Page 110 of 471 FirstFirst ... 1060100106107108109110111112113114120160210 ... LastLast
Results 1,091 to 1,100 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #1091
    Member
    Join Date
    27-05-2011
    Posts
    187
    Quote Originally Posted by SilverBullet View Post


    Tôi không nhớ cầu này c̣n năm 75. Nhưng xấu quá. Trông như cầu tạm bên Mỹ này. Không hợp với khung cảnh chung quanh ǵ cả. Dẹp cũng phải.

  2. #1092

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447

    Thời vàng son cuả nền điện ảnh VN.

    Tết Mậu Thân hoang tàn đổ nát. Chúng tôi trở về nhà sau 3 tháng tạm trú ở nhà thờ cha Tam, ông cha Tây nói tiếng Việt rất rành. Tôi ngậm ngùi hát bài Come back to Sorrento: Về đây khi mài tóc c̣n xanh...xanh..Về đây với màu gió ngày lang thang...Về đây với xác hiu hắt, lạnh lùng...Ôi lăng du quay về điêu tàn...

    Dân chúng lo tái thiết lại nhà cửa bị bom đạn lỗ chỗ. Cuộc sống dần ổn định th́ cũng là lúc phim ảnh VN bắt đầu như trăm hoa đua nở. Phim đầu tiên tôi coi sau Tết Mậu thân là phim Chiều kỷ niệm, sau đó là những phim Băo t́nh, Như giọt sương khuya, xa lộ không đèn, Nắng chiều, Người t́nh không chân dung, Tiếng hát học tṛ, Loan mắt nhung....ôi thôi không biết bao nhiêu phim mà kể, phim mọc ra như nấm, thượng vàng hạ cám...Ông Quốc Phong,chủ hăng phim Mỹ Vân dạy tôi môn Sản xuất phim, đạo diễn Lê Dân là Gs hướng dẫn, Đạo diễn Lê mộng Hoàng, Đặng trần Thức(em trai bà Kỳ, tốt nghiệp bên Holywood) th́ dạy môn diễn xuất...bởi thế không đi coi cũng không được. Chỉ có 3 cuốn phim cuả Đặng trần Thức: Trường tôi, Hè muộn, Men t́nh muà Hạ...cũng chỉ coi tạm được. Bây giờ coi lại cảm thấy buồn cười....Dù hay dù dở đây cũng là kỷ niệm một thuả SG, cuả một nền kỹ nghệ phim ảnh c̣n phôi thai

  3. #1093
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Hi hi

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Với con gái chúng tôi ( hồi đó , không phải bây giờ :( ), cà phê ngon là phụ , cái chính là ai rủ ḿnh đi :o

    Ngồi với người yêu dấu , cà phê bí tất cũng vẫn đậm đà .

    C̣n các anh , phải có người đẹp hiện diện , mới làm tăng hương vị cà phê . Đến khi ..."trước cửa quán có đề chữ Vu Quy " , th́ cà phê ngon trở thành đắng ơi là đắng , và....Từ Đó Anh Buồn !

    Tigon
    Bà già đã tám mươi tư,
    Ngồi trong cửa sổ viết thư góp lời.
    Khổ lắm, nói mãi, biết rồi.
    Bà ngoại các cháu nhớ hồi xa xưa.
    Hi hi.
    Đuà chút cho dzui nhá bà chị.

  4. #1094
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Bên cạnh vẻ đẹp sang trọng, cửa kiếng, máy lạnh cuả quán Brodard là những mảnh đời bất hạnh cuả những cô gái ăn sương...
    Quote Originally Posted by Dac Trung
    ... Nêú không có cộng sản đánh vào, th́ đâu đên´nổi có nhiêù dân nghèo chạy giặc từ các vùng quê .

    Thâư ông ForexNews siêng trong hai việc :

    1) Chông´ VT và chông´ ai có chỉ trích chê´độ cộng sản

    2) Thanh minh cho chê´độ cộng sản, theo cái kiểu ừ th́ ngày xưa cũng vậy. Đó là thớ gian khác rố.
    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    ...
    - Những cáo buộc cuả bà đối với tôi, th́ đúng ra mọi người phải nói với bà câu nói đó th́ đúng hơn. Bà đi ăn nói ngược ngạo, giống như bà bảo rằng TT Nguyễn văn Thiệu là CS vậy. Đừng làm tṛ cười cho thiên hạ nữa. Tôi thấy bà bị chứng hoang tưởng hơn nhiều, cần đi khám bệnh và chữa trị ngay
    ...
    Không có post nào của tôi mà nói TT Nguyễn Văn Thiệu là cộng sản.

    Tôi thường là nói chuyện Việt Nam và các nươc´lân bang, thê´giơí ngày nay.

    Cái ư ông ForexNews nói là ngày xưa cũng chênh lệch giàu nghèo nhiêù này kia và ngướ dân cũng bị chèn ép bóc lột từ xưa. Sai.

    Ngướ dân trươc´kia phải chạy lên thành phô´ v́ hậu quả của chiên´tranh và khủng bô´ của cộng sản, chơ´không phải là như ngày nay v́ bị cưỡng chê´lâư đât´ của dân oan, ..., bị ngu dân để trị, chính phủ cộng sản xin tiền viện trợ mà không xây trường cho dân, kể cả tiểu học cũng thiêú.

  5. #1095
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon ngày đó ; trồng si trên hè phố hay rước đèn..

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Với con gái chúng tôi ( hồi đó , không phải bây giờ :( ), cà phê ngon là phụ , cái chính là ai rủ ḿnh đi :o

    Ngồi với người yêu dấu , cà phê bí tất cũng vẫn đậm đà .

    C̣n các anh , phải có người đẹp hiện diện , mới làm tăng hương vị cà phê . Đến khi ..."trước cửa quán có đề chữ Vu Quy " , th́ cà phê ngon trở thành đắng ơi là đắng , và....Từ Đó Anh Buồn !

    Tigon
    nmq trở về Saigon 1966.. , thành phố đă thay da đổi cảnh, tuy nhiên vẫn c̣n nhiều cảnh cũ người xưa. Ngày ngày đi làm, thời biểu làm việc là 10 ngày.. một ngày trung b́nh hai ca quan trọng. Với cái nghề"đồ tể/áo trắng" th́ các cô sinh viên và y tá ḍm ngó dữ lắm. Kể ra độc thân cũng sướng lắm, v́ được các cô.." o bế", chăm sóc .. nhưng phải coi chừng v́ dễ bị.. "ăn gót guốc.." mà gót guốc cao th́ cứng và hơi nhọn.. chưa kể đến bị các anh (đủ loại..) chiếu cố.. "dằn mặt..",và bản thân nmq có kinh nghiệm,
    .. có một lần.. cũng tại Brodard, nmq vào mua bánh trước khi đi trực.. chợt có một phụ nữ.. cúi đầu chào.. phản ứng khi thấy người lạ chào th́ cũng cúi đầu chào.. không ngờ cô này bước lại gần..
    ...anh quên em rồi sao ?? tôi ngớ người, nh́n .. chưa biết .. miệng hăy c̣n chữ O .. th́.. bốp một cái tát từ đâu đánh tới... tôi quay lại...
    ... sao lại đánh người ta... anh chàng này trố mắt ra nh́n.. rồi vội chạy biến đi..
    cô bé bẽn lẽn..... xin lỗi bs... chắc anh ấy ...nhầm..!!!
    c̣n lần nữa cũng trên đường Sabourin/Tạ thu Thâu.. cô Y tá sinh đẹp nhờ.. khi về bs đưa em đến lấy mấy sấp vải mua ở Tạ thu Thâu..
    Làm tài xế.. Đi cùng Y tá Phượng Hồng đến tiệm bán vải.. thêm nghề khuân vác... vừa chất xong mấy sấp vải vô xe.. tính đóng cửa xe th́..
    ... này anh... anh đi với con nào.. mua ǵ cho nó ?? chưa kịp trả lời th́.. bốp.. cả chiếc guốc cao gót táng lên đầu.. may là cao hơn đối thủ hơn một cái đầu nên chỉ bị chầy xước..
    khi nh́n rơ đối thủ... ấy chết tôi xin lỗi... rồi cô ta chạy vội ...
    Ôm cái đầu dán băng keo về.. cả bệnh viện tủm tỉm cười.. ai bảo ham rước đèn ??
    Cho đến khi nmq cưới vợ, hiền thê Tường Vân.. mọi người ngạc nhiên... nhiều câu thắc mắc v́ ; TV một cô gái mộc mạc,không đẹp nhưng hồn nhiên.. không trưng diện.. rất b́nh thường.. đă làm cho một vài bóng hồng khác.. phải khóc thầm.. cho duyên kiếp./. nmq

  6. #1096
    Member
    Join Date
    02-05-2012
    Posts
    642
    Quote Originally Posted by nguyễn mạnh Quốc View Post
    khi nh́n rơ đối thủ... ấy chết tôi xin lỗi... rồi cô ta chạy vội ...
    Ôm cái đầu dán băng keo về.. cả bệnh viện tủm tỉm cười.. ai bảo ham rước đèn ??
    nmq
    Lâu nay bận , không vào VL, hôm nay rất vui xem được reply của anh nmq .

    Anh c̣n nhớ cả tên cô y tá và con đường Tạ Thu Thâu , trí nhớ của anh thật tốt , nhưng mà này , phải có cái ǵ th́ anh mới nhớ rơ như vậy chứ ?( Bà chị Tường Vân đừng xem nha )

    HB cũng nhớ tên đường Tạ Thu Thâu với những tiệm vải của mấy chú Chà Và , và một tiệm bánh kem ở đấy . Nhưng không muốn bị ăn gót guốc như anh , nên chỉ dám chở bà xă đi mua vải may áo dài thôi .

    Một Bác sĩ trẻ tuổi , đẹp trai như anh nmq hồi đó , đắt đào th́ đâu có ǵ lạ . Bà chị TV hẳn là một phụ nữ tuyệt vời nên anh mới dừng chân nơi bến ấy

    Chúc anh chị măi măi hạnh phúc như những ngày xa xưa

  7. #1097
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    con đường Saigon và t́nh tự rước ... đèn

    Cảm ơn Hoa Biển và xin lỗi quí Bạn về chuyện xa xưa này cá nhân...
    Con đường Tạ thu Thâu, con đường ngang chạy từ của chợ Bến thành song song với Lê thánh Tôn đến Filipini., đối diện là Crystal Palace. Con đường mà các cô ưa t́m ṭi các mẫu hoa văn cho nền áo dài. C̣n hàng Mỹ A để may quần ống loe th́ bên Lê thánh Tôn xế cửa chiếu bóng .
    Riêng đối với tên của cô nữ Y tá.. nmq được bổ nhiệm từ Bộ Y tế Pháp về VN để phục vụ, v́ mang quốc tịch Pháp, và bệnh viện phục vụ ở VN chỉ c̣n Grall là có nhân viên hỗn hợp. Đặt chân lên đất Saigon khoảng tháng 4/1966.. hồi đó bv c̣n đông nhân viên quốc tịch Pháp, hàng ngày phải giao tiếp với các Y tá cả Pháp lẫn Việt.. trong đó có Phượng Hồng. PH làm bên Sản phụ/Thai nhi cùng với bs DQHoa. DQH hay sang bên này t́m nmq để trao đổi các bệnh án.
    nmq th́ độc thân, về nhà riêng ở góc Tự Đức/Hai Bà Trưng, tuy rằng ở nhà c̣n có vú Sáu nấu cơm cho nmq, nhưng hay ra ngoài ăn, và cửa hàng cơm Tây trên đường Mayer đầu hẻm nằm giữa Duy Tân và HBTruwng, hay như xuống Dakao đến chez Albert để ăn bữa tối. C̣n buổi trưa th́ ăn casse croute rồi ra ngoài sân, có cây cao bóng mát, nhất là hàng cây Phượng vĩ...
    ... v́ lui tới pḥng làm việc của nmq, PH thương hại, hay mang các loại bánh Việt ta như bánh tét, bánh ít.. và không quên nhặt cánh Hoa Phượng để bên, nmq cảm động lắm, bèn đổi tên của Tám Huôn thành Phượng Hồng... nmq nói với Tám Huôn rằng; nmq coi TH như một người em.. mong rằng TH đừng có nghĩ xa.. TH chỉ trả lời gọn ghẽ; em đợi..
    Trong đời, cho đến bây giờ, nmq rất e ngại trước những t́nh cảm.. và hết sức giữ ǵn, riêng Tường Vân, TV yên trí.. thường khoe với BT và GN... có ai nhốt đi nữa th́ anh ấy vẫn t́m cách trốn về nhà... đừng có lo..
    V́ là chuyện cá nhân, thành thật cáo lỗi cùng quí banj trên Diễn đàn ./.

  8. #1098
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tiếng động Sài G̣n


    Tạp văn Cao Thoại Châu



    Trở thành người Sài G̣n năm mười lăm, những ấn tượng ban đầu về thành phố trở thành một phần trong những ǵ nghĩ về Sài G̣n cho măi đến nay khi năm mươi bốn năm đă đi qua. Khác với Hà Nội lúc ra đi, nơi bầu trời thường gây gây nửa tỉnh nửa thức và là một thành phố của màu sắc và mùi, mùi của len sợi, mùi của những loại bánh ở những phố chuyên về những thứ đó. Và nhất là mùi phở gánh,đêm đêm dưới mưa phùn lất phất trong ánh đèn vàng nhạt, khi chiếc nắp thùng phở được mở ra khói và mùi bay lên, ai không ghiền cái thứ mùi dễ ghiền ấy mới là chuyện lạ!

    Nơi đến, Sài G̣n, không phải thành phố của màu sắc và mùi. Ở thành phố phương Nam rực nắng chói chang này ấn tượng nhất là tiếng động: Trong những khu lao động tiếng radio mở hết volume; ngoài phố, sáng trưa chiều tối ǵ cũng ngập tràn tiếng động. Sài G̣n thuở ấy náo nhiệt nhưng chưa mấy ồn ào nên mọi tiếng động đều có chỗ đứng trong ḷng người ta. Gầm rú (và kềnh càng) là những chiếc xích lô máy, “hung thần đường phố” ào ào phóng đi, lạng lách phun khói vào mặt người ta nhưng hồi ấy chưa một ai có khái niệm ǵ về môi trường, sợ là sợ cái phóng nhanh giành đường của “hung thần”.

    Tiếng rao mộc mạc có phần kéo dài một cách đơn điệu của những gánh hàng rong, tiếng lách cách ḍn dă đều đặn lang thang từ ngoài đường vào những con hẻm, lên cả những tầng cao của mỳ gơ là một nét rất Sài G̣n.

    Có chuyện về mỳ gơ như thế này. Chú bé từ Quảng Ngăi vào Sài G̣n kiếm cơm từ một xe mỳ gơ vỉa hè. Được bao cơm và một tô sí quách vào đêm cùng với tháng 300 ngàn. Là đứa biết tiết kiệm, mỗi tháng chú bé gửi chủ xe 100 ngàn đặng cuối năm có tiền về quê. Tết đến, xin lại tiền nhưng gă chủ có máu bất lương không trả cốt giữ thằng bé lại bán vào dịp tết, thế là với nỗi nhớ nhà, tiếc của, tiếng lách cách vừa đi dài vào vào hẻm vừa khóc. Một đám choai choai thấy lạ hỏi. Máu giang hồ nổi lên, các đại ca vốn bị mang tiếng quậy phá xách búa ra gặp chủ xe mỳ .Bảo một là trả tiền ṣng phẳng cho thằng bé, hai là “nghe tiếng búa này”. Lấy lại được tiền, xử theo luật giang hồ thằng bé gửi tiền cà phê cho đại ca nhưng đại ca quắc mắt nói “Giang hồ thấy sự bất bằng th́ ra tay, nghĩa hiệp không lấy tiền công”. Tiếng lách cách nhất là vào đêm khuya lọt vào trái tim bụi đời của anh hai người Sài G̣n như thế.

    Thuở ấy, khu gia đ́nh cư ngụ là hai dăy nhà sàn đâu hậu vào nhau trên một con kinh lấp, mọi tiếng động hơi to một tí đều trở thành tiếng động chung, có khó chịu cũng không biết khiếu nại ở đâu, thời ấy những bức xúc như trên thường không có khái niệm thưa gửi. Cách nhà mấy căn là một gia đ́nh chuyên mổ chó bỏ mối cho những Cây C̣n, Lá Mơ, Nó Đây Rồi, Sống Trên Đời …Nửa đêm về sáng tiếng những nhát búa đập vào đầu chó gây một ư niệm hăi hùng về sức man rợ của đồng tiền. Hàng chục, hàng chục con vật được nh́n nhận là có nghĩa với con người nhất đă ra đi hàng đêm qua những cuộc thảm sát như vậy. Một buổi sáng ra phía sau nh́n sang phía gầm nhà nơi hành h́nh ấy th́ chẳng thấy máu đâu, nó đă ḥa vào ḍng kinh đen ngay lập tức rồi.

    Sài G̣n là hợp lưu của dân tứ xứ, hào phóng đón nhận mọi con người ưa phiêu lưu mạo hiểm có ư chí lập thân lập nghiệp và mọi người gặp nhau ở đây cũng nhanh chóng ḥa vào nhau thành một cư dân ưa ma sát với nhiều cách tiếp cận và giữ ấn tượng về thành phố. Độc đáo là tiếng mưa Sài G̣n, gần với tánh người Sài G̣n nhất. Bất ngờ ào đến, trẻ trung bặm trợn, ập xuống đè bẹp những âm thanh không phải là mưa, mưa tối trời đất không rả rích lê thê như mưa nhiều nơi khác, Huế chẳng hạn. Những cặp t́nh nhân Sài G̣n khỏi nôn nóng bồn chồn nơi điểm hẹn v́ đang ầm ầm đó, bỗng ào một tiếng dài và nhẹ nhàng mưa cuốn đi lúc nào chẳng hay. Hồi ra Huế cưới vợ rơi ngay vào mùa mưa, trong giây phút…chẳng biết khi nào hết mưa, bất giác tiếc là sao ông trời không cho mối duyên với một cô gái Sài G̣n!

    Sài G̣n bây giờ là thành phố của hàng triệu chiếc xe máy, dù không phải ai cũng xoáy ṇng nhưng đàn cua ḅ trên đường phố ấy cũng tạo ra một bức tường âm thanh khiến người ta …không c̣n nhận ra nó nữa! Cũng bây giờ, khi Sài G̣n tràn đầy những công ty, cửa hàng, shop và những căn nhà hiện đại rất “hại điện” th́ điện lại báo hại người ta cúp liên miên. Không có điện lưới quốc gia th́ ta có điện …lưới nhà. Giữa trời trưa nắng lửa những chiếc máy điện trên hè phố thi nhau nổ rầm rầm chát chúa như chạy đua cùng bức tường âm thanh của xe máy, càng làm cho ấn tượng Sài G̣n thành phố của tiếng động trở nên rơ hơn!

    Trong ḍng âm thanh cocktail ầm ào của Sài G̣n thời đô thị hóa bỗng có thêm tiếng ca Khánh Ly dài theo đường phố. Từng cặp những cô gái quê cũng áo bỏ trong thùng bảnh bao nhưng mộc mạc, cũng một chút son trên môi như muốn tô thêm màu cho bức tranh mưu sinh thời hiện đại tạo ra một phong cách mới của công việc kiếm miếng cơm. Đấy là những chiếc xe đạp được chải chuốt tươm tất bắt mắt, có chiếc thùng nhỏ bằng formica phía sau, một góc đựng kẹo kéo, góc kia đựng cái cassette. Mỗi xe có hai cô thành một cặp dắt đi rong, thả tiếng nhạc Trịnh Công Sơn lại phía sau, nhẹ nhàng không gắt chói. Một lần làm quen được với chiếc xe vẫn đi qua công viên Tao Đàn và tới nhà theo hẹn của hai cô.

    Con hẻm nhỏ cặp nhà thờ Ḍng Chúa Cứu thế có nhiều những căn nhà tạm dựng lên khá vội vàng nhưng gọn gàng. Đấy là khu kẹo kéo. Nói vậy bởi ở đây có người chủ trung niên từ Quảng Ngăi vào mang theo nghề của quê hương. Anh ta sản xuất kẹo, trang bị xe và đồ nghề không quên chiếc cassette với nhạc mà theo anh “Phải nhạc Trịnh mà Khánh Ly hát mới là điệu nghệ”. Em cháu từ quê vào được cho ở trọ, cho mướn trọn bộ đồ nghề và kẹo,cứ việc sáng từng cặp đẩy xe đi, bán hết mang xe về trả tiền cho chủ và thảnh thơi hưởng phần lăi sau một ngày đi bộ.

    Một cô trạc 20 nói “Tính ra mỗi kư kẹo phải đi 6 cây số”, đường càng dài kẹo bán càng nhiều, ngày mưu sinh tính theo như thế.Tiếng nhạc đi rong ḥa trong tiến động Sài G̣n vậy mà nuôi sống được nhiều cô gái trẻ tha phương cầu thực mong có vốn để một ngày về lại quê mở tiệm may, uốn tóc…Một cô cho biết xe của cô chọn lộ tŕnh Nhà thờ-Thủ Đức đi theo hướng cầu B́nh Lợi, chiều từ Thủ Đức lộn về thành phố, len lỏi mấy chục khối nhà khu cư xá Thanh Đa. Nhờ chịu đi mà mỗi ngày bán được 10 kg với con đường nhẩm tính ra khoảng năm chục cây số. Một năm là hết trên dưới một ṿng trái đất theo đường xích đạo! Trong cái ùng ục của Sài Ṣn, tiếng nhạc Trịnh Công Sơn như ru giấc mộng kiếm tiền trở lại quê nhà bắt đầu cuộc sống của những cô gái miền Trung.

    Tiếng động Sài G̣n mạnh mẽ, bộc trực như cái tánh người Sài G̣n và thành phố làm nên tính chất cư dân hay chính cái tính chất ấy làm nên một Sài G̣n? Bao giờ Sài G̣n là đô thị yên tĩnh? Không bao giờ, v́ đất hẹp người đông lại là thành phố công thương nghiệp đa h́nh đa dạng, trẻ trung hiếu động th́ cứ nên yêu lấy tiếng động ấy thôi !

    Bị mất tư cách người Sài G̣n, nhưng vẫn về đó v́ sinh kế, v́ rong chơi và v́...những tiếng động lớn con của Ḥn ngọc Viễn Đông. Sống ở tỉnh lẻ, nhiều lúc nhớ da diết, nhớ đắng cay âm thanh non trẻ nóng bỏng rộn ră và tinh khiết của cuộc sống Sài G̣n một thời nuôi lớn lên, đưa vào đời rồi không chia tay mà vẫn xa thăm thẳm


    http://thatsonchaudoc.com/banviet2/C...DongSaiGon.htm

  9. #1099
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    âm thanh.. tiếng vọng của Sagon xưa....

    Gởi t/v Tigon,
    tiếng vó ngựa kéo chiếc xe thổ mộ lốp cốp, khô khan gơ trên mặt đường nhựa dẫn đến chợ ban mai.. cũng như tiếng xe Lamb đưa bạn hàng vô Saigon/Bến thành... và góc ngă tư.. cô hàng bán báo co ro ngồi trên sạp.. v́ se lạnh đầu hôm.. bên cạnh là tủ thuốc lá lẻ với cây nhang to đang toả khói vật vờ trong sương sớm...
    .... đàn trẻ ríu rít, tung tăng đến trường.. những chàng trai phong xe đạp... và những cô gái... phất phơ bay tà áo trắng học tṛ.. đang vui cười vừa đạp xe vừa nói truyện hồn nhiên.. c̣n ǵ nữa... c̣n ǵ nữa của một Saigon kỷ niệm..;. chào mi../. nmq

  10. #1100
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    C̣n nữa , tiếng vọng từ Saigon :Quốc Kỳ Quốc Ca Việt Nam Cộng Hoà


    Bạn sẽ cảm động chảy nước mắt khi nghe ban Đại Ḥa Tấu Ukraine, một nước thuộc Cộng Sản Liên Xô trước kia, tŕnh tấu bản Quốc Ca VNCH...




Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •