảng đạo, chỉ lo “làm chính trị”, song thực sự đấy là lời kết án bất công của những người nếu không phải là ác ư th́ cũng là thiếu hiểu biết. Ai ở gần ngài th́ biết nơi ngài thể hiện cách mạnh mẽ và thường xuyên ư thức xây dựng Giáo Hội và nỗ lực dấn thân truyền giáo cho người ngoại đạo. Nếu lúc này lúc khác ngài làm việc ǵ ra khỏi pham vi mục vụ bí tích thông thường, th́ cũng là nhằm giúp cho Gíao hội và các tôn giáo có được một không gian tự do hơn để sống đạo và truyền đạo. Ngài nói và làm chứ ngài không chỉ nói. Nhiều người kết án ngài nhưng thực ra họ chưa làm được bằng một phần trăm điều ngài làm được trong việc truyền giáo.

    Tôi thấy ngài thường có ư thức phải sống thế nào, phải giao tiếp và hướng dẫn người ta làm sao để giúp người ta đón nhận được đức tin. Ngài đau đớn trước những lối ứng xử thiếu nhân bản, thiếu bác ái khiến người ta sợ đạo, ghét đạo và tránh xa người có đạo. Để rút kinh nghiệm có lần ngài kể chuyện cho tôi một người quen của ngài là nhà thờ Đỗ Trung Quân, ngài nói anh ta có đạo, nhưng chỉ v́ hồi nhỏ đi xưng tội, gặp một cha dữ quá, quát mắng anh trong ṭa giải tội khiến anh bỏ đạo từ đấy. Cung cách phục vụ của ngài, tôi thấy ngài như thánh Phaolô nói, không t́m lợi ích của ḿnh mà luôn t́m lợi ích của kẻ khác.

    Hồi ngài bị công an đưa xuống Cần Giờ giam lỏng, ngài đă giúp cho mấy chục trường hợp hợp đạo nghĩa bê bối trở về hiệp thông hoàn toàn với Giáo Hội ở giáo điểm Cần Thạnh. Tại TGP Sài G̣n, khi đi sang gặp gỡ bên Liên Tu sĩ hàng tháng hoặc đi lễ đây đó, một thời gian tôi thấy ĐHY Phạm Minh Mẫn thường tự hào về việc truyền giáo của TGP ở Cần Giờ và đem chuyện ở đấy đi kể ra cho thính giả hiệp thông.

    Theo cha Chân Tín xuống Cần Giờ một thời gian, tôi được nghe ngài và gia đ́nh anh Hai Bạc kể rằng anh có ư đón nhận đức tin Công giáo khi đang bị tù vị tội vượt biên, nhưng khi ở tù ra anh đến khu vực Tân Thuận, Nhà Bè để xin một cha nào đó giúp anh theo đạo, th́ anh bị linh mục ở đấy nghi ngờ và từ chối. Anh phải t́m lên nhà thờ Kỳ Đồng học với cha Bạch Văn Lộc, học xong anh vẫn chưa rửa tội. Đến khi gặp cha Chân Tín, th́ anh xin ngài rửa tội cho anh.

    Mỗi chủ nhật th́ ngài nhờ một hai anh em học viện chở ngài xuống đây, ban đầu là cha Đinh Ngọc Lâm, về sau là cha Nguyễn B́nh Định và tôi, đồng thời có mấy anh chị em Legio tháp tùng. Trong khi ngài đi thăm hỏi, tṛ chuyện với dân ở chỗ này th́ các thầy và các anh chị em Legio kín đáo dạy giáo lư ở một chỗ khác, mà thường là nhà chưa có đạo nhưng có cảm t́nh với đạo. Sau đó th́ tất cả những ai muốn cùng tham dự thánh lễ chung do ngài cử hành tại nhà anh Hai Bạc, bất luận CA cấm cản thế nào.

    Tôi c̣n nhớ dịp lễ Giáng Sinh 1997 tôi và anh Nguyễn B́nh Định theo ngài đến ấp An Ḥa. Khi vừa tới nhà anh hai bạc th́ đă thấy 2 nhân viên mặc quân phục và mấy dân pḥng ngồi đấy rồi. Họ tuyên bố cấm làm lễ và dạy giáo lư. Tuy nhiên, ngài vẫn thăm hỏi và tṛ truyện b́nh thường với mọi người ở đó. Sau một hồi thấy ḿnh ngồi đó vô duyên, nhóm CA rút sang nhà bên cạnh, sát vách nhà Hai Bạc và ngồi theo dơi từ đó. Đến khoảng gần trưa, ngài nói mọi người cứ ngồi yên như đang tṛ chuyện, trên bàn giữa các ly tách uống trà có một đĩa, một ly đựng bánh rượu. Ngài cũng ngồi, không mặc áo lễ, chỉ đeo dây stola và bằng cách đấy ngài vẫn dâng được thánh lễ được cho nhóm giáo dân nhỏ bé ngay trước mắt CA…

    Cứ thế số người đón nhận đức tin mỗi ngày một gia tăng. Từ gia đ́nh anh Hai Bạc đức tin lan tỏa ra những người họ hàng và những người hàng xóm trong ấp và ngoài ấp, rồi ngoài xă. Có dịp năm 1998 vào lễ Chúa Thánh Thần th́ phải cùng lúc có hơn 50 chục người lớn về rửa tội tại nhà thờ Kỳ Đồng. Quả thật Chúa biến sự dữ nên sự lành và Chúa làm cho mọi sự trở nên sinh ích cho những ai yêu mến Người như lời Kinh Thánh nói. Rơ ràng việc cha Chân Tín bị bắt và bị kết án quản chế ở Cần Giờ là điều không tốt. Nhưng Chúa lại biến điều ấy thành cơ may cho việc truyền giáo ở đây và từ sau khi măn hạn quản chế, việc truyền giáo và giúp đỡ những người dân ở đây là ưu tiên một của cha Chân Tín, là nỗi bận tâm lớn nhất của ngài.

    Rơ ràng là từ khi ngài bị đưa xuống Cần Giờ quản chế th́ công việc truyền giáo của cộng đoàn DCCT ở đây bước vào một giai đoạn mới năng động và hiệu quả hơn trước. Ngay cả về phương diện cơ sở vật chất cũng được cải thiện. Những nỗ lực của ngài đă mang lại những kết quả tốt đẹp hết sức cụ thể. Hiện nay An Thới Đông đă trở thành một họ đạo sinh động mà nhiều giáo xứ hàng trăm năm tồn tại ở Miền Bắc có mơ cũng chưa có được sức sống như vậy. Sau này nhờ các ân nhân ở Sài G̣n, nhờ sự cố gắng của cha Điệp và các anh em trong cộng đoàn, giáo họ đă xây dựng được một ngôi thánh đường xinh đẹp tại ấp An Ḥa, với số giáo dân ở An Ḥa, An Thới Đông và An Nhơn tổng cộng khoảng 500 nhân danh mà toàn bộ là tân ṭng. Nếu ngày nay ai đến An Ḥa khó mà có thể tưởng tượng hồi gần 20 năm trước ở đấy vẫn chưa có ai có đức tin và ở đấy c̣n là xă anh hùng thuộc chiến khu rừng Sác của cộng sản. Cũng v́ nhận thấy cha Chân Tín và anh em truyền giáo ở Cần Giờ hiệu quả mà Đức cha Nicola Huỳnh Văn Nghi, khi đang làm Giám quản TGP Sài G̣n, đă kư hợp đồng giao cho DCCT địa bàn huyện Cần Giờ, toàn quyền tổ chức việc truyền giáo ở đây.

    Cùng sống và làm việc với ngài, tôi thấy cha Chân Tín là người nhạy bén với những hoàn cảnh khốn khổ và đau thương của từng người cũng như của Giáo Hội, dân tộc và đất nước. Ngài không phải là hạng người thờ ơ với thời cuộc. Không khôn vặt theo kiểu ngậm miệng ăn tiền. Không cơ hội để theo đóm ăn tàn. Cũng không phải là hạng người như nhà sư Tinh Vân nói là chỉ lo “hóa duyên quyên góp”, “rộng thâu đệ tử”, xây dựng chùa to nhà lớn “tự coi lấy việc ấm no làm đủ”. Trái lại tôi thấy có một sự đối thoại thường xuyên và liên tục giữa ngài và cuộc sống xunh quanh, bởi thế cho đến chết, ngài luôn theo sát sự kiện trong ḍng biến chuyển của lịch sử và luôn luôn suy nghĩ, t́m cách ứng xử thế nào cho thích hợp.

    Năm 1990, sau khi ngài bị bắt, cha Nguyễn Ngọc Bích và Phạm Trung Thành, hai linh mục “chui” đầu tiên của Nhà Ḍng sau 1975, có biến cái pḥng lưu trữ trên lầu của Nhà Sách thành nơi làm lễ kín đáo riêng tư của các ngài và tôi là người có bổn phận quét dọn ở đấy và dự lễ ở đấy hàng tuần khi cha Nguyễn Ngọc Bích cử hành thánh lễ bí mật cho số tín hữu người Philippines. Cũng v́ vậy nên có dịp đọc các tờ báo và tạp chí c̣n lưu trữ tại đây và nhờ vậy từ đấy tôi mới biết trước 1975 ngài đă sáng lập báo Tuổi Hoa, Đứng Dậy và Đối Diện. Sau này nghĩ lại tôi thấy nội những cái tên của các tờ báo và tạp chí cũng cho thấy khuynh hướng dấn thân của ngài.

    Ngài đă luôn nỗ lực đối thoại với cuộc sống, đấu tranh cho sự thật, cho công lư, cho tự do, v́ quyền lợi của người thấp cổ bé miệng, v́ quyền lợi của các tôn giáo, của dân tộc và đất nước. Sau 1975 khi các tờ báo của ngài bị nhà cầm quyền cộng sản đ́nh bản, nhà in bị đóng cửa, máy móc bị tịch thu, th́ ngài vẫn viết lách đều đặn và t́m cách phổ biến những ǵ ngài nghĩ là hữu ích và cần thiết, bất chấp những nguy hiểm nhà cầm quyền gây ra cho ngài.

    Trước khi nhà in bị tịch thu và nhà sách bị cấm xuất bản sách ngài c̣n kịp cùng anh em làm một cú chót có ư nghĩa quan trọng trong việc nghiên cứu học hỏi Kinh Thánh đấy là xuất bản và in ấn cuốn Kinh Thánh của cha Nguyễn Thế Thuấn. Ngài cho biết thực sự th́ nhà nước cho in một số lượng 10 ngh́n bản ǵ đó tôi không nhớ, nhưng v́ giấy bible nhập về từ trước 1975 c̣n nhiều và biết là sẽ khó có cơ may in lại nên ngài đă in lên số lượng thực tế là 10 hay 30 ngh́n bản ǵ đó tôi không nhớ rơ. Năm 1989 tôi vào Sài G̣n, th́ sách Kinh Thánh vẫn được bày bán ở nhà sách với số lượng hạn chế.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 75
    Last Post: 12-07-2012, 10:48 AM
  2. Nhật theo dơi sát Tập trận Hải quân của Trung Quốc
    By Hắc Y Hiệp Nữ in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 26-11-2011, 08:53 AM
  3. Replies: 3
    Last Post: 14-06-2011, 02:54 PM
  4. Replies: 2
    Last Post: 31-05-2011, 12:45 PM
  5. Replies: 1
    Last Post: 07-11-2010, 03:00 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •