Page 8 of 8 FirstFirst ... 45678
Results 71 to 79 of 79

Thread: Tin Cộng Đồng : Một chuyển hướng của Khánh Ly, ghi dấu 50 năm ca hát

  1. #71
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Lính tẩy à, đuối lư th́ chụp mũ. Quê quá.

    Quote Originally Posted by Tui-ne View Post
    Chắc jack phê cần nên viết kỳ quá ,

    " Khi nào jack nhớ Thiểm Tây
    Viết cho vài chữ , chớ gây gỗ hoài.
    Ngừoi Nam lại nhớ nước ngoài !!!
    Là người bán giống : nửa ngoài nửa trong".


  2. #72
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Hello cô Tigon, sorry cô, Jackie lấy làm tiếc là hổng có comply với cái request của cô được rồi.

    Cô coi, Trần Đại Ca, rồi anh tao nhân mạc khách ForexNews chửi bới cô Khánh Ly bằng những từ ngữ không thể nào chấp nhận được. Nhất là ForexNews, anh này già rồi mà cứ lấy quần của cô Khánh Lư đội lên cho người khác. Họ chửi bới cô Khánh Ly c̣n hơn là cái ǵ hết. Cô th́ không căm thù! Chứ "họ" th́ căm thù đó cô à.

    Mấy người này khó dạy ghê. Đàn ông con trai ǵ mà mở miệng là chửi bới, y hệt như Chí Phèo.

    Jackie chúc cô Tigon được dồi dào sức khoẻ.

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Jackie à , Ở đây " người ta " chỉ " că m thù " Cộng Sản VN , chứ chẳng ai rảnh nợ đời mà căm thù Khánh Ly chớ ?


    Em làm ơn vứt dùm cho cái đuôi đó đi , ít ra cũng không dùng trong các thread của Tigon .

    Giả dụ như bà ta có cà chớn , th́ người ta ghét bỏ bà ấy thôi , chứ mắc mớ ǵ mà em phải dùng chữ CĂM THÙ nghe dữ dội vậy ?

    Đó là chữ của chính em , chứ trên VL này , cô chưa thấy ai nói " căm thù " KL cả .

    Mong em hiểu .

    Tigon
    Last edited by TonNuJacqueline; 14-11-2012 at 06:34 AM.

  3. #73

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Nè nè thằng bán nam bán nữ Lín cờ giặc , Giọng nói dẹo qua dẹo lại nghe phát tởm quá. Tốt nhất là câm cái mơm chó điên lại...không thôi người ta đập cho phù mỏ ra. Mợ KL gọi về nhà đổ bô kià, ở đó mà nói nhảm nhí...Thích hôn môi DVH th́ nhào vô c̣n e lệ ǵ nữa, cùng một thứ lưỡng tính, bóng lại cái th́ ai c̣n lạ ǵ. Muốn làm đĩ đực th́ ra đường mà đứng đừng có vô vietland làm dơ bẩn diễn đàn.

  4. #74
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Jackie đă dạy anh rồi: chửi bới hăm dọa thế này chỉ làm dơ nhân cách của anh thôi. Hổng có ai sợ đâu. Ở ngoài đời thật, là cảnh sát đă đến thăm anh rồi. Tội hăm họa với mạ lỵ nặng lắm đó nhen.

    Jackie nghĩ là anh nên get a real life. Anh ở trên web nhiều quá đầu óc nó mụ đi. Một tuần anh ở suốt 7 ngày. Jackie chỉ ở có 5 ngày thôi. Mấy ngày cuối tuần c̣n phải vui vẻ bồ bịch nữa chứ.

    Toàn trong thread này đó chỉ có ḿnh anh chửi thôi. Đàn ông ǵ kỳ quá. Anh nên suy nghĩ lại đi. Chứ chửi bới hổng thuyết phục được ai đâu. Mà cũng chẳng có làm ai sợ.

    Nè, anh nhớ anh BaEd không? Ảnh showed signs của mental degradation cũng bằng những câu chửi bới như anh vậy. Lúc c̣n tỉnh táo, anh BaEd lư luận hay hơn anh nhiều nữa đó. Take a break đi anh.

    Jackie nhớ đó là anh BaEd lư luận cứng họng Trần Ca Ca luôn. Chứ hổng phải như anh Trần Ca Ca viết cái ǵ ra anh cũng khen đúng đúng hay hay phải phải.

    Nè, Jackie biết Ưng Trảo Công đó nhen. Bát Đoạn Cẩm th́ đă nói cho anh biết hồi Omplypic rồi. Jackie cũng thuộc loại bất chi lao. Anh đánh lộn hổng lại đâu. Đừng hăm doạ.

    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Nè nè thằng bán nam bán nữ Lín cờ giặc , Giọng nói dẹo qua dẹo lại nghe phát tởm quá. Tốt nhất là câm cái mơm chó điên lại...không thôi người ta đập cho phù mỏ ra. Mợ KL gọi về nhà đổ bô kià, ở đó mà nói nhảm nhí...Thích hôn môi DVH th́ nhào vô c̣n e lệ ǵ nữa, cùng một thứ lưỡng tính, bóng lại cái th́ ai c̣n lạ ǵ. Muốn làm đĩ đực th́ ra đường mà đứng đừng có vô vietland làm dơ bẩn diễn đàn.

  5. #75

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Quote Originally Posted by TonNuJacqueline View Post
    Jackie đă dạy anh rồi: chửi bới hăm dọa thế này chỉ làm dơ nhân cách của anh thôi. Hổng có ai sợ đâu. Ở ngoài đời thật, là cảnh sát đă đến thăm anh rồi. Tội hăm họa với mạ lỵ nặng lắm đó nhen.

    Jackie nghĩ là anh nên get a real life. Anh ở trên web nhiều quá đầu óc nó mụ đi. Một tuần anh ở suốt 7 ngày. Jackie chỉ ở có 5 ngày thôi. Mấy ngày cuối tuần c̣n phải vui vẻ bồ bịch nữa chứ.

    Toàn trong thread này đó chỉ có ḿnh anh chửi thôi. Đàn ông ǵ kỳ quá. Anh nên suy nghĩ lại đi. Chứ chửi bới hổng thuyết phục được ai đâu. Mà cũng chẳng có làm ai sợ.

    Nè, anh nhớ anh BaEd không? Ảnh showed signs của mental degradation cũng bằng những câu chửi bới như anh vậy. Lúc c̣n tỉnh táo, anh BaEd lư luận hay hơn anh nhiều nữa đó. Take a break đi anh.
    Đối với những loại người mất dạy, khả ố như vậy th́ chửi c̣n nhẹ đó, đồ bóng lại cái..

  6. #76
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Jackie chưa bao giờ chửi ai kỳ cục như anh hết trơn đó nhen. Nên đâu có khả ố được. C̣n mất dạy th́ Jackie ăn nói đàng hoàng hơn anh đó nhen. Năy giờ anh chửi không đó nhen. Trong vụ cô Khánh Ly nè hén anh hăm dọa lấy quần của cổ đội cho bất cứ ai không đồng ư với anh. Vậy th́ ai khả ố ai mất dạy đây?

    Mấy người có ăn có học được cha mẹ giáo dục đàng hoàng hổng có ai mà lấy quần của cô Khánh Ly đội cho người khác hết!

    Anh theo Trần Ca Ca mà sao hổng học được ǵ hết trơn vậy? Trần Ca Ca chửi khéo léo lắm đó.

    Anh nên đàn ông lên chút. Cứ tấn công cá nhân hoài làm dơ nhân cách của anh đó.

    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Đối với những loại người mất dạy, khả ố như vậy th́ chửi c̣n nhẹ đó, đồ bóng lại cái..

  7. #77
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Quote Originally Posted by TonNuJacqueline View Post

    " Khi nào jack nhớ Thiểm Tây
    Viết cho vài chữ , chớ gây gỗ hoài.
    Ngừoi Nam lại nhớ nước ngoài !!!
    Là người bán giống : nửa ngoài nửa trong".

    Lính tẩy à, đuối lư th́ chụp mũ. Quê quá.
    Để hiểu được chữ " bán giống " trong bài thơ trên , loa Tầu Jacko nên đọc bài dưới đây từ dân làm báo :

    ==================== ==================== ========

    Phạm Đ́nh Trọng: Một người lính biết suy tư


    Nguyễn Thanh Giang (Danlambao) - ...Để xứng đáng là một trí thức, Phạm Đ́nh Trọng đă phải trả giá. Một cái giá chua xót như Trần Xuân Bách, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận, Vi Đức Hồi... Sáng ngày 26 tháng 4 năm 2010, bí thư chi bộ đến tận nhà tống đạt quyết định khai trừ ông ra khỏi ĐCSVN mặc dù trước đó gần nửa năm, ngày 23 tháng 11 năm 2009, PĐT đă đưa Thông báo từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản cho chi bộ...

    *

    Nhan đề bài viết này có vẻ không ổn. Đă là người, ai không suy tư. Triết gia Blaise Pascal từng nói: Người là một cây sậy yếu ớt trong thiên nhiên, nhưng là cây sậy biết suy tư (L’homme est un roseau pensant). Nhà hiền triết René Descartes lại nói: “Je pense, donc je suis”. (Tôi suy tư, vậy th́ tôi tồn tại)

    Con người có suy tư th́ mới tồn tại. Song, suy tư khác với “biết suy tư” cũng như người làm nghề lao động trí óc không hẳn là trí thức. Định nghĩa sau đây trong Từ điển Bách khoa Toàn thư Việt Nam có vẻ không ổn:

    “Trí thức là tầng lớp xă hội làm nghề lao động trí óc, trong đó, bộ phận chủ yếu là những người có học vấn cao, hiểu biết sâu rộng về chuyên môn của ḿnh, có sáng tạo và phát minh. Trí thức bao gồm các nhà khoa học, kỹ sư, kỹ thuật viên, thầy giáo, thầy thuốc, luật sư, nhà văn, nghệ sĩ...”.

    Có chăng, cái vế này mới khả dĩ tiếp thu được:

    “Trí thức nói chung, thường nhạy cảm với cái mới, tiếp thu và truyền bá những tư tưởng cách mạng, tiến bộ trong nhân dân, có vai tṛ rất lớn đối với sự phát triển lịch sử…”.

    Gần đây một số diễn đàn bàn bạc nhiều đến chức năng phản biện xă hội của người trí thức. K. Marx cũng đă từng cổ vũ cho chức năng này: “...dám phê phán không xót thương tất cả những ǵ hiện hữu, không xót thương ở chỗ sự phê phán đó không lùi bước trước chính những kết luận của nó, hay trước mọi đụng chạm dù với bất cứ thứ quyền hành nào”.

    Về nhà văn Phạm Đ́nh Trọng

    Vốn là một người lính, như ông đă kể:

    “Tôi vào bộ đội trước khi cuộc kháng chiến chống Mĩ nổ ra và tôi rời quân ngũ khi cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc kéo dài suốt mười năm trời, 1979-1989, vừa kết thúc. Cuộc đời lính của tôi gánh trên vai trọn vẹn ba cuộc chiến tranh, chống Mĩ, chống Pôn Pốt và chống bành trướng. Chiến tranh chống Mĩ tôi có mặt ở Tây Nguyên. Trong chiến dịch đánh đuổi bọn Pôn Pốt giải phóng nhân dân Campuchia khỏi họa diệt chủng, tôi là nhà văn đi với tàu chiến của hải quân, lên tàu từ cảng An Thới đảo Phú Quốc đổ bộ lên cảng Công Pông Xom, Campuchia. Trong cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc và giữ quần đảo Trường Sa, tôi có mặt ở mặt trận Cao Bằng, mặt trận Hà Giang và quần đảo Trường Sa. Cả tuổi trẻ của tôi đă hiến dâng cho cuộc chiến đấu bảo vệ đất nước, bảo vệ nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa. Nhưng những ǵ đang diễn ra của chính sự hôm nay cho tôi cảm nhận rằng những người lănh đạo đất nước hôm nay đang phản bội lại máu những người lính đă đổ ra hôm qua!” (1)

    Hầu hết đoạn văn trên là lời kể, riêng ḍng cuối là suy tư: “Nhưng những ǵ đang diễn ra của chính sự hôm nay cho tôi cảm nhận rằng những người lănh đạo đất nước hôm nay đang phản bội lại máu những người lính đă đổ ra hôm qua!”.

    Với cả dặm đường trường chinh dài dặc như vậy, nếu PĐT suy tư bằng cái đầu của Đảng th́ rất có thể ông đă thành tướng lĩnh hoặc được chuyển ngành để thành tiến sỹ, thành giáo sư. Tuy nhiên, ông không phải giáo sư, không phải tiến sỹ, không biết ông có quân hàm ǵ nhưng tôi nghĩ ông là một trí thức. Bởi v́, ông đă dám nghĩ bằng cái đầu của chính ông.

    Tướng lĩnh, tiến sỹ, giáo sư, ủy viên Trung ương nọ, đại biểu Quốc hội kia... chưa hẳn là trí thức. Để được thăng tiến thành những thứ đó đôi khi (chứ không phải tất cả) chỉ cần biết nịnh Đảng, biết nói theo Đảng hay hay một chút để được Đảng cầm tay cắt đặt là thế nào cũng được. Có khi c̣n trở thành Tổng Bí thư.

    Giáo sư mà làm ǵ, tiến sỹ mà làm ǵ, chức sắc này nọ mà làm ǵ, khi mà:

    “... đảng Cộng sản Việt Nam đă thoải mái sử dụng tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân dựng lên hàng loạt viện hàm lâm khoa học về chủ nghĩa Marx, thực tế là những viện vô tích sự và phản khoa học: Viện Marx Lénine, Viện Chủ nghĩa xă hội khoa học, Viện tư tưởng Hồ Chí Minh, Viện lịch sử đảng … với hàng ngàn giáo sư, tiến sĩ được đăi ngộ hậu hỉ, lương bổng, xe cộ, nhà cửa! Rồi hệ thống các cơ quan tuyên giáo các cấp, từ phường xă tới trung ương với hàng chục ngàn cán bộ đều có bằng cấp, học hàm học vị từ cử nhân trở lên! Rồi ban Lí luận trung ương tập hợp vài chục nhà lí luận hàm vụ trưởng, thứ trưởng, bộ trưởng! Đông đảo như vậy, danh xưng hào nhoáng như vậy, tốn kém tiền bạc của dân như vậy, nhưng khi những vấn đề lí luận của chủ nghĩa Marx Lénine đối mặt với cuộc sống cần sự giải đáp của những nhà lí luận Marxist, cần có tiếng nói của cơ quan Tuyên giáo cộng sản th́ chẳng thấy ai! Chỉ thấy sự có mặt tức th́, hùng hổ, sôi sục, tàn bạo của công an, công cụ bạo lực!” (1)

    Riêng ông, để xứng đáng là một trí thức, PĐT đă phải trả giá. Một cái giá chua xót như Trần Xuân Bách, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận, Vi Đức Hồi...

    Sáng ngày 26 tháng 4 năm 2010, bí thư chi bộ đến tận nhà tống đạt quyết định khai trừ ông ra khỏi ĐCSVN mặc dù trước đó gần nửa năm, ngày 23 tháng 11 năm 2009, PĐT đă đưa Thông báo từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản cho chi bộ.

    Nói chua xót v́, cái Đảng mà ông đă tưởng xả thân cho lư tưởng cùng nó mà sao nó nỡ tệ hại, sao nó hiếu thắng trẻ con đến nỗi ông đă từ bỏ đảng tịch mà nó vẫn c̣n bám đuổi theo ông để hạ nhục bằng quyết định khai trừ. (Họ từng làm như vậy với Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận …).

    Chả trách mà Bùi Minh Quốc từng đă phải ngậm ngùi thốt lên:

    “Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt
    Lại đúc nên chính cỗ máy này”

    “Quay mặt vào đâu cũng phải gh́m cơn mửa
    Cả một thời đểu cáng đă lên ngôi”

    Phạm Đ́nh Trọng phải quyết ḷng từ bỏ ĐCSVN là để cùng các đồng chí, các bậc đàn anh khẳng khái sáng suốt trên đây, bằng hành động cụ thể của ḿnh “Chỉ ra những sai lầm tệ hại của học thuyết Mác Lênin, của chủ nghĩa xă hội. Chỉ ra mối nguy cơ đe dọa đất nước từ đế quốc cộng sản Trung Hoa, nơi những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam gửi ḷng tin, mộng tưởng t́m kiếm liên minh, t́m kiếm chỗ dựa để duy tŕ chủ nghĩa xă hội mất ḷng dân. Chỉ ra những quyết sách, những toan tính thiển cận chỉ v́ lợi ích phe nhóm mà hại dân, hại nước như bất chấp pháp luật, bất chấp ư chí nhân dân cho Trung Hoa vào Tây Nguyên khai thác bô xít, cho Trung Hoa thuê dài hạn diện tích rộng lớn rừng đầu nguồn, chấm cho Trung Hoa thắng thầu mọi công tŕnh xây dựng lớn nhỏ để Trung Hoa tiêu thụ vật tư, kĩ thuật phế thải của Trung Hoa, để Trung Hoa ồ ạt đưa người xâm nhập, cài cắm khắp lănh thổ Việt Nam” (2).

    Chỉ ra rằng, ông không thể c̣n đồng hành với cái Đảng mà “Từ khi đảng thâu tóm đất nước trong tay, đất nước gấm vóc, nhân dân cần cù sáng tạo nhưng xă hội Việt Nam càng ngày càng tụt lại sau so với các nước vậy mà từ đỉnh Lũng Cú, Hà Giang đến chót mũi Năm Căn, Cà Mau, nơi nào cũng thấy hàng chữ cao ngạo Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm! Muôn năm cả cái Xă hội chủ nghĩa hư vô, không có thật. Chủ nghĩa xă hội không có thật đă gây bao đau khổ và nhiều nợ máu với nhân dân mà vẫn muôn năm: Nước Cộng ḥa Xă hội chủ nghĩa Việt Nam muôn năm! C̣n nhân dân hết đời này đến đời khác lấy máu viết lên chữ Việt Nam th́ Đảng không cần biết tới, th́ chỉ là hư vô!”(3)

    “Cao ngạo như vậy làm sao thấy được sự thật! Cao ngạo như vậy làm sao đến được với những lo toan, vất vả, khổ đau của dân! Cao ngạo như vậy nên ai thẳng thắn nói điều trái ư Đảng, đụng đến cái sai, cái yếu của Đảng, của Nhà nước, đều bị Đảng khép vào tội tuyên truyền chống Nhà nước của Đảng, đều bị Đảng trừng trị khắc nghiệt” (3).

    Thâu tóm đất nước trong tay, đảng độc chiếm cả Quốc hội:

    “Tính số tṛn, dân số Việt Nam đến hôm nay là chín mươi triệu người, đảng viên cộng sản chỉ có ba triệu người, những người cộng sản chỉ chiếm hơn 3% dân số. Nhưng 500 Đại biểu Quốc hội khóa XIII của nhiệm ḱ 2011 – 2016 vừa bắt đầu, có tới 458 Đại biểu là đảng viên cộng sản. Hơn 3% dân số chiếm hơn 90 % ghế trong Quốc hội! Một sự bất công ngang nhiên ở ngay cơ quan lập pháp, nơi xác lập kỉ cương, công bằng xă hội! Một sự coi thường Dân đến đau ḷng, đến xấu hổ! Chỉ một con số khách quan đă chứng minh Quốc hội đó là Quốc hội của một đảng chứ đâu phải của toàn Dân! Toàn bộ thành viên cơ quan thực quyền cao nhất của đảng Cộng sản là Bộ Chính trị và Ban Bí thư đều là Đại biểu Quốc hội. Ban chấp hành Trung ương đảng có 175 ủy viên chính thức th́ 84 ủy viên Trung ương đảng, một nửa Ban chấp hành Trung ương đảng tràn vào Quốc hội, chiếm ghế trong Quốc hội!” (4)

    Dưới Quân kỳ, dưới Đảng kỳ ông từng cùng đồng đội tâm niệm với khúc quân hành dội lên từ lồng ngực: “V́ nhân dân quên ḿnh, v́ nhân dân hy sinh, anh em ơi v́ nhân dân quên ḿnh. Đoàn Vệ quốc chúng ta ở nhân dân mà ra...” nhưng nay tất cả đă phải tráo trở hô vang: “Quân đội ta trung với Đảng”, cho nên ông không thể c̣n đồng hành nữa với cái thực thể mà ngày nay “...với sự độc quyền thống trị xă hội của đảng Cộng sản th́ gần chín mươi triệu người dân Việt Nam chỉ là con số không tội nghiệp, không có vai tṛ ǵ đối với nhà nước của đảng Cộng sản! Bộ máy nhà nước do đảng dựng lên không mang ư chí của dân, chỉ mang ư chí của đảng! Ư chí của dân là độc lập dân tộc, toàn vẹn lănh thổ. Suốt chiều dài lịch sử, người dân Việt Nam đă không tiếc xương máu, hết thế hệ này đến thế hệ khác đổ máu hi sinh để giành độc lập và giữ ǵn toàn vẹn lănh thổ! C̣n ư chí của đảng là chủ nghĩa xă hội! V́ chỉ có duy tŕ chủ nghĩa xă hội mới duy tŕ được vị trí độc tôn thống trị xă hội của đảng!”(2)

    ĐCSVN bỏ nhân dân để “định hướng XHCN” và, có phải v́ “định hướng XHCN” mà ĐCSVN phải bỏ Tổ quốc để dốc ḷng phụng thờ Trung Quốc?:

    “Chủ nghĩa xă hội cho những người lănh đạo cấp cao của đảng Cộng sản Việt Nam quyền lực vô hạn, quyền lực không bị giám sát, th́ đế quốc Cộng sản Trung Hoa là sự bảo lănh cho quyền lực đó tồn tại, bảo lănh cho những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam giữ vững quyền lực đó! Họ bảo lănh không phải v́ nghĩa t́nh đồng chí Cộng sản mà chỉ để họ thực hiện mưu đồ thôn tính Việt Nam! Chỉ v́ quyền lợi ích kỉ của đảng, những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam duy tŕ chủ nghĩa xă hội! Lại v́ quyền lợi ích kỉ của đảng, lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam thí bỏ lợi ích dân tộc đánh đổi lấy sự bảo lănh của bành trướng Trung Hoa!” (4)

    “... cắt nhượng cho phương Bắc nửa thác Bản Giốc hùng vĩ ở Cao Bằng, cắt nhượng cho phương Bắc cả ṭa thành cổng nước cổ kính ở Lạng Sơn đă in bóng sừng sững trong lịch sử Việt Nam th́ không thể lén lút giấu dân được măi. Sự thật mất đất đai của tổ tiên phơi bày ra rồi, nhân dân chỉ c̣n biết nghẹn ngào, đau xót, khóc cho cơ thể Tổ quốc Việt Nam bị cắt xẻo ứa máu, khóc cho lịch sử Việt Nam phải ghi lại những năm tháng tủi nhục!” (3) chưa đủ, để “đánh đổi lấy sự bảo lănh của bành trướng Trung Hoa!” những người lănh đạo ĐCSVN sẵn sàng mở đường rước con voi Trung Hoa về giày mả tổ ḿnh:

    “Đảng Cộng sản Trung Hoa phát động cuộc chiến tranh biên giới đánh Việt Nam ác liệt suốt mười năm, 1979 – 1989. Tháng chín, năm 1989, Trung Hoa vừa ngừng đánh Việt Nam th́ tháng chín năm 1990 các nhà lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam vội hấp tấp sang gặp các nhà lănh đạo đảng Cộng sản Trung Hoa ở tỉnh lẻ Thành Đô cầu thân với Trung Hoa để dựa vào Trung Hoa duy tŕ sự thống trị xă hội của đảng Cộng sản Việt Nam, mở đường cho Trung Hoa trở lại tiếp tục công việc đồng hóa chính trị để xâm lược kinh tế và lănh thổ Việt Nam mà họ đă thực hiện ngay sau khi nước Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa ra đời, tháng mười, năm 1949 và sau khi Việt Nam quét sạch quân Pháp khỏi đường số Bốn, năm 1950, mở thông biên giới Việt – Trung! Đặt lợi ích của đảng Cộng sản Việt Nam lên trên lợi ích dân tộc Việt Nam, coi sự tồn tại của đảng Cộng sản Việt Nam cao hơn sự tồn tại của Tổ quốc Việt Nam, những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đă làm một việc vô cùng nguy hại cho Tổ quốc, cho dân tộc Việt Nam, mở đầu cho những việc làm nguy hại ngày càng lớn sau này như nhân nhượng cho Trung Hoa lấn đất, lấn biển Việt Nam, nhân nhượng cho Trung Hoa vào khai thác bauxite ở Việt Nam! Từ tháng chín, năm 1990, đảng Cộng sản Việt Nam lại đưa dân tộc Việt Nam đến trước một hiểm họa ngày càng rơ, hiểm họa Bắc thuộc!” (1).

    Cái h́nh ảnh ông Đỗ Mười đến Thành Đô hớn hở chạy tới, ngước lên, ôm chầm lấy Giang Trạch Dân trong khi ông này không buồn cúi xuống, đă làm cho không người dân Việt Nam có ḷng tự trọng nào không khỏi tủi nhục thay. Tưởng rằng đấy chỉ là biểu hiện ngốc nghếch của một ông già lẩm cẩm, nào ngờ, ngài giáo sư – tiến sỹ Nguyễn Phú Trọng cũng thật đáng phàn nàn khi uốn lưỡi nịnh nọt ngoại bang một cách rất không phải lối:

    “Ngày đó ngài Nguyễn Phú Trọng vừa được đảng của ngài phân chia cho chức Chủ tịch Quốc hội, ngài vội mau mắn sang ngay Trung Hoa hớn hở khoe với những người đứng đầu đảng cộng sản đàn anh rằng Trung Hoa là hướng tốt lành ngài chọn xuất ngoại đầu tiên ngay sau khi trở thành người đứng đầu cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước Việt Nam!

    Không cần nói ra, ai cũng biết điều đó! Nhưng chẳng biết nói ǵ để giăi bày ḷng trung, ngài chủ tịch Quốc hội Việt Nam liền hồ hởi nói ra như một lời khoe về tấm ḷng thơm thảo của ngài với Thiên triều! Câu nói của ngài làm cho những người Việt Nam c̣n chút ḷng tự trọng đều phải cúi mặt lắc đầu nhưng sẽ làm đẹp ḷng những người Trung Hoa đang đối thoại với ngài! Hảo lớ!” (5)

    “Ôi chao, nhục nhă, ê chề quá! Cố giữ liên minh với sức mạnh bạo lực Trung Hoa làm điểm tựa cho đảng Cộng sản Việt Nam tồn tại, dân tộc Việt Nam phải chịu hết nỗi nhục này đến nỗi nhục khác rồi tất yếu dẫn đến tận cùng nỗi nhục là mất nước!” (2).

    “Đứng đầu cơ quan quyền lực cao nhất Nhà nước Việt Nam có ḷng thành với Trung Hoa như vậy nên tàu chiến Trung Hoa cứ mặc nhiên ngang dọc trên biển Việt Nam, ngang nhiên bắn giết, cướp bóc dân chài Việt Nam, cấm dân chài Việt Nam đánh cá trên biển Việt Nam, xua đuổi công ty nước ngoài vào thăm ḍ dầu khí trên biển Việt Nam! Trước thực tế đau ḷng đó, chủ nhiệm ủy ban an ninh – quốc pḥng của Quốc hội Việt Nam nêu ư kiến đ̣i hỏi Chính phủ Việt Nam phải có báo cáo với Quốc hội Việt Nam về t́nh h́nh biển Đông để Quốc hội xem xét, cho ư kiến, ngài liền gạt phắt: T́nh h́nh biển Đông có ǵ mới đâu mà phải báo cáo!” (5)

    “Nay một người Việt Nam hiếm hoi có tấm ḷng thơm thảo với tham vọng bành trướng Đại Hán Trung Hoa, một người Việt Nam hiếm hoi không có được một chút khí phách làm nên lịch sử Việt Nam “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” đă trở thành Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam, đă trở thành người đứng đầu hệ thống quyền lực Nhà nước Việt Nam, trở thành bí thư Quân ủy trung ương, Tổng tư lệnh quân đội! Đó là sự kích thích, khích lệ tham vọng bành trướng Đại Hán Trung Hoa lấn tới!” (5).

    Thôi rồi! Lượm ơi!

    Cái cổ Việt Nam mỗi ngày càng bị các ông TBT ĐCSVN, người sau hơn người trước, ấn càng sâu vào tḥng lọng Trung Quốc.

    Đau nỗi đau của toàn dân tộc, người lính trường chinh Phạm Đ́nh Trọng lại xót thương cho mỗi đồng chí, đồng đội ḿnh:

    “Nhiều mảnh đất của tổ tiên người Việt để lại đă thấm đẫm máu nhiều thế hệ người Việt Nam đă không c̣n là đất đai Việt Nam nữa! Đặc biệt đất đai biên cương phía Bắc càng thấm đẫm nhiều hơn máu những người lính và cả nước mắt cha, mẹ, vợ, con người lính! Tháng ba năm 1987, chiến tranh biên giới Việt – Trung đang c̣n ác liệt, tôi ngồi cùng ô tô với phó tư lệnh Đặc công, Anh hùng, đại tá Đỗ Văn Ninh đưa mẹ con chị Nguyễn Thị Định là vợ và con của liệt sĩ thượng úy đại đội trưởng Cao Hoàng Việt lên viếng mộ anh Việt vừa hi sinh trước đó ít ngày trong cuộc chiến đấu giành lại điếm cao Xê Ba (C3) ở Vị Xuyên, Hà Giang. Đại đội đặc công của anh Việt vừa giành lại điểm cao Xê Ba th́ pháo từ Trung Hoa bắn sang. Đạn pháo xé làm thân thể anh Việt không c̣n nguyên vẹn. Một phần thân thể người lính Cao Hoàng Việt đă lẫn ngay vào đất đá trên mỏm núi đá Xê Ba. Người đàn bà trẻ, nhân viên đánh máy viện Văn học Việt Nam mới ngoài hai mươi tuổi, vợ liệt sĩ Cao Hoàng Việt, khóc lặng lẽ bên nấm mộ c̣n tươi màu đất mới đắp trên sườn đồi hoang lạnh. Chị khóc cho cuộc đời tận tụy hi sinh cống hiến cho đất nước mà quá ngắn ngủi của anh! Chị khóc cho thân phận góa bụa c̣n quá trẻ của chị! Chị khóc cả cho đứa con trai côi cút mới bốn tuổi c̣n chưa biết khóc cha. Cho đến nay giọt nước mắt của người vợ liệt sĩ khóc chồng ở sườn đồi hoang lạnh biên giới phía Bắc vẫn c̣n mặn chát trong ḷng tôi!” (1).

    Xót thương mỗi đồng đội, đồng chí của ḿnh, PĐT càng oán giận mấy vị “lănh tụ” bạo tàn quyết xây vinh quang cho Đảng, quyết “làm công một người” bằng “giăi thây trăm họ”:

    “Kế hoạch Tổng tiến công, Tổng khởi nghĩa Tết Mậu Thân 1968 được soạn thảo theo ư chí của bí thư thứ nhất, người thực sự nắm toàn quyền trong đảng. Đinh ninh cú Mậu Thân 1968 là cú quyết định cuối cùng để ca khúc khải hoàn, trước khi mở màn Tổng tiến công, người nắm toàn quyền trong đảng liền đưa Hồ Chí Minh, danh nghĩa là chủ tịch đảng sang Trung Hoa an dưỡng dài ngày, uống thuốc bắc bồi dưỡng sức khỏe và đưa Vơ Nguyên Giáp, Tổng tư lệnh quân đội sang Hungari nghỉ ngơi ngắm cảnh đẹp hồ Balaton để thế giới hiểu rằng Hồ Chí Minh và Vơ Nguyên Giáp đều ngoài cuộc trong chiến thắng Mậu Thân 1968, để sử sách phải ghi chép rằng chiến công hiển hách Mậu Thân 1968 đánh thắng Mĩ, kết thúc chiến tranh là do thiên tài của bí thư thứ nhất đảng Lao động Việt Nam lúc đó. Là nhà quân sự thao lược, nắm chắc t́nh thế chiến trường và thực lực hai bên, là người cầm quân có lương tâm, biết quí từng giọt máu của lính, khi được bàn thảo chiến cuộc Mậu Thân 1968, Vơ Nguyên Giáp chủ trương Mậu Thân 1968 chỉ thực hiện cuộc tập kích chiến lược, bất ngờ tập kích vào cơ quan đầu năo chiến tranh, đồng loạt tập kích các căn cứ quân sự của địch. Lực lượng địch c̣n mạnh nhưng yếu tố bất ngờ sẽ đảm bảo cho thắng lợi của trận tập kích đánh đ̣n đau vào ư chí chiến tranh và tiêu hao lớn sinh lực địch, làm thay đổi cục diện chiến tranh. Khi yếu tố bất ngờ không c̣n nữa cần thu quân bảo toàn lực lượng để gia tăng những nhịp độ hoạt động quân sự tiếp theo mới dẫn đến kết thúc chiến tranh ở những chiến dịch gối đầu sóng nối tiếp” (1).

    Nghĩ đến “giọt nước mắt của người vợ liệt sĩ khóc chồng ở sườn đồi hoang lạnh biên giới phía Bắc”, nghĩ đến từng lớp mảnh xương c̣n vùi trong bùn dưới đáy sông Thạch Hăn, PĐT thấy rợn người khi hát câu “cờ in máu chiến thắng mang hồn nước” nên đă nêu một đề xuất làm cho chính người đang viết cũng sửng sốt, nhưng, nghĩ kỹ lại thấy có lư:

    “... chính những người cộng sản Việt Nam đă làm cho lá cờ của khởi nghĩa Nam Kỳ, lá cờ của cách mạng Tháng Tám không c̣n là lá cờ của cả dân tộc Việt Nam nữa! Và một vấn đề nghiêm túc, lớn lao, khẩn thiết đang đặt ra: Đă đến lúc cần có lá cờ tập hợp cả dân tộc Việt Nam! Không thể là lá cờ đỏ nhỏ nhen của một giai cấp, lá cờ lấy giai cấp thống trị dân tộc, đàn áp dân tộc! Không thể là lá cờ vàng vốn xuất xứ là lá cờ của một nhà nước chỉ là công cụ của nước ngoài! Cần có lá cờ mới mẻ, tinh khôi của cả dân tộc Việt Nam, của chín mươi triệu người Việt Nam đang sống trên đất nước Việt Nam thống nhất và đang sống trên khắp thế giới! Lá cờ xanh màu rừng, xanh màu biển, xanh màu đồng ruộng Việt Nam và sáng chói tinh thần yêu nước Nguyễn Thái Học!” (6).

    Mong sao mỗi người lính, mỗi người dân Việt Nam đều biết suy tư, đều dám suy tư như người lính – nhà văn Phạm Đ́nh Trọng.

    Rút trong cuốn ‘ĐÊM DÀY LẤP LÁNH’


    Tác giả Nguyễn Thanh Giang
    danlambaovn.blogspot .com


    ==================== ==================== ===================

    Chữ " bán giống " của bài thơ trên , có ư nghĩa " bán giống ṇi " Việt Nam cho Tầu Cộng , để đổi lấy cái ghế chủ tịch và chén cơm , của 14 tên trung ương đảng Cộng sản Việt Nam .

    Bài đó nói lên ư chí của người lính bộ đội , khi nghĩ về quê hương cũng cùng một gịng tư tưởng với mọi người khác . Chỉ có loa Tầu Jacko là không cảm nhận được , và lúc nào cũng nhảy vào bênh vực Tầu , đùa giỡn trên sự căm hờn của dân Việt .

    Sao chưa chép bài thơ ca ngợi Thiểm tây ra cho mọi người xem chơi .

    Chữ " bán giống " trên không có nghĩa " poof = queer = homo = stereo = hifi = bóng "
    Last edited by Tui-ne; 14-11-2012 at 01:07 PM.

  8. #78
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Cái này anh nè mới đọc chứ Jackie đọc lâu rồi mà! Tiến sĩ đất đá Nguyễn Thanh Giang cũng là hero của Jackie đó.

    Jackie dạy cho anh biết Thiểm Tây và Tân Cương là hai vùng khác nhau th́ Jackie coi như là anh phải chịu ơn Jackie rồi. Sao mà cứ gây gỗ hoài.

  9. #79
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Kính Báo Cùng Quư Thân Hữu

    Thread này cũng đă đi quá xa chủ đề

    Với tư cách của người mở thread , Tigon mong được ngưng nơi đây

    Sẽ mở một thread khác nếu ( NẾU) Khánh Ly hát ở VN như báo VC loan tin .

    Chả có lư do " kín / hở " ǵ cả , mà chỉ là đưa tin cho bà con biết : ai- ở đâu- làm ǵ ?

    Tigon sẽ không trở lại trang này nữa .

    Ai viết ǵ lên đây , th́ người ấy chịu trách nhiệm

    Tigon

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 16-05-2012, 04:42 PM
  2. Replies: 5
    Last Post: 07-10-2011, 10:56 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 29-06-2011, 01:05 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 18-06-2011, 07:38 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •