Page 53 of 471 FirstFirst ... 34349505152535455565763103153 ... LastLast
Results 521 to 530 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #521
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Dộc giả của Lê văn Trương

    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Hah hah hah...
    Tới phiên em ...cười nhe, vì đọan này giống "bầy con gái" nhà em lắm!
    Nhà em phải gọi là "đội" thay vì bầy, tại vì nhân số "con gái" gấp...đôi nhà này!!! (Kinh thật!!!)
    Từ khi chị em lớn gần ...đều nhau thì không cần người giúp việc nữa, chị em mỗi ngừơi một việc cố định sau bữa tối, em giữ phần rưả chén cơm chiều cho tới ngày "đi tìm đường cứu mạng"!
    Nhưng em may mắn có "chị cả" rất giỏi dang và lo lắng cho "đội con gái" trong nhà như một người mẹ thứ hai vậy - em nhớ lúc nhỏ mẹ mình lúc nào cũng bận với..."em bé"??? - nhiều khi nhớ tới truyện "Người Anh Cả" cuả Lê Văn Trương mà cũng muốn nổi máu "dzăn sỉ" cho ra đời tác phẩm " Người Chị Cả" để tuyên dương bà chị cả cuả em.
    Hay quá ta! Thế ra cô Tiếng Xưa cũng là một độc giả của Lê văn Trương?. Nếu TX đă đọc "Người Anh Cả" th́ chắc chăn cũng đă đọc "Tôi Là Mẹ" của LVT chứ nhỉ. Năm xưa Vn mê đọc "Tôi Là Mẹ" lắm cơ. đọc đi đọc lại nhiều lần như mê đọc Hồn Bướm Mơ Tiên, hay Ḍng Sông Định Mệnh ấy.
    Đọc Tôi-Là-Mẹ trước khi di cư vào Nam năm 1954, mà bây giờ c̣n nhớ hai câu thơ trong ḍng cuối cùng của truyện :
    Sương buồn ôm kín non sông,
    T́nh buồn thấm đượm trong ḷng.

    Dó là tâm trạng cô Vân, vai chính trong truyện, cùng hai con thơ trên chuyến tàu thuỷ rời cảng SaiG̣n để trở về Bắc, quê hương xưa, trong một buổi sáng cuối thu.

  2. #522
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Hah hah hah...
    Tới phiên em ...cười nhe, vì đọan này giống "bầy con gái" nhà em lắm!
    Nhà em phải gọi là "đội" thay vì bầy, tại vì nhân số "con gái" gấp...đôi nhà này!!! (Kinh thật!!!)
    Từ khi chị em lớn gần ...đều nhau thì không cần người giúp việc nữa, chị em mỗi ngừơi một việc cố định sau bữa tối, em giữ phần rưả chén cơm chiều cho tới ngày "đi tìm đường cứu mạng"!
    Nhưng em may mắn có "chị cả" rất giỏi dang và lo lắng cho "đội con gái" trong nhà như một người mẹ thứ hai vậy - em nhớ lúc nhỏ mẹ mình lúc nào cũng bận với..."em bé"??? - nhiều khi nhớ tới truyện "Người Anh Cả" cuả Lê Văn Trương mà cũng muốn nổi máu "dzăn sỉ" cho ra đời tác phẩm " Người Chị Cả" để tuyên dương bà chị cả cuả em.

    Bởi vậy mới nói .

    Ai có ở trong cùng hoàn cảnh một gia đ́nh với " bầy con gái , mới thấm thía được tâm sự mà tác giả gửi gấm qua tập truyện này .

    " Bầy con gái " của mỗi gia đ́nh , dù chỉ 3 , hay 7,8 , mỗi cô gái có một thế giới riêng biệt , và nhiều riêng tư giấu kín , và nhất là ....những trái bom nổ chậm !

    Bây giờ th́ khác , không mấy nhà c̣n có " bầy con gái " , v́ ai nấy đều hạn chế .

    C̣n " bầy con trai " th́ như thế nào ? Các ông có thể kể cho chị em chúng tôi nghe ké không ?

    Tigon

  3. #523
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    .................... ......

    C̣n " bầy con trai " th́ như thế nào ? Các ông có thể kể cho chị em chúng tôi nghe ké không ?

    Tigon
    Hồi xưa xửa xừa xưa, nhà em ở trong cư xá Trần Quốc Toản, bên cạnh một nhà có "đám con trai", tới 5 trự lận.
    Chỉ có giờ ăn thì nghe nhà bên đó ồn ào thôi, còn thì mọi lúc khác, bọn họ đi ...lang bạt cùng xóm, chỉ tội bà mẹ tới giờ... đi ngủ phải gọi về rát cổ!
    Trong khi nhà con gái đông, hàng rào lúc nào cũng đươc ông bố cho rào ..kín, chị em chỉ chơi bán hàng, đánh đũa, may vá trong nhà,ngoài sân mà thôi.

  4. #524
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Bầy con gái


    Chương 5


    _ Cô Quỳnh, cô không lănh lương à ?

    Tiếng ông thư kư gọi khiến Quỳnh giật ḿnh ngẩn đầu lên.

    _Cô chê lương phải không?

    Quỳnh cười ngượng ngập:

    _Đâu có, bác!

    _Sao giờ này cô vẫn ngồi tỉnh không vậy?

    _Dạ .

    _Ồ, sao cô lại dạ ?

    Quỳnh cúi đầu ngồi yên. ông thư kư cười x̣a, đem quyển sổ đến trước mặt Quỳnh:

    _Cô kư tên vào đây rồi lănh tiền.

    Quỳnh kư tên vào quyển sổ lương. ông thư kư kế toán đếm tiền trao cho Quỳnh kèm theo một nượ cười cởi mở:

    _Chiều nay cô Quỳnh tha hồ đi phố nhé.

    Rồi ông đổi giọng buồn buồn:

    _Các cô c̣n trẻ, chưa có gia đ́nh sướng thật. lănh lương ra tiêu pha thả cửa. Như tụi tôi, vừa đem tiền về đến nhà thanh tóan tiền nhà, tiền chợ là hết nhẵn. con cái đứa xin tiền học, đứa mua đôi dép, nhiều khi không đủ tiền cho chúng nó lại phải khất tháng sau. Thấy mà tội.

    Quỳnh cười hiền lành. chờ cho ông thư kư về lại chỗ ngồi. Qùynh đem tiền ra đếm. tám ngàn -- số tiền đối với Quỳnh th́ thật lớn, thật ư nghĩa.

    Lần đầu tiên kiếm ra tiền bằng sức ḿnh. quỳnh thấy cảm động đến muốn khóc. bao nhiêu tính tóan đến một lúc trông đầu Quỳnh: Phải mua cho Ba Mẹ một món quà ǵ đó. mua cho Thủy mấy thước vải may Pyjamạ mua cho Phi một áo dài nội hóa. Mua cho chị thảo một lọ thuốc sơn móng taỵ mua cho ḿnh... quỳnh chợt thắc mắc không biết nên mua cho ḿnh cái ǵ ? lúc chưa có tiền th́ ao ước đủ thứ. bây giờ nắm tiền trông tay những ao ước biết mất, không nghĩ nổi.

    Thu xếp lại giấy tờ thật nhanh, Quỳnh đi như chạy ra khỏi sở. đứng đón xe lam về nhà, Quỳnh tưởng tượng ra khuôn mặt từng người trông g/d khi nghe Quỳnh báo tin lănh lương. thế nào con nhỏ thủy cũng ṿi vĩnh kể công:

    _A! Em ở nhà ủi áo dài cho chị quỳnh, "công" em nặng nhất.

    Vân Phi sẽ nhăn nhó:

    _Em làm việc gấp hai khi chị quỳnh chưa đi làm. mệt tối tăm mặt mũi.

    Quỳnh đă "bị" nghe như thế nhiều lần kể từ hôm đi làm, lần nào Quỳnh cũng cười chỉ thảo:

    _Chị thảo cũng đi làm sao tụi bay không "kể công" với chị ấy? lương tao bằng nửa lương chị thảo. Cứ con Thủy đ̣i đóng một đôi giầy, con PHi đ̣i mua một cái ví là vừa đủ hết. thế thà tao ở nhà "hầu hạ" tụi bay c̣n sướng thân tao hơn. dDi làm chi cho ốm o thân thể, cho xấu xí mặt mày.

    Thủy nham nhở nịnh chị:

    _Đâu có, từ ngày chị quỳnh đi làm em thấy chị quỳnh đẹp hẳn ra. Có ốm đi một chút, nhưng nhờ ốm đi vậy mà duyên dáng đấy. Ai mập tṛn như bà Thảo, trông chết người.

    Quỳnh cười, gơ lên đầu Thủy mắng đùa:

    _Mày lưu manh y hệt thằng Vi Tiểu Bảo.

    hết: Chương 5 , xem tiếp: Chương 6

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...83a3q3m3237n3n

  5. #525
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Dung Saigon

    Bầy con gái


    Chương 6


    Quỳnh bước vào nhà, mặt mũi đỏ gay v́ nóng và nắng. mọi người đă ngồi ở bàn chờ cơm Quỳnh. quỳnh nheo mắt với Vân Phi trước khi lên lầu thay quần áo:

    _Tao mới lănh lương!

    Những tiếng reo bất chợt ồn ào của đám con gái nổi lên. thủy, Vân Phi bỏ mâm cơm chạy vụt theo Quỳnh.

    Mẹ hét:

    _Làm cái ǵ mà cuống lên thế, tụi giặc ?

    Hai đứa không quay lại làm như không nghe tiếng la của Mẹ thảo thấy vậy cũng chạy lên theo. Thảo cười cười"

    _Thế nào, tối nay cô Quỳnh đăi đi ăn bún ḅ Huế chứ ?

    _thôi, ăn phở đi, em chỉ thích ăn phở ḅ.

    _Em ăn thạch chè Hiển Khánh
    .
    Vân Phi nói theo. Quỳnh nhăn nhó:

    _Trời ơi, mấy mụ này làm như chết đói đến nơi rồi không bằng ấy. Mỗi người đ̣i ăn một thứ th́ làm sao mà đi.

    Thủy nhanh nhảu đề nghị:

    _Th́ đi từ từ. trước hết đi ăn bún ḅ Huế của chị thảo, sau đến ăn phở của em. cuối cùng đến thạch chè của chị phị như vậy là huề cả làng. oK?

    Quỳnh lắc đầu quầy quậy:
    _Mày khôn quá Thủy à. Đợi chiều rồi tính, giờ xuống ăn cơm, tôi đói bụng quá rồi.

    _Ê! Đừng có nói lảng. tính "trốn" phải không bạn? tôi lănh lương cũng đă bị vô "luật" đầu tiên đó nghe cộ bây giờ đến phiên cô chứ.

    Thảo nói. Quỳnh gật đầu:

    _Ừ, đi đâu th́ đi, chiều nay đi ăn uống vung vít cho tám ngàn em vừa lănh "trôi" luôn.

    Thủy ôm vai Vân Phi xuống cầu thang:

    _Thế mới đứng là chị quỳnh chứ. nhất chị đó chị quỳnh ơi.

    Quỳnh cười thầm đi theo đám con gái xuống nhà. chị em gái đông ồn ào như thế đó. khi th́ cười đùa ríu rít cả ngày.

    Khi th́ không buồn nói với nhau một tiếng. mỗi đưá ôm một nỗi buồn phiền không duyên cớ, không than thở được với nhau.

    Quỳnh nghĩ đến một ngày nào đó từng đưá bỏ bố Mẹ đi lấy chồng. căn gác này sẽ buồn biết bao.

    Hẳn, Ba Mẹ tuy hài ḷng thấy bầy con gái đă yên bề gia thất, nhưng ông bà cụ vẫn thấy buồn khi bước lên căn gác vắng. nơi này những ngày c̣n đủ đứa đă phá phách ồn ào. Đă la hét giận hờn nhau chí chóe.

    Ba Mẹ đă nhăn nhó đến phát khóc khi nh́n hai đứa con gái căi nhau như hai kẻ thù. chừng như chúng nó muốn giết nhau. Vậy mà vài ngày sau đă quàng tay nhau đi phố thân mật rồi.

    Đă nô đùa phá nhua như trẻ thợ quỳnh nghĩ đến một ngày nào đó đến thăm chị thảo. Thấy chị một tay dắt con, một tay làm việc. thân h́nh đă bắt đầu kém đẹp. làn da mặt đă có những nếp nhăn mệt mỏi. Mái tóc biếng chải. Chân tay biếng điểm trang.

    Một ngày nào đó Vân Phi hiền lành sẽ lạch bạch với cái bụng lớn vượt mặt về nhà than với Mẹ:
    _Cháu bé chưa đủ tháng mà đă phá ghệ nó đạp con liên miên vậy đó Mẹ

    Và, Mẹ sẽ nh́n cô con gái ngoan bằng đôi mắt lo lắng lẫn âu yếm khuyên răn:

    _Con đầu ḷng phải ǵn giữ cẩn thận đấy nghe con. khi nào sanh đem về đây mẹ nuôi cho mấy tháng đầu tiên.

    Tội nghiệp Mẹ --- Quỳnh thương Mẹ quá. lo cho lũ con gái lớn lên, tṛn bổn phận rồi lại lo cho các cháu mà không một lời than van ǵ cả. mẹ thường nói trông bữa ăn có đầy đủ các con:

    _Mẹ mong sao mai mốt chúng mày có g/d vẫn cứ ở quây quần bên Mẹ, cho Mẹ được lo lắng, săn sóc từng đứa lúc sinh đẻ. chứ chúng mày lấy chồng ở xa tao không yên tâm chút nào.

    Thủy vô tâm, con nhỏ đùa đùa:

    _Thôi, thế mai Mẹ để ư mấy ông hàng xóm nhà ḿnh để gả chị thảo cho cái ông đằng trước cửa, chị quỳnh cái ông sát bên tay trái, chị phi cái ông sát bên tay phải. Và con, cái ông sau lưng nhà. như thế Mẹ khỏi lo đi đâu xạ tất cả đều quây quần bên Mẹ

    Cả bọn cười ồn ào. Mẹ lại cau mặt mắng Thủy.

    _Con bé này, chỉ nhảm.

    Thảo cũng mắng theo Mẹ:

    _Nó giống hệt thằng Vi Tiểu Bảo mẹ ạ

    Mẹ chả hiểu Vi Tiểu Bảo là thằng nào, ngơ ngác. thảo phải mất công kể cho Mẹ nghe, cả bọn lại được dịp cười rú.

    Quỳnh thương Mẹ quá. suốt cuộc đời Mẹ chỉ có những mộng ước thật b́nh thường như thế.

    Nhưng, liệu Mẹ có ước được hay không? sợ mai kia mỗi đưá một nơi, xa nhau vời vợi. Đưá nào cũng mải lo cho g/d chồng và g/d của chính ḿnh để đến nỗi biếng về thăm Ba Mẹ để ba Mẹ mỏi mắt nh́n đàn con mỗi lúc một cách xạ sao mà buồn đên thế?

    Chỉ nghĩ thôi Quỳnh đă thấy mủi ḷng muốn khóc rồi. Ba Mẹ nuôi con lớn lên để cho con làm con thiên hạ.

    Quỳnh không muốn thế, Quỳnh muốn sống hoài trông căn nhà này dù đôi lúc thấy buồn quay quắt.

    Có lẽ bởi những ư nghĩ đó mà Quỳnh hay bị dằn vặt vô cớ --- thấy cách xa đám chị em ồn ào vây quanh là vậy.

    hết: Chương 6 , xem tiếp: Chương 7

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...83a3q3m3237nqn

  6. #526
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Dung Saigon


    Bầy con gái


    Chương 7

    Ăn cơm chiều xong cả bọn chia nhau dọn dẹp, th́ ... khách đến.

    Thủy nghe tiếng xe đầu tiên, con bé chạy vụt ra cửa, nhưng đă vội thụt lùi vào nhà gọi Thảo:

    _Tưởng anh Hoàng của bà Phị ai dè ông Cận. chị thảo, ra tiếp khách của chị đi. Làm cách nào đuổi về lè lẹ c̣n đi ăn phở nữa đấy. Chị ngồi lâu tụi này đi trước ráng chịu.

    Thảo dậm chân, nhăn mặt:

    _Thủy ra bảo "hắn" về đi. Chị thảo đi chơi với bồ rồi. Nhà không c̣n ai cả.

    Thủy trợn mắt:

    _Đâu có được. nhỡ em nói mà anh ấy năn nỉ: thôi cô Thảo đi vắng th́ cô Thủy tiếp tôi vậy, th́ sao?

    Quỳnh cười trêu Thủy:

    _Th́ Thủy tiếp dùm chị Thảo cũng được chứ có sao. Anh chàng có xe hơi, Thủy tán cho anh chàng đưa ḿnh đi ăn phở có phải tiện không nào.

    Thủy vỗ tay reo lên:'

    _Ư kiến hay, ǵ chứ cái đó th́ để em nói chọ bảo chở chị Thảo đi ăn phở chứ chở xuống địa ngục "cậu ấy" cũng OK liền liền.

    Thủy nói và bước ra ngaỵ thảo kéo áo Thủy lại:

    _Thủy.

    _Hả ?

    _Tao ghet' mặt thằng cha đó. không có nhờ rồi nó tưởng bở, tối nào cũng vác xe đến nói: Tôi xin sẵn sàng chở các cô đi ăn phở th́ bỏ xừ.

    Thủy nhăn mặt:

    _Lo ǵ chuyện đó. nếu tối nào "cậu ấy" cũng chịu khó như thế, em nhận "cậu ấy" là anh rể bằng cả hai taỵ

    Thảo gắt hơi to:

    _Tao nói không nghe chưa?

    Thủy xịu mặt:

    _Điệu quá đi mụ thảo ơi, mụ chả "ga lăng" với các em chút nào hết.

    Thảo định mắng Thủy th́ nghe tiếng Mẹ gọi từ nhà ngoài:

    _Thảo ơi, có cậu Trấn đến chơi này con.

    Thủy dạ thay Thảo và đẩy chị ra:

    _Ra đi, tụi em lên lầu thay quần áo. Mười phút nữa xuống "cứu nguy" cho chị

    Thảo miễn cưỡng bước ra ngoài tiếp Trấn. ba đứa con gái xô đẩy nhau lên lầu trước. la hét nhau ồn ào căn gác nhỏ. Vân Phi càu nhàu:

    _Con Thủy kiếm ǵ lục tung ngăn quần áo của tao lên vậy?

    Thủy nheo mắt:

    _T́m xem chị có lấy lộn cái "si líp" mới của em không ?

    Vân Phi đỏ mặt mắng Thủy:

    _Đừng có nói ẩu. Mày mới chính là con hay "giả vờ" mặc lộn nhất. tao mới mua một tá đủ mầu, quên viết tên là đă biến mất một nửa. Không phải mày cầm nhầm th́ ai vào đấy.

    Thủy cười cười, con bé bĩu môi công cớn:

    _Chị làm như trông nhà này có ḿnh em là con gái không bằng vậy. C̣n bà Quỳnh, bà Thảo nữa sao không kể luôn.

    Quỳnh đang thay quần áo trông tấm màn gió nói vọng ra:

    _Con Thủy đổ quanh tao bẻ gẫy răng đó nghe không

    Thủy cười nham nhở:

    _Chắc bà Thảo quá.

    Vân Phi cau mặt dục:

    _Lại đổ bậy nữa. Thôi, nhanh lên mấy bà. chắc chị Thảo đang nóng ruột lắm.

    Ba đứa lại đua nhau xuống cầu thang.

    Chưa đến cửa, Thủy, Quỳnh, Vân Phi đă rối rít chào:

    _Anh ạ!

    _Anh ạ!

    _Anh ạ ! ạ! ạ! ...

    Những tiếng ạ của đám con gái kéo dài như không bao giờ dứt kèm theo những nụ cười tinh quái trên những khuôn mặt láu lỉnh.

    Trấn cuống cuồng vừa cười vừa gật không biết bao cái cho đủ v́ thoáng nh́n --- với đôi mắt cận thị --- Trấn có cảm tưởng hàng chục cô gái trước mặt ḿnh chứ không phải là ba cô nữa.

    Thảo thấy thú vị trông nét bối rối của tên con trai. Thủy, Quỳnh, Phi ngồi chen nhau bên cạnh Thảo:

    _Sao lâu quá không thấy anh Trấn đến chơi thế ạ ?

    Thủy hỏi trước .Trấn muốn thu người cho thật bé trong salon để tránh những đôi mắt ranh mănh đang chăm chú nh́n như chực t́m sơ hở để phá.

    Trấn cười, lúng túng:

    _À, à! tại... tại tôi bận.

    _Anh bận đi chơi với bồ phải không?

    _Đâu có.

    _Có, có mà.

    _Không, tôi… tôi không quen ai cả.

    Thủy cười:

    _Ừ, hôm nọ em gặp anh đi cinê với một cô này. Cô nhỏ trông xinh ghê vậy đó.

    Thủy càng trêu, Trấn càng gân cổ căi…

    Chắc Thủy nh́n lầm rồi. Tôi có đi cinê với cô nào bao giờ đâu.

    _Anh nói xạo.

    _Thật chứ.

    _Anh thề đi.

    Trấn bật cười nhỏ:

    _Ừ, thề…

    Vân Phi cấu Thủy cho con nhỏ ngừng, Thủy nh́n Thảo bảo:

    _Lên thay đồ đi chị Thảo.

    Thảo đứng dậy, nói với Trấn:

    _Anh Trấn ngồi chơi, tôi xin phép lên thay đồ đi với mấy cô em có chút việc.

    Trấn nh́n theo Thảo, nói nhanh:

    _Có sẵn xe, tôi có thể đưa các cô đi được chứ ạ!

    _Sợ phiền anh quá.

    _Có ǵ đâu mà phiền, tôi cũng đang không biết đi đâu.

    Thảo đưa mắt ngầm cho Thủy, Quỳnh, Phi rồi chạy vụt vào nhà.

    Quỳnh hỏi Trấn:

    _Anh có bận ǵ không ?

    _Không, không, tôi rất rảnh.

    Trấn nói vội vàng như sợ bọn con gái đổi ư.

    Quỳnh cười thầm và thấy thương hại cho tên con trai nên không nỡ trêu hắn như Thủy đă trêu. Con bé th́ cứ líu lo luôn miệng.H́nh như không được trêu chọc ai nó ăn không ngon ngủ không yên sao đó, có dịp trêu Trấn là điều mà Thủy thích thú nhất. không sợ “mất ḷng” ai v́ các chị chẳng chị nào phản đối, la mắng Thủy cả.

    Nhưng trước mặt Bố Mẹ, Thủy im thin thít, tại Bố Mẹ chấm Trấn cho Thảo.

    Bố Mẹ mà chọn th́ đố đứa nào dám phê b́nh, mẹ th́ lại giảng cho một lô về sự đứng đắn và khen cho hàng tràng “cậu ấy” th́ đủ mệt:

    _Cậu ấy đứng tuổi như thế, con Thảo lấy cậu ấy có phải sướng thân không. Người ta đàng hoàng đứng đắn,không cao bồi, hippy, không ăn chơi đàn đúm, đâu như mấy thằng bạn con Thủy, lấc ca lấc cấc đầu tóc th́ cả năm chưa gội,chưa cắt trông phát khiếp.

    Thủy nhăn nhó kêu:

    _Trời ơi! Mẹ ví vậy đâu có được. Anh Cận và bạn con là hai thế hệ khác nhau mà Mẹ

    _Mẹ không bằng ḷng cho con chơi với bạn bè như thế.

    Thủy căi:

    _Bạn cùng lớp con chứ con có chơi bao giờ đâumà Mẹ lọ
    Mẹ quát:

    _Liệu hồn cộ

    Thế là Thủy im. con bé càu nhàu trong miệng:

    _Mẹ chỉ bênh anh Trấn không à !

    Đó là lư do Thủy không dám đem Trấn làm đề tài đùa phá trong bữa ăn trước mặt Ba Mẹ nữa.

    Thảo bước xuống, mùi nước hoa ngào ngat căn pḥng.Đôi mắt vẽ xanh xanh –đôi má hồng hồng. chiếc Robe hở cổ,hở tay khiêu khích.

    Quỳnh nh́n Thảo thầm nghĩ “Thảo điệu quá,nặng phần tŕnh diễn” quá đi mất, đă ghét người ta mà cứ muốn khiêu khích người ta, quyến rũ người ta mê mệt ḿnh.

    Thảo là vậy, lúc nào Thảo cũng mang ư tưởng chinh phụ, lúc nào con trai quanh Thảo cũng phải mê mệt ḿnh, Thảo mới bằng ḷng. điệu này anh chàng Cận được ngồi bên Thảo chắc lái xe lên lề đườngquá.

    Thủy bấm Vân Phi, nói nhỏ:

    _Trông bà Thảo nhà ḿnh cứ y như là đi dự thi Hoa Hậu “cầm cờ” không bằng ấy, Phi nhỉ ?

    Vân Phi cười, ghé sát tai Thủy:

    _Dự thi xem ai ăn nhiều nhất th́ có.

    _Chắc bà Thảo chiếm giải nhất th́ quá. bà ấy mập ù, anh Trấn nh́n cũng chạy dài.

    Phi cười khúc khích. Thủy ôm cánh tay Vân Phị , cả bọn kéo nhau ra xe.


    C̣n tiếp...

  7. #527
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thảo ngồi đằng trước với Trấn. thủy, Quỳnh, Phi ngồi đằng sau.

    Trấn bị lôi cuốn theo đám con gái ồn ào nên cũng bắt đầu cười nói thoải mái tự nhiên hơn.

    Đi một quăng đường, Trấn hỏi Thảo:

    _Thảo và các em định đi đâu?

    Thảo ngẩn người. Chả lẽ lại nói :Thảo và các em đi ăn phở th́ kỳ quá – nhà quê quá. không biết nói đi đâu bâygiờ. mục đích chính th́ không dám nói ra.

    Thảo quay xuống cầu cứu bọn em :

    _Anh Trấn hỏi tụi mi “định” đi đâu anh ấy đưa đi ḱa…

    Vân Phi nhanh nhẩu, định nói th́ đi ăn phở và bún ḅ chứ c̣n đi đâu nữa. Nhưng chợt nhớ ra sự có mặt của Trấn, Vân Phi lại nín thinh. lúc này cả ba đứa đều thấy... "kẹt". thấy Trấn là một "chướng ngại vật" cần phải đẩy lui khỏi thế giới con gái ngay lập tức.

    Thủy ấm ức nhất v́ hồi chiều Thủy "lỡ" ăn ít cơm. bây giờ c̣n đói cồn cào. Thủy ngồi rủa thầm Trấn và Thảo.

    Thảo điệu quá, đi ăn phở b́nh dân mà diện cứ như đi dự Đại Hội điện ảnh thế kia ḱa, nh́n phát tức ḿnh. Thủy t́m cách trêu cả người cho bơ tức.

    Bốn cô gái bỗng dưng im lặng. Trấn hơi lạ lùng, hơi thắc mắc, nên cũng im lặng nốt.

    Trấn cứ lái xe từ từ, chậm răi như người đi dạo mát để chờ một trông bốn cô con gái lên tiếng nhưng cuối cùng rồi Trấn cũng phải lên tiếng trước khi đi ngang tiệm nước:

    _Hay ḿnh vào uống nước đă nhé ?

    Thủy cười thầm:

    _Sao anh... cù lần đến thế. mới vừa uống ở nhà một ly nước đá lạnh to tướng xong, giờ lại... uống nước nữa.

    Nhưng, Thảo đă gật đầu thật điệu:

    _Vâng, Thảo cũng đang khát nước.

    Trấn t́m chỗ để xe.

    Cả bọn lại kéo nhau vào. Quỳnh nghe vài tiếng huưt sáo nho nhỏ của bọn hippy khi cả bọn đi ngang qua.

    Một tên con trai lên tiếng:

    _Anh chàng này tốt số quá , được đi chơi với bốn người đẹp một lúc.

    _Tao chấm cô bé mặc quần "x́ gà" trắng.

    _Không, em áo xanh xinh hơn.

    _Cô mặc robe hấp dẫn nhất.

    Trấn kéo ghế cho từng đứa một cách hết sức lịch sự anh chàng có vẻ cảm động ra mặt v́ mời được đám con gái vào uống nước.

    _Thảo uống ǵ?

    _Cho Thảo ly sữa tươi.

    Trấn nh́n Quỳnh, Thủy, Phi:
    _ Quỳnh, Thủy, Phi uống ǵ ?

    _Em Bireleưs !

    _Em sữa tươi giống chị Thảo !

    _Em Coca !

    Trấn phải lập lại hai, ba lần mới nhớ nổi những thứ nước phải kêu. Anh chàng gọi bồi:

    _Cho tôi một Bireleưs, hai sữa tươi, hai cocạ

    Nước mang ra, Thủy, Quỳnh, Phi tự rót, tự pha lấy không kịp để cho Trấn kịp trổ tài "galant".

    Chỉ có Thảo là ngồi yên -- lười biếng và kênh kiệu.

    Trấn khuấy đều ly sữa cho Thảo một cách trịnh trọng. chỉ phải săn sóc một ḿnh Thảo thôi, Trấn thấy đỡ cuống cuồng, đỡ bối rối hơn, nên v́ thế mà ly sữa của Thảo cứ được Trấn từ từ, nhẹ nhàng khuấy măi.

    Thủy đưa mắt nh́n Phi, Phi cũng đang theo dơi Trấn và nét mặt Thảo.

    Thảo tỉnh bơ ngồi ṿng tay lên bàn, nheo mắt nói thầm với Phi:

    _Cù lần quá. tao không thể có một ông chồng thộn và cù lần cỡ anh chàng cận này nổi đâu !

    Phi cười. Thủy uống gần cạn ly Coca, nhắc Trấn và Thảo:

    _Anh Trấn, chị Thảo, uống nước đi chứ.

    Trấn rút vội cái muỗng ra khỏi ly sữa, gác nhẹ lên thành dĩa cho Thảo, mặt hơi đỏ.

    Thủy nói:

    _Em uống gần hết ly rồi mà anh với chị Thảo vẫn c̣n y nguyên.

    _Ờ, để anh gọi cho Thủy một chai Coca nữa nhé.

    Thủy bảo:

    _Thôi anh.

    Và suưt chút nữa Thủy rú lên cười. Phải cố lắm mới nhịn được.

    Thủy cho tay xuống đùi Phi cấu một cái thật mạnh cho tan cơn ấm ức muốn cười. Phi dẫy lên bất chợt, la trông miệng:

    _Điên hả, Thủy?

    _Phi cù lần quá, Phi ơi !

    Phi trợn mắt:

    _Cái ǵ cù lần ?

    _Điệu quá à, ly sữa uống măi không hết.

    Thảo biết mấy em trêu Trấn. chợt thương hại tên con trai. Thảo nói:

    _Tụi em Thảo lớn rồi mà c̣n nghịch ghê cợ anh không biết chứ ở nhà tụi nó phá nhau nhức đầu luôn ấy.

    Quỳnh cười thầm:

    _Thảo cứ nói y như Thảo không biết đùa là ǵ vậy, Thảo là chị đầu của bầy con gái, chắc Thảo ngoan nnhất, người lớn nhất. Ông con trai nào mới quên cũng ngỡ thế, có ai ngờ đâu Thảo lại là ngườ́ phá nhất nhà, ồn ào nhất nhà.

    Trấn nhướng cặp kính cận nh́n ba cô gái ngồi trước mặt, cười dễ dăi:

    _Các cô ấy vui tính ghệ tôi thích các cô đùa phá như thế. nhà không có em gái nên thường khi tôi thèm nghe tiếng cười đùa hồn nhiên phá phách như vậy lắm.

    Thủy nhanh miệng:

    _Như vậy chắc nếu có em gái anh cưng ghê lắm phải không ?

    _Cưng chứ !

    _Thế anh Trấn nhận Thủy làm em gái đi. Được anh cưng là nhất rồi.

    _Sợ Thủy nói đùa.

    _Không, em nói thật mà, nhé ?

    Trấn nh́n Thủy cười cười, Thủy đóng kịch:

    _Anh chê Thủy không đẹp, không ngoan, không xứng đáng làm em gái anh phải không ?

    Thấy cô bé như sắp khóc, Trấn vội vàng:

    _Ờ, đâu có. được cô em gái vừa ngoan, vừa xinh như Thủy ai mà không chịu.

    Thủy cười ranh mănh, con bé chồm lên:

    _Anh chịu rồi nhé ?

    _Ừ !

    _Ừ, th́ anh phải ngoéo tay với Thủy cho chắc ăn.

    _Ừ, ừ !

    Không chờ Trấn bằng ḷng hay không, Thủy tự nhiên móc ngón tay ḿnh vào ngón tay tên con trai. Đôi mắt Thủy chớp chớp làm ra vẻ ngây thơ, nhơng nhẽo:

    _Trước mặt chị Thảo, Quỳnh, Phi, em tuyên bố từ nay anh Trấn là anh trai của em rồi đó, anh Trấn hứa là phải chiều em, không được bắt nạt em. bằng ḷng không ? hứa đi !

    Trấn nh́n trông đôi mắt hồn nhiên của Thủy, gật đầu:

    _Ừ, anh hứa thương Thủy như em gái. Nếu Thủy ngoan anh sẽ chiều và không bao giờ bắt nạt Thủy cả.

    Thủy reo lên như trẻ con:

    _Nhất anh Trấn !

    Nh́n Thủy, Quỳnh không đóan nổi con bé đang âm mưu phá Trấn chuyện ǵ nữa, Trấn dễ tin và ngây ngô giữa bầy con gái khôn ngoan quỉ quái này quá, tội nghiệp hắn.

    Quỳnh nghĩ Mẹ mà biết đám con gái của Mẹ phá Trấn như thế này thế nào Mẹ cũng nhăn nhó la mắng cho một trận đích đáng mới thôi.

    _Thôi, về chị Thảo.

    Quỳn bảo. Trấn gật đầu:

    _Ừ, về !

    Cả bọn lại kéo nhau ra cửa. Quỳnh để ư thấy nhiều cặp mắt nh́n theo Thảo.
    Phải công nhận là Thảo đẹp, Thảo quyến rũ nhất đám con gái.

    Thảo đi thẳng đầu ngẩng lên không nh́n ai, không để ư đến ai.

    Thảo có dáng kênh kiệu của một người con gái biết ḿnh đẹp, biết ḿnh thu hút đàn ông và có đủ điều kiện để bắt đàn ông mê mệt ḿnh. Thảo nào mà nh́n Thảo lúc nào cũng vui tươi nhí nhảnh, cũng tràn đầy nhựa sống và nụ cười luôn luôn tự tin. Quỳnh tự nhận là Quỳnh thua Thảo ở sự trẻ trung đó, Quỳnh già trước tuổi.

    Chả biết đó có phải là những thiệt tḥi Quỳnh phải gánh chịu hay không ?


    hết: Chương 7 , xem tiếp: Chương 8

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.a...83a3q3m3237n4n

  8. #528
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Nhưng, liệu Mẹ có ước được hay không? sợ mai kia mỗi đưá một nơi, xa nhau vời vợi. Đưá nào cũng mải lo cho g/d chồng và g/d của chính ḿnh để đến nỗi biếng về thăm Ba Mẹ để ba Mẹ mỏi mắt nh́n đàn con mỗi lúc một cách xạ sao mà buồn đên thế?

    Chỉ nghĩ thôi Quỳnh đă thấy mủi ḷng muốn khóc rồi. Ba Mẹ nuôi con lớn lên để cho con làm con thiên hạ.
    Đoạn này rất quen thuộc, chị Tigon ạ.
    Lúc chưa lập gia đình riêng, quả thật đôi khi em cũng thấy "bất mãn" các anh chị sao cứ "mải lo" cho gia đình nhỏ và gia đình bên ...kia cuả họ, còn gia đình minh thì có phần hờ hững?
    Và em còn nhớ miệng em cũng ta thán cái câu "Ba Mẹ nuôi con lớn lên để cho con làm con thiên hạ" ít nhất là một lần!
    Chính vì vậy mà trươc đây, em đã quyết liệt cản ông chồng khi anh ta có đươc cái "job offer" và dự định dời cả gia đình qua Mỹ, trong khi "tứ thân phụ mẫu" đều ở cả nơi đây!
    Thế nhưng...., vẫn là quy luật tự nhiên!
    Nước mắt thì chảy xuôi, như muôn nhánh sông rồi cũng đổ ra biển cả, xa dần đầu nguồn lúc nào không hay biết!

  9. #529
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by TiếngXưa View Post
    Đoạn này rất quen thuộc, chị Tigon ạ.
    ............ Nước mắt thì chảy xuôi, như muôn nhánh sông rồi cũng đổ ra biển cả, xa dần đầu nguồn lúc nào không hay biết!
    Gịng đời vẫn chảy , và lịch sử th́ vẫn cứ lặp lại ...

    Rồi TX sẽ thấy , nhưng đă biết trước th́ đừng đau ḷng .

    Các con chúng thương ḿnh thật , nhưng gia đ́nh riêng của chúng bao giờ cũng là ưu tiên 1 .

    Ở hải ngoại này , t́nh " dâu " và " rể " khó mà kiếm được , và chính hai đôi tượng này đă làm cho con trai và cả con gái dần dần xa đầu nguồn .

    Thôi , hăy đọc câu chuyện này chỉ để nhớ tới những kỷ niệm vui thời con gái , khi tất cả c̣n tụ tập dưới một mái nhà , trong ṿng kiềm toả của ...Mẹ .

    Tigon

  10. #530
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    " Bầy con trai " đây nè ...



    Măi mới t́m thấy h́nh ảnh về " bầy con trai ".

    Mấy ông VL xấu lắm nhá , xem ké mà chẳng chịu cộng tác ǵ cả .

    Tigon

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •