Page 9 of 15 FirstFirst ... 5678910111213 ... LastLast
Results 81 to 90 of 145

Thread: Quá nhiều thành phần: trí thức, luật sư, công nhân tham gia vào đảng Việt Tân !

  1. #81
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Nếu là những người mà nghề nghiệp đặt trên bạo lực, bản năng hiếu chiến mạnh mẽ, tại sao họ không dùng khả năng đó để tiêu diệt ngoại xâm mà lại đi đàn áp những sinh viên yêu nước biểu t́nh đ̣i Trường Sa, Hoàng Sa trước sứ quán Tầu? Tại sao? V́ họ thiếu trí khôn hay v́ họ là những kẻ mù loà, óc năo bị khô cứng trong một cuộc sống mà ngoài việc tuân theo mệnh lệnh cấp trên không c̣n khả năng nghĩ đến điều ǵ khác ?

    V́ chưa từng là công an, nên tôi dành những câu hỏi ấy cho họ trả lời. Tôi chỉ nêu lên nhận xét thứ hai, nhận xét khi tôi nh́n tấm ảnh đoàn biểu t́nh đ̣i mạng người xảy ra tại thị xă Bắc Giang ngày 25 tháng 7 năm nay.

    Nhiều người biết rằng, ngày 23 tháng 7, hai công an huyện Tân Yên tỉnh Bắc Giang đă đánh chết anh Nguyễn Văn Khương, 21 tuổi, quê quán tại huyện Việt Yên v́ tội danh không đội mũ bảo hiểm. Ngày 25 tháng 7, gia đ́nh anh Khương đă chở xác chàng trai này lên thị xă Bắc Giang đ̣i đền mạng. Dân chúng xông lên ủng hộ gia đ́nh nạn nhân, con số lên đến hàng ngàn người, làm thành một cuộc biểu t́nh rầm rộ chưa từng có trong lịch sử tỉnh Bắc Giang, mà theo bài phỏng vấn, các cụ già đă nói rằng c̣n đông hơn ngày theo Việt Minh cướp chính quyền năm Ất dậu.

    Trong sự kiện này, tôi chú ư đến một chi tiết: công an đưa xe cứu hoả mang ṿi rồng đến trấn áp dân chúng, nhưng trước khí thế căm hờn của đám đông, công an bỏ chạy, hàng chục người dân trèo lên xe đứng. Hiện tượng đó chứng tỏ không phải lúc nào công an cũng tê liệt v́ mù loà, luôn hành động như đám robot hoặc lũ chó berger. Trong lúc nguy khốn, họ đă tính toán và đă chọn con đường bỏ chạy để thoát thân.

    Có lẽ, con tính của họ cũng đơn giản thôi. Không phải công an nào cũng phú quư vinh hoa như ông nghị Nguyễn Văn Hưởng. Đa phần những người lính quèn chỉ đủ sức nuôi một vợ thôi mà để nuôi cô vợ này với hai, ba đứa con kèm theo cuộc sống của họ cũng không phải là “thiên đường nơi hạ giới”. Nếu máu đổ ra mà chỉ để bảo đảm cuộc sống ấy th́ đó là một cuộc đổi chác ngu xuẩn. Thêm nữa, lớp lính bây giờ tương đối trẻ, họ biết chữ nên không hoàn toàn bị bưng bít thông tin, họ hiểu được số phận của đám công an ra sao khi các cuộc cách mạng dân chủ xảy ra ở Nga, ở Tiệp, ở Hung, ở Đức, và ở Ukraina mới rồi.

    ( c̣n tiếp một phần )

  2. #82
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Ư Kiến Của Bạn Đọc Về HTNĐCN & Vụ Tử H́nh Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều & Ṭa Án H́nh Sự Liên Bang Mỹ Truy Tố Việt Tân ?

    Khi toán tiền phương rời hải ngoại về vùng biên giới Thái-Lào, tôi đă gửi các anh một lá thư tỏ ḷng ngưỡng mộ. Người trở về, từ bỏ đời sống dư thừa, vẫn biết tào khang là nghĩa nặng, nhưng t́nh sông núi vẫn là t́nh chung, đă làm sống lại cái hào khí dũng liệt của tiền nhân trong sự nghiệp cứu nước.

    Người quốc gia trở về kháng chiến không c̣n là một huyền thoại, đánh tan đi nỗi chán chường, niềm tuyệt vọng u uất bao trùm đoàn người lớp lớp ra đi v́ bạo quyền, ngửa tay xin ḷng nhân đạo của người để có chỗ dung thân. Nhưng rồi sự phân hóa trầm trọng đă đánh tan giấc mộng hồi hương của mọi người.

    Tôi đă viết trong Hồi Kư Một Đời Người về mấy năm đầu khởi sự cuộc "Trở Về" đầy hào hùng nhưng cũng nhiều khuyết điểm chí mạng. Đây không phải là lúc quy trách nhiệm về một cá nhân nào mà chỉ mong người đi sau học hỏi những nguyên nhân thất bại của người đi trước để tránh lỗi lầm, hầu gắng sức đưa cuộc tranh đấu đến thành công.

    Tôi đă chứng kiến buổi họp ngày 29/12/1984 ở Quận Cam (Little Saigon), nhiều cơ sở trưởng MT gục đầu khóc khi biết tin sự gẫy đổ vô phương cứu chữa ở thượng tầng lănh đạo MT qua buổi họp cùng ngày, giờ ở San Jose.

    Nay th́ tôi đă nghẹn ngào khi đọc xong trang cuối Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước, những trang tài liệu đẫm máu và nước mắt, có thể coi đó là những ngày lịch sử của những người dấn thân lên đường cũng như của cộng đồng người Việt ở hải ngoại nói chung, tôi thấy đau ḷng, tủi nhục và tôi nghĩ nhiều người cũng sẽ có tâm trạng tương tự.

    Phạm Ngọc Lũy, 88 tuổi, Virginia, Hoa Kỳ
    Cựu Thuyền Trưởng tàu Trường Xuân
    Cựu Chủ Tịch Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến Trung Ương.

    -------o0o-------


    Tôi phải cám ơn tác giả Phạm Hoàng Tùng đă trung thực tŕnh bày một giai đoạn lịch sử của những người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại đă từ bỏ đời sống ấm no, quyết tâm lên đường đi t́m tự do cho đồng bào và đất nước.

    Hồi Kư Kháng Chiến giải tỏa và chấm dứt nhiều thắc mắc về một người con Việt có tên là Hoàng Cơ Minh đă hy sinh tính mạng cho một mục tiêu cao cả.

    Tôi thường bênh vực anh Hoàng Cơ Minh v́ tôi đă biết anh từ hồi biến cố 11/11/1960, và trong những cơ hội thăng trầm khác. Chúng tôi gặp nhau lại là 2 kẻ tị nạn ở Fairfax, Virginia, ngoại ô Hoa Thịnh Đốn vào đầu hè 1976. Và từ đó đă liên lạc kết hợp lại một số anh em từng cùng tranh đấu từ hồi 1960.

    Nhưng nếu cần phê b́nh hay trách cứ anh th́ phải nói tới việc anh đă vội vă tự ư quyết định về nhân sự đặt trọng tâm vào gia đ́nh. Đó chính là yếu tố đưa tới sự tan ră. Tôi là người đầu tiên cầm tay anh, xin lỗi anh, không thể tiếp tục với anh được, sau một đêm nằm ở nhà tôi trước khi anh lên đường qua Thái Lan vào trung tuần tháng 8/1981. Chúng tôi chảy nước mắt chia tay nhau, tôi nói thêm một câu "Đệ Nhất Cộng Ḥa sụp đổ cũng v́ vậy.", và anh chỉ gật đầu im lặng lái chiếc Volkswagen về phía Long Beach.

    Đó là bài học, nhưng nó không thể hạ giá tinh thần và quyết tâm của con người Hoàng Cơ Minh. Tôi bênh vực anh, v́ anh đă quên ḿnh v́ nước. Tôi bênh vực anh, v́ anh có rất nhiều cơ hội bỏ cuộc, trở lại với vợ con, trở lại với đời sống đầy đủ, nhưng anh đă không làm như vậy.

    Cuốn Hồi Kư Kháng Chiến là một tác phẩm thấm thía v́ người viết đă cùng kinh nghiệm, đă phải chứng kiến chiến hữu của ḿnh, người th́ tử trận, người th́ bị địch bắt. Một lần nữa, xin cám ơn tác giả.

    Trần Đức Thanh Phong, 79 tuổi, Little Saigon, Hoa Kỳ.

    -------o0o-------


    Trong sinh hoạt chính trị, đấu tranh của người Việt ở hải ngoại hơn 30 năm qua, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng VN (hay Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh) là tập họp lớn nhất, gây hứng khởi nhất và cũng là thất bại lớn nhất, để lại nhiều bí mật nhất mà đến nay vẫn chưa được soi sáng.

    Một số người ở thượng tầng của tổ chức đă viết hồi kư, nhưng chỉ là những cái nh́n thiếu khách quan, thiếu thành thật, viết với mục đích tự biện minh, tự đề cao, hay đổ tội cho người khác, và che giấu sự thật.

    Trong những cuộc phỏng vấn do chúng tôi thực hiện gần đây với các nhân vật liên hệ ở mọi phía, những câu hỏi lớn nhất vẫn chưa được trả lời sáng tỏ, hay có “nhiều sự thật khác nhau”.

    Cuốn hồi kư “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước” của cựu kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng là một đóng góp rất có giá trị để soi sáng vào những bí mật của Mặt Trận, nhất là những hoạt động thật sự tại các “khu chiến” ở biên thùy Đông Dương. Người sống sót trở về này đă ghi lại những sự thật bi thảm và hào hùng của những con người đă quên thân ḿnh v́ ḷng yêu nước thương dân, tham gia vào một cuộc kháng chiến không tưởng của những người lănh đạo thiếu tầm vóc, nặng đầu óc phe cánh và mưu t́m tư lợi.

    Nhà Báo Hồng Phúc - Lê Hồng Long, Hoa Kỳ
    Chương tŕnh Thế Giới Ngày Nay Hệ Thống Truyền Thanh
    & Truyền H́nh Việt Nam Hải Ngoại Wa DC, Hoa Kỳ.

    -------o0o-------


    Tôi đọc qua mục lục cuốn sách của ông Phạm Hoàng Tùng thấy rất nhiều chi tiết thuộc loại sử liệu, người đời sau có thể dựa vào đó để tra cứu khoảng thời gian MT làm cuộc Đông Tiến chống lại cộng sản. Tài liệu về Niên Biểu MT rất quư giá đối với tôi, v́ tôi hiểu biết rất ít về MT cùng những hoạt động.

    Thêm một điểm nữa, đến nay tôi mới biết anh (Đỗ Thông Minh) là một trong những sáng lập viên MT, là một nhà hoạt động cách mạng rất đáng trân trọng. Hy vọng trong thời gian sôi bỏng hiện nay và sắp tới, anh cũng sẽ t́m ra một con đường nào đó đúng đắn nhất để quang phục đất nước.

    Nhà Văn - Nhà Báo Phạm Phong Dinh, Canada.

    -------o0o-------


    Tôi công nhận đây là một công tŕnh rất cần thiết cho công cuộc phục quốc sau này. Sau cái chết của ông Hoàng Cơ Minh, tất cả bị bưng bít không hiểu với mục đích ǵ... Tất cả phải được bạch hoá, phải cho đồng hương tị nạn hiểu rơ SỰ THẬT hầu lấy lại NIỀM TIN đă bị mất.

    Ngũ Lang - Đài phát thanh Oklahoma, Hoa Kỳ.




    Thiên hồi kư kháng chiến dầy hơn 900 trang tuy không phải là một tác phẩm đồ sộ nhưng cũng không thể xem là cuốn sách đơn sơ, kém giá trị. Mặc dầu mới chỉ được anh Đỗ Thông Minh gửi cho xem gần 300 trang vài chương bản thảo của thiên hồi kư rút gọn nhưng cũng đủ để tôi nh́n được rơ ràng toàn bộ diễn tiến sự thành h́nh Mặt Trận QGTNGPVN do cựu Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh lănh đạo, và thật ngạc nhiên, về sự khai sinh của đảng Việt Tân đầy mờ ám, rất ít người biết đến, kể cả cán bộ đoàn viên Mặt Trận và đảng viên đảng Việt Tân.

    Đặc biệt mấy chương sách đă cho tôi hiểu rơ một cách tường tận, sâu xa hơn, thu nhặt được nhiều chi tiết cùng những câu trả lời về bao điều nghi vấn mà tôi đă ôm mang từ nhiều năm qua về số phận những kháng chiến quân đi theo ông Hoàng Cơ Minh về đất Thái lập chiến khu, thí thân làm cuộc Đông Tiến, bị địch tiêu diệt, âm vang hiu hắt đáng tủi buồn!

    Biết thêm để ḷng thắt quặn khổ đau, sôi bừng tiếc hận về những cái chết bi thương lẫm liệt, hùng tráng và cao cả của những anh em dấn thân trở về chiến đấu giành lại quê hương. Cũng như đau sót thương cảm cho những cái chết hẩm hiu đầy oan khiên tội nghiệp của 10 đoàn viên Mặt Trận mà tác giả ghi nhận được, bị ông Minh lạnh lùng sắt máu dành cho 10 bản án tử h́nh - không ai lư giải được hành vi tàn bạo, vô nhân, hiếu sát này - trong bước phôi thai kháng chiến.

    Và cái chết đầy nghi vấn của cựu Trung Tá Lê Hồng, Tư Lệnh Lực Lượng Vơ Trang Kháng Chiến, người lính Nhảy Dù mà tôi đă từng sát cánh ngày xưa trên những mặt trận lừng danh ở quê nhà. Cũng như sự biệt tích khó hiểu của anh Ngô Chí Dũng từ Nhật về tham gia Mặt Trận, hoàn toàn biệt vô âm tín sau ngày ông Minh chết. Người thanh niên tràn đầy nhiệt huyết và khả năng, nắm giữ quá nhiều, hiểu biết quá nhiều bí mật của Mặt Trận, của Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh đă chết hay c̣n sống, hiện ở đâu, không ai biết.

    Tôi lại thêm một lần nặng mang cảm xúc bàng hoàng của 19 năm xưa khi cầm trong tay tấm ảnh thi hài Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh và tập tài liệu, đọc những trang Nhật Kư Hành Quân của KCQ Nguyễn Trọng Hùng, xem vài mảnh giấy nhỏ chưa bằng nửa bàn tay đóng con mộc đỏ huy hiệu Mặt Trận. Đó là những “Lệnh Tử H́nh” không kư tên ai, trong đó có án hành quyết Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, gọn gàng, khô, sắc, lạnh lùng, khiến tôi rúng động, ngơ ngẩn v́ kinh hăi!

    Giờ đây Phạm Hoàng Tùng đă giúp tôi t́m ra được những câu trả lời, đón bắt được tất cả những điều anh muốn nói ra. Cái thông điệp đau thương bi phẫn của một người có ḷng rất thành, có tâm rất thật dâng hiến cho đất nước khiến tôi xúc động bồi hồi... Tôi mang cùng tâm cảm với anh, cúi đầu tri ơn và ngưỡng phục những kháng chiến quân anh hùng, đă chiến đấu quả cảm với quyết tâm giành lại đất nước nhưng chiến đấu trong tuyệt vọng, bỏ thân nơi đầu rừng góc núi một cách cao cả và lẫm liệt.

    Hồi kư nhắc đến vài tên tuổi những người c̣n sống đă ly khai Mặt Trận, hiện lẩn lút trốn tránh ở một nơi nào đó, hay tại một quốc gia nào đó v́ không muốn chung mang số phận của anh Ngô Chí Dũng? Có người quá sợ v́ bị theo đuổi, đe dọa, phải chạy trốn sang tận Đông Âu như anh Vơ Tuấn, và sau này xin vào làm việc trong một cơ quan của Liên Hiệp Quốc để được sống yên trong bóng tối.

    C̣n ông Hoàng Cơ Minh, trước đây và cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng ông không xứng đáng với vai tṛ lănh tụ mặt trận kháng chiến cứu nước. Nhưng cái chết của ông vẫn là một cái chết đáng ngưỡng phục. Phạm Hoàng Tùng đă rưới cho tôi t́nh cảm đó. Tôi hoe nước mắt khi biết đích xác ông tuẫn tiết qua lời kể của anh.

    Tôi nghiêng ḿnh kính phục cái chết của ông và chép miệng thở dài, tiếc cho ông không biết thương quư sinh mạng con người, nhất là những người ông gọi là “chiến hữu”, mà lại thi hành kỷ luật sắt máu quá độ, thẳng tay chu diệt họ tàn độc nhường ấy. Những người thanh niên yêu nước nồng nàn và dũng cảm đă chết dưới tay ông, hẩm hiu oan khuất…

    Tôi tin như anh Đỗ Thông Minh tin, tác phẩm này của Phạm Hoàng Tùng sẽ được đón nhận nồng nhiệt và tạo tiếng vang sâu rộng trong cộng đồng người Việt quan tâm đến tiền đồ đất nước. Tác phẩm là lời nói thẳng cho những người hiện đang lèo lái đảng Việt Tân cùng những tổ chức chính trị khác, rằng thôi đừng dối lừa, thủ đoạn nữa, nếu có thực tâm v́ lư tưởng quốc gia, dân tộc.

    Phạm Hoàng Tùng viết trung thực bằng cả tấm ḷng của anh. Tôi quư trọng sự chân thực này và cám ơn anh đă nói ra sự thật, đóng góp tư liệu cho lịch sử.

    Đào Vũ Anh Hùng, Dallas, Hoa Kỳ
    Tác giả các bài báo gây chấn động:
    Đường Dây Phục Quốc, Giữ Lửa, Vàng Rơi Không Tiếc.

  3. #83
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Ư KIẾN TRONG BUỔI RA MẮT SÁCH TẠI SACRAMENTO Ṭa Án H́nh Sự Liên Bang Mỹ Truy Tố Việt Tân ?

    Sacramento - Sau khi ra mắt tại San Jose, học giả Đỗ Thông Minh, người đại diện cho ông Phạm Hoàng Tùng phát hành cuốn sách Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước đă đến tổ chức ra mắt tại nhà hàng TNB ở Sacramento vào chiều hôm qua, Chủ Nhật ngày 1 tháng 10 năm 2006.
    Buổi ra mắt do đài phát thanh VOVN tổ chức, qui tụ khoảng vài chục người, không thấy có bóng dáng của một cán bộ nào của Việt Tân cũng như cựu đoàn viên Măt Trận (tại Sacramento rất nhiều v́ lúc đó ông Liễu ở Sacramento) từng theo ông Phạm Văn Liễu tham dự, chỉ có một cán bộ duy nhất của Việt Tân tại Stockton là ông Nguyễn Viết Nhân, người đứng tên cùng trong nhóm Việt Tân ly khai (thiệt hay giả không biết được!).

    Ngoài những h́nh ảnh kháng chiến của ông Hoàng Cơ Minh, những h́nh ảnh về các tổ chức chống cộng, cũng như h́nh ảnh về ông Vơ Đại Tôn bị bắt và ra ṭa tại Việt Nam cũng được tŕnh chiếu cho cử tọa xem trước khi phần nói chuyện của các diễn giả gồm cựu Đại tá Vũ Văn Lộc, Tiến sĩ Đỗ Hùng và Học giả Đỗ Thông Minh.

    Dù cử tọa không được đông mấy nhưng mọi người cũng đă được xem và được nghe những điều trung thực do các diễn giả kể lại làm cho nhiều người xót xa.

    Sự việc đă sai đường ngay từ lúc đầu khi ông Phạm Văn Liễu tố cáo tổ chức kháng chiến của Mặt Trận là một tổ chức gia đ́nh trị (mọi tiền bạc đều do ông Hoàng Cơ Định nắm giữ), vả lại, ông Hoàng Cơ Minh là tướng của biển cả th́ làm sao hoạt động hữu hiệu trên các rừng núi khắc nghiệt và không biết lúc đó ông Liễu có biết là anh em ông Hoàng Cơ Minh đă âm thầm lập ra Đảng Việt Tân hay chưa, nhưng trong tài liệu buổi ra mắt của Việt Tân được chiếu tại Sacramento th́ không có tên ông Phạm Văn Liễu trong đó, dù là khi thành lập Việt Tân, ông Liễu vẫn c̣n là Tổng Vụ trưởng Tổng vụ hải ngại.

    Phần nói chuyện của học giả Đỗ Thông Minh dài hơn 1 tiếng đồng hồ, ông Đỗ Thông Minh đă kể lại một cách mạch lạc cho mọi người cùng nghe về những ư tưởng ban đầu thành lập tổ chức kháng chiến ở bên Nhật, cho tới khi thành h́nh Măt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (bây giờ là Việt Tân) do ông Hoàng Cơ Minh Lănh đạo cho đến khi ông phải cay đắng rời khỏi Măt Trận.

    Cử tọa tham dự cũng được hỏi trực tiếp tác giả Phạm Hoàng Tùng qua đường giây điện thoại viễn liên từ Cam Bốt, khi trả lời câu hỏi là Việt Tân có lo ǵ cho ông Tùng không th́ ông Tùng nói là những người lănh đạo Việt Tân hiện nay đă phủi tay và trả lời với ông một cách phủ phàng là họ không giúp ǵ được cho ông Tùng đến Mỹ.

    Khi vừa nghe xong một vài câu hỏi th́ tôi phải qua lấy tin bên Đại Nhạc Hội do Chùa Viên Chiếu tổ chức nên không được nghe tiếp những đoạn sau.

    Cách đây vài tháng, trong buổi nói chuyện của 2 nhân vật trong Trung Ương Đảng Việt Tân là cô Đặng Thanh Chi và Bác sĩ Đặng Vũ Chấn, trong lúc nói chuyện, Bác sĩ Đặng Vũ Chấn có nói rằng Việt Cộng rất điếm đàng xảo quyệt, thành thử Việt Tân phải dùng cách siêu Xảo Quyệt để đánh mấy thằng Việt Cộng hầu chiếm chính quyền, nhưng chưa thấy Việt Tân xảo quyệt như thế nào đối với việt Cộng mà họ đă Xảo Quyệt với đồng đội của họ, với đồng hương của chúng ta trong hơn hai chục năm qua.

    Dựa vào những t́nh tiết ghi lại trong sách, thân nhân của những nạn nhân có quyền kiện những người lănh đạo của Việt Tân hiện nay ra trước ṭa h́nh sự của Liên bang Hoa Kỳ để trả lời về những cái chết bí ẩn trong đó có Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều mà theo ông Đỗ Thông Minh kể lại từ cuốn sách cho cử tọa có cái cảm nghĩ là đă bị thủ tiêu, những người lănh đạo của Việt Tân hiện nay phải có liên can tới, đây là cách đưa ông Phạm Hoàng Tùng từ Cam Bốt qua Mỹ làm nhân chứng, là cách tốt nhất giúp ông ta qua Mỹ.

    Nếu quí vị muốn t́m hiểu cặn kẻ th́ nên t́m mua quyển sách này, trọn bộ 2 cuốn.

    (Châu Ngọc Thủy)--
    VOVN Radio 1430 AM, Sacramento, California
    6450 Lemon Hill Ave.,
    Sacramento, CA 95824
    Tel. 916-519-5934
    Fax 916-395-0250
    Website: Http://www.VOVNRadio.org
    Email: VOVNRadio@gmail.com

  4. #84
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Chân Dung của KCQ




    Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều,
    chú thích của Phạm Hoàng Tùng.

    KCQ Huỳnh Quang Tiến.

    Anh Hải cùng hai con ở Thái,
    h́nh của tác giả, chú thích của PHT.

  5. #85
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Thêm nữa, dù hổ thẹn hay cố t́nh bưng bít lương tâm, nơi thầm kín nhất của con tim, họ cũng hiểu rằng chết v́ một lư tưởng cao cả th́ đó là cái chết xứng đáng không làm hổ thẹn cho con cháu, chết chỉ v́ miếng cơm th́ đó là cái chết của con chó gác sân mà khi dân chúng nổi lên, họ sẽ lấy bắp cầy phang vỡ sọ hoặc dùng câu liêm cắt cổ.

    Khi ḷng dũng cảm và tinh thần hào hiệp không c̣n nữa, cái c̣n lại là sự tính toán vị kỉ của mỗi con người. Sự vị kỉ này cũng có mặt tốt của nó, nó là rào cản để chủ nghĩa cuồng tín không thể đặt chân vào mảnh sân của mỗi căn nhà.

    Một người công an, nếu chưa mất toàn bộ sự sáng suốt, ắt phải biết tính toán họ được bao nhiêu và mất bao nhiêu, liệu số lương bổng họ được có trang trải nổi phần tiêu phí cho đám tang của họ và nuôi nổi cô vợ với lũ con c̣n lại, hay sự hy sinh của họ chỉ để làm nặng thêm túi tiền các quan lớn, khiến các quan thêm rửng mỡ để đi hiếp trẻ con (như ông chủ tịch kiêm phó bí thư tỉnh Hà Giang tên Nguyễn Trường Tộ và các ông khác chưa bị lộ mặt), hay máu họ đổ xuống chỉ để đổi lấy các hộp kem đắt tiền nhằm bổ dưỡng làn da mịn màng cho các mỹ nhân của quan lớn (như đám mèo cái đang vờn quanh rốn ông nghị Nguyễn Văn Hưởng)? Vân vân và vân vân...

    Sự tính toán luôn có lợi cho con người. Bởi thánh nhân thường hiếm mà kẻ trục lợi thường nhiều nên không thể đ̣i hỏi tất cả mọi người đều xả thân v́ đất nước. Tuy nhiên, nếu không là thánh nhân th́ họ cũng là dân Việt. Là dân Việt, họ phải hiểu rằng truyền thống chống Tầu là ḍng máu sôi sục liên tục chảy trong tim dân tộc này. Bất cứ kẻ bán nước nào, sớm hay muộn, trước hay sau cũng sẽ nằm trước mũi súng của nhân dân.

  6. #86
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Dân Việt!

    Ai là dân Việt?

    Phải chăng đó là tộc người duy nhất trong hàng trăm tộc Việt (Bách Việt) xưa kia sống ở phía nam sông Dương Tử c̣n giữ lại được bản sắc mà chưa bị đồng hoá như chín mươi chín tộc Việt kia?

    Phải chăng v́ sự cứng đầu này mà đất Việt luôn luôn là con mồi trong tâm thức Bắc triều?

    Ngoài các lư do về nhu cầu bờ biển với các hải cảng, nhu cầu khoáng sản, c̣n một nhu cầu thầm kín nữa mà quan lại phương Bắc không nói ra, đó là nhu cầu đồng hoá nốt cái phần c̣n lại của Bách Việt.

    Niềm kiêu hănh Đại quốc là ở đó. Mối bực ḿnh của Đại quốc cũng là ở đó. Một khi họ đă thâu tóm, đă chiếm lĩnh, đă áp đặt nền văn hoá và chữ Hán lên chín mươi chín tộc Việt kia, lẽ nào c̣n cái tộc cuối cùng họ phải chịu thua? Ở thế thượng phong mà mấy ngàn năm nay chưa nuốt trọn ḥn xôi Việt Nam, mảnh đất cỏn con, dường như là một “vết thương ḷng, một sự tự ái” mà vua chúa Trung Hoa không chịu được.

    Cách đây vài năm, ai đó từng nói với tôi rằng “Mao Trạch Đông và Tưởng Giới Thạch là địch thủ, nhưng về chính sách đối với Việt Nam th́ bọn họ sẽ ngồi cùng một bàn”.

    Đó là một nhận định sáng suốt.

    Năm trước, ông bộ trưởng bộ quốc pḥng Trung Quốc tiến hành cuộc điều tra dư luận xem bao nhiêu phần trăm dân chúng ủng hộ xâm chiếm Việt Nam. Theo công bố của ông ta th́ con số này lên đến trên 90%. Cứ cho rằng Trung Quốc là một nước cộng sản nên dân chúng c̣n sợ hăi, họ phải tuân theo thượng cấp nên có thể trừ đi 20 phần trăm, phần c̣n lại vẫn là trên 70 phần trăm. Và điều này là sự thật không ai có thể chối bỏ.

    Năm nay đă là năm 2010, thế kỉ 21, Trung Quốc không c̣n sống dưới vương triều họ Mao, không c̣n phải đổi xác người thân cho nhau để chén thịt. Kinh tế phát triển, các phương tiện kĩ thuật phát triển, tŕnh độ văn hoá được nâng cấp, sách báo lan tràn trong các đô thị, không thể cho rằng dân Trung Quốc hoàn toàn bị dắt mũi bởi họ ngu dốt, bởi thiếu thông tin, bởi sợ hăi nhà cầm quyền, ngược lại, họ đang dương dương tự đắc v́ là dân của Cường quốc số 2 trên thế giới. Vậy th́, cái “ḥn xôi Việt Nam chưa nuốt được” kia không chỉ làm ngáng họng đám cầm quyền mà cũng c̣n làm ngứa ngáy cổ họng vô số dân đen phương Bắc, một mặc cảm có mẫu số chung.

    V́ lư do nào mà bộ trưởng bộ quốc pḥng Trung Quốc làm cuộc điều tra này? Đó là một tṛ chơi ngẫu nhiên hay là sự thăm ḍ có chủ định?

  7. #87
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    V́ lư do nào mà bộ trưởng bộ quốc pḥng Trung Quốc làm cuộc điều tra này? Đó là một tṛ chơi ngẫu nhiên hay là sự thăm ḍ có chủ định?

    V́ lư do nào mà trên các site internet Trung Quốc tung ra hàng loạt bài chửi bởi, nhục mạ “lũ chó Việt Nam, phải đánh bọn chúng. Lũ chó Việt Nam, lần này chúng ta sẽ thanh toán lịch sử”, và công bố một cách chi tiết chương tŕnh thôn tính Việt Nam trong ba mươi mốt ngày, phần c̣n lại của bán đảo được quy định là một tuần, tóm lại là chương tŕnh con hổ Trung Quốc nuốt trọn con dê Đông Dương?

    Liệu nhà cầm quyền phương Bắc có thể ngang ngược làm những điều ấy chăng nếu như chính quyền Hà Nội c̣n là một chính quyền độc lập mà không tự nguyện biến ḿnh thành đám gia nô cho vương triều Đại Hán?

    Tôi dành những câu hỏi ấy cho bạn đọc trả lời.

    Tôi chỉ xin nhắc họ rằng, chúng ta là tộc người cuối cùng sống sót mà không bị đồng hoá thành người Hán. Tổ tiên chúng ta đă đấu tranh không mệt mỏi để chống lại sự áp đặt của Bắc triều, bởi họ đă nh́n thấy sự đánh mất bản diện, sự lụi tàn của 99 tộc Việt kia.

    Để tồn tại và được là chính ḿnh, tổ tiên ta vừa chống chọi vừa lùi xuống phương Nam. Lịch sử của dân tộc Việt tóm gọn trong câu này: “Nam tiến”!

    Nam tiến, nam tiến và nam tiến!

  8. #88
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Cuộc Nam tiến thứ nhất khởi sự dưới triều Lê, từ năm 1428 đến năm 1527. Kể từ đây, cuộc khai khẩn và chinh phạt tiếp tục không ngưng nghỉ. Từ Thăng Long các đoàn quân xưa vượt qua đèo Ngang, sau lưng họ là những đoàn nông dân và thợ thủ công vào phá rừng, bạt núi, kiến tạo ruộng đồng và lập làng xây ấp. Rồi tiến đến châu Ô, châu Rí. Rồi, từ đèo Ngang vượt qua đèo Hải Vân là chặng đường thứ hai. Cứ thế mà hành tŕnh này tiếp tục cho đến mũi Cà Mau.

    Nam tiến, đó là sự nghiệp dựng nước của tổ tiên ta.

    Bây giờ, chúng ta không c̣n cơ hội để tiếp tục sự nghiệp của họ. Chúng ta không thể Nam tiến. Trước mặt chúng ta đă là biển. Chúng ta tiến đi đâu?

    Người Việt chỉ c̣n cách tồn tại cuối cùng là giữ lấy đất đai, đất đai ấy là xương máu của cha ông ngàn đời tích tụ lại, đất đai ấy là nơi cắt rốn chôn rau nhưng cũng là thành luỹ mà họ có thể nương tựa vào để duy tŕ cuộc sống cho ḿnh và cho các thế hệ mai sau.

    Để giữ được non sông, để có thể là người Việt mà không trở thành đám thiểu số khiếp nhược của một vương quốc khác, chúng ta không thể tiếp tục dung dưỡng một chính quyền bán nước, một chính quyền đă ngang nhiên cắt đất, cắt biển cống cho phương Bắc, đă nhục nhă biến ngọn cờ Thăng Long ngàn năm thành một mảnh vải vụn xén ra từ cái váy hồng Bắc Kinh. Chúng ta không thể bảo vệ được Tổ quốc nếu tiếp tục nuôi giữa ḷng dân tộc ḿnh một con rắn độc, cũng như Vua Triệu Đà (Có lẽ tác giả muốn nói tới An Dương Vương Thục Phán; Triệu Đà là cha của Trọng Thủy - DCVOnline) xưa đánh mất non sông v́ trót đẻ ra và trót yêu thương đứa con gái phản tặc có tên là Mỵ Châu. Với tất cả các hành vi nhục nhă mà họ đă làm, chế độ Hà Nội giờ đây đă chính thức trở thành một thứ Mỵ Châu.

    Tuy nhiên, Mỵ Châu xưa là một người đàn bà xinh đẹp nhưng ngu dốt, kẻ luỵ t́nh nông nổi nên tội bán nước của cô ta c̣n được người đời khoan dung. Tại đền thờ Cổ Loa có hai tượng đá, tượng đá ngoài sân là biểu tượng Mỵ Châu nằm gục mặt xuống đất mà bất cứ ai đi qua cũng phải đạp một cái lên lưng và nhổ một băi nước bọt để trừng phạt “con Mỵ Châu bán nước”. C̣n tượng đá trong đền, tựa như một người đàn bà cụt cổ phủ vải đỏ th́ lại được hương khói do ḷng đồng cảm với “Mỵ Châu khờ dại và lụy t́nh”.

    ( c̣n một phần )

  9. #89
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Dân Việt vốn không cuồng tín, họ phân biệt rơ ràng mọi sự, bên kia chữ lư c̣n đọng chữ t́nh.

    Nhưng nàng Mỵ Châu ngây thơ, khờ dại đă chết từ mấy ngàn năm trước, c̣n chính quyền Mỵ Châu bây giờ không một chút khờ dại mà cũng chẳng luỵ t́nh ai, nó chỉ luỵ cái túi tiền của chính nó. Mọi tính toán của nó chỉ nhằm tu tạo, xây đắp quyền lợi bản thân, cũng như con thú chỉ có một đam mê duy nhất là liếm cho mượt bộ lông của chính nó mà thôi.

    Mỵ Châu ngày nay là một con đĩ già trơ trẽn, trần truồng nằm dạng háng sẵn cho phương Bắc.

    Người dân Việt phải chém cụt đầu con đĩ ấy, trước khi nó kịp trao hết nỏ thần vào tay giặc nếu chúng ta không muốn lặp lại số phận bi thảm của ông vua Triệu Đà (An Dương Vương - DCVOnline).

    Dân tộc Việt không thể làm được điều ấy, nếu quân đội không đứng lên cùng với họ.

    Quân đội, những người lính của nhân dân, các anh c̣n ngủ đến bao giờ?


    ____________________ ___________________

    Dương Thu Hương – viết riêng cho DCVOnline

    © DCVOnline

  10. #90
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Ba Búa View Post
    Thú thật tôi không biết Việt Tân nhiều ,có nghe cũng như ông Trung Thực 5 viết vậy .
    Có lẽ VT cũng có những sai lầm nhưng có phải VT là đảng cướp của giết người thật không ?VT là em VC không ?
    Nhiều khi ḿnh chỉ nghe và a dua theo miệng lưỡi thế gian th́ vô t́nh ḿnh trợ giúp cho Cộng để diệt các đảng phái chống chúng đó nghe .!Vạch từng tội rồi kết án là hay hơn .
    Bỏ đi kiểu nói đảng phở ḅ .V́ mở tiệm phở để kinh tài cho mặt trận cũng là cái hay ,chứ dỡ chỗ nào ???
    Ở đây chả ai chê mặt trận PHỞ B̉ HỌ HOÀNG KINH TÀI DỞ CẢ .

    "Mặt trận phở ḅ" hay "đảng phở ḅ " đó cũng chỉ mà những cụm từ người ta quen miệng gọi cũng như quen miệng gọi "Việt cộng" nào có nói thường xuyên CS VN cho dài ṿng văn tự .

    Khi có chuyện quen miệng mà đề nghị " băi bỏ " bị coi như impossible .:D


    Nếu VT là hoàn toàn "dỏm",th́ tại sao rất nhiều thành phần trẻ ,có học ở hải ngoại gia nhập đông thế ??

    Như tôi đă nói ở xứ dân chủ bất cứ ai cũng có thể vô bất cứ Đảng phái nào ,và bất cứ ai cũng có thể chả thèm vô đảng phái nào ..Sự một đảng có nhiều thành viên không có nghĩa là đảng đó có đường lối chính trị phù hợp với người khác chỉ duy nhất phù hợp đảng viên của họ thôi


    .
    Thưa trước ,tôi không biết ǵ về VT (và đảng của ông Chánh nữa )chứ đừng chụp là thành viên đảng nầy,rồi rũa xả nhé .
    Không sao, cứ dùng TDNL .Nếu thấy VT thích hợp với ḿnh th́ ghi danh vào đảng, c̣n không thấy thích hợp th́ cứ đứng bên ngoài mà tiếp tục đi con đừơng của ḿnh mong muốn ..Dể ẹt quá mà .. :D
    Last edited by Viet xưa; 19-10-2012 at 02:05 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •