Page 214 of 304 FirstFirst ... 114164204210211212213214215216217218224264 ... LastLast
Results 2,131 to 2,140 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #2131
    Tran Truong
    Khách

    Dương Thu Hương _ Kiểm Điểm

    ĐIỂM 2

    Trong bài phỏng vấn ngày 12-5-1989 và bài trả lời cán bộ Ban Tổ Chức Trung ương ngày 1-3-1990, tôi bác bỏ nguyên tắc chuyên chính vô sản và tập trung dân chủ, v́:

    Trong cơ cấu Xă Hội Chủ Nghĩa (sở hữu toàn dân), chỉ có thể xảy ra một trong hai khả năng:

    a) Tất cả mọi người đều là vô sản.

    b) Hoặc tất cả mọi người đều không là vô sản.

    Theo khả năng a), v́ không ai có quyền sở hữu tư liệu sản xuất (hầm mỏ, nhà máy, đồng ruộng). Theo khả năng b), v́ coi tài sản không là tư liệu sản xuất mà c̣n bao gồm tài sản nghĩa thông thường (tiền, nhà cửa, áo quần, tiện nghi, ... ). Lẽ thứ hai, khái niệm giai cấp kể từ ngày Mác viết Tuyên Ngôn đến nay đă thay đổi ghê gớm không thể tưởng tượng nổi:

    - Cách đây một thế kỷ, công nhân Anh cả ngày làm việc không quá 18 giờ (theo tạp chí Tuần Lễ No 40 năm 1989, trang 2).

    Và :

    - Hiện nay, một tuần lễ là 44 giờ ở Liên Sô, thuộc loại nhiều giờ nhất thế giới (theo tạp chí Tuần Lễ No 40 năm 1989, trang 7).

    Tại Anh, số công nhân bỏ tiền cổ phần trong các xí nghiệp đă gia tăng. Tỷ lệ người nghèo chỉ c̣n chiếm 17% dân số. V́ dựa trên 17% người nghèo nên Đảng Cộng Sản Anh đă thất bại trong kỳ tranh cử gần đây.

    Với hoàn cảnh xă hội đă thay đổi như thế, c̣n áp dụng máy móc những nguyên lư, những quan niệm cách đây trên 100 năm tất dẫn đến những hậu quả âm tính.


    Trong đời sống thực tiễn, tôi đă gặp quá nhiều công nhân nghèo khổ, lam lũ, những người vô sản Việt Nam bằng xương bằng thịt đứng dầm chân trong bùn ở Chợ Bưởi, Chợ Ngọc Hà, Chợ Xanh ,… đứng bán những xà pḥng, bán quần đùi và áo may-ô với vẻ mặt khổ năo, van vỉ người mua. Những người vô sản này bốn tháng không có lương, nhà máy phát cho họ những sản phẩm không tiêu thụ được trừ tiền.

    Tôi cũng đă gặp những người vô sản khác v́ nghèo túng phải ăn cắp xi-măng, sắt, gỗ trong các công trường và bị tù. Họ, những người vô sản có quyền chuyên chế với ai chăng ? _ Không, đó là những mỹ từ có tính ngụy đao đức. Trong thực tế, chỉ có sự chuyên chế của bộ máy quan liêu đối với những người vô sản cũng như mọi từng lớp khác.

    C̣n nguyên tắc tập trung dân chủ là nguyên tắc tạo dựng một chế độ độc tài (dictature). Nhân loại đă trải qua nhiều thảm họa, nhưng chưa thảm họa nào khủng khiếp bằng thảm họa do các nhà độc tài đỏ gây nên. Lịch sử châu Á mấy ngàn năm nay vang lên tiếng nguyền rủa ông vua bạo ngược Tần Thủy Hoàng. Dân chúng v́ oán ghét ông mà làm ô uế lăng tẩm của ông.

    Đời này qua đời khác, tên ông được nhắc lên như một biểu trưng cho sự ghê gớm của tội ác. Tuy nhiên, ngoài số người bị gọt đầu bôi đen bắt đi xây Vạn Lư Trường Thành, Tần Thủy Hoàng chỉ xử tử 460 người (chôn sống ở Hàm Dương) - (Tài liệu của Will Durant trang 116).

    C̣n Stalin th́ sao ?

    Dưới thời Stalin, số người bị xử tử một triệu .

    Số người chết trong tù từ 1937-1938 hai triệu .

    Số người bị giam tám triệu .

    Chưa kề 10 triệu nông dân của 1.100.000 hộ bị quy kết là ku-lắc, bị tước đoạt tài sản, đày vào các hoang nguyên và sa mạc (theo tạp chí Thế Giới Mới No 4, năm 1989).

    Ở đây, tôi không muốn nêu lên những con số đẫm máu trong cuộc cách mạng văn hóa ở Trung quốc, những con số nói lên thảm cảnh của một xă hội bị nhào nặn dưới bàn tay nhà độc tài họ Mao.


    Còn tiếp ...

  2. #2132
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội và tác phẩm của Dương Thu Hương...

    Xin phép được "nhặt sạn.." trong bài gơ trên # 2135...

    câu .. Cách đây 1 thế kỷ, công nhân Anh cả ngày làm việc không quá 18 giờ ( theo tạp chí........

    .. rồi đến câu ; .. hiện nay, một tuần lễ là 44 giờ ở Liên sô, thuộc loại nhiều giờ nhất thế giới... !

    Xin hỏi ; một ngày làm việc không quá 18 giờ th́ làm sao mà chịu được, mệt chết..c̣n 18 giờ/ 1 tuàn th́ chắc là vừa làm vừa ngủ gật.. cũng cần có thời giờ nào ăn..ngủ và vệ sinh chứ chưa kể " cái giường lắc lư.. 18g X 5 ngày = 90 giờ/tuần lễ... mệt lắm

    Một tuần lễ làm việc 44 giờ chắc là năm ngày 8 giờ thêm sáng thứ bảy;..; 8giof X 5 ngày = 40 giờ + 4 giờ sáng thứ bày = 44 giờ.

    Giờ làm việc thời 1943 - 1963..lao động chân tay và bàn giấy, b́nh thường tuàn lễ có 4 ngày/8 gị = 32 giờ + thứ năm, thứ bảy 4gị X 2 = 8giờ,.....( 32g + 8g )= 40 giờ tuần lễ

    Giờ học của trường học th́ 4 ngày 7gio= 28 giờ + thứ năm, thứ bảy, 4giowf X2 = 8gio . 28g + 8 giờ = 36 giờ

    Cam go nhất là ngành Y.. chúng tôi làm theo cung cách thời biểu 10 ngày, 8 giờ/ ngày X = 80 giờ.. th́ có hai ngày nghỉ trọn ngày chúng tôi không có phân biệt thứ bảy chủ nhật ǵ cả.. Đôi khi gawpj ca khó hay đông khách quá, như làm để cứu mạng sống th́ cứ làm đi rồi chia nhau ,nghỉ bù sau này..
    Theo xă hội chủ nghĩa có câu ; làm theo năng lực mà hưởng theo nhu cầu... Điều này tôi có lẽ; " .. ngu lâu ..!@". Hay là v́ chống đối lại câu này mà trong Mânagement índustriel... họ chia công nhân làm viêc ra làm hai loại; loại theo giờ.. hết 8 giờ quy định là ra về và loai làm theo ticket.. hay kiểm lượng hàng hoàn tất./ perrformance
    Thí dụ ; cứ đếm số tickets rồi căn cứ theo đó trả lương. Lối này vắt kiệt sức lao động hơn.. v́ công nhân phải tận lực làm chứ không tà tà như loại làm đủ 8 giờ bấm thẻ ra vô..
    Đôi hàng thắc mắc... gởi đến người rinh bài về cho Diễn đàn.. Cảm ơn vô cùng ./. nmq

  3. #2133
    tran truong
    Khách
    Cám ơn cụ Quốc đã đọc post này và thấy có điều sai trái . Cái sai này có thể do lỗi ấn loát , thay vì một tuần lễ làm 18 giờ thì có lý lẽ hơn . Vì DTH viết bài tự kiểm này ở Hà nội ngày 30 tháng 5 năm 1990 Đảng viên Dương Thu Hương .

    Mà cách ngày viết khoảng 1 thế kỷ , tức là vào độ năm 1890 , công nhân Anh làm chỉ có 18 giờ / tuần . Nó được so sánh với 44 giờ / tuần tại Liên xô , năm 1990 .
    Khoảng 1990 tại Âu châu , như Pháp chẳng hạn , nghe đâu công nhân làm full time là 38 giờ/tuần , hưởng vacation một năm là 3 tháng ! Nghe mà ham .
    Lần nữa cám ơn cụ nhặt sạn dùm , chỉ ra lỗi cẩu thả , tắc trách , thiếu tôn trọng người đọc ..

  4. #2134
    Tran Truong
    Khách

    Dương Thu Hương _ Kiểm Điểm

    V́ rằng, những bằng chứng xác thực trong quá khứ đă chứng minh rơ rệt, không thể chối căi, và hậu quả khủng khiếp mà một vài cá nhân cầm quyền đă gây ra cho dân tộc của họ, nên tôi không thể không phủ quyết hai nguyên tắc chuyên chính vô sản và tập trung dân chủ.

    Đành rằng không phải những nước nào xây dựng trên hai nguyên tắc này cũng đẻ ra một Stalin hay một Mao Trạch Đông. Tôi nghĩ rằng một người cách mạng thật sự th́ phải yêu thương dân tộc ḿnh, phải lo trừ bỏ trước những hiểm họa có thể tới và phải quan tâm đến lợi ích cộng đồng dân tộc trước hết chứ không phải giành giựt địa vị, ưu tiên cho Đảng của ḿnh hoặc cá nhân ḿnh.

    ĐIỂM 3

    Ngày 8-4-1990, trong khi nói chuyện tại thành phố Hồ Chí Minh, tôi có nói tới một ư tưởng: Chủ Nghĩa Cộng Sản hấp dẫn nhân loại v́ nó hứa hẹn một thế giới công bằng. Cách mạng lôi cuốn được hàng triệu người vượt qua đói khổ, chết chóc mà đi tới chiến thắng cũng v́ nó nhân danh lẽ công bằng, nó mong ước xây dựng một xă hội b́nh đẳng, tự do, bác ái. Cho nên, một câu trong bài Quốc Tế Ca (không hiểu do người dịch hay từ nguyên tác):

    “Đấu tranh này là trận cuối cùng, bao nhiêu lợi quyền tất qua tay ḿnh ... " đă mang tính chất phản bác lại mục tiêu cao quí của cách mạng. V́ lẽ, một giai cấp muốn làm cách mạng, cướp chính quyền để giành “bao nhiêu lợi quyền tất qua tay ḿnh” th́ giai cấp ấy sẽ tạo nên một sự bất công mới, tàn khốc hơn. Bất công mới sẽ kéo theo nó hận thù và sẽ lại có một cuộc cách mạng khác xảy ra để tước đoạt lại cái quyền đă bị tước đoạt . ..

    Và cái ṿng luẩn quẩn ấy măi măi giam hăm nhân loại trong cảnh máu chảy đầu rơi. Cho nên, tôi nghĩ rằng một cuộc cách mạng chân chính phải tiến tới mục tiêu b́nh đẳng, tự do, bác ái. Nó không thể chỉ chú ư tới quyền lợi của một giai cấp mà phải chú ư tới quyền lợi của toàn thể cộng đồng xă hội. Nó không thể d́m con người trong vũng máu của hận thù mà phải đẩy tŕnh độ phát triển xă hội lên những bực thềm của văn minh nhân loại.
    Nó không thể xui khiến con người tranh cướp, giành giật nhau MỘT đồng xu, mà vấn đề cốt lơi là phải làm cho xă hội nẩy nở NHIỀU đồng xu.

    ĐIỂM 4

    Bài nói chuyện ngày 8-4 của tôi có phủ định quá khứ hay không ? Có lợi dụng dân chủ công khai gây ra sự nghi ngờ của quần chúng đối với sự lănh đạo của Đảng hay không ? ... Tôi nghĩ, chỉ kẻ điên mới giơ tay che mặt trời và la lên trời tối quá. Cũng chỉ kẻ điên mới cầm con đom đóm giữa đêm mà kêu to rằng trời sáng rơ rồi.

    Sự thật là sức mạnh tối cao. Sự thật là người tuyên án đầu tiên và là kẻ phán quyết cuối cùng trong lịch sử. Ư chí của một Đảng, một hệ thống, một lănh tụ quốc gia c̣n bị các qui luật khách quan của đời sống bẻ gẫy huống hồ ư kiến chủ quan của một cá nhân nhỏ bé, không quyền lực như bản thân tôi ? ... Thử nh́n lại xem, chúng ta không nghi ngờ thiện chí của các nhà sáng tạo hệ thống Xă Hội Chủ Nghĩa.

    Chắc chắn là họ mơ ước xây dựng nên một hệ thống xă hội tuyệt hảo: Dân Chủ gấp triệu lần Dân Chủ Tư Sản - Hệ thống xă hội tiêu biểu cho triết học duy vật - Ưu việt về quyền con người - Ưu việt cho các giá trị tinh thần và đạo đức - Tiêu biểu tính tập thể - Ưu việt về tính sáng tạo của trí thức - Và cốt lơi nhất là Ưu việt về năng xuất lao động !

    Nhưng, hiện thực đă phơi trần rằng hệ thống Xă Hội Chủ Nghĩa vướng nhiều nhất về vấn đề Dân Chủ - Vi phạm nhân quyền - Làm thui chột sức sáng tạo của trí thức - Đạo đức sa sút - Mắc tệ sùng bái cá nhân, duy tâm, duy ư chí - Và điều cốt yếu là năng xuất lao động và chất lượng sản phẩm thua kém một cách rơ rệt không thể biện minh.


    Còn tiếp ...

  5. #2135
    Tran Truong
    Khách

    Dương Thu Hương _ Kiểm Điểm

    Toàn bộ hệ thống Xă Hội Chủ Nghĩa trong các thập kỷ qua, với các phương tiện thông tin đại chúng và các bộ máy nhà nước vận hành, vừa cổ vũ, tuyên truyền vừa thực thi mô h́nh xă hội lư tưởng nhưng tất cả đă phải lùi bước trước sự thật khách quan. Và một cá nhân b́nh thường như tôi không thể làm được cái việc là gây nghi ngờ cho quần chúng với sự lănh đạo của Đảng.

    Những trang sử vẻ vang của Đảng cũng như những chính sách thất bại của Đảng cùng tồn tại song song như những thực thể hiện hữu trước toàn thể cộng đồng dân tộc. Và không có một cá nhân nào làm sai lệch được sự phán xét của lịch sử một khi nó dựa trên sức mạnh tối cao này: SỰ THẬT !

    Về dư luận xung quanh cá nhân tôi, tôi xin tŕnh bày cụ thể : Trước khi tôi đi miền Nam ba tháng, đă có nhiều người nghe tin tôi bị tù. Tuần nào cũng có độc giả tới thăm. Họ nhắc đền nhiều sự kiện trong quá khứ, lo lắng và sợ hăi. Hiện tượng này cũng dễ hiểu : Cùng một cấu trúc xă hội, khi Liên Sô, Trung Quốc đă có hàng triệu người bị bắt vô tăm, không thành án, không xét xử, bị thủ tiêu, bị lưu đày, th́ xă hội cùng kiểu không khỏi gây nên những ám ảnh. Người ta nhắc lại những sự kiện sau:

    - Đêmin Batnưi, nhà thơ, bạn Lênin, bị treo bút từ 1930, bị khai trừ khỏi Đảng, khỏi hội Nhà văn Liên Sô.

    - Êmêliácnốp, công nhân Pite, đă che dấu Lênin trong lần ở Razơlíp, bị bắt năm 1935 .

    - A.V. Sotman, Bônxêvích kỳ cựu, năm 1917 là liên lạc tốt nhất giữa Lênin và Ủy Ban Trung ương Đảng, bảo vệ Lênin hoạt động mậ̣t, tổ chức cho Lênin đi từ Razơlíp sang Phần Lan, chết v́ khủng bố (RôiMévêdép, “Ngọn Cờ'” No 2 - năm 1989).

    Và ở Việt Nam, sự kiện bắt trên 100 người sau vụ Nghị Quyết 9, không xử án, đem đi bí mật. Riêng với văn nghệ sĩ, bắt nhà văn kiêm dịch giả Vũ Thư Hiên, nhà thơ Hoàng Hưng. Cả hai đều từ cớ đâm xe đạp, đưa vào đồn Công an, rồi đem đi tù luôn, một người 9 năm, một người 3 năm.

    Chính do những ám ảnh của quá khứ nên công chúng nẩy sinh tâm lư sợ hăi, nghi ngờ và suy luận, dẫn tới t́nh trạng nẩy sinh tiếng đồn như mọi người đă thấy. Nay muốn dập tắt dư luận này, th́ tốt hơn cả , là nhà nước hăy xóa bỏ những chính sách kiểu Machiavel, hăy cai trị tôn nghiêm, minh bạch theo luật pháp. Lúc ấy tiếng thơm sẽ bay xa, những dư luận xấu xa sẽ tự bị xóa bỏ trong công chúng.

    ĐIỂM 5

    Điểm cuối cùng Ban Chi ủy yêu cầu tự xét ư thức tổ chức, kỷ luật. Tôi nhớ Điều 8 chương II Điều lệ Đảng qui định: Các tổ chức của Đảng và Đảng viên phải nói và làm theo nghị quyết của Đảng, không được giải thích sai ...

    Tuy nhiên, trong thực tế, không chỉ xảy ra một lần mà rất nhiều lần các hiện tượng sau :

    - Trước đây, Ban Chấp Hành Trung ương đă kỷ luật đồng chí Kim Ngọc, Bí Thư tỉnh Vĩnh Phú, v́ đă thực hiện phép khoán để cứu gỡ bế tắc trong sản xuất nông nghiệp. Sau đó, chính Đảng đă ban hành chính sách khoán.

    - Năm 1975, đồng chí Tổng Bí Thư Lê Duẫn tuyên bố: Đất nước ta từ nay sạch bóng quân thù. Bốn năm sau, đội quân bành trướng xâm lược đă tàn sát 6 tỉnh miền Bắc.

    - Năm 1982, chính sách của thành ủy Hà nội là "kiên quyết xóa bỏ thị trường chợ đen về lương thực". Chỉ một thời gian sau, chính sách này (do Bí thư Lê Văn Lương kư) đă bị băi bỏ.

    - Trước năm 1979, Trung Quốc được coi là anh em hữu hảo, gắn bó thắm thiết như môi với răng. Sau cuộc chiến tranh biên giới, Hiến pháp nước CHXHCNVN ghi : Vừa trải qua 30 năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có ḥa b́nh để xây dựng Tổ Quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bầy lũ tay sai của chúng ở Campuchia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đă giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ Quốc chống bọn phản động Campuchia ở biên giới Tây Nam và chống bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc ...


    Còn tiếp ...

  6. #2136
    Tran Truong
    Khách

    Dương Thu Hương _ Kiểm Điểm

    Cùng với thời gian này, Ủy viên Bộ Chính Trị Hoàng Văn Hoan, v́ tội phản quốc, đă bị tuyên án tử h́nh vắng mặt.

    Hiện nay (tháng 5-1990), có tin chính thức là gia đ́nh Hoàng Văn Hoan được Nhà Nước chu cấp hậu hĩ để sang Trung Quốc thăm thân nhân. Và các phương tiện truyền thông liên tiếp truyền những bài báo viết về t́nh hữu nghị với một đất nước cách đây không lâu c̣n được xác định là kẻ thù truyền kiếp.

    Với những tất cả những chính sách hoạt đầu như thế, thực thi Điều 8 Chương II, người Đảng viên sẽ ứng xử ra sao ?... Bởi v́, dù c̣n rất ít tự trọng, mỗi con người cũng không thể tự cho phép ḿnh xóa bỏ ḿnh, nói lời hôm sau bôi nhọ lời hôm trước.

    Tôi gia nhập Đảng v́ tôi c̣n tôn thờ những giá trị của Chủ Nghĩa Xă Hội đích thực, của Chủ Nghĩa Cộng Sản đích thực. Tôi gia nhập Đảng để tranh đấu cho nhân dân của tôi được độc lập, ấm no, hạnh phúc. Là một con người có lư trí, tôi phải suy nghĩ khi mục tiêu cao quí của cách mạng đă bị biến thành phương tiện chiếm dụng quyền lực cho một số người, c̣n đa số nhân dân phải sống trong cảnh lầm than.

    Chủ Nghĩa Xă Hội không phải là một tôn giáo, cũng không phải là một độc chế của Mác hay Lênin. Chủ Nghĩa Xă Hội là giấc mơ của nhân loại từ xa xưa. Năm 140 trước Tân Lịch, vua Vũ Đế đă làm cuộc thí nghiệm này. Một thế kỷ sau, Vương Mang lập lại lần thứ hai. Và một ngàn năm sau, Vương An Thạch thực hiện lại lần thứ ba với qui mô rộng lớn. Các cuộc thí nghiệm này đều thành công bước đầu và thất bại về sau.

    Ở phương Tây, Jăng Jắc Rútxo, Xanh Ximông, v.v... cũng đă thực tập bài học Chủ Nghĩa. Và công xă Paris cũng là một cuộc tập dượt huy hoàng nhưng đẫm máu của lịch sử. Bảy mươi năm ở Liên Sô, thêm một lần nữa chứng nghiệm rằng nhân loại c̣n phải trả giá cho cuộc hành tŕnh tìm đến xă hội lư tưởng của ḿnh. Vào thời điểm này, chính các cán bộ lănh đạo cao nhất của Đảng Cộng Sản Việt Nam cũng thừa nhận chưa có mô h́nh Xă Hội Chủ Nghĩa chính thức.

    Thủ Tướng Trung Quốc Lư Bằng đă nói: “Chúng ta đi con đường Xă Hội Chủ Nghĩa, nghĩa là chúng ta đang t́m ṭi, thăm ḍ. Trong sự phát triển của Xă Hội Chủ Nghĩa, không có một mô h́nh trọn vẹn." (Báo Zarabêfón No 14, năm 1990).

    Đưa toàn thể dân tộc đi vào một con đường (thật ra chưa có đường) đang ḍ t́m, ṃ mẫm mà lại bắt mọi Đảng viên cũng như dân chúng tuyệt đối tin tưởng, không được phép suy nghĩ, phát biểu ư kiến đóng góp là thái độ thiếu khoa học, thiếu khiêm tốn. Ứng xử như vậy không phải là ứng xử của một tổ chức Đảng v́ nhân dân, của nhân dân.

    Trong bối cảnh xă hội này, tôi không thể không suy nghĩ, tôi không thể nhắm mắt đưa chân như kẻ mù ḷa, không thể ngậm miệng ăn tiền, vơ vét, chụp giật như kẻ thủ lợi. Bởi v́ sức chịu đựng của con người là có hạn. Bởi v́ nhân dân đă quá khổ và kiệt quệ sau bao nhiêu năm chiến tranh, nay lại đau khổ kiệt quệ hơn v́ đời sống vật chất thiếu thốn, t́nh trạng kho tàng trống rỗng, bọn tham nhũng đục khoét khắp nơi từ Bắc tới Nam.

    Những vụ tham ô hàng tỷ đô la rúp, như vụ tàu Tátsơ, vụ cháy Imexco, vụ cháy kho 5, vụ Xivagico, vụ B́nh Họt, vụ cháy kho 2, vụ số không tại các ngân hàng, tín dụng Thanh Hương, Đại Thành ... và gần đây nhất, vụ tham ô tập thể của Cục Dự Trữ Quốc Gia, v.v.. và v.v...

    Mười hai triệu người Việt Nam đă hy sinh không phải giành lại một viễn cảnh đất nước như thế. Bạn bè ruột thịt của tôi đă chết tại chân thành Quảng Trị và chiến trường B5. Những người cùng thời đại với tôi , ngă xuống trong cuộc chiến tranh chống Mỹ không hy sinh tuổi trẻ và hạnh phúc của họ để đổi lấy những đồng đô la cho bọn tham nhũng tiêu xài. Vong hồn của những người đă khuất trở về, không cho tôi im tiếng. Đó là lư do duy nhất đẩy mọi suy nghĩ và hành động của tôi.


    Còn tiếp ...

  7. #2137
    Tran Truong
    Khách

    Dương Thu Hương _ Kiểm Điểm

    Về phẩm chất cá nhân, tôi tự xét ḿnh có khuyết điểm, nhất là nóng nảy, gay gắt, thiếu kiềm chế. C̣n lại, tôi sống thẳng thắn, căm ghét mọi sự dối trá và giả đạo đức. Tôi chưa hề ăn cắp một nửa đồng xu của cá nhân ai, chưa hề tham ô của nhà nước một hào, chưa bao giờ làm hại ai để tranh giành bổng lộc, tiền tài, địa vị. Bao giờ tôi cũng lao động nghiêm túc, có năng xuất cao.

    Trong đời, có hai lần tự giành chỗ đứng cho bản thân. Năm 1968 ở chiến trường chống Mỹ, năm 1979 ở chiến trường phía Bắc. Về sinh hoạt riêng, như các đồng chí đă rơ, tôi là người khắc kỷ. Mọi hành động, suy nghĩ tôi luôn luôn hướng về Xă Hội Chủ Nghĩa đích thực. Lư tưởng của tôi đang, đă và sẽ là những giá trị chân chính của một Xă Hội Chủ Nghĩa đích thực, Xă Hội Chủ Nghĩa nhân bản: Giấc mơ của nhân loại đă có từ thời Vũ Đế xa xưa.

    V́ những lẽ đó, tôi không có lư do ǵ để kiểm điểm, 14 trang giấy này tôi tŕnh bày những điều Ban Chi Ủy yêu cầu.

    Một mặt khác nữa, sở dĩ gần đây tôi đă thẳng thắn công khai phát biểu những suy nghĩ, những quan niệm của ḿnh, v́ tôi tin tưởng chân thành vào những lời Ban Chấp Hành Trung ương Đảng đă nói.

    Nghị quyết Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung ương khóa VI, trang 42, ḍng 11 ghi rơ:

    "Trong lĩnh vực tư tưởng, thực hiện quyền được thông tin của nhân dân; mở rộng thông tin, thực hiện thông tin hai chiều, quyền phát biểu ư kiến tranh luận thẳng thắn".

    Trang 49, ḍng 12 ghi:

    "Tiếp tục mở rộng hơn nữa tính dân chủ, tính công khai trong sinh hoạt Đảng, trong hoạt động của các cơ quan nhà nước, các đoàn thể, các tổ chức xă hội và trong hoạt động khoa học, thông tin đại chúng, văn hóa, văn nghệ. Coi đó là phương hướng cơ bản chỉ đạo các hoạt động tư tưởng. Khuyến khích tự do tư tưởng, thảo luận và tranh luận thẳng thắn, ngăn ngừa và uốn nắn những biểu hiện lợi dụng dân chủ công khai để xuyên tạc sự thật, kích động, phá hoại công cuộc đổi mới".

    Chính v́ tin tưởng vào Nghị Quyết VI, tin tưởng vào chủ trương tự hoàn thiện ḿnh của Đảng nên tôi mới thẳng thắn công khai phát biểu những tư tưởng của ḿnh.

    Kết cục hôm nay buộc tôi phải nhận thấy ḿnh đă phạm cái tội lớn nhất mà những người lương thiện thường hay mắc: Đó là tội nhẹ dạ và cả tin.

    Xin cảm ơn toàn thể các đồng chí.

    Kính,

    Kư tên: Dương Thu Hương


    .......

    Mời quí vị cùng các bạn trẻ đón đọc Phóng viên Đinh Quang Anh Thái của Việt Tide phỏng vấn Dương Thu Hương ở Paris tháng 3 năm 2006 nhân dịp Dương Thu Hương sang Pháp theo lời mời của nhà xuất bản Sabine Wespieser Editeur để ra mắt tác phẩm “Terre Des Oublis”, bản dịch tiếng Pháp của “No man’s land”

  8. #2138
    Tran Truong
    Khách

    Phóng viên Đinh Quang Anh Thái của Việt Tide phỏng vấn Dương Thu Hương ở Paris tháng 3 năm 2006

    Việt Tide: Thưa bà, đây là lần thứ mấy bà đến Pháp ?

    Dương Thu Hương: Đây là lần thứ hai, sau hơn 10 năm bị cầm tù tại chỗ.

    Việt Tide: Lần đầu tiên là lúc nào ạ ?

    Dương Thu Hương: Lần đầu tiên là năm 1994, tôi rời Việt Nam khoảng mùa Thu.

    Việt Tide: Lần đó, bà đến nước Pháp với mục đích ǵ ạ ?

    Dương Thu Hương: Lần đó tôi đi theo lời mời của Hội Nhà Văn Pháp, và để gặp các nhà xuất bản đă in sách của tôi.

    Việt Tide: Nếu tôi nhớ không lầm th́ trong chuyến đi năm 1994, chính phủ Pháp có nhă ư mời bà ở lại Pháp với tư cách tỵ nạn chính trị, nhưng bà từ chối. Bà có thể cho biết lư do tại sao ?

    Dương Thu Hương: Lúc đó chính phủ Pháp mời tôi ở lại v́ chính chính phủ Pháp đă cứu tôi ra khỏi nhà tù. Tất cả mọi người đều biết là khi tôi bị giam trong tù, phu nhân Tổng thống Pháp, bà Daniel Mitterand, đă yêu cầu chính phủ Việt Nam để cho bà gặp tôi, nhưng chính phủ Việt Nam từ chối. Khi bà Daniel trở lại Pháp, bà đă dùng tổ chức đấu tranh cho tự do do bà sáng lập để t́m mọi cách giải phóng tôi.

    Nước Pháp lúc bấy giờ đă phải bỏ ra 95 triệu Franc và giúp Việt Nam vay tiền của Ngân Hàng Thế Giới để cứu tôi rà khỏi nhà tù. Đấy là một ân sủng mà tôi không thể quên được. Tôi luôn luôn nhớ rằng cá nhân bà Daniel Mitterand và nhân dân Pháp rất tử tế với tôi. Riêng đệ nhất phu nhân Mitterand, bà dặn ḍ tôi luôn luôn phải cẩn thận đối với những người lănh đạo Việt Nam; v́ họ chỉ là những tù trưởng; và trong chế độ của các tù trưởng th́ họ không tôn trọng luật pháp; và sinh mạng của tôi có thể bị đe dọa bất cứ lúc nào.

    Cho nên khi tôi tới Pháp năm 1994, chính phủ Pháp mời tôi ở lại với tư cách cư trú chính trị. Nhưng tôi nghĩ rằng tất cả các bạn tôi đă chết một cách oan uổng trong cuộc chiến tranh để rồi đất nước rơi vào tay một chế độ cường quyền ức hiếp người dân khiến nhân dân sợ hăi. Đồng bào chúng ta có thể dũng cảm trong chiến tranh nhưng trong cuộc sống b́nh thường th́ họ sợ hăi nhà cầm quyền và họ cam chịu một chế độ độc tài.
    Trong chế độ độc tài đó, nỗi sợ hăi nghiền nát con người thành những con kiến. Cho nên, tôi nghĩ rằng việc của tôi không phải là ở lại Pháp, mà tôi phải trở về Việt Nam với một việc duy nhất, là ỉa vào mặt bọn cầm quyền.

    Việt Tide: Phải chăng do sự can thiệp của chính phủ Pháp nên nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đă kiêng dè không dám có những hành động ám muội nhắm vào tính mạng của bà, như họ đă từng làm với nhiều người dám chống lại họ ?

    Dương Thu Hương: Họ chẳng kiêng dè ǵ cả. Hai lần họ đă cho công an dùng xe ba bánh cán chết tôi. Nhưng v́ Trời có mắt và nhờ hai người đàn em của tôi nên tôi thoát chết. Nhưng thất bại hai lần không có nghĩa là họ không dám ra tay lần thứ ba. Về phía tôi, khi chọn con đường làm giặc th́ tôi cũng phải thủ thân kỹ càng. Tôi biết kẻ thù của tôi là ai và tôi cũng phải chuẩn bị những vũ khí bí mật của tôi để khi chúng nó giết tôi th́ tôi cũng phải giết lại vài thằng.

    Như ông biết, những cuốn băng thu Bùi Duy Tâm, măi mười năm sau tôi mới rút ra khỏi hầm đưa ra ánh sáng để chống lại những lời vu cáo của họ rằng tôi là tôi tớ của ngoai bang. Tôi vẫn c̣n một cuốn băng nữa là vũ khí dự pḥng của tôi.

    Ngoài ra, tôi c̣n một vũ khí khác do Trời ban, đó là tất cả mối quan hệ của tôi với những người nước ngoài sống tại Hà Nội, trước hết là các sứ quán. Năm ngoái, khi tôi đi sang Ư để nhận giải văn chương Grinzane Cavour, ṭa đại sứ Ư tại Hà Nội đă phải huy động toàn bộ nhân viên để lấy lại hộ chiếu cho tôi, v́ hộ chiếu bị công an tịch thu khi tôi ở Pháp về năm 1994.

    Ngoài ông Đại sứ Ư, người tôi vô cùng cảm phục v́ tính kiên nhẫn là anh Anthonio. Chính anh ấy đă phải đối đầu với công an Việt Nam trong mùa Hè nóng bức tại Hà Nội để lấy lại hộ chiếu của tôi. Phải nói rằng, khó có một người xa lạ nào lại có thể tận tụy đến như thế khi làm một việc không nguy hiểm nhưng đầy bực dọc, v́ anh ấy phải hết sức nhẫn nhịn trong những lần tiếp xúc với công an. C̣n nhiều người khác nữa đă hết sức giúp đỡ tôi.


    Còn tiếp ...

  9. #2139
    Tran Truong
    Khách

    Phóng viên Đinh Quang Anh Thái của Việt Tide phỏng vấn Dương Thu Hương ở Paris tháng 3 năm 2006

    Việt Tide: Trong những lần trả lời phỏng vấn của chúng tôi cách đây khoảng 3 năm, thái độ của bà rất cương quyết và ngôn ngữ của bà rất mạnh bạo khi chỉ trích chế độ cộng sản. Thậm chí bà dùng nhiều chữ rất bổ bă. Nhiều người thắc mắc là tại sao bà có thể lên tiếng như thế ngay tại Hà Nội mà không bị guồng máy trấn áp của chế độ nghiền nát. Phải chăng bà được an toàn là v́ sự chú tâm của dư luận quốc tế, nhất là của chính phủ Pháp đối với bà ?

    Dương Thu Hương: Tôi nghĩ rằng chế độ cũng chẳng tử tế ǵ với tôi; và tôi cũng chẳng tử tế ǵ với họ. Cả hai bên đều t́m mọi cách để tiêu diệt lẫn nhau. Tôi cho đó là sự ṣng phẳng, không có lôi thôi ǵ hết. Có lẽ mỗi con người có một số mạng riêng. Khi tôi bị bắt, không bao giờ tôi nghĩ sẽ có ngày ra khỏi tù. Bởi v́ lúc ấy tôi đâu có biết bà Mitterand và tôi cũng không biết lực lượng quốc tế lại có thể huy động nhiều đến như vậy để can thiệp cho tôi.

    Ngay khi tôi đi Pháp lần đầu tiên năm 1994 và trở về Việt Nam, chế độ đă muốn chẹn đường về của tôi. Nhưng lúc đó một người bạn của tôi là ông Henry Kent, một nhà báo Mỹ từng đoạt giải Pulitzer và có rất nhiều bạn bè, và nhiều nhà văn Pháp đă tổ chức một chiến dịch để đưa tôi về nước. Trước khi phi cơ về tới Nội Bài, Giám đốc văn pḥng của hăng thông tấn Pháp AFP, ông Philipe André, đă chờ hai tiếng đồng hồ tại sân bay. Ông ấy kiên nhẫn chờ công an lục soát tất cả các túi hành lư của tôi và cho tới khi thấy tôi lên xe về nhà th́ ông ấy mới rời phi trường về lại văn pḥng làm việc của ḿnh.

    Tôi nghĩ rằng đó là duyên Trời, là cơ may nên tôi có nhiều người bạn quốc tế có tấm ḷng tốt như thế. Sống trong ḷng Hà Nội, tôi không dám rời Hà Nội v́ tôi biết chế độ có thể thủ tiêu tôi bất cứ lúc nào , ở các xó xỉnh ngoại ô. C̣n ở ngay tại Hà Nội, tôi có quan hệ với hầu hết các đại sứ làm việc ở đấy. Chuyến đi Pháp lần này, đại sứ Mỹ đă cử một nhân viên đến gặp tôi để tỏ mối quan tâm về an ninh của tôi.

    Tôi nghĩ rằng tất cả các quan hệ đó là một lá chắn để bảo vệ tôi. Chính phủ Việt Nam hiện nay không thể nói phét măi. Họ đói, họ cần tiền, họ bấu vào các dịch vụ đầu tư của nước ngoài. Do đó họ phải giả vờ tử tế với tôi, chứ thực tế, tôi với họ là kẻ thù. Bản thân tôi th́ tôi không bao giờ hy vọng vào ḷng tốt của những loại người như vậy.

    Việt Tide: Chuyến sang Pháp lần này, mục tiêu của bà là ǵ ạ ?

    Dương Thu Hương: Chuyến đi lần này đơn giản v́ cuốn sách của tôi là cuốn Terre Des Oublis, tựa tiếng Anh là No Man’s Land, do nhà Sabine Wespieser Editeur xuất bản. Nhà xuất bản mời tôi sang để làm việc với báo chí, v́ vậy tôi chỉ sang v́ cuốn sách của tôi thôi. Cho nên tôi từ chối tất cả các cuộc phỏng vấn của các đài , báo của người Việt như đài BBC, đài RFI. Thế nhưng khi nhận trả lời phỏng vấn của ông Thái, có lẽ v́ ông và tôi có mối quan hệ tương đối lâu dài và quan hệ đó không có ǵ tồi tệ, nên tôi mới đồng ư trả lời ông.

    Việt Tide: Cám ơn bà đă cho tôi vinh dự phỏng vấn bà. Trở lại câu , bà nói rằng bà chọn con đường làm giặc, bà định nghĩa “làm giặc” là ǵ ?

    Dương Thu Hương: Làm giặc nghĩa là chống lại kẻ cường quyền. Ngày xưa, tội làm giặc là bị tru di tam tộc. Ngày nay, chúng nó cũng muốn giết ba đời nhà tôi. Nhưng thời thế đă đổi thay nên họ không làm được. Tôi làm giặc, có nghĩa là tôi đấu tranh cho tự do dân chủ, nhưng tôi không có tham vọng làm tổng thống, không có tham vọng làm lănh tụ một đảng phái chính trị nào, cho nên tôi không phải làm vừa ḷng bất kỳ người nào để kiếm phiếu, để tranh thủ sự hậu thuẫn. Cho nên tôi nói bất kỳ ngôn ngữ nào tôi thích, tôi cho là chính xác. Cùng với cái lưỡi gỗ cũa giới lănh đạo chế độ, th́ cũng có một thứ ngôn ngữ khác rất là ngoại giao, rất là lịch sự, nhưng tôi không thích (những thứ ngôn ngữ đó).

    Thí dụ năm ngoái, một nhà báo Mỹ phỏng vấn tôi và hỏi tôi nghĩ như thế nào về quan hệ của tôi với chế độ, tôi nói thẳng rằng, chế độ Hà Nội là bọn ngửi rắm bọn Bắc triều (Trung Quốc). Ông nhà báo Mỹ này chắc là rất sững sờ v́ không ngờ một nhà văn lại ăn nói thô tục như vậy. Nhưng mà ngôn ngữ ấy là ngôn ngữ của người dân Việt Nam, của những người nông dân Việt Nam, và tôi cho rằng đó là ngôn ngữ vô cùng chính xác.

    Tôi đố ông Thái có thể t́m được một câu nào diễn đạt đúng thực chất sự việc mà ngắn gọn hơn câu như vậy. Bọn cầm quyền Hà Nội là bọn thích ngửi rắm bọn Bắc triều. Tôi đố ông Thái và đố quư vị t́m được câu nào ngắn hơn. Đối với tôi, người Việt Nam chỉ có một gia tài là ngôn ngữ, cho nên tôi phải làm sống động lại ngôn ngữ của người dân Việt Nam với 90 phần trăm là nông dân.

    Nên tôi từ chối tất cả mọi thứ ngôn ngữ lưỡi gỗ của cộng sản hay mọi thứ lưỡi gỗ ngoại giao, lưỡi gỗ lịch sự nào khác. Tôi t́m cách ngắn nhất để diễn đạt đúng bản chất của sự việc. Tôi nhắc lại, tôi là người tự do, tôi không mưu cầu ǵ, cho nên tôi không có nhu cầu lấy ḷng ai.


    Còn tiếp ...

  10. #2140
    Tran Truong
    Khách

    Phóng viên Đinh Quang Anh Thái của Việt Tide phỏng vấn Dương Thu Hương ở Paris tháng 3 năm 2006

    Việt Tide: Khi chọn con đường làm giặc, bà có tiên liệu mọi hậu quả xẩy đến cho bản thân bà và gia đ́nh bà ?

    Dương Thu Hương: Tại sao lại không ? Tôi sống trong ḷng một lũ cầm quyền như thế mà sao tôi lại không hiểu họ. Ông nên nhớ là đối với con người, có ba điều quan trọng nhất mà người ta có thể bị tấn công. Điều thứ nhất là tiền tài. Điều thứ hai là danh vọng. Và điều thứ ba là bản thể.

    Về tiền tài th́ khi tôi làm cuốn phim “Thánh Đường Của Những Người Tuyệt Vọng”, th́ đă có một cặp giả làm Việt kiều mang đến nhà mẹ tôi một túi du lịch đầy những bó đô la và nói rằng, “chúng tôi là Việt kiều ở California, nghe chị làm làm cuốn phim th́ chúng tôi muốn đóng góp”. Tôi trả lời rằng, làm phim ở Việt Nam là một việc điên rồ, và tôi chỉ có thể điên rồ với tiền của chính bản thân tôi chứ tôi không thể điên rồ bằng tiền của người khác. Sau đó tôi mời hai người đó ra khỏi cửa. Tôi chắc chắn đó là cái bẫy của công an gài.

    Cái bẫy thứ hai là quyền lực th́ đối với tôi, quyền lực nó vô nghĩa, v́ tôi đâu có thích làm quan, làm vua trong chế độ bẩn thỉu như thế. Tôi là người ở sạch, tôi không ngồi vào những cái ghế bẩn thỉu. Và nếu tôi ngồi vào những ghế bẩn thỉu đó th́ năm 1986, tại Đại hội Nhà văn Việt Nam, ông Nguyễn Văn Linh (lúc đó là Tổng bí thư đảng cộng sản) ôm hôn tôi thắm thiết và đề nghị biếu nhà biếu cửa cho tôi th́ tôi đă nhận lời rồi. Nhưng đối với tôi, mọi việc tôi coi là phù du.

    Điều thứ ba quan trọng nhất là bản thể của con người th́ con người phải có âm có dương th́ mới mạnh khỏe được. Nghĩa là đàn ông phải lấy vợ và đàn bà phải có chồng. Mà tôi th́ sau khi ly dị, tôi sống một ḿnh. Cho nên tôi phải tự thiến tôi bằng cách đơn giản nhất là uống thuốc diệt dục. Loại thuốc này Đông y có từ rất lâu rồi. Tóm lại, đấy là ba biện pháp để tôi đề pḥng tối đa những âm mưu mà người ta có thể gài bẫy tôi.

    Việt Tide: Xă hội Việt Nam hiện nay, nhiều người không c̣n nghĩ đến lư tưởng nữa mà chỉ biết chạy theo vật chất. Bản thân bà, khi chọn lối sống như thế, bà có cảm thấy cô đơn không ?

    Dương Thu Hương: Tất nhiên tôi cảm thấy cô đơn, nhưng tôi đă quen với sự cô đơn và tôi không có nhu cầu giao du, v́ tôi thích suy nghĩ một ḿnh. Làm giặc là phải chịu tất cả mọi khổ đau .

    Việt Tide: Năm 1968, khi bà quyết định đi vào Nam chiến đấu – như trong sách của bà nói là bà tham dự cùng các bạn cùng lứa tuổi “xẻ Trường Sơn đánh Mỹ” – tâm tư của bà lúc đó như thế nào ?

    Dương Thu Hương: Tâm tư của tôi lúc đó hoàn toàn là của một người Việt cổ. Tôi liều thân cứu nước v́ tôi quan niệm đây là một cuộc chiến tranh chống quân xâm lược; và chống quân xâm lược th́ người tử tế phải xông ra chiến trường chứ không thể để mặc cho người khác hy sinh; và không thể mưu cầu một cuộc sống yên ấm khi người khác lâm nguy.

    Việt Tide: Không phải là theo tiếng gọi của đảng cộng sản Việt Nam ?

    Dương Thu Hương: (cười khẩy) Đó là cái điều lầm lẫn lớn nhất của các nhà báo nước ngoài cũng như nước trong (cười). Tại v́ những người ấy có chịu lắng nghe đâu. Các ông ấy toàn nghĩ theo kiểu các ông ấy thôi. Cứ hàm hồ chụp lên đầu người khác suy nghĩ của ḿnh.

    Việt Tide: Bà có thể nói rơ hơn ?

    Dương Thu Hương: Tôi chả coi đảng cộng sản Việt Nam là cái ǵ cả. Đối với một gia đ́nh như gia đ́nh tôi, bố tôi từng là đại đội trưởng Đội Bá Vụ, phụ trách vấn đề liên lạc vô tuyến và làm trực tiếp dưới quyền ông Vơ Nguyên Giáp, nhưng bố tôi không bao giờ được vào đảng v́ bà của tôi là địa chủ. Bố tôi chịu nhiều bất công, v́ ông cống hiến rất nhiều mà chả được ǵ cả. Khi tôi lớn lên th́ tôi không được thi vào đại học bởi v́ lư lịch của bố tôi và gia đ́nh tôi không thuộc thành phần cốt cán.

    Tôi vào trường Lư luận Nghiệp vụ v́ lúc đó họ tuyển năng khiếu diễn kịch, hát múa; và tôi vào được v́ do cơ may tôi có một người họ hàng làm thầy giáo của trường.
    Tôi c̣n nhớ lúc xẩy ra chiến dịch Cải cách Ruộng đất, ngay trước cửa nhà tôi là một người bị chết treo , và lúc 8 tuổi, tôi đă phải đi theo các đoàn học sinh để chứng kiến các cuộc đấu tố địa chủ.

    Sau lưng nhà tôi, ngay đường xe hỏa, một người khác bị vu là địa chủ nên tự tử bằng cách đặt cổ vào đường ray cho xe lửa cán chết. Thật khủng khiếp. Khi 8 tuổi, buổi sáng khi đi tưới rau, tôi thấy cảnh những người chết như thế và điều đó làm cho tôi vô cùng khủng khiếp. Cho nên tôi nhắc lại, năm 68 tôi vào tiền tuyến là v́ tôi tuân thủ truyền thống cứu nước của dân tộc Việt Nam chứ không v́ đảng cộng sản.


    Còn tiếp ...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •