Page 50 of 83 FirstFirst ... 4046474849505152535460 ... LastLast
Results 491 to 500 of 830

Thread: Nói với bạn trẻ "Sinh sau 75"

  1. #491
    Quản Giáo
    Khách

    Người Việt âm thầm ra nước ngoài: ‘Cuộc di cư đau ḷng’

    Quote Originally Posted by Sinh sau 75 View Post
    Có một bài viết của nhạc sĩ Tuấn Khanh, cũng kể về mấy chuyện này. Link: https://nhacsituankhanh.wordpress.com/2015/09/30/

    Ở VN có những người họ rất kín tiếng nhưng không hiểu sao đến khi đùng một cái quyết định ra đi th́ người ta mới nhận ra khối lượng tài sản thật sự mà họ tích cóp được. Ai có tiền rồi cũng bỏ ra đi hết.
    Số liệu của Tổ chức Di cư Quốc tế và Vụ Liên Hiệp Quốc về Vấn đề Kinh tế và Xă hội cho thấy, từ năm 1990 đến năm 2015 có hơn 2,5 triệu người Việt Nam di cư ra nước ngoài. Như vậy, trung b́nh mỗi năm có khoảng 100 ngh́n người Việt di cư.

    Vậy câu hỏi đặt ra là đất nước không c̣n chiến tranh nữa, kinh tế cũng tốt hơn, th́ tại sao họ lại bỏ đi?

    Theo PGS Tiến sĩ Nguyễn Phương Mai, cuộc di cư này diễn ra âm thầm và không phải ai cũng biết đến, nhưng nó lại là cuộc di cư đau ḷng. Đau ḷng hơn cả so với cuộc di cư của các thuyền nhân Việt Nam. Chị cho biết:

    “Chúng ta đang có một cuộc di cư khác, một cuộc di cư thứ hai âm thầm hơn. Không ai bắt buộc họ cả, họ cũng chẳng chạy trốn một cái xă hội, một cái chế độ nào cả, nhưng mà họ đi t́m đến vùng đất mới v́ ở nơi đó tốt đẹp hơn, như người ta nói là đất lành chim đậu và con số này khá là cao. Khi họ di cư ra nước ngoài, họ mang theo rất nhiều thứ mà chúng ta đang cần, không những là sức người sức của mà c̣n là kiến thức, tài năng.”

    http://www.voatiengviet.com/a/nguoi-...g/3524260.html

    Tại sao thời VNCH chẳng có bao nhiêu người muốn ra khỏi nước :
    1/ Nghèo quá ?
    2/ Chính phủ cấm xuất ngoại
    3/ Dân chúng thiếu tin tức về thế giới bên ngoài
    4/ Tại sao ngày đó người ta thích đi các xứ Tây Âu ?
    5/ Tại sao bây giờ thích chọn Bắc Mỹ và sau đó là Tây Âu ? , ngoài ra th́ bao nhiêu chọn đi Tầu đi Nhật, Hàn, Đài ?
    6/ Phải chăng thoát Á là giải pháp cho tương lai ?

    Sau luỹ tre xanh th́ bên kia bờ ruộng là ǵ ? sân cỏ nhà hàng xóm chắc phải đẹp hơn sân cỏ nhà ḿnh .!!!

  2. #492
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067

    Nguyễn Hùng Trương và nhà sách Khai Trí

    Nguyễn Hùng Trương và nhà sách Khai Trí
    Xin chuyển tiếp:

    Ông KHAI TRÍ , người Saigon nên đọc , không phải người Saigon, đọc cho biết !


    Tôi có ngướ chị ruột giúp viêc bán sách cho tiệm sách Việt Hương ở số 34 đựng Lê Lợi. Từ đây đi về hướng chợ Bến Thành có thêm 3 tiệm sách : ThanhTuan số 56 , Phuc Thành số 58 và Khai Trí chiếm 2 căn 60 - 62 . Theo chị tôi kể laị Ông Khai Trí khơỉ nghiệp bằng 1 chiếc xe đẩy ( như xe bán sách ở bến sông Seine bây giờ ) . Xe bán sách của Ông thường đậu trước cổng Trường Chasseloup Laubat đường Hồng

    Thập Tự . Tôi nghe kể laị vây thôi chớ đâu ngờ gặp Ông ở Z30C Hàm Tân


    Buôỉ sáng Tù đợi đi lao động , nhưng sớm hơn có 1 Ông già lúc nạ cũng với bộ quần áo trắng đă ngă qua màu cháo ḷng đẩy chiếc xe caỉ tiến chứa phân Bắc cuả Tù đem đi . Sáng nạ cũng vậy , it ai biết Ông là ai



    Ông Nguyễn Hùng Trương ( Chủ nhà sách Khai Trí )



    Người Sài G̣n gọi ông là "ông Khai Trí" (theo tên nhà sách - nhà xuất bản do ông làm chủ). Hết sức quảng bác nhưng ông lại rất ít nói về ḿnh, nên ít người biết ông chính là tấm gương sống động: từ hai bàn tay trắng trở thành người kinh doanh ngành sách lớn nhất và uy tín nhất miền Nam .

    Ông Khai Trí" tên thật là Nguyễn Hùng Trương, sinh năm 1926 tại Thủ Đức.
    Thuở nhỏ, ông thường nhịn ăn sáng, dùng 2 đồng xu mẹ cho để mua báo đọc. Lên Sài G̣n học trung học ở Petrus Kư, ông được sắm cho chiếc xe đạp cũ để cuối tuần đạp về nhà, đầu tuần trở lên với món tiền đủ để tiêu xài dè sẻn trong tuần. Nhưng cứ mỗi chiều thứ hai là ông tiêu sạch số tiền đó vào sách báo rồi cả tuần nhịn ăn sáng, chỉ uống nước lă cho đỡ đói.

    Sách ông mua hầu hết là sách báo nước ngoài, vào thập niên 1940 ông đă gây dựng được một tủ sách có giá trị. Bạn bè đến chơi, thấy ông có nhiều sách hay thường nhờ ông mua giùm. Có lần, chỉ 5 người nhờ nhưng ông mua đến 10 cuốn để được hưởng 30% hoa hồng. Số sách dư ra, ông đem kư gửi ở quán sách. 3 hôm sau, người chủ quán hỏi ông sách loại đó c̣n không, nếu c̣n th́ đem tới tiếp v́ sách gửi trước đă bán hết rồi. Từ đó ông nảy ra ư định mua sách báo ở nước ngoài về gửi bán. Sách ông chọn là loại sách có giá trị, quư hiếm, nhiều người cần mà trong nước không bán. Lúc đầu mua mỗi thứ vài chục cuốn, thấy bán chạy ông mới tăng số lượng lên, có khi cả ngh́n cuốn.

    Nhờ cố gắng làm việc không quản mệt mỏi, tiết kiệm từng đồng nên đến năm 1952 ông Khai Trí đủ vốn để mở một hiệu sách nhỏ tại 62 đại lộ Bonard (nay là Lê Lợi), đặt tên là Nhà sách Khai Trí (nay là Nhà sách Sài G̣n). Đây là nhà sách đầu tiên ở Việt Nam bán hàng theo kiểu tự chọn, khách có thể đứng đọc tại chỗ hàng giờ rồi đi ra mà không phải mua. Nữ nhân viên bán hàng mặc đồng phục, lúc nào cũng vui vẻ ân cần, trông nom một cách kín đáo...

    Những điều này hiện nay được áp dụng ở đa số hiệu sách nhưng vào thời điểm đó th́ quá mới mẻ và rất được khách hàng ủng hộ, nhờ vậy mà sau đó nhà sách được mở rộng thêm 2 căn liền kề với nhiều tầng lầu.

    Nhà sách Khai Trí c̣n phụ trách cả việc xuất bản sách với những đầu sách được chọn lựa kỹ càng và phong phú.

    Một thú chơi đặc biệt của ông Trương nữa là sưu tầm sách báo (chỉ riêng tờ báo Pháp ngữ Le Monde, ông có từ số đầu tiên cho tới ngày 30/4/1975). Ông c̣n cùng nhà văn Nhật Tiến chủ trương ra Tuần báo Thiếu Nhi và là soạn giả của nhiều đầu sách có giá trị.

    Riêng trong khoảng 10 năm từ 1993 đến 2003, ông đă tuyển chọn và biên soạn khoảng 15 cuốn sách: Thơ t́nh Việt Nam và thế giới chọn lọc, Quê em mến yêu, Làm con nên nhớ, Chánh tả cho người miền Nam, Huế mến yêu, Những bài thơ hay trong văn chương Việt Nam...

    Nhà văn Nguyễn Thụy Long (tác giả của cuốn tiểu thuyết nổi tiếng "Loan mắt nhung," một cuốn tiểu thuyết mà sau này giới nghiên cứu miền Bắc sau 1975 cũng hết lời ca ngợi) có viết một bài nhan đề "Vĩnh biệt ông Khai Trí," trong đó có nhắc đến hoàn cảnh đau thương của ông Khai Trí sau 1975:

    "Ông Khai Trí, Nguyễn Hùng Trương, sinh năm 1926 tại Thủ Đức, Gia Định, mất hồi 5 giờ 15 ngày 11 tháng 3 năm 2005, tức ngày mồng 2 tháng 2 năm Ất Dậu, thọ 80 tuổi sau hai tuần nằm bệnh viện. Ông mất đi do sức già lực kiệt, nhiều năm ông cố gắng tranh đấu để xin lại hiệu sách vĩ đại của ông sau khi bị nhà nước Việt Nam xă hội chủ nghĩa tịch thu, sau đợt cải tạo văn hóa 1976 tại Sài G̣n. Tiệm sách của ông tại đường Lê Lợi mang tên Khai Trí bị nhà nước "quản lư", nay mang tên Phahasa của nhà nước.

    Thuở đó, sau khi các sĩ quan chế độ Việt Nam Cộng Ḥa bị đi cải tạo trước, đến lượt những văn nghệ sĩ bị bắt, tác phẩm thiêu đốt và họ đều bị coi là kẻ có tội, đương nhiên bị bôi nhọ, kết tội là Biệt Kích Văn Nghệ.

    Ông Khai Trí cũng bị coi là tội phạm, liệt vào hàng văn nghệ sĩ và bị bỏ tù, v́ người chiến thắng cho ông là người kinh doanh và phát triển cái văn hóa đồi trụy. Những người đă từng sống ở miền Nam trước giải phóng, ai cũng biết đến ông. Gọi là ông Khai Trí mà quên cái tên cúng cơm của ông là Nguyễn Hùng Trương, ông làm được nhiều công việc lợi ích cho văn hóa Việt Nam, cả đời ông đam mê công việc ấy. Và ông quen biết rất nhiều văn nghệ sĩ ở miền Nam , kể cả những văn nghệ sĩ Bắc di cư 1954.

    Ông Khai Trí lại ra tay giúp đỡ nhiều anh em văn nghệ sĩ gặp hoàn cảnh khó khăn, mua tác phẩm của họ, tuy chưa in c̣n để đấy nhưng ông vẫn trả tiền đầy đủ không thiếu một xu. Ngoài ra ông tài trợ cho nhiều tờ báo hồi đó ở Sài G̣n. Tôi không biết nhiều, nhưng tôi biết về tờ báo Sống của Chu Tử, cũng có sự góp sức về mặt tiền bạc.

    ..Bao nhiêu lần tôi đi qua đường Lê Lợi, tôi nh́n thấy ông Khai Trí buồn bă đứng ở góc đường đó, nh́n sang hiệu sách cũ của ḿnh mang tên mới là Phahasa.
    Một lần khác, cũng trong bữa giỗ ông Chu Tử, tôi hỏi ông Khai Trí về việc xin lại nhà sách Khai Trí đến đâu rồi?
    Ông cười chua chát:
    - Phải đến năm 3000 th́ may ra..

    Ngày ông bị bắt, bị bỏ tù, bao nhiêu bài báo nói xấu ông, kết tội ông c̣n dấu bao nhiêu kho sách Ngụy, không thành thật khai báo. Chuyện thế thái nhân t́nh lúc ông gặp hoạn nạn, những kẻ trước đây từng chịu ơn ông, tố cáo ông bao nhiêu là tội kể cả những điều không có để lập công.

    Buổi lễ tang ông Khai Trí, tại nhà ông đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (Phan thanh Giản cũ) tôi gặp nhiều bạn bè của ông, những người thuộc chế độ Sài G̣n cũ đến thắp cho ông những nén nhang và chia xẻ sự thương tiếc với gia đ́nh ông.

    ...Tôi nhớ măi dáng ông Khai Trí đứng nh́n lên hiệu sách cũ của ḿnh và câu nói chán nản của ông, năm 3000 th́ người ta trả lại cho ông nhà sách Khai Trí. Sao mà chua chát thế cho ông Khai Trí Nguyễn Hùng Trương, cả một đời chỉ có một đam mê là làm văn hóa, giữ ǵn cái hay, cái đẹp cho thế hệ mai sau.
    ==================== ==================== ==
    Tưởng nhớ ông Nguyễn Hùng Trương
    TX post bài này để chúng ta cùng tưởng nhớ tới ông Khai Trí, người đã có công sáng lập một tiệm sách từng là một nơi ...hẹn hò rất "trí thưc" cho những người yêu sách, báo cuả Sàigòn trước 75. Ngày còn nhỏ TX được anh chị dắt đến đây thì ôi thôi, như là được đi ...hội vậy. Ôm về toàn sách truyện Tintin, tủ sách Ánh Dương, tryện Jack London - báo Thiếu nhi, Thằng Bờm v.v..., truyện cổ tích Việt Nam thì thuộc nằm lòng và nghe kể đầy đủ, khỏi phải mua - Lớn hơn thì mua Hoa xanh, Hoa đỏ, Hoa Tím cuả tủ sách Tuổi Hoa. Cơ man là sách truyện!
    Quả thật ông Khai Trí đã góp phần mở mang nền văn hoc miền Nam không phải là nhỏ. Nhưng lấy lý do đó để "bỏ tù" và cướp trắng gia sản cuả ông thì không ai gian xảo và thù hận quá khích như bọn việt cộng! Chả lẽ sống trong thời tự do dân chủ, nhà sách Khai Trí lại bán sách giả dối, biạ đặt cuả nhà xuất bản "Sự Thật" ngoài Bắc? Thí dụ như sách cuả Trần dân Tiên nào đó ca tụng họ hồ? Mà có muốn bán thì ...ai mua?

  3. #493
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    nói với bạn trẻ ;.. các nhà sách ở Việt nam xa xưa...

    Nhân được đọc bài của khách " Người già " đưa lên nhắc đến nhà sách Khai trí..

    Từ kỳ sau khi Di cư vô Nam.. nmq biết đến nhà sách Khai Trí.. Khai trí cũng c̣n cung cấp sách báo cho hai nhà sách nữa của người trong họ trông coi.. một ở bên Lê Thánh Tôn và một ở cùng đường Bonarrd... Ngoài ra c̣n một cửa hàng sách nưa Portail ở đường Tụ Do/ Catinat... IDEO Nam kỳ th́ có ở góc Lê thánh Tôn, trông sang Thư Viện Quốc gia c̣n nhà in th́ ở góc hai Bà Trưng trông sang Điện lực Saigon.

    Ngoài Bắc có nhà in và bán sách báo ngoại là IDEO phố Tràng Tiền, bờ hồ có Tín Đức Thư xă.. sang đến hàng Gai cũng có một cửa hàng sách. Riêng sách truyện cổ xưa hay in ấn tiếng Việt th́ có nhà sách Hồng Khê, c̣n chữ Nôm cũng có nhà in va phát hành ở phố hàng Bông giáp hàng Gai.. nơi đây chuyên về Tam tự kinh.. các loại văn sớ.. tín ngưỡng Á đông...

    Riêng Thư Viện th́ Thư viện Tràng Thi- Hà nội là nơi có nhiều sách coi như nhất Đông dương thời đó.. Sau ngày Cách Mạng.. đă được đem thiêu huỷ đến xém cả tàn cây đa trong sân Thư viện,, đót ngày đêm không biết mấy ngày.. Viễn đông Bác cổ.. rồi đến Bảo tàng cũng bị tàn phá..
    Cả một sự tiếc nuối cho kho sách văn hoá bị những bàn tay vô học ... Bây giờ th́ có mỗi chương trinhf Giáo dục.. cũng loay hoay như gà mắc tóc../../. nmq

  4. #494
    Sinh sau 75
    Khách

    SÀI G̉N NGÀY NAY hay CÂU CHUYỆN VỀ NGƯỜI GIÀU CŨNG KHÓC VÀ LƯ DO V̀ SAO HỌ T̀M CÁCH ĐI TỊ NẠN NƯỚC NGOÀI

    Bài viết lấy từ FB của bác sĩ Vơ Xuân Sơn sau trận mưa "lịch sử" mấy ngày trước làm Sài G̣n thất thủ hoàn toàn, theo cách nói của dân mạng trong nước.

    ĐƯỜNG VỀ NHÀ

    6 giờ tối, làm việc xong, đi về nhà.

    Tôi vênh vang bước lên xe hơi, đóng cửa cái rầm. Vừa khinh khỉnh nh́n cái đám người ướt nhẹp đẩy xe gắn máy với nét mặt ưu tư, vừa đề xe.

    Đi được khoảng hơm trăm mét, tôi phải đi chậm lại, v́ một đoàn xe gắn máy trùm áo mưa kín mít đang chạy từ từ, chen lẫn với những người dắt bộ. Đành từ từ chạy sau họ. Có lúc định vượt qua bằng cách lách sang phải, nhưng nghe tiếng nước vỗ b́ bọp vào sàn xe nên thôi.

    Đi được vài trăm mét, dù đă ra tới giữa đường, sát với dải phân cách, nước vẫn cứ vỗ ́ oạp vào thành xe. Tắt máy lạnh, chuyển sang số sàn, cài số 1, và ḅ. Chạy được một khúc th́ ôi thôi. Xe chạy theo đường mà nó thích, cho dù có lái đi đâu cũng vậy. Th́ ra là xe bị nổi.

    Thấy chiếc xe có xu hướng bị trôi vào trong lề, tôi vội vàng vớ cây dù, bấm cửa kính xuống, dùng cây dù làm chèo, chọc xuống nước, chống lên mặt đường, đẩy cho xe chạy ra giữa đường trở lại. Vừa đúng lúc cây dù găy cái cụp, là lúc phát hiện bánh xe lại đặt lên đường. Quẳng dù đi và cầm lấy vô lăng. Xe lại từ từ chen giữa ḍng gắn máy.

    Đi được một khúc, tiếng sóng vỗ vào sàn xe im dần, trong khi tiếng nước đập vào cửa xe lớn dần. Thế rồi, tay vô lăng lại quay tít. Tôi đang lóng ngóng, định mở cửa xe nhảy xuống, nhưng sợ nước tràn vô xe nên chưa biết làm sao. Trong lúc tôi đang lúng túng th́ xe cứ trôi dần ra xa cái đám gắn máy. Giá như cái xe này là xe gắn máy th́ dễ xử biết bao.

    Vừa tḥ tay định mở chốt cửa th́ có hai cậu bé chạy đến: “Chú ơi, cho con 200 con đẩy xe cho”. Tôi chưa kịp nói ǵ th́ hai cậu nhỏ giữ cho xe khỏi trôi. Thôi th́ phải chịu vậy. Thế là 2 đứa đẩy xe chạy vèo vèo, mấy lần suưt đụng vào những người đang dắt xe gắn máy. Chiếc xe rẽ nước chạy băng băng, gợi nhớ cảnh cưỡi bo bo từ Năm Căn xuống Đất Mũi.

    Được một khúc th́ tôi sực tỉnh v́ chiếc xe khựng lại. Bốn bánh xe lại chạm mặt đường. Tôi vừa định vù ga th́ hai cậu bé chạy ṿng ra trước, x̣e tay trước mặt tôi. Giữa tiếng sóng vỗ ́ oạp, tôi móc bóp, lấy hai trăm ngàn đưa cho hai cậu bé. Vừa định bấm cửa lên th́ một cậu bé la lớn: “C̣n của cháu đâu?”. Tôi nói: “Ủa, hai đứa nói hai trăm mà”. “Đâu có chú, mỗi đứa hai trăm, chú định không trả tụi tui sao?”. Đành móc bóp trở lại.

    Đi được chừng 1 cây số, nh́n thấy khúc cây nổi dập dềnh trên mặt đường ngập nước, vội dừng xe lại, bước xuống lấy cái cây để chèo xe nếu như xe bị nổi nữa, chứ mất thêm 400 ngàn th́ xót lắm. Vừa bước xuống th́ phát hiện ướt mất đôi giày. Nhưng thôi, lượm được khúc cây cũng tốt rồi.

    C̣n nửa cây số nữa là về đến nhà. Càng gần thắng lợi, càng nhiều gian nan. Xe lại nổi lần nữa. Lần này, có cái cây, tôi lôi ra, chống. Mới được hơn chục mét, xe xoay ṿng, rồi trôi thẳng vào cây cột điện bên đường. Bốp. Bể cái đèn sau. Rẹt… Vậy là xước cái hông xe. Chưa dừng lại. chiếc xe rời khỏi cột đèn và bắt đầu trôi theo ḍng nước xoáy.

    Tôi vội vàng nhảy vọt qua cửa sổ xe đă hạ kính xuống. Thế là té cái ùm xuống nước. Làm ngay một ngụm, vừa hôi vừa nồng. Đứng dậy ngó quanh. Cái xe đă trôi đi khoảng 20 mét. Tôi vội vàng lao theo chụp lấy cái xe. Phải vừa gh́ lại, vừa để nó kéo đi cả chục mét nữa mới dừng lại được.

    Nhưng khi xe dừng lại được th́ chiếc giầy Doctor vuột ra khỏi chân tôi, và trôi đi. Tôi vẫn c̣n đủ tỉnh táo để biết rằng cái xe mắc gấp ngàn lần đôi giày. Không thể bỏ xe để đuổi theo chiếc giày. Vậy là quẳng luôn chiếc giày c̣n lại. Chân không lội nước, lôi chiếc xe ra khỏi vũng xoáy.

    Vừa lúc bánh xe chạm mặt đường, tôi vội trèo qua cửa sổ vào xe. Chợt thấy đau nhói ở chân. Thôi kệ nó. Chạy xe lên chỗ trống. Dừng lại. Cả người ướt sũng, ngứa ngáy. Chân rát rạt. Lấy tay sờ xuống chân, giựt ḿnh thấy máu.

    Đành phải ngồi chờ đến khi nước rút mới về nhà. Nhớ lại hồi nhỏ đi sơ tán. Đường đi học phải lội qua con suối. Một hôm, lũ về, cuốn trôi tôi với thằng bạn. May mà chụp được cành cây. Lên bờ vừa run vừa sợ. Rồi cũng ngồi chờ như thế này. Đến tối nước rút mới qua suối về nhà được. Lôi điện thoại ra, định ghi lại cảnh nước ngập. Nhưng ôi thôi, iphone rơi xuống nước cháy tiêu. Đi đời rồi.

    10 giờ đêm mới về được đến nhà, chân đau, bụng đói, ngứa ngáy khắp người. Xe bể đèn, xước sơn, iphone đi đời, đôi giày Doctor cuốn theo chiều nước, chân rách. C̣n hồi hộp không biết lát có đi tiêu chảy v́ uống nước cống không nữa.

  5. #495
    Sinh sau 75
    Khách
    Quote Originally Posted by Quản Giáo View Post
    Sau luỹ tre xanh th́ bên kia bờ ruộng là ǵ ? sân cỏ nhà hàng xóm chắc phải đẹp hơn sân cỏ nhà ḿnh .!!!
    Cho dù có là ǵ th́ nó vẫn c̣n hơn ở dưới luỹ tre xanh v́ ở đó người ta c̣n nh́n thấy được bầu trời.

  6. #496
    Sinh sau 75
    Khách
    Quote Originally Posted by nguoi gia View Post
    Nhờ cố gắng làm việc không quản mệt mỏi, tiết kiệm từng đồng nên đến năm 1952 ông Khai Trí đủ vốn để mở một hiệu sách nhỏ tại 62 đại lộ Bonard (nay là Lê Lợi), đặt tên là Nhà sách Khai Trí (nay là Nhà sách Sài G̣n).
    Bây giờ nhà sách Khai Trí đổi tên thành nhà sách Sài G̣n, thuộc FAHASA tức "Trung tâm phát hành sách miền Nam". Ở VN bây giờ cái ǵ lớn lớn th́ phải có tổ chức của đoàn, đảng bảo kê th́ mới hoạt động được.
    Điều buồn cười là theo bài viết của bác nguoi gia th́ bọn họ tố ông Khai Trí là kinh doanh văn hóa phẩm đồi trụy vậy mà bây giờ ở nhà sách Sài G̣n bọn họ lại cho bày bán đầy các tác phẩm truyện, tiểu thuyết, sách báo tiếng Anh đủ màu sặc sỡ. Chắc là để ăn theo cái hương hồn của nhà sách Khai Trí cũ mà họ đă cố thủ tiêu cách đây 41 năm. V́ cho dù nhà sách Khai Trí có mất đi cái tên th́ trong ḷng người Sài G̣n, cái tên Khai Trí nó vẫn c̣n sống. Hồi c̣n nhỏ ba cháu hay dẫn cháu đi đến đó chơi nhưng không bao giờ ông gọi đó là nhà sách Sài G̣n theo cái tên mới mà chỉ nói nó là nhà sách Khai Trí mà thôi.

  7. #497
    Sinh sau 75
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    Riêng Thư Viện th́ Thư viện Tràng Thi- Hà nội là nơi có nhiều sách coi như nhất Đông dương thời đó.. Sau ngày Cách Mạng.. đă được đem thiêu huỷ đến xém cả tàn cây đa trong sân Thư viện,, đót ngày đêm không biết mấy ngày.. Viễn đông Bác cổ.. rồi đến Bảo tàng cũng bị tàn phá..
    Cám ơn bác NMQ đă góp lời. Cháu có theo dơi bài của bác ở bên các topic khác về VN, về Sài G̣n cũ rất hay. Là một người yêu sách, cứ mỗi lần đọc thấy chuyện người ta đốt sách là cháu lại thấy nhói ḷng.

  8. #498
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067

    Bao giờ người dân VN mới dám đứng lên ?

    Cháu nên vào "Bao giờ người dân VN mới dám đứng lên ?"

    http://www.vietland.net/showthread.php?t=28531

    Vấn đề là những người trong mình có máu ngoại bang.

    Dậy mà đi hỡi đồng bào. Ngày mai sẽ tệ hơn hôm nay, ngày mốt sẽ tệ hơn ngày mai.
    Các bạn trẻ ơi, vài chục, vài trăm đi biểu tình thì bị bắt. Nhưng hàng ngàn, hàng chục ngàn, trăm ngàn thì sẽ khác. PHẢI BIẾT ĐOÀN KẾT. Nếu công an bắt một người thì chục người xúm vào giải cứu; bắt mười người thi trăm người xúm vào giải cứu, kết quả sẽ khác.

    Tự do PHẢI ĐÒI MỚI CÓ.

    Hãy nhớ bài học bó đũa. Đừng để bọn "Đánh cho LX, Tàu cộng" chia rẽ các bạn

  9. #499
    Cá chết
    Khách
    Quote Originally Posted by Sinh sau 75 View Post
    Bài viết lấy từ FB của bác sĩ Vơ Xuân Sơn sau trận mưa "lịch sử" mấy ngày trước làm Sài G̣n thất thủ hoàn toàn, theo cách nói của dân mạng trong nước.
    Chắc chủ xe trả tiền mặt hết trơn , là chính chủ, lại không c̣n bảo hiểm (?) nên "quư của hơn người" . Cố mà chạy theo xe, chắc cũng quên là nhờ có đảng sáng xuốt nên bây giờ mới có ngày nay , lội nước chút đỉnh th́ có nhằm nḥ ǵ .

  10. #500
    Con của 7Lốp
    Khách
    Quote Originally Posted by Quản Giáo View Post
    Tại sao thời VNCH chẳng có bao nhiêu người muốn ra khỏi nước :
    1/ Nghèo quá ?
    2/ Chính phủ cấm xuất ngoại
    3/ Dân chúng thiếu tin tức về thế giới bên ngoài
    4/ Tại sao ngày đó người ta thích đi các xứ Tây Âu ?
    5/ Tại sao bây giờ thích chọn Bắc Mỹ và sau đó là Tây Âu ? , ngoài ra th́ bao nhiêu chọn đi Tầu đi Nhật, Hàn, Đài ?
    6/ Phải chăng thoát Á là giải pháp cho tương lai ?

    Sau luỹ tre xanh th́ bên kia bờ ruộng là ǵ ? sân cỏ nhà hàng xóm chắc phải đẹp hơn sân cỏ nhà ḿnh .!!!
    Người VN , nguời Phi luật Tân , không có tinh thần dân tộc như người Nhật , chỉ có khuynh hướng ngoại lai . Thích đinh cư Mỹ và các xứ Tây Âu v́ họ nghĩ qua đó dể hốt vàng dẻo . Nếu già cúp thùng thiết không c̣n sức hốt vàng th́ có an sinh xả hội

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 4 users browsing this thread. (0 members and 4 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 02-02-2013, 02:51 PM
  2. Sinh vật "máu lạnh"
    By Diêt VC in forum Tin Việt Nam
    Replies: 45
    Last Post: 16-07-2012, 03:58 AM
  3. Replies: 9
    Last Post: 08-11-2011, 08:37 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 15-05-2011, 12:29 AM
  5. Cô giáo chửi học sinh 18 phút và "nhéo chỗ kín"
    By Nông dân in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 21-12-2010, 10:56 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •