Ngài Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang vừa viết bài ca ngợi phong trào con đường Việt Nam của ông Lê Thăng Long. Thực t́nh tôi không thích phong trào này lắm nhưng tôi tôn trọng những người ủng hộ nó. Tuy nhiên, điều đáng buồn cười trong bài viết của ông Giang không phải là về phong trào con đường Việt Nam mà là những chi tiết vụn vặt ông Giang dùng để khoe về ḿnh.

Đầu tiên ông Giang so sánh Con đường Việt Nam với các tổ chức khác: trong lịch sử Việt Nam cận-hiện đại sau Nhân văn-Giai phẩm, chưa có tổ chức chính trị đối lập nào (kiểu như: Khối 8406, Đảng Dân chủ XXI, Đảng Dân chủ Nhân dân, Hiệp hội Đoàn kết Công Nông …) ngay khi xuất hiện đă tỏ ra đàng hoàng, chững chạc, có tư thế đáng nể trọng như “Phong trào Con đường Việt Nam”.

Với một phong trào non trẻ và bị phản đối ầm ầm như vậy mà ông Giang thổi lên tận mây xanh th́ quả là khó nghe. Con đường Việt Nam dù là tổ chức hay phong trào th́ ban đầu chỉ do một ḿnh ông Lê Thăng Long phát động theo kiểu “du kích”, công bố mọi thứ xong xuôi rồi ngồi đó chờ kết quả. Trong khi về mặt tổ chức th́ phải làm từng bước như lập ban vận động, lấy ư kiến soạn thảo cương lĩnh, gửi thư mời, công bố… Tất cả văn bản ông Giang nhận được cùng một lúc đều chỉ do 01 cá nhân tự làm ra, vậy những người tham gia ban sáng lập chỉ là những chú hề ?

Ông Giang chắc muốn chứng tỏ ḿnh là cha đẻ của một từ mới trong Từ điển Tiếng Việt: “nông dân quan”, không biết có phải là cái mà chúng ta hay gọi là “tầm nh́n tiểu nông” ?

Sau đó ông tự ca ngợi về ḿnh: Cách đây nhiều năm tôi đă khuyến khích ông Hoàng Minh Chính cho phục hoạt Đảng Dân chủ. Phải đến ba bốn năm sau đó đề xuất của tôi mới được thực hiện nhưng do cách làm chưa đúng nên chưa thành. Cái Đảng Dân chủ do ông khai sáng, như chính ông thừa nhận cũng đang trong t́nh cảnh giống như Khối 8406, Đảng Dân chủ XXI… nhưng lại không được ông xếp vào hàng ngũ các tổ chức “không đàng hoàng, kém chững chạc” trong lịch sử cận hiện đại Việt Nam ở trên.

Điều hài hước cuối cùng là ông tiếp tục nặn ra một cái Đảng kèm với h́nh bóng một người nổi tiếng mà chưa ai được hân hạnh nghe đến: Nhiều năm qua tôi cũng đă ra sức t́m đường phụ trợ cùng ông Vơ Văn Kiệt phục hoạt Đảng Lao Động Việt Nam. Tiếc rằng do tài mọn, dũng khí lại chưa cao nên đến khi ông Kiệt đi xa rồi tôi mới dám bộc bạch ư đồ để chỉ c̣n nhận được tiếng cười mỉa mai.

“Tiếng cười mỉa mai” của tôi dành cho ông là chỉ ngay trong câu này ngài Tiến sĩ đă tự mâu thuẫn với chính ḿnh khi vế đầu ông viết “tôi ra sức t́m đường phụ trợ cùng ông VVK phục hoạt Đảng Lao Động VN” nhưng vế sau lại viết “dũng khí chưa cao nên đến khi ông Kiệt đi xa rồi tôi mới dám bộc bạch ư đồ”. Vậy là chính ông VVK cũng chưa bao giờ được biết về cái Đảng này ? Thật là hài hước!

Nguyễn Quang Dương

duongquang1969@gmail .com