Page 15 of 17 FirstFirst ... 511121314151617 LastLast
Results 141 to 150 of 170

Thread: Chuyện xưa, tích cũ.

  1. #141
    Member
    Join Date
    27-04-2016
    Location
    Planet Venus
    Posts
    292
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    Ối giời ơi ! Gọi tôi bằng cụ thì nàm thao tôi dám coi clip Hoa hậu và lưỡi bò ! Đọc lại post # 134 may ra có câu nói để đời đó . Trong Wikipedia có đề trích từ sách của Đỗ Mậu , sách của Đặng văn Nhâm thì phải .
    Các Mộng Thiên Lan gọi lại bằng anh nhen :) Anh trả lời được câu hỏi về Tướng Khánh hông? Không được th́ Các Mộng Thiên Lan nói cho anh nghe.

  2. #142
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Các Mộng Thiên Lan View Post
    Các Mộng Thiên Lan gọi lại bằng anh nhen :) Anh trả lời được câu hỏi về Tướng Khánh hông? Không được th́ Các Mộng Thiên Lan nói cho anh nghe.
    Tôi không tin sách của hai ông Mậu và ông Nhâm , trích từ wikipedia "Quân đội là cha quốc gia!" . Phần nữa là tai tôi không nghe ai bàn tới bàn lui câu này , nếu không đúng thì tôi bí lù . Còn xưng hô thì tùy hỉ .

  3. #143
    Member
    Join Date
    27-04-2016
    Location
    Planet Venus
    Posts
    292
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    Tôi không tin sách của hai ông Mậu và ông Nhâm , trích từ wikipedia "Quân đội là cha quốc gia!" . Phần nữa là tai tôi không nghe ai bàn tới bàn lui câu này , nếu không đúng thì tôi bí lù . Còn xưng hô thì tùy hỉ .
    Đó là câu chua chát: "tất cả những người ngọai quốc ở đây nều lợi dụng chúng ta hết é!"

    Trước khi ông lên máy bay rời VN!

    Ông Đỗ Mậu th́ Các Mộng Thiên Lan biết người ta gọi là Đ.M. "Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi". C̣n ông Nhâm th́ Các Mộng Thiên Lan hổng biết.

  4. #144
    hanhtrang
    Khách
    1 bằng chứng về viêc làm của Mỹ trong chiến tranh VN mà nếu là 1 người có năo th́ bắt buộc phải hiểu, dù không phải là người VN, mà cả hai chính trị gia nổi tiếng của Mỹ đều nói giống nhau, tức cố TT Reagan và ông Bob Kerry mới đây, cho rằng thất bại quân sự chiến tranh VN là v́ chính sách chính trị của Mỹ.
    Vậy th́ cái chính sách chính trị của Mỹ là ǵ?

    Cựu TT Bush con của Mỹ, c̣n cho thấy những quan điểm sai về chiến tranh VN, th́ ta phải hiểu rằng, những thông tin về chiến tranh VN từ nhà nước Mỹ rất là sai, đến nổi ngay trong giáo dục dân chúng về chiến tranh VN cũng sai.

  5. #145
    hanhtrang
    Khách
    Đổ Mậu là anh lính khố đỏ khố xanh, theo ông Diệm làm đầy tớ, nhưng phản thầy v́ đă không được cho lên chức cao, v́ ông ta không biết là khả năng của ông ta chỉ ở chỗ nào

  6. #146
    hanhtrang
    Khách
    Mỹ ca tụng ông Khánh và có những người VN tin?

    Thật đúng là thiếu năo, Khánh chỉ là quân cờ của Mỹ, được Mỹ đẩy lên, nhưng lại không được ḷng tướng tá VN nên bị giật xuống, chứ hay ho ǵ

  7. #147
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828

    Về ông Kỳ...

    Quote Originally Posted by Trần đại Việt

    Trong cuốn Buddha’s Child (hay Đứa con cầu tự), Nguyễn Cao Kỳ, với tư cách một kẻ trong cuộc, đă tả khá chi tiết về những diễn biến xảy ra sau khi gặp Henry Cabot Lodge. Những điều Nguyễn Cao Kỳ viết trong cuốn sách đó khiến tôi kinh ngạc và phải đưa thần tượng Nguyễn Khánh của tôi lên cao thêm mấy bậc.
    Nguyễn Cao Kỳ và Nguyễn Văn Thiệu vừa bước chân vào là tên Henry Cabot Lodge đă chửi rủa một cách thậm tệ. Câu mở đầu của hắn là “Chúng mày có hiểu tiếng Anh không?”… “Chúng mày làm cái tṛ hề ǵ mà đảo chánh măi thế…”. Trong khi đại tá Nguyễn Văn Thiệu tím mặt trước những câu nói xấc xược và mất dậy đó nhưng Nguyễn Cao Kỳ lại khúm núm, sợ hăi rồi lên tiếng một cách vô cùng hèn hạ… Nào là “Chúng tôi xin lỗi…”, nào là “… Xin phép đại sứ cho tôi được trở về phục vụ bên quân đội như trước…”

    Chưa có một đại sứ nào trên thế giới lại t́m thấy trước mắt một vị tướng, đă từng là tư lệnh không quân của một quốc gia mà lại hèn hạ, sẵn sàng làm bất cứ một điều ǵ để Mỹ hài ḷng. Dưới mắt Henry Cabot Lodge, ông đă t́m ra một người có thể sai khiến bất cứ một điều ǵ khi cần thiết… Con đường công danh của Nguyễn cao Kỳ đă từ từ bước lên đến đỉnh cao từ đấy.....

    Tôi xin nói ngay là tôi bị sốc về chỗ in đậm ở trên và kết luận ngay người viết là thằng bố láo ,đặt điều vu khống ,mất dạy, mất tư cách ...


    Về ông đại sứ mà Trần đại Việt nói là ông Henry Cabot Lodge nói theo sách "Đứa con cầu tự" .Theo tôi là không chính xác . Tôi không đọc cuốn đó . Có thể ông Kỳ quên hoặc người chấp bút _viết thay _không đúng . Nhưng ông Đại Sứ xấc láo nói câu đó là ông Taylor ,chứ không là ông Cabot , có thể là ông Taylor vừa mới qua thay . V́ sao tôi nhớ . Xin kể lại theo nguồn tin chính xác 99,99 phần trăm . ,01 phần trăm pḥng hờ cho sự quên .

    Hôm sau khi ông Kỳ và ông Thiệu đi họp với ông Taylor về , là ông Kỳ có tập hợp với đám quân nhân KQ các cấp tại câu lạc bộ Lê văn Lộc trong Tân Sơn Nhất và kể chuyện .
    Vào đầu ông Kỳ nói : V́ tôi nói tiếng Anh khá ,nên được các Tướng lănh đề cử đi với ông Thiệu vào gặp ông Taylor .
    Ong Kỳ tức giận kể tiếp : ông TAYLOR có hỏi chúng tôi :.”mấy ông biết tiếng Anh không ??Và Bữa cơm hôm qua đăi các ông thật phí phạm” ....Tôi ,B.B, c̣n nhớ chữ Phí Phạm nầy .Có lẽ vài đêm qua ông Taylor có mời mấy ông Tướng dùng cơm do ông khoản đăi ?,nên nhắc lại thế .
    Ong Kỳ tỏ vẽ tức giận và tự ái ghê lắm .
    Nên câu mô tả [B]“nhưng Nguyễn Cao Kỳ lại khúm núm, sợ hăi rồi lên tiếng một cách vô cùng hèn hạ… Nào là “Chúng tôi xin lỗi…”, nào là “… Xin phép đại sứ cho tôi được trở về phục vụ bên quân đội như trước…”


    Đúng là câu vu khống ,bôi bác ông Kỳ của tên viết bố láo ,mất dạy ....không đáng tin một mảy may nào hết . Khi nó muốn hạ nhục ai th́ thiếu ǵ lời lẽ ,thiếu ǵ cách dựng đứng câu chuyện Tôi dám khẳng định thế . V́ :
    Nói trước là tôi không là phe cánh ,đàn em của ông Kỳ lúc trước , nên kể lại chân thật thôi . Không tô son ǵ cho ông ấy hết Xin nhắc lại .

    Lúc sau nầy ,từ lúc ông về VN, Tôi hoàn toàn chống và bất phục ,nhiều lúc viết bài khinh miệt ông khi có dịp ; viết bài đăng báo đàng hoàng và luân lưu trong bằng hữu; chứ không phải viết comment phất phơ,chọc tức hoặc bỡn thiên hạ đâu .

    Xin trở lại ;

    Nhớ cho rằng dạo ấy ,ông Kỳ là một Tướng trẻ ,oai phong và đầy quyền lực trong cái thế đang lên ,không có lư do ǵ và sợ ai mà phải có hành động khiếp nhược , quỵ lụy như thế .Vài câu tuy ngắn ngủi để phản bác cái thằng tác giả đốn mạt nào viết ra câu đó thôi.C̣n ai tin theo thằng đó là loại thiếu năo ,tùy họ .

    Về ông Kỳ :
    Viết về ông Kỳ th́ phải cả cuốn sách dày và muốn có gia trị phải sưu tầm nghiên cứu kỷ lưởng .
    C̣n nơi đây tôi ghi lại vài điểm về ông Kỳ mà tôi c̣n nhớ, nhằm chia sẻ ,mua vui thôi.
    Không bịa dặt hư cấu thêm bớt à nghe . Nói trước

    Nhận xét :.
    --Tánh t́nh bộc trực , ngay thẳng thiếu cái thâm trầm sâu sắc nên không thể làm chính trị được . Thua ông Thiệu xa
    ---Ong rất được ḷng cảm mến trong giới quân nhân và thanh niên ,sinh viên học sinh trẻ thuở ấy .
    __Ong ăn nói có sức thu hút và nhạy bén sắc sảo ,nhiều lúc hóm hỉnh trong các cuộc họp báo , nhưng đôi lúc bốc đồng và không cẩn trọng nên mấy ông ṿng trong phải phone cho nhà báo nhờ đính chính lời lẽ thất thố của ông cũng nhiều .
    Vài điểm nổi bật mà tôi nhớ :
    __Ong đ̣i bỏ bom đê điều ngoài Bắc , không thể làm mà nói chỉ gây bất lợi thêm . Thiếu cẩn trọng !
    __Ong có nói trên đài phát thanh Đà Lạt trong lúc bực tức hay bị chèn ép ǵ đó, ông gay gắt :Thà tôi làm nô lệ cho thằng da vàng ,chứ không có thằng Jean, thằng Jack nào đè đầu cởi cổ dân tộc nầy được .
    __Ong thích khoa trương và hơi ...nổ , nên trong giới KQ có dạo cười cợt dặt cho ông cái nick là Chế văn Hứa . Nghĩa là cứ chế ra và hứa đại thôi .
    __ Ong thich show off lắm , như kỳ ghé qua Dài Loan , ông đ̣i lên bay chung với pilot Đài Loan trên chiếc F4 C.Tôi nghĩ ông đâu cần làm thế để chi ?.Ong phải ngồi trong trướng rủ màn che ,để bàn mưu tính kế mới đúng việc .Nếu đi bay rũi gặp tai nạn chết đi th́ sao ?? Được ǵ ??
    __Ong có đi bay chung với ông T mực oanh tạc miền Bắc một lần. Tôi hiểu ông muốn khích lệ tinh thần binh sĩ. Nhưng đâu cần thiết làm vậy .
    __ Ong bị DeGaule khinh thị khi báo chí hỏi nghĩ sao về ông Kỳ?
    De Gaule xách mé : Qui est Ky?
    Tôi nhớ báo Việt có hỏi lại ông về câu nói của TT Pháp ; Ong Kỳ trả lời là: Kỳ là người có vợ đẹp hơn vợ ông ta .Miễn bàn !

    Trong giới báo chí thích những cuộc họp báo của ông ,có phần là cách ăn nói của ông bộc trực dễ cho nhà báo moi tin , dễ hiểu hơn là mấy chánh trị gia hay nhà ngoại giao khác .
    Cũng tức cười khi nhà báo nghi ngờ có sự lục đục các Tướng với nhau mới thắc mắc sao trong buổi họp báo nầy lại không có mặt Tướng Thắng ?
    Ong nói : Ong Thắng bị đau ,__ vài giây sau đáp cộc lốc __;. Đau ...bụng!
    Đám báo chí cười cái rần
    Đến câu kư giả Phan Ngô hỏi ǵ đó ,ông trả lời xong Rồi nói thêm giả giọng của Phan Ngô : sao hết théc méc chưa ??Trời dất ! Chém cha không bằng pha tiếng mà . V́ ông Phan Ngô người miền ngoài nớ mà lị!
    Lần đó đám báo chí bu nhau mà quạt ông cũng dữ !
    Tóm lại cái câu mô tả về ông Kỳ ở trên của tay viết sách nào đó là ba xạo , đặt điều vu khống mạ lỵ , là tay vô giáo dục ,mất tư cách , quyển sách đó đáng vứt vào sọt rác từ lâu lắm rồi .
    .
    Phần tôi, bấy nhiêu đó cũng khá đủ về ông Kỳ trong khoảng thời gian ngắn thôi ;không nói ǵ về thời gian làm Phó và bất ḥa với ông Thiệu . C̣n quư vị khác có ǵ thêm bớt xin kính mời . B B

    PS: Xin lỗi chư vị máy comp của tôi khi đánh chữ O hoa ,hoặc đầu câu không bỏ dấu mủ được .
    Last edited by Ba Búa; 19-07-2016 at 05:18 AM.

  8. #148
    Rùa đen
    Khách

    "Tận tín thư bất như vô thư"

    Muốn t́m hiểu, muốn biết, muốn viết về "chuyện xưa tích cũ" - đặc biệt cho Việt Nam trong giai đoạn chiến tranh VN - THAM KHẢO CÁC NGUỒN KHÁC NHAU LÀ MỘT CHUYỆN CẦN THIẾT. Nhưng phải "cẩn trọng" (v́ "tận tín thư bất như vô thư").

    1) Xem các tác giả cs/vc để biết họ nói ǵ và "để t́m điều ngược lại" là CHÍNH. C̣n "nhắm mắt" tin vào "tài liệu của vc" th́ chẳng khác nào "cầm cu cho vc đái" (= tự bắn vào chân, châm lửa tự đốt đít, đốt nhà, .. đốt cả hàng xóm vô can = quảng bá & phổ biến không công cho vc).

    2) Cho các tác giả ngoại quốc th́ cũng phải để ư đến "tác giả" (mục đích & ư định của họ, đạo đức cầm bút, lập trường chính trị của họ ...). C̣n như (nhắm mắt) "tin" những ǵ Henry Kissenger, John Kerry , H. C. Lodge, Jane Fonda ... etc... và các con tương cận thiên tả / bị dịch tả Âu Mỹ "viết/ nói" về chiến tranh VN & VNCH th́ chẳng khác nào tin "chó ăn chay để sống"...

    3) Cho các tác giả cựu VNCH th́ cũng "giống giống" như các tác giả Âu Mỹ... Thí dụ đọc sách "chi chi đó" của Đỗ Mậu mà tin là của ông ta "viết" th́ chẳng khác nào tự "ĐM" bản thân. Thiển nghĩ, nếu ông Đỗ Mậu
    có khả năng viết sách, th́ VN phải có hàng chục giải Nobel về văn chương rồi. Và cũng vậy cho các tác giả "GĐ" (= giao điểm của mọi sự điếm thúi của vịt/ vẹt/ vẹm), đọc "sách hiếm người đọc" của nhóm này mà tin đó là "sự thật lịch sử" th́ IQ phải cỡ "cb/ cán bộ cụ bắc & bc/ bắc cộng bắc cụ"...

  9. #149
    Rùa đen
    Khách

    Pentagon Papers: Sau 40 năm bí mật được giải = Sách của Henry Kissenger "viết xạo & nói dóc"

    Pentagon Papers: Sau 40 năm bí mật được giải



    Đầu mùa hè năm 2011, thế giới lên cơn sốt về việc Trung Cộng tạo căng thẳng ở Biển Đông th́ ai nấy đều ngóng trông nơi Hoa Kỳ với niềm hy vọng Hoa Kỳ sẽ là cứu tinh giúp họ đối phó với mộng bành trướng của Trung Cộng. Nhưng ngày 14/6/2011, Văn Khố Quốc Gia (National Archives) của Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ cho giải tỏa (declassify) 7000 trang hồ sơ về những vấn đề của Việt Nam và Đài Loan hơn 40 năm trước làm cho niềm tin của nhiều người nơi Hoa Kỳ tan thành mây khói. Sau đó, National Security Archive ở George Washington University đưa ra thêm 28,000 trang hồ sơ, trong đó có những mẫu đối thoại đi vào chi tiết giữa hai Ngoại Trưởng Henry Kissinger và Chu Ân Lai càng làm cho nhiều người nh́n ra sự thật phũ phàng Hoa Kỳ đă bán đứng Việt Nam Cộng Ḥa và Đài Loan để đổi lấy sự làm ḥa và giao thương với Trung Cộng.


    Tài liệu này tung ra làm cho hồi kư của Kissinger xuất bản năm 1979 (The Memoirs) không c̣n giá trị v́ nhiều điều trong hồi kư của Henry Kissinger viết đều sai với những chi tiết trong tài liệu này. Hồi kư của Henry Kissinger viết là để đánh bóng cá nhân và để chạy tội cho bàn thân. Tài liệu lịch sử của Văn Khố cho thấy chính sách của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ là đặt quyền lợi nước Mỹ là tối thượng cho dầu chính sách này đưa đến sự phản bội những đồng minh cũng như phải dấu diếm và lừa cả chính dân chúng và Quốc Hội Hoa Kỳ.

    Đầu thập niên 1970s, Hoa Kỳ thay đổi sách lược bắt tay với Trung Cộng đối phó với Liên Xô buộc Hoa Kỳ phải hất Đài Loan ra khỏi Liên Hiệp Quốc và đưa Trung Cộng vào thay thế vị trí này. Cách đây 40 năm, Hoa Kỳ đă công nhận chỉ có một nước Trung Quốc, và Đài Loan cũng chỉ là một tỉnh của Trung Quốc với một thể chế đặc biệt!! Hoa Kỳ đă theo đuổi chính sách này 40 năm và sẽ tiếp tục theo đuổi chính sách này cho đến khi Đài Loan danh chính ngôn thuận thống nhất với Trung Quốc, và thường th́ khi sự thống nhất xảy ra, Trung Quốc lúc đó có thể chế đa đảng.


    Tài liệu cũng cho thấy Trung Cộng đặt điều kiện giải quyết vấn đề Đài Loan đi đôi với giải quyết chiến tranh Việt Nam. Hoa Kỳ quyết định bỏ rơi Việt Nam Cộng Ḥa, để cho Cộng Sản Việt Nam chiếm cả nước, và Hoa Kỳ phủi tay trong một thời gian vài thập niên bỏ ngơ Đông Nam Á và Biển Đông cho Trung Cộng tạo ảnh hưởng. Tài liệu cho thấy khi ấy Bắc Việt rất bối rối và chuẩn bị đầu hàng v́ không chịu nổi B52 bỏ bom ở Hà Nội, và nếu Hoa Kỳ tiếp tục bỏ bom thêm 2 tuần nữa th́ Hà Nội có lẽ đă đầu hàng, nhưng v́ đă thỏa thuận với Bắc Kinh nên Henry Kissinger và Tổng Thống Richard Nixon ngưng bỏ bom như một h́nh thức vất đi chiến thắng đang ở trong tầm tay!


    Cũng v́ chính sách này nên tháng Giêng năm 1974, Trung Cộng đưa hải quân đánh Hoàng Sa, Hải Quân VNCH chiến đấu và kêu gọi Đệ Thất Hạm Đội của Hải Quân Hoa Kỳ đang ở gần đó tiếp cứu nhân đạo thôi th́ Đệ Thất Hạm Đội nhận đủ tín hiệu xin cấp cứu nhưng vẫn làm ngơ để mặc cho các thương binh VNCH chết đau thương và oan ức tại Biển Đông.

    Tại sao Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ tiết lộ những bí mật này? Có phải họ có ḷng thành tiết lộ những bí mật đầy lừa lọc và phản trắc đối với các đồng minh của họ? Bí mật lịch sử đă vén màn, liệu những đồng minh của Hoa Kỳ có c̣n tin tưởng nơi Hoa Kỳ như họ đă có trước đây?


    Thật ra Hoa Kỳ ở trong t́nh thế không thể giữ bí mật lâu dài được nữa v́ trước đây những chi tiết này đă ṛ rỉ ra ngoài hầu hết rồi và nếu cứ tiếp tục dấu diếm những điều mà mọi người đă đoán biết th́ hệ quả của nó c̣n tai hại hơn cả việc tiết lộ. Cách đây 40 năm, ông Daniel Ellsberg đă tiết lộ những bí mật này cho The Washington Post, the Times, New York Times, và nhiều cơ quan truyền thông khác tạo một cú sốc trong quần chúng Hoa Kỳ. Ngày hôm nay, Văn Khố Quốc Gia tung ra những tài liệu cách đây 40 năm chỉ là để xác nhận cách chính thức những tài liệu ông Daniel Ellsberg tung ra trước đó là chính xác, thôi, mọi người đừng đoán già đoán non nữa.


    August 6, 2007: Daniel Ellsberg, who released the Pentagon Papers in 1971, participating in a die-in against nuclear weapons in front of the LLNL West Gate.

    Ông Daniel Ellsberg là người gốc Do Thái, sinh trưởng tại Chicago (sinh ngày 7/4/1931), là một người phân tích t́nh báo chiến thuật chiến lược của quân đội. Ông từng là nhân viên của RAND Corporation. Rand là chữ viết tắt của Research and Development, một công ty bất vụ lợi chuyên phân tích t́nh h́nh cho Quân Đội Hoa Kỳ và Douglas Air Company là một công ty chế tạo các vũ khí cho Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ. Rand có 1600 nhân viên và trong 1600 nhân viên này có những người làm cho t́nh báo Hoa Kỳ.

    Năm 1954, sau khi tốt nghiệp ở Harvard, Daniel Ellsberg gia nhập Hải Quân Hoa Kỳ. Ông ra trường đứng đầu lớp cả 1000 người. Mang lon Thiếu Uư, ông trở thành tiểu đội trưởng. Sau 2 năm phục vụ cho Hải Quân, ông được trở về công việc dân sự, ông tiếp tục học ở Harvard và tham gia giúp Rand chuyên phân tích t́nh h́nh quân sự. Năm 1964, ông chính thức làm cho Bộ Quốc Pḥng và ông tham gia biến cố hạm đội USS Maddox xảy ra ở Vùng Vịnh Bắc Việt (Gulf of Tonkin) năm 1964. Khi ấy Hoa Kỳ nói rằng Bắc Việt tấn công hạm đội USS Maddox để lấy cớ đó tấn đánh Bắc Việt nhưng bây giờ tài liệu đă giải mă, chính Hoa Kỳ dàn dựng vụ này hơn là Bắc Việt. Năm 1965, ông được chuyển sang làm Bộ Ngoại Giao đặc trách phân tích t́nh h́nh Việt Nam. Năm 1967, ông trở về làm cho Rand và cho Bộ Quốc Pḥng, trực tiếp chịu trách nhiệm với Bộ Trưởng Quốc Pḥng.


    Năm 1969, ông không có thiện cảm sách lược của Hoa Kỳ với Cuộc Chiến Việt Nam và sau khi nghe Randy Kehler (sinh năm 1944), một trong những người phản chiến thuyết tŕnh cách hùng hồn, ông Daniel Ellsberg trở thành một trong những người chống chiến tranh. Sau khi đă có thiện cảm với nhóm phản chiến và ở cương vị là một người có thể tiếp xúc được những tài liệu tối mật của quốc gia, cùng với Anthony Russo (1934-2008) làm ở Rand, Daniel Ellsberg bí mật sao lại (copy) nhiều tài liệu tối mật và ṛ rỉ ra ngoài cho báo chí biết. Tài liệu ṛ rỉ bí mật này được giới truyền thông Hoa Kỳ đặt tên cho là Pentagon Papers. Năm 1970, Daniel Ellsberg cố gắng ảnh hưởng trên các Thượng Nghị Sĩ bằng cách thuyết phục các đổng lư văn pḥng (chiefs-of-staff) của các Thượng Nghị Sĩ những tàn hại về Chiến Tranh Việt Nam.

    Chủ Nhật ngày 13/6/1971, lần đầu tiên báo Times đăng trích đoạn từng phần 7000 trang . Tổng Thống Richard Nixon và Henry Kissinger bị cú đấm bất ngờ, lập tức phản ứng cách hung hăn, cách chức nhiều người họ nghi hoặc. Tổng Thống Nixon nói: “Hăy cách chức ngay những tên đầu năo.” Nội các của Tổng Thống Nixon nộp đơn khẩn cấp xin Tối Cao Pháp Viện ngăn cấm không cho Times và các báo chí tiếp tục đăng tải những tin tối mật của Quốc Pḥng. Times và các cơ quan truyền thông báo chí nhất quyết không chịu tiết lộ Daniel Ellsberg là nguồn gốc nhận tin của họ. Daniel Ellsberg phải trốn chui trốn nhủi trong bí mật cả 2 tuần. Sau 2 tuần, Tối Cao Pháp Viện phán quyết Times có quyền tiếp tục đăng tải những thông tin tối mật của Bộ Quốc Pḥng được ṛ rỉ tới họ v́ đây là Tự Do Ngôn Luận được bảo vệ bởi Tu Chính Án Thứ Nhất. Phán quyết này như một cú tát tai vào mặt nội các của Tổng Thống Richard Nixon.


    Ngày 28/6/1971, Daniel Ellsberg và bạn đồng nghiệp Anthony Russo nộp ḿnh cho FBI ở Boston Massachussett. Chính phủ Liên Bang Hoa Kỳ truy tố 2 người vi phạm Đạo Luật T́nh Báo Năm 1917 (Espionage Act 1917). Sau 2 năm điều tra và nhiều biến chuyển, vào tháng 5 năm 1973, chánh án William M. Byrne, Jr. ra lệnh băi nại vụ án này. Sau vụ án này, Daniel Ellsberg đi thuyết tŕnh nhiều nơi về các đề tài chính trị cũng như những bí mật lịch sử liên quan đến Việt Nam và Đài Loan.

    Daniel Ellsberg và Anthony Russo đă tiết lộ những bí mật cách đây hơn 40 năm và hiện nay Daniel Ellsberg c̣n sống và c̣n đi thuyết tŕnh những vấn đề đó nên Văn Khố Quốc Gia chấp nhận bạch hóa hồ sơ. Khi bạch hóa hồ sơ th́ một h́nh thức nào đó họ cũng xác nhận chính sách của Hoa Kỳ là “quyền lợi của Hoa Kỳ là tối thượng” nên sẵn sàng bất chấp cả sự phản bội đối với đồng minh để đạt mục tiêu. Trong tương lai, những ai muốn làm đồng minh với Hoa Kỳ th́ phải biết điều này mà trong luật họ gọi đó là caveat emptor – let the buyer beware, làm bạn với Mỹ và nếu Mỹ đâm sau lưng cách bất ngờ th́ đừng có than trời trách đất.


    Lời Kết: Hoa Kỳ là siêu cường số 1 trên thế giới hiện nay nên không giao dịch hoặc làm bạn với Hoa Kỳ th́ thiệt hại rất nặng nề. Làm bạn với Hoa Kỳ th́ phải biết được ưu và khuyết điểm của Hoa Kỳ, đừng đặt quá nhiều kỳ vọng nơi Hoa Kỳ để rồi không biết tự xây dựng thực lực cho chính bản thân ḿnh th́ có ngày v́ quyền lợi của Hoa Kỳ, họ bán đứng không kịp trở tay th́ đau ḷng vô cùng. Trở lại vấn đề Biển Đông, chắc Hoa Kỳ và Trung Cộng đă có một thỏa thuận ngầm ǵ ở đàng trong rồi nên Bộ Trưởng Quốc Pḥng của Trung Cộng là Tŕ Hạo Điền mới dám mạnh miệng tuyên bố với Hoa Kỳ là “hăy chia đôi Thái B́nh Dương” và trong tháng 6/2011 Bắc Kinh đổ hơn 1000 tỷ Mỹ Kim mua công khố phiếu của Hoa Kỳ. Chỉ có chế độ đa đảng và sự đoàn kết của người Việt trong và ngoài nước th́ mới có đủ sức mạnh để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.

    Nguồn: Bảo Mai

  10. #150
    Rùa đen
    Khách

    DANIEL ELLSBERG: 'MOST DANGEROUS MAN IN AMERICA' (cho tham khảo)

    DANIEL ELLSBERG: 'MOST DANGEROUS MAN IN AMERICA'




    For those of us of a certain age, the unauthorized publication this weekend of 92,000 pages of military documents that show in sharp relief the extent of the Afghanistan quagmire calls to mind the 1971 publication of the Pentagon Papers, a top secret Pentagon study that . . . well, showed in sharp relief the extent of the Vietnam quagmire.

    And like the Pentagon Papers, which were leaked by former Defense Department aide Daniel Ellsberg, the outcry over the WikiLeaks.org document dump will have more to do with whether The New York Times and other publications should have published them, although it's a safe bet that the Obama administration will not take the lead of the Nixon administration, which went all the way to the Supreme Court to block publication, as well as broke into Ellsberg's office.

    (The high court, in a liberal interpretation of the First Amendment that would be unthinkable today, ruled 6-3 that the administration's prior-restraint injunctions against publication failed to meet the heavy burden of proof required.)

    * * * * *

    There is another similarity as well: The Pentagon Papers, in a turn of phrase that has become part of the American lexicon, concluded the U.S. was "losing the hearts and minds" of the Vietnamese people, while the Afghan documents reveal a horrifying number of incidents in which innocents have been killed because of indiscriminate air and drone strikes, as well as troops shooting unarmed drivers and motorcyclists while trying to protect themselves from suicide bombers.

    And one more similarity: As James Fallows helpfully recalls, perhaps the most damning aspect of the Pentagon Papers was the inclusion of a high-level memo stating the reasons that the U.S. should -- and did -- stay the course. To avoid a humiliating defeat was ranked at 70 percent, while keeping South Vietnam from Chinese hands came in at 20 percent and permitting the South Vietnamese to enjoy a freer way of life a mere 10 percent.

    Which begs the question of why the Obama administration is doubling down in Afghanistan with the knowledge, vividly conveyed in the document dump, that we're losing Afghan hearts and minds, the Taliban are stronger than ever, Pakistani intelligence is in bed with the Taliban, and there is no indication that the strategies implemented in South Asia -- from the post-9/11 invasion to the present day -- stood or stand the slightest chance of working.

    * * * * *

    The Afghan document dump was not totally without surprises.

    There is mention of the hitherto unknown Task Force 373, a "black" unit of special forces that hunts down and assassinates Afghan policemen and civilians, revelations that Osama bin Laden's trail may not have been as cold as the Bush administration would have liked us to believe, and that remote-controlled drones aren't as successful as they have been portrayed to be.

    Meanwhile, one "surprise" cited by several pundits should be anything but: That some of the Stinger missiles that the CIA so indiscriminately funneled to the mujahideen during the Soviet occupation are being used against U.S. troops, and in one case brought down a helicopter.

    Oh, and anyone who is surprised that Washington, Kabul and Islamabad, let alone informed citizens in those countries, are shocked just shocked by the disclosures must have been in a coma. It is for this reason that I find Joe Kline's comparison of the document dump to the Tet Offensive to be disingenuous, and not just because 2010 is not 1968.

    The offensive, which was a huge propaganda victory for the North Vietnamese and Viet Cong although not a military victory, blindsided an increasingly restive American public. Not so the case today. People across the political spectrum already are restive, while as noted here only yesterday, young men aren't being drafted by the hundreds of thousands as they were at the height of the Vietnam War, which has tended to keep the domestic rabble in check.

    * * * * *

    The Guardian, which along with the Times and Der Spiegelwas given the documents, sums them up best in an editorial:
    "[A] very different landscape is revealed from the one with which we have become familiar. These war logs – written in the heat of engagement – show a conflict that is brutally messy, confused and immediate. It is in some contrast with the tidied-up and sanitised "public" war, as glimpsed through official communiques as well as the necessarily limited snapshots of embedded reporting. . . .
    "However you cut it, this is not an Afghanistan that either the US or Britain is about to hand over gift-wrapped with pink ribbons to a sovereign national government in Kabul. Quite the contrary. After nine years of warfare, the chaos threatens to overwhelm. A war fought ostensibly for the hearts and minds of Afghans cannot be won like this."
    Amen.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 29-07-2014, 08:07 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 14-02-2012, 09:47 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 17-03-2011, 02:17 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •