Việt gian Việt cộng Việt kiều,
Ba tên họp lại tiêu điều nước Nam!


6. Trường Chinh?

Đơn xin làm chư hầu cho Trung cộng; Nhân danh tổng bí thư đảng, Đặng xuân Khu đă đưa ra chỉ thỉ cho đảng cộng và gởi thư cho đồng bào Việt Nam như sau

“Việt Minh Vận Động cho Việt Nam làm Chư Hầu Trung Quốc
ỦY BAN HÀNH CHÁNH KHÁNG CHIẾN VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG Ḥa
Hỡi đồng bào thân mến!
Tại sao lại nhận vào trong nước Việt Nam yêu mến của chúng ta, là một nước biết bao lâu làm chư hầu cho Trung quốc, cái thứ chữ kỳ quặc của bọn da trắng Tư Bản đem vào! Tại sao ta lại truyền bá trong dân chúng từ ải Nam Quan đến mủi Cà Mau, cách viết chữ dị kỳ của tên thực dân Alexandre de Rhodes đă đem qua xứ ḿnh như thế ?
Không, đồng bào của ta nên loại hẳn cách viết theo lối âu tây ấy – một cách viết rơ ràng có mau thật đấy – và ta hăy trở về với thứ chữ của ông bà ta ngày trước, là thứ chữ nho của Trung Quốc.
Vả chăng, người Trung Hoa, bạn của ta – mà có lẽ là thầy của chúng ta nữa, ta không hổ thẹn mà nh́n nhận như thế – có phải là dân tộc văn minh trước nhất hoàn cầu không?
C̣n nói ǵ đến y khoa của Âu Mỹ: Chúng chỉ cắt, đục, khoét, nạo! Có thế thôi! Hỡi đồng bào yêu mến! Chúng ta hăy gạt bỏ cách chữa bệnh của bọn Đế quốc phương Tây đem qua xứ ta! Ta hăy bỏ nhà bảo sinh của chúng, bỏ bệnh viện của chúng, ta hăy dùng thuốc dán của ông cha ta để lại và nhất là dùng thuốc Tàu danh tiếng khắp cả hoàn cầu. Ta hăy trở về phương pháp này, trước nữa để ủng hộ các bạn Trung Hoa, sau nữa để loại ra khỏi nước Việt Nam yêu mến của ta bao nhiêu những đồ nhập cảng thực dân như là khoa hoc, phát minh v.v.
Ta hăy quét sạch lủ “trí thức” đă xuất thân ở các trường Âu Mỹ, đế quốc và thực dân! Chúc “Tổng phản công” và “Thi hành mọi phương pháp bài trừ thực dân”.
Trường Chinh , Tổng thư kư đảng Lao Động ( cộng sản)”

7. Lê Duẫn?

Trong cuộc chiến Quốc cộng, 1954-1975, tập đoàn cộng sản theo lệnh Trung cộng mở chiến tranh vào miền nam. Lê Duẫn TBT của tập đoàn này đă công bố chủ đích của cuộc chiến là: “ Ta đánh Mỹ, chiếm miền nam là đánh cho cả Trung quốc và Liên xô” ( Nguyễn mạnh Cầm). Rồi “Trong số các tài liệu đă được giải mật, một tài liệu được lưu trữ ở Trung tâm Wilson cho thấy, trong cuộc họp với Mao Trạch Đông hồi năm 1970, Lê Duẩn đă cho Mao Trạch Đông biết, Việt Nam đang trường kỳ kháng chiến chống Mỹ là v́ Trung Quốc. Lê Duẩn đă nói, nguyên văn như sau: “Tại sao chúng tôi giữ lập trường bền bỉ chiến đấu cho một cuộc chiến kéo dài, đặc biệt trường kỳ kháng chiến ở miền Nam? Tại sao chúng tôi dám trường kỳ kháng chiến? Chủ yếu là v́ chúng tôi phụ thuộc vào công việc của Mao Chủ tịch…Chúng tôi có thể tiếp tục chiến đấu, đó là v́ Mao Chủ tịch…”. (Đài Á Châu tự Do, giải phóng miền nam, cho ai và v́ ai?)

Cùng khoảng thời gian tháng 7-1966, trong lúc đi cầu viện với Trung cộng, Lê Duẩn nói:” ‒ Thưa đồng chí, chúng tôi luôn nghĩ rằng Trung Quốc là anh lớn của chúng tôi, người bạn đáng tin cậy nhất, hỗ trợ của Trung Quốc chúng tôi xem rất trọng và đương nhiên có vay th́ phải có trả, có ai cho không bao giờ!…” Mao đáp lời:” Đảng Cộng Sản Việt Nam bảo vệ phía Nam (có nghĩa là đánh thuê) cho Trung Hoa, nay kêu gọi nhân dân Trung Hoa, đáp ứng lời cầu cứu ngoài biên cương, hỗ trợ cho Việt Nam chống Mỹ. Tức nhiên đây là nhiệm vụ của toàn nhân dân cứu nước Trung Hoa” Mao tuyên bố:” Chúng tôi đáp ứng lời cầu viện của Hồ và Duẩn ( Hùynh Tâm),

8. Tập đoàn Nguyễn văn Linh, Đỗ Mười, Phạm văn Đồng, Lê Đức Anh, Lê khả Phiêu… trong Mật Ước Thành Đô?

Cho đến nay, không ai nắm rơ những điều bí nhật trong Hiệp Ước Thành Đô. Tuy nhiên trong những thời gian gần đây người ta nói nhiều đến những điểm chính yếu được ghi trong Hiệp Ươc này, trong đó có nhật kư Lư Bằng, viên thủ tướng của Trung cộng trong Hội nghị, cho biết đại ư như sau: “Đảng CSVN va nhà nước Việt Nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt Nam xin làm hết ḿnh để vun đắp t́nh hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Mao trạch Đông và Hồ chí Minh dày công xây đắp trong qúa khứ và Việt Nam ( cộng) bày tỏ mong muốn đồng ư sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung cộng để Việt cộng được hưởng quy chế khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung cộng đă dành cho Nội Mông, Tây Tạng… Phía Trung cộng đă đồng ư và chấp nhận đề nghị nói trên, cho tpphía Việt cộng một thời hạn là 30 năm ( 1990-2020) để đảng CSVN giải quyết các bư1ơc tiến hành cần thiết cho việc giai nhập đại gia đ́nh các dân tộc Trung quốc”.

Câu chuyện là thế, thực tế ra sao? Đến nay chưa ai biết rơ. Tuy nhiên, những tiến tŕnh mà Việt cộng thực hiện trong những năm qua sau các vụ Trường Sa, Hoàng Sa, bán đất đầu nguồn, rồi Nam Quan, Bản Giốc, Lăo Sơn, Tục lăm… cũng như các khu tự trị B́nh Dương, Đà Nẵng, Vũng Áng… có lẽ là những bước dọn đường chăng? Những câu hỏi này chỉ có thể được trả lời từ tập đoàn Việt cộng Nguyễn văn Linh, Đỗ Mười, Lê đức Anh, Lê khả Phiêu, Nông đức Mạnh, Vơ văn Kiệt, Phan văn Khải và nay là Nguyễn phú Trọng, Trương tấn Sang, Nguyễn tấn Dũng và Nguyễn sinh Hùng… mà thôi. Ngoài ra là không có ai khác.

B. Những kẻ làm tay sai cho Việt gian:

Ở miền nam, trước 30-4-1975 có một số người được liệt kê vào thành phần Việt gian. Bọn ăn cơm quốc gia, hưởng bổng lộc, lạm dụng sự tự do của Miền Nam đi thờ ma cộng sản. Tên tuổi của họ vẫn thường được nhắc nhở tới trên báo chí, trong các bài viết trên các trang mạng gồm đủ mọi thành phần, từ những kẻ mặc áo nhà tu bên công giáo, Phật giáo, áo rộng tay dài, phản bội lư tưởng tự do của đồng bào, cầm cờ đi đón cộng sản vào miền nam, đến những loại trí thức nửa mùa, trong đó có một số trở thành những đao phủ khát máu, đồ tể trong tết Mậu Thân ở Huế như bọn Nguyễn đắc Xuân, Hoàng phủ Ngọc Tường, Ngọc Phan, Nguyễn thị Trinh… đă tiếp tay với bọn Việt gian, tạo nên cái cùng khốn của Việt Nam hôm nay. Kế đến, sau ngày 30-4-1975, chúng lại giống như một loài kư sinh, bám theo đoàn người Việt Nam đi tỵ nạn cộng sản ở các quốc gia Tự Do, vẫn chỉ có một cái nghề duy nhất làm tay sai cho bọn Việt gian. Ngày nay, chúng có một cái tên hoa mỹ hơn, Bọn ăn cơm, hưởng trợ cấp của Mỹ, Úc, Pháp, Canada… nhưng lại đi thờ ma Việt cộng để hại người dân Việt. Tuy thế, các nhóm này chẳng có vốn liếng để bán, có chăng là làm tổn thương chút uy tín của tập thể người Việt Nam ở hải ngoại hôm nay mà thôi.

Như thế, nh́n lại ḍng sử, Việt gian vào thời nào cũng có. Có từ khi lập quốc đến nay. Tuy nhiên, hành động bán nước hại dân của chúng th́ nặng nhẹ, khác nhau. Có khi chỉ là hoạt động cá nhân hay theo từng nhóm nhỏ. Có khi th́ kết bè thành một tập thể lớn như đảng phái. Nhưng dù nhỏ hay lớn, luôn để lại những vết thương cho người dân Việt mà, lịch sử c̣n ghi lại hai vết thương chừng như chưa ngưng rỉ máu. Đó là hai thời kỳ bị chia ra làm hai v́ những việc làm của bọn Việt gian này.

a. Thời kỳ thứ nhất: Thời Trịnh Nguyễn phân tranh.

Con sông Gianh ( Quảng B́nh) lần đầu trở thành đường phân chia ranh giới Bắc Nam. Đây là cuộc phân chia nội bộ. Từ cuộc tranh giành ngôi Vua, phủ Chúa, Trịnh Nguyễn đă tạo ra cuộc chia ĺa này. Sau khoảng 200 năm ( 1602- 1789), cuộc phân chia này được kết thúc bằng hai tên tuổi hoàn toàn đối kháng nhau: Việt gian Lê chiêu Thống với mưu đồ “ cơng rắn cắn gà nhà”, để quân Thanh vào dày xéo nước ta. Tuy thế, việc quân Thanh xâm phạm bờ cơi nước Nam đă tạo nên một trang sử oanh liệt của Việt Nam. Vua Quang Trung đă đại phá quân Thanh và tạo nên cuộc Thống Nhất cho đất nước. Cuộc Thống Nhất này phải khẳng định là đă gắn liền với sự kiện lịch sử Độc Lập Dân Tộc và Toàn Vẹn Lănh Thổ. Đến sau khi vua Quang Trung tạ thế, Gia Long thắng nhà Tây Sơn, chiếm được ngôi vị, lên nắm quyền cũng được coi là Thống Nhất. Nhưng thực chất, cái Thống Nhất của Nguyễn Ánh là tạo ra từ việc dâng đất biển cho Pháp ( Hiệp ước Versailles) và chỉ kế thừa sự Thống Nhất đă có sẵn từ Vua Quang Trung mà thôi.

b. Thời kỳ thứ hai: Thời Quốc-Cộng phân tranh. Sông Bến Hải.

Sau trăm năm tranh đấu chống thưc dân Pháp, nhà Việt Nam vừa có Tuyên Ngôn Độc Lập Thống Nhất vào ngày 14-3-1945. Bất ngờ, Việt Minh, một tổ chức theo chủ nghĩa tam vô: Vô gia đ́nh, vô tôn giáo vô Tổ Quốc do Việt gian Hồ chí Minh lănh đạo nổi lên cướp chính quyền ở nhiều địa phương và đến ngày 2-9-1945, nhân cuộc tổng băi thị ở Hà Nội của công chức và học sinh thanh niên do chính phủ tổ chức, Việt Minh đă cướp chính quyền và tự thành lập một nhà nước có tên Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, do Hồ chí Minh lănh đạo. Nhưng đến ngày ngày 6-3-1946, với tư cách chủ tịch chính phủ Liên hiệp kháng chiến, HCM kư thỏa ước Sơ bộ với Pháp, gồm 2 điều chính: 1) Pháp thừa nhận Việt Nam là một quốc gia tự do (état libre), có chính phủ riêng, nghị viện riêng và tài chính riêng trong Liên Bang Đông Dương (LBĐD) và trong Liên Hiệp Pháp (LHP). 2) Việt Nam sẵn sàng tiếp đón quân đội Pháp đến thay thế quân đội Trung Hoa để giải giáp quân đội Nhật

Bản văn này có gía trị xé nát tuyên ngôn Độc Lập do Quốc trưởng Bảo Đại đă công bố trước đó vào ngày 14-3-1945. Đưa Việt Nam trở lại cuộc lệ thuộc vào nền hành chánh trong Liên Bang Đông Dương do Pháp lănh đạo. Rồi chỉ sau đó một thời gian, tập đoàn Việt Minh đă đẩy cả nước vào cuộc chiến mới, cuộc chiến Đông Dương 1946-1954. Sau cuộc chiến này, một lần nữa bọn Việt Gian Hồ chí Minh, Đặng xuân Khu, Phạm văn Đồng, Lê Duẩn… đă cơng rắn Tàu vào và tạo nên cảnh chia hai đất nước vào ngày 20-7-1954. Ḍng sông Bến Hải nàm trên vỹ tuyến 17 đă là nỗi đau khôn nguôi trong ḷng người Việt Nam . Chuyện rước voi về dày mả tổ chưa dừng lại ở đó, tập đoàn Việt Gian này nhờ súng đạn Tàu đă mở ra cuộc chiến với những người bảo vệ nền Độc Lập và Tự Do của Việt Nam ở miền nam do Tổng Thống Ngô đ́nh Diệm lănh đạo. Chúng đă tạo nên biển máu, núi xương kéo dài trong suốt 20 năm…
II.Việt cộng/ bọn Vẹm
Bảo Giang
10-2015