Page 59 of 304 FirstFirst ... 94955565758596061626369109159 ... LastLast
Results 581 to 590 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #581
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Gửi các thân hữu

    Tigon bận tiếp bà con sang nhà thăm 2 tuần . Sẽ không thường xuyên vào Diễn đàn , các ACE giúp dùm trong các thread của Tigon .

    Anh Cả Thộn th́ có việc thường trực rồi , c̣n muội TX coi chừng dùm ...điên cắn trộm .

    Có phút nào rảnh là Tigon vao VL liền

    Tigon
    Last edited by Tigon; 28-07-2011 at 12:52 AM.

  2. #582
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    tâm hồn là lạ, điềm đạm mà cảm động, khẳng khái mà dịu dàng. (Tuyệt cú mèo tâm hồn của Khái Hưng!)

    Đồng ý với bác Cả.
    Nhưng từ từ chúng ta sẽ tìm xem ý nghiã hai chữ "là lạ" mà KH mô tả về "tâm hồn" con ngừơi trong truyện.
    "điềm đạm mà cảm động" ở chỗ nào?
    "khẳng khái" nhưng lại có phần "dịu dàng"?
    Đến là hay! Nghe những nhà văn này nói chuyện chắc là thú vị lắm!

  3. #583
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    Rượu ngon gặp được bạn hiền

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Đồng ý với bác Cả.
    Nhưng từ từ chúng ta sẽ tìm xem ý nghiã hai chữ "là lạ" mà KH mô tả về "tâm hồn" con ngừơi trong truyện.
    "điềm đạm mà cảm động" ở chỗ nào?
    "khẳng khái" nhưng lại có phần "dịu dàng"?
    Đến là hay! Nghe những nhà văn này nói chuyện chắc là thú vị lắm!
    Cám ơn hiền muội Tiếng Xưa,
    Quả đúng như vậy. Khái Hưng dùng chữ "là lạ" thật là "bình dị" mà "tuyệt vời". Trong văn, trong thơ có hoạ là vậy. Vẻ ngoài thì "dịu dàng" nhưng bản chất lại "khảng khái", tính chất đối nghịch của chữ nghĩa tả một chủ thể càng làm nổi bật sự sáng tạo của thi nhân. Và người đọc lại càng thích thú.

    Ví dụ trong thơ Nguyên Sa:

    "... Hôm nay Nga buồn như con chó ốm,
    Như con mèo ngái ngủ trong tay anh,
    Đôi mắt cá ươn như sắp sửa se mình
    Để anh giận sao chẳng là nước biển!..."

    Hay là như cụ Nguyễn Du tả tâm sự Kiều và chàng Kim:
    "tình trong như đã, mặt ngoài còn e
    Chập chờn như tỉnh như mê,
    Dốn ngồi chẳng tiện, dứt về chẳng khôn
    Gió chiều như gợi cơn buồn.."

    Đa tạ góp ý của sư muội.

  4. #584
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nga của Nguyên Sa

    Hôm nay Nga buồn như con chó ốm,


    Tiếng Xưa có biết NGA này là ai không ?

    Chính là chị Trịnh Thuư Nga , một Trưng Vương cổ thụ đấy .

    Nguyên Sa làm nhiều thơ về vợ , nhẹ nhàng , không lộ liễu như kiểu Thi Sĩ / Bác Sĩ / Hoạ Sĩ Mùi Quư Bồng ca tụng vợ , Trưng Vương
    Đan Kim Tâm (TV 59-66).

    Đan Kim Tâm là con gái rượu của nhạc sĩ Đan Thọ

    Tigon

  5. #585
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    NỬA CHỪNG XUÂN - tiếp theo

    Chương XI - Thủ Tiết

    Một buổi trưa mùa đông, một buổi trưa khô ráo ấm áp. Ở sân đ́nh Thụy Khuê bên hồ tây, Mai và Huy ngồi sưởi ấm dưới ánh nắng mặt trời. Mấy cây muỗm, lá xanh đen, gió thoảng qua hơi rung động ŕ rào. Mặt nước hồ bằng phẳng lấp lánh như tấm gương lớn trong cái khung đục màu xám.

    Ngắm những cây đại trơ trọi, khẳng khiu, giơ xương như người trần truồng giữa canh mùa đông giá lạnh. Mai lại nhớ tới t́nh cảnh nghèo đói của chị em ḿnh. Nàng thở dài, mắt lờ đờ nh́n chân trời.

    - Chị nghĩ ǵ vậy?

    - Không, em ạ.

    Câu hỏi của Huy thốt nhắc Mai nhớ tới hiện tại. V́ Mai đang sống trong một quăng đời quá khứ.

    Sáu tháng qua....

    Trong sáu tháng, đă xảy ra biết bao mừng vui, lo, ước mong. Nào bệnh Huy lúc nguy kịch, lúc thuyên giảm, nào thời kỳ sinh nở của Mai....

    Mai lại thở dài. Huy hơi gượng nói đùa để cô làm khuây ḷng chị.

    - Chị ạ, trông con cóc đậu trên cái cọc be rau muống như pho tượng đồng đen một cô kỹ nữ Xiêm La giở hai tay ra múa.

    Mai mỉm cười, rồi hai chị em ngồi yên lặng, nh́n vơ vẫn, nghĩ vơ vẫn, Huy bảo Chị:

    - Can Chi Chị phải lo phiền. Ông đốc tờ đă hứa t́m việc cho em, rồi em đi làm cũng đủ tiền nuôi cháu.

    - Ấy, chính v́ thế mà chị buồn, em ạ. Trong sáu tháng nay, ông đốc Minh hết chăm nom thuốc thang cho em lại săn sóc đến chị và cháu. Chị em ḿnh biết làm thế nào để đền lại ơn ấy cho xứng đáng. Nói đến tiền th́ tất là chả đào đâu ra được rồi...

    Huy mắt rầu rầu, nh́n chị. Cậu chẳng phải t́m đâu xa, cái duyên cớ sự tử tế của ông đốc Minh đă hiện ngay trước mặt cậu: Cái nhan sắc lộng lẫy, hoạt động của chị, nhất ngày nay chị lại là cô "gái một con", tuy chị mới ở cữ được có hơn một tháng. Ư tưởng ấy khiến Huy căm tức, nhớ lại những cử chỉ và hành vi khốn nạn của Lộc. Huy thở dài bảo chị:

    - Những tư tưởng lạc quan của chúng ta sai lầm chăng? Bản tính loài người là tàn nhẫn chăng?

    Mai mỉm cười:

    - Em không nên v́ một người, mà ghét lây, mà ngờ vực cả mọi người. Biết đâu ông đốc Minh chỉ v́ nhân đạo mà muốn cứu vớt chị em ta!

    Huy hơi cau mày:

    - Phải anh tham Lộc cũng đă đem nhân đạo đối đăi với chúng ta!

    Mai tỏ ư không bằng ḷng:

    - Em cũng nên xét lại, anh ấy chỉ v́ vâng lời mẹ.

    Huy gắt:

    - Một người có dă tâm như thế mà chị c̣n bênh ư? Mẹ với con!

    Mai buồn rầu bảo em:

    - Chị xin em đừng nhắc tới chuyện ấy nữa.

    - Chị quên câu chuyện bữa nọ rồi ư? Có phải v́ anh ấy vâng lời mẹ anh ấy mà hôm đó gặp chị, anh ấy lánh mặt không?

    Mai nghe em nói lấy làm khổ tâm, song sợ em v́ tức giận quá mà bệnh cũ lại tái phát ra nên gượng cười đáp:

    - Em tính hôm đó chị ăn bận lôi thôi, lại gánh hàng quà đi bán c̣n ai nhận ra được!

    Rồi nàng nói lảng:

    - Em ngắm hồ có nhớ hôm chị mới tới Hà Nội lần đầu, vào trường đón em không? Hôm ấy chị em ta ngồi trước của đền Quan Thánh, giời xuân mưa phùn, chị em ta kể chuyện con hươu vàng t́m mẹ...

    Mai tưởng ôn lại chuyện cũ để làm vui ḷng em, ngờ đâu càng khiến em thêm hối hận. Huy thở dài nói:

    - Chỉ v́ em... chỉ v́ chị thương em.

    Mai nghiêm sắc mặt hỏi Huy:

    - Thế em có thương chị không?

    Huy ứa nước mắt không trả lời. Mai lại nói:

    - Nếu em c̣n thương chị thời em không được buồn, phải nhớ lời sau cùng của thầy: giữ ḷng vui, linh hồn trong sạch và đem hết nghị lực ra làm việc. Ngày nay, Chị em ta càng cần có nghị lực....

    Một tiếng c̣i điện ô tô. Hai người quay đầu lại. Chiếc xe ḥm vừa đỗ bên cổng đ́nh, và Minh ở trên xe bước xuống sắp rẽ vào làng Thụy Khuê, Huy vội chạy theo nói to:

    - Bẩm chúng tôi ở đây!

    Minh nh́n về phía hai chị em Mai, mỉm cười vẫy tay rồi hấp tấp đi tới, hỏi:

    - Bà không lạnh à?

    - Bẩm quan lớn không, hôm nay ấm lắm.

    - Tôi đă nói bà đừng gọi tôi là quan lớn như thế không được thân, phải không cậu Huy?

    Huy ngờ Minh giở giọng lả lơi cùng chị nên đứng im, nét mặt lănh đạm. Song thực ra Minh không có ư bỡn cợt, chàng chỉ cốt tỏ ư không thích ai gọi ḿnh là quan lớn hệt. Chàng như hiểu thấu sự ngờ vực của hai chị em Huy, điều đó chàng không muốn có, nhất chàng lại đứng trước mặt những người khổ sở đương bị hăm vào trong ṿng quẫn bách. Chàng liền nghiêm trang nói tiếp:

    - Tôi thích người ta gọi tôi là thầy thuốc c̣n hơn gọi tôi là quan đốc hay quan lớn. Tôi có làm quan lớn, quan bé ǵ đâu!

    Mấy lời như xé cái màn nghi kỵ đương bọc hai chị em Mai. Cảnh nghèo nàn khiến hai người luôn luôn tưởng tới sự khinh bỉ, sự xúc phạm của kẻ khác đối với ḿnh. Huy lấy làm hối hận, liếc mắt nh́n chị.

    Minh hỏi Mai:
    - Thế nào, cháu Ái ngoan đấy chứ? Đă đến nửa tháng nay, tôi bạn việc luôn không đến thăm bà và cháu.... Nhưng sao bà không ở nhà bế cháu?

    - Bẩm, tôi nhờ bà Cán ẵm hộ.

    - Không nên, bà ấy chân tay không được sạch sẽ. Khi nào bà mỏi tay th́ đặt cháu xuống giường c̣n hơn. Bà đưa tôi về thăm qua cháu.

    Ba người cùng vào làng Thụy Khuê. Tới ngơ, nghe tiếng trẻ khóc. Mai chạy vội về, đỡ lấy con, nói nựng để dỗ. Minh đứng gần nh́n thằng bé mập mạp, hồng hào, mỉm cười khen:

    - Thằng bé kháu quá! Nó giống bố nó như đúc.

    Câu nói vô t́nh khiến Mai và Huy cùng rầu rầu nét mặt. Ư chừng Minh cũng biết là ḿnh lỡ lời, nên nói lảng:
    - Bà nhớ cho cháu bú đúng giờ.
    Rồi ông ngả đầu chào:
    - Thôi, kính chào bà và cậu. Dăm hôm nữa tôi lại về thăm cháu.
    Mấy phút sau, Minh trở lại, tươi cười bảo Huy:
    - Tôi quên không báo tin cho cậu biết rằng tôi đă t́m giúp cho cậu một việc rồi đấy. Tôi có người anh em bạn lập ấp ở Nam Định cần một người thầy giáo để dạy các con. Tôi biên thư cho ông ấy và nhận được thư trà lời nói ngày mai cậu về chuyến xe hỏa thứ nhất. Ông ấy sẽ cho ô tô đón ở ga Gội.
    Minh mở ví đưa cho Huy cái danh thiếp:
    - Tên và địa chỉ của ông ấy đây... Nhớ ga Núi Gội nhé, qua Nam Định một ga.
    Mai sung sướng nh́n em. Huy yên lặng ấp úng mấy câu cảm ơn. Minh vội gạt:
    - Có ǵ mà ơn với huệ. Ông ấy chẳng mượn cậu cũng phải mượn người khác, mà vị tất đă giỏi bằng cậu... À! Lương tháng mười lăm đồng đấy c̣n cơm th́ ăn với ông ta. Đây, tiền lộ phí của ông ấy gửi cho cậu đây.
    Rồi Chàng đưa cho Huy hai cái giấy bạc một đồng. Tiền ấy chính là tiền của chàng, mà sợ Huy không nhận, chàng phải nói thác ra là tiền lộ phí của người bạn chàng gửi lên.
    Bà Cán đứng nghe mừng rỡ:
    - Bẩm quan lớn, thế th́ hậu quá!
    Tỏ ḷng cảm ơn một cách gián tiếp, Huy bảo Mai:
    - Vậy mỗi tháng em gửi cho chị mười hai đồng, em tiêu ba đồng cũng phong lưu chán.
    - Thôi thế th́ bà không phải nghĩ đến cách sinh nhai... lam lũ nữa. Không phải là tôi khuyên bà đừng làm việc, nhưng hiện giờ bà cần là ở nhà nuôi cháu. Và người bà c̣n yếu lắm.
    Chàng lại mỉm cười nói tiếp:
    - Tiền của em gửi biếu chắc bà không thề từ chối được nữa!... Thôi chào tất cả nhà nghỉ nhé!
    Mai và Huy tiển Minh ra tận cổng, cảm động không nói nên lời.
    - Thế là ngày mai, chị em ta phải xa cách nhau.
    Huy nh́n chị, khuyên giải:
    - Chị đừng buồn, chị ạ. C̣n sáu tháng nữa đă đến kỳ thi, em về thi đậu làm giáo học nhà nước thời chị em ta sẽ được sum họp măi măi.... Nay em cần phải làm tạm kiếm tiền để chị đỡ vất và. Số tiền mười hai đồng: chị trả bà Cán bốn đồng tiền ăn, c̣n thừa th́ trả tiền nợ cũ. C̣n như tiền thuốc, chị hăy khất ông đốc đến khi em đi làm giáo học.
    Mai cười:
    - Em chu đáo lắm!

    ***

    Tuần lễ sau, một buổi chiều, Minh lại về Thụy Khuê thăm Mai. Bà Cán đi chợ bán hàng vắng, chỉ có ḿnh Mai ở nhà, ẵm con nằm vơng. Nàng thấy Minh đến, lo sợ, đứng dậy đặt con xuồng vơng, rồi nhớn nhác, nh́n quanh ḿnh nhử để t́m người cứu viện. Minh lại gần ngă đầu chào hỏi:
    - Cậu Huy đă nhận việc rồi.
    - Bẩm vâng, bẩm thực.... quan lớn, bẩn quan lớn ơn ấy....
    Minh mỉm cười nhắc:
    - Ơ ḱa! Bà lại kêu tôi là quan lớn ḱa!
    Thực ra Mai sợ hăi cuống quít ấp úng không nói ra câu, Minh chữa thẹn cho Mai:
    - Trông bà hôm nay khá nhiều, da dẽ đă hồng hào.
    Nói cho đúng, Minh ngắm Mai thấy Mai đẹp lắm, đẹp ít người sánh kịp. Minh đăm đăm nh́n khiến Mai bẽn lẽn cúi mặt. Chàng nói:
    - Tôi lấy làm ái ngại cho bà, ở vào giữa nơi thô lậu tục tằn.
    Nghe giọng khinh bỉ của Minh, Mai đáp:
    - Bẩm nếu không có nơi thô lậu tục tằn này th́ chắc đâu chị em tôi c̣n sống sót đến ngày nay. Bẩm v́ thế, không bao giờ chúng tôi quên được cái nhà này cùng là những người nhân đức ở trong cái nhà này.
    Minh nói chữa:
    - Vẫn biết thế, nhưng nay Cậu Huy đi xa th́ bà cũng chả nên ở đây nữa. Chung quanh rặt những thợ thuyền dữ tợn.
    - Bẩm, anh em thợ thuyền đều coi tôi như chị em cả.
    - Bà nhẹ dạ lắm. Tin thế nào được bọn họ.
    - Bẩm, tôi xin cám ơn... ông dạy bảo. Tôi chỉ tạm ở đây ít lâu để chờ em Huy kiếm được nhiều lương rồi cùng đi ở chung với em.

    Ḿnh ngẫm nghĩ, đăm đăm nh́n Mai, khẽ nói:
    - Tôi có câu chuyện tâm sự nhiều lần muốn ngỏ cùng bà, nhưng chỉ v́ bà là người c̣n chịu ơn tôi, nên lương tâm tôi bứt rứt, và tôi ngần ngại không dám hé môi. Song thiết tưởng đó là một việc nhân đạo.
    Mai ngẫm nghĩ rồi đáp:
    - Bẩm việc ǵ, xin ông cứ nói.

    - Thưa bà, tôi xin làm người bạn trăm năm để che chở cho bà.
    Ư Mai quả quyết từ chối. Song đối với ân nhân này, nàng không nỡ nói thẳng. Nàng đương t́m lời dịu dàng để thoái thác, th́ Minh tưởng nàng bằng ḷng, tiếp luôn:
    - Thưa bà, tôi một thân trơ trọi ở trên đời th́ không c̣n sợ xảy ra sự ǵ nữa.

    Mai ôn tồn trả lời:
    - Thưa ông, nếu tôi tái giá th́ ông thực là người chồng tôi kính phục. Nhưng tôi đă trót yêu anh Lộc th́ tôi không thể yêu ai được nữa.
    Minh thất vọng buồn rầu:
    - Thưa bà, ông Lộc đối với bà tàn nhẫn đến thế mà bà c̣n yêu được?
    - Thưa ông, bây giờ có lẽ tôi không yêu chồng tôi, mà cũng không muốn trông thấy mặt nữa, nhưng tôi nói trót yêu một người th́ tôi cho rằng cái đời tôi như thế là hết, dù tôi chỉ mới nửa chừng xuân.

    - Thưa bà, đối với một người đă lừa dối bà, đă ruộng rẫy bà để lấy vợ khác, thiết tưởng bà chả cần ǵ phải thủ tiết. Bà tha lỗi cho, nhất lại đối với một người đă khinh bỉ bà một cách rơ rệt.

    Chàng vừa nói vừa cầm lấy hai tay Mai. Trong trí nhớ của Mai thoáng hiện ra cái cảnh tượng bên hồ Tây, khi lần thứ nhất. Lộc tỏ t́nh thương yêu nàng. Nàng vội kêu rú lên, giật tay ra ngồi bưng mặt khóc. Đứng bên, Minh kêu van:
    - Xin bà tha lỗi cho... Quả tôi thực t́nh...

    Chàng lễ phép cúi đầu chào, rồi vội vàng ra xe về thẳng như người chạy trốn.

    Hết chương XI

  6. #586
    sở không
    Khách

    Đôi ḍng thơ thẫn

    Kính thưa các thành viên bác Cả Thộn,chị Tigon, chị Tiếng Xưa....bạn đọc hôm nay sở không em mới được đọc chương hai mươi đoạn chàng Vân Hạc sở không em xin hoa một bài thơ về chương hai mười này nếu có ǵ không phải mong bạn đọc bỏ quá cho em:

    Bước tới ngọ môn phượng quấn rồng
    Sen ḥa Thái Dịch lặng hư không
    Bồi hồi xen cảnh hồng trần mộng
    Vượt đá sẻ non đến bỏ hồn
    Gian khổ nghĩ mà ghê tạo hóa
    Hết phần chương đoạn th́ t́nh oan
    Cổ mang gông nặng ôi tù tội
    Danh lợi chưa xong đă mệt rồi

    sở không

  7. #587
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu?

    Tại sao Mai lại chấp nhận sự khinh khi và hiểu lầm của Lộc đối với nàng dễ dàng như vậy?
    Trong truyện ta thấy Mai không phải la một kẻ khù khờ an phận, nàng cương quyết từ chối lời gạ gẫm cuả Hàn Thanh, đốp chát với bà Án, lanh lợi trong đời, lý gì nàng lại để cho Lộc bỏ rơi nàng và đứa con như một sự nhận tội?
    Nàng muốn hy sinh cho cái gì ở đây? Mà lại còn cứ khư khư ôm lấy cái "tình" dành cho Lộc là sao? "Tình yêu đầu đời" chăng?
    Thường "tình" này là loại tình ...đại dại, bác Cả và Chị Tigon có ...kinh nghiệm vậy không?

    Cáo lỗi sẽ...im tiếng trong vài ngày sắp tới vì bận...đi ngủ bờ ngủ bụi -camping- vài hôm theo tiếng gọi của rừng thẳm!

    PS: TX nhớ lầm câu tục ngữ này:
    Đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu sắc như cơi đựgn trầu
    Hèn chi mà nghe như ...ăn cơm phải hột sạn, mãi bây giờ mới nhằn ra được - mới chợt nhớ lại -!
    Lời bàn ... rằng Huy tuy thế mà lại có phần sâu sắc hơn Mai nhiều. Ai đến với Mai thì Huy đã nhìn ngay ra cái ý đồ thường tình theo sau ấy. Có lẽ Mai thấy đó nhưng lại tin người quá chăng?
    Last edited by Tiếng Xưa; 29-07-2011 at 02:57 AM.

  8. #588
    Member
    Join Date
    12-04-2011
    Posts
    617

    Quan chi phụ mẫu

    Quote Originally Posted by CảThộn View Post
    HIền Muội Tiếng Xưa đă nêu trọng điểm của vấn đề. KHổng Nho nguyên thủy nêu cao Nhân Nghĩa. Minh quân, lương thần, phụ từ tử phải hiếu để đối đăi với nhau. Nhưng Tống Nho lại khác, Tŕnh Di, Chu
    Hy lại sửa quy luật trên để củng cố địa vị của kẻ cầm quyền như :"Quân xử thần tử thần bất tử ất trung" Sẵn cái trớn đó, ngoài xă hội th́ quan là phụ mẫu chi dân, - chứ không phải công bộc của dân như Khổng Tử, trong gia đ́nh th́ bố làm gia trưởng , là khuôn vàng thước ngọc. Bởi thế, "Bà Án" trong truyện này đâu có "ṭng tử" dù ông Án đă qui tiên.
    Từ đầu khi KHái Hưng phác hoạ h́nh ảnh Lộc. Tốt nghiệp trường tốt, lại là tham tá, trẻ tuổi, ảnh hưởng ít nhiều tây học. Lộc có nhỡn quan phóng khoáng hơn mẹ là cái chắc, lại thấy Mai hết ḷng thương em trai, mồ côi cha mẹ nên yêu thật ḷng và say đắm. Nhưng ảnh hưởng nền gia huấn nho học của cha, nên cứ phải díu díu nghe lời mẹ. Khái Hưng đă đặt Lộc vào ngă ba đường, tiến thối lưỡng nan, giải quyết nửa chừng....
    Nguyên Nho ( tức Khổng Nho nguyên thuỷ chứ không phải Nho thời Nguyên) làm ǵ có chuyện quan làm công bộc dân như XHCN này.

    Quan làm phụ mẫu, tức làm cha mẹ dân. Nghĩa là Nguyên Nho muốn quan phải mẫu mực, làm 1 vị cha mẹ tốt, yêu dân như con, làm tấm gương cho con noi theo, giáo dục con cái bằng luật pháp ( tuy luật pháp thời đó c̣n khá yếu).

    Dân làm con, phải kính trọng quan như cha mẹ, phải tuân lời cha mẹ dạy (tôn trọng luật pháp).

    Ấy mới là đạo quan - dân của Nguyên Nho.

  9. #589
    sở không
    Khách

    Đôi ḍng thơ thẩn

    Đọc hết chương 1 tác phẩm Tắt Đèn mà bác Cả Thộn đăng sở không em xin làm một bài thơ góp vui:

    Bóng tối, Tuần phu cái cổng làng
    Quằn quèo lớp chiếu điếu cày vang
    Mờ mờ trời sáng mặc trời sáng
    ôi ỉ ỉ ôi kệ bọn cày
    Cụ Lư chưa ra trời nắng..mặc
    Ba hồi guốc mộc ngày mới sang
    Mẹ cha chúng nó thuế th́ khất
    Bắt hết trâu ḅ ông bán rao

    sở không

  10. #590
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Knight View Post
    Nguyên Nho ( tức Khổng Nho nguyên thuỷ chứ không phải Nho thời Nguyên) làm ǵ có chuyện quan làm công bộc dân như XHCN này.

    Quan làm phụ mẫu, tức làm cha mẹ dân. Nghĩa là Nguyên Nho muốn quan phải mẫu mực, làm 1 vị cha mẹ tốt, yêu dân như con, làm tấm gương cho con noi theo, giáo dục con cái bằng luật pháp ( tuy luật pháp thời đó c̣n khá yếu).

    Dân làm con, phải kính trọng quan như cha mẹ, phải tuân lời cha mẹ dạy (tôn trọng luật pháp).

    Ấy mới là đạo quan - dân của Nguyên Nho.
    Ái dào ơi, hôm nay "quan trên" lại quá...đà tới Hà Lội cuả chúng tôi ư?
    Không khéo ông Trần cũng theo ..."quan" vào ...đại náo nơi này thì còn gì là nơi lý tưởng để nghe chuyện Hà Nội nữa?

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 4 users browsing this thread. (0 members and 4 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •