Page 46 of 83 FirstFirst ... 3642434445464748495056 ... LastLast
Results 451 to 460 of 830

Thread: Nói với bạn trẻ "Sinh sau 75"

  1. #451
    hanhtrang
    Khách
    Thế hệ cha anh VNCH đă cố gắng rất nhiều, nhưng v́ hoàn cảnh lệ thuộc mà họ đă phải bó tay chứ không phải họ đă không muốn những điều tốt đẹp cho quê hương đất nước.

    Mà cái lỗi lớn nhất, xét cho cùng th́ lại chính từ và do nhân dân chứ không phải từ phía lănh đạo, từ thời đệ I cộng hoà cho tới đệ II cộng hoà.
    V́ chính nhân dân đă để cho những kẻ xấu lợi dụng cho những ư đồ của họ, mà tạo nên những biến cố chính trị, hoặc khoá tay lănh đạo, cũng như nhất là đă giúp đỡ cho CSVN (MTGPMNVN) mà làm sập miền Nam VN.

    Đă có người chê rằng người xưa của miền Nam VN dở trong vấn đề làm chính trị, nếu họ dở th́ làm sao miền Nam VN đă được như vậy chỉ trong ṿng 20 năm, từ kinh tế cho tới giáo dục, xă hội.

  2. #452
    hanhtrang
    Khách
    Quote Originally Posted by Quản Giáo View Post
    Đúng quá . Đây là cái dấu mốc của lịch sử . Dù cho đă có cái Đông Dương Cộng Sản Đảng trước đó, dù cho có các cuộc nổi dậy từ mọi phía, Pháp vẫn ngự trị trên toàn cơi Đông Dương . Ngay cho đến khi Nhật chiếm Đ Dg th́ Pháp vẫn được dùng làm thừa sai cai trị đám dân đen này tới 1 thời gian sau mới chấm dứt bằng cái gọi là đảo chính (do) Nhật để hoàn toàn phế bỏ bộ máy cai trị của Pháp . Chỉ 5 tháng sau th́ Nhật lại đầu hàng Mỹ vào tháng 8/1945 .
    Hội nghị Postdam của Đồng Minh giao cho quân Tầu Tưởng giói Thạch vào tước khí giới quân Nhật tại VN cho tới vĩ tuyến 16 . Từ vĩ tuyến 16 trở xuống giao cho liên quân Anh Ấn . Pháp không có "phận sự" ǵ cả .

    Đông Dương rơi vào khoảng trống chính trị . Nhưng Nhật vẫn giữ ǵn an ninh trật tự ..... Giai đoạn mù mờ của lịch sử ....xin nhường lại cho bac TT nói rơ thêm tại sao các đảng phái QG ngu ngơ để Hồ cướp chính quyền (của ai) mà rước Pháp vào . Các hậu quả của nó th́ bác đă nói qua rồi . Ta rút kinh nghiệm được ǵ nếu trong tương lai có 1 cái khoảng trống chính trị nữa xảy ra .?
    Họ không hề ngu ngơ mà là họ tin tưởng vào quốc tế, đó là cái ấu trĩ trong chính trị của giới trí thức VN lúc bấy giờ

    Vấn đề là người VN lúc đó được phân chia ra thành hai thành phần một cách rơ rệt là trí thức và b́nh dân, cả hai thành phần đều muốn đất nước tự chủ độc lập nhưng hai thành phần đi hai con đường khác nhau.

    Nếu thành phần trí thức tin tưởng vào quốc tế và dựa Pháp trong khi Pháp lúc đó ở vào thế yếu th́ thành phần b́nh dân bị Hồ dẫn dụ theo mưu đồ của TQ

    Nếu Hồ cướp được chính quyền th́ có hai lư do chính là, Hồ chủ trương đấu tranh vũ lực và được đa số người VN ủng hộ.

  3. #453
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828

    Có chuẩn bị chưa ??...

    Dường như tôi có đặt câu hỏi đôi lần mà chưa nghe ai trả lời dùm ...
    Nghe khắp nơi trên diễn đàn chống Cộng , nói mọi điều rất hay trong lư thuyết ...
    Câu hỏi đặt ra là :
    __V́ VC nghe đ̣i đa nguyên đa đảng ,bầu cử tự do ...v..v Nên VC bèn công bố thể theo đ̣i hỏi của toàn dân VC sẽ cho bầu cử tự do trong tất cả mọi chức vị trong ṿng 6 tháng tới .
    Qúy vị nh́n lại xem người Việt chống Cộng có ai ,Đảng phái nào , Tổ chức nào hay một liên danh nào có tên tuổi ,có đủ uy tín ra tranh cử và thắng bọn VC không ?? Cho là có LHQ giám sát và bầu cử thật sự tự do đó. Phải có suy nghĩ kỷ rồi hăy nói dùm nghe .

    __Nói đùa mà như thật là Rũi VC bị mắc gió lăn đùng ra chết cả lũ , Những chiếc ghế quyền lực trống trơn ra đó .
    Hiện tại phe chống Cộng có ai có khả năng , sẵn sàng nhảy ra để nắm trọng trách chưa ??...

    Hay là lại chưa có chuẩn bị ...cứ trù trừ chờ măi một thời gian không thấy ,nên bọn VC con lại cực chẳng đă leo lên nắm quyền nữa . Lúc đó đừng trách cứ ǵ cả nghe .

    Tóm lại phe ta chưa có chuẩn bị ǵ cả trong hiện tại ,phải không ??

  4. #454
    Quản Giáo
    Khách

    Định mệnh của Đông Dương khi có khoảng trống quyền lực

    Phap' Mỹ Tầu Nhật đều coi đông dương là 1 khội Tại sao các nước trên lại dừng lại phía đông của sông Mekong / Lào mà không bước qua lănh thổ Thái ?

    Khi Nhật đầu hàng ĐỒng Minh th́ Vương Quốc Thái đă hành sử ra sao mà giữ được độc lập và toàn vẹn lănh thổ . Trong khi 3 vương quốc Lào Miên Viêt, đều rơi vào t́nh trạng "political vacuum" , t́nh trạng "anarchie".

    Khi VNCH vừa xụp đổ th́ Khmer rouge đă nhanh chóng đánh chiếm đảo Thổ Chu, lăm le lấy đảo Phú Quốc, và đă xâm lấn biên giới phía Nam .

    Nếu đệ tam thế chiến xảy ra, th́ trật tự ĐÔng Dương sẽ đảo lộn , Lào có thể vượt Trường Sơn ra Thanh Nghê, qua Dà Nẵng t́m đường ra biển . Miên có thể vượt biên thuỳ chiếm Nam Bộ, Chàm và Rhadê lấy lại miền Trung .

  5. #455
    Quản Giáo
    Khách
    Quote Originally Posted by Ba Búa View Post
    Dường như tôi có đặt câu hỏi đôi lần mà chưa nghe ai trả lời dùm ...
    Nghe khắp nơi trên diễn đàn chống Cộng , nói mọi điều rất hay trong lư thuyết ...
    Câu hỏi đặt ra là :
    __V́ VC nghe đ̣i đa nguyên đa đảng ,bầu cử tự do ...v..v Nên VC bèn công bố thể theo đ̣i hỏi của toàn dân VC sẽ cho bầu cử tự do trong tất cả mọi chức vị trong ṿng 6 tháng tới .
    Qúy vị nh́n lại xem người Việt chống Cộng có ai ,Đảng phái nào , Tổ chức nào hay một liên danh nào có tên tuổi ,có đủ uy tín ra tranh cử và thắng bọn VC không ?? Cho là có LHQ giám sát và bầu cử thật sự tự do đó. Phải có suy nghĩ kỷ rồi hăy nói dùm nghe .

    __Nói đùa mà như thật là Rũi VC bị mắc gió lăn đùng ra chết cả lũ , Những chiếc ghế quyền lực trống trơn ra đó .
    Hiện tại phe chống Cộng có ai có khả năng , sẵn sàng nhảy ra để nắm trọng trách chưa ??...

    Hay là lại chưa có chuẩn bị ...cứ trù trừ chờ măi một thời gian không thấy ,nên bọn VC con lại cực chẳng đă leo lên nắm quyền nữa . Lúc đó đừng trách cứ ǵ cả nghe .

    Tóm lại phe ta chưa có chuẩn bị ǵ cả trong hiện tại ,phải không ??
    Chưa, biểu kiến là chưa, apparently là chẳng có ǵ . trừ 1 cái Việt Tân của ô Tú

  6. #456
    Sinh sau 75
    Khách
    Quote Originally Posted by Ba Búa View Post
    Dường như tôi có đặt câu hỏi đôi lần mà chưa nghe ai trả lời dùm ...
    Nghe khắp nơi trên diễn đàn chống Cộng , nói mọi điều rất hay trong lư thuyết ...
    Câu hỏi đặt ra là :
    __V́ VC nghe đ̣i đa nguyên đa đảng ,bầu cử tự do ...v..v Nên VC bèn công bố thể theo đ̣i hỏi của toàn dân VC sẽ cho bầu cử tự do trong tất cả mọi chức vị trong ṿng 6 tháng tới .
    Qúy vị nh́n lại xem người Việt chống Cộng có ai ,Đảng phái nào , Tổ chức nào hay một liên danh nào có tên tuổi ,có đủ uy tín ra tranh cử và thắng bọn VC không ?? Cho là có LHQ giám sát và bầu cử thật sự tự do đó. Phải có suy nghĩ kỷ rồi hăy nói dùm nghe .
    Làm sao có tổ chức, đảng phái nào được bác khi mà ở trong nước VC cấm không cho lập hội, h́nh thành đảng phái c̣n Việt Tân ở ngoài nước lại bị VC tuyên truyền như là một cái bóng ma chuyên đi dụ dỗ người dân phá hoại an ninh quốc gia? Tất cả mọi sự chống đối đều bị dập tắt từ trong trứng nước.

    __Nói đùa mà như thật là Rũi VC bị mắc gió lăn đùng ra chết cả lũ , Những chiếc ghế quyền lực trống trơn ra đó .
    Hiện tại phe chống Cộng có ai có khả năng , sẵn sàng nhảy ra để nắm trọng trách chưa ??...
    Làm ǵ có ai được khi mà những người có vẻ có khả năng th́ đă bị bịt miệng, tống vô đồn hết rồi.

    Đó là lư do mà cháu sợ sẽ có một cuộc tắm máu ở VN nếu có đảo chính xảy ra. V́ lúc đó như bác Quản Giáo nói, người dân sẽ đứng lên đ̣i nợ CS trong t́nh trạng vô chính phủ.
    Chúng ta cần chống cộng. Điều đó bắt buộc phải làm. Nhưng cần phải có tổ chức và cần phải có kế hoạch chuẩn bị cho một xă hội VN hậu CS. Trước giờ chưa có ai làm được việc đó hoặc nghĩ đến việc đó. Mà cháu nghĩ đó là lư do mà có nhiều người theo ông Dr Trần lúc trước, mặc dù cách nh́n và kế hoạch của ông ta có vẻ extreme và hoang đường quá. V́ chỉ có ông ta là người duy nhất nghĩ đến chuyện đó và nghĩ đến nó một cách bài bản nhất mà thôi.

    Vậy cuối cùng vẫn chỉ c̣n lại một câu hỏi là chúng ta có cách nào không?

  7. #457
    Khách Lạ
    Khách
    Cách tốt nhất là làm sao nâng cao dân trí của dân đen khiến họ có tầm nh́n xa hơn, hiểu biết họ bị bóc lột như thế nào từ đó họ mới đ̣i hỏi sự thay đổi.

    Trả thuế mà điều kiện về trường học, nhà thương, đường xá, an toàn thực phẩm, an sinh xă hội đều quá tệ th́ nên đ̣i hỏi nhiều hơn, bắt chóp bu VC phải có trách nhiệm cho việc làm của họ, không làm được việc th́ phải từ chức.

    Làm sao để bắt lănh đạo phải có trách nhiệm? Không thể nói khơi khơi mà phải có văn kiện bài bản tiêu chuẩn để không thể chối căi luồn lách đổ thừa.

    Làm sao bắt họ từ chức nếu họ không làm được việc? Tổ chức nào làm được việc này độc lập?

  8. #458
    Xem Chơi
    Khách

    BIỆN LUẬN VỚI ĐẦU GỐI

    BIỆN LUẬN VỚI ĐẦU GỐI
    Bác sĩ Phùng Văn Hạnh

    (lời thuật chuyện của Luật sư Bùi về BS Hoạt tranh luận với CS)


    Hè 2000 tôi lên Paris họp bạn hội Cựu học sinh trường Blaise Pascal Đà-nẵng. Tân bạn học cùng lớp báo cho tôi một tin mừng: "Bác sĩ Hoạt, bệnh viện Đa-khoa Đà-nẵng trước 75 đang ở Paris với vợ. Họ từ Canada sang du lịch". Nghe tin một bạn thân xa cách nhau đă 25 năm, tôi (Luật sư Bùi) mừng quá. Bao nhiêu tang thương trong khoảng thời gian ấy. Là một luật sư (cộng sản đâu có nghề nầy), tôi phải sống chật vật, buôn chợ trời với vợ. Măi đến năm 1978 nhờ ông anh ruột ở Pháp bảo lănh, tôi sang Marseille. Lận đận suốt ba năm, vừa đi dạy vừa học, lấy lại bằng rồi hành nghề trong một tổ hợp luật sư ở Marseille. Cuộc sống có phần thoải mái, nhất là gia đ́nh đầm ấm và con cái học hành tốt. Nhớ thời 75, chịu nhiều tủi nhục dưới chế độ cộng sản, tôi khâm phục anh Hoạt lắm. Chúng nó mới vào, dương dương tự đắc, thế lực nghiêng trời, mà anh dám đương đầu với chúng. Phần lớn chúng tôi nhút nhát và muốn yên thân, Cộng sản nói ǵ th́ im lặng nghe. Tôi c̣n nhớ một tuần lễ sau khi chiếm Đà-nẵng (29-3-75) Ủy ban quân quản thành phố triệu tập tất cả trí thức Đà-nẵng họp tại trường Phan thanh Giản để nghe huấn thị.

    Buổi họp có chừng 100 người, gồm bác sĩ, dược sĩ, luật sư và giáo sư trung học của chế độ cũ. Chủ tọa buổi họp là trưởng ban tuyên huấn thành Đảng. Nghe nói xưa kia ông chỉ là một anh thợ dệt, song ăn nói khá lưu loát. Ông ta đưa ra hai đề tài: thứ nhất là cuộc chiến thắng thần thánh mùa Xuân 75 chống Đế quốc Mỹ. Thứ hai là cuộc xây dựng nước nhà mười lần hơn xưa.

    Với đề tài thứ nhất ông nói trong một giờ về đỉnh cao trí tuệ của đảng biết vận dụng chủ nghĩa MacLénin, vượt hẳn trí tuệ của 5 đời Tổng thống Mỹ và tập đoàn, cuối cùng đánh cho Mỹ cút ngụy nhào, tạo nên chiến thắng lẩy lừng Xuân 75. Nói xong ông ta hỏi cử tọa có ư kiến ǵ không và nhấn mạnh là mọi người được tự do phát biểu: - Chúng tôi không làm khó dễ quư vị, cũng không căn cứ trên phát biểu mà đánh giá các ông đâu.

    Sau nầy sang Pháp đọc hồi kư cha Jaeger, một linh mục ḍng Tên, bị Cộng sản Trung quốc trục xuất, mới biết khi Hồng quân chiếm Trung hoa lục địa, họ mời trí thức đến dự một cuộc tọa đàm, ăn bánh kẹo ngon, uống trà thượng hạng. Song là để moi những ư tưởng phát biểu, để rồi trừng trị sau nầy. Việt cộng cũng chỉ sao lại bổn cũ.

    Cả hội trường hôm ấy im phăng phắc trong 5 phút, bỗng anh Hoạt đứng lên phát biểu:

    - Xin lỗi thuyết tŕnh viên, khi ông nói đến chiến thắng Mỹ, ông nên xét lại những điểm sau đây:

    - Thứ nhất trong cuộc chiến vừa qua người Mỹ chết độ 5 vạn quân, c̣n ta cả số triệu.

    - Thứ hai, đất nước chúng ta bị tàn phá c̣n nước Mỹ chẳng hề hấn ǵ.

    - Thứ ba, chính phủ Mỹ thấy chiến tranh không mang lại kết quả mong muốn đă rút lui và xuống thang chiến tranh cách đây ba bốn năm. Những ngày cuối tháng tư 75, họ chỉ c̣n di tản ṭa Đại sứ Mỹ ở Saigon với bảo đảm an toàn của Liên xô và Trung quốc.

    - Thứ bốn khi người Mỹ tuyên bố thua ở Việt nam là họ quỷ quyệt. Xưa nay dư luận thế giới chê trách Mỹ là tên khổng lồ ăn hiếp kẻ yếu. Nay tên khổng lồ tự nhận thua, tự nhiên mặc cảm ỷ mạnh hiếp yếu, mặc cảm tội lỗi, đă được hóa giải cho cả dân Mỹ và dư luận thế giới. Ngoài ra báo chí Tây phương thường biện luận cho rằng Mỹ thua ở Hoa thịnh Đốn chứ không phải ở Việt nam. Dân chúng Mỹ đă chán chiến tranh Việt nam, chính phủ Mỹ phải theo ư dân.

    Tôi nói lên những điều nầy, là để các ông sáng suốt lượng định vị trí của ḿnh, mà ứng xử với thực tại. Nếu không sẽ có những phản ứng bất lợi (quả là phát biểu ngày ấy của anh Hoạt đă được nói đến một thất bại lớn của CS v́ đă quá huyênh hoang về chuyện thắng Mỹ: Mới đây một tác giả Ấn độ có viết quyển sách "huynh đệ tương tàn" trong ấy ông có nhắc chuyện CS Việt Nam và Mỹ vẫn tiếp tục họp ở Paris sau ngày 30-4-75, bàn về lời Nixon hứa sẽ viện trợ 2 tỉ mỹ kim xây dựng lại những tàn phá trong chiến tranh. Bên phía CS vẫn luận điệu mạt sát Mỹ về những tội ác Mỹ gây ra. Họ không ngờ là buổi họp được trực tiếp thu h́nh gửi về quốc hội Mỹ đang họp về vấn đề viện trợ. Trước những lời nói huyên hoang đánh cho Mỹ cút, và yêu sách Mỹ phải đền bù những tội ác gây ra cho nhân dân Việt, quốc hội Mỹ đă đồng thanh bác bỏ viện trợ, không cho một cắc nào.)

    Sau lời phát biểu của anh Hoạt hôm ấy, cả Hội trường bỗng nhiên im lặng một cách đáng sợ. Ông chủ tọa lên tiếng:

    - Chúng tôi sẽ tổ chức những buổi học tập dài hạn, để đả thông những ǵ ông Hoạt đă phát biểu. Nay tổ quốc chúng ta đă hoàn toàn độc lập thống nhất. Theo lời Bác Hồ ta sẽ xây dựng gấp 10 lần hơn xưa. Chúng ta ở trong khối XHCN, một chế độ ưu việt nhất của loài người. Cứ như thế ông thao thao bất tuyệt trong một giờ nữa, nào là chủ nghĩa Mac Lénin bách chiến bách thắng, nào ai thắng ai trong cuộc xây dựng xă hội tốt đẹp tương lai. Rồi ông hỏi trí thức Đà-nẵng có ư kiến ǵ cho việc xây dựng nước nhà trong đường lối XHCN.

    Anh Hoạt lại đứng lên phát biểu:

    - Quư vị là những người Cộng sản. Lénin nói: "người vô sản không có tổ quốc" (les prolétaires n’ont pas de patrie). Staline nói thêm: "họ có hai tổ quốc, một là của quốc tịch họ, hai là của XHCN và tổ quốc nầy quan trọng hơn" (ils en ont deux, celle de leur nationalité, et la plus importante celle du socialisme ). Quư vị thiết tha xây dựng một thiên đường toàn thế giới và hạn hẹp hơn một XHCN Việt nam phú cường, hạnh phúc. (anh Hoạt nhắc lại những lời của các ông tổ XHCN để họ thấy là họ đă vong quốc, song họ ít học, mê muội đâu có biết ǵ). Nhưng tôi nghĩ thiên đường quốc tế c̣n xa vời. Tôi chỉ nói đến phú cường hạnh phúc của tổ quốc ta. Muốn đạt đến mục đích nầy, không cần phải rập khuôn theo một chủ nghĩa, lư thuyết nào. Chỉ cần hai điểm, một là dân trí cao, hai là biết áp dụng khoa học kỷ thuật. Dân trí cao là người dân có một tŕnh độ học thức, có ư thức về bổn phận công dân, biết tôn trọng pháp luật, có ḷng yêu nước. Áp dụng khoa học kỷ thuật để tăng cao năng suất nông nghiệp, công nghiệp, chăn nuôi để đem lại no ấm cho mọi người. Nông nghiệp chúng ta là đang ở thời kỳ Hồng bàn, một nông dân sản xuất chỉ nuôi được hai người, nếu cơ giới hóa như các nước Tây phương, một nông dân sản xuất nuôi cả 100 người. Lấy một ví dụ khác: Nước Thuỵ Điển, cứ ba người dân có một người tŕnh độ Đại học, hai người có một xe ô-tô, lợi tức b́nh quân đầu người hàng năm là 30.000 đô. Phải chăng đây là mục tiêu chúng ta nhắm tới. Nhưng Thuỵ Điển chỉ là một nước quân chủ. Họ đâu cần chủ nghĩa Mac Lénin. Họ đâu cần duy vật sử quan. Một nhận xét khác làm chúng ta suy nghĩ: Nhật bản, Tây Âu, sống trong dư thừa. C̣n Liên xô hàng năm phải chở vàng sang Canada, Mỹ mua lúa ḿ, sữa.

    Lần nầy th́ có một giáo sư trường Phan chu Trinh, nghe nói là một tay nằm vùng, gọi là cách mạng 29-3, lên tiếng gay gắt:

    - Anh Hoạt có biết là bác Hồ, sau bao nhiêu năm bôn ba hải ngoại để t́m con đường cứu nước. Một ngày kia ở Pháp, bác đă đọc được luận cương của Lénin về Giải phóng dân tộc nhược tiểu, bác đă khóc lên v́ sung sướng: con đường cứu nước là đây rồi. Chỉ có con đường XHCN mới mang lại độc lập, phú cường,hạnh phúc cho tổ quốc ta.(Chắc anh nầy quên là các nước Ấn Độ, Thái lan, Phi luật Tân đă độc lập trước ta rất lâu và không đổ xương máu. Bác Hồ đă đi trật đường rầy). Ông chủ tọa ngăn không cho anh giáo sư nói thêm. Chắc là muốn khuyến khích tự do phát biểu để moi thêm tư tưởng phản kháng.

    Ngày gia đ́nh tôi rời Việt nam đi Pháp, tôi nghe anh Hoạt đang học tập cải tạo ở Tiên lănh. Nóng ḷng muốn biết những ǵ xảy ra cho anh và gia đ́nh, tôi hỏi Tân số điện thoại anh ở khách sạn. Rất may là có anh ngay ở đầu giây. Kinh ngạc và mừng tủi. Chúng tôi hẹn nhau ăn cơm tối tại một nhà hàng do một người quê Đà-nẵng làm chủ, mà chúng tôi cùng quen.

    Buổi gặp nhau thật thắm thiết. Cả mấy tiếng đồng hồ chúng tôi ôn lại chuyện cũ. Nhớ những ngày thơ cùng đuổi bướm, tuổi thiếu niên say mến bạn, chuyện không bao giờ dứt dưới trăng khuya. Thế mà bây giờ là hai bạn già:

    "Mới thoáng đâu đây, đă thấy già
    Nhà xưa, trường cũ, bến sông xa.
    Nắng vờn đường bướm, xuân vô tội.
    Trăng tỏ bạn vàng, hạ thiết tha
    Bờ cỏ nụ hôn, mùa đắm đuối.
    Bên nôi tiếng trẻ, phúc chan ḥa.
    Tang thương phù thế, thương đau lắm.
    Chưa dứt cơn mê đă thấy già."


    Nhưng rồi vốn lạc quan, chúng tôi trở lại những đề tài vui. Anh Hoạt kể thêm cho tôi nghe những chuyện khôi hài khi anh làm việc chung với bọn cộng sản:

    - Mỗi cuối tuần đều có học tập chính trị. Có một lần thuyết tŕnh viên nói: "chủ nghĩa Mac-Lê là tột đỉnh của tri thức nhân loại". Trước đó ông ta có khoe khoang rằng không có thắc mắc nào mà ông không giải đáp được. Tôi hỏi ông: "thế th́ nhân loại hết tiến hóa rồi sao. V́ nếu vượt lên th́ tri thức Mac-Lê đâu c̣n là tuyệt đỉnh nữa".

    Ông ta bí và hẹn sẽ nghiên cứu lại và trả lời sau. Song mấy lần sau không nghe ông nhắc lại. Thật ra cả Mác lẫn Lênin vẫn chưa t́m ra một h́nh thức xă hội nào sau XHCN, chỉ nói bâng quơ về triệt tiêu giai cấp và chính phủ.

    (c̣n tiếp)

  9. #459
    Xem Chơi
    Khách

    BIỆN LUẬN VỚI ĐẦU GỐI (tiếp theo)

    Gần đây Hà sĩ Phu trong bài Chia tay ư thức hệ đă đả phá chủ nghĩa Mac -Lê, vạch ra những sai lầm căn bản của lư thuyết âư. Phải nói anh chàng Hà sĩ Phu nầy là một nhà khoa học mà bàn đến triết rất sâu sắc. Đúng là chủ nghĩa Mac-Lê có tŕnh độ văn hóa thấp, nên chẳng qua là phong kiến biến tướng, độc tôn tư tưởng v́ phương pháp luận hoàn toàn khủng hoảng. Nhưng khi ông nói chúng ta hănh diện có Mac là người khổng lồ nhân từ cho ta được phép đứng lên vai, th́ quả là ông bị nhồi sọ hơi nặng. Mac không có nhân từ. Vợ, con cái, mà không thương, th́ nói chi chuyện thương thợ thuyền. Ngày ở Luân đôn, nhà không sưởi, các con bị sưng phổi lần lượt chết, Mac trốn vào thư viện đọc sách. Mac cũng tư t́nh với con ở, làm buồn ḷng bà vợ, ḍng dơi quư tộc.

    Dùng lời dao to búa lớn, đ̣i đào mồ chôn sống tư bản. Mấy ông cộng sản làng tôi nghe lời nầy mà chôn sống vài tay địa chủ. Phải nói Dickens, Anderson, Maupassant, George Sand, là nhân từ. Bằng cách phơi bày cảnh lầm than của thợ thuyền nghèo khổ, họ đánh thức lương tâm Âu Châu, tạo nên chế độ xă hội công bằng, nhân ái ở các nước phương Tây hiện nay. Khi ông Sĩ Phu viết:

    "Nước Nga có chuyện lạ đời,
    đưa người nô lệ thành người tự do"


    th́ quả là tếu. Chế độ Xô viết có tự do ngày nào đâu! Lại tạo ra vô vàn nô lệ lao động. Măi đến đời Gorbatchev cho tự do, là ngọn thuỷ triều chôn vùi chế độ, đến nổi chính Gorbatchev không ngờ tự do làm tiêu ma đảng cộng sản.

    Một lần khác, nhân dịp Tết 75, khu giải phẫu có tổ chức buổi tiệc tất niên. Mỗi người hiện diện phải hát một bài, hoặc kể một chuyện vui. Đến lượt tôi, tôi kể chuyện rằng trong một ngày giổ ở nông thôn, các cụ già đến dự đều có mang theo quạt v́ trời nóng. Một cụ khoe rằng ḿnh đă ǵn giữ cái quạt năm năm mà vẫn c̣n mới. Hỏi bí quyết ông ta thổ lộ rằng ḿnh chỉ dùng quạt khi đi ăn giỗ, c̣n về nhà th́ xếp quạt cất vào rương. Lần lượt nhiều cụ khoe khoang bí quyết ḿnh. Song có một cụ khoe rằng đă giữ quạt ḿnh 20 năm rồi mà không hề suy suyển. Mọi người sửng sốt, song cụ giải thích: "các anh mỗi lần dùng quạt th́ phất qua, phất lại. Chuyển động sẽ làm quạt mau hư. C̣n tôi, tôi giữ quạt đứng yên, nhưng lắc đầu qua lại cho mát".

    Khi tôi kể xong mọi người đều cười. Nhưng tôi nhẫn nha thêm một kết luận: "cái quạt làm ra là để phục vụ cho con người được mát. Nếu quạt hư th́ vứt sọt rác và mua quạt khác. Tại sao lại muốn quạt nguyên vẹn, mà phải trẹo cổ. Lư thuyết, chủ nghĩa cũng thế, cũng chỉ để phục vụ con người. Nếu lư thuyết không c̣n hợp thời nữa th́ ta vứt vào sọt rác của lịch sử. Đâu có phải v́ muốn giữ lư thuyết trong sáng mà đày đọa con người đến chỗ chết".

    Họ biết ngay tôi muốn ám chỉ cái ǵ. Nhưng họ im lặng, v́ họ đang ở thế mạnh, và đă có phương pháp trừng trị rồi, song chưa đến giờ ra tay.

    Tôi góp ư với anh Hoạt:

    - Đọc kiếm hiệp Kim Dung, có nói đến vô chiêu thắng hữu chiêu. Tư bản theo vô chiêu: ứng phó hợp với biến thiên ngoại cảnh, XHCN theo hữu chiêu, lúc nào cũng xem lại cẩm nang Mac-Lê trước khi ứng phó. Dĩ nhiên là vụng về và xa rời thực tế là cái chắc. Hà sĩ Phu cũng có ư kiến giống anh:
    "một người ôm khư khư đôi giày mới bóng loáng, đi trên con đường gai góc. Lúc té ngă, chân tóe máu, ai cũng tưởng phen nầy anh ta phải tỉnh ngộ, bỏ giày xuống mà đi vào chân. Nào ngờ đây chính là dịp anh ta tự hào về sự thông minh của ḿnh rằng nếu không th́ cú vấp ngă vừa rồi hẳn đă làm hư mất đôi giày quư. Nghe chuyện khôi hài mà ứa nước mắt".

    Sĩ Phu c̣n thêm: "cộng sản đă đổi phương tiện (lư thuyết Mac- Lê) thành mục đích và biến mục đích là dân tộc trở thành phương tiện. Ấy thế mà dân tộc ta phải chịu nhiều mất mát trong quá khứ và cho đến nay vẫn c̣n ch́m ngập trong đau khổ".

    Anh Hoạt kể:

    - Sau những va chạm kể trên, những nhân viên cũ đều lo lắng cho tôi. Một bác sĩ cũ mà sau nầy trở thành đối tượng Đảng, đă nói với tôi: "anh nói làm ǵ cho mất công. Họ có nghe anh đâu, v́ họ đinh ninh là họ có sự thật và bọn ḿnh là một lũ ngu dốt". Điều nầy đă được chứng minh. Trong một buổi giao ban, bác sĩ giám đốc mới từ Hà-nội vào đă nói thẳng:

    - Các anh ở trong nầy dốt lắm.

    Sửng sốt tôi hỏi:
    - Tại sao anh bảo chúng tôi dốt.

    - Lư thuyết hay nhất trên thế giới hiện nay là chủ nghĩa Mac- Lê, mà các anh không biết đến. Như thế không phải dốt sao!

    - Xin lỗi anh, có lẽ anh đón gió có một phương. Ở trong Nam chúng tôi đón gió bốn phương. Mac, Lénin chúng tôi có đọc, trong nguyên tác cũng như nhiều tác giả khác, kể cả những tác giả phê phán thuyết Mac-Lê. C̣n anh chắc đọc sách trích dịch kèm theo lời bàn ca tụng Mac-Lê. Vả lại ở miền Nam không ai cấm đọc Mác. Trong khi ngoài Bắc cấm đoán nhiều loại sách của phe tư bản. Chúng ta cũng nên suy nghĩ về câu của St Augustin: "je crains l’homme d’un seul livre" (tôi sợ người chỉ biết một quyển sách).

    Những va chạm cũng xảy ra trong lĩnh vực chuyên môn.

    Những ngày đầu cộng sản chiếm Đà-nẵng bệnh viện đều do các bác sĩ miền Nam phụ trách, sau đó mới giao lại cho những bác sĩ cách mạng ở trên núi xuống. Song chuyên môn họ rất dở. Y tá lại xầm x́: "tưởng bác sĩ cách mạng giỏi, hóa ra chạy theo học các bác sĩ cũ". Dân chúng cũng nhận thấy sự kém cỏi ấy, nên Y-tế tỉnh xin Trung ương gửi gấp vào các Bác sĩ Hà-nội, có chút ít chuyên môn, song vẫn c̣n kém.

    Một bác sĩ chỉnh h́nh có du học Đông Đức, đem một bệnh nhân gảy kín và không xê dịch xương ống chân lên bàn mổ để đóng vĩ thép. Sau một hồi tranh luận có cả sự góp ư của bí thư bệnh viện, mới đưa bệnh nhân đi bó bột. Tôi nhớ trong một buổi họp với các bác sĩ Hànội mới vào, có một bác sĩ xưa kia là bác sĩ riêng cho Vơ nguyên Giáp, từng đi thực tập giải phẫu tim ở Balan (ông nầy trên đường vào Saigon chỉ ghé thăm Đà-nẵng), đă dặn ḍ chúng tôi: "các anh có che chở các bác sĩ cách mạng về chuyên môn, họ mới che chở các anh về chính trị".

    Măi một năm sau, khi các bác sĩ cộng sản học được nhiều kỹ thuật tân tiến, nhất về giải phẫu, Ủy ban quân quản thành phố đưa tất cả các bác sĩ, dược sĩ lưu dung lên Ḥa Khánh, dự một lớp học tập chính trị dài hạn. Cùng học có cả kỹ sư, giáo sư trung học lưu dung. Cán bộ giảng dạy lên lớp buổi sáng, buổi chiều thảo luận nhóm. Chừng 10 bài căn bản, chắc là do viện nghiên cứu Mac lê Hà-nội soạn ra. Toàn là những luận điệu một chiều nhàm chán hoang tưởng. Vừa mệt vừa buồn ngủ. Nhất là cảm giác bị nhồi sọ, bị áp đặt tư tưởng. Ngột ngạt, lo buồn, sợ sệt. Tiếp theo là những buổi phê, tự phê, tố giác. Chỉ có một lần tôi thử biện luận với thuyết tŕnh viên khi ông cứ lập luận là phải đi theo qui luật tiến hóa Mac đề ra. Tôi nói: "phải bẻ qui luật mới tiến hóa. Trong chăn nuôi, các nhà nghiên cứu thấy rằng con ḅ sau khi ăn cỏ, phải bỏ ra nhiều giờ để nhai lại. Họ bèn xay cỏ cho mịn và thêm vào các kích thích tố cần thiết rồi cho ḅ ăn. Quả nhiên ḅ không nhai lại nữa Chúng tiêu thụ một lượng cỏ gấp đôi và sản xuất sửa cũng gấp đôi. Khi công bố cuộc khảo cứu ấy các nhà nghiên cứu đă đặt tên bài báo là: "Les ruminants ne se ruminent plus" (loài nhai lại không nhai lại nữa ). Song đúng là biện luận với đầu gối. Thành tŕ của chân lư Mac lê không cho phép một nghi vấn nào hết. Cuối cùng là viết kiểm điểm. Viết cho hết từ lúc bé cho đến lớn, thành phần xă hội và gia đ́nh, không được dấu một chi tiết. Bài kiểm điểm dài hàng 10 trang giấy. Ấy thế mà cán bộ không hài ḷng phải viết lại từ đầu. Đảng cộng sản muốn đọc hết tư tưởng của giới trí thức để dễ bề khống chế. Cải cách ruộng đất, trong thực chất là nhắm triệt hạ từng lớp trí thức kháng chiến và biến họ thành cầu an, sợ sệt dễ bảo. Thành phần trí thức lúc đó là ai: đó là con cái nhà giàu, địa chủ. Đánh vào địa chủ, là gom luôn vào đó con cháu họ, những trí thức tư sản đă dốc ḷng kháng chiến, song với tính chất cố hữu là có óc phê phán, khoa học. Những ǵ cộng sản cho là xác tín, sự thật đều được trí thức bấy giờ đem ra ra mổ xẻ, phân tích, nghi ngờ. Nhân văn giai phẩm và l’excommunié của Nguyễn mạnh Tường đă chứng minh điều đó.

    Người Cộng sản cũng bịa ra lắm điều khôi hài. Rêu rao là tự do tín ngưỡng, song có điều luật cho phép tự do truyền bá tư tưởng duy vật chống tôn giáo, song các hoạt động truyền giảng đạo đều bị cấm chỉ. Trong một buổi học tâp duy vật biện chứng, thuyết tŕnh viên đă hùng hồn chứng minh là không có Thượng đế. Tôn giáo đă lừa bịp ru ngủ con người trong ảo tưởng. Khi đến phần thảo luận tôi hỏi thuyết trinh viên:

    - Xin lỗi chung quanh ông có ǵ?
    - Dĩ nhiên chỉ có vật chất, nào bàn ghế, nhà cửa, anh, tôi, không khí.
    - Tôi lại nghĩ rằng chung quanh chúng ta có nhiều bài hát du dương (hội trường đều cười). Vâng nếu ông có một máy thu thanh, ông sẽ nghe vô số bài hát đang lăng văng quanh ông.

    Thượng đế cũng thế. Nếu tâm hồn ông có một rung cảm nào đó, một máy thu thanh siêu nhiên, ông sẽ tiếp nhận được Thượng đế. Ông kể một số nhà khoa học không tin ở Thượng Đế, nhưng không có nhà khoa học chân chính nào lại nói là không có Thượng đế, v́ đối tượng của khoa học là vật chất, vật chất là những ǵ cân, đo, đong, đếm được. Thượng Đế không ở trong phạm trù ấy. Cho nên nhà khoa học chân chính chỉ có thể nói: "Thượng Đế không phải là đối tượng nghiên cứu của tôi. Tôi không có một luận cứ nào để nói là không có Thượng Đế". Vả lại thống kê cho thấy hơn 90% các nhà khoa học tin ở Thượng đế. Gagarine khi bay trên quỷ đạo không gian tuyên bố là không thấy Thượng Đế đâu cả.

    Ngược lại Aldrin, phi hành gia Mỹ lại choáng ngợp trước sự uy nghi, huy hoàng cuả vũ trụ, khi bay quanh mặt trăng, chờ các bạn đổ bộ xuống mặt trăng trở về, đă thốt lên: "tôi đă thấy Thượng đế". Sau nầy Aldrin đă vào tu viện.

    Phát triển khoa học xem như là mở rộng tầm nh́n của con người về chiều ngang (extension en largeur). Những câu hỏi về số kiếp con người, ư nghiă cuộc sống, bản chất của lư trí, nói chung băng khoăn triết học và siêu h́nh, là phát triển về bề sâu (extension en profondeur) của con người. Có một thời lạc quan khoa học cho rằng phát triển về bề ngang sẽ soi sáng bề sâu. Song tự bản thân khoa học đă lúng túng. Khám phá được một bí mật th́ muôn ngàn bí mật khác xuất hiện. Khoa học chẳng biết bao giờ dừng chân. C̣n bề sâu con người lại sâu thêm thăm thẳm. Thời Socrate 100 vấn nạn, thời Newton hàng vạn, thời Einstein, hàng triệu.

    Tôi góp ư:
    - Mỗi trường phái triết học chỉ khiêm nhường tiếp cận một khía cạnh nào đó của sự thật. Mà chỉ tiếp cận thôi, chứ không nắm. C̣n mấy ông Cộng sản cho ḿnh đă nắm được ṭan bộ sự thật. Sự thật nắm được trong tay là đă ngột ngạt và chết mất rồi. Sự thật là một chuổi dài t́m kiếm không ngừng. Anh Hoạt c̣n nhớ trong truyện "Bác sĩ Jivago" của Boris Pasternak, khi Lara khóc bên linh cửu của Jivago đă nói: "huyền nhiệm của sự sống, huyền nhiệm của sự chết, bí ẩn của tài ba, của cái đẹp, của sự trần trụi, chúng ta biết. C̣n những chuyện nhỏ nhặt như là xây dựng lại thế giới nầy, chúng ta tiếc là chúng ta không làm được" (le mystère de la vie, le mystère de la mort, l’énigme du talent, de la beauté, de la nudité, nous les connaissons, tandis que les petites choses, comme la reconstruction de ce monde, nous regrettons beaucoup, nous ne pouvons pas la faire). Vâng, những ai đă tiếp cận sự sống, đều thấy đó là vấn đề bao la bí mật. Mỗi nhà văn, mỗi nhà nghệ thuật choáng ngợp trước sự sống, đă cố diễn tả trung thực để truyền đạt lại cho chúng ta một khía cạnh nào đó của sự sống. Cộng sản đă chẳng hiểu ǵ về sự sống lại dám cải tạo nó. Chả trách họ gây nên những tội ác tầy trời, và giết đi sự sống.

    Tôi có hỏi anh Hoạt cái ǵ đă thúc đẩy anh biện luận với Cộng sản, thành tŕ của cuồng tín. Anh nói: "Thấy người ta đi vào con đường sai nhầm mà hậu quả là khổ đau cả một dân tộc mà ḿnh không đưa ra lời can ngăn là vô trách nhiệm. Dù họ không có nghe th́ ḿnh cũng đă có phần đóng góp xây dựng rồi. Vả lại nếu mọi người đều im lặng, xuôi theo, th́ bức tường Bá linh đâu có đỗ, hệ thống XHCN Liên xô và Đông Âu đâu có cáo chung". Ngày sang Canada, gặp một bạn cũ, ngạc nhiên sao ḿnh ở tù lâu thế. Khi ḿnh nói lư do anh ta bảo: "đă biết Việt cộng là thế rồi, cải chi cho khổ".

    E.M.Remarque đă chẳng nói trong The night in Lisbon: "Khi thế giới c̣n những bọn dă man tàn bạo, mà ḿnh C̉N khả năng chống lại, mà không chống th́ đó là tội ác". C̣n thái độ mỗi người trước cường quyền ta có thể mượn lời của André Gide: "que chacun suit sa pente mais en montant (Mỗi người theo đường dốc của ḿnh, song phải đi lên). Đi lên là nói lên sự thật, là phản tỉnh nếu lỡ đă bị CS phỉnh phờ. Xem như J.P.Sarte đă từng bênh vực CS với B. Russel, nhưng đă phản tỉnh, và hăng hái giúp người tị nạn thuyền nhân Việt Nam. Cũng như nhóm trí thức họp ở Nữu Ước hối hận đă nhúng tay vào máu khi bênh vực CS trước kia. Thánh Gandhi là người tŕ chí tranh đấu cho độc lập Ấn Độ, có ư chí và căn bản đạo lư cao, mà vẫn sợ có khi ḿnh ḿnh yếu đuối không dám nói lên sự thật, trước cường quyền Anh, nên đă cầu khẩn Thương Đế: Xin Thương Đế cho con nói lên sự thật trước mặt người hung ác, uy quyền.

    Bác sĩ Phùng Văn Hạnh

  10. #460
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Quản Giáo View Post
    Đúng quá . Đây là cái dấu mốc của lịch sử . Dù cho đă có cái Đông Dương Cộng Sản Đảng trước đó, dù cho có các cuộc nổi dậy từ mọi phía, Pháp vẫn ngự trị trên toàn cơi Đông Dương . Ngay cho đến khi Nhật chiếm Đ Dg th́ Pháp vẫn được dùng làm thừa sai cai trị đám dân đen này tới 1 thời gian sau mới chấm dứt bằng cái gọi là đảo chính (do) Nhật để hoàn toàn phế bỏ bộ máy cai trị của Pháp . Chỉ 5 tháng sau th́ Nhật lại đầu hàng Mỹ vào tháng 8/1945 .
    Hội nghị Postdam của Đồng Minh giao cho quân Tầu Tưởng giói Thạch vào tước khí giới quân Nhật tại VN cho tới vĩ tuyến 16 . Từ vĩ tuyến 16 trở xuống giao cho liên quân Anh Ấn . Pháp không có "phận sự" ǵ cả .

    Đông Dương rơi vào khoảng trống chính trị . Nhưng Nhật vẫn giữ ǵn an ninh trật tự ..... Giai đoạn mù mờ của lịch sử ....xin nhường lại cho bac TT nói rơ thêm tại sao các đảng phái QG ngu ngơ để Hồ cướp chính quyền (của ai) mà rước Pháp vào . Các hậu quả của nó th́ bác đă nói qua rồi . Ta rút kinh nghiệm được ǵ nếu trong tương lai có 1 cái khoảng trống chính trị nữa xảy ra .?
    Lúc đó Pháp có cái gì , ngoài cái nhà dột nát ,phải đổi sex lấy bánh mì mà sống . Cố bám víu vào vài nước thuộc địa để nuôi chính quốc thôi . Chứ thực lực thì quá yếu , nên Mỹ không giúp tại ĐBP là vậy .

    Chẳng những Đông dương rơi vào khoảng trống chính trị , mà những nước thuộc địa trên thế giới hầu như ở chung tình trạng . Coi như chủ nghĩa thuộc địa suy vi, hết thời . Chính phủ TTK ra đời ,VN độc lập từ đó . Vì chuyển hoá quá nhanh chóng , không ai ngờ độc lập đến quá bất ngờ , từ kinh ngạc sững sờ đâm hoài nghi !!! Vì quen sống bị trị !!! Đâm choáng váng .... Việt Minh chỉ là tên gọi , thực chất là cộng sản , nhào ra giương cờ máu . HCM cả mấy tháng sau mới chui khỏi hang , dụ khị thành lập chính phủ Liên Hiệp ,để tìm cách diệt sạch các đảng phái quốc gia .

    Trụ sở Việt Nam Quốc Dân Đảng của Vũ Hồng Khanh số 7, Đường Ôn Như Hầu; trụ sở Đại Việt Quốc Dân Đảng của Trương Tử Anh, số 132 Đường Duvigneau; trụ sở Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội của Nguyễn Hải Thần, số 80 Đường Quan Thánh. Các cuộc tấn công này Việt Minh triệt hạ hầu hết đảng viên trung ương của các đảng đó. Đặc biệt là các toán hành động của Việt Minh tấn công trụ sở của VNCMĐMH Đường Quan Thánh được chiến xa và đơn vị Pháp phối hợp yểm trợ mà các tài liệu CSVN gọi là “can thiêp”. Đồng thời các trụ sở của Đại Việt Dân Chính Đảng của Nguyễn Tường Tam và Đại Việt Quốc Gia Xã Hội Đảng của Nguyễn Xuân Tiếu cũng chịu chung số phận.

    Đảng phái quốc gia ngu ngơ bị Hồ cho vào xiếc , giết sạch . Nếu khoảng trống chính trị , lần này xảy ra , sẽ không còn như trước . Không còn phe phái mà chỉ còn Tổ Quốc _ Danh Dự _ Trách Nhiệm mà thôi . Phải Dân Chủ phải Đa nguyên .Tuổi trẻ VN sẽ nhận Trách nhiệm . Nhưng bước đầu nào cũng đều do quân đội tạm thời nắm quyền , nếu khôn ngoan sẽ không như Miến điện hay Thái Lan .

    Thời đại hôm nay khác xa thời đại của ông cha thưở 45 - 55 . Linh hoạt hơn , bình dị hơn , khôn ngoan hơn . Chứ không hợm hĩnh , giai cấp , bàn đèn.... như xưa . Hy vọng thôi .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 5 users browsing this thread. (0 members and 5 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 02-02-2013, 02:51 PM
  2. Sinh vật "máu lạnh"
    By Diêt VC in forum Tin Việt Nam
    Replies: 45
    Last Post: 16-07-2012, 03:58 AM
  3. Replies: 9
    Last Post: 08-11-2011, 08:37 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 15-05-2011, 12:29 AM
  5. Cô giáo chửi học sinh 18 phút và "nhéo chỗ kín"
    By Nông dân in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 21-12-2010, 10:56 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •