Page 211 of 471 FirstFirst ... 111161201207208209210211212213214215221261311 ... LastLast
Results 2,101 to 2,110 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #2101
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432

    1967 - 2 C 1 - Lycée Yersin


    1967 - 2 C 2 - Lycée Yersin


    1965 - 3ème - Lycée Yersin


    1965 - Inconnue - Année approximative - Lycée Yersin


    1974 - 4e - Lycée Yersin


    1961 - Grand Bal de YERSIN - Lycée Yersin


    Terminale A, 1972, Dalat.


  2. #2102
    Member
    Join Date
    13-09-2010
    Posts
    386

    Saigon thuo ay

    Quote Originally Posted by Tigon View Post

    Ôi Sài Gòn thân yêu, còn đâu hình ảnh của Hòn Ngọc Viễn Ðông vui tươi, phồn thịnh ngày nào. Sài Gòn đang héo khô như hoa cỏ mùa nắng hạn. Sài Gòn đang quằn quại như người thiếu phụ trong giờ vượt cạn mà kẻ phụ tình đã cao chạy xa bay... Ở đây, địa ngục chín từng sâu.

    Cả giống nòi câm lặng gục đầu,
    Cắn chết hàm răng, ứa máu mắt,
    Chung xiềng nhưng chẳng dám nhìn nhau.
    (Mùa hạn - Tô Thùy Yên)

    Làm thân cô giáo như tôi, sớm chiều phải túc trực tại trường sở để học tập đường lối chính sách mới, để được dạy dỗ rằng mình là vợ một tên lính “ngụy,” kẻ tội đồ của dân tộc! Cuộc sống là những ngày nối tiếp ngày tràn ngập lo lắng và sợ hãi. Ðêm đêm trên đường đến lớp dạy bổ túc văn hóa tại trường Lê Quý Ðôn, khi chiếc xe đạp lọc xọc chạy ngang qua câu lạc bổ thể thao (cercle sportif) trên đường Hồng Thập Tự, trái tim tôi dường như bị mũi dao đâm trúng. Trời có mưa không mà mặt tôi nhạt nhòa... “Anh ơi anh đâu rồi...?” Hình như mới hôm qua hay hôm kia thôi, chiều đến, sau giờ tan sở, chồng tôi còn về đón mấy mẹ con đến câu lạc bộ này cho các con bơi lội, chơi đùa...

    Thôi giấc mơ đời đã vội tan!

    Sài Gòn còn chứng kiến biết bao cảnh chia lìa vì những cuộc trốn chạy trên những chiếc bè mỏng manh như chiếc lá giữa mặt bể mênh mông trùng trùng sóng dữ hay những cuộc vượt rừng một sống mười chết giữa cạm bẫy của súng đạn, rắn độc, bọ cạp và lạc đường... Hình ảnh hai anh tôi quỳ lạy mẹ và ôm tôi từ biệt trước khi ra đi là những kỷ niệm đau đớn tận cùng, dẫu đã cố chôn vùi để quên đi nhưng mỗi năm cứ gần đến tháng tư oan khuất hay tháng 7 giỗ kỵ, nước mắt tôi tự nhiên chứa chan không sao cầm giữ được. Ðứa cháu trai 16 tuổi, đứa con trai duy nhất của anh cả tôi đang giam thân trong trại tù đã do chính tay tôi dắt cháu ra khu chợ cũ Sài Gòn để xuống tàu ở bến Bạch Ðằng trong cái ngày oan nghiệt đó.

    Trước lúc chia ly, cháu nắm chặt bàn tay tôi, đôi mắt trong sáng đầy tin yêu nhắn lại, “Cô ơi, bố về cô nói giùm con yêu bố. Con đi, sẽ lo cho cả nhà”! Chuyến tàu định mệnh đó mang theo 10 người thân yêu của tôi ra đi và đi mãi vào trong lòng biển thẳm.

    “Khôi ơi, cô xin lỗi con, lời nhắn của con cô đã vĩnh viễn chôn vùi vì không dám khơi dậy trong lòng bố con vết thương mãi mãi chẳng lành!”

    Ðêm đêm tôi thường mất ngủ vì những toan tính lúc nào cũng ngập ngụa trong đầu. Làm sao với cái thân thể còm cõi, cô đơn này, tôi có thể gánh vác nổi một gia đình 6 con còn thơ dại, chồng mòn mỏi trong ngục tù đói khát ốm đau, mẹ già liệt nửa thân mình kèm với những cơn đau tim vật vã xác thân kể từ sau ngày hai anh và các cháu ra đi mà biệt vô âm tín?

    Làm sao để các con tôi đừng biết rằng ngày mai mẹ chúng không còn đồng xu trong túi, sẽ sẵn sàng bỏ học để lao ra chợ đời phụ mẹ kiếm sống với cái tuổi lên 10, 12, 13? Những câu hỏi cứ chằng chịt ám ảnh tâm trí tôi mà không có lời giải đáp.
    Tôi sụm xuống như một bà già tàn tạ. Hình như tôi không còn nước mắt để khóc cho thân phận mình mà trong cõi lòng lúc nào cũng chỉ đầy ắp sự lo lắng và nỗi sợ hãi tận cùng...

    Năm 1992 gia đình tôi rời Việt Nam đi định cư tại Mỹ. Tôi bỏ lại sau lưng nắm tro xương của Mẹ, bỏ lại người anh ruột độc nhất còn lại trên thế gian này, bỏ lại thành phố Sài Gòn mà mỗi cành cây, ngọn cỏ, mỗi con đường, khu phố, căn nhà... còn âm vang, còn réo gọi trong tôi những kỷ niệm thiết tha của gần 40 năm gắn bó...

    Khi chiếc phi cơ rời khỏi phi trường Tân Sơn Nhất, bay vút lên trời cao, lòng tôi bỗng vỡ vụn những cảm giác xót xa, mất mát!
    Sài Gòn ơi tôi đã mất người trong cuộc đời
    Sài Gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời
    Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi
    Những nụ cười nát trên môi,
    Những giọt lệ ôi sầu đắng...

    (Vĩnh biệt Sài Gòn - Nam Lộc)

    Những tháng năm dài nhớ quê hương......

    Dương Vân Ðình
    Đứng dậy.

    11:34 CH

    Mình cứ ngỡ nó nương tay.
    Ai ngờ nó củ sh...ịt.
    Mình cứ ngỡ nó chơi ngon.
    Ai ngờ nó lưu manh.
    Bốn tới tám ngày''cải tạọ"
    Thành án tù chung thân.
    Ôi đám du côn giặc hồ,
    Cả triệu người chết thảm còn chi.

    Mình cứ ngỡ nó ngon cơm.
    Ai ngờ chúng bần tiện.
    Ai ngờ chúng dã tâm.
    Là đảng cướp lộng hành.
    Cướp rõ sạch sành sanh.
    Ôi đám du côn giặc hồ.
    Cả triệu Người thống khổ vì mi.

    Bao nhiêu năm rệụ rã hình hài.
    Ruộng vườn giờ...nay biến sân Gôn.
    Biển đảo giờ... nay đã sang tay.
    Vào ngay quân giặc thù truyền kiếp.
    Con người... thì như là loài thú.
    Cúi rập mình để bạo ác lên ngôi.
    Ôi Dân tôi sống như loài vật.
    Bọn bạo quyền đàn áp khôn nguôi.
    Bọn bạo quyền cướp đoạt quang vinh.

    Hận thù này nhớ lấy nghe anh.
    Hận thù này nhớ lấy nghe em.
    Rồi một mai mình cùng đứng dậy.
    Đạp đổ lũ giặc cỏ này giành lại quê hương.
    Ta xây đắp tình thương.
    Tình đồng bào rộn rã khắp muôn phương.
    Anh em mình cùng chung một bọc.
    Bọc da vàng con cháu Tiên Long.
    Này là Bầu là Bí thêm hương.
    Cùng một dàn một dậu yêu thương.
    Quyết từ nay thề như một bó đũa.
    Chẳng ngoạ qủy nào thống trị nhiễu nhương.
    Peterphu.

  3. #2103
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Pleiku View Post
    Peterphu đâu rồi không thấy nhả thơ. Thiếu cảm hứng hả....Thì đây nè.............hihi


    Rồi buổi ưu sầu em với tôi,
    Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời.
    Vai kề một mái thơ phong nguyệt,
    Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười.

    Ðinh Hùng
    Anh Peterphu ngủ một giấc dài mới thức dậy đó sao ?

    Pleiku nhắc anh kìa


    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    Đứng dậy.

    Peterphu.
    Last edited by Tigon; 24-08-2013 at 11:30 AM.

  4. #2104
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Em tôi ...thuở ấy !



  5. #2105
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Sài Gòn Ơi ! Tiếng Gọi


    Thơ : Hoàng Thượng Dung - Nhạc : Châu Đình An .




  6. #2106
    Member
    Join Date
    13-09-2010
    Posts
    386

    Saigon thuo ay.

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Anh Peterphu ngủ một giấc dài mới thức dậy đó sao ?

    Pleiku nhắc anh kìa
    Ca8m ]n C4 Tigon va5 ba8c Pleiku. Lam sao ngu duoc, van doc VL nhung khong vao duoc nen khong the lam duoc gi het mac du5 muon lam vai cau tho de hoi dap. Hen nhe8.

  7. #2107
    Member
    Join Date
    13-09-2010
    Posts
    386

    Saigon thuo ay.

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Anh Peterphu ngủ một giấc dài mới thức dậy đó sao ?

    Pleiku nhắc anh kìa
    Cảm đề.

    23 tháng tám 2013
    12:29 SA

    "Rồi buổi u sầu em với tôi.
    Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời.
    Vai kề một mái thơ phong nguyệt.
    Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười."
    Đinh Hùng.

    Em đã cùng tôi một thuở nào.
    Rồi sau sau những một niềm đau.
    Thơ nhả ra như màu của máu.
    Hạnh phúc muôn trùng bỗng ở đâu ?
    Peterphu.

  8. #2108
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432
    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    Cảm đề.

    23 tháng tám 2013
    12:29 SA

    "Rồi buổi u sầu em với tôi.
    Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời.
    Vai kề một mái thơ phong nguyệt.
    Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười."
    Đinh Hùng.

    Em đã cùng tôi một thuở nào.
    Rồi sau sau những một niềm đau.
    Thơ nhả ra như màu của máu.
    Hạnh phúc muôn trùng bỗng ở đâu ?
    Peterphu.


    Thơ tặng Peterphu...

    Em đến cùng ta một quảng đời
    Rồi sau vụt mất giống sao rơi
    Vần thơ chua xót mang màu máu
    Hạnh phúc tìm hoài chẳng thấy đâu
    Ha Ha Ha

  9. #2109
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432
    Tiếu Lâm Cuối Tuần…

    Cô Tigon ơi, bộ VC hết tên để đặt tên đường ở Saigon rồi sao. Mấy ông Vẹm đỉnh cao trí tuệ đi đâu hết rồi sao mà dở thế. Không kêu tui làm cố vấn cho thì dù Saigon có đến một ngàn cái đường tui cũng đủ tên cho mà đặt đó.
    Đã có Lê văn Tám rồi thì sao không thêm Lê văn Chín, Lê văn Mười, Mười Một, Mười Hai………..
    Chẳng hạn như anh hùng Lê văn Chín, 10 tháng tuổi, thấy lính Mỹ đi càn em giả vờ dói bụng khóc. Cho nên lính gái Mỹ thấy tội cho em bú. Thế là em thừa dịp cắn đứt vú với cái miêng dơ . Vì vậy lính gái Mỹ bị nhiểm trùng chết. Do đó đảng ta đã phong danh hiệu anh hùng diệt Mỹ cho Lê văn Chín…..Có phải là giải quyết xong cho một con đường không………...


  10. #2110
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432
    Notre Dame du Langbian Đà Lạt
    Couvent des Oiseaux





    Từng là Couventine Đà Lạt


    Classe de 9ème (1964-1965)


    Classe de 8ème (1961-1962)


    Classe de 7ème (1963-1964)


    Classe de 6ème (1955-1956)




    Classe de 4ème (1962-1963)

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 16 users browsing this thread. (0 members and 16 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •