Page 197 of 304 FirstFirst ... 97147187193194195196197198199200201207247297 ... LastLast
Results 1,961 to 1,970 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #1961
    tran truong
    Khách
    Một chế độ cấm đoán ngay cả yêu đương , cấm đoán hát ca , cấm đoán viất văn .... nếu viết thì phải lách . Lách như trạch lách trốn trong bùn ! Chế độ đó có xứng đáng tồn tại trên quả đất này không ?

    Hãy nghe Lê diễn Đức tỏ bày khi anh du học Ba Lan . Cái chế độ mà bắt con người phải vào khuôn khổ . Chính sách này , điều lệ nọ .... không được hát nhạc này , phải hát nhạc kia ! Nào là ba khoan : Chưa yêu thì khoan yêu _ Lỡ yêu thì khoan cưới _ Lỡ cưới thì khoan con !!!!

    Hỏi chế độ đó có phải dành cho con người ? Hay dành cho súc vật !!! Có mang tính NHÂN BẢN !!! Một chế độ mang văn nghệ sĩ bỏ trong tù , khóa miệng , khoá tay nhà văn bằng đấu tố _ Nhân Văn Giai Phẩm _ Xin mời bạn đọc vào trang này , để hiểu phần nào lịch sử bi đát của VN , lịch sử đau thương ai gán vào dân tộc ! :

    http://www.rfa.org/vietnamese/progra...012150830.html

    Và đây " Sữa tặng em thơ _ Lụa tặng già " , đầy tính nhân bản :

    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...012193348.html

    Xin chia xẻ nỗi ngậm ngùi , cay đắng cùng bạn đọc .... để suy nghĩ ... phán xét !!!

  2. #1962
    Độc giả vl
    Khách

    Rơi nước mắt !!!

    Chỉ có loài lang sói csvn độc ác mới đày ải người dân chấc phác vô tội đến mức thế này,sao dân tộc này phải chịu đựng nhiều quá ?!?!?
    a quá nhiều
    Quote Originally Posted by tran truong View Post
    Nói tới Lộc Vàng , mà không nhắc đến vợ
    ông , không nhắc đến Toán xồm .... là cả thiếu sót . Một bản án man rợ ,đặt lên đầu lên cổ người dân .... nhưng mọi người đều im lặng . Chấp nhận hay không chấp nhận đều câm nín !!!!

    Cho đến hôm nay ,ông Lộc Vàng vẫn là kẻ có tội , mất quyền công dân !!!! Công lý ở đâu ? Mời bạn vào đây nghe ông tâm sự :

    http://www.rfa.org/vietnamese/progra...011164521.html

    "C̣n phiên ṭa, theo nhiều người nhận xét, người kết tội cũng như bị cáo, đều như hai người... ngoại quốc, người này nói, người kia chẳng hiểu nói cái ǵ? V́ các ông toàn hát nhạc Liên Xô và Cuba, đều của các nước XHCN cả, như: Oantanamera, Cây thùy dương, tuưt Sông Hồng... Các hiệu sách ngoại văn mở loại nhạc này cả ngày. Nhưng ṭa vẫn kết tội... hát nhạc vàng.
    Ra tù, ông Lộc lấy vợ cũng đặc biệt. Thuở ông 19, cô ấy 17 tuổi, v́ mê tiếng hát của ông, theo ông nghe say sưa. Ngày xưa yêu nhau đâu có thắp nến, tặng hoa... như bây giờ. Cứ tự nhiên bén dần, nhẹ nhàng, không kịp ngỏ lời yêu, th́ ông bị bắt, đi tù. Tám năm ông ở sau song sắt, bên ngoài vẫn có một người con gái xinh đẹp, ṃn mỏi chờ đợi ông.
    Ông Lộc ra tù, lư lịch “đen”, chả ai dám lại gần, trừ người con gái ở Đoàn tuồng Trung ương, da trắng, tóc dài, vẫn yêu ông, vẫn đến bên ông, nghe ông kể chuyện... ở tù. Ông Lộc ra tù nên nghèo, người đen, gầy đét, không nghề nghiệp, thế mà vẫn có người yêu xinh đẹp. Ông hănh diện, tự hào trên đời không dễ t́m được người đàn bà nào như thế. Khi cấp trên gọi khuyên bảo: “Sao lại yêu thằng mới đi tù về”, cô gái không trả lời, hôm sau bỏ ngay Đoàn Tuồng ra ngoài đường bán đậu phụ."


    Hình vợ con ông Lộc Vàng


    Ông Lộc Vàng cùng bạn là ông Toán xồm


    Nhóm văn nghệ sĩ tới ủng hộ ông Lộc Vàng

    Một chế độ như thế .... nhưng vẫn tồn tại trong đất nước VN ! Lỗi ở ai ???

  3. #1963
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội.. đốm lửa nhỏ trong đám tro tàn...

    Xin cảm ơn ông Trantruong..
    Thưa ông, câu hỏi mà ông đề ra cho người Hà nội xưa và nay.. khá hiểm hóc và tế nhị.. Tuy nhiên với đôi chút xuy nghĩ th́ ;.. xin phép cho lăo hủ phân bua ;
    1/ T́nh h́nh thời tiết ở Vn hôm nay. Tuy đă là gần cuối Thu sang ddoong, nhưng vẫn có mưa gió băo bùng.. Nhà tranh vách đất không đủ kín để che mưa dột c̣n vách đất th́ nước ươt sũng.. và đất trét vách cũng mềm nhũn.. tả tơi khoe ra những cọng rạ đeo túm trên phên tre.. giữ cho khỏi tuột... c̣n cái bép tro đun bănf rơm rall nước hắt bốn bề vừa đun.. vừa lấi áo tơi lá che mưa.. cố giữ sao cho bếp lửa bập bùng nấu chín được niêu cơm hẩm.
    2/ Thế sự thăng trầm.. quyền lực ở nơi miếng sắt thép nằm trong tay kẻ đang cầm.. Thằng cầm nó lại bị điếc nặng chỉ biết la hét mà chẳng hiểu được chính nó đang muốn nói ǵ... c̣n như cái cố hay.. ngay cả viết ra.. th́ cũng chỉ là vẽ bùa lằng nhằng.. nos cầm lên quay ngang quay dọc.. ngó ngó nghênh nghênh.. vứt tọt xuóng đát.. cú nói tiếp ư ?? coi chừng nó lại tặng cho viên kẹo đồng.. miệng câm như hến..
    Thế th́ làm sao ?? những người con cháu thân yêu của Hà nội.. lên ngay cái bàn phím đi.. hăy gơ lên những mẩu chuyện đời, những mẩu chuyện kể lại như ngày xưa tiếng kể chuyện dều đều bên tai con thời c̣n bé.. buồn hay vui.. hấp dân hay rùng ḿnh lo sợ.. Phản ứng và kết quả của những mẩu chuyện cổ xưa nơi thủ đô.. hay làng quê nghèo bên mái tranh vách đất tiéng mẹ ru.. tiếng cha vỗ về nghe như tiếng sáo diều bay cao trong đêm Thu thanh vắng .. nó quyến rũ.. nó t́nh tự siết bao.. và ;
    Cũng chính những gịng gơ phím hiện h́nh thời nay.. hiện đang chứng tỏ.. chứng tỏ qua cái phong hoá xa xưa.. như tiếng gọi của con đ̣ sang sông làm hiện h́nh lên ngay trên các trang mạng.. giúp cho Tuổi trẻ có dịp nh́n lị chứng tích văn hoá của quê nhà ngay cả trong thời đô hộ thuộc địa.. hay như những cuộc chinh chiến xâm lăng của Tàu từ Bắc phương tràn xuống..
    Chúng ta hăy cố gắng gửi ln mạng những t́nh cảm cổ xưa.. t́nh thương của cha mẹ. của ông bà và thân t́nh của anh em.. của xóm giềng của lafng tôi trong luỹ tre xanh..
    nmq không dám gơ thêm.. chỉ mong quí Bạn đóng góp thêm những ǵ quí Bạn hăy c̣n lưu giữ trong con tim bé nhỏ.. những ân t́nh của một tổ quốc xưa mà nay.. đă phải rời xa có khi cũng dă ngoài vài bốn chục năm chưa một lần trở lại.. Hiện nay các trang mạng của trong nước đang t́m cách " dân vận.." kêu gọi đám dân Tỵ nạn.. hăy quay đầu về với Tổ Cuốc... c̣n chúng ta gơ ra.. viết ra.. in lên tất cả những ǵ mà chúng ta lưu giữ..

    Tạo một thế chiến tranh chính trị bằng cách; ngày xưa mà nhà nước hiện nay chê là thực dân phong kiến... hủ hoá dân chúng lạc hậu tư tưởng này nọ.. th́;
    bây giờ chính chúng.. bọn cầm quyền đă phải để cho báo chí trong nước, lề phải đăng lên tất cả nững h́nh ảnh từ nếp sống phong kiến thức dân cho đến nhưng công tŕnh của thuộc địa bảo hộ sừng sững tồn tại mà chính nhà nước CSVn đang cố t́nh xoá hết các di tích rồi xây dựng cái mới.. mà xây dựng dến đâu đôi khi chưa kíp làm xong, hoàn tất th́ đă sụp đổ như đường di tair nhựa cán lún đổ bê tông cho đến các công thự chưa vào ở đă lo sửa chữa..
    ... ngay cả khai thác tài nguyên phá rừng lấy gỗ làm thuỷ điện, đào mỏ vét sông.. nay mới qua 40 năm cai trị đă phồng ra những tệ nạn thiên tai.. phá rừng gặp mưa lũ.. cứu thuỷ điện th́ dân hứng ngập lụt....
    .... chứ bọn Cán bộ , chúng ở nhà cao chúng nó đi xe đâu có chịu ướt..c̣n chính chúng lại hô hoán cứu trợ giúp đồng bào bị lụt chứ bọn chúng tiền đầy tủ có đứa nào bỏ ba đổng su cắc bạc nào đâu để cứu giúp đồng bào nhát là ngay tại quê hương gốc gác của chúng Hà Tĩnh.. Quảng B́nh Quảng tri cho xuống tới miền Nam..

    Nhứng gịng gơ của nmq chắc là sẽ làm phiền ḷng một số bạn đọc có từ tâm muốn cứu giúp lú lụt , nhưng hăy cẩn thận v́ các ông bà trao quà cho dân bị lũ lụt xong.. th́ khi các ông bà ra về đi chưa được bao xa.. đồng bào hứng nạn lại phải nôn ra cái ǵ vừa được cứu trợ trao tận tay... nay bọn cán bộ đ̣i lấy lại... để chúng chia nhau chứ c̣n chính đồng bào lại đói khổ vẫn hoàn đói khổ... Buồn cho một nhà nước chỉ biết ăn quẩn.. Xin lỗi nhứng ai đă bị chạnh ḷng ./. nmq

  4. #1964
    tran truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    Xin cảm ơn ông Trantruong..
    Thưa ông, câu hỏi mà ông đề ra cho người Hà nội xưa và nay.. khá hiểm hóc và tế nhị.. Tuy nhiên với đôi chút xuy nghĩ th́ ;.. xin phép cho lăo hủ phân bua ;
    1/ T́nh h́nh thời tiết ở Vn hôm nay. Tuy đă là gần cuối Thu sang ddoong, nhưng vẫn có mưa gió băo bùng.. Nhà tranh vách đất không đủ kín để che mưa dột c̣n vách đất th́ nước ươt sũng.. và đất trét vách cũng mềm nhũn.. tả tơi khoe ra những cọng rạ đeo túm trên phên tre.. giữ cho khỏi tuột... c̣n cái bép tro đun bănf rơm rall nước hắt bốn bề vừa đun.. vừa lấi áo tơi lá che mưa.. cố giữ sao cho bếp lửa bập bùng nấu chín được niêu cơm hẩm.
    ./. nmq
    Thưa cụ , như cụ biết Hànội từ 54 không còn là Hànội ngày xưa . Cái thanh lịch ,hay , đẹp đã mất đi .... thay bằng quê mùa , hổ lốn ! Người Hànội xưa không còn ở Hànội , phần vào Nam , phần về quê, phần đi mạn ngược ( Kinh tế mới ) ..... nên giờ HàNội biến thành Hà Lội , một thứ mà chỉ Hà Nội mới có, đó là chuyện ẩm thực với "bún quát, phở đuổi, cháo chửi" , mà ngay cả truyền thông Mỹ cũng biết !!!

    Những phong cách "bún quát, phở đuổi, cháo chửi", như tôi đă nói ở trên, bây giờ đă thuộc về quá khứ. Không phải nó tàn lụi mà nó "phát triển lên một chiều cao mới", kinh hoàng hơn.

    Kỹ sư tâm hồn đào tạo kỹ sư xây dựng , khi đường ngập nước .... thì cứ việc đổ đường cao lên , dễ thôi !

    Xây dựng ,không cần biết cao độ của mặt bằng so với mực nước biển , không cần lập hệ thống thoát nước .... vì tác phong quen ỉa đồng , đái đường !!! Lập nhà máy thủy điện mục đích chính là ăn cây rừng , thay vì phát điện và dẫn thủy nhập điền . Dân bị lũ thì thủy điện xả thêm nước ra , đắm thuyền ... thì nhân cơ hội .... rửa trôn !!!

    Một chế độ coi sinh mạng dân , tài sản dân chưa bằng cóc nhái như thế ! Hỏi còn trụ được bao lâu ? Chưa đổ ... kể cũng lạ !!!!

  5. #1965
    tran truong
    Khách
    Quote Originally Posted by tran truong View Post
    Thưa cụ , như cụ biết Hànội từ 54 không còn là Hànội ngày xưa . Cái thanh lịch ,hay , đẹp đã mất đi .... thay bằng quê mùa , hổ lốn ! Người Hànội xưa không còn ở Hànội , phần vào Nam , phần về quê, phần đi mạn ngược ( Kinh tế mới ) ..... nên giờ HàNội biến thành Hà Lội , một thứ mà chỉ Hà Nội mới có, đó là chuyện ẩm thực với "bún quát, phở đuổi, cháo chửi" , mà ngay cả truyền thông Mỹ cũng biết !!!

    Những phong cách "bún quát, phở đuổi, cháo chửi", như tôi đă nói ở trên, bây giờ đă thuộc về quá khứ. Không phải nó tàn lụi mà nó "phát triển lên một chiều cao mới", kinh hoàng hơn.

    Kỹ sư tâm hồn đào tạo kỹ sư xây dựng , khi đường ngập nước .... thì cứ việc đổ đường cao lên , dễ thôi !

    Xây dựng ,không cần biết cao độ của mặt bằng so với mực nước biển , không cần lập hệ thống thoát nước .... vì tác phong quen ỉa đồng , đái đường !!! Lập nhà máy thủy điện mục đích chính là ăn cây rừng , thay vì phát điện và dẫn thủy nhập điền . Dân bị lũ thì thủy điện xả thêm nước ra , đắm thuyền ... thì nhân cơ hội .... rửa trôn !!!

    Một chế độ coi sinh mạng dân , tài sản dân chưa bằng cóc nhái như thế ! Hỏi còn trụ được bao lâu ? Chưa đổ ... kể cũng lạ !!!!
    Mà lạ thật chứ không đùa ! Miệng nói sai thì sửa . Nhưng sửa thì lại càng sai ! Giờ thì đếch thèm sửa !!!! Coi chết thằng Tây nào ?
    Mẹ ơi bốn mươi mốt năm rừng thay lá . Vẫn những con ác thú ... Giữa ba miền đất nước ! Mẹ ơi !

  6. #1966
    Tran truong
    Khách
    Một sự việc ít ai nói tới . Chắc tôi là người đầu tiên ! Một sự việc như bị cố tình che dấu ! Chỉ có người miền Nam làm thơ , phổ nhạc ca tụng , viết ra ,nói lên niềm nhung nhớ , thương tiếc, hoài niệm .... Hà Nội !

    Trong khi HàNội tung quân vào Nam , giết chóc ,đặt mìn ,đào đường , pháo kích .... giết chóc ,tàn phá quê hương miền Nam . Chúng ta vẫn nhớ ,vẫn thương , vẫn ôm ấp HàNội thưở nào . Ôi nhân bản làm sao ! Tự Do làm sao !

    Nhưng Hànội mãi mãi không còn như ngày nào ! Từ thập niên năm mươi trở đi , HàNội tàn lụi dần , từ cơ sở vật chất cho tới con người , tới tinh thần ! Hà Nội hay Hà Lội ? Hà Nội hay Hà Nội "mới" ?

    Giờ người ta cũng đang cố biến SàiGòn thành SàiGòn " mới " !!!

  7. #1967
    Tran truong
    Khách
    Viết mà còn thiếu , trong chiến tranh vệ quốc của miền Nam , miền Nam vừa chiến đấu vừa xây dựng , sáng tác ,phổ nhạc ca tụng HàNội ; nhưng miền Bắc có ai ca tụng Hà nội ? Phải chăng người HN đã tứ tán muôn phương ? Bây giờ HàNội chỉ là người ngụ cư , người cách mạng kéo về ?

    Nhiều khi phải cười thầm , tủi hờn cho HàNội !!! Người ta còn lo viế́t nhạc Ba cô gái SG tải đạn , hoặc Trường sơn Đông , Trường sơn Tây .... thì giờ đâu dành cho HàNội . Mà thật ra người Hànội còn đâu mà viết , viết .... thì viết cho ai ? Giọt nước mắt cho Hà Nội !!!
    Mời các bạn nghe người HN xưa hát bản Nỗi Lòng Người Đi cố của nhạc sĩ Anh Bằng di cư vào Nam năm 1954 . Người hát là ông Lộc vàng ,nằm Hỏa Lò tám năm , chì vì tội dám hát nhạc vàng !


  8. #1968
    Tran Truong
    Khách
    Vài hàng về trí thức trong XHCN Việt Nam .

    Sau khi cướp xong chính quyền . Trí thức miền Bắc quẳng súng cầm bút , đòi lại quyền được viết , quyền tự do tư tưởng của con người . Vâng của con người , vì con vật làm gì biết suy nghĩ mà ... mà tư với tưởng !

    Phong trào Nhân văn Giai Phẩm ra đời . Bị đàn áp và trù đập đến mãi sai cả 1975 cũng chưa thả hết !! Xin được sơ lược vài dòng :

    Thuỵ An, bị bắt trong vụ án Nhân Văn Giai Phẩm . “nữ sĩ Thuỵ An.” đă tự chọc mù một mắt ,sau 3 tháng bị Cộng Sản cầm tù với lời tuyên bố, “Chế độ này chỉ đáng nh́n bằng một con mắt ”

    Ôi, đúng là câu nói để đời, uy vũ có một không hai , nữ sĩ Thuỵ An, vị anh thư bất hạnh, thân bại danh liệt, đă bị vùi giập, bị bôi bẩn thành một tội phạm suốt mấy mươi năm dưới chế độ cộng sản, măi tới tháng 10/1974 Thụy An được thả về theo diện "Đại xá chính trị phạm trong hiệp định Paris" cùng với Nguyễn Hữu Đang. Bà bị trả về quản thúc tại Hoà Xá. Trên đường giải về làng, khi người ta đẩy xuống xe tù, bà bị ném đá.

    Năm 1976, Lưu Duy Trác, em trai, xin cho bà vào Nam đoàn tụ với gia đ́nh, bà sống với mẹ tại Gia Định. Các con bà đă rời nước từ trước, chỉ có Bùi Thụy Băng ở lại đến 28/4/75. Năm 1987, Thụy An theo người bạn gái Trinh Tiên đến chùa Quảng Hương Già Lam xin thọ lễ quy y. Được hoà thượng Thích Trí Thủ ban cho pháp danh Nguyên Quy.
    Bùi Thụy Băng t́m mọi cách vận động cho mẹ sang Mỹ đoàn tụ gia đ́nh, qua các toà Đại Sứ VN và văn pḥng ông Trần Sĩ Lương, đại diện chính phủ Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc, đều vô hiệu. Nữ sĩ Thụy An, người nữ tù kiên cường, bất khuất, người đă hy sinh hạnh phúc riêng ḿnh trong mưu cầu đ̣i hỏi tự do cho dân tộc. Thụy An mất ngày 10/6/1989 tại nhà riêng ở đường Lê Văn Sỹ, Sài G̣n.
    Trích từ Web :http://thuykhue.free.fr/NVGP/index.html

    Hữu Loan, tên thật là Nguyễn Hữu Loan, sinh năm 1916 tại làng Vân Hoàn, xă Nga Lĩnh, huyện Nga Sơn, Thanh Hóa trong một gia đ́nh nông dân nghèo. Sau khi đỗ tú tài, ông sinh sống bằng nghề dạy học. Từ những năm 1940, nhà thơ tham gia kháng chiến và từng làm Phó chủ tịch Ủy ban khởi nghĩa huyện Nga Sơn.


    Bà Nhu khóc chồng , ông Hữu Loan mất .

    Ḥa b́nh lập lại, ông về Hà Nội làm biên tập viên báo Văn Nghệ, tham gia nhóm Nhân văn Giai phẩm... Đi tù....đến năm 1958, ông về quê, sống bằng nhiều nghề : làm ruộng, đánh cá, thồ đá... cho đến lúc cuối đời. Ôi,một kiếp tài hoa trong cái gọi là XHCNVN !!

    Còn nhiều ... nhiều nữa , nhớ lại trí thức VN của một thời xa xưa ... và sau này . Diệt xong NVGP , trí thức VN bị bịt mồm khoá tay ... còn lại chỉ rặt là một loài vạn thọ !!!

    Đào Phương Liên, con gái Lê Đạt, đă ghi lại bối cảnh gia đ́nh, nhân ngày giỗ đầu của cha. Bài văn khơi động một cảnh sống mà người ngoại cuộc không thể h́nh dung nổi, chúng tôi xin trích lại ở đây:

    (... Suốt tuổi thơ, con luôn trăn trở măi trong ḷng câu hỏi Bố là ai ? ...)
    Nhưng con không dám hỏi Bố v́ sao , sau những buổi vui vẻ ấy, Mẹ lại lo lắng nhắc Bố: “Ông đừng có nói to, cười lớn như thế!”.
    Bố thế nào cũng nổi cáu, quặc lại: “Tôi có làm ǵ khuất tất đâu mà không được cười to, nói to?”

    Con đă bênh Bố v́ nghĩ đó không phải là một tội nhưng lại thầm thắc mắc: “V́ sao nhỉ? Hay cười nói to thế là không lịch sự ?”

    Rồi một hôm Mẹ đi làm về, nhỏ to th́ thầm: “Bà vợ ông Văn Cao dặn tôi nhắc ông vẫn có người theo dơi đấy. Ông phải cẩn thận. Đừng có cười to, nói to. Người ta để ư đấy!’’

    Con đă quá quen với lời nhắc nhở đó, giờ chỉ c̣n mỗi bận tâm: “ Văn Cao nào nhỉ? Làm sao mà Bố quen được với tác giả TIẾN QUÂN CA cơ chứ?”

    Trên chiếc thùng gỗ tạp mà bề mặt xù x́ dăm gỗ, chỉ rộng bằng tờ báo, kê dưới chiếc cửa sổ có chấn song nhỏ xíu của căn gác 3 như chuồng chim cu nhà ta, bố úp đáy làm bàn ngổn ngang giấy tờ, sách báo, Bố ngồi bệt dưới sàn, hư hoáy viết rồi gạch xóa.

    Bố là nhà thơ, nhà văn ư? Con thoáng nghĩ đến cái nghề cao siêu đó. Con lén t́m đọc. Con chỉ thấy vài chữ nguệch ngoạc bên lề những mẩu báo, bên lề những bài kiểm tra của con hay ở mặt sau những tờ giấy đen x́ nổi gai: "chi chi…chành chành, rồng rắn lên mây, cái đanh thổi lửa"

    … Mà mỗi khi con hỏi bố t́m ǵ v́ thấy bố hoảng hốt, cáu gắt loạn lên th́ bố chỉ im im rồi thở dài. Bố đâu biết mẹ con con khi lau dọn tưởng là rác vứt đi rồi ! Con vội gạt đi ngay v́ nhà ḿnh không có một quyển truyện, một quyển thơ nào.

    Và con lại trăn trở với câu hỏi: Bố là ai? Làm nghề ǵ?

    Cho đến tận năm 1975, năm lớp 10 cuối cấp, một cậu bạn cùng phố, học từ thời vỡ ḷng với con, con một cán bộ miền Nam tập kết cấp cỡ, đến lớp bô bô: “Bố cái Liên là phản động chúng mày ạ”.

    Con nghe máu nóng bốc rát mặt nhưng cúi mặt vờ không nghe thấy. Một cậu bạn kế bên đế thêm: “Bố nó sỏ nhầm giầy à ?” Lúc đó, con chỉ muốn độn thổ v́ sợ.

    Về nhà, con len lén để ư xem Bố có đúng là “phản động” không? Con không dám hỏi v́ sợ… đúng ???. V́ sợ… đụng phải nỗi đau cần phải che dấu của Bố dù con không hề tin !

    Con đă tự trấn an ḿnh bằng những kiến thức thu nạp được qua biết bao chuyện công an bắt gián điệp những tối thứ bẩy, qua những câu chuyện trong các tạp chí QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN, qua những nhân vật phản diện xấu xa trong các tác phẩm văn học.

    Con vừa là công an theo dơi Bố, vừa là luật sư phản biện, bảo vệ Bố. Con chịu khó lục t́m mọi chứng cớ có lợi cho Bố.
    Con tự lư giải : Nếu Bố là “phản động” th́ Bố đă không khóc ngày Bác Hồ mất ! Nếu Bố “phản động” th́ đă không có thẻ thương binh ! (Lúc đó con không biết đó là thẻ Bố được tặng?)

    Rồi con không được xét vào Đoàn dù lần kết nạp nào con cũng được giới thiệu . ... Rồi con làm hồ sơ thi đại học, anh con bác hàng xóm cười khẩy: “Rồi em cũng như tụi anh thôi. Có giỏi mấy cũng chẳng vào được đại học. Cùng lắm là Sư phạm. Mà mày chưa Đoàn viên th́ đừng mơ !”

    Đem thắc mắc đó về hỏi, Bố cười gạt đi: “Làm ǵ có chuyện đó. Con cứ thi đi. Mà Bố thấy Sư phạm cũng tốt”.

    Bố chợt trầm ngâm: “Chắc không có chuyện ǵ đâu. Bút danh của Bố là Lê Đạt cơ mà. Có phải Đào Công Đạt đâu mà lo?”.

    Rồi Bố lo lắng hỏi lại: “Thế có thật không phải Đoàn viên th́ không được vào Sư phạm không con?”. Và bố lại tất tả dắt xe đi…

    Cho đến lúc ấy con mới được nghe từ Bố cái bút danh Lê Đạt nhưng quả thật không gây ấn tượng ǵ với con v́ con chưa bao giờ nghe tới phong trào Nhân Văn Giai Phẩm .

    Và Bố không biết đâu, ngay những ngày đầu của năm thứ nhất Sư phạm ngoại ngữ, trong một giờ văn học sử Pháp, thầy giáo không biết sao lại nhắc đến “bọn Nhân văn Trần Dần, Lê Đạt” với những câu “bôi xấu chế độ”.

    "Tôi bước đi
    Không thấy phố ,
    Không thấy nhà
    Chỉ thấy mưa sa
    Trên nền cờ đỏ"

    Của bác Trần Dần

    Và của Bố (Lê Đạt ) :

    "Đặt bục công an giữa trái tim người
    Bắt t́nh cảm ngược xuôi theo chế độ".

    Con đă cúi gằm mặt, người nổi gai v́ ngỡ cả hội trường dồn mắt nh́n ḿnh.
    Cho tới ngày Bố "đi xa", cô chủ nhiệm của con mới móm mém : “tao đến khổ v́ chuyện vào Đoàn của mày”. Con thật thà: “v́ em chưa xứng đáng”. Cô vỗ vai: “v́ cái lư lịch”

    trích Bố ơi, những câu chuyện của con... của Đào Phương Liên, in trên Tuổi trẻ cuối tuần, 12/4/2009

    Lê Đạt : CS đă giẻ rách hóa con người ! Biến con người thành hèn hạ !


    Ông Lê Đạt trong phỏng vấn từ RFI

  9. #1969
    Tran Truong
    Khách
    " Bà cụ nói như rên rẩm:

    - Đă bảo xay phứa đi cho con nó ăn không nghe. Cứ bóp mồm bóp miệng, để dành làm chi. Sống chả thấy đâu nữa là!

    Một tay râu tóc lồm xồm hỏi:

    - Chị có gánh đi hay không th́ bảo?

    Một tay khác tôi hơi quen mặt, đến trước vợ tôi lạy lia lịa:

    - Thôi em xin bà chị. Em đi làm ở đây thế này, nhưng lại có bọn khác đến chỗ em làm ác y hệt. Nhà em cũng thiếu mà. Chị không gánh, để cánh này bê cả ḥm ra, chị phải chịu hai chục công là ít, chưa nói phạt tiền.

    Họ xúm vào khiêng bàn thờ ra, để lôi ḥm lúa. Bất đồ hai thằng Học và Thức từ bếp tuôn lên, ôm lấy tay chân chư vị, van rối rít.

    - Cháu van các chú! Các chú đừng lấy lúa này đi. Lâu nay các cháu phải nhịn để dành bữa sau cúng cỗ bà, làm ma bà!

    - Buông ra đi! Ô hay, đồ con nít!

    Bà cụ loạng choạng đi lại, giơ gậy cản:

    - Các ông không thương trẻ, th́ các ông thương lấy thân già, để lấy phúc đức cho con cháu.

    V́ họ đá vấp gậy, lại yếu như con căng cắc lột, bà cụ ngă chỏng queo như chiếc ghế đổ.

    - Ối Đảng ôi là Đảng ôi! Chính phủ ôi... Trông xuống mà coi...

    Tôi xốc mẹ lên giường, bịt mồm cụ lại:

    - Mẹ! Mẹ không được la như thế! Đây không phải Đảng! Đảng ta không làm thế. Đảng không chủ trương thế này! ..."

    -------------------

    Trên là trích đoạn để các bạn trẻ " hiểu " về Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956 . Ngày sầu đất thảm của VN , ngày mang VN đến hệ lụy hôm nay !

    Vào năm 1956, tính riêng đợt cải cách ruộng đất tại Điện Biên Phủ đă đưa số nạn nhân bị tàn sát lên đến 10,000 người. Đội cải cách ruộng đất , trở thành công cụ giết người ghê rợn của chế độ trong cả nước !!!

    Mức độ tàn sát vượt cao v́ chính sách kích tỷ lệ (nâng tỷ lệ) của bác của đảng . Cứ mỗi xă có 100 gia đ́nh th́ dù đủ hay không, có hay không có, đội cải cách ruộng đất của xă đó phải t́m cho ra ít nhất là 5 gia đ́nh địa chủ (tỷ lệ 5%), nếu hơn th́ càng tốt .

    Trong 5 gia đ́nh này phải quy cho được 2 gia đ́nh là cường hào ác bá để xử tử.

    Nếu đội không làm đủ tiêu chuẩn sẽ bị phê b́nh là thiếu ư thức đấu tranh giai cấp , công tác kém cỏi .
    Đọc thơ tuyên truyền của Tố Hữu dạo đó , ta sẽ thấy sự dă man ra sao:

    Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ

    Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong

    Cho Đảng bền lâu, cùng rập bước chung ḷng

    Thờ Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt !!!

  10. #1970
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Nhắc lại chuyện ông Lộc Vàng , mời xem clip này để biết tâm t́nh của một nghệ sĩ khi phải sống với Thiên Đường Chủ Nghĩa của CS


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •